Huyền Huyễn Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1049: Cường Hãn.



    Nguồn: VipVanDan







    Phanh, phanh!

    Nổ tung sinh ra năng lượng rung động, hóa thành một lỗ đen cực lớn, lỗ đen này không ngừng xoay tròn, năng lượng kinh người tỏa ra, vật chất bị nó bao phủ đều lập tức hóa thành hư vô!

    - Phòng ngự!

    Tất cả mọi người toàn lực thi truyển huyền khí bao phủ, tương liên ở giữa không trung, hóa thành bình chướng năng lượng khổng lồ.

    Bồng!

    Bình chướng năng lượng vừa hiện ra, những năng lượng rung động cũng xuất hiện.

    Nhìn qua những thân ảnh không ngừng rút lui kia, từng tia ánh mắt đều ngây ngốc, ngay cả người quen thuộc như Thần Dạ giờ phút này cũng sợ hãi thán phục không thôi.

    Ầm ầm!

    Ở phía chân trời, lỗ đen kia xoay tròn càng nhanh, nhưng mà bởi vì thời gian trôi qua thì năng lương rung động cũng không còn khủng bố như trước.

    Trong năng lượng gió lốc tàn sát bừa bãi, hai thân ảnh bay ra ngoài, sau đó nện xuống đất.

    Tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng, so sánh ra thì đạo kim quang kia chật vật không chịu nổi, thời điểm kim quang lướt đi, giọt giọt máu màu vàng chảy xuống, khí tức giảm đi rất nhiều.

    Mà đạo hắc quang bên kia chỉ có khí tức uể oải, mặc dù có thương tích nhưng cũng rất bí mật, không có bị người ta phát hiện.

    Ngũ trảo kim long cùng Hóa U Côn Bằng, ai mạnh ai yếu, hiện tại nhìn là biết.

    Ánh mắt nhìn xa xa, lại có chút ngây ngốc, ngũ trảo kim long là hy vọng cuối cùng của bọn họ, nếu nó thất bại thì ở đây không có ai là đối thủ của Hóa U Côn Bằng, đây có phải là công kích cuối cùng hay không, chẳng ai biết được!

    - Hoàng tộc long tộc!

    Giữa không trung, Hóa U Côn Bằng lúc này nói vang vọng khắp không gian:

    - Mộng tưởng cả đời của ta chính là nuốt một con ngũ trảo kim long, hắc hắc, ở chỗ này đã rất nhiều năm, ngày nay chỉ cần nuốt ngươi thì ta có thể phá phong mà ra, thế gian to lớn, từ nay về sau sẽ lấy Côn Bằng nhất tộc chúng ta vi tôn!

    - Om sòm!

    Một giọng nói lạnh lẽo không mang theo chút cảm tình vang vọng, giọng nói vang lên trong đám người, thân ảnh Huyền Vũ bay lên không trung như chiến thần, bước đi ra khỏi bình chướng năng lượng lung lay sắp đổ!

    Bây giờ nhìn qua Huyền Vũ, ánh mắt đám người Thần Dạ co rút, Huyền Vũ vẫn là Huyền Vũ, nhưng mà khác biệt quá lớn so với lúc trước.

    Không đơn giản là phát ra khí tức cường đại, trong đồng tử Huyền Vũ lại không mang theo cảm tình nhân loại, giống như một con dã thú không có linh trí.

    Nhưng mà lúc này ánh mắt như dã thú của hắn bắn ra tinh quang, mọi người nơi đây cảm thấy nguy hiểm, dù cho là Hóa U Côn Bằng, cũng cảm giác được nguy hiểm.

    Mà hắn bày trạng thái ở đây, dường như nó so với đối mặt ngũ trảo kim long còn ngưng trọng hơn nhiều.

    - Tiểu tử nhân loại, rốt cuộc ngươi là ai?

    Hóa U Côn Bằng ngưng trọng hỏi.

    - Hắc hắc!

    Huyền Vũ cười lạnh, bước chân nhẹ nhàng nhưng lại trầm ổn, lập tức thân thể giống như thuấn di xuất hiện trước người Hóa U Côn Bằng, nhanh chóng tới khó tin, lại không có phát hiện vì sao Huyền Vũ làm được như vậy.

    Ngóng nhìn Hóa U Côn Bằng, Huyền Vũ chậm rãi ra tay, chợt một quyền dùng tốc độ không tin nổi đánh nó bay ra ngoài.

    - Muốn chết!

    Hóa U Côn Bằng giận dữ, cho dù Huyền Vũ mang cho nó cảm giác nguy hiểm, nhưng mà hung hăng càn quấy như thế, từ khi sinh ra tới bây giờ Hóa U Côn Bằng chưa từng có gặp qua.

    Tiếng thét dài vang lên, lúc này Hóa U Côn Bằng nhanh chóng xông tới như xe tăng, mang theo lực lượng cuồng bạo ập tới.

    Oanh!

    Hai lực lượng cường hoành va chạm với nhau, trực tiếp khiến không gian hỗn loạn vỡ tan, lại vỡ vụn lần nữa, trong một khu vực như vậy có hai thân ảnh một lớn một nhỏ va chạm với nhau, sau đó lui ra.

    - Lại đến!

    Sau khi ổn định thân thể, Huyền Vũ lại tiếp tục lao tới, mang theo lực lượng cường đại lao lên, Hóa U Côn Bằng bên kia cũng không sợ hãi, thân ảnh khẽ động, thân ảnh khổng lồ va chạm với Huyền Vũ.

    Bồng bồng bồng!

    Mỗi một lần va chạm đều làm bầu trời run rẩy và vỡ vụn, chiếu theo phương thức chiến đấu của hai người, mọi người không chút nghi ngờ, đến cuối cùng Phương Huyền Thánh Trận sẽ không chịu nổi và vỡ ra.

    Nhưng hiển nhiên cho dù là Huyền Vũ hay là Hóa U Côn Bằng, trong công kích này đều không thể tiếp tục quá lâu, nhưng mặc dù là như vậy, một người một thú công kích như vậy diễn ra mấy chục lần.

    Va chạm mãnh liệt như thế, hai thân ảnh một lớn một nhỏ như nỏ mạnh hết đà, dù cho đứng thẳng trong hư không thì toàn thân không ngừng run rẩy, rất hiển nhiên, đây là bọn họ dựa vào ý chí cường đại, giúp bọn họ giữ vững thân hình.

    - Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai?

    Hóa U Côn Bằng thở phì phò, nó cho tới bây giờ không có nghĩ tới, ở chỗ này có một ngày bị tiểu tử nhân loại bức tới mức này.

    Dùng thực lực và tầm mắt của nó, tự cho là có thể nhìn thấy trong người Huyền Vũ có che dấu quá nhiều, thế nhưng mà trong trí nhớ của nó không phát hiện ra gia hỏa che dấu lai lịch là ai.

    Chuyện này quá sức khó tưởng tượng.

    Hóa U Côn Bằng từ viễn cổ tới nay, bởi vì bị phong ấn chặt cho nên đào thoát pháp tắc tự nhiên, không có đạt thực lực đỉnh phong, sống tới tận bây giờ.

    Trong năm tháng lâu dàu đó, cho dù không thấy mặt trời, nhưng mà nó biết rõ, đám người hôm nay không ai mạnh hơn nó, nhưng mà nó không phát hiện được lực lượng ẩng tàng trong người Huyền Vũ có xuất xứ từ nơi nào.

    Hắc hắc!

