Huyền Huyễn HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG - Lãm Nguyệt Thu Phong - Full

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG
    Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong


    Chương 44: Cuộc chiến phù trận, bất tử chân thân. (1)


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯)






    Dương Vô Địch đánh cho trong lòng hỏa khí, lão gia hỏa này lật qua lật lại chỉ hai chiêu như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác lại có thể hóa giải thương thức của mình.

    - Một chiêu đủ để đánh thắng người rồi.

    Ngữ khí Càn Thanh Sơn thản nhiên nói.

    - Đáng giận, ta muốn động thật rồi.

    Nói xong chân khí trong cơ thể Dương Vô Địch đột nhiên tăng lên mấy lần, dồn thẳng vào Võ Thánh Đại viên mãn:

    - Liệt Diễm Thương Mang, ta cho ngươi Khô Mộc Phùng Xuân, cho ngươi Khô Mộc Phùng Xuân, chết cháy ngươi, con mẹ ngươi.

    Dương Vô Địch nổi điên rồi, lúc này căn cản không còn chút phong phạm cao thủ, oa oa chửi bậy lao tới.

    Mũi thương run run, hóa thành hỏa diễm khắp trời, dồn thẳng vào Càn Thanh Sơn.

    Lúc này sắc mặt Càn Thanh Sơn đại biến, mình tu luyện Khô Mộc Công là Mộc hệ công pháp, mà Dương Vô Địch này lại là Hỏa Hệ thương diễm, vừa vặn khắc chế mình, bất quá lúc này đã không còn đường lui, bất đắc dĩ lần nữa sử xuất một chiêu Khô Mộc Phùng Xuân.

    - Càn lão Ma, ta xem lần này ngươi chết hay là bất tử, Linh Xà Thổ Tín, cho ta chết đi.

    Mũi thương lao đi như tia chớp, không gian không ngừng bạo liệt nổ đùng, vô số không gian phong bạo từ trong khe nứt không gian lao ra, sau đó lập tức đâm phá trước ngực Càn Thanh Sơn.

    - Khục khục. . . Dương Vô Địch, thương pháp Dương gia… quả nhiên lợi hại, ta. . . ta. . . bị bại không oan.

    Nói xong liền ngã xuống đất bỏ mình, một đời Võ Thánh hậu kỳ như vậy vẫn lạc.

    . . .

    Bên Đức Thắng môn.

    Bọn người Triệu gia giận dữ, bắt được người, nhưng lại phát hiện này này là giả.

    - Đáng giận, Càn Thanh Sơn chết tiệt, rõ ràng đùa nghịch quỷ kế.

    Triệu Nguyên Thần giận dữ, một chưởng bổ lên trên tường, tường thành dày đặc kia lập tức ầm ầm sụp đổ.

    - Đại ca, làm sao bây giờ, nếu để cho Dương gia vượt lên trước mà nói, cái kia. . . Triệu gia ta có thể nguy hiểm, Triệu gia chúng ta dùng đan dược làm chủ, nhưng lần này Trường Phong thương hội cũng không biết làm như thế nào, rõ ràng xuất hiện Luyện Đan Sư thần bí như vậy, có thể luyện chế ra thập thành đan, nếu như chuyện này còn tiếp tục, như vậy địa vị Triệu gia chúng ta sẽ nguy hiểm.

    Nói chuyện chính là đệ đệ Triệu Nguyên Thần, Triệu Nguyên Ích.

    - Không có khả năng, Đông Phương gia sẽ không để cho bọn hắn nguyện ý dễ dàng vậy như.

    Triệu Nguyên Thần lắc đầu.

    - Vậy cũng không nhất định, Dương gia cùng Đông Phương gia vốn chính là quan hệ thông gia.

    Triệu Nguyên Ích nhếch miệng nói.

    Triệu Nguyên Thần không nói gì, trong nội tâm kỳ thật cũng rất lo lắng, dù sao Dương gia cùng Đông Phương gia thật là quan hệ thông gia, hai nhà từ xưa đến nay hợp tác rất gắn bó, có trời mới biết lần này có phải cũng là hai nhà bắt tay hợp tác, sau đó chia phần hay không.

    - Chúng ta tiến vào Hoàng Cung.

    - Đúng, hi vọng Càn Thanh Sơn có thể chống được đến Hoàng Cung, như vậy chúng ta còn có cơ hội.

    Triệu Nguyên Ích nói.



    Cửa hoàng cung.

    Càn Vô Cực hét lớn:

    - Nhanh, nhanh lên.

    Lúc này lòng của hắn đã níu chặt, hận không thể mình sinh thêm hai cái chân, đây chính là sự tình quan hệ tới tánh mạng, nếu chậm một chút mà nói, mạng nhỏ sẽ ném đi, vì tánh mạng của mình an toàn, Càn Vô Cực bộc phát ra tiềm lực vô hạn, tu vị vậy mà từ Vũ Sư lục giai tiến nhập thất giai, đạt đến Vũ Sư hậu kỳ.

    Mà lúc này hai người đang truy đuổi xác thực tức giận không thôi.

    - Đáng giận, đám hỗn đản kia.

    Dương Vô Hối tức giận không thôi, mắt thấy sắp đuổi tới Càn Vô Cực, lại xuất hiện một đội thị vệ, những thị vệ này tu vị không kém, đều là cảnh giới Vũ Vương, tuy kém rất xa Võ Thánh, nhưng lại kết thành trận pháp, hao phí bọn hắn không ít thời gian.

    Lúc này Dương Vô Địch chạy đến.

    - Lão Tứ, lão Thất, các ngươi như thế nào còn ở nơi này, tiểu tử kia đâu?

    - Chạy vì phía hoàng cung rồi.

    - Cái kia còn không mau truy.

    Dương Vô Địch căm tức, lão Tứ cùng lão Thất này hành sự bất lực, một Vũ Sư nho nhỏ rõ ràng không có bắt được, trong lòng của hắn như thế nào không giận, Thăng Tiên Lệnh này quan hệ đến Dương gia phát triển, không có là không được.

    - Đến rồi, đến rồi, rốt cục đã tới rồi.

    Mà Càn Vô Cực nhìn đại môn Hoàng Cung cách đó không xa, trong nội tâm đại định, chỉ kém vài bước nữa là đến, lúc đó sẽ an toàn.

    - Người nào dám xông vào hoàng cung đại nội.

