Chương 1055: Thiên đạo chi lực. (2) Nguồn: VipVanDan Mời đọc Có bốn người bọn họ giúp đỡ, tương lai đại chiến Tà Đế điện, không thể nghi ngờ phần thắng lại tăng lên rất nhiều, nhưng mà nhìn qua Thần Dạ, Huyền Đế thu liễm vui mừng, thản nhiên nói: - Kể cả Tử Huyên cô nương ở trong, bốn người đều có tư cách cùng điều kiện bước vào cao thủ Đế cấp, nhưng mà tư cách và điều kiện này không có gì ngoài cô nương có được tiên thiên vô thượng kiếm thể có lẽ có thể đạt được, ba người còn lại rất khó, có lẽ là không thể nào... - Tiền bối... Đám người Thần Dạ thần sắc cả kinh. Huyền Đế nói: - Trong quá trình mỗi người phát triển thì thiên phú rất trọng yếu, nhưng không cách nào phủ nhận vận khí cùng gặp gỡ cũng nằm bên trong. Thần Dạ, có lẽ ngươi cho rằng những bằng hữu này của ngươi có đạt được đầy gặp gỡ, thế nhưng mà vận khí chưa hẳn đã tốt. Không có vận khí chớ nói ta cho là đỉnh phong, đỉnh phong bình thường cũng chưa chắc đã đạt tới. - Thỉnh tiền bối cứu Tử Huyên! - Ta có tâm này! Huyền Đế giơ tay lên chỉ vào Thần Dạ, lập tức nói ra: - Tà tâm loại, chính là thủ đoạn đặc biệt mà Tà Đế tự tay sáng chế, vô số đại quân dưới trướng của hắn, chịu đi theo tùy tùng hắn, tà tâm loại không bỏ qua công lao. - Năm đó thời điểm đối kháng Tà Đế điện, chúng ta đã từng cẩn thận thử qua hóa giải tà tâm loại, tan rã Tà Đế điện từ bên trong, khiến cho Tà Đế bị xa lánh. - Vậy các ngươi thành công không? Sau khi lên tiếng, thần sắc Thần Dạ liền ảm đạm xuống, nếu như thành công, Cổ Đế điện tất nhiên có Cổ Đế lưu biện pháp lại rồi. Nhìn thấy suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Huyền Đế cười nói: - Tuy biện pháp của chúng ta không có thành công, nhưng những năm gần đây khi ta trở thành một đạo ý thức, ngược lại có tâm đắc đặc biệt về tà tâm loại này. - Tiền bối, ngài nói mau! Thần Dạ vội hỏi. - Xem ra, Tử Huyên cô nương trong lognf người rất trọng yếu a. Huyền Đế trêu tức cười cười. - Nàng tốt ta tốt, nàng chết ta mất mạng! - Thần Dạ... Huyền Đế lúc này nhìn qua U Nhi, trong mắt mang theo một tia ảm đạm, một lát sau, mới nói: - Xem ra ngươi có thể còn sống, ta không thể không toàn lực rồi. - Tà tâm loại là khống chế hồn phách, cho nên biện pháp của ta chính là tiến vào ý thức không gian của Tử Huyên cô nương, trực tiếp từ trong ý thức của nàng tiến hành vây quét lực lượng tà tâm loại, chuyện này có thể giúp Tử Huyên cô nương, nhưng nếu như muốn hoàn toàn khu trừ, cho dù thời điểm ta còn sống cũng không làm được, dùng ta tính ra, có thể trì hoãn ít nhất năm năm. Thần Dạ mi tâm xiết chặt, nói: - Tiền bối, mấy ngày nay ta đã thử qua tiến vào ý thức của Tử Huyên, nhưng mà ta làm không được, lực lượng tà tâm loại quá mạnh. - Ngươi làm không được, chẳng lẽ ta cũng làm không được sao? Huyền Đế cười nói. - Cái kia, đa tạ tiền bối, đa tạ! Nếu thật như Huyền Đế nói, trì hoãn thời gian năm năm đã là phi thường nhiều, thời gian kế tiếp tiến vào long tộc Hóa Long Trì thì thời gian sẽ kéo dài nữa. Như vậy Thần Dạ có một ít thời gian, tương lai sẽ có thêm cơ hội. Huyền Đế khoát khoát tay, nói: - Không nói trước những chuyện này, tiếp tục chủ đề lúc trước. Thần Dạ, ngươi cũng đã biết, khi chúng ta quyết ý tiếp nhận Cổ Đế mời đối phó Tà Đế, phát sinh tình huống như thế nào không? - Trong nội tâm của chúng ta, quyết định muốn dùng trận chiến này đã dung hợp Thiên Đạo chi lực của thương sinh, trời xanh vào trong người chúng ta, cộng thêm cả Cổ Đế thì chúng ta có tư cách đấu với Tà Đế một trận, nếu không trận chiến ấy chúng ta càng bại nhanh hơn, bởi vì Tà Đế thực lực quá mạnh mẽ! - Vì cái gì? Thần Dạ hỏi. Tử Huyên cùng U Nhi cũng không hiểu, Thiên Đạo chi lực, chẳng lẽ là có thể bởi vì thiên địa thương sinh mà hàng lâm sao? Nếu là như vậy, trong thế gian này tuy lợi ích chí thượng, nhưng có không ít người lòng mang ý chí thiên hạ. Huyền Đế trầm giọng nói: - Tà Đế ứng thiên địa mà sinh, mà thiên địa có âm dương, có chính tà, tà thái thịnh thì tất nguy hại thế gian, cho nên nếu có người toàn tâm toàn ý vì thương sinh chiến một trận, liền có thể đạt được Thiên Đạo chi lực. Huyền Đế lại nói: - Cổ Đế, Thanh Đế, Bạch Đế cùng với ta năm đó đều đạt được Thiên Đạo chi lực, tuy chúng ta đều vẫn lạc, nhưng mà Thiên Đạo chi lực vẫn được chúng ta bảo lưu, cho người thừa kế của chúng ta, chính