FULL  Hài  Dị Giới Linh Vực - Free 1165 - Nghịch Thương Thiên

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. thatanhquytu321

    thatanhquytu321 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    31/1/12
    Bài viết:
    960
    Được thích:
    2,124
    Re: Linh Vực - Nghịch Thương Thiên

    Linh Vực
    Tác giả: Nghịch Thương Thiên
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách
    Dịch và biên tập: GLOMED
    === oOo ===

    Chương 263: Quay lại!




    Trên không trung của toà thành, Tống Đình Ngọc thân vận thất thải nghê hồng, từ trong ống tay áo một dải sáng lập loè gắn băng nơ đang vũ động như rồng bay rắn cuộn, thần quang rực rỡ tươi đẹp nhưng lại che dấu chấn động năng lượng mãnh liệt. Từng vòng sáng năm màu như những chiếc lồng năng lượng từ phía chân trời u ám giáng xuống dưới toà thành.

    Bị ba quả Tịch Diệt Huyền Lôi oanh tạc, cả toà thành trấn trở nên tan hoang cơ hồ không còn nổi một toà phòng ốc nào còn nguyên vẹn. Từ trong đám phế tích nơi Phệ Hồn thú đang ẩn nấp, từng đám phân hồn diễn hoá thành vô số hung hồn ma vật không ngừng trùng kích, tụ tập ăn mòn linh hồn . Còn lúc này, gã chiến sĩ Giác Ma tộc trên tay cầm thanh Lang Nha bổng to và dài đang ngửa đầu về phía chân trời phát ra từng tiếng gào thét kinh thiên động địa.

    Cây Lang Nha bổng trên tay hắn được tạo nên bởi vô số mũi nhọn dữ tợn, từ đám gai nhọn này toát ra khí tức huyết tinh đậm đặc như được cô đọng bởi muôn ngàn tinh hồn oán hận thô bạo. Vừa gào thét hắn vừa vung vẩy cây bổng trong tay, từng sợi ma khí đen kịt từ đó tuôn ra cuồn cuộn như mây đen lan tràn hướng lên bầu trời.



    Những lồng sáng năm màu đang từ trên người Tống Đình Ngọc giáng xuống cùng ma khí cuồn cuộn va chạm giữa không trung lập tức truyền ra năng lượng xung kích vô cùng khủng bố , những chấn động xung kích này khuếch tán ra xung quanh thành trấn làm cho toà thành nát vụn ra giống như bị trăm ngàn thiên thạch oanh tạc.

    "Vù vù vù!"

    Ở trên không trung, những phân hồn Phệ Hồn thú đang không ngừng diễn hoá rồi chậm rãi ngưng kết thành bộ dạng một tinh hồn.Sau khi thành hình, tinh hồn này lập tức phối hợp cùng gã Giác Ma Tộc giằng co với Tống Đình Ngọc, nó phóng xuất ra những sợi linh hồn tà ác công kích tiêu diệt tinh thần ý thức của nàng.

    "Ngao GR...À..OOOO!!!"

    Tên Giác Ma tộc công kích hồi lâu vẫn không áp chế được Tống Đình Ngọc, tiếng gầm gừ trong miệng hắn phát ra càng ngày càng chói tai.

    Rồi đột nhiên hắn ném mạnh cây bổng to lớn trong tay lên trời, cây Lang Nha Bổng lượn vài vòng ở trong hư không rồi xoay tròn như có ai điều khiển , lấy nó làm trung tâm trong không trung ngưng tụ thành một vòng xoáy đen sì sì sâu hoắm như cái vực . Giữa trung tâm của vòng xoáy, cây Lang Nha Bổng đang không ngừng vũ động điên cuồng xoay chuyển vực sâu, đem từng luồng Minh Ma khí đang quay cuồng bên cạnh không ngừng hấp thu.
    Minh Ma khí nồng đậm từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn kéo đến rồi ào ạt lao vào trong lốc xoáy đen kịt làm cho vực sâu kia giống như một sinh linh cực kỳ tà ác. Mà lúc này tên Giác Ma đang ở trên bản thể Phệ Hồn thú lại đột nhiên ngồi xuống, từ năm cái sừng ở trên gáy của hắn toát ra từng ngọn hỏa diễm màu đen, những ma diễm này vừa bay ra lập tức những ánh sáng lờ mờ yếu ớt của sắc trời như bị nuốt chửng. Khi những hoả diễm đen đúa này bay lên , vẻ u ám của bầu trời như bị thiêu đốt càng trở nên hắc ám hơn.