    Huyền Vũ chỉ cười lạnh, chợt thân thể có huyết tinh chảy ra, toàn thân của hắn biến thành huyết nhân, từ không trung rơi xuống.

    - Đại hoàng tử!

    Bàng Tông lao lên tiêp được Huyền Vũ, lúc đầu Bàng Tông thình lình cảm ứng được trong người Huyền Vũ giống như bị đao cắt ra, cực kỳ thê thảm, ngay cả tính mạng đặc thù cũng tiêu tán.

    - Thần huynh đệ!

    Thần Dạ cùng Tử Huyên nhanh chóng chạy đến, sau khi cảm ứng được tình huống trong người Huyền Vũ, loại rung động này không yếu hơn Bàng Tông.

    - Ta không sao, các ngươi đừng lo lắng, cởi bỏ phong ấn nên hao tổn mà thôi, nghỉ ngơi một thời gian ngắn là tốt rồi.

    - Ngươi nghỉ ngơi thật tốt! Bàng huynh, giúp ta chiếu cố hắn.

    Thần Dạ không phải Bàng Tông, tuy rung động vì thương thế của Huyền Vũ, nhưng mà cũng cảm ứng được hắn không có chuyện gì..

    Huyền Vũ liều lĩnh, đổi lấy Hóa U Côn Bằng trọng thương, chuyện này không thể bỏ qua tâm ý của hắn được.

    - Mọi người, còn có thể ra tay chứ?

    Một câu truyền ra, đám người đứng ngoài xem nhìn tỏa ra chiến ý kinh thiên, Huyền Vũ ra tay, làm cho bọn họ quá mức rung động, cho dù cuối cùng không thể đánh bại Hóa U Côn Bằng, nhưng mà bất khuất trong đó mọi người hiểu được.

    Cho dù Huyền Vũ che dấu quá nhiều, nhưng mà ai không có che dấu chứ, chẳng lẽ chiến tâm cũng không có sao?

    Cảm thụ được chiến ý nồng đậm kia, Thần Dạ chỉ vào Hóa U Côn Bằng xa xa, cất tiếng cười to:

    - Hôm nay nó đã nỏ mạnh hết đà, chúng ta liên thủ, làm thịt nó!

    - Tốt, làm thịt nó, chắc hẳn thịt của nó rất mỹ vị!

    Quần chúng sôi sục, cho dù bị thương nặng hoặc là bị thương nhẹ, giờ này khắc này đều không quan trọng, lúc này có mấy trăm công kích đánh thẳng vào Hóa U Côn Bằng.


     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1050 - 1051: Phá Trận.



    Nguồn: VipVanDan







    - Một bầy kiến hôi, nằm mơ đi!

    Hóa U Côn Bằng khó thở, dùng tồn tại như nó chưa từng bị khinh thị qua, hai cánh khổng lồ vỗ mạnh che khuất bầu trời, từng khí tức cường đại như thủy triều từ trong người không ngừng tuôn ra.

    Nhưng trong nháy mắt, thân ảnh của nó đã tới trước mặt ngũ trảo kim long, nó há to miệng ra, giống như cây kéo cắt qua ngũ trảo kim long, xem bộ dáng của nó là muốn trước khi huyền khí tới ăn sạch ngũ trảo kim long đã.

    - Hóa U, lớn mật!

    Trước mắt ngũ trảo kim long đã trọng thương, nó có thực lực Tôn Huyền đỉnh phong, dùng thực lực này ngăn cản Thánh Huyền Hóa U Côn Bằng, nó cực kỳ miễn cưỡng, nếu không phải long tộc thân thể cường hãn, mà Hóa U Côn Bằng thực lực không có đạt tới đỉnh phong, nếu không cách nào ngăn cản được.

    Lúc này một tiếng hừ lạnh lạnh lẽo vang vọng, làm cho thân hình Hóa U Côn Bằng run lên, hiển nhiên rất kiêng kỵ người vừa hừ lạnh.

    Nhưng mà nghĩ tới nuốt ngũ trảo kim long, thu hoạch đủ loại chỗ tốt, Hóa U Côn Bằng lập tức áp chế kiêng kị trong lòng, toàn lực cắn nuốt.

    Phanh!

    Trong tiếng va chạm lẫn nhau, chỉ thấy trước mặt Hóa U Côn Bằng có một cây Bạch Ngọc Tán hiện ra, hào quang sáng ngời khiến người ta không mắt mắt ra được, cũng chấn lui Hóa U Côn Bằng ra sau..

    - Hóa U, nhiệm vụ của ngươi thất bại, chẳng lẽ muốn muốn chết phải không?

    Dưới Bạch Ngọc Tán, U Nhi thanh tú động lòng người đứng thẳng, nàng nhíu mày rét lạnh, trong Bạch Ngọc Tán tỏa ra khí tức hủy diệt, giống như cuồng phong quét ngang thiên địa.

    Khí tức này làm nội tâm Hóa U Côn Bằng sinh ra hàn khí, không chút nghĩ ngợ, hai cánh bảo vệ bản thân, thân hình khổng lồ thu nhỏ trở lại.

    - Tiểu thư, thỉnh tiểu thư hạ thủ lưu tình, thuộc hạ chỉ nhất thời có tham niệm, thỉnh tiểu thư buông tha ta...

    Một màn này khiến mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, đồng thời cũng biết được phiến truyền thừa chi địa này kỳ thật đã sớm có sở hữu, khó trách cô gái này nói một câu, người của Đình Sơn Cốc không thu hoạch được gì!

    Nhưng nếu truyền thừa chi địa đã có sở hữu, vì sao lại hiện ra trong thiên địa, nguyên nhân là vì sao?

    Nhưng bất kể là cái gì, ít nhất cửa ải này đã qua, nghĩ đến dùng thực lực của Hóa U Côn Bằng, kế tiếp chắc có lẽ không có tồn tại cường đại hơn xuất hiện, bằng không đại trận này căn bản không phá được.

    U Nhi không để ý đến Hóa U Côn Bằng, xoay người nói:

    - Tiền bối, ngươi như thế nào rồi?

    - Đa tạ cô nương lo lắng, bổn hoàng không có việc gì!

    Kim mang lập loè, ngũ trảo kim long khổng lồ hóa thành hình người xuất hiện, quả nhiên đã cực kỳ suy yếu, nhưng mà không ai dám nhìn thẳng.

    - Tiền bối không có việc gì là tốt rồi!

    U Nhi thở ra, ánh mắt lập tức nhìn qua Thần Dạ, hắn cũng cười cười, ý bảo chính mình rất tốt, như vậy U Nhi mới hoàn toàn thả lỏng trong lòng.

    - Hóa U, hy vọng đây là lần cuối cùng, nếu không, ta sẽ thay thế sư phó giam ngươi vĩnh viễn tại đây.

    - Đúng, đúng, đa tạ tiểu thư!

    Hóa U Côn Bằng cúi đầu nói ra, trong lúc lơ đãng hàn quang từ sâu trong đồng tử lóe lên rồi biến mất.

    Thần Dạ phát hiện ra, thằng này xem ra chính là bom hẹn giờ, nếu có cơ hội nhất định phải trừ nó đi.

    U Nhi cười nhạt một tiếng, nói:

    - Nhiệm vụ của ngươi đã thất bại, hiện tại mở trận nhãn ra đi.

    - Vâng, tiểu thư!

    Hóa U Côn Bằng bay lướt lên trời, mọi người lại lần nữa nhìn thấy thương thế của nó trong thời gian ngắn dường như không còn tồn tại.