là như thế nên các ngươi mới gánh vác sứ mạng. - Không có Thiên Đạo chi lực trợ giúp, ngay cả ta là cao thủ Đế cấp vẫn đang không thể nào là đối thủ của Tà Đế. - Vì cái gì? Thần Dạ không tin, Tử Huyên cùng U Nhi cũng không tin! Đạt tới Đế cấp, chu dù thời gian ngắn ngủi có lẽ không thể so sánh với Tà Đế, nhưng mà dù đạt tới cấp bậc này vẫn không phải đối thủ của Tà Đế sao? Huyền Đế cười lắc đầu, nói: - CẢnh giới Đế cấp không phải dễ dàng đạt tới như vậy, ngay cả tu vị bốn năm người chúng ta năm đó đều không thể tính toán là cao thủ Đế cấp chân chính. - Cái gì? Thần Dạ cả kinh, đám người Huyền Đế còn không phải cao thủ Đế cấp chân chính? - Chuyện này chờ các ngươi đạt tới Thiên Huyền đỉnh phong thì tự nhiên sẽ hiểu. Huyền Đế ngưng giọng nói: - Mà Thiên Đạo chi lực sẽ không vô duyên vô cớ hàng lâm, càng thêm không có khả năng tùy ý hàng lâm, sẽ không bởi vì các ngươi mà tùy ý hàng lâm. - Đương thời không có gì ngoài cô nương có tiên thiên vô thượng kiếm thể này ngày sau có thể luyện hóa một tia Thiên Đạo chi lực ra, những người khác ít có khả năng đạt được, trừ phi Thiên Đạo chi lực vốn có biến mất, kể từ đó Thiên Đạo chi lực mới hàng lâm, Thần Dạ, ngươi hiểu ý của ta chứ? Thần Dạ làm sao không hiểu! Ý tứ trong lời này quá rõ ràng, dù cho tương lai đám người Diệp Thước lòng mang thương sinh, nguyện ý chiến một trận vì thương sinh, Thiên Đạo chi lực cũng khó có khả năng hàng lâm lên người của bọn họ. Cho nên cái gọi là sứ mạng cũng chỉ có thể là Thần Dạ, Phong Ma, U Nhi, cùng với truyền nhân Bạch Đế là có thể gánh chịu, hơn nữa là phải gánh chịu. Thiên Đạo chi lực trân quý như vậy, sao có thể lãng phí? - Như vậy cả đời này không thể thoát khỏi sứ mạng này? Thần Dạ cười khổ một tiếng. Tiêu diệt Tà Đế điện, hắn không chối từ, nhưng mà lưng mang sứ mạng chính là cả đời, chuyện bị khống chế khiến người ta không thoải mái. Nhớ tới lúc ấy trong Cổ Đế điện, đột nhiên liên lạc tới chuyện trọng sinh, cảm giác không thoải mái trở nên nồng đậm lên. - Thần Dạ, ngươi không cần kháng cự! Hiểu được suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Huyền Đế nói khẽ: - Sống ở thế gian, tuy đời này ta nghịch thiên mà đi, thế nhưng mà làm sao chính thức nghịch thiên đây? Cái gọi là vận mệnh, Thần Dạ, ngươi cho rằng đời này kiếp này dùng những thứ ngươi doạt được, có thể do ngươi khống chế sao? - Chuyện này... - Thần Dạ, ta không muốn tạo áp lực cho ngươi, nhưng đây là sự thật. Tà Đế cường đại dù là ở thời đại của ta, đến nay vô số năm qua đi cũng không yếu bớt, ngươi cho rằng hắn sẽ không đáng sợ sao?
Chương 1056: Tìm Được Hắn. (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan†¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Huyền Đế thở dài: - Ngươi cho dù không có lòng mang thương sinh, nhưng vì thân nhân và bằng hữu của ngươi, trận chiến này ngươi không tránh được. Thần Dạ nói: - Ta cũng không cự tuyệt đại chiến với Tà Đế một lần, nhưng mà có chút chuyện ta không rõ, tâm của ta không cách nào an tĩnh được. Chuyện trọng sinh cho tới nay vẫn là mê hoặc, nhưng hiện tại giống như có lẽ sắp xua tan sương mù nhìn thấy trời sinh rồi! Bị vận mệnh khống chế, đây là chuyện sinh linh cả đời không thể nào bước ra được, Thần Dạ cũng chưa bao giờ kháng cự, bởi vì đây là không thể tránh né, nhưng nếu bị nó bài bố thì Thần Dạ không muốn. Huyền Đế lại cảm thán một tiếng, nói: - Ta hiện tại cũng không ép ngươi, nhưng mà ta hi vọng thời điểm đại chiến tiến tới, cho dù trong nội tâm của ngươi không tình nguyện thế nào, thỉnh xem mặt mũi của chúng ta, ra tay giải cứu thương sinh của thiên địa này. Thần sắc Thần Dạ run lên, Cổ Đế, Thanh Đế, Huyền Đế, Bạch Đế, bốn người này bọn họ làm tất cả đúng là được người ta kính nể... Cười khổ một tiếng, Thần Dạ nói: - Vãn bối chỉ có thể đáp ứng ngươi, nỗ lực hết sức! - Cũng thế! Huyền Đế cũng cực kỳ bất đắc dĩ, qua một hồi và nói: - Thần Dạ, tính tình của con người đôi khi cần phải cải biến, quá cứng dễ gãy! Người Đình Sơn Cốc cho dù làm nhiều chuyện ngươi không nhịn được, thế nhưng mà biết rõ Huyền Linh Thánh Trận ở phía trước, cho dù như thế nào ngươi cũng phải nhịn xuống, suy nghĩ vì đại cục. - Những người khác đã biết không chịu nổi, đã biết không có khả năng đồng tâm, giết thì giết, lưu bọn chúng lại thì chúng tùy thời đào