Chương 834: Cự Mãng Thỏa Hiệp Share: doctruyen.org Mời đọc Thân thể Thị Huyết Lão cự thú cùng hoàng kim cự mãng va chạm vào nhau, trong phút chốc đất rung núi chuyển, thiên địa như muốn sụp đổ. - Bính bính… Hai cự thú va chạm lẫn nhau, lại tách đi ra, mà hoàng kim cự mãng nương lần va chạm này nháy mắt bắn về phía xa xa, tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã biến mất không còn nhìn thấy. Thị Huyết Lão cự thú không còn cảm giác được hoàng kim cự mãng tồn tại, nhất thời thét dài một tiếng, vô cùng bất mãn, thập phần phẫn nộ, tràn ngập vẻ không cam lòng. - Cự mãng đã trở lại. Ngay lúc Tô Anh cùng Dương Lỗi đang nghỉ ngơi, Khúc Kỳ đột nhiên truyền âm nói. - Nhanh như vậy đã trở lại, không sai. Hiện tại hắn đã khống chế hoàng kim trư, cho nên tuyệt không lo lắng, nếu cự mãng dám bất lợi với họ, hắn sẽ giết hoàng kim trư, nhưng Dương Lỗi cũng biết cự mãng sẽ không làm xằng bậy. - Ngang… Còn chưa đi được bao xa, Dương Lỗi đã cảm thấy cự mãng đã đến. Sau khi tiến vào, nó gầm rú một tiếng, Dương Lỗi biết nó đã phát hiện được mình. Lúc này hoàng kim trư ngoan ngoãn đứng bên cạnh Dương Lỗi, đã hoàn toàn bị hắn khống chế, đây là một loại thủ pháp đặc thù, chỉ cần nó có điều gì khác thường là có thể trực tiếp giết chết nó. Đương nhiên thông qua hoàng kim trư, Dương Lỗi cũng cảm nhận được tuy mình không thể khống chế cự mãng như hoàng kim trư, vẫn có thể thay đổi một ít ý nghĩ của nó, hoặc là nói có thể ảnh hưởng nó. - Lại đây. Dương Lỗi hô to. Mà lúc này Tô Anh cùng Khúc Kỳ thập phần khẩn trương, Dương Lỗi không chút để ý, nhìn hoàng kim cự mãng dữ tợn trước mắt lại không có chút lo lắng cùng sợ hãi. - Ngang… Chứng kiến Dương Lỗi đã khống chế hoàng kim trư, hoàng kim cự mãng nổi giận, phẫn nộ, hướng chỗ hắn vọt tới. Thấy tình huống này Tô Anh cùng Khúc Kỳ hoảng sợ, thân hình không tự chủ được thối lui ra sau vài bước. Mà Dương Lỗi ngược lại bước lên một bước, nhìn thẳng vào cự mãng nói: - Muốn giết ta? Hừ, nếu ngươi dám động thủ, ta sẽ lập tức giết lão đại của ngươi. Nói xong trong tay hắn hiện ra thanh trường đao, nháy mắt đặt lên cổ hoàng kim trư. - Ô ô… Hoàng kim trư run lên, kêu to vài tiếng với cự mãng. - Ngang… Cự mãng ngừng lại, phẫn nộ nhìn Dương Lỗi, nó không cách nào tránh được, hoàng kim trư là lão đại của nó, còn ký kết khế ước cộng sinh với nó, mặc dù bản thân cự mãng không sợ chết, nhưng phải lo lắng an nguy của hoàng kim trư, có thể nói tư tưởng cảm xúc của hoàng kim trư ảnh hưởng cực kỳ nghiêm trọng với cự mãng. - Không sai, không sai, vẫn còn rất nghe lời. Dương Lỗi vui vẻ nói: - Kỳ thật đi theo chúng ta các ngươi vẫn rất có tiền đồ, nếu không có sự xuất hiện của ta, các ngươi muốn tiếp tục đột phá thật khó khăn, quá khó khăn. Cho nên ngươi không cần phẫn nộ, có lẽ đây là một lần cơ hội, ngươi không nhìn thấy Thị Huyết Lão cự thú kia thật cường đại sao? Ngươi nắm chắc có thể đánh chết nó sao? Ta nói cho ngươi biết, yêu thú càng thêm cường đại thật quá nhiều, mà thế giới này cũng không phải thế giới gì lớn, chẳng qua chỉ là một vị diện nho nhỏ mà thôi, chỉ là một nơi thí luyện, mà ta cùng sư tỷ Tô Anh là đi vào không gian này thí luyện, các ngươi lại là mục tiêu thí luyện của chúng ta. Lời của Dương Lỗi làm cự mãng nửa tin nửa ngờ, kể từ sau khi nó cắn nuốt thi thể ngũ trảo kim long, chưa từng gặp qua đối thủ, chỉ mới gặp được đầu Thị Huyết Lão cự thú mà thôi. - Sư đệ, ngươi nói như vậy nó nghe hiểu được sao? Tô Anh ngạc nhiên hỏi. Dương Lỗi cười cười: - Đương nhiên, hoàng kim cự mãng đã đạt tới trình độ kim tiên, tự nhiên có thể nghe hiểu được. - Sư đệ, ngươi có thể nghe hiểu được nó nói cái gì sao? Tô Anh hỏi. Dương Lỗi gật đầu. Tô Anh nghe vậy ánh mắt chợt phát sáng lên: - Sư đệ, ngươi có thể dạy ta sao? Chuyện này cũng có thể, đây là thông linh thuật, lại có bộ phận đơn giản hóa đặc thù, thú ngữ, thú ngữ là chi nhánh của thuật thông linh, nhưng chỉ có tác dụng với một ít yêu thú, ma thú có trí lực tương đối cao hay thông minh, mà đối với trí lực thấp thì không được. Nhưng cho dù là như vậy muốn trao đổi ra tiêu hao không ít điểm, phải tiêu hao tới năm trăm vạn điểm, không phải là số lượng nhỏ, tuy rằng lúc này Dương Lỗi có vài trăm triệu điểm. Nhưng nếu Tô Anh nói như vậy dạy cho nàng cũng không sao, huống chi nếu mình thu thập được cự mãng cùng cự thú, như vậy thực lực