Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1387: Chờ đợi. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Bên trong luân bàn nổi lên một cỗ chân khí huyền diệu chậm rãi khởi động, trong ý niệm của Tử Huyên thao túng, chân khí bắn ra nhanh như chớp, cuối cùng bao phủ lấy Kỳ Lân Châu. Lúc này Kỳ Lân Châu nháy mắt an tĩnh xuống, toàn bộ chân khí hỗn loạn cũng lập tức biến mất không thấy. Tử Huyên vẫn chưa thu tay về, mà để cho Kỳ Lân Châu hấp thu chân khí huyền diệu kia, một lúc sau mới thu trở lại. Chỉ nháy mắt trôi qua, lúc này Kỳ Lân Châu lại cho Thần Dạ cùng Thành Tự Tại cảm ứng được đã có biến hóa, chẳng những càng thêm hoàn mỹ tựa hồ uy lực càng thêm cường đại một ít. Thần Dạ chú ý đến Tử Huyên, sắc mặt nàng vẫn thản nhiên, tựa hồ nàng sử dụng phương pháp này càng thêm thuận buồm xuôi gió. Kỳ Lân Châu đột nhiên bay tới dừng lại trước người Thần Dạ. - Công tử, trong Kỳ Lân Châu có lưu lại một tia chân linh của ta, ngươi mang theo Kỳ Lân Châu, một khi Huyết Bồ Đề hàng lâm thế gian, ngươi có thể lập tức cảm ứng được phương vị của nó. Tiếng nói vang lên, trong Kỳ Lân Châu chậm rãi xuất hiện một đạo thân ảnh hư ảo, chính là Trạc Ly. Giữa không trung, thân ảnh ôm quyền nghiêm mặt nói: - Công tử, minh chủ, thật xin lỗi, hiện giờ tới thời khắc mấu chốt, xin thứ cho ta không thể tiếp tục cùng đi tiếp với các ngươi… - Trạc Ly tiền bối, chúng ta nhiều năm giao tình, nói như vậy thật quá khách khí. Hiện giờ Trạc Ly đã chân chính tan biến, dù chỉ còn lại một tia chân linh, mà khi Huyết Bồ Đề hàng lâm, chân linh cũng sẽ hòa tan trong Kỳ Lân Châu, đến lúc đó Trạc Ly xem như chân chính rời bỏ thế gian này. - Tình nghĩa của công tử Trạc Ly thật rõ ràng, thật cảm tạ có thể quen biết với công tử, nếu không hôm nay Trạc Ly tuyệt không có cơ hội… Thần Dạ không khỏi cười khổ một tiếng, nếu hắn không đi tìm Trưởng Tôn Nhiên, cũng không đi vào Nhất Tuyến Thiên, có lẽ tới bây giờ Trạc Ly vẫn còn lưu lại ở nơi đó chờ đợi. Hắn mang theo Trạc Ly đi ra, nhưng hôm nay lại hại đến tính mạng của Trạc Ly, tuy đây là kết quả mà chính bản thân Trạc Ly mong muốn. - Công tử, trên trời dưới đất, cửu u suối vàng, dù trong luân hồi Trạc Ly cũng thật cảm tạ công tử đã làm hết thảy. Thần sắc Trạc Ly hiện lên vẻ áy náy, trên khuôn mặt hiện lên vẻ ngưng trọng. - Công tử, sau khi lấy được Huyết Bồ Đề, ta nghĩ thỉnh công tử để Kỳ Lân Châu đặt bên Huyết Bồ Đề một ngày, để giúp Kỳ Lân Châu càng cường đại hơn một chút…đợi sau khi hết thảy sự tình kết thúc, thỉnh công tử đem Kỳ Lân Châu đặt lên tế đàn, sau đó phong ấn nơi này. - Vậy Kỳ Lân bộ tộc thì sao? - Ngàn vạn năm sau, sẽ có tộc nhân Kỳ Lân lại sinh ra từ Kỳ Lân Châu, mà đến lúc đó tộc nhân của Kỳ Lân tộc nhất định sẽ nhớ rõ đại ân của công tử cùng minh chủ. Không ngờ phải dùng thời gian lâu dài như thế mới có thể sinh ra tộc nhân Kỳ Lân lần nữa…Nhưng Thần Dạ cũng biết dù sao vẫn là thần thú, có thể nương theo Kỳ Lân Châu mà sinh sản đã vô cùng đáng quý. - Công tử, minh chủ, Trạc Ly phải rời đi, thỉnh hai vị bảo trọng… Tiếng nói truyền ra, Trạc Ly biến mất không còn tung tích, lúc này bên trong Kỳ Lân Châu chỉ còn lưu lại một tia chân linh của hắn, chỉ sợ trên thế gian đã không còn lưu chút lạc ấn về hắn. - Trạc Ly tiền bối, tạm biệt! Thần Dạ hướng hư không ôm quyền, không chút do dự vươn tay, Kỳ Lân Châu tự động bay vào trong tay hắn. Cầm Kỳ Lân Châu, liền có một cỗ khí tức quen thuộc truyền tới trái tim, Thần Dạ biết đây là khí tức của Trạc Ly. Mà trong tay cầm Kỳ Lân Châu, Thần Dạ càng có thể cảm ứng được chỗ thần kỳ của nó, đồng thời hiểu được Kỳ Lân Châu cũng không phải hoàn toàn vô dụng đối với những chủng tộc sinh linh khác. Kỳ Lân Châu đại biểu cho truyền thừa của Kỳ Lân tộc, bên trong ẩn chứa tinh hoa mà nhân tộc cùng những chủng tộc khác không thể lĩnh ngộ, nhưng năng lượng ẩn giấu bên trong lại có thể bị người khác luyện hóa hấp thu. - Thần Dạ, sao vậy? Trạc Ly không còn, hơn nữa còn nhắc tới Huyết Bồ Đề, lúc này Thành Tự Tại đã hiểu được rốt cục Thần Dạ cùng Tử Huyên đang tìm kiếm vật gì. - Có thể nằm trong Kỳ Lân bộ tộc, cũng có thể Huyết Bồ Đề chưa giáng thế, không cảm ứng được gì. Thần Dạ lập tức cất kỹ Kỳ Lân Châu, đồ vật này không thể cho nhiều người hay biết, sau đó hắn lập tức bay ra ngoài thật nhanh. Hiện giờ hết thảy đều chuẩn bị xong, chỉ đợi Huyết Bồ Đề hàng lâm thế