Huyền Huyễn Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La - Đường Gia Tam Thiếu

  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    358,832
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 295: Vào ở

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    "Cũng vì để có nơi ở thôi! Àiiii, ta cũng xem như loại người không có bản lãnh gì. Ta năm nay đã lớp năm, hằng năm cũng chỉ miễn cưỡng có thể hoàn thành sát hạch cuối kỳ. Huy chương của ta đều tiêu đến mức gần như cạn kiệt. Không có cách nào, chỉ có thể làm những loại nhiệm vụ cơ sở nhất thế này thôi. Còn những đệ tử có bản lĩnh thì sẽ không làm như vậy."

    Tiền Lỗi tò mò hỏi: "Học trưởng, vậy ngài lái xe này có thể kiếm bao nhiêu huy chương?"

    Người học trưởng kia nói: "Một tháng một viên huy chương trắng, chỉ đủ chi trả tiền phòng. Nhưng thức ăn của học viện lại là miễn phí. Mỗi ngày cũng chỉ cần làm việc hai giờ, vẫn là đáng giá. Dĩ nhiên, những thứ này đối với người có năng lực thì sẽ thành việc lãng phí thời gian. Nhưng thế này lại thu nhập ổn định a, không giống những nhiệm vụ có khả năng thất bại kia. Một khi không hoàn thành nhiệm vụ là bọn hắn sẽ phải ở lều vải. Ta là hệ Phụ Trợ, nhiệm vụ ta có thể làm cũng không nhiều, cho nên không có cách, cũng chỉ có thể thế này."

    Trong lúc nói chuyện, xe đưa đón đã dừng trước một hàng liên hợp biệt thự, tên thanh niên kia nói: “Đến rồi, đây là ký túc xá của các ngươi. Tòa nhà thứ nhất số mười sáu, tòa thứ hai, thứ ba. Ba tòa nhà tiếp nối này chính nơi ở của là ba người các ngươi, nhanh chóng làm quen một chút hoàn cảnh nơi này đi.”

    “Đúng rồi, tiện đây ta cho các niên đệ một đề nghị, nếu đã tới Sử Lai Khắc chúng ta, vậy sẽ phải tranh thủ tất cả thời gian tu luyện, tuyệt đối không nên lãng phí bất kỳ phút giây nào, bởi vì tất cả những người khác cũng đều đang cố gắng. Độ khó của khảo hạch hàng năm sẽ căn cứ vào thực lực trung bình của các ngươi. Mà ta nghe nói các ngươi lần này rất mạnh a! Cho nên, rất có thể sát hạch của các ngươi sẽ khó hơn bọn ta. Có thể ở lại chính là thắng lợi. Ta cũng phải nỗ lực, còn có một năm là ta có thể tốt nghiệp ngoại viện, không biết có cơ hội vào nội viện hay không. Nếu có thể tiến vào nội viện, đó mới thật sự là một bước lên trời. Mỗi một vị học trưởng nội viện đều là do liên bang tiêu tốn rất nhiều tài nguyên bồi dưỡng ra."

    Nói đến nội viện, trên mặt vị niên trưởng này rõ ràng tràn đầy sự mong ngóng.

    Ba người Lam Hiên Vũ xuống xe, cáo biệt học trưởng. Bọn hắn nhìn dãy liên hợp biệt thự trước mắt mà không khỏi lộ ra vẻ kích động. Nỗ lực lâu như vậy, liều mạng tới như vậy, rốt cuộc bọn hắn cũng thi đậu Sử Lai Khắc, từ giờ khắc này bắt đầu, bọn hắn đã thực sự trở thành một thành viên Sử Lai Khắc, đã có vị trí của riêng mình trong Sử Lai Khắc, điều này làm sao không làm cho bọn hắn xúc động đây? Lam Hiên Vũ tại tòa nhà thé nhất số mười sáu, Tiền Lỗi tại tòa nhà thứ hai, Lưu Phong thứ ba.

    Sau khi dùng hồn đạo thông tin của mình để mở cửa, Lam Hiên Vũ bước vào nơi ở của hắn.

    Vừa vào cửa, thứ đầu tiên đập vào mắt là một phòng khách rộng lớn, bên trong có một vòng ghế sô pha, phòng khách dùng màu ngà sữa cùng màu vàng nhạt trang trí làm chủ, cơ bản đều là vật liệu đá cùng gỗ kết hợp, trang nhã mà đơn giản.

    Trên bàn trà có một trang giấy, Lam Hiên Vũ cầm lên xem một chút, phía trên ghi công năng của các gian phòng trong biệt thự này. Lầu một có phòng khách và phòng vệ sinh, còn có phòng bếp, ngoài ra còn có một cái phòng chứa đồ. Lầu hai có tới hai cái phòng ngủ, học viện Sử Lai Khắc cho phép người nhà đệ tử tới thăm một tháng trong mỗi năm.

    Lầu một này còn có một phòng mô phỏng, nói cách khác, khi ở đây thì căn bản sẽ không cần tới giảng đường chuyên môn, có thể trực tiếp sử dụng khoang thuyền mô phỏng. Lầu ba là phòng minh tưởng. Nhìn đến đây, Lam Hiên Vũ không khỏi kinh ngạc, mỗi một tầng đều có bên trên trăm mét vuông, chẳng lẽ toàn bộ lầu ba chỉ có một phòng minh tưởng thôi sao? Ngoài ra, biệt thự này còn có một tầng tiếp theo, tầng tiếp theo là phòng tu luyện, trong đó gồm một phòng tu luyện phòng ngự cao và một phòng trọng lực. Phối trí đơn giản nhưng cũng quá đầy đủ a, so với nhà ở Thiên La tinh của Lam Hiên Vũ thì nơi này tốt hơn nhiều.

    Lam Hiên Vũ đi nhanh một vòng trong biệt thự, phòng ngủ rất thoải mái dễ chịu, tất cả chăn màn gối đệm đầy đủ mọi thứ, đệm chăn đều là đồ mới, còn mang theo mùi hương của ánh nắng. Phòng mô phỏng rất lớn, bên trong có một đài khoang thuyền mô phỏng Lam Hiên Vũ chưa từng thấy qua. Mà thứ làm hắn rung động nhất lại là lầu ba. Theo cầu thang đi tới lầu ba, thứ đầu tiên hắn thấy được chính là một cái cửa chính bằng kim loại. Lúc này cánh của vẫn đang khóa chặt, sau khi Lam Hiên Vũ dùng hồn đạo dụng cụ thông tin kết nối mật mã khóa, lúc này cửa chính mới chậm rãi mở ra.

    Sau khi bước qua cánh cửa kim loại này, hắn lập tức có một loại cảm giác tê cả da đầu, tế bào toàn thân đều trở nên hưng phấn. Phòng minh tưởng!

    Đây là một oan phòng hình tròn rất lớn, có tới một trăm mét vuông, đỉnh chóp gian phòng cũng là hình tròn. Nhưng kỳ dị nhất là nóc phòng hoàn toàn trong suốt, không biết là kim loại trong suốt hay chất liệu gì khác. Trên mái vòm trong suốt có từng đầu rìa cạnh, lúc này ánh nắng phóng xuống, khiến cho cả phòng đều được tràn ngập một tầng vàng kim nhàn nhạt. Mặt đất cùng vách tường có rất nhiều hoa văn, dường như những đường vân này đang hấp thu năng lượng từ ánh nắng.