của mình sẽ tăng lên, đến lúc đó số điểm trao đổi lại đáng là gì? Hắn không để trong lòng. - Được, để ta xử lý xong chuyện này sẽ truyền cho sư tỷ. Dương Lỗi cười nói. Tô Anh nghe vậy mừng rỡ: - Thật sao, sư đệ, ngươi không được lừa gạt sư tỷ nha. - Sẽ không, sư đệ có khi nào đã lừa gạt sư tỷ, ngươi cứ yên tâm đi. Dương Lỗi đáp. - Ân ân, vậy sư đệ ngươi làm nhanh lên. Tô Anh nói. - Ngang… - Kêu la cái gì! Tô Anh có chút bất mãn trừng mắt kêu lên. Dương Lỗi nhìn cự mãng: - Chúng ta làm giao dịch đi, chỉ cần ngươi giúp chúng ta hoàn thành một việc, ta sẽ bỏ qua lão đại của ngươi, ngươi nghĩ thế nào? Ánh mắt cự mãng không ngừng chuyển động, tựa như đang tự hỏi mình. Ước chừng một phút sau, thanh âm cự mãng truyền vào trong đầu Dương Lỗi. - Được, nhân loại, ta đáp ứng ngươi, ngươi nói ra điều kiện đi, nhưng ngươi phải bảo đảm một khi ta làm được, ngươi phải thả lão đại của ta, giải trừ khống chế cho lão đại của ta. - Đây là đương nhiên, nếu ngươi giúp ta hoàn thành xong nhiệm vụ của ta, như vậy ta nhất định giữ lời, bỏ qua lão đại của ngươi, giải trừ khống chế. Dương Lỗi mỉm cười nói, xem như đạt tới hiệp thương. - Là điều kiện gì? - Rất đơn giản, hôm nay không phải ngươi đã chiến đấu với một con cự thú sao? Mục đích của chúng ta lần này là muốn đối phó cự thú kia, nhưng thực lực của ngươi tuy cường hãn, so sánh với cự thú vẫn còn có chút chênh lệch, nếu các ngươi liều chết chỉ có một kết quả là ngươi nhất định sẽ chết, mà cự thú chỉ bị trọng thương mà thôi. Dương Lỗi nói. - Không thể nào, hừ, ta là ngũ trảo kim long, làm sao bị một con Thị Huyết Lão giết chết, tuyệt đối không có khả năng, tuy nó cường đại nhưng không có khả năng giết chết ta. Cự mãng lớn tiếng kêu lên. - Không tin? Dương Lỗi cười cười. - Ngang, bây giờ chúng ta đi ngay, bản thân ta thật muốn nhìn xem rốt cục là ta lợi hại hay nó cường đại. Cự mãng nổi giận vẫy động thân hình quát. - Đừng nên nóng nảy, chúng ta cần làm sẵn chuẩn bị, nên nhớ mục đích của ta là một kích giết chết, mặc dù ngươi cường đại nhưng ngươi nắm chắc giết chết được nó sao? Nếu cho nó chạy trốn, chúng ta làm sao tìm được nó? Nếu nó trốn thoát chẳng phải sẽ phí công? Ta cũng không muốn sau này bị nó thường xuyên đánh lén trả thù. Dương Lỗi lắc đầu nói. Cự mãng nghĩ nghĩ, không sai, tuy nó tự tin đánh bại được Thị Huyết Lão, nhưng không nắm chắc giết được cự thú, một khi để cự thú chạy thoát, ngày sau liên tục làm phiền, tuy cự mãng không quá thông minh, nhưng có một số việc vẫn có thể nghĩ tới.
Chương 835: Trận Kỳ Khủng Bố. Share: doctruyen.org Mời đọc Một ngày sau, Dương Lỗi, Tô Anh, Khúc Kỳ cùng hoàng kim cự mãng, hoàng kim trư chậm rãi đi về hướng địa bàn Thị Huyết Lão cự thú. Trước đó Dương Lỗi đặc biệt luyện chế một loại độc dược, còn có một bộ trận kỳ. Độc dược được bôi lên trên phi đao cùng móng vuốt của cự mãng. Vốn cự mãng khinh thường loại thủ đoạn thấp kém này, nhưng bị Dương Lỗi ép buộc, không thể không lui nhường để yên cho Dương Lỗi thoa chất độc lên chân trước của mình. Mà bộ trận kỳ gọi là Vạn Trùng Thị Huyết trận. Bởi vì Thị Huyết Lão là loại yêu thú huyết tu như quỷ hút máu, hơn nữa nó không sợ ánh mặt trời, không bị hạn chế, vô luận khi nào đều có thể phát huy ra chiến lực cực mạnh. Nhưng đối với Thị Huyết Lão, quan trọng nhất chính là máu tươi, nếu bị giảm bớt thực lực sẽ giảm mạnh, ngược lại nếu nó hấp huyết của siêu cấp cường giả, như vậy thực lực sẽ tăng trưởng thật lớn, đây là một chuyện thật kinh khủng. Dương Lỗi suy đoán sở dĩ cự thú trở nên cường đại như vậy, tám chín phần là vì chiếm được máu huyết của siêu cấp cường giả hoặc yêu thú cường đại, nhờ vậy mới đạt tới trình độ kim tiên. Cho nên hắn nhắm vào nhược điểm của cự thú, luyện chế ra bộ trận kỳ, mà trận kỳ này tiêu hao một trăm hai chục triệu điểm của hắn, ngoại trừ một ít tài liệu trọng yếu nhất là Thị Huyết Trùng. Tuy Thị Huyết Trùng không cường đại, lại có được tốc độ cực kỳ khủng khiếp, còn có thể xuyên qua phòng hộ tráo, thân hình cực nhỏ, một hai con không có hiệu quả nhưng nếu quá nhiều sẽ phi thường khủng bố. Trong không gian này không có Thị Huyết Trùng, cho nên Dương Lỗi phải trao đổi với hệ thống. Trên trăm vạn Thị Huyết Trùng luyện chế thành Vạn Trùng Thị Huyết đại trận, cực kỳ khủng bố, mặc dù là Khúc Kỳ thấy được trận pháp này cũng không rét mà run, một khi phòng hộ bị