    Trong hư không nơi lốc xoáy vực sâu đang không ngừng tụ tập Minh Ma khí , nương theo sự xuất hiện của ma diễm uy lực lại tăng lên gấp đôi càng làm cho người ta sợ hãi. Vốn hào quang bảy màu trên người Tống Đình Ngọc đang toả ra rực rỡ nhưng khi hoả diễm kia xuất hiện cũng nhanh chóng ảm đạm, giống như thần quang đang bị hỏa diễm màu đen cắn nuốt hết, vì thế lực lượng của quang mang cũng bị một chút hao tổn. . .
    Còn ở bên kia, lốc xoáy đen kịt từ phía chân trời đang chậm rãi di chuyển tới, hướng về Tống Đình Ngọc bao vây chặt như muốn trực tiếp nuốt chửng lấy nàng.

    Không chỉ có thế, lúc này giữa không trung Tinh hồn Phệ Hồn thú phóng xuất ra tinh thần tà ác phô thiên cái địa như thủy triều cuốn tới muốn dây dưa cùng linh hồn Tống Đình Ngọc linh , làm cho nàng không cách nào tập trung tinh thần vận chuyển Linh quyết.

    Giờ này khắc này, Tống Đình Ngọc biểu hiện cực kỳ chật vật, hào quang trên người theo nhau ảm đạm, tinh khí thần cả người nàng tựa hồ cũng bị Minh Ma khí ăn mòn, hoàn cảnh của nàng bây giờ có cảm giác rất bất đắc dĩ, khó khăn vô cùng. Nhưng không ai biết, trong lúc vô ý ngón tay trái của nàng đã đặt lên Không Gian Giới tự lúc nào, gương mặt xinh đẹp hiện lên vẻ quyết liệt hiển nhiên nàng còn có thủ đoạn phản kích cuối cùng để dựa vào.
    Nhưng đúng vào lúc chuẩn bị ra tay, Nàng lại nghe thấy tiếng bước chân nặng nề tiến tới. Quay đầu lại nhìn, Nàng chứng kiến Tần Liệt giống như một gã điên đang xồng xộc chạy tới với vẻ mặt điên cuồng không sợ chết, vậy mà hắn lại quay lại.

    "Có bệnh à!" Tống Đình Ngọc đột nhiên tức giận mắng.

    Trong suy nghĩ của nàng, Tần Liệt đúng là đầu đất khi quay lại, hắn tới đây cũng chỉ đâm đầu vào chỗ chết mà thôi, một điểm bề bộn đều không thể giúp. Có lẽ Tần Liệt là nhất thời mất đi tỉnh táo mà bốc đồng quay lại, điều đó không những không làm nàng cảm động mà còn thấy hắn cực kỳ ngu xuẩn.
    Nàng vốn cho rằng nếu không bị vướng víu bởi Tần Liệt thì nàng còn có thể chạy trốn, bản thân là con gái yêu độc nhất của Tống Vũ minh chủ Huyền Thiên Minh , cho dù là đánh nhau với các thế lực lớn ở xung quanh cũng chưa có ai chiếm được thượng phong trước nàng , át chủ bài trong tay nàng còn rất nhiều. Cho dù Tần Liệt không quay lại, nàng cũng không nghi nghờ bản thân chưa chắc đã chết.

    Còn bây giờ Tần Liệt đột nhiên quay lại, chưa biết khả năng có giúp đỡ được gì hay không nhưng mọi kế hoạch của nàng đã bị đảo lộn hết cả. Trong đôi mắt dễ thương của Tống Đình Ngọc lóe ra một tia hồng quang, sắc mặt nàng trở nên âm tình bất định, là nàng đang do dự có hay không bỏ mặc Tần Liệt, nhanh chóng vận dụng đòn phản kích cuối cùng kia . . .

