Huyền Huyễn Đế Quân - Ngốc Tiểu Ngư - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngưu
    Chương 1122: Tính toán. (1)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan
    Share: goctruyen






    Tiếng Long ngâm kinh thiên quấy cho hư không phải run rẩy, trong một mảnh quang mang màu xanh sẫm sáng chói bao phủ, một con quái vật khổng lồ bỗng nhiên xuất hiện.

    - Chân Long.

    Liễu Tông Thần ánh mắt co rút:

    - Chẳng lẽ tiểu tử này, chính là người Long tộc sao?

    Long vỹ cực lớn vung vẩy, phảng phất như thiên thần chi tiên quất xuống, mang theo một cổ Long Uy thuần khiết, trùng trùng điệp điệp đánh lên trên người tuyệt đại hung thú kia.

    Oanh.

    Hai thân ảnh khổng lồ vào lúc này cũng đồng thời lui về sau, Chân Long màu xanh sẫm cực lớn kia cố nhiên có máu tươi phun ra, nhưng thân hình tuyệt đại hung thú kia cũng trở nên hư ảo hơn rất nhiều.

    - Tuy rằng bởi vì thân thể Hàn Song nên lão phu chỉ có chút lực lượng này, cũng không thể phát huy đến mức tận cùng, nhưng cũng không phải người thường có thể tiếp được, lực lượng thân thể của tộc nhân Long tộc quả nhiên vô cùng cường đại.

    Ngóng nhìn lấy phía trước, thần sắc Liễu Tông Thần có chút dừng lại, rất hiển nhiên, đối mặt với Thần Dạ hiện giờ, với thân phận tộc nhân Long tộc thì dùng bối cảnh và sự cường đại của Liễu Tông Thần cũng do dự có nên hạ thủ hay không.

    Liễu Tông Thần đang suy nghĩ gì, Thần Dạ đương nhiên không muốn quản, thừa dịp hắn phân thần, Phi Long Tại Thiên, Long thân khổng lồ liền dùng tốc độ như điện lao đến, Long trảo sắc bén ngang nhiên chụp xuống.

    - Lão phu nể ngươi là người Long tộc, nhưng cũng không sợ ngươi, tiểu tử, nếu ngươi đã không biết phân biệt như thế, vậy cũng chớ trách lão phu không cho Long tộc ngươi mặt mũi.

    Một vòng sát cơ kia lần nữa hiển hiện trong mắt Liễu Tông Thần, Long tộc cho dù cường đại, nhưng xưa đâu bằng nay, sự cường đại của Liễu chi nhất tộc theo Liễu Tông Thần thấy thì hiện giờ đã có tư cách, thay thế Long tộc năm đó rồi.

    - Thay thế Long tộc...

    Liễu Tông Thần không kìm được nhẹ giọng nỉ non lấy, đây chính là cực hạn khát vọng của vô số thế lực.

    Long là Yêu tộc chí tôn, ở trong thế giới Yêu tộc, Long tộc cao cao tại thượng, nói một không hai, bất luận một Yêu tộc nào cũng là lấy mệnh lệnh Long tộc vi tôn, không dám có chút phảng kháng.

    Tuy trong toàn bộ Thiên Địa, Long tộc cũng không thể thiên hạ vô song như trong Yêu tộc, nhưng có vô số người, vô số thế lực đồng thời với Long tộc cũng đều muốn tới gần Long tộc.

    Cái gọi là tới gần, tự nhiên không phải là lấy lòng Long tộc, mà là muốn học theo uy thế vô thượng của Long tộc, bọn hắn cũng muốn có thể giống như Long tộc, ở trong thế giới nhân gian này một lời nặng như Cửu Đỉnh

    Cho nên, thay thế Long tộc, không phải là thay thế địa vị của Long tộc, không phải thay thế địa vị của Long tộc trong Yêu tộc, mà là có thể giống như Long tộc vậy, làm Chí Tôn trong Nhân Gian giới này.

    Đây là mộng tưởng, là khát vọng, may mà Liễu chi nhất tộc hiện giờ, đã có đầy đủ tư cách tới gần mộng tưởng và khát vọng kia, hơn nữa cũng đã rất gần rồi..

    - Tiểu tử, nếu ngươi đã không biết phân biệt như thế, vậy thì đừng trách lão phu không khách khí, đừng nói chỉ có một, mặc dù là cao thủ chân chính của Long tộc ở đây, lão phu cũng cũng để vào mắt.

    Nghe vậy, Thần Dạ cười to:

    - Lão già kia, dám làm không dám chịu, muốn làm vừa muốn tìm lý do cho mình́, chỉ bằng tâm tính như ngươi mà cũng muốn đồ Long, cũng muốn thay thế Long tộc sao, lão già kia, mơ đi!

    Long trải sắc bén xé rách không gian, hung hăng chụp vào Liễu Tông Thần.

    - Muốn chết.

    Thanh âm Liễu Tông Thần vô cùng rét lạnh, tay vừa nhấc, cột sắc màu xanh đã xông thẳng lên trời, cùng long trảo kia trùng trùng điệp điệp đụng vào nhau, một cổ năng lượng rung động ngập trời cuồn cuộn đung đưa cuốn đi.

    Trong sức mạnh trùng kích cường hãn kia, Thần Dạ biến thành Ngọc Long hiển nhiên không phải là đối thủ, chỉ được một lát thân ảnh khổng lồ của hắn đã nhanh chóng lùi lại, lại lần nữa hộc máu.

    Mà Liễu Tông Thần dĩ nhiên có lòng muốn đồ Long, lúc này tự nhiên sẽ không bỏ qua, lúc đẩy lui Ngọc Long thì thân ảnh hắn cũng lướt tới, lấy tay như điện, trùng trùng điệp điệp vỗ ra.

    Một kích này nếu bị đánh lên đầu thì cho dù là Long tổ chi cốt Ngọc Long khung xương chỉ sợ cũng bị đánh vỡ vụn.

    Long tộc đã không biết có bao nhiêu chưa từng xuất thế, cho dù cũng có tộc nhân Long tộc lịch lãm rèn luyện trên thế gian, nhưng bình thường đều không muốn để người biết, cái gọi là đồ Long đã trở thành một truyền thuyết rồi.

