Huyền Huyễn Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 621: Tiến Vào. (2)

    share: doctruyen.org





    Cao thủ đến loại tình trạng này, có lực lượng thao túng thiên địa, coi như cho ta sử dụng, làm theo mong muốn của ta. Do đó họ hóa ra, một thế giới mà ta là chúa tể !

    Chính không gian Chúng Thần Chi Mộ này, một cách thiết thiết thực thực liền cho Thần Dạ một loại cảm giác như vậy !

    - Đại ca ca, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?

    Thấy Thần Dạ trầm lặng, Linh Nhi hỏi.

    - Phù !

    Thần Dạ thở ra một hơi thật dài. Chính lúc hắn đang muốn nói cái gì đó thì đột nhiên thần sắc căng thẳng. Hắn nhìn Linh Nhi, như là thấy một người bình thường không nên tồn tại ở nơi này.

    - Đại ca ca?

    - Linh Nhi, ngươi lại không hề bị ảnh hưởng!

    Mọi người và yêu thú ở nơi này, thì Tử Huyên có thực lực thủ đoạn mạnh nhất mà cũng đều là chịu dưới áp lực ngập trời đến mức không đi lại được. Mở miệng nói một câu, cũng là khiến cho cảm giác mệt mỏi của hắn tăng mấy lần. Tuy nhiên Linh Nhi lại vẫn như trước, chẳng những nói chuyện trôi chảy mà đi lại trên mặt đất cũng là rất tự nhiên !

    - Hì hì, Đại ca ca, ta không sao a!

    Linh Nhi cười.

    Ai nấy đều sợ ngây người.

    Chẳng lẽ?

    Trong đầu Thần Dạ bỗng đột nhiên hiện lên một ý niệm. Ở trong thân thể Linh Nhi cho đến giờ này ngày này, cũng vẫn còn có được những điều kì dị cổ quái mà ngay cả hắn đều không thể dò xét rõ ràng.

    Chẳng lẽ, đúng là những điều kì dị cổ quái này mới khiến cho Linh Nhi không bị ảnh hưởng của áp lực trong Chúng Thần Chi Mộ ?

    Cho dù là đúng hay không, đều là chuyện tốt.

    Vừa rồi bởi vì quá mức rung động nên khiến cho Thần Dạ lâm vào trong trầm tư. Thế cho nên tạm thời hắn quên Linh Nhi. Mặc dù nói, đã có Tử Huyên che chở thì dẫu như thế nào cũng sẽ không để cho Linh Nhi chịu khổ. Nhưng mà việc hắn quên đứt vẫn là sự thật.

    Bịch một tiếng, Thần Dạ trực tiếp ngồi bệt ở trên mặt đất. Khắp bốn phía thân thể vẫn là có áp lực vô cùng cường đại đang cuồn cuộn không ngừng ùa đến, khiến hắn đều là không thể buông lỏng chút nào.

    - Linh Nhi, đừng chạy loạn!

    Thần Dạ quay sang Tử Huyên nhe răng cười cười:

    - Trước hết cứ thích ứng với nơi này. Khá thật, trước hết liền cho chúng ta một chiêu ra oai phủ đầu a!

    - Nhưng cái này đối với ngươi mà nói, cũng là chuyện thật là tốt cực lớn.

    Tử Huyên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp mà cười nói.

    Chỉ cần thích ứng được với áp lực chung quanh, như vậy, đối với mọi người ở đây mà nói thì đều muốn là một chuyện tốt. Dù sao quá trình thích ứng, bởi vì nguyên nhân áp lực cường đại mà tốc độ vận hành Huyền Khí, tốc độ hấp thu linh khí thiên địa, đều sẽ nhanh hơn rất nhiều khi so sánh với bình thường.

    Cái này cũng coi là một lần hiệu quả tu luyện tăng lên gấp nhiều lần !

    Mà Thần Dạ, không nghi ngờ thu hoạch được lợi ích càng lớn hơn. Trong thân thể hắn, dưới áp lực ở chỗ này mà sẽ có được tiến bộ so với tu vi Huyền Khí càng thêm tiến bộ nhảy vọt.

    Thần Dạ cười cười, liền không tiếp tục nhiều lời. Hắn khoanh hai chân, sau đó thong thả nhắm hai mắt lại mà tiến vào trong tu luyện.

    Không lâu sau, Tử Huyên cũng bắt đầu tu luyện!

    Giương mắt nhìn kỹ, hai người bắt đầu như vậy quả là như chưa từng có chút xíu lo lắng.

    Bốn người Phong Tường không tính, tộc nhân tộc Hổ Sa không tính, ít nhất, vẫn còn hai gia hỏa tộc Bát Trảo Chương Ngư. Từ đầu tới cuối, trong con mắt bọn họ đều là ẩn chứa một loại cười gằn như vậy đối với đám người Thần Dạ.

    Thần Dạ và Tử Huyên tịnh không quan tâm. Trong hoàn cảnh này, coi như hai người bọn họ có muốn động thủ đánh một trận cùng người khác thì đều có vẻ có chút cố hết sức. Hai gia hỏa tộc Bát Trảo Chương Ngư, mặc dù thân là yêu thú, thân thể cũng là phi phàm. Thế nhưng nếu muốn vượt qua hai người bọn họ, thì căn bản là không có khả năng!

    Huống chi ở chỗ này, còn có được một siêu cấp bảo vệ!

    Linh Nhi nhìn như ngây thơ hoạt bát, một thân tu vi cảnh giới Sơ Huyền Bát Trọng, cũng là không nghiêm túc chút nào.

    Đặt ở trong ngày thường, thì hẳn là không thể lọt vào trong mắt của tất cả mọi người có mặt ở đây. Nhưng dưới tình trạng trước mắt thì nó mới là người có được lực sát thương lớn nhất.

    Có người nếu là đúng vào lúc này xem nhẹ sự tồn tại của Linh Nhi. Như vậy, chữ chết viết như thế nào thì bọn họ có lẽ sẽ không biết...

    Thời gian, trong lúc mọi người và lũ yêu thú đắm chìm vào tu luyện, đang từ từ trôi qua...

