Huyền Huyễn Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 582: Cướp lấy. (2)


    share: doctruyen​




    - Cái này... Là Thiên Đao!

    Thần Dạ đột nhiên hiểu được. Thật ra cũng không là đột nhiên, bởi Thiên Đao phải cần năng lượng của Chúng Thần Chi Mộ mới có thể khôi phục. Về điểm này, hắn phi thường rõ ràng. Bởi như vừa rồi, hắn cũng là ôm ý nghĩ cầu may khi thử một lần.

    Nếu Thiên Đao phải cần năng lượng của Chúng Thần Chi Mộ, nói không chừng, giữa hai vật này sẽ có một chút liên lạc, quả nhiên thành công !

    Lực lượng linh hồn hào hùng, chẳng những đang bắt đầu luyện hóa vầng sáng thành công. Hơn nữa, có vầng sáng chủ động phối hợp, nó đang từng bước từ từ đuổi đánh Linh Hồn Chi Lực của bạch y thanh niên đi ra ngoài.

    - Hắc hắc, ta liền không khách khí !

    Sắc mặt Bạch y thanh niên lập tức đại biến. Mặc dù hắn là lần đầu tiên tiếp xúc cái chìa khóa của Chúng Thần Chi Mộ, cũng là có thể biết rõ ràng. Bất cứ linh vật nào, một khi có người bắt đầu luyện hóa thì người khác có khả năng đoạt được. Thế nhưng, nhất định sẽ không phải như bây giờ, bị đoạt hoàn toàn đến như vậy.

    Mà lúc đương đầu với Linh Hồn Chi Lực đối phương tiến hành trục xuất, lực lượng linh hồn của hắn phảng phất núi băng gặp ngọn lửa, lại liên tiếp bại lui. Mà ngay cả một chút phòng thủ hữu hiệu thì đều vô phương làm được.

    - Tiểu tử này, sao đột nhiên lại trở nên kỳ quái như vậy ?

    Bạch y thanh niên cũng không quên, cách đây không lâu, người thiếu niên này ở trước vầng sáng vẫn còn có vẻ không chịu nổi một kích.

    Một vẻ hung ác bỗng đột nhiên hiện lên trên gương mặt. Cơ hội này, chính là hắn thật vất vả mới có được, quả quyết không thể hai tay dâng tặng như vậy.

    Với suy nghĩ như thế, đôi mắt bạch y thanh niên phát lạnh, tức thì hắn không ngừng thúc dục Linh Hồn Chi Lực cuồn cuộn.

    Nhưng đáng tiếc, chớ nói hiện nay vầng sáng đều là đang tự động muốn được Thần Dạ luyện hóa. Mà cho dù là dưới điều kiện bằng nhau, chỉ luận về Linh Hồn Chi Lực thì hắn so sánh với Thần Dạ chưa chắc đã mạnh hơn.

    Bởi vậy, chẳng những hành động như vậy của hắn không hề có tác dụng, mà ngược lại là làm cho vầng sáng đối với hắn tựa hồ có tâm lí chán ghét rất lớn. Liền chỉ sau một lát, một đạo lực lượng cường đại nương theo Linh Hồn Chi Lực của bạch y thanh niên mà trực tiếp công kích vào trong ngực hắn, khiến cho hắn cũng phải chịu cảnh Thần Dạ lúc trước đã gặp.

    Bị trực tiếp đánh bay ra ngoài hố sâu, bạch y thanh niên sắc mặt giận dữ, hắn quát chói tai:

    - Tiểu tử, là một mình ngươi muốn chết, liền đừng trách ta lòng dạ độc ác!

    Trong tiếng quát, bóng dáng hắn như điện, Huyền Khí cấp Lực Huyền đỉnh cao hào hùng như một quả núi cao, nhằm tới Thần Dạ mà hung hăng đè ép xuống.

    Dưới đòn nghiêm trọng như vậy, dẫu là ai cũng sẽ không hoài nghi. Người thiếu niên cho dù thành công khi cướp được tư cách luyện hóa cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ, nhưng cũng dừng ở đây.

    - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

    Năng lượng cường đại cô đặc không chút do dự đánh trúng vị trí của người thiếu niên. Tuy nhiên, cũng không thấy có máu thịt lẫn lộn xuất hiện như trong tưởng tượng. Ở chỗ mặt đất kia chỉ xuất hiện một cái hố, còn bóng dáng người thiếu niên đã sớm không còn nơi này.

    Bạch y thanh niên vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy, bên cạnh hố sâu thật lớn kia, người thiếu niên đang mỉm cười nhìn sang. Còn ở trong tay của hắn là một đám vầng sáng kia, trông như tinh linh lóng lánh đang trôi nổi.

    - Làm sao có thể?

    Tất cả mọi người đều là giật mình la lên thành tiếng. Hành động hiện tại của người thiếu niên, rõ ràng đã nói, vầng sáng kia đã là bị hắn sơ bộ luyện hóa.

    Đám người Chung Khiếu đều có quá loại nhận biết đã từng trải qua, mà bạch y thanh niên vừa mới trải qua một bước này nên đều thập phần rõ ràng. Muốn kịp thời sơ bộ luyện hóa thì cũng cần tốn hao một đoạn thời gian, làm sao có thể nhanh chóng như người thiếu niên vậy ?

    Cũng mặc kệ có tin hay không, sự thật liền bày ở trước mắt, không để cho bọn họ hoài nghi!

    - Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?

    Bạch y thanh niên hung tợn quát. Tiểu hỗn đản này xuất hiện đã đoạt đi cơ may vốn nên thuộc về hắn không nói, mà ngay cả Chung Kỳ nhiều năm qua, một mực chung tình không quên đối với hắn thì tựa hồ đều trong lúc lặng lẽ thay đổi.

    Tất nhiên, Chung Kỳ vì hắn nổi cơn tức giận, không tiếc đưa cho hắn cái chìa khóa của Chúng Thần Chi Mộ. Do đó đã khiến hắn thay đổi mà tiêu hết tức giận. Thế nhưng bạch y thanh niên vẫn là cảm giác thấy, ở sâu trong nội tâm nàng đã không còn như trước đây vậy.