gian. Trung Vực, địa bàn Dạ Minh. Phạm vi địa phương gần vạn dặm hiện tại ngày càng có nhiều người hội tụ tới. Trên bầu trời huyết mang vẫn bao phủ gần cả Trung Vực, tuy rằng huyết mang không bạo động nhưng mọi người đều hiểu thật rõ ràng, chung quy có một ngày huyết mang sẽ đột nhiên nổ tung ra. Tới khi đó trong thiên địa có lẽ chỉ còn có Dạ Minh mới có thể xem như một chỗ an toàn. Bởi vậy địa vực khổng lồ nhưng không qua bao lâu thời gian đã bị chen chúc kín người hết chỗ, thậm chí càng ngày càng có nhiều người nghe tin chạy tới. Tuy rằng Dạ Minh không muốn quản nhàn sự, nhưng nếu đã có nhiều người chạy tới, hơn nữa còn đóng quân bên ngoài Dạ Minh, Trưởng Tôn Nhiên bọn họ cũng không thể mặc kệ. Hơn nữa đây cũng là một cơ hội tốt. Bên trong Trung Vực, cơ hồ toàn bộ cao thủ đều hội tụ ở nơi này, nếu như có thể mượn cơ hội hôm nay chỉnh đốn mọi người, làm cho bọn họ vĩnh viễn hiệu trung với Dạ Minh, nhất là ở thời gian đối kháng cùng Tà Đế Điện, có thể làm cho họ cũng xuất ra toàn lực, tự nhiên là không thể tốt hơn. Tuy nói Dạ Minh hiện tại có Đế tộc cùng Mộc tộc toàn lực giúp đỡ, nhưng đối địch với Tà Đế Điện cũng không có bao nhiêu kế hay, điều này thật không kỳ quái, bởi vì trong Tà Đế Điện còn có nhân vật vô địch thiên hạ tồn tại mà thôi! Màn đêm buông xuống, khi người của Dạ Minh xuất hiện, vô số người có mặt đều hiểu được vì sao nơi này lại có thể xem là một nơi an toàn nhất. Hơn mười vị cao thủ thiên huyền, cùng đông đảo cao thủ thánh huyền! Đội hình bậc này chỉ sợ rằng chỉ có thời đại bốn vị đại đế mới có được thế lực như vậy đi! Sau khi kiến thức được thực lực tuyệt đối của Dạ Minh, sau đó tới lúc chỉnh đốn cũng phi thường dễ dàng, đừng nói hiện tại còn cần có Dạ Minh bao che, cho dù là không có nhưng những thế lực đang có mặt lại có ai kháng cự được sự cường đại của Dạ Minh. Bởi vậy tuy rằng nơi này long xà hỗn tạp, có rất nhiều người kiệt ngạo bất tuần, nhưng cũng không hao tốn quá nhiều thời gian thu phục, cuối cùng xem như chỉnh đốn thành một chỉnh thể như một đế quốc. Bên trong Dạ Minh, Trưởng Tôn Nhiên ngồi trên chủ vị, nhìn nhóm người Diệp Thước, nói: - Thần Dạ bọn họ còn chưa truyền về tin tức hay sao? Mọi người lắc đầu, đã hơn mười ngày thời gian trôi qua lại không nghe được chút tin tức, dù là Ngạo Thiên tự mình truyền tấn nhưng không có bất kỳ đáp lại, phảng phất như ba người Thần Dạ đã biến mất trên thế gian, không tra xét được chút ít tin tức. Trưởng Tôn Nhiên cau mày nói: - Như thế xem ra hiện tại chỉ có thể chờ đợi. Vừa nói xong, sắc mặt mọi người liền biến thành ngưng trọng.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1388: Hàng thế. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Vào lúc này ngoài vạn dặm quanh Dạ Minh đã được cao thủ Dạ Minh khuếch tán vây vào trong địa phương an toàn, hiện tại có vô số người đang lưu lại nơi đây, nhưng cả không gian lại vô cùng im lặng. Không ai biết vì sao lại an tĩnh như vậy, nhưng chỉ mơ hồ nghe nói tựa hồ cao thủ Dạ Minh đang chờ đợi gì đó. Trên bầu trời, ba người Thần Dạ đang đứng thẳng trong hư không, ở trước mặt họ Kỳ Lân Châu đang lẳng lặng lơ lửng, một cỗ ba động thản nhiên chậm rãi tản mát ra. Ba người rõ ràng cảm ứng được khi ba động phủ xuống, không gian họ đang đứng liền được ngăn cách hoàn toàn… - Quả nhiên vô cùng thần kỳ! Thành Tự Tại cảm thán, hiện tại hắn đã là cao thủ tiếp cận đỉnh phong, lần này ba động bao phủ nếu cảm giác lực của hắn không mạnh, thật sự không thể xuyên thấu ra ngoài. Sau khi rời khỏi nơi ở của Kỳ Lân bộ tộc, ba người trực tiếp đi sâu vào không gian chờ đợi Huyết Bồ Đề hàng lâm xuống. Vì vậy bọn họ cũng không cần trở lại Dạ Minh hoặc gọi thêm cao thủ đến hỗ trợ, như vậy sẽ làm kinh động rất nhiều người. Về phần người trẻ tuổi thần bí kia…nếu hắn thật sự muốn ra tay cướp đoạt, như vậy cho dù người của Dạ Minh liên thủ đối chiến chỉ sợ cũng sẽ có thật nhiều tính mạng bị mất đi, vì vậy cũng không cần hưng sư động chúng. Năm ngày sau, Kỳ Lân Châu vẫn đang lẳng lặng phiêu phù đột nhiên mạnh mẽ run lên, ba động tán phát cũng biến thành cực kỳ hỗn loạn. - Hàng thế rồi! Thành Tự Tại vội vàng kêu lên, hiện tại hắn đã hiểu được Huyết Bồ Đề chính là cơ hội giữ tính mạng duy nhất cho Tử Huyên, nếu như không lấy được…Mà Tử Huyên quan trọng thế nào với Thần Dạ, mọi người trong Dạ Minh đều hiểu thật rõ ràng. Lúc này không