Huyền Huyễn HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG - Lãm Nguyệt Thu Phong - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 1030: Cương Thi Khôi Lỗi sinh ra linh trí. (2)

    Share: doctruyen.org





    Hiện nay một khối Cương Thi Khôi Lỗi này lại có ý thức của mình, không thể không khiến cho Dương Lỗi thán phục. Bởi vì Dương Lỗi biết, khối Cương Thi này cũng không phải truyền bá linh hồn người khác, mà là hoàn toàn chân thật thai nghén ra.

    Cũng như Sở Tường ngày nào, hắn là tự mình chiếm cứ một khối thân thể Cương Thi. Đương nhiên, sau này Dịch Vũ Hàn cũng là như thế. Hắn mặc dù là do thân hình của mình bị luyện chế thành thân thể Cương Thi. Nhưng nếu muốn để cho hắn làm một khối thân thể Cương Thi sinh ra ý thức của mình thì quá khó khăn.

    Cương Thi bình thường đều là dựa vào bản năng để chiến đấu. Nhưng mà thân thể Cương Thi một khi có ý thức của mình, sinh ra ý thức như thế. Như vậy nó liền có cơ hội có thể trở thành thân thể quái vật Hạn Bạt.

    Một khi trở thành quái vật Hạn Bạt, đó chính là tương đương với tồn tại cấp Đại La Kim Tiên. Nói cách khác, quái vật Hạn Bạt dũng mãnh tối thiểu cũng là tương đương với cường giả Đại La Kim Tiên.

    Trong đó quái vật Hạn Bạt cường đại nhất tục truyền nói thậm chí có khả năng so sánh với tồn tại cấp Thánh Nhân. Nhưng ở trong Viêm Hoàng Đại Vũ Trụ này, rốt cuộc có quái vật Hạn Bạt mạnh như Thánh Nhân hay không, Dương Lỗi liền không rõ ràng lắm. Có lẽ ở Viêm Hoàng Đại Vũ Trụ thì người thứ nhất có được quái vật Hạn Bạt là con gái Hoàng Đế, có thể là đạt tới cấp độ kia chăng.

    Thân thể quái vật Hạn Bạt, cái này đối với Dương Lỗi mà nói thì không dùng được. Mặc dù có cơ hội, Dương Lỗi cũng sẽ không suy tính trở thành thân thể quái vật Hạn Bạt.

    Bởi vì Dương Lỗi biết, thân thể của mình đã là cực kỳ dũng mãnh. Hơn nữa thể chất của mình, trong vạn người không có một. Không, hẳn là cả Viêm Hoàng Đại Vũ Trụ cũng chỉ có vẻn vẹn chính mình một người mà thôi. Nếu như chính mình đi làm thành thân thể quái vật Hạn Bạt gì gì đó thì chẳng phải là lãng phí thể chất của mình, đó là việc mà kẻ ngu mới có thể đi làm.

    Lúc này Dương Lỗi nhìn một khối Cương Thi Khôi Lỗi này. Nếu như khối Cương Thi Khôi Lỗi này không có Oán Khí Châu kia tồn tại, thì có lẽ Dương Lỗi sẽ nghiên cứu thật tốt gia hỏa này một phen.

    Chính mình mặc dù không biết dùng đến, nhưng giao gia hỏa này cho Dịch Vũ Hàn làm, thì đó là một lựa chọn không tồi. Tên kia hiện nay không biết đã tu luyện tới tình trạng gì, không biết đột phá đến cấp bậc Thông Huyền hay không.

    - Ta đáng chết? Ha ha, đồ súc sinh nhà ngươi này, thật sự là buồn cười. Ta rất lấy làm kỳ quái, hiện tại bản thân ngươi là vật gì vậy? Là Oán Khí Châu chăng? Hay là Cương Thi Khôi Lỗi?

    Dương Lỗi biết, gia hỏa này cực kỳ cường đại, mặc dù bị cai quản áp chế bởi Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân.

    Nhưng bởi vì là thực lực của bọn chúng quá yếu nên cũng không thể đích thực khống chế gia hỏa này. Nếu như là có thể khống chế đích thực như vậy thì tất nhiên cũng sẽ không khiến cho hắn phải mang hết những thủ hạ của mình ra dùng để tế gia hỏa này.

    Dù sao gia hỏa này khó có thể khống chế, lại không có trí lực rất cao. Hơn nữa bởi vì nguyên nhân Oán Khí Châu mà nó có tâm tình tiêu cực cực kỳ khủng bố. Cái đó là có tính chất huỷ diệt, chỉ một lần không cẩn thận, liền có thể bị oán khí ăn mòn hết sạch. Nói vậy, phiền toái có thể to lắm.

    Bởi một khi bị oán khí ăn mòn, so với tẩu hỏa nhập ma thì vẫn còn khủng bố hơn, hoàn toàn sẽ mất đi lý trí của mình, trở thành nô lệ của oán khí.

    Cho nên, lúc này một khối Cương Thi Khôi Lỗi này tuyệt đối không nằm dưới sự khống chế của Hổ Tam Bưu. Có điều Khôi Lỗi này đã bị Hổ Tam Bưu ra lệnh, chính mình liền là mục tiêu thứ nhất của hắn. Trước khi chưa giết chết được chính mình, hắn sẽ một mực đối phó với chính mình như vậy.

    Nhưng Dương Lỗi không thèm để ý. Gia hỏa này mặc dù cường đại, thực lực của hắn khủng bố, nhưng mà vẻn vẹn là tương đương với cảnh giới Đại La Kim Tiên mà thôi.

    Nếu như là đối với người bình thường, đối với oán khí này có lẽ sẽ vô cùng kiêng kỵ. Nói vậy, thực lực bản thân sẽ bị áp chế, vô phương phát huy toàn lực. Nói cách khác, đối mặt gia hỏa này thì Đại La Kim Tiên bình thường cũng là phải cực kì đau đầu, sẽ cực kỳ cẩn thận. Còn chặn đánh gia hỏa này thì không có khả năng.

    Bởi vì trong cơ thể gia hỏa này có Oán Khí Châu. Chỉ cần vật này chưa bị lấy ra thì có thể nói, một khối Cương Thi Khôi Lỗi này quả thực chính là tồn tại bất tử bất diệt.

