Huyền Huyễn Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1102: Liễu công tử. (2)




    Share: goctruyen.org






    Một bộ tử sắc trường sam, khuôn mặt anh tuấn lộ ra trác nhi bất quần cực kỳ, toàn thân cũng không tản mát ra cái khí tức gì, tuy nhiên làm cho người ta có một loại cảm giác nguy hiểm, hơn nữa hắn hiện tại đứng lên thật giống như hắn chính là chủ nhân của nơi này.

    Người này có khí phái Hoàng giả thiên sinh.

    Một người trẻ tuổi thật không đơn giản, khó trách có thể ngồi ở trên vị trí khách quý tốt nhất, khó trách có thể tùy ý nói những lời này, chỉ bất quá khẩu khí không khỏi quá mức một ít, Thiên chi nhất tộc tuy cường đại, ở trong thiên địa này nhưng cũng không phải là duy nhất.

    Bốn thế lực lớn tạo thành thế chân vạc ở trong trời đất, nhưng bọn họ không nhất định liền là cường đại nhất, Trung vực ngọa hổ tàng long, tuy rất nhiều ngươi đều đang theo đuổi quyền lực cùng địa vị cao cao tại thượng, nhưng cũng có một ít người chỉ là yên lặng truy tìm con đường thiên đạo, tuyệt thế cao thủ ẩn giấu có thể sánh ngang với cao thủ tuyệt đỉnh ở trong bốn thế lực lớn, Thần Dạ tin tưởng nhất định có.

    Khi tất cả ánh mắt tập trung mà đến, người trẻ tuổi kia tự hồ rất hưởng thụ, tầm mắt di động hướng về phía người sau không ngừng gật đầu ý bảo, cỗ ý tứ cao ngạo này chưa từng có chút che giấu nào.

    Đột nhiên tầm mắt của người trẻ tuổi kia chợt dừng lại ở trên thân một người, nhất thời ánh mắt bình thản mà lộ ra vẻ ngạo nghễ kia trong chớp mắt trở nên vô cùng nóng rực.

    Sau khi nóng rực, người trẻ tuổi kia hướng về phía Tử Huyên ôn hòa cười, làm ra một cái hành động ưu nhã để cho hắn lộ ra vẻ càng thêm có mị lực, chỉ tiếc ở trong lòng Tử Huyên, trừ Thần Dạ ra đã không còn bất cứ người nào, bất kể người trẻ tuổi này là ưu tú cỡ nào, cho dù đây là Thương Thiên chi chủ cũng là không được coi trọng.

    Cho nên Tử Huyên một mực đều là hơi khẽ cúi đầu rúc vào bên cạnh Thần Dạ, chung quanh hết thảy đều không liên quan với nàng.

    Lạnh nhạt cùng thanh tĩnh như vậy làm cho người trẻ tuổi kia đột nhiên ở trong lòng tuôn ra một cỗ tham muốn giữ lấy mãnh liệt, liền cũng vì vậy đối với Thần Dạ ở bên cạnh Tử Huyên có một cỗ địch ý không hiểu cho tới sát ý.

    - Ha hả, Liễu công tử, đấu giá liền sắp bắt đầu, mời ngươi ngồi đi!

    Sát ý của người trẻ tuổi, Thần Dạ tự nhiên là cảm ứng được, cũng không cảm thấy cái gì, đầu năm nay những lão quái vật mà hắn gặp phải đều là nhiều lắm, một cái đều không kém so với thanh niên này, thật sự đối với hắn không có bao nhiêu uy hiếp.

    Bất quá sau khi nghe được Thiên Mạc Hành gọi tên người trẻ tuổi kia, mày kiếm của Thần Dạ chợt nhảy lên.

    Ở bên trong thế gian, họ Liễu vô cùng nhiều, nhưng để cho Thiên Mạc Hành đều lâm thời khách khí như vậy, người trẻ tuổi họ liễu này có khả năng rất lớn giống như Thiên Mạc Hành, chính là một trong tứ đại siêu cấp thế lực trên thế gian, người của Liễu chi nhất tộc.

    Hơn nữa người trẻ tuổi này rất có thể là hậu bối trực hệ của Liễu chi nhất tộc.

    Có thân phận như vậy, sẽ sinh ra khí độ hoàng giả, có thể ngồi ở trên ghế khách quý tốt nhất liền cũng không lộ ra vẻ kỳ quái.

    - Là bản công tử thất thố rồi, Thiên lão ngươi đừng trách!

    Liễu công tử kia thật nhanh từ chỗ Tử Huyên thu hồi ánh mắt, sau đó ngồi xuống, bất quá thỉnh thoảng đạo mục quang kia vẫn là chuyển hướng qua.

    - Ha hả, tiếp đó, đấu giá lại bắt đầu!

    Đợi đến sau khi Liễu công tử ngồi xuống, Thiên Mạc Hành cười nhạt, ngay sau đó bàn tay vung lên, vách tường ở phía sau người lão tự động xuất hiện một cái đại môn, chợt có rất nhiều người tay đang cầm một phương ngọc khí từ từ đi ra, sau đó chỉnh tề đặt ở trên thạch đài.

    Ở trong những ngọc khí này đều là đặt xuống một ít đồ vật tản ra quang mang nhàn nhạt.

    Thiên Mạc Hành từ trong một phương ngọc khí lấy ra một quyển trục tản ra máu sắc đen nhánh, chợt cười nói:

    - Đây là một thức đao pháp vũ kỹ, tên là Bá Đao, danh như ý nghĩa, một khi thi triển ra liền cực kỳ bá đạo, trải qua chúng ta giám định, phẩm chất của vũ kỹ này là trung đẳng trở xuống, bất quá bởi vì bá đạo vô cùng, nếu có thể tu luyện tới cảnh giới đại thành mà nói, uy lực rất là khả quan.

    - Do là món khai vị, cho nên giá quy định không cao, mười vạn kim tệ mở giá, mỗi lần tăng giá một vạn là được rồi!