    Không biết bắt đầu từ lúc nào, Thần Dạ chính mình không biết, những người khác cũng không biết. Chỉ có Linh Nhi nhàm chán vì rảnh rỗi mới nhìn thấy, quanh thân Thần Dạ có một đạo hào quang trắng nhàn nhạt đang xoay quanh.

    Hào quang mặc dù không mãnh liệt, nhưng lại tràn ngập sự bá đạo không gì sánh kịp... Mà trong mơ hồ, có thể cảm giác được cỗ bá đạo này có xen lẫn ý tứ hàm xúc của đao mang.

    Nếu như Thần Dạ tỉnh táo thì tất nhiên là sẽ phát hiện, đây là do Thiên Đao làm ra !

    Chúng Thần Chi Mộ, từ ngay từ đầu, theo như Thần Dạ tính toán, chính là để khiến cho Thiên Đao khôi phục như cũ.

    Hiện nay vừa tới, đều vẫn còn chưa làm gì cả thì Thiên Đao đã có hành động này. Xem ra, Chúng Thần Chi Mộ này, đích xác như đao linh đã từng nói, có hiệu lực và tác dụng thần kỳ.

    Cả quá trình thích ứng cảnh vật chung quanh này, ước chừng giằng co trong thời gian bảy ngày.

    Sau bảy ngày, Thần Dạ là người đầu tiên rời khỏi trạng thái tu luyện. Trong nháy mắt tâm thần hắn khôi phục sự tỉnh táo, hào quang của Thiên Đao lập tức biến mất không thấy.

    Mở mắt ra, Thần Dạ cũng không nhịn được mà duỗi người. Có một cảm giác cực kỳ dễ dàng nhẹ nhõm hiện lên ở trong lòng.

    Mà sau khi hắn cảm ứng được thân thể cùng Huyền Khí, thấy cả hai thứ đều cũng có được sự thăng tiến thì nụ cười trên gương mặt lại càng trở nên rạng rỡ.

    - Tiểu Linh Nhi!

    - Đại ca ca, đợi bảy ngày, làm ta bứt rứt đến chết đi được.

    Linh Nhi nói nũng nịu.

    - Vậy ngươi cũng có thể tu luyện a!

    Thần Dạ véo mũi Linh Nhi mà cười nói.

    - Đại ca ca, ta cho ngươi biết một bí mật a!

    Linh Nhi thần bí ghé gần sát lỗ tai hắn, rồi nói:

    - Ở bên trong này, ta không cần tu luyện. Linh khí thiên địa đều sẽ tự động tiến vào bên trong người ta, rồi bị ta luyện hóa hấp thu. Nếu như ngươi không tin thì có khả năng nhìn một chút tu vi hiện tại của ta a.

    - Còn có loại chuyện này?

    Thần Dạ không khỏi ngẩn người, hắn đương nhiên không tin, sao có thể xuất hiện loại chuyện này.

    Thế nhưng, Linh Nhi không bị ảnh hưởng của thiên địa này cũng là việc quái dị... Thần Dạ vẫn còn nửa tin nửa ngờ dùng lực lượng linh hồn quét qua một lần. Rõ ràng, tu vi hiện nay của Linh Nhi đã đạt tới Sơ Huyền Cửu Trọng đỉnh cao, chỉ kém một bước liền có khả năng lọt vào cảnh giới Trung Huyền.

    Thần Dạ còn nhớ rõ, thời gian lúc mà đạt tới Sơ Huyền Bát Trọng hình như cũng không phải cách đây quá lâu. Mặc dù Linh Nhi thập phần yêu nghiệt, nhưng cũng không có khả năng trong tu luyện bảy ngày ở chỗ này là có thể đủ để đột phá.
     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 622: Thần.

    share: doctruyen.org





    Như thế xem ra, không chỉ có lời của Linh Nhi nói là sự thật, mà năng lượng ở trong thiên địa này, với Linh Nhi mà nói, chỉ sợ mới chính thức được cho là được trời ưu ái.

    Như vậy so sánh với nó, Thiên Đao cho dù có thể khôi phục đến trạng thái lúc đầu trong Chúng Thần Chi Mộ, thì người thu được lợi ích lớn nhất e rằng cũng không phải Thiên Đao, mà là Linh Nhi!

    Hồn Nguyên Chi Bảo thời kỳ đỉnh cao tất nhiên có khả năng đoạt lấy tạo hóa của thiên địa. Nhưng tương lai của Linh Nhi sẽ bởi vì một lần cơ may này mà thời gian nó có khả năng phát huy ra được thực lực đáng sợ sẽ ngắn lại rất nhiều!

    Thần Dạ cũng không biết, phải ở lại trong Chúng Thần Chi Mộ bao lâu.Nhưng nghe Phong Kình bọn họ nói qua, ít nhất, thời gian phải là hai đến ba tháng.

    Thế này cũng không ngắn !

    Thời gian hai tháng, ba tháng, chỉ sợ sẽ làm Linh Nhi tiến bộ giống như thần tốc !

    Tiếp theo Thần Dạ cũng không lâu lắm, Tử Huyên liền cũng tỉnh táo lại.

    Theo sau đó, các vị Yêu Tộc rồi đến đám người Phong Tường vào cuối cùng cũng tỉnh lại. Từ đó cũng có thể nhìn ra mức tu vi chênh lệch lẫn nhau có liên quan với lực lượng của thân thể.

    Đương nhiên, Thần Dạ không thể gộp vào trong đó !

    Hiện nay hắn đã hoàn toàn dung nhập hòa tan long khí, mức độ dũng mãnh của thân thể khiến cho cao thủ Yêu Tộc đến mức như Hổ Thiên cũng đều phải hơi bị ganh tị hâm mộ. Mặc dù hắn còn chưa đạt tới cấp bậc đến mức như Hổ Thiên, nhưng đó cũng vì thời gian tu luyện của Thần Dạ quá ngắn.

    Cha con Hổ Thiên tin tưởng, một ngày nào đó trong tương lai, không đề cập tới tu vi Huyền Khí, chỉ riêng là tu vi thân thể thì cái tên Thần Dạ đều có thể vang vọng trong khắp các thế gian của Yêu Tộc.

    - Chào Thần công tử !