    - Giết ngươi, ta muốn giết ngươi.

    Cương Thi Khôi Lỗi kia con mắt lóe lên lóe lên, nghe được lời Dương Lỗi nói nó tràn đầy phẫn nộ, bộ dạng như muốn ăn tươi nuốt sống Dương Lỗi luôn vậy.

    Tên này thật sự là đủ buồn cười, bất quá Cương Thi Khôi Lỗi này tuy rằng hiện giờ đã có trí lực, nhưng trí lực không cao, cũng chỉ tương đương với một tiểu hài tử mấy tuổi thôi, đương nhiên, tốc độ phát triển của nó cũng không có khả năng quá nhanh, cho nên như tên này, đoán chừng mới sinh ra trí lực không được bao lâu, đạt được đến trình độ thế này đã là rất không dễ dàng rồi, đương nhiên đoán chừng chuyện này có quan hệ đến tên Hổ Tam Bưu kia.

    - Đến đây, tiểu súc sanh, muốn giết ta, đến đây đi?

    Dương Lỗi nheo mắt lại, mỉm cười, vươn tay, nhẹ nhàng ngoéo một cái, mang theo ngữ khí cực kỳ khiêu khích nói.

    - Hô... Vù vù...

    Cương Thi Khôi Lỗi nghe vậy cực kỳ tức giận, cả thân ảnh hóa thành một đạo bóng đen nhanh chóng lao tới chỗ Dương Lỗi.

    - Quá chậm.

    Dương Lỗi lắc mình một cái, rất nhanh đã tránh đến sau lưng Cương Thi Khôi Lỗi:

    - Chỉ với tốc độ như vậy, quá chậm, ngay cả thân ảnh của ta cũng đuổi không kịp, còn dám cuồng ngôn muốn giết ta, quá kém, với trình độ như vậy mà muốn giết ta, tu luyện thêm mười vạn năm nữa cũng không được đâu.

    - Ah... Đáng.. Đáng... Đáng giận.

    Cương Thi Khôi Lỗi vốn trí lực ddã không cao, nghe được ngữ khí châm chọc như thế của Dương Lỗi càng thêm giận không kềm được, toàn bộ thân hình rõ ràng bắt đầu biến lớn, móng tay, không ngừng dài ra, răng nanh thật dài lối ra nửa tấc, thiên khí thay đổi cực kỳ âm trầm.

    Mặt trời như cũng bị phủ lên, phảng phất như cực kỳ e ngại vậy.

    - Không tệ, không tệ, rõ ràng còn có thể ảnh hưởng đến thiên địa lực lượng.

    Dương Lỗi ngược lại có chút giật mình, với tư cách là chủ nhân toàn bộ thế giới, Dương Lỗi cảm thụ được rất rõ ràng, thiên địa lực lượng ở nơi này đã bị tên này dẫn động, Cực Âm chi lực bị điên cuồng tụ tậ đến, mà luực lượng thuộc về Cực Dương lại không ngừng bị bài xích, bầu trời thập phần âm u, trận trận gió lạnh không ngừng thổi đến.

    Quả nhiên không hổ là Cương Thi Khôi Lỗi có thể trưởng thành thành Hạn Bạt, hơn nữa tăng thêm Oán Khí Châu, tên này quả thực muốn nghịch thiên, bất quá Oán Khí Châu tuy rằng thành toàn cho nó, nhưng cũng đã hạn chế nó, nếu như không có Oán Khí Châu, nó không có khả năng sinh ra trí lực nhanh như vậy.
     
    voquan thích bài này.
  2. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 1031: Thiên Phạt Chi Lôi.

    Share: doctruyen.org






    Nhưng có Oán Khí Châu rồi, nó liền không có khả năng sớm tiến vào cảnh giới Hạn Bạt được nữa, thậm chí có thể nói rất khó tiến hóa thành Hạn Bạt, đương nhiên, nếu như đổi một góc độ khác mà nói, tên này nếu như không gặp phải mình, không ở trong thế giới của mình, cứ để mặc kệ nó phát triển thì không biết cuối cùng sẽ biến thành tồn tại khủng bố cỡ nào nữa, nói không chừng, cũng sẽ trưởng thành thành tồn tại cường hãn như Tam đại Oán Khí Châu lúc trước cũng không chừng.

    Bất quá bởi vì mình nên nó tuyệt đối sẽ không có cơ hội này nữa, Oán Khí Châu, dù sao cũng không phải vật gì tốt, một khi phát hiện, ngoại trừ những tên biến thái cực kỳ điên cuồng đối với lực lượng kia thì đều sẽ chọn tiêu diệt, hoặc là phong ấn Oán Khí Châu.

    Đối với Dương Lỗi mà nói, nếu như không phải đang trong Mộng Huyễn Thế Giới của mình, nếu như là ở một nơi nào khác, nói thí dụ như ở Vô Cực đại lục vậy thì mặc dù hắn có gặp phải Oán Khí Châu, hơn nữa bắt lấy, phế phục nó thì cũng chỉ có thể phong ấn, mà không thể chém giết được, nhưng ở trong Mộng Huyễn Thế Giới thì lại không giống, hắn có được toàn bộ lực lượng của Mộng Huyễn Thế Giới, có thể lợi dụng lực lượng Mộng Huyễn Thế Giới để luyện hóa nó trở thành bổn nguyên lực lượng thuộc tính âm tinh khiết.

    - Ah... Âm phong lên cho ta, Sâm La Địa Ngục.

    Cương Thi Khôi Lỗi kia chợt quát một tiếng, hai tay không ngừng ngưng kết thủ ấn, từng đạo ấn pháp huyền diệu đánh ra, toàn bộ Thiên Địa càng thêm âm lãnh, Hắc Ám, tư thi vô tận bốn phía, Quỷ Hồn vô tận, vô số thi trùng giống như biển lớn mênh mông, tiếng gào gú không dứt bên tai, khủng bố, khủng bố, đại khủng bố.

    Cái này khiến Dương Lỗi cũng cảm giác được có chút lạnh mình.

    - Chân Thực Ưng Nhãn, mở.