    Hôm nay, rõ ràng có cơ hội Đồ Long, dùng tâm tính của Liễu Tông Thần bên khóe miệng cũng lộ ra vẻ khoái trá.

    - Tiểu tử, sau khi chết đừng trách lão phu tâm ngoan thủ lạt, chỉ trách bản thân ngươi làm việc quá mức kiêu ngạo thôi!

    Liễu Tông Thần nghiêm nghị cười cười, lại đột nhiên phát hiện, long thân cực lớn kia đã hóa thành thân người, bên khóe miệng Thần Da có một đạo ý cười giảo hoạt lặng yên xuất hiện.

    Trong lòng Liễu Tông Thần lập tức có ý bất an bắt đầu khởi động, bất quá, hắn càng thêm tin tưởng thực lực của mình, đối phương chẳng qua chỉ là một mao đầu tiểu tử Hoàng Huyền lục trọng, chẳng lẽ còn có thể lật trời sao?

    Ngay vào lúc Liễu Tông Thần đang đắc ý thì ở phía sau hắn, một đạo thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện.

    Cùng một thời gian, Thần Dạ ở trước mặt Liễu Tông Thần cũng quỷ dị biến mất không thấy gì nữa, lúc lại lần nữa xuất hiện thì đã ở phía sau hắn rồi.

    - Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, Tam Tiễn Phá Thương Khung.

    Hai đạo thanh mang, hai chuôi trường cung, hai chuôi lợi tiễn khi vừa xuất hiện đã nhanh chóng tương dung một chỗ, lợi tiễn thanh sắc kia cũng lớn chừng trăm trượng, chớp động lên lực lượng bá đạo đến tột đỉnh

    Lợi tiễn trăm trượng bắn tới sau lưng Liễu Tông Thần.

    Khoảng cách không đến một mét nhìn từ đàng xa qua tựa hồ giống như lợi tiễn này từ trong thể nội Liễu Tông Thần hiện ra vậy.

    Cường giả như Liễu Tông Thần giờ khắc này cũng cảm thấy lông tơ toàn thân đều dựng đứng lên, cảm giác nguy hiểm cực lớn giống như mây đen phủ kín lấy lòng hắn.

    Liễu Tông Thần biết rõ, đạo công kích này rất cường đại, nhưng dùng lực lượng bản thân có thể phát huy ra hiện giờ cũng sẽ không bị một kích như vậy đánh chết.

    Thế nhưng thủ đoạn mà Thần Dạ thể hiện ra khiến Liễu Tông Thần phải kính sợ thật sâu.

    Chẳng những một đạo thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng, mà người ở ngay người mặt rõ ràng cũng vô thanh vô tức biến mất không thấy đâu nữa, sau đó lại như quỷ mị xuất hiện sau lưng mình. . . .

    Cuối cùng hắn làm sao làm được?

    Liễu Tông Thần tự nhận, ngay cả là hắn cũng không thể xử lý được chớ đừng nói chi đến một tiểu tử tu vị kém xa mình.

    Thủ đoạn như thế thật sự quá mức kì diệu.

    Lợi tiễn màu xanh cả trăm trượng sau chớp mắt đã va chạm với thân hình Liễu Hàn Song, một cổ lực lượng khổng lồ cùng một thời gian từ trong thân thể hắn bạo tuôn ra.

    - Oanh.

    Bạo tạc kịch liệt, hình thành một đoàn lôi vân hình vòng xoáy nổ tung trên vòm trời, trong Lôi Vân cực lớn điên cuồng xoay tròn, hai đạo thân ảnh như mủi tên từ đó bắn ra ngoài.


     
  2. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngưu
    Chương 1123: Tính toán. (2)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan
    Share: goctruyen






    Liễu Tông Thần rất cường đại, điểm này không thể nghi ngờ, chỉ bằng vào thực lực của Thần Dạ, mặc dù là cùng bổn mạng hồn phách liên thủ đánh ra một kích, tăng thêm đánh lén như thế nhưng muốn đánh chết hắn hiển nhiên không cách nào làm được.

    Nhưng, Liễu Tông Thần hoặc là nói là Liễu Hàn Song trọng thương là việc không cách nào tránh được.

    Liễu Hàn Song không phải Liễu Tông Thần, cho dù có lực lượng và ý niệm bám vào trên người hậu nhân khiến cỗ thân thể này tuôn ra lực lượng vô cùng cường đại.

    Nhưng bất kể nói thế nào, Liễu Hàn Song chỉ là võ giả cảnh giới Hoàng Huyền tam trọng, phảng ứng thân thể cùng với độ cường hãn thân thể cũng không thể bắt kịp Liễu Tông Thần được.

    Chính vì nguyên nhân này, trước đó, vô luận như thế nào, Liễu Tông Thần cũng không để Thần Dạ tới gần, hắn cũng đã sớm ngờ tới điểm này rồi.

    Sau khi lần nữa nhổ ra một ngụm tụ huyết, Liễu Tông Thần cảm thụ được cổ thân thể này của cháu mình thương thế rất nặng, cho dù có lực lượng của mình bảo vệ thì thương thế kia cũng lộ ra cực kỳ đáng sợ.

    - Tốt một tên tiểu tử Long tộc!

    Liễu Tông Thần chậm rãi xoay người, nhìn về phía thân ảnh trẻ tuổi tựa hồ bị thương nặng ở xa xa kia, một cổ sát cơ ngập trời rốt cuộc không cách nào ẩn nhẫn được nữa bạo tuôn ra.

    - Tiểu tử, ngươi tốt nhất nên cầu nguyện trước khi bị lão phu bắt được đã chết mất, nếu không, lão phu sẽ rút Long cân và Long cốt của ngươi, khiến cho gươi vĩnh viễn đều sống không bằng chết.

    Xa xa, Thần Dạ nhe răng cười cười, hắc hắc nói:

    - Lão già kia, muốn giết ta, ngươi về sau có lẽ còn có cơ hội như vậy, nhưng hiện giờ đừng nghĩ đến nữa.

    - Lão phu sẽ cho ngươi biết lão phu có thể hay không.

    Vừa mới nói xong, trong phía chân trời vô cùng vô tận, tất cả không gian chi lực đều cứ thế bị hút qua, hội tụ ở trong lòng bàn tay Liễu Tông Thần, trực tiếp biến thành một quả boom sắp nổ tung, từng đạo khí tức hủy diệt đáng sợ từ trong lòng bàn tay hắn điên cuồng cuốn ra.