    Các cao thủ Yêu Tộc sau khi tỉnh lại, đã không còn bị áp lực thiên nhiên toàn thân chung quanh người nên bắt đầu khởi động. Bọn họ dĩ nhiên tất cả đều biến thân, hóa làm hình người.

    Người chào Thần Dạ, đúng là hai cao thủ tộc Hổ Sa!

    Cảnh giới Lực Huyền của bọn họ, vốn vô phương biến hóa thành hình người, càng là không có khả năng mở miệng nói tiếng người.

    Nhưng ở chỗ này, không ngờ đều là có khả năng ấy. Sự thần kỳ của Chúng Thần Chi Mộ, xem ra, đã vượt thật xa so với suy nghĩ của Thần Dạ.

    - Ha hả, chào các ngươi!

    Thần Dạ lập tức cười đáp lại. Tộc Hổ Sa đối với hắn, thật sự là có ân tình không phải tầm thường. Không đề cập tới Hổ Lực ngày đó đã mang cao thủ trong tộc đến trợ giúp hắn, mà trên lưng Định Hải Thần Thú, những lời kia của Hổ Thiên đối với hắn cũng đồng dạng có ích không nhỏ.

    Sau khi nói chuyện phiếm vài câu, một vị cao thủ tộc Hổ Sa hỏi:

    - Thần công tử, kế tiếp chúng ta bắt đầu như thế nào ? Tộc trưởng và thiếu tộc trường đều thông báo, tất cả nghe theo sự căn dặn của ngài.

    Do dự chỉ chốc lát, Thần Dạ hỏi ngược lại:

    - Các ngươi cảm giác, bắt đầu như thế nào mới là tốt nhất?

    Hiểu biết đối với Chúng Thần Chi Mộ được thấu đáo nhất, không nghi ngờ là đám Yêu Tộc trong biển !

    Bọn họ chính là mỗi một lần đều nhất định có được hai suất. So với các cao thủ nhân loại, mặc dù là bốn thế lực lớn như Chung gia thì đều phải được đảm bảo hơn rất nhiều.

    - Chúng Thần Chi Mộ có diện tích phi thường lớn. Cho đến hiện nay, đều còn chưa có ai có khả năng biết rõ, đến tột cùng chỗ nào mới là giới hạn. Mà khắp nơi có nguy cơ, cũng lại là khắp nơi có cơ may. Nếu như có khả năng làm thông suốt được điều đó thì mới có thể khuếch trương cơ may lần này đây đến mức độ lớn nhất !

    - Vậy chúng ta đây liền tách ra để bắt đầu tiến hành !

    Thần Dạ nói ngay không chút do dự. Nếu mà là đến đây để rèn luyện, thì phải thu được những gì đặc sắc nhất vào trong ta. Còn như cứ lo lắng này, e ngại kia thì tốt hơn hết là cứ ru rú ở nhà.

    Một vị cao thủ tộc Hổ Sa cao thủ:

    - Thần công tử và cô nương mặc dù phi phàm, thế nhưng hai gia hỏa Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc này, không có thiện ý đối với công tử ngài. Nếu như mà bọn họ...

    - Không có gì đáng ngại!

    Thần Dạ xua xua tay, lạnh lùng cười một tiếng:

    - Nếu như bọn họ thật sự muốn chết, vậy ta liền trực tiếp lấy đi tánh mạng của bọn họ.

    Chỉ là hai cao thủ cảnh giới Lực Huyền, còn chưa đủ để một mình Tử Huyên đánh, có cái gì phải sợ.

    - Nếu công tử ngài đã có tự tin như thế, thì chúng ta đây cũng không có gì để nói thêm. Mọi sự, xin công tử cẩn thận một chút.

    Đại danh của Thần Dạ đã sớm truyền khắp cả tộc Hổ Sa. Tất nhiên không phải tất cả tộc nhân đều biết bản lĩnh của Thần Dạ. Thế nhưng đều được nghe nói, ngay cả Lão Tổ tông đối với hắn cũng là khen không dứt miệng.

    Thiết nghĩ, một người tuổi còn trẻ như vậy, nếu như ngay cả hai cao thủ Lực Huyền mà cũng không thể đối phó, thì đó cũng chỉ là hư danh.

    Sau khi nói xong cùng hai vị cao thủ tộc Hổ Sa, Thần Dạ nhìn về phía bốn người Phong Tường mà cười nói:

    - Những lời vừa rồi các ngươi đều nghe thấy được. Như vậy, các ngươi quyết định làm gì?

    Phong Tường lập tức nói:

    - Bốn người chúng ta cũng muốn một mình xông xáo, đi chứng kiến thức đích thực một phen sự thần kỳ của Chúng Thần Chi Mộ.

    Tận trong xương tủy của Phong Tường xem ra từ lúc sinh ra đã có được một tinh thần ganh đua. Đến hiện nay vắng mặt đại nhân trong nhà nên mới có thể tự mình làm chủ, hắn liền thỏa sức phát huy loại tinh thần này.

    Thần Dạ không hề suy nghĩ nhiều, một lát sau nói:

    - Các ngươi muốn độc lập xông xáo, chúng ta không phản đối. Nhưng điều kiện tiên quyết là, chúng ta là cùng nhau vào, liền nhất định phải cùng nhau rời khỏi đây. Tuyệt đối không cho phép bất cứ người nào lưu lại ở chỗ này.

    - Công tử yên tâm, bốn người chúng ta cùng tiến lui, cho dù gặp nguy cơ trí mạng cũng sẽ không bỏ rơi đồng bạn.

    Phong Tường nghiêm nghị nói.

    - Như vậy là tốt rồi, ta cũng không muốn sau này vô phương đối mặt nhìn thấy trưởng bối của các ngươi !

    Thần Dạ cúi đầu suy nghĩ một chút, lập tức nhìn Tử Huyên mà gật đầu. Nàng hiểu rõ ý tứ của hắn, liền đi tới trước mặt bốn người Phong Tường. Tay ngọc điểm nhẹ, có bốn tia sáng tím biếc liền bay vào trong mi tâm của bốn người.

