HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong Chương 341: Lão Tửu Quỷ rời đi. Nguồn: Vipvandan (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯) share: doctruyen.org Mời đọc - Ta chỉ phụ trách an toàn của ngươi, hơn nữa chờ sau khi ngươi tiến vào Huyền Cơ Môn ta sẽ lập tức rời đi, tất cả điều này đều phải nhờ vào bản thân ngươi, kỳ thật ta chẳng qua chỉ nhìn xem ngươi vượt qua thế nào thôi. Lão Tửu Quỷ nói. Dương Lỗi trợn trắng mắt: - Đi cũng tốt, còn tiết kiệm được rất nhiều rượu ngon. - Ừng ực. Lão Tửu Quỷ vừa nghe đến rượu ngon, không khỏi nuốt nuốt nước miếng. Dương Lỗi vì hấp dẫn hắn, tiện tay lấy ra một vò rượu ngon, vò rượu này không phải là Túy Sinh Mộng Tử Tửu, mà gọi là Liệt Dương, rượu này uống vào sẽ liệt như lửa, so với Túy Sinh Mộng Tử Tửu hoàn toàn là hai tư vị khác nhau, so với Túy Sinh Mộng Tử Tửu cũng không kém chút nào, thậm chí còn đắt hơn rất nhiều. - Ọt ọt. Lão Tửu Quỷ trơ mắt nhìn rượu ngon trong tay Dương Lỗi, cái mũi của Lão Tửu Quỷ cực kỳ linh nghiệm, ở phương diện rượu ngon hắn tuyệt đối là cấp bậc tông sư, mùi rượu nồng đậm kia vừa ngửi liền có thể biết rõ, rượu này không tầm thường, rượu này tuyệt đối là rượu ngon, rượu ngon cực phẩm, rượu ngon tuyệt thế. - Thiếu gia, đây là rượu gì thế? Lão Tửu Quỷ Nhãn tròng mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm vào rượu trong tay Dương Lỗi. Dương Lỗi uống một ngụm, tiếp theo nhổ ra một ngụm trọc khí. - Hảo tửu ah, đây mới là nam nhân uống rượu. Thấy Dương Lỗi không để ý tới hắn, trong lòng Lão Tửu Quỷ cực kỳ ngứa ngáy, lại nói: - Thiếu gia, có thể cho ta uống một ngụm không, chỉ một ngụm thôi. - Muốn uống rượu sao? Dương Lỗi buông vò rượu, nhìn hắn nói. Lão Tửu Quỷ liên tục gật đầu. Dương Lỗi giơ bình rượu lên trước mặt hắn, rồi lại dời đi nơi khác. - Không được, ngươi cũng không chịu làm việc, tại sao phải cho ngươi uống? Dương Lỗi nói: - Rượu này gọi là Liệt Dương, là một loại rượu ngon mà nam nhân chân chính đều uống, so với Túy Sinh Mộng Tử Tửu còn ngon hơn nhiều! - Ngon hơn Túy Sinh Mộng Tử Tửu? Nghe hắn nói như vậy, Lão Tửu Quỷ càng thêm muốn. - Thiếu gia, cái này, cái này ngươi muốn cái gì mới bằng lòng cho ta một vò Liệt Dương? Lão Tửu Quỷ lần nữa nuốt nuốt nước miếng. - Nói cho ta biết, ngươi là ai phái ngươi tới? Dương Lỗi nhìn hắn nói. - Không được, cái này không được, thiếu gia ngươi hay là đổi điều kiện khác đi? Lão Tửu Quỷ lắc đầu. - Như vậy ah, ân, như vậy ta muốn đài sen của Thiên Niên Tử Liên. Dương Lỗi khóe miệng giương lên, nhìn hắn nói. Lão Tửu Quỷ ánh mắt tối sầm, nói giỡn, đài sen của Thiên Niên Tử Liên, đó là vật gì, sao mình có thể có được, bất quá trong tay vị kia ngược lại vẫn có, nếu như Dương Lỗi muốn thì nàng cũng sẽ tuyệt đối không keo kiệt, bất quá cho dù hắn muốn, hiện giờ cũng sẽ không cho hắn, vật đó quá trân quý, hơn nữa cần đạt tới cấp độ Luyện Cương mới có thể sử dụng, bằng không thì căn bản không thể khống chế luyện hóa. - Cái này không có khả năng, cho dù ta có, cho ngươi, ngươi cũng không dùng được, thiếu gia ngươi vẫn nên đổi điều kiện khác đi. Lão Tửu Quỷ lắc đầu. - Cái này cũng không được, cái kia cũng không được, như vậy ta cũng không có cách nào rồi, rượu ngon này vẫn nên để lại cho mình chậm rãi uống thôi. Dương Lỗi mang theo vò rượu, một bên uống, một bên đi về phía trước, trong miệng còn nói: - Rượu ngon này hiện giờ ta chỉ có một vò, nếu như lại muốn thì... cần một tháng sau mới có, đáng tiếc ah đáng tiếc, người nào đó không có cơ hội rồi. Lão Tửu Quỷ nghe xong nhịn không được, thật sự lại không nhịn được cái hấp dẫn này, phải cần cả một tháng, một tháng sau mình đã phải rời khỏi Dương Lỗi rồi, như vậy mình sẽ không có cơ hội rồi, sao có thể ngồi yên được, hắn lập tức vội vã đuổi theo. - Thiếu gia, thiếu gia, ngươi chờ một chút. - Còn việc gì sao? Khóe miệng Dương Lỗi mang theo vẻ tươi cười, biết rõ con cá đã mắc câu rồi. - Thiếu gia, nếu không, nếu không ta giúp ngươi giết Sở Tường đi? Lão Tửu Quỷ nói. Lão Tửu Quỷ rõ ràng biết rõ người mình muốn đối phó là ai, Lão Tửu Quỷ quả thật không đơn giản, bất quá cũng không có gì phải bất ngờ cả, Lão Tửu Quỷ này xuất quỷ nhập thần, mánh khoé thông thiên, biết rõ Sở Tường cũng không kỳ quái, thoáng tìm hiểu một chút liền có thể biết rõ. - Sở Tường, một tên Sở Tường mà thôi, tự ta có thể đối phó, không nhọc lão nhân gia ngài đại giá. Dương Lỗi cự tuyệt nói. - Nhưng. . . Nhưng, thiếu gia tu vi ngươi hiện giờ mặc dù đã đến cấp độ Võ Thánh, nhưng muốn đối phó Sở Tường vẫn không đủ đâu. Lão Tửu Quỷ nói. - Hắc. . . Hắc hắc. . . Lâm lão, chẳng lẽ ngươi đã quên, ta đã từng đánh chết qua Vũ Thần, cũng đã từng đánh chết qua cường giả cảnh giới Thông Huyền sao? Ta cũng không tin Sở Tường kia còn lợi hại hơn cả lão gia hỏa Càn Dược Long. Dương Lỗi không cho là đúng, trừ phi tu vị Sở Tường đạt đến cảnh giới Thông Huyền, nếu không mình căn bản không cần lo lắng, trong tay mình có vũ khí bí mật, Tử Điện Lôi Kích Pháo, Tử Điện Lôi Kích Pháo này chính là vũ khí có thể đánh chết Vũ Thần Đại viên mãn, mình mặc dù mới hối đoái hai quả thôi, nhưng đối phó với Sở Tường tuyệt đối không có bất cứ vấn đề gì, hắn chung quy không có khả năng đạt đến cảnh giới Thông Huyền được. - Nếu như ta không đoán sa thì thiếu gia ngươi đánh chết Càn Dược Long không chỉ nhờ vận khí tốt mà còn nhờ sử dụng