    Lời của Thiên Mạc Hành vừa mới dứt, trong hội trường ở sau trầm mặc ngắn ngủi liền là có người báo ra giá tiền, chỉ chốc lát sau, thanh âm đấu giá nối liên không dứt mà vang lên.

    - Ngươi không tham dự một chút sao?

    Tử Huyên khẽ cười nói.

    Thần Dạ lắc đầu, cười nói:

    - Bá Đao này đối với ta mà nói không có chỗ trọng dụng nào.

    Không đề cập đến Thiên Đao kèm theo Phá Diệt đao pháp, ngay cả phẩm chất của Bát Hoang trảm cũng ở trên xa Bá Đao này, Thần Dạ thật sự không cần phải lãng phí thời gian vì cái này.

    Phẩm chất của vũ kỹ nếu như không phải là người khác tự thân truyền dạy mà nói, nhìn quyển trục có thể ghi lại vũ kỹ là phân biệt ra được cao thấp của phẩm chất.

    Quyển trục có ghi lại Bá Đao kia có quang mang nhàn nhạt phát ra, nhưng mà cũng không có quá mức mãnh liệt, cho nên đúng như lời của Thiên Mạc Hành nói, phẩm chất chỉ là bình thường, dạng vũ kỹ như vậy thật sự để cho Thần Dạ rất khó có hứng thú.

    Huống chi ở trong Trung điện của Cổ Đế điện có truyền thừa cả đời của Cổ Đế khi còn sống, những thứ đó dõi mắt khắp thế gian đều là đứng đầu, Thần Dạ cũng không có quá nhiều thời gian đi tu luyện những thứ truyền thừa kia, làm sao có thời gian đi lãng phí ở trên những vũ kỹ bình thường này.

    Bất quá Thần Dạ mặc dù không có gì lạ, nhưng đối với người ở tại tràng mà nói, Bá Đao vẫn là có lực hấp dẫn vô cùng, từng tiếng báo giá vang lên nối liền không dứt, trong khoảng thời gian ngắn liền đã đột phá lên đến năm mươi vạn.

    Dĩ nhiên những người báo giá này chỉ là người ở phía sau, những người ở trên ghế khách quý đều là khí định thần nhàn, an tĩnh vô cùng...

    Ở bên trong cạnh tranh kịch liệt, rốt cuộc vũ kỹ tên là Bá Đao kia bị một người lấy cái giá 68 vạn mang đi.

    Trải qua lần khởi đầu tốt đẹp này, không khí trong hội đấu giá cũng là từ từ trở nên nóng bỏng, Thiên Mạc Hành cũng không nói những lời khách sáo nữa, trực tiếp từ trong một phương ngọc khí khác lấy ra một vật.

    Vật này đặt ở bên trong ngọc khí cũng không phải là rất thu hút, nhưng sau khi lấy ra, quang mang sáng chói dữ dội tuôn ra, sau khi triệt hồi phong ấn liền hiện ra chân thân của nó.

    Đây là một chuôi giống kiếm mà không phải là kiếm, trái phải hai bên đều là lưỡi đao toàn thân úy lam sắc, chia ra có lỗ hổng giống như nguyệt nha, từ xa nhìn lại phảng phất như là móc câu.

    Chuôi vũ khí này ngược lại là có mấy phần cổ quái, bất quá khí tức tản mát ra cũng là để cho Thần Dạ hơi có điều động dung, không thể nghi ngờ, đây là một chuôi Thần binh.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 2 others like this.
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1103: Tiểu nhạc đệm. (1)




    Share: goctruyen.org






    Không hổ là Trung vực, không hổ là buổi đấu giá do Thiên chi nhất tộc đảm nhận, dõi mắt ở những địa phương khác, Thần binh đều có thể coi là trấn sơn chi bảo của một phương thế lực lớn, mà ở chỗ này mới chỉ là kiện vật phẩm đấu giá thứ hai liền đã lấy ra rồi, làm cho người ta rất mong đợi đến tột cùng ở phía sau còn sẽ xuất hiện đồ vật như thế nào.

    Có lẽ chính là loại mong đợi này, cũng bởi vì xuất hiện của Thần binh làm cho không khí trong tràng trong nháy mắt đạt đến một cái đỉnh phong.

    Thanh âm của Thiên Mạc Hành nhàn nhạt vang lên:

    - Đây là Thần binh, tên là Linh Quang Phân Hình kiếm, giá khởi điểm ba trăm vạn, mỗi một lần tăng giá không thể ít hơn mười vạn!

    Mặc dù Thần binh cũng không phải là vật đứng đầu trong bảng xếp hạng, nhưng ở trong mắt rất nhiều người đều cũng là vật có tiền mà không mua được, muốn mua cũng không có chỗ nào bán ra, vì vậy lời của Thiên Mạc Hành vừa mới dứt liền có một giọng nói vang lên.

    - 350 vạn!

    Ở Trung vực mặc dù Thần binh không phải là đồ vật trân quý, song số lượng người cần đến vẫn là vô cùng khổng lồ, không vì cái gì khác, chỉ bởi vì nơi này là Trung vực.

    Trung vực diện tích to lớn, số lượng cao thủ càng nhiều hơn, cho nên người tới phân tranh cùng chém giết cũng là phải nhiều hơn, có một thanh Thần binh nơi tay, như vậy tự nhiên cơ hội sinh tồn sẽ lớn hơn rất nhiều.

    Trong khoảng thời gian ngắn, giá tiền của Linh Quang Phân Hình kiếm này cũng bị đưa lên tám trăm vạn.

    Sau khi đến cái giá tiền này, những người muốn lấy được Thần binh kia liền là trở nên cẩn thận rất nhiều, mặc dù nói đến tham gia lần đấu giá này phần lớn đều là cao thủ, thân gia không ít, nhưng mà thoáng cái muốn xuất ra nhiều kim tệ hoặc là đồ có giá tiền xấp xỉ như vậy cũng không phải là một chuyện dễ dàng quyết định.

