Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1382: Huyết mang đầy trời. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Một ngày, từ trong một địa phương xa xôi Trung Vực đột nhiên hiện ra một đạo hồng quang khổng lồ bắn thẳng lên bầu trời. Từ xa nhìn lại đạo hồng quang kia thật giống như một đạo huyết trụ xuyên thẳng vào chín tầng trời cao. Đạo huyết trụ dựng đứng sừng sững suốt một ngày, sau đó ầm ầm nổ tung, huyết mang ngập trời rít gào hướng bốn phương tám hướng điên cuồng thổi quét tới. Những nơi huyết mang đi qua, toàn bộ cỏ cây sinh linh đều hóa thành huyết vụ dung nhập vào trong huyết mang, ngay cả mặt đất nhìn qua cũng như bị máu tươi tẩm ngâm, biến thành một mảnh đỏ sậm. Những vị cao thủ tu vi khá cao dù kịp thời chạy thoát trước khi huyết mang bao phủ, nhưng đồ hoảng sợ đến tuôn mồ hôi lạnh, cảnh tượng như thế bọn hắn chưa từng nhìn thấy qua bao giờ. Nhưng bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới khi họ nghĩ huyết mang đã dừng lại, sẽ chậm rãi tiêu tán trong thiên địa, nhưng chỉ sau một lát huyết mang lại tiếp tục tràn ra ngoài. - Oanh! Huyết mang bắt đầu khởi động, chẳng những tốc độ cực nhanh hơn nữa vì hấp thu vô số máu huyết sinh linh lại giống như có được linh trí, rít gào như mãnh thú không ngừng khuếch tán. - Ah… Những người kia rốt cục không còn thời gian né tránh, bọn hắn chỉ đạt tới địa huyền cảnh giới, luôn nghĩ mình đã rất cao minh nên không nghĩ tới có một ngày lâm vào hoàn cảnh hôm nay. Chỉ chốc lát cả thiên địa đã biến thành một mảnh hoang vu… Chỉ vài ngày ngắn ngủi cả Trung Vực đều đã biết mảnh huyết mang khủng bố kia tồn tại. Lúc ban đầu cũng có một ít thế lực mới phát triển cùng cao thủ tự nhận là cường đại nhìn thấy tình cảnh này liền tổ chức đội ngũ đi tìm hiểu nguyên nhân, đồng thời muốn cùng nhau liên thủ tiêu diệt dị vật huyết mang kia. Nhưng khi huyết mang tràn tới, vô số người không hề có chút lực ngăn cản đã bị cắn nuốt hoàn toàn. Chỉ hơn nửa tháng thời gian đã có vô số sinh linh bị cắn nuốt khiến huyết mang càng thêm khủng bố lẫn cường đại, những nơi nó đi qua chẳng khác gì châu chấu quá cảnh, không còn lưu lại chút sự sống nào. Một tháng thời gian trôi qua, người trong Trung Vực rõ ràng phát hiện bầu trời không còn màu xanh thẳm, đã biến đổi thành màu đỏ tươi đáng sợ. Sở dĩ có cảnh tượng như vậy cũng không phải do huyết mang đã chiếm lĩnh cả Trung Vực, mà là khi huyết mang đi qua một số địa vực rốt cục đã bị ngăn cản bên ngoài. Những lực ngăn cản cường đại này là do các thế lực lớn đã phong sơn cùng một số cao thủ lánh đời lúc trước làm ra. Khi huyết mang tấn công, cho dù họ không muốn nhúng tay vào nhưng huyết mang quá mức đáng sợ, bởi vì nó có thể ăn mòn kết giới của bọn họ bố trí, cuối cùng họ chỉ có thể ra tay ngăn cản nó. Rốt cục nhờ có những người này ra tay, huyết mang mới có xu thế ngừng tiếp tục lan tràn. Nhưng tới cuối cùng các thế lực cùng các cao thủ cường đại đều phải bất đắc dĩ bỏ qua căn cơ của mình, cùng nhau tụ tập chung một chỗ, bọn họ hiểu được chỉ có thể liên thủ cùng nhau mới có khả năng ngăn cản huyết mang tiếp tục đánh tới. Mà bọn họ cũng biết một khi không còn họ ngăn trở, như vậy cả Trung Vực sẽ bị huyết mang hoàn toàn bao phủ, địa phương tượng trưng cho võ đạo hưng thịnh nhất thiên hạ từ nay về sau sẽ biến thành tử địa. Vì thế cả Trung Vực biến thành trầm mặc, nhìn huyết mang lơ lửng trên bầu trời, trong mắt họ đều tràn ngập tuyệt vọng. - Đúng rồi, còn có bốn thế lực siêu cấp cùng Dạ Minh không thấy xuất hiện… Thời khắc này đột nhiên truyền ra một câu nói, nháy mắt vẻ tuyệt vọng của mọi người đều biến mất, bởi vì họ vừa thấy được một tia hi vọng mới! Thời gian đã qua hơn một năm rưỡi… Bên trong không gian tràn ngập thiên địa linh khí, tu vi của mỗi người đều tăng lên trong phạm vi lớn. Bởi vì tốc độ của thời gian khác với bên ngoài, mọi người tu luyện xem như đã hơn bốn năm, hơn nữa thiên địa linh khí dày đặc, nhờ vậy mỗi người đều đạt được lợi ích thật lớn. Trong khoảng thời gian này Ngao Thiên thành công đột phá thiên huyền cửu trọng, dù vẫn chưa đạt tới đỉnh phong nhưng với thể chất của thần thú cho dù gặp lại phó điện chủ Tà Đế Điện cũng không đến nỗi chật vật như ngày trước. Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần cũng gia tăng hơn không ít. Nhóm người của Thiên Nhàn cùng Yên Sơn lão nhân đã đạt tới cảnh giới thiên huyền nhị trọng trở lên. Hiện tại cao thủ Dạ Minh trừ bỏ Tà Đế Điện đã xứng đáng trở thành thế lực mạnh nhất trong thiên hạ. Qua một thời gian tu luyện, Tử Huyên là người tiến bộ nhiều nhất. Mà nhóm người Diệp Thước đã đạt tới thiên huyền nhất trọng cảnh giới. Nhưng Thần Dạ cùng phu thê Phong Ma vẫn bị giữ lại ở thánh huyền đỉnh, chưa thể đột phá thiên huyền cảnh giới. Bởi vì cả ba người từng đi qua Linh Hồn Giới tại Táng Hồn sơn mạch, độ dày huyền khí đã tăng tới mức đáng sợ, bởi vậy họ càng cần thật nhiều năng lượng mới có thể thăng cấp, hơn nữa cũng phải dùng thời gian nhiều hơn người khác rất nhiều. Ngay lúc mọi người dự định tiếp tục tu luyện, Thần Dạ đột nhiên tỉnh lại, sau đó cùng Tử Huyên bay vọt lên giữa không trung. - Ông ông… Ngay lúc này Chân Linh Chi Tâm đột nhiên xoay quanh bay lên. Vào thời điểm hiện tại, Thần Dạ khống chế Chân Linh Chi Tâm bao phủ lấy mọi người nhưng không toàn bộ những người có mặt. Trong những cao thủ thiên huyền có cả Ngao Thiên, Thành Tự Tại, Băng Linh Hổ Giao, Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần. Mặc dù Chân Linh Chi Tâm là do Tiêu Nhược thư sinh lưu lại, bên trong ẩn chứa bao nhiêu tinh hoa cũng không ai biết được, phân chia cho nhiều người chỉ sợ không đạt được kết quả như ý. Đối với ý tưởng của Thần Dạ mọi người cũng không có dị nghị, cho dù hắn chỉ sử dụng cho riêng mình thì mọi người cũng không có ý kiến. - Chư vị, trong khoảng thời gian này ta tiếp xúc với Chân Linh Chi Tâm, biết được bên trong ẩn chứa tinh hoa cả đời của Tiêu Nhược tiền bối, nhưng bên trong cũng cực kỳ nguy hiểm, dù sao trình tự của tiền bối chúng ta cũng chưa chắc tiếp nhận được. Nhìn quanh một vòng Thần Dạ ngưng trọng nói: - Năng lượng cùng tinh hoa của Chân Linh Chi Tâm xuất hiện, các ngươi tận khả năng hấp thu cùng tìm hiểu, nhưng ngàn vạn lần đừng miễn cưỡng, còn chưa đạt tới cảnh giới kia chúng ta không thể nắm giữ quá nhiều năng lượng, nên tận sức mà làm thì tốt hơn. - Thần Dạ, ngươi yên tâm, chúng ta cũng không phải kẻ lỗ mãng. Ngao Thiên lập tức đáp lời. Nghe vậy Thần Dạ trầm giọng nói: - Ta không phải lo lắng cho các vị mà là vì bọn họ… Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên bất đắc dĩ bĩu môi nói: - Thần Dạ, đừng nói nhảm, hiện tại ngươi còn chưa phải là đối thủ của chúng ta, đừng nói lời vô ích, từ năm xưa đối chiến ở Tuấn Ngạn Bảng tại đế đô ta vẫn luôn cảm thấy bất phục nữa kia. - Cả ta cũng cảm thấy rất khó chịu khi bại trong tay hắn ở lần đầu tiên gặp mặt, hắc hắc… Phong Ma cười hắc hắc nói. - Một khi đã như vậy thì chúng ta bắt đầu! - Ông… Thần Dạ dứt lời, Chân Linh Chi Tâm nhất thời phân hóa, dựa theo tâm ý của Thần Dạ chia ra hơn mười đạo khí tức bao phủ mọi người.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1383: Biến cố Trung Vực. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Năng lượng cuồng bạo đập vào, huyền khí lan tràn bao trùm toàn bộ thân thể, Thần Dạ phát hiện huyền khí của mình bị năng lượng của Chân Linh Chi Tâm xâm nhập thật không chịu nổi một kích. - Còn lại mấy tháng thời gian, nhất định phải tranh thủ trước khi Trạc Ly tiền bối xuất quan phải thông hiểu toàn bộ tâm đắc của Tiêu Nhược thư sinh lưu lại, bằng không thật sự không còn cơ hội… Không chỉ lo lắng về thời gian, trong lòng Thần Dạ còn có nỗi lo lắng khác, có một vài sự tình thật sự không đơn giản như bề ngoài nhìn thấy… Từ trên chín tầng trời nhìn xuống, liền phát hiện trên bầu trời địa vực nơi này ngoại trừ một ít địa phương, cơ hồ còn lại đều bị huyết mang bao phủ. Hiện tại thật nhiều thế lực đứng đầu cùng cao thủ lợi hại liên hợp chung một nơi, ngăn trở huyết mang chiếm lĩnh nơi này. Nhưng còn có thể ngăn cản được bao lâu, điều này mọi người không khả năng quyết định. Uy lực của huyết mang tựa hồ luôn tăng cường, mà thực lực của mọi người cũng chỉ dừng lại ở nơi đó…Mà nỗi tuyệt vọng của mọi người sau khi có người nhắc đến các siêu cấp thế lực cùng Dạ Minh đều dần dần chuyển hóa. Nhưng vài ngày trôi qua, thậm chí hơn mười ngày, vẫn chưa từng nhìn thấy trong thiên địa có chút nào biến hóa. Huyết mang vẫn bao phủ như trước, có cao thủ thiên huyền bất chấp uy hiếp mạnh mẽ xuyên phá ra ngoài, nhưng sau khi ra ngoài mới phát hiện khắp nơi đều bị huyết mang bao phủ. Nhưng nếu đem ra so sánh, hiện giờ huyết mang bao phủ cũng không biến địa vực thành tử địa ngàn dặm như trước, nói cách khác, lúc huyết mang