    Lực lượng như thế khiến cho tất cả sinh linh trong trời đất này đều như câm lặng.

    - Thần Dạ.

    Nhưng đối mặt với một kích toàn lực của Liễu Tông Thần, Thần Dạ vẫn lạnh nhạt như trước, nhìn qua tên kia, hắn hắn cười hắc hắc một tiếng quái dị, lúc một đạo hư ảnh lần nữa dần dần hiện ra trong mi tâm, trên không trung đột nhiên có vô số mây đen từ bốn phương tám hướng nhanh chóng hội tụ đến, chỉ nháy mắt, mây đen dày đặc đã bao phủ lấy nơi này, phảng phất như có thể chạm tay đến vậy.

    Từ trong mây đen kia, lóe ra hồ quang điện ngân sắc kéo không dứt, bầu trời vốn sáng ngời lập tức trở nên lờ mờ, thậm chí ngay cả linh khí trong thiên địa cũng như nhận ra hương vị khủng bố nào dó, bắt đầu nhao nhao chạy tán loạn ra khỏi khu vực này.

    - Đây là.

    Sắc mặt Liễu Tông Thần đột nhiên đại biến:

    - Thiên Phạt lôi kiếp, tiểu tử này, đến cùng đang làm cái gì.

    - Ô ô.

    Trong núi cao chập trùng, vô số linh thú tác tác c run rẩy, phát ra tiếng kêu rên thê lương, Thiên Phạt lôi kiếp, đối với tất cả Yêu tộc mà nói đều là một thức cực kỳ đáng sợ.

    - Lão già kia, đây là bữa tiệc lớn chuẩn bị cho ngươi đấy, hảo hảo hưởng dụng đi.

    Bổn mạng hồn phách sau khi hấp thu tinh hoa của Tâm Liên Dưỡng Hồn Tiên dĩ nhiên đã có điều kiện trùng kích cảnh giới Đăng Đường, trong ý thức không gian kỳ thật Thiên Phạt lôi kiếp đã xuất hiện.

    Nhưng Thần Dạ lại khắc chế lại, khiến cấp độ Hồn Biến lập tức kìm nén.

    Không chỉ vì đó là trong Thiên Thành, Thần Dạ sợ làm ra động tĩnh không thể biết trước, dù sao đây cũng là Hồn Biến đang trùng kích cảnh giới đệ tứ trọng.

    Càng vì trong lòng Thần Dạ hiểu rõ, Liễu Hàn Song đang chờ hắn.

    Bọn người Liễu Hàn Song xuất hiện trong đấu giá tràng, kẻ tu vị cao nhất chẳng qua chỉ là Tôn Huyền đỉnh phong, cao thủ bực này tuy rằng cường đại, nhưng Thần Dạ tin tưởng, cao thủ này đối với Tử Huyên nhất định là có một ít phòng bị, hắn rõ ràng, chỉ bằng vào đội hình bực này, rất khó làm gì được mình và Tử Huyên.

    Cho nên, nếu như Liễu Hàn Song vẫn chờ đợi hai người mình, như vậy, mình nhất định phải có chút át chủ bài trong tay mới được.

    Thiên Phạt lôi kiếp Hồn Biến trùng kích cảnh giới Đăng Đường chính là át chủ bài rất lớn trong tay Thần Dạ.

    Quả nhiên, sau khi bế quan xong, Thiên Mạc Hành thông báo Liễu Hàn Song đang giám thị hai người mình, điều này cũng đã nói rõ, trong lòng Liễu Hàn Song cũng không để hai người mình ở trong lòng, dù cho Tử Huyên cường đại như thế, hắn vẫn đang dám đến, như nếu không có đầy đủ thủ đoạn thì dùng tâm tính của thiếu gia ăn chơi này tuyệt đối không dám.

    Liễu Tông Thần xuất hiện, như vậy át chủ bài lưu lại này liền có thời cơ sử dụng rồi.

    Trên chín tầng trời, mây đen đen kịt sau khi hội tụ thành hình, một vòng xoáy khổng lồ phảng phất như lỗ đen vũ trụ xuất hiện, trong lúc này có hắc mang lập loè, loại Lôi Đình chi lực kia đã cuồng bạo đến không cách nào hình dung, dĩ nhiên ngay cả nhan sắc cũng biến đổi.

    Đó là một loại lực lượng hủy diệt chính thức đến từ sâu trong trong thiên địa.

    Nhìn lôi điện màu đen đáng sợ kia, dù cho Thần Dạ có được lôi đan nhưng lúc này cũng không khỏi lộ ra vẻ khẩn trương.

    Lôi đan thần kỳ, nhưng cũng không phải là vạn nặng, loại Thiên Phạt lôi kiếp này không có khả năng không gây chút tổn hại nào cho bổn mạng hồn phách, không trải qua Thiên Phạt lôi kiếp tẩy lễ, cấp độ của bổn mạng hồn phách sẽ không cách nào chuyển đổi được.

    Cho nên, vô luận như thế nào, bổn mạng hồn phách đều phải tiếp nhận một đạo lôi đình trùng kích.

    Đương nhiên, nếu Thần Dạ đã mang Thiên Phạt lôi kiếp ra để dùng như át chủ bài, như vậy, trước khi bổn mạng hồn phách tiếp nhận Lôi Đình tẩy lễ, tự nhiên phải hảo hảo khiến Liễu Tông Thần hưởng thụ một phen, nếu không quả thật uống phí mình trù tính một phen.

    Nhìn xem Liễu Tông Thần ở phía xa, bên Thần Dạ dần lộ ra một đường cong tàn nhẫn.

    Trong hắc động như vũ trụ khổng lồ, từng đạo lôi điện màu đen duỗi phun ở bên trong giống như trường xà, khí tức hủy diệt bá đạo đến cực hạn khiến cho trong trời đất này, vô số sinh linh đều sinh ra cảm giác sợ hãi sâu sắc.

    - Thiên Phạt lôi kiếp, cuối cùng là Thiên Phạt lôi kiếp gì, tại sao lại đáng sợ như thế chứ?