    - Mắt chó của ngươi mù hả, không nhìn rõ ràng ta là ai?

    Trong nội tâm Càn Vô Cực rất biệt khuất, mình bị truy thảm rồi, mạng nhỏ thiếu chút nữa không có, cái thủ vệ chết tiệt này rõ ràng còn dám quát lớn mình, chán sống sao.

    - Vâng, Nhị Điện Hạ, Nhị Điện Hạ thứ tội.

    Hộ vệ kia vừa nhìn rõ ràng người tới, biết rõ mình đã gây họa, lần này đắc tội Nhị Điện Hạ, còn không biết hắn sẽ đối phó mình như thế nào. Nhưng hắn đâu tinh tường, lúc này Càn Vô Cực làm sao có thể có tâm tư dừng lại, đằng sau là bọn người Dương Vô Hối, trừ khi muốn chết còn không sai biệt lắm.

    - Hừ, ngày khác lại thu thập ngươi.

    Nói xong nhanh chóng tiến vào Hoàng Cung.

    Mà lúc này song phương Dương Vô Địch cùng Triệu Nguyên Thần mới khó khăn lắm chạy đến.

    - Đáng chết, rõ ràng tiến vào hoàng cung rồi.

    Dương Vô Địch thầm mắng.

    - Dương huynh, chúng ta làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta trước hợp tác, đợi sau khi cầm được Thăng Tiên Lệnh, chúng ta lại luận bàn, như vậy như thế nào?

    Triệu Nguyên Thần nhìn bọn người Dương Vô Địch nói.

    - Tốt, như vậy chúng ta trước hết giết sát nhập Hoàng Cung, đợi đạt được Thăng Tiên Lệnh, chúng ta lại đấu tiếp.

    Dương Vô Địch nhẹ gật đầu, hắn cũng biết, Hoàng Cung này cũng không phải dễ dàng xông vào như vậy, cao thủ như mây không nói, Hoàng Cung này còn có Càn gia Lão Tổ Càn Chấn Thiên lưu lại Càn Khôn đại trận, cái đại trận này không phải chuyện đùa, không phải người bình thường có thể phá, trừ khi hai nhà liên thủ, bằng không thì căn bản không có cơ hội.

    - Tốt, như vậy chúng ta giết vào.

    - Giết đi vào.

    Triệu Dương hai nhà hùng hổ lao về phía Hoàng Cung.

    - Người nào cả gan dám xông vào Hoàng Cung, không biết đây là tử tội sao?

    - Thật sự là phiền toái, chết đi.

    Triệu Nguyên Thần chém ra một chưởng, hộ vệ kia lập tức bị đánh bay đến trên tường, đầu vỡ tan, chết không thể chết lại.

    . . .

    Bắc môn, đường về Vương gia.

    - Đông Phương Bất Tử.

    Vương Bá Thiên nhìn người tới thầm nghĩ không ổn, lai giả bất thiện a.

    - Vương Bá Thiên, giao phù trận ra đây? Lần này các ngươi đi không được.

    Sau lưng Đông Phương Bất Tử lại đi ra hai người, mỗi người đều là Võ Thánh, mà Đông Phương Bất Tử đã đạt đến Võ Thánh Đại viên mãn.

    - Đông Phương Bất Tử, ngươi. . . các ngươi cũng quá vô sỉ đi à nha?

    Vương Bá Thiên tức giận không thôi, ba người trước mắt gần như có thể nói là ba người mạnh nhất Đông Phương gia rồi, bọn hắn đều xuất động, hiển nhiên là nguyện nhất định phải có trận phù kia:

    - Chẳng lẽ ngươi không sợ Vương gia ta trả thù sao?

    - Ngươi chết không có người biết, nói sau, cho dù truyền đi thì như thế nào, chẳng lẽ Đông Phương gia ta còn có thể sợ Vương gia ngươi hay sao? Vương gia ta còn thật không có nhìn ở trong mắt.

    Đông Phương Bất Tử lạnh lùng nói ra.
     
    Đỗ Tùng Lâm, voquan and canthi like this.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG
    Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong


    Chương 45: Cuộc chiến phù trận, bất tử chân thân. (2)


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯)





    - Ngươi. . . Các ngươi ngăn trở bọn hắn cho ta.

    Vương Bá Thiên biết rõ, ngạnh kháng là không được, chỉ có một đường chạy trốn may ra có thể kịp thời chạy trở về gia tộc, mà những thủ hạ bên cạnh mình mạnh nhất cũng không quá đáng là Vũ Đế mà thôi, muốn chiến thắng, quả thực là nói chuyện hoang đường viển vông, duy nhất có thể trông cậy vào chính là bọn họ có thể ngăn cản Đông Phương Bất Tử chốc lát, cho dù là thời gian mấy cái hô hấp cũng có thể.

    Toàn lực chạy tới, tốc độ Võ Thánh cũng không phải người bình thường có thể so sánh, lập tức hóa thành một đạo cuồng phong, bôn tập mà đi.

    - Chạy đi đâu.

    Đông Phương Bất Tử chợt quát một tiếng, nếu như ba Võ Thánh còn để cho hắn chạy mà nói, như vậy cũng nên vứt mặt mũi đi được rồi?

    - Bất Tử Quyết… Bất Tử Triền Nhiễu.

    Bất Tử Quyết là tâm pháp mạnh nhất của Đông Phương gia tộc, uy lực vô cùng, tu luyện đến mức tận cùng có thể đạt tới Bất Tử Bất Diệt, mấy ngàn năm qua, Đông Phương gia tộc là nương theo Bất Tử Quyết đứng ngạo nghễ trên Sùng Vũ đại lục.

    Vương Bá Thiên kinh hãi, nếu như bị cuốn lấy, khẳng định sẽ trốn không thoát, hắn quyết định thật nhanh, quay người lại, hai đấm xuất kích:

    - Bá Thiên quyền… Bá Thiên tuyệt địa.

    Quyền quang thoát ly, kình phong ào ào lao nhanh, uy thế kia có thể hủy thiên diệt địa, hư không không ngừng bạo liệt nổ tung, hắn cũng không có xem một quyền kia tác dụng như thế nào, lập tức phi thân chạy tới, mượn cơ hội thoát khỏi nơi đây, nói giỡn sao, lúc này không đi, chờ đến khi nào, chỉ cần tới được địa bàn Vương gia, khi đó sẽ không còn e sợ.

