Huyền Huyễn Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1098: Thiên thành. (1)




    Share: goctruyen.org






    Như thế mà xem, thành trì của phương không gian thông đạo này nhất định là cực kỳ phồn hoa, nếu không sẽ không có người đến người đi thường xuyên như thế.

    Trong không gian lại là một trận quang mang chớp hiện, chợt hai đạo thân ảnh từ trong đó thiểm lướt ra, chợt bàn chân ở trong hư không nhẹ điểm, từ từ hạ xuống ở bên trên thạch thai.

    Hai người này tự nhiên là Thần Dạ cùng Tử Huyên từ không gian thông đạo của Thái Hạo môn rời đi.

    Ở lúc nhìn thấy bất phàm của thạch thai cùng với dòng người không ngừng đi lại, Thần Dạ cũng không nhịn được mà âm thầm cắn chót lưỡi, một phương thành trì này không khỏi cũng quá náo nhiệt một chút.

    Dĩ nhiên, náo nhiệt cũng có tiền vốn cùng tư cách để náo nhiệt.

    Trước lúc đến cũng đã nghe Bàng Tông nói, Thái Hạo môn này có một cái không gian thông đạo, mục đích đi thông cũng chính là tòa thành trì tên là Thiên thành này, chính là một tòa thành trì do Thiên chi nhất tộc thiệt lập ở phía bắc Trung vực.

    Thiên chi nhất tộc, đây cũng là một trong tứ đại siêu cấp thế lực ở trong thế gian, mặc dù nơi này không phải là thế lực của Thiên chi nhất tộc, nhưng chỉ bằng vào thực lực của bọn họ cũng đủ để cho Thiên thành này trở nên phồn thịnh.

    Từng cái thế lực siêu cấp đều sẽ ở các địa phương khác tại Trung vực có thành trì thuộc về thế lực của bọn hắn, chẳng những là thám thính các loại tin tức của thế gian, đồng thời cũng là đang thua thập các loại thiên tài địa bảo.

    Dù sao mặc dù là nội tình của tứ đại siêu cấp thế lực phong hậu cũng không thể chịu được miệng ăn núi lở.

    - Thần Dạ, chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, thuận tiện đi hỏi địa phương của Táng Thiên cốc rõ ràng, thời gian đã qua lâu như vậy cũng không cần phải lo lắng nhiều, lấy thực lực của Trạc Ly tiền bối cùng Huyền Vũ, Táng Thiên cốc không thể làm gì được bọn họ, hơn nữa nươi còn chưa đến, tin tưởng bọn họ cũng sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.

    Tử Huyên nhỏ giọng nói.

    Thần Dạ gật đầu, hắn không lo lắng Táng Thiên cốc sẽ làm gì với Trạc Ly cùng Huyền Vũ, lo lắng chính là Liễu chi nhất tộc ở sau lưng Táng Thiên cốc, đó mới là một quái vật lớn.

    Sau khi hơi dừng lại một chút, Thần Dạ liền dẫn đầu lướt xuống thạch đài, đi vào trong đám người, tùy ý kéo một người lại, hỏi:

    - Vị đại ca này, ta muốn hướng ngươi hỏi thăm một chút, Táng Thiên cốc đi như thế nào?

    Trung niên nhân kia đột nhiên bị người khác kéo lại, vốn là còn có điều không thoải mái, nhưng sau khi cảm ứng được sự cường đại của Thần Dạ, liền vội vàng cung kính nói:

    - Công tử, ở mặt bắc Thiên thành có không gian thông đạo đi thông đến phụ cận Táng Thiên cốc.

    - Cảm ơn đại ca rồi!

    Thần Dạ vốn định lập tức rời đi nhưng sau đó lại nghĩ một chút, hỏi:

    - Đại ca, như vậy gần đây bên phía Táng Thiên cốc có chuyện tình gì đặc biệt phát sinh không, hoặc là nói có hành động gì kỳ quái hay không?

    - Việc đặc biệt cùng hành động kỳ quái?

    Sau khi trung niên nhân nghĩ một chút, lập tức nói:

    - Thật giống như có nghe nói Táng Thiên cốc dường như gặp phải phiền toái gì đó, ngay cả cốc chủ Dịch Trọng đại nhân của bọn họ đều đứng ngồi không yên, bất quá không biết đến tột cùng là phiền toái gì, hơn nữa nghe nói bọn họ cũng không có giải quyết xong phiền toái này.

    - Cũng không biết cái gọi là phiền toái của Táng Thiên cốc rốt cuộc là vì Phong Ma cùng Liễu Nghiên hay là Trạc Ly cùng Huyền Vũ.

    Thần Dạ im lặc một hồi, chợt nói:

    - Cảm ơn đại ca!

    Nói xong,móc ra một cái bình ngọc nhỏ đưa vào trong tay của trung niên nhân, làm cho trung niên nhân này hết sức vui mừng, người trẻ tuổi kia tuổi còn trẻ liền cường đại như thế, đồ vật lấy ra tất nhiên cũng sẽ không phải là loại rác rưởi.

    Trung niên nhân liên tục nói cám ơn, sau đó lại lập tức nói:

    - Công tử, các ngươi từ phần đất bên ngoài đến đây sao?

    - Đúng vậy, như thế nào?

    Thần Dạ cười hỏi, trung niên nhân này ngược lại cũng có chút thú vị, nhanh như vậy liền muốn tri ân hồi báo.

    - Đây thật đúng với câu nói là đến sớm còn không bằng đến đúng dịp!

    Trung niên nhân cười nói:

    - Ngày mai Thính Nhất lâu nơi đây có cử hành một buổi đấu giá có quy mô vô cùng lớn, nghe nói có rất nhiều thứ tốt được lấy ra để đấu giá, người đến như vậy khẳng định đều là coa thủ, công tử, ngài hẳn là đến dò thăm tin tức đi, đi đến đó hỏi một chút là được.

    - Thần Dạ, có thể đi xem một chút, không gấp ở nhất thời!