công phá, hậu quả có thể nghĩ. Cũng chính vì trận pháp này, cách nhìn của Khúc Kỳ đối với Dương Lỗi chuyển biến cực lớn, đây là một tiểu tử khủng bố, thủ đoạn cùng thiên phú khủng bố, có trí tuệ không gì sánh kịp, nếu có một địch nhân như hắn ngẫm lại không rét mà run. Cho nên đối với Dương Lỗi, cho dù không thể kết giao bằng hữu, nhưng tuyệt đối không thể trở thành kẻ địch. … Lại đi tới địa bàn Thị Huyết Lão, Dương Lỗi thật cảm khái, bởi vì hiện tại hắn đã cảm nhận được khí thế khủng bố của cự thú. Mục tiêu của cự thú không phải là mọi người mà chỉ riêng hoàng kim cự mãng, nó không biết vì sao yêu thú kia đột ngột rời đi, mà bây giờ còn quay trở lại. Nó không cho rằng hoàng kim cự mãng bị nó dọa chạy, trí lực của nó mạnh hơn cự mãng rất nhiều, thậm chí còn không kém một ít nhân loại giảo hoạt. Mà hiện tại hoàng kim cự mãng quay lại, làm cho Thị Huyết Lão cự thú thật phẫn nộ, đồng thời lại có cảnh giác, lần này yêu thú kia quay lại khẳng định sẽ không dễ dàng đối phó, hẳn là có chuẩn bị mà đến. Nhưng cự thú cảm thấy được lần này mặc dù là có nguy hiểm nhưng cũng đáng để mạo hiểm, bởi vì hoàng kim cự mãng thập phần cường đại, hơn nữa máu huyết của nó phi thường mê người, trước đó chiến đấu với nó máu của nó chảy ra làm Thị Huyết Lão cự thú đã phát hiện máu của cự mãng kia là dòng máu cao quý, là long huyết, nếu nó cắn nuốt hoàng kim cự mãng, như vậy nó có thể đột phá trình tự hiện tại, tiến vào cảnh giới càng cao hơn, cho nên lần này dù thế nào nó cũng không thể bỏ qua cơ hội. - Ngang… Hoàng kim cự mãng kêu to một tiếng, thân hình bay lên trời vọt thẳng tới chỗ Thị Huyết Lão. Trước đó nó chật vật rời đi, đây là nỗi sỉ nhục trong lòng nó, tuy rằng bởi nguyên nhân lão đại hoàng kim trư cầu cứu, nhưng lần này nó đến vì rửa nhục, nhất định phải đánh bại, giết chết đầu Thị Huyết Lão kia, như vậy mới có thể rửa sạch nỗi sỉ nhục, lấy lại tôn nghiêm cho Long tộc như mình. - Hống hống… Thị Huyết Lão cũng không cam tâm yếu thế, rống to hai tiếng sau đó vọt thẳng tới chỗ hoàng kim cự mãng. Không chút kỹ xảo, hai cự thú nháy mắt va chạm vào nhau, thân hình thật lớn của cự mãng cuốn lấy thân thể Thị Huyết Lão, nhưng cự thú thật cường đại, trí lực cực cao, làm sao cho nó quấn lấy mình, móng vuốt vỗ lên lưng cự mãng khiến cự mãng bị đau, vung mạnh đuôi hung hăng giã lên thân thể Thị Huyết Lão. Thanh âm va chạm, bành bạch rung chuyển. Cuộc chiến giữa yêu thú không hề có chút kỹ năng, chỉ dựa vào thân thể cường đại không ngừng va chạm cắn xé. Lúc này cuộc chiến giữa hai yêu thú đã vô cùng gay cấn kịch liệt, mà Dương Lỗi cũng không đứng yên quan sát cuộc chiến, hắn đang không ngừng bố trận, một khi thời cơ đã đến sẽ phát động trận kỳ đem Thị Huyết Lão cự thú giết chết tại chỗ. Thô bạo, dã man, đây là cảm giác hai yêu thú gây ra cho người khác khi chứng kiến bọn chúng chiến đấu. Nhưng ba người Dương Lỗi cũng không dám đứng quá gần, trình tự chiến đấu như vậy không phải chuyện đùa giỡn, khí kình lan đến cực kỳ khủng bố. - Thật là lợi hại. Tô Anh kinh hô. - Đương nhiên, đây là cuộc chiến cấp bậc kim tiên, chúng ta kém xa. Dương Lỗi mỉm cười nói: - Nhưng ta tin tưởng không qua bao lâu nữa, chúng ta có thể đạt tới tình trạng như vậy, đến lúc đó muốn đối phó hai yêu thú này sẽ dễ dàng. - Cuộc chiến như vậy không hề có chút kỹ xảo, đối với tu luyện giả nhân loại mà nói ở trình độ ngang cấp muốn thu thập chúng thật dễ dàng. Khúc Kỳ cũng nói. Lời này Dương Lỗi tin tưởng, ở cùng một cấp bậc nhân loại đều có vũ khí cường đại, so sánh với yêu thú chiếm cứ ưu thế thật lớn. Đương nhiên điều này cũng không phải hoàn toàn, có yêu thú vô cùng cường đại, có bổn mạng tuyệt kỹ của chính mình, kỹ năng phi thường cường hãn, bình thường rất ít sử dụng, trừ phi tính mạng bị uy hiếp mới có thể thi triển đi ra. Mà Dương Lỗi biết rõ hai yêu thú trước mắt đều có thiên phú kỹ năng, kỳ thật chính là thiên phú thần thông. Không ngừng va chạm, hai yêu thú đều bị thương tổn, lúc này còn đang giằng co, ánh mắt trừng trừng, tràn đầy sát khí, chiến ý dạt dào. - Tiếp tục như vậy không biết phải đợi đến khi nào mới đánh xong đây. Đối với Tô Anh mà nói cuộc chiến như vậy vẫn rất có đặc sắc, nhưng xem hồi lâu lại cảm thấy buồn tẻ, nhỏ giọng nói thầm. - Sư tỷ, hay là ngươi nghỉ ngơi chốc lát. Dương Lỗi nói. - Thôi đi, nói không chừng sắp đánh xong đâu, nếu