    Lòng dạ nam nhân, đôi khi, cũng có thể trở nên rất mẫn cảm.

    - Ha hả, có nói ngươi cũng không biết, hà tất hỏi thêm. Ta đi trước, các ngươi từ từ chơi đùa nhé, hẹn gặp lại!

    Thấy nơi này cũng không phải chỗ ở lâu, sau khi vừa nói dứt lời thì Thần Dạ vội vàng lui về phía sau.

    - Đoạt được thứ thuộc về hải vực Phong Thành ta liền đã muốn đi. Tiểu tử, ngươi có phần cũng không nể mặt mũi chúng ta sao ?

    Giữa không trung, có mấy đạo thân ảnh xuất hiện nhanh như tia chớp ở trước mặt Thần Dạ, chẳng những có bốn người Chung Khiếu, mà đối thủ của bọn họ cũng góp mặt.

    Thần Dạ giơ giơ bàn tay lên, cười nói:

    - Thế nào vậy Chung gia chủ, các vị là muốn dùng sức mạnh để đoạt sao? Đừng quên, nó là đã bị ta luyện hóa. Mặc dù giết ta, các ngươi có khả năng đoạt lại được. Nhưng ngàn vạn lần không thể quên chính là, tại sao, nó trước đây không có lựa chọn ta, rồi sau đó lại quay sang lựa chọn ta.

    Nghe nói như thế, đám người Chung Khiếu mặt mày nhăn tít gắt gao.

    Đúng vậy, điều này rất kỳ quái. Từ khi tranh đoạt Chúng Thần Chi Mộ đến bây giờ, không biết trôi qua đã bao nhiêu năm. Thế nhưng từ đầu đến cuối không hề xuất hiện loại chuyện tương tự như vậy.

    Mà mỗi người có mặt ở đây đều là rõ ràng, chùm tia sáng có linh, nó sẽ tự động lựa chọn chủ nhân. Mà Chúng Thần Chi Mộ tồn tại, càng hình như là đang chờ đợi cái gì đó.

    Chẳng lẽ biến hóa trước đây là ý định của Chúng Thần Chi Mộ ?

    Vừa mới nghĩ đến điểm này, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Thần Dạ, đều là bắt đầu băn khoăn. Mặc dù vẫn còn ngăn đường lui của hắn, nhưng rõ ràng là đã không có kiên định như lúc mới bắt đầu vậy.

    Hiện tại bầu không khí hỗn loạn đã sớm không còn sót lại chút gì. Thứ mà hiện nay đang lan tràn, chính là một tâm tình phức tạp quái dị.

    Cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ gần ngay trước mắt, chỉ cần giết được người kia là có thể giành lại được. Thế nhưng ngược lại vào lúc này lại không người nào có ý định động thủ.

    Chuyện như vậy, chỉ sợ từ khi Chúng Thần Chi Mộ hiện ra dưới ánh mắt thế gian cho tới nay, tới tận bây giờ cũng không từng phát sinh.

    Nhìn vẻ mặt thay đổi của mọi người, Thần Dạ thản nhiên nói:

    - Các vị, có nên nhường đường hay không !

    Bỗng lúc này, Chung Khiếu đột nhiên cất tiếng cười to. Lão chỉ chỉ vào vầng sáng đang trôi nổi trước người Thần Dạ mà nói:

    - Tiểu tử, đối với cái nầy, ngươi cho dù sơ bộ luyện hóa thì hẳn cũng không hiểu rõ nó chứ?
     
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 583: Bằng hữu. (1)


    share: doctruyen​




    - Đúng vậy, không biết.

    Thần Dạ cười đáp, điều này thì không có gì mà phải phủ nhận.

    - Hắc hắc!

    Chung Khiếu nở nụ cười quái dị:

    - Ở trong cái chìa khóa này tồn tại năng lượng thuần khiết kinh người, sau khi ngươi sơ bộ luyện hóa, cho dù ngươi có nguyện ý hay không thì trong nửa canh giờ, năng lượng bên trong nó đều sẽ tự động tràn vào tiến hành luyện hóa nó bên trong thân thể con người.

    - Tiểu tử, đến lúc đó, ngươi nhất định phải luyện hóa tất cả chỗ năng lượng đó đồng thời hấp thu. Nếu không thì sẽ bị nổ tan xác mà chết! Chúng ta sẽ không giết ngươi, chỉ biết cứ vây quanh ngươi như vậy, ha ha !

    Chung Khiếu cười thoải mái:

    - Tiểu tử, như không giao ra cái chìa khóa, ta để ngươi thu được nó thì nó lại trở thành độc dược trí mạng với ngươi !

    Ánh mắt của Thần Dạ rốt cục trở nên cứng lại, nhưng lời Chung Khiếu đã nói rất rõ ràng. Điều lão muốn chính là để cho bản thân mình, ở trước mắt bao người tại đây mà bắt đầu luyện hóa năng lượng ở trong cái chìa khóa.

    Cả một quá trình như thế, cần phải bảo trì sự tập trung tâm thần cao độ. Nhưng mà thử nghĩ một phen, những người chung quanh, tất cả đều đang mắt nhìn chằm chằm vào thì Thần Dạ sao có thể tập trung tâm thần được ?

    Mà cho dù Thần Dạ có thể làm được chuyện coi như bên cạnh không người, không để ý tới những kẻ khác mà chuyên tâm luyện hóa.Thế nhưng những người khác, làm thế nào lại để cho hắn một hoàn cảnh tĩnh lặng ?

    Chỉ cần trong cả quá trình này hơi có một chút sai lầm, như vậy, Thần Dạ chết chắc rồi!

    Chung Khiếu này đúng là rất nham hiểm a, Thần Dạ hắn chết như vậy, cho dù Chúng Thần Chi Mộ thật sự là có cảm ứng được, thì cũng không đổ lên trên đầu Chung Khiếu được.

    Thần Dạ không khỏi lành lạnh cười một tiếng. Hắn nhìn về phía mấy người cản đường khác ở đằng trước mà lạnh lùng hỏi:

    - Còn các ngươi, cũng là có dạng ý nghĩ này ?