    - Đáng chết, ngươi chạy trốn được sao?

    - Bất Tử Quyết… Vạn Lý Truy Tung, độn cho ta.

    Đông Phương Bất Tử vừa hóa giải quyền kình xong, thấy Vương Bá Thiên đi xa, hét lớn một tiếng, thi triển ra Vạn Lý Truy Tung bên trong Bất Tử Quyết, tốc độ cực nhanh, lập tức đuổi tới.

    Sắc mặt Vương Bá Thiên tái nhợt, Đông Phương Bất Tử này quá biến thái rồi, tu vi Võ Thánh Đại viên mãn, Bất Tử Thần Công cực kỳ quỷ dị, trốn không thể trốn.

    - Giao phù trận ra, tha ngươi khỏi chết.

    Đông Phương Bất Tử nhìn Vương Bá Thiên lạnh lùng nói.

    - Ngươi muốn chiến liền chiến, Vương Bá Thiên ta quyết không khuất phục, trong đời ta không có hai chữ đầu hàng.

    Vương Bá Thiên hừ lạnh một tiếng, xuất ra một vật:

    - Phù trận, lên.

    - Bất Tử Quyết… Yên Diệt.

    Đông Phương Bất Tử vung một tay lên, đánh ra một đạo ô quang quỷ dị, đạo ô quang kia phá không mà bay, chỉ chớp mắt liền đụng vào phía trên phù trận kia, phù trận kia run rẩy vài cái, sau đó khôi phục như thường, Đông Phương Bất Tử biến sắc, không nghĩ tới cái phù trận này thật sự lợi hại như vậy, chặn được một kích của mình, nếu như không có phù trận, một kích này tuyệt đối có thể lấy mạng của hắn, một chiêu Yên Diệt này, tuy nhìn xem chỉ là một đạo ô quang không có đặc biệt gì, nhưng uy lực rất mạnh, coi như là Võ Thánh Đại viên mãn cũng không dám khinh thị, mà phù trận kia rõ ràng đơn giản ngăn trở, có thể thấy được phù trận này quả nhiên là hàng thật giá thật.

    Mà Vương Bá Thiên ở trong phù trận nhẹ nhàng thở ra, Bất Tử Quyết của Đông Phương Bất Tử này thật sự là quá kinh khủng, quá quỷ dị, huống hồ tu vi của hắn đã đạt đến cảnh giới Đại viên mãn, mình là tuyệt đối không có thể chiến thắng, thậm chí ngay cả khả năng chạy trốn cũng không có, may mắn có phù trận, bất quá cái phù trận này tiêu hao cũng quá lớn, một kích này gần như hao tổn đi một phần năm chân khí của mình, nếu như lại đến vài cái, chân khí của mình sẽ khô kiệt, đến lúc đó chèo chống không được phù trận, vẫn là mặc người chém giết. Trong nội tâm hắn dị thường khẩn trương.

    Hi vọng bọn hắn sẽ không điên cuồng công kích, Vương Bá Thiên âm thầm lo lắng, chỉ cần mình có thể chèo chống một phút đồng hồ là được rồi, chỉ một phút đồng hồ mà thôi, đến lúc đó viện binh Vương gia có thể đuổi tới, khi đó sẽ không cần lo lắng nữa.

    - Ta cũng không tin phá không được cái mai rùa này.

    Đông Phương Bất Tử tức giận, không hề thi triển kỹ pháp, mà là trực tiếp sử dụng chân khí hùng hồn bá đạo của mình mình, một quyền trực tiếp oanh kích lên trên phù trận.

    - Phanh. . .

    Từng đạo cương phong nhấc bay đá xanh dưới chân lên, cuồng phong gào thét, hư không không ngừng vặn vẹo sịp đổ xuống. Khắp nơi một mảnh bừa bộn, có thể thấy được một quyền này của Đông Phương Bất Tử uy lực to lớn như thế nào.

    Bụi mù tan hết, phù trận kia y nguyên như lúc ban đầu, tựa hồ một kích kia chưa từng có xuất hiện, nếu không phải bốn phía một mảnh bừa bộn, hỗn loạn không chịu nổi, căn bản nhìn không ra phù trận kia là bị công kích qua.

    Đông Phương Bất Tử kinh hãi, một quyền này là ngưng tụ bảy thành công lực toàn thân, rõ ràng còn phá không được phòng ngự của hắn, cái phù trận này quá biến thái rồi, nhất định phải đạt được phù trận này, đã có nó, mình có thể càng tiến một bước, đối mặt Võ Thánh Đại viên mãn khác gần như ở vào thế bất bại rồi.

    Hắn lại không biết Vương Bá Thiên ở trong phù trận lại khổ không thể tả, một kích vừa rồi kia tuyệt đối là vượt ra khỏi hắn thừa nhận, một kích kia, dĩ nhiên tiêu hao năm thành công lực của hắn, hiện tại Vương Bá Thiên có thể nói là nỏ mạnh hết đà, nếu như lại đến hai lần, phù trận sẽ bị phá, tuy phù trận này cường đại, nhưng tiêu hao cũng lớn.

    - Đông Phương Bất Tử, ngươi rất lợi hại, ta không thể không thừa nhận, bất quá trong thời gian ngắn ngươi tuyệt đối không có khả năng đánh vỡ phù trận này, Vương đại ca của ta rất nhanh sẽ chạy đến, đến lúc đó ngươi muốn chiếm được tiện nghi, đó là không có khả năng, phù trận mở ra, ta đã ở vào thế bất bại.

    Vương Bá Thiên nói chuyện cương khí mười phần, kỳ thật trong nội tâm lại bồn chồn, nếu như Đông Phương Bất Tử nổi điên mà nói, cái kia thật sự là chết không có chỗ chôn, đánh bạc, Vương Bá Thiên đánh bạc, thắng mình có thể đơn giản ly khai, thua, lưu lại phù trận cùng tánh mạng.

    Đông Phương Bất Tử giận điên người, mình đường đường Võ Thánh Đại viên mãn, rõ ràng bị một gia hỏa ngay cả Võ Thánh trung kỳ còn chưa tới uy hiếp, hắn như thế nào chịu đựng được:

    - Ngươi muốn chết, Vương Bá Đạo tới thì đã có sao, hừ, Đông Phương Bất Tử ta cũng không sợ hắn, coi như là con rùa đen của gia tộc các ngươi đến, ta cũng không sợ.

