Huyền Huyễn HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG - Lãm Nguyệt Thu Phong - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 829: Thương Lượng Đối Sách.

    Share: doctruyen.org





    - Ban đầu ta cũng không tin, nhưng đây là sự thật, hơn nữa có thể nói cho các ngươi biết yêu thú ký kết khế ước với cự mãng lại là một con heo, là một đầu hoàng kim trư biến dị.

    Dương Lỗi nói:

    - Hơn nữa trên thân nó cũng có long khí, nhưng thực lực của nó kém cỏi hơn cự mãng rất nhiều, chỉ đến trình tự thiên tiên.

    - Ngươi nói là thật sao?

    Khúc Kỳ hỏi.

    - Đương nhiên là thật sự, ta có cần lừa các ngươi sao?

    Dương Lỗi có chút bất mãn, lão gia hỏa này lại dám hoài nghi mình, thật sự không nhìn được lòng tốt người khác.

    - Không…không, ta không phải ý tứ này, ý của ta là nếu hoàng kim trư mà ngươi nói thật sự có khế ước cộng sinh với hoàng kim cự mãng, mà tu vi của nó chỉ tới thiên tiên, như thế chúng ta chỉ cần bắt lấy nó, hoặc là giết chết nó thì có thể giết hoàng kim cự mãng, như vậy sẽ lấy được bảo tàng ngũ trảo kim long.

    Khúc Kỳ vui sướng nói.

    - Không, không thể giết chết hoàng kim trư.

    Dương Lỗi nghe vậy cự tuyệt:

    - Mục đích của ta là bắt sống nó, ký kết khế ước nô đãi với nó.

    - Việc này…thật có chút khó khăn, hoàng kim trư đã có tu vi thiên tiên, nếu chúng ta liên thủ còn một tia hi vọng, nhưng có hoàng kim cự mãng một khi hoàng kim trư bị công kích, tất nhiên sẽ làm nó tỉnh lại, vậy sẽ phiền toái, bởi vì chúng nó có khế ước cộng sinh, một khi chúng ta động thủ nó nhất định sẽ điên cuồng.

    Khúc Kỳ lắc đầu nói.

    Dương Lỗi nghe vậy nhíu mày.

    Đúng rồi, không phải hắn còn có ảo ảnh phân thân sao? Nếu hắn sử dụng có thể dẫn dụ hoàng kim cự mãng rời đi, đến lúc đó có phân thân, Tô Anh cùng Khúc Kỳ cùng liên thủ đối phó hoàng kim trư, vậy có thể làm được, nhưng mà thời gian không nhiều, một khi đến giờ cự mãng sẽ quay lại, đương nhiên nếu có thể làm cho cự mãng đánh nhau với cự thú, thì không cần lo lắng vấn đề này.

    - Vậy làm sao bây giờ?

    Tô Anh hỏi.

    - Ta đề nghị nên giết chết hoàng kim trư, ba người chúng ta liên thủ đánh lén, khẳng định có thể thành công.

    Khúc Kỳ nói:

    - Nhưng nếu muốn bắt giữ hoàng kim trư tu vi tương đương thiên tiên, chỉ sợ không làm được. Đến lúc đó chỉ sợ trộm gà không được còn mất nắm gạo, thật sự không chịu nổi.

    - Không, sẽ không, ta có biện pháp, ba người chúng ta liên thủ đối phó hoàng kim trư hẳn là không có vấn đề gì.

    Dương Lỗi nói.

    - Lời này không sai, nhưng chúng ta làm sao bắt sống được hoàng kim trư dưới mắt hoàng kim cự mãng?

    Khúc Kỳ nói:

    - Muốn làm được điểm này là không thể nào, trừ phi tu vi của ngươi đạt tới cảnh giới huyền tiên, bằng không căn bản không biện pháp làm được.

    - Phải đó sư đệ, ta nghĩ hay là chúng ta đánh chết hoàng kim trư đi thôi.

    Tô Anh nói.

    - Không được, sư tỷ, chẳng lẽ ngươi không nhớ Thị Huyết Lão cự thú? Nếu chúng ta giết hoàng kim trư, đánh chết hoàng kim cự mãng, như vậy chúng ta làm sao đối phó cự thú đây? Thị Huyết Lão còn mạnh hơn hoàng kim cự mãng, mà nó mới là mục đích thực sự của chúng ta, nếu không đánh chết được nó chỉ sợ chúng ta phải luôn sống ở chỗ này, không thể rời đi.

    Dương Lỗi lắc đầu nói.

    - Vậy…vậy cũng không được, rốt cục nên làm thế nào đây?

    Tô Anh giậm chân nói.

    - Ha ha, các ngươi không cần phải lo lắng, ta nói có biện pháp đương nhiên không gạt.

    Dương Lỗi khẽ cười, thân hình nhoáng lên, nháy mắt xuất hiện hai Dương Lỗi giống nhau.

    - Đây…đây là phân thân thuật? Ngươi…làm sao ngươi biết phân thân thuật? Đây chính là tiên thuật, còn là tiên thuật cấp cao, mặc dù là đại la kim tiên cũng chưa chắc biết, ngươi làm sao có thể biết?

    Nhìn hai Dương Lỗi, Khúc Kỳ lại chấn kinh, ánh mắt tràn ngập vẻ không tưởng tượng nổi.

    - Tiên thuật?

    Dương Lỗi sửng sốt, chưa từng nghe qua cách nói này:

    - Cái gì là tiên thuật?

    - Ngươi không biết tiên thuật?

    Khúc Kỳ kinh ngạc nhìn Dương Lỗi, hắn có thể tu luyện được thuật phân thân, nhưng lại không biết đó là tiên thuật, thật sự quá kỳ quái, chẳng lẽ Tô Nghiên chưa từng dạy cho hắn sao?

    - Sư tôn Tô Nghiên của ngươi khi dạy thuật phân thân cho ngươi, không có nói cho ngươi biết sao?

    - Không có, thuật phân thân không phải do sư tôn dạy cho ta.

    Dương Lỗi lắc đầu.

    - Không phải? Quả nhiên là người có đại khí vận.

    Khúc Kỳ than thở.

    Người có đại khí vận, những lời này Dương Lỗi nghe qua không ít lần, nên không có gì để ý.