đi qua cũng không lập tức giết hại hàng vạn hàng ngàn sinh linh. Nhưng mặc dù vậy vẫn không làm mọi người được yên tâm, chỉ cần một ngày huyết mang chưa tiêu tan, uy hiếp sinh tử vẫn sẽ không tan biến. Hơn nữa tuy rằng huyết mang không tiếp tục tàn sát bừa bãi sinh linh, nhưng mọi người đều thật rõ ràng đây chỉ là tạm thời, hiện tại không biết do nguyên nhân gì mà uy lực huyết mang không hung tàn như lúc ban đầu xuất hiện, nhưng sớm hay muộn nó sẽ biểu hiện ra sự tàn nhẫn của mình lần thứ hai. Thời gian chờ đợi trôi qua từng ngày, càng nhiều người ngày càng tuyệt vọng, nếu còn kéo dài chỉ sợ không cần đợi huyết mang tiếp tục tàn sát, bọn họ cũng đã tự mình kết liễu. Bất đắc dĩ, lại có cao thủ thiên huyền xuyên phá huyết mang đáng sợ, hướng xa xa bay đi, họ không phải muốn chạy trốn, mà trên thực tế hiện giờ không còn chỗ để trốn. Nơi họ muốn đi là địa bàn của bốn thế lực siêu cấp cùng Dạ Minh. Khi bọn họ chia nhau chạy tới những địa phương kia lại thở ra một hơi nhẹ nhõm, bởi vì trên bầu trời năm đại thế lực đứng đầu rốt cục không thấy huyết mang bao phủ, những chỗ này cũng không bị huyết mang bừa bãi tàn sát. Nhưng những cao thủ đến cầu viện lại không đủ thực lực phá vỡ kết giới bao phủ quanh năm đại thế lực kia. Trong lúc nhất thời các vị cao thủ đều hiện lên nỗi tuyệt vọng, chẳng lẽ đại kiếp nạn đã hàng lâm xuống thiên hạ này rồi hay sao? Đợi thêm vài ngày thời gian vẫn không nhìn thấy năm đại thế lực có chút gì biến hóa, những cao thủ kia cực kỳ bất đắc dĩ đành thất vọng rời đi. Tuy rằng địa phương nơi đây không bị huyết quang bao phủ, chính là nơi sinh tồn duy nhất, nhưng loại sinh tồn này còn kéo dài được bao lâu, nguồn gốc chính là tiêu diệt huyết mang kia. Dạ Minh, bên trong không gian thần kỳ của Tử Huyên. Thời gian nhanh chóng trôi qua, ở thế giới bên ngoài đã qua một tháng, mà bên trong không gian đã là mấy tháng. Mấy tháng thời gian cũng đủ giúp bọn họ thành công luyện hóa năng lượng thu về cho mình dùng. Lúc này Ngao Thiên đã đạt tới cảnh giới thiên huyền cửu trọng đỉnh, trên người tản mát ra uy nghiêm, ngay cả không gian của Tử Huyên giống như cũng nhận lấy ảnh hưởng, mọi người đều cảm nhận được hiện tại ngay cả đạo hư ảnh của phó điện chủ Tà Đế Điện cũng không phải đối thủ của Ngao Thiên. Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần đều đạt tới thiên huyền cửu trọng, nhưng nếu hai người liên thủ muốn đại chiến phó điện chủ Tà Đế Điện cũng không phải không có cách nào. Làm Thần Dạ cảm thấy khiếp sợ chính là Thành Tự Tại, tu vi của hắn vốn kém hơn Đế Thích Thiên cùng Mộc Nguyên Thần, nhưng không nghĩ tới hắn lại đạt được cảnh giới cùng cấp với hai người kia. Mà dưới cảm giác của Ngao Thiên, tu vi chân thật của Thành Tự Tại còn hơn thiên huyền cửu trọng. Dù không bằng Ngao Thiên, nhưng chỉ còn cách một đường không xa. Nhóm người Diệp Thước…chẳng những là Thần Dạ, dù là Ngao Thiên cùng Thành Tự Tại cũng không thể cảm giác ra tu vi chân thật của bọn họ, thực lực của họ đã tinh tiến rất lớn, nhưng rốt cục bao nhiêu thì không biết. Thần Dạ không khỏi nhìn nhóm người Diệp Thước thêm vài lần, Phong Ma cùng U Nhi là người thừa kế của hai vị đại đế, trên người của họ vốn lưu lại thiên đạo lực của hai vị đại đế lưu lại. Đích xác Diệp Thước từng ở lại Vạn Quỷ Thâm Uyên tại Táng Hồn sơn mạch hơn ba năm thời gian, đạt được truyền thừa Tu La, luyện tu la lực, xem như thế gian vô song. Huyền Lăng vốn là tiên thiên vô thượng kiếm thể, phóng mắt khắp thiên hạ dù là Huyền Đế cũng từng nói qua, năm người trên đương kim thế gian có thể đạt tới cảnh giới này cũng chỉ có Huyền Lăng. Mà Liễu Nghiên là thiên thánh thể, thần bí khó lường, dù là Thần Dạ từng tự mình trợ giúp Liễu Nghiên cũng không cách nào lý giải thiên thánh thể là gì. Về phần Thiết Dịch Thiên, Thần Dạ không khỏi liếc mắt nhìn Thành Tự Tại, sư phụ đã bất phàm, thân làm đệ tử lại hỗn hợp sở học của Thành Tự Tại, hơn nữa với kỳ ngộ của chính hắn, thật sự là trò giỏi hơn thầy. - Thời gian đã đến… Thần Dạ còn chưa dứt lời, mọi người không khỏi ngây ra, còn gần một năm mới tới ngày hẹn với Tà Đế Điện, nhưng nhìn thấy lực chú ý của Thần Dạ tập trung lên người Tử Huyên, lại vô cùng khẩn trương, mọi người nhất thời đã hiểu được. - Vậy thì đi thôi. Tử Huyên cực kỳ bình tĩnh, tâm niệm vừa động, mọi người chỉ cảm thấy choáng váng sau đó xuất hiện ở thế giới bên ngoài. Vừa xuất hiện, thần