    Lúc Liễu Tông Thần ngẩng đầu nhìn lên trời liền không kìm lòng được thì thào lấy, dùng thân phận và tu vị của hắn, trong cuộc đời này, chuyện đã kiến thức qua vô cùng nhiều.

    Dùng thế lực của Liễu chi nhất tộc, Yêu Thú tộc quần tới giao hảo số lượng tự nhiên cũng không ít, Liễu Tông Thần đã gặp qua rất nhiều yêu thú độ kiếp, nhưng chưa bao giờ thấy qua Thiên Phạt lôi kiếp đáng sợ như thế này.

    Người trẻ tuổi ở xa xa kia, cho dù ở trong mắt Liễu Tông Thần đã bị nhân định là Long tộc, có lẽ Chí Tôn Yêu tộc bực này khi độ kiếp Thượng Thiên thường sẽ đánh xuống lôi kiếp lớn hơn một chút, nhưng cũng không thể không hợp thói thường như thế a, huống chi, hắn mới chỉ là cảnh giới Hoàng Huyền lục trọng, cũng không nên xuất hiện Thiên Phạt lôi kiếp gì mới phải.

     
  3. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngưu
    Chương 1124: Chật vật không chịu nổi. (1)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan
    Share: goctruyen







    Hồn Biến, chỉ là tồn tại trong truyền thuyết, Liễu Tông Thần có biết, lại không tin sẽ thật sự bị sinh linh nào đó có được, dù sao, so với Long Hoàng cùng với Trạc Ly thì tu vị của Liễu Tông Thần tuy rằng cao hơn rất nhiều, nhưng so về nội tình thì hắn hiển nhiên phi thường không bằng.

    Bởi vậy, không cách nào lập đức đoán được đạo hư ảnh lúc trước chính là bổn mạng hồn phách sau khi Hồn Biến.

    Nhìn Liễu Tông Thần, Thần Dạ tàn nhẫn cười:

    - Bổn mạng hồn phách, đi thôi.

    Lôi kiếp thương thiên đánh xuống cố nhiên là có tính nhắm vào, sẽ có mục tiêu đặc biệt, bổn mạng hồn phách muốn đi vào cấp độ Đăng Đường nhất định phải tiếp nhận Thiên Phạt lôi kiếp, những lôi điện màu đen này sẽ trực tiếp nhằm vào bổn mạng hồn phách mà đến.

    Nhưng trong phạm vi chung quanh bổn mạng hồn phách, bất luận vật chất gì cũng đều nằm trong phạm vi công kích của Thiên Phạt lôi kiếp.

    Chỉ cần bổn mạng hồn phách xuất hiện ở gần Liễu Tông Thần, như vậy hắn ta cũng sẽ bị lôi điện màu đen cường đại công kích gần như toàn bộ phương vị, đến lúc đó dù trốn cũng không thoát

    Liễu Tông Thần cho dù không rõ ràng lắm trạng thái của bổn mạng hồn phách hiện giờ nhưng hắn rõ ràng, vào lúc này, tuyệt không thể để cho bổn mạng hồn phách tới gần, bởi vậy, lúc thấy hư ảnh phiêu lướt đến thì thân thể hắn lập tức lui nhanh về sau như thiểm điện

    Vào lúc này, Liễu Tông Thần có lẽ không phải quá kiêng kị lôi điện màu đen trên bầu trời, dù sao thực lực của hắn vẫn còn đó, nhưng hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ trở thành quân cờ người khác dùng để độ kiếp, huống chi cổ thân thể này còn không thuộc về chính hắn.

    Lúc trước đã bị thương, khiến cho lực lượng và ấn ký Liễu Tông Thần đặt trên người Liễu Hàn Song ảm đạm đi một chút, nếu ngạnh bính với những lôi điện màu đen này thì lực lượng và ấn ký rất có thể sẽ tiêu tán mất, đến lúc đó thì bằng vào thủ đoạn và thực lực của người trẻ tuổi này, Tôn nhi của mình sợ rằng phải bỏ mạng ở đây rồi.

    - Muốn đi, hắc hắc.

    Xa xa, Thần Dạ cười một tiếng quái dị, bấm tay gảy nhẹ, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp như thiểm điện xuất hiện ở trên đỉnh đầu Liễu Tông Thần, lúc ngũ thải quang hoa bao phủ, hấp lực cường đại cũng từ trên trời giáng xuống.

    Bằng vào lực lượng hiện có trong cơ thể Liễu Hàn Song, lực lượng Thiên Địa Hồng Hoang Tháp căn bản không thể làm gì được hắn, chỉ là Thần Dạ muốn cũng không phải làm gì hắn, có một tia lôi kéo như vậy cũng đã đủ rồi.

    Mà điểm này, Thần Dạ tự tin, Thiên Địa Hồng Hoang Tháp có thể làm được, thân thể Liễu Hàn Song đã bị thương, vô luận thực lực Liễu Tông Thần cường đại thế nào thì vẫn là câu nói đó, thân thể, thủy chung không chịu nổi tổn thương.

    Cho dù Thiên Địa Hồng Hoang Tháp không cách nào làm được, không phải còn có Cổ Đế Điện đấy sao, tử sắc quang hoa nhàn nhạt đã lập lòe trong lòng bàn tay Thần Dạ.

    Oanh.

    Sau khi bổn mạng hồn phách hoàn toàn hiện thân, phía chân trời, trong vòng xoáy khổng lồ xoay tròn lấy kia, Lôi Vân mạnh mẽ bị xé nứt, tất cả thanh âm trong thiên địa vào lúc này đều bị đọng lại, một đạo lôi điện màu đen cự đại trực tiếp mang theo lực lượng như hủy diệt trùng thiên mà hàng, hung hăng đánh tới bổn mạng hồn phách.

    Tốc độ của bổn mạng hồn phách đã thi triển đến cực hạn, Liễu Tông Thần bị Thiên Địa Hồng Hoang Tháp thoáng kiềm giữ một chút, bổn mạng hồn phách đã đến bên người hắn.

    Lôi điện màu đen cực lớn lúc cảm ứng được khí tức của sinh linh khác xuất hiện trong phạm vi công kích của nó liền nhanh chóng một phân thành hai, phân biệt oanh kích xuống dưới.

    Liễu Tông Thần giận dữ không thôi, nhưng tránh cũng không thể tránh, cũng chẳng quan tâm tức giận, năng lượng ngập trời giống như thải luyện bạo xông mà ra, ẩn ẩn va chạm với lôi điện màu đen.

