FULL  Huyền Huyễn  Tiên Hiệp Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm - Nhâm Ngã Tiếu

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 8: Bái nhập Ngọc Thanh tông, tu luyện Hắc Hỏa Linh Căn
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    "Xem ra Ngọc Thanh tông rất lợi hại."

    "Đó là đương nhiên, Ngọc Thanh tông chính là danh môn chính phái trong giới tu hành Đại Yến."

    "Ngọc Thanh tông có chỗ tu luyện Lôi linh khí, Hỏa linh khí không?"

    "Ngoại môn thì không, nhưng nội môn có lẽ có. Nếu ngươi có Lôi linh căn, có thể xin Trưởng Lão đường, nói không chừng bọn họ sẽ phá lệ co ngươi vào nội môn. Loại linh căn hi hữu này bình thường đều được tông môn bồi dưỡng đặc biệt."

    Dương La thầm kinh ngạc, chẳng lẽ người này còn có Lôi linh căn?

    Hai mắt Hàn Tuyệt sáng ngời, hỏi: "Chỉ cần có Lôi linh căn là được sao?"

    Dương La gật đầu.

    "Dương huynh, ngươi dẫn tiến giúp ta một chút đi? Nếu ta có thể vào nội môn, sau này ta tất sẽ không quên ân tình của ngươi." Hàn Tuyệt nhỏ giọng nói.

    Hắn nâng tay phải lên, trong lòng bàn tay có lôi điện tóe lên.

    Con ngươi Dương La co rụt lại.

    "Chấp sự ngoại môn Ngọc Thanh tông Dương La có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là nhất tinh"

    Dương La cười nói: "Nếu ngươi đã đều ta là huynh đệ, việc này đương nhiên ta phải giúp ngươi, vậy ta đây lập tức phá lệ dẫn ngươi tới Trưởng Lão đường nói rõ."

    "Đa tạ Dương huynh, tại hạ vô cùng cảm kích!"

    "Dễ nói dễ nói!"

    Dương La đã bị kẹt ở Luyện Khí cảnh tầng chín hai mươi năm, trên phương diện tu vi hắn rất khó có thể đột phá. Thứ duy nhất hắn ta có thể làm chính là tích góp mạng lưới quan hệ.

    Dưới sự dẫn dắt của Dương La, dọc theo đường đi Hàn Tuyệt thấy được không ít ngoại môn đệ tử đả tọa tu luyện ở ven đường.

    Ngoại môn không phân phối riêng sân tu luyện và động phủ cho các đệ tử, tất cả mọi người đều tìm một nơi tùy tiện nạp khí, không thể gây chuyện.

    Rất nhanh, Hàn Tuyệt đã đi tới một khu kiến trúc ngoại môn. Đại đa số phòng ốc rất giống với lầu các của Thiết lão, rất cổ kính. Trên đường số đệ tử lui tới cũng không ít, ngoại trừ tu sĩ còn có phàm nhân.

    Thì ra trong tông môn tu tiên cũng không thiếu nô bộc phàm nhân, không phải chỉ có luyện đan sư mới cần.

    Các phàm nhân cũng vui vẻ vì bọn hắn mà cống hiến sức lực, chí ít cũng không gặp phải nguy hiểm tính mạng, còn có thể ăn no.

    Trưởng Lão đường ở trong sơn cốc, lầu các bốn tầng, tràn ngập mùi hương kỳ dị.

    Hàn Tuyệt theo Dương La đi vào.

    Dương La đi tới trước quầy, nói: "Có một tán tu Luyện Khí cảnh tầng chín muốn gia nhập Ngọc Thanh tông chúng ta."

    Tầng một không tính là lớn, chỉ có trước quầy có người, là một lão giả.

    Lão giả liếc Hàn Tuyệt một cái.

    Cái nhìn này khiến Hàn Tuyệt cảm thấy hoảng hốt khó hiểu.

    Hắn cũng không nhìn thấu cảnh giới của đối phương.

    Chẳng lẽ là tu sĩ Trúc Cơ cảnh?

    "Ừm."

    Lão giả lên tiếng, xoay người lấy một thẻ bài trên tủ gỗ sau lưng.

    Dương La nhỏ giọng nói: "Đại trưởng lão có ở đây không, người này có được Lôi linh căn, muốn vào nội môn."

    Lôi linh căn?

    Lão giả kinh ngạc đưa mắt nhìn Hàn Tuyệt.

    Hắn ta vẫy vẫy tay.

    Hàn Tuyệt lập tức đuổi theo sau.

    Đồng thời, trong lòng hắn còn thầm kêu hệ thống chỉ hiển lộ ra Lôi linh căn, Hỏa linh căn và Phong linh căn.