trung phảng phất như đều bạo động, từng gợn sóng ba động điên cuồng sôi trào trong không gian. Nhìn thấy một màn này thần sắc Thần Dạ lập tức vô cùng khẩn trương. Hiện tại Huyết Bồ Đề sắp hàng lâm, không nghĩ tới sẽ gây ra động tĩnh lớn như vậy, đừng nói là cao thủ cấp bậc thiên huyền hay thánh huyền, dù là hoàng huyền cũng có thể dễ dàng cảm giác đến. - Thành tiền bối, theo trí nhớ của ngươi cuộc đời này có từng cảm ứng qua được biến hóa như vậy không? Thần Dạ không tự chủ được trầm giọng hỏi. Thành Tự Tại lập tức lắc đầu nói: - Lão phu chưa từng cảm giác được có ba động tương tự như vậy xuất hiện bao giờ. - Thần Dạ, có thể có quan hệ tới Tà Đế Điện! Tử Huyên đột nhiên nói. - Phải. Thần Dạ cùng Thành Tự Tại không khỏi sửng sốt, Thần Dạ lập tức hiểu được ý của nàng, lúc này liền thu hồi Kỳ Lân Châu. - Ông… Vào lúc này tận sâu trong hư không phảng phất như nơi biển khơi, từng đạo cuộn sóng ngập trời kéo dài liên miên không dứt, uy lực vô cùng đáng sợ. Vào lúc này do bị huyết mang bao phủ cả bầu trời, ba động thật lớn vẫn có thể bị ngăn cách không làm cho người bên dưới phát hiện được động tĩnh. - Chẳng lẽ Tà Đế Điện hoặc chính Tà Đế cũng biết sự tồn tại của Huyết Bồ Đề? Ấn đường Thần Dạ cau chặt lại, nếu quả thật như vậy năm xưa đại cao thủ làm cho Kỳ Lân bộ tộc suy tàn rất có thể chính là Tà Đế. - Xem ra lần này chúng ta đã bị xem thành bọ ngựa! Thần Dạ cười lạnh, nếu suy đoán của hắn là thật sự, như vậy Tà Đế Điện cũng đang chờ Huyết Bồ Đề giáng thế, nhưng bọn hắn không nắm chắc được thời gian, cho nên mới tạo ra hành động huyết mang bao phủ lớn như vậy, dù tình nguyện làm cho cả thiên hạ sinh linh phải chết cũng muốn tìm kiếm tin tức về Huyết Bồ Đề. Tà Đế Điện quả nhiên ngoan độc! - Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn! Thần Dạ lại cười lạnh, lần này trừ phi Tà Đế đích thân xuất hiện, bằng không ai trở thành chim sẻ thì chưa biết được. Cho dù Tà Đế xuất hiện thì Huyết Bồ Đề cũng chỉ có thể thuộc về Tử Huyên! Vẻ điên cuồng cực đoan bộc phát trong ánh mắt của Thần Dạ, nhưng hắn cũng không nhìn thấy ánh mắt điên cuồng tương tự như vậy vừa lướt qua trong mắt Tử Huyên. Ngay khi động tĩnh ngập trời đạt tới cực hạn, đột nhiên nổ oanh một tiếng thật lớn, Thần Dạ lập tức cảm ứng được có một đồ vật từ tận sâu trong vũ trụ lấy tốc độ cực nhanh bay đến. Chỉ nháy mắt đồ vật kia đã xuất hiện trong vùng trời nơi này. - Xem, mọi người mau nhìn, huyết mang giống như sắp tiêu tán! Giờ khắc này mọi người đều ngạc nhiên nhìn lên hư không, bầu trời xuất hiện một hắc động thật lớn, huyết mang lại lặng yên nhanh chóng tan rã thật quỷ dị. Khi huyết mang trôi mất, mọi người lại phát hiện có một cỗ ba động đáng sợ truyền ra, chính nhờ cỗ ba động kia mới khiến huyết mang nhanh chóng biến mất vô thanh vô tức. Không qua bao lâu, bầu trời xanh thẳm trở lại, ánh nắng lại chiếu xuống đại địa, cảm giác ấm áp dấy lên trong lòng mọi người. Khác với người thường, các cao thủ đều cảm nhận được tu vi của mình giống như muốn đề thăng lên, họ không chút nghi ngờ nếu lấy được vật gì đó sắp xuất hiện đối với họ sẽ có ích lợi thật lớn. Chỉ khoảnh khắc sau vô số cao thủ lập tức kích động! - Dạ Minh có lệnh, bất luận người nào cũng không được hành động thiếu suy nghĩ, nếu không được phép không được tự tiện rời khỏi nơi này, nếu không giết không tha! Ngay lúc mọi người chuẩn bị lao ra truy tầm đồ vật thần bí kia, đột nhiên một thanh âm âm trầm từ trong Dạ Minh nháy mắt bao phủ cả không gian nơi này… Thanh âm lạnh như băng nháy mắt đem cảm xúc kích động của mọi người cứng rắn áp chế xuống. Trong khoảng thời gian này, Dạ Minh đứng đầu chỉ huy mọi người, mặc dù bởi vì tình thế bức bách nhưng Dạ Minh dùng thực lực cường đại nhiếp phục bọn hắn hoàn toàn. Huống chi với thủ đoạn của Trưởng Tôn Nhiên, những người này làm sao đủ khả năng ứng phó. Nhưng vẻ yên tĩnh bao phủ chưa bao lâu lại vang lên tiếng động lớn xôn xao. Những người có thể đến chỗ này đều là cao thủ một phương, bọn hắn rõ ràng cảm ứng được một khi huyết mang tán đi sẽ xuất hiện đồ vật gì đó thật cường đại giáng xuống. Nếu như có thể lấy được đồ vật kia vào trong tay, thực lực của họ sẽ tiến bộ cực nhanh, từ nay về sau có thể đứng trên đỉnh thiên hạ. Dụ hoặc này thật sự không có ai có thể cự tuyệt! - Chúng tôi xin đa tạ chư vị cao thủ Dạ Minh đã bảo hộ, hiện giờ nguy cơ đã qua chúng