    Khuôn mặt Vương Bá Thiên run rẩy, thầm nghĩ trong lòng không tốt, biến khéo thành vụng rồi.

    - Xem ta phá phù trận này, Bất Tử chân thân.

    Thân hình Đông Phương Bất Tử biến đổi, hóa thành Cự Nhân cao ba mét, trong tay cầm Trường Đao màu đen, uy phong lẫm lẫm, Vương Bá Thiên thấy thế trong nội tâm không khỏi sợ hãi, cái này thực thua rồi a, Đông Phương Bất Tử này đã nổi điên sử dụng tuyệt chiêu, tuyệt kỹ Đông Phương gia, Bất Tử chân thân này uy lực vô cùng, có di sơn đảo hải chi công, tuy nói khoa trương chút ít, nhưng hôm nay Đông Phương Bất Tử đạt đến Võ Thánh Đại viên mãn, lại sử dụng Bất Tử chân thân mà nói, thậm chí có thể chống được một kích của Vũ Thần, có thể thấy được hắn cường hoành.



     
    voquan and canthi like this.
  3. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872
    HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG
    Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong


    Chương 46: Huyết nhuộm Hoàng Cung. (1)


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯)





    Bất Tử Chân Thân, Trường Đao giơ lên, cao cao rơi xuống, tốc độ nhìn như chậm chạp, nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng bàng bạc, đủ để Khai Sơn liệt địa.

    - Phanh. . . Phanh. . .

    Lưỡi đao cùng phù trận đụng vào nhau, nhấc lên khí lãng khổng lồ, bốn phía lập tức bị ảnh hướng đến, phòng ốc san sát bị xốc lên. Mà cái phù trận kia cũng tùy theo bị công phá.

    - PHỐC. . .

    Vương Bá Thiên phun ra một búng máu, sắc mặt tái nhợt, phù trận vừa vỡ, hắn liền bị cắn trả, cộng thêm chân khí hao tổn, đã là nỏ mạnh hết đà, hoàn cảnh đã ở vào dầu hết đèn tắt.

    - Hừ, phù trận thì như thế nào, tuy cường đại, nhưng ngươi không được, quá yếu.

    Chân thân vừa thu lại, Đông Phương Bất Tử đứng thẳng ở trước mặt hắn, nhìn xem Vương Bá Thiên, âm thanh lạnh lùng nói.

    - Đông Phương gia, Đông Phương Bất Tử, cuối cùng có một ngày, Vương gia ta sẽ tìm ngươi thu hồi lại hết thảy.

    Vương Bá Thiên lại nở nụ cười, tiếng cười càng lúc càng lớn:

    - Bá Thiên quyền… dùng tánh mạng ta làm dẫn, Bá Tuyệt Thương Khung.

    Nghe được thanh âm, Đông Phương Bất Tử thầm nghĩ không tốt, một chiêu thiêu đốt tánh mạng của Võ Thánh, há có thể khinh thường, vội rút lui thân về phía sau, một mét, 10m, 30m, vẫn tránh không kịp, Đông Phương Bất Tử đánh ra liên tục hai quyền.

    - Bất Tử Quyết… Bất Tử Chân Thân.

    - Bất Tử Quyết… Bất Tử Triền Nhiễu.

    Khí lãng cường bạo từ một quyền của Vương Bá Thiên ầm ầm lao tới, uy thế kia đủ hủy thiên diệt địa, trong phương viên nửa dặm, tất cả đều ầm ầm sụp đổ. Có thể nói hôm này là đại kiếp nạn của kinh đô Càn Nguyên quốc, rất nhiều khu vực đều bị san bằng, người bị chết lan không cách nào thống kê, có thể nói máu chảy thành sông.

    - Phanh. . .

    Sau khi kịch liệt va chạm, Vương Bá Thiên cũng đứt khí bỏ mình, cũng mất đi cơ hội chuyển thế đầu thai của mình, vĩnh viễn biến mất trong thiên địa.

    Lúc này Đông Phương Bất Tử chật vật đứng lên, đầy người máu đen, một kích này làm cho hắn bị nội thương không nhẹ, dù sao phá vỡ phù trận đã tiêu hao quá nhiều năng lượng, bằng không thì một kích kia không đủ để cho hắn bị thương nặng như vậy.

    Mà lúc này Đông Phương Bất Diệt, cùng Đông Phương Bất Phá cũng chạy tới, nhìn bộ dạng Đông Phương Bất Tử chật vật, vội hỏi:

    - Đại ca, ngươi không sao chớ?

    - Không có việc gì, chúng ta đi.

    Sau khi cầm lấy phù trận kia, liền quay người ly khai.

    Ba người đi không lâu sau, một thân ảnh hiện ra ở địa phương vừa giao chiến, người này đúng là Vương Bá Đạo, Vương gia Gia Chủ, tu vi Võ Thánh Đại viên mãn.

    - Nhị đệ, Nhị đệ.

    Vương Bá Đạo ôm lấy thi thể Vương Bá Thiên, trong mắt hiện lên hận ý trùng thiên:

    - Đông Phương Bất Tử, ta muốn Đông Phương gia ngươi nợ máu phải trả bằng máu.

    . . .

    Hoàng Cung.

    - Chết, người nào ngăn ta… chết.

    Bọn người Dương Vô Địch, Triệu Nguyên Thần một đường giết vào, ra tay không chút lưu tình.

    - Dương Vô Địch, Triệu Nguyên Thần, các ngươi giết đã đủ chưa.

    Một thanh âm già nua vang lên.

    - Lão bất tử Càn gia?

    Bọn người Dương Vô Địch và Triệu Nguyên Thần nhìn nhau, đều là vẻ mặt ngưng trọng, bốn đại gia tộc sở dĩ không dám diệt Càn gia, chính là vì lão bất tử kia tồn tại, nếu như không phải hắn, Càn gia sớm đã bị tiêu diệt ngàn năm rồi.

    - Thối lui, bằng không thì chết.

    Thanh âm bá đạo, liều lĩnh, thực lực lão bất tử Càn gia này vô cùng cường đại, một chân đã bước vào Vũ Thần chi cảnh, Võ Thánh Đại viên mãn bình thường cũng không phải đối thủ.