    Bồng.

    Tiếng vang kịch liệt, lôi điện màu đen và năng lượng thải luyện ngay khi va chạm liền có chấn động mãnh liệt đột nhiên cuốn ra, những ngọn núi cao ngất chung quanh cơ hồ trong khoảnh khắc liền bị sinh sinh đoạn đi một đoạn.

    Không hổ là Liễu Tông Thần, lôi điện màu đen mạnh mẽ hung hãn như thế dĩ nhiên cũng không thể tạo thành bất cứ uy hiếp gì đến hắn.

    Nhưng mà lúc hắn nhìn thấy đạo hư ảnh ở bên người cách đó không xa đã sớm hóa đi lôi điện màu đen đánh đến, ánh mắt Liễu Tông Thần không khỏi xiết chặt, đây rốt cuộc là vật gì.

    Có Lôi Đan nơi tay, Thần Dạ không cần sợ hãi bất luận Lôi Đình lực lượng nào, đương nhiên, đây cũng không phải là tuyệt đối, chỉ là trong lòng Thần Dạ hiểu rõ, đây mới chỉ là món ăn khai vị, đến lúc cuối cùng, bổn mạng hồn phách thủy chung phải một mình chịu một kích của lôi điện màu đen kia mới được.

    Bất quá đến lúc đó, hẳn lực lượng và ấn ký Liễu Tông Thần bám vào cỗ thân thể này cũng đã biến mất không sai biệt lắm, nếu như còn không rời đi thì hậu quả chính hắn cũng rõ.

    Ngay khi Liễu Tông Thần khiếp sợ thì trên phía chân trời, lại lần nữa có một đạo lôi điện màu đen hoàn thành hội tụ, Thiên Uy khủng bố tràn ngập, bắt đầu triển lộ ra vẻ dữ tợn thuộc về nó.

    Còn lần này, thực sự không phải là một đạo lôi điện màu đen ngưng tụ, mà là đạo đạo lôi điện trong vòng xoáy không ngừng xoay tròn kia rất nhanh ngưng tụ ra.

    Oanh, oanh.

    Thiên Địa triệt để tối đen lại, chỉ có hào quang tối tắm lúc từng đạo Lôi Đình lúc đánh xuống tản mát ra thì mới có thể khiến Thiên Địa thoáng tràn ngập một tia sinh khí.

    Cho dù là Liễu Tông Thần, giờ phút này ánh mắt cũng vô cùng ngưng trọng, không ai hiểu rõ hơn hắn về tình huống cỗ thân thể này, hắn cũng không rõ ràng lắm, đến cùng Thiên Phạt lôi kiếp lần này rốt cuộc còn muốn tiếp tục bao lâu nữa.

    Cứ tiếp tục như vậy, đến cuối cùng...

    Liễu Tông Thần ánh mắt lập tức rét lạnh, nhìn qua đạo đạo lôi điện màu đen đánh xuống kia, bước chân hắn đạp mạnh hư không, cả người như thuấn di xuất hiện ở trước người Thần Dạ, tự nhiên, đạo đạo hắc sắc lôi điện kia cũng theo đó mà đến.

    Thì ra Liễu Tông Thần đánh chủ ý muốn trước khi lực lượng bản thân hao hết phải thuận tay giải quyết cho xong Thần Dạ.

    Người trẻ tuổi này, đến tận giờ đã để lại cho Liễu Tông Thần ấn tượng phi thường khắc sâu, tuổi còn nhỏ, vô luận tâm tính, thiên phú, thực lực, thủ đoạn, v... v... tất cả đều xuất sắc như thế

    Nếu như hôm nay không giải quyết được hắn, tương lai tất sẽ mang đến cho Liễu chi nhất tộc phiền toái rất lớn, cho dù Liễu Tông Thần rất tự tin, dùng thế lực của Liễu chi nhất tộc thì có thể ứng phó tới tất cả phiền toái, nhưng có thể sớm giải quyết phiền toái thì còn gì tốt hơn chứ.

    Nhìn qua Liễu Tông Thần gần ngay trước mắt, Thần Dạ nhe răng cười hắc hắc, trong tay ánh sáng màu tím tăng mạnh, một thân liền được bao phủ trong vầng sáng, lại một lần nữa ngay dưới mí mắt Liễu Tông Thần biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, ngay cả chút khí tức cũng không lưu lại.

    Ánh mắt Liễu Tông Thần lại lần nữa xiết chặt, lần thứ nhất có thể nói là vội vàng không kịp chuẩn bị, nhưng lại một lần nữa thì đó chính là thủ đoạn như Thần rồi

    Ngay vào lúc này, đạo đạo lôi điện màu đen cũng đã đnáh xuống.


     
  4. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngưu
    Chương 1125: Chật vật không chịu nổi. (2)

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan
    Share: goctruyen





    - Tiểu tử chết tiệt!

    Liễu Tông Thần không khỏi tức giận mắng một tiếng, dốc hết toàn bộ tinh thần, năng lượng thải luyện bàng bạc, xé rách phía chân trời, đánh tới những lôi điện màu đen kia.

    Lực lượng đáng sợ đối oanh phía chân trời, ước chừng cả ngàn trượng, năng lượng rung động như nước gợn nhộn nhạo lan ra, lập tức, ngay cả không gian cũng vào lúc này trở nên vặn vẹo, bất luận một chút lực lượng lộ ra nào cũng đủ để lập tức san bằng phiến sơn mạch này thành bình địa rồi.

    Nhìn Liễu Tông Thần, ánh mắt Thần Dạ dần qua trở nên rét lạnh, đây chỉ là đợt Thiên Phạt lôi kiếp thứ hai, nhưng uy lực so với đạo thứ nhất không biết đã cường đại hơn bao nhiêu lần, tăng thêm số lượng như thế, mặc dù tên kia thâm bất khả trắc, nhưng lúc này Thần Dạ cũng cảm thấy vẻ ngưng trọng và cố hết sức của Liễu Tông Thần.

    Một đoạn thời khắc, lúc một lớp lôi điện màu đen sắp sửa biến mất thì Thần Dạ đột nhiên quát nhẹ:

    - Thiên Đao, chuyển lực lượng của ngươi cho ta mượn!