    Nơi mi tâm Dương Lỗi xuất hiện một đạo quang nhãn kim sắc, dưới tình huống bình thường nó sẽ không xuất hiện, bất quá lúc này Dương Lỗi kết hợp với thế giới pháp tắc chi lực của Mộng Huyễn Thế Giới, ánh mắt này không còn là Chân Thực Ưng Nhãn đơn thuần nữa, mà đã chuyển hóa thành tồn tại giống như Thiên Phạt Chi Nhãn, bởi vì tu vị của Dương Lỗi vẫn chưa tới, nếu không Chân Thực Ưng Nhãn sẽ chinhs thức dung hơpj với Mộng Huyễn Thế Giới, diễn sinh ra Thiên Phạt Chi Nhãn chính thức rồi.

    Thiên Phạt Chi Nhãn uy lực vô cùng, có thể dẫn phát Thiên Phạt, hấp thu lực lượng lôi điện, hấp thu lực lượng bổn nguyên thế giới để lớn mạnh chính mình, một khi tu vị đạt đến cấp độ nhất định, đạt đến cảnh giới cùng Thiên Đạo tương đương thì Thiên Phạt Chi Nhãn còn có thể tái tiến một bước, thành tựu Đại Đạo Chi Nhãn.

    Chân Thực Ưng Nhãn vừa mở ra, kết hợp với pháp tắc chi lực của Mộng Huyễn Thế Giới thì toàn bộ trước mắt một mảnh sáng ngời, tuy rằng biểu hiện ra là một mảnh tối như mực nhưng trên thực tế rất rõ ràng, bất quá khiến Dương Lỗi kinh ngạc chính là, tình huống bốn phía cũng không hoàn toàn đều giả dối, tuyệt đại bộ phận đều ở vào biên giới giữa chân thật và hư ảo.

    - Không thể tưởng tượng nổi, súc sinh này lại có thể biết sử dụng bí pháp trong Sâm La Vạn Tượng Quyết.

    Dương Lỗi tinh tế xem xét, đây chính là một chiêu bí pháp trong Sâm La Vạn Tượng Quyết lúc trước tiểu Thanh truyền cho mình, cái này bảo Dương Lỗi sao không kinh hãi cho được, Sâm La Vạn Tượng Quyết cũng không phải người bình thường có thể học được, hơn nữa ở trong toàn bộ Sâm La Điện cũng chỉ có Thanh Xà biết được, hôm nay cũng chỉ truyền riêng cho mình thôi, đầu Cương Thi Khôi Lỗi này làm sao có thể học được? Là Hổ Tam Bưu dạy cho hắn sao? Cái này tựa hồ cũng không đúng lắm, bản thân Hổ Tam Bưu cũng không biết, làm sao có thể dạy cho súc sinh này được?

    Nếu như không phải Hổ Tam Bưu dạy, vậy nó từ đâu học được? Đây là điểm khiến Dương Lỗi hết sức tò mò, cũng cực kỳ buồn bực.

    - Chân Thực Ưng Nhãn, phá cho ta.

    Sau khi dung hợp pháp tăcs chi lực của Mộng Huyễn Thế Giới, Chân Thực Ưng Nhãn của Dương Lỗi đã có thuộc tính của Thiên Phạt Chi Nhãn, có thể đưa tới Thiên Phạt Chi Lôi đến công kích, cái này nếu lúc trước trước khi Pháp Hải rời đi không trợ giúp một phen thì Dương Lỗi tuyệt không khả năng làm được.

    Theo Dương Lỗi quát nhẹ, một đạo lôi điện màu tím từ quang nhãn nơi mi tâm Dương Lỗi bắn ra ngoài.

    Răng rắc, răng rắc...

    Lôi điện màu tím kia không chút lưu tình đánh lên trên người Cương Thi Khôi Lỗi, tràng diện vốn là âm phong nổi lên bốn phía giờ đã lập tức biến hóa bộ dáng, đủ loại quỷ vật dưới Thiên Phạt Chi Lôi màu tím kia bị đánh tan, hóa thành từng đạo khói xanh, biến mất ở trước mắt.

    Mà bản thân Cương Thi Khôi Lỗi bị Thiên Phạt Chi Lôi oanh kích, phát ra tiếng gào thê lương, lôi điện màu tím không ngừng quấn quanh trên người nó, không ngừng phát ra hồ quang, theo sát lấy trên người Cương Thi Khôi Lỗi không ngừng nổ tung lên, một chỗ, hai chỗ, ba chỗ, một chỗ tiếp lấy một chỗ, chỉ trong mấy lượt hô hấp ngắn ngủn, Cương Thi Khôi Lỗi toàn thân đều bạo liệt ra, vết máu loang lổ.

    - Không nghĩ còn chịu đánh rất tốt a!

    Dương Lỗi nhìn Cương Thi Khôi Lỗi lúc này đã bị Thiên Phạt Chi Lôi oanh kích khiến thương tích đầy mình nhưng rõ ràng vẫn thẳng tắp đứng đó, hơn nữa con mắt còn trừng to, nhìn thẳng vào mình, trong mắt tản mát ra oán hận vô tận.

    - Hận sao? Ha ha, súc sinh, ngươi không phải rất lợi hại sao?

    Dương Lỗi nhìn Cương Thi Khôi Lỗi cười nói.

    Lúc này Sâm La Địa Ngục Cương Thi Khôi Lỗi phóng thích ra khi trước đã hoàn toàn triệt để tiêu tán rồi, hoàn cảnh vốn trầm lặng, u ám thoáng cái trở nên trời trong nắng ấm, trời xanh mây trắng, tất cả đều tốt đẹp, đã hoàn toàn không còn cảnh tượng như trước kia, mặc cho ai cũng không nghĩ ra, trước kia và hiện giờ lại có chênh lệch lớn như vậy.