    Vừa tiến vào nơi này, Lam Hiên Vũ lập tức cảm giác được, thiên địa nguyên lực nơi này ít nhất phải nhiều gấp ba so với bên ngoài. Mà sinh mệnh năng lượng cũng phải gấp đôi là ít nhất. Mặc dù hắn cũng không học những tri thức về phương diện này, nhưng vẫn chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra, những đường hoa văn trên vách tường, hẳn là hồn đạo pháp trận trong truyền thuyết.

    Hồn đạo pháp trận cũng là một trong những con đường học tập trọng yếu của hồn sư. Cơ giáp, Đấu Khải, hồn đạo vũ khí... tất cả đều có quan hệ với hồn đạo pháp trận. Tri thức hồn đạo pháp trận cũng cực kỳ phức tạp, muốn học được nó thì phải chú nhập tinh lực cực lớn mới có thể.

    Hồn đạo pháp trận trong phòng minh tưởng này cũng tương đối lớn, mặc dù hoa văn không quá dày đặc. Nhưng có thể làm cho thiên địa nguyên lực nơi này dồi dào như thế thì không cần nghĩ cũng biết, chỉ cần tu luyện tại đây thì chắc chắn tốc độ tăng lên sẽ nhanh hơn bên ngoài rất nhiều. Khó trách vị học trưởng đưa bọn hắn đến đây lại nói ở ký túc là tuyệt đối đáng giá. Chỉ riêng cái phòng minh tưởng này cũng quá đáng giá rồi! Đây chính là phúc lợi của học viện dành cho bọn hắn. Tu luyện ở một nơi thế này thì làm sao có thể tăng lên không nhanh đây? Mà dạng hoàn cảnh tu luyện này, dù học viện Sử Lai Khắc cũng nhất định sẽ có hạn, hàng năm học viện chỉ tuyển nhận một chút học viên như vậy cũng là điều dễ hiểu.

    Đứng trong phòng minh tưởng, Lam Hiên Vũ có một loại cảm giác nóng lòng muốn lập tức bắt đầu minh tưởng. Hiện tại hắn đã cảm thấy phòng ngủ căn bản không có tác dụng gì, về sau có ngủ thì ngủ ở đây cũng vẫn tốt hơn. Học viện Sử Lai Khắc thật không hổ là nơi tất cả hồn sư đều hướng tới a! Khó trách mỗi lần Quý lão sư nhắc tới Sử Lai Khắc, đều biểu hiện ra sự hoài niệm mãnh liệt như vậy.

    Mặc dù mặt ngoài thì có vẻ Ngân lão sư tràn đầy oán niệm đối với nơi này. Nhưng trên thực tế lại chính bởi vì không thể quên được, không nỡ bỏ nên hắn mới có oán niệm. Đúng lúc này, hồn đạo thông tin trên cổ tay Lam Hiên Vũ vang lên, hắn cúi đầu nhìn lại, phía trên xuất hiện một dãy số hắn không quen biết.

    Hồn đạo thông tin kết nối, bên kia truyền tới một thanh âm lười biếng: "Tới Trung Tâm Không Gian tìm ta. Hồn đạo thông tin của ngươi sẽ tự dẫn đường."

    Chỉ nói một câu nói như vậy, bên kia liền dập máy. Dĩ nhiên Lam Hiên Vũ đã nghe được đối phương là ai, còn không phải vị lão sư lôi thôi đó của mình sao? Lam Hiên Vũ chỉ vừa nghĩ tới bốn chữ "chiến cơ yểm trợ", hắn lập tức có chút hối hận tại sao lúc trước lại chọn hệ Chỉ Huy Không Gian, với cái thành tích hạng nhất của mình, chỉ sợ chọn hệ nào cũng đều được tuyển chọn. Mà dưới dạng điều kiện tu luyện này của Sử Lai Khắc, sinh mệnh năng lượng nồng đậm như thế. Từ khi huyết mạch chi lực của hắn không cần thông qua hấp thu hồn lực để bổ sung, tốc độ tăng trưởng hồn lực của hắn đã tăng rõ rệt, nhược điểm của hắn nhất định sẽ được bổ khuyết, Song Giáp Lưu cũng là lựa chọn tương đối tốt đó!

    Nghĩ thì nghĩ, nhưng dù sao cũng đã là học viên của hệ Chỉ Huy Không Gian. Lam Hiên Vũ lưu luyến bước ra khỏi phòng minh tưởng.
     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    358,832
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 296: Đường Chấn Hoa

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Hồn đạo thông tin của Sử Lai Khắc có một nút chỉ dẫn, chỉ cần ấn xuống và nói ra nơi mình muốn đi, hồn đạo thông tin sẽ truyền ra âm thanh hướng dẫn. Không có xe đưa đón, Lam Hiên Vũ chỉ có thể chạy bộ tới đó. Bởi vì đường lối không quen, lại thêm việc không dám chạy quá nhanh vì tránh vi phạm quy tắc gì đó mình không biết, Lam Hiên Vũ mất tới thời gian nửa tiếng mới tới được Trung Tâm Không Gian.

    Trung Tâm Không Gian vẫn hiu quạnh như lúc hắn tới tham gia khảo hạch, bên trong vẫn là một mảnh trống rỗng, nhưng đài chiến cơ không gian cùng cơ giáp trong đại sảnh vẫn một lần nữa hấp dẫn ánh mắt của hắn.

    "Đi theo ta." Một giọng nói quen thuộc vang lên.

    Gã lôi thôi hai tay chắp sau lưng, không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở một bên đại sảnh. Hôm nay hắn đã thay đổi quần áo, nhưng vẫn là một bộ đồ rách rưới, tóc cũng vẫn rối bời. Hình dạng khuôn mặt cũng vẫn không cách nào thấy được rõ ràng, bởi vì bộ râu quai nón của hắn đã che quá hai phần ba khuôn mặt.

    "Lão sư tốt chứ." Lam Hiên Vũ cung kính hành lễ. Bất kể nói thế nào thì hắn cũng đã "rơi" vào trong tay vị lão sư này, ngoại trừ thành thật một chút cũng thì không còn biện pháp nào.

    Gã lôi thôi quay người, mang theo Lam Hiên Vũ tiến vào thang máy. Lần này thang máy đi thẳng tới tầng thứ sáu, nhìn qua những nút nhấn thì đây là tầng cao nhất.

    Ra khỏi thang máy, Lam Hiên Vũ kinh ngạc phát hiện, tầng cao nhất của Trung Tâm Không Gian này cũng có mái vòm trong suốt, mà còn lớn hơn mái vòm trong phòng túc xá của hắn rất rất nhiều, chí ít cũng tới hai ngàn mét vuông, độ cao cũng phải tới ba mươi mét. Nếu là ban đêm, ngắm nhìn bầu trời từ đây nhất định sẽ là một lựa chọn tốt.

    Hai bên phòng khách trưng bày mấy đài cơ giáp, nhìn qua đều hết sức xưa cũ, rõ ràng không phải sản phẩm khoa học kỹ thuật hiện tại. Trong đại sảnh còn có một tủ sách, một ghế sô pha rộng cùng rất nhiều giá sách, nhưng sách trên đó thì nhìn qua lại có chút tán loạn. Ngoài ra còn có một bàn trà đặc biệt lớn, phía trên có rất nhiều bản vẽ. Lam Hiên Vũ chú ý tới, tại mặt sàn tầng cao nhất của Trung Tâm Không Gian có rất nhiều hoa văn phức tạp, hình như cũng là hồn đạo pháp trận, chỉ không biết là dùng để làm gì.