ngũ, quá phiền toái. Thần Dạ cười nhạt một tiếng, lập tức hỏi: - Tiền bối, nếu U Nhi cô nương đã thành truyền nhân của ngươi, ngươi còn mở nơi truyền thừa này, phân tán nhiều tài nguyên, còn không bằng toàn bộ giao cho U Nhi cô nương thật tốt. - Vây quét Tà Đế điện, người trong thiên hạ đều có trách nhiệm, Huyền Linh Thánh Trận tương lai chính là khảo nghiệm đại chiến với Tà Đế điện, không có cao thủ đứng đầu đứng ra đại chiến với Tà Đế, những người còn lại phải đối mặt cũng không thẻ quá ít. Huyền Đế giọng lạnh lẽo, nói: - Ta cũng muốn thừa dịp này dẫn cao thủ Tà Đế điện tới, trước khi t đi lại giết một ít người, đáng tiếc, bọn chúng không có mắc lừa. Thần Dạ lúc này nhíu mày, hỏi: - Tiền bối, ngươi nhiều lần cường điệu đại chiến với Tà Đế một trận chiến, ta muốn biết, đại chiến năm đó Tà Đế đi nơi nào? Tương lai một ngày hắn lại xuất hiện sao? Nghe vậy Huyền Đế trầm mặc hồi lâu, sau đó nói: - Nói thật sau trận chiến này chúng ta chỉ cảm ứng Tà Đế biến mất, về phần có chết không thì không cách nào phán đoán, cho nên cũng không biết hắn có xuất hiện lần nữa hay không, nhưng có một điểm, sau này các ngươi nhất định gặp phải. - Dùng Tà Đế cường đại, năm đó hắn mặc dù có vẫn lạc, nhưng mà nhất định lưu lại không ít truyền thừa cho hậu nhân của hắn, một ngày kia có thể đạt tới trình độ của Tà Đế, nói như vậy các ngươi có lẽ không tin, nhưng ta tin như vậy. - Chỉ có giao thủ với Tà Đế mới hiểu hắn cường đại như thế nào! Huyền Đế cảm thán nói ra. Nghe đến đó, Thần Dạ im lặng một hồi lâu, nói: - Tiền bối, dùng thực lực năm đó của các ngươi, cùng thu hoạch Thiên Đạo chi lực dung hợp vẫn không phải đối thủ của Tà Đế, ngài cho rằng hiện tại chúng ta có thể làm được chuyện các ngươi làm năm đó không? Huyền Đế lại trầm mặc, thật lâu sau mới lên tiếng: - Đối mặt chủ nhân Tà Đế điện, bất luận kẻ nào cũng không dám nói có tuyệt đối tin tưởng đánh chết hắn, nhưng mà... Huyền Đế chăm chú nhìn qua Thần Dạ, nghiêm nét mặt nói: - Chúng ta đối với ngươi có đầy đủ tin tưởng! - Vì cái gì? Thần Dạ nhướng mày. Huyền Đế cái gọi là chúng ta, không thể nghi ngờ là Thanh Đế, Bạch Đế và chính cô ta! - Năm đó trong Thanh Đế truyền thừa, ta cùng Bạch Đế còn có Thanh Đế đều gặp ngươi, ngươi có lẽ còn nhớ rõ Thanh Đế đã từng nói ra lai lịch không thể tưởng tượng của ngươi, còn nhớ rõ không? Thần Dạ gật gật đầu, nói: - Thanh Đế tiền bối là người đầu tiên nhìn ra lai lịch của ta. - Thần Dạ, ngươi rốt cuộc như thế nào? Tử Huyên cùng U Nhi cả kinh, Thần Dạ có lai lịch gì, không phải thiếu chủ Thần gia ở Đại Hoa hoàng triều sao? Có lẽ Tử Huyên còn không hiểu, nhưng U Nhi đối với Thần Dạ thập phần hiểu, quá hiểu, nhưng bây giờ nghe vậy thì dường như không phải như vậy. Không để ý đến Tử Huyên cùng U Nhi, Huyền Đế tiếp tục nói: - Bởi vì lai lịch của ngươi, cho nên chúng ta mới tin tưởng tuyệt đối vào ngươi, bởi vì trong thế gian này không có người nào giống như ngươi. Nghe nói như thế, Thần Dạ cười khổ, nói: - Tiền bối, ta làm sao nghe được ta trên thế gian này, sở dĩ còn sống chính là vì chiến một trận với Tà Đế vậy? Huyền Đế bật cười lắc đầu, trong đôi mắt đẹp dịu dàng mang theo một tia giảo hoạt và tinh quái. - Thần Dạ ah, bất kể như thế nào, đây là chuyện ngươi không thể cự tuyệt, phải biết rằng, nữ tử đều rất keo kiệt, ngươi hôm nay có thể cự tuyệt ta nhiều lần, không nên chọc ta tức giận, nói cái gì nên nói, nói cái gì không nên nói, trong lòng ngươi nên rõ ràng. - Ách? Thần Dạ cũng không nghĩ tới, đường đường Huyền Đế bệ hạ lại có biểu hiện như tiểu nữ nhi, nhưng mà trong nội tâm của hắn trở nên sầu não. Năm đó dùng thực lực Huyền Đế, hạng gì cao cao tại thượng, nhưng mà vì cái gọi là thiên địa thương sinh, rơi vào kết cục hôm nay, hôm nay tương kiến thì không còn tương kiến nữa. Dĩ vãng có Cổ Đế, Huyền Đế, Thanh Đế cùng Bạch Đế, tương lai còn không biết có bao nhiêu người sẽ có kết cục như vậy, mà gần nhất chính là hắn và người bên cạnh hắn. Nhìn thấy suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Huyền cười nói: - Vì khiến ngươi có đầy đủ tâm tư đặt lên Tà Đế điện, hiện tại ta trước hết giúp Tử Huyên cô nương áp chế tà tâm loại xuống. Thời gian năm năm chắc hẳn có thể giúp Tử Huyên tăng tu vị lên, có tinh tiến thật lớn. - Sau khi tới cảnh giới Thánh Huyền, Tử Huyên có thể hóa