    - Thật ngại quá, cái chìa khóa này chính là của hải vực Phong Thành ta, không cho người ngoài mang đi. Cho nên, mời giao ra đây.

    Một người trong đó nói có vẻ hơi khách khí, thế nhưng ý tứ trong lời nói thì lại không hề khách khí chút nào.

    - Tốt, đều muốn có được cái chìa khóa, vậy không biết, ta giao cho ai thì tương đối tốt hơn đây ?

    Thần Dạ quái dị cười một tiếng, còn không chờ những người khác bảo hắn không nên uổng phí tâm trí khi định cố gắng ly gián bọn họ, thì đạo vầng sáng kia liền do tâm thần hắn dẫn dắt mà trực tiếp đi qua mi tâm để tiến vào trong cơ thể.

    - Nếu đều muốn có được cái chìa khóa, như vậy, ai cũng đều đừng muốn có được nữa! Ha hả, Chung Khiếu, muốn nhìn ta nổ tan xác mà chết? Ngươi yên tâm, thực sự vào đúng lúc đó, ta nhất định sẽ lôi những người này cùng chết theo ta. Liền nhìn một chút, xem rốt cuộc ai vận khí không tốt như vậy mà sẽ ở bên cạnh ta!

    Vừa nói dứt tiếng, Thần Dạ phóng đi dữ dội!

    - Ngăn hắn lại!

    - Đừng để cho hắn trốn thoát !

    Uy hiếp của Thần Dạ hiển nhiên là không được mọi người ghi nhận vào trong lòng. Đám người Chung Khiếu đều vẫn còn không hề ra tay, thì từng đạo bóng dáng đã nhanh chóng ép Thần Dạ quay trở về.

    - Người của Tiết gia, dừng tay!

    Ở trong hỗn loạn, Tiết Hàm Hương lướt đến rất nhanh rồi nói:

    - Người của Tiết gia, không được vô lễ đối với công tử!

    Tức thì, nàng quay về hướng ông lão họ Tiết kia mà nói:

    - Gia gia, vừa rồi hắn giúp ta, nếu như không có hắn thì ta đã chết. Chúng ta không thể lấy oán trả ơn.

    - Cái này?

    Ông lão họ Tiết kia có hơi ngẩn người.

    Thần Dạ ngoảnh mặt làm thinh. Lúc ở trên tường thành, khi đối mặt Chung Kỳ chất vấn thì Tử Huyên cùng Thần Dạ đã giải vây cho bọn họ. Lúc ấy, ông lão này vẫn còn rất cảm kích. Nhưng đảo mắt sau đó, thật giống như thay đổi một người khác. Cho dù hiện tại có Tiết Hàm Hương nói một phen thì lão tựa hồ vẫn còn giằng co được.

    Một lát sau, ông lão họ Tiết nhẹ nhàng thở dài mà nói:

    - Các vị, Tiết gia rút lui trước, việc lấy oán trả ơn thì chúng ta xác thật không thể làm. Tiểu huynh đệ, một mình ngươi tự giải quyết cho tốt đi, cáo từ!

    Lời này, Thần Dạ lại không hề để ý quan tâm đến. Ông lão nói tự giải quyết cho tốt, thoạt nghe thì có vài phần thành ý như vậy, thế nhưng kỳ thật, sự bất đắc dĩ cùng không cam lòng trong giọng nói của lão thì cũng là có sức nặng như nhau.

    Là người như vậy, Tiết gia cũng chỉ có thể đến như vậy. Xem ra, Thất Thải Huyễn Linh Y kia Tiết gia xác xác thực thực là vô phương thu được vào tay. Nếu không phải như thế, cũng sẽ không hào phóng như vậy.

    Tiết Hàm Hương đến bên người Thần Dạ, nhẹ nhàng nói:

    - Công tử, thật xin lỗi, điều ta có thể làm chỉ có thể như vậy. Xin ngươi nhất định phải kiên trì trụ vững, sau khi ta rời đi thì sẽ lập tức nói chuyện nơi đây cho các bằng hữu của ngươi.

    Thần Dạ gật đầu, Tiết Hàm Hương có thể làm được đến loại mức độ này, xem như đã rất khá rồi. Ít nhất, nàng là người có ơn lo báo đáp. Còn việc sở dĩ không làm tốt hơn được, đó là bởi vì thực lực có hạn.

    Thần Dạ cũng không có hy vọng quá xa vời rằng một Tiết gia sẽ chống đỡ cho hắn một mảnh bầu trời. Bầu trời của Thần Dạ hắn cũng chưa bao giờ là do những người khác giúp hắn chống đỡ lên.

    Sau khi nhìn người Tiết gia có ông cháu Tiết Hàm Hương Gia dẫn dắt rời xa, một cỗ sát khí ngập trời chậm rãi phát tán ra ngoài từ trong cơ thể Thần Dạ. Ngồi chờ chết cũng không phải tác phong của hắn. Mà ngay cả vô số cao thủ chung quanh cũng muốn đánh đến cuối cùng.

    - Sát!

    Một chữ vang lên ở trong lòng. Bóng dáng của Thần Dạ đột nhiên xuất hiện giữa không trung, một đạo tia sáng tím biếc trong phút chốc như hào quang từ giữa không trung bao phủ xuống.

    Cho dù chính Thần Dạ ít nhiều có biểu hiện cứng cỏi, thế nhưng hắn cũng rõ ràng. Con đường cầu sinh duy nhất chính là lấy năng lực kết giới của Cổ Đế Điện, tạm thời vây khốn mấy vị cao thủ Địa Huyền ở đây, còn hắn chính là nhân cơ hội phá vòng vây.

    Đây là cơ hội của hắn, nhưng cơ hội này có thể tồn tại bao lâu thì chính bản thân Thần Dạ tự mình đều không thể cam đoan.

    Hiện tại Cổ Đế Điện, sợ là sau khi đến hắn tay thì trạng thái so với trước khi xuất hiện còn phải yếu hơn một chút. Đừng nói đồng thời vây khốn vài đại cao thủ Địa Huyền được bao lâu, mà có thể vây khốn được hay không đều đã thành vấn đề.