    Hai cánh che bầu trời, bao phủ cả thiên địa, từng đạo năng lượng huyền khí cường đại từ trong người nó bắn thẳng về phía chân trời, qua một lát sâu trong hư không có chấn động chậm rãi ay ra, mắt thường có thể nhìn thấy đó là một đạo quang mang.

    U Nhi lúc này xoay người, nhìn mọi người, nói:

    - Còn có một chút thời gian, mọi người nhanh chóng khôi phục thương thế.

    Mọi người cũng không có chần chờ, vội vàng ngồi xuống chữa thương, tiến vào trạng thái tu luyện, chỉ có Thần Dạ từ từ đi tới bên người U Nhi, nhìn qua thân ảnh khổng lồ trên bầu trời, sau đó nói khẽ:

    - Thằng này cũng không đáng tin, ngươi biết không?

    U Nhi gật gật đầu, ôn nhu cười nói:

    - Thân là hoàng giả trong hung thú, lại bị phong ấn ở đây vô số năm, nếu đổi lại là ngươi, ngươi có cam tâm tình nguyện không?

    - Nhưng mà ngươi cũng đừng lo lắng ta, một đám hồn phách của nó bị ta khống chế, nếu nó dám xằng bậy, chết sẽ là nó.

    Cảm nhận được quan tâm của Thần Dạ, U Nhi cười phi thường vui vẻ.

    - Như vậy là tốt rồi!

    Thần Dạ thở ra một hơi, thời điểm hắn muốn nói tiếp, U Nhi được nói trước:

    - Phá trận nhãn độ khó không lớn, ngươi nhanh chữa thương đia! Ta biết rõ trong lòng ngươi có rất nhiều nghi vấn, sau khi ngươi tiến vào đảo nhỏ thì nghi vấn sẽ được cởi bỏ.

    - Vậy thì tốt, ta tu luyện trước.

    Thần Dạ cũng không tại kiên trì, trong lòng của hắn mơ hồ hiểu những an bài này không phải U Nhi có khả năng quyết định.

    Lúc này trên bầu trời sáng ngời, giống như trong mây đen rốt cuộc xuất hiện nắng ráo, sẽ phát hiện trong quang mang vô cùng to lớn này ở trung tâm có một gợn sóng xoay tròn, cuối cùng biến thành một cái la bàn.

    Sau khi la bàn xuất hiện, Hóa U Côn Bằng cũng dừng tỏa sáng, thân ảnh của nó lướt qua đám người, đứng cung kính bên cạnh U Nhi..

    - Hóa U!

    - Có thuộc hạ!

    Hóa U Côn Bằng vội vàng đáp.

    U Nhi thản nhiên nói:

    - Ta biết rõ trong lòng ngươi có rất nhiều không cam lòng, rất nhiều oán hận, cho nên, ta cũng không có yêu cầu ngươi toàn tâm toàn ý phụ tá ta...

    - Tiểu thư đừng nói vậy, thuộc hạ đối với ngài tuyệt đối trung thành và tận tâm, tuyệt không hai lòng!

    Hóa U Côn Bằng tâm thần run lên, nói gấp.

    Nghe vậy U Nhi cười cười, nói:

    - Đừng xem ta là tiểu hài tử mới lớn, nếu như đổi lại là ta, cũng sẽ có suy nghĩ như ngươi, bởi vậy ta cũng không có yêu cầu ngươi trung thành, có thể bảo trì nhất trí với ta, ta chỉ hy vọng ngươi đừng làm chuyện ngoài ý nguyện của ta, nếu là như vậy ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

    Hóa U Côn Bằng cúi đầu đáp:

    - Thuộc hạ không dám!

    - Ha ha, dám hoặc không dám, trong lòng mình rõ ràng nhất, ta cũng không muốn nhiều lời, chỉ nói với ngươi một câu.

    U Nhi nghiêm nét mặt nói:

    - Ta sẽ không dễ dàng tha thứ có chuyện phải bội, mà ngươi cũng hiểu, lúc này đây ta và ngươi xuất thế là vì cái gì, ta có thể đáp ứng ngươi, sau khi làm xong tất cả chuyện này, ngươi sẽ được tự do.

    - Thực?

    Hóa U Côn Bằng đột nhiên ngẩng đầu, thân là yêu thú, còn là yêu thú như nó, nếu như không phải tự nguyện, ai muốn tự do bị trói buộc? Nếu có cơ hội đạt được tự do, Hóa U Côn Bằng sẽ không tiếc tất cả, muốn nuốt ngũ trảo kim long cũng xuất phát từ tâm tư này.

    U Nhi gật gật đầu, nói:

    - Đây cũng là ý của sư phó, cho nên, ngươi không cần hoài nghi tính chân thật ta nói.

    - Đa tạ tiểu thư, đa tạ tiểu thư!

    Hóa U Côn Bằng đại hỉ!

    Thời gian qua đi, trên bầu trời có la bàn hiện ra, sau đó triệt để vững vàng, Huyền Linh Thánh Trận bắt đầu run rẩy, động tĩnh to lớn khiến người chữa thương tỉnh lại.




    Sau đó nhìn qua trận nhãn mà U Nhi nói, ánh mắt những người này trở nên ngưng trọng.

    Nếu như la bàn này đại biểu trận nhãn, vậy đúng là đáng sợ, khí tức đơn thuần không dưới Hóa U Côn Bằng, may mà trận nhãn là chết, không sẽ công kích người, nếu không đại trận này đừng mong phá vỡ.

    Nhìn biểu lộ của mọi người, U Nhi nhu hòa cười nói:

    - Xin khuyên chư vị một tiếng, phá trận nhãn chỉ có một cơ hội, nếu như thất bại, các ngươi không cách nào đi vào trung tâm truyền thừa, cho nên đừng tùy tiện hành động.

    Xoạt!

    Đám người đứng ngoài xôn xao lên, chỉ có một lần cơ hội, cũng có ý nghĩa không thể dùng phương pháp tiêu hao, mà bởi như vậy không thể nghi ngờ là gia tăng độ khó lên nhiều.

    - Các ngươi có thể bắt đầu, ta đứng ở bên ngoài đại trận chờ các ngươi.

    U Nhi cười cười, mang theo Hóa U Côn Bằng, trực tiếp biến mất trong đại trận.

    Một đám người hai mặt nhìn nhau, không thắng nổi Hóa U Côn Bằng, bằng thực lực của đám người bọn họ làm sao có thể phá trận nhãn đây?

    - Thần Dạ, ta có một phương pháp!

    Thời điểm mọi người trầm mặc, Tử Huyên đi tới bên cạnh Thần Dạ, nhỏ giọng nói:

    - Mang tất cả huyền khí tụ tập vào một người, như thế, mặc dù còn kém xa lực lượng của đại tâận, nhưng chỉ có như vậy mới có thể có cơ hội phá vỡ trận nhãn.

    Nghe vậy Thần Dạ mi tâm nhíu lại, nói:

    - Đúng là phương pháp, nhưng mà nhân số quá nhiều, căn bản không có biện pháp đem huyền khí của mỗi người thành công dung hợp cùng một chỗ.

    Mấy người hoặc mười mấy người còn có thể nương tựa vào tu vị của một người cường đại, dung luyện huyền khí vào người, do đó thi triển ra, nhưng mấy trăm người, trừ phi thiết trí đại trận to lớn, bằng không chẳng ai làm được.

    - Ngươi không cần lo lắng, ta có thể làm được, nhưng mà to lo lắng thân thể của ngươi có thể đồng thời tiếp nhận được nhiều huyền khí rót vào hay không...

    Tử Huyên nhíu mày nói ra.