không gian chi lực và lực lượng thiên địa, đến lúc đó cũng là có thể chậm rãi áp chế tà tâm loại, nếu có thể trong thời gian này, trạng thái hồn biến của Thần Dạ ngươi đủ mạnh, nghĩ đến có thể tăng lên cấp độ khác, kể từ đó ngươi cũng có thể tiến vào không gian ý thức của Tử Huyên, chậm rãi khu trừ lực lượng của tà tâm loại. - Đa tạ tiền bối! Thần Dạ cùng Tử Huyên ôm quyền nói ra. - Hôm nay từ biệt, khó có thể có ngày gặp lại, chúng sau này vĩnh biệt rồi! Huyền Đế cười cười, nhìn qua Thần Dạ, một lát sau thở dài, thân ảnh chậm rãi biến mất, thân ảnh Tử Huyên cũng chậm rãi suy yếu. - Tiền bối! Đột nhiên Thần Dạ quỳ rạp xuống đất: - Ta đáp ứng tiền bối, nếu có ngày đó, cho dù ta không có ý niệm vì thiên địa thương sinh, nhưng mà ta cũng không khiến ngươi thất vọng. -Tốt, tốt!
Chương 1057: Chia Ly. (1) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan†¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Trong hư ảo, ánh mắt Huyền Đế dường như có nước mắt hiện ra: - Cảm ơn ngươi! Ngươi đến bây giờ cũng còn không có tu luyện qua vũ kỹ và Cổ Đế Đại Pháp, thừa dịp bây giờ là nơi an toàn, hảo hảo tu luyện một phen đi, tuy ngươi đã có con đường của mình, nhưng mà truyền thừa của hắn cũng nên kéo dài xuống. - Còn có một chuyện, ngươi ngàn vạn phải đáp ứng ta, nếu như ngươi có đầy đủ năng lực, đừng quên giúp ta tìm hắn... Giọng nói vang xa, Huyền Đế cùng Tử Huyên song song biến mất không thấy gì nữa! - Tiền bối, đi tốt! Thần Dạ trùng trùng điệp điệp dập đầu, đương thời hắn không lạy trời, không quỳ đất, chỉ quỳ thân nhân trưởng bối, nhưng Huyền Đế đáng giá hắn làm như vậy. Lòng mang thiên hạ, cũng không phải một câu khẩu hiệu! - Thần Dạ, đứng lên đi! U Nhi nhẹ nhàng nâng Thần Dạ dậy, thần sắc cũng ảm đạm nhiều. - U Nhi cô nương, ngươi đi làm việc đi, ta ở đây tu luyện một phen, giúp ta mang câu này ra ngoài, nói cho Bàng Tông rằng ta sẽ đi ra, còn có long hoàng tiền bối, thỉnh hắn chờ ta, có chuyện trọng yếu trò chuyện với nhau. Thần Dạ lập tức ngồi xếp bằng xuống, sau đó tiến vào trạng thái tu luyện. Tiến vào Cổ Đế điện, Thần Dạ trực tiếp đi vào trong, nơi đó là nơi tâm huyết cả đời của Cổ Đế khi còn sống lưu lại. Đúng là tiến sâu vào Cổ Đế điện, Thần Dạ vẫn khiếp sợ, các loại tâm pháp và vũ kỹ cường đại, quả thực cái gì cần có đều có, khiến người ta có cảm giác hoa mắt. May mà hiện tại Thần Dạ cũng là người nhìn thấy các mặt xã hội, không quan tâm tới tâm pháp, chỉ đặt chú ý lên vũ kỹ, thật cũng không có làm cho hắn có quá nhiều cảm giác gì đó. Thời gian một ngày trôi qua nhanh chóng. Cơ hồ tất cả người hấp thu huyền khí tu luyện bên hồ đột nhiên cảm giác được những huyền khí bàng bạc tinh thuần kia biến mất vô tung, sau đó mọi người mở mắt ra, thình lình phát hiện không ngờ đã quay ra ngoài. - Bàng Tông công tử! Trong khi mọi người thòa mãn, giọng của U Nhi từ sâu trong bình nguyên thất lạc truyền ra. - Không biết cô nương có gì phân phó? Trong lòng mọi người đều biết rõ, cô gái xa lạ trong mắt bọn họ kỳ thật chính là chủ nhân nơi truyền thừa này, đối với nàng dù là cao thủ Tôn Huyền cũng không dám bất kính với U Nhi. - Hắn gọi ngươi ở đây chờ hắn, chuyện gì trong lòng của ngươi rõ ràng. Tiếng nói truyền ra, trong nội tâm Bàng Tông đầy vui vẻ, lão giả họ Hồ bên cạnh hắn nhíu mày, ý của Bàng Tông thì hắn hiểu rõ. - Đa tạ cô nương bẩm báo, thỉnh cáo tri Thần huynh đệ, ta ở chỗ này chờ, bảo hắn đừng nóng vội. Một lát sau, Bàng Tông đáp. - Hắn tất nhiên rất sốt ruột. Sâu trong bình nguyên, U Nhi cười nhạt một tiếng, nói: - Vậy ngươi nên chờ ở đây đi, yên tâm, ở chỗ này ngươi sẽ có đầy đủ an toàn, không ai có thể xúc phạm tới ngươi. Sắc mặt lão giả họ Hồ biến hóa, trong nội tâm có suy nghĩ kia cũng lập tức ném đi, lúc nhìn qua phía Bằng Tông, ánh mắt kia mang theo hai phần cung kính... - U Nhi, ngươi cùng Thần Dạ quen nhau rất sớm a? Trong hư không vô tận, lơ lửng ngay trên nhật nguyệt tinh thần, hào quang phản chiếu ở giữa trung tâm, Huyền Đế nhàn nhạt hỏi, trong giọng nói mang theo thương tiếc vô hạn. - Đúng vậy, từ khi hắn còn rất bé thì ta đã quen hắn. Ngài biết rõ, ta là cô nhi, cho nên cơ khổ lưu lạc bốn phương, lúc ở Đại Hoa hoàng triều gặp hắn, sau đó không lâu gặp phải tiểu sư muội và sư phó đầu tiên... Nói đến đây, U Nhi run giọng, nói: - Khi