Huyền Huyễn HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG - Lãm Nguyệt Thu Phong - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 985: Kim Cương Phục Ma Đại Trận. (2)

    Share: doctruyen.org





    Lời tuy rằng nói như vậy, nhưng rốt cuộc Dương Lỗi vẫn có dự cảm một loại khó có thể nắm chắc. Ít nhất, nếu như là hai người kia ở Kim Sơn Tự, còn có cỗ khí tức cường đại trước đây nữa. Ba người này, ít nhất là có tu vi Đại La Kim Tiên trở lên, chính mình liền cũng không có nắm chắc một chút nào.

    Nhưng mà chuyện này nhất định phải giải quyết, vốn lúc trước đây Dương Lỗi xem xét Hệ Thống, hy vọng có thể tìm kiếm được sự trợ giúp từ trong Hệ Thống trong .Nhưng mà cũng là cực kì bất đắc dĩ.

    Hệ Thống mặc dù có biện pháp có khả năng tiêu diệt một vị cường giả siêu cấp Chuẩn Thánh thậm chí là Chuẩn Thánh đỉnh cao viên mãn, nhưng hao phí vốn liếng cũng là rất lớn. Đó chính là phải bị sụt giảm một trong ba đại Hệ Thống Luyện Đan, Luyện khí hoặc là Chế Phù ( làm bùa ), điều này đối với Dương Lỗi mà nói đúng là mất nhiều hơn được.

    Cho nên, trong tình huống không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì Dương Lỗi sẽ không dùng đến biện pháp như vậy.

    Cho nên, nguy cơ lần này đây của thế giới Mộng Huyễn, Dương Lỗi đã đưa ra tính toán cho khả năng xấu nhất .

    - Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

    Nghe nói Dương Lỗi nói như vậy, Liễu Hàn có hơi hơi thất vọng đồng thời lại thở phào nhẹ nhõm. Dù sao ở trong vòng hai tháng này sẽ không cần thiết lo lắng cho an nguy của Thiếu Lâm Tự.

    Nếu như là có thể lại nhờ Dương Lỗi mở ra thông đạo đi tới Tu Chân Giới, tìm được cứu binh, vậy thì Thiếu Lâm Tự coi như là đứng vững được. Mặc dù nếu không đi, thì cũng có thể lợi dụng truyền tống thông đạo để đưa toàn bộ đệ tử ở bên cạnh mình đi Tu Chân Giới.

    Sau khi nói xong, Dương Lỗi đi cùng với Liễu Hàn tới chỗ đệ tử Thiếu Lâm và đệ tử Sâm La Điện đang giằng co, chuẩn bị bắt đầu bày trận.

    Kỳ thật cao thủ Thiếu Lâm Tự không nhiều lắm, đối với những kẻ từ Sâm La Điện này mà nói thì đa số yếu hơn một bậc. Nhưng mà Thập Bát La Hán Trận của Thiếu Lâm Tự cũng lại có uy lực vô cùng vô tận. Cứ mười tám người một tổ lại cũng không phải chỉ là đơn giản thêm một khối như vậy.

    Điều này cũng đúng là nguyên nhân khiến cho Thiếu Lâm Tự có thể kiên trì lâu như vậy. Nhưng mà dù sao tu vi đối phương cao hơn một chút, hơn nữa quân số nhiều hơn cơ hồ là cuồn cuộn không ngừng ập đến.

    Mà bên phía Thiếu Lâm Tự nhân số không bằng, không có khả năng một mực kéo dài, nên tu vi khí lực bị hao tổn đều là cực kì nghiêm trọng. Một khi tu vi kiệt sức, đó chính là thời điểm chết của Thiếu Lâm Tự .

    Cho nên Dương Lỗi mới biết được, nếu như không có chính mình trợ giúp, hoặc là Lão hòa thượng kia trong Thiếu Lâm Tự ra tay, thì Thiếu Lâm Tự tuyệt đối khó có thể ngăn cản hai ngày sau.

    - Không biết bệ hạ muốn bố trí trận pháp gì, cần phải Thiếu Lâm Tự hỗ trợ thêm gì khác như thế nào?

    Liễu Hàn nhìn Dương Lỗi mà nói

    - Nếu có cần thiết thì xin bệ hạ cứ việc mở miệng là được.

    Đối với chuyện này, Liễu Hàn là không dám có một chút qua loa. Dù sao đây là mấu chốt nhất, Thiếu Lâm Tự sống hay chết liền trông chờ vào vị hoàng đế bệ hạ Dương Lỗi này .

    - Kim Cương Phục Ma Đại Trận, thiết nghĩ trận pháp này thì Liễu Hàn Đại sư khẳng định cũng đã nghe nói qua.

    Dương Lỗi cười cười nói.

    Chính mình lần này đây bố trí trận pháp, cũng không phải Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận, hoặc là Cửu Cấp Huyền Lôi Đại Trận. Mà là trận pháp Phật giáo, Kim Cương Phục Ma Đại Trận.

    Cũng không phải Kim Cương Phục Ma Đại Trận so với Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận và Cửu Cấp Huyền Lôi Đại Trận thì lợi hại hơn. Mà là Kim Cương Phục Ma Đại Trận này là trận pháp thích hợp nhất với Thiếu Lâm Tự.

    Nếu như là bố trí Cửu Cấp Huyền Lôi Đại Trận hoặc là Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận, uy lực mặc dù dũng mãnh, nhưng rất không thích hợp với sự bố trí tại Thiếu Lâm Tự.

    Hơn nữa trong Thiếu Lâm Tự có phật khí nồng nặc như thế, có thêm tăng nhân của Thiếu Lâm Tự liên hợp thúc dục Kim Cương Phục Ma Đại Trận như vậy, thì uy lực có thể nghĩ. Cái này tuyệt đối nếu so với bố trí Cửu Long Khốn Tiên Đại Trận uy lực sẽ mạnh hơn nhiều, nên khi bố trí cũng bớt phải dùng sức hơn nhiều lắm.

    - Kim Cương Phục Ma Đại Trận, lên .