    Kỳ thật chiêu bí pháp Sâm La Địa Ngục này cực kỳ lợi hại, nếu như đổi thành Hồ Duyệt các nàng thì nhiều người như vậy còn chưa đủ để thu thập, chỗ lợi hại của Sâm La Địa Ngục ở chỗ có thể hóa hư thành thật, mắt thấy đồ vật, có thể là hư ảo, nhưng cũng có thể biến thành chân thật, bởi vì cái này hoàn toàn là dựa vào tu vị và lực khống chế của người thi thuật, tất cả đều thành lập trên cơ sở thực lực của người thi thuật cả, quỷ vật yêu quái các loại trong đó kỳ thật đều là thuộc về lực lượng của người thi thuật cả/

    Chỉ cần lực lượng người thi thuật đủ cường đại, vậy thì bí pháp sẽ không cách nào bài trừ được, trừ phi người bị nhốt biết rõ nhược điểm bí pháp này ở đâu, đương nhiên, người bình thường rất khó tìm được nhược điểm kia, hơn nữa đi bài trừ nó. Đương nhiên, nếu như nếu như người bị khốn cũng giống như Dương Lỗi, có được kỹ năng biến thái như vậy thì đối với loại bí pháp này vẫn có vài phần nắm chắc, chẳng qua nếu như thực lực người bị nhốt và người thi thuật sai biệt quá lớn vậy thì cũng không có tác dụng quá lớn.

    - Vù vù... Vù vù... Ta nhất định sẽ giết ngươi.

    Cương Thi Khôi Lỗi nhìn Dương Lỗi hận ý chỉ tăng không giảm, khuôn mặt lộ ra vẻ thống khổ, thoạt nhìn khiến người buồn nôn tới cực điểm.
     
    voquan thích bài này.
  3. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 1032: Không Động Ấn chi uy.

    Share: doctruyen.org





    - Hừ, ngươi không có cơ hội rồi, nếu như ngươi nếu không xuất hiện ở trước mặt ta thì có lẽ tương lai ngươi tiền đồ vô hạn, thậm chí khả năng trở thành tồn tại cường đại như Chuẩn Thánh, Thánh Nhân cũng không chừng. Đáng tiếc, hôm nay gặp ta, hơn nữa còn ở trong thế giới thuộc về ta, ta mặc kệ ngươi là Hạn Bạt hay là Oán Khí Châu, tất cả đều sẽ bị ta kết thúc.

    Dương Lỗi lúc này giơ vũ khí mình lên,

    Vũ khí này cũng không phải Hổ Phách Đao, cũng không phải Phong Ẩn Đao, mà là Tiên Thiên chí bảo Không Động Ấn, Không Động Ấn lúc này tuy rằng vẫn đang ở trạng thái phong ấn, bản thân hắn không thể nào phát huy ra được uy lực của nó, thậm chí ngay cả 1% thực lực cũng không thể nào thi triển, nhưng Dương Lỗi biết rõ, mình tuy rằng không thể nắm giữ Không Động Ấn, cũng không thể phát huy ra toàn bộ thực lực của nó, nhưng Không Động Ấn lại chính là lựa chọn tốt nhất để đối phó với đầu Cương Thi Khôi Lỗi trước mắt này.

    Không Động Ấn chính là Tiên Thiên chí bảo, cũng là biểu tượng của Đế Vương nhân gian, thậm chí thượng giới, trong đó ẩn chứa Đế Vương chi khí cực kỳ cường đại, còn có Hạo Nhiên Chính Khí, tất cả các lực lượng đó đều thuộc về Thuần Dương, chí cương chí dương, hoàn toàn trái nghịch vơis Oán Khí Châu, với cương thi, cho nên nó chính là vũ khí tốt nhất để đối phó với tên này.

    So sánh với Hổ Phách Đao, Phong Ẩn Đao mà nói, ở phương diện này phải mạnh hơn nhiều, huống hồ, ở thế giới này, mình chính là chúa tể, cũng là Đế Vương của thế giới này, có trợ lực như vậy, có lẽ còn không đủ thực lực để phát huy Không Động Ấn đến cực điểm, nhưng muốn giết một đầu Cương Thi Khôi Lỗi, muốn tiêu diệt Oán Khí Châu đã đủ rồi.

    - Không Động Ấn, đi cho ta, tru diệt tà ác nhân gian, khiến Quang Minh, khiến cái kia Hạo Nhiên Chính Khí phủ kin đại điện này, tiêu diệt hết tất cả tà ác trước mắt đi.

    Dương Lỗi miệng lẩm bẩm, kỳ thật những điều này đều là nói nhảm cả, chẳng qua là do Dương Lỗi thuận miệng nói thôi, Không Động Ấn bản thân hắn còn chưa thể nắm giữ, cũng không có được cách tu luyện của Không Động Ấn, pháp quyết điều khiển một chút cũng không biết, hắn sở dĩ có thể phát huy ra một bộ phận uy lực của Không Động Ấn chính là vì hắn sử dụng Hoàng giả chi khí bản thân để kích thích uy năng Không Động Ấn.

    Chỉ thấy một đạo ấn ký màu vàng cự đại bắn lên, trên đó có tám chữ to: Thụ mệnh vu Thiên, ký thọ vĩnh sương.

    Tám chữ to kia hóa thành tám đạo ký hiệu cự đại, nguyên một đám bay tới Cương Thi Khôi Lỗi, quang mang màu vàng chiếu rọi toàn bộ đại địa.

    - Đây là cái gì?

    - Chuyện gì xảy ra?

    Lúc này trong lòng Hổ Tam Bưu khiếp sợ không thôi, khí tức như vậy, Thiên Địa chính khí, Hạo nhiên chính khí, Đế Vương chi khí, toàn bộ đều tập trung vào cùng một chỗ, hơn nữa uy năng lại cực kỳ lớn, cổ khí tức kia khiến Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân cảm giác thập phần không thoải mái, tựa hồ như muốn tinh lọc mất bản thân vậy.

    - Đại ca, ta nghĩ, chúng ta phiền toái rồi, khí tức này hẳn là một kiện bảo vật cường đại, ít nhất cũng đạt tới tình trạng Linh Bảo.

    Lâm Tam Chân mặt sắc mặt ngưng trọng nhìn vào chỗ Dương Lỗi thi triển Không Động Ấn oanh kích Cương Thi Khôi Lỗi ở phương xa nói:

    - Nhưng đây còn không phải là Linh Bảo bình thường, đây là một kiện pháp bảo thuộc tính Cực Dương, trong đó ẩn chứa năng lượng kinh thiên, những lực lượng kia còn hoàn toàn khắc chế chúng ta nữa.

    - Không tốt, ta cảm giác được Cương Thi Khôi Lỗi của chúng ta đang cầu cứu.