    Chiến, hay là lui? Đây là một lựa chọn khó xử rồi.

    - Chiến, hôm nay Dương Vô Địch ta muốn nhìn xem, lão bất tử ngươi có năng lực gì, nhìn xem người nửa chân đạp đến Vũ Thần chi cảnh mạnh như thế nào.

    Dương Vô Địch lập tức cầm chặt trường thương, đây là Lê Hoa thương, Cực phẩm Linh khí.

    Dương Vô Địch như thế, Triệu Nguyên Thần cũng không cam chịu yếu thế, trường kiếm nơi tay, Trảm Không Kiếm run lên, cũng là Cực phẩm Linh khí. Mọi người khác cũng đồng dạng lấy ra vũ khí từng người, chân khí bắt đầu khởi động, đại chiến hết sức căng thẳng.

    - Đạp đạp, đạp đạp.

    - Thanh âm gì?

    - Không tốt, này là quân đội, chết tiệt, đây là cấm vệ quân.

    Dương Vô Địch thầm mắng, nghe thanh âm này, đội quân kia tuyệt đối không dưới một vạn người, mà một vạn cấm vệ quân đó là khái niệm gì, tuy ở trong mắt bọn hắn chỉ là gà đất chó kiểng không chịu nổi một kích, nhưng đây chính là một vạn cấm vệ quân võ trang đầy đủ, hơn nữa rất có thể sẽ có tên nỏ quân dụng, đó cũng không phải là đùa giỡn, tuy nhiều Võ Thánh như vậy có thể chiến thắng, nhưng đằng sau còn có một lão bất tử tu vi khủng bố, lúc này Thăng Tiên Lệnh chỉ sợ đoạt không được nữa.

    - Đi, hiện tại gần đi.

    Lúc này Triệu Nguyên Thần hô.

    - Rút lui.

    Vừa dứt lời, quả nhiên là một đại đội cấm vệ quân, còn mang theo tên nỏ quân dụng cỡ lớn.

    Chỉ nghe thấy tên tướng quân đang mặc áo giáp kia, uy phong bát diện vung tay lên, lớn tiếng nói:

    - Bắn cho ta, bắn chết bọn hắn.

    Trong lòng Dương Vô Địch giận dữ, quát to:

    - Muốn chết.

    Trường thương quét qua, lập tức có mấy người bị kình phong chém thành hai nữa, tràng diện cực kỳ máu tanh, mà trường kiếm của Triệu Nguyên Thần cũng không có làm cảnh, hình thành một vòng xoáy vô hình, đem tất cả mũi tên phản xạ trở về.

    - Người nào ngăn ta, chết.

    Một dãy tám người, một đường giết ra, tử thương vô số.

    Tướng quân kia thấy tình huống như vậy, hai mắt đỏ thẫm, tu vị những người này quá cường hãn, một vạn cấm vệ quân này chỉ sợ còn thu thập không được bọn họ. Bất quá lúc này bọn hắn đã giết đỏ cả mắt rồi.

    - Tên nỏ, tên nỏ, đều phóng cho ta, phóng, bắn chết bọn hắn.

    - Ngây thơ, ngây thơ.

    Dương Vô Địch cười lạnh một tiếng:

    - Phách Không chưởng, chúng ta đi.

    . . .

    Trong hoàng cung.

    - Lão Tổ tông, ngài như thế nào thả bọn hắn đi ?

    Càn Vô Cực khó hiểu, nhìn lão giả trước mặt nói.

    - Ngươi còn yếu, đồ vật không biết còn rất nhiều.

    Lão giả thở dài, nhìn cái hộp trong tay, vỗ nhẹ nhẹ nói:

    - Vì cái Thăng Tiên Lệnh này, Càn gia ta trả giá nhiều lắm.

    Một quả Thăng Tiên Lệnh này lại để cho hoàng thất nguyên khí đại thương, không chỉ mất đi một trăm triệu lượng Hoàng Kim, cũng đã mất đi hai vị Võ Thánh, cao thủ Võ Thánh trong hoàng thất, vốn đã không nhiều lắm, hôm nay mất đi hai vị, so với mất đi một trăm triệu lượng Hoàng Kim kia còn muốn làm cho lão giả thịt đau, đây chính là cao thủ cấp bậc Võ Thánh, bồi dưỡng một Võ Thánh phải hao phí vô số tâm tư, hôm nay hoàng thất nhân tài tàn lụi, muốn bồi dưỡng được một Võ Thánh nói dễ vậy sao.

    Bất quá đáng được ăn mừng chính là, Thăng Tiên Lệnh rốt cục đã đắc thủ rồi, sau khi khởi động, ba ngày sau sẽ có người Huyền Cơ Môn đến tiếp.

    Đến lúc đó Càn gia ở Huyền Cơ Môn có một gã Chân truyền đệ tử, như vậy Càn gia liền có thể lần nữa huy hoàng, tái hiện Càn Nguyên quốc hiển hách thần uy, bốn đại gia tộc, bất quá chỉ là gà đất chó kiểng mà thôi.

     
    voquan and canthi like this.
  4. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872
    HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG
    Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong


    Chương 47: Huyết nhuộm Hoàng Cung. (2)


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯)





    Ban đêm...

    Mưa to như trút nước rửa toàn bộ Đô thành, hết thảy dấu vết đều ở trong cơn mưa kia mà hầu như không còn, giống như trời xanh rơi lệ, xót thương cho phàm nhân vì một vật tầm thường mà chém giết máu chảy thành sông, cũng tựa như giọt nước mắt sót thương cho một vương triều gần tàn lụi.

    Một đêm này, Đông Phương gia cùng hoàng thất đã trở thành chủ nhân của phù trận cùng Thăng Tiên Lệnh, mà Vương gia tổn thất thảm trọng, mất đi một vị cao thủ Võ Thánh, nhưng cái gì cũng không có đạt được. Mà Đông Phương gia ở lần này là người lấy được lợi ích lớn nhất, một người không tổn hại, một phân tiền không ra, liền được phù trận giá trị ngàn vạn Hoàng Kim.

    . . .

    - Lão ca, ngươi nói lần này ai sẽ chiến thắng? Triệu gia, Dương gia, Đông Phương gia hay là hoàng thất cùng Vương gia?

    Dương Lỗi nhìn mưa to bên ngoài, lúc này lộ ra yên lặng đặc biệt.