    Tử Huyên ở bên cạnh nhẹ nó.

    Nghe vậy Thần Dạ liền đồng ý, Táng Thiên cốc đuổi giết vợ chồng Phong Ma tính ra đã nhiều năm rồi, bằng thực lực cùng tiềm lực của vợ chồng hắn, chỉ cần không bị giết chết, cho đến hôm nay bọn họ hẳn là có thực lực đi đối mặt với truy sát của Táng Thiên cốc.

    Nếu sau lưng Táng Thiên cốc có Liễu chi nhất tộc cường đại, phía bắc Trung vực này vừa vặn là phạm vi thế lực của Liễu tộc, liền cần phải đi tìm hiểu một chút về cái thế lực này.

    Trên buổi đấu giá ngày mai có lẽ sẽ xuất hiện cao thủ của Liễu chi nhất tộc, chưa thấy được toàn cục thì liền phải đi đến xem một chút.

    - Cảm ơn đại ca, chúng ta trước cáo từ!

    Thần Dạ ôm quyền, liền cùng Tử Huyên nhanh chóng tiến vào trong đám người.

    - Thần Dạ, hiện tại chúng ta có muốn trực tiếp đi tới Thính Nhất lâu dò thăm một chút tin tức hay không?

    Trong đám người, Tử Huyên nói.

    - Ngày mai nếu quả thật có buổi đấu giá cỡ lớn gì, như vậy nơi này đã là rồng rắn lẫn lộn, hiện tại đi tới Thính Nhất lâu còn không phải là thời cơ, nếu muốn biết tin tức xác thực một chút thế tất phải chờ tới sau khi buổi đấu giá kết thúc.

    Liếc nhìn dòng người ở chung quanh, Thần Dạ nói:

    - Chúng ta trước tìm một chỗ nghỉ ngơi một đêm!

    ......

    - Công tử gia, sắc trời không còn sớm, làm sao còn chưa nghỉ ngơi!

    Trong phòng của một cái khách sạn ở Thiên thành, một gã thanh niên người mặc bạch sắc trường sam, chắp hai tay sau lưng lẳng lặng nhìn về phía quần tinh ở trên bầu trời xa xa.

    Nghe được thanh âm êm ái ở phía sau hắn truyền đến, hắn quay đầu lại, nhìn về phía nữ tử trẻ tuổi ở phía sau ôn hòa cười nói:

    - Ngươi cũng không phải là còn chưa nghỉ ngơi ư, đừng để ý, ngươi sớm đi ngủ đi!

    Thần sắc của bạch sắc trường sam thanh niên lạnh nhạt, lông mày như kiếm, mắt tựa như sao, trên khuôn mặt anh tuấn có kiên nghị mà thường nhân không có, hắn lúc này phảng phất là đã thụ thương tích, hoặc là cực kỳ mệt mỏi, ở bên trong sắc mặt lộ ra tái nhợt nhàn nhạt.

    Nữ tử trẻ tuổi lắc đầu, đem thân thể dám ở sau lưng của hắn, sau đó song thủ vươn ra, ôm chặt lấy hắn, rồi nhẹ giọng nói:

    - Ta muốn phụng bồi ngươi!

    Bạch bào thanh niên cười cầm tay cô gái, nói:

    - Ngươi không phải là đang phụng bồi ta sao, ngươi đã theo ta bao nhiêu năm, ngay cả chính ta đều có chút không nhớ rõ nữa rồi!

    Trong đồng tử của nữ tử trẻ tuổi đột nhiên có nước mắt chảy xuống:

    - Công tử gia, thật xin lỗi, thật xin lỗi, ta không nên xuất hiện, lại càng không nên xuất hiện ở bên trong sinh mệnh của ngươi, như thế cũng sẽ không mang đến cho ngươi phiền toái lớn như thế!
     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1099: Thiên thành. (2)




    Share: goctruyen.org






    - Ngươi nói chuyện này, nếu như những năm này không có được ngươi tương bồi, ta như thế nào đi được tới ngày hôm nay!

    Bạch bào thanh niên chậm rãi xoay người lại, lau đi nước mắt chảy ra trên khuôn mặt của nữ tử, sau đó đem nàng ôm vào trong ngực, ôn nhu nói:

    - Đừng lo lắng, không có chuyện gì, chỉ cần ngươi ở bên ta, bất kỳ phiền toái nào đều sẽ không trở thành phiền toái!

    - Công tử gia!

    Nữ tử trẻ tuổi đột nhiên ngẩng đầu nói:

    - Ta không muốn trở về nữa, chúng ta hiện tại liền rời đi, được không?

    - Nguyện vọng lớn nhất trong kiếp này của ngươi chính là muốn an táng tro cốt của cha mẹ ngươi ở bên trong tộc, đây cũng là nguyện vọng của cha mẹ ngươi, chúng ta là con cái liền không thể làm trái với bối phận, hơn nữa...

    Bạch bào thanh niên lành lạnh cười một tiếng, nói:

    - Người của bọn họ hiện tại cũng đã chạy tới Thiên thành, hiển nhiên là xác thực được phương vị của chúng ta rồi, nếu như ngày mai không phải là một buổi đấu giá long trọng kia, chỉ sợ hiện tại đã tìm tới chúng ta, lại làm sao sẽ để cho chúng ta rời đi chứ?

    - Yên tâm, có ta ở đây sẽ không có bất cứ chuyện gì, nếu ngươi đi theo ta, ta như thế nào để cho ngươi chịu ủy khuất, ta sẽ ở trước mặt tộc nhân của ngươi đường đường chính chính cưới ngươi làm vợ!

    - Nhưng mà công tử gia, ngươi sẽ phải chết!

    Nữ tử trẻ tuổi gấp gáp nói.

    - Chết!

    Bạch bào thanh niên chậm rãi lắc đầu, tự nói:

    - Nếu như tộc nhân của ngươi không muốn cái thể diện gì, ta đây không có lời nào để nói, nếu không chỉ bằng vào người cùng thế hệ còn không lấy được mạng của ta.