    Tư chất tam linh căn!

    Trên mặt lão giả lộ vẻ kinh hãi, nói: "Tam linh căn!"

    Dương La cũng không giật mình, mà lộ ra vẻ hâm mộ.

    "Trước ghi danh thân phận một chút, tạm thời là đệ tử ngoại môn, chờ khi đại trưởng lão trở về ta sẽ nói việc này cho hắn biết." Lão giả trầm ngâm nói.

    Hàn Tuyệt bắt đầu đăng ký thân phận.

    Sau đó, Hàn Tuyệt nhận được tông lệnh, túi trữ vật, đạo bào Ngọc Thanh tông, một trăm viên hạ phẩm linh thạch, một lọ Tụ Khí Đan, cuối cùng rời đi.

    Dương La tự mình sắp xếp chỗ ở cho hắn, cách Dương La không xa, một căn nhà gỗ đơn độc.

    "Tốt rồi, Hàn huynh đệ, ngươi nghỉ ngơi ở đây trước đi, chờ sau khi có tin tức sẽ có người tới báo tin cho ngươi. Ta còn có việc." Dương La cười nói.

    Hàn Tuyệt ôm quyền nhìn theo Dương La rời đi.

    Thái độ của Dương La khiến hắn cảm thấy rất chân thực, không giống với những gì được viết trong tiểu thuyết.

    Cho dù người ta có ý định lôi kéo hắn, cũng sẽ không cố ý lấy lòng.

    Đều là tu sĩ, sẽ không vì tư chất của ngươi tốt hơn mà trực tiếp làm chó của ngươi.

    Hàn Tuyệt đóng cửa phòng, bắt đầu tu luyện.

    Rốt cục hắn cũng có thể yên tâm can đảm tu luyện!

    Chuyện khiến hắn kinh hỉ lại xuất hiện.

    Vậy mà hắn lại có thể cảm ứng được Hỏa linh khí ở đây!

    Hàn Tuyệt quyết định tu luyện Hỏa linh căn tới Luyện Khí cảnh tầng chín trước.

    Nói chung, tu sĩ chỉ chọn một loại công pháp để tu luyện, phần lớn công pháp chỉ có một thuộc tính, rất ít người lại tu luyện sáu loại thuộc tính như Hàn Tuyệt.

    Hàn Tuyệt có tư chất đỉnh cấp, không cảm thấy mệt mỏi chút nào.

    Hắn rất hưởng thụ cảm giác biến cường này.

    Nói chính xác hơn là cảm giác thọ mệnh tăng trưởng.

    Trước đây sau khi Hàn Tuyệt thấy bảng skills, suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là trường sinh.

    Hắn không muốn công danh lợi lộc!

    Hắn không muốn mỹ nhân!

    Hắn chỉ cần sống thật lâu, quyết không thể tuổi còn trẻ mà đã mắc bệnh nan y như kiếp trước!

    "Tư chất của ta đã được định trước sẽ không cần ra ngoài mạo hiểm giành cơ duyên. Ta muốn an tâm tu luyện, tuyệt không gây chuyện thị phi, có thể không trêu thêm kẻ địch thì không nên trêu, trừ phi đối phương cứ muốn đánh chết ta."

    Hàn Tuyệt thầm nghĩ.

    ...

    Thoáng chớp mắt.

    Đã nửa năm trôi qua.

    Rốt cục Hàn Tuyệt cũng tu luyện Hỏa linh căn tới Luyện Khí cảnh tầng bốn.

    Mà cuối cùng đại trưởng lão ngoại môn cũng đã trở lại, Dương La tự mình đến báo tin cho Hàn Tuyệt.

    Hàn Tuyệt thu dọn đồ đạc, thắt túi trữ vật trên đai lưng, sau đó theo Dương La đi tới Trưởng Lão đường.

    "Lúc đầu Trưởng Lão đường đã quên mất việc này, là ta vừa lúc đi ngang qua chỗ các ngươi, phát hiện ngươi còn đang tu luyện, vì vậy mới nhớ tới việc này. Khổ tu như ngươi rất được đại trưởng lão khen ngợi." Dương La cười nói.

    Trong giọng điệu của hắn tràn ngập ngưỡng mộ.

    Tròn nửa năm, Hàn Tuyệt chưa từng mở cửa phòng.

    Nếu không phải bên trong có sóng linh khí, người khác còn tưởng đây là một căn phòng trống.

    Hàn Tuyệt cười nói: "Đa tạ Dương huynh, ngày sau nếu có cơ hội nhận được Trúc Cơ Đan, ta nhất định sẽ mưu cầu một viên vì ngươi."
     