    Tử Huyên nói:

    - Những năng lượng này, là dùng để bảo vệ tính mạng cho các ngươi. Nhưng chỉ dùng được một lần, cho nên không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì đừng hành động mù quáng. Đương nhiên, ta cũng không thể hoàn toàn cam đoan. Bởi nếu như gặp phải nguy hiểm vượt thật xa trên năng lực của ta, như vậy, cũng không giữ được các ngươi.

    - Đa tạ Tử Huyên cô nương, chúng ta sẽ sử dụng thật tốt. Thần công tử, chúng ta đi trước một bước, cáo từ!

    Bốn người ôm quyền, sau đó tùy ý tìm một phương hướng rồi nhanh chóng rời khỏi chỗ này.

    - Đều đã rời khỏi đây, có lẽ bọn họ đi rồi, tựa hồ thật sự sẽ phát sinh chuyện gì đó a !

    Liếc mắt nhìn Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc của tộc Bát Trảo Chương Ngư, Thần Dạ hài hước cất tiếng cười rồi nói:
     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 623: Thần Thông Linh Nhi. (1)

    share: doctruyen.org





    - Tử Huyên, chúng ta liền cấp cho hai gia hỏa này một cơ hội. Để cho bọn họ vào mọi thời khắc đều phải nhớ đến chúng ta thì cũng hoặc nhiều hoặc ít đều phải có điểm kiêng nể.

    - Tốt, chúng ta đây đi bên nào?

    Tử Huyên cười hỏi.

    Thần Dạ đang muốn chỉ về một phương hướng mà những người khác không đi, thì đột nhiên trong lòng nhẹ nhàng nhảy nhảy. Có một đạo dao động rung động lặng lẽ xuất hiện...

    - Đây là?

    Thần Dạ hơi ngây ra, lập tức đúng là đã biết tiếp theo bọn họ sẽ phải đi theo phương hướng nào.

    - Đao Linh, ngươi rốt cục cảm ứng được sao? Rất tốt! Tử Huyên, chúng ta đi!

    Thần Dạ thoải mái cất tiếng cười, liền nhằm hướng về phía đông bắc mà đi rất nhanh.

    Chúng Thần Chi Mộ rộng lớn vô biên vô tận, mấy người bọn họ ở bên trong chỗ này không nghi ngờ là giống như mấy con kiến hôi...

    - Tử Huyên, Khiếu Lôi Tông đã từng có người đi qua Chúng Thần Chi Mộ này chưa ?

    Sau khi đi được một đoạn thời gian ngắn, Thần Dạ làm chậm bước tiến, tóm lại là muốn dành cho hai vị cao thủ tộc Bát Trảo Chương Ngư có được một cơ hội!

    Tử Huyên lắc đầu, đáp:

    - Chưa từng có, thế lực của Khiếu Lôi Tông không kéo dài đến hải vực Phong Thành. Thế nhưng về chuyện Chúng Thần Chi Mộ, Khiếu Lôi Tông lại có không ít lời đồn đại.

    - A, thử nói một chút xem, rốt cuộc có đồn đại gì?

    Đối với Chúng Thần Chi Mộ thì hắn thật sự là biết được quá ít. Mà trong khoảng thời gian tới nay, các loại chuyện linh tinh dồn dập tới, nên hắn cũng không kịp hỏi Phong Kình bọn họ được nhiều.

    Tử Huyên mỉm cười, vẻ mặt bắt đầu nghiêm nghị:

    - Trong truyền thuyết, Chúng Thần Chi Mộ, tên như ý nghĩa, kỳ thật chính là chỗ để mai táng cho các chúng thần ngã xuống...

    Nghe vậy, Thần Dạ nhẹ nhàng cười một tiếng, có một chút châm chọc.

    Mặc dù là đích thực nơi để mai táng, thế nhưng chúng thần... Thế gian có thần hay không, hay chỉ là người thấy người, thông minh thấy kẻ khôn mà thôi!

    Ở trong mắt Võ Giả, cũng có thể đó là một số người, chính là nhân vật cao cao tại thượng trước đây!

    Làm sao có thể lại có thần? Coi như là cao thủ đỉnh cao sánh ngang đất trời trong truyền thuyết kia, Thiên Huyền cao thủ, đều không đảm đương nổi một tiếng ―― xưng hô là thần!

    Đương nhiên, cỡ nhân vật này ở trong mắt người bình thường mà được xưng là thần, cũng hoàn toàn xứng đáng!

    - Ngươi đừng có mà không tin a. Mặc dù là truyền thuyết, nhưng vô số người rất tin không hề nghi ngờ. Bởi vì, từng lan truyền ra, rằng ở nơi này đã xuất hiện thần tích!

    Tử Huyên dùng giọng điệu nghiêm túc hiếm thấy mà nói.

    Thần Dạ cất tiếng cười, rồi hỏi:

    - Đối với truyền thuyết này, ngươi tin tưởng sao?

    Nghe vậy, Tử Huyên thản nhiên cười một tiếng:

    - Đương nhiên là không tin!

    - Ta cũng không tin!

    Linh Nhi cũng là nói theo.

    Bất kể là Thần Dạ hay Tử Huyên, hay là tiểu Linh Nhi. Bọn họ đều cũng có đủ lòng tin mãnh liệt đối với chính mình và đối phương. Rằng một ngày kia, nếu như thế gian thật sự có thần thì bọn họ cũng có thể đạt tới một bước đó!

    Tiếng cười nói râm ran của ba người lan đi, lọt vào trong tai người khác liền chỉ cảm thấy có hiếu kỳ rất lớn đối với ba người này.

    Nơi này chính là Chúng Thần Chi Mộ, sinh tử và cơ may cùng tồn tại. Bọn họ có thể vui vẻ đùa bỡn như thế, liền thật sự một chút lo lắng cũng không có sao ?

    Mà ngoại trừ tò mò ra, ở trong lòng Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc còn có được sát ý cực kỳ nồng đậm cùng với... lòng tham rất lớn.

    Trong thân thể tiểu tử nhân loại này, không ngờ còn có long khí!

    Giết hắn, chiếm được long khí... Mặc dù nói, nếu chiếm được long khí thì cuối cùng là vẫn phải giao cho tộc trưởng Mặc Thành. Thế nhưng bọn hắn mà hoàn thành đại sự này thì ích lợi luôn không thiếu được.