    Tiếp theo đó, hai đồng tử Thần Dạ, tóc tai đều một mảnh xám trắng, mà cùng lúc đó, một thân tu vị của hắn cũng điên cuồng tăng vọt, đạt đến Hoàng Huyền đỉnh phong chi cảnh.

    Bách Chiến Quyết đại thành, dù cho còn không đạt được Ngọc Long khung xương, mượn lực lượng Thiên Đao cũng không còn mang đến cho Thần Dạ tổn thương cực lớn như lúc trước nữa.

    - Bát hoang ** trảm.

    Một đạo đao mang đáng sợ lớn cả mấy trăm trượng lóe ra hào quang sáng chói, bắn nhanh mà ra, sau khi xé rách phía chân trời liền ầm ầm chém xuống Liễu Tông Thần lúc đang kiệt lực.

    - Đáng giận.

    Cảm ứng được đao mang tới gần, dùng năng lực của Liễu Tông Thần lúc này tóc gáy toàn thân tóc cũng dựng đứng, ngay cả thời gian điều tức cũng không có, năng lượng còn sót lại không nhiều lắm trong cơ thể toàn bộ bạo tuôn ra, ở phía trước thân thể hóa thành một đạo năng lượng bình chướng không thể phá vỡ.

    Phanh.

    Dưới đao mang, phương bình chướng năng lượng cường hãn kia cũng trùng trùng điệp điệp run lên, chợt, trong trùng kích như cuồng phong, một đạo khe hở rất nhỏ từ trên bình chướng rất nhanh lan tràn ra.

    Răng rắc.

    Thanh âm rất nhỏ vang vọng, năng lượng bình chướng cường đại kia lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng vỡ vụn, mà đao mang kia cũng lập tức tiêu tán không thấy đâu nữa.

    Mặc kệ Liễu Tông Thần kiệt lực thế nào, cũng mặc kệ tu vị Thần Dạ hiện giờ bạo tăng bao nhiêu, một đao kia có thể làm được loại tình trạng này đã là khó tưởng rồi.

    Tuy rằng chỉ mới phá vỡ bình chướng, nhưng lực lượng trùng kích kia Liễu Tông Thần đã không có cách nào hóa giải hết toàn bộ, sau khi năng lượng bình chướng vỡ vụn ra, một miệng lớn máu tươi cũng lập tức phun ra ngoài.

    Khuôn mặt hắn lập tức trắng bệch, Liễu Tông Thần chợt cũng cực kỳ rõ ràng, lực lượng mình lưu lại trong cơ thể Liễu Hàn Song tuy rằng vẫn còn, nhưng chút lực lượng còn lại này đã không đủ để hắn làm chuyện mình muốn rồi.

    Thiên Phạt lôi kiếp kia bao phủ cả phương Thiên Địa, xu thế ngang nhiên, khiến cho ở mặt chiến trường khác, mấy Hoàng Huyền cao thủ của Liễu chi nhất tộc tất cả đều chế trụ khí tức bản thân, sợ bị Thiên Phạt lôi kiếp kia cảm ứng được.

    Mà giờ khắc này, lúc bọn hắn nhìn thấy thân ảnh vô cùng cường đại trong mắt bọn hắn kia lại trở nên chật vật như thế, tuy đây là do Thiên Phạt lôi kiếp nhưng vẫn khiến mọi người rất khiếp sợ...

    Mặc dù mượn nhờ Thiên Phạt lôi kiếp chi uy, nhưng các cao thủ Liễu chi nhất tộc ở đây, kể cả Võ Vô Lăng kia đều tự nhận nếu đổi thành bọn hắn thì tuyệt đối không cách nào tính toán được tinh chuẩn như thế.

    Bọn hắn còn chưa từng thấy qua người nào có thể dùng Thiên Phạt lôi kiếp như thủ đoạn công kích

    Người trẻ tuổi này có thể làm được điểm này quả thật là đáng sợ.

    Võ Vô Lăng gần đây luôn cẩn thận cũng không nhịn được trong lòng lộ ra cảm xúc sợ hãi, địch nhân trêu chọc lần này có lẽ trong tương lai sẽ trở thành đại địch số một của Liễu chi nhất tộc.

    Bởi vì hiện giờ mặc dù là Liễu Tông Thần cũng đã không cách nào chém giết được người này, thủ đoạn mà hắn thể hiện ra khiến người cực kỳ sợ hãi, không ai nghĩ tới kết quả cuối cùng nhất sẽ là như thế này

    Tử Huyên trùng trùng điệp điệp thở dài một hơi, chợt trong đôi mắt đẹp dịu dàng trở nên vô cùng rét lạnh, giết Liễu Hàn Song khủng bố thì không cách nào làm được, nhưng những người khác thì dễ hơn nhiều, nhất là Dịch Trọng lão ma. . . .

    Cảm nhận được ánh mắt quăng qua, trong lòng Dịch Trọng lão ma phát lạnh, nhịn không được lui về phía sau mấy bước, nhưng chợt đã thấy đạo thân ảnh xinh đẹp kia vậy mà như ảnh tùy hình theo tới.

    - Ngươi muốn làm gì?

    Đến lúc này Dịch Trọng lão ma không còn trấn định được nữam một khi người Liễu chi nhất tộc rút đi, vậy thì. . . . Dịch Trọng lão ma cũng không cho rằng dưới loại cục diện này mà lão gia tử của Liễu Hàn Song sẽ nhớ đến dẫn hắn cùng rời đi.

    Trong tầng mây khổng lồ phía chân, lôi điện màu đen vẫn còn tiếp tục hội tụ lấy. . . .

    - Tiểu tử!

    Liễu Tông Thần cưỡng chế máu tươi sắp phun ra nghiêm nghị nói:

    - Lão phu nhớ kỹ ngươi rồi, không bao lâu nữa lão phu sẽ đích thân đến tìm ngươi, hi vọng đến lúc đó ngươi sẽ còn vận may như hôm nay!

    Nghe vậy Thần Dạ cười nói:

    - Không hổ là cao thủ của Liễu chi nhất tộc, rõ ràng cam lòng vứt bỏ thể diện xám xịt chạy về, nếu vậy thì cũng đừng ra những ngoan thoại này nữa, bổn thiếu gia cũng không phải dễ bị hù, còn có nếu ngươi không đi nữa thì Liễu Hàn Song có lẽ sẽ phải bỏ xác ở đây đấy!