tôi cũng nên cáo từ! Nói thì nói vậy nhưng trong lòng họ thầm nghĩ chỉ bất quá Dạ Minh cung cấp cho họ không gian sinh tồn, nhưng theo tình hình hiện tại cho dù họ không đến nơi đây cũng sẽ không bị mất đi tính mạng. Hơn nữa với biến hóa hiện giờ, trong ngữ khí xưng hô của họ đã thiếu đi vài phần cung kính, có vẻ đông cứng, hơn nữa cũng đầy xa lạ. - Nguyên lai là như vậy sao! Một thanh âm giễu cợt vang lên, sau đó một thân ảnh đột ngột xuất hiện. Đó là một nữ tử trẻ tuổi, dáng người lả lướt khiến người vô hạn mơ màng. Nhưng chỉ nháy mắt những người đang có mặt đều lộ ra vẻ lúng túng, thậm chí là khẩn trương. Nàng chính là Trưởng Tôn Nhiên. Luận tu vi ở trong Dạ Minh, Trưởng Tôn Nhiên chưa được xem là người đứng đầu, nhưng mưu kế thủ đoạn dù là Thần Dạ cũng không sánh nổi với nàng.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1389: Thế gian vạn tượng. (1) Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc - Trưởng Tôn cô nương… Mặc dù sợ hãi Trưởng Tôn Nhiên, nhưng dù sao cũng quan hệ đến ích lợi bản thân, bọn họ cũng muốn giao tranh một trận. Một người bước lên ôm quyền nói: - Trưởng Tôn cô nương, trong khoảng thời gian này cần đa tạ Dạ Minh bảo hộ mới giúp chúng tôi không bị uy hiếp tính mạng, chúng tôi thật sự ghi nhớ trong tâm, một ngày nào đó nhất định báo đáp. - Nhưng hiện tại nguy cơ đã qua, chúng tôi còn phải lập tức quay trở về, dù sao thân nhân huynh đệ cũng bị mất liên hệ thật lâu, cho nên chúng tôi… Không đợi hắn nói hết lời Trưởng Tôn Nhiên chợt cười dài phất tay nói: - Du tông chủ, quả thật là như thế phải không? Vị Du tông chủ thoáng sững sờ, nhưng lập tức khôi phục bình thường, nhưng chưa đợi hắn lên tiếng thì chợt nhìn thấy ánh mắt dạt dào ý cười của Trưởng Tôn Nhiên, trong lòng khẽ chấn động. - Trưởng Tôn cô nương… - Du tông chủ, hiện giờ nguy cơ đã qua, các ngươi cũng không cần dựa vào Dạ Minh bảo hộ, nhưng đã mang ân huệ của người cũng nên nhớ ngàn năm, ta không cần các ngươi đền đáp điều gì, chỉ cần các ngươi lưu lại đây ba ngày, sau đó sẽ để các ngươi rời đi. Trưởng Tôn Nhiên nhìn lướt qua mọi người thản nhiên nói: - Yêu cầu này không quá đáng đi? Nếu không còn chuyện gì khác đừng nói là ba ngày, dù là ba năm mọi người cũng nguyện ý. Hiện giờ thế lực của Dạ Minh đã thật lớn, làm tốt quan hệ là điều không thể tốt hơn. Nhưng hiện tại cỗ ba động kỳ lạ kia đã càng lúc càng yếu, cao thủ chưa đạt tới cảnh giới thành huyền đã không còn cách nào cảm ứng được. Nếu còn lưu lại ba ngày chỉ sợ cái gì cũng không chiếm được! - Trưởng Tôn cô nương, làm vậy chỉ sợ có chút ép buộc, mọi người đều gấp gáp trở về thôi. Vị Du tông chủ kiên trì nói. - Gấp gáp trở về… Trưởng Tôn Nhiên nhẹ giọng cười, cũng không hề có chút áp chế, ngay cả những người này cũng cảm ứng được cỗ ba động kia, huống chi nhóm người Ngao Thiên làm sao không cảm ứng tới. Nếu sự kiện này do Thần Dạ cùng Tử Huyên sắp xếp, dù cho những cao thủ ở đây cũng không khả năng ngăn trở được gì nhưng Trưởng Tôn Nhiên cũng không cho phép bọn họ đúc kết đi vào. - Ta chỉ muốn nói một câu, ba ngày sau sẽ cho các ngươi rời đi, nếu không đừng trách Dạ Minh không lưu tình! - Trưởng Tôn cô nương, ngươi làm vậy không khỏi quá bá đạo đi! Nghe được vẻ kiên quyết trong lời nói của nàng, thần sắc cả đám người liền âm trầm, có hơn mười cao thủ bước ra đứng sóng vai cùng vị Du tông chủ kia. Sau lưng họ ngày càng có nhiều người cùng hội tụ tới. - Trưởng Tôn cô nương, chúng tôi thật cảm kích Dạ Minh đã bảo hộ, ngày sau sẽ báo đáp, nhưng giờ phút này Trưởng Tôn cô nương đừng ép buộc ngăn cản chúng tôi rời đi, miễn bị thương hòa khí. Chúng tôi cũng không muốn trở thành kẻ vong ân bội nghĩa, thỉnh Trưởng Tôn cô nương đừng ép chúng tôi! Tiếng nói vừa dứt, một đạo hàn ý lạnh thấu xương bộc phát. - Tốt! Tốt lắm! Trưởng Tôn Nhiên nhẹ giọng cười nói. - Du Thiên Hải, Tô Liệt, Tất Trường Hưng, Viên Thông Hủ… Dáng tươi cười của nàng không thay đổi: - Quả nhiên là hoàn cảnh có thể ảnh hưởng con người, chư vị không hề trải qua thương lương liền quyết định cùng nhau tiến lui, ha ha, thật không tồi! - Chúng tôi cũng không muốn như vậy, chỉ cần Dạ Minh đừng ép người quá đáng! Du Thiên Hải nói, nếu có thể không thành kẻ địch của Dạ Minh tự nhiên là tốt nhất. - Ha ha…Chư vị liên thủ như thế, nhất định đang nghĩ các ngươi có thể đại biểu võ giả thiên hạ này, nghĩ rằng Dạ Minh