    Trong khoảng thời gian tạm giữ long khí này, hoặc nhiều hoặc ít, bọn họ đều là có khả năng hấp thu đi một tia. Điều này đối với tương lai bọn họ mà nói, không nghi ngờ sẽ là lợi ích cực lớn.

    Thậm chí, nếu như luyện hóa xong long khí. Như vậy, đừng nói tộc Bát Trảo Chương Ngư, mà ngay cả Yêu Tộc trong biển, e rằng cũng có thể do hai người bọn họ đứng ở trên cao đi?

    Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc nhìn thoáng qua lẫn nhau, sau đó đều là cười to. Rất hiển nhiên, trong lòng bọn họ cũng có đồng dạng ý nghĩ.

    Sau khi tiếng cười dứt, nhìn bóng dáng phía trước mà Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc đồng thời đẩy tốc độ nhanh hơn. Sau một lát, chúng liền chặn lại ba người ở giữa không trung.

    - Hắc hắc, tiểu tử, ngươi hẳn là biết nguyên nhân chúng ta tìm ngươi. Cho nên, cứ vậy mà giao ra đây đi!

    Mặc Tuyên này đúng là khá thẳng thừng, cũng không có chút xíu lời dạo đầu.

    - Chỉ dựa vào các ngươi?

    Thần Dạ nhướn mày một cái, cười nhạo mà hỏi lại.

    - Hắc hắc!

    Mặc Tuyên kia cười quái dị mà nói:

    - Tiểu tử, ta biết các ngươi rất rất giỏi, ngoài ra người bên cạnh ngươi, chỉ luận tu vi của bản thân, cũng không kém huynh đệ chúng ta. Có điều, ngươi thực sự đã cho là chúng ta làm những chuyện mà mình không hề nắm chắc ?

    - Huynh đệ, đừng nhiều lời cùng bọn họ. Mau chóng thu lấy long khí, chúng ta sẽ có đủ thời gian luyện hóa. Nếu không, sẽ là của tộc trưởng.

    Mặc Mộc đứng ở một bên nhe răng mà hét lớn, trong thời gian tiếng quát vừa dứt, thì từ trong cơ thể hắn có một đạo dao động khác thường. Nó cuồn cuộn như Thiên Lôi mà bắt đầu khởi động ở trên không trung.

    Nương theo dao động này đang chảy khắp toàn thân của hắn, trong khoảnh khắc sau đó, tu vi của Mặc Mộc liền từ cảnh giới Lực Huyền Thất Trọng lúc đầu, một mực tăng lên tới cảnh giới Địa Huyền Nhất Trọng.

    - Tiểu tử, tộc trưởng đã sớm biết rõ các ngươi không dễ ứng phó. Cho nên đã dụng công tốn sức chuyển năng lượng của bản thân ngài, để tồn trữ ở cơ thể chúng ta trong. Vì chính là để tránh né sự dò xét của Chúng Thần Chi Mộ, tiến tới có khả năng giết chết ngươi.

    - Hắc hắc, chỉ có điều là ngay cả tộc trưởng đều không hề nghĩ tới. Long khí là vật trân quý như thế, thử hỏi làm thế nào mà không để cho chính mình sử dụng đây?

    Thần Dạ và Tử Huyên không khỏi lắc đầu mắc cười. Mặc Thành cũng thật là buồn đau. Thật vất vả nghĩ ra một biện pháp, rốt cục cảm giác được có cơ hội thu được long khí. Nhưng không nghĩ tới, tìm được hai kẻ thực thi thì chúng lại nảy lòng tham muốn chiếm làm của riêng.

    Hai gia hỏa này càng là thú vị, đồ đều còn không thu được vào tay, liền đã có một dáng vẻ hớn hở như thế. Chẳng lẽ chúng liền thật sự cho rằng, cảnh giới Địa Huyền là không gì không làm được sao?

    Đừng nói chỉ là lấy thủ đoạn để tăng lên cảnh giới Địa Huyền, cho nên nhất định vô phương kéo dài. Hơn nữa năng lượng Huyền Khí không tinh thuần, nên mặc dù là cao thủ Địa Huyền đích thực, chỉ cần không phải đạt đến cấp bậc như Phong Lăng thì nói thật, thật đúng là khó lòng tạo thành uy hiếp quá lớn đối với Thần Dạ cùng Tử Huyên.

    Giữa không trung, Mặc Tuyên quát:

    - Hắc, nhân loại tiểu tử kia, giao ra đây nhanh lên một chút đi! Nếu không, đừng nói để ngươi chết không có chỗ chôn, mà ngay cả nữ nhân bên cạnh ngươi sợ cũng không có kết cục tốt.
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 624: Thần Thông Linh Nhi. (2)

    share: doctruyen.org





    - Nói lời thành thật, Thủy Linh cô nương như vậy, huynh đệ chúng ta vẫn còn chưa từng gặp được. Nói vậy, hứng thú nhất định rất tốt!

    - Cho ta nửa khắc chung thời gian!

    Tử Huyên lạnh lùng nói một tiếng, rồi thân hình như điện chớp nhằm thẳng đến Mặc Tuyên.

    Lúc đánh nhau với Chung Khiếu, Tử Huyên đợi đến cuối cùng mới vận dụng con bài chưa lật lớn nhất. Đó là vì nàng muốn cho Chung Khiếu vào đến lúc đắc ý nhất thì nhìn thấy chính lão thất bại. Loại tương phản đó mới có thể mang cho Chung Khiếu kích thích lớn nhất, làm cho tâm thần lão không yên.

    Hiện nay đối mặt hai gia hỏa như Mặc Tuyên thì tất nhiên không cần quá phiền toái. Mà nhắc tới nửa khắc chung, cũng khiến cho Thần Dạ biết, Tử Huyên cũng không phải rất yên tâm về hắn. Bởi vì cho dù thế nào, kẻ chính hắn phải đối mặt thì trước sau gì cũng là một vị cao thủ.

    Linh Nhi đột nhiên hô một tiếng:

    - Nương, ngài đừng lo lắng, cứ thong thả, ta có khả năng trợ giúp Đại ca ca.