    Lúc này Hổ Tam Bưu thần sắc dừng một chút, tiếp theo sắc mặt tái nhợt, thanh âm có chút suy yếu nói.

    - Cầu cứu?

    Lâm Tam Chân cũng có chút há hốc mồm, Cương Thi Khôi Lỗi thực lực thế nào hắn rõ ràng nhất, Cương Thi Khôi Lỗi này là tồn tại cực kỳ khủng bố, khác với khôi lỗi bình thường, Cương Thi Khôi Lỗi này đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, lực phòng ngự cường hãn tới cực điểm, hơn nữa còn có được một tia ý thức thuộc về mình khiến nó có thể nói là như hổ thêm cánh, nhưng cũng chính vì như thế nên tên này thập phần không nghe lời, tăng thêm trong cơ thể nó có một cổ lực lượng cực kỳ âm hàn, cực kỳ âm độc, cổ lực lượng này khiến người khó có thể khống chế, một khi kích phát cổ khí tức kia ra, mình tùy thời cũng có thể sẽ bị cắn trả, bị oán khí trùng kích, thậm chí bị ảo cảnh bao phủ, mất ý thức thuộc về mình.

    - Đúng vậy, hắn quả thật thật là đang cầu cứu.

    Hổ Tam Bưu nói:

    - Ta không nghĩ tới Thánh Sứ kia rõ ràng mạnh mẽ như vậy, chẳng lẽ, chẳng lẽ trong tay hắn không chỉ có một kiện Linh Bảo cường đại sao?

    - Có khả năng, xem bộ dáng của hắn trước kia, xem ra không giống như là đang nói láo.

    Lâm Tam Chân gật đầu nói:

    - Bất quá nếu vậy chúng ta chẳng phải sẽ không công tổn thất cực lớn sao, chỉ riêng kiện linh Linh Bảo kia, Thuần Dương Linh Bảo như vậy không phải chúng ta có thể khống chế được, chúng ta cũng không cách nào chống lại được, bởi vì pháp bảo này hoàn toàn áp chế lực lượng của chúng ta, đối mặt với pháp bảo như vậy, chúng ta đều không thể phát huy ra thực lực mạnh nhất của bản thân, ở dưới tình huống như vậy, chỉ có thể phát huy ra tám phần thực lực, tám phần thực lực, căn bản không đủ để uy hiếp vị Thánh Sứ đại nhân kia.

    - Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?

    Hổ Tam Bưu nói:

    - Chẳng lẽ thật sự buông tha như vậy sao, nếu là trước kia thì còn may, nhưng hiện giờ, chúng ta đã trả một cái giá lớn như vậy, chẳng lẽ cứ như vậy tay không mà về? Cái gì cũng không chiếm được, lại còn tổn thất một cổ Cương Thi Khôi Lỗi?

    - Hổ ca, chúng ta bây giờ không thể đối kháng được, hôm nay ta tuy rằng bố trí xuống Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt Đại Trận, nhưng trận pháp này tiêu hao quá lớn, căn bản không kiêng trì được bao lâu, huống hồ, Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt Đại Trận này tuy rằng lợi hại, nhưng cũng không phải không cách nào bài trừ được. Thánh Sứ đại nhân kia trận pháp chi đạo tạo nghệ cực cao, đạt đến một cấp độ rất cao, chỉ sợ đã đạt đến cảnh giới kia rồi, cho nên, dưới loại tình huống này, chúng ta cũng không có cách nào chiến thắng được, nếu quả thật muốn cứng đối cứng vậy thì phong hiểm quá lớn, không cẩn thận một chút hai huynh đệ chúng ta đều sẽ xong đời, thường nói núi xanh còn đó, không sợ không có củi đốt, cho nên Hổ ca, thực lực chúng ta vẫn quá yếu, không có cách nào khác, chỉ có lựa chọn duy nhất này, hơn nữa đây cũng là lựa chọn thích hợp nhất rồi.

    - Không cam lòng, ta thật sự là không cam lòng.

    Hổ Tam Bưu hung hăng vỗ một chưởng lên mặt đất, mặt đất lập tức bị đánh ra một cái hố to.

    - Ta cũng rất không cam lòng, nhưng thế thì đã sao? Hổ ca, chúng ta không thể lại do dự nữa, bằng không thì chậm trễ quá nhiều thời gian, sẽ không có cơ hội rơi đi đâu!

    Lâm Tam Chân thúc giục nói.

    - Đi thôi.

    Cuối cùng Hổ Tam Bưu vẫn gật đầu, Linh Bảo tuy rằng trọng yếu, nhưng phải có mạng đi dùng mới được, cho nên Hổ Tam Bưu lựa chọn rời đi, dù sao tánh mạng chỉ có một lần, Linh Bảo về sau còn có cơ hội cướp đoạt, đợi sau này đủ cường đại rồi, muốn bảo vật gì lại không có.
     
    voquan thích bài này.
  4. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 1033: Chạy trốn.

    Share: doctruyen.org






    - Muốn đi sao, giờ đã chậm rồi.

    Lúc này thanh âm Dương Lỗi truyền tới.

    "Âm" một tiếng, một cỗ thi thể trùng trùng điệp điệp rơi trên mặt đất, nhấc lên từng đợt tro bụi, vừa nhìn qua, đây chẳng phải là cỗ Cương Thi Khôi Lỗi kia sao? Cương Thi Khôi Lỗi mà mình hao tổn tận tâm huyết, mới luyện chế thành công hiện giờ lại bị đánh ra thế kia, mặc dù còn chưa bị tiêu diệt triệt để, nhưng cũng không xê xích gì nhiều.

    Lúc này Hổ Tam Bưu còn có chút may mắn, nếu như không phải vừa rồi mình dứt khoát đoạn tuyệt liên hệ với Cương Thi Khôi Lỗi thì giờ đã bị cắn trả nghiêm trọng, bản thân bị trọng thương rồi.

    - Làm sao có thể, hắn làm sao tới nhanh như vậy được?

    Lúc này Lâm Tam Chân sắc mặt lập tức có chút tái nhợt, đối với Dương Lỗi, trong lòng Lâm Tam Chân không chỉ có ghen ghét, hơn nữa còn có một loại sợ hãi từ sâu tận trong lòng, từ sau khi bị hắn bài trừ mất trận pháp đắc ý nhất, trong lòng Lâm Tam Chân vẫn luôn lưu lại một đạo bóng mờ về Dương Lỗi. Đương nhiên loại tình huống này Dương Lỗi hoàn toàn không ngờ đến.