bí pháp nào đó a, loại bí pháp này khẳng định không thể tùy tiện sử dụng, một khi sử dụng tất nhiên sẽ trả một cái giá lớn nào đó. Lão Tửu Quỷ nói. Dương Lỗi cũng không giải thích, mà nhìn hắn nói: - Ngươi muốn uống rượu, cũng không phải là không được, ta cần linh thạch, ân, có thể dùng linh thạch để đổi, ngươi xem rượu trong vò rượu này của ta có thể đổi bao nhiêu linh thạch? Nghĩ tới đạn pháo của Tử Điện Lôi Kích Pháo, Dương Lỗi liền ý thức được đây là một cơ hội tốt, một cơ hội đạt được linh thạch, nếu như có thể từ chỗ Lão Tửu Quỷ kiếm được linh thạch, tốt nhất là thượng phẩm linh thạch và cực phẩm linh thạch, vậy thì mình giàu to rồi. - Thật sự có thể dùng linh thạch để đổi sao? - Đương nhiên, ta không cần phải lừa ngươi. Dương Lỗi nói: - Tự ngươi đánh giá thoáng một chút, cần bao nhiêu linh thạch. - Một ngàn miếng linh thạch, ngươi xem có được hay không? Bản thân Lão Tửu Quỷ vẫn có không ít linh thạch, một ngàn miếng linh thạch với hắn mà nói còn không coi vào đâu. - Một ngàn miếng thượng phẩm linh thạch? Dương Lỗi không khỏi con mắt sáng ngời, lão gia hỏa này thật sự là đại tài chủ ah, một ngàn miếng thượng phẩm linh thạch, vậy chẳng phải mình lời to rồi sao, một vò rượu một ngàn miếng thượng phẩm linh thạch, vậy nếu mình có thể đổi hơn mười bình Liệt Dương thì há không phải có thể đạt được mấy trăm miếng cực phẩm linh thạch sao? Mà Lão Tửu Quỷ nghe vậy trên mặt tối sầm, thiếu chút nữa té ngã. Một ngàn miếng thượng phẩm linh thạch, nói đùa gì vậy, tài sản của mình tổng cộng cũng chỉ có mấy mấy ngàn miếng thượng phẩm linh thạch thôi, rượu này coi như có đắt nhưng cũng không đắt đến mức đó chứ. - Thiếu gia, ngươi đừng mang ta ra đùa giỡn nữa, ta nói chính là một ngàn miếng hạ phẩm linh thạch.
HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong Chương 342 - 343: Thẳng hướng Thiên Tinh Lâu. Nguồn: Vipvandan (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯) share: doctruyen.org Mời đọc - Cái này quá ít a? Một ngàn miếng hạ phẩm linh thạch, còn không bằng ta tự mình uống. Dương Lỗi nói, một ngàn miếng hạ phẩm linh thạch quá ít, nếu như là một ngàn miếng miếng trung phẩm linh thạch, vậy còn không sai biệt lắm. - Vậy một vạn miếng hạ phẩm linh thạch? Lão Tửu Quỷ nói. Dương Lỗi lần nữa lắc đầu, Dương Lỗi rất rõ ràng, lão gia hỏa này thật sự thích rượu như mạng, nếu như không xảo trá nhiều một chút chẳng phải sẽ phụ lòng bản thân sao? Vì vậy nhìn hắn nói: - Vẫn quá ít, ít nhất cũng cần một ngàn miếng trung phẩm linh thạch, cũng là mười miếng thượng phẩm linh thạch. - Tốt. Cái giá tiền này so với dự đoán của Lão Tửu Quỷ còn ít hơn một chút, tự nhiên mừng rỡ giao dịch, rất sảng khoái lấy ra mười miếng thượng phẩm linh thạch đưa cho Dương Lỗi: - Thiếu gia, cho ngươi. Lão Tửu Quỷ ném linh thạch cho Dương Lỗi, lập tức rất nhanh đoạt lấy vò rượu ngon trong tay Dương Lỗi. Dương Lỗi ngẩn ngơ, lão gia hỏa này cũng quá sảng khoái đi, xem ra mình vẫn còn ra giá quá thấp. - Hảo tửu, quả nhiên là hảo tửu. Lão Tửu Quỷ uống một ngụm, lập tức cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu, cả người tựa hồ như bị Liệt Dương linh khí vờn quanh cùng một chỗ. Dĩ nhiên là muốn đột phá, không tệ, một ngụm rượu này, rõ ràng khiến bình cảnh đã nhiều năm không đột phá của hắn đã có một tia lổ hổng, cái này khiến Lão Tửu Quỷ đại hỉ. Vội hỏi: - Thiếu gia, ta gần đây có thể không bảo hộ ngươi được rồi, ta phải sớm rời đi, cám ơn Liệt Dương của thiếu gia. Nói xong cũng không để cho Dương Lỗi cơ hội giải thích, lập tức biến mất ở trước mặt hắn. Dương Lỗi vốn còn muốn xảo trá thêm mấy miếng linh thạch, nhưng tên này không biết xảy ra chuyện gì lại chạy nhanh như vậy, cũng không có cách nào, hắn đành bất đắc dĩ lắc đầu đi về phía trước. Bất quá thế cũng không tệ rồi, mười miếng thượng phẩm linh thạch, cũng có nghĩa là một quả đạn pháo uy lực nhỏ, như vậy cũng có nghĩa là mình có thể đánh chết một vị võ giả Vũ Thần Đại viên mãn, tương đương với vài tỷ giá trị điểm tích lũy, như vậy cũng rất lời rồi, mấy ức giá trị điểm tích lũy ít nhất có thể hối đoái được mấy trăm đàn Liệt Dương. . . . Tư Tinh Cư, trong sân. Luyện Khí Thuật, Phù Văn Thuật. - Đinh, chúc mừng người chơi luyện chế ra cực phẩm linh khí Thị Huyết Độc Đằng Trường Tiên, độ thuần thục Luyện Khí Thuật tăng lên. - Mời đặt tên cho vũ khí mới. Dương Lỗi nhì trường tiên kia, bởi vì sử dụng Thị Huyết Độc Đằng luyện chế cho nên toàn bộ lộ ra màu đỏ như máu, hơn nữa phù văn xếp đặt trên đó thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp, vì vậy Dương Lỗi nghĩ nghĩ nhân tiện nói: - Huyết Vũ Trường Tiên. - Đinh, chúc mừng người chơi đặt tên Huyết Vũ Trường Tiên thành công. Trường tiên này là kiện cực phẩm linh khí đầu tiên mà Dương Lỗi luyện chế, đây là hắn cố ý luyện chế cho Xuân Lan, Xuân Lan đã từng nói qua, nàng muốn một sợi trường tiên, cho nên lần này hắn mới luyện thứ này. Đã luyện chế cho Xuân Lan một sợi trường tiên, như vậy nhất định cũng phải luyện chế cho Hạ Trúc một thanh đoản kiếm, bằng không thì Hạ Trúc sẽ tìm mình ầm ĩ mất. Cũng may, mình gần đây đã nhận được một ít tài liệu tương đối tốt, luyện chế một thanh trường kiếm phẩm chất cực phẩm linh khí ngược lại không có vấn đề gì. Bất quá nghĩ nghĩ, đoản kiếm trước kia luyện chế cho Hạ Trúc vẫn rất không tệ, nếu như gia nhập một ít tài liệu tốt