    Nhưng mặc dù là như vậy, như cũ còn có thanh âm ra giá đứt quãng, để cho người ta rõ ràng biế được Thần binh ở Trung vực được hoan nghênh đến trình độ nào.

    - 1100 vạn!

    Đột nhiên trên ghế khách quý vang lên một đạo thanh âm trong suốt, lại là Liễu công tử kia, ánh mắt nháy cũng không nháy một cái liền báo ra một cái giá để cho những người đấu giá kia đều là câm như hến.

    Trong lúc nhất thời tiếng đấu giá còn lại tất cả đều là biến mất không thấy, mọi người đều là trầm mặc lại, cũng lại không có ý tứ tranh giành cao thấp.

    Giá tiền xuất ra vô cùng cao, nhưng đây không phải là nguyên nhân khiến cho người khác vì đó mà không dám tranh đoạt, chủ yếu là bọn họ kiêng kỵ thân phận của Liễu công tử, vì một thanh Thần binh cùng với Liễu công tử có bối cảnh cường đại này xảy ra xung đột, đây không phải là cử chỉ sáng suốt.

    Sau khi không nghe được những thanh âm đấu giá khác, Liễu công tử hướng về phía Thiên Mạc Hành ở trước mặt cười nói:

    - Thiên lão, cái Thần binh này thuộc về bổn công tử rồi!

    Đối với hành động như vậy của Liễu công tử, Thiên Mạc Hành cũng là ngẩn người ra, thân phận của người này không nên để ý tới chuôi Thần binh này a, bất quá nơi là này buổi đấu giá, nếu như không có người khác đáu giá, Linh Quang Phân Hình kiếm này liền thuộc về Liễu công tử rồi.

    Một tay giao tiền xong, sau khi cầm Linh Quang Phân Hình kiếm, Liễu công tử cũng không có đem nó cất vào, mà là bước chậm đến phía của Thần Dạ cùng Tử Huyên mà đi.

    - Gia hỏa này!

    Thần Dạ bất đắc dĩ cười cười, Liễu công tử này thật đúng là rất cuồng vọng, có thể ở trên ghế khách quý ngồi xuống sao lại có người yếu được.

    Đến trước mặt Tử Huyên, Liễu công tử tự cho là thân sĩ rất có phong độ nói:

    - Cái gọi là danh kiếm tặng mỹ nhân, vị cô nương này, tại hạ Liễu Hàn Song, dùng thanh kiếm này muốn kết giao bằng hữu với cô nương, không biết có nương có thể cho tại hạ mặt mũi hay không.

    Mỹ mâu của Tử Huyên vừa nhấc, mặc dù không thấy nàng có bất kỳ tức giận nào, nhưng cỗ lạnh lùng cự người từ ngoài ngàn dặm kia cũng là nhìn thấy được một cách dễ dàng.

    - Không có hứng thú!

    Thanh âm lạnh lùng băng lãnh làm cho thanh âm trầm thấp ở trong tràng nhanh chóng trở nên vang dội.

    Có một ít người ở bên ngoài buổi đấu giá gặp qua Thần Dạ cùng Tử Huyên, biết hai người này không dễ chọc, nhưng ở trước mặt Liễu công tử Liễu Hàn Song sĩ diện thì hiển nhiên là không đủ tư cách.

    Liễu Hàn Song cũng là hơi hơi ngẩn ra, hiển nhiên là không ngờ tới đối phương cư nhiên trực tiếp cự tuyệt chính mình như thế, bất quá Liễu Hàn Song cũng không có vì vậy mà tức giận, một nữ tử nếu như dễ dàng liền mắc câu như thế, như vậy người có xinh đẹp hơn nữa bảo đảm chất lượng cũng sẽ không quá lâu.

    Càng bị cự tuyệt như vậy càng là cự tuyệt rõ ràng, loại nữ tử này phối với dung nhan cùng khí chất mới là nữ tử cực phẩm, mwois là Liễu Hàn Song hắn thập phần muốn lấy được.

    - Ha hả, tại hạ biết làm như vậy có chút đường đột, bất quá tại hạ là thật lòng muốn kết giao bằng hữu với cô nương, hi vọng cô nương suy nghĩ kỹ một chút, tại hạ muốn ở sau buổi đấu giá này kết thúc mời cô nương cùng đi dạo chơi Trường Xuân Hà ở bên ngoài Thiên thành.

    Liễu Hàn Song mỉm cười nói, ánh mắt nhìn Tử Huyên không hề chớp, giờ phút này tất cả hỏa nhiệt đều bị hắn ẩn tàng xuống rất tốt, không có chút bất kính nào, hoàn toàn triển hiện ra chính là khí độ tốt đẹp.

    - Lập tức cút, nếu không một hơi sau, chết!

    Tử Huyên mặc dù không có một chút sát ý hiện lên, nhưng những lời này cũng là làm cho đông đảo người ở chỗ này biết, lời này cũng không phải chỉ là nói chơi mà thôi.

    Sắc mặt của Liễu Hàn Song hơi đổi:

    - Cô nương...

    - Thiên Mạc Hành tiền bối, chẳng lẽ như vậy cũng là quy củ của buổi đấu giá này?

    Ngược lại là Thần Dạ không đợi Liễu Hàn Song tiếp tục dây dưa, hướng thạch đài cười nói.

    Thần Dạ cùng Tử Huyên sớm đã có người bẩm báo với Thiên Mạc Hành, vì vậy đối với hai người lão một mực dò thăm, ở bên trong thăm dò, thực lực của hai người cũng là để cho Thiên Mạc Hành vì đó mà trong lòng có điều thán phục, cao thủ trẻ tuổi như vậy cho dù là ở trong bốn đại thé lực cũng được cho là siêu quần bạt tụy, nhất là Tử Huyên.