    Dương Lỗi hai tay không ngừng kết ấn, từng đạo hào quang vàng chói không ngừng chợt bùng nổ bắn ra. Cả Thiếu Lâm Tự đều bao phủ dưới một vầng hào quang vàng chói .

    Vào lúc Dương Lỗi thốt ra chữ "lên", những pho tượng Kim Cương tức giận trợn mắt xuất hiện ra, tiếp theo lại nhanh chóng biến mất.

    - Đáng chết, trận pháp, lại có người bố trí trận pháp, có lẽ là Kim Cương Phục Ma Đại Trận.

    Lúc này trong đám người của Sâm La Điện có một người nam nhân áo đen tu vi có vẻ khá cao, xem ra là kẻ cầm đầu liền cực kì phẫn nộ. Hắn nện một quyền xuống trên mặt đất, mặt đất trong nháy mắt rạn nứt, thật giống như đã rơi vào động đất mà hình thành từng mạng lưới có hình dáng vết rạn.

    Nhìn hành vi của người này, Dương Lỗi kinh ngạc. Gia hỏa này có tu vi chẳng qua là cảnh giới Thiên Tiên trung kỳ, nhưng uy lực một quyền này thật sự là kinh người. Chiến lực của hắn phỏng đoán tối thiểu đã là Thiên Tiên hậu kỳ, thậm chí cấp bậc đại viên mãn. Hắn lại có thể vượt cấp khiêu chiến, gia hỏa này khó trách có khả năng đảm đương chức trách đầu lĩnh cho một toán quân nhỏ .

    Một tia Giám Định Thuật quét tới.

    - Tô Minh, đệ tử Nội Môn Sâm La Điện, tu vi Thiên Tiên Ngũ Giai, công pháp vô tướng kinh Phật ( không trọn vẹn ).

    Lại là đệ tử Nội Môn Sâm La Điện, tu vi Thiên Tiên Ngũ Giai. Gia hỏa này xem ra có địa vị không thấp tại Sâm La Điện. Nhưng mà công pháp chủ tu của gia hỏa này lại là một quyển kinh Phật, nhưng lại là không trọn vẹn, cái này thật kỳ quái .

    Chẳng lẽ vô tướng kinh Phật này thực sự lợi hại như vậy, chỉ một bản công pháp không trọn vẹn, cũng khiến cho hắn tu luyện tới cấp bậc Thiên Tiên trung kỳ, hơn nữa lại có sức chiến đấu kinh người. Đối với Tô Minh này thì đúng là tò mò .

    Mà vào lúc này Tô Minh tựa hồ cảm giác được cái gì. Hắn quay về hướng tới Dương Lỗi nhìn thoáng qua, đến sau khi thấy Dương Lỗi thì ánh mắt ngây ra một lúc, tiếp theo hắn vung tay lên hô:

    - Lui, chúng ta lui .

    Lập tức, người của Sâm La Điện liền giống như thủy triều đang rút liền nhanh chóng lùi lại, chỉ sau mấy cái hô hấp thì toàn bộ đã biến mất ngay trước mắt.

    Dương Lỗi thấy tình huống này, cũng là ngẩn người, đây là có chuyện gì? Làm thế nào lập tức đều rời khỏi đây? Chẳng lẽ bọn họ biết vô phương bài trừ trận pháp, cho nên rút lui ? Điều này tựa hồ không quá thực tế a.

    Bọn họ hiện tại chính là đang chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, mặc dù trong thời gian ngắn không có cách nào công phá Kim Cương Phục Ma Đại Trận này, nhưng cũng không cần phải ... Lập tức toàn bộ bỏ chạy, hoàn toàn vẫn có khả năng vây khốn Thiếu Lâm Tự.


     
    voquan thích bài này.
  2. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 986: Sâm La Điện rút lui.

    Share: doctruyen.org





    Huống hồ, Tô Minh kia tựa hồ rất có nghiên cứu đối với trận pháp, hơn nữa hình như đối với Kim Cương Phục Ma Đại Trận này thì có vẻ biết rất rõ ràng. Nói như vậy, loại trừ Kim Cương Phục Ma Đại Trận này tuyệt đối không phải không có cơ hội.

    Đã như vậy, tại sao bọn họ cứ như thế mà từ bỏ, đành rời khỏi nơi này ? Điều này làm cho Dương Lỗi lập tức có hơi nghĩ mà không hiểu.

    Có điều Dương Lỗi đột nhiên nghĩ tới, Tô Minh kia đã liếc mắt nhìn chính mình, sau khi sửng sốt mới phát ra lệnh rút lui. Điều này làm cho Dương Lỗi phỏng đoán, Tô Minh này là đã nhận ra chính mình.

    Khẳng định là hắn nhận ra chính mình, nhưng trong trí nhớ của Dương Lỗi cũng không có một người như thế, chưa bao giờ gặp một người như vậy. Về điểm ấy thì chính bản thân Dương Lỗi có khả năng xác định rất rõ ràng .

    Hắn nhận ra chính mình, bởi vì chính mình mà rời khỏi đây. Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng suy đoán này áng chừng có thể tính bảy mươi phần trăm trở lên, thậm chí đạt tới tám mươi phần trăm. Vậy trong đó là có nguyên nhân gì đây ?

    Nghi hoặc, vô cùng nghi hoặc, Dương Lỗi hiện tại có hơi hối hận. Nếu như chính mình nhanh chóng hành động bắt lấy kia Tô Minh thì tốt biết bao. Như vậy liền có khả năng biết, lần này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

    Đáng tiếc hiện tại đã đã muộn, người đều đi hết sạch, chính mình muốn bắt được đối phương thì cũng không có khả năng .

    Nhưng biết người như vậy, cũng biết tên của hắn, dù sao cũng là dễ dàng hơn rất nhiều. Dẫu sao tại thế giới này có người nhận ra được mình, lại còn khẳng định là người của quốc gia mình. Hơn nữa là một cường giả có tư chất như vậy, thì có thể khẳng định sẽ không phải là hạng người vô danh gì. Cứ tra hỏi vài lượt thì hẳn là có lẽ có khả năng tìm ra được điểm gì đó .

    - Lui, bọn họ rốt cục đã lui, cái này may mà có bệ hạ.