bỏ lỡ cơ hội chúng ta chẳng phải thật phiền toái, cho nên vẫn cứ chờ xem. Tô Anh lại lắc đầu nói. - Ngao ô…ngao ô… Đột nhiên Thị Huyết Lão thét dài, Dương Lỗi nghe tiếng thét liền cảm thấy không ổn, phiền toái, rõ ràng cự thú đang gọi về đồng bọn. - Không tốt, chúng ta cần tốc chiến tốc thắng. Dương Lỗi không dám xác định đồng bọn của cự thú cũng khủng bố như nó hay không, nếu thật sự là như thế thì sự tình không xong, một đầu cự thú đã làm mọi người đau đầu không thôi, nếu lại đến thêm một đầu còn không phải sẽ xong đời, cho nên tuyệt đối không để chuyện như vậy phát sinh, vì vậy nhất định phải giải quyết đầu cự thú này trước khi đồng bọn của nó chạy đến.
Chương 836: Cự Mãng Không Nghe Chỉ Huy. Share: doctruyen.org Mời đọc Cho nên Dương Lỗi vội vàng truyền âm cho hoàng kim cự mãng, khiến nó lập tức toàn lực ứng phó, tận lực đánh đối thủ bị thương sau đó dẫn dụ vào trong Vạn Trùng Thị Huyết đại trận của mình, đến lúc đó không còn gì đáng lo lắng. Nghe được lời của Dương Lỗi, cự mãng gào thét một tiếng, nháy mắt biến thành điên cuồng, hít sâu một hơi, thân thể trướng lớn hơn rất nhiều. Theo sau nó mở to miệng, hộc ra một viên kim sắc trân châu, Dương Lỗi trừng mắt, đó chính là nội đan của cự mãng, không nghĩ tới lại là kim sắc còn lớn như vậy, bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại, nếu có thể lấy tới tay đưa cho Bạch Tố Trinh luyện hóa, như vậy thực lực của Bạch Tố Trinh sẽ gia tăng, đừng nói chỉ tiến giai kim tiên, muốn đi vào thiên tiên, thậm chí là huyền tiên đều có thể. Nhìn thấy cự mãng hộc ra nội đan, cự thú cực kỳ hoảng sợ, nội đan của yêu thú ý vị như thế nào, cự thú hiểu thật rõ ràng, nhưng lúc này nó chỉ có một ý nghĩ, tên này tuyệt đối là người điên, lại làm ra hành động điên cuồng như vậy. Một khi bị mất đi nội đan, tu vi phế sạch, sinh cơ xói mòn, cuối cùng sẽ tử vong. Nhưng dùng năng lượng nội đan công kích cũng thập phần cường hãn. - Con trùng chết tiệt, vì sao điên cuồng như vậy, không muốn sống nữa cũng đừng kéo ta đi cùng ah. Cự thú không ngừng gầm rú, không ngừng lui nhường, rống to một tiếng, Dương Lỗi có thể nghe được rõ ràng nó đang chửi ầm lên, trí lực của nó quả nhiên cường đại. Mà cự mãng không chút quan tâm, chỉ điên cuồng công kích cự thú Thị Huyết Lão. Trên người gia tăng vết thương, lúc này cự thú phẫn nộ, đã bị cự mãng khơi dậy cuồng tính, đường đường vương giả Thị Huyết Lão bộ tộc không ngờ bị đánh cho chật vật như vậy, đối phương phảng phất như muốn cùng nó đồng quy vu tận, nếu nó còn không phản kích, như vậy có lẽ sẽ bị đánh thành tàn phế. Cự thú không còn cách nào cũng mở to miệng, hộc ra huyết sắc viên cầu, đó là nội đan của nó. Dương Lỗi nhận ra tuy nội đan của cự thú nhỏ hơn cự mãng một chút, nhưng năng lượng bên trong càng thêm cường hãn, càng thêm tinh khiết. Hơn nữa nội đan của cự thú còn có tính ăn mòn, có thể giúp thực lực của nó tăng lớn hơn rất nhiều, chiếm cứ ưu thế trong chiến đấu, nên theo tình huống mà xem một khi cự thú tế ra nội đan, như vậy cự mãng sẽ bị rơi vào hạ phong, ưu thế sẽ biến mất không còn nhìn thấy. Lúc này nội đan của cự mãng thật sự bị bức lui. Thân hình cao lớn của cự mãng chấn động, một kích này làm nó bị thương tổn. Dương Lỗi nhíu mày, tình huống như vậy hắn thật không muốn nhìn thấy. Con rắn kia thật ngu ngốc, trên móng vuốt có thoa độc dược lại không chịu đi sử dụng đánh bại đối thủ! - Cự mãng, ngươi đừng dùng nội đan đối cứng với nó, phải lợi dụng ưu thế của ngươi cùng lực phòng ngự chiến đấu với nó, ta đã dặn ngươi dùng móng vuốt thoa độc dược không nhớ sao? Tuy rằng không độc chết được nó, nhưng sẽ làm nó bị ảnh hưởng! Dương Lỗi truyền âm nói. - Ngang… Cự mãng gầm lên một tiếng, vẫn chưa chịu thu hồi nội đan, Dương Lỗi vô cùng tức giận, con rắn chết tiệt, lại không nghe theo chỉ huy của mình, chẳng lẽ buộc mình xuất tuyệt chiêu mới được sao? Dương Lỗi giận dữ nói: - Hỗn đản, nếu ngươi không làm theo lời ta, ta sẽ giết ngươi cùng lão đại của ngươi, ta không phải nói đùa, nếu không tin ngươi thử lại lần nữa xem. Nghe được lời này của hắn, thân hình cự mãng khựng lại, nội đan cũng bị kềm hãm, cự thú nhân cơ hội này hung hăng đụng vào nội đan của nó. - Oành… Cự mãng bị đánh bay, nội đan cũng bay về trong cơ thể của nó. Một kích này khiến cho nó bị thương không nhẹ. Dương Lỗi vô cùng tức giận, cũng vì mệnh