    Nghe được lời này của Thần Dạ, Thiên Mạc Hành thu liễm nụ cười ở trên mặt, thản nhiên nói:

    - Liễu công tử, đây là buổi đấu giá do Thiên chi nhât tộc ta cử hành, kính xin Liễu công tử cho lão phu một cái mặt mũi.

    - Không có ý tứ!

    Liễu Hàn Song nhàn nhạt cười một tiếng, chợt liền là hai tay buông lỏng, Linh Quang Phân Hình kiếm huyền phù ở trước người Tử Huyên, nói:

    - Bất kể cô nương có nguyện ý kết giao bằng hữu với tại hạ hay không, kiếm này cũng là dâng tặng cho cô nương.

    Nói xong trợn mắt nhìn Thần Dạ một cái, xoay người rời đi.

    Quả thật là đại thủ bút, Thần binh người khác muốn tìm mà không được, bị hắn tùy ý đưa cho người khác, không hổ là đệ tử của Liễu chi nhất tộc, có khí phách.

    - Không cần!

    Tử Huyên bấm tay gảy nhẹ, Linh Quang Phân Hình kiếm kia ở trước người lại phát ra một tiếng trầm muộn, chợt giống như mũi tên bắn về phía Liễu Hàn Song nhanh như tia chớp.
     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1104: Tiểu nhạc đệm. (2)




    Share: goctruyen.org






    Nhìn như không có nửa điểm sát cơ, nhưng nếu như Liễu Hàn Song không đón được, thanh trường kiếm kia sẽ trực tiếp xuyên thủng.

    Mà Tử Huyên nếu như đã xuất thủ, tất nhiên sẽ không thể hạ thủ lưu tình, vì vậy cho dù là Liễu Hàn Song phản ứng kịp thời, nhưng hắn phát hiện lấy thực lực của hắn căn bản không đủ để tiếp được.

    - Ông!

    Liền vào lúc này một đạo thân ảnh tựa như u linh xuất hiện ở trước mặt Liễu Hàn Song, một tay tiếp lấy trường kiếm kia, liền là lạnh lùng nói:

    - Hảo ý của công tử nhà ta, ngươi nữ tử này không khỏi quá lòng dạ độc ác một chút đi!

    - Vũ thúc thúc, không cần gấp gáp!

    Liễu Hàn Song lấy lại tinh thnaf, đè xuống sợ hãi vừa mới hiện lên trong lòng, lấy ra trường kiếm, một lần nữa ném trở về:

    - Tại hạ đưa cho cô nương rồi liền quả quyết không có đạo lý thu hồi.

    Hai mắt của Tử Huyên nhất thời run lên, nhìn trường kiếm kia lướt đến, tay ở trong không gian nhẹ nhàng nắm chặt, nhất thời Linh Quang Phân Hình kiếm có phẩm chất Thần binh phát ra một trận thanh âm không chịu nổi.

    Mọi người lần nữa ồ lên, nữ tử này dĩ nhiên là muốn phá hủy Thần binh này, quả nhiên là phá hoại của trời, lãng phí a, mà đồng thời đối với thực lực của Tử Huyên, mọi người đều là khiếp sợ không thôi, Thần binh cũng không phải là dễ dàng bị phá hủy như vậy.

    - Ha hả, Tử Huyên, nếu nhân gia mặt dày mày dạn muốn đưa đến như vậy, chúng ta liền thu lại đi!

    Ở thời điểm Thần binh sắp vỡ vụn, Thần Dạ lướt đi nhanh như tia chớp, ngay sau đó lại là lướt về, mà chuôi Linh Quang Phân Hình kiếm này lại là biến mất vô ảnh vô tung.

    Thiên Địa Hồng Hoang tháp có năng lực dong luyện thiên hạ binh khí, nhưng năm này Thần Dạ coi như là chiếm được một chút, Thần binh cũng rất ít, trước mắt có người đưa đế, vậy thì từ chối liền bất kính rồi.

    - Đa tạ Liễu công tử!

    Thần Dạ ôm quyền, ha hả cười một tiếng.

    - Nguyên lai cô nương tên là Tử Huyên, ha hả, quả nhiên là tên rất hay, tại hạ tam sinh hữu hạnh có thể làm quen với cô nương!

    Liễu Hàn Song hướng về phía Tử Huyên ôm quyền, sau đó quét qua Thần Dạ, sắc mặt nhẹ nhàng lạnh lại, chợt ngồi trở về.

    Thần Dạ cũng không thèm để ý đến những thứ này, sau buổi đấu giá, nếu như Liễu Hàn Song muốn cứng rắn mà đến, vậy sẽ cho hắn biết mặc dù hắn là đệ tử trực hệ của Liễu chi nhất tộc, thân phận này cũng không giữ được cái mạng nhỏ của hắn.

    Có qua đoạn tiểu nhạc đệm này, không khí trong tràng cũng là bởi vì lần này mà yếu bớt một chút, bất quá lập tức sau khi xuất hiện vật đấu giá, loại vắng lặng này lần nữa bị khu trừ, khôi phục náo nhiệt lúc trước.

    Không thể không nói, vật phẩm lấy ra trong lần đấu giá này đúng thật đều là trân phẩm, ngoài Thần binh Linh Quang Phân Hình kiếm mới vừa rồi ra, các vũ kỹ, đan dược, thiên tài địa bảo có phẩm chất không tệ, cơ hồ mỗi một vật đều là khó gặp.

    Những đồ này xuất hiện tự nhiên cũng là đưa tới tuyệt đại đa số mọi người cuồng nhiệt, rối rít ra giá, trực tiếp làm cho cái hội trường này xuất hiện một trận lại một trận sóng nhiệt.

    Giá tiền mà bọn họ kêu ra đến cuối cùng cũng đạt tới con số thiên văn, vì vậy vào lúc này đại đa số mọi người đều là cân nhắc đồ mà chính mình cần có, sau đó cầm lấy đồ vật có giá trị không sai biệt lắm đến đổi lại.