    Không biết Tử Huyên hiện tại là nghĩ như thế nào, còn Thần Dạ sau khi ngây ra thì bên trên khóe miệng, lập tức có nụ cười tàn nhẫn hiện ra.

    Thủ đoạn của Linh Nhi, ở bên ngoài có lẽ sẽ không khiến cho những cao thủ này đáng để ý. Nhưng ở chỗ này.... Tin tưởng, nhất định sẽ khiến cho Mặc Mộc kia thất kinh.

    Mặc Mộc nghe vậy, lạnh nhạt hầm hừ nói:

    - Tiểu nha đầu, chờ sau khi trừng trị đám đại nhân nhà ngươi, ta liền vì lời ngươi nói vừa rồi mà để cho ngươi sống không bằng chết.

    - Vậy là ngươi đang đi tìm chết !

    Thần Dạ đôi mắt phát lạnh, đạp một chân xuống mặt đất. Tức thì cả người, như viên đạn pháo bay rất nhanh về phía Mặc Mộc.

    Nhìn người thiếu niên nhanh chóng lao đến, Mặc Mộc lạnh lùng cười một tiếng. Hắn nắm chưởng thành quyền, hướng tới bóng người kia mà nện nặng nề một quyền.

    Năng lượng Huyền Khí bao vây lấy nắm đấm, dưới một kích này, không gian đang run rẩy, từng đạo năng lượng rung động cực kì nhanh chóng phun trào ra. Không ngờ chúng bao lấy kín mít quanh thân Thần Dạ.

    - Quả là có vài phần bản lĩnh như vậy !

    Thần Dạ lạnh lùng cười một tiếng, thân đang ở giữa không trung thì tốc độ đột nhiên tăng nhanh hơn, bóng dáng như quỷ mị vào lúc này đã trở nên cực kỳ mơ hồ. Rồi sau đó, những đạo tàn ảnh hiện lên ở phía sau hắn. Loại tốc độ nhanh như tia chớp này đúng là trực tiếp từ lớp năng lượng rung động chung quanh đã xuyên qua không gian tới trước.

    - Tốc độ thật nhanh!

    Mặc Mộc đôi mắt căng thẳng. Hắn lập tức đúng là nhìn thấy đạo thân ảnh kia đã xuất hiện ở ngay phía trước hắn. Nắm đấm của Thần Dạ giờ phút này lóe ra ánh sáng đen bạc nhàn nhạt, hắn bắt đầu khởi động Long Uy.

    Tâm thần Mặc Mộc liền căng thẳng, nhưng không có quá nhiều kiêng kỵ cái gì. Hắn đã sớm biết người thiếu niên thân có long khí. Nên dẫu bị khắc chế không thể tránh được, nhưng ở mức độ nhỏ thế này thì hắn vẫn còn có thể đủ đón nhận.

    - Hừ!

    Cả giận hừ một tiếng, Mặc Mộc lần thứ hai vung lên một quyền để nặng nề nghênh đón.

    - Đại ca ca, cố gắng lên a, nện cho tên kia thành món thịt nhừ đi !

    Liền đúng vào lúc này, Linh Nhi vỗ chưởng bình bịch bồm bộp trên mặt đất, xem ra cực kỳ dễ thương. Thế nhưng ở đây, ngoại trừ Thần Dạ ra, bao gồm cả Tử Huyên cũng đều không biết. Vẻ mặt hồn nhiên của Linh Nhi, trong lúc vỗ tay đã nửa cố tình nửa vô ý, bàn tay nắm chặt một cái đối với chỗ chiến trường của Thần Dạ.

    - Bịch!

    Chỉ trong nháy mắt, hai quyền đã nện vào nhau. Cái loại sóng xung kích kinh người này thổi quét lan ra. Nó khiến cho trong thiên địa, nổi lên bão táp điên cuồng mãnh liệt.

    Mà sau đó, Mặc Mộc không nhịn được khó chịu hừ một tiếng. Bước chân của hắn cũng là đạp xuống trên hư không mà liên tục lui ra phía sau hơn mười bộ. Hắn xem xét lại đối phương thì thấy không hề di chuyển chút nào.

    Vừa rồi đối kháng chính diện, Mặc Mộc không thể nào tin nổi. Hắn đúng là bị người thiếu niên cảnh giới Thông Huyền miễn cưỡng bức lui, cho dù người thiếu niên này có được long khí thuần khiết trên thân.

    - Lần nữa, ta cũng không tin, ngươi thật sự có nhiều điều kì dị cổ quái như thế !

    Mặc Mộc gào thét, cánh tay của hắn vốn đã vững chắc, liền chỉ sau một lát đã bắt đầu nhanh chóng bành trướng. Gân xanh nổi lên, một cỗ cảm giác lực lượng nặng nề kinh người phát tán ra ngoài.

    - Tiểu tử, đi tìm chết đi!

    Tiếng Mặc Mộc gào thét vang khắp thiên địa, tức thì bóng dáng của hắn như ngọn núi đang rơi thẳng xuống. Nó nhằm vào Thần Dạ mà đè nén xuống.

    Đối đầu với thế công kinh hòn của Mặc Mộc, Thần Dạ vẻ mặt nhẹ nhàng đồng dạng xuất ra một quyền, lần thứ hai nện đi ra ngoài.

    - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

    Thế công dũng mãnh, lại một lần nữa va đập vào nhau. Ngay sau đó, dao động điên cuồng thịnh nộ nhanh chóng thổi quét lan ra. Ở trong đó, Mặc Mộc rõ ràng phát hiện, bước chân của hắn lại là không nhịn được, cứ thế đạp trên hư không mà rút lui.

    Mà tựa hồ lần này đây càng chật vật hơn, sắc mặt của hắn, đều đã tái nhợt đi. Trên khóe miệng của hắn cũng có vết máu ri rỉ thẩm thấu ra ngoài.

    Mặc Mộc thất thanh quát:

    - Xảy ra chuyện gì, không có khả năng. Thực lực của tiểu tử kia không có khả năng cường đại như thế.

    - Xem ra ngươi không phải là đối thủ của ta. Như vậy người muốn chết hẳn chính là ngươi.