    Dù cho có Thiên Phạt lôi kiếp hỗ trợ thì trong lòng Thần Dạ vẫn rõ ràng, nếu như Liễu Tông Thần quyết định muốn đi thì cũng không thể lưu được Liễu Hàn Song, hôm nay như vậy cũng đủ rồi.

    Lần nữa tương kiến

    Thần Dạ nghiêm nghị cười, Liễu Tông Thần cho dù vô cùng cường đại nhưng cũng không phải không có biện pháp ứng đối, đừng nói thời gian đầy đủ, chỉ cần hôm nay bổn mạng hồn phách thành công bước vào Đăng Đường chi cảnh thì chẳng những bổn mạng hồn phách chính là Thần Dạ hắn mà bản thân cũng sẽ có biến hóa người khác không cách nào đoán trước.

    Biến hóa này cũng đủ khiến Thần Dạ tự ngạo rồi.

    - Tốt, rất tốt

    Liễu Tông Thần giận dữ cười to:

    - Lão phu nhất định sẽ cho ngươi biết đắc tội Liễu chi nhất tộc ta sẽ có hậu quả thế nào.

    Hắn thân khẽ động, liền nhanh như tia chớp lướt về phía chân trời, lập tức bầu trời mở ra, thân thể Liễu Hàn Song tiếng vào trong khe hở không gian thoáng cái biến mất không thấy gì nữa

    Thấy thế Võ Vô Lăng cũng không không còn lòng tái chiến nữa, thả người lướt đi, cũng rất nhanh tiến vào trong đạo khe hở không gian đó, về phần những người khác. . . .

    - Liễu đại nhân, Vũ đại nhân cứu ta, cứu ta

    - Hộ chủ bất lợi chết chưa hết tội.

    Một đạo thanh âm lạnh lùng từ trong cái khe kia rõ ràng truyền qua, chợt thanh âm biến mất, khe hở kia cũng cùng nhau biến mất không thấy gì nữa

    Âm thanh lạnh như băng khiến cho Dịch Trọng cùng với mấy Hoàng Huyền cao thủ của Liễu chi nhất tộc không khỏi như rơi vào trong hầm băng, dĩ nhiên lại bị vứt bỏ như vậy.

     
  5. Lôi Soái

    Lôi Soái And so the legend begin! Đại Boss

    Tham gia ngày:
    22/8/14
    Bài viết:
    97,915
    Được thích:
    361,526
    Đế Quân
    Tác giả: Ngốc Tiểu Ngưu
    Chương 1126: Hồn phách độ kiếp.

    Nhóm dịch: Sói già
    Nguồn: Vipvandan
    Share: goctruyen






    - Tử Huyên, phế đi Dịch Trọng lão ma.

    - Đừng, đừng mà

    Nghe được câu này, Dịch Trọng lão ma vội vàng kêu to:

    - Công tử cô nương, đừng giết ta, ta là cốc chủ Táng Thiên Cốc, mặc dù cái thân phận này không được tốt lắm nhưng Táng Thiên Cốc dầu gì cũng là một phương thế lực không tệ, tin tưởng nhị vị nhất định sẽ có chỗ dùng đến.

    Thần Dạ thản nhiên nói:

    - Làm chó phải có giác ngộ của chó, hơn nữa ta cũng rất muốn biết sống sót như chó sẽ là bộ dạng thế nào.

    - Đừng giết ta!

    Dịch Trọng lão ma kêu to:

    - Công tử, nhị vị nhất định sẽ có chỗ dùng đến ta, ta cam đoan từ nay về sau làm trâu làm ngựa cho các ngươi, cầu các ngươi đừng giết ta!

    - Dịch Trọng, ngươi biết vợ chồng Phong Ma không?

    - Phong Ma?

    Dịch Trọng lão ma nao nao, chợt đã hiểu rõ, ánh mắt cầu xin tha thử nhìn về phía Thần Dạ và Tử Huyên không khỏi biến thành dữ tợn cực độ, hắn dĩ nhiên rất rõ ràng, đối phương không thể nào buông tha hắn được.

    - Tiện nhân, mặc dù chết lão phu đều phải kéo theo ngươi cùng xuống hoàng tuyền.

    Thần Dạ lạnh lùng nở nụ cười, không nói gì, Võ Vô Lăng Dịch Trọng lão ma ở dưới tay Tử Huyên vốn không hề có bất kỳ sức phản kháng nào, chợt thu hồi ánh mắt ngược lại nhìn về phía mấy vị Hoàng Huyền cao thủ của Liễu chi nhất tộc.

    Còn không đợi Thần Dạ nói gì đã có một người trong đó tức giận quát:

    - Muốn giết cứ giếtm, muốn đối đãi chúng ta giống như Dịch Trọng lão ma thì mơ đi.

    Trong mắt Thần Dạ lộ vẻ khác thường, ngược lại không nghĩ đến những người này còn có mấy phần cốt khí, xem ra cấp dưới Liễu chi nhất tộc đứng đắn và nửa đường đầu nhập vào thủy chung vẫn có một ít khác nhau

    - Ta muốn giết các ngươi rất dễ dàng, chỉ là các ngươi cam tâm cứ như vậy chết sao?

    Nhìn những người kia, Thần Dạ lạnh nhạt hỏi

    Những người kia lập tức trầm mặc lại.

    Thần Dạ liếc nhìn phía chân trời lập tức nói:

    - Cho các ngươi thời gian hảo hảo cân nhắc một chút, đợi sau khi nơi này bình tĩnh lại nếu như các ngươi còn không suy nghĩ cẩn thận thì ta cũng chỉ có thể thành toàn các ngươi thôi.

    Mấy cao thủ Hoàng Huyền cảnh giới đối với Thần Dạ hiện giờ mà nói đã không có tác dụng quá lớn, nhưng thân phận của bọn hắn đối với Thần Dạ vẫn có tác dụng nhất định.

    Cùng Liễu chi nhất tộc tuy chưa nói đến không chết không ngớt nhưng ít nhất cũng kết xuống thù hận nhất định, nhưng đối với thế lực này hắn vẫn biết quá ít, Thần Dạ cần bọn hắn nói cho hắn biết mọi thứ về Liễu chi nhất tộc.