không dám làm gì phải không? - Các ngươi cũng đã từng có hứa hẹn nhưng hôm nay lại lật lọng, cũng tốt, cho các ngươi biết bằng vào các ngươi còn chưa đại biểu được bao nhiêu người khác trong thiên hạ! Lời nói truyền ra, không gian như rung chiến, trong lòng nhóm người Du Thiên Hải càng thêm nặng nề. Trưởng Tôn Nhiên chẳng những hiểu rõ ý nghĩ của bọn họ, hơn nữa còn không xem vào trong mắt, điều này ý nghĩa hôm nay nếu họ kiên quyết làm theo ý mình, như vậy sẽ không tránh được cuộc chiến với Dạ Minh. Khi biết Dạ Minh cũng không e ngại bọn họ liên thủ, cũng không sợ trở thành kẻ địch của thiên hạ, bọn họ liền sợ hãi. - Ngao Thiên tiền bối! Bàn tay Trưởng Tôn Nhiên vừa động, đột nhiên thanh âm long ngâm vang triệt thông thiên. Trên bầu trời, Ngao Thiên dẫn đầu, Long hoàng theo sát phía sau, lục đại trưởng lão của Long tộc – tám đại cao thủ thiên huyền hiện ra chân thân, long thân vạn trượng cơ hồ bao phủ cả bầu trời, thậm chí che kín cả thái dương chiếu xuống. - Ngao Thiên tiền bối, Trưởng Tôn cô nương, hết thảy chỉ là hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm… Khí thế bàng bạc bao phủ toàn bộ nhóm người Du Thiên Hải. Ngay cả nhóm người Du Thiên Hải càng cảm thấy được tử vong tồn tại, những người khác đều cảm thấy không thể hô hấp, thậm chí thân thể còn phát ra thanh âm vỡ vụn. - Ngao Thiên tiền bối tha mạng… Hiện tại đại bộ phận những người có mặt đều biết tuy Dạ Minh không thể độc bá thiên hạ nhưng cũng không phải bọn hắn có khả năng tùy ý khi dễ. - Dạ Minh xưa nay không tùy tiện kết thù kết oán với người khác, nhưng nếu có người có địch ý, mỗi lần Dạ Minh ra tay đều vì bất đắc dĩ, nếu mọi người không tin… - Trưởng Tôn cô nương, lời này chúng tôi tin tưởng, tin tưởng… Trưởng Tôn Nhiên nói: - Dạ Minh sẽ không tùy ý kết thù kết oán cùng người khác, cho nên cũng tuyệt không khoan dung những kẻ có địch ý với chúng ta sống trên thế giới này! - Oanh! Sát ý lạnh thấu xương đột nhiên bộc phát. - Ha ha, Dạ Minh thật sự uy phong, lại dám cùng người trong thiên hạ là địch, chỉ sợ Dạ Minh các ngươi cũng không làm được. Ngay khi mọi người nghĩ mình hẳn phải chết, đột nhiên một tiếng cười to từ xa xa vang lên, chỉ giây lát sau hơn mười đạo thân ảnh phóng tới nhanh như chớp, xem thường khí thế mạnh mẽ của Ngao Thiên, cường thế xông vào trong mảnh không gian nơi này. - Liễu Lăng Vân, Thiên Không! Trong đôi mắt của Trưởng Tôn Nhiên hiện lên vẻ ngưng trọng, rốt cục lại kinh động Tà Đế Điện. - Liễu huynh, Thiên huynh, mời các ngươi giúp mọi người chủ trì công đạo! Nhóm người Du Thiên Hải lập tức hô lớn, thần sắc uể oải biến mất. Liễu Lăng Vân trầm giọng hét lớn: - Yên tâm, ta cùng Thiên huynh nếu đã đến thì không chấp nhận cho Dạ Minh làm xằng làm bậy! - Làm xằng làm bậy! Trưởng Tôn Nhiên cười lạnh, Tà Đế Điện nắm bắt thời cơ thật tốt, hơn nữa còn biết lợi dụng tâm lý tham lam của mọi người, đồng thời còn nhìn ra được Dạ Minh thật sự băn khoăn đối với Tà Đế Điện. Thiên tộc cùng Liễu tộc hiện tại chỉ còn lại chưa đầy mười cao thủ thiên huyền, nhưng hôm nay lại có vài chục cao thủ thiên huyền xuất hiện, nếu không phải trong hai năm qua Dạ Minh gặp kỳ ngộ chỉ sợ hôm nay phải gặp thất bại thảm hại. - Nếu đã đến thì cũng tốt, trước tiên giúp Thần Dạ tiêu diệt sạch một ít người không nên tồn tại! Lời của Trưởng Tôn Nhiên vừa dứt, vài đạo thân ảnh bên trong Dạ Minh bắn ra, người dẫn đầu chính là Thiên Nhàn lão nhân.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1390: Thế gian vạn tượng. (2) Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc Đôi mắt Liễu Lăng Vân cùng Thiên Không đột nhiên căng thẳng, hiển nhiên không nghĩ tới chỉ mới hai năm thời gian Dạ Minh đã có nhiều cao thủ thiên huyền như vậy, may mắn bọn hắn đã dựa vào Tà Đế Điện, nếu không chỉ sợ căn cơ của hai thế lực lớn thật sự phải bị biến mất trên thế gian này. - Thần Dạ cùng Tử Huyên đâu, cho bọn hắn lăn ra đây gặp ta! Sau một lát Liễu Lăng Vân lớn tiếng quát, xem ra bọn hắn lựa chọn thời cơ thật tốt, nếu hôm nay Thần Dạ cùng Tử Huyên không xuất hiện, cho dù tiêu diệt Dạ Minh cũng không thể xem là thắng lợi chân chính. Hơn nữa còn có thể làm cho hai người kia phát điên, ngày sau chỉ sợ bọn họ trả thù càng thêm dữ tợn. - Chỉ bằng các ngươi cũng xứng có tư cách gặp công tử cùng minh chủ chúng ta hay sao! Ngao Thiên biến hóa hình người bay tới trước, khí thế