    Lúc này Liễu Hàn đi tới bên người Dương Lỗi rồi nói .

    - Ta cũng không còn giúp được bao nhiêu, bọn họ hiện tại lùi lại phỏng đoán chỉ là tạm thời. Cho nên Liễu Hàn Đại sư không nên vui mừng quá sớm, ngàn vạn lần không thể buông lỏng cảnh giác. Nếu như là đối phương định dùng mưu kế để mê hoặc chúng ta, khi đó liền nguy rồi. Cho nên, lúc này hoàn toàn không thể lơ là .

    Dương Lỗi nhìn xa xa, trong lòng nhớ lại chuyện vừa rồi .

    Đương nhiên thấy đối phương rút lui toàn bộ, cao hứng nhất phải kể tới người của Thiếu Lâm Tự. Những đệ tử Thiếu Lâm này thấy đối phương rút lui thì ai nấy đều vui mừng không thôi. Mặc dù là người xuất gia, nhưng cũng không ai muốn đánh giặc, cũng không ai muốn chết.

    Nhưng mà Dương Lỗi nói một câu kia cũng là hắt một chậu nước lạnh cho Liễu Hàn. Lời Dương Lỗi đã nói là sự thật, đối phương sẽ dễ dàng từ bỏ như vậy sao? Đáp án là hiển nhiên dễ dàng thấy.

    - lầm bầm lầm bầm.. .

    Liễu Hàn vốn lúc trước muốn nói cái gì đó, nhưng mà há miệng mấp máy môi rồi vẫn không hề nói ra.

    - Liễu Hàn Đại sư, hiện tại Thiếu Lâm Tự tạm thời đã không có nguy hiểm, ta cũng nên đi. Hiện tại ta muốn đi Kim Sơn Tự tìm vị tiền bối kia, cỗ khí tức cường đại trước đây thật sự là rất khủng bố. Vấn đề này mà còn không biết rõ ràng, không giải quyết được thì ta ăn ngủ không yên.

    Vào lúc này, Dương Lỗi xoay người mà nói với Liễu Hàn .

    - Khẩn cấp như vậy?

    Nghe Dương Lỗi vừa nói, Liễu Hàn cũng nhớ tới cỗ khí tức khủng bố trước đây. Nếu như cỗ khí tức kia là đối địch, vậy Thiếu Lâm Tự còn có thể bảo tồn tiếp sao? Đáp án là rõ ràng. Nên lúc này nghe thấy Dương Lỗi muốn đi, thì lão đột nhiên nhớ ra một việc, lập tức có hơi sốt ruột, vội nói

    - Bệ hạ, bệ hạ, bần tăng vẫn còn có chuyện muốn nhờ.

    Lúc này Liễu Hàn cũng không còn câu nệ quá nhiều. Hiện tại Thiếu Lâm Tự đúng như là Dương Lỗi nói, nguy cơ mặc dù tạm thời giải trừ, nhưng tịnh không có nghĩa là cũng sẽ không phát sinh.

    Lần này đây là có Dương Lỗi trợ giúp, nếu như không có trận pháp của Dương Lỗi, lần này Thiếu Lâm Tự chỉ sợ phiền toái rất lớn, rất có thể Thiếu Lâm Tự liền không tồn tại ở trong vị diện không gian này.

    Cho nên Liễu Hàn khẩn cấp như vậy là muốn để cho Dương Lỗi trợ giúp bọn họ lại đả thông lần nữa thông đạo từ không gian vị diện này đi thông Tu Chân Giới. Tốt nhất có thể khiến cho cao thủ bên kia truyền tống được sang bên này, như vậy liền tốt nhất trên đời .

    Đương nhiên đồng thời với việc làm như vậy, còn cần chuyển một số đệ tử có tư chất tốt, toàn bộ đều đưa lên Tu Chân Giới. Những hạt giống tốt này đều là không dễ dàng tìm được tại Tu Chân Giới. Vì Thiếu Lâm Tự, vì tương lai Phật Tông, cho nên nhất định phải bảo vệ bọn họ.

    - Liễu Hàn Đại sư khách khí, còn có chuyện gì, Liễu Hàn Đại sư nói thẳng là được.

    Dương Lỗi cũng đại khái đoán được đây là cái gì. Chuyện này đối với Dương Lỗi mà nói không phải một chuyện khó khăn lắm.

    Lại lần nữa mở ra thông đạo, đích xác không có vấn đề gì, nhưng mà có hạn chế, hơn nữa cần phải lượng lớn Thế Giới Điểm. Thế Giới Điểm thì Dương Lỗi không có được bao nhiêu, nhưng có khả năng lợi dụng Đoái Hoán Điểm để đổi.

    Có điều cho dù có đủ Đoái Hoán Điểm đổi thành Thế Giới Điểm, thì Dương Lỗi cũng không thể để cho lão ta truyền tống cao thủ Tu Chân Giới lại đây. Đây chính là quá nguy hiểm. Mặc dù nói chính mình hiện tại tu vi đột phá, thế giới Mộng Huyễn cũng từ từ tăng lên.

    Có điều Dương Lỗi biết, thế giới này kỳ thật vẫn còn đang trong giai đoạn thơ ấu, nếu mà những người quá mức cường đại đến nhiều, như vậy sẽ tạo thành nguy hiểm lớn lao cho thế giới này .

    Hiện nay thậm chí Sâm La Điện xuất hiện cao thủ cảnh giới Thiên Tiên trở lên, mặc dù không nhiều lắm nhưng đã ảnh hưởng đến thăng bằng .

    Bởi khi bọn họ trong lúc không để ý thi triển ra tu vi cảnh giới Thiên Tiên, Dương Lỗi có một loại cảm giác không tốt. Còn Pháp Tắc Chi Lực của thế giới này tựa hồ trở nên bắt đầu xao động, đây là điều Dương Lỗi chưa bao giờ gặp phải .

    Cho nên, hiện tại mục đích chính của Dương Lỗi là sau khi đi gặp Pháp Hải thì hỏi ông ta một câu về nguyên nhân của phương diện này, sau đó mới lại đi giải quyết chuyện này. Để rồi vào lúc cần thiết thì có khả năng lợi dụng Pháp Tắc Chi Lực, tống tiễn một số gia hỏa cảnh giới Thiên Tiên trở lên bằng cách mở ra thông đạo lên Tiên Giới, đưa bọn họ vào trong Tiên Giới .