    - Nếu ta dùng thuật phân thân dẫn dụ hoàng kim cự mãng rời đi, sau đó để chân thân cùng sư tỷ, kể cả tiền bối cùng đi, ba người liên thủ hẳn có thể bắt được hoàng kim trư.

    Dương Lỗi nói.

    - Điều này cũng không dám chắc, không biết uy lực thuật phân thân của ngươi như thế nào, có làm ảnh hưởng thực lực chân thân của ngươi hay không? Tu vi phân thân có thể đạt được mấy thành của chân thân? Nếu phân thân quá yếu, căn bản không dẫn dụ được cự mãng, nếu sử dụng làm thực lực chân thân giảm mạnh, không thể bắt giữ hoàng kim trư, nếu là vậy phương pháp này vẫn không thể thực hiện được.

    Khúc Kỳ phân tích.

    Dương Lỗi cười cười nói:

    - Điều này tiền bối không cần lo lắng, thực lực phân thân không yếu hơn chân thân bao nhiêu, ít nhất có chín thành thực lực, nhưng chỉ có thời gian một giờ. Về phần chân thân, thực lực không hề ảnh hưởng, cho nên ta nghĩ biện pháp này là khả thi, nếu không suy đoán sai lầm thực lực của cự mãng.

    - Nếu là như vậy biện pháp này đích thật là khả năng.

    Khúc Kỳ nói:

    - Khi nào chúng ta động thủ?

    - Hiện tại không vội, cần chờ một ngày.

    Dương Lỗi lắc đầu, thu lại phân thân nói:

    - Huyễn ảnh phân thân thuật của ta có hạn chế, một ngày chỉ có thể thi triển một lần, cho nên phải chờ ta khôi phục lại.

    - Việc này không thành vấn đề.

    Khúc Kỳ cũng không cảm thấy kỳ quái, nếu phân thân thuật có thể sử dụng không bị hạn chế, thật quá nghịch thiên, hơn nữa tiên thuật có thể dễ dàng sử dụng như vậy sao.

    - Lâu như vậy đã chờ được, chỉ một ngày mà thôi, ta chờ được nổi.

    - Sư đệ.

    Lúc này Tô Anh nhìn Dương Lỗi tràn đầy chờ mong.

    - Làm sao vậy, sư tỷ?

    Nhìn diễn cảm của Tô Anh, Dương Lỗi có chút khó hiểu hỏi.

    - Sư đệ, ngươi có thể dạy thuật phân thân này cho ta không?

    Tô Anh bẽn lẽn, ánh mắt long lanh chờ mong nhìn hắn.

    - Sư tỷ muốn học sao?

    Dương Lỗi có chút đau đầu, không phải hắn không muốn dạy, mà là hắn không dạy được, muốn đổi bí pháp cần một tỷ điểm đổi, thật quá sang quý, với hắn mà nói không tốt, hắn đã học được còn phải đổi lần nữa, căn bản không đáng.

    - Phải đó, sư đệ, có được không?

    Tô Anh nũng nịu nói.

    Dương Lỗi lắc đầu nói:

    - Sư tỷ, thật xin lỗi, không phải ta không muốn dạy ngươi, mà ta dạy không được, chính bản thân ta còn u mê, còn không học hoàn toàn, cho nên căn bản không biện pháp dạy ngươi.

    - Vậy…sư đệ, ngươi không phải đang dối gạt ta đi, vì sao không dạy được đây? Hay là ngươi đem phương pháp nói cho ta biết, tự ta học là được thôi.

    Tô Anh nói.

    Dương Lỗi cười khổ:

    - Sư tỷ, nếu có thể thì ta đã dạy ngươi, nhưng vấn đề là không có khả năng, ta không cách nào đem phương pháp tu luyện nói cho ngươi biết, chính ta không hiểu vì sao mình học được, cho nên căn bản không nói ra được là chuyện gì xảy ra.
     
    voquan thích bài này.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 830: Dẫn Rắn Ra Khỏi Hang.

    Share: doctruyen.org





    - Vậy sao.

    Tô Anh nghe vậy vô cùng mất mát.

    - Thật sự, sư tỷ, ta sẽ không lừa gạt ngươi.

    Dương Lỗi nhìn biểu tình mất mát của Tô Anh, không biết làm sao an ủi, bèn nói:

    - Nhưng ngươi yên tâm, chờ ta hoàn toàn học được thuật phân thân này, ta nhất định dạy cho ngươi.

    - Tô Anh tiểu nha đầu, Dương Lỗi thật sự không lừa ngươi, sở dĩ được gọi là tiên thuật, cũng không phải dễ dàng là học được, hơn nữa còn là thượng phẩm tiên thuật, càng thêm khó khăn, ta không biết hắn làm sao học được, vì tu vi cảnh giới của hắn còn kém rất xa, có thể học được đã là không tệ, muốn dạy cho người khác đích xác là không thể nào.

    Khúc Kỳ đứng ra giải thích.

    - Ta…ta…chỉ là thật sự rất muốn học mà thôi.

    Tô Anh nhìn Dương Lỗi nói:

    - Vậy thì sư đệ, ngươi đã hứa rồi, chờ ngươi có thể dạy ta nhất định phải dạy cho ta đó.

    Dương Lỗi cười cười, nói:

    - Sư tỷ yên tâm, ta nói một là một, sẽ không đổi ý.

    - Ta tin tưởng ngươi.

    Tô Anh cười thật vui vẻ.

    - Tốt lắm, hiện tại chúng ta nghỉ ngơi một chút, chờ ngày mai sẽ đi thu thập cự mãng cùng hoàng kim trư.

    Dương Lỗi nói.



    Rạng sáng hôm sau, ba người Dương Lỗi đã chuẩn bị sẵn sàng.

    Ba người đi thẳng tới thạch thất mà hoàng kim cự mãng cùng hoàng kim trư ở lại.

    Ba người đều sử dụng Ẩn Thân Phù cho nên hai đầu yêu thú không cảm giác được chân khí của họ, vẫn còn tiếp tục ngủ say như trước.

    Đợi sau khi Tô Anh cùng Khúc Kỳ đã chuẩn bị sẵn sàng, Dương Lỗi hiện ra chân thân, nháy mắt sử dụng huyễn ảnh phân thân thuật, sau đó chân thân lại sử dụng Ẩn Thân Phù biến mất, mà huyễn ảnh phân thân rút Long Địch thổi lên, cố gắng đi khống chế hoàng kim cự mãng.

