Chương 844: Hội Trưởng Thương Hành. Share: doctruyen.org Mời đọc - Không có khả năng, lúc ấy bọn hắn đều ở chung một chỗ với ta, cho nên không có khả năng này, hơn nữa thực lực của bọn họ kém hơn không ít, căn bản không biện pháp làm được. Triệu Tuyết Côn nói. - Như vậy chuyện đó về sau phát triển như thế nào? Dương Lỗi nói. - Không có bất kỳ manh mối, qua nhiều năm như vậy ta một mực tìm kiếm, nhưng không hề có chút dấu vết gì. Triệu Tuyết Côn bất đắc dĩ lắc đầu nói. - Mười mấy năm qua lại không hề có chút dấu vết nào? Chẳng lẽ những vật kia chưa từng xuất hiện qua? Dương Lỗi kinh ngạc không thôi, nếu không lấy ra tiêu xài, trộm đi những vật kia lại có ý nghĩa gì? Ẩn núp đi, giấu kín như vậy, vẫn có thể nhẫn nhịn, nhưng Dương Lỗi lại cảm giác Triệu Tuyết Côn còn chưa nói ra lời thật sự, tựa hồ vẫn còn giấu diếm điều gì. - Chưa từng xuất hiện qua, vẫn chưa từng xuất hiện bao giờ. Triệu Tuyết Côn thở dài: - Đây đều là ta vô năng, hiện tại cả thương hành chỉ có một mình ta, những trưởng lão khác đều đã rời đi, nhưng ta không đành lòng buông tha cho Trường Phong thương hành, tuy rằng mấy năm nay luôn thua lỗ, nhưng vẫn cố gắng kiên trì, ta hi vọng có một ngày tìm được một người trọng chỉnh thương hành, mà ngươi đến làm cho ta thấy được hi vọng. Triệu Tuyết Côn nhìn Dương Lỗi, ngữ khí thập phần thành khẩn nói. - Vì sao nói như vậy? Chẳng lẽ nhiệm vụ mà ngay cả Triệu trưởng lão cũng không thể hoàn thành, ta chỉ có tu vi ngưng thần bát quái lại có thể làm được hay sao? Đối với lời nói của Triệu Tuyết Côn, Dương Lỗi vô cùng tò mò, ánh mắt của hắn cho hắn biết bản thân Triệu Tuyết Côn là một siêu cấp cao thủ, còn là một lão hồ ly, lời của hắn làm cho Dương Lỗi thập phần hoài nghi, nói là gặp mình cho hắn chứng kiến được hi vọng, chẳng lẽ hắn dám xác định như vậy? Hay là trong lòng hắn có âm mưu gì? Hoặc là hắn biết thân phận của mình? Nhưng bất kể như thế nào nghe hắn nói sẽ hiểu. - Ha ha. Triệu Tuyết Côn nghe vậy nở nụ cười: - Ta chưa bao giờ nhìn lầm người, hơn nữa nếu như ta không đoán sai, tiểu huynh đệ là một luyện đan sư đi? Dương Lỗi nghe vậy mở to mắt, giật mình không thôi, hắn làm sao biết mình là một luyện đan sư, chính mình tựa hồ chưa bao giờ nói qua, ngay cả sư tôn Tô Nghiên cũng không biết, Triệu Tuyết Côn làm sao mà biết được? Chẳng lẽ Tô Nghiên nói cho hắn biết sao? Tựa hồ là không thể nào. - Ngươi…ngươi làm sao mà biết được? Dương Lỗi hỏi. - Tiểu huynh đệ, không cần khẩn trương, là do ta đã nhìn ra, trên người tiểu huynh đệ có cỗ dược vị rất nồng, hơn nữa trên lệnh bài trưởng lão cũng vậy, đan dược cấp bật không thấp, đã đạt tới trình tự tiên cấp hạ phẩm, hơn nữa tiểu huynh đệ chủ động đến tìm Trường Phong thương hành nên ta càng thêm xác định, hơn nữa tiểu huynh đệ có thể trở thành trưởng lão thương hành, mặc dù ở tại Sùng Vũ đại lục nhưng khẳng định có chỗ hơn người, mà ta lại ngửi được dược vị, cho nên mới chắc chắn mười phần. Triệu Tuyết Côn nói. Yêu nghiệt, rất yêu nghiệt, lão hồ ly này không đi làm trinh thám thật quá đáng tiếc, chỉ ở những chi tiết này đã đoán được mình là một dược sư. Dương Lỗi còn chưa nói chuyện, Triệu Tuyết Côn nói tiếp: - Có một luyện đan sư tiên linh cấp, dù Trường Phong thương hành không muốn phát triển cũng không được. Lúc này Dương Lỗi chợt cười nói: - Triệu trưởng lão đã đoán đúng, ta thật sự là một luyện đan sư, nhưng chỉ có cảnh giới đại tông sư mà thôi, còn chưa tới tiên linh cấp, còn nữa, mặc dù ta là trưởng lão Trường Phong thương hành Sùng Vũ đại lục, nhưng dù sao nơi này là Vô Cực đại lục, lần này ta tới không phải vì gia nhập thương hành ở đây, mà chỉ đến xem thế thôi. Nghe được lời của Dương Lỗi, Triệu Tuyết Côn nhất thời ngạc nhiên, không thể tin được nhìn hắn nói: - Tiểu huynh đệ, không, Dương trưởng lão, ngươi…làm sao ngươi nói như vậy? Đều là Trường Phong thương hành, làm gì có phân biệt chứ? Nhìn diễn cảm của Triệu Tuyết Côn, trong lòng Dương Lỗi cười thầm, bát kiếp tán tiên thì thế nào, trước đó còn trêu đùa chính mình, lần này phải cho hắn chút giáo huấn. - Triệu trưởng lão, thời gian đã muộn, tiểu tử còn có chuyện khác phải làm, cáo từ. Nói xong Dương Lỗi đứng dậy muốn rời đi. - Không, không, tiểu huynh đệ, ngươi không thể đi, vẫn không thể đi. Triệu Tuyết Côn nhìn thấy hắn đứng dậy, bộ dạng không giống như đang nói đùa, vội vàng đứng dậy ngăn cản. - Không thể đi, chẳng lẽ Triệu