    - Đi, chúng ta chạy nhanh đi.

    Hắn vung tay lên, xuất hiện hai đầu Cự Hổ

    - Đi, các ngươi đi ngăn trở hắn.

    Sau đó cũng không quay đầu lại cắm đầu chạy về một hướng khác. Tốc độ của hai người cực nhanh, cơ hồ là dốc sức liều mạng chạy trốn, vốn muốn lợi dụng pháp tắc chi lực, Lâm Tam Chân đã từng đạt được qua một quả Truyền Tống Thạch đặc thù, vốn hắn muốn lợi dụng nó để bố trí Truyền Tống Trận, bất quá lúc này bố trí Truyền Tống Trận đã không còn kịp nữa, không có cách nào, chỉ có thể trực tiếp tiêu hao tinh thần lực và tiên nguyên lực đến khu động Truyền Tống Thạch, bất nếu vậy thì tiêu hao sẽ rất lớn, hơn nữa khoảng cách truyền tống cũng không được xa lắm, càng quan trọng hơn là, nếu vậy thì vị trí định ra sẽ không được chính xác lắm, lúc truyền tống, thường xuyên sẽ xuất hiện không may, có đôi khi rất nguy hiểm, thậm chí có khả năng bỏ mạng.

    Nhưng vào giờ khắc này, hai người đã không còn lựa chọn nào khác, lợi dụng Truyền Tống Thạch truyền tống mặc dù có nguy hiểm, nhưng khả năng sống sót vẫn rất lớn, ít nhất đạt đến ngoài 65%, mà một khi bị Thánh Sứ đại nhân Dương Lỗi kia bắt được, dùng thủ đoạn đối phó phản đồ của Sâm La Điện, hai người mình tuyệt đối không có khả năng sống sót được.

    Mà hai đầu Cự Hổ kia là Thần Thú Phi Hổ Hổ Tam Bưu nuôi bên người, bản thân Hổ Tam Bưu chính là yêu thú, Phi Hổ Thần Thú cũng thuộc về Hổ loại, mà Thần Thú Phi Hổ không giống với yêu thú bình thường, Thần Thú như vậy không cách nào tự mình biến hóa được, ít nhất trước khi tu vị không đạt tới trình độ nhất định thì chúng căn bản cũng không có khả năng biến hóa được.

    Đương nhiên, mặc dù hai đầu Thần Thú Phi Hổ kia còn không đạt tới cảnh giới hóa hình, bất quá khởi thực lực lại không thế khinh thường, hơn nữa trí lực cực cao, so với trí lực đầu Cương Thi Khôi Lỗi lúc trước còn cao hơn nhiều lắm. Lúc này chúng nhận được mệnh lệnh của Hổ Tam Bưu, bảo chúng lưu lại giữ chân vị vị Thánh Sứ đại nhân kia thì trong lòng Thần Thú Phi Hổ đã rất rõ ràng, địch nhân gặp phải lần này quá cường đại, vượt xa Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ nên bọn họ mới làm ra lựa chọn như vậy

    Có thể nói, sự hiện hữu của bọn nó là thuộc về bí mật, đây là một trong các thủ đoạn bảo vệ tánh mạng của hai ngươi, hai đầu Thần Thú Phi Hổ này kỳ thật thực lực cực kỳ cường hãn, nếu chúng nó liên thủ thì thực lực còn mạnh hơn Cương Thi Khôi Lỗi một phần, đương nhiên đây là do chúng là hai đầu Thần Thú Phi Hổ, giữa cả hai có liên hệ cực kỳ kỳ diệu, hơn nữa còn có một bộ bí pháp hợp kích cực kỳ lợi hại.

    Một khi toàn lực xuất kích thì lực chiến đấu chân chính hết sức kinh người, biểu hiện ra mặc dù chỉ là cấp độ Kim Tiên, nhưng lực chiến đấu chân chính so với Đại La Kim Tiên cũng không kém bao nhiêu.

    Nháy mắt khi Hổ Tam Bưu khởi động Truyền Tống Thạch, Dương Lỗi đã biết rõ, Hổ Tam Bưu này muốn chạy trốn, muốn lợi dụng Truyền Tống Thạch đào tẩu, bất quá Dương Lỗi sao để cho hắn như nguyện được? Đáp án dĩ nhiên đã rất rõ ràng rồi.

    Dương Lỗi muốn lưu lại hai tên kia quá dễ dàng, khi biết hai thằng này chuẩn bị sử dụng Truyền Tống Thạch truyền tống rời đi thì hắn càng cao hứng, toàn bộ Mộng Huyễn Thế Giới hiện giờ đều nằm dưới sự giám sát và điều khiển của hắn, mặc dù thực lực hắn còn không đạt đến cấp độ như vậy, nhưng cũng có thể giám sát và điều khiển mỗi một góc hẻo lánh khắp toàn bộ Mộng Huyễn Thế Giới, thậm chí ngay cả quốc gia lãnh thổ, tuy không đạt tới tình trạng giám sát và điều khiển hoàn toàn, nhưng muốn giám sát và điều khiển một bộ phận vẫn có thể làm được.

    Dương Lỗi lúc này chính là như thế, toàn bộ địa vực chỗ Sâm La Điện, khắp phương viên trăm dặm, đều năm dưới sự giám sát và điều khiển của Dương Lỗi, có thể nói, gió thổi cỏ lay trong phương viên trăm dặm này, mặc dù là một con kiến nho nhỏ, thì động tác của nó Dương Lỗi đều biết được rõ ràng.