sắc mọi người liền kinh hãi. Kết giới cường đại ngăn cản hết thảy ngoại lực xâm nhập vào, nhưng màu sắc của bầu trời xa xa lại bị mọi người rõ ràng chứng kiến. - Bên ngoài có người, đi xem, thiên địa này rốt cục đã phát sinh biến hóa ra sao… Kết giới cường đại vừa mở ra, huyết mang khổng lồ trên bầu trời lập tức tuôn tràn qua tới. Nhóm người Thần Dạ cau chặt mày, cảm nhận được bên trong huyết mang ẩn chứa tà khí thật dày đặc, xem ra Tà Đế Điện đã bắt đầu ra tay. Huyết mang ngập trời giáng xuống, sinh cơ rất nhanh tiêu tán biến mất. Vị cao thủ chạy đến Dạ Minh cầu viện còn chưa kịp rời đi, nhất thời cảm thấy vô cùng kinh sợ, uy lực khi huyết mang bạo động đã vượt qua năng lượng của hắn tán phát, nói cách khác bị huyết mang bao phủ hắn sẽ không còn khả năng sống sót. - Cút! Ngay khi vị cao thủ đang cảm thấy bi ai, đột nhiên vang lên một tiếng quát khẽ, hắn rõ ràng nhìn thấy huyết mang như gặp phải khắc tinh vội vàng thối lui thật nhanh.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1384: Kỳ Lân Huyết. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Một đạo thân ảnh từ trong Dạ Minh bay ra, tiếp theo sau nhiều thân ảnh cùng xuất hiện, huyết mang tựa hồ cảm ứng được áp lực càng lớn, không khỏi tiếp tục thối lui ra xa. - Tử minh chủ, Ngao tiền bối, Thành tiền bối, chư vị… Nhìn nhóm cao thủ đột nhiên xuất hiện, vị cao thủ kia rốt cục không còn cách nào áp chế được nỗi mừng rỡ trong lòng. - Đã xảy ra chuyện gì? Tử Huyên trầm giọng hỏi, thực lực của nàng hiện tại không còn ai biết được nàng đã tăng lên tới cấp bậc nào. - Tử minh chủ. Cao thủ kia đem những chuyện đã xảy ra trong thời gian gần đây kể rõ lại một lần, sau đó mừng như điên nói: - Nhìn thấy các vị không có chuyện gì thật sự là quá tốt, cuối cùng thiên hạ lại có thêm vài phần hi vọng… - Tà Đế Điện đúng là thủ bút thật lớn. Nhìn một mảnh huyết mang ngập trời xa xa, sát ý từ thân thể Thần Dạ bộc phát thổi quét như cuồng phong. Cao thủ kia vội nói: - Phải đó, hiện giờ huyết mang cơ hồ bao phủ cả Trung Vực, lúc mới xuất hiện những nơi nó đi qua không còn sinh linh ngọn cỏ sống sót, dù hiện tại không biến thành tử địa nhưng đại bộ phận mọi người đều tụ tập tại Lam Tinh thành chờ nó bộc phát lần nữa, hiện tại ta đợi được các vị đi ra, nhưng không biết những vị cao thủ đi cầu viện khác có chờ được cao thủ của bốn siêu cấp thế lực khác xuất hiện hay không… - Bốn siêu cấp thế lực? Thần Dạ cười trào phúng nói. Thanh âm tiếng cười giễu cợt làm trong lòng vị cao thủ kia trầm xuống, có ai không biết ân oán giữa Dạ Minh cùng Thiên tộc, Liễu tộc, hiện tại Dạ Minh cường đại như vậy chỉ sợ là… - Ngao tiền bối, ngài đi cùng hắn đến Lam Tinh thành, thuận tiện nhìn xem những địa phương khác tình huống thế nào. Mặt khác cũng nhìn xem những địa vực khác ra sao… Với tu vi của Ngao Thiên chỉ cần không gặp phải Tà Đế hay điện chủ Tà Đế Điện cũng không ai có thể làm gì được hắn, mặc dù huyết mang bao phủ ngập trời nhưng Thần Dạ vẫn rất có tin tưởng đối với hắn. - Công tử, còn ngươi? Ngao Thiên hỏi. Thần Dạ nói: - Thành tiền bối sẽ theo giúp ta, còn có Tử Huyên, những người còn lại lưu thủ ở Dạ Minh phòng ngừa Tà Đế Điện đến tập kích. - Có Tự Tại huynh đệ đi cùng ta cũng yên tâm. Ngao Thiên liếc mắt nhìn Thần Dạ như hiểu ý, trên thiên hạ này bây giờ có thể uy hiếp được Thành Tự Tại cũng không còn vài người, hơn nữa còn có Thần Dạ cùng Tử Huyên đi cùng. - Chúng ta đi thôi. Ngao Thiên nói. Vị cao thủ kia ngẩn ra: - Ngao tiền bối, chỉ một mình ngài… Thần sắc Thần Dạ thoáng sầm xuống, kiếp nạn của thiên hạ không quan hệ gì tới hắn, nếu không phải trùng hợp vừa ra khỏi kết giới gặp được người này, hắn cũng sẽ không để ý tới. Hơn nữa hiện tại không có việc gì có thể so sánh được với an nguy của Tử Huyên. Nhìn thấy thần sắc tối tăm của Thần Dạ, vị cao thủ kia vội nói: - Tử minh chủ, chư vị tiền bối, không phải ta lòng tham không đáy mà là vì tình hình bây giờ thật nghiêm trọng, nếu mọi người không đồng tâm hiệp lực chỉ sợ rằng… - Ngươi muốn bắt buộc chúng ta! Trưởng Tôn Nhiên nói: - Ngươi nghĩ hiện tại chúng ta còn không biết rõ tình hình là thế nào, ngươi muốn chúng ta làm gì đây? Thần Dạ hít sâu một hơi nhìn huyết mang xa xa trên bầu trời, nói: - Để Ngao tiền bối cùng ngươi trở về, tìm hiểu kỹ tình huống một phen, nếu các ngươi vẫn chưa yên tâm thì di chuyển qua chỗ của Dạ Minh ở lại. - Dạ dạ, đa tạ công tử. Vị cao thủ kia vội vàng nói. Thần Dạ cười lạnh, lập tức bay vút về hướng nơi ở của Kỳ Lân bộ tộc, Tử Huyên cùng Thành Tự Tại đều theo sát phía sau, những nơi ba người đi qua huyết mang vội vàng tản lui tránh né giống như gặp phải khắc tinh. Ba người bay đi thật nhanh, chỉ một ngày sau đã tới nơi ở của Kỳ Lân bộ tộc. Đoạn đường này mặc dù thường xuyên xé rách không gian di chuyển, nhưng trạng huống bên ngoài đều nằm trong cảm giác của ba người. Chỉ còn lại vài địa phương vẫn đang chống đỡ, những nơi khác đã bị huyết mang hoàn toàn bao phủ. Thủ bút lớn như vậy thật sự làm cho ba người tự nhận không cách nào làm được. Vừa rời khỏi không gian thông đạo, thần sắc Thần Dạ cùng Tử Huyên thoáng biến đổi. Không gian nơi ở Kỳ Lân bộ tộc đồng dạng bị huyết mang ngập trời bao phủ, mà huyết mang tựa hồ càng thêm mẫn cảm với không gian nơi này, không ngừng sôi trào cuồn cuộn không thôi. May mắn kết giới phong ấn ở đây đủ cường đại, có thể đem huyết mang ngăn cản bên ngoài. - Chúng ta đi vào! Giờ khắc này Thần Dạ đã không thể tiếp tục chờ đợi, vươn tay vẽ ra một kết giới, nhất thời một cánh cửa xuất hiện giúp cho hắn dễ dàng tiến vào bên trong kết giới phong ấn kia. Ánh mắt Thành Tự Tại thoáng lóe ra, hiện tại thực lực của Thần Dạ đã càng thêm đáng sợ, dù chính bản thân Thành Tự Tại cũng chưa chắc dễ dàng phá vỡ. Sau khi tiến vào bên trong, vẻ mặt Tử Huyên cùng Thần Dạ càng thêm ngưng trọng. Trong mảnh không gian khổng lồ này, huyết quang khởi động bao trùm khắp nơi, thiên địa linh khí không ngừng trôi nổi khắp không gian. Nếu không phải huyết quang nơi này không xen lẫn tà khí, Tử Huyên cơ hồ cho rằng huyết mang bên ngoài đã xâm nhập khắp cả phiến không gian nơi đây. Nhưng tình huống như vậy cũng không phải là chuyện tốt, bởi vì Trạc Ly đang ở lại đây tiếp nhận truyền thừa của tiền bối Kỳ Lân bộ tộc. - Minh chủ, công tử, không cần phải lo lắng. Nhìn thấy thần sắc khẩn trương của hai người, Thành Tự Tại nói: - Huyết quang nơi này dày đặc như vậy, nếu lão phu suy đoán không sai hẳn là Kỳ Lân Huyết. - Kỳ Lân Huyết? Thần Dạ cùng Tử Huyên nghi hoặc nhìn Thành Tự Tại. Thành Tự Tại gật đầu nói: - Tuy rằng lão phu chưa từng tiếp xúc với Kỳ Lân bộ tộc, nhưng các tiền bối cũng từng tiếp xúc qua, nên có lưu lại một ít tin tức. - Kỳ Lân bộ tộc xưa nay có huyết mạch vô cùng kỳ lạ, họ không giống như bất kỳ sinh linh nào trong thiên hạ đều có bổn mạng máu huyết, Kỳ Lân bộ tộc thì khác, cho dù chảy hết bổn mạng máu huyết cũng sẽ không tiêu tán trong thiên địa, mà chỉ phiêu đãng trong không gian, đợi sau khi tộc nhân của họ đạt tới cảnh giới đầy đủ liền có thể dùng mật pháp của Kỳ Lân tộc đem bổn mệnh máu huyết triệu hoán trở về. Vừa nói vừa nhìn lên bầu trời, Thành Tự Tại nói tiếp: - Hiện giờ nhìn cảnh tượng này xem ra vận khí của Trạc Ly không tệ, đã thành công triệu hoán bổn mệnh máu huyết của các tiền bối Kỳ Lân tộc, mượn nhờ bổn mệnh máu huyết giúp thực lực của hắn thêm tinh tiến. Nếu không phải Trạc Ly xảy ra biến cố, Thần Dạ đã yên tâm hơn, bay thẳng về hướng tế đàn của Kỳ Lân bộ tộc. Hiện tại huyết quang nơi khu vực tế đàn càng thêm nồng đậm, cơ hồ muốn hóa thành thực chất sềnh sệch khắp cả chung quanh tế đàn. Trạc Ly ngồi xếp bằng trên tế đàn, nhìn bộ dáng của hắn tựa hồ còn chưa thanh tỉnh lại. - Thành tiền bối, tâm đắc của Tiêu Nhược thư sinh ngươi lĩnh ngộ được nhiều không? Thần Dạ nhìn qua Thành Tự Tại hỏi. Trầm ngâm một lúc Thành Tự Tại đáp: - Thiên phú của Tiêu Nhược tiền bối đích xác là ngút trời, lý giải của hắn đối với thiên đạo cho dù là bốn vị đại đế còn sống nhất định cũng phải tán thưởng…
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1385: Ngưng tụ Kỳ Lân Châu. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Tiền bối, ngươi chưa từng tiếp xúc với bốn vị đại đế sao có thể khẳng định tuyệt đối như thế? Tử Huyên hỏi. Thành Tự Tại trầm tư, nói: - Mặc dù lão phu vô duyên gặp mặt bốn vị đại đế, nhưng khi lão phu lĩnh ngộ được tâm đắc của Tiêu Nhược tiền bối, đã đại khái suy đoán một chút tu vi năm xưa của bốn vị đại đế, cảm thấy bản thân thật sự chẳng khác gì ếch ngồi đáy giếng. Ngừng một lát hắn tiếp tục nói: - Thiên đạo thật sự là hạo hãn mênh mông…không không, dùng hạo hãn mênh mông cũng không đủ so sánh, mặc kệ bản thân ngươi có giác ngộ hay không kỳ thật thiên đạo pháp tắc đều vẫn quay chung quanh ngươi. - Nếu cơ duyên đúng dịp