    Tuyệt chiêu này một khi phát ra, cho dù là Phệ Hồn thú cùng gã chiến sĩ Giác Ma Tộc năm sừng không chết cũng trọng thương , còn riêng Tần Liệt chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ, mà chính nàng cũng thân thụ trọng thương, phải nghỉ ngơi một thời gian rất dài mới có hi vọng phục hồi.

    Nàng để cho Tần Liệt thoát đi trước một bước, sau đó nhắm có thể kéo dài tới lúc cuối cùng mới vận dụng đòn hậu thủ phản kích kia, hy vọng có thể làm bị thương hoặc là đánh chết Phệ Hồn thú cùng tên Giác Ma Tộc đó, còn nàng cho dù bị thương cũng có thể tìm được Tần Liệt rồi bảo hắn nhanh chóng mang nàng rời khỏi nơi này.
    Nhưng người tính không bằng trời tính, vì Tần Liệt quay lại mà
    kế hoạch của nàng xuất hiện sơ hở thật lớn, nàng một khi vận dụng một chiêu phản kích cuối cùng, đối phương có thể trọng thương hoặc chết, Tần Liệt thì hẳn phải chết, nhưng còn nàng trọng thương….lại không có người để mang theo nàng nhanh chóng thoát đi.

    Nơi đây dù sao cũng là U Minh giới.

    Một kẻ bị thương chỉ còn chút hơi tàn như nàng, nếu không có người mang theo tìm được địa phương ẩn nấp kín đáo một chút, làm sao có thể tránh được sự đuổi giết của Giác Ma tộc ?

    Tại thời khắc này, trong nội tâm nàng còn không có cảm động về nghĩa khí của Tần Liệt, mà còn tức giận hắn không biết suy nghĩ, không nghe lời nàng.

    "Xuy xuy xùy! Ba ba ba!"

    Một tia chớp mảnh khảnh sáng xanh từ trên người Tần Liệt bắn ra nhắm về phía linh hồn Phệ Hồn Thú trên trời mà oanh kích. Trong tia chớp, lực lôi điện chấn động từng trận cuồng bạo có thể huỷ diệt mọi linh hồn . Những linh hồn của Phệ Hồn Thú đang hung ác công kích Tống Đình Ngọc , gặp phải lôi điện đang bắn tới như đụng phải khắc tinh đều nhao nhao rút về ẩn nấp trong bản thể.

    “ Ngao !”

    Bị bắt buộc phải rút linh hồn trở lại, Phệ Hồn Thú gào lên giận dữ, bỏ qua bầu trời không còn dây dưa cùng Tống Đình Ngọc, nó bất ngờ đánh trực tiếp xuống dưới đất nơi Tần Liệt đang đứng ở dưới.

    Tần Liệt ngẩng đầu lên, một bóng mờ như tảng thịt lớn đang bắn tới, áp lực to lớn ép dần xuống đầu hắn, cảm giác như có cả quả núi đang rơi xuống.

    Mùi hôi thối đậm đặc cùng với khí tức hung lệ từ trên bản thể Phệ Hồn Thú bộc phát ra bao bọc lấy Tần Liệt, chỉ với uy áp khủng bố này cũng làm cho lông tóc toàn thân hắn dựng đứng.

    Phệ hồn thú cấp bốn thực lực tương đương cường giả Thông U cảnh , hơn thế trên người nó còn có gã Giác Ma Tộc năm sừng , tổ hợp khủng bố như vậy thì Tần Liệt lấy cái gì mà đối địch.

    Dĩ nhiên chỉ có Tịch Diệt Huyền Lôi!

    “ Nổ!”

    Trong tay Tần Liệt chỉ còn năm quả Tịch Diệt Huyền Lôi, không chút do dự hắn ném tất cả lên trời rồi kích nổ cùng một lúc.

    "Oanh oanh oanh oanh oanh!"

    Cả năm quả Tịch Diệt Huyền Lôi đồng thời phát nổ, sóng xung kích làm cho không gian xung quanh bị đè nén rồi ầm ầm sụp đổ. Trong khoảnh khắc này âm thanh như ngừng lại, Tần Liệt chỉ cảm giác hư không rung lên những chấn động nhộn nhạo rất khủng khiếp rồi bị xé rách ra hình thành nên những khe hở không gian đan xen chằng chịt .