    Con mắt Thần Dạ bừng sáng, nói:

    - Chỉ cần ngươi có thê có biện pháp dung hợp tất cả năng lượng của mọi người, ta liền là có thể hấp thu chúng và thi triển công kích.

    - Thần Dạ, ngươi đừng thể hiện ah, đây không phải chuyện đùa. Ở chỗ này, chỉ có ngũ trảo kim long tiền bối là có tư cách.

    Tử Huyên không sợ Thần Dạ mạo hiểm, bởi vì nàng biết rõ Thần Dạ mạo hiểm, trên thực tế hắn có đầy đủ át chủ bài, nhưng lúc này quả thật quá hung hiểm, mấy trăm đạo huyền khí dung hợp cực kỳ cường đại, thân thể Thần Dạ không chịu nổi.

    - Ngươi yên tâm ah, trong huyền khí của ta ẩn chứa lực cắn nuốt, công thêm thể chất của ta cường hãn, không có chuyện gì.

    Thần Dạ cười một tiếng, nắm tay Tử Huyên, nói:

    - Bắt đầu đi!

    - Thực không có vấn đề?

    Tử Huyên vẫn là chưa tin.

    Thần Dạ vươn tay, một tia huyền khí hiện ra, nó tiến vào tay Tử Huyên, nàng là cao thủ cấp bậc Tôn Huyền, chỉ vừa chạm vào là phát hiện huyền khí có cổ quái.

    Lập tức Tử Huyên cũng không hoài nghi, sau đó nàng nói rõ phương pháp này ra, lại bay lên không trung ngồi lên Thiên Ma Liên, bảy múi lá sen lớn nhỏ mấy trăm trượng được Tử Huyên khống chế..

    - Chư vị, có thể rồi!

    Đây là phương pháp duy nhất, bởi vậy không có người nào chần chờ, càng thêm không có người tàng tư, từng người rót huyền khí của mình, lập tức rót vào trong bảy phiến lá sen.

    Thiên Ma Liên bắt đầu xoay tròn, mọi người cảm ứng được huyền khí to lớn đang lưu động trong cánh hoa, đang tương dung tới cực hạn, trong quá trình này không có lãng phí gì cả... Cách đó không xa ngũ trảo kim long đồng tử co rút, hắn nhìn thấy có người khống chế năng lượng quá tinh diệu.

    Ước chừng nửa canh giờ, năng lượng trong Thiên Ma Liên bàng bạc, giống như tinh linh toát ra ngoài, từng giọt từng giọt, đều tỏa ra khí tức cường đại.

    Tử Huyên thở ra, gian nan quay đầu nhìn về phía Thần Dạ, trong đôi mắt đẹp dịu dàng có lo lắng nồng đậm, tự mình khống chế năng lượng, nàng biết rõ sự đáng sợ của năng lượng này.

    - Yên tâm!

    Thần Dạ cười cười, đứng lên, huyền khí hùng hậu trong người như cuồng phong quét qua tất cả, hóa thành lực cắn nuốt và hình thành vòng xoáy trước người.

    Vô số huyền khí rót vào trong, khiến cho vòng xoáy này không ngừng biến lớn.

    Thần Dạ quát nhẹ:

    - Tử Huyên!

    - Coi chừng!

    Tử Huyên chậm rãi nhắm mắt lại, tâm thần khẽ động, Thiên Ma Liên bắn tới vòng xoáy đang biến lớn kia, bên trong năng lượng bàng bạc hóa thành nước lũ cuốn vào trong vòng xoáy.

    Rầm rầm!

    Từng đợt chấn động mạnh lập tức nổ vang trong vòng xoáy, mọi người lập tức cảm ứng được vòng xoáy đang có dấu hiệu sụp đổ, mà huyền khí bắt đầu tán loạn, hiển nhiên Thần Dạ còn không cách nào khống chế.

    - Trở về!

    Thần Dạ quát lên, một đạo hư ảnh từ trong mi tâm bắn ra ngoài, cùng lúc đó có vòng xoáy giống như vậy xuất hiện ra, những huyền khí tán dật cũng nhanh chóng bị hút về.

    - Hồn biến?

    Sắc mặt ngũ trảo kim long lập tức biến đổi:

    - Hy vọng người trẻ tuổi kia không là địch nhân, nếu không...

    Hai vòng xoáy biến thành lỗ đen, dưới khống chế của Thần Dạ cùng bổn mạng hồn phách, cơ hồ tất cả năng lượng huyền khí đều quay về trong vòng xoáy, tất cả bị vòng xoáy hấp thu thật nhanh..

    Qua một thời gian, Thần Dạ quát nhẹ:

    - Hợp!

    Hai vòng xoáy dùng tốc độ như thiểm điện, bỗng nhiên dung hợp cùng một chỗ, chợt Thần Dạ hợp hai vòng xoáy khổng lồ vào trong người của hắn.

    Bồng!

    Thân thể Thần Dạ trong nháy mắt chẳng khác gì mặt đất khô hạn, từng khe hở nứt ra, máu tươi chảy ra như suối.

    Năng lượng khổng lồ như thế, cho dù là hoàng tộc long tộc, ngũ trảo kim long cũng không dám nói mình không bị tổn thương gì.

    - Ah!

    Tiếng thét thê lương vang vọng chân trời, nương theo làn da Thần Dạ vỡ ra, khí tức năng lượng cuồng bạo bắt đầu hêện ra trong hư không, khiến Thần Dạ giống như biến thành lệ quỷ...

    Tử Huyên lúc này quan tâm tới Thần Dạ nên định ngăn cản, nàng đã hối hận, nàng không nên nói cho hắn biết phương pháp này, kim quang lóe lên, ngũ trảo kim long xuất hiện trước mặt của nàng, đạm mạc nói ra:

    - Hắn tu luyện công pháp luyện thể Bách Chiến Quyết đỉnh cấp của long tộc chúng ta, hơn nữa đã tới cảnh giới đại thành, ngươi không cần lo lắng, tuy những năng lượng này đáng sợ, nhưng mà hắn vẫn thừa nhận được.

    Ngũ trảo kim long nói thế, Tử Huyên tự nhiên không thể nào có hoài nghi, nhưng nàng đau lòng, thời điểm biết rõ rót năng lượng vào người sẽ tạo thành thống khổ với Thần Dạ, nhưng không nghĩ tới lại như vậy.

    Nàng chưa từng hoài nghi thủ đoạn của Thần Dạ, bởi vậy, mới đồng ý cách làm của Thần Dạ, thế nhưng mà Tử Huyên thực hối hận.

    - Đừng tới đây!

    Dường như nhìn ra suy nghĩ của Tử Huyên, Thần Dạ lúc này quát lên, mà Thần Dạ cũng biết, nếu như còn không cách nào sống sót, như vậy dù cho dù có ngũ trảo kim long ngăn cản, nàng cũng sẽ qua đây.

    Bởi vậy khi hắn quát lên, hắn chân đạp hư không nhanh như mũi tên xuất hiện gần la bàn, rồi sau đó hội tụ năng lượng của mọi người đánh thẳng ra ngoài.

    Oanh!

    Thiên địa run rẩy, chợt trực tiếp vỡ vụn ra, một vết nứt không gian dài mấy ngàn trượng giống như ngân hà chảy qua hư không.

     
    inthenight, thoigian, faluko and 4 others like this.
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1052: Quán chú huyền khí.



    Nguồn: VipVanDan







    Trong mắt mọi người nhìn chằm chằm vào trận nhãn, nếu như một kích này không thể phá vỡ trận nhãn, vậy xem như thất bại.