đột nhiên cuồn cuộn tràn tới. - Ngao Thiên! Thần sắc nhóm người Liễu Lăng Vân nhất thời kinh hãi, giờ phút này không nghĩ tới Ngao Thiên đã có thực lực không khác gì phó điện chủ thậm chí là điện chủ Tà Đế Điện. Ngao Thiên lạnh lùng nói: - Liễu Lăng Vân, Thiên Không, các ngươi không muốn chết thì lui xa một chút, bằng không… - Đáng giận! - Ngao Thiên! Thiên Không hét lớn, như nghĩ tới điều gì lập tức nói: - Hôm nay chúng ta đến nơi đây vì chuyện gì trong lòng các ngươi hiểu rõ ràng, cho nên gọi Thần Dạ cùng Tử Huyên đi ra trả lời, hai năm qua các ngươi đã làm cho vô số người gặp nạn, hiện tại còn cố ý thu mua lòng người, chẳng lẽ thật sự xem chúng ta đều là ngốc tử hay sao! Quả nhiên vừa nghe được lời của hắn thần sắc nhóm người Du Thiên Hải liền hiện lên vẻ căm giận. - Ngao Thiên, chúng tôi kính trọng ngươi là tiền bối, lần này nhận được bảo hộ của Dạ Minh cũng thật cảm kích, thật không nghĩ đến tất cả chuyện này đều là âm mưu của các ngươi… Ngay lập tức mọi người đều nhao nhao hô to, đầy vẻ bất mãn. Tuy trong lòng bọn họ cũng không xem trọng lời của Thiên tộc cùng Liễu tộc, nhưng hiện tại bọn họ nhất định phải làm như vậy. Nếu không bọn họ sẽ không chiếm được lợi ích gì, hơn nữa còn rơi vào kết cục bị người mắng vong ân bội nghĩa. Nhìn thấy dáng vẻ của mọi người, thần sắc Trưởng Tôn Nhiên không chút biến hóa, nàng chỉ làm như lẩm bẩm nói: - Thần Dạ thường nói chuyện thiên hạ không quan hệ gì tới hắn, ban đầu Thần Dạ cũng không nghĩ trợ giúp bọn họ, hiện tại rốt cục đã biết cái gì gọi là lòng người biến đổi thật nhanh đó thôi. - Hãy bớt nói nhảm đi, mau gọi Thần Dạ cùng Tử Huyên cút ra cấp công đạo cho mọi người! Nhìn thấy tiếng phụ họa xôn xao, Liễu Lăng Vân vui sướng kêu to. - Ha ha… Trưởng Tôn Nhiên khẽ cười nói: - Du Thiên Hải, có phải các người cũng muốn gọi Thần Dạ cùng Tử Huyên đi ra cấp công đạo cho các ngươi hay không? Đám người Du Thiên Hải không khỏi ngẩn ra, chợt giật mình hiểu được đây là Trưởng Tôn Nhiên cấp cho bọn hắn cơ hội cuối cùng. Nhưng dù biết như vậy bọn hắn cũng không cự tuyệt được ích lợi cường đại kia. Im lặng một lát nhóm người Du Thiên Hải cùng kêu lên: - Quan hệ đến cả Trung Vực, bọn hắn tự nhiên phải cấp công đạo cho mọi người! Nghe vậy Trưởng Tôn Nhiên gật đầu cười nói: - Nếu mọi người đều cần công đạo, thì ta cũng muốn xem Dạ Minh đưa ra công đạo, rốt cục xem các ngươi có thực lực tiếp nổi hay không! - Giết hết đi! - Oanh! Ngay khi lời nói của Trưởng Tôn Nhiên còn vang vọng, sát ý xông thẳng lên trời, nhất thời không gian như run rẩy, biến thành vô cùng ảm đạm. Nghe được những lời này của Trưởng Tôn Nhiên, ánh mắt Liễu Lăng Vân cùng Thiên Không đều hiện lên ý cười, lần này mục đích đã đạt tới, tuy rằng chưa bứt ra được Thần Dạ cùng Tử Huyên, nhưng có kết quả này nhất định sẽ làm Tà Đế Điện hài lòng, như vậy kế tiếp bọn hắn sẽ được bao che lớn nhất. Có chỗ dựa vững chắc vô cùng cường đại kia, trong thiên hạ này không còn gì đáng sợ. - Hai người các ngươi rất đắc ý sao? - Hắc hắc… Liễu Lăng Vân cùng Thiên Không đều nở nụ cười, đột nhiên sắc mặt đại biến không kịp nghĩ ngợi vội vàng bật lui thật nhanh về phía sau. Cùng lúc đó ngay chỗ khi nãy bọn hắn vừa đứng xuất hiện ba thân ảnh, chính là Thần Dạ, Tử Huyên cùng Thành Tự Tại. - Mọi người đã trở về, còn Trạc Ly tiền bối đâu? Trưởng Tôn Nhiên tiến nhanh vài bước, vẻ mặt không tự chủ được ngưng trọng, nàng suy đoán sự tình đã có biến hóa, nếu không vì sao ba người Thần Dạ lại quay về lúc này? - Trạc Ly tiền bối đã đi, còn cần chờ chút thời gian cho nên trở về nhìn xem, không nghĩ tới trở về thật đúng lúc. Thần Dạ hít sâu một hơi, một cỗ sát ý ngập trời khởi động tràn ra như cuồng phong. - Trạc Ly tiền bối đã đi? Trưởng Tôn Nhiên biến sắc, nhóm người Ngao Thiên cũng trầm mặc. - Đừng thương tâm, Trạc Ly tiền bối rời đi nhưng sống không uổng kiếp này. Thần Dạ biết rõ cảm tình như cha con giữa Trưởng Tôn Nhiên cùng Trạc Ly, lên tiếng khuyên nhủ. - Muội biết, cho nên muội cảm thấy cao hứng cho Trạc Ly tiền bối. Hai dòng nước mắt trên mặt nàng chảy xuống, khẽ nói. - Cho nên tâm nguyện của Trạc Ly tiền bối chúng ta sẽ giúp hắn hoàn thành. Tiếng nói vừa dứt, sát ý thao thiên xoay quanh trước người Thần Dạ lập tức ầm ầm bạo phát tuôn tràn về phía trước. Khí thế khổng lồ làm ánh mắt Liễu Lăng Vân cùng Thiên Không co rụt lại, chỉ mới hơn hai năm