    Dù sao sau khi đến tầng thứ nhất định, tồn tại của kim tiền chỉ là một loại phụ trợ, càng nhiều đều là lấy vật đổi vật.

    Ở bên trong giao dịch dạng này cũng là để cho Thần Dạ mở rộng tầm mắt, trong đó có rất nhiều thứ mặc dù là hắn có trữ tàng phong hậu đều là hơi hơi có chút động tâm.

    Bất quá cũng vẻn vẹn là động tâm mà thôi, những đồ này còn không đạt tới khả năng để cho Thần Dạ đấu giá.

    Như thế thời gian dần qua, cả buổi đấu giá cũng là sắp kết thúc!

    Lúc này Thiên Mạc Hành lần nữa từ trong ngọc khí lấy ra một vật, chợt nói:

    - Đây là một trong ba vật cuối cùng của buổi đấu giá, tên là Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên...

    - Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên!

    Lời của Thiên Mạc Hành còn chưa dứt, thân thể lười biếng kia của Thần Dạ lập tức đứng thẳng lên như mũi tên...

    Trong tay Thiên Mạc Hành nâng lên chính là một gốc thực vậ!

    Thực vật này nhìn qua một cái hẳn là một đóa hoa sen, nhưng cùng với hoa sen bình thường thì có điều không giống nhau, bộ rễ của hoa sen này ở chỗ Thiên Mạc Hành bày ra thật giống như là trái tim của con người đang đập lên có tần số.

    Ở bên trong đập lên rất nhỏ như vậy, một cỗ khí tức đặc biệt liền là từ từ phát ra, mọi người ở trên ghế khách quý cách gần nhất, nhất là Thần Dạ càng thêm cảm ứng được rõ ràng, cỗ khí tức này đối với hồn phách có tác dụng thật lớn.

    Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, Thần Dạ có nghe nói qua!

    Chất lỏng của loại thực vật này sau khi đề luyện ra đối với hồn phách có hiệu quả khôi phục trị liệu tuyệt hảo, bất kể hồn phách bị tổn thương nghiêm trọng như thế nào, Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên cũng là có thể để cho hồn phách khôi phục như cũ.

    Ở trong lòng Thần Dạ, chỗ dùng của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên đối với hắn tuyệt đối không phải là hiệu quả trị liệu của nó, mà là Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên ở một trình độ nào đó, hồn phahcs nếu như hấp thu tinh hoa của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên có thể làm cho hồn phách có hiệu quả trưởng thành.

    Cái gọi là hồn phách, bản mệnh hồn phách!

    Nhân loại, yêu thú, bẩm sinh liền là có hồn phách, mạnh yếu của linh hồn lực chính là quyết định bởi mạnh hay yếu của hồn phách, nói như vậy, người trên thế gian nếu muốn hồn phách lớn mạnh chỉ có một biện pháp, đó chính là tu luyện.

    Theo võ đạo tinh tiến, hồn phách sẽ tùy theo lớn mạnh, vì vậy người có thực lực càng thêm cường đại, linh hồn lực liền càng cường đại, chính là đạo lý này.

    Phàm là thiên tài địa bảo có lx đối với hồn phách có hiệu quả trị liệu khôi phục, mặc dù không thấy nhiều nhưng thế gian cũng là có, nhưng kỳ vật để cho hồn phách có thể lớn mạnh, vậy nó đã ít lại càng ít, bình thường cũng chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết của mọi người.

    Cổ Đế điện từng ghi lại, thiên địa có liên hoa, tên là Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, lão ở tầng thứ Hồn biến Hóa Hình đột phá tới cảnh giới Đăng Đường, dựa vào chính là công hiệu của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên.

    Đối với loại hoa sen này, trong lòng Thần Dạ rất rõ ràng, trong thiên địa cũng không biết có tồn tại hay không, cho nên mặc dù Thần Dạ một mực rất khát vọng có được bảo vật như thế, để cho tầng thứ Hồn biến của hắn gia tăng, đạt tới một cái cảnh giới khác, do đó nhanh chóng đi chạm đến cảnh giới Đại thành, nhưng cũng chưa bao giờ dám hi vọng xa vời quá mức.

    Vạn không nghĩ tới lại ở trên lần đấu giá này sẽ xuất hiện, lấy quý giá của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên thật không biết Thiên chi nhất tộc làm sao bỏ được mà đem nó lấy ra đấu giá.

    Bất luận kẻ nào phục dụng Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên đều sẽ xúc tiến cho sự lớn mạnh của hồn phách, đồng thời làm cho tốc độ tu luyện cũng sẽ theo đó mà tăng lên, đây đối với võ giả mà nói, so sánh với bất kỳ linh đan diệu dược nào đều phải tốt hơn nhiều lắm.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 2 others like this.
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1105: Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên.




    Share: goctruyen.org






    Dù sao những linh đan diệu dược kia chỉ có thể dùng một lần, mà tác dụng của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên lại là cả đời.

    - Như thế nào, động tâm?

    Nhìn thấy thân thể của Thần Dạ đứng lên, Tử Huyên nhẹ giọng nói.

    - Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên này ta muốn định rồi!

    Thần Dạ nghiêm nghị nói, ánh mắt kia hết sức kiên quyết!

    Nghe vậy Tử Huyên hơi là trầm giọng nói:

    - Muốn lấy được chỉ sợ không dễ dàng, ngươi nhìn người của ghế khách quý kia đi, nhìn bộ dáng của bọn hắn rất rõ ràng cũng là hướng mấy kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng này mà tới.

    - Không có gì đáng ngại, nơi này là cạnh tranh công bình!

    Thần Dạ khẽ buông lỏng một chút, đồ vật vốn có trong Cổ Đế điện cho dù là bốn thế lực lớn hợp lại cũng không nhất định có thể so sánh được, ở trên buổi đấu giá này hắn không sợ hãi bất luận kẻ nào.