trưởng lão còn muốn cản trở tiểu tử hay sao? Dương Lỗi nhìn Triệu Tuyết Côn, nheo mắt hỏi. - Không, tiểu huynh đệ, ta không phải ý tứ này, ta…ai…tiểu huynh đệ, ngươi tội gì khó xử ta vậy đâu, cả đời ta chỉ vì Trường Phong thương hành, hiện giờ chứng kiến thương hành có cơ hội gầy dựng lại, có thể đi hướng huy hoàng, ta…nếu lão Triệu này có gì không đúng, tiểu huynh đệ, ngươi bao hàm nhiều hơn. Triệu Tuyết Côn vội nói. - Triệu lão, thật xin lỗi, ta chỉ đùa với ngươi một chút mà thôi, ha ha, kỳ thật lần này tiểu tử đến là vì chuyện của thương hành. Dương Lỗi thấy Triệu Tuyết Côn chịu thua, mà người này dù là bát kiếp tán tiên nhưng không hề bãi cái giá, không hề có chút vẻ tức giận, chân chính lo lắng cho thương hành, nếu đổi lại là người khác gặp phải một tiểu tử tu vi thấp kém khiêu khích, chỉ sợ đã sớm nổi giận, đâu dễ dàng mở miệng xin lỗi. Nhưng điểm này cũng làm trong lòng Dương Lỗi nổi lên nghi ngờ, có câu nói không nên có tâm hại người, nhưng nên có tâm phòng bị người. - Tốt, tốt…ta rất cao hứng, thật sự là rất cao hứng, sau này Dương Lỗi tiểu huynh đệ là trưởng lão Trường Phong thương hành rồi, không, là hội trưởng thương hành. Triệu Tuyết Côn có vẻ thật kích động. - Việc này…không tốt lắm đâu, tiểu tử có tài đức gì có thể trở thành hội trưởng? Dương Lỗi vội cự tuyệt: - Vẫn để hội trưởng trước kia đảm nhiệm đi, tiểu tử làm trưởng lão là được, còn nữa, tiểu tử cũng không có nhiều thời gian quản lý Trường Phong thương hành. - Ha ha, chuyện này Dương hội trưởng không cần lo lắng, thương hành đã sớm không còn hội trưởng, chỉ còn lại một trưởng lão như ta thôi, hoàn toàn không cần lo lắng, về chuyện quản lý, nếu hội trưởng không muốn cứ giao cho ta là được. Triệu Tuyết Côn cười nói. - Ta… - Không cần chối từ, nếu như ta muốn làm hội trưởng đã làm từ sớm, đáng tiếc ta không có năng lực đưa thương hành đến huy hoàng, càng không điều tra được chuyện trước kia, không thể báo thù, cho nên vị trí hội trưởng ta tuyệt đối không thể làm, Dương tiểu huynh đệ, ngươi đừng nên từ chối. Triệu Tuyết Côn nói. - Được, nếu như vậy ta sẽ không chối từ. Mặc dù chức hội trưởng đến thật dễ dàng, nhưng Dương Lỗi vẫn gật đầu đáp ứng, hiện tại hắn trở thành hội trưởng, như vậy nhiệm vụ của hắn đã có tiến triển thật lớn, kế tiếp làm cho thương hành khôi phục huy hoàng ngày xưa, mà hắn là luyện đan sư, còn là phù sư, có hai hành nghiệp này muốn lớn mạnh thương hành vẫn là chuyện dễ dàng. Sau khi Dương Lỗi trở thành hội trưởng Trường Phong thương hành, liền tiến hành cuộc hội nghị đầu tiên.
Chương 845: Hội nghị lần đầu tiên. Share: doctruyen.org Mời đọc Đương nhiên Tô Anh cũng có mặt, nhưng Triệu Tuyết Côn không hề để ý, Tô gia thế lớn hắn biết rõ, nhưng hắn cũng không dễ chọc, hơn nữa hắn hiểu rõ ràng Dương Lỗi không phải ngu ngốc, tuy rằng quan hệ với Tô Anh không tệ, nhưng kỳ thật không liên hệ gì với Tô gia, một bát kiếp tán tiên muốn điều tra tin tức nhỏ nhặt vẫn thật dễ dàng. Huống hồ sau lưng Tô Anh có nhân vật cường đại như Tô Nghiên tồn tại, có lời nói của Tô Anh, Trường Phong thương hành phát triển sẽ càng thêm dễ dàng, cho nên cũng không cần tránh né Tô Anh. Ngay ban đầu Tô Anh biết được Dương Lỗi trở thành hội trưởng Trường Phong thương hành, nàng thật sự không tin, nhưng sau khi xác định nàng lại thập phần lo lắng, một thương hành lại dễ dàng giao qua tay hắn, điều này thật không hợp tình lý, nhưng Dương Lỗi không để ý, khuyên nhủ cũng không chịu nghe, làm cho nàng có chút bất đắc dĩ, nhưng khi nghĩ lại có sư tôn làm hậu trường, Triệu Tuyết Côn muốn làm gì cũng phải suy nghĩ kỹ. Hiện tại có mười người tham dự, là cao tầng Trường Phong thương hành cùng trưởng lão, ngoại trừ Triệu Tuyết Côn là đại trưởng lão, những người khác là quản sự cao tầng của thương hành. Dương Lỗi quét mắt nhìn bốn phía. Nhìn thấy Dương Lỗi, những người kia cũng bất mãn, không rõ vì sao đại trưởng lão đem thương hành giao cho một người lạ làm hội trưởng, hơn nữa có một trung niên nhân tu vi đạt tới huyền tiên, nhìn Dương Lỗi còn mang theo vẻ oán độc. Dương Lỗi đương nhiên chú ý tới hắn, nhưng không nói gì thêm, nhưng Dương Lỗi đã đem người này phán quyết tội chết, người như vậy không thể lưu lại trong thương hành, Dương Lỗi sẽ không lưu hậu hoạn cho mình, hơn nữa một khi lưu người như vậy đối với việc phát triển thương hành không phải là tin tốt lành. - Tin tưởng mọi người cũng đã biết, ta tên là Dương Lỗi, chính là tân hội trưởng của Trường Phong thương hành. Ngữ khí Dương Lỗi thập phần bình thản nói. Dương Lỗi vừa dứt lời, nam nhân oán độc nói: - Ngươi làm hội trưởng Trường Phong thương hành, ngươi dựa vào cái gì? Ngươi là người ngoài, chúng ta sẽ không đồng ý. - Ha ha, phải không, ngươi cho rằng ta không thích hợp làm hội trưởng, như vậy ngươi cho rằng ai tới làm? Ngươi sao? Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn hỏi. Triệu Tuyết Côn ngồi một bên không nói gì, lẳng lặng nhìn một màn trước mắt, trong lòng Dương Lỗi thầm mắng, lão hồ ly lại làm như không liên quan gì đến mình, nhưng hắn cũng biết Triệu Tuyết Côn muốn khảo nghiệm mình, nếu ngay cả chuyện này mà mình cũng không thể giải quyết, như vậy tự khoe khoang có thể giúp thương hành quật khởi trở lại cũng chỉ là chuyện chê cười. - Ít nhất Hồ Tùng ta đã ở Trường Phong thương hành làm việc năm mươi năm, ngươi đã làm gì cho thương hành? Ngươi dựa vào cái gì làm hội trưởng? Nam tử tên Hồ Tùng, ánh mắt nhìn Dương Lỗi tràn đầy oán hận, ở trong những người này tư cách của hắn sâu xa nhất, vốn nghĩ trưởng lão sẽ đem chức hội trưởng cho mình làm, nhưng không nghĩ tới trên đường có người nhảy ra xen vào, tự nhiên là không nhịn được, hắn đã ngấp nghé vị trí hội trưởng thời gian từ lâu rồi. Dương Lỗi chú ý tới trong mười mấy người ở đây, ngoại trừ Hồ Tùng tỏ ý bất mãn còn có hai người mặc áo trắng tu vi huyền tiên, một người tên Liêu Phàm, mà một người là tán tiên, là nhị kiếp tán tiên tên Phong Thiện. Mà những người khác cũng không có ý kiến gì với việc Dương Lỗi làm hội trưởng, hắn biết đây là nhờ Triệu Tuyết Côn, những người này hẳn trung thành với lão hồ ly kia. Về phần ba người bất mãn với mình, nhất là Hồ Tùng, tuyệt đối không thể lưu lại thương hành. - Ta dựa vào cái gì làm hội trưởng thương hành? Ha ha, chỉ bằng vào việc ta có thể làm cho thương hành phát triển, có thể làm cho thương hành huy hoàng, điểm ấy đủ chưa? Dương Lỗi lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người, vận chuyển khí thế, đây chính là uy thế của Chân Long quyết, long uy. Nhìn thấy biểu hiện của Dương Lỗi, Triệu Tuyết Côn khẽ gật đầu. - Hừ, dù sao ta sẽ không đồng ý, Triệu lão, nếu như để một mao tiểu tử làm hội trưởng, ta lựa chọn rời khỏi thương hành. Hồ Tùng nhìn Triệu Tuyết Côn, bộ dạng như thật xin lỗi. Dương Lỗi thầm nghĩ, người này lại dùng thủ đoạn từ chức đến uy hiếp, quả thật là buồn cười, nhìn hắn liền biết không phải người tốt, hơn nữa phỏng chừng từng tham ô không biết bao nhiêu, nhưng đây cũng là một cơ hội, nếu hắn muốn rời khỏi thương hành, hãy để cho hắn rời đi tốt lắm, nhưng nếu hắn không biết điều, đừng trách mình không khách khí, người như vậy chỉ cần tra xét nhất định sẽ tra được bằng chứng tham ô của hắn. - Không sai, ta cũng sẽ không đáp ứng. - Ta đồng ý ý kiến của Hồ quản sự, nếu tiểu tử này làm hội trưởng, ta cũng rời khỏi thương hành. Người nói chuyện là Liêu Phàm cùng Phong Thiện. Mà Dương Lỗi nghe vậy chỉ cười lạnh. - Muốn rời khỏi thương hành phải không? Vừa lúc, thương hành cần cải tổ, các ngươi muốn rời khỏi ta cũng không ngăn trở, thương hành thật quá nhỏ, dung không nổi ba vị tôn đại thần. - Các ngươi đã muốn rời khỏi, ta cũng không bắt buộc. Lúc này Triệu Tuyết Côn cũng nói chuyện. - Triệu lão, ngươi…ngươi…ngươi vì một mao tiểu tử, thật muốn đuổi ba người chúng ta rời đi? Ba người Hồ Tùng nghe được lời của Triệu Tuyết Côn, nhất thời không tin tưởng, kêu lên. Đừng nói là ba người, dù là những người khác cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, không nghĩ tới Triệu trưởng lão laại làm như vậy, nhưng họ cũng biết chuyện của ba người Hồ Tùng, ba người từng tham ô không ít, cho nên không ai có hảo cảm với họ, cũng không ai lên tiếng nói giúp họ. Nghe Hồ Tùng nói như vậy, Triệu Tuyết Côn lạnh lùng liếc nhìn họ, nói: - Ba người các ngươi đừng cho rằng ta đã già nên không biết chuyện gì, chuyện các ngươi đã làm trong lòng ta biết rõ ràng, chẳng qua nhớ tới công lao nhiều năm của các ngươi nên không vạch trần mà thôi, hiện giờ các ngươi còn muốn lòng tham không đáy, gây trở ngại thương hành phát triển? Cút cho ta, tiếp tục dông dài thì đừng nghĩ đi! Mặc dù Triệu Tuyết Côn không phóng xuất ra khí thế của mình, nhưng lúc này ba người Hồ Tùng đầy mồ hôi lạnh, tuy rằng tu vi của họ không tệ, nhưng so sánh với Triệu Tuyết