luyện chế lại một lần nữa thì có lẽ có thể thăng cấp thành cực phẩm linh khí. - Oa, đây là. . . Đây là. . . Thiếu gia, sợi trường tiên này cho ta có được không? Lúc này Xuân Lan đi tới, nhìn Huyết Vũ Trường Tiên Dương Lỗi để ở một bên, trong lòng càng nhìn càng thấy thích. Dương Lỗi cười nói: - Đương nhiên, cái này là luyện chế cho ngươi mà, ngươi đã nói muốn một sợi trường tiên, xem thứ, có thích nó không? - Thiếu gia, cái này thật sự là cho ta sao? Xuân Lan mừng rỡ không thôi, cơ hồ có chút không tin vào tai mình nữa, nhìn qua Dương Lỗi nói. - Tự nhiên là thật rồi, thiếu gia ta lúc nào nói dối ngươi chưa? - Thích, rất thích, cám ơn ngươi, thiếu gia. Xuân Lan cầm lên trường tiên, nhanh chóng hôn bên mặt Dương Lỗi một cái, mắc cở đỏ mặt, cầm Huyết Vũ Trường Tiên đi vào trong phòng. Chỉ chốc lát sau, đúng như Dương Lỗi sở liệu, Hạ Trúc lập tức hấp tấp chạy ra. - Thiếu gia, ta cũng muốn cực phẩm linh khí. Sau khi đi tới trước mặt Dương Lỗi, Hạ Trúc trơ mắt nhìn hắn. - Đương nhiên không thiếu ngươi rồi, lấy đoản kiếm của ngươi ra đây, ta luyện chế lại cho ngươi một chút. Dương Lỗi mỉm cười nói với nàng. - Tốt, cám ơn thiếu gia. Hạ Trúc vui mừng lấy đoản kiếm yêu quý của mình ra đưa cho Dương Lỗi. Dương Lỗi tiếp nhận đoản kiếm, nghĩ nghĩ, liền từ trong hệ thống hối đoái mấy miếng Hỏa Diệu Thạch, Hỏa Diệu Thạch này là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế trang bị hỏa thuộc tính, dùng để luyện chế một kiện cực phẩm linh khí cơ hồ có thể nói là đại tài tiểu dụng. Đương nhiên Hỏa Diệu Thạch Dương Lỗi hối đoái cũng không phải những Hỏa Diệu Thạch cực phẩm kia, mà là những Hỏa Diệu Thạch tương đối bình thường, loại cực phẩm hệ thống cũng không cho hối đoái. Bảy miếng Hỏa Diệu Thạch tiêu tốn của Dương Lỗi 1000 vạn giá trị điểm tích lũy, cũng không ít. Đương nhiên muốn tăng phẩm chất chuôi đoản kiếm này cũng không cần nhiều như vậy, hai miếng là đủ rồi. Luyện Khí Thuật, Phù Văn Thuật. Chân khí gia trì. Sau nửa giờ, Dương Lỗi trên mặt nở một nụ cười, cũng sắp thành công rồi. Quả nhiên lại qua năm phút đồng hồ, tiếng nhắc nhở của hệ thống đã truyền đến. - Đinh, chúc mừng người chơi thành công luyện chế cực phẩm linh khí đoản kiếm, độ thuần thục Luyện Khí Thuật tăng lên. Dương Lỗi cầm đoản kiếm trong tay, chuôi đoản kiếm này khéo léo đẹp đẽ, sau khi gia nhập Hỏa Diệu Thạch luyện chế liền nhiều thêm vài phần hào quang chói mắt, nhiều hơn chút ít linh khí. - Đây là đoản kiếm của ngươi, xem thử có thích không? Dương Lỗi đưa đoản kiếm cho Hạ Trúc mỉm cười nói. - Thật tốt quá, ta rất thích, thật cao hứng. Hạ Trúc vuốt vuốt bảo kiếm trong tay, mừng rỡ dị thường. . . . Ngày hôm sau, Dương Lỗi mang theo hơn ba mươi người của hồn chi nhất tộc, đi theo Thiên Diệc chuẩn bị giết vào hang ổ Thiên Tinh Lâu. Thiên Tinh Lâu ở vào trong Lạc Nhật sơn mạch ở phía nam Càn Nguyên quốc. Lạc Nhật sơn mạch với tư cách là sơn mạch lớn thứ ba Sùng Vũ đại lục, sơn mạch lớn thứ hai Càn Nguyên quốc, uốn lượn gập ghềnh, địa hình khấp khủy Mà chỗ của Thiên Tinh Lâu ở ngay trên Tử Vân Phong ở bên ngoài Lạc Nhật sơn mạch. Tử Vân Phong địa thế hiểm yếu, hơn nữa chướng khí tràn ngập, nếu như không phải người trong Thiên Tinh Lâu thì căn bản khó mà tiến vào được. Bất quá bọn người Dương Lỗi cũng không cần lo lắng, bởi vì có Thiên Diệc ở đây, hơn nữa đối với một ít chướng khí nho nhỏ ở đây, Dương Lỗi cũng có thể dùng Giải Độc Đan để khắc chế. Trên đường đi cẩn thận từng li từng tí, cũng không xuất hiện bất cứ sai lầm nào. - Còn cần bao lâu mới có thể đến Âm Hồn Động? Đến giờ đã qua hơn hai giờ, trên đường đi Dương Lỗi cũng thu thập hết mấy sát thủ hộ vệ phát hiện khác thường. Đối với Dương Lỗi mà nói, những tên này đều là tôm cá nhãi nhép cả, ngay cả cấp độ Võ Thánh cũng không đạt đến, căn bản không có bất cứ ý nghĩa gì cả. - Thiếu gia, nơi này cách nơi đóng quân chính thức của Thiên Tinh Lâu vẫn còn một đoạn lộ trình, ước chừng còn cần chừng nửa giờ nữa. - Nửa giờ, được rồi, chúng ta đẩy nhanh tốc độ chút đi. Dương Lỗi nói. Hai chừng mười phút đồng hồ sau, bọn người Dương Lỗi rốt cục đi tới nơi đóng quân của Thiên Tinh Lâu. Cái này thật sự là một lầu các, ba chữ Thiên Tinh Lâu vàng chói sáng lóng lánh, bên phải là một thanh trường kiếm dính máu, sát khí lăng nhiên. Bộ dạng như thế, khiến Dương Lỗi tương đối im lặng, thoạt nhìn rất không được tự nhiên. Dương Lỗi và Thiên Diệc nhìn nhau, Dương Lỗi mang theo hơn ba mươi người hồn chi nhất tộc ẩn núp ở một bên, để Thiên Diệc đi xử lý. - Mở cửa. Thiên Diệc la lớn. Hộ vệ ở bên kia lắc đầu nói: - Thiên Diệc thiếu gia, thực xin lỗi, Hồng thiếu chủ đã từng nói qua, bất luận kẻ nào nếu như không được sự cho phép của hắn liền không thể tiến vào nơi đóng quân. - Ngươi câm miệng, lúc nào Hồng thiếu chủ có thể làm chủ rồi, là lâu chủ ra lệnh sao? Thiên Diệc quát: - Ngay cả ta cũng không thể vào, lá gan ngươi thật lớn đấy? - Cái này. . . Cái này. . . Hộ vệ kia chần chờ, quả thật ở trong mắt Tthiên Tinh Vũ, địa vị của Thiên Tinh Hồng quả thật không bằng Thiên Diệc, Thiên Tinh Hồng tuy rằng là con ruột của Thiên Tinh Vũ, mà Thiên Diệc chẳng qua chỉ là đệ tử của hắn, nhưng hai người so sánh với nhau thì Thiên Tinh Vũ tựa hồ càng coi trọng Thiên Diệc hơn một ít. Cũng chính vì thế nên Thiên Tinh Hồng mới khắp nơi nhằm vào Thiên Diệc, gây khó dễ cho hắn. - Nếu