    - Tốt lắm, ngươi mau đi nghỉ ngơi đi, ta cũng nên tu luyện.

    Sau khi đợi nữ tử trẻ tuổi rời phòng, thần sắc của bạch bào thanh niên đột nhiên trở nên vô cùng lạnh lẽo, xoay người lại nhìn đến một chỗ của Thiên thành, một đạo sát ý chậm rãi phát tán ra.

    - Ta biết, các ngươi đang giam lỏng ta, ha hả, không sao, mấy lần âm thầm giao thủ ngươi hẳn là cảm thấy đều không quá thỏa nguyện đúng không, cho nên ta cũng rất mong đợi ở bên tỏng đại chiến quang minh chính đại, không biết ngươi có thể ở trong tay ta xuất ra mấy chiêu.

    Bóng đêm đen nhánh vô cùng, song ở phiến địa phương này, sắc đêm kia nhưng bị màu đỏ tươi bao bọc, dõi mắt nhìn lên bầu trời, bầu trời này phảng phất là do máu tươi tạo thành.

    Cả đại địa phái dưới ở trong bao phủ của huyết sắc này liền là một phương huyết sắc hải dương vô cùng khổng lồ, nước biển như máu, lúc gầm thét, vị đạo huyết tinh nồng nặc kia nhộn nhạo mà ra, khiến cả phương thiên địa nơi này đều giống như là mười tám tầng Vô Gian địa ngục.

    Huyết sắc hải dương quay cuồng, từ trước đến giờ đều chưa từng an tĩnh lại, giờ này khắc này ở bên trong phiến không gian này có đông đảo người, từng người sắc mặt mang theo vô tận chờ mong, nhìn chăm chú vào huyết sắc hải dương khổng lồ ở phía dưới.

    Cùng lúc đso có càng nhiều người đem từng đạo tiên huyết giống như là nước chảy rót vào trong hải dương.

    Theo chút ít máu tươi kia rót vào, huyết sắc hải dương gầm thét càng thêm kịch liệt, vị đạo huyết tinh trong thiên địa đồng thời cũng trở nên càng thêm nồng nặc, phóng mắt nhìn tới, không khí tựa hồ đều trở nên đặc dính rất nhiều.

    Máu tươi không ngừng rót vào, đông đảo ánh mắt của mọi người đều là trở nên càng thêm vội vàng rồi.

    Rốt cuộc cũng không biết đã trải qua bao lâu, huyết sắc đại dương khổng lồ kia thế nhưng ngừng quay cuồng giống như lúc trước, liền ở trong nháy mắt, vẻ tinh hồng trên không trung kia cùng với phiến huyết sắc hải dương này đang lấy tốc độ cực hạn từ từ tiêu tán.

    Thời điểm khi cả phiến huyết sắc đại dương này sắp sửa hoàn toàn biến mất, có thể nhìn thấy bên trong huyết sắc hải dương dĩ nhiên là có một người đang ngồi xếp bằng, huyết sắc đại dương, huyết tinh vị đạo ở trong không gian cùng với tinh hồng ở trên không trung rõ ràng đều bị người này hấp thu hết.

    Ở sát na hết thảy những cái này đều biến mất, hai mắt của người này đã nhắm lại không biết bao nhiêu năm rồi rốt cuộc chậm rãi mở ra...

    Bóng đêm, lặng lẽ biến mất đi, lúc ánh rạng đông ngày tiếp theo hiện lên, Thiên thành kia trầm tịch một đêm liền ở trong nháy mắt bộc phát ra sức sống kinh thiên.

    Trên con đường trống rỗng nhanh chóng bị bóng người từ các nơi xông ra tràn ngập, mà phương hướng những bóng người này đi đến đều là giống nhau, đó chính là một nơi có buổi đấu giá khổng lồ kia của Thính Nhất lâu.

    Hôm nay là một buổi đấu giá cỡ lớn cử hành thịnh đại nhất trong những năm này, vì vậy phàm là người nhận được tin tức tự nhận là có tư cách tham dự, sớm mấy ngày trước liền đã tụ hội ở trong Thiên thành.

    Mấy cái chữ này đúng là cực kỳ đáng sợ, mà buổi đấu giá lần này cũng sẽ ở trong một thời gian dài không thể bị người ta quên mất.

    Một cỗ ánh nắng gay gắt theo cửa sổ lan tràn, chợt men theo mà vào trong phòng, cuối cùng chiếu xạ lên thân thanh bào thanh niên đang ngồi xếp bằng ở trên giường.

    Ở dưới ánh dương quang chiếu xạ, đôi mắt đang nhắm lại của thanh bào thanh niên khẽ run một chút, một lát sau đột nhiên mở ra, một cỗ khí tức hùng hồn dị thường đột nhiên từ trong cơ thể của Thần Dạ lan tràn ra, tràn đầy cả gian phòng này.

    Ở bên trong tròng mắt đen nhánh lóe ra mặc lục sắc quang trạch cực kỳ sáng chói, trong mơ hồ tựa như có một đạo hình bóng cự long lượn vòng quanh.

    - Bộ xương Ngọc Long, truyền thừa của Long tổ quả nhiên là danh bất hư truyền.

    Thần Dạ cảm thán một tiếng, sau khi chiếm được bộ xương Ngọc Long, hắn liền phát hiện đại thành của Bách Chiến quyết kỳ thật còn có một chút khoảng cách, hiện nay bộ xương còn chưa tính là chân chính dung hợp, vì vậy còn có một không gian nhất định để trưởng thành.

    Tin tưởng sau khi hoàn toàn dung hợp, không gian trưởng thành không còn nữa, độ cường hãn của thân thể nhất định sẽ lần nữa tăng lên một tầng, cho đến lúc này thân thể của Thần Dạ mới sánh ngang với cao thủ Long tộc chân chính.

    - Dát chi!