    Bởi vì dùng thân thể dẫn năng lượng công kích la bàn, thân thể của hắn máu tươi chảy ra như suối, la bàn cũng sinh ra rạn nứt, vết nứt lan tràn rất nhanh.

    - Thần Dạ!

    Tử Huyên ôm Thần Dạ, nước mắt rơi như mưa.

    - Ta làm được.

    - Vâng, ngươi làm được...

    Tử Huyên khóc nức nở, mà bây giờ Thần Dạ thương thế quá nặng nên hôn mê đi.

    - Bọn họ thật làm được!

    Bên ngoài Huyền Linh Thánh Trận, trên không trung đảo nhỏ nhìn qua đại trận trước mặt đã có dấu hiệu đổ vỡ, Hóa U Côn Bằng nhịn không được lẩm bẩm.

    Sinh hoạt ở nơi này nhiều năm, Hóa U Côn Bằng quá rõ ràng đại trận đáng sợ cỡ nào, tuy chỉ là mô phỏng đại trận, cho dù chỉ là khảo nghiệm chứ không phải ngăn chặn người khác, thế nhưng mà bọn họ làm được vẫn khi9enes Hóa U Côn Bằng chấn động.

    Nghe nói như thế, U Nhi cười ngọt ngào giống như thiếu nữ đang yêu:

    - Chỉ cần Thần Dạ muốn làm, sẽ không có chuyện không làm được.

    Dùng thực lực và tầm mắt Hóa U Côn Bằng, hắn cảm thấy người trẻ tuổi kia tiềm lực quá đáng sợ!

    Oanh!

    La bàn trận nhãn khe hở càng nhiều, không qua bao lâu trận nhãn rơi xuống, từ trong khe hở tỏa ra khí tức hủy diệt, cuồng phong bắt đầu quét qua các nơi.

    Sau khi khí tức hủy diệt sinh ra, trận nhãn vỡ ra như thủy tinh, cảnh tượng chung quanh cũng sinh ra biến hóa.

    - Chúc mừng chư vị, rốt cục thành công phá vỡ đại trận!

    Trên đảo nhỏ, U Nhi thanh tú động lòng người đứng đó, nàng cười nói, sắc mặt đột nhiên đại biến, nhanh như mũi tên vọt tới trước mặt Tử Huyên, nhìn qua Thần Dạ hôn mê, sốt ruột nói ra:

    - Hắn bị thế nào?

    - Hắn không có việc gì, bị thương nặng một ít.

    Tử Huyên ôm thật chặt Thần Dạ, vẫn không nhúc nhích, sợ run động nhỏ làm Thần Dạ thức.

    - Yên tâm, hắn nhất định không có việc gì.

    U Nhi nói kiên định, nàng chậm rãi thở ra một hơi, nhìn về phía mọi người, nói:

    - Chúc mừng các ngươi đã tới đây, kế tiếp, các ngươi nên hưởng thự chỗ tốt đi.

    Vừa mới nói xong, mọi người đểu rất mừng rỡ, lâu như vậy mới có thể lấy được chỗ tốt, mà chỗ tốt cuối cùng nhất hiển nhiên không như thứ bọn họ lấy lúc trước.

    U Nhi huy động hai tay, một đạo ấn quyết hiện ra trong hư không, có một lực lượng tuôn ra, thình lình từng đạo năng lượng huyền khí tinh thuần giáng xuống.

    Năng lượng bàng bạc bạo phát ra ngoài, huyền khí tinh thuần này từ trong hồ nước hiện ra, chúng như sôi trào, độ tinh thuần khiến ngũ trảo kim long cũng động dung.

    Bởi vì huyền khí quá mức tinh thuần, khiến cho người ta nhìn giống như giọt nước!

    - Đây cũng là chỗ tốt của các ngươi, mọi người có thể đi vào tu luyện, trong thời gian một ngày, các ngươi có thể hấp thu bao nhiêu thì tính bấy nhiêu...

    U Nhi nói còn chưa dứt lời, một đạo thân ảnh không thể chờ đợi được lao vào trong huyền khí, huyền khí tinh thuần như vậy, thời gian tu luyện một ngày thật sự quá ngắn, cũng không thể lang phí.

    Nhưng mà trong lòng mọi người cũng rất hiểu, tu luyện một ngày này tu vị của bọn họ tiến bộ cực nhanh, nếu so với chỗ tốt lúc trước, quả thật không thể so sánh..

    U Nhi bật cười lắc đầu, nói ra:

    - Long hoàng tiền bối, Tử Huyên, Trạc Ly tiền bối, Huyền Vũ, các ngươi đi theo ta!

    Rất hiển nhiên, bọn họ có gặp gỡ phi phàm, khẳng định còn khiếp sợ hơn hồ nước huyền khí này, nhưng mà trong lòng mọi người không có ghen ghét.

    Không đề cập tới U Nhi cùng Thần Dạ quan hệ tốt, chỉ riêng xuất lực trên đoạn đường này, chỗ tốt lớn nhất tự nhiên do bọn họ hưởng.

    Xông qua Huyền Linh Thánh Trận, Thần Dạ biểu hiện đã được mọi người tán thành và kính nể, thủ đoạn của hắn mọi người hiểu rõ, hắn kiên trì cùng không buông bỏ càng cảm động mọi người.

    Theo sau U Nhi, mấy phút đồng hồ sau đã đi vào chỗ sâu nhất của đảo nhỏ, trên đảo có một ngọn núi, dưới chân ngọn núi là một đình viện tao nhã đứng vững, màu xanh hoa cỏ đẹp và tĩnh mịch gian : ở giữa, làm cho nơi đây có chút u tĩnh.

    Đi vào cửa trước U Nhi cung kính đứng đó, nói:

    - Sư phó, khách nhân đã đến!

    Trừ Thần Dạ vẫn còn hôn mê ra, những người còn lại, kể cả long hoàng nhíu mày, sư phó? U Nhi này quả nhiên là người kế thừa truyền thừa chi địa, là chủ nhân hiện tại, hoặc là nói nàng chính là truyền nhân.

    Mà Hóa U Côn Bằng bên cạnh U Nhi càng run rẩy không thôi, hiển nhiên đối với sư phó U Nhi có sợ hãi thật lớn.

    Âm thanh truyền vào đình viện, giống như ném đá vào hồ nước, từng gợn sóng sinh ra, trong nháy mắt qua đi, nó bao phủ mọi người.

    Ông ông!

    Rung động dung nhập vào cơ thể, thình lình mọi người bị chế trụ trong thời gian ngắn, nhanh chóng phục hồi lại như cũ, Trạc Ly, cùng với Thần Dạ ba người đều là bị thương nặng không chịu nổi, nhưng mà qua mười phút đã khỏi hẳn, Thần Dạ đang hôn mê cũng tỉnh táo lại, hơn nữa thương thế khôi phục hoàn toàn.

    Lúc Thần Dạ chậm rãi mở mắt ra, cửa lướn của đình viện cũng mở ra, cảnh tượng bên cũng mờ ảo.

    - Đây là?

    Thần Dạ cả kinh, trong đình viện là thế giới khác, một hàng rào đứng sững ở đó, trang hàng rào là gian nhà tranh bình thường.

    Hàng rào, nhà tranh... Cảnh này Thần Dạ quá quen thuộc.

    - U Nhi cô nương, nơi này là?

    Thần Dạ hỏi.

    - Nơi này là nơi sư phó sống trước khi vẫn lạc.