    Thần Dạ cười lạnh một tiếng. Ở trên nắm đấm, hào quang đen bạc giờ phút này đang rực rỡ. Chỉ liếc mắt nhìn qua thì phảng phất như thấy đầu của một con Chân Long đang xoay quanh ở trên nắm tay.Long Uy kinh người liền phô thiên cái địa điên cuồng thổi quét ra.

    - Xoẹt!

    Tốc độ của Thần Dạ đã thể hiện ra đến trình độ cao nhất, một đạo tàn ảnh vào lúc xuất hiện ở giữa không trung thì bản thân hắn đã ở trước mặt Mặc Mộc.

    Tức thì, phảng phất như nắm đấm từ long thủ Hóa Hình đã xuất ra, lấy sức mạnh vô địch mà hung hăng nện về hướng đầu của Mặc Mộc.

    Đương đầu một quyền muốn lấy mạng hắn này, Mặc Mộc vô cùng kinh hãi. Ý muốn cầu sinh cũng làm cho hắn chợt bùng nổ tất cả năng lượng làm ngay tức thì thiên địa hơi bị chấn động. Đừng nói cảnh giới Địa Huyền lúc này, cho dù chỉ là tu vi Lực Huyền lúc đầu của hắn thì trong tình huống liều mạng cũng đều là phi thường khủng bố.

    Tuy nhiên, Mặc Mộc càng kinh hãi hơn khi phát hiện, vào lúc hắn liều mạng thì năng lượng phóng ra mới vừa tiếp xúc cùng thiên địa này, liền phảng phất như thiên địa này có tính năng nuốt chửng.Tất nhiên là không thể hoàn toàn nuốt chửng hết sạch năng lượng của hắn, nhưng cũng đã làm biến mất gần một nửa.

    Không nói tới hơn một nửa còn thừa lại có thể đối phó được với một kích hiện tại của người thiếu niên hay không thì Mặc Mộc cũng không dám tuyệt đối cam đoan.Nhưng mà tâm thần hắn đang trong lúc kinh ngạc thế này thì vô phương duy trì được sự tỉnh táo cần thiết trong lúc đại chiến, nên tự nhiên sức chiến đấu lại không thể phát huy ra được trình độ khi bình thường.

    - Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

    Dưới một quyền này của Thần Dạ, mà Mặc Mộc đang không kịp dốc ra toàn lực nên công kích của hắn trực tiếp bị Thần Dạ đánh tan. Tức thì kình khí chụp xuống, nặng nề nện vào trên ngực hắn.
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 625: Thần Tích. (1)

    share: doctruyen.org





    - Phác xích!

    Máu tươi phun trào ra, cả người Mặc Mộc cũng giống như con chim bị chặt đứt cánh, nhanh chóng rơi xuống từ giữa không trung, trực tiếp nện trên mặt đất thành ra một cái hố rất sâu.

    Sau một lát, sức sống của hắn tiêu tan toàn bộ, nhiệt độ cơ thể cũng từ từ lạnh đi. Chỉ có ánh mắt kia, càng tỏ ra trợn to. Xem ra, là hắn chết không nhắm mắt.

    Với tu vi của chính mình, dù thế nào cũng không được không phải là đối thủ của người thiếu niên kia chứ?

    Mà cái này, chính là cái giá phải trả do việc xem nhẹ Linh Nhi !

    Thiên địa này, không chỉ có không hề ảnh hưởng đối với việc đè nén bản thân Linh Nhi. Hơn nữa linh khí trong không gian lại tự động tiến vào trong cơ thể Linh Nhi, để cho nó tự động dùng vào tu luyện.

    Điều này cũng có ý nghĩa, ở trong thiên địa này thì Linh Nhi có quyền khống chế lớn nhất. Nói cách khác, Linh Nhi thật giống như là vị chúa tể ở trong Chúng Thần Chi Mộ.

    Tất nhiên tu vi của vị chúa tể này rất yếu, vô phương phát huy ra được uy lực nên có của chúa tể. Tuy nhiên, hơi chút thao tác Thiên Địa Chi Lực một phen thì đối với Linh Nhi mà nói, cũng không phải quá khó khăn.

    Nhưng đối với Mặc Mộc mà nói, liền đủ để trí mạng!

    Từ giữa không trung, Tử Huyên bay vút xuống. Bóng dáng của Mặc Tuyên, vào lúc nàng dung hợp ba đạo năng lượng công kích kia, đã vĩnh viễn biến mất không còn...

    - Các ngươi rốt cuộc đã làm gì vậy ?

    Nhìn thấy Thần Dạ, không ngờ đã giết chết đối thủ dụng mật pháp để tăng tu vi lên tới cảnh giới Địa Huyền thậm chí còn trước nàng một bước, Tử Huyên nhướn nhướn hàng mi mà nghi hoặc hỏi.

    Vừa rồi tuy là đang đại chiến cùng Mặc Tuyên, nhưng sự chú ý của nàng vẫn đều ở bên phía Thần Dạ. Bởi vì bất kể là hắn có thủ đoạn kinh người cỡ nào, thì với tu vi cảnh giới Thông Huyền mà phải đại chiến cùng cao thủ Địa Huyền, chung quy vẫn là cực kì nguy hiểm.

    - Không có gì, đây là bí mật của chúng ta, không thể nói cho ngươi, đúng không Linh Nhi!

    Thần Dạ cười hì hì đáp lại, rồi lập tức ôm lấy Linh Nhi, chợt kéo chặt nó vào lòng rồi nhanh chóng chạy đi.

    Không phải hắn muốn nói đùa cùng Tử Huyên, mà là Thần Dạ cố ý muốn có chỗ giấu diếm đi.

    Thân thể của Linh Nhi, từ trước tới nay chính là điều làm Tử Huyên căng thẳng nhất, cũng là có thể kích thích nàng nhất. Mặc dù nói, hiện nay ở trong Chúng Thần Chi Mộ Linh Nhi đã thể hiện ra ngoài đủ loại hiện tượng khó có thể tin nổi, xem ra đều là chuyện tốt.

    Tuy nhiên, khi mà vẫn còn không thể thực sự nắm giữ bí mật trong cơ thể Linh Nhi thì ngay cả Thần Dạ đều không thể xác thực khẳng định, đến tột cùng là điều đó có ý nghĩa như thế nào.