đó hắn còn quá nhỏ, cũng không có trí nhớ, cho nên hắn không nhớ rõ ta. - Nhưng mà sư phó ngài đừng lo lắng cho ta, ta không khổ, cũng không cảm thấy khổ, không có Thần gia, không có Thần thúc thúc, ta đã sớm chết, tâm của ta chỉ có cảm ơn! U Nhi chợt nói ra, không muốn làm cho Huyền Đế lo lắng. Nghe vậy Huyền Đế lại thở dài, nói: - Ngươi là đồ nhi của ta, theo ta nhiều năm như vậy, sao ta không hiểu tâm tư của ngươi? Trời xanh thực trêu người, cả đời của vi sư cho tới ngày hôm nay đều lo lắng cho hắn, cũng bởi vì hắn cho nên cuối cùng mới lựa chọn chiến với Tà Đế một trận, thế nhưng mà trong lòng của hắn cho tới bây giờ vẫn không có ta, tình đời luân hồi, không thể tưởng được, ngươi lại tiếp tục con đường của vi sư, U Nhi... - Sư phó, ta thật không có chuyện gì, ta đã học buông bỏ, chỉ cần hắn sống tốt thì ta vui vẻ rồi. Giọng nói vang lên, trong đầu U Nhi không kìm lòng được suy nghĩ như bức họa, đó là một mùa đông khắc nghiệt, trời tuyết rơi nhiều, chính mình co rúc trong một miếu nhỏ. Vào lúc cho rằng sắp chết cóng, nàng đang nằm trong đồng tuyết thì có hai thân ảnh một lớn một nhỏ tới gần, bọn họ nhìn thấy và mang nàng về nhà, đối đãi với nàng như thân nhân của mình. Nếu như... Nếu như không gặp được tiểu sư muội và sư phó, chính mình có lẽ sẽ như tiểu nha đầu khác, sẽ ở lại Thần gia, làm bạn với bọn họ. Lựa chọn lúc trước nàng không có hối hận, bởi vì nàng biết rõ khốn cảnh của Thần gia, chỉ cần có thể tu luyện võ đạo mới có thể trợ giúp Thần gia. Chuyện sau đó tuy không nằm trong khống chế, may mà tiểu sư muội trong lòng đã có Thần Dạ, tuy trời xanh bất công, trời xanh vô tình, nhưng mà cũng lưu lại bọn họ sống sót, khiến cho người nàng quan tâm nhất không có đối chọi gay gắt! - Buông? Đúng vậy, có lẽ nên buông. Huyền Đế cười khẽ! Thời gian từ từ trôi qua, không biết qua bao lâu, khi Thần Dạ từ Cổ Đế điện đi ra ngoài, phát hiện mình không ở trong gian nhà tranh, không chỉ nhà tranh, hàng rào, thậm chí cả đình viện cũng không thấy. Tuy vẫn đang ở trong nơi truyền thừa, thế nhưng mà Thần Dạ cảm giác được cảm giác quen thuộc ngày xưa đã không còn. - Huyền Đế tiền bối! Trong nội tâm Thần Dạ run lên, lúc này quỳ rạp trên đất. Một trận chiến vì thương sinh, bốn đại đế, Cổ Đế triệt để tiêu tán không thấy, Huyền Đế ba người khổ lưu một phần ý niệm chờ đợi không biết bao nhiêu năm tháng, nhưng có người kế thừa y bát của bọn họ, do đó tiếp tục bọn họ sứ mạng của bọn họ, hoặc là nói, sứ mạng! Đây là chờ mong của vô số người, ít nhất trong nội tâm của bọn họ chờ mong mãnh liệt, nhưng mà bọn họ chờ mong chính là Huyền Đế và ba đại đế khác vẫn còn sống. - Huyền Đế bệ hạ, đã đi. Hào quang phía trước lập lòe, long hoàng Ngao Hư đi ra. - Đi? Ha ha, bọn họ vì thương sinh như vậy, có thể vì thiên địa thương sinh nhưng bọn họ được cái gì? Không đáng, cho nên Huyền Đế tiền bối, ta mới không muốn tiếp nhận cái gọi là sứ mạng của các ngài, ngài hiểu không? Long hoàng Ngao Hư đồng tử co rút lại, người khác có lẽ không rõ ràng lắm, hắn làm sao không hiểu lời này của Thần Dạ. - Tiền bối, một đường đi tốt, hy vọng có kiếp sau, ngài có thể hảo hảo còn sống, chỉ sống vì mình! Thần Dạ cúi đầu lần nữa, lập tức bỗng nhiên đứng dậy, tâm nguyện của mấy đại đế này cho dù Thần Dạ không ủng hộ, cũng có tôn kính, sau khi bọn họ ra đi cũng không nên nói cái gì.
Chương 1058: Chia Ly. (2) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan†¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc - Chúc mừng long hoàng tiền bối! Thu liễm tâm tình, Thần Dạ vừa cười vừa nói. Không hổ là long tộc chi hoàng, không biết Huyền Đế thả cho bọn họ cái gì đó, trong khoảng thời gian ngắn hắn đã đạt tới Thánh Huyền, khí tức năng lượng bành trướng, long hoàng hiển nhiên còn chưa có luyện hóa xong, đủ để nói rõ trong thời gian ngắn thực lực của long hoàng nhất định còn tăng vọt.. - Tất cả đều do Huyền Đế bệ hạ lưu cho hậu bối, không đáng giá được nhắc tới. Long hoàng cười cười, nói. Thần Dạ cười, từ thái độ của long hoàng mà nhìn, đại chiến năm đó khiến long tộc vẫn không gượng dậy nổi, cũng không có làm cho long tộc oán hận với Thanh Đế, thậm chí là các đại đế khác. Chuyện này rất tốt, nếu không dùng nội tình của long tộc, mặc dù long hoàng hiện nay còn không tính là cường đại, nhưng cũng là uy