có được lĩnh ngộ, cho dù là người bình thường cũng có thể phát huy ra uy lực lớn lao, đây là chỗ đáng sợ của thiên đạo pháp tắc. - Nhưng một khi đã có điều lĩnh ngộ đối với thiên đạo, ngươi sẽ biết thiên địa này vốn có gông cùm xiềng xích không thể đột phá, có thể nói tương đối như lao lung căn bản không thể phá vỡ. - Tương đối thôi sao? Thần Dạ chợt hỏi. Thành Tự Tại gật gật đầu: - Gọi là tương đối bởi vì hết thảy sự tình đều theo thiên đạo pháp tắc, thật sự không thể siêu việt, nhưng nếu muốn siêu việt cho dù là bỏ ra ngàn vạn năm cũng chưa chắc làm được, dù có phương pháp vẫn chưa chắc làm nổi, nếu không làm sao nói thiên đạo cao cao tại thượng nắm giữ hết thảy vận hành của thế gian đây. Đạo lý này cả Thần Dạ cùng Tử Huyên đều hiểu được. Nói tới đây Thành Tự Tại chợt thở ra: - Lão phu lĩnh ngộ về thiên đạo là mượn nhờ hỗ trợ của Tiêu Nhược tiền bối, chỉ hiểu được da lông mà thôi, mà tâm sắc của hắn lưu lại nếu có thời gian có lẽ lão phu đích xác có thể tiến thêm một bước, nhưng muốn lĩnh ngộ sâu hơn cũng chưa chắc làm được. Thành Tự Tại nhìn hai người nghiêm mặt nói: - Mỗi người đều nói thiên đạo bất công, nhưng kỳ thật có công bình hay không phải xem lòng người, dù chiếm đoạt của người khác có lẽ đạt được ưu đãi nhất thời nhưng đồng dạng cũng sẽ hạn chế tiềm lực bản thân phát triển. Thần Dạ cùng Tử Huyên đồng thời chấn động, một lát sau ôm quyền nói: - Đa tạ tiền bối chỉ điểm. Thành Tự Tại cười khoát tay: - Công tử, minh chủ cùng nhóm người Diệp Thước đều là kỳ tài ngút trời chân chính, cũng chỉ có các ngươi mới có khả năng thay đổi thế giới này, đạo lý như vậy các ngươi cũng hiểu được, lão phu chỉ là nhắc nhở một chút mà thôi. - Đúng rồi, công tử, minh chủ, lão phu thật sự rất tò mò muốn biết các ngươi đã lĩnh ngộ được bao nhiêu đây? Thành Tự Tại có vẻ hứng thú hỏi. Nghe vậy Thần Dạ cười nói: - Chẳng lẽ tiền bối không hỏi qua tiểu tử Thiết Dịch Thiên sao? Thành Tự Tại lộ ra vẻ cười gượng nói: - Chỉ sợ hiện tại dù lão phu có muốn giáo huấn hắn cũng không giáo huấn được… Tuy rằng giọng nói có vài phần ngượng ngùng nhưng trong thanh âm biểu lộ vẻ tự hào thật rõ ràng, có thể dạy dỗ ra một đệ tử giỏi hơn sư phụ đây chính là niềm kiêu ngạo của vô số người. Trầm mặc một lúc Thần Dạ nói: - Về nhóm người Diệp Thước thì ta không biết, nếu nói riêng ta, những gì Tiêu Nhược tiền bối lưu lại đã giúp ta mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới… Thần Dạ còn chưa dứt lời thì vẻ mặt Thành Tự Tại đã hiện lên vẻ tôn sùng: - Công tử quả nhiên làm cho người ta khiếp sợ! Người khác chỉ là lĩnh ngộ tâm đắc của Tiêu Nhược thư sinh lưu lại, Thần Dạ lại va chạm tới một cánh cửa đi thông một thế giới mới! Chênh lệch như vậy thật sự không biết nên dùng từ ngữ nào để hình dung. - Oanh! Đang lúc Thành Tự Tại còn đang kinh ngạc, cả phiến không gian đột nhiên chấn động, huyết quang sôi trào đầy trời, điên cuồng khởi động, cơ hồ muốn quét ngang cả thiên địa nơi này. Trạc Ly đang ngồi xếp bằng, huyết quang tràn về phía hắn, hắn chậm rãi vươn hai tay, một loạt pháp ấn nháy mắt biến hóa xuất hiện. - Ông ông… Pháp ấn thành hình, huyết quang tràn vào nhanh như chớp, sau đó không ngừng tích súc cô đọng lại. Ba người Thần Dạ rõ ràng cảm ứng được có một cỗ ba động kỳ dị nương theo theo một cỗ linh tính khó thể hình dung từ trong pháp ấn kia truyền ra. - Trạc Ly tiền bối đang ngưng tụ Kỳ Lân Châu… - Một lần nữa cô đọng Kỳ Lân Châu! Thần Dạ thở hắt ra một hơi dài, Trạc Ly từng nói qua muốn làm được như vậy phải có tu vi thiên huyền đỉnh, nếu không nhất định là không thể nào. Hiện tại tu vi của Trạc Ly đích xác rất cao thâm, chân linh của nhóm tiền bối Kỳ Lân bộ tộc sau khi bị Trạc Ly làm thức tỉnh, phát hiện cảnh suy bại của Kỳ Lân tộc liền bỏ qua quy củ cổ hủ, cho Trạc Ly sự hỗ trợ lớn nhất. Nhờ vào truyền thừa này, chỉ mới hai năm Trạc Ly đã đạt tới cảnh giới thiên huyền thất trọng. Nhưng thực lực như thế xa xa chưa đủ cho hắn ngưng tụ Kỳ Lân Châu. Xem ra sau khi Kỳ Lân Huyết được triệu hoán trở về, Trạc Ly mới dám làm như vậy. Pháp ấn biến hóa thật rõ ràng, huyết quang đầy trời rất nhanh tràn vào trong pháp ấn. Pháp ấn chậm rãi xoay tròn, vô cùng linh tính, phảng phất như những con cá nhỏ vui sướng du động, có thể cảm ứng được khi Kỳ Lân Huyết được bao phủ, sẽ nhanh chóng dung hợp, tựa hồ cũng có linh tính, chỉ có huyết sắc quang mang vẫn tản ra như trước. Càng