    Dĩ nhiên nếu như tranh đoạt ở những địa phương khác, Thần Dạ đồng dạng cũng không sợ hãi!

    Tử Huyên chợt nói:

    - Chỗ này của ta cũng có vật phẩm phong hậu của lịch đại Thiên Ma tông lưu lại...

    - Không cần, chỗ của ta cũng là đủ rồi!

    Thần Dạ cười một tiếng, chợt ánh mắt sáng loáng nhìn Thiên Mạc Hành ở trên thạch đài, giờ khắc này mọi người ngồi trên ghế khách quý cũng tất cả đều là cử động như vậy, hiển nhiên cũng đang chuẩn bị ứng phó toàn lực.

    Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người như vậy, Thiên Mạc Hành hiểu ý cười một cái, muốn đúng là hiệu quả như vậy, nếu không mà nói, không người nào hỏi han, không chỉ là không để cho người khác biết được mình có thứ tốt, lại không đổi được đồ vật cần thiết, vậy liền không tốt rồi.

    Mặc dù Thiên Mạc Hành rất tự tin, ở bên trong thế gian này còn thật không có bao nhiêu người dám đoạt đồ vật của Thiên chi nhất tộc.

    - Vẫn là quy củ cũ, Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, lấy vật đổi vật, dĩ nhiên cũng không phải là người nào lấy ra đồ vật trân quý nhất liền nhất định là của người đó, nhât định phải phù hợp với tâm ý của chủ nhân vật này lão phu mới sẽ đồng ý đổi lấy.

    Nhìn mọi người, Thiên Mạc Hành cười nói.

    Vật này thế nhưng không phải là của Thiên chi nhất tộc, nhưng cho dù là như vậy, gia hỏa trân quý như thế, Thiên chi nhất tộc chẳng lẽ lấy không ra đồ vật mà người có Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên cần có?

    Xem ra chủ nhân vật này cần có đồ vật chẳng những là cực kỳ trân quý, đồng dạng cũng là khó khăn vô cùng, đồ tốt như vậy nhưng không nỡ lấy ra bán.

    Trong thế giới võ đạo, đồ vật có thể gia tăng tu vi, phụ trợ tu luyện, bảo vệ tính mạng vĩnh viễn là trân quý nhất, mà ở trong ba dạng trên, đáng giá được người khác quý trọng nhất dĩ nhiên là đồ vật có thể phụ trợ tu luyện, dù sao những vật khác đều chỉ có thể sử dụng một lần.

    - Thiên lão, không biết chủ nhân của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên rốt cuộc muốn cái gì, ngươi trước công khai một chút đi, nói như vậy chúng ta đều tốt có điều suy tính, nếu không cũng là phí thời gian cùng nước bọt!

    Liễu Hàn Song cất giọng nói.

    Thiên Mạc Hành gật đầu nói:

    - Rất đơn giản, chủ nhân của vật này ở trong tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma, bị thương căn bản, ngay sau đó lại cùng với cừu nhân đại chiến một cuộc, cho nên bệnh kín ở trong cơ thể khó có thể trừ đi, hắn muốn chính là một viên đan dược có thể bồi bổ căn bản.

    - Nguyên lai là như vậy!

    Hai mắt của Thần Dạ nhất thời sáng ngời, cái gọi là căn bản của một người, đó chính là sinh cơ!

    Chủ nhân của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên bị thương căn bản, nói cách khác, sinh cơ của hắn bị ngăn đoạn, khó có thể nối liền, thời gian đi qua sẽ có nguy hiểm tới tính mạng, chỉ cần để cho sinh cơ của hắn nối liền, cái gọi là bệnh kín tự nhiên cũng là thuốc đến bệnh trừ.

    Không thể không nói, người này cũng đủ cường hãn, sau khi tẩu hỏa nhập ma cũng còn có thể cùng cừu nhân đại chiến một tràng, hơn nữa toàn thân rút lui, thực lực của người này có thể thấy được là cường đại quá không hợp lẽ thường rồi.

    Để cho sinh cơ tiếp tục, loại đan dược này đúng là không thấy nhiều, ít nhất Thần Dạ cũng không có, bất quá hắn có Địa Tinh chi tâm, chỉ cần sinh cơ của người này còn không có hoàn toàn bị đoạn tuyệt, như vậy Thần Dạ cũng là có thể để cho người này khôi phục như lúc ban đầu.

    Chỉ là ở trước mắt bao người cũng không thể để lộ ra chuyện này, nếu không sẽ lập tức trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, bản nguyên đại địa, đây chính là bất luận kẻ nào biết được đều sẽ vô cùng mơ ước.

    - Thần Dạ, như thế nào?

    Nhìn thấy Thần Dạ cau mày, Tử Huyên lập tức nói:

    - Ngươi đừng lo lắng a, loại đan được này ta có, ngươi cứ việc mở miệng là được.

    - Đợi lát nữa lại nói!

    Ngược lại không cần quá gấp gáp, sau khi đợi những người đấu giá khác đem đồ vật nói ra, lại đi cân nhắc một chút, nếu như đồ mà Tử Huyên có có phẩm chất không sánh bằng mà nói, vậy cũng chỉ có thể động dụng đến Địa Tinh chi tâm rồi.

    Sau khi nghe được lời này của Thiên Mạc Hành, một số người trên ghế khách quý lập tức trầm mặc lại, hiển nhiên đan dược muốn bồi bổ sinh cơ là bọn họ không có.

    Vẻ mặt của Liễu Hàn Song vẫn là chắc chắn, sau khi nhìn chung quanh một cái, cười nhạt nói:

    - Linh Tiêu Tục mệnh đan được xưng là chỉ cần còn có một hơ, mặc dù nửa chân đạp vào Diêm Vương điện, sau khi phục dụng đan dược này đều là có thể đem người đó cứu về, tin tưởng đan dược này rất phù hợp với chủ nhân của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên sử dụng.