hiếp cực lớn. - Long hoàng tiền bối hiện thân ở đây, hơn nữa cung kính với Huyền Đế tiền bối có thừa, ta nghĩ trong lòng của nàng rất an ủi. Một lát sau, Thần Dạ nói ra. Long hoàng khoát khoát tay, nói: - Hậu bối tử tôn chỉ tiến lên theo con đường của tổ tiên, tuyệt không bởi vì chút tổn thất này mà đi phủ nhận tổ tiên, thậm chí oán hận tổ tiên, con cháu long tộc ta không có thứ bất hiếu như vậy. - Tốt! Thần Dạ nhìn qua long hoàng Ngao Hư, nói: - Long hoàng tiền bối, nhiều năm trước ta từng tiến tới nơi Hỏa Long ba chân tiền bối vẫn lạc, đạt được Bách Chiến Quyết, đồng thời ứng với yêu cầu của Hỏa Long ba chân tiền bối mang Long nguyên đưa về long tộc. Sau đó lại gặp Hắc Long tiền bối, được truyền thừa cả đời của hắn, như thế mới có như ngươi nhìn thấy. Mà ta cũng đã đáp ứng sẽ đưa hài cốt của Hắc Long tiền bối về long tộc. - Thực? Dùng thân phận của long hoàng, giờ này khắc này hắn có cảm giác như bị sét đánh, trải qua đại chiến năm đó, thực lực long tộc không bằng lúc trước, nếu không, long tộc sẽ không ở ẩn, long tộc chi hoàng đi ra lịch lãm rèn luyện, bên người còn không có cao thủ cường đại âm thầm bảo hộ, cho dù Tôn Huyền đỉnh phong ngũ trảo kim long đã rất mạnh, nhưng ở trung vực còn xa xa mới đủ. Bởi vậy mỗi thành viên của long tộc đều cực kỳ trọng yếu, cho dù là Hắc Long đã vẫn lạc, hài cốt của hắn với long tộc vẫn phi thường trọng yếu, đưa vào trong Hóa Long có thể cống hiến lực lượng cuối cùng cho long tộc. Huống chi long nguyên của Hỏa Long ba chân với cả long tộc mà nói là thần vật chí cao vô thượng, chỗ tốt đó chỉ có long tộc mới có thể lĩnh hội được. - Thần... Thần Dạ, di vật của hai vị tiền bối đâu rồi? Long hoàng lắp bắp hỏi, vui sướng này khộng cách nào dùng lời nói rõ. - Ta đã đều giao cho truyền nhân Thanh Đế tiền bối rồi, đưa cho Phong Ma và Liễu Nguyên. Thần Dạ nói tới đây dừng lại, mi tâm đập nhanh. - Truyền nhân của Thanh Đế bệ hạ, thực? Quá tốt, quá tốt! Đối với Huyền Đế, Cổ Đế, Bạch Đế ba đại đế mà nói, Thanh Đế, không thể nghi ngờ mới là tổ tiên chính thức của long tộc, đột nhiên nghe được tin tức này, long hoàng không thể tránh được vui sướng lên. Cho tới một lát sau, long hoàng mới phát hiện thần sắc Thần Dạ khác thường, hắn vội hỏi: - Thần Dạ, có chuyện gì? Thần Dạ trầm giọng nói: - Phong Ma và Liễu Nghiên mấy năm trước đã tới trung vực, tính toán thời gian thì long nguyên nằm trong tay của bọn họ, có lẽ rất dễ dàng tìm được nơi của long tộc, thế nhưng mà... Long hoàng với Phong Ma truyền nhân của Thanh Đế rất vui vẻ và không biết làm sao, vậy hiển nhiên phu thê Phong Ma còn chưa tới long tộc. Nếu như bọn họ đã tới trung vực, không có khả năng không đi long tộc, trong đó chẳng lẽ xảy ra biến cố gì? Long hoàng cũng không phải kẻ ngu dốt, hắn nghĩ tới đó thì sắc mặt lập tức đại biến: - Thần Dạ, các ngươi không có phương pháp liên lạc với nhau sao? Phong Ma với long tộc mà nói quan trọng hơn cả long hoàng, hôm nay còn mang theo thần vật chí cao của long tộc, nếu hắn xảy ra chuyện gì thì chính là đả kích to lớn với long tộc. - Không có! Trước đó ta cũng đang tìm long tộc, nếu có thì làm gì đi Thính Nhất Lâu tìm hiểu tin tức. Thần Dạ lắc đầu nói ra. - Đúng, Thính Nhất Lâu! Con mắt long hoàng sáng ngời: - Nếu như truyền nhân Thanh Đế bệ hạ đi tới trung vực, dùng năng lực tình báo của Thính Nhất Lâu hẳn có lẽ thăm dò được. Thần Dạ, chúng ta ngay lập tức đi Thính Nhất Lâu! - Cũng không vội trong nhất thời! Thần Dạ than nhẹ, nói: - Thực lực và thủ đoạn của Phong Ma không dưới ta, Liễu Nghiên cô nương càng là thiên thánh thân thể, phu thê của bọn họ đi cùng nhau, không phải người bình thường có khả năng đối phó, đánh không lại bọn họ cũng bỏ chạy được mà. - Điểm này ta cực kỳ tin tưởng, long hoàng tiền bối tạm thời không cần quá lo lắng. Chờ đi gặp đồng bạn của ta xong, lại đi Thính Nhất Lâu. Một ngày sau đó, hào quang lập loè, cả thất lạc bình nguyên có kình phong cuồn cuộn, sấm sét vang dội bao phủ thiên địa. Bình nguyên to lớn như vậy, phạm vi vạn dặm trong vòng một đêm không còn ngọn cỏ nào, mặt đất run rẩy, run kịch liệt, dường như xảy ra biến cố gì đó. Trong lòng người quen thuộc, bọn họ biết rõ đây là thiên địa đang đưa tiễn Huyền Đế. Trong cuồng phong gào thét, mấy đạo thân ảnh từ trong lao ra ngoài, tiến vào thất lạc