Côn còn kém quá xa. Một bát kiếp tán tiên, bọn họ không cách nào đối kháng, cho nên thấy Triệu Tuyết Côn đã lên tiếng, họ cũng không dám nhiều lời. Oán hận liếc mắt nhìn Dương Lỗi, ba người đứng dậy rời đi. Thấy ba người kia rời khỏi, ánh mắt oán độc làm cho Dương Lỗi hiểu được ba người này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình, cho nên sau này mình phải cẩn thận, tuy có thể dùng Thiên Đao Nhất Thức giết chết bọn hắn nhưng nếu bọn hắn đánh lén, thật sự là phiền toái lớn, đánh chính diện thì mình không sợ, nhưng nếu là đánh lén thật khó mà đoán chắc. - Bây giờ còn người nào muốn rời khỏi sao? Nếu như không có, chúng ta chính thức họp. Dương Lỗi nhìn mọi người nói. Không ai lên tiếng. - Đương nhiên, nếu còn có người bất mãn với ta, cũng có thể nói ra, nếu các ngươi có biện pháp giúp thương hành thay đổi trong vòng một tháng, như vậy do hắn làm hội trưởng, đương nhiên, bây giờ ta là hội trưởng, nếu một tháng sau thương hành vẫn không có khởi sắc, vị trí hội trưởng này ta đương nhiên nhường lại. Dương Lỗi nhìn mọi người nói.
Chương 846: Tương lai của thương hành. Share: doctruyen.org Mời đọc Căn cứ theo khả năng của mình, Dương Lỗi chế định ra một kế hoạch, nói: - Không ngại nói cho mọi người, ta là một luyện đan sư, cảnh giới đại tông sư, hiện tại đã cải tiến Thoát Thai Hoán Cốt đan. Dương Lỗi lấy ra vài viên đan dược đặt lên bàn, nói: - Mọi người có thể thử xem, Thoát Thai Hoán Cốt đan này đã không còn hạn chế như ngày trước, nhưng chỉ có hiệu quả với võ giả dưới thiên tiên, hơn nữa mỗi người chỉ dùng một lần trong đời, nhiều hơn cũng không tác dụng, nhưng mặc dù là như vậy ta nghĩ giá trị của nó cũng không cần ta giải thích đi? - Cái gì, hội trưởng, ngươi nói là thật sao? Mọi người đều cảm thấy giật mình, một luyện đan sư có thể luyện chế ra Thoát Thai Hoán Cốt đan, đã không còn bị hạn chế, tin tức này quả thật quá kinh người, giá trị của Thoát Thai Hoán Cốt đan bọn họ biết rõ, khi còn chưa cải tiến chỉ hữu hiệu đối với thiên tài, nhưng sau khi cải tiến không còn hạn chế như vậy, ý vị như thế nào ai cũng biết. Nếu Trường Phong thương hành thật sự có được loại đan dược như vậy, như vậy chuyện quật khởi chỉ là sắp tới. - Đương nhiên là thật. Dương Lỗi đáp. - Tốt, tốt, ta quả nhiên là không nhìn lầm. Triệu Tuyết Côn vô cùng kích động, vốn cho rằng Dương Lỗi là một dược sư, dược sư cảnh giới đại tông sư, muốn quật khởi thương hành cũng không phải chuyện dễ dàng, hiện tại xem ra không cần dùng quá nhiều thời gian. - Thoát Thai Hoán Cốt đan đã cải tiến cần dùng loại dược liệu trân quý gì? Một quản sự trẻ tuổi nhìn qua thập phần thông minh lanh lợi hỏi. Dương Lỗi nhìn hắn, người này tên Triệu Nhan, tu vi thiên tiên sơ kỳ, là dòng chính của Triệu Tuyết Côn, đối với người này Dương Lỗi đã hỏi thăm qua, tư chất tu luyện của hắn chẳng ra gì, nhưng thật thông minh lanh lợi, đối với phương diện quản lý có thiên phú phi thường, nếu không phải mình xuất hiện Trường Phong thương hành sớm muộn đều rơi vào trong tay hắn, nhưng dù sao thiên phú không đủ, một thương hành lớn như vậy muốn làm hội trưởng chẳng những cần thông minh lanh lợi, càng mấu chốt chính là tu vi cùng thiên phú, nếu tư chất không được thì Triệu Tuyết Côn cũng không dám để cho hắn tiếp quản thương hành. - Triệu quản sự hỏi rất hay, nguyên bản Thoát Thai Hoán Cốt đan lúc trước thật trân quý, cần tài liệu thật không đơn giản, nhưng bây giờ đã cải tiến, tự nhiên phải gia tăng thêm chút đồ vật, loại dược liệu này thật quý giá, nhưng không cần lo lắng, dược liệu kia chính là Sinh Cơ Thảo, nói vậy mọi người cũng đã biết rõ ràng. Dương Lỗi nói. - A… Mọi người nghe vậy diễn cảm mất mát. Tuy rằng Sinh Cơ Thảo không quá quý trọng, nhưng rất khó được, cực kỳ thưa thớt, cho nên nếu muốn luyện chế thật nhiều cũng không phải là chuyện dễ dàng. - Hội trưởng, nếu thật là Sinh Cơ Thảo, mặc dù có nhưng không thể luyện chế được nhiều ah. - Vật lấy hiếm là quý thôi, nếu Thoát Thai Hoán Cốt đan cải tiến dễ dàng chiếm được như vậy, cũng sẽ không có ý nghĩa, đúng không? Dương Lỗi nheo mắt cười nói: - Hơn nữa chỉ có Trường Phong thương hành chúng ta mới có, huống hồ người của đại tông môn, đại gia tộc muốn có đan dược, còn luyến tiếc Sinh Cơ Thảo của họ sao? Hơn nữa tuy Sinh Cơ Thảo không nhiều, nhưng nếu danh tiếng của chúng ta lại truyền ra, muốn mua Sinh Cơ Thảo cũng không khó vậy