    Bởi vậy, vào lúc Cổ Đế Điện hiện ra ở giữa không trung thì bóng dáng của Thần Dạ, đã là như tên rời cung mà bay vút đi về hướng phía trước.

    - Kẻ nào chắn ta phải chết !

    Người chưa đến, nhưng một đạo bóng dáng đen bạc theo tiếng quát của Thần Dạ đã đi trước hắn một bước, lọt vào trong đám người ở phía trước. Lập tức, phương thức đầy sự giết chóc đã được mở ra. Những tiếng kêu thảm thiết đúng là lập tức quanh quẩn ở trong vòm trời.

    - Cái này? Không ngờ là hắn?

    Xa xa, Chung Kỳ che miệng giật mình la lên.
     
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 584: Bằng hữu. (2)


    share: doctruyen​




    Mà nhìn dáng hình của Quỷ Thi, sắc mặt Chung Khiếu từ từ biến đổi. Đến cuối cùng, lão có dáng vẻ như điên cuồng mà kêu lên thê lương, càng như ma quỷ:

    - Tiểu tạp chủng, thì ra là ngươi, ta giết ngươi...

    Đột nhiên thấy kẻ thù giết con, trong lòng Chung Khiếu đều bị mối hận nồng đậm tràn ngập. Khí tức toàn thân tiếp theo sau đã lại tăng mãnh liệt vài phần. Trói buộc của Cổ Đế Điện, cũng là dưới trạng thái nổi điên như vậy của lão nên đã lại để cho lão lao ra ngoài.

    - Chung lão đệ, ngươi làm cái gì?

    Đám người Liễu Hàn Sơn hơi bị cả kinh. Với thân phận của bọn họ, hiểu biết đối với Chúng Thần Chi Mộ thì hơn xa những người khác. Có lẽ những người khác cho là, sự tồn tại của Chúng Thần Chi Mộ chỉ là trò cười, tất cả vạn vật sẽ có linh tính thì cũng không phải có nghĩa là, bất cứ đồ vật gì đều có được linh tính.

    Nhưng mà đám người Liễu Hàn Sơn đối với truyền thuyết này, thì cũng là rất tin không nghi ngờ!

    Hiện nay, cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ đã lấy loại phương thức quỷ dị để cuối cùng lựa chọn Thần Dạ, việc đó nhất định là đại biểu cho cái gì. Nếu như Chung Khiếu giết hắn, bọn họ không nghĩ tới sẽ phát sinh hậu quả như thế nào.

    Nếu là không nghĩ tới, việc đó đã nói lên là điều chưa biết. Mà chỉ có nỗi sợ hãi điều chưa biết, mới làm cho người ta càng hơi bị kiêng kỵ hơn.

    - Các ngươi đừng cản ta, không giết tiểu tạp chủng này, ta thề không làm người. Coi như có nhiều hậu quả, toàn bộ do Chung Khiếu ta một người tới đối kháng!

    Trong tiếng hét phẫn nộ, không để ý mọi người ngăn cản, Chung Khiếu lấy tốc độ càng thêm mau lẹ mà bay về phía Thần Dạ!

    Mà nhìn bóng dáng không ngừng phóng đại trong con ngươi, Thần Dạ cũng là đã biết Chung Khiếu nhất định đã nhận ra hắn là kẻ sau lưng hung thủ giết chết đứa con lão. Vẻ mặt chợt khựng lại mà gian tà cười nói:

    - Muốn báo thù cho con của ngươi? Không được dễ dàng!

    - Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, một mũi tên rung trời !

    Giữa không trung, lập tức có một hào quang xanh lét tràn ngập bá đạo vô tận, nó hóa thành một mũi tên nhọn hiện ra.

    - Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, hai mũi động Càn Khôn!

    Sau khi mũi tên nhọn thứ nhất xuất hiện, đạo hào quang xanh lét kia chẳng những không hề tiêu tan, ngược lại là tiếp tục tụ tập, hơn nữa trông nó càng thêm nồng đậm. Trong khoảnh khắc sau đó, lại là một thanh mũi tên nhọn nữa lập tức Hóa Hình xuất hiện ra!

    Hai mũi tên nhọn treo giữa không trung, khí tức hủy diệt mà chúng phát tán ra ngoài đang điên cuồng thổi quét lan ra. Nó làm cho người ta có khả năng cảm ứng được rõ ràng, chiêu thức võ kỹ này có chỗ không giống tầm thường.

    - Tiểu tạp chủng, hôm nay, bất luận ngươi có con bài chưa lật như thế nào, đều không giữ được cái mạng này của ngươi. Lão Tử muốn dùng mạng của ngươi, để mà cúng tế con của ta trên trời có linh thiêng!

    Mọi người đều là ngây ngẩn người, thì ra là mối thù giết con. Khó trách Chung Khiếu lại bị kích động như vậy...

    - Hắc hắc, Chung Khiếu, muốn giết người, ngươi trước hết hãy hỏi Hổ gia ta có đồng ý hay không.

    Đúng lúc khí thế của Chung Khiếu tăng lên tới đỉnh cao, một tiếng cười to cởi mở truyền đến từ trên bầu trời. Không tới một hồi, một đạo bóng dáng thật lớn giống như Thiết Tháp đang nhanh chóng hạ xuống.

    - Hổ Lực?

    Thần Dạ ngây ngẩn cả người. Làm thế nào mà hắn lại đến, hơn nữa, nghe ý tứ của hắn là muốn bảo vệ cho chính mình.

    Sau một lát, Chung Khiếu cũng là lấy lại tinh thần, lão phẫn nộ quát:

    - Hổ Lực, đây là chuyện ân oán riêng của chúng ta, không liên quan chuyện của ngươi.

    Nghe vậy, Hổ Lực oang oang cười nói:

    - Chung Khiếu, ngươi như thế nào lại quên. Lúc ở tại nhà ngươi ta đã từng nói qua. Bất luận kẻ nào, cũng không được làm thương tổn tiểu tử kia. Nếu không, chính là đối địch cùng tộc Hổ Sa ta!