bình nguyên. - Thần huynh đệ! Bàng Tông vội vàng nghênh đón, cũng không dám tới quá gần, cuồng phong quá mạnh, cho dù là hắn cũng không thể thừa nhận được. Thần Dạ gật gật đầu, chợt quay người nhìn qua thất lạc bình nguyên, nhìn qua tình hình thiên địa dị tượng, trong nội tâm không nén được sầu não dâng trào. - Chúng ta đi thôi! Sau một hồi Thần Dạ lên tiếng. - Ta và Hóa U có chuyện khác, không thể đi cùng các ngươi rồi. U Nhi thu hồi ánh mắt bi thương, nhẹ giọng nói. Thần Dạ hỏi: - Các ngươi muốn đi đâu? - Trung vực to lớn, đều là nơi chúng ta phải đi. U Nhi cười cười, ôm Thần Dạ một cái, lại lập tức lui ra phía sau vài bước, nói: - Kỳ thật, ta rất chờ mong, cuối cùng có một ngày sẽ gặp lại, Thần Dạ, bảo trọng! Nói xong không ngừng lại, thân ảnh bay xa. Qua một lát Thần Dạ nói ra: - Chúng ta cũng đi thôi! Bàng huynh, các ngươi theo chúng ta đi một chuyến tới Thính Nhất Lâu, sau đó chúng ta cùng đi Thái Hạo Môn. - Công tử, Thái Hạo Môn do ta và Huyền Vũ hoàng tử đi là tốt rồi, ngươi đi làm chuyện của ngươi đi. Trạc Ly chợt nói ra. - Ta không... Huyền Vũ đang muốn cự tuyệt, bị Trạc Ly kéo lại, cười nói: - Đi theo ta, có chuyện chơi rất tốt. Bàng Tông, ta cùng Huyền Vũ cùng ngươi đi Thái Hạo Môn, yên tâm chứ? Mặc dù từng có Huyền Đế trợ giúp, cho dù có Hóa Long Trì hỗ trợ cũng không người nào biết rốt cuộc có thể hóa giải tà tâm loại hay không, giúp thời gian của bọn họ ở cạnh nhau sẽ nhiều hơn... Thính Vũ Thành Thính Nhất Lâu! Thần Dạ cùng Tử Huyên dẫn theo long hoàng đi vào Thính Nhất Lâu, kể cả Bạch Vũ Trì và mấy cao thủ Tôn Huyền của Thính Nhất Lâu lúc này, trong nội tâm đã có kiêng kỵ khác với lúc trước.
Chương 1059: Táng Thiên Cốc. (1) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan†¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Chuyện xảy ra bên trong và bên ngoài nơi truyền thừa đã đầy đủ khiếp sợ bọn họ, thực tế hôm nay đi theo còn có một long hoàng, vị đại nhân sau lưng Thính Nhất Lâu có chỗ dựa là Tà Đế điện, nếu không mặc dù là cột chống trời của bốn thế lực lớn cũng khiến người Thính Nhất Lâu không dám sinh lòng phản kháng. Long tộc cường đại sớm truyền khắp thế giới, cũng không bởi vì ở ẩn nhiều năm mà yếu bớt, cũng không suy yếu kính sợ trong lòng của người ta với long tộc. - Không biết long hoàng đại giá quang lâm, không thể tiếp đón từ xa, xin chớ trách! U tĩnh trong phòng khách, Bạch Vũ Trì các loại:đợi một đám Tôn Huyền cao thủ, đều là cung kính, dùng bọn hắn tu vị, thực tế Lâm Tu đã từng được chứng kiến long hoàng ra tay, hôm nay tất nhiên là cảm ứng được, thứ hai tu vị, lại đạt tới mặt khác một cảnh giới, mà cái kia cảnh giới, tại vô số người trong nội tâm, cái kia đã là đỉnh phong liệt kê. Long hoàng khoát khoát tay, nói: - Tin tức bổn hoàng tới đây, hy vọng các ngươi giữ bí mật. Lại nói rất là khách khí, nhưng trong lời rất bá đạo, khiến đám người Bạch Vũ Trì liên tục gật đầu, không có tâm tư ưự tuyệt. - Bổn hoàng hôm nay tới muốn nghe về một người! Long hoàng tiếp tục nói. - Thỉnh long hoàng đại nhân chỉ rõ, chúng ta sẽ dùng toàn lực tìm giúp đại nhân! Bạch Vũ Trì vội vàng nói. - Người nọ gọi là Phong Ma! - Phong Ma? Bạch Vũ Trì lặp lại một tiếng, sau đó phất tay cho một người lui ra. Qua mấy phút sau một trưởng lão Thính Nhất Lâu mang theo một tờ giấy quay về, giao cho Bạch Vũ Trì, Bạch Vũ Trì không có nhìn, đưa qua cho long hoàng. Thần Dạ từ trong tay long hoàng tiếp nhận tờ giấy, phía trên có vết mấy dòng: ‘ Phong Ma, chừng ba mươi, lần đầu xuất hiện tại trung vực, ước chừng ba năm trước dẫn theo thê tử đại chiến ở Táng Thiên Cốc, sau đó song song rời đi mà nổi tiếng, sau đó hành tung bất định... ' Thần Dạ nhíu mày một cái, hỏi: - Bạch lâu chủ, Táng Thiên Cốc là thế lực nào? Nội dung trên tờ giấy này ghi không nhiều, không thể nghi ngờ chính là Phong Ma và Liễu Nghiên. Bạch Vũ Trì đáp: - Táng Thiên Cốc cũng nằm ở trung vực, một thế lực không kém gì Thính Nhất Lâu chúng ta, cao thủ Tôn Huyền có năm người, cốc chủ Táng Thiên Cốc là Dịch Trọng lão ma, tu vị ba năm trước đã đạt Tôn Huyền lục trọng. Sau đại chiến đó sở dĩ phu thê Phong Ma vang vanh thiên hạ, là vì Táng Thiên Cốc xuất động hai đại trưởng lão vẫn không thể lưu phu thê bọn họ, cho nên... - Hai cao thủ Tôn Huyền! Đồng tử Thần Dạ lúc này tỏa ra lệ khí vô