đi? - Không sai, không sai, hội trưởng quả nhiên cao minh, Triệu Nhan này phục rồi, có hội trưởng lãnh đạo, Trường Phong thương hành quật khởi rất nhanh thôi. Triệu Nhan nói. - Ha ha, quá khen, chỗ này ta còn một phần kế hoạch, đây là ta đã làm được trong mấy ngày, hi vọng mọi người có thể nhìn xem. Dương Lỗi đem tri thức quản lý kinh doanh của mình trên địa cầu cùng chế độ hội viên, chế độ ban thưởng vân vân, sửa sang lại một lần, viết thành một bộ kế hoạch hoàn chỉnh. - Đây…đây là… - Thiên tài, thật sự là thiên tài, hội trưởng đúng thật là thần nhân vậy. - Có phần kế hoạch thư này, trong vòng mười năm Trường Phong thương hành nhất định trở thành đệ nhất thương hành trong Vô Cực đại lục. Nhìn xong kế hoạch thư của Dương Lỗi, cả đám người vô cùng kích động, đều là người trong nghề, phần kế hoạch thư này trọng yếu ra sao họ đều hiểu thật rõ ràng. - Thế nào? Thấy họ đã xem xong kế hoạch thư, Dương Lỗi khẽ cười hỏi. - Thật tốt quá, hội trưởng, đầu óc của ngươi làm sao nghĩ ra, thật sự là lợi hại, thiên tài buôn bán ah. Ánh mắt Triệu Tuyết Côn nhìn Dương Lỗi giống như nhìn yêu quái, thật quá nghịch thiên. - Triệu lão, ngài đừng mãi gọi ta là hội trưởng, thật sự nghe khó chịu vô cùng, ngài gọi ta Dương Lỗi là được. Dương Lỗi cười nói: - Đây cũng không là gì, chỉ là một ít ý tưởng mà thôi, ta chỉ nói ra, đến lúc đó hi vọng mọi người đi thực hiện cùng hoàn thiện mới được. - Không được, làm vậy không được, đây là quy củ, ta cũng không thể ngoại lệ. Triệu Tuyết Côn vội lắc đầu nói. - Không sai, quy củ lễ tiết không thể phế bỏ. Mọi người đều gật đầu. Nhìn thấy dáng vẻ của họ, Dương Lỗi bất đắc dĩ, biết họ khó thể sửa đổi trong nhất thời, điều này cũng không biện pháp, dù sao hắn cũng không thể thường xuyên túc trực tại thương hành, chỉ chờ có việc mới xuất hiện, dù sao mục đích chủ yếu của hắn là tu luyện, đánh quái thăng cấp. Huống chi hắn đến Vô Cực đại lục là vì hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, đương nhiên còn phải tìm kiếm mẫu thân của hắn. Nhiệm vụ chủ tuyến là trở thành tông chủ Vô Cực tông, nhưng Vô Cực tông là thánh địa võ học Vô Cực đại lục, một nơi thần bí, cường giả như mây, cho dù cường đại như Tô gia ở trong mắt họ cũng không đáng giá nhắc tới. Cho nên nếu hắn muốn trở thành tông chủ Vô Cực tông không phải là chuyện dễ dàng, hắn hoài nghi trong Vô Cực tông còn có chuẩn thánh tồn tại, nói không chừng còn cường đại hơn, xem ra Huyền Nguyên Tinh cũng không đơn giản. - Hội trưởng yên tâm, chúng tôi nhất định tận tâm tận lực phát triển thương hành, không cô phụ nhờ vả. Một nhóm người cam đoan nói. - Tốt tốt, nếu một tháng sau thương hành thật sự phát triển, các vị chính là trưởng lão thương hành, hưởng thụ đãi ngộ trưởng lão. Dương Lỗi nhìn mọi người cười nói. Nghe được lời của hắn mọi người lại kích động, chỉ cần mười năm thương hành nhất định trở thành đứng đầu Vô Cực đại lục, trưởng lão ý vị thế nào, họ hiểu thật rõ ràng, cho dù là các đại môn phái, đại gia tộc đều phải thủ lễ đối đãi, đây là vinh dự bậc nào. - Sư đệ, ta…ta cầu ngươi một chuyện được không? Đi ra khỏi Trường Phong thương hành, Tô Anh nhìn Dương Lỗi nói. - Sự tình gì, sư tỷ cứ nói là được, chỉ cần ta có thể làm được chắc chắn sẽ không cự tuyệt. Dương Lỗi cười nói. - Sư đệ, ngươi là một luyện đan sư, còn là một phù sư, ta nghĩ…ta nghĩ sau này khi sư đệ luyện đan chế phù, có thể lưu chút ưu đãi cho Tô gia hay không? Tô Anh nhìn Dương Lỗi đầy chờ đợi hỏi. Dương Lỗi nghe vậy gật đầu, dù sao Tô Anh là con cháu Tô gia, mà sư tôn Tô Nghiên cũng thuộc Tô gia, mặc dù mình chỉ có quan hệ với hai người này, nhưng như vậy cũng đủ rồi, huống chi mình cũng cần có đồng minh, Tô gia là một, Vô Cực tông lại cần mình nắm giữ trong tay.