    Mặc dù làm như vậy đối với chính mình sẽ tạo thành thương tổn nhất định, thậm chí có thể đối với thế giới Mộng Huyễn tạo thành tổn hại nhất định, nhưng mà đó cũng là chuyện không có cách nào khác. Vì nỗi đau dài không bằng đau ngắn, lúc này không thể không quả quyết, nhất định cần phải hành động quyết đoán, không thể kéo dài dây dưa chút nào .

    Đương nhiên còn có một biện pháp tốt khác cũng có thể giải quyết cái vấn đề này. Đó là làm tăng lên tu vi của chính mình, khiến cho thế giới Mộng Huyễn trưởng thành rất nhanh.
     
    voquan thích bài này.
  3. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 987: Kim Sơn Tự chi biến. (1)

    Share: doctruyen.org





    Nhưng mà điều này cần phải chính mình rời khỏi thế giới Mộng Huyễn thì mới có thể làm được. Đương nhiên, nếu như chính mình có thể thu được nhiều Thế Giới Châu hơn, thì có lẽ có khả năng giải quyết vấn đề này rất nhanh .

    Nhưng vô luận như thế nào, những điều này trong mắt Dương Lỗi đều là thuộc về nhân tố bất ổn định .

    Ngay từ đầu Dương Lỗi biết rằng ích lợi của loại thế giới được kế thừa là tiềm lực cường đại hơn so với thế giới bình thường tự động thai nghén ra. Nhưng vào những lúc rõ ràng khác nhau thì vẫn vô cùng vui mừng.

    Bây giờ nhìn lại, thế giới chính mình thai nghén tích tụ sản sinh ra tựa hồ cũng tốt, không tồn tại thời kì Dung Hợp, cũng không có khả năng có những vị tồn tại mà vô phương hoàn toàn khống chế.

    Trong tình huống Pháp Tắc Chi Lực của thế giới cũng lại không thể cho người ngoài tiến vào thế giới của mình, mà một khi có người xông vào thế giới của mình, trừ phi đối phương cũng có được thế giới hơn nữa tu vi so với chính mình mạnh hơn rất nhiều. Nếu không có khả năng mượn Pháp Tắc Chi Lực của thế giới để dễ dàng tiêu diệt đối phương.

    Nhưng thế giới Mộng Huyễn lại không làm được, ít nhất trước khi mà tu vi của chính mình không hề đạt tới cấp độ kia, thì chính mình là tuyệt đối vô phương làm được .

    Hơn nữa một khi chính mình buông lỏng một thoáng cảnh giác, liền có thể bị một số người tu luyện thừa cơ mà vào, xông vào trong thế giới của mình. Đương nhiên tồn tại những chuyện mà Dương Lỗi không biết.

    Nhưng làm như vậy đâu phải là một việc dễ dàng đến thế. Nguy hiểm rất lớn, hơn nữa nhất định phải có Không Gian Pháp Tắc Chi Lực, nếu không liền bởi vì tu vi của đối phương cực kỳ cao, tối thiểu cũng phải đạt tới cấp bậc Chuẩn Thánh.

    - Ta nghĩ trước khi bệ hạ rời đi, liệu có thể có khả năng giúp trợ Thiếu Lâm thành lập một thông đạo nối liền với Tu Chân Giới?

    Liễu Hàn nhìn Dương Lỗi.

    - Cái...này... Cái...này rất khó khăn. Trước đây đã thành lập rồi, nếu thành lập một cái khác thì không phải đơn giản như vậy, bởi vì đã bị Pháp Tắc Chi Lực hạn chế. Vị diện không gian này kỳ thật đã phong bế, trước đây chẳng qua là ta chui qua chỗ thiếu sót trong qui luật pháp tắc, nên có khả năng dựa vào việc có khí tức định vị tại không gian vị diện khác để thành lập một thông đạo, cũng là một cái duy nhất. Hơn nữa thông đạo này vẫn còn có hạn chế. Nay với năng lực của ta, nếu như muốn thành lập một cái thứ hai thì nhất định phải chờ một cái trước đây bị phá hủy. Ý tứ này nói đúng ra là, thông đạo từ một không gian vị diện chuyển đi nơi khác được thì chỉ có thể có một cái .

    Dương Lỗi bất đắc dĩ nhìn Liễu Hàn, dáng vẻ đúng là lực bất tòng tâm .

    - Cái này... Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ không có biện pháp khác sao?

    Liễu Hàn hỏi.

    - Có, đương nhiên vẫn còn có biện pháp. Đó chính là thông qua không gian vị diện khác, sau đó ngươi có khả năng từ những không gian vị diện đã được mở ra không có phong bế này để tiến vào Tu Chân Giới, ví dụ như từ Yêu Giới, ví dụ như Linh Giới,.v..v... Đều là có khả năng.

    Dương Lỗi nói.

    - Từ không gian vị diện khác mà tiến vào đó? Cách này không thích hợp.

    Liễu Hàn lắc đầu. Nói giỡn, các vị diện khác đều là những nơi chưa biết, nếu muốn đi vào đó thì quả thực là muốn chết. Một khi tiến vào không gian vị diện khác thì đều sẽ gặp phải những điều chưa biết. Tu Yêu Giới, Linh Giới, ai biết sẽ gặp được tình huống nào? Cách này rất hiển nhiên không đảm bảo mấy .

    - Vậy ngươi chuẩn bị trước cứ phá hủy cái thông đạo kia, sau đó thành lập một cái truyền tống thông đạo khác ?

    Dương Lỗi hỏi.

    - Còn có các lựa chọn khác sao?

    Liễu Hàn hỏi .

    - Hảo, cứ nghe theo ngươi. Nhưng mà nếu lại thành lập một cái thông đạo mới, trừ phi có bảy bảy bốn mươi chín miếng Tiên Thạch. Bởi nói cách khác, mặc dù mở thông đạo ra thì cũng không cách nào kéo dài, chỉ có một lần cơ hội. Bởi vì Linh Thạch không có cách nào duy trì nổi .

    Dương Lỗi lên tiếng giải thích.

    - Bảy bảy bốn mươi chín miếng Tiên Thạch, cái này... thế này... Không có biện pháp khác sao? Nếu như dùng Linh Thạch, loại Linh Thạch cực phẩm thì ta cũng có thể nghĩ biện pháp, nhưng... Nhưng Tiên Thạch, đích đích xác xác là không có a.

    Liễu Hàn nghe xong trên mặt lộ ra vẻ tràn đầy bất đắc dĩ .

    - Ta đây cũng không có cách nào .Nhưng mà nếu có Linh Thạch như vậy, muốn lại mở một cái thông đạo thì cũng là có khả năng. Mặc dù có hạn chế, nhưng nói cho cùng so sánh với không có thì hơn chứ ?

    Dương Lỗi hỏi.

    - Điều này cũng đúng.

    Liễu Hàn bất đắc dĩ, chỉ có thể đón nhận biện pháp này.

    - Kỳ thật... Kỳ thật.. .

    - Kỳ thật cái gì? Chẳng lẽ ngươi còn có biện pháp khác?

    Liễu Hàn thấy Dương Lỗi tựa hồ còn muốn nói gì đó, nên vội hỏi.

    - Kim Sơn Tự?

    - Kim Sơn Tự? Ngươi là nói đi tìm vị tiền bối kia?

    - Không sai, vị tiền bối kia vô cùng cường đại, khẳng định không phải là người của không gian vị diện này, khẳng định là ông ta biết biện pháp.

    Dương Lỗi nói

    - Cho nên, so với hiện tại liền hủy diệt thông đạo trước đây, rồi thành lập một cái thông đạo mới, còn không bằng nhìn một chút xem vị tiền bối kia có biện pháp khác hay không .

    Liễu Hàn suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý. Dù sao hiện tại Thiếu Lâm Tự trong một thời gian dài cũng sẽ không có nguy hiểm gì, vẫn còn có thời gian.

    - Được rồi, hy vọng Pháp Hải tiền bối có thể có biện pháp. Nếu như là có thể tiêu diệt hết sạch những gia hỏa này thì cũng sẽ không cần phiền toái như thế .

    Liễu Hàn thở dài một hơi. Vài năm nay, vị diện không gian này đã xảy ra biến hóa rất lớn, linh khí càng ngày càng dồi dào, sự lĩnh hội đối với Pháp Tắc Chi Lực cũng là càng ngày càng dễ dàng. Nơi này cơ hồ thành một địa điểm tuyệt hảo để bồi dưỡng đệ tử. Nhưng không nghĩ tới lại xuất hiện tình huống như vậy, đúng là vẫn còn bị người khác phát hiện .

    Nghĩ tới đây, ánh mắt Liễu Hàn chợt lóe, trong lòng nghĩ tới điều gì.

    - Đi, Liễu Hàn Đại sư, bây giờ chúng ta đi thôi.

    Dương Lỗi xua xua tay nói.

    Lúc trước nếu như không có Liễu Hàn như vậy, chính mình một người có khả năng nhanh chóng chạy tới Thiếu Lâm Tự. Nhưng tăng thêm Liễu Hàn, Dương Lỗi cũng lại không muốn tái sử dụng thuấn di nữa. Mang theo một người như vậy, thật sự là rất phải cố hết sức. Cho nên, lần này đây, Dương Lỗi không tính toán thuấn di có mang theo Liễu Hàn .

    Dọc theo đường đi, Liễu Hàn cũng không hỏi Dương Lỗi tại sao không thi triển thuấn di. Đương nhiên chính Liễu Hàn cũng không nói rõ ra, cho nên một mạch dọc đường chạy cực kì nhanh chóng .

    Sau hai canh giờ, hai người mới đi tới Kim Sơn Tự.

    Dương Lỗi lợi dụng Chân Thực Ưng Nhãn quan sát mới phát hiện người ở đây càng nhiều. Cũng đều là những người ăn mặc giống như đám trước đây công kích Thiếu Lâm Tự. Điều này cũng có ý nghĩa những kẻ này cũng là người của Tu La Điện. Hơn nữa Dương Lỗi phát hiện, những người đến Kim Sơn này đều có tu vi rõ ràng cao hơn so với những người đi tới Thiếu Lâm Tự .
     
    Đỗ Tùng Lâm and voquan like this.
  4. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 988: Kim Sơn Tự chi biến. (2)

    Share: doctruyen.org





    - Kim Sơn Tự lại cũng bị công kích. Liễu Hàn thì thào nói.

    - Cỗ. .. Cỗ khí tức kia.

    Trong lòng Dương Lỗi cả kinh. Cỗ khí tức kia, chính là chỗ khí tức dũng mãnh trước đây. Chẳng lẽ ý đồ thực sự của người kia chính là Kim Sơn Tự? Ở trong Kim Sơn Tự có cái gì có thể khiến cho hắn cảm thấy hứng thú? Chẳng lẽ, chẳng lẽ là người kia? Là kẻ bị Pháp Hải phong ấn và trông coi ?

    Xem ra Pháp Hải gặp nạn. Nhưng mà nói cho cùng, Pháp Hải cũng không phải hạng người đơn giản, tu vi bản thân sâu không lường được. Còn người bị phong ấn kia hiển nhiên cũng không phải đơn giản như vậy.

    Nhưng người bị phong ấn kia, vậy là rốt cuộc có lai lịch gì? Hiện tại vị cường giả siêu cấp này là ai? Có quan hệ gì với người bị Pháp Hải canh giữ ? Hơn nữa chính là một đạo phong ấn kia bên trong Thiếu Lâm Tự rốt cuộc để phong ấn cái gì?

    Tất cả điều này đều là bí ẩn, điều này làm cho Dương Lỗi vô cùng hiếu kỳ, đương nhiên cũng vô cùng buồn bực. Mấy gia hỏa này có tu vi đều là khủng bố tới cực điểm. Nếu như bọn họ mà nảy ý niệm, chính hắn còn có thể đủ sức giữ được một thế giới Mộng Huyễn nho nhỏ ?