    Trong ánh mắt U Nhi mag theo ảm đạm.

    - U Nhi cô nương, đều đã qua, đừng khổ sở.

    Thần Dạ nhẹ giọng an ủi, chút bất tri bất giác giọng của hắn ngưng trọng rất nhiều.

    Khi nhìn thấy hàng rào và nhà tranh này, Thần Dạ cũng hiểu một chuyện, có lẽ thế giới đại loạn có khả năng đã bắt đầu từ bây giờ.

    - Vâng, tất cả đã qua, mà ta cũng nhất định phải báo thù cho sư phó!

    U Nhi cười cười, lúc này nói ra:

    - Chúng ta nhanh vào thôi, thời gian của sư phó không nhiều lắm.

    Mọi người không có chần chờ gì, đi theo sau lưng U Nhi, lập tức tiến vào đình viện, xuất hiện bên ngoài hàng rào.

    Trong đầu Thần Dạ, không khỏi hiện ra tình cảnh năm đó, giờ này khắc này giống nhau năm đó, yên lặng tới đây, lại yên lặng đi vào hàng rào, sau đó vào nhà tranh nho nhỏ.

    - Không biết, tiến vào nhà tranh có khả năng nhìn thấy nàng không?

    Ma xui quỷ khiến, Thần Dạ vô thức nói ra câu này.

    Mà những lời này giống như tác động tới cái gì đó, trong thời gian ngắn thế giới này tỏa ra tân sinh, hay hoặc là tận thế,trong khu vực nhỏ nhỏ này có cảm xúc không giống nhau.

    Tất cả mọi người cũng không phải người bình thường, tự nhiên có thể cảm nhận được không đồng tình xuất xứ từ một người.

    Cùng một người, rõ ràng là đồng thời tỏa ra không đòng tình, ánh mắt của mọi người phức tạp.

    - Các ngươi, vào đi!

    Nói một tiếng, từ trong gian nhà tranh đi ra ngoài, trong tiếng nói phiêu đãng, mới bắt đầu giọng nói kia mang theo vài phần thương cảm, nhưng tới cuối cùng giọng nói đầy lăng lệ. Thần Dạ nhíu mày, âm thanh này cũng quá quen thuộc với hắn rồi.

    Cửa nhà tranh đẩy ra, bên trong có một chiếc giường lớn, một cái bàn, bốn cái ghế, trên vách đá là một bức họa, vẽ một người trên đó.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1053: Lại gặp nhau.



    Nguồn: VipVanDan







    Đây là nữ tử đẹp tới tận cùng, hai mắt của nàng thâm thúy như nhìn thấu nhân gian biến ảo, mặc dù là bức tranh, nhưng mà cả thiên địa như ảm đạm thất sắc trước nó.

    Nữ tử mặc quần áo trắng, không có trang điểm, lông mày lá liễu, lưng áo hết sức nhỏ giống như một gang tay là có thể bao trọn, ánh mắt lưu chuyển cho cảm giác linh hoạt kỳ ảo.

    - Huyền Đế tiền bối!

    Nhìn chằm chằm vào bức họa, Thần Dạ nhịn không được cung kính hô.

    - Huyền Đế?

    U Nhi chấn động, nàng không ngờ rằng Thần Dạ lại có thể nhận ra sư phó của mình, hơn nữa nhìn biểu lộ của hắn giống như từng tới nơi đây.

    Tử Huyên và long hoàng, Trạc Ly cũng chấn kinh, bọn họ đã biết rõ chủ nhân nơi truyền thừa này là tồn tại phi thường cường đại, thế nhưng mà vẫn không ngờ đây là nơi truyền thừa của Huyền Đế.

    Tử Huyên cùng Trạc Ly cảm thụ có lẽ không sâu, bởi vì bọn họ dù sao vẫn phi thường mơ hồ với đại chiến thời viễn cổ, dù cho Tử Huyên nghe nói qua, nhưng vẫn không có quan tâm nhiều.

    Nhưng long hoàng thì khác!

    Đại chiến viễn cổ, long tộc dưới sự dẫn dắt của hỏa long ba chân, dốc lực toàn tộc, dù trải qua vô số năm nhưng tràng cảnh đó vẫn được truyền lưu trong long tộc, không có bị hậu bối quên đi.

    - Hậu bối tử tôn Ngao Hư, bái kiến Huyền Đế bệ hạ!

    Long hoàng quỳ lạy trên đất!

    Hỏa long ba chân là tọa kỵ của Thanh Đế, năm đó đi theo Thanh Đế nam chinh bắc chiến, không chỉ vì long tộc, cộng thêm thanh danh của Thanh Đế to lớn, lập nên công lao hiển hách.

    Thanh Đế cùng Huyền Đế có quan hệ với nhau, trong ngũ đế đại chiến có chuyện gì thì long tộc rõ ràng, trước mặt Huyền Đế, toàn bộ long tộc từ trên xuống dưới đều phải hành lễ tử tôn!

    - Ngươi là long hoàng thế hệ này a, ha ha, rất không tồi, nhanh đứng lên đi.

    Một đạo năng lượng nhu hòa lướt qua, nhẹ nhàng nâng long hoàng lên, giọng nói lại biến đổi:

    - Ngao Hư, thực xin lỗi ah, năm đó liên lụy long tộc của ngươi vào, khiến long tộc của ngươi phải lánh đời nhiều năm...

    Long hoàng vội nói:

    - Hậu bối không đảm đương nổi bệ hạ nói như thế, hậu bối tử tôn có xấu hổ, nhiều năm qua mà không thể chấn hưng tộc loại, không thể kéo dài vinh quang của tiền bối.

    - Đây là chúng ta sai, không quan hệ tới các ngươi.

    Giọng nói mang theo thở dài, một chìm tia sáng như thiểm điện lọt vào trong tay long hoàng.

    - Đây là vật của long tộc các ngươi, hôm nay vật quy nguyên chủ, Ngao Hư, đại loạn hàng lâm, không thể nói trước còn phải phiền toái long tộc các ngươi, hy vọng thứ này có thể trợ giúp long tộc.

    - Đa tạ bệ hạ!

    Long hoàng lại không chần chờ, há miệng nuốt chùm sáng kia vào bụng, chợt ngồi xếp bằng xuống trực tiếp tiến vào trạng thái tu luyện.

    Không gian quanh thân của hắn rung động thật nhỏ, thân ảnh long hoàng dưới ánh mắt mọi người chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.

    Long hoàng vừa mới không thấy, lại một chùm tia sáng từ trong bức họa bắn ra, bao phủ Trạc Ly, Huyền Đế lúc này nói chuyện:

    - Kỳ Lân nhất tộc, hôm nay chỉ còn lại một đạo huyết mạch là ngươi. Năm đó tộc của ngươi xuống dốc ta cũng có nghe thấy, những chuyện này có quan hệ tới Tà Đế, ngươi bây giờ đã ở cùng một chỗ với Thần Dạ, ngày sau đối kháng Tà Đế điện, có lẽ còn có cơ hội tìm Kỳ Lân Châu trở về.

    - Là Tà Đế điện làm?

    Thân hình Trạc Ly rung động, quỳ rạp xuống đất, rung giọng nói:

    - Van cầu Huyền Đế bệ hạ giúp ta, Kỳ Lân nhất tộc sẽ cảm kích trọn đời, Trạc Ly thề, chưa trừ diệt Tà Đế điện, thề không rời khỏi công tử!

    - Đứng lên đi!