    Tử Huyên đẩy cửa tiến vào, bưng nước rửa mặt đặt ở trên bàn, cảm thụ được tu vi của Thần Dạ lại là tăng tiến lên một chút, nàng không nhịn được mà thở dài nói:

    - Có Hồn biến, hơn nữa còn là trạng thái Hồn biến của Địa Tinh chi tâm, quả nhiên là biến thái như vậy, ta xem không cần bao lâu nữa thực lực của ngươi sẽ vượt qua ta.

    - Đó là dĩ nhiên, nếu không một mực để ngươi đè đầu cưỡi cổ, để ngươi khi dễ, uy nghiêm của nhất gia chi chủ như ta đều không còn rồi!

    Thần Dạ cười hì hì nói.

    - Đúng vậy a, sau này cũng không thể khi dễ ngươi được nữa, thật không có ý tứ, cho nên hiện tại nhanh chóng khi dễ cho đủ.

    Lông mày của Tử Huyên nhảy lên, giận cười nói.

    Thần Dạ đi tới trước người của Tử Huyên, đột nhiên một tay ôm lấy nàng vào trong ngực, chọt hôn lên đôi môi kiều diễm kia, sau một hồi mới lưu luyến buông ra, cười tà nói:

    - Đây chính là kết quả khi dễ ta, biết chưa?

    - Hừ!

    Tử Huyên hừ nhẹ một tiếng, đẩy Thần Dạ ra, rồi sau đó ra khỏi phòng, vừa đi vừa nói chuyện:

    - Ngươi nhanh lên một chút, ta đi chuẩn bị cho ngươi sớm một điểm.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1100: Buổi đấu giá




    Share: goctruyen.org






    Thời điểm phàm là hai người ở chung một chỗ, chỉ cần có điều kiện, Tử Huyên đều sẽ đích thân vì Thần Dạ mà chuẩn bị một chút...

    Nhìn bóng lưng của nàng, quyền đầu của Thần Dạ nắm chặt:

    - Được vợ như thế, người chống còn có đòi hỏi gì, ta nhất định sẽ không để cho ngươi rời khỏi ta.

    Sau khi hai người sử dụng hết một chút thời gian, lúc này mới từ từ đi ra khỏi khách sạn, khi đến địa phương có bán đấu giá, may là hai người cũng đã có tâm tư chuẩn bị, giờ phút này nhìn lại cũng rất là kinh ngạc, thật sự là người đến tham gia buổi đấu giá nhiều lắm.

    Trước hội trường cơ hồ là đám người đông nghịt nhìn không thấy cuối, người chen chúc người, nếu muốn đi vào chỉ sợ cũng phải chờ thêm hồi lâu.

    Bất quá hội trường này còn có một cái cửa vào khac,s nhưng rất hiển nhiên đó là để cho những người có thân phận thực lực kia vào, vì vậy cũng không thấy có quá nhiều người.

    - Chúng ta đi bên kia!

    Nắm lấy tay của Thần Dạ, hai người liền là hướng một cái cửa vào khác đi tới.

    Rất nhiều người nhìn thấy hành động này của hai người không khỏi ở trong đồng tử hiện lên vẻ kính sợ, cái cửa vào kia nhưng là cửa vào của khách quý a, người có thể tử nơi đó tiến vào không khỏi là hạng người có đại thân phận.

    Ở chung quanh cái cửa vào này có đông đảo hộ vệ của Thính Nhất lâu canh gác nghiêm mật, trong tay bọn họ có vũ khí sắc bén hiện lên hàn mang, kinh sợ những người không có tư cách kia không dám tới gần nơi này chút nào.

    Ở chỗ lối đi, mấy tên cao thủ của Thính Nhất lâu nhìn như đều là tùy ý đứng yên, huyền khí hùng hồn từ trong cơ thể kia tràn ngập ra để cho người ở chung quanh cảm thấy một trận bị đè nén khó chịu.

    Mấy người này đều là cao thủ cấp bậc Tôn Huyền, xem ra vì buổi đấu giá lần này, Thính Nhất lâu, phải nói là Thiên chi nhất tộc đều phải đến cao thủ không kém để ngừa một chút biến cố phát sinh.

    Ở dưới hội tụ của đông đảo ánh mắt, hai người Thần Dạ đều là chậm rãi bước lên bậc thang, sau đó hướng về phía cửa vào bị nghiêm khắc canh gác bước đi.

    - Hai vị khách quý, xin lấy ra thư mời!

    Sau khi hai người Thần Dạ đi lên bậc thang liền là có một vị cao thủ hộ vệ nhanh chóng đi đến, khách khí nói.

    - Thư mời?

    Thần Dạ hơi hơi sững sờ nói:

    - Chúng ta không có!

    Còn tưởng rằng cái gọi là cửa vào khách quý này chỉ cần có được thực lực nhất định là được, nguyên lai cũng là không phải.

    - Vậy liền không có ý tứ rồi, mời nhị vị đi đến một lối đi khác đợi vào!

    Thần sắc khách khí của vị cao thủ này lập tức biến mất không thấy gì nữa, đổi lại là một bộ dáng lạnh băng băng giải quyết công việc chung.

    Ngừng một chút, Thần Dạ cười hỏi:

    - Trừ thư mời ra liền không có phương pháp khác từ chỗ này tiến vào sao? Ngươi cũng biết người ở chỗ kia nhiều lắm, không dễ đợi a!

    - Ít nói nhảm, lập tức rời khỏi nơi này, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!

    Vị cao thủ này nhất thời lạnh lùng nói, sát ý kia từ trong cơ thể đã dũng động mà ra.

    - Hắc, còn tưởng rằng bọn họ là thần thánh phương nào, nguyên lai là hai tên trẻ con, thế nhưng muốn nghênh ngang làm bộ, thật không biết sống chết!

    - Hắc hắc, nói cũng đúng, bất quá tiểu tử này thật có phúc khí a, có bạn gái xinh đẹp như vậy đi theo, sách sách, nàng này đều như có thể trải qua một đêm với ta, vậy thì thoải mái chết rồi, không uổng sống mấy trăm năm a!