    Ngay trong nháy mắt phân thân thúc giục Long Địch, cự mãng liền thức tỉnh.

    - Ngang…

    Cảm giác được có người muốn khống chế chính mình, cự mạng giận dữ kêu to một tiếng, thanh âm cực kỳ quái dị, không như rồng ngâm hay hổ gầm, nhưng thanh âm làm cho người vô cùng rung động.

    Khi nhìn thấy phân thân, cự mãng nhất thời giận dữ nháy mắt xông tới, tốc độ kinh người, dù là Dương Lỗi đã sớm có chuẩn bị cũng hoảng sợ, vội vàng thi triển Truy Tinh bộ pháp cùng Cực Tốc Phù xông thẳng ra ngoài.

    Vừa chạy trốn vừa dùng Long Địch kích thích cự mãng, Dương Lỗi không muốn bỏ qua cơ hội này. Dù sao tuy cự mãng phẫn nộ nhưng đã có trí lực nhất định, đây là nơi ở của nó, những việc khác đều không trọng yếu, trừ phi có mối thù không đội trời chung.

    Cho nên Dương Lỗi cần phải hoàn toàn chọc giận cự mãng, khiến cho nó mất đi lý trí liều lĩnh truy đuổi chính mình. Làm như vậy cực kỳ nguy hiểm, nhưng hắn không còn biện pháp nào khác.

    Lúc này Dương Lỗi đã chạy ra khỏi Long huyệt.

    - Đến a, tiểu côn trùng, loài bò sát, tốc độ thật quá chậm!

    Dương Lỗi vừa chạy vừa mắng.

    - Ngang…

    Giận dữ, phẫn nộ, lúc này cự mãng đã thống hận nhân loại trước mặt tới cực điểm, từ sau khi cắn nuốt thi thể ngũ trảo kim long, nó chưa bao giờ gặp phải khiêu khích như vậy, không ai dám vô lễ với nó, mặc dù là đối thủ của nó cũng thế, nhưng hiện giờ chỉ là một nhân loại nho nhỏ lại dám khiêu khích nó, nếu không cắn nuốt người này, căn bản không thể bình ổn lửa giận trong lòng, không thể bảo hộ tôn nghiêm của chính bản thân nó.

    - Ngang…

    Cự mãng lại rống một tiếng, tốc độ gia tăng.

    Chứng kiến hình dạng này, Dương Lỗi hoảng sợ, không nghĩ tới tốc độ cự mãng còn có thể gia tăng.

    Nhưng Dương Lỗi không phải ngu ngốc, trong lúc bỏ chạy hắn không ngừng chạy thẳng tắp, bởi vì loài rắn di chuyển luôn vòng vèo, vì vậy tốc độ sẽ chậm lại rất nhiều.

    - Đến a, tiểu bò sát, tốc độ thật quá chậm, còn chậm hơn cả ốc sên con kiến!

    Dương Lỗi vừa dùng Truy Tinh bộ pháp cùng Cực Tốc Phù bỏ chạy, vừa không ngừng kích thích cự mãng.

    - Ngang…

    Tuy cự mãng không biết ốc sên hay con kiến là vật gì, nhưng hiểu rõ ràng tiểu nhân loại đáng chết kia đang khinh thường chính mình, đó nhất định không phải lời hay.

    Nó càng thêm nổi giận, mở ra mồm to như chậu máu phun ra một ngụm chất lòng màu hoàng kim.

    Tốc độ Dương Lỗi cực nhanh, chợt lóe thân tránh thoát công kích.

    - Mẹ nó, súc sinh này còn dám nhổ nước miếng với lão tử.

    Dương Lỗi giận dữ, nhưng nháy mắt phát hiện “nước miếng” đã ăn mòn cây cối cùng tảng đá bị nó bắn trúng.

    Dương Lỗi không khỏi rùng mình, súc sinh kia nhổ ra “nước miếng” thật sự là khủng bố, tên này mặc dù còn chưa tiến hóa thành long, nhưng đã thành giao, “nước miếng” cũng không phải bình thường, hẳn là giống như long viêm.



    Ngay trong lúc phân thân Dương Lỗi không ngừng chạy trốn, không ngừng tránh né công kích của hoàng kim cự mãng…

    Chân thân của hắn cùng Tô Anh, Khúc Kỳ nháy mắt đã ngăn chặn hoàng kim trư không cho nó đuổi theo hoàng kim cự mãng.

    Nhìn mình bị chặn đường, hoàng kim trư nổi giận.

    - Ngang ngang…ngang ngang…

    Rít gào vài tiếng, hoàng kim trư hướng ba người vọt tới, tốc độ không chậm hơn hoàng kim cự mãng bao nhiêu, tuyệt không cân xứng với thân hình béo mập của nó.

    Nghe thanh âm, Dương Lỗi không ngừng than thở, không hổ là đã ký kết khế ước cộng sinh, tiếng kêu gào cũng giống nhau như thế.

    - Cực Tốc Phù, Định Thân Phù!

    Trong tay Dương Lỗi lại hiện ra phù triện.

    Cực Tốc Phù gia tăng thêm động tác của ba người, mà Định Thân Phù nháy mắt đem hoàng kim trư trấn trụ, nhưng bởi vì hoàng kim trư đã có tu vi tương đương thiên tiên, Định Thân Phù cũng không trấn được bao lâu, chỉ qua được vài lần hô hấp.

    Nhưng dù chỉ vài lần hô hấp thì đã đủ, bởi vì có Cực Tốc Phù, ba người nháy mắt đã ra tay, Dương Lỗi oanh thẳng một quyền lên người hoàng kim trư, một quyền này ra tay toàn lực, vô cùng khủng bố.

    - Oanh oanh oanh…

    Thân hình tròn vo của hoàng kim trư bị oanh ra ngoài, nặng nề đánh lên trên tường.

    - Ngao…

    Hoàng kim trư bị đau kêu to vài tiếng, tiếp theo đứng lên trừng mắt nhìn Dương Lỗi, vô cùng phẫn nộ.

    Lực phòng ngự của hoàng kim trư làm Dương Lỗi giật mình, thật sự lợi hại, phải biết rằng đó là một kích toàn lực của hắn, vốn tưởng rằng có thể đánh nó bị thương, nhưng không nghĩ tới chỉ lưu vết thương nhẹ mà thôi, rất nhanh nó đã hồi phục lại.