ngươi không mở cửa thì ta sẽ xông vào đấy! Thiên Diệc hừ lạnh một tiếng: - Hơn nữa ta có chuyện quan trọng muốn tìm Sở sư thúc, nếu như chậm trễ, ngươi gánh vác được sao? Hộ vệ kia nghe vậy cắn răng một cái nói với người bên cạnh: - Mở cửa. Đợi sau khi đại môn mở ra, Dương Lỗi lộ ra mỉm cười. Thiên Diệc đi tới trước mặt mấy tên hộ vệ: - Làm rất không tồi. Hộ vệ kia lộ ra vẻ tươi cười: - Thiên Diệc thiếu gia, hi vọng. . . Hi vọng ngươi đừng khiến tiểu nhân khó xử, không phải nói là chỉ ngươi vào thôi sao? Thiên Diệc và Thiên Tinh Hồng chính là Thần Tiên đánh nhau, mình chẳng qua chỉ là một tên hộ vệ canh cổng nho nhỏ thôi, không dây vào nổi, không trêu chọc nổi. Thiên Diệc vỗ vỗ bờ vai của hắn ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói: - Không có chuyện gì đâu, ngươi yên tâm, bởi vì Thiên Tinh Hồng phải chết rồi! Hộ vệ kia kinh hãi, nhưng vào lúc này, Thiên Diệc đã đánh choáng hắn, không cho hắn bất luận cơ hội phản ứng nào, tiếp theo nhanh chóng xử lý những người canh cổng khác. Đoạn đường này ngược lại dị thường nhẹ nhõm, quá dễ dàng, thật ra khiến Dương Lỗi có chút hoài nghi, cho nên Dương Lỗi không khỏi mở ra Chân Thực Ưng Nhãn xem xét tình huống bốn phía. Lại trải qua một đoạn đường. - Ha ha. . . Ha ha. . . Thiên Diệc, tên tạp chủng ngươi rốt cục lộ ra chân ngựa rồi, rốt cục vẫn không nhịn được sao? Lúc này liền có mấy trăm người đi ra bao vây bọn người Dương Lỗi vào trong. Thiên Diệc lắp bắp kinh hãi, không nghĩ tới mình rõ ràng bị Thiên Tinh Hồng gài bẫy như thế. Không khỏi nhìn về phía Dương Lỗi, nhưng thấy trên mặt hắn không có chút khác thường nào mới thực sự bình tĩnh lại. Không sai, Dương Lỗi đã sớm phát hiện, hơn nữa những người này tu vị tuy rằng không kém, nhưng so với những người mình mang đến vẫn còn kém khá xa, nhất là đám người cảnh giới Võ Thánh như Hồn Thiểm đã tu luyện Hồn Sát Thuật, đối phó bọn hắn quả thực dễ dàng, huống chi còn có mình ở đây nữa? - Hừ, tạp chủng, ngươi mới là tạp chủng, Thiên Tinh Hồng, ngươi cho rằng ngươi có thể không sợ hãi sao? Nói cho ngươi biết, Thiên Tinh Vũ đã bị chết, tiếptheo là ngươi đấy! Thiên Diệc lạnh lùng nhìn hắn nói. - Cái gì? Không có khả năng, không có khả năng, ngươi đang gạt ta, ta sẽ không tin ngươi đâu! Thiên Tinh Hồng coi như là một nhân vật, rất nhanh đã trấn định lại. Không nên dong dài với hắn, trực tiếp giết hắn đi là được. Dương Lỗi vội vã đi Âm Hồn Động, cho nên không muốn quá dong dài, lập tức nói. - Hừ, giết ta, ngươi muốn giết ta? Ha ha, đầu óc ngươi thấy ngu chưa, bây giờ là tình huống như thế nào? Ngươi đã hiểu rõ chưa? Thiên Diệc, thủ hạ này của ngươi tựa hồ đầu óc có chút vấn đề thì phải. Thiên Tinh Hồng nói. Dương Lỗi nghe xong, sắc mặt tối sầm, mà mọi người hồn chi nhất tộc cũng nhao nhao lộ vẻ giận dữ, ở trong lòng người hồn chi nhất tộc, Dương Lỗi chính là Thần của bọn họ, là người bọn hắn sùng kính nhất, sao có thể dễ dàng tha thứ cho người khác vũ nhục được. Thiên Diệc cũng phẫn nộ rồi, nhìn hắn nói: - Ngươi đây là muốn chết. - Động thủ. Dương Lỗi thấp giọng nói. Dương Lỗi vừa phát mệnh lệnh, Hồn Thiểm dẫn đầu động thủ trước, lao thẳng đến Thiên Tinh Hồng. Mọi người khác cũng nhao nhao động thủ. - Giết, giết bọn chúng đi, đều lên cho ta! Thiên Tinh Hồng quát. Dương Lỗi kinh ngạc, bên người Thiên Tinh Hồng rõ ràng còn có một cao thủ cảnh giới Võ Thánh Đại viên mãn. Người nọ che chở Thiên Tinh Hồng, Võ Thánh Đại viên mãn, đây là điểm kinh nghiệm ah, một đống lớn điểm kinh nghiệm như vậy, Dương Lỗi tự nhiên sẽ không bỏ qua rồi, giá trị kinh nghiệm của mình đã tích lũy đến một điểm giới hạn, nếu như đánh chết gia hỏa Võ Thánh Đại viên mãn này mình có lẽ liền có thể đột phá Võ Thánh tam giai tiến vào Võ Thánh tứ giai, cũng chính là Võ Thánh sơ kỳ đạt tới Võ Thánh trung kỳ. Võ Thánh sơ kỳ đạt tới Võ Thánh trung kỳ, như vậy thực lực của mình sẽ lại đề thăng một cấp độ, nói như vậy, khi đối phó Sở Tường sẽ càng nắm chắc hơn một chút. Dương Lỗi mặc kệ người khác, trực tiếp lao tới chỗ Thiên Tinh Hồng. Một ít người muốn qua để đối phó Dương Lỗi đều bị hắn đơn giản đánh bay. Những tôm tép nhãi nhép này căn bản không lọt vào mắt Dương Lỗi, mục đích của Dương Lỗi chính là tên hộ vệ Võ Thánh Đại viên mãn tên là Thiên Tinh Thành kia của Thiên Tinh Hồng. - Phong đao Thất Sát, Phong Bạo Sát Dương Lỗi bổ ra một đao, lập tức mở ra một i lối đi, mấy người ngăn ở trước mặt Dương Lỗi lập tức bị đánh chết. - Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Đế tam giai, lấy được 3000 vạn giá trị kinh nghiệm, 30 vạn giá trị khí công, 30 vạn giá trị điểm tích lũy. - Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Vũ Đế nhị giai, lấy được 2000 vạn giá trị kinh nghiệm, 20 vạn giá trị khí công, 20 vạn giá trị điểm tích lũy. - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được hạ phẩm linh khí Đại Hợp Đao. - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được hạ phẩm linh khí Bạch Mục Kiếm - Đinh, chúc mừng người chơi... Chứng kiến Dương Lỗi hung hãn như vậy, Thiên Tinh Hồng sợ hãi kêu lên một cái, liên tiếp lui về phía sau, tên này quá mức hung mãnh, vốn tưởng rằng chỉ là lâu lac, không nghĩ tới lại chính là tên khó chơi nhất trong bọn.
HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong Chương 344: Giao thủ. Nguồn: Vipvandan (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯) share: doctruyen.org Mời đọc - Thiên Tinh Hồng, bảo Võ Thánh bên cạnh ngươi ra tay đi, nếu ngươi không muốn chết thì mau tránh ra. Dương Lỗi cầm trường đao trên tay, tùy tiện đánh ra một đạo đao mang. Thiên Tinh Thành vội rút ra trường kiếm, chắn ngang trước người, chắn lấy đạo đao mang kia. - Giết hắn cho ta. Thiên Tinh Hồng cảm giác mình đã bị vũ nhục lớn lao, trong lồng ngực lửa giận bành trướng, mình đường đường là Thiếu chủ nhân Thiên Tinh Lâu, ngoại trừ hai vị lâu chủ, ai dám hô to gọi nhỏ với mình như thế chứ. - Thiếu chủ, ngươi lui về phía sau. Thiên Tinh Thành là một người cực kỳ cẩn thận, tiểu tử trước mắt tuy rằng tu vi cảnh giới thoạt nhìn chẳng qua chỉ là Vũ Đế bát giai, nhưng thực lực chân thật lại cực kỳ khủng bố, mang đến cho hắn một loại cảm giác bất an, loại cảm giác này khiến hắn cực kỳ không thoải mái, tựa hồ như mình trong mắt hắn chỉ tựa như con mồi vậy. - Võ Thánh Đại viên mãn, để ta xem xem ngươi có thực lực kia hay không! Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, lúc này Dương Lỗi cũng không định thi triển toàn lực, bất quá cũng không dám xem thường, mặc dù tu vị đối phương chẳng qua chỉ là Võ Thánh Đại viên mãn thôi, nhưng thực sự không thể khinh thường được, một cường giả Võ Thánh Đại viên mãn, hơn nữa còn là sát thủ đã giết người vô số, tất nhiên không phải bình thường. Quả nhiên Thiên Tinh Thành híp hai mắt lại, cả người lập tức bắn ra sát khí mãnh liệt, loại sát khí này tuyệt đối là giết người vô số mới có thể phát ra được, nếu như là người bình thường chỉ sợ sẽ bị sát ý của hắn uy hiếp, bất quá sát ý như vậy đối với Dương Lỗi lại không có chút ảnh hưởng nào. Dương Lỗi tu luyện Băng Tâm Quyết, hơn nữa hiện giờ Băng Tâm Quyết đã đạt đến tầng thứ bảy, sát ý có mãnh liệt hơn nữa cũng không có chút uy hiếp nào đến hắn, trừ phi hắn là Vũ Thần có lẽ Dương Lỗi còn kiêng kị một chút.. - Sát cơ tứ phía. Thiên Tinh Thành động thủ, kiếm pháp này không hoa lệ như bình thường, kiếm quang bắn ra bốn phía, mà bình thản không có gì lạ, không hề xinh đẹp, kiếm thế cực kỳ đơn giản, nhưng trong kiếm thế nhìn như đơn giản này lại ẩn chứa sát cơ mãnh liệt, tốc độ cực nhanh, khiến người khó có thể né tránh, trường kiếm còn chưa tới gần, Dương Lỗi đã cảm giác được lạnh lẻo thấu xương. Không khí bốn phía tựa hồ như đọng lại, khiến cho không người nào có thể hô hấp. Nhìn xem trường kiếm đâm tới, Dương Lỗi lại không có chút kinh hoảng, thần sắc thập phần bình thản. - Phong đao Thất Sát, Phong Lôi Sát. Lưỡi đao xoáy lên đạo đạo Phong Lôi cuốn tới Thiên Tinh Thành, điện sáng lóng lánh. Đồng thời khi chém ra một đao kia, thân hình Dương Lỗi cũng lập tức lui về sau, bởi vì Dương Lỗi phát hiện, kiếm pháp của Thiên Tinh Thành rõ ràng không chút trở ngại nào, kiếm thế tuy rằng ngưng trệ một chút nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại. Cái này khiến Dương Lỗi phi thường giật mình, kiếm pháp này quả nhiên cường hãn. Thiên Tinh Thành chỉ sợ là đệ nhất cao thủ dưới Thiên Tinh Vũ và Sở Tường rồi, khó trách lại bị Thiên Tinh Vũ phái làm bảo tiêu cho con trai hắn, xem ra cũng không phải giống như trước kia nghĩ, Thiên Tinh Vũ chỉ sợ là cực kỳ coi trọng con trai mình, bằng không thì cũng sẽ không để một cao thủ như vậy bảo vệ bên người rồi. Dương Lỗi lui về phía sau, tiếp tục lui về phía sau, trong tay lập tức xuất hiện một chuôi phi đao. - Tiểu Lý Phi Đao! Một đạo bạch quang hiện lên, chỉ nghe thấy "Đinh" một tiếng, Thiên Tinh Hồng bị đẩy lui vài bước, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục. Dương Lỗi phát hiện Thiên Tinh Thành quả nhiên không phải đơn giản như vậy, tuy rằng là Võ Thánh Đại viên mãn, nhưng thực lực chân thật so với Võ Thánh Đại viên mãn bình thường phải cường đại hơn nhiều, nếu như nói 1 vs 1, không có bất kỳ hạn chế nào thì hắn tuyệt đối có thể đánh chết bất luận một vị Võ Thánh Đại viên mãn nào, bởi vì hắn là sát thủ, hắn có ưu thế của mình, hơn nữa có thể nói là ưu thế tuyệt đối. Nhưng Dương Lỗi lại không lo lắng, tuyệt không lo lắng, bởi vì Dương Lỗi có được Chân Thực Ưng Nhãn, Chân Thực Ưng Nhãn này có thể khám phá tất cả ngụy trang, ngoại trừ kiếm thế ra, những ưu thế khác của Thiên Tinh Thành ở trước mặt hắn không còn lại chút nào cả.. Đương nhiên tuy rằng Thiên Tinh Thành ở trước mặt hắn đã không có ưu thế, nhưng cũng không có nghĩa là hắn dễ đối phó, cho nên Dương Lỗi muốn đánh chết hắn, nhất định phải thi triển toàn lực, bởi vì tốc độ của Thiên Tinh Thành quá nhanh, nhanh đến khiến người kinh ngạc, nếu như không phải có Chân Thực Ưng Nhãn, Dương Lỗi căn bản cũng không có cách nào bắt được chiêu thức của hắn. - Sát ý lăng nhiên. Thiên Tinh Thành một chiêu bị nhục lại không chút để ý, thân hình lóe lên, nhanh chóng biến mất, mà Dương Lỗi cảm giác bốn phía tựa hồ như bị một cổ sát cơ vô hình bao vây lại, cổ sát ý này càng ngày càng mạnh, càng ngày càng lăng lệ ác liệt. - Phong đao Thất Sát, Ngũ Sát Hợp Nhất. Dương Lỗi lần này cũng không lưu thủ nữa, Chân Thực Ưng Nhãn mở ra, nắm chặt trường đao trong tay, trong miệng khẽ quát một tiếng, trường đao hóa thành một đạo hư ảnh, đao thế khổng lồ mênh mông từ trong Phong Ẩn Đao đột nhiên phóng xuất ra, giống như hồng thủy cuồn cuộn cuốn tới Thiên Tinh Thành. - Sát ý cuồn cuộn như nước chảy. Thiên Tinh Thành thấy thế, kiếm thế