ngày càng nhiều Kỳ Lân Huyết được hấp thu, linh tính trong pháp ấn ngày càng thêm cường thịnh, tới cuối cùng lại như sắp biến hóa. Huyết hồng quang mang phát ra tinh quang, tuy rằng có pháp ấn bao bọc, không thể bao phủ cả không gian, ở bên trong pháp ấn thật có linh tính, ngày càng thêm dày đặc, cơ hồ ngưng hóa thành thật thể! - Lấy máu của ta, khai thông thiên địa, kỳ lân hàng lâm, dĩ thân hóa Kỳ Lân Châu! Một tiếng quát khẽ vang lên, nháy mắt cả không gian phảng phất như một tòa cung điện mở cửa, từ trên bầu trời tuôn ra từng đạo khí tức cùng năng lượng, không ngừng tràn vào bên trong pháp ấn. Sắc mặt Thần Dạ không khỏi biến đổi, đang định hành động thì Thành Tự Tại đã giữ chặt tay hắn, nói: - Dĩ thân hóa Kỳ Lân Châu, Trạc Ly xem như là thần thú Kỳ Lân cuối cùng, đây là sứ mạng của hắn. - Nhưng nếu nói như vậy Trạc Ly tiền bối chẳng phải sẽ biến mất khỏi thế gian. Muốn hắn trơ mắt nhìn thấy Trạc Ly dùng bản thân trao đổi Kỳ Lân Châu, Thần Dạ thật sự không thể làm được. - Thần Dạ, sở dĩ thần thú chính là thần thú, mà không phải yêu thú, đó là bởi vì họ có truyền thừa độc đáo của riêng mình, trong chuyện truyền thừa cho tới bây giờ sẽ không mượn dùng lực lượng của những người khác, đời đời tương truyền, huyết mạch thuần túy… Thành Tự Tại nghiêm nghị nói: - Với thực lực trước mắt của ta hay ngươi, đích xác có thể giúp được Trạc Ly, khiến cho hắn không cần làm như vậy, như vậy vẫn có thể ngưng tụ ra Kỳ Lân Châu, nhưng nếu chúng ta làm như thế, truyền thừa của bộ tộc Kỳ Lân sẽ không còn hoàn mỹ, mà điểm không hoàn mỹ này dù sẽ không ảnh hưởng người đến sau Trạc Ly, nhưng ta và ngươi đều hiểu được, nếu kéo dài đi xuống Kỳ Lân bộ tộc sẽ biến thành chủng tộc yêu thú bình thường, tuy vẫn cường hãn nhưng đã không còn tư cách trở thành chí tôn trong thế giới yêu thú.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1386: Dĩ thân hóa Kỳ Lân Châu. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc - Nhưng vì sao Long tộc lại được Thanh Đế hỗ trợ? Những lời Thành Tự Tại nói Thần Dạ đều hiểu rõ ràng, nhưng truyền thừa hiện tại của Long tộc cũng đã được Thanh Đế trợ giúp rất lớn, nếu không với cừu hận của Tà Đế Điện đối với Long tộc, giờ này Long tộc cũng đã không thể khôi phục được thực lực thời kỳ đỉnh phong. - Chuyện này thì khác! Thành Tự Tại đáp: - Thanh Đế bệ hạ trợ giúp Long tộc cũng chỉ là duy trì truyền thừa của Long tộc không bị phá hư, không can dự vào truyền thừa của họ, nếu có một ngày nào đó trong tương lai Long tộc có thể sẽ bị suy tàn, mà điểm này mỗi tộc nhân Long tộc đều hiểu thật rõ ràng. - Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn Trạc Ly tiền bối rời khỏi sao? Thần Dạ có chút không cam lòng, thực lực của hắn hôm nay, lại có thêm Dạ Minh đã xem như là thế lực cường đại nhất trong thiên hạ, chỉ có Tà Đế Điện mới có thể so sánh. Nhưng thực lực như thế vẫn không bảo hộ được một bằng hữu! Thành Tự Tại thở dài, nói: - Thần Dạ, ngươi trọng tình trọng nghĩa, minh chủ cùng nhóm người Dịch Thiên cũng là như thế, chính là vì nguyên nhân này Dạ Minh mới đoàn kết chưa từng có. Lão phu cũng không muốn Trạc Ly vì Kỳ Lân bộ tộc mà bỏ qua sinh mạng, theo lão phu xem ra, đây không chỉ là sứ mạng của Trạc Ly, đồng dạng bản thân hắn cũng thật nguyện ý làm như vậy. Đúng vậy, nếu Trạc Ly không muốn như thế nào lại đi ngưng tụ Kỳ Lân Châu? Vì Kỳ Lân bộ tộc, hắn từng tình nguyện bị nhốt trong Nhất Tuyết Thiên hơn ngàn năm, hiện giờ có cơ hội tuyệt hảo đổi một mạng đối với hắn mà nói thật sự không có gì đáng do dự. - Đừng thương cảm, bây giờ điều chúng ta có thể làm là để Trạc Ly tiền bối hoàn mỹ hoàn thành nhiệm vụ lần này, không để cho hắn có bất kỳ tiếc nuối. Tử Huyên khuyên nhủ. Thần Dạ gật gật đầu, chỉ có thể như vậy. Thanh âm tiếng niệm chú dũng mãnh vang vọng chân trời, vô số chân khí cùng năng lượng đến từ thiên ngoại liên tục tràn vào bên trong pháp ấn. Thời gian trôi qua thật nhanh, cuối cùng pháp ấn đã được tích súc tràn đầy. Vào thời khắc cuối cùng, một giọt bổn mạng máu huyết từ đầu lưỡi Trạc Ly nhanh như chớp bắn ra, bay nhanh vào bên trong pháp ấn. - Ông! Một trận ba động truyền ra. Bổn mạng máu huyết rơi vào trong pháp ấn, toàn bộ năng lượng bên trong nhanh chóng hội tụ, dần dần ngưng thật trở lên. Thần sắc Trạc Ly vẫn không thay đổi, lại thêm một giọt bổn mệnh máu huyết tan vào bên trong pháp ấn. Cứ thế tiếp tục không