Chương 847: Tâm tư Tô Anh. Share: doctruyen.org Mời đọc - Việc này không có vấn đề, Tô gia cũng là một đồng minh không tệ, huống chi sư tỷ trợ giúp ta nhiều như vậy, nể mặt sư tỷ chút chuyện nhỏ cũng không đáng gì, ta làm chủ, sau này Tô gia đến mua đan dược đều giảm giá. Dương Lỗi cười nói. - Cảm ơn, cảm ơn ngươi sư đệ. Tô Anh nghe vậy ngữ khí có chút kích động. - Giữa chúng ta còn cần nói cảm ơn sao, hơn nữa đây chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi, ta hẳn nên nói cảm ơn sư tỷ mới phải, nếu không phải sư tỷ, ta chưa chắc lên làm được hội trưởng Trường Phong thương hành. Dương Lỗi nói. - Sư đệ, Trường Phong thương hành để cho ngươi làm hội trưởng, bên trong chuyện này có âm mưu gì hay không? Chúng ta quay về thương lượng với sư tôn một chút đi? Tô Anh vẫn còn có chút lo lắng vấn đề này. - Sư tỷ, việc này ngươi không cần quá lo lắng, trong lòng ta nắm chắc. Dù sao hắn có hệ thống trong tay, không cần lo lắng, hơn nữa chờ khi thực lực của hắn tăng lên, không còn vấn đề gì đáng sợ hãi. - Nhưng mà… - Không cần nhưng mà, chúng ta phải trở về, bằng không sư tôn sốt ruột chờ. Dương Lỗi nói. Hôm nay Tô Nghiên, Tô Anh cùng Dương Lỗi sẽ đến Chung Sơn Long huyệt điều tra, tuy rằng cần chuẩn bị, nhưng đối với hắn mà nói đồ vật đều nằm trong trữ vật giới chỉ, dù không có, hắn có hệ thống, đều có thể trao đổi. Rất nhanh hai người đi về sân viện của Tô Nghiên. - Sao hiện tại hai ngươi mới trở về, nhanh chuẩn bị, chúng ta lập tức xuất phát. Tô Nghiên có chút tức giận nói. - Sư tôn, là như vậy, vừa rồi đệ tử bồi sư đệ đi Trường Phong thương hành. Tô Anh nói. - Đi Trường Phong thương hành làm gì, cần gì cứ nói, hơn nữa Trường Phong thương hành đã xuống dốc, cũng chẳng có vật gì tốt để mua. Tô Nghiên nói. - Không phải đi mua đồ, sư đệ đã trở thành hội trưởng Trường Phong thương hành. Tô Anh nói. Tô Nghiên nghe vậy cả kinh: - Làm sao có thể, Dương Lỗi, ngươi thành thật nói cho ta biết lời của tiểu Anh là thật sao? Dương Lỗi gật gật đầu: - Phải, sư tỷ nói đúng, hiện tại đệ tử là hội trưởng Trường Phong thương hành. - Làm sao có thể, Triệu Tuyết Côn vì sao để cho ngươi làm hội trưởng, chẳng lẽ hắn điên rồi sao, ngươi chỉ có tu vi bát quái ngưng thần mà thôi, chẳng lẽ…chẳng lẽ hắn đã biết thân phận của ngươi? Tô Nghiên nghe vậy cau chặt mày, miệng lẩm bẩm. Thân phận của hắn, Dương Lỗi biết lai lịch của mẫu thân rất lớn, rất có thể quan hệ đến Vô Cực tông, nếu Triệu Tuyết Côn biết chuyện của mẫu thân, vậy cũng không nói chắc, có lẽ lão hồ ly kia đang lợi dụng chính mình, nhưng vậy đã sao, mình là người dễ bị an bài lợi dụng như vậy sao? Phàm là người dám đánh chủ ý với mình đều phải trả giá thật nhiều. - Sư tôn, ngài không cần phải lo lắng, trong lòng đệ tử có chừng mực. Dương Lỗi nói. - Ngươi có chừng mực, ngươi lại biết được gì, Triệu Tuyết Côn là thất kiếp tán tiên, hiện tại có lẽ vượt qua được thiên kiếp trở thành bát kiếp tán tiên, còn là một lão hồ ly, nếu hắn muốn đối phó ngươi, ngươi làm sao chết cũng không biết, Vô Cực đại lục không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Tô Nghiên trừng mắt nhìn hắn nói. - Ách…ta biết… - Ngươi biết, nếu ngươi biết còn đi trêu chọc lão gia hỏa kia, tên kia chính là người điên, nổi điên sẽ bất chấp hết thảy. Tô Nghiên tức giận nói. - Sư tôn, sư tôn, ngài đừng nóng giận. Tô Anh kéo tay Tô Nghiên nói: - Chuyện cũng đã xảy ra, không thay đổi được, hiện tại chúng ta đi xem chuyện ở Chung Sơn Long huyệt đi? Nếu ngài không đi trời sẽ tối. Tô Nghiên nghe vậy sắc mặt chợt dịu xuống: - Hừ, trở về sẽ thu thập ngươi. … Ba ngày sau, thông qua truyền tống trận, lại có Thần Hành Phù của Dương Lỗi chế tạo, ba người rốt cục đi tới Chung Sơn. - Chung Sơn Long huyệt ở bên kia. Nhìn thấy Chung Sơn, Dương Lỗi vô cùng rung động, đứng trên địa cầu từng xem không ít núi non, cho dù là Himalaya hắn đã đi qua, nhưng không núi nào cao như Chung Sơn. Dương Lỗi kinh ngạc, lúc đó hắn đang ở Chung Sơn Long huyệt, nhưng chưa từng nhìn thấy tòa sơn mạch này, bất quá hắn lại biết chỗ kia có thể là một dị không gian, mà trước mắt là một dãy núi chân chính, nếu muốn đi vào Long huyệt nhất định phải tìm được lối vào. - Tốt lắm, hôm nay chúng ta ở đây nghỉ ngơi chỉnh đốn một phen, ngày mai chúng ta đi vào Long huyệt. Tô Nghiên nói. - Thơm quá, không nghĩ tới sư đệ còn biết làm thịt nướng, lại thơm như vậy. Tô Anh nhìn thịt thỏ nướng trên tay Dương Lỗi, chảy nước bọt, ánh mắt nhìn chằm chằm không nhúc nhích. - Đó là tự nhiên, sư đệ của ngươi là một toàn tài, ngoại trừ sinh con không có gì ta không làm được. Dương Lỗi đắc ý khoe khoang. - Sư tôn, ngài dùng đi. Dương Lỗi đem thịt thỏ chia cắt, đưa cho Tô Nghiên, Tô Anh cùng chia ra cho mình, con thỏ này phải nặng sáu bảy cân, thật non, tuyệt đối mỹ vị. - Không sai. Tô Nghiên lên tiếng khen: - Sau này lương thực của chúng ta đều do ngươi phụ trách. - … Dương Lỗi buồn bực, cũng không còn nói lời nào, chỉ im lặng chuẩn bị ăn thịt nướng. - Sa sa…sa sa… - Đó là thanh âm gì vậy? Cảm giác không đúng, Dương Lỗi lập