biến đổi, sát ý không ngớt không dứt, đón nhận lấy một đao vô cùng cương mãnh này của Dương Lỗi. Bành bành bành... Đao kiếm chạm vào nhau, khí kình nổi lên bốn phía, người chung quanh bị đánh bay không ít, có mấy tên bị tức kình chấn vỡ tâm mạch, lập tức thổ huyết bỏ mình. Mà Dương Lỗi và Thiên Tinh Thành cũng lui về sau mấy bước. Khóe miệng Thiên Tinh Thành tràn ra một tia vết máu, hiển nhiên trong lần va chạm kia đã chịu thụ thương không nhẹ, so sánh ra, Dương Lỗi căn bản không hề bị chút tổn thương nào, nhìn qua đã có thể biết rõ cao thấp. Bất quá biểu hiện ra tuy rằng như thế, nhưng trong lòng Dương Lỗi rõ ràng, bản thân hắn sở dĩ không bị thương là bởi vì hắn tu luyện Thiết Bố Sam, chiếm cứ một tia tiện nghi, kỳ thật Dương Lỗi cũng cảm nhận được sự cường hãn của đối phương. Thực lực Thiên Tinh Thành quá cường hãn, nếu như không phải Huyền Nguyên Quyết vừa đột phá đến tầng thứ 10 thì chỉ sợ còn phải phục dụng Đại Lực Kim Cương Hoàn, hoặc là cần thi triển Thiên Đao Nhất Thức mới có thể đánh bại được hắn. Trông thấy Thiên Tinh Thành rõ ràng bị kích thương, Thiên Tinh Hồng chấn động, thực lực của Thiên Tinh Thành trong lòng hắn cực kỳ rõ ràng, ngày đó phụ thân Thiên Tinh Vũ phái Thiên Tinh Thành đến cạnh mình bảo vệ đã từng nói qua, tu vị Thiên Tinh Thành là người lợi hại nhất trong cả Thiên Tinh Lâu trừ hắn và Sở Tường ra rồi, nhưng người trước mắt này rõ ràng có thể bất phân thắng bại với Thiên Tinh Thành, không, hẳn còn chiếm một tia thượng phong, bởi vậy có thể thấy được, thực lực của người khủng bố cỡ nào. Thực lực Thiên Tinh Thành là Võ Thánh Đại viên mãn, chỉ thiếu chút nữa là có thể đi vào cảnh giới Vũ Thần, nam tử trẻ tuổi trước mắt này chẳng lẽ là cao thủ cảnh giới Vũ Thần sao?
HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong Chương 345: Chém giết hai người. Nguồn: Vipvandan (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯) share: doctruyen.org Mời đọc - Ngươi rất mạnh, bất quá ta vẫn còn muốn giết ngươi. Thiên Tinh Thành nắm chặt trường kiếm trong tay, trong mắt chớt lóe lên một đạo hàn mang. - Khẩu khí thật là lớn. Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, lập tức ăn vào một quả Đại Lực Kim Cương Hoàn, chiến lực lập tức gia tăng gấp hai mươi, chiến lực gấp hai mươi lần, tăng thêm năm năm hai mươi lăm nầy tăng phúc của Phong Đao Thất Sát, tuyệt đối là khủng bố. - Thiên Tinh Thành, ngươi tiếp ta một chiêu cuối cùng, nếu như ngươi không tiếp được, vậy thì chết đi! Dương Lỗi chợt quát một tiếng: - Phong Đao Thất Sát, Ngũ Sát Hợp Nhất. Trường đao trong tay xoáy lên một đạo cuồng phong, một đao kia uy lực cực kỳ cường đại, toàn bộ không gian Thiên Địa đều như bị xé nứt ra, mặt đất ‘ răng rắc răng rắc ’ nứt vỡ, nơi bị đao phong đánh đến, đá vụn vẩy ra, khủng bố dị thường. Thiên Tinh Thành trông thấy một đao kia, lập tức không tương tin vào hai mắt của mình nữa, một đao kia quá cường hãn, uy thế cuồng bạo như thế, chỉ sợ chỉ có cường giả cảnh giới Vũ Thần mới có thể sánh bằng. Bất quá Thiên Tinh Thành cũng không phải người dễ dàng buông tha, hăn chậm rãi nhắm mắt lại, hai tay cầm kiếm, trong miệng quát: - Sát ý tung hoành. Từng đạo kiếm khí vô hình lao tới chỗ đao kình do Dương Lỗi phát ra. Rầm rầm rầm. Sau tiếng nổ mạnh liên tiếp, Dương Lỗi bị chấn lùi lại mấy bước, yết hầu ngòn ngọt, nhổ ra một búng máu. Mà lúc này trong tai vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống. - Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Võ Thánh Đại viên mãn Thiên Tinh Thành, lấy được chín trăm triệu giá trị kinh nghiệm, đạt được chín trăm ngàn giá trị khí công, chín trăm ngàn giá trị điểm tích lũy. - Đinh, chúc mừng người chơi tăng lên đẳng cấp, tiến vào Võ Thánh tứ giai. - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Vô Tận Sát Kiếm. - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Sát Lục Giới Chỉ. Thăng cấp rồi, thật sự thăng cấp rồi, Dương Lỗi nhẹ nhàng thở ra, tên này quả thật đủ khó chơi, nếu như lần này còn không thể giết được hắn... vậy thì mình cũng chỉ có thể đủ xuất động Thiên Đao Nhất Thức thôi. Nếu như hiện giờ đã bị bách thi triển Thiên Đao Nhất Thức, như vậy gặp phải Sở Tường khẳng định cần dùng đến Tử Điện Lôi Kích Pháo, Tử Điện Lôi Kích Pháo dùng đối phó với cao thủ Vũ Thần Đại viên mãn lại đi đối phó một gia hỏa Vũ Thần sơ kỳ, nhiều nhất cũng chỉ là Vũ Thần trung kỳ, cái này quả thật có chút đại tài tiểu dụng, có một loại cảm giác như dùng đao mổ trâu giết gà. Trông thấy Dương Lỗi rõ ràng giết chết Thiên Tinh Thành, Thiên Tinh Hồng đã biết rõ chuyện không bình thường, trốn, giờ chỉ có thể chạy trốn, bằng không cái mạng nhỏ này của hắn sẽ phải để lại đây mất, đây cũng không phải điều hắn muốn Với tư cách là nhi tử lâu chủ Thiên Tinh Lâu, công phu chạy trốn của Thiên Tinh Hồng vẫn rất có nghề, hắn mở rộng bước chân, hành động cực nhanh, từ trên đầu của hắn còn có thể mơ hồ thấy được phù quang, hiển nhiên là còn sử dụng thêm phù triện. Nhưng hắn có thể chạy trốn được sao? Đây là không thể nào, Thiên Diệc vẫn một mực chú ý đến hắn, trước kia bị một hộ vệ cảnh giới Võ Thánh, còn có hai gia hỏa Vũ Đế Đại viên mãn dây dưa lấy, hiện giờ thừa dịp bọn hắn phân thần Thiên Diệc liền đánh ra một quyền, quay người lao tới Thiên Tinh Hồng tựa như tia chớp. Bất quá Thiên Tinh Hồng bởi vì sử dụng phù triện