    - Đáng chết, ta xem ngươi có thể chịu được mấy quyền!

    Dương Lỗi lại đánh ra một quyền, lực đạo cương mãnh trực tiếp bay ra.

    - Hô hô…

    Nhìn quyền đầu của Dương Lỗi vung tới, hoàng kim trư đột nhiên xoay người chạy vào bên trong.

    - Muốn chạy, dễ dàng như vậy sao?

    Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, mặc dù tốc độ bỏ chạy của hoàng kim trư thật nhanh nhưng vẫn kém hơn Dương Lỗi không ít.

    - Tiểu Lý Phi Đao, đi cho ta!

    Dương Lỗi nhìn thấy hoàng kim trư sắp chạy vào một thạch động, trong tay hắn xuất hiện một thanh phi đao, mục đích của hắn chỉ muốn ngăn cản nó chạy vào trong thạch động, làm giảm tốc độ của nó mà thôi.

    - Ngao ô…

    Phi đao của Dương Lỗi trực tiếp đâm vào hậu môn của hoàng kim trư, tuy lực phòng ngự của nó cường hãn nhưng hậu môn lại yếu nhược, một chiêu này cũng vượt ngoài ý liệu của Dương Lỗi, không ngờ lại đánh trúng bộ vị kia.

    - Phi đao thật lợi hại!

    Khúc Kỳ kinh ngạc nhìn một màn này.
     
    voquan thích bài này.
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 831: Trí Lực Cự Thú.

    Share: doctruyen.org





    Vào lúc này phân thân Dương Lỗi đang không ngừng chạy băng băng, cự mãng đang dùng tốc độ kinh người truy đuổi hắn.

    Rất nhanh phân thân Dương Lỗi đã dẫn dụ cự mãng đi tới một khu rừng, hắn đã sớm sử dụng Chân Thực Ưng Nhãn xem xét qua, nơi này không có nguy hiểm gì, nhưng sau khu rừng này chính là địa bàn của Thị Huyết Lão.

    Nhưng Dương Lỗi biết thời gian của mình không nhiều, chỉ có thể kiên trì thêm năm phút mà thôi, cho nên hắn nhất định phải dẫn dụ cự mãng đi vào địa bàn Thị Huyết Lão. Bởi vì hắn không dám chắc cự mãng có biện pháp nháy mắt quay về Long huyệt hay không, nếu là vậy hắn sẽ thất bại trong gang tấc, hắn nhất định phải phòng ngừa hết thảy khả năng có thể xảy ra.

    - Hống…

    Ngay khi Dương Lỗi tiến vào địa bàn của Thị Huyết Lão cự thú, nháy mắt liền nghe được tiếng rống thật lớn, kinh thiên động địa, làm tốc độ của hắn chợt khựng lại.

    - Thật mạnh mẽ.

    Trong lòng Dương Lỗi nghĩ thầm, nhìn lại cự mãng thấy nó tựa hồ có chút do dự, bởi vì nghe tiếng rống nó cảm thấy đối phương cường đại, tuyệt không yếu hơn chính mình, cho dù yếu cũng sẽ không kém hơn bao nhiêu.

    Cho nên nó do dự, bởi vì đó là đối thủ tuyệt đối mạnh mẽ.

    Nhìn thấy cự mãng giảm chậm tốc độ, có chút chần chờ, Dương Lỗi hiểu được ý nghĩ của nó, nhưng lúc này thời gian chỉ còn hai phút, nếu phân thân biến mất sự tình sẽ không hay.

    Long Địch, chính là Long Địch, phân thân đem Long Địch đặt lên môi toàn lực thi triển, cố gắng khống chế cự mãng.

    - Ngang…

    Giờ phút này cự mãng phát ra tiếng gầm lên giận dữ, tiểu trùng tử kia còn mưu toan khống chế chính mình, hơn nữa nó đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng, tuyệt đối không để tiểu trùng tử kia rơi vào trong tay yêu thú cường đại kia, bởi vì nếu để Long Địch rơi vào trong tay yêu thú kia, bằng vào thực lực của nó tuyệt đối có thể sử dụng cốt địch đến khống chế chính mình, điều này tuyệt đối không ổn, mình đường đường là ngũ trảo kim long, làm sao có thể trở thành nô lệ cho người khác? Điều này tuyệt đối không cho phép.

    Nhất định phải giết tiểu trùng tử kia, hủy diệt cây sáo.

    Cho nên sau một tiếng rống, thân hình cự mãng đột nhiên thành lớn, ước chừng lớn hơn gấp đôi, nguyên bản thân hình to lớn đã biến thành khổng lồ, thoạt nhìn càng thêm uy vũ, làm lòng người rung động, chiến lực cũng mạnh hơn không ít.

    Dương Lỗi vô cùng giật mình, xem ra cự mãng vẫn chưa thi triển toàn bộ thực lực, quả nhiên là khủng bố.

    Thân hình cao lớn như một cự long chân chính, đã có móng vuốt, thật giống như giao long thực sự, một cỗ uy áp cường đại hướng Dương Lỗi nghiền áp tới, đây là long uy, trong lòng Dương Lỗi thất kinh vội thối lui ra sau.

    Lúc này Dương Lỗi đã hoàn toàn chọc giận nó, chỉ cần tiếp tục chạy tới kiên trì đến lúc cự thú đánh nhau cùng cự mãng là đã đủ.

    - Hống hống…

    Dương Lỗi nhanh chóng di động vài bước, sau đó một thân ảnh cực lớn xuất hiện trong mắt hắn, chính là Thị Huyết Lão cự thú, lúc này ánh mắt nó trừng lớn, dáng vẻ thập phần phẫn nộ, gắt gao nhìn chằm chằm hoàng kim cự mãng, lúc này hẳn phải gọi là hoàng kim giao.

    Đối với cự thú mà nói nơi này là địa bàn của nó, thậm chí cả phiến không gian, nó chưa bao giờ gặp qua đối thủ, cũng không có ai cả gan khiêu khích uy nghiêm của nó, mà hoàng kim sắc trước mặt tuy rằng cường đại, nhưng dám càn rỡ ngay trên địa bàn của mình, đây tuyệt đối là khiêu khích, là điều mà nó không thể dung nhẫn, lúc này phân thân Dương Lỗi lại không bị nó xem vào trong mắt, trực tiếp xem thường, tuy rằng nó căm thù nhân loại nhưng đại gia hỏa trước mặt mới là uy hiếp lớn nhất.