    Gã lôi thôi đi đến rồi ngồi xuống ghế sô pha, sau đó chỉ chỉ sang ghế bên cạnh. Lam Hiên Vũ có chút sợ hãi vì đột nhiên được quan tâm thế này, dù sao thì từ hôm hắn kết thúc sát hạch, vị này vẫn chưa từng cho hắn thấy chút “tốt” nào cả.

    Gã lôi thôi thản nhiên nói: "Ta là Đường Chấn Hoa, về sau ta chính là lão sư của ngươi. Nói cho ngươi một tin tức tốt, lần này chỉ có mình ngươi báo danh vào hệ Chỉ Huy Không Gian, cũng là tuyển chọn một mình ngươi. Trên ngươi còn có bảy tám vị sư huynh, sư tỷ. Đó là toàn bộ học viên trước mắt của ngoại viện hệ Chỉ Huy Không Gian."

    Lam Hiên Vũ nghe lời này mà khóe miệng không khỏi co quắp một thoáng, đây gọi là tin tức tốt sao? Hệ Chỉ Huy Không Gian chỉ có mấy người như vậy, quả thực là...

    "Có phải ngươi đang cảm thấy hệ Chỉ Huy Không Gian chúng ta quá ít người hay không?"

    Lam Hiên Vũ ho khan một tiếng: "Đều là những tinh hoa được dồn nén."

    Đường Chấn Hoa nhếch miệng: "Nói nhảm. Ta nói cho ngươi biết, sở dĩ hệ chúng ta không nổi tiếng, đó là bởi vì yêu cầu tuyển đầu vào của hệ chúng ta quá cao. Nếu là phân viện bên kia thì hệ Chỉ Huy Không Gian chúng ta chính là hệ lớn nhất."

    "Phân viện?" Lam Hiên Vũ ngây ngẩn cả người: "Sử Lai Khắc còn có phân viện sao?"

    Đường Chấn Hoa "Ừ" một tiếng, nói: "Cái này thì về sau ngươi sẽ biết, cũng sẽ qua bên kia lịch luyện. Nếu không, ngươi nghĩ học viện Sử Lai Khắc khổng lồ, học viện đệ nhất liên bang với ba vạn năm lịch sử, vậy mà hằng năm lại chỉ thu mấy người các ngươi thôi sao? Chẳng lẽ nội tình và lực lượng lão sư Sử Lai Khắc cũng chỉ có chút xíu như thế thôi sao? Các ngươi có thể thi đậu học viện, trên thực tế cũng đã là đi đường tắt, dĩ nhiên các ngươi cũng là ngàn dặm mới tìm được một.”

    "Nghe nói tại đợt tuyển chọn, các vòng thi đấu và khảo hạch tổng hợp trước đó ngươi đều xếp hạng nhất? Hơn nữa còn dưới tình huống chỉ có nhị hoàn tu vi?"

    "Vâng, may mắn." Lam Hiên Vũ lập tức nói.

    Đường Chấn Hoa nhìn hắn một cái: "Vậy sau này phải biến may mắn thành thực lực. Mỗi một thời đại Sử Lai Khắc đều có những nhân vật mang tính đại biểu, bọn hắn mới thật sự là một đời thiên kiêu có thể đại biểu Sử Lai Khắc. Mà muốn trở thành nhân vật dạng này, vậy ngươi phải vượt xa đám bạn cùng thế hệ. Cho nên, căn bản đám bạn học của ngươi không phải đối tượng ngươi cần so sánh, mục tiêu của ngươi phải là tinh thần đại hải."

    Thực ra lúc này Lam Hiên Vũ đang rất muốn nói, hắn mới nhị hoàn, bây giờ nói những này là không phải có chút sớm hay sao. Nhưng nhìn Đường Chấn Hoa dần dần có chút phấn khởi, hắn vẫn không dám nói ra, chỉ yên lặng lắng nghe vị lão sư này.

    "Ta đã nghiên cứu qua tình huống của ngươi và những tư liệu liên quan. Song sinh võ hồn rất tốt, mà huyết mạch của ngươi lại có điểm rất đặc thù, đây đều là những tiềm lực ngươi nên khai thác. Nhưng ngươi cũng tuyệt đối không nên quên, bản thân ngươi là thuộc về hệ Chỉ Huy Không Gian. Vũ trụ mới là lãnh địa của chúng ta, đó mới là nơi để chúng ta thể hiện ra thực lực. Ngươi biết tại sao ta vừa mới nói, ngươi là học viên duy nhất trong năm nay của hệ Chỉ Huy Không Gian, nhưng việc này đối với ngươi lại là chuyện tốt không?"

    Lam Hiên Vũ thử thăm dò: "Bởi vì ngài chỉ cần dạy một mình ta, đồng thời ta sẽ có được tất cả tài nguyên hỗ trợ của hệ?"

    Đường Chấn Hoa nói: "Điểm thứ nhất là đúng, nhưng điểm thứ hai đừng đùa. Quy của của Sử Lai Khắc là tất cả tài nguyên đều phải dùng huy chương của mình mới có thể đổi. Thứ đại biểu cho huy chương chính là công sức, ngươi phải bỏ sức vì Sử Lai Khắc thì mới có thể thu được nhiều tài nguyên tu luyện hơn nữa. Không ai có ngoại lệ, dù ngươi là người duy nhất thì vẫn vậy."

    Lam Hiên Vũ không khỏi có chút thất vọng, hắn còn tưởng rằng hệ Chỉ Huy Không Gian chỉ một mình hắn, vậy là hắn có thể đạt được rất nhiều lợi ích từ nơi này.

    "Thất vọng rồi? Vậy ngươi liền sai. Bởi vì một khi đi cùng với ta, ngươi sẽ được giảm bớt rất nhiều đường vòng. Mà ít đi đường vòng là có thể giúp ngươi tiết kiệm được rất nhiều tài nguyên. Tại toàn ngoại viện, nếu luận tuổi tác thì ta là lớn nhất. Quãng đường ta đi qua đã xa hơn bọn hắn rất nhiều, ngay cả Anh Lạc Hồng cũng không bằng ta. Học viện chúng ta có rất nhiều bí mật, cũng có rất nhiều cơ hội. Nên nếu có sự chỉ điểm của ta, ngươi sẽ có thể bỏ sức ít mà thu vào càng nhiều tài nguyên tu luyện.”

    "Được rồi, ngươi mới đến, hôm nay trước hết đến đây thôi. Mặc dù hệ Chỉ Huy Không Gian chúng ta không thể trực tiếp cho ngươi tài nguyên tu luyện, nhưng một chút vật cơ sở thì vẫn phải có. Lát nữa ngươi trực tiếp quay về ký túc xá, ta sẽ giao nhân viên công tác mang cho ngươi ít đồ. Ngươi đem về đặt ra đại sảnh phòng khách ký túc xá. Ta còn chuẩn bị cho ngươi một bàn thiết kế, về sau nghiên cứu bản vẽ. Còn có một đài khoang thuyền mô phỏng chuyên môn của hệ Chỉ Huy Không Gian chúng ta... đặt tới phòng mô phỏng đi. Những thứ này là riêng ta tặng cho ngươi, là đồ ta dùng còn dư cho ngươi, không tính vào tài nguyên của hệ điều phối cho ngươi. Nếu có người hỏi thì cứ nói vậy, hiểu chưa?"