    Huyền Đế than nhẹ nói:

    - Trạc Ly, ta khi còn sống còn không phải đối thủ của Tà Đế, huống chi là bộ dạng hiện tại? Nếu ngươi đã tới đây cũng phải tặng cho ngươi một hồi tạo hóa.

    Đạo hào quang bao phủ lấy Trạc Ly, đột nhiên nổ tung, mà thân ảnh của hắn khi hào quang nổ tung cũng biến mất.

    - Ngươi gọi là Huyền Vũ đúng không?

    Sau một lát, Huyền Đế nhìn qua phía Huyền Vũ, cười hỏi.

    - Đúng vậy, ta chính là Huyền Vũ.

    Huyền Vũ cười hắc hắc, chỉ vào bức họa nói:

    - Huyền Đế tỷ tỷ, ngươi nên đi ra khỏi bức họa đi, như vậy xem ra quá lạ...

    Thần Dạ, Tử Huyên, U Nhi, và Hóa U Côn Bằng nghe vậy cũng kinh hồn táng đảm, thằng này đúng là quá trâu bò... Còn tỷ tỷ, còn quá lạ nữa!

    Nghe nói như thế, Huyền Đế giống như phi thường vui vẻ, trong âm thanh đều tràn ngập vui vẻ:

    - Tiểu gia hỏa, ngươi có ý tứ hơn cả Thần Dạ!

    - Đó là tự nhiên!

    Huyền Vũ cười ngạo nghễ, sau đó lại nói:

    - Huyền Đế tỷ tỷ, ý là vô dụng hơn so với hắn sao, người khác có nhân duyên tốt hơn ta, muội muội ta, Trường Tôn Nhiên và Tử Huyên và U Nhi cô nương đều ưa thích Thần Dạ, chỉ có ta là đáng thương nhất...

    ...

    Mọi người lập tức im lặng!

    Ngược lại Huyền Đế vẫn cười vui vẻ như trước:

    - Thế gian này khó có được người như ngươi, còn bảo trì tấm lòng son như vậy, khó được ah, mặc dù là bị thương... Thần Dạ, điểm này ngươi phải học Huyên Vũ đấy.

    Nghe vậy Thần Dạ cười khổ không thôi, học gì ở tên này?

    - Tiểu gia hỏa, ngươi tới!

    Huyền Đế hiển nhiên rất ưa thích Huyền Vũ, đợi đến bảo hắn tiến lên, hào quang lập loè trực tiếp tiến vào trong người của hắn.

    Qua một lát sau, Huyền Đế từ trong bức họa bay ra.

    - Sư phó!

    U Nhi vội vàng nhào tới, nhưng mà có một đạo hư ảnh, U Nhi từ trong hư ảnh xuyên ra ngoài, Huyền Đế vẫn là Huyền Đế, nửa điểm biến hóa đều không có.

    - Sư phó...

    Huyền Đế đồng tử buồn bả, một lát sau cười nói:

    - Tâm nguyện của sư phó chính là hôm nay, ngươi nên vui vẻ cho sư phó.

    - Ta không nỡ sư phó ngài!

    U Nhi rưng rưng, hai tay duỗi ra nhưng ôm không thể ôm.

    Huyền Đế cười phất phất tay, cười cười đi qua, thần sắc hư ảnh sâm lãnh hơn nhiều, uy nghiêm của Huyền Đế ngập trời:

    - Hóa U, đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn khiến bổn đế thất vọng!

    - Bệ hạ tha mạng ah!

    Không giống với U Nhi, trước mặt U Nhi, Hóa U Côn Bằng cho dù cung kính nhưng vì thực lực hai bên kém nhau quá xa, nếu không có hồn phách bị khống chế, Hóa U Côn Bằng không có khả năng cung kính với U Nhi.

    Huyền Đế thì khác, nàng chính là những người mạnh nhất thế gian này, cho dù là hiện tại, thực lực không bằng ngày xưa nhưng không phải nó có thể chống lại..

    Hóa U Côn Bằng cho tới bây giờ tu luyện thế nào cũng không có thực lực như Huyền Đế.

    Cho dù hôm nay lưu lại một đạo ý niệm, nhưng mà Hóa U Côn Bằng biết rõ, Huyền Đế nếu muốn nổi sát tâm, đừng nói Thánh Huyền như nó, cho dù là Thiên Huyền vẫn không ngăn nổi một kích của Huyền Đế.

    - Tha mạng?

    Huyền Đế giọng nói lạnh lùng:

    - Có lẽ ngươi biết rất rõ, long tộc có quan hệ với bổn đế, trong nơi bổn đế tọa hóa, ngươi muốn nuốt Ngao Hư, ngươi nói bổn đế làm sao tha cho ngươi đây?

    - Bệ hạ, bệ hạ...

    Hóa U Côn Bằng vội nói:

    - Thuộc hạ nguyện ý dâng một tia hồn phách cho tiểu thư, từ đó về sau sẽ nghe lời tiểu thư, trung thành và tận tâm, tuyệt không hai lòng!
     
    inthenight, thoigian, faluko and 4 others like this.
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1054: Thiên đạo chi lực. (1)



    Nguồn: VipVanDan







    Huyền Đế phất phất tay, giọng cảm thán, nói:

    - Hóa U, ngươi không hiểu khổ tâm của bổn đế! Năm đó sau đại chiến khoáng cổ tuyệt kim, cơ hồ liên quan tới tất cả chủng tộc của thế gian, Côn Bằng nhất tộc của ngươi làm sao có khả năng thoát khỏi liên quan? Nếu không có bổn đế ra tay, giờ này ngày này ngươi làm sao còn tồn tại trên thế gian? Thủ đoạn của Tà Đế ngươi đã từng nhìn thấy, ngươi cho rằng, hắn có thể cho ngươi tự do?

    Ánh mắt Hóa U Côn Bằng biến đổi, nửa ngày sau mới hiểu nguyên nhân thật sự, lúc này cuống quít dập đầu:

    - Thuộc hạ biết sai, thuộc hạ biết sai! Bệ hạ, thỉnh cho thuộc hạ thêm một cơ hội, thuộc hạ thề, toàn lực thủ hộ tiểu thư, cho tới khi Tà Đế bị diệt!

    - Đứng lên đi!

    Huyền Đế phất phất tay, nói:

    - Tà Đế điện có bị diệt hay không, điểm ấy bổn đế cũng không có nửa điểm tin tưởng, dù cho các ngươi có xuất sắc hơn nữa cũng vậy.

    Ánh mắt Huyền Đế chậm rãi đảo qua mấy người ở đây, sau một hồi nhìn lên người Thần Dạ, rồi sau đó trầm giọng nói:

    - Cho đến ngày nay, chắc hẳn Thiên Đao đã thức tỉnh, mà ngươi cũng nhìn thấy một ít người, ngươi phải chẳng hiểu lời của ta chứ?

    - Đương nhiên,đây không phải sứ mạng của mình ngươi, mà là những người các ngươi, là sứ mạng chúng.

    Không đợi Thần Dạ trả lời, Huyền Đế lại nói tiếp.

    Thần sắc Thần Dạ chấn động, thu liễm kích động nhìn qua Huyền Đế, cùng với Huyền Đế mang rung động giúp Tử Huyên đạt được tân sinh, hắn chậm rãi nói:

    - Tiền bối, tương kiến năm đó, ta từng nói qua suy nghĩ của ta với ngài, ngày nay dù nhiều năm qua đi, tâm ta vẫn như trước!

    - Tâm ta vẫn như trước?

    Huyền Đế lúc này cười khổ, nói:

    - Thần Dạ, chẳng lẽ ngươi không thể hiểu sao?