    Hơn nữa ở trong phạm vi này, Dương Lỗi có thể sử dụng pháp tắc chi lực, điều động pháp tắc chi lực công kích, mà không gian pháp tắc chi lực chính là một loại trong đó, hơn nữa không gian pháp tắc chi lực chính là thứ mà Dương Lỗi thuần thục nhất, bởi vì kỹ năng Thuấn Tức Thiên Lý là một loại kỹ năng chạy trốn cực kỳ hữu hiệu, khi gặp được đối thủ cường đại mình không cách nào đối phó được thì Dương Lỗi sẽ chọn tránh đi mũi nhọn, đương nhiên lúc lâm vào tuyệt cảnh, Thuấn Tức Thiên Lý cũng đã trợ giúp hắn vô số lần, cho nên Dương Lỗi đối với không gian pháp tắc chi lực, cố ý nghiên cứu qua, đặc biệt là trước khi đi Kim Sơn Tự, đương nhiên lúc ở Kim Sơn Tự, Dương Lỗi bởi vì được Pháp Hải trợ giúp nên khả năng khống chế đối với Mộng Huyễn Thế Giới đã tăng lên, lúc kia, Dương Lỗi đã cố ý nghiên cứu làm sao để điều động, làm sao để khống chế pháp tắc chi lực của Mộng Huyễn Thế Giới.

    Hơn nữa sau khi tiến hành một phen thí nghiệm, Dương Lỗi phát hiện, trong phạm vi mình khống chế, không gian có thể phong tỏa được, chỉ cần mình có đầy đủ tinh thần lực cường đại, thậm chí có thể phong tỏa cả Truyền Tống Trận, đương nhiên muốn phong tỏa Truyền Tống Trận cũng không phải chuyện đơn giản như vậy, cần phải có thực lực cường đại, thậm chí là cấp độ Chuẩn Thánh cũng không nhất định có thể phong tỏa Truyền Tống Trận.

    Đương nhiên, Dương Lỗi với tư cách là chủ nhân toàn bộ Mộng Huyễn Thế Giới, tăng thêm sự trợ giúp của Toàn Năng Tu Luyện Hệ Thống cũng có thể phong tỏa liên hệ giữa Mộng Huyễn Thế Giới cùng thế giới khác, không gian vị diện khác, bất quá đối với Truyền Tống Trận trong Mộng Huyễn Thế Giới thì đó là một bộ phận trong thế giới, không cách nào phong tỏa hạn chế được. Ngay từ đầu, đây cũng là chuyện Dương Lỗi cảm thấy phiền muộn.

    Đương nhiên dù như thế, Dương Lỗi vẫn có thể khống chế được một phạm vi không gian nhất định, đối với Dương Lỗi hiện giờ mà nói, có thể đạt tới phương viên trăm dặm đã là cực hạn rồi.
     
    voquan thích bài này.
  5. FlameHaze

    FlameHaze Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    19/10/14
    Bài viết:
    1,867
    Được thích:
    8,383

    Chương 1034: Không nên quá phận.

    Share: doctruyen.org





    - Ah...

    - Không tốt, Truyền Tống Thạch rõ ràng đã thất bại.

    Lâm Tam Chân sắc mặt đại biến.

    - Là chuyện gì xảy ra?

    Hổ Tam Bưu vội quát, vào thời khắc mấu chốt rõ ràng xuất hiện vấn đề, cái này bảo Hổ Tam Bưu sao không phẫn nộ cho được, đây chính là vấn đề quan hệ đến mạng nhỏ của mình, không thể có chút qua loa, một khi bị đuổi kịp, vậy thì mạng nhỏ phải tiêu đời rồi:

    - Nhanh lên, nhanh lên nữa, chúng ta tuyệt không thể trì hoãn.

    - Không được, Hổ ca, chúng ta phiền toái, Truyền Tống Thạch căn bản không cách nào truyền tống được.

    Lâm Tam Chân vẻ mặt vội vàng xao động, trong lòng bàn tay cũng đổ đầy mồ hôi, gấp đến độ không biết làm sao.

    - Tại sao có thể như vậy?

    Hổ Tam Bưu cũng gấp:

    - Truyền Tống Thạch đã xảy ra vấn đề?

    - Không biết, bất quá Truyền Tống Thạch một mực ở trong tay ta, chưa bao giờ sử dụng qua, làm sao có thể xảy ra vấn đề?

    Lâm Tam Chân cũng không hiểu ra sao, Truyền Tống Thạch này trước đây vẫn rất tốt, sao giờ lại xảy ra vấn đề được.

    - Vậy đến cùng đã xảy ra chuyện gì?

    - Không biết, Truyền Tống Thạch không có vấn đề.

    Lâm Tam Chân bỗng nhiên sắc mặt khẽ biến:

    - Chẳng lẽ... Chẳng lẽ...

    - Chẳng lẽ cái gì? Ngươi nói xem.

    - Hổ ca, chúng ta có lẽ thật sự xong đời rồi, hắn... Quá cường đại.

    Lâm Tam Chân lúc này đã hoàn toàn buông tay, Truyền Tống Thạch rơi trên mặt đất.

    - Không... Tuyệt đói không, không thể buông tha như vậy được.

    Hổ Tam Bưu chộp lấy Truyền Tống Thạch trên mặt đất, trán nổi gân xanh, quát hô:

    - Mở cho ta, mở cho ta.

    "Răng rắc" một tiếng, Truyền Tống Thạch không chịu nổi lực đạo cường đại của Hổ Tam Bưu, thoáng cái vỡ vụn thành cặn bã.

    - Tại sao lại như vậy? Ngươi... Có phải ngươi đã nhầm Truyền Tống Thạch rồi không?

    Hổ Tam Bưu thấy Truyền Tống Thạch trong tay rõ ràng vỡ vụn, cũng không thành công liền nhìn Lâm Tam Chân ở bên hung ác nói.

    - Hổ ca, ngươi cho rằng ta lại là hạng người như vậy sao? Huynh đệ chúng ta quan hệ thế nào, chẳng lẽ chính ngươi còn không rõ ràng sao?

    Lâm Tam Chân nhìn đại ca mình, cười khổ nói, hắn cũng không trách hắn, dù sao lần này chuyện thành ra thế này dù thế nào cũng không tưởng nổi, đối phương quá cường đại, cường đại đến khó có thể tưởng tượng, vốn tin tưởng tràn đầy, lại không nghĩ rằng kết quả lại tàn khốc như thế, chênh lệch lại lớn như thế.

    - Đi, chúng ta đi.

    Hổ Tam Bưu cũng là một nhân vật, thoáng cái đã lấy lại tinh thần, quay người lại chạy như điên về phương xa, tốc độ tăng lên tới cực hạn. Lâm Tam Chân cũng không yếu thế, nhanh chóng đuổi kịp. Tốc độ chạy trối chết của hai người ngược lại thuộc hàng nhất lưu, mặc dù không có Truyền Tống Thạch kia, tốc độ cũng nhanh đến kinh người.