lệnh của hắn làm nó bị thương, nhưng nguyên nhân chủ yếu là vì chính cự mãng không nghe theo chỉ huy của hắn! Ngay trong nháy mắt cự thú muốn thừa thắng xông lên, trong tay Dương Lỗi hiện ra phù triện, chính là Định Thân Phù. - Định Thân Phù, định cho ta! Dương Lỗi nháy mắt sử dụng ba phù triện, hắn đã thử qua, hiệu quả có thể chồng lên, nhưng với tinh thần lực hiện tại của hắn mà nói chỉ dùng được ba phù triện mà thôi, chỉ cần chồng lên, tương đương với hiệu quả sử dụng ba mươi Định Thân Phù. Ngay trong nháy mắt cự thú bị định trụ, Dương Lỗi bắn ra hơn mười viên thuốc, chính là chữa thương đan, hắn luyện chế không nhiều nhưng lần này hao phí hơn mười viên khiến cho hắn vô cùng đau lòng, nhưng nếu hắn không dùng chữa thương cho cự mãng, căn bản không có chút hiệu quả gì lớn. Làm xong hết thảy chuyện này, hiệu quả Định Thân Phù biến mất, thời gian chỉ qua vài lần hô hấp. Nhưng cự thú lại không tiếp tục công kích mà lựa chọn lui về phía sau, thập phần cảnh giác thối lui, Dương Lỗi nhìn thấy sửng sốt, cự thú làm ra hành động khó hiểu như vậy thật khiến người buồn bực vô cùng. Mà lúc này cự mãng cũng không làm trái chỉ huy của Dương Lỗi, dùng chân trước có thoa độc dược phát động công kích mãnh liệt, từng đạo trảo ảnh kim sắc thật lớn không ngừng xuất hiện giữa không trung. Mà lúc này đây, Dương Lỗi nghe được thanh âm hệ thống nhắc nhở. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia lĩnh ngộ Thiếu Lâm Long Trảo Thủ. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia, Thiếu Lâm Long Trảo Thủ tiến hóa thành Vô Ảnh Long Trảo Thủ. Kỹ năng tăng lên, điều này thật sự ngoài ý muốn, Dương Lỗi từng lấy được Thiếu Lâm Long Trảo Thủ ở Mộng Huyễn thế giới, do Hàn Na truyền cho hắn, hắn từng xem qua nhưng không tu luyện, không nghĩ tới lúc này lại lĩnh ngộ, còn làm cho nó tiến hóa. Dương Lỗi điểm mở hệ thống, xem xét Vô Ảnh Long Trảo Thủ. Vô Ảnh Long Trảo Thủ: bộ cải tiến từ Thiếu Lâm Long Trảo Thủ, vũ kỹ trung phẩm tiên linh, thi triển hóa thành long trảo đầy trời, tiến hành công kích địch nhân làm người hoa cả mắt, không thể phân biệt chiêu thức công kích, uy lực vô cùng, dưới thiên tiên không thể phòng ngự. Chứng kiến thuộc tính, Dương Lỗi vô cùng kinh ngạc, đây lại là vũ kỹ trung phẩm tiên linh, thật quá cường đại, dưới thiên tiên không thể phòng ngự, đây là hiệu quả vì tu vi của hắn còn chưa đạt tới tiên nhân, nếu tu vi hắn tăng lên, đạt tới thiên tiên, muốn phát huy uy lực chân chính của vũ kỹ này sẽ có quang cảnh như thế nào đây? Trước kia Dương Lỗi không xem trọng bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm, nhưng hiện tại xem ra bảy mươi hai tuyệt kỹ cũng không tầm thường, nhưng ở trong Thiếu Lâm Tự có thể chân chính lĩnh ngộ được tinh túy bảy mươi hai tuyệt kỹ không có vài người, hoặc là nói căn bản không có người có thể đạt tới. Hơn nữa từng nghe nói qua, ai có thể nắm giữ được tuyệt kỹ Thiếu Lâm, lại thêm Dịch Cân Kinh cùng Tẩy Tủy Kinh, như vậy sẽ nhận được Phật chủ truyền thừa. Phật chủ đã đạt tới trình tự thánh nhân, chính là Tiếp Dẫn cùng Chuẩn Đề, cấp bậc của họ mới được xưng là Phật chủ, những người khác còn chưa đạt tới cấp bậc này. Thánh nhân truyền thừa ý vị như thế nào liền có thể nghĩ. Nhưng Dương Lỗi có chút chờ mong với võ học Phật giáo, tỷ như Bất Tử Kim Thân Quyết, Dương Lỗi rất muốn đạt được, hiện tại hắn mới tu luyện được tới tầng thứ hai của Bất Tử Kim Thân Quyết mà thôi.
Chương 837: Lại Có Phiền Toái. Share: doctruyen.org Mời đọc Nhưng cho dù chỉ đạt tới tầng thứ hai, Dương Lỗi cũng cảm giác được Bất Tử Kim Thân Quyết cường hãn, nếu có thể chân chính học được, nhất định uy lực vô cùng. - Oành… Lúc này một tiếng vang thật lớn làm hắn tỉnh lại, cách đó không xa xuất hiện một hố lớn, còn lớn hơn lúc trước. Từ xa nhìn lại cự mãng bị thương nghiêm trọng, mặc dù nhìn cự thú đỡ hơn nó, nhưng thương thế cũng không nhẹ, hơn nữa lúc này nó đang thở dốc, máu tươi biến thành màu đen, rõ ràng là đã trúng độc, là độc dược mà Dương Lỗi luyện chế. Lưỡng bại câu thương, không sai, đây là kết quả lưỡng bại câu thương. Thị Huyết Lão cự thú cường hãn như vậy, mặc dù bị trúng độc nhưng vẫn đánh trọng thương hoàng kim cự mãng, còn có thể áp chế, thật lợi hại. Lúc này đối với Dương Lỗi mà nói thời cơ đã tới, bởi vì cự thú lẫn cự mãng đều tiến nhập vào bên trong trận pháp của hắn. - Khởi