    Thần Dạ nói ra:

    - Tiền bối, cũng không phải, bởi vì mẫu thân của ta bị nhốt trong Tà Đế điện, ta đã không chết không ngớt với bọn chúng, như thế cần gì phải xoắn xuýt sứ mạng chứ?

    - Không giống!

    Huyền Đế nghiêm nét mặt nói:

    - Khi chúng ta quyết định muốn chiến một trận với Tà Đế, còn không phải liều chết sao, trong lòng chúng ta vì muốn thương sinh thái bình, mà ngươi? Ngươi vì mẫu thân của ngươi a!

    - Thần Dạ, ta ví dụ, nếu hiện tại Tà Đế điện thả mẫu thân của ngươi ra, cũng hứa hẹn, vĩnh viễn sẽ không đối địch với ngươi, sẽ không ra tay với thân nhân bằng hữu của ngươi, như vậy, ngươi có phải không cần kiên trì tiêu diệt Tà Đế điện đúng không?

    - Chuyện này...

    Thần Dạ trầm mặc xuống.

    Huyền Đế cười khổ, nói:

    - Ta biết rõ, sứ mạng này với ngươi mà nói áp lực quá lớn, dù sao, đó là chuyện năm đó chúng ta cũng không làm được, thế nhưng mà cái sứ mạng này trừ các ngươi ra, không có bao nhiêu người làm được cả.

    - Chưa hẳn!

    Thần Dạ đột nhiên nói ra.

    - Ah?

    Huyền Đế nhíu mày lên, nhìn qua Thần Dạ, trong đôi mắt mang rheo tinh quang, nàng ôn nhu nói:

    - Ta đúng là muốn nghe xem chưa hẳn của ngươi là như thế nào đấy!

    Huyền Đế nói cái gọi là sứ mạng kia chỉ có mấy người bọn họ có thể làm, mấy người này chính là Cổ Đế, Thanh Đế, Huyền Đế, Bạch Đế bốn đại đế!

    Cũng nói đúng hơn người lưng mang sứ mạng chính là truyền nhân như Thần Dạ, Phong Ma, U Nhi, cùng với Bạch Đế truyền nhân tương lai.

    Nhưng Thần Dạ không tin!

    - Huyền Đế tiền bối, thế gian to lớn, cao thủ nhiều như mây, thiên tài xuất hiện lớp lớp, người có tư chất như Thần Dạ không có bao nhiêu, những người này tương lai, cũng không nhất định nói thành tựu không bằng Thần Dạ.

    - Đương nhiên, nói như thế...

    Thần Dạ nghiêm nét mặt nói:

    - Ta lấy ví dụ người bên cạnh ta... Tử Huyên tu vị hiện tại là Tôn Huyền tam trọng, thiên phú tư chất, tâm tính kiên nghị không dưới ta, nàng đạt được Thiên Ma Tông truyền thừa, có được thiên ma tam bảo, gặp gỡ bực này không tầm thường. Mà những năm qua nàng lại lịch lãm rèn luyện, làm cho Tử Huyên có thần thông đặc biệt, đó chính là trong thiên địa có năng lượng gì, chỉ cần cho nàng đầy đủ thời gian thì có thể tương dung vào trong người, dung nhập vào trong huyền khí,thần thông bực này đủ tiếu ngạo thế gian, ngày khác có tiềm lực đạt tới đỉnh phong mà ngài nói.

    Huyền Đế cho rằng đỉnh phong chính là cao thủ cấp bậc như nàng. Nhìn qua Tử Huyên, hồi lâu, Huyền Đế nhẹ nhàng gật đầu, nói:

    - Đúng vậy, Tử Huyên cô nương có tư cách và điều kiện này.

    Mặc dù nói như thế, trong mắt Huyền Đế cũng mang theo một tia thàn thái lo lắng.

    Đây tự nhiên là Huyền Đế phát hiện tình huống trong người của Tử Huyên, Thần Dạ nhíu mày, thu chấn động rất nhỏ của Huyền Đế vào trong mắt, lại nói:

    - Bắc vực Kiếm Tông, muội muội của Huyền Vũ là Huyền Lăng, hôm nay đã đạt được vô thượng kiếm thể, càng là vô thượng kiếm thể tiên thiên vô thượng kiếm thể, mà tuổi của Huyền Lăng còn nhỏ hơn ta một tuổi, xin hỏi Huyền Đế tiền bối, nàng phải chăng có tư cách có điều kiện đạt tới đỉnh phong mà ngài nói không?

    - Có!

    Trong ánh mắt Huyền Đế mang theo kinh hỉ không chút che dấu nào, tiên thiên vô thượng kiếm thể, trình độ đáng sợ trong đó Huyền Đế hiểu quá rõ.

    Cùng một thời gian, trong mắt U Nhi mang theo nét dịu dàng, một đạo thần thái vui vẻ hiện ra

    Thần Dạ tiếp tục nói:

    - Truyền nhân Thanh Đế tiền bối là Liễu Nghiên thê tử của Phong Ma có được thiên thánh thân thể, đối với thể chất này vãn bối không quá nhiều, cho nên không cách nào xen vào, nhưng mà tiền bối Liễu Nghiên có tư cách đạt tới đỉnh phong mà ngài nói không?

    - Thiên thánh thân thể?

    Huyền Đế nhíu mày một chút, nói:

    - Có!

    Thần Dạ lại nói:

    - Hai hảo huynh đệ của ta, Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên, tu luyện thiên phú, tâm tính đều không dưới ta, năm đó ở Đại Hoa hoàng triều lịch lãm rèn luyện ta đạt tới hồn biến, đạt được Thanh Đế tiền bối truyền thừa truyền truyền thụ cơ duyên, trong ba năm qua đi, hai huynh đệ kia chắc chắn không dưới ta.

    - Lại nói thêm, khi ta lịch lãm rèn luyện ở đông vực, tại Hắc Long Sơn đạt được Hắc Long truyền thừa, đến Khiếu Lôi Tông Lôi Trì tu luyện thì tu luyện Bách Chiến Quyết thành công, sau đó tiến chúng thần chi màn, đạt được năng lực cắn nuốt, lại luyện hóa Đại Âm Tà Ma Vương, tu vị tiến nhanh.

    - Gặp gỡ như thế trở lại Đại Hoa hoàng triều, hai hảo huynh đệ của ta vẫn trên cả ta, Huyền Đế tiền bối, hai người bọn họ phải chăng có tư cách và điều kiện đạt tới đỉnh phong mà ngài nói không?

    - Có!

    Thần sắc trong mắt Huyền Đế vui mừng, càng thêm nồng đậm, Thần Dạ bất phàm nàng đã nhận ra, lúc trước gặp hắn tới bây giờ chưa tới mười năm, một thân tu vị đã đạt tới Hoàng Huyền.

    Không có gì ngoài những thứ này, trong Huyền Linh Thánh Trận, Thần Dạ biểu hiện cũng được Huyền Đế thu hết vào mắt, từ trình độ đã vượt xa Huyền Đế chờ mong.

    Thủ đoạn của hắn càng khiến Huyền Đế ngạc nhiên liên tục, không chút khách khí nói lên một câu, Cổ Đế năm đó, Thần Dạ ngày nay!

    Hắn đã như vậy, huynh đệ của hắn còn có hai người còn trên cả hắn.

    Tử Huyên trước mặt và Huyền Lăng có được tiên thiên vô thượng kiếm thể, hôm nay trước mặt nàng đã xuất hiện bốn người xuất sắc nhất thế gian.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.