    Cự thú cất tiếng rống to.

    Cự mãng cũng không cam chịu yếu thế rống lớn một tiếng.

    Chân khí hai yêu thú cường đại không ngừng kéo lên.

    Yêu thú khắp chung quanh không chịu nổi uy áp khủng bố, vội vã bỏ chạy, một ít yêu thú yếu nhược không kịp đào thoát bị áp lực cường đại đè ép ngất xỉu, thậm chí còn tuôn máu mà chết.

    Mà lúc này thời gian của phân thân đã tới, chỉ còn lại vài giây cuối cùng, mà hai yêu thú vẫn còn giằng co…

    Lúc này Dương Lỗi phải cho thêm một mồi lửa, khiến cho cuộc chiến kinh thiên phải thật sự bộc phát.

    Nhìn chuẩn thời cơ, phân thân xuất ra Phong Ẩn đao.

    Khí thế của Dương Lỗi đột nhiên tăng lên, tuy rằng kém xa hai yêu thú nhưng không đến nỗi bị chèn ép không thể nhúc nhích.

    - Thiên Đao Nhất Thức!

    Phân thân chợt quát một tiếng, Phong Ẩn đao phát ra đao mang thật dài chói mắt, phảng phất như muốn đem thiên địa chém thành hai nửa.

    Một đao của Dương Lỗi hướng tới cự mãng, tuy rằng khủng bố nhưng cũng sẽ không tạo thành vết thương cho nó, thậm chí sẽ không có chút tổn thương.

    Cảm nhận được khí tức kia, cự mãng giận dữ, tiểu trùng tử lại dám động thủ với nó ngay lúc này!

    - Ngang…

    Cự mãng mở to miệng gầm rú một tiếng, vươn ra cự trảo hung hăng chộp tới, muốn đánh bay đao ảnh, kể cả Dương Lỗi cũng phải bị nó chụp thành thịt nát.

    Nhưng hành động này đối với Thị Huyết Lão là dấu hiệu công kích, phát động công kích với chính nó.

    Trí lực của Thị Huyết Lão cực cao, cũng biết được phải đánh đòn phủ đầu, một kích trí mạng.

    Ngay tích tắc cự mãng công kích, phân thân đến giờ.

    Trong nháy mắt phân thân biến mất, công kích cũng tan thành mây khói.

    - Biến mất, đáng giận, đáng giận!

    Cự mãng nhìn thấy Dương Lỗi biến mất không thấy, trong lòng phẫn nộ, lực đạo không chút yếu bớt, ngược lại gia tăng vài phần.

    - Ngao…

    Thị Huyết Lão gầm rú một tiếng, hình thể tăng lớn, hóa thành hình thức chiến đấu, toàn bộ thân hình có một tầng hộ giáp thật dày bao trùm, móng vuốt sắc bén, sát khí bức người.

    - Hoa lạp…

    Móng vuốt sắc bén của cự thú chộp lên người cự mãng, tung ra từng đợt hoa lửa.

    - Bính…

    Một tiếng vang thật lớn, cự thú cùng cự mãng đều thối lui.

    Một kích này bất phân thắng bại.

    - Ngang…

    Cự mãng chưa từng gặp phải cảnh tượng như vậy, trước đó bị Dương Lỗi trêu đùa, hiện tại bị cự thú bò lên, lúc này nó đã hoàn toàn phẫn nộ, càng thêm điên cuồng, sau một tiếng rít cao vút liền bay lên trời, thân hình uốn lượn xoay quanh, như một đầu cự long, uy vũ khí phách.

    Mà cự thú không cam chịu yếu thế, thân thể lớn hơn ba phần, chân trước giơ lên cao, đứng thẳng người xấp xỉ độ cao của cự mãng trên không, đôi mắt thật lớn thả ra quang mang thị huyết làm người không rét mà run.

    - Hô…

    Cự mãng trừng mắt, hơi mở miệng, nháy mắt phun ra kim sắc viên cầu kéo theo đuôi thật dài đánh thẳng tới cự thú.

    Cự thú há hốc miệng, phun ra một đạo huyết sắc hồng mang, như mũi tên thoát cung, tốc độ nhanh kinh người, một vàng một đỏ hai đạo quang mang nháy mắt va chạm vào nhau, tiếp theo liền nổ mạnh kịch liệt, trong phạm vi vài trăm thước nháy mắt hóa thành tro tàn, thảm thực vật bốn phía bị năng lượng khủng bố đập vào, tổn thất hầu như không còn.

    Một đóa ma cô vân thật lớn phóng lên cao, một ít ma thú yêu thú thực lực yếu ớt xa xa đều tử thương vô số. Cây cối lại giống như bị cuồng phong thổi quét, biến thành một mảnh hỗn độn.
     
    voquan thích bài này.
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 832: Cuộc Chiến Cự Thú.

    Share: doctruyen.org





    Bụi mù tan biến, cự thú cùng cự mãng vẫn đối lập, đưa mắt nhìn nhau. Đôi bên đều cảm thấy đối phương cường đại, không còn vẻ uy phong lẫm lẫm như trước, có vẻ chật vật, lông mao trên thân cự thú rơi xuống không ít, trên mặt đất còn lưu lại vết máu.

    Mà cự mãng cũng không tốt hơn chút nào, vảy rớt không ít, lộ ra huyết nhục vàng óng.

    Nhưng cả hai đều dùng ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn đối phương, tựa như kẻ thù một mất một còn.

    Khắp chung quanh tràn đầy hố sâu, tỏ rõ trận chiến đấu này thật khủng bố kịch liệt.



    Lúc này hoàng kim trư bị phi đao đánh trúng hậu môn, nhất thời không còn biện pháp tiếp tục chạy trốn, thân thể tròn vo lăn lộn trên mặt đất.

    Đợi khi Dương Lỗi đến gần, hoàng kim trư còn phát ra tiếng rên “ô ô” không ngừng.

    Khóe mắt nó còn có nước mắt to như hạt đậu.