    Lam Hiên Vũ thông minh rới mức nào, chỉ nháy mắt hắn đã lập tức hiểu ý của vị lão sư này. Cái gì là không thể rót tài nguyên, đó là mặt ngoài không phá hư quy củ. Trên thực tế thì vị lão sư này rất thiên vị đối với mình, theo mấy câu nói đó là có thể đã hiểu ngay.

    Lập tức, những oán niệm lúc trước của hắn đối với vị "chiến cơ khiêu khích" này đã bị quét sạch, sự ấn tượng đối với vị lão sư này đã được thay đổi rất lớn.

    "Ngươi cũng đừng có cao hứng quá sớm. Ngươi được chu cấp đầy đủ, nhưng đây là có điều kiện. Thời điểm ngươi nhập học là xếp hạng nhất, như vậy thì mỗi một lần sát hạch tiếp theo ngươi cũng phải là hạng nhất. Nếu ngươi làm không được, ha ha ha."

    Đường Chấn Hoa cười, gương mặt râu quai nón theo đó mà run rẩy. Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy trong lòng chợt lạnh, lập tức sinh ra một loại cảm giác nguy cơ mãnh liệt, tóc gáy lập tức dựng lên.

    "Được rồi, không còn chuyện gì thì trở về đi. Còn nữa, trước khi thực lực ngươi đủ mạnh. Phải khiêm tốn." Đường Chấn Hoa tức giận nói: "Đừng có ngu ngốc như tên quỷ Ngân Thiên Phàm kia, khoe khoang khắp nơi, cao điệu đến quá mức, cuối cùng bản thân cũng bị đuổi đi. Nếu hắn liên lạc tới thì ngươi nói cho hắn biết, nếu có can đảm trở về thì chuẩn bị chịu đòn cho tốt đi. Bảo là ta nói."
     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    358,832
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 297: Hiểu rõ

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    "Vâng, lão sư." Lam Hiên Vũ đáp một tiếng, sự cầu nguyện cho Ngân lão sư lại dâng lên trong lòng, vì khi vị này vừa nhắc tới Ngân lão sư là có sát khí lộ ra luôn đó!

    "Lão sư, ta còn có chút việc muốn phiền ngài, là liên quan tới vấn đề trao đổi. Ngài cấp cho ta cái quyền hạn đi, ta muốn mang huy chương đi đổi tài nguyên tu luyện." Lam Hiên Vũ vẫn chưa quên được chuyện này.

    Đường Chấn Hoa có chút mất kiên nhẫn mà nói: "Ngươi mới được bao nhiêu huy chương, đổi được cái gì chứ! Cái này không cần nóng vội, tích góp nhiều huy chương một chút đã rồi nói."

    Lam Hiên Vũ vội vàng nói: "Lão sư, ta nghe nói huy chương tím có thể đổi một chút thiên tài địa bảo, phụ trợ tu luyện gia tăng hồn lực, còn không có tác dụng phụ. Vấn đề lớn nhất của ta bây giờ chính là hồn lực không đủ, cho nên ta muốn sớm tăng hồn lực lên tới ba mươi cấp. Nếu ta có ba mươi cấp hồn lực, vậy thực lực nhất định sẽ có thể tăng mạnh."

    Đường Chấn Hoa sửng sốt một chút: "Ngươi có huy chương tím? Cái này sao có thể?"

    Lam Hiên Vũ nghĩ thầm, thì ra vị lão sư này cũng không có quá hiểu rõ mình. Hắn vội vàng nói lại quá trình mình thu được huy chương tím.

    Nghe hắn giảng giải, Đường Chấn Hoa bừng tỉnh đại ngộ: "Khó trách ngươi có thể thu được vị trí hạng nhất, thì ra là vì cái này đây. Huy chương tím đúng là không tệ. Đúng rồi, ngươi là song sinh võ hồn, làm sao hồn lực đến bây giờ mới hai mươi ba cấp?"

    Lam Hiên Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: "Lão sư, có vẻ việc này có quan hệ tới huyết mạch của ta."

    Đường Chấn Hoa có chút hứng thú, nói: "Nói nghe một chút."

    Đường Chấn Hoa cũng rất muốn hiểu rõ hơn về những thứ liên quan tới huyết mạch của Lam Hiên Vũ. Dù sao thì đây cũng là thứ làm cả Anh Lạc Hồng cũng phải rất hứng thú, nàng còn bởi vậy mà muốn bồi dưỡng trọng điểm cho Lam Hiên Vũ đây. Dĩ nhiên Đường Chấn Hoa sẽ không nói việc này cho hắn biết.

    Lam Hiên Vũ nói: "Sau khi tới học viện Sử Lai Khắc thì ta mới có loại cảm giác này. Trước kia tu luyện ta cũng hết sức nỗ lực, nhưng hồn lực vẫn tăng lên cực kỳ chậm. Các lão sư ở học viện Thiên La cũng đều nói điều này không xứng với võ hồn song sinh của ta, bọn hắn cũng cảm thấy rất kỳ quái. Mãi đến khi ta tới học viện Sử Lai Khắc mới có một chút biến hóa. Sinh mệnh năng lượng ở đây làm ta cảm thấy rất thân thiết, ta vừa tu luyện liền cảm nhận được có sinh mệnh năng lượng rót vào trong cơ thể. Mà những sinh mệnh năng lượng này vào người, huyết mạch của ta liền trực tiếp hấp thu chúng, đồng thời kích phát huyết mạch của ta xuất hiện một lần biến dị tốt, đã làm thực lực của ta tăng lên rất nhiều.

    "Lúc đó ta mới hiểu được, thì ra huyết mạch của ta là cần hấp thu sinh mệnh năng lượng làm chủ để duy trì tu luyện. Sở dĩ trước kia ta tăng lên chậm chạm như vậy, đó là bởi vì sinh mệnh năng lượng chung quanh không đủ, huyết mạch liền hấp thu lượng hồn lực ta tu luyện được để bổ sung. Khi tới Sử Lai Khắc, bởi vì nơi này có sinh mệnh năng lượng nồng đậm nên vấn đề này đã được giải quyết. Tốc độ tu luyện của ta đã tăng nhanh hơn rất nhiều, cho nên ta tin mình có thể mau chóng tăng tu vi."

    Nghe hắn nói vậy, trong mắt Đường Chấn Hoa không khỏi lộ ra vẻ khiếp sợ. Hắn vẫn là lần đầu tiên nghe nói điều này, huyết mạch của một gã hồn sư có thể cường đại đến mức hấp thu cả hồn lực của mình. Đây quả thực là chưa bao giờ nghe, cho dù bản thân mấy vị đại nhân vật trong lịch sử học viện Sử Lai Khắc, cũng chưa từng xuất hiện tình huống như vậy.

    Tại học viện Sử Lai Khắc, cho tới bây giờ vẫn chưa từng thiếu khuyết những tồn tại có huyết mạch mạnh mẽ. Tỷ như huyết mạch Thần Thánh Thiên Sứ, huyết mạch Thái Thản Cự Viên, còn có huyết mạch Quang Minh Thánh Long... Bản thân huyết mạch mạnh mẽ đều mang tới lợi ích, sẽ giúp cho người sở hữu chúng có thể gia tăng nhanh chóng tại lúc tu luyện hồn lực mới đúng, nào có loại hấp thu hồn lực thế này?

    "Ngươi tới đây." Đường Chấn Hoa vẫy vẫy Lam Hiên Vũ.