thời gian không gặp thanh niên nhân này, tu vi của hắn lại tinh tiến nhiều như thế, thậm chí bọn họ đều không cảm giác được tu vi của hắn đến trình độ nào. Dù rằng vô cùng kiêng kỵ, nhưng trong lòng hai người đều vui sướng, nếu Thần Dạ cùng Tử Huyên đã đến, buổi biểu diễn hôm nay xem như đã hoàn thành. Trong lòng thầm nghĩ như vậy, Liễu Lăng Vân cười to nói: - Thần Dạ, Tử Huyên, bởi vì muốn độc bá thiên hạ các ngươi không tiếc tàn sát sinh linh, Dạ Minh quả nhiên giỏi tính kế, hôm nay Thiên tộc cùng Liễu tộc phải thay trời hành đạo… - Một đám chó nhà tang! Thần Dạ cười lạnh, hắn cũng không hề phản bác lời của Liễu Lăng Vân, bởi vì hắn có biện pháp làm cho những người có mặt tại đây biết rốt cục là do ai tính kế. - Thần Dạ, ngươi đừng vội hung hăng càn quấy, hôm nay phải khiến cho Dạ Minh các ngươi chết không có chỗ chôn! Nghe được câu mắng của Thần Dạ, Liễu Lăng Vân cùng Thiên Không nổi điên, mặc kệ hết thảy lao ra ngoài. - Hai vị tộc trưởng! Một thanh âm vang lên, hai người Thiên Không lập tức dừng lại, xem ra vừa rồi có vẻ mất đi lý trí cũng chỉ là diễn kịch mà thôi. - Đi thôi! Ngay trên hư không chợt hiện ra một thông đạo không gian khổng lồ, sau đó cả nhóm người Liễu Lăng Văn chuẩn bị rời đi. Nhóm người Du Thiên Hải không khỏi ngẩn ra chết lặng, rốt cục đám người kia muốn làm gì, tự dưng vừa lộ mặt đã bỏ đi, chẳng phải làm cho nhóm người mình càng thêm đắc tội với Dạ Minh hay sao? Thần Dạ cau mày, không nghĩ tới phong cách làm việc của Tà Đế Điện lại có thay đổi, còn hiểu được làm sao dựa thế… Nhưng bọn hắn cho rằng có thể làm được sao? Thần Dạ cười lạnh, một đạo tử sắc quang hoa từ mi tâm bắn ra, trong tích tắc đã phong tỏa cả thông đạo không gian kia.
Đế Quân Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư Chương 1391: Xuất thế. Nhóm dịch: Sói Già Nguồn: Vipvandan.vn Share: goctruyen Mời đọc - Chư vị nếu đã đến thì ở lại Dạ Minh đi thôi! - Oanh! Lời vừa dứt, hơn mười thân ảnh bắn vọt ra như mũi tên. - Dạ Minh khí phách thật lớn! Nhìn thấy nhóm người kia vọt tới, ánh mắt người của Tà Đế Điện ngưng trọng, mặc dù lần này có chuẩn bị mà đến, nhưng bọn hắn không thể ngờ chỉ mới qua hai năm mà người của Dạ Minh đã hoàn toàn thay đổi so với trước kia. - Bồng bồng… Cao thủ hai bên vừa mới tiếp xúc, năng lượng trùng kích dâng lên ngập trời, những người đứng chung quanh liền bị chấn lui. - Sao lại như vậy? Nhưng khi cuộc đại chiến mới bắt đầu, Thần Dạ chợt cau mày. Tử Huyên cũng khẽ cau mày liễu: - Thủ đoạn của Tà Đế Điện chúng ta quả nhiên không hiểu được, xem ra vị điện chủ chưa từng xuất hiện kia tu vi dù chưa vượt qua đỉnh phong nhưng cũng kém không xa đi. Nhưng Thần Dạ thật không nghĩ đến ngay khi cao thủ Dạ Minh đằng đằng sát khí công kích, nhưng cao thủ Tà Đế Điện lại không hề lộ ra chút tà khí nào khi đối chiến với bọn họ. Nếu không bộc lộ tà khí, vậy Thần Dạ làm sao có thể chứng minh vu cáo hôm nay là do người của Tà Đế Điện làm ra? Thủ đoạn của Tà Đế Điện quả thật lợi hại, khó trách hôm nay bọn hắn dám quang minh chính đại mang theo người của Liễu, Thiên hai tộc đến đây, thì ra đã sớm có chuẩn bị. - Nếu đã bị vu cáo, vậy thì giết hết đi! Hai mắt Thần Dạ rét như băng, nói. - Đừng có gấp, muội có biện pháp làm cho bọn hắn tự động hiện hình! Tử Huyên cười khẽ, sau đó đột nhiên cả không gian như cô đọng lại chỉ trong nháy mắt. Một điểm bạch quang lóe lên trên đầu ngón tay nàng, sau đó một cỗ khí tức vô cùng huyền diệu vô thanh vô tức xuất hiện trên bầu trời chiến trường. Chỉ khoảnh khắc sau toàn bộ cao thủ Tà Đế Điện đều không tự chủ được thất thần, một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm hiện lên trong lòng mỗi người. Ngay khi cỗ nguy hiểm kia vừa ập tới, các cao thủ Tà Đế Điện không cách nào tiếp tục áp chế năng lượng trong thân thể, phải lập tức phóng xuất ra bổn nguyên chân khí. - Oanh! Trong nháy mắt tà khí lan tràn ngập trời. - Cao thủ Tà Đế Điện! Vẻ mặt đám người Du Thiên Hải biến thành cực kỳ khó xem! Cuộc đại chiến vô số năm trước dù đã trải qua thật lâu, đã bị người sắp lãng quên, nhưng khi truyền thừa của Huyền Đế cùng Bạch Đế xuất hiện, sau đó Tà Đế Điện liên tục làm ra vài lần hành động, dần dần đã làm thức tỉnh trí nhớ đã lãng quên của mọi người, cũng làm cho ai cũng biết có khả năng uy hiếp toàn bộ thiên hạ chính là Tà Đế Điện. Thật sự làm cho nhóm người Du Thiên Hải không