    Một màn này làm Dương Lỗi dở khóc dở cười, không ngờ đầu yêu thú này còn biết khóc, không nghĩ tới nó học được biểu tình của nhân loại, bộ dạng nước mắt lưng tròng thoạt nhìn thập phần đáng thương.

    - Thật tội nghiệp.

    Nhìn bộ dạng đáng thương của hoàng kim trư, Tô Anh không khỏi đồng tình:

    - Sư đệ, hay là chúng ta thả nó đi, xem nó đáng thương như vậy.

    Lời của Tô Anh làm Dương Lỗi không khỏi trợn mắt, hắn không khỏi buồn bực, Tô Anh thật sự là tiểu ma nữ của Tô gia sao?

    - Sư tỷ, tuyệt đối không được, chúng ta không thể buông tha cho nó, vạn nhất nó gọi hoàng kim cự mãng trở về, chúng ta sẽ thật phiền toái, ngay cả chút khả năng phản kháng cũng không có, sẽ bị nó cắn nuốt chúng ta. Mặc dù chúng ta tránh được cự mãng đuổi giết, cũng không đánh chết được Thị Huyết Lão cự thú, như vậy sẽ không thể hoàn thành khảo nghiệm, không thể rời khỏi nơi này, thậm chí vĩnh viễn bị vây ở đây không có cách nào đi ra ngoài.

    Dương Lỗi nhìn Tô Anh nói.

    - Vậy…vậy…ta…thôi tùy tiện ngươi.

    Tô Anh nghe hắn nói như vậy, cũng ý thức được sự tình quan trọng, vậy không thể thả yêu thú này, nếu phải trả giá bằng tính mạng hay tự do, tuyệt đối là không được, vì vậy nàng cũng không nói thêm gì nữa.

    Mà khi Tô Anh ngăn cản Dương Lỗi, hoàng kim trư đã khôi phục lại, bỏ chạy.

    - Không xong, nó muốn chạy trốn, nhanh ngăn nó lại.

    Lúc này Khúc Kỳ vội vàng hô.

    - Đáng giận, không ngờ còn muốn chạy trốn, thật sự là liều lĩnh.

    Dương Lỗi cười lạnh một tiếng.

    Tô Anh cũng phẫn nộ, mình đang cầu tình cho nó, mà nó thừa cơ chạy trốn, thật đáng giận, lúc này ánh mắt Tô Anh như phun ra lửa, khiến Dương Lỗi cũng cảm thấy kinh hoảng.

    Nữ nhân biến hóa thật nhanh, hơn nữa khi nóng giận đều cực kỳ khủng bố, hơn nữa còn ngang ngạnh, lúc này nhìn Tô Anh chính là như vậy, làm cho Dương Lỗi không khỏi cảm thán cảm xúc nữ nhân thay đổi thật sự là quá nhanh, nhanh có chút kinh người.

    Tuy tốc độ hoàng kim trư không bằng cự mãng, cũng không so sánh được với Dương Lỗi, nhưng vẫn không chậm, chỉ trong vài lần hô hấp nó đã chui vào trong lỗ nhỏ phía trước.

    Lỗ nhỏ không lớn lắm, hoàng kim trư thật khó khăn mới đem thân hình chèn ép đi vào, tuy Dương Lỗi cùng Tô Anh cũng có thể đi vào, nhưng quá thấp, cho nên cả hai người đều không muốn chui xuống dưới.

    Nhưng nếu không chui vào, thì làm sao đuổi theo hoàng kim trư?

    Nếu không truy theo hoàng kim trư thì làm sao bắt được nó, không bắt được nó cũng không thể lợi dụng khống chế hoàng kim cự mãng, muốn đối phó Thị Huyết Lão cự thú thật quá khó khăn, cơ hồ có thể nói là không cách nào làm được đến.

    - Làm sao bây giờ, nó đã chui vào bên trong.

    Tô Anh nói.

    Dương Lỗi mở ra Chân Thực Ưng Nhãn, xem xét tình huống bên trong, vốn cho rằng bên trong sẽ có thông đạo giúp hoàng kim trư chạy thoát, nhưng mặc dù bên trong có một không gian nho nhỏ, lại không lớn lắm. Nói cách khác bên trong không có đường đi, chỉ cần hắn đánh vỡ được động khẩu tiến vào thì hoàng kim trư không thể chạy thoát.

    - Có biện pháp, chúng ta có thể đánh vỡ động khẩu như vậy có thể đi vào.

    Dương Lỗi nói.

    - Như vậy chỉ sợ quá muộn, chúng ta muốn đánh vỡ động khẩu cũng cần thời gian, chờ khi chúng ta làm xong thì nó đã chạy xa, làm sao đuổi kịp?

    Khúc Kỳ nói.

    - Ha ha…

    Dương Lỗi nhẹ nhàng cười nói:

    - Việc này tiền bối không cần lo lắng, tuy rằng yêu thú kia đã chui vào trong này, nhưng trong đó chỉ là tử lộ, nếu không tin tiền bối vào xem là được.

    Khúc Kỳ chỉ là tàn hồn, thuộc về linh thể, muốn đi vào bên trong đương nhiên là thật dễ dàng, nhưng mặc dù hắn có thể đi vào cũng không thể đối phó hoàng kim trư, chỉ có thể có tác dụng phụ trợ, nếu muốn công kích yêu thú nhất định phải nhờ người khác, bởi vì hoàng kim trư có tinh thần lực thật cường hãn, có thể tùy thời mượn dùng lực lượng của hoàng kim cự mãng để phản kích.

    - Được, để ta vào xem.

    Nếu một mình đi vào sẽ gặp nguy hiểm, nhưng Khúc Kỳ không thể biểu hiện mình quá yếu ớt, nếu ngay cả chút dũng khí cũng không có, cũng không cần tiếp tục nghĩ biện pháp tìm Tạo Hóa Châu tìm cơ hội chuyển thế.

    Một lúc sau hắn đi ra, thoạt nhìn hơi có chút chật vật, xem ra thanh âm trước đó truyền ra là do hắn giao thủ với hoàng kim trư.

    - Quả nhiên là như thế, bên trong không có đường đi, hoàng kim trư ẩn núp bên trong, nhưng cơ quan cấm chế không ít.

    Khúc Kỳ nói.