    - Ta nói với gia hỏa ngươi, cẩn thận đừng bị ép khô đó!

    - Yên tâm đi, thân thể này của lão tử nhưng không phải là người bình thường có thể so sánh!

    Từng đợt tiếng xôn xao ở chung quanh đều là để cho vị cao thủ của Thính Nhất lâu này mỉm cười không thôi:

    - Tiểu tử, mau rời đi chỗ này một chút, bạn gái ngươi dễ nhìn như vậy, cẩn thận đừng để người khác chiếm mất.

    Thần Dạ nhíu nhíu mày, xem ra không muốn gây chuyện cũng không được, nghênh đón sát ý nghiêm nghị kia từ phía cao thủ đối diện, hắn phảng phất như không nghe thấy, chợt sải bước đi thẳng về phía trước.

    - Tìm...

    Một chữ chết còn chưa nói ra, vị cao thủ này rõ ràng thấy được người trẻ tuổi kia tựa như u linh xuất hiện ở trước mặt mình, bàn tay của hắn liền giống như kìm sắt bóp chặt ở trên cổ mình, làm cho chính mình không thể động đậy.

    - Hoa!

    Toàn trường bỗng nhiên kinh hãi, vị cao thủ này của Thính Nhất lâu nhất định cũng có cảnh giới Hoàng Huyền, cư nhiên chỉ một thoáng liền bị khống chế, người trẻ tuổi này...

    - Nếu như ngươi không phải là người của Thính Nhất lâu, hiện tại đã chết rồi!

    Bạch Vũ Trì nên may mắn là có một chút quan hệ với Thần Dạ, nếu không một gã cao thủ Hoàng Huyền bồi dưỡng được cũng là không dễ dàng.

    - Trước của Thính Nhất lâu ta cũng dám càn rỡ!

    - Oanh!

    Không đợi mấy vị cao thủ Tôn Huyền bên kia có điều hành động, tâm thần của Tử Huyên khẽ động, một cỗ khí thế khổng lồ giống như từ dưới đất phóng lên trời trùng dũng ở trong không gian.

    - Tôn... Tôn Huyền cao thủ!

    Cho dù là ở Trung vực, cao thủ Tôn Huyền đều là tồn tại nhất phương cự kình, mặc dù sau lưng Thính Nhất lâu là Thiên chi nhất tộc, nhưng không đem cao thủ như thế không coi vào đâu, song, cao thủ Tôn Huyền trẻ tuổi như thế cũng là không thấy nhiều a!

    - Hai vị, hiểu lầm nho nhỏ, hiểu lầm nho nhỏ!

    Mấy tên cao thủ Tôn Huyền lập tức chạy qua, hướng về phía Tử Huyên cùng Thần Dạ khách khí nói:

    - Nhị vị, mời, mau mời!

    Lấy thực lực của bọn họ tự nhiên là cảm ứng được tu vi của Tử Huyên còn phải ở trên bọn họ, tồn tại đáng sợ bậc này cho dù là bọn họ cũng không muốn trêu chọc, ít nhất là vào lúc này không muốn sinh ra những thị phi khác.

    - Sau này nói chuyện đừng không kiêng sợ như vậy, Thính Nhất lâu ta đã chọc qua một lần rồi, cho nên ta không muốn có lần thứ ba!

    Lời này không phải là Thần Dạ đang càn rỡ, mà là nói cho bọn hắn biết một sự thật, tin tưởng lấy hệ thống tình báo của Thính Nhất lâu rất nhanh liền có thể biết được lai lịch của mình.

    Bạch Vũ Trì đối với Thần Dạ coi như không tệ, Thần Dạ không muốn bởi vì cái này mà cùng Thính Nhất lâu phát sinh cái hiểu lầm gì.

    Quả nhiên, sau khi nghe nói như thế, mấy cao thủ Tôn huyền tựa hồ lập tức liền biết Thần Dạ là ai, lúc này ở bên trong sắc mặt có vẻ cung kính hiện ra, vội nói:

    - Công tử, mời!

    - Trước không vội vàng!

    Thần Dạ nhàn nhạt xoay người lại, nhìn đông đảo người trợn mắt há hốc mồm kia, thân thủ vừa động, năng lượng huyền khí hóa thành bàn tay to, trảo một cái liền có một người bị thủ trảo to lớn này bắt được.

    Người này chính là người vừa mới vũ nhục Tử Huyên.

    - Kiếp sau làm người nhớ quản miệng của mình thật tốt!

    Lời nói vừa dứt, năng lượng đại thủ nhất thời chợt nổ tung lên, người kia cũng là hóa thành tro bụi ở trong nháy mắt.

    - Những người khác, hoặc là tự sát, hoặc là tự đoạn một cánh tay!

    Thấy thực lực của Thần Dạ, không người nào dám nói nhảm, trong đám người nhất thời có một trận thanh âm thê lương vang dội mà lên.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1100: Buổi đấu giá




    Share: goctruyen.org






    Thời điểm phàm là hai người ở chung một chỗ, chỉ cần có điều kiện, Tử Huyên đều sẽ đích thân vì Thần Dạ mà chuẩn bị một chút...

    Nhìn bóng lưng của nàng, quyền đầu của Thần Dạ nắm chặt:

    - Được vợ như thế, người chống còn có đòi hỏi gì, ta nhất định sẽ không để cho ngươi rời khỏi ta.

    Sau khi hai người sử dụng hết một chút thời gian, lúc này mới từ từ đi ra khỏi khách sạn, khi đến địa phương có bán đấu giá, may là hai người cũng đã có tâm tư chuẩn bị, giờ phút này nhìn lại cũng rất là kinh ngạc, thật sự là người đến tham gia buổi đấu giá nhiều lắm.

    Trước hội trường cơ hồ là đám người đông nghịt nhìn không thấy cuối, người chen chúc người, nếu muốn đi vào chỉ sợ cũng phải chờ thêm hồi lâu.