    Hổ Lực lại còn mở miệng nói lớn tiếng như vậy, thực sự khiến cho Thần Dạ thật không ngờ.

    Cho dù hắn có nghĩ tới hay không, thì trong lòng Thần Dạ vẫn có cảm động. Giữa hắn cùng với Hổ Lực chưa từng có kết giao tình cảm gì, nếu kể cả hôm nay thì chẳng qua mới chỉ là gặp mặt lần thứ hai mà thôi.

    Mặc dù, Hổ Lực làm như vậy, có thể là lí do bởi vì trong người hắn có long khí, nên tiếp cận chính mình cũng là có được mục đích nhất định, nhưng những điều này đều không quan trọng.

    Ngày đó ở trong Chung gia, Hổ Lực và Mặc Lăng đều cùng đến. Nhưng trong hai cao thủ Yêu Tộc này thì Mặc Lăng coi chính mình trở thành sát thù giết cha vậy, cho nên muốn giết một cách nhanh nhất.

    Chẳng lẽ Mặc Lăng không biết chính mình trên người có mang long khí, hiển nhiên không phải!

    Đây là Hổ Lực và Mặc Lăng đã đưa ra sự lựa chọn trái ngược. Nếu Hổ Lực coi chính mình trở thành bằng hữu, hơn nữa còn bảo vệ như thế. Như vậy, liền không gây trở ngại Thần Dạ cũng coi hắn trở thành bằng hữu.

    Mà cái gọi là mục đích... Hổ Lực lựa chọn, chính là chứng minh tốt nhất!

    Những lời Hổ Lực đã nói, khiến cho thần sắc Chung Khiếu biến hóa kịch liệt. Thực lực của tộc Hổ Sa hơn xa mức mà Chung gia lão có khả năng so sánh. Tất nhiên là yêu thú trong biển không có khả năng mang tất cả tộc nhân lên trên đất bằng diễu võ dương oai, thế nhưng vẫn lại cũng không phải Chung gia có thể ứng phó.

    Tuy nhiên, mối thù giết con sao có thể buông tha cho được ?

    Chỉ sau một cái chớp mắt, vẻ mặt Chung Khiếu như ngừng lại ở trong cơn hung ác trước đây. Mắt nhìn Hổ Lực, lão lớn tiếng quát:

    - Tiểu tạp chủng kia là có mối thù giết con của ta. Cho nên, hôm nay mặc dù có ngươi ngăn trở, ta cũng muốn bầm thây hắn ra vạn đoạn!

    - Nếu bởi như vậy mà đắc tội tộc Hổ Sa ngươi, yên tâm đi. Sau khi báo thù, Chung Khiếu sẽ tự mình đi tới tộc Hổ Sa bồi lễ nói xin lỗi. Còn hiện tại, liền thứ cho ta bất kính !

    Những lời thế này, chỉ làm cho Hổ Lực khinh thường cười cười. Hắn quay đầu lại, nhìn Thần Dạ mà nói:

    - Yên tâm, có ta ở đây, hôm nay không có người nào làm thương tổn được tới ngươi. Một mình ngươi, có lẽ nhanh chóng luyện hóa năng lượng ở trong cái chìa khóa đi. Gia hỏa này mới là không an phận, cũng không phải thứ mà ta có khả năng đảm bảo.

    Thần Dạ cười mà không nói, sự kiên định trong thần sắc đang nói cho Hổ Lực, hắn sẽ không làm như vậy.

    Tộc Hổ Sa tất nhiên có lực uy hiếp cũng đủ, nhưng Chung gia cũng không phải ngồi không. Ngoài ra giờ này khắc này, Chung Khiếu đã nổi điên. Có lẽ tạm thời, đối với Hổ Lực thì lão còn có thể kiềm chế. Nên mặc dù đại chiến thì cũng chỉ là ngăn trở được Hổ Lực, tiến tới sai khiến cho thuộc hạ của lão động thủ đối với chính mình.

    Chỉ khi nào Chung Khiếu phát hiện, vô phương ngăn cản nổi Hổ Lực, hoặc là lúc nhận ra người Chung gia của lão không còn giữ nổi chính mình. Khi đó sự điên cuồng của Chung Khiếu cũng sẽ không còn có những tia khắc chế nữa, rồi lão cũng sẽ không lưu tình đối với Hổ Lực.

    Một mình Hổ Lực, đâu phải là đối thủ của cả Chung gia. Thần Dạ càng không mong muốn bởi vì chính mình, mà khiến cho bằng hữu lâm vào chốn nguy hiểm.
     
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 585: Một màn kinh người. (1)


    share: doctruyen​




    Hổ Lực hiển nhiên là biết rõ ràng suy nghĩ của Thần Dạ. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu, vẻ mặt lại càng thấy dịu đi. Người như thế, mới xứng đáng làm bằng hữu a!

    Tức thì, Hổ Lực quay đầu lại nhìn Chung Khiếu mà nói:

    - Tiểu tử này hôm nay, đừng nói bị mất tính mạng. Nếu rớt một sợi tóc thì tộc Hổ Sa ta đều sẽ để cả Chung gia của ngươi chôn cùng.

    - Chung Kỳ cô nương, những người khác không biết. Nhưng ngươi hẳn là biết rất rõ ràng, chỉ với những thủ đoạn này của ngươi, thì vẫn còn vô phương ngăn cản tộc Hổ Sa ta làm bất cứ chuyện gì.

    Nói như vậy một phen, hiển nhiên ở trong lòng Hổ Lực thì mức độ nguy hiểm của Chung Kỳ phải hơn xa Chung Khiếu. Thần Dạ thực sự hiếu kỳ, đến tột cùng Chung Kỳ đã làm cái gì, mà ở trong lòng Yêu Tộc dưới biển lại có phân lượng to lớn như thế.

    Chung Kỳ nghe vậy, im lặng không nói, hiển nhiên là cũng đang suy nghĩ những lời này của Hổ Lực. Còn Chung Khiếu kia, càng vì là quyết tâm Hổ Lực đã thể hiện ra ngoài mà có chỗ chần chờ.