    Lam Hiên Vũ vội vàng đi đến trước mặt hắn. Đường Chấn Hoa đưa tay nắm lấy uyển mạch tay phải của Lam Hiên Vũ, nhắm mắt cảm nhận. Chỉ trong chốc lát, Lam Hiên Vũ đột nhiên cảm thấy mọi thứ chung quanh phảng phất như bị bóp méo, tất cả đều trở nên không còn chân thật. Trong mơ hồ, thậm chí hắn cảm thấy Đường Chấn Hoa đã hòa thành một thể với những hao văn dưới mặt đất.

    Một tầng hào quang nhàn nhạt lan tràn ra từ trên người Đường Chấn Hoa, chung quanh bắt đầu xuất hiện một vài cảnh tượng kỳ quái. Đó là những hình ảnh kỳ lạ. Trong một mảnh rừng rậm lớn, vô số cự thú dần dần nổi lên!

    Có Cự Long, có quái vật đầu trâu thân rắn, có Thái Thản Cự Viên hình thể to lớn, còn có Ám Kim Khủng Trảo Hùng với những lợi trảo màu ám kim. Trên bầu trời, thứ che khuất bầu trời kia là cái gì? Bóng dáng đen kịt như những tầng mây đen. Trong từng bóng mờ xẹt qua này, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy thân thể mình phảng phất như đang bốc cháy, trở nên nóng bỏng vô cùng.

    Đường Chấn Hoa đột nhiên mở ra hai mắt, hai đạo hào quang màu tử kim chợt lóe lên từ trong đáy mắt hắn. Lam Hiên Vũ rùng mình một cái, trong khoảnh khắc đó, hắn có một loại cảm giác như mình đã bị nhìn thấu hoàn toàn.

    Nhưng vào lúc này, dường như vòng xoáy huyết mạch trong ngực hắn cảm nhận được cái gì đó, kịch liệt xoay tròn, một cỗ khí tức huyết mạch kỳ dị lan tràn ra phía ngoài, toàn thân Lam Hiên Vũ bỗng nhiên chấn động, huyễn cảnh chung quanh liền tiêu thất vô tung.

    Mà giờ khắc này, ngón tay Đường Chấn Hoa đã rời khỏi cổ tay của hắn, khuôn mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.

    “Khó trách, khó trách...”

    Đường Chấn Hoa tu vi bậc nào, nhưng trong nháy mắt đó, tay của hắn lại bị bắn ra. Điều này hiển nhiên không phải Lam Hiên Vũ có thể làm được, mà đó là sự phản bức đến từ huyết mạch chi lực của Lam Hiên Vũ. Đó là một loại phản bức từ nơi sâu nhất trong huyết mạch. Trong khoảnh khắc đó, thứ Đường Chấn Hoa thấy được là một mảnh bóng mờ với màu sắc rực rỡ, một cỗ khí tức mạnh mẽ đẩy bắn ngón tay hắn ra thông qua ý niệm tinh thần.

    Đây là huyết mạch gì? Cấp độ cao, lại là loại hắn chưa từng cảm thụ qua. Khó trách Anh Lạc Hồng lại coi trọng Lam Hiên Vũ như vậy. Trong nháy mắt này, hắn lập tức có một loại cảm giác nhặt được bảo vật.

    "Nói rõ chi tiết tình huống huyết mạch của ngươi. Huyết mạch này rất đặc thù, ta gần như có thể khẳng định, trong những ghi chép của học viện Sử Lai Khắc, chưa bao giờ xuất hiện qua dạng huyết mạch này. Phóng xuất võ hồn của ngươi ra cho ta xem một chút." Đường Chấn Hoa trầm giọng nói, hiện tại hắn cũng không vội đuổi Lam Hiên Vũ đi.

    Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu, nơi này là học viện Sử Lai Khắc, nơi có địa vị cao hơn cả Truyền Linh tháp, là Thánh địa của rất cả hồn sư. Nếu nói có phương pháp tu luyện gì thích hợp với võ hồn của bản thân nhất, vậy không hề nghi ngờ, tại nơi này là có khả năng tìm ra nhất.

    Lam Hiên Vũ đồng thời nâng lên hai tay, kim văn Lam Ngân thảo cùng ngân văn Lam Ngân thảo phóng thích, khẽ đung đưa. Ngay sau đó, từng khối lân phiến nổi lên trên bàn tay Lam Hiên Vũ, tay trái là vảy bạc hình bầu dục, tay phải là vảy màu vàng kim hình thoi. Hai loại lân phiến lan tràn lên đến khuỷu tay. Mà mặt ngoài Lam Ngân Thảo trong hai tay hắn cũng hiện ra hai loại lân phiến này. Khí tức trên người mLam Hiên Vũ cũng bắt đầu thay đổi, trong hai mắt của hắn mơ hồ có quang mang loé lên.

    Đường Chấn Hoa nghiêm túc cảm thụ từng chút biến hóa trên người Lam Hiên Vũ.

    “Long tộc, đây là khí tức huyết mạch Long tộc. Chân Long, mà lại là loài Chân Long cực kỳ cường đại. Màu vàng chẳng lẽ là Quang Minh Thánh Long? Không đúng, Quang Minh Thánh Long là màu trắng pha vàng, mà lại thuần túy thuộc tính Quang Minh. Mà khí tức trên Lam Ngân Thảo màu vàng này của ngươi lại là nóng bỏng, thô bạo, cường thế. Mà khí tức trên Lam Ngân Thảo màu bạc lại hư vô mờ mịt, nhưng tất cả đều là tồn tại cấp độ cực cao."

    Đường Chấn Hoa nhíu chặt lông mày: "Từ bao giờ mà Lam Ngân Thảo lại có thể biến dị thành dạng này rồi? Hai loại Lam Ngân Thảo này của ngươi đều do huyết mạch ảnh hưởng mà sinh ra biến dị, điểm này không thể nghi ngờ. Chẳng qua là, hai loại huyết mạch này thông nhau, chẳng lẽ chúng sẽ không trùng kích lẫn nhau sao?"
     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    358,832
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 298: Lợi ích của việc có lão sư

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Đường Chấn Hoa vừa nói, lại một lần nữa đưa tay đặt lên cổ tay Lam Hiên Vũ.

    "Hai loại huyết mạch có phát sinh xung đột, nhưng khi đó lão sư của ta đã giúp ta điều hòa chúng nó, làm chúng nó tạo thành một cái vòng xoáy, do đó nên sẽ không va chạm." Lam Hiên Vũ giải thích.

    "Vòng xoáy? Ở nơi nào?" Đường Chấn Hoa kinh ngạc hỏi.

    Lam Hiên Vũ chỉ chỉ lồng ngực của mình. Đường Chấn Hoa đưa tay đặt lên lồng ngực Lam Hiên Vũ, nháy mắt sau đó, miệng của hắn khẽ run, bộ râu quai nón trên mặt cũng nhẹ nhàng run rẩy, trong hai mắt lại càng là tràn đầy vẻ khó thể tin.

    "Này, cái này sao có thể? Loại dẫn dắt này... Lão sư của ngươi là ai? Quý Hồng Bân..? Không! Không thể là hắn! Hắn cũng không thể làm được việc này. Ngân Thiên Phàm lại càng không. Là ai hoàn thành loại kỹ thuật thần kỳ này? Vòng xoáy huyết mạch này quả thực là một kỳ tích, tương đương với việc giúp ngươi sáng lập một tồn tại cùng loại với vòng xoáy hồn lực."