    Tất cả mọi chuyện kì dị cổ quái đều khởi nguồn từ Tiên Thiên Chi Độc ( chất độc bẩm sinh ) ở trong người Linh Nhi !

    Đối với Tiên Thiên Chi Độc, có lẽ Thần Dạ cùng Tử Huyên không hiểu được nhiều lắm, nhưng những cao thủ như Phong Lăng cũng có biết không ít. Hơn nữa, Chung Khiếu trước khi chết cũng đã có nhắc qua chuyện này.

    Cho nên, Tiên Thiên Chi Độc chính là một loại thương tổn đơn thuần. Nếu điều trị thật tốt liền có khả năng sống sót, nếu không thì chết. Giữa hai cái này sẽ không xuất hiện loại tình trạng thứ ba !

    Từ điều này mà Thần Dạ phỏng đoán, bản thân thể chất Linh Nhi có lẽ vẫn còn tồn tại điều kì dị cổ quái một chút không muốn người biết !

    Về phần điều chưa biết thần bí này, cho dù hiện nay Linh Nhi đã thể hiện ra ngoài đủ loại dấu hiệu đều là tốt thì hắn cũng không thể hoàn toàn thả lỏng trong lòng. Vậy thì giờ này khắc này, lại có thế nào mà nói ra những chuyện này cho Tử Huyên biết, để khiến cho nàng cũng bắt đầu lo lắng?

    Đi theo phía sau bọn họ, nhìn Thần Dạ cùng Linh Nhi vui cười mà Tử Huyên cũng là không tự chủ được nở nụ cười. Nàng cũng không suy nghĩ quá nhiều, hoặc là coi như nghĩ tới thì cũng sẽ không để chuyện không vui đọng lại trên mặt.

    Thần Dạ không muốn để cho nàng lo lắng, vậy tại sao nàng lại muốn khiến cho Thần Dạ lo lắng ?

    Chúng Thần Chi Mộ lớn vô biên vô tận. Thần Dạ cũng không biết, cứ đi theo phương hướng mà Thiên Đao chỉ thì sẽ còn cách vị trí hiện tại rốt cuộc vẫn còn xa lắm không. Hơn nữa dọc đường đi về phía trước thì hắn cũng không phát hiện có cái gì kỳ lạ xuất hiện. Chỉ có ở trong lòng, có một ý nghĩ càng bắt đầu trở nên mãnh liệt.

    Như thế khiến cho Thần Dạ an tâm hơn một chút. Ít nhất Đao Linh biểu hiện càng kịch liệt, vậy có nghĩa nhất định sẽ không phạm sai lầm.

    Chỉ có điều là đoạn đường đi này đích xác rất không thú vị. Không phải nói là ở trong Chúng Thần Chi Mộ thì khắp nơi nguy cơ và khắp nơi cơ may sao? Chẳng lẽ là bởi vì sự có mặt của Thiên Đao mới khiến cho những việc này cũng không hề phát sinh?

    Hơi mang nghi hoặc cứ thế mà đi về phía trước. Đến một thời khắc nào đó hì Thần Dạ đột nhiên thấy, khắp bầu trời phảng phất sắp sửa tới lúc mưa dầm. Một tầng bụi nước mù mịt lại đã bao phủ suốt cả một vùng đất mà tầm mắt có khả năng nhìn thấy.

    Dọc theo đường đi, tuy rằng đang nghĩ về một chút chuyện, thế nhưng tâm thần hắn vẫn tuyệt đối một mực chú ý đến đầy đủ mọi thứ... Thần Dạ không khỏi nhìn về phía Tử Huyên, cả Linh Nhi ở phía sau nàng, lúc này đều là có vẻ kinh ngạc.

    Nói cách khác, thời tiết đột nhiên biến đổi mà cũng không ai phát hiện ra nó đã bắt đầu từ lúc nào.

    - Cẩn thận!

    Thần Dạ trầm giọng nói một câu. Tức thì Linh Hồn Chi Lực liền tản ra đến mức tận cùng, nó lập tức bắt đầu khởi động hướng về phía trước.

    - Hự!

    Vẻn vẹn là trong thời gian chỉ chốc lát, Thần Dạ đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, toàn thân phảng phất đã bị trúng một đòn nghiêm trọng, bước chân liên tục lui về phía sau, sắc mặt lập tức tái nhợt đi.

    - Thần Dạ, làm sao vậy?

    Vào lúc Tử Huyên bay vút mà đến, đồng thời Linh Nhi đang đeo trên người Thần Dạ cũng nhẹ nhàng nhảy xuống từ trong ngực của hắn. Nàng ngẩng đầu nhìn về phía trước, rồi cũng như Thần Dạ, lực lượng linh hồn của nàng chậm rãi lan tràn ra ngoài.

    - Không có gì, chỉ là bị năng lượng không biết tên nào đó ngăn chặn lại rồi hất ngược trở về.

    Thần Dạ nói với giọng thở hổn hển, thần sắc có hơi lo âu. Nếu ngay cả Linh Hồn Chi Lực đều mà chướng ngại đều có khả năng chặn lại, thì có thể nghĩ, phía trước xa xa mơ hồ có một bậc tồn tại, vị đó nhất định không giống người thường.

    - Đại ca ca!

    Linh Nhi xoay người, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có thể nhận ra hơi căng thẳng:

    - Có thể sẽ có phiền toái lớn.

    Nghe vậy, thần sắc của Thần Dạ càng lo âu hơn. Ở trong thiên địa này, Linh Nhi có khả năng khống chế không giống tầm thường. Nhưng nếu ngay cả nó đều nói là phiền toái, vậy phiền toái này, tất nhiên sẽ khá lớn.

    - Tử Huyên, cẩn thận một chút !

    Thần Dạ tiến lên ôm lấy Linh Nhi, tâm thần vừa động, Cổ Đế Điện liền gào thét bay ra từ trong cơ thể. Nó làm xuất hiện những đám mây tím đầy trời bao phủ cả ba người vào trong. Lập tức, Thiên Đao cũng xuất hiện, xoay quanh Thần Dạ để dẫn đường.


     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.