động trận pháp! Dương Lỗi khẽ quát một tiếng, trong tay sáng lên một đạo bạch quang. Tiếp theo cả đại trận sáng lên, một trận hắc quang đem cự thú cùng cự mãng bao phủ. Giờ phút này cự thú cảm thấy tình huống không đúng, cảm giác được một cỗ nguy hiểm mãnh liệt, cỗ nguy hiểm này càng mãnh liệt hơn bao giờ hết. - Hống… Cự thú gầm rú một tiếng, đứng thẳng người, hướng chỗ Dương Lỗi đánh tới, lúc này nó phát hiện nguyên lai kẻ nguy hiểm nhất lại là một nhân loại nho nhỏ trước mắt mà thôi. Nhưng tới thời điểm này có biết thì đã quá muộn, trận pháp đã khởi động, một khi Vạn Trùng Thị Huyết đại trận khởi động, Thị Huyết Trùng trong trận sẽ hoàn toàn thả ra. Nhất thời một mảnh Thị Huyết Trùng đông nghìn nghịt ong ong bay thẳng tới chỗ cự thú cùng cự mãng. - Không, không, tiểu đệ của ta còn ở bên trong, ngươi không thể như vậy. Thấy một màn này, hoàng kim trư mặc kệ, lớn tiếng hô, nó cũng không muốn cự mãng chết, bởi vì nó ký kết khế ước cộng sinh cùng tên kia, một khi cự mãng chết đi nó cũng không sống được. Dương Lỗi nở nụ cười, nói: - Tiểu Trư, ngươi không cần lo lắng, ta có chừng mực. - Ngươi…ngươi là ma quỷ, ngươi… - Ngươi cái gì ngươi? Tiếp tục kêu ta cũng đem ngươi ném vào đi, máu của ngươi sẽ làm Thị Huyết Trùng càng thêm ưa thích. Dương Lỗi nhìn hoàng kim trư vẫn đang lẩm bẩm, cả giận nói. - Ngao… Thị Huyết Trùng rất nhanh bao phủ cự thú cùng cự mãng, tiếp theo liền nghe được tiếng kêu thảm thiết, nhưng thanh âm càng ngày càng yếu, càng lúc càng nhỏ, không qua bao lâu đã bị thanh âm ong ong của Thị Huyết Trùng bao phủ. - Đô đô… Lúc này hoàng kim trư đột nhiên run rẩy, ngã nhào xuống đất lập tức mất đi sinh cơ. Mà lúc này hệ thống vang lên thanh âm nhắc nhở: - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đánh chết Thị Huyết Lão cự thú, đạt được nguyên khí trị một vạn triệu, đổi điểm mười tỷ. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đánh chết hoàng kim cự mãng, đạt được nguyên khí trị năm ngàn triệu, đạt được đổi điểm năm tỷ. - Đinh, chúc mừng cấp bậc ngoạn gia tăng lên, tiến vào thất tinh luyện cương tứ giai. - Đinh, chúc mừng cấp bậc ngoạn gia tăng lên, tiến vào thất tinh luyện cương ngũ giai. … … - Đinh, chúc mừng cấp bậc ngoạn gia tăng lên, tiến vào bát quái ngưng thần tam giai. - Đinh, chúc mừng cấp bậc ngoạn gia tăng lên, tiến vào bát quái ngưng thần tứ giai. - Đinh, chúc mừng cấp bậc ngoạn gia tăng lên, tiến vào bát quái ngưng thần ngũ giai. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được một viên nội đan hoàng kim cự mãng. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được một viên nội đan Thị Huyết Lão cự thú. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được kỹ năng thư Sinh Mệnh Cộng Hưởng. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được Thú Hồn Phù Thị Huyết Lão cự thú chi nộ. Thu hoạch phong phú, nhưng làm cho Dương Lỗi buồn bực chính là nếu dựa theo tình huống bình thường hắn đánh chết cự thú cùng cự mãng cấp bậc kim tiên, như vậy thu hoạch nguyên khí trị phải hơn ngàn vạn triệu, hiện giờ chỉ tới vạn triệu mà thôi, còn kém quá xa, hơn nữa hiện tại hắn cần gia tăng cấp bậc cần có nguyên khí trị thật sự nhiều lắm, cho nên tuy rằng hắn đánh chết cự thú cùng cự mãng, nhưng chỉ làm cấp bậc gia tăng tới bát quái ngưng thần ngũ giai mà thôi. Đương nhiên lần này thu hoạch không nhỏ, đồ vật bạo xuất chỉ tính riêng hai viên nội đan đã là phong phú, đây chính là nội đan yêu thú kim tiên, nếu cấp cho sủng vật của hắn luyện hóa như vậy nhất định sẽ đề thăng cấp bậc. Hơn nữa còn có đồ vật khác, kỹ năng thư Sinh Mệnh Cộng Hưởng cùng Thú Hồn Phù Thị Huyết Lão cự thú chi nộ… Thú Hồn Phù là đồ tốt, đó là một thượng phẩm tiên phù, có thể sử dụng ba lần, phóng xuất ra Thị Huyết Lão cự thú hỗ trợ chiến đấu, mà sự cường đại của Thị Huyết Lão chính mắt hắn nhìn thấy, đây là lá bài tẩy thật lớn, đáng tiếc chính là chỉ sử dụng được ba lượt, hơn nữa mỗi lần chỉ được nửa giờ. Cho nên dù hiện tại đồng bạn của Thị Huyết Lão chạy tới Dương Lỗi cũng không sợ, đánh không lại hắn muốn chạy trốn cũng không thành vấn đề. - Hống hống… Từng thanh âm rống to vang vọng làm Dương Lỗi giật mình. Dương Lỗi vừa nhìn, lúc này đã bị một đoàn Thị Huyết Lão vây quanh, bên trong còn có một Thị Huyết Lão tự thú, uy thế còn mạnh mẽ không kém con trước đó. Phiền toái, không nghĩ tới còn có hai đầu Thị Huyết Lão cự thú. Con cự thú này trên đầu còn có một sừng đỏ như máu, mở ra Chân Thực Ưng Nhãn quan sát, Dương Lỗi phát hiện trên sừng của nó còn có phù văn thật thần bí vây quanh. Đầu cự thú này mang đến áp lực càng thêm khủng bố, khiến cho Dương Lỗi thập phần khẩn trương. Lúc này cả Khúc Kỳ lẫn Tô Anh đều ngây dại. Ba người gắt gao dựa chặt vào nhau. - Sư đệ, chúng ta làm sao bây giờ? Tô Anh nói. Dương Lỗi cau mày, không biết nên trả lời thế nào. - Tiền bối, không biết ngươi có biện pháp nào không? Thấy Dương Lỗi không trả lời, Tô Anh hỏi Khúc Kỳ. - Lần này…ta cũng không có cách nào. Khúc Kỳ lắc đầu, hắn chỉ là tàn hồn, muốn bỏ chạy hết sức dễ dàng. - Chúng ta làm sao bây giờ? Tô Anh nhìn cự thú, lo lắng hỏi. - Làm sao bây giờ, để cho ta suy nghĩ. Dương Lỗi không muốn sử dụng Thú Hồn Phù, hắn muốn lưu trữ sử dụng sau này. Đúng rồi, ánh mắt hắn chợt sáng ngời, nhìn hai người nói: - Ẩn Thân Phù, bây giờ chúng ta có thể sử dụng Ẩn Thân Phù. Ẩn Thân Phù là pháp bảo bỏ chạy tốt nhất hiện tại. - Nhanh lên, các ngươi thi triển Ẩn Thân Phù trước tiên, ta dẫn dụ tên kia rời đi trước. Dương Lỗi nói. - Không được, không được, chúng ta cùng đi. Tô Anh nghe vậy lắc đầu nói. - Sư tỷ, ngươi phải tin tưởng ta, nếu ta không dẫn dụ tên kia rời đi, một khi chúng ta biến mất nó sẽ điên cuồng công kích khu vực này, đến lúc đó hiệu quả Ẩn Thân Phù biến mất, cho nên phải có người đi dẫn dụ tên kia, như vậy mới có thể đạt được hiệu quả. Dương Lỗi giải thích. - Vậy để cho ta đi. Tô Anh nói. - Không, không được. Nói đùa sao, cho Tô Anh đi chẳng khác gì chịu chết. - Để ta đi đi. Khúc Kỳ lên tiếng: - Các ngươi còn trẻ, mà ta là linh hồn, nó muốn đối phó ta không dễ dàng như vậy.
Chương 838: Chân Long Bảo Tàng. Share: doctruyen.org Mời đọc Dương Lỗi nghe vậy lắc đầu: - Không được, tiền bối, tuy ngươi là linh hồn nhưng với cự thú kim tiên, nhìn nó còn thập phần đặc biệt, ta nghĩ dù là linh hồn cũng khó thể chạy thoát tay nó. - Vậy làm sao bây giờ? - Cho nên nói để cho ta đi, đừng quên ta có thuật phân thân, ta không ngu ngốc đánh bừa với nó, chỉ lợi dụng phân thân hấp dẫn lực chú ý của nó, sau đó dùng Ẩn Thân Phù cùng hai người rời khỏi nơi này. Dương Lỗi giải thích. - Đúng vậy, sao ta lại quên mất chuyện này? Sư đệ, ngươi nên cẩn thận. Tô Anh nói xong bóp nát phù triện, thân hình biến mất, Khúc Kỳ cũng gật đầu lập tức biến mất. Dương Lỗi thi triển thuật phân thân, biến thành hai người, tiếp theo chân thân biến mất, mà phân thân lại bổ nhào tới chỗ cự thú, Phong Ẩn đao hiện ra, còn cách cự thú chừng ba mươi thước, Dương Lỗi chợt quát một tiếng: - Thiên Đao Nhị Thức, diệt cho ta! - Oanh long! Một tiếng vang thật lớn, nháy mắt cả thiên địa như thất sắc. - Ngao ô… Cự thú rống to cuồng bạo, một đao kia mặc dù không đánh chết nó nhưng khiến nó bị thương, mà những Thị Huyết Lão khác lập tức bị miểu sát vô số, số lượng lên tới vài trăm đầu. Phân thân Dương Lỗi bị cự thú đánh thành vỡ vụn. Lúc này hệ thống chợt vang lên thanh âm nhắc nhở. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia Dương Lỗi đạt được thí luyện chứng minh. Thí luyện chứng minh, đây là ý tứ gì? Dương Lỗi buồn bực không thôi, lúc này phân thân đã bị tiêu diệt, mà chân thân lại lấy được phúc lợi cho phân thân trảm giết mấy trăm đầu Thị Huyết Lão. Bên trong nguyên khí trị thật không ít, mặc dù không nhiều như cự mãng cùng cự thú, nhưng vẫn không ít, không làm cho cấp bậc tăng lên nhưng cũng đã tiếp cận, chỉ cần hắn đánh chết thêm một yêu thú thiên tiên sơ kỳ như vậy có thể gia tăng cấp bậc, từ bát quái ngưng thần ngũ giai lên tới lục giai. Khi Dương Lỗi mở hệ thống xem xét thí luyện chứng minh, liền cao hứng không thôi. Đây là căn cứ chứng minh hắn đã thành công trong Thí Luyện động, chỉ cần hắn bóp vỡ thí luyện chứng minh là có thể rời khỏi nơi này, cũng là tầng thứ chín, hoặc là nói tầng thứ chín đặc thù. - Sư đệ, ngươi đang cười cái gì? Nhìn thấy Dương Lỗi ngừng lại, Tô Anh liền hỏi. - Ta đã tìm được biện pháp rời đi nơi này. Dương Lỗi đáp. - Có thật không? Tô Anh vui mừng hỏi. Dương Lỗi gật đầu lại nói: - Chẳng lẽ sư tỷ không nhớ chúng ta đã đáp ứng tiền bối chuyện gì sao? Tô Anh nhìn Khúc Kỳ dò hỏi. Khúc Kỳ gật đầu nói: - Tô Anh nha đầu, Dương Lỗi nói không sai, nếu ta muốn bất lợi với các ngươi đã sớm động thủ, ta đã nhờ các ngươi