    Dương Lỗi cũng không chú ý qua có cấm chế hay cơ quan, vì vậy lại mở ra Chân Thực Ưng Nhãn phát hiện bên trong thật sự có cấm chế cùng cơ quan, người bình thường muốn bài trừ thật không phải là chuyện dễ dàng, nhưng làm cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là hoàng kim trư sao có thể ra vào tự nhiên như vậy? Chẳng lẽ cơ quan cấm chế đều do chính nó cùng cự mãng làm ra?

    Không đúng, nếu do chúng làm ra khẳng định cũng sẽ bố trí bên ngoài, không khả năng chỉ làm bên trong, hơn nữa bên trong tựa hồ còn tồn tại vật gì đó mà Chân Thực Ưng Nhãn cũng không thể nhìn thấu, đó là một đồ vật màu đen nhưng một chiếc thùng, không lớn lắm, chỉ chừng một thước, cao nửa thước.

    Cho nên trong thùng khẳng định phải có bảo vật gì, mà chiếc thùng kia là do ngũ trảo kim long giấu ở nơi này sao? Cấm chế có phải cũng do hắn bố trí? Nếu do hắn bố trí, vì sao phải tách vật đó ra khỏi bảo tàng?

    Chẳng lẽ vật kia có điểm gì đặc biệt? Hoặc là nói đó mới là bảo tàng chân chính?

    Cũng không phải là không thể nào.

    Hoặc là đồ vật kia không phải của ngũ trảo kim long, mà là của chủ nhân trước kia, phải biết rằng trước khi ngũ trảo kim long đến nơi đây, huyệt động này đã tồn tại, có thể nói là một nơi phong thủy bảo địa.

    Mặc kệ bên trong rốt cục có bí mật gì, trong thùng có thứ gì, chỉ cần hắn đi vào được bên trong sẽ biết tất cả.

    - Được, bây giờ chúng ta động thủ.

    Dương Lỗi nói:

    - Hai người tránh xa một chút.

    Tô Anh cùng Khúc Kỳ liền lui ra xa vài bước.

    Ánh mắt Dương Lỗi híp lại, một đạo tinh mang lóe lên, chém ra một quyền, quyền kinh vô cùng cương mãnh oanh kích vào trong động khẩu.

    - Oanh long…

    Cả Long huyệt đều chao đảo, có thể thấy được lực đạo một quyền thật cường hãn.
     
    voquan thích bài này.
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 833: Va Chạm Kịch Liệt.

    Share: doctruyen.org





    Nhưng làm cho người bất ngờ chính là tuy lực lượng một quyền thật mạnh, thậm chí đủ đánh nát ngọn núi, nhưng động khẩu vẫn bình yên vô sự, không hề có chút sứt mẻ.

    - Làm sao có thể, điều này…sao có thể?

    Tô Anh không khỏi kinh hô.

    Dương Lỗi vô cùng kinh ngạc, thật ngoài ý muốn, động khẩu lại khủng bố như vậy?

    Dương Lỗi nhíu mày, trong tay xuất hiện Phong Ẩn đao.

    - Thiên Đao Nhất Thức!

    Giờ khắc này Dương Lỗi mở mắt, khẽ quát một tiếng.

    Trường đao chậm rãi hạ xuống, tốc độ thong thả.

    - Đinh, chúc mừng ngoạn gia lĩnh ngộ Thiên Đao Nhị Thức.

    - Sư đệ đang làm gì vậy…

    Tô Anh khó hiểu nói.

    Vừa dứt lời, thanh âm tiếng đá vỡ vang lên.

    Tường đá ầm sầm sụp xuống, vô số hòn đá vỡ đầy đất.

    Tô Anh trợn tròn mắt, tràn đầy vẻ khó tin, một quyền cương mãnh cũng không đánh vỡ được động khẩu, nhưng một đao nhẹ nhàng lại có thể chém nát tường đá.

    - Sư đệ, ngươi…ngươi làm như thế nào? Chẳng lẽ…chẳng lẽ khi nãy ngươi cố ý?

    Tô Anh kêu lên.

    - Sư tỷ, nhanh chóng bắt lấy hoàng kim trư, nếu không nó lại chạy trốn.

    Dương Lỗi nói.

    Lúc này Tô Anh nổi giận đùng đùng lao vào bên trong.

    Dương Lỗi hoảng sợ vội vàng ngăn cản:

    - Chậm, chậm, sư tỷ chậm đã.

    - Sư tỷ không nên gấp gáp, hoàng kim trư không chạy được đâu, nơi này không đơn giản như vậy, có cấm chế cùng cơ quan, nếu không cẩn thận chạm vào sẽ không tốt.

    Dương Lỗi giải thích.

    Hoàng kim trư nhìn thấy Dương Lỗi run rẩy lên, ô ô kêu to.

    Chỗ dựa của mình bị đánh vỡ, hoàng kim trư biết mình gặp đại phiền toái, nói không chuẩn sẽ mất mạng.

    Từ lúc nó tiến vào nơi này đã phát ra tin tức cầu cứu cho hoàng kim cự mãng.

    Nhìn thấy biểu tình của nó, Dương Lỗi thầm giật mình, xem ra trí lực của nó không kém, hẳn còn cao hơn cự mãng không ít.

    Hẳn là vì có liên quan với thùng đen kia đi!

    Thiên Đao Nhị Thức ẩn chứa đao chi pháp tắc cường đại, uy lực vô cùng, có thể miểu sát địch nhân cấp bậc cao hơn bản thân ba mươi cấp, thời gian làm lạnh mười hai giờ.

    Nhìn thấy thuộc tính của Thiên Đao Nhị Thức, Dương Lỗi vô cùng rung động, chiêu thức này thật quá cường đại, thời gian làm lạnh còn ngắn lại, uy lực tăng cường nhiều như vậy, trước đó hắn dùng Thiên Đao Nhất Thức chỉ có thể miểu sát cao thủ cửu cực tạo hóa mà thôi, nhưng hiện tại cấp bậc tăng lên, uy lực gia tăng, có thể đánh chết thiên tiên cảnh giới, hơn nữa còn là miểu sát, rất mạnh, hơn nữa thời gian làm lạnh từ một ngày còn mười hai giờ, chính là nửa ngày ngắn ngủi.

    Nhìn thấy hoàng kim trư đã bị bắt lại, Dương Lỗi thật sự muốn dùng nó thử nghiệm uy lực Thiên Đao Nhị Thức xem thế nào, bởi vì nó là thiên tiên cảnh giới, rất thích hợp cho hắn dùng làm thí nghiệm.

    Nhìn thấy Dương Lỗi nhìn qua, hoàng kim trư nhất thời co rụt lại, nước mắt lưng tròng, bộ dạng vô cùng sợ hãi.

    Lúc này chưa thể giết chết hoàng kim trư, sau khi xem xét xong thuộc tính Thiên Đao Nhị Thức, lực chú ý của Dương Lỗi liền chuyển qua chiếc thùng màu đen trước mặt, chiếc thùng này thập phần quỷ dị, Chân Thực Ưng Nhãn của hắn không cách nào nhìn thấu, dùng thuật giám định cũng không xem xét được, thậm chí hắn cũng không nhìn thấy được có lỗ khóa, không biết làm sao mới có thể mở ra thùng này.

    Dùng bạo lực mở ra? Dương Lỗi không phải không nghĩ tới phương pháp này, cũng không phải không sử dụng qua, nhưng chiếc thùng đen vẫn hoàn hảo không chút hao tổn nào, thậm chí Dương Lỗi đã sử dụng Thiên Đao Nhị Thức nhưng kết quả vẫn không hề có chút phản ứng.

    Cần phải làm sao mới có thể cởi bỏ bí mật của thùng đen kia, làm sao mở ra được nó thật sự là vấn đề lớn, Dương Lỗi cầm thùng đen hỏi thăm Khúc Kỳ, Khúc Kỳ cũng hoàn toàn không biết gì về lai lịch của thùng đen, ngay cả Khúc Kỳ cũng không biết, như vậy lai lịch của chiếc thùng hẳn là rất lớn, có lẽ sư tôn Tô Nghiên sẽ biết chút ít tin tức, nhưng hiện tại hắn bị vây khốn ở đây, không cách nào rời đi, muốn gặp mặt Tô Nghiên cũng không có cách nào.

    Nghiên cứu lâu như vậy cũng không nghiên cứu ra được manh mối gì, chiếc thùng này có liên hệ gì với hoàng kim trư? Vì sao nó có thể đề cao trí lực cho đầu trư kia, còn phát sinh biến dị? Có phải có quan hệ với chính bản thân yêu thú kia? Dương Lỗi suy nghĩ mãi, nhưng hoàng kim trư không biết nói chuyện, thậm chí có dùng cách uy hiếp tính mạng hoàng kim trư cũng không biết.

    Hoàng kim trư cực kỳ sợ chết, khi Dương Lỗi dùng thuật thông linh ép hỏi nó, nó đem những gì mình biết rõ đều khai ra, nguyên lai hoàng kim trư cùng hoàng kim cự mãng đồng thời phát hiện thi thể ngũ trảo kim long, vì sao nó cùng hoàng kim cự mãng ký kết khế ước cộng sinh, hoàn toàn chỉ là vì ngoài ý muốn, đương nhiên có thể nói là chuyện xảy ra ngẫu nhiên không hiểu vì sao.

    Về sau bởi nguyên nhân hoàng kim trư có trí lực, hoàng kim cự mãng rất nhanh đã bị nó dụ dỗ trở thành lão đại của cự mãng, đối với hoàng kim trư luôn nói gì nghe nấy.

    Về phần lai lịch của chiếc thùng đen, hoàng kim trư cũng không hiểu rõ ràng, nhưng chiếc thùng gia tăng tinh thần lực cho nó rất lớn, nhưng lại không có trợ giúp gì với hoàng kim cự mãng, điều này làm hoàng kim trư luôn cảm thấy khó hiểu, nhưng nó cũng không quá rối rắm trong vấn đề này.



    - Ngang…

    Vào lúc này hoàng kim cự mãng cùng Thị Huyết Lão cự thú vừa dùng cứng đối cứng liều mạng một kích, thực lực giữa đôi bên lại ngang nhau.

    Tiếp theo đôi bên hình thành cục diện giằng co, vừa lúc đó hoàng kim trư nhắn tin tức cầu cứu, điều này làm hoàng kim cự mãng phẫn nộ, cảm xúc nóng nảy, thập phần lo lắng.

    Hoàng kim trư là lão đại của nó, còn có khế ước cộng sinh với nó, một khi hoàng kim trư bị giết chết như vậy nó cũng phải chết theo, cho nên lão đại tuyệt đối không thể xảy ra chuyện.

    - Ngang…

    Hoàng kim cự mãng lại thét dài một tiếng, trừng mắt liếc nhìn Thị Huyết Lão cự thú, vung mạnh đuôi, bức lui cự thú, xoay người muốn rời đi.

    Nhìn thấy hoàng kim cự mãng muốn rời khỏi, Thị Huyết Lão cự thú thật thông minh, biết lúc này cự mãng không còn tâm tư hiếu chiến với mình, nhưng nó làm sao dễ dàng thả cự mãng rời khỏi, cho nên cự thú rít gào một tiếng, mở to miệng, dưới chân phát lực nhanh như tia chớp hướng cự mãng cắn xé tới.

    Tuy cự mãng sốt ruột rời khỏi, nhưng dù sao vẫn là yêu thú trình độ kim tiên, hơn nữa bản năng chiến đấu khiến cho nó chưa từng thả lỏng cảnh giác với đối thủ cường đại, cho nên ngay trong tích tắc cự thú phát động công kích, nó lập tức làm ra phản ứng.

    Thân hình thật lớn giãy một cái, cái đuôi gấp khúc, giống như trường cung gấp lại, súc tích lực đạo, trong nháy mắt ngắn ngủi đột nhiên bạo phát đi ra.

    Cự long bái vĩ.

    Một kích này uy lực mười phần, thậm chí có thể hủy thiên diệt địa.

    Cái đuôi quét ra từng đợt hư ảnh, không gian nháy mắt bị xé nứt, một trận vặn vẹo, cái đuôi nháy mắt biến mất, nhưng lại nháy mắt xuất hiện.

    Thị Huyết Lão cự thú chứng kiến tình huống này nhưng tốc độ không giảm, cả thân hình khổng lồ bị bao phủ trong một tầng huyết sắc quang mang dày đặc.

    - Oanh…

    Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa.
     
    Đỗ Tùng Lâm and voquan like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.