nên tốc độ thật sự quá nhanh, mặc dù l Thiên Diệc chặn đường nhưng cũng không thể ngăn hắn lại được. Bất quá Dương Lỗi lại cười lạnh một tiếng, chạy, có thể chạy trốn được sao? Phi đao, "Tiểu Lý Phi Đao" lập tức xuất hiện trong tay Dương Lỗi, tiếp theo chỉ thấy một đạo bạch quang hiện lên, Thiên Tinh Hồng khẽ cong đùi phải, cả người lập tức ngã nhào lên mặt đất. - Chạy đi, ngươi sao lại không tiếp tục chạy thế? Dương Lỗi đi tới, nhìn hắn lạnh lùng nói. - Thiên Diệc sư huynh, tha ta, xem ở phân thượng của cha ta tha ta một mạng! Lúc này Thiên Tinh Hồng biết rõ đại thế đã mất, c mình ngoại trừ cầu xin tha thứ ra đã không còn đường sống nào khác nữa. Thiên Diệc lắc đầu nói: - Xem ở phân thượng phụ thân ngươi? Không nhắc đến Thiên Tinh Vũ còn may, vừa nhắc tới Thiên Tinh Vũ đã khiến Thiên Diệc nhớ tới cái chết của cha mẹ mình, đây đều là do Thiên Tinh Vũ một tay tạo thành, đây đều là cừu hận khắc cốt minh tâm, thù hận hủy nhà, mối hận diệt tộc, bất cộng đái thiên (*) . Bất quá tất cả những điều này Thiên Tinh Hồng cũng không biết, mà nhìn Thiên Diệc, hi vọng hắn có thể tha cho mình một mạng. - Đúng vậy, xem ở phân thượng cha ta, sư phụ của ngươi. Thiên Tinh Hồng gật đầu nói. - Hừ, xem ở phân thượng phụ thân ngươi, ta có thể bảo thiếu gia tha cho ngươi toàn thây. Thiên Diệc mặt không biểu tình, ngữ khí lạnh như băng nói. - Ah! Thiên Tinh Hồng như phát mộng. Lúc này Dương Lỗi đi đến trước mặt, Thiên Diệc nói: - Thiếu gia, xử lý hắn thế nào đây, lập tức giết đi sao? - Không gấp, ta còn muốn hỏi hắn mấy vấn đề. Dương Lỗi phất phất tay, nhìn vào Thiên Tinh Hồng: - Ngươi trung thực trả lời, nếu khiến ta thoả mãn thì sẽ cho ngươi chết thống khoái. - Không, không, chỉ cần ngươi tha ta một mạng, ta cái gì cũng làm, ta cái gì cũng có thể làm được, ta có thể cho ngươi thật nhiều tiền, thật nhiều bảo vật, thậm chí ngươi muốn linh thạch, muốn thần khí, ta cũng có thể cho ngươi. Thiên Tinh Hồng nghe xong vẫn là muốn giết mình, nhưng cũng không phải là không còn cơ hội giữ mạng, chỉ cần có thể đả động người này, vậy thì mình còn có thể giữ mạng, vì vậy hắn liền chụp lấy ống quần Dương Lỗi liên tục cầu xin tha thứ nói. - Tha cho ngươi một mạng? Cái này không có khả năng, ngươi phải chết. Dương Lỗi có chút không kiên nhẫn nhìn hắn: - Ngươi thành thành thật thật trả lời vấn đề của ta, để tránh phải chịu khổ. Thấy ngữ khí Dương Lỗi kiên quyết như vậy, Thiên Tinh Hồng biết rõ Dương Lỗi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình, trong mắt lập loè, trong miệng cầu xin tha thứ, nhưng lại đột nhiên bạo lên, muốn bắt Dương Lỗi vào tay, như vậy liền có thể uy hiếp đám người kia, nếu thế thì mình có khả năng thoát chết rồi. Nhưng Dương Lỗi là người nào, làm sao có thể bị hắn uy hiếp được, vốn còn muốn từ chỗ hắn hỏi mấy vấn đề, bất quá Thiên Tinh Hồng làm vậy đã khiến Dương Lỗi triệt để nổi giận. Ưng Trảo Công. Một trảo liền bóp nát tay phải Thiên Tinh Hồng, sau đó hắn lập tức đá ra một cước khiến Thiên Tinh Hồng bay ra xa, tiếp theo lạnh lùng nhìn hắn: - Lá gan không nhỏ, chủ ý không tệ, bất quá ngươi tìm nhầm đối tượng rồi. Dương Lỗi cũng không có ý định hỏi gì nữa, nếu hắn không muốn nói, như vậy mình giết hắn, cũng sẽ tuôn ra một ít gì đó, chỉ cần mình giết được Sở Tường thì mọi việc coi như hoàn thành, những thứ khác hoàn toàn có thể để Hồn U và Thiên Diệc đến xử lý. Phi đao vừa ra. - Đinh, chúc mừng người chơi đánh chết Võ Thánh nhị cấp Thiên Tinh Hồng, lấy được 200 triệu giá trị kinh nghiệm, hai trăm vạn giá trị khí công, hai trăm vạn giá trị điểm tích lũy.
HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong Chương 346:Sở Tường quỷ dị. (1) Nguồn: Vipvandan (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯) share: doctruyen.org Mời đọc - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Sát Lục Chi Chương. - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Trữ Vật Giới Chỉ một quả. - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được gia tốc linh phù. - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được chìa khóa bảo khố Thiên Tinh Lâu. Thu hoạch như vậy coi như miễn cưỡng chấp nhận được, tuy rằng điểm kinh nghiệm và giá trị điểm tích lũy không đáng kể chút nào, chỉ như muối bỏ biển, nhưng Sát Lục Chi Chương là thứ Dương Lỗi muốn lấy được, còn có gia tốc linh phu kia ̀ cũng là đồ vật không tệ, đương nhiên quan trọng nhất chính là chìa khóa bảo khố Thiên Tinh Lâu. Không nghĩ tới Thiên Tinh Vũ thật sự giao Thiên Tinh Lâu cho con của mình, nếu như không phải như thế thì cũng không thể nào giao chìa khóa bảo khố cho hắn được. - Chúng ta đi. Dương Lỗi nói: - Thiên Diệc, ngươi dẫn đường, chúng ta trực tiếp đi Âm Hồn Động, chờ sau khi đến Âm Hồn Động, ngươi đi xử lý những chuyện khác. Thiên Tinh Lâu này ngoại trừ Thiên Tinh Hồng thì địa vị Thiên Diệc là cao nhất, đương nhiên còn có một ít trưởng lão, bất quá những người này đều chuyên tâm tu luyện, không hỏi thế sự, tự nhiên cũng không cần lo lắng. Rất nhanh bọn người Dương Lỗi đã đi tới cửa vào Âm Hồn Động, Âm Hồn Động này cần phương thức đặc thù để mở ra, hơn nữa có người đặc biệt thủ hộ. Đứng xa xa nhìn qua, người thủ hộ anyf tu vị thật sự không kém, cũng đạt đến cảnh giới Võ Thánh Đại viên mãn, hơn nữa tinh thần lực của hắn cực kỳ cường đại, so với Võ Thánh Đại viên mãn bình thường mạnh