    Lam Hiên Vũ cũng không nghĩ vòng xoáy huyết mạch này của mình lại làm cho Đường Chấn Hoa khiếp sợ tới như vậy, lúc trước hắn cũng đã nói với Quý Hồng Bân bí mật này, Quý Hồng Bân mặc dù cũng cảm thấy thứ này phi thường kỳ diệu, nhưng lại không nói thêm gì, chỉ nghĩ đơn giản đây là đặc tính tự thân huyết mạch của Lam Hiên Vũ.

    Nhưng cảm thụ của Đường Chấn Hoa lại không giống vậy, huyết mạch có đặc tính huyết mạch, nhưng tuyệt đối sẽ không tự phát hợp làm một thể. Tuy hắn không nghiên cứu nhiều ở phương diện này, nhưng vợ hắn chính là một nhà nghiên cứu đỉnh cao của toàn liên bang. Hắn cũng là mưa dầm thấm đất, tự nhiên cũng biết rất nhiều. Vòng xoáy huyết mạch hòa hai loại huyết mạch cường thế vô cùng này làm một thể, đồng thời làm chúng phải vận hành trong một trạng thái hoà bình. Đây quả thực là điều không thể tin nổi.

    Dựa theo loại cường độ huyết mạch này của Lam Hiên Vũ, chỉ cần có một loại là cũng đã có thể dễ dàng khiến cho hắn trở thành một cường giả đỉnh cao. Nhưng có hai loại, vậy rất có thể sẽ khiến cho hắn bạo thể mà chết. Một khi huyết mạch chi lực bị dẫn động, hắn sẽ lập tức có nguy hiểm tính mạng.

    Nhưng lúc này có vòng xoáy huyết mạch tồn tại, hai loại huyết mạch vô cùng cường đại lại có thể điều hòa lẫn nhau, còn có thể hỗ trợ lẫn nhau cung cấp lực lượng cường đại cho Lam Hiên Vũ, khiến hắn có được sức chiến đấu vượt xa hồn sư đồng cấp. Đây giống việc một hồn sư đồng thời có được hai loại huyết mạch Thái Thản Cự Viên cùng Thiên Thanh Ngưu Mãng, mà cả hai vẫn xung đột lẫn nhau, nhưng lại bị một loại năng lực đặc thù dung hợp lại cùng nhau. Đây quả thực là thần kỹ, Đường Chấn Hoa tự hỏi, bản thân sẽ không thể nào làm được đến mức này.

    Mặc dù bây giờ thực lực bản thân Lam Hiên Vũ còn rất yếu, do đó nên hắn còn chưa thể hoàn toàn thấy chỗ thần kỳ của huyết mạch này. Nhưng tới khi hắn thật sự cường đại lên thì không thể nghi ngờ, hai loại siêu cấp huyết mạch này sẽ mang cho hắn những biến hóa cực lớn, đến lúc đó hắn càng có thể cảm nhận được sức mạnh của vòng xoáy huyết mạch.

    "Vị lão sư kia cua rngươi tên gì? Ở đâu?" Đường Chấn Hoa có chút không thể tin được, ngoại trừ học viện Sử Lai Khắc, vậy mà nơi khác còn có lão sư như vậy?

    Lam Hiên Vũ nói: "Na Na lão sư tại Thiên Đấu tinh, nàng là lão sư của một học viện bên đó."

    Đường Chấn Hoa hít sâu một hơi, nói: "Nàng rất không tầm thường. Không nghĩ Thiên Đấu tinh còn có lão sư như vậy. Đây là thần kỹ."

    Lam Hiên Vũ có chút nghe không hiểu: "Lão sư, phương pháp tu luyện này của ta là chính xác sao?"

    Đường Chấn Hoa nói: "Ít nhất ta cũng nghĩ không ra biện pháp nào tốt hơn. Có lẽ là bởi vì lúc đó tu vi ngươi thấp, do đó mới có thể hình thành lên một vòng xoáy huyết mạch như vậy. Căn cơ này của ngươi quá tốt rồi, ta có thể cảm giác được, hai loại huyết mạch này của ngươi đã bắt đầu dung hợp. Cái này sẽ giúp ngươi bớt rất nhiều nguy hiểm trong tương lai, thậm chí có khả năng chân chính dung hợp hai loại huyết mạch này làm một thể, đây mới là điểm cường đại nhất của vị lão sư kia. Quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Tình huống này của ngươi tuyệt đối là kiệt tác. Ngươi có nguyện ý chia sẻ tình huống bản thân hay không? Nếu như có thể tiến hành kiểm trắc kỹ càng để lưu giữ tư liệu cho học viện, việc này sẽ màn lại cho ngươi những công trạng rất lớn."

    Lam Hiên Vũ sửng sốt một chút: "Lão sư, việc này có phiền phức lắm không?"

    Đường Chấn Hoa khẽ nhíu mày: “Có chút phiền toái, cần một đoạn thời gian rất dài để quan trắc cùng kiểm tra.”

    “Được rồi, trước hết cứ bỏ qua vấn đề này đi. Ngươi mới nhị hoàn, biến hóa còn chưa đủ nhiều, chờ thực lực của ngươi ngươi mạnh hơn một chút, có những biến hóa càng khó lường hơn rồi nói sau. Ngươi cũng không nên nói loại tình huống này với người khác, nhất là không nói cho người ngoài học viện. Ta sẽ hỏi ý kiến chuyên gia một chút về loại tình huống này của ngươi, xem có phương pháp tu luyện gì thích hợp hơn hay không. Đúng rồi, ngươi vừa mới nói, ngươi cảm thấy rất thân thiết với sinh mệnh năng lượng, huyết mạch của ngươi có thể trực tiếp hấp thu sinh mệnh năng lượng tới phụ trợ bản thân huyết mạch?"

    Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu, lại nói kỹ về quá trình hấp thu sinh mệnh năng lượng và tu luyện khi vừa tới học viện Sử Lai Khắc.

    Nghe hắn giảng giải, trong mắt Đường Chấn Hoa lại một lần nữa toát ra vẻ kinh ngạc: "Thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng, ngươi thật sự không hổ là đệ tử của Sử Lai Khắc, thật sự là một tên tiểu quái vật. Có một điểm ngươi phán đoán không sai, dùng thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng này của ngươi, tu luyện trong học viện sẽ tuyệt đối là làm ít công to."

    "Lão sư, vậy giờ ta đổi lấy tài nguyên gì thì thích hợp nhất cho việc gia tăng hồn lực?" Lam Hiên Vũ hỏi.

    Đường Chấn Hoa đột nhiên cười, khóe miệng râu ria nhếch lên: "Thiên tài địa bảo cũng không cần, ta nghĩ có thứ này càng thích hợp với ngươi hơn. Đưa huy chương tím của ngươi đến cho ta."

    Lam Hiên Vũ lấy ra viên huy chương tím từ trong ngực, đây là vật trân quý nhất của hắn hiện tại, cho nên vẫn luôn là cất giữ bên người.

    Đường Chấn Hoa trên vứt ra một chiếc hộp kim loại, sau đó tiện tay vung lên, trên bàn trà lập tức có thêm một đống huy chương vàng.

    "Tự mình đổi đi, dưới tình huống bình thường thì một viên huy chương tím có thể đổi ra mười lăm đến hai mươi miếng huy chương vàng. Ta dựa theo tiêu chuẩn cao nhất để đổi cho ngươi, sẽ không tính vi phạm với quy tắc học viện. Ngươi thu lại những huy chương vàng này đi." Đường Chấn Hoa nói.