    Đến bây giờ lão mới hiểu được, muốn đảm bảo cho Thần Dạ, có thể không chỉ là ý định của một mình Hổ Lực.

    Đắc tội một mình Hổ Lực thì Chung Khiếu tự nhận mình còn có mặt mũi này, để có khả năng đến tộc Hổ Sa cầu tình, đưa lễ, tiến tới sẽ không ảnh hưởng đến Chung gia.

    Nhưng trước mắt, cũng lại là phải đắc tội với cả tộc Hổ Sa. Mặc dù là Chung Khiếu đang trong cơn phẫn nộ cực độ, nhưng cũng không khỏi không có chỗ phải suy tính.

    Lúc này, Hổ Lực lần thứ hai xoay người lại, đè thấp âm thanh mà nói:

    - Tiểu tử, mau mau đi luyện hóa những năng lượng này đi. Cứ yên tâm, lần này đến đây không chỉ có riêng là một mình ta. Có thể không chút khách khí mà nói một câu với ngươi, cái mạng của ngươi, ở trong tộc, hiện tại so sánh Lão Tử đều phải đáng giá hơn. Đừng nói một cái Chung gia, cho dù tất cả mọi người đều liên hợp lại thì ngươi cũng vẫn bình yên vô sự.

    Thần Dạ tin tưởng lời Hổ Lực nói, cho nên không chần chừ nữa. Hắn lập tức ngồi xếp bằng, tiến vào trong tu luyện.

    Giờ này khắc này, từ trong cơ thể hắn có một đám vầng sáng đã bắt đầu đang tản mát ra năng lượng. Mà năng lượng này có được thuần khiết cùng cường đại đã vượt thật xa ra ngoài tưởng tượng của Thần Dạ.

    Mặc dù hiện tại vừa mới bắt đầu phát ra, nhưng với biểu hiện bình tĩnh ra ngoài vừa rồi của Thần Dạ kỳ thật đều có thể khiến cho mọi người thấy được, hắn cũng sắp sửa không áp chế nổi.

    Nếu không có Hổ Lực kịp thời chạy tới như thế, hiện tại Thần Dạ chỉ sợ đã ở trong hiểm cảnh cực độ.

    Hiển nhiên đang lúc Thần Dạ luyện hóa, thì Chung Khiếu sau một hồi giằng co rốt cục ánh mắt lần thứ hai bắt đầu trở nên điên cuồng:

    - Hổ Lực, tiểu tạp chủng kia là kẻ thù giết con của ta, ngươi đã nhất định phải ngăn cản thì cũng đừng trách ta không khách khí. Chung Kỳ, ta sẽ kéo Hổ Lực, còn mối thù đệ đệ của ngươi thì ngươi tự mình đi báo, đây là cho ngươi một cơ hội chuộc tội !

    Thần sắc Chung Kỳ không khỏi căng thẳng...

    - Hắc hắc, Chung Khiếu, xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, cũng tốt !

    Hổ Lực lạnh lùng cất tiếng cười, tức thì âm thanh đột nhiên nghiêm lại:

    - Các huynh đệ, liền hiện thân ra đây. Khiến cho người trên đất bằng nhìn một chút, xem tộc Hổ Sa chúng ta có đủ lực uy hiếp hay không.

    - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

    Giọng nói vừa mới vang lên, không gian ở trên bầu trời lập tức bắt đầu một cơn vặn vẹo kì dị cổ quái. Tức thì, trong lúc vặn vẹo kia phảng phất như xuất hiện một cánh cửa thật lớn. Rồi từ trong cánh cửa này có từng đạo bóng dáng bắn tới rất nhanh mà hiện ra.

    Sắc mặt mọi người đều là hơi bị biến đổi, chẳng những bởi vì là người của tộc Hổ Sa xuất hiện, càng là bởi vì phần thủ đoạn này.

    Ở đây số lượng cao thủ Địa Huyền cũng không phải quá ít, nhưng lại không có người nào có khả năng cảm ứng được, trên bầu trời đã sớm che giấu đông đảo số lượng người của tộc Hổ Sa. Mà tu vi của những người tộc Hổ Sa này cũng không phải Thông Thiên. Như vậy hiển nhiên là có thêm cao thủ tuyệt đỉnh đang dùng thủ đoạn không gian thuần khiết để làm được tất cả điều này.

    Mà cái này ít nhất, cần phải có cao thủ cảnh giới Hoàng Huyền!

    Một hồi khí tức hung ác ngập trời phô thiên cái địa phát tán ra ngoài, hình như bắt đầu cuồn cuộn nổi lên một trận cuồng phong thổi quét khắp mặt đất làm cho cát bay đá chạy. Cuộc giết chóc chưa từng bắt đầu, mà mùi vị máu tươi đã là lan tràn trong thiên địa.

    - Hỗn trướng, thu hồi khí tức của các ngươi lại. Nếu quấy nhiễu đến tiểu tử này, cẩn thận ai nấy đều bị lột da rút gân...

    Lời này, hiển nhiên Hổ Lực cũng không phải đang mắng tộc nhân của hắn, mà là đang nhắc nhở đám người Chung Khiếu. Thần Dạ rất quan trọng, nếu như ai động thủ đối với hắn, thật là muốn làm địch với cùng cả tộc Hổ Sa, sẽ phải nỗ lực trả giá gì thì tất cả mọi người cần suy nghĩ thật tốt ở trong lòng.

    Sắc mặt Chung Khiếu lập tức trắng bệch đi. Lão không nghĩ tới, đích xác quyết tâm của tộc Hổ Sa đúng là to lớn như thế... Hôm nay không báo được thù, ít nhất, chỉ cần Thần Dạ không rời khỏi phạm vi Vô Tận Chi Hải, lão liền không có cách nào báo thù.

    Ở trong phạm vi này, thế lực có thể đắc tội tộc Hổ Sa cũng không phải không có. Đáng tiếc, Chung Khiếu lão vẫn còn không kết giao tình cảm đủ đến loại trình độ này, khiến cho thế lực đến mức như vậy có thể làm chút chuyện gì cho Chung Khiếu lão.