    Buồn thích bài này.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 9: Hi Tuyền tiên tử, độ hảo cảm tăng trưởng
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Trưởng Lão đường.

    Hàn Tuyệt gặp được đại trưởng lão.

    Đại trưởng lão trông mập mạp, rất giống phật Di Lặc, trên mặt luôn mang theo nụ cười, mắt híp lại thành hai khe hở.

    Hắn ta quan sát Hàn Tuyệt, hài lòng nói: "Khí chất rất không tồi, không hề kém cạnh đệ tử nội môn, thậm chí còn sắp đuổi kịp đệ tử tinh anh."

    Đạo bào của Ngọc Thanh tông là nền trắng chỉ xanh, sau khi Hàn Tuyệt mặc vào, mị lực lộ rõ, hoàn toàn không giống người xuất thân nô bộc.

    Trên đường tới đã có rất nhiều nữ tu nhìn lén hắn.

    "Đệ tử không thể sánh với đệ tử tinh anh." Hàn Tuyệt khiêm tốn nói.

    Đại trưởng lão cười cười, nói: "Đi thôi, tới nội môn với ta. Muốn gia nhập nội môn ngươi phải bái sư trước. Nội môn có mười tám phong, mười tám vị trường lão truyền giáo. Nếu có người vừa ý ngươi, ngươi có thể trực tiếp trở thành đệ tử nội môn. Nếu không có, ngươi chỉ có thể tham gia thi đấu tông môn, tranh thủ sớm ngày Trúc Cơ."

    "Đệ tử đã hiểu rõ."

    Sau đó hai người rời khỏi Trưởng Lão đường.

    Lão giả trước quầy tắc tắc xưng kỳ nói: "Hỏa linh lực của người này đã tăng cường không ít, xem ra nửa năm vừa rồi hắn vẫn luôn khổ tu."

    Dương La cười nói: "Đúng vậy, hắn còn chưa từng rời khỏi phòng. Tư chất tốt lại còn chăm chỉ khổ tu, nói không chừng sau này hắn sẽ trở thành đệ tử tinh anh."

    Lão giả lắc đầu bật cười, cũng không nói thêm nữa.

    Hắn ta ở chỗ này hơn trăm năm, thiên tài có tư chất tốt hơn Hàn Tuyệt hắn ta cũng đã từng thấy, trong lòng chỉ có chút cảm khái, cũng không nghĩ nhiều.

    ...

    Một đường không nói chuyện.

    Dưới sự dẫn dắt của đại trưởng lão, Hàn Tuyệt đi tới trước một trận pháp truyền tống nằm trong một góc của sơn cốc, nơi này có vài tên đệ tử đang canh gác.

    Trận pháp truyền tống rất giống tế đàn, thạch đài hình tròn, phía trên khắc đầy đường vân cổ quái. Bốn chung quanh có các trụ đá thẳng đứng, phía trên có rất nhiều động lõm bất quy tắc, là nơi để đựng linh thạch.

    Đây là lần đầu tiên Hàn Tuyệt sử dụng trận pháp truyền tống, rất căng thẳng nhưng lại không dám biểu hiện ra ngoài, sợ mất mặt.

    Đệ tử ngoại môn bắt đầu bày linh thạch vào.

    "Ngươi muốn gia nhập môi trường tu hành như thế nào? Ở mỗi phong, tính của chấp giáo trường lão mỗi khác, phong khí cũng bất đồng. Có người tranh cường háo thắng, có người khiêm tốn khổ tu, có người quanh năm ra ngoài làm nhiệm vụ." Đại trưởng lão bỗng mở miệng hỏi.

    Hàn Tuyệt trả lời: "Khiêm tốn khổ tu, ta không thích náo nhiệt, cũng không thích rêu rao."

    Đại trưởng lão lộ ra nụ cười cổ quái, nói: "Vậy ta đưa ngươi đến Ngọc U phong trước."

    Lúc này, trận pháp truyền tống được khởi động, cường quang bắn ra, chói tới Hàn Tuyệt phải nhắm mắt.

    Hàn Tuyệt cảm thụ được cảm giác không trọng lượng mãnh liệt, đổi lại phàm nhân, tuyệt đối sẽ buồn nôn.

    Đại khái chừng ba giây trôi qua.

    Hàn Tuyệt mở mắt, đập vào mắt hắn là từng ngọn núi cao vút trong mây. Phía trước biển mây tràn ngập, hắn phảng phất như đang đứng trong đám mây.

    Dưới chân hắn là trận pháp truyền tống, phía trước là một thềm đá nối liền thành trì.