    Triệu Viễn cười cười nói:

    - Bọn hắn ai cũng không có chiến thắng, chiến thắng chính là Tê Hồn Cốc.

    - Đúng vậy, ha ha, lão ca nói không sai, Tê Hồn Cốc quả nhiên lợi hại.

    Dương Lỗi nở nụ cười.

    Đát đát đát.

    Tiếng đập cửa vang lên.

    - Chuyện gì?

    - Triệu quản sự, đây là đồ vật ngươi muốn.

    Người nọ nói xong lập tức ly khai.

    Dương Lỗi thấy hắn tiến đến, nhân tiện nói:

    - Triệu lão ca, chuyện gì cho ngươi kinh ngạc như thế?

    - Hoàng thất cuối cùng bảo trụ được Thăng Tiên Lệnh, bất quá. . . chết hai vị Võ Thánh.

    Triệu Viễn ngồi xuống, sau đó từ từ nói ra.

    - Hoàng thất rõ ràng bảo trụ được Thăng Tiên Lệnh, thật lợi hại.

    Dương Lỗi không khỏi kinh ngạc, bốn đại gia tộc cũng không có một phương là đèn đã cạn dầu, thực lực khủng bố, vì cái Thăng Tiên Lệnh này nhất định sẽ là khuynh sào xuất động, liều lĩnh vô cùng.

    - Chớ xem thường hoàng thất, lão gia hỏa trong hoàng cung kia rất lợi hại?

    Triệu Viễn nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra.

    Dương Lỗi dừng một chút hỏi tiếp:

    - Như vậy bốn đại gia tộc thì sao? Tình huống bốn đại gia tộc như thế nào?

    - Dương lão đệ ngươi hẳn là người Dương gia?

    Lúc này Triệu Viễn không có trả lời vấn đề, mà là ngoắc ngoắc nhìn Dương Lỗi.

    Cuối cùng Dương Lỗi vẫn là gật đầu.

    - Quả là thế, nếu như không phải đại gia tộc, như thế nào bồi dưỡng được thiên tài như Dương lão đệ ngươi.

    Triệu Viễn không khỏi thổn thức nói.

    - Triệu lão ca, ngươi cũng đừng trêu chọc ta, tuy ta xem như người Dương gia, nhưng đối với Dương gia, ta là không có chút hảo cảm nào.

    Dương Lỗi cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói:

    - Chắc hẳn lão ca cũng đã được nghe nói đến Tam Thiếu phế vật của Uy Vũ Vương phủ chứ?

    - Chẳng lẽ ngươi là…

    - Đúng vậy, ta chính là tên phế vật trong miệng bọn họ.

    Dương Lỗi ngữ khí thản nhiên nói, tựa hồ chuyện này cùng hắn không hề liên quan.

    - Ha ha, phế vật, ta xem bọn hắn mới là phế vật, lại còn nói Dương lão đệ là phế vật.

    Triệu Viễn cười ha hả:

    - Bất quá, Dương lão đệ ngươi che dấu đủ sâu.

    - Hi vọng lão ca ngươi có thể bảo trụ bí mật này, chớ nói ra ngoài.

    Dương Lỗi nhìn Triệu Viễn, ngữ khí rất nghiêm túc nói ra.

    - Ta sẽ không nói ra, điểm ấy Dương lão đệ ngươi tuyệt đối có thể yên tâm, điểm danh dự ấy ta vẫn phải có, lão Triệu ta không phải bà tám.

    Triệu Viễn vỗ ngực nói.

    - Bất quá lão ca, ngươi kỳ thật cũng không chỉ là một quản sự đơn giản như vậy a?

    Lúc này Dương Lỗi cũng không giữ lại, hỏi nghi hoặc trong lòng mình, Triệu Viễn này kỳ thật cũng rất thần bí, một quản sự mà thôi, có thể biết nhiều tin tức như vậy, nếu quả thật chỉ là một quản sự nho nhỏ, sao có quyền lợi cấp Chí Tôn tạp? Rất hiển nhiên không có khả năng.

    - Dương lão đệ ngươi ánh mắt như đuốc, chủ nhân Trường Phong thương hội này họ Triệu.

    - Thì ra là thế.

    Dương Lỗi cũng là người thông minh, người thông minh thường thường chỉ cẩn lộ một chút sẽ hiểu, không cần làm ra quá nhiều giải thích:

    - Đúng rồi, lão ca, vừa rồi lão ca còn chưa nói tình huống của bốn đại gia tộc như thế nào?

    - Lão đệ lo lắng Dương gia?

    - Không có.

    Dương Lỗi lắc đầu:

    - Dương gia cùng ta vô can, chỉ là hiếu kỳ mà thô.

    Thật ra này cũng không phải lời nói thật của Dương Lỗi, tuy hắn không có hảo cảm gì với Dương gia, bất quá trong khoảng thời gian thực lực của hắn còn nhỏ yếu, nương theo bóng mát của Dương gia, làm một ít việc sẽ thuận tiện hơn, thậm chí sẽ an toàn hơn một ít. Nếu như trong chuyện này Dương gia tổn thất thảm trọng, như vậy cũng không phải là điều hắn muốn.

    Triệu Viễn mỉm cười, không có dây dưa ở vấn đề này, mà chỉ nói:

    - Bốn đại gia tộc, Dương gia, Triệu gia, Đông Phương gia không hư hao chút nào, mà Vương gia Vương Bá Thiên chết, phù trận không giữ được.

    Dương Lỗi chấn động.

    - Phù trận của Vương gia rõ ràng bị đoạt rồi, là ai có phách lực lớn như vậy?

    - Đông Phương gia, Đông Phương Bất Tử.

    - Đông Phương gia không phải chạy đi đoạt Thăng Tiên Lệnh sao? Như thế nào sẽ đi đoạt phù trận? Chẳng lẽ là Vương gia ở thời điểm đoạt Thăng Tiên Lệnh, chống lại cùng Đông Phương gia sao?

    Dương Lỗi suy đoán nói.

    - Không phải, Đông Phương gia không có đi cướp đoạt Thăng Tiên Lệnh, mục tiêu của bọn hắn là phù trận của Vương gia, Vương Bá Thiên kia là kẻ đần, cho rằng ba đại gia tộc chỉ nhằm vàoThăng Tiên Lệnh, lại không nghĩ rằng bị Đông Phương Bất Tử theo dõi.