    Trong giây lát, Chung Khiếu quay đầu nhìn về phía Chung Kỳ. Lão nghĩ, nếu như trong đoạn thời gian này mà có khả năng báo thù thì ở đây, có lẽ chỉ có Chung Kỳ là có tư cách này.

    Đối mặt với ánh mắt của phụ thân, Chung Kỳ cũng là bất đắc dĩ cất tiếng cười gượng. Không sai, nàng kết giao tình cảm cùng mỗi thế lực lớn trong biển đều cũng không tệ lắm. Rất nhiều thế lực sẽ nể mặt mũi nàng. Tuy nhiên, đến khi đối tượng là tộc Hổ Sa thì mặt mũi này vẫn còn đáng giá hay không, chính nàng cũng không dám cam đoan.

    Thấy Chung Kỳ không có phản ứng, thần sắc Chung Khiếu lại càng như tro tàn...

    - A, Hổ Lực huynh là như vậy?

    Trong lúc tất cả mọi người đang trầm lặng, bạch y thanh niên kia mang theo nụ cười từ từ tiến lên đây.

    - Trong một vùng phạm vi mười thước, bất luận kẻ nào đến gần, giết không tha!

    Nhìn bạch y thanh niên, gương mặt Hổ Lực nhẹ nhàng cau lại. Với thực lực của hắn, tất nhiên có khả năng từ trên người kẻ trước mặt mà cảm ứng được, bạch y thanh niên này cũng khó chơi.

    Bạch y thanh niên thản nhiên cười nói:

    - Giết không tha? Chỉ sợ tộc Hổ Sa ngươi còn không có lá gan lớn như vậy.

    - Vậy ngươi cứ việc thử xem!

    Hổ Lực nhe răng cười một tiếng, mặc dù bạch y thanh niên rất khó dây dưa, nhưng Hổ Lực hắn cũng không phải kẻ dễ chọc. Ở trong phạm vi Vô Tận Chi Hải này, nói thật, hắn vẫn còn chưa từng có sợ một ai.

    Coi như là ngẫu nhiên gặp một chút cao thủ nhân loại, hắn không đánh lại thì cũng chạy được. Cứ cắm đầu lao xuống độ sâu trong biển, vậy thì cũng không ai còn có can đảm đến đây.
     
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 586: Một màn kinh người. (2)


    share: doctruyen​




    - Có cơ hội, ta nhất định sẽ thử. Nhưng trước mắt, có lẽ xin Hổ Lực huynh không nên ngăn trở ta làm việc. Nếu không phải như thế, tộc Hổ Sa cũng chưa chắc chịu trách nhiệm nổi.

    Bạch y thanh niên lạnh lùng nói.

    - Hả? Ngươi là ai?

    Hổ Lực chỉ là trực tính mà thôi, cũng không phải kẻ ngốc. Dưới tình huống này mà bạch y thanh niên cũng vẫn can đảm như thế, thì chỗ dựa, nhất định là có thế lực cường đại ở sau lưng.

    Bạch y thanh niên ngạo nghễ đáp:

    - Lăng Tiêu Điện Tiêu Vô Yểm! Hổ Lực huynh, không biết thân phận và cái tên này, có đủ tư cách để ngươi nể mặt mũi một chút hay không ?

    Lời nói truyền ra, đại bộ phận người đều là sắc mặt có chỗ ngây ra. Còn Hổ Lực này cũng không nhịn được mà nhíu mày.

    Lăng Tiêu Điện, đây chính là một thế lực to lớn a. Mà Tiêu Vô Yểm hắn, càng là nhân trung long phượng, thiên chi kiêu tử, bản thân tu vi Lực Huyền đỉnh cao liền đủ để nói rõ điểm này.

    Lúc này, ánh mắt cực kì kinh ngạc của mọi người lần thứ hai nhìn về phía người thiếu niên. Hắn lại có thể cướp được cái chìa khóa từ trong tay Tiêu Vô Yểm, đây lại là yêu nghiệt như thế nào ?

    - Ha hả, xem ra Hổ Lực huynh nhất định là cảm giác được ta có mặt mũi, đa tạ! Ngày khác, Tiêu mỗ nhất định tới cửa cảm tạ lại !

    Bạch y thanh niên cười nhạt, lập tức đúng là muốn bỏ qua cho Hổ Lực mà đi về hướng Thần Dạ đang ngồi.

    - Hắc hắc, Tiêu Vô Yểm, mặt mũi Lăng Tiêu Điện nhà ngươi đủ lớn. Mà mặt mũi Tiêu Vô Yểm ngươi cũng rất lớn. Thế nhưng, những điều này chỉ có thể để ngươi ở trong phạm vi này sẽ không lọt vào sự giết chóc của tộc Hổ Sa ta. Và tịnh không có nghĩa là, ngươi có khả năng làm những chuyện khác.

    Hổ Lực lạnh lùng cười khẩy nói tiếp:

    - Không ngại thành thật nói cho các ngươi, Lão Tổ tông của ta, đối với tiểu tử phía sau ta cũng cảm thấy rất có hứng thú. Lão nhân gia ông ta nói, tiểu tử này nhất định không thể để xảy ra bất kì chuyện gì. Tiêu Vô Yểm, Lăng Tiêu Điện ngươi dẫu có uy phong, nhưng sợ là cũng không thể không nhìn Lão Tổ tông nhà ta chứ?

    Nụ cười tự tin của Bạch y thanh niên kia bỗng đột nhiên không còn sót lại chút gì. Hắn gắt gao nhìn Hổ Lực, phảng phất là muốn nhìn thấu tâm tư của đối phương, rồi tiến tới nhìn một cái, xem những lời đã nói đó, đến tột cùng là sự thật hay không.

    Được một lát sau, bạch y thanh niên không nói hai lời, xoay người liền đi!

    Mà hành động của hắn cũng là khiến cho mọi người ở đây, một chút mong ước nho nhỏ ở trong lòng, tất cả đều thất bại. Lăng Tiêu Điện Tiêu Vô Yểm đều chỉ có thể buông tay, bọn họ lại dựa vào cái gì ?