    Lam Hiên Vũ sững sờ, có chút chần chờ, Quý Hồng Bân cũng đã có nói, có những thứ huy chương tím có thể đổi, nhưng huy chương vàng lại hoàn toàn không. Nhưng hắn cũng chỉ do dự trong nháy mắt, sau đó liền cầm những huy chương vàng này lên. Hắn tưởng Đường Chấn Hoa sẽ không hại mình, mà nếu mức đổi lớn nhất là tiêu chuẩn này, như vậy thì dù mình có muốn một đổi lại một lần nữa cũng hẳn là không có vấn đề.

    "Chính ngươi có ý nghĩ gì, muốn đổi cái gì, nói nghe một chút." Đường Chấn Hoa hỏi.

    Lam Hiên Vũ nói: "Ta muốn đổi nhất là loại thiên tài địa bảo có thể gia tăng hồn lực, loại nào đó phù hợp với thuộc tính của ta, mau chóng tăng hồn lực tăng lên tới cấp ba mươi. Còn nữa, lão sư, huyết mạch của ta hình như có vài điểm lạ, mỗi khi tu vi của ta tăng lên thì Hồn Hoàn sẽ lại tự động tiến hóa. Thời điểm ta còn nhất hoàn, Hồn Hoàn trên cả hai cái võ hồn đều là màu trắng mười năm, nhưng đến nhị hoàn thì chúng đều tự động tấn thăng trở thành trăm năm. Ta muốn thử xem, khi ta tới tam hoàn thì chúng nó còn có thể tấn thăng thành ngàn năm nữa hay không."

    Đây là bí mật hắn không có cách nào giấu diếm, cho nên hắn liền nói thẳng ra. Chỉ vẫn che giấu việc Hồn Hoàn tự động xuất hiện không kèm theo Hồn Linh.

    "Còn có loại tình huống này? Rất thú vị. Trừ cái đó ra thì sao? Ngươi còn có cái gì muốn đổi nữa?" Đường Chấn Hoa hỏi.

    Lam Hiên Vũ nói: "Quý lão sư nói, Tử Cực Ma Đồng của Đường Môn có khả năng tăng lên thị lực cùng tinh thần lực. Đây cũng là thứ ta muốn đổi lấy. Vậy cần nửa cái huy chương tím?"

    "Tử Cực Ma Đồng? Cái này không cần phải đổi." Đường Chấn Hoa nói: "Ta là lão sư trong học viện Sử Lai Khắc, đồng thời cũng là đệ tử Đường môn. Đổi công pháp Đường môn trong học viện là không có lời. Nếu ngươi nguyện ý thì ta sẽ dẫn ngươi gia nhập Đường môn, sau đó bái ta làm thầy tại Đường môn. Như vậy là sẽ không cần dùng huy chương, ta trực tiếp dạy ngươi những tuyệt học Đường môn là được."
     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    358,832
    Đấu La Đại Lục 4-Chung Cực Đấu La
    Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu
    Chương 299: Lưu Phong bái sư

    Dịch: Đức Thành
    Nguồn: Truyện YY

    Dịch: Đức Thành

    Thế này cũng được? Lam Hiên Vũ lập tức mở to hai mắt, hắn càng ngày càng cảm thấy, mình lựa chọn hệ Chỉ Huy Không Gian này là một lựa chọn vô cùng chính xác. Chính như lúc trước Đường Chấn Hoa nói vậy, có vị lão sư này, mình thật sự có khả năng giảm bớt đi rất nhiều đường vòng, tiết kiệm rất nhiều tài nguyên.

    "Tạm thời ta có thể nghĩ tới hai thứ này, cụ thể còn phải xem danh sách." Lam Hiên Vũ nói.

    Đường Chấn Hoa khẽ gật đầu, nói: "Ngươi nhớ kỹ, huy chương có bao nhiêu cũng không đủ dùng. Bởi vì trong tương lai, vô luận học tập tri thức phương diện nào cũng tốn huy chương, thí dụ như chế tác cơ giáp sẽ cần kim loại hiếm, cần đổi một vài loại hồn đạo pháp trận. Mà bây giờ ngươi muốn thiên tài địa bảo thì ta cho rằng không cần thiết, thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng của ngươi có một lựa chọn tốt hơn. Hôm nay đến đây, ta sẽ cấp cho ngươi quyền trao đổi. Nhưng ngươi không nên gấp, trước hết cứ học tập như bình thường, ta sẽ xin cho ngươi một đợt trao đổi đặc thù, sau đó sẽ đích thân dẫn ngươi đi một chuyến."

    "Được rồi, ta nghe ngài."

    Trong lòng Lam Hiên Vũ đã hoàn toàn khẳng định về vị lão sư mới này. Đối với Lam Hiên Vũ mà nói, Sử Lai Khắc là xa lạ, nhưng có một vị lão sư dẫn dắt như vậy sẽ tuyệt đối là một chuyện rất tốt. Cầm lấy một đống huy chương vàng, Lam Hiên Vũ chuẩn bị rời đi.

    "Ngươi chờ một chút." Đường Chấn Hoa đột nhiên gọi hắn lại, sau đó đứng lên đi tới một bên cửa phòng, hình như bên kia là một cái phòng nghỉ. Chỉ chốc lát sau hắn đã bước ra từ bên trong, đưa một hộp kim loại màu ám kim cho Lam Hiên Vũ.

    "Cái này là cho ngươi mượn, không phải cho ngươi, tới lúc ta cần sẽ tìm ngươi lấy lại. Ngươi đem nó đặt trong phòng minh tưởng, lúc tu luyện chỉ cần mở nắp hộp ra là được. Chuyện này đừng nói cho bất kỳ ai, nếu bị người ta phát hiện, ngươi liền nói là đã phải đánh đổi khá nhiều để mượn ta, rõ chưa?"

    Lam Hiên Vũ có chút tò mò nhìn cái hộp này, nhịn không được hỏi: "Lão sư, đây là cái gì?"

    Đường Chấn Hoa thản nhiên nói: "Huy chương đen của học viện Sử Lai Khắc. Đây là thứ ngươi không thể lấy được tại ngoại viện. Nó được chế tác từ nhánh cây rụng của Vĩnh Hằng Chi Thụ, bản thân có sinh mệnh năng lượng cực kỳ nồng đậm. Chính xác là một kiện bảo bối, phối hợp với thể chất thân hòa sinh mệnh năng lượng của ngươi, hẳn là nó sẽ có trợ giúp không nhỏ. Nếu vòng xoáy huyết mạch kia của ngươi xuất hiện xao động, ngươi đem nó kề sát ở ngực, hẳn là có thể giúp ngươi bình phục."

    Huy chương đen? Lam Hiên Vũ nghe xong liền không khỏi kích động lên. Hắn đã được cảm nhận độ khó của việc thu hoạch được huy chương tím. Mà tầng thứ cao hơn, thứ có thể đổi lấy mười viên huy chương tím trở lên, đây là tồn tại như thế nào chứ!

    "Lão sư, cái này quá trân quý, ta..." Lam Hiên Vũ mặt hơi hơi ửng hồng.

    "Đồ trong học viện Sử Lai Khắc còn không lạc mất được, cầm lấy đi. Đâu không phải cho, mà là cho ngươi mượn để phụ trợ tu luyện. Tới lúc ta cần ta sẽ lấy lại. Nếu trong lần sát hạch kế tiếp ngươi không thể thu được hạng nhất, vậy cũng phải trả lại." Trong mắt Đường Chấn Hoa chứa đầy thâm ý.