    Tòa thành trì này ở trên một ngọn núi thấp, so sánh với mười tám ngọn núi khổng lồ chung quanh thì nó là núi thấp. Nhưng Hàn Tuyệt đứng từ trận pháp truyền tống nhìn xuống dưới, lại thấy nó như vách đá vạn trượng, vì mây mù cuồn cuộn nên hắn trông không thấy tận cùng.

    Thành trì trên núi thấp này rất lớn, từ trong không trung vẫn có thể thấy không ít tu sĩ đang ngự kiếm phi hành, thậm chí có thể thấy đủ loại ác điểu.

    "Đó chính là nội môn Ngọc Thanh tông, dù là làm nhiệm vụ hay lĩnh bổng lộc đều ở chỗ này, bên trong cũng có thể giao dịch."

    Đại trưởng lão mở miệng giới thiệu, giọng điệu tràn ngập kiêu ngạo.

    Hàn Tuyệt cũng bị kinh diễm. Hắn vốn tưởng rằng Ngọc Thanh tông là loại môn phái nhỏ trong các bộ phim tiên hiệp cổ trang, không nghĩ tới nó lại lớn như vậy.

    Hắn còn cho rằng mình đã tới Tiên giới.

    Đúng là hắn đã đánh giá thấp thực lực của Ngọc Thanh tông.

    Dù sao thì trong hai mươi năm trước đó, hắn vẫn luôn ở lại trong Dược Thảo viên, phạm vi hoạt động không quá hai dặm, nói là cá trong chậu chim trong lồng cũng không quá đáng.

    Đại trưởng lão phất tay, Hàn Tuyệt chỉ cảm thấy bản thân mình bị thứ gì đó nhấc lên, thiếu chút nữa đã ngã sấp xuống.

    Hắn cúi đầu nhìn xuống, vậy mà dưới chân lại xuất hiện một hồ lô cực lớn.

    "Đứng vững vàng, nếu té xuống, cho dù ngươi có tu vi Luyện Khí cảnh tầng chín cũng phải té chết."

    Đại trưởng lão cười to nói, cười đến vô cùng hào sảng.

    Hàn Tuyệt vội vàng dùng linh lực bám lên lòng bàn chân, kề sát mặt hồ lô.

    Hồ lô cực đại dẫn theo bọn hắn bay về phía một ngọn núi khổng lồ lệch hướng nhất.

    Những ngọn núi khổng lồ khác đều có bóng dáng đệ tử bay từ trên xuống, duy chỉ có ngọn núi này có vẻ rất tịch liêu.

    "Chấp giáo trưởng lão Ngọc U phong là Hi Tuyền tiên tử, tu vi cao thâm mạt trắc. Nàng thích bế quan tu luyện, thích thanh tĩnh, cho nên Ngọc U phong cũng không náo nhiệt. Lại thêm nàng không cho phép đệ tử thuộc hạ nảy sinh tình cảm, kết thành đạo lữ, cho nên nàng có rất ít đệ tử. Những đệ tử ở lại Ngọc U phong trên cơ bản đều là khổ tu sĩ." Đại trưởng lão cười nói.

    Hàn Tuyệt nhướng mày, nói: "Thật vậy chăng? Vậy thì tốt quá!"

    Hắn chỉ sợ có nữ tu sĩ dây dưa!

    Dù sao thì hắn cũng tuyệt thế vô song, mị lực tràn đầy.

    Đại trưởng lão lắc đầu bật cười.

    "Ngoại môn đại trưởng lão Ngọc Thanh tông có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là nhất tinh"

    Trước mắt Hàn Tuyệt hiện ra một hàng chữ.

    Khiến hắn cảm thấy khó hiểu.

    Rất nhanh bọn hắn đã đi tới một khu cung điện trong Ngọc U phong, trực tiếp bay tới chủ điện.

    Đại trưởng lão đứng trước đại môn, miệng há ra hơi động một chút, đoán chừng là đang dùng Truyền m Thuật.

    Oanh một tiếng!

    Đại môn mở ra.

    Đại trưởng lão dẫn Hàn Tuyệt đi vào.

    Đại điện u ám, theo bọn hắn đi vào, đèn dầu hai bên dần sáng lên.

    Ánh mắt Hàn Tuyệt rơi trên hai bóng người đang tĩnh tọa phía trước.

    Hai vị nữ tu.

    Một vị nữ tu trong đó mặc lam bào, tư thái ung dung, dung nhan có thể nói là khuynh quốc khuynh thành, đoán chừng đây chính là Hi Tuyền tiên tử.

    Nữ tu sau lưng nàng hẳn là đệ tử của nàng, dù là khí chất hay dung mạo đều kém nàng không ít, nhưng vẫn có thể tính là mỹ nhân.
     
    Buồn thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.