nghĩ tới chính là vừa rồi nhóm người bọn họ lại cùng Tà Đế Điện hùa về một phương vu cáo cho Dạ Minh! - Thần công tử, Tử minh chủ… Nhóm người Du Thiên Hải vội vàng cười ngượng ngùng, nếu lúc này còn không tỏ thái độ, cho dù bị giết cũng sẽ không có ai cảm thấy họ là người đáng thương. Một khi tin tức bọn hắn hợp tác cùng Tà Đế Điện đối phó Dạ Minh bị truyền ra ngoài, chỉ sợ… Thái độ của những người này Thần Dạ cũng không nhìn tới, hiện tại điều hắn cần làm là phải lưu lại nhóm người Tà Đế Điện cùng Liễu, Thiên hai tộc. - Đáng giận! Người của Tà Đế Điện cũng không dự đoán được trong Dạ Minh có người phá vỡ được giả tạo của mình, xem như hôm nay đã uổng công tới nơi đây. - Ngâm… Trên bầu trời vang vọng tiếng long ngâm, kim quang chiếu rọi xuống mặt đất làm thật nhiều người không khỏi thối lui ra xa. - Hai năm trước chỉ một đạo hư ảnh của ngươi đã làm chúng ta không chút sức phản kháng, không biết lúc đó ngươi có từng nghĩ tới hôm nay hay không? - Ngao Thiên, ở trước mặt bổn tọa chỉ bằng ngươi còn chưa có tư cách bừa bãi! Bỏ xuống ngụy trang, xuất hiện trước mặt mọi người chính là phó điện chủ Tà Hiên đã xuất hiện ngày trước. Chỉ là hiện tại hắn không còn dùng hư ảnh, khí thế tản mát ra mạnh mẽ hơn ngày trước thật nhiều. Làm cho nhóm người Thần dạ không nghĩ đến chính là đối mặt với Ngao Thiên đang tràn ngập chiến ý, Tà Hiên lại không phân cao thấp, thân ảnh hắn thối lui ra sau nhanh như chớp, chỉ sau giây lát đã rời xa hơn mười dặm. - Ngao Thiên, Thần Dạ, bổn tọa có nói qua sẽ cho Dạ Minh các ngươi ba năm thời gian, hiện giờ vẫn còn một năm cho nên hôm nay chưa tới thời gian chúng ta toàn diện khai chiến! - Việc này không tùy ý ngươi! Thần Dạ vọt tới, thật vất vả mới tìm được cơ hội đối phó Tà Đế Điện, nếu có thể giết chết hắn lúc này sẽ có lợi ích thật lớn đối với Dạ Minh trong tương lai. - Ha ha… Tà Hiên nghe vậy cất tiếng cười to: - Thần Dạ, bổn tọa cũng rất muốn giải quyết các ngươi ngay hôm nay cho xong, đáng tiếc thời cơ chưa tới, bổn tọa cũng không thể ở quá lâu, bằng không các ngươi lại nghĩ với thực lực của các ngươi là có thể càn rỡ trước mặt bổn điện sao! - Cuồng vọng! Ngao Thiên chợt lóe hóa thành bản thể, long trảo sắc bén lướt qua không gian không hề có chút cản trở. - Không biết tự lượng sức mình! Tà Hiên cười lạnh, hai tay chợt động, ngay trước người hiện lên xoáy nước thật lớn, năng lượng tràn ra đem long trảo của Ngao Thiên ngăn cản xuống. - Bồng bồng! Nhìn thấy xoáy nước bao vây Ngao Thiên, Tà Hiên nhếch miệng cười khinh thường, thân hình vừa động, trên bầu trời lại hiện ra một không gian thông đạo. Thân ảnh cao thủ Tà Đế Điện liên tục bay vào bên trong, lúc này Thần Dạ còn chưa kịp ra tay thì một luồng chân khí cường đại đã tràn ra ngoài đem người của Dạ Minh hoàn toàn ngăn chặn xuống. Chẳng những có thể ngăn chặn mọi người, thậm chí mọi người có thể cảm ứng được trong cỗ chân khí kia còn có đủ lực lượng giết chết bọn họ ngay tại chỗ. Cũng may mọi người đều phát hiện được cỗ khí tức kia không thuộc về Tà Hiên mà là do người khác lưu lại trong thân thể hắn dùng ngăn trở mọi người đuổi theo mà thôi. - Thần Dạ, chỉ còn lại một năm, ngươi tranh thủ đi thôi, đến lúc đó ngàn vạn lần đừng làm chúng ta thất vọng, ha ha… Trong tiếng cười lớn Tà Hiên suất lĩnh thủ hạ nghênh ngang rời đi. Bên dưới mọi người đều trở nên trầm mặc. Không phải chỉ giật mình vì sự cường đại của Tà Đế Điện, mà là hành vi kỳ quái của bọn hắn làm người ta cân nhắc không ra. - Thần Dạ, đừng suy nghĩ nhiều, sự tình cuối cùng sẽ có ngày hiểu rõ, chúng ta chỉ có thể tranh thủ thời gian tăng trưởng tu vi, nếu không không thể ứng phó Tà Đế Điện! Thật lâu sau Trưởng Tôn Nhiên nghiêm nghị nói. - Thật sự rất khó khăn. - Thần Dạ, ta cùng U Nhi cô nương đã có tính toán, sẽ bắt đầu luyện hóa thiên đạo lực mà sư tôn lưu lại, nhìn xem có thể đột phá được trong thời hạn một năm hay không. Phong Ma nói, liếc mắt nhìn Thần Dạ như hỏi ý kiến Thần Dạ hiểu được suy nghĩ của Phong Ma, trầm tư một lát, nói: - Luyện hóa thiên đạo lực thật không dễ dàng, với sự hiểu biết của ta còn chưa có tư cách, các ngươi cũng không cần gấp gáp như vậy. - Thần Dạ, sự do người làm, quá mức sốt ruột chỉ là vô dụng, dù sao không bao lâu nữa chúng ta sẽ có đáp án minh xác thôi. Tử Huyên nhìn Thần Dạ khẽ cười nói, chợt xoay người nhìn nhóm người Du Thiên Hải, sát ý bốc lên.