    "Vâng, ta hiểu."

    Lam Hiên Vũ hài lòng rời khỏi Trung Tâm Không Gian, hắn nghĩ thầm, lần này thật đúng là không uổng công a! Mặc dù vị Đường lão sư này nhìn qua có chút không dám khen tặng, nhưng hắn thật sự ủng hộ hết mức đối với mình. Rốt cuộc Đường lão sư cũng không còn là "chiến cơ khiêu khích". Nhưng đồng thời với sự hỗ trợ này, Lam Hiên Vũ cũng cảm nhận được áp lực rất lớn.

    Tương lai một năm tới, nhất định hắn phải làm hết khả năng đề thăng bản thân mới được, bởi vì ai cũng không biết khảo hạch cuối kỳ sẽ thế nào. Nếu giống lần sát hạch tổng hợp này thì hắn vẫn có chút lòng tin. Nhưng nếu là lôi đài thi đấu thì sao? Một đối một, hắn có thể đánh được ai trong những đệ tử mới này? Nhưng dĩ nhiên, áp lực lớn cũng không phải chỉ mình hắn.

    Lưu Phong đã đứng trước bàn làm việc của Tiếu Khải chừng nửa giờ, lúc này nét mặt của hắn quả thực có chút cổ quái.

    "Lần trước ngươi tiến hành sát hạch cá nhân, thương thế nghiêm trọng, vì để ngươi có thể tham dự vòng sát hạch tổng hợp sau đó, ta đã cho ngươi ăn chút vật. Nhưng học viện có quy củ của học viện, không ai có thể vi phạm. Vật ngươi ăn lúc đó có giá trị một viên huy chương tím, là phải trả cho ta. Ngươi đánh tính lúc nào trả đây?" Tiếu Khải thản nhiên nói.

    Lưu Phong trợn mắt hốc mồm: "Một viên huy chương tím? Sao ngài không đi ăn cướp đi?! Ta không nói muốn ăn đâu đó! Là ngài chủ động cho ta ăn."

    Tiếu Khải liếc mắt nhìn hắn: "Nói như vậy, việc ta giúp ngươi thi đậu học viện Sử Lai Khắc là có lỗi?"

    Khóe miệng Lưu Phong khẽ nhăn một cái, thầm nghĩ, rõ ràng là Hiên Vũ giúp ta thi đậu a! Nhưng lời này hắn làm sao dám nói ra khỏi miệng? Chỉ số thông minh của hắn còn không có thấp tới mức như vậy.

    "Nhưng ta không có huy chương tím trả lại ngài, có lẽ một thời gian ngắn cũng không kiếm được. Làm sao bây giờ?" Lưu Phong một mặt bất đắc dĩ, hiện tại hắn cũng chỉ có thể nói thật.

    Tiếu Khải thở dài một tiếng: "Đây là quy củ của học viện, lúc ấy ta đã tuyên thề không vi quy, nên hiện tại ta nhất định phải cho học viện một cái công đạo, bằng không thì vị trí lão sư này của ta cũng khó mà giữ được, ngươi cũng phải bị khai trừ ra học viện. Không phải Lam Hiên Vũ thu được một viên huy chương tím sao? Ngươi có thể mượn hắn mà."

    Lưu Phong quả quyết nói: "Như vậy sao được! Hiên Vũ đã giúp ta nhiều lắm, không có hắn thì căn bản ta cũng không thể thi đậu Sử Lai Khắc, sao có thể lại lấy đồ của hắn? Hắn cũng rất cần huy chương tím để đổi lấy tài nguyên gia tăng hồn lực, ta không thể làm như thế."

    Tiếu Khải nhìn hắn một cái thật sâu, trong đáy mắt lóe lên một vẻ hài lòng: "Vậy cũng chỉ còn một biện pháp. Học viện ngoại trừ lão sư phổ thông thì còn có lão sư đích truyền. Tương đối mà nói, học viện có thể chấp nhận việc lão sư đích truyền cho đệ tử một chút tài nguyên, thí dụ như cho vay trong một hạn mức nhất định. Ta có thể miễn cưỡng thu ngươi làm đệ tử đích truyền. Như vậy là có thể cho ngươi mượn huy chương tím một năm, chờ ngươi hoàn thành sát hạch một năm sau rồi trả lại cho ta. Nhưng có một vấn đề, ngươi yếu như vậy, có thể thông qua sát hạch của năm sau chứ?"

    "Ta nhất định có thể." Lưu Phong nói không chút do dự.

    Lưu Phong có thể thi đậu Sử Lai Khắc, thật sự là quá khó khăn. Hắn đã hạ quyết tâm, nhất định sẽ liều mạng nỗ lực để được ở lại. Hắn hiểu rất rõ, Lam Hiên Vũ chỉ có thể dẫn hắn và Tiền Lỗi tiến vào Sử Lai Khắc. Còn có thể ở lại hay không thì phải dựa vào chính bọn hắn. Hắn biết rõ mình là kẻ thiên phú không tốt, vậy sẽ phải dựa vào những nỗ lực vô hạn đến đề thăng chính mình.

    "Tốt, cứ như vậy đi. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là đệ tử đích truyền của ta. Ngoài việc học thông thường thì mỗi ngày đều tới tìm ta sau bữa cơm chiều."

    "A?"

    Lưu Phong ngẩn người, làm sao mình lại biến thành đệ tử đích truyền của vị này rồi?

    "Ngươi không muốn? Vậy trả huy chương cho ta." Tiếu Khải vươn tay, một bộ dáng nghiêm túc. Nhưng trong mắt Lưu Phong, có thế nào hắn cũng cảm thấy vị này có chút không giống vẻ bề ngoài.

    "Ta, ta nguyện ý..." Lưu Phong có chút bất đắc dĩ nói ra.

    "Ừm, được rồi, vậy ta cũng cố mà nhận lấy ngươi. Thứ ngươi ăn hôm đó là một loại thiên tài địa bảo, một cánh Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc mười vạn năm." Tiếu Khải lạnh nhạt nói.

    "Cánh hoa?" Lưu Phong lập tức mở to hai mắt mà nhìn, hoảng sợ nói.

    Tiếu Khải tức giận nói: "Ngươi hô cái gì? không bình tĩnh được chút sao?"

    Lưu Phong có chút khó hiểu, nói: "Lão sư, ta chỉ không nghĩ cánh hoa cũng có thể là thiên tài địa bảo!"

    Tiếu Khải có một loại cảm giác như bị chặn họng, hắn ho khan một tiếng: "Được rồi, ngươi hãy nghe ta nói hết, chớ xen mồm."

    "Vâng."

    Tiếu Khải nói: "Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc không chỉ có thể chữa trị thân thể của ngươi, đồng thời cũng sẽ thay đổi thân thể của ngươi một cách vô tri vô giác. Ngươi mới hai mươi mấy cấp hồn lực, hẳn là có thể cảm nhận được biến hóa của mình. Rất nhanh ngươi sẽ có thể đột phá đến cấp ba mươi. Nếu lúc đó cần một Hồn Linh mới thì đến tìm ta, ta dẫn ngươi đi chọn lựa. Thực sự mà nói, Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc gây ra thay đổi lớn nhất cho ngươi là căn cốt."
     

Thành viên đang xem bài viết (Users: 0, Guests: 0)