tức mở ra Chân Thực Ưng Nhãn, tuy đã là ban đêm nhưng bốn phía lại như ban ngày, toàn bộ rơi vào trong đôi mắt hắn. - Không sai, không nghĩ tới ngươi lại có thể phát hiện. Thấy Dương Lỗi phản ứng linh mẫn, Tô Nghiên hài lòng gật đầu: - Đây là Hắc Vương Thử, lục cấp yêu thú, tương đương cảnh giới lục đạo luân hồi, là một loài động vật khó chơi, tốc độ cực nhanh, hành động ban đêm, có độc, cho dù là huyền tiên cũng thập phần khó giải quyết. Số lượng Hắc Vương Thử rất nhiều, chừng hơn một vạn, mặc dù đi theo bầy đàn nhưng một lần xuất động nhiều như vậy thật kỳ quái, có vẻ thật không thích hợp. - Hắc Vương Thử…là con chuột? Tô Anh hỏi. Dương Lỗi cười cười nói: - Hắc Vương Thử đương nhiên là con chuột, nhưng nhỏ hơn, tốc độ nhanh, lợi hại hơn nhiều lắm. - Đáng giận, ta ghét nhất là con chuột, sư đệ, ngươi đi tiêu diệt chúng nó. Tô Anh giậm chân nói. - Đi thôi, để cho ta nhìn xem ngươi đạt tới tình trạng gì, nếu có nguy hiểm ta sẽ ra tay. Tô Nghiên gật đầu nói. Dương Lỗi cũng không biện pháp phản đối, hắn nghĩ nghĩ, thiên địch của chuột là mèo, nhưng nghĩ lại cũng không ổn, cần không ít mèo, nếu thấp hơn sẽ không có lực uy hiếp với Hắc Vương Thử. Như vậy dùng thứ gì đây? Thuốc diệt chuột? Thuốc diệt chuột đặc chế, nhưng hiện tại không còn kịp rồi, ah, không phải còn có máy đuổi chuột sao? Có máy đuổi chuột nhưng không bảo đảm có tác dụng với Hắc Vương Thử, nhưng tuy Hắc Vương Thử cấp bậc cao một chút, có chút biến dị, nói không chừng vẫn hữu dụng thì sao? Nếu vô dụng hắn lại tự mình ra tay cũng không muộn. Ngẫm nghĩ, Dương Lỗi mở hệ thống, tra xét một chút, không nghĩ tới thật sự có máy đuổi chuột, Dương Lỗi mừng rỡ. - Đinh, ngoạn gia có đổi máy đuổi chuột siêu cấp hay không? - Đổi. - Đinh, chúc mừng ngoạn gia đạt được mười bộ máy đuổi chuột siêu cấp, tiêu hao đổi điểm một trăm vạn.
Chương 848: Khoa học kỹ thuật cùng tu luyện. Share: doctruyen.org Mời đọc Máy đuổi chuột siêu cấp thật rẻ, chỉ là trăm vạn mà thôi, nếu có tác dụng tuyệt đối đáng giá, hơn nữa nếu thật hữu dụng, như vậy đem ra bán tuyệt đối vượt qua một ngàn vạn đổi điểm, thậm chí là một trăm triệu đổi điểm. Dương Lỗi lập tức đem máy đuổi chuột toàn bộ bày ra, lúc này Hắc Vương Thử cách nơi này đã không xa, chỉ còn chừng năm trăm thước, rất nhanh sẽ đi vào phạm vi của máy, nhìn thấy đại bộ phận Hắc Vương Thử tiến vào phạm vi, Dương Lỗi nháy mắt mở máy, hơn nữa còn mở đến tối đa. Máy đuổi chuột không gây tổn thương cho nhân loại cùng động vật bình thường, chỉ có tác dụng với loài chuột, cho nên Dương Lỗi cũng không lo lắng. Máy đuổi chuột vừa mở ra, ngàn vạn Hắc Vương Thử nhất thời phát điên, giống như gặp phải điều gì đó thật khủng bố, nháy mắt quay đầu điên cuồng bỏ chạy. Nhìn thấy một màn như vậy Dương Lỗi kinh ngạc vô cùng, thật quá cường hãn, máy đuổi chuột này tuyệt đối là thần binh lợi khí đối phó loài chuột, không nghĩ tới ngay cả Hắc Vương Thử lục cấp cũng phải chạy trối chết. Mà những con Hắc Vương Thử không kịp bỏ chạy, chết đi không ít, hơn vạn con chuột tuy bị máy đuổi chuột giết chết không nhiều, nhưng cũng hơn một ngàn con. Đối với Dương Lỗi mà nói tuy rằng nguyên khí trị cùng đổi điểm không nhiều, nhưng muỗi có nhỏ đi nữa vẫn là thịt đó thôi. Một trăm con, một ngàn con không xem là gì, nhưng nếu một vạn, mười vạn, trên trăm vạn hoặc ngàn vạn, thu hoạch được nguyên khí trị thật quá tột cùng. Nghĩ tới đây, nếu chờ khi bản thân thăng cấp khó khăn, gặp phải nguy hiểm, như vậy có thể lợi dụng máy đuổi chuột siêu cấp đi đối phó loài chuột tốt nhất. Trên thế giới này loài chuột còn rất nhiều, hơn nữa còn có loài chuột cực kỳ cường đại, tỷ như Toản Thiên Thử, Cẩm Mao Thử lợi hại, nhưng chủng loại này cực kỳ hiếm thấy, đương nhiên ở tiên giới sẽ không ít, nhưng bây giờ hắn cũng chưa thể đi tiên giới, tuy hắn có thể đánh chết huyền tiên, nhưng trong tiên giới huyền tiên như mây, kim tiên đầy đất, nếu đi chẳng khác gì tự tìm tai vạ, nếu gặp phải đại la kim tiên hắn muốn chạy trốn cũng khó khăn, ai biết sau khi hắn vào tiên giới có bị tiên giới pháp tắc hạn chế kỹ năng Thuấn Tức Thiên Lý hay không. Giết hơn ngàn con chuột có được nguyên khí trị, nhưng không có chiến lợi phẩm, làm Dương Lỗi không khỏi thầm mắng. - Giải quyết. Dương Lỗi thu lại máy đuổi chuột, đi tới trước mặt hai nữ tử, cười hì hì nói. - Đó là pháp bảo gì, cho ta xem, lại lợi hại như vậy, cho dù là đại la kim