lấy giúp Tạo Hóa Châu, hiện tại hoàng kim cự mãng cùng hoàng kim trư đã bị đánh chết, cho nên trong Long huyệt vốn không còn nguy hiểm, chúng ta muốn lấy Tạo Hóa Châu thật sự dễ dàng, hơn nữa chẳng lẽ các ngươi nguyện ý buông tha Long Hồn Châu hay sao? Còn có bảo khố khổng lồ của ngũ trảo kim long? - Đúng nga, ngươi không nói ta còn quên bảo tàng trong Long huyệt rồi sao, nhanh lên, chúng ta đi nhanh lên, nếu chậm trễ coi chừng bảo tàng bị người đoạt đi rồi. Tô Anh nhớ lại chuyện bảo tàng Long huyệt vội vàng thúc giục nói. Dương Lỗi cùng Khúc Kỳ nhìn nhau, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ. Thấy Tô Anh đi xa, Dương Lỗi vội đi theo. Mười mấy phút sau ba người Dương Lỗi đi tới lối vào Long huyệt, lúc trước khi rời đi, Dương Lỗi đã bày ra một trận pháp nơi này, là một ảo trận, còn có một sát trận đơn giản, mà lúc này trận pháp chưa bị khởi động, làm cho hắn nhẹ nhàng thở ra, vốn hắn muốn bố trí Cửu Long Khốn Tiên đại trận, nhưng đã không cần thiết, hắn đã lấy được thí luyện chứng minh, có thể rời đi nơi này, cũng không cần tiếp tục bố trí trận pháp. Nhưng long khí nơi này thật nồng đậm, tự nhiên không thể lãng phí, Dương Lỗi tính toán chờ sau khi xử lý xong chuyện bảo tàng sẽ đem long khí hoàn toàn hấp thu, sau đó luyện chế thành một kiện bảo vật Cửu Long Ấn, đây là một kiện vũ khí lợi hại, nhưng vật kia chỉ có người có long khí mới có thể sử dụng, kỳ thật tương tự như ngọc tỷ, là phỏng chế từ Không Động Ấn làm ra. - Nhanh lên, ta đã có chút sốt ruột. Tô Anh nói. Dương Lỗi nghe vậy mở ra trận pháp, ba người rất nhanh đi vào bên trong, qua vài phút sau đi tới chỗ đặt bảo tàng. Bởi vì hoàng kim cự mãng tử vong, như vậy cấm chế của nó liền biến mất, giảm đi không ít khí lực cho ba người. Khi ba người đi vào hang động đặt bảo tàng, nơi này lại ở trong một không gian đặc thù, lối vào nằm ngay địa phương mà hoàng kim cự mãng chiếm cứ trước đó. Không gian đặc thù không lớn, đồ vật lại không nhiều, chỉ có một ít vàng bạc châu báu, tiền vàng nhiều nhất, Dương Lỗi cảm thấy long khí nơi này thật sinh động, lại phi thường nồng đậm. Đây cũng nói rõ những đồ vật trước mắt chỉ dùng giả tạo mà thôi, bảo tàng chân chính hẳn còn giấu kín. Chỉ khi nào tìm được nguồn gốc phát ra long khí mới có thể tìm được bảo tàng chân chính của ngũ trảo kim long. Dương Lỗi không ngừng xem xét, căn bản không phát hiện được còn có không gian nào khác, điều này làm cho hắn thật buồn bực, nếu không còn không gian nào khác còn có bảo tàng tồn tại sao? Dưới Chân Thực Ưng Nhãn, hết thảy giả tạo đều không chỗ nào che thân, nhưng hiện tại căn bản tìm không thấy, điều này mang ý nghĩa không hề có bảo tàng tồn tại. Cho nên tìm kiếm được nửa giờ, Dương Lỗi nhìn Khúc Kỳ nói: - Tiền bối, nơi này cũng không phát hiện bảo tàng gì ah, ngươi xác định có bảo tàng? Tuy không nhìn thấy bảo tàng, nhưng vẫn có Long Hồn Đan, Long Hồn Đan nằm trên vách tường trên đỉnh đầu, nhưng Dương Lỗi không nóng nảy, muốn thu Long Hồn Đan không phải việc khó, nhưng muốn hoàn toàn dung hợp thì không dễ dàng. Trước đó Khúc Kỳ có nói qua muốn dung hợp Long Hồn Đan là việc cực kỳ nguy hiểm, Dương Lỗi không muốn mạo hiểm như vậy, trừ phi dưới tình huống không còn cách nào hoặc là nói khi gặp phải tuyệt cảnh, cho nên hắn cũng không cần phải gấp gáp. - Ta có thể xác định. Khúc Kỳ nói. - Nhưng vấn đề hiện tại chính là chúng ta tìm lâu như vậy vẫn không tìm được bảo tàng, chẳng lẽ có người nhanh chân đến trước, hay là đã bị hoàng kim cự mãng đổi sang nơi khác? Dương Lỗi hỏi. - Không có khả năng, điều đó không có khả năng. Khúc Kỳ lắc đầu. - Vậy thì không nhất định. Dương Lỗi nói: - Đúng rồi, yêu thú trình độ như cự mãng, hẳn đều có không gian riêng của mình đi? - Việc này…cũng có, mỗi yêu thú đạt tới trình tự nhất định đều có dị không gian mang bên mình, yêu thú cường đại như cự mãng đương nhiên cũng có. Khúc Kỳ gật đầu nói. - Như vậy nếu tiền bối có một bảo tàng quý giá, như vậy mang theo bên mình hay là đặt ở địa phương nào khác? Dương Lỗi hỏi. - Tự nhiên là mang theo bên mình. Khúc Kỳ không nghĩ nhiều, trực tiếp trả lời. - Vậy còn không sao, nếu tiền bối cũng biết nên mang theo bên mình, như vậy bảo tàng bị cự mãng chiếm được, chẳng lẽ nó không di chuyển qua không gian riêng của nó sao? Như vậy chẳng phải bảo đảm hơn đặt trong huyệt động này? Dương Lỗi hỏi.