    Một số người còn lại vốn là cũng muốn cạnh tranh một hai, nhưng sau khi nghe được Linh Tiêu Tục Mệnh đan liên cũng không có nói gì nữa, bọn họ đều biết đan dược vốn có của bọn họ không cách nào so sánh được.

    Nếu là như vậy liền không cần thiết lấy ra, miễn để cho người khác nhớ thương.

    Mắt thấy không có người cùng mình tranh đoạt, nụ cười của Liễu Hàn Song càng thêm nồng đạm, thời điểm đang định thúc giục Thiên Mạc Hành giải quyết dứt khoát, đột nhiên một đạo thanh âm thanh thúy nhàn nhạt từ từ vang lên!

    - Phá Ma đan, chỉ cần sinh cơ chưa từng đoạn tuyệt, đều có thể kéo dài.

    - Ân?

    Liễu Hàn Song theo phương hướng thanh âm truyền tới mà nhìn sang, sau khi nhìn thấy là Tử Huyên cạnh tranh, nụ cười kia trở nên càng thêm nhu hòa, lúc này liền nói:

    - Co nương, nếu như ngươi cần Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên này mà nói, sau khi tại hạ đấu giá được liền tặng cho người thì tốt rồi, cũng không cần phải tranh đoạt với tại hạ, lại nói, Phá Ma đan này tại hạ tựa hồ chưa từng nghe thấy qua...

    - Đó là ngươi cô lậu quả văn!

    Bàn tay của Tử Huyên nhẹ nhàng vừa động, một viên đan dược đen nhánh xuất hiện, mà kèm theo đan dược này hiện ra, trong không gian nhất thời có sinh cơ cùng nồng đậm hiện lên.

    Tử Huyên chợt gảy nhẹ, Phá Ma đan hóa thành tia chớp lướt hướng Thiên Mạc Hành:

    - Tiền bối có thể kiểm tra một chút, đan dược này có hợp tâm ý hay không?

    Hợp tâm ý hay không, đủ tư cách hay không, ở sát na Phá Ma đan xuất hiện, ở trong lòng mọi người chỗ này kỳ thật đều đã có điều hiểu được, làm như vậy, Tử Huyên đơn giản là muốn ném cho Liễu Hàn Song một cái bạt tai mà thôi
     
    inthenight, thoigian, faluko and 2 others like this.
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1106: Yến Sơn lão nhân. (1)




    Share: goctruyen.org





    Quả nhiên cho dù Liễu Hàn Song đối với Tử huyên có tâm vô cùng khát vọng lấy được, lại nhiều lần ở trước mắt bao người bị nàng không nhìn tới như thế, lại đối đãi như vậy, sắc mặt của hắn cũng là khó nhìn rồi.

    - Vốn là cô nương nếu muốn, tại hạ tuyệt sẽ không tranh đoạt, chỉ là cái Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên này cô nương lấy được cũng không phải là cho mình dùng, mà là cho phế vật ở bên cạnh dùng, đúng không? Nếu là phế vật, vậy cũng không cần phải hưởng dụng.

    Liễu Hàn Song lạnh lùng nói một tiếng:

    - Linh Tiêu Tục Mệnh đan một viên, Thần Tâm đan một viên nữa, viên trước có thể kéo dài sinh cơ, viên sau có thể bồi nguyên cố bổn, làm cho căn cơ người nọ càng ổn định, như vậy tin tưởng sẽ để cho người kia càng thêm động tâm, Thiên lão, ngươi cảm thấy như thế nào?

    Toàn trường lần nữa kinh ngạc một tiếng, vô luận là Linh Tiêu Tục Mệnh đan hay là Thần Tâm đan, đó đều là đan dược cực kỳ hiếm thấy, thường nhân nếu như có được một viên trong đó đều có thể không chút khách khí mà nói một câu, con đường tương lai thế tất sẽ càng thêm bằng phẳng.

    Lấy hai so với một, hiển nhiên điều kiện của Liễu Hàn Song càng thêm tốt, trừ phi tử sam nữ tử kia có thể lấy ra hai viên Phá Ma đan, nhưng mọi người nhìn thần sắc của nàng biế đổi đều biết, nàng cũng không có hai viên Phá Ma đan.

    - Nếu là như vậy....

    Bàn tay của Thiên Mạc Hành khẽ vung, Phá Ma đan liền là hướng Tử Huyên bay vút tới, ngay sau đó tiếp tục nói:

    - Người có được Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên chính là....

    - Đợi một chút!

    Thần Dạ từ từ đứng lên....

    - Đợi một chút!

    Khi mọi người nhìn thấy Thần Dạ đứng thẳng lên, đều có chút ngạc nhiên, chẳng lẽ trên thân người trẻ tuổi kia còn có thể có vật gì so sánh với đồ vật là Liễu Hàn Song lấy ra còn tốt hơn sao.

    Thần Dạ không nhìn ánh mắt ở chung quanh, sau khi hướng về phía Thiên Mạc Hành chắp tay, nói:

    - Thiên tiền bối, tiểu tử muốn một mình nói với ngươi một câu, bởi vì tiểu tử không muốn bị người biết thứ mà ta có là cái gì, có thể không?

    - Cái này!

    Thiên Mạc Hành ngừng lại một chút.

    Nói thật ra, liền ở thời điểm Tử Huyên lấy ra Phá Ma đan, trong lòng Thiên Mạc Hành đã hướng về rồi, không đề cập tới cái khác, riêng là thần bí của hai người này cùng với Long Hoàng đương đại cư nhiên đều có quan hệ rất tốt, hơn nữa còn là bằng hữu vô cùng tốt với truyền nhân Thanh Đế ở trong truyền thuyết, Thiên chi nhất tộc cũng sẽ không thất lễ với hai người, mặc dù còn không cách nào xác định Phong Ma kia đến cùng có phải hay không.