tận, ba năm trước đây, tu vị phu thê Phong Ma có thể đạt tới Hoàng Huyền đã là không tệ rồi. Mặc dù tu vị như vậy, làm sao có thể thoát khỏi tay của hai cao thủ Tôn Huyền đây? Nhưng Phong Ma và Liễu Nghiên hết lần này tới lần khác đã làm được, trong mắt người khác thì hai phu thê này thủ đoạn thông thiên, trong nội tâm Thần Dạ rất rõ ràng, nếu như đoán không lầm, Liễu Nghiên nhất định bỏ niêm phong thiên thánh thân thể! Thiên thánh thân thể dùng bổn nguyên bản thân làm đại giá, đổi lấy lực lượng cường đại, sử dụng một lần sẽ tiêu hao rất nhiều sinh mệnh lực, cho dù Thần Dạ đã từng cho Liễu Nghiên một gốc Băng Viêm Hoàn Hồn Thảo, nhưng nếu như Liễu Nghiên tùy tiện vận dụng thiên thánh thân thể, hơn nữa tu vị của nàng không đủ vận dụng thiên thánh thân thể, như vậy sẽ khiến tình huống thân thể Liễu Nghiên tổn thương! - Công tử ngươi đừng lo lắng, sau đó tuy phu thê Phong Ma hành tung bất định, nhưng không có hoàn toàn ẩn tàng, Thính Nhất Lâu chúng ta thăm dò được hai phu thê này rất tốt.... Lệ khí này khiến tâm thần đám người Bạch Vũ Trì run lên, đến giờ này bọn họ đã không còn hoài nghi nữa, nếu như người trẻ tuổi trước mặt muốn diệt Táng Thiên Cốc, bằng bọn họ làm được quá dễ dàng. Mà chuyện có thể khiến long hoàng hỏi thăm đã nói lên người trẻ tuổi Phong Ma khẳng định có quan hệ sâu đậm với long tộc, người bình thường sẽ không thể động tới long hoàng. Kể từ đó Táng Thiên Cốc nguy hiểm! Nghe vậy Thần Dạ cười cười, vẫn tốt sao? Không biết thiên thánh thân thể, ai có biết tình huống của Liễu Nghiên hiện tại? - Bạch lâu chủ! Thần Dạ hơi trầm xuống, hỏi: - Có biết vì cái gì Táng Thiên Cốc muốn đuổi giết phu thê Phong Ma không? Trầm mặc một lát, Bạch Vũ Trì nói ra: - Nghe nói thời điểm phu thê Phong Ma lịch lãm rèn luyện, đạt được một vật, vừa vặn bị người của Táng Thiên Cốc phát hiện, song phương bởi vậy sinh ra tranh chấp, do đó dẫn tới đại chiến này. - Thì ra là như vậy! Thần Dạ cười lạnh, lập tức nghiêm nét mặt nói: - Giúp ta toàn lực tìm phu thê Phong Ma, nếu có tin tức lập tức thông báo cho Thái Hạo Môn Bàng Tông, bảo hắn phái người nghênh đón, thuận tiện nói một câu, gặp lại ở long tộc. - Vâng, công tử yên tâm, dùng toàn lực Thính Nhất Lâu nhất định sẽ tìm được phu thê Phong Ma. - Còn nữa... Giọng của Thần Dạ lập tức biến thành rét lạnh: - Lại nói cho Bàng Tông và hai bằng hữu của ta, sau khi chuyện của bọn họ chấm dứt, lập tức tiến tới gần Táng Thiên Cốc, có lẽ thời gian ba tháng này ta sẽ tới Táng Thiên Cốc! - Long hoàng tiền bối, thời gian này đã đủ chăng? Trước khi tới đây, Thần Dạ đã đề cập với long hoàng, muốn mượn Hóa Long Trì dùng một lát, cho nên mới hỏi như vậy, hắn cũng không biết Tử Huyên tiến vào Hóa Long Trì cần thời gian bao lâu. Mà vào long tộc, lại từ long tộc chạy tới Táng Thiên Cốc cũng cần thời gian dài.. - Đầy đủ! Trong mắt long hoàng cũng có sát ý ngập trời. Những thứ trên người Phong Ma có liên quan trực tiếp tới tương lai của long tộc, Phong Ma càng là truyền nhân của Thanh Đế, từ điểm này bất cứ thương tổn nào tới phu thê Phong Ma, long tộc cũng không tha thứ. - Long hoàng đại nhân, công tử... Đam người Bạch Vũ Trì khiếp sợ, đây chẳng khác nào tuyên cáo Táng Thiên Cốc diệt vong. - Bạch lâu chủ muốn nói cái gì? Chẳng lẽ các ngươi cùng Táng Thiên Cốc có quan hệ rất tốt, cho nên muốn cầu tình, hoặc làm người hòa giải? Thần Dạ lạnh nhạt hỏi. - Không phải, không phải! Bạch Vũ Trì vội vàng khoát tay, nói: - Công tử đừng hiểu lầm, lão phu chỉ muốn nói, sau lưng Táng Thiên Cốc có quan hệ quá sâu, thỉnh công tử nghĩ lại mà làm sau. - Ah? Thân thể Thần Dạ hơi chấn động, nói ra: - Là nhà nào trong bốn thế lực lớn? Hay là Tà Đế điện? - Là Liễu gia trong bốn thế lực lớn. Bạch Vũ Trì nói ra: - Dịch Trọng lão ma lúc tuổi còn trẻ, vô tình gặp được một cao thủ trẻ tuổi của Liễu gia đi lịch lãm rèn luyện, Dịch Trọng lão ma vận khí tốt, thời điểm này cứu cao thủ kia đang bị đuổi giết, vì vậy có quan hệ phi thường tốt, mà cao thủ Liễu gia này nghe nói trong tộc có địa vị rất không thấp, kể từ đó Dịch Trọng lão ma mới đạt được vị trí cốc chủ Táng Thiên Cốc, hơn nữa trong mấy trăm năm kế tiếp kinh doanh Táng Thiên Cốc thành một thế lực lớn, không người nào dám trêu chọc. - Không người trêu chọc, đó là bọn chúng không chọc người không nên chọc.