    Bất quá hội trường này còn có một cái cửa vào khac,s nhưng rất hiển nhiên đó là để cho những người có thân phận thực lực kia vào, vì vậy cũng không thấy có quá nhiều người.

    - Chúng ta đi bên kia!

    Nắm lấy tay của Thần Dạ, hai người liền là hướng một cái cửa vào khác đi tới.

    Rất nhiều người nhìn thấy hành động này của hai người không khỏi ở trong đồng tử hiện lên vẻ kính sợ, cái cửa vào kia nhưng là cửa vào của khách quý a, người có thể tử nơi đó tiến vào không khỏi là hạng người có đại thân phận.

    Ở chung quanh cái cửa vào này có đông đảo hộ vệ của Thính Nhất lâu canh gác nghiêm mật, trong tay bọn họ có vũ khí sắc bén hiện lên hàn mang, kinh sợ những người không có tư cách kia không dám tới gần nơi này chút nào.

    Ở chỗ lối đi, mấy tên cao thủ của Thính Nhất lâu nhìn như đều là tùy ý đứng yên, huyền khí hùng hồn từ trong cơ thể kia tràn ngập ra để cho người ở chung quanh cảm thấy một trận bị đè nén khó chịu.

    Mấy người này đều là cao thủ cấp bậc Tôn Huyền, xem ra vì buổi đấu giá lần này, Thính Nhất lâu, phải nói là Thiên chi nhất tộc đều phải đến cao thủ không kém để ngừa một chút biến cố phát sinh.

    Ở dưới hội tụ của đông đảo ánh mắt, hai người Thần Dạ đều là chậm rãi bước lên bậc thang, sau đó hướng về phía cửa vào bị nghiêm khắc canh gác bước đi.

    - Hai vị khách quý, xin lấy ra thư mời!

    Sau khi hai người Thần Dạ đi lên bậc thang liền là có một vị cao thủ hộ vệ nhanh chóng đi đến, khách khí nói.

    - Thư mời?

    Thần Dạ hơi hơi sững sờ nói:

    - Chúng ta không có!

    Còn tưởng rằng cái gọi là cửa vào khách quý này chỉ cần có được thực lực nhất định là được, nguyên lai cũng là không phải.

    - Vậy liền không có ý tứ rồi, mời nhị vị đi đến một lối đi khác đợi vào!

    Thần sắc khách khí của vị cao thủ này lập tức biến mất không thấy gì nữa, đổi lại là một bộ dáng lạnh băng băng giải quyết công việc chung.

    Ngừng một chút, Thần Dạ cười hỏi:

    - Trừ thư mời ra liền không có phương pháp khác từ chỗ này tiến vào sao? Ngươi cũng biết người ở chỗ kia nhiều lắm, không dễ đợi a!

    - Ít nói nhảm, lập tức rời khỏi nơi này, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!

    Vị cao thủ này nhất thời lạnh lùng nói, sát ý kia từ trong cơ thể đã dũng động mà ra.

    - Hắc, còn tưởng rằng bọn họ là thần thánh phương nào, nguyên lai là hai tên trẻ con, thế nhưng muốn nghênh ngang làm bộ, thật không biết sống chết!

    - Hắc hắc, nói cũng đúng, bất quá tiểu tử này thật có phúc khí a, có bạn gái xinh đẹp như vậy đi theo, sách sách, nàng này đều như có thể trải qua một đêm với ta, vậy thì thoải mái chết rồi, không uổng sống mấy trăm năm a!

    - Ta nói với gia hỏa ngươi, cẩn thận đừng bị ép khô đó!

    - Yên tâm đi, thân thể này của lão tử nhưng không phải là người bình thường có thể so sánh!

    Từng đợt tiếng xôn xao ở chung quanh đều là để cho vị cao thủ của Thính Nhất lâu này mỉm cười không thôi:

    - Tiểu tử, mau rời đi chỗ này một chút, bạn gái ngươi dễ nhìn như vậy, cẩn thận đừng để người khác chiếm mất.

    Thần Dạ nhíu nhíu mày, xem ra không muốn gây chuyện cũng không được, nghênh đón sát ý nghiêm nghị kia từ phía cao thủ đối diện, hắn phảng phất như không nghe thấy, chợt sải bước đi thẳng về phía trước.

    - Tìm...

    Một chữ chết còn chưa nói ra, vị cao thủ này rõ ràng thấy được người trẻ tuổi kia tựa như u linh xuất hiện ở trước mặt mình, bàn tay của hắn liền giống như kìm sắt bóp chặt ở trên cổ mình, làm cho chính mình không thể động đậy.

    - Hoa!

    Toàn trường bỗng nhiên kinh hãi, vị cao thủ này của Thính Nhất lâu nhất định cũng có cảnh giới Hoàng Huyền, cư nhiên chỉ một thoáng liền bị khống chế, người trẻ tuổi này...

    - Nếu như ngươi không phải là người của Thính Nhất lâu, hiện tại đã chết rồi!

    Bạch Vũ Trì nên may mắn là có một chút quan hệ với Thần Dạ, nếu không một gã cao thủ Hoàng Huyền bồi dưỡng được cũng là không dễ dàng.

    - Trước của Thính Nhất lâu ta cũng dám càn rỡ!

    - Oanh!

    Không đợi mấy vị cao thủ Tôn Huyền bên kia có điều hành động, tâm thần của Tử Huyên khẽ động, một cỗ khí thế khổng lồ giống như từ dưới đất phóng lên trời trùng dũng ở trong không gian.

    - Tôn... Tôn Huyền cao thủ!

    Cho dù là ở Trung vực, cao thủ Tôn Huyền đều là tồn tại nhất phương cự kình, mặc dù sau lưng Thính Nhất lâu là Thiên chi nhất tộc, nhưng không đem cao thủ như thế không coi vào đâu, song, cao thủ Tôn Huyền trẻ tuổi như thế cũng là không thấy nhiều a!

    - Hai vị, hiểu lầm nho nhỏ, hiểu lầm nho nhỏ!