    Nhưng mà Liễu Hàn Song lấy ra, lấy hai so với một đúng là càng thêm tốt hơn, ở trong buổi đấu giá này là cực kỳ công bình, Thiên Mạc Hành cũng không có biện pháp, nếu không có một cái thanh danh không tốt liền không cách nào tiếp nhận được.

    Liễu Hàn Song cũng là hơi ngẩn ra, chợt lành lạnh cười nói:

    - Tiểu tử, muốn ra vẻ mê hoặc!

    Thần Dạ nhìn Thiên Mạc Hành, lại nói:

    - Ta chỉ là muốn nói với tiền bối một câu mà thôi, hoặc là muốn chuyển cáo một câu nói, cũng không có ý tứ gì khác, vốn cũng không muốn như vậy, thật sự là có một ít người ta không tin được.

    - Tiểu tử, ngươi có ý gì?

    Liễu Hàn Song nhất thời tức giận, lời này rõ ràng chỉ chính là hắn.

    - Vị công tử này, trong buổi đấu giá này của chúng ta, nếu đồ vật đã cầm đến nơi đây liền không tồn tại đến những quan hệ cá nhân khác, hết thảy nhìn hàng lấy vật.

    Sau khi trầm ngâm một lát, Thiên Mạc Hành nghiêm nghị nói.

    - Ta biết, cho nên ta có thể ở chỗ này trước bảo đảm, chủ nhân của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, thương tích mà hắn phải chịu, ta có nắm chắc trăm phần trăm đem hắn chữa trị tốt, một chút di chứng cũng không có.

    Thần Dạ thản nhiên nói:

    - Tin tưởng chư vị ngồi ở đây đều là hành gia, cho nên đều rõ ràng, đan dược có lẽ cũng có thể làm được, nhưng ngoại vật dù sao cũng là ngoại vật, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có một chút phiền toái, điểm phiền toái này sẽ lãng phí một chút thời gian, mà phương pháp của ta, bất kỳ lãng phí nào đều sẽ không có, hiệu quả còn có thể tốt hơn.

    - Nếu như có nửa điểm nói sai cùng không làm được, tiểu tử cam nguyện thừa nhận bất kỳ trừng phạt nào.

    Lúc nói chuyện, Thần Dạ cong ngón tay bắn ra, một luồng năng lượng nhạt đến cực hạn chảy ra, sau đó hướng tới Thiên Mạc Hành lao đi nhanh như tia chớp.

    Trong năng lượng xen lẫn khí tức của Địa Tinh chi tâm, Thần Dạ tin tưởng chủ nhân của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên, nếu sinh cơ đã bị cản trở, đều vội vã lấy ra vật như thế trao đổi, như vậy người này nhất định là ở chỗ này.

    Tiếng nói vừa dứt, sắc mặt của nhiều người ở trong tràng đều là khẩn trương lên, người nơi này nhưng cũng không phải là người bình thường, tự nhiên đều rất rõ ràng lời vừa mới rồi của Thần Dạ là có ý gì.

    - Công tử, lời của ngươi là thật?

    Thiên Mạc Hành hỏi.

    Còn chưa chờ Thần Dạ trả lời, Liễu Hàn Song liền là âm trầm nói:

    - Tiểu tử, muốn giả thần giả quỷ, cút qua một bên, ít ở trước mặt bổn công tử kêu giống như chó.

    - Không cần nhiều lời, lão phu tin tưởng lời nói của vị tiểu huynh đệ này, Thiên Mạc Hành, mời hắn vào đi.

    Liền ở lúc này một đạo thanh âm cực kỳ già nua từ từ truyền ra, chỉ từ bên trong thanh âm này liền để cho người ta nghe ra có suy yếu cực độ, nhưng dù vậy vẫn để cho người ta có cảm giác cường đại.

    Người này ở thời kỳ toàn thịnh nhất định là cao thủ có cấp bậc Thánh Huyền.

    Cao thủ như thế, cho dù là Liễu Hàn Song cũng không dám tùy ý đắc tội, vì vậy ở sau khi nghe nói cũng chỉ có thể ẩn nhẫn xuống, bất quá ánh mắt nhìn về phía Thần Dạ càng trở nên lạnh lùng.

    Lúc này Thần Dạ cười cười, nhìn thoáng qua Liễu Hàn Song, thản nhiên nói:

    - Liễu công tử đúng không, ngươi hôm nay rất lớn lối!

    - Ngươi có thể làm khó dễ được ta?

    Liễu Hàn Song khinh miệt cười.

    Không thể phủ nhận, tử sam nữ tử kia rất cường đại, người trẻ tuổi này không tệ, nếu không cũng không có biện pháp ngồi ở trên ghế khách quý này, nhưng mà những thứ này còn chưa đủ để cho bọn họ có tư cách gọi nhịp với mình, ở bình thường ngay cả tư cách đối thoại cũng không có.

    - Yên tâm đi Liễu công tử, ta sẽ cho ngươi biết, ngươi lớn lối ở nơi này sẽ làm ngươi đau.

    Nói xong lại không để ý đến Liễu Hàn Song, Thần Dạ tung người lướt đi, đến bên cạnh Thiên Mạc Hành, sau đó dưới sự chỉ dẫn của lão biến mất ở phía sau vách tường.

    - Để cho bổn công tử xem thế nào!

    Liễu Hàn Song không khỏi dữ tợn cười một tiếng, ngược lại nhìn về phía Tử Huyên, nói:

    - Cô nương, vị bằng hữu kia của ngươi, nói chuyện thật rất có ý tứ, ta vốn không muốn làm khó hắn, chỉ là những lời này, ha hả, nếu như ngươi muốn cứu bằng hữu của ngươi, ta nhưng cấp cho ngươi một cái cơ hội.

    Tử Huyên thật sự mặc kệ Liễu Hàn Song, trong lòng nàng, hắn đã là người chết, không người nào ở sau khi vũ nhục Thần Dạ còn có thể sống tốt.
     
    inthenight, thoigian, faluko and 2 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.