    Đáng tiếc, bọn hắn nhanh, nhưng Dương Lỗi còn nhanh hơn.

    Đối với hai đầu Thần Thú Phi Hổ, Dương Lỗi căn bản không để hai gia hỏa kia vào mắt, đương nhiên, nếu quả thật bị ngăn đón thì cũng là một chuyện phiền toái, mình lại không có ý định sử dụng Thiên Đao Nhị Thức, cũng không muốn chậm trễ thời gian, cho nên, Dương Lỗi lấy ra hai quả phù triện, chính là Định Thân Phù.

    Cho hai đầu súc sinh kia mỗi đầu một quả.

    Lập tức đã định chúng ở tại chỗ, tuy rằng thời gian không phải quá dài, nhưng chỉ cần một lượt hô hấp là mình đã có thể bỏ xa hai đầu súc sinh này, đuổi theo hai người Hổ Tam Bưu căn bản không phải vấn đề gì, hơn nữa, vô luận như thế nào, hai người này chỉ cần không rời khỏi Mộng Huyễn Thế Giới, vậy thì mình liền có thể đơn giản tìm được bọn hắn, bất quá Dương Lỗi cũng không định quá lãng phí thời gian, lãng phí tinh lực cho nên, mới định trong thời gian ngắn nhất giải quyết bọn chúng đi.

    Chỉ chốc lát sau khi Dương Lỗi lướt qua hai đầu Phi Hổ, Dương Lỗi đã thấy được thân ảnh của Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân rồi, hai tên này cũng cảm thấy được sự tồn tại của Dương Lỗi, trong nội tâm khiếp sợ không thôi, không nghĩ tới hai đầu Thần Thú Phi Hổ mà mình nuôi dưỡng rõ ràng không dùng được như vậy, ngăn cản một chút cũng không thể, cái này khiến hai người Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân sợ tới mức thiếu chút nữa mất hồn.

    - Không tốt, hắn đuổi theo tới, hai súc sinh kia cũng thật là, một chút hữu dụng cũng không có.

    Dưới nguy cơ tánh mạng, Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân đều dùng ra tất cả vốn liếng, tốc độ trước kia vốn đã đạt đến cực hạn, nhưng lần này rõ ràng lại tăng thêm vài phần.

    - Lợi hại, dưới tình huống như vậy rõ ràng còn có thể gia tốc, ta còn tưởng rằng các ngươi đã đạt đến cực hạn rồi chứ.

    Dương Lỗi lúc này dùng ra Thuấn Gian Di Động, đi tới trước mặt hai người, khoảng cách ngắn như vậy, kỳ thật Dương Lỗi hoàn toàn không cần phải sử dụng Thuấn Gian Di Động làm gì.

    Hai người Hổ Tam Bưu và Lâm Tam Chân nhìn thấy Dương Lỗi rõ ràng trong nháy mắt đã đứng trước mặt hai người mình liên sợ hãi kêu lên một tiếng, vội dừng lại.

    Sau khi dừng lại, hai người nhìn nhau, lúc này hai người đều hiểu rõ, lúc này muốn đào thoát, khẳng định là không thể nào, hơn nữa bất luận lòng may mắn nào cũng không tồn tại, thoát đi đã là chuyện xa vời, như vậy cũng chỉ có thể đối mặt thôi, hai người còn có một lá bài tẩy lớn nhất, đó chính là Hợp Thể, hai người một khi thành lập trạng thái Hợp Thể thực lực sẽ tăng lên gấp mấy lần, vượt xa cảnh giới hai người hiện giờ, thực lực đó cũng không phải chỉ đơn giản là một cộng một như vậy.

    - Ngươi đến cùng muốn thế nào?

    Hổ Tam Bưu nhìn Dương Lỗi nói.

    - Ta muốn muốn thế nào?

    Dương Lỗi nở nụ cười, nhìn tên này, nói:

    - Ta không muốn thế nào cả, ngươi không là muốn Linh Bảo của ta sao, ta đưa tới cho ngươi, nhưng ngươi lại cứ vậy rời đi, như thế không tốt lắm đâu?

    - Ngươi đừng nên quá kiêu ngạo, cùng lắm thì chúng ta cá chết lưới rách.

    Hổ Tam Bưu nào từng chịu vũ nhục như vậy, cho tới bây giờ đều là mình đối đãi với người khác như vậy, nhưng hiện giờ rõ ràng bị Dương Lỗi mang ra trêu đùa, khinh miệt, hành vi đó đã đốt lên lửa giận trong lòng Hổ Tam Bưu.

    - Hung hăng càn quấy? Ha ha, ta rất hung hăng càn quấy sao? Tựa hồ so ra còn kém ngươi lúc đầu mà, hơn nữa, ta coi như là hung hăng càn quấy thì đã sao? Ngươi có thể làm khó dễ được ta sao? Cá chết lưới rách, hừ, đây là trò cười lớn nhất mà ta nghe được đấy, chỉ bằng các ngươi cũng muốn cá chết lưới rách với ta sao? Còn chưa đủ tư cách!

    Dương Lỗi khinh miệt cười cười, không chút nào để hai người trong mắt, phảng phất như đối đãi với hai cỗ thi thể vậy.

    - Thánh Sứ đại nhân, chúng ta không oán không cừu, Sâm La Điện đã giao trả lại cho ngươi rồi, ngươi chẳng lẽ còn thấy chưa đủ? Ngươi còn muốn chúng ta làm sao đây?

    Lâm Tam Chân hiểu rất rõ tính cách Hổ Tam Bưu thế nào, liền vội kéo hắn lai.

    - Các ngươi xem như là phản đồ của Sâm La Điện, đối với phản đồ, Sâm La Điện xử lý như thế nào, chắc hẳn các ngươi rõ ràng đi? Yêu cầu của ta cũng không cao, các ngươi tự phế tu vị, ta sẽ tha các ngươi một mạng.

    Dương Lỗi hai tay chắp sau lưng, đứng trên ngọn cây, ngữ khí phong khinh vân đạm nói.
     
    voquan thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.