tiên cũng không làm được nhanh như thế. Tô Nghiên thật kinh ngạc nói. Tuy rằng ngồi cách xa như vậy, nhưng Tô Nghiên cảm giác được đồ vật kia cũng không phải bảo vật, mà chỉ dùng một ít tài liệu bình thường luyện chế ra, vì thế có chút hoài nghi mà thôi. - Được. Dương Lỗi cũng không nói gì, nếu Tô Nghiên muốn nghiên cứu thì tùy ý nàng, đây là sản phẩm công nghệ cao, nếu đem tu luyện cùng khoa học kỹ thuật liên hợp lại, có lẽ cũng là một con đường thập phần cường đại, hệ thống tu luyện của mình không phải là công nghệ cao đó sao? Hơn nữa còn là sản phẩm khoa học kỹ thuật đỉnh cấp, nghĩ tới đây Dương Lỗi không khỏi mỉm cười. Tô Nghiên cầm máy đuổi chuột cẩn thận nghiên cứu, phát hiện vật này chế tạo thập phần tinh vi, đặc biệt là con Chip, nàng căn bản không hiểu rõ ràng, nhưng tài liệu tạo thành rất bình thường. - Thật quá tinh xảo, có thể lợi dụng tài liệu đơn giản như vậy chế tạo ra vật tinh vi như thế, xem ra người luyện khí tuyệt đối là một cao thủ, còn là siêu cấp cao thủ, ít nhất đạt tới tiên cấp cao giai, thậm chí là trình tự càng cao hơn. Tô Nghiên nhìn Dương Lỗi, động dung hỏi: - Vật này ngươi làm sao có được? Một tiên cấp cao giai, thậm chí còn là một luyện khí sư thật lợi hại, cho dù ở tiên giới cũng là người có thân phận cực kỳ tôn quý, địa vị cho dù là tiên đế cũng không thể sánh bằng. Tuy rằng Tô Nghiên biết Dương Lỗi có thể luyện khí, hơn nữa cấp bậc không thấp, nhưng tuyệt đối chưa đạt tới tiên cấp, cho nên không luyện ra được đồ vật tinh vi như vậy, cho nên nàng hoài nghi sau lưng Dương Lỗi còn có một luyện khí sư cường đại, rất có thể là một vị sư tôn khác của hắn, đương nhiên đây là bí mật của hắn, nếu như hắn không muốn nói, nàng sẽ không ép buộc hắn nói ra. - Sư tôn, đây là đệ tử trong lúc ngẫu nhiên có được, đặc biệt dùng đối phó loài chuột, vốn ta cũng không ôm hi vọng quá lớn, nhưng không nghĩ tới dễ dùng như vậy, lập tức đã giải quyết được vấn đề. Dương Lỗi chỉ nói như vậy, nàng có tin hay không hắn cũng không để ý tới. Tô Nghiên biết Dương Lỗi không nói sự thật, chỉ cho rằng hắn có một vị sư tôn thần bí, nếu hắn không nói nàng cũng không tiếp tục truy hỏi. - Sư tôn, vật này lợi hại như vậy sao? Thật sự có thể đối phó con chuột? Tô Anh cầm một máy đuổi chuột hỏi. - Đây là tự nhiên, kỳ thật ta không chỉ có đồ vật đối phó loài chuột, còn có thể đối phó muỗi, hay như sâu bọ hoặc con gián vậy. Dương Lỗi mỉm cười nói. - Thật sự, vậy…có thể cho ta một cái không? Tô Anh vuốt vuốt máy đuổi chuột, hỏi. - Được, không có vấn đề, nhưng thứ này cần có lôi điện, sau khi sử dụng xong nhớ rõ phải truyền lôi điện vào trong máy. Dương Lỗi đưa cho Tô Anh, nói: - Sư tỷ cầm đi đi, ta cũng không cần dùng tới. - Thật cảm tạ sư đệ. Tô Anh vui mừng thu lại. Mà lúc này Chân Thực Ưng Nhãn đã phát hiện có vài hắc y nhân đứng cách vài dặm, đàn Hắc Vương Thử đi tới gần chỗ bọn hắn thì yên tĩnh trở lại, thật hiển nhiên Hắc Vương Thử đều đã bị khống chế, xem tình huống tu vi của hắc y nhân không thấp, tựa hồ năng lực ẩn giấu khí tức không tệ, ngay cả sư tôn cũng không phát hiện, phải biết rằng Tô Nghiên là đại cao thủ trong Vô Cực đại lục. Đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ của hắn mà thôi, cũng có thể Tô Nghiên đã biết nhưng không nói ra. - Sư tôn, ta cảm thấy Hắc Vương Thử hẳn không có trí lực cao như vậy, cũng không duyên cớ công kích chúng ta, ta hoài nghi Hắc Vương Thử bị người khống chế. Dương Lỗi nói. - Có người muốn đánh lén chúng ta? Không thể nào, sư tôn lợi hại như vậy, sẽ không ai ngu ngốc đi tìm cái chết đi? Tô Anh kêu lên. Tô Nghiên kinh ngạc nhìn Dương Lỗi, đối với đệ tử này nàng ngày càng hiếu kỳ. Nhóm hắc y nhân kia cũng đã bị nàng phát hiện, nhưng không nghĩ ra Dương Lỗi cũng đoán được, đệ tử này thật không đơn giản, mà Tô Nghiên cũng biết hắc y nhân chính là Thử Vương Thử Thiên Mệnh, tu luyện công pháp tên là Khống Thử Vương quyết, loại công pháp này cực kỳ lợi hại, còn có một loại bí pháp có thể khai thông với loài chuột, khống chế hàng vạn hàng ngàn loài chuột, cấp bậc tu luyện càng cao, có thể khống chế loài chuột càng cao, số lượng càng nhiều, hơn nữa năng lực che giấu khí tức thật cường hãn, không thể phát hiện, mặc dù là đại la kim tiên cũng chưa chắc phát hiện hành tung của hắn, mà Dương Lỗi lại phát hiện được, điều này thật làm Tô Nghiên kinh hãi. - Dương Lỗi, ngươi làm sao phát hiện? Tô Nghiên hỏi.