    Triệu Viễn giải thích nói:

    - Đông Phương gia cùng Dương gia vốn chính là quan hệ thông gia, hai nhà liên hợp, Dương gia đi lấy Thăng Tiên Lệnh, mà Đông Phương gia đi lấy phù trận, nhưng không nghĩ tới Thăng Tiên Lệnh cuối cùng vẫn là rơi vào trong tay hoàng thất, quân cờ chênh lệch một bước, mà phù trận lại thật sự rơi xuống trong tay Đông Phương Bất Tử, đã có phù trận, Đông Phương Bất Tử phía dưới Vũ Thần có thể nói vô địch rồi.

    - Cái phù trận kia thực cường đại như vậy sao, chẳng lẽ không có bất kỳ khuyết điểm nào? Nếu như không có khuyết điểm mà nói, chủ nhân phù trận kia như thế nào lại lấy ra đấu giá?

    Dương Lỗi khó hiểu hỏi, trong lòng hắn tinh tường, phù trận này nếu quả thật không có nhược điểm mà nói, phù trận này chắc chắn sẽ không tùy ý lấy ra bán đấy.

    - Tự nhiên là có, cái kia chính là lúc sử dụng tiêu hao năng lượng cực lớn, cho nên thúc dục phù trận tối thiểu nhất cần cảnh giới Vũ Hoàng, hơn nữa Vũ Hoàng cảnh giới chỉ có thể thúc dục ba lượt, sau ba lượt sẽ bất lực rồi, có thể thấy được phát động cái phù trận này cần có năng lượng khổng lồ ra sao, đương nhiên nếu như cái phù trận kia cho lão đệ ngươi, hoàn toàn không cần lo lắng rồi, dùng thập thành đan vô cùng, hoàn toàn có thể thiêu đốt đan dược để thúc dục.

    Dương Lỗi cười cười, lại không để ý, một bộ phù trận mà thôi, sau này mình hoàn toàn có thể tự luyện chế.

    - Đúng rồi, lão ca có đan phương Hồi Khí Đan hay không?

    Dương Lỗi nhớ tới một chuyện, nếu như có đan phương Hồi Khí Đan mà nói, như vậy ở trên gia tộc Đại tỷ thí gần như ở vào thế bất bại rồi.

    Triệu Viễn nhăn mày lại:

    - Hồi Khí Đan, Hồi Khí Đan này là căn bản của Triệu gia, muốn lấy đến đan phương Hồi Khí Đan, khó. . . khó. . .
     
    voquan and canthi like this.
  5. OnePiece

    OnePiece Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    27/8/14
    Bài viết:
    3,004
    Được thích:
    5,872
    HỆ THỐNG TU LUYỆN TOÀN NĂNG
    Tác giả: Lãm Nguyệt Thu Phong


    Chương 48: Thiết Bố Sam, Trọng Lực Phù. (1)


    Nguồn: Vipvandan
    (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Sói Già †¸.•'´¯)¸.•'´¯)





    - Nếu quá khó khăn thì thôi vậy.

    Dương Lỗi nghe vậy nói, Hồi Khí Đan này là đan dược Huyền giai cửu phẩm, mình muốn luyện chế cũng không nhất định có thể đơn giản thành công, xác xuất thành công kia đoán chừng rất đáng thương.

    Triệu Viễn suy nghĩ một chút nói:

    - Đan phương Hồi Khí Đan là không có, bất quá có đan phương một loại đan dược công hiệu không sai biệt lắm, cũng hồi phục chân khí rất nhanh, gọi là Hồi Nguyên Đan, Hồi Nguyên Đan này là đan dược Huyền giai tứ phẩm, công hiệu so với Hồi Khí Đan thì kém một ít, nhưng luyện chế so với Hồi Khí Đan còn khó khăn hơn.

    Con mắt Dương Lỗi sáng ngời, Hồi Nguyên Đan này chẳng phải là rất tốt sao, phẩm cấp tương đối thấp mà nói, như vậy đối với mình luyện chế sẽ dễ dàng một chút, nhưng. . . nhưng vì cái gì Triệu Viễn còn nói, luyện chế Hồi Nguyên Đan tương đối khó khăn đây? Bất quá vô luận như thế nào, mình cũng không có lựa chọn khác rồi, Hồi Nguyên Đan, có đan phương là tốt rồi.

    - Vậy thì tốt, Triệu lão ca, ta muốn đan phương Hồi Nguyên Đan kia.

    - Ta sẽ cho người đưa tới.

    Triệu Viễn đứng người lên nói.

    . . .

    Ra khỏi Trường Phong thương hội, đi trên đường hắn mới hiểu được, vì cái gì Hồi Nguyên Đan này tuy là Huyền giai Tứ phẩm đan dược, so với Huyền giai cửu phẩm Hồi Khí Đan còn khó có thể luyện chế ra. Cũng là bởi vì hai loại dược liệu luyện chế Hồi Nguyên Đan kia so sánh đặc thù, một âm một dương, rất dễ tạc lô, cho nên mới đầu luyện chế cực không dễ dàng, bất quá đây đối với Dương Lỗi mà nói hoàn toàn không là vấn đề, có hệ thống luyện đan, hoàn toàn có thể đạt tới khống chế tinh diệu.

    Trở lại tiểu viện, Dương Lỗi liền không thể chờ đợi được bắt đầu luyện chế Hồi Nguyên Đan, lại nói tiếp hiệu quả Hồi Nguyên Đan này cũng không chênh lệch Hồi Khí Đan bao nhiêu, thậm chí đối với người dưới Vũ Vương cảnh mà nói, Hồi Nguyên Đan này còn tốt hơn một ít, không chỉ có thể khôi phục chân khí, còn có thể tiến hành ôn bổ kinh mạch.

    Tử Long Đỉnh.

    Thuật luyện đan.

    - Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thất bại, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công +100, điểm tích lũy +100, độ thuần thục tăng lên.

    Dương Lỗi lắp bắp kinh hãi, lần luyện chế đan dược này đã thất bại, nhưng điểm kinh nghiệm EXP lại cao dọa người, 10000 điểm kinh nghiệm EXP, dĩ vãng thất bại, điểm kinh nghiệm EXP mới 200 mà thôi, nhưng lần này, rõ ràng có 10000, chênh lệch to lớn. Dương Lỗi âm thầm suy tư, chẳng lẽ Hồi Nguyên Đan này có cái gì đặc thù hay sao? Nhất định là như vậy, bằng không thì luyện chế thất bại không có kinh nghiệm phong phú như vậy.