    Mấy tên cao thủ Tôn Huyền lập tức chạy qua, hướng về phía Tử Huyên cùng Thần Dạ khách khí nói:

    - Nhị vị, mời, mau mời!

    Lấy thực lực của bọn họ tự nhiên là cảm ứng được tu vi của Tử Huyên còn phải ở trên bọn họ, tồn tại đáng sợ bậc này cho dù là bọn họ cũng không muốn trêu chọc, ít nhất là vào lúc này không muốn sinh ra những thị phi khác.

    - Sau này nói chuyện đừng không kiêng sợ như vậy, Thính Nhất lâu ta đã chọc qua một lần rồi, cho nên ta không muốn có lần thứ ba!

    Lời này không phải là Thần Dạ đang càn rỡ, mà là nói cho bọn hắn biết một sự thật, tin tưởng lấy hệ thống tình báo của Thính Nhất lâu rất nhanh liền có thể biết được lai lịch của mình.

    Bạch Vũ Trì đối với Thần Dạ coi như không tệ, Thần Dạ không muốn bởi vì cái này mà cùng Thính Nhất lâu phát sinh cái hiểu lầm gì.

    Quả nhiên, sau khi nghe nói như thế, mấy cao thủ Tôn huyền tựa hồ lập tức liền biết Thần Dạ là ai, lúc này ở bên trong sắc mặt có vẻ cung kính hiện ra, vội nói:

    - Công tử, mời!

    - Trước không vội vàng!

    Thần Dạ nhàn nhạt xoay người lại, nhìn đông đảo người trợn mắt há hốc mồm kia, thân thủ vừa động, năng lượng huyền khí hóa thành bàn tay to, trảo một cái liền có một người bị thủ trảo to lớn này bắt được.

    Người này chính là người vừa mới vũ nhục Tử Huyên.

    - Kiếp sau làm người nhớ quản miệng của mình thật tốt!

    Lời nói vừa dứt, năng lượng đại thủ nhất thời chợt nổ tung lên, người kia cũng là hóa thành tro bụi ở trong nháy mắt.

    - Những người khác, hoặc là tự sát, hoặc là tự đoạn một cánh tay!

    Thấy thực lực của Thần Dạ, không người nào dám nói nhảm, trong đám người nhất thời có một trận thanh âm thê lương vang dội mà lên.
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1101: Liễu công tử. (1)




    Share: goctruyen.org






    Công tử, cô nương, mời vào đi!

    Lúc này Thần Dạ mới gật đầu, đi theo cao thủ của Thính Nhất lâu bước vào trong buổi đấu giá.

    Sau khi hai người Thần Dạ bước vào cửa vào, đối diện hội trường, trên một tòa đại tửu lâu, bạch bào thanh niên chậm rãi hiện ra, nhìn vào phương hướng lối vào, hắn cười nói:

    - Tu vi của Tử Huyên càng thêm cường hãn rồi, Thần Dạ gia hỏa này còn là bộ dạng như lúc trước, một chút cũng không thay đổi, ha hả, chúng ta cũng vào đi thôi, buổi đấu giá do Thính Nhất lâu cử hành không có nhiều.

    - Công tử gia...

    Nữ tử trẻ tuổi còn chưa dứt lời, liền bị bạch bào thanh niên ngăn lại, hắn thản nhiên nói:

    - Chuyện này ta không muốn để cho Thần Dạ biết, như vậy đi!

    Xuyên qua cửa vào thật dài, ước chừng mấy phút sau, ở phía trước tầm mắt đột nhiên trở nên rộng rãi, một cái phòng đấu giá khổng lồ thật giống như sân bóng xuất hiện ở trong tầm mắt của hai người Thần Dạ.

    Nhìn buổi đấu giá chi chít không biết bao nhiêu là chỗ ngồi kia, Thần Dạ cũng là không khỏi sợ hãi than sách sách một tiếng, mặc dù hắn là lần đầu tiên tham gia cái gọi là buổi đấu giá, nhưng tưởng tượng được buổi đấu giá có kích thước như vậy hẳn là không có nhiều.

    Hôm nay đã là khách quý, Thần Dạ cùng Tử Huyên tự nhiên là được an bài ở vị trí tốt nhất.

    Chẳng những ghế được thiết kế vô cùng thoải mái, bên cạnh còn có người hầu hạ, hơn nữa chung quanh hai chỗ ngồi hẳn là còn có chút đồ chơi nhỏ, vừa lúc đem tiếng xôn xao đầy trời ở phía sau thanh lọc đi.

    Sau khi ghế khách quý ở xung quanh từ từ được người ngồi đầy, trong lòng Thần Dạ đang nhắm mắt nghỉ ngơi phát ra một tiếng cảm thán.

    Cái gọi là buổi đấu giá lần này quả nhiên là cực kỳ long trọng, những khách qusy ngồi trên ghế quý khách này cơ hồ đều như nhau, tất cả đều là cao thủ Tôn Huyền, mặc dù cũng có mấy cao thủ là Hoàng Huyền, nhưng có thể ngồi ở chỗ này, thân phận của những người đó nhất định là cực kỳ đáng sợ, nếu không còn không để cho Thính Nhất lâu tôn kính.

    Ở lức Thần Dạ trầm ngâm, mỗi một khắc, một trận tiếng chuông du dương to rõ vang lên trong buổi đấu giá, thanh âm ồn ào tràn ngập khắp không gian này đều là bị đè ép xuống, tất cả mọi người biết buổi đấu giá long trọng sắp bắt đầu.

    Sau khi tiếng chuông vừa dứt, trong tràng phía trước cách đó không xa chậm rãi dâng lên một phương thạch đài không lớn, một đạo thân ảnh già nua liền là xuất hiện ở phía sau thạch đài.

    - Hoan nghênh mọi người quang lâm!