    Có lẽ bọn hắn biết được cũng sẽ không quá nhiều, nhưng nhất định có thể cho Thần Dạ một cái hiểu rõ đại khái về Liễu chi nhất tộc.

    Rầm rầm.

    Lôi điện màu đen khổng lồ một đạo đón lấy một đạo như mưa rơi phô thiên cái địa đánh xuống, trong phương khu vực này đã không còn khí tức khác xuất hiện bởi vậy tất cả lôi điện lực lượng đều đánh về phía bổn mạng hồn phách

    Có Lôi Đan giúp đỡ mặc dù là không giống như Liễu Tông Thần, bổn mạng hồn phách ứng phó cũng sẽ không quá mức gian nan

    Đương nhiên Thần Dạ cũng hiểu rõ, dựa vào Lôi Đan đến hóa giải Thiên Phạt lôi kiếp là việc không thể, vào lúc này Thần Dạ Lôi Đan hấp thu đến đầy đủ Lôi Đình lực lượng từ đó lưu lại cho bản thân

    Thần Dạ muốn nhờ những Lôi Đình chi lực này để khiến thân thể hắn triệt để dung hợp với Ngọc Long khung xương.

    Cho đến lúc đó Bách Chiến Quyết của hắn mới xem như chính thức hoàn mỹ, uy lực do Chân Long Hóa Thân sinh ra cũng có thể khiến hắn khiếu ngạo trong Hoàng Huyền cảnh giới.

    Trọng yếu nhất là sau khi Bách Chiến Quyết hoàn mỹ hắn mới có thể từ trong tay Phong Ma đạt được công pháp luyện thế mà Thanh Đế lưu lại, Tam Túc Hỏa Long đã từng nói qua, phóng mắt khắp thiên địa chỉ có công pháp luyện thế của Thanh Đế mới là cao cấp nhất

    Điểm này Thần Dạ đã nghe qua, hắn vẫn rất chờ mong lấy

    Phanh phanh phanh.

    Từng đạo lôi điện màu đen xỏ xuyên qua Thiên Địa, cuối cùng hung hăng oanh kích lên màn hào quang đen kịt ở ngoài thân bổn mạng hồn phách, bởi vì có Lôi Đan nên mỗi một đạo thần lôi đánh xuống tuy rằng đánh tan hắc sắc hào quang kia, nhưng ở trước mặt Lôi Đan, Lôi Đình chi lực cường đại liền giống như gặp phải hấp lực cường đại, dùng tốc độ cực nhanh bị Lôi Đan hấp thu, chỉ có một bộ phận vô cùng nhỏ trong đó là đánh xuống trên người bổn mạng.

    Mà một bộ phận công kích này lại không thể lay chuyển trạng thái bổn mạng hồn phách được.

    - Bản tôn, không sai biệt lắm.

    Thanh âm bổn mạng hồn phách đột nhiên vang vọng trong đầu Thần Dạ.

    Thần Dạ hít một ngụm không khí hỗn loạn, lúc đạt được Hồn Biến hắn chỉ vừa rời Đại Hoa, đến giờ thoáng cái đã qua mười năm.

    Chỉ trong mười năm từ Hồn Biến Sơ Hình cho tới hôm nay sắp tiến vào Đăng Đường chi cảnh, rốt cục cũng đi đến một bước này

    Theo thường nhân thấy thì con đường này Thần Dạ đi cực kỳ nhẹ nhõm, mặc dù là Cổ Đế năm đó muốn đạt đến một bước này cũng tốn thời gian gấp bội Thần Dạ.

    Ở trên con đường này, so sánh với tu luyện huyền khí và thân thể thì Thần Dạ quả thật dễ dàng hơn rất nhiều, đủ loại gặp gỡ mới đúc thành huy hoàng của Thần Dạ hôm nay.

    - Đăng Đường chi cảnh!

    Thần Dạ đột nhiên quát to một tiếng, miếng Lôi Đan kia liền như điện lướt lại vào trong mi tâm Thần Dạ, lập tức từng đạo hồ quang điện liền như ngân xà tán loạn trong cơ thể hắn.

    Nhưng đối diện với điều này Thần Dạ làm như không thấy, hắn hiện giờ muốn nhất chính là Hồn Biến tấn giai

    Tầng mây hắc sắc nơi phía chân đang điên cuồng co rút lại, không có chút tiếng oanh minh truyền ra, chỉ có loại áp lực này ngược lại khiến cho không khí trong thiên địa đều như đọng lại, có chấn động cực kỳ đáng sợ chậm rãi tuôn ra.

    Mặc cho ai cũng có thể cảm giác được, sau khi im lặng thế này, Phong Bạo một khi bộc phát sẽ đáng sợ đến mức nào.

    Ở trên không trung, bổn mạng hồn phách dương thân đứng thẳng, hắc sắc hào quang đã thâm thúy đến cực hạn vẫn như sóng nước tầng tầng nhộn nhạo ra, phạm vi trăm mét thoáng cái đã bị hắc sắc hào quang này tràn ngập, giơ tay ra không thể thấy được năm ngón.

    Hào khí áp lực bao phủ toàn bộ Thiên Địa, tầng mây hắc sắc vốn bao trùm cả vòm trời giờ phút này lại thình lình như một bàn tay người.

    Ông ông

    Vào thời khắc này Lôi Vân như bàn tay kia đột nhiên xoay tròn lấy như thiểm điện, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy, ở giữa Lôi Vân nhỏ nhỏ kia như có một thứ gì đó thò đầu ra.

    Ngay trong tích tắc này, Thiên Địa ầm ầm vang vọng ra thanh âm kinh thiên, không gian chung quanh nhanh chóng lõm xuống, sinh vật ló ra kia chậm chạp bước ra.

    Chỉ một lát nó đã xuất hiện nơi phía chân trời, sinh vật nho nhỏ kia tựa như một đầu tiểu Lôi Long bản thu nhỏ, toàn thân lóe ra hào quang ngăm đen, thoạt nhìn thập phần đáng yêu

    Nhưng chính vì đầu Lôi Long nho nhỏ này xuất hiện, nháy mắt toàn bộ Thiên Địa đều lắc lư kịch liệt, uy áp đáng sợ tràn ngập cả phương hư không này.

    Oanh.


     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.