    Thời gian trôi qua từng chút một, luyện hóa của Thần Dạ vẫn còn tiếp tục. Người tộc Hổ Sa dưới mệnh lệnh của Hổ Lực, đã chiếm cả một vùng đất đến ngàn thước, rồi tất cả đều bắt đầu phong tỏa.

    Đã không có sự hỗn loạn ngoại lai quấy rầy, tốc độ của Thần Dạ, tựa hồ đột nhiên nhanh hơn rất nhiều. Ít nhất, lực nhận biết của những người khác, bao gồm Hổ Lực đang ở gần nhất đã vô phương cảm ứng được khí tức phát tán ra ngoài thuộc về cái chìa khóa kia.

    Loại tình hình này, phảng phất quá trình luyện hóa của Thần Dạ đã là sắp tiếp cận kết cục.

    Ánh mắt Hổ Lực hơi bị căng thẳng, từ khi sơ bộ luyện hóa cái chìa khóa, đến khi hoàn toàn luyện hóa năng lượng ở trong cái chìa khóa, cả quá trình này ít nhất phải cần thời gian ba ngày.

    Hổ Lực hắn cũng được cho là hạng có nghị lực thiên phú bẩm sinh không tồi. Mà ngày đó ước chừng cũng phải dùng tới bốn ngày. Mà nay Thần Dạ, tính toán cho bằng hết, coi như là cộng thêm cả thời gian tranh đoạt trước đây, thì cũng không quá một canh giờ...

    Khó trách Lão Tổ tông không hỏi việc đời nhiều năm, sau khi biết tiểu tử này liền cũng có một hứng thú thật lớn. Quả nhiên, vẫn là Lão Tổ tông có cái nhìn độc đáo. Tiểu tử này thật sự có bản lĩnh khiến cho người khác phải nhìn với cặp mắt khác xưa !

    - Tiểu tử, ngươi thực sự rất giỏi!

    Sau khi Thần Dạ thối lui khỏi trạng thái tu luyện, Hổ Lực thốt lên đầy nể trọng phát ra từ nội tâm.

    Năng lượng ở trong cái chìa khóa cực kỳ khổng lồ cùng thuần khiết. Người bình thường, căn bản vô phương luyện hóa. Bởi vì, khi mà năng lượng kia phát tán ra ngoài, năng lượng thuần khiết khổng lồ sẽ phát tán toàn bộ ra, chúng như cơn lũ bất ngờ bùng phát dữ dội.

    Kẻ nào có thực lực không đủ, sẽ vì năng lượng này đánh sâu vào mà lập tức kinh mạch thân thể vỡ vụn.

    Mà kẻ cho dù cũng đủ thực lực, sau khi có thể đối kháng nổi một kích lúc ban đầu thì cỗ năng lượng kia bởi cũng không thấy được kẻ đó đủ sức tiếp nhận nên nó đích thực rơi vào im lặng, chờ được hấp thu sau.

    Tóm lại nói cho cùng, cả quá trình này, chẳng những dự kiến rất hao lực, mà cũng là một quá trình cực kỳ phiền toái. Còn điều kiện hàng đầu, người nào có thân thể càng mạnh mẽ, thì luyện hóa càng dễ dàng hơn.

    Thần Dạ hiện nay đã luyện hóa cực nhanh như vậy, không hề nghi ngờ, lực lượng thân thể của hắn đã đạt tới mức độ mà Hổ Lực vô phương tưởng tượng. Long khí tồn tại, quả nhiên làm cho người ta không giống bình thường.

    Có điều Hổ Lực không biết, Thần Dạ sở dĩ có thể hấp thu nhanh như vậy, cũng không phải bởi vì nguyên nhân từ chính hắn. Mà là, tất cả đều là do Thiên Đao hỗ trợ khai thông và khống chế đỡ, nếu không, ít nhất cũng phải cần thời gian vài ngày.

    Thần Dạ tất nhiên không có nhiều lời về phương diện này. Sau khi cảm tạ một phen đối với Hổ Lực, lúc này hắn mới nói:

    - Những người khác đều đã đi rồi sao? Đúng rồi, làm sao ngươi lại đến đây ?

    Nghe vậy, Hổ Lực cười nói:

    - Lão Tổ tông nhà ta nói, ngươi khẳng định không phải kẻ chịu an phận, cho nên phái ta mang theo tộc nhân đến xem. Quả nhiên, ngươi xác thật không an phận. Kiếm được hai suất thuộc về các ngươi không nói, lại còn muốn đến đoạt của người khác.

    Đối với điểm này, Thần Dạ không hề lộ ra chút xíu ý tứ xấu hổ, hắn thản nhiên nói:

    - Người của bốn thế lực lớn vốn là có quá đáng với ta. Con của Chung Khiếu lại là chết ở trong tay của ta, không đoạt của bọn họ thì hỏi ta đi đoạt của ai đây? Nói không chừng, đoạt hai suất của Yêu Tộc ngươi, ta muốn đi tìm chết sao ?

    - Nói rất hay !

    Hổ Lực vỗ vỗ vào vai Thần Dạ, hoàn toàn không phát giác vóc người của Thần Dạ và sức lực của chính mình. Cho nên một chưởng này, thiếu chút nữa đánh cho Thần Dạ ngã văng ra ngoài. Sau khi phát hiện, hắn cười hắc hắc mà nói:

    - Tiểu tử ngươi hành động, mặc dù đôi khi rất thâm độc, nhưng sống trên thế giới này, người hiền lành, chỉ có kết quả chết, khó được sáng láng như ngươi. Về điểm này, rất hợp với khẩu vị của ta. Không cần nhiều lời, ngươi là bằng hữu, Hổ Lực ta đã xác định rồi.

    Thần Dạ thử nhe răng, cười nói:

    - Hổ Lực đại ca, ta hiện tại cần phải trở về. Thay ta cảm tạ một tiếng với các vị tiền bối trong tộc của ngươi. Nếu như có cơ hội, thì ta sẽ tới cửa thăm hỏi!
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.