    Lão giả mỉm cười một tiếng, không thấy lão có bất kỳ cử động nào liền là có thêm một cỗ khí tức ẩn tàng bàng bạc từ trong cơ thể kia tản mát ra, loại cường đại chi thế kia làm cho một đám cao thủ Tôn Huyền ở trên ghế khách quý đều là sinh lòng kiêng kỵ.

    - Cao thủ rất đáng sợ, ngay cả chưa đặt chân đến cảnh giới Thánh Huyền nhưng cũng không kém bao nhiêu rồi!

    Tử Huyên hướng về phía Thần Dạ truyền âm nói.

    Ánh mắt Thần Dạ híp lại nhìn lão giả kia, không hổ là Thiên chi nhất tộc, cao thủ bậc này tùy tùy tiện tiện liền phái ra chỉ là vì buổi đấu giá này, tuy nói buổi đấu giá này rất long trọng.

    Tự nhiên cũng cần thực lực như vậy, nếu không Thiên thành hôm nay nhưng là cao thủ ùn ùn, nếu như trên buổi đấu giá không có cao thủ chấn nhiếp đầy đủ, sẽ phát sinh chuyện gì thì không ai dự liệu được.

    Buổi đấu giá long trọng như thế, đồ vật lấy ra hiển nhiên cũng là vô cùng trân quý, nếu như xảy ra điều gì không may, Thiên chi nhất tộc ở sau lưng Thính Nhất lâu sợ là phải bị lăng nhục rồi.

    - Lão phu Thiên Mạc Hành, ha hả, chỗ này có vài vị bằng hữu hẳn là biết lão phu, lần nữa hoan nghênh mọi người đến đây!

    Đông đảo người ở tại tràng bao gồm Thần Dạ cùng Tử Huyên ở bên trong, con ngươi đều là hơi căng thẳng, Thiên Mạc Hành, đay không nghi ngờ là đang nói cho mọi người, lão chính là người của Thiên chi nhất tộc.

    Bạch Vũ Trì cùng với mấy đại cao thủ Tồn Huyền của Thính Nhất lâu mặc dù coi như là người của Thiên chi nhất tộc, nhưng rất hiển nhiên cũng không phải là người trực hệ, hoặc là nói không phải là người trọng yếu.

    Tương tự với những thế lực cường đại này, sẽ tiếp nhận những cao thủ kia đến quy phục, nhưng mà nếu như những cao thủ này không cách nào đạt tới một cái trình độ rất cao, ở trong thế lực có hình thức như vậy cũng sẽ không có địa vị cao.

    Thế lực càng thêm cường đại đối với một chút yêu cầu lại càng thêm nghiêm khắc, dù sao bọn họ cũng phải phòng bị đây có phải là thám tử hay cái gì đó của thế lực đối địch trà trộn vào hay không...

    Cho nên gia nhập một cái thế lực lớn, ngoài mặt rất phong quang, nhưng mà nếu như ngươi không thể ra mặt mà nói, cái gọi là phong quang cũng chỉ là mặt ngoài.

    Tương tự với Bạch Vũ Trì, Thính Nhất lâu chủ, một trong tứ đại bá chủ của Trung vực nam bộ nhìn như rất là cao cao tại thượng, kỳ thật ở bên trong Thiên chi nhất tộc, địa vị còn cần phải xem xét rồi.

    Bất quá có thể để cho Thiên chi nhất tộc đặc biệt tài bồi ra một vị Thính Nhất lâu chủ, Bạch Vũ Trì coi như là rất không tệ rồi, cho dù ở bên trong Thiên chi nhất tộc, địa vị sẽ không có nhỏ, lại cũng có đầy đủ thân phận.

    Người nắm trong tay các loại tình báo lớn nhỏ trên thế gian, lấy hiểu biết của Bạch Vũ Trì, nhất định là những thế lực khác đều rất muốn có được.

    Nhưng cho dù là như vậy, Thần Dạ có thể kết luận, địa vị của lão giả Thiên Mạc Hành này ở bên tron Thiên chi nhất tộc nhất định cao hơn Bạch Vũ Trì, bởi vì lão họ --- Thiên!

    Địa vị của tộc nhân hạch tâm không phải là những người bình thường khác có thể so sánh được.

    Vẻ mặt của Thiên Mạc Hành rất ôn hòa, lại ở sau khi nụ cười này vừa dứt, lời nói xoay chuyển, lạnh nhạt nói:

    - Lão phu hoan nghênh mọi người, nhưng mà có một câu nói phải nhắc nhở một chút, nếu như có người nào không có mắt muốn ở chỗ này giương oai, lão phu sẽ rất không khách khí để cho những người không an phận này muốn sống không được, muốn chết không xong, có lẽ còn không phải là kết cục cuối cùng.

    - Ha hả, Thiên lão ngươi quá cẩn thận rồi, phóng mắt cả thế gian lại có người nào có lá gan lớn như vậy, dám ở chỗ này tùy ý làm bậy!

    Thiên Mạc Hành vừa mới nói xong, liền là có một đạo tiếng phụ họa vang lên.

    Mặc dù là phụ họa lời nói của Thiên Mạc Hành, nghe lại cũng là có chút giống như vỗ mông ngựa, song ở nơi này nhưng cũng không phải là người nào đều có tư cách đến phụ họa.

    Hơn nữa thanh âm này nghe đến rất là thoải mái cùng tùy ý, cho nên cố nhiên là có ý tứ phụ họa, nhưng càng nhiều là giống như đang nói chuyện phiếm giữa bằng hữu với nhau, đây cũng đủ để nói rõ, thân phận của người nói chuyện này nhất định là rất bất phàm, có lẽ vẫn còn ở trên Thiên Mạc Hành.

    Bằng không quả quyết không thể ở dưới uy hiếp của Thiên Mạc Hành còn có thể tùy tâm sở dục như vậy.

    Thần Dạ cũng không khỏi là theo phương hướng thanh âm truyền đến mà nhìn sang, nơi đó là một vị trí tốt nhất, người đứng lên nói chuyện dĩ nhiên là một thanh niên không tới ba mươi.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 3 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.