    Rất hiển nhiên hắn sẽ không bảo vệ được. Một khi bọn họ đích thực mặc sức tung hết thủ đoạn ra để đánh nhau, như vậy thế giới Mộng Huyễn khẳng định là xong đời. Coi như không sụp đổ, thì cũng bị phá hoại nghiêm trọng.

    Nhưng mà chính mình hiện tại tu vi thấp, mặc dù có thể đối phó Võ Giả cảnh giới Đại La Kim Tiên, nhưng tu vi của mấy người này hiển nhiên đã vượt ra ngoài phạm vi năng lực của mình.

    Cao thủ tranh đấu, đây chính là loại chuyện kinh thiên địa quỷ thần khiếp. Nay chỉ là một Mộng Huyễn không gian, một cái vẫn còn đang lúc phát triển, một không gian vẫn còn chưa thành thục. Mà quan trọng hơn là, tu vi của chính mình không đủ.

    Nếu như chính mình đích thực đạt đến Đại La Kim Tiên, như vậy bằng vào thế giới Mộng Huyễn để tự bảo vệ mình thì đó là dư dả. Nhưng vấn đề là chính mình hiện tại chẳng qua là cảnh giới Huyền Tiên mà thôi, muốn đi đến cấp bậc Đại La Kim Tiên thì vẫn còn kém quá xa.

    - Làm sao bây giờ, hiện nay Kim Sơn Tự cũng là như vậy. Kim Sơn Tự chính là có Pháp Hải tiền bối bảo vệ. Vậy mà những người đó cũng dám động thủ, xem ra chuyện rất phiền toái a.

    Liễu Hàn nhìn người của Sâm La Điện, thở dài một hơi mà nói. Mặc dù lão vẫn còn không rõ ràng lắm, những người này rốt cuộc là lai lịch gì, nhưng dám ra tay đối với Kim Sơn Tự, vậy thì liền đủ để chứng minh đối phương cường đại ra sao.

    Căn bản là chúng không sợ hãi Kim Sơn Tự, không sợ hãi Pháp Hải. Nói cách khác, thực lực của đối phương có thể càng cường đại hơn.

    Nghĩ tới đây, gương mặt Liễu Hàn gắt gao nhíu lại. Nếu như quả thật là tình huống thế này, như vậy chuyện liền phiền toái, Thiếu Lâm Tự còn có thể cứu được sao?

    Chẳng lẽ thật sự phải từ bỏ nơi này, từ bỏ không gian vị diện này?

    - Ai.. .

    Liễu Hàn liên tiếp thở dài một hơi .

    - Tại sao lại thế?

    Nhìn dáng vẻ của Liễu Hàn, Dương Lỗi hỏi.

    Dẫu những điều tự mình biết đến so với Liễu Hàn thì nhiều hơn. Nhưng giờ này khắc này, nhìn dáng vẻ chán nản thất vọng của Liễu Hàn, con ngươi Dương Lỗi đảo quanh vài vòng. Chính mình có nên hoàn toàn mở ra thế giới Mộng Huyễn chăng ?

    Nếu như hoàn toàn mở ra như vậy, đích xác có khả năng dẫn vào một số cường giả, thậm chí có khả năng tìm một số cường giả Đại La Kim Tiên từ Tiên Giới đến hỗ trợ.Nhưng mà nói như vậy, rất có thể sẽ làm thế giới Mộng Huyễn sụp đổ. Nói như vậy, thật sự là quá mạo hiểm. Không thể làm, thật sự là không thể làm.

    Nhưng hiện tại chính mình phải làm như thế nào mới có thể giải quyết vấn đề này, đó cũng là việc làm cho Dương Lỗi vô cùng đau đầu .

    - Ai... Hiện tại Kim Sơn Tự đều tự không dám đảm bảo cho bản thân, Pháp Hải tiền bối vẫn còn có khả năng giải quyết nguy cơ lần này đây sao?

    Liễu Hàn nói.

    - Không, không, phải tin tưởng Pháp Hải tiền bối. Kỳ thật, kỳ thật Liễu Hàn Đại sư không biết, Pháp Hải tiền bối tu vi sâu xa khó dò. Theo ta suy đoán, ông ta tuyệt đối đã đạt tới cấp độ kia. Sở dĩ ở lại không gian vị diện này là có một chút nguyên nhân đặc thù. Cho nên bọn họ lần này dám ra tay đối với Kim Sơn Tự, đó là tự tìm tử lộ mà thôi.

    Dương Lỗi nói.

    - Cấp độ kia?

    Liễu Hàn mở to hai mắt nhìn. Lão đương nhiên hiểu rõ ràng, Dương Lỗi nói cấp độ kia là cấp bậc gì. Ai đạt đến cấp độ kia, chỉ khẽ động chân tay liền có khả năng hủy diệt một thế giới, dũng mãnh tới cực điểm.

    - Không sai, đây là lần trước Pháp Hải tiền bối tự mình nói với ta. Nói cách khác, lần trước ta cũng không có dễ dàng liền đánh lui những kẻ xâm lấn phương tây như vậy .

    Dương Lỗi nói .

    - Pháp Hải tiền bối tự mình nói với ngươi?

    - Không sai.

    Dương Lỗi cười cười

    - Hiện tại ngươi yên tâm rồi chứ?

    Dương Lỗi ở mặt ngoài nói như vậy, nhưng mà trong lòng cũng không nắm chắc một chút nào.

    Mặc dù là Pháp Hải vô cùng cường đại, nhưng dù sao song quyền nan địch tứ thủ ( hai tay khó đấu bốn tay). Đối phương mặc dù là bị phong ấn mất một người, nhưng nếu như người kia, hoặc là, cường giả chưa biết kia được cứu ra, như vậy Pháp Hải chống đỡ được sao?

    Mặc dù là thật sự có khả năng chống đỡ được, nhưng mà không gian của chính hắn, thế giới Mộng Huyễn này cũng không có cách nào có khả năng chịu đựng được a.

    Không đối phó được, chính mình cũng cũng chỉ có từ bỏ hoặc là Hệ Thống, hoặc là buông tha không gian Mộng Huyễn.