ngừng, hết thảy năng lượng trong pháp ấn dần dần ngưng thật, cuối cùng nhìn qua thật giống một viên trân châu thật tròn, tản ra hồng sắc quang mang không ngừng xoay tròn. Lúc này thần sắc Trạc Ly đã tái nhợt, khí tức cường đại đã như nhận lấy đòn nghiêm trọng, biến thành vô cùng uể oải, nhưng khuôn mặt hắn lại chậm rãi hiện lên ý cười. Tâm nguyện suốt đời đã hoàn thành, hắn làm sao không vui sướng! Nhưng hiện tại mặc dù viên trân châu đã thật tròn, nhưng vẫn chưa hoàn mỹ! Nhìn thấy cảnh tượng này, ánh mắt ba người Thần Dạ đều ảm đạm xuống, bọn họ đều rất rõ ràng còn cần một bước cuối cùng mới có thể chân chính ngưng thật, biến thành truyền thừa của Kỳ Lân bộ tộc, xem như là vì Kỳ Lân Châu. Mà một bước cuối cùng chính là…Một thoáng sau, hai tay Trạc Ly chợt động, pháp ấn nhẹ nhàng vỡ vụn, viên trân châu bị Trạc Ly nuốt vào trong thân thể. Một đạo hồng sắc hào quang từ trong thân thể hắn tràn ra, thật nhiều thiên địa linh khí nhanh chóng tuôn qua, tan vào trong quang mang. - Ông ông! Huyết quang bao phủ toàn thân Trạc Ly, ba người Thần Dạ cực kỳ bất đắc dĩ chứng kiến thân thể của Trạc Ly nhanh chóng tan rã. Ngay sau khi thân thể Trạc Ly biến mất, một viên trân châu tròn trịa phiêu phù trước mắt ba người Thần Dạ. Hiện tại viên trân châu kia trôi nổi hào quang đỏ tươi chói mắt, mà bên trong hạt châu chẳng những tràn ngập linh tính, còn ẩn chứa chân khí vô cùng cường đại. Chân khí bao trùm tới, ngay cả Thành Tự Tại cũng cảm nhận được áp lực vô cùng. - Kỳ Lân Châu! Ánh mắt ba người Thần Dạ căng thẳng, viên trân châu ngưng tụ tính mạng của Trạc Ly, cùng vô số máu huyết của thật nhiều tiền bối Kỳ Lân bộ tộc, mặc dù Kỳ Lân Châu không có tính công kích nhưng cảm giác cường đại không thể nghi ngờ. Không hổ là vật truyền thừa của Kỳ Lân bộ tộc! Viên Kỳ Lân Châu này ngoại trừ tộc nhân Kỳ Lân tộc, toàn bộ các bộ tộc khác kể cả nhân tộc cũng không thể sử dụng. Nếu là như vậy năm xưa vì sao còn có người muốn cướp đoạt, chẳng lẽ chỉ vì những điều hư vô phiêu miểu, trước kia Thần Dạ còn chưa biết, chẳng lẽ còn tồn tại Huyết Bồ Đề? Nếu quả thật vì Huyết Bồ Đề, hiện giờ Kỳ Lân Châu tái hiện, năm đó cao thủ thần bí làm suy sụp Kỳ Lân bộ tộc sẽ còn xuất hiện nữa đi? Kỳ Lân Châu vừa xuất hiện, cả không gian liền xảy ra biến hóa kịch liệt. Nguyên bản không gian tràn ngập suy tàn, hoang vắng lẫn thê thảm, bởi vì Kỳ Lân Châu lại như hồi sinh, bừng bừng sinh cơ, tận sâu trong không gian không ngừng tràn ngập sinh khí…chỉ nháy mắt sau vùng đất này đã dạt dào sự sống! Không qua bao lâu, cả vùng đất hoang vu thê lương tràn ngập cỏ cây thực vật, cả dãy núi non như phủ thêm một tầng xanh biếc, vô số thiên địa linh khí tràn vào không gian, hội tụ không đi. Tuy không hoàn toàn thay đổi, nhưng có thể biết được qua thêm một thời gian không lâu, phiến không gian này sẽ biến đổi hoàn toàn, là một trong những địa phương thích hợp tu luyện nhất trên thế gian. - Trạc Ly tiền bối… Thần Dạ không khỏi nhẹ giọng hô một tiếng, trong lòng mỗi người đều có một sự chấp nhất, tâm nguyện suốt đời của Trạc Ly là vì muốn Kỳ Lân bộ tộc có thể khôi phục hưng thịnh, vì mục tiêu này hắn không sợ tử vong, tình nguyện dùng tính mạng trao đổi. Điều này làm cho Thần Dạ nghĩ tới chính mình, nếu muốn hắn giao ra tính mạng đổi lại sự bình an của mẫu thân, lại để mẫu thân hạnh phúc với phụ thân, hoặc đổi lại sự bình yên vô sự cho Tử Huyên, hắn cũng sẽ không chút do dự mà làm. Tựa hồ Trạc Ly vẫn chưa rời đi, một tiếng kêu gọi của Thần Dạ bị hắn nghe được, chỉ khoảnh khắc sau viên Kỳ Lân Châu đột nhiên xoay tròn thật nhanh. Nhưng một đạo chân khí hỗn loạn cũng đồng thời từ trong Kỳ Lân Châu xuất hiện. Đạo chân khí kia vô cùng đáng sợ, chỉ tích tắc làm không gian nơi này có dấu hiệu vỡ vụn, sinh cơ màu xanh biếc bừng bừng, thậm chí là thiên địa linh khí rất có xu thế lập tức biến mất không còn tăm hơi. - Sao lại như vậy? Thần Dạ run lên. Thành Tự Tại trầm giọng nói: - Tu vi Trạc Ly còn kém một chút, trong huyết mạch của hắn tuy rằng trải qua hai năm tẩy lễ của vô số tiền bối Kỳ Lân tộc, nhưng vẫn chưa đạt tới hoàn mỹ, cho nên viên Kỳ Lân Châu vẫn không hoàn toàn hoàn mỹ chân chính. - Đừng lo lắng, giao cho ta! Tử Huyên bước lên một bước, hai tay vừa động, ngón tay ngọc đột nhiên điểm ra, một chút bạch quang thoáng hiện, ngưng mà không tán, chỉ khoảnh khắc sau phảng phất giống như một luân bàn xoay tròn.