hơn rất nhiều, Dương Lỗi đoán chừng cái này có quan hệ đến công pháp hắn tu luyện, hoặc là có quan hệ với Âm Hồn Động. - Đứng lại. Lúc này Thiên Diệc đứng dậy, lấy ra một tấm lệnh bài nói: - Có thể tiến vào chưa? Hai người kia nhìn nhìn, nhẹ gật đầu, liền mở ra cửa đá. Sau khi cửa đá mở ra, Dương Lỗi xoay người nói: - Các ngươi cũng đừng tiến vào, một mình ta vào là được, nhớ kỹ lời ta nói. - Thiếu gia, như vậy sao được, chúng ta... Nghe Dương Lỗi nói như vậy, Hồn Thiểm liền lo lắng không thôi, nhưng lời còn chưa nói hết đã bị cắt đứt. - Không cần nhiều lời, chiếu theo đó làm là được, yên tâm ta không có việc gì đâu. Dương Lỗi phất phất tay, trực tiếp đi vào trong Âm Hồn Động. Hồn Thiểm thấy ngữ khí Dương Lỗi kiên quyết như vậy cũng biết, muốn thay đổi chủ ý của hắn là chuyện không thể nào, nhưng trong lòng vẫn lo lắng Dương Lỗi sẽ xảy ra chuyện gì đó, phải biết rằng Dương Lỗi chính là chủ nhân của hồn chi nhất tộc, là người mệnh trung chú định, nếu như hắn xảy ra chuyện gì đó thì sao được? - Thiểm thúc, không cần lo lắng, thiếu gia là người ông trời chú định, không có việc gì đâu. Hồn U nói. - Chúng ta đi thôi. Hai người thủ hộ kia biết rõ những người này rất có thể không phải người Thiên Tinh Lâu, nhưng bọn hắn cũng mặc kệ những thứ khác, trách nhiệm của bọn hắn chỉ là trông coi Âm Hồn Động, Thiên Diệc đã lấy ra lệnh bài, như vậy những chuyện khác đều không cần để ý tới nữa. Vừa tiến vào trong cửa vào Âm Hồn Động liền có mối lối đi, ở bên ngoài căn bản không chịu ảnh hưởng gì. Sau khi tiến vào thông đạo ước chừng ba mươi thước, thông đạo bắt đầu trở nên khoáng đạt hơn, nhưng hào khí lại lộ ra cực kỳ âm trầm, bên tai không ngừng truyền đến thanh âm ‘ ô ô ’ khiến người lạnh cả gáy. Chân Thực Ưng Nhãn mở ra, tất cả đồ vật biến ảo đều hiện ra trước mặt Dương Lỗi, thì ra nơi này sở dĩ được gọi là Âm Hồn Động là bởi vì nơi này có vô số âm hồn, du đãng bốn phía, càng hướng bên trong, thực lực những âm hồn này cũng càng cường đại hơn. Âm hồn ở lối vào này căn bản không có thực lực gì cả, ngược lại cũng không cần lo lắng, mặc dù không có ảnh hưởng gì đối với Dương Lỗi, nhưng đối với những người khác mà nói, vẫn có thể sinh ra ảo giác, ảnh hưởng đến tinh thần ý chí của bọn hắn. Cửa vào một khu vực, có một tấm bia đá dựng đó, tấm bia đá này cũng không phải dễ khiến người khác chú ý, bất quá một chữ cổ trên đó lại khiến Dương Lỗi phải chú ý. Đó là một chữ "Trấn", toàn bộ chữ "Trấn" mang đến cho Dương Lỗi một loại rất cảm giác quen thuộc, đến cùng đã gặp ở đâu? Trong lúc nhất thời, Dương Lỗi thật sự nghĩ không ra rốt cuộc là hắn đã thấy qua ở nơi nào rồi. Bỗng nhiên Dương Lỗi vỗ đầu của mình, nghĩ tới, đây không phải là chữ cổ trên Phong Ma Thiên Bi trước kia sao. Như thế xem ra, bí mật của Âm Hồn Động rất có thể là nằm trên bia đá này. Dương Lỗi cũng không nóng nảy tiến lên, mà đi tới bên cạnh bia đá, dùng ra {Giám Định Thuật} - Đinh, xem xét thất bại, {Giám Định Thuật} độ thuần thục tăng lên! Đã thất bại, rõ ràng đã thất bại, chỉ là một khối bia đá thôi, ở trong đó quả nhiên có bí mật. {Giám Định Thuật}. Dương Lỗi không thể nào tin được, lần nữa thi triển một cái {Giám Định Thuật}. - Đinh, xem xét thất bại, {Giám Định Thuật} độ thuần thục tăng lên. {Giám Định Thuật}. - Đinh, xem xét thất bại, {Giám Định Thuật} độ thuần thục tăng lên. {Giám Định Thuật}. - Đinh. . . Thất bại, lần lượt thất bại, Dương Lỗi có thể khẳng định, khối bia đá này có 80% chính là hạch tâm của Âm Hồn Động này, hoặc là nói, khối bia đá cổ quái này chính là thứ khống chế toàn bộ Âm Hồn Động, cũng như ngày đó trong thí luyện mình luyện hóa được đầu mối then chốt của Tiên Khí, nếu Âm Hồn Động này giống như một Tiên Khí pháp bảo thì đây chính là đầu mối then chốt rồi. Bất quá theo tình huống này xem ra, muốn luyện hóa cũng không dễ dàng, hơn nữa Dương Lỗi cũng không dám đơn giản nhỏ máu nhận chủ nó. Ai biết vật này có phải là ma khí hay không, Âm Hồn Động ah, hơn nữa nơi này âm khí um tùm, thập phần khủng bố. Lắc lắc đầu, hắn xua tan đi hết những tạm niệm kia. - Hống hống hống, trả mạng cho ta. Khi Dương Lỗi đi được hơn mười mét liền nghe được một tiếng quát tháo u ám cực kỳ khủng bố vang lên. Bất quá Dương Lỗi căn bản không sợ hãi, mà phía trước quả thật có một bóng dáng nhàn nhạt, dưới Thực Ưng Nhãn của Dương Lỗi Chân lập tức hiện ra nguyên hình. Đó là một gia hỏa tóc tai bù xù, sắc mặt trắng bệch, khóe mắt còn chảy ra máu, thoạt nhìn thật sự rất dọa người, khiến Dương Lỗi nghĩ tới bộ dạng tên kia giống như quỷ trong phim kinh dị trên địa cầu vậy. Bất quá Dương Lỗi cũng không sợ hãi, tên này tuy rằng tướng mạo hơi chút khó coi, nhưng căn bản không có lực uy hiếp gì cả. Một cái {Giám Định Thuật} đi qua. Cổ Sài, âm hồn, tu vi Võ Sư tam giai. Mới chỉ là Võ sư tam giai thôi, Dương Lỗi căn bản không để trong lòng. - Cổ Sài đúng không, ngươi chẳng qua chỉ là một âm hồn thôi, rõ ràng dám tới quấy rầy ta, dám làm ta sợ, tránh ra, bằng không thì ta tiêu diệt ngươi. Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng. - Hống hống hống. Cổ Sài kia rõ ràng nổi cơn điên, giương nanh múa vuốt đánh tới Dương Lỗi. - Móa, cho mặt mũi lại không biết điều, tha cho ngươi một cái mạng, rõ ràng còn không biết dừng lại, rõ ràng còn dám tìm ta gây phiền toái, muốn chết. Dương Lỗi tròng mắt hơi híp, Phong Ẩn Đao ra.