    - Như vậy liền không thành vấn đề. Không nghĩ tới Pháp Hải tiền bối lại cường đại như vậy .

    Liễu Hàn nói với Dương Lỗi, chính là rất tin không nghi ngờ.

    - Chúng ta đây hiện tại nên làm gì bây giờ?

    Liễu Hàn nhìn một chút những Hắc y nhân này mà có hơi rục rịch, Phật Châu lăn trong tay càng niệm càng nhanh. Lão mở miệng hỏi

    - Chúng ta có đúng là nên động thủ, giúp Kim Sơn Tự một tay hay không ?

    Lúc này Kim Sơn Tự bị rơi vào hoàn cảnh xấu, tuyệt đối hoàn cảnh xấu, liên tiếp bại lui. Mắt thấy sẽ bị đánh lui vào trong.

    - Đi, chúng ta đi vào.

    Dương Lỗi xuất ra một cái phù triện, đưa cho Liễu Hàn.

    Liễu Hàn vừa nhìn, tự nhiên hiểu rõ ràng đây là phù triện gì, Ẩn Thân Phù.

    Mấy năm trước Liễu Hàn đã từng sử dụng qua, hiện nay Dương Lỗi lại lấy ra Ẩn Thân Phù nữa. So với Ẩn Thân Phù hồi đó thì còn lợi hại hơn nhiều. Ẩn Thân Phù này hiện nay đã đạt tới cảnh giới Tiên Linh Phù, Ẩn Thân Phù này có hiệu quả tốt hơn nhiều lắm.

    Hai người nhìn nhau, mở Ẩn Thân Phù ra, rồi nhanh chóng liền lẻn vào trong Kim Sơn Tự .

    Hai người mới tiến vào bên trong chùa, Dương Lỗi liền có một loại cảm giác bị theo dõi, một loại cảm giác đứng ngồi không yên.

    Bị phát hiện, chẳng lẽ bị phát hiện ? Trong lòng Dương Lỗi cả kinh, người kia có thực lực dũng mãnh, nếu như thực sự đã đạt đến cấp độ kia, có thể nhìn thấu Ẩn Thân Phù của chính mình. Điều này cũng không phải chuyện không có khả năng .
     
    voquan thích bài này.
  5. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 989: Lai lịch của Pháp Hải. (1)

    Share: doctruyen.org





    Bởi vì loại cảm giác này, Dương Lỗi không thể không đẩy tốc độ nhanh hơn, hắn muốn thoát khỏi loại cảm giác này.

    Tiến vào bên trong chùa, cái loại cảm giác này, cái loại cảm giác bị giám thị này vẫn không hề biến mất. Chẳng lẽ là cảm giác của mình sai lầm, xuất hiện ảo giác ? Không, không có khả năng .

    - Vút.. .

    Lúc này Dương Lỗi cảm giác có một cỗ lực lượng cường đại, đột nhiên hướng tới chính mình mà chụp, thật giống như bị hút vào vậy. Một cỗ lực kéo cường đại lôi đi, làm Dương Lỗi bất đắc dĩ phải vận công chống cự .

    . Trong nháy mắt cả người xuất hiện ra.

    - Tại sao lại thế?

    Thấy tàng hình của Dương Lỗi mất đi hiệu lực, nhưng hắn lại phóng xuất ra khí thế cường đại của mình, Liễu Hàn lấy làm kinh hãi liền vội vàng hỏi .

    - Ngươi mau mau tiến vào bên trong chùa, đi tìm Pháp Hải tiền bối.

    Dương Lỗi biết, việc này khẳng định là người kia đang nhòm ngó chính mình.

    Tu vi như thế, chính mình không đối phó được, hơn nữa chính mình thử dùng Thiên Đao nhị thức để tập trung vào đối phương. Nhưng căn bản là không có cách nào mà tập trung, cho nên Dương Lỗi biết, người này có tu vi khủng bố, cũng không phải chính mình có thể đối phó.

    - Chà.. .

    Lúc này một âm thanh thật giống từ xa trong hư không vô tận truyền lại đây, không thể phân biệt được nam hay nữ

    - Không tồi, khá lắm, rất khá .

    - Là ai?

    Dương Lỗi hô

    - Giấu đầu lòi đuôi thì làm được cái gì?

    - Ha hả, muốn gặp ta thì còn không phải lúc. Tiểu tử kia, cố gắng lên, một ngày nào đó chúng ta sẽ lại gặp mặt lần nữa.

    Âm thanh kia nói

    - Nếu như ngươi đạt tới cảnh giới Chuẩn Thánh, ta sẽ cho ngươi một niềm vui bất ngờ a.

    Nói xong, Dương Lỗi liền cảm giác cỗ lực hút cường đại trên người mình đã biến mất.

    Điều này làm cho Dương Lỗi thở phào nhẹ nhõm. Giờ này khắc này, toàn thân Dương Lỗi đều bị ướt đẫm mồ hôi .Cái loại cảm giác này, sinh tử nắm giữ ở trong tay người khác có lẽ không dễ chịu lắm.

    Hít một hơi thật sâu, Dương Lỗi vội vàng chạy về hướng tới bên trong chùa .

    - Bệ hạ.

    - Không cần đa lễ.

    Dương Lỗi xua xua tay, người trong Kim Sơn Tự đối với Dương Lỗi có lẽ biết cực kì rõ ràng. Sau khi đăng cơ, Dương Lỗi cũng đã đến Kim Sơn Tự hai lần.

    Một mạch đi vào không bị ngăn trở.

    - Bệ hạ, Đại sư chờ đã lâu.

    Dương Lỗi đi tới chỗ Lôi Phong Tháp của Pháp Hải, liền nhìn thấy một tăng nhân đi ra thi lễ.

    - Hảo.

    - Bệ hạ, ta cũng chỉ có thể đưa đến nơi này, bệ hạ tự động vào đi thôi.

    Tăng nhân kia chấp tay hành lễ rồi nói.

    Dương Lỗi gật đầu. Hắn cũng không hề nhiều lời, cứ thế xoay người tiến vào trong tháp .

    - Ngươi đã đến rồi.