    Đã như vầy, như vậy luyện chế, thành công sẽ biết.

    Tiếp tục.

    Thuật luyện đan.

    Chân khí gia trì.

    - Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thất bại, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công + 100, điểm tích lũy +100, độ thuần thục tăng lên.

    Lại thất bại, lần thứ hai thất bại.

    Thuật luyện đan của mình đã đạt đến trung cấp, nhưng không nghĩ tới hai lần đều là thất bại, tựa hồ thời điểm mình luyện chế Địa Nguyên đan xác xuất thành công gần 40%, mà Hồi Nguyên Đan này so với Địa Nguyên đan cao hơn hai phẩm mà thôi. Nhưng luyện chế lại khó như vậy?

    Lại tiếp tục luyện chế.

    Thuật luyện đan.

    Lần thứ ba, lần thứ ba rõ ràng vẫn thất bại. Dương Lỗi hơi có chút ngồi không yên, lần lượt thất bại, như thế nào cũng sẽ có chút tâm phiền. Ngồi xuống, hít một hơi thật sâu ngẫm lại, mình có lẽ nên hối đoái một phần tâm pháp, có thể để cho tâm tình mình rất nhanh bình tĩnh trở lại, nếu như mà có, như vậy sẽ phi thường cần thiết.

    Bất quá Huyền Nguyên bí quyết không phải là không có thể? Thử vận hành một lát, trong nội tâm bình tĩnh rất nhiều, mặc dù hiệu quả không có tốt như trong tưởng tượng, nhưng dù sao cũng có chút hiệu quả.

    Năm phút đồng hồ sau, Dương Lỗi lại bắt đầu lần nữa.

    Thuật luyện đan.

    Chân khí gia trì.

    - Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thành công, điểm kinh nghiệm EXP +100000, giá trị khí công +1000, điểm tích lũy +1000, độ thuần thục tăng lên.

    - Đinh, chúc mừng người chơi đạt được Âm Dương chi khí.

    - Đinh, chúc mừng người chơi thăng cấp.

    Sau đó cảm thấy trong cơ thể nhiều hơn một cổ khí lưu, lúc nóng lúc lạnh, bất quá cảm giác hết sức thoải mái, cổ khí lưu kia cuối cùng ẩn núp ở trong chỗ sâu đan điền của mình.

    Âm Dương chi khí, lại là Âm Dương chi khí, vừa nghe nói cũng thuộc loại trâu bò, bất quá cụ thể là cái gì nhỉ? Chẳng lẽ bởi vì hai chủng dược liệu bên trong Hồi Nguyên Đan, một âm một dương, do đó để cho mình lĩnh ngộ Âm Dương chi khí? Dương Lỗi lại nghĩ tới thời điểm mình gặp được Bạch Tố Trinh, đây không phải là Âm Dương quả sao? Một âm một dương, có phải Âm Dương hai khí này, cùng Âm Dương quả kia cũng có liên hệ hay không? Hoặc là sau khi ăn vào Âm Dương quả sẽ có thể đạt được Âm Dương nhị khí? Nhưng ở bên trong tư liệu ghi lại, cũng không có cái thuyết pháp này. Ấn mở giải thích thuộc tính Âm Dương hai khí.

    Âm Dương chi khí:

    Thiên Địa sơ khai, Hỗn Độn hóa Âm Dương, Âm Dương nhị khí chính là điểm bắt đầu của Thiên Địa, được Âm Dương nhị khí có thể Tạo Hóa vạn vật.

    Dương Lỗi trợn tròn mắt, thuộc loại trâu bò a, tuyệt đối là thuộc loại trâu bò, được Âm Dương nhị khí có thể Tạo Hóa vạn vật, cái kia há không phải mình có thể thành Thần rồi sao, nhưng. . . nhưng mấu chốt của vấn đề là, Âm Dương nhị khí này mình căn bản không biết sử dụng như thế nào, Tạo Hóa vạn vật như thế nào, bất quá, tu vi mình quá kém, cũng không có khả năng Tạo Hóa vạn vật, muốn Tạo Hóa cũng là phải tìm nữ nhân xinh đẹp một chút, sau đó này nọ í é í é, cuối cùng là tạo hóa sinh ra một sinh mạng mới.

    Bất quá thứ này dù sao đối với mình không có chỗ xấu, hiện tại mình không thể sử dụng, nắm giữ Âm Dương nhị khí này cũng không có chỗ xấu, chờ sau này mình cường đại lại nghĩ cách sử dụng cũng không muộn.

    Bất quá bất kể như thế nào, Hồi Nguyên Đan này là luyện chế ra được rồi, hơn nữa đẳng cấp tăng lên lần nữa, mình nguyên lai là Vũ Sư tứ giai, hiện tại tiến vào đến Vũ Sư ngũ giai, tốc độ tu luyện này tuyệt đối là chưa từng có ai.

    Hồi Nguyên Đan:

    Huyền giai Tứ phẩm, có thể hồi phục chân khí, thể lực rất nhanh.

    Lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, Hồi Nguyên Đan này căn bản không có cái gì khác nhau, không có gì kỳ quái, nhưng vì cái gì điểm kinh nghiệm EXP sẽ cao như vậy?

    Như thế mình lại luyện chế một lần.

    Thuật luyện đan.

    Chân khí gia trì.

    - Đinh, luyện chế Hồi Nguyên Đan thành công, điểm kinh nghiệm EXP +10000, giá trị khí công +100, điểm tích lũy +100.

    Lại để cho Dương Lỗi kinh ngạc chính là, lần này điểm kinh nghiệm EXP lại chỉ có 10000, cùng lúc trước 100000 kém gấp 10 lần. Chẳng lẽ là nguyên nhân mình đã lấy được Âm Dương nhị khí? Bất quá thời điểm mình luyện đan, từ trong lò đan truyền ra một cổ khí lưu, rất yếu ớt, nhưng vẫn để cho Dương Lỗi cảm thấy, cũng dung nhập đến bên trong Âm Dương nhị khí ẩn núp trong Đan Điền kia.
     
    Đỗ Tùng Lâm, voquan and canthi like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.