    - Đến đây đi.

    Dương Lỗi đi vào bên trong tháp. Hắn thấy Liễu Hàn đang khoanh chân mà ngồi ở trên một tấm đệm cói bồ đoàn, tựa hồ như có chỗ đang lĩnh hội tỉnh ngộ. Dương Lỗi biết, đây là cơ may của Liễu Hàn, e rằng đến khi lão tỉnh lại, tu vi lại có thăng tiến .

    - Đại sư, lần này ta tới đây thì mục đích nói vậy Đại sư cũng đã hiểu rõ chứ ?

    Dương Lỗi tùy ý kéo lại một tấm nệm cói bồ đoàn, đặt nó xuống, nhìn Pháp Hải rồi hỏi .

    Pháp Hải gật đầu, thở dài một hơi mà nói:

    - Ta không nghĩ tới hắn vẫn tìm đến nơi này, đã nhiều năm như vậy .

    - Hắn là ai vậy? Lai lịch gì? Hơn nữa, thiết nghĩ phía dưới Lôi Phong Tháp này hẳn không phải là đơn giản như vậy chứ?

    Đôi mắt Dương Lỗi không hề chớp một cái nào, cứ nhìn chằm chằm vào Pháp Hải. Đây là chuyện Dương Lỗi muốn biết .

    Dù sao đây chính là chuyện mà mình không có cách nào giải quyết, có thể nói, chính là một quả bom hẹn giờ. Mà hiện tại quả bom hẹn giờ này đã bắt đầu đếm ngược thời gian, lúc nào cũng có khả năng phát nổ. Một khi nó nổ tung ra ngoài, khi đó khẳng định bản thân mình chính là tan xương nát thịt .

    Dương Lỗi mặc dù không biết người kia rốt cuộc là lai lịch gì, nhưng nếu liên quan đến Pháp Hải, liên quan đến Lôi Phong Tháp, mặc dù nói, người này không phải từ thời điểm truyện Bạch Xà trong truyền thuyết mà chính mình biết rõ, nhưng cũng có thể có chỗ liên hệ.

    Nói không chừng người bị giam hãm phía dưới Lôi Phong Tháp này chính là Bạch Xà Bạch Tố Trinh kia, mà không phải Bạch Tố Trinh của mình .

    Còn về phần người tìm đến Pháp Hải gây phiền toái, có thể là đứa con của Hứa Tiên và Bạch Tố Trinh hay không ?

    Đang trong lúc Dương Lỗi suy nghĩ miên man, Pháp Hải nói:

    - Lúc trước những việc lặt vặt này, với tu vi của ngươi khi đó mà nói cho ngươi là không thích hợp. Hơn nữa trước đây ngươi bị ta đề cao tu vi, bỏ qua tật ngầm không tiện nói ra. Ơ. .. Không đúng, không đúng, hiện tại cả thân thể của ngươi dang ở trong một loại trạng thái hoàn mỹ. Ngươi tu luyện Bất Tử Kim Thân Quyết, lại tu luyện tới cấp bậc này, rất giỏi, rất giỏi .

    Đôi mắt của Pháp Hải liền giống như chiếu tia X - quang, khiến cho Dương Lỗi cảm giác trên dưới toàn thân không có một chút bí mật nào đáng nói.

    - Đại sư khen trật rồi, chẳng qua là vận may mà thôi. Do vận may cho phép, lúc này mới làm cho vãn bối vừa vặn học xong một môn kỳ công này. Nhưng mà mặc dù tu luyện tới tình trạng này, nhưng... Nhưng thiết nghĩ muốn có chỗ tiến bộ nữa thì quá khó khăn. Thật sự là quá khó khăn. Trừ phi có thể tìm được Sinh Mệnh Bản Nguyên, đáng tiếc, Sinh Mệnh Bản Nguyên này làm sao mà ta có thể tìm được. Thực lực bây giờ của ta còn quá yếu, mặc dù là có tin tức về Sinh Mệnh Bản Nguyên thì cũng không có cách nào đi tìm. Mặc dù tìm được, cũng không thu được vào trong tay.

    Dương Lỗi cười khổ không thôi.

    - Sinh Mệnh Bản Nguyên đích thật là rất khó thu được, nhưng mà.. .

    - Nhưng mà cái gì?

    Dương Lỗi vừa nghe liền bị thu hút, gia hỏa này rất có khả năng không chỉ có tin tức về Sinh Mệnh Bản Nguyên, thậm chí, rất có khả năng chính bản thân Pháp Hải còn có Sinh Mệnh Bản Nguyên. Nếu như có thể thu được Sinh Mệnh Bản Nguyên như thế, chính mình liền có thể làm cho Bất Tử Kim Thân Quyết của bản thân lại được tăng lên.

    Bất Tử Kim Thân Quyết đến cấp bậc này, mỗi lần tăng lên một cấp bậc đều là cực kì khó khăn. Nếu như có thể lại thu được Sinh Mệnh Bản Nguyên, chính mình sẽ có được lợi ích rất lớn. Khi đó khiến cho Bất Tử Kim Thân Quyết tăng lên một hai cấp bậc nữa cũng không phải không có khả năng.

    - Ta thật sự có Sinh Mệnh Bản Nguyên, nhưng hiện tại ta không có cách nào cho ngươi.

    Pháp Hải nói.

    - Tiền bối, ngài, ngài thật sự có Sinh Mệnh Bản Nguyên?

    Dương Lỗi nghe vậy thì vui mừng, liền hỏi.

    - Có, nhưng không lấy ra ngoài nổi .

    Pháp Hải đáp.

    Dương Lỗi:

    - lẩm bẩm lầm bầm.. .

    Thế này thì rất buồn bực. Không lấy ra ngoài được, với năng lực của Pháp Hải, tại không gian vị diện này thì có vật gì mà không lấy ra ngoài nổi? Có thể nói, trừ kẻ đang bị phong ấn phía dưới Lôi Phong Tháp kia, và vị nào đó như vừa rồi, thì ai có thể đủ sức chống đỡ được với Pháp Hải? Còn có cái gì mà không lấy ra ngoài nổi ?
     
    voquan thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.