    Bây giờ hắn chẳng còn nghe được âm thanh gì nữa. Lúc còn ở Khí Cụ Tông, hắn đã từng cho phát nổ cùng lúc sáu quả Tịch Diệt Huyền lôi, uy lực của vụ nổ đó vô cùng khủng khiếp, không gian sụp đổ liên hồi. Còn lần này hắn cho nổ năm quả uy lực tuy không bằng lần đó nhưng không ngờ cũng còn khủng khiếp như vậy, không gian rõ ràng cũng bị chấn cho rách nát.

    Đứng dưới bầu trời rách nát đáng sợ này hắn bổng sinh ra cảm giác run rẩy sợ hãi. Hắn thấy cái vực xoáy đen kịt mà gã Giác Ma Tộc phải vất vả ngưng tụ ra giờ đây bị từng đạo vết rách không gian nuốt chửng, còn bản thân gã cường giả Giác Ma Tộc đang vọt ra từng ngụm máu tươi. Bản thể khổng lồ của Phệ Hồn Thú mới thật thảm hại, cả toà núi thịt đó như bị vô số lưỡi dao bén cắt lên, toàn thân chằng chịt vết thương sâu tận xương máu tươi theo đó chảy ra ồng ộc.

    Lúc hắn đang ngơ ngác nhìn xem tràng cảnh khủng khiếp trên cao, trong đầu cảm giác mờ mịt, chỉ đến khi từng đạo vết rách không gian co rút lại.

    "Oanh! Rầm rầm!"

    Như sau khi bị đè nén đã súc tích đầy đủ năng lượng, từng đạo lôi điện điên cuồng phát tác, tiếng oanh minh vang lên khắp nơi, trang diện khủng bố như hồi nãy đang muốn tái hiện. Cả thân hình phì nộn khổng lồ của Phệ Hồn Thú bị trực tiếp nổ bay tung ra mấy chục thước rồi ầm ầm rớt xuống đất. Còn gã Giác Ma Tộc năm sừng đang đối phó với một khe hở không gian, từng tiếng gào thét kinh thiên động địa phát ra, cây Lang Nha bổng của hắn đã bị hút vào trong khe hở tự lúc nào.

    Tống Đình Ngọc đôi mắt tròn xoe, đột nhiên sáng ngời.

    Năm quả Tịch Diệt Huyền Lôi đồng thời phát nổ uy lực so với ba quả Tịch Diệt Huyền Lôi quả nhiên đáng sợ hơn rất nhiều, ngay cả Phệ Hồn Thú cũng bị trọng thương.

    Nàng bỗng nhiên ý thức được Tịch Diệt Huyền Lôi nếu cùng phát nổ sẽ có hiệu quả cộng hưởng cho nhau, nghĩ được như thế nàng tự nhiên tức giận bột phát, hướng phía Tần Liệt kêu lên: "Vì cái gì mới vừa rồi ngươi không cùng lúc kích nổ tám quả Tịch Diệt Huyền Lôi?"

    Mới chỉ có năm quả Tịch Diệt Huyền Lôi cùng phát nổ một chỗ mà uy lực đã có thể gia tăng đến trình độ này, nếu như là tám cái cùng lúc phát uy thì không thể tưởng tượng nổi sẽ như thế nào?

    Chẳng phải là có thể diệt sát Phệ Hồn thú ngay tại chỗ, kèm theo làm bị thương gã Giác Ma tộc năm sừng thậm chí có thể tiêu diệt gã luôn cũng nên ?

    "Tám quả phát nổ cùng một chỗ . . ." Tần Liệt toàn thân tro bụi lấm lem, hắn quay đầu lại liếc nhìn Tống Đình Ngọc , nói ra: "Ta và ngươi có lẽ cũng sẽ bị nổ chết cùng nhau."

    Tâm hồn thiếu nữ của Tống Đình Ngọc chợt rung động.

    "GR...À..OOOO!!!! GR...À..OOOO!!! GR...À..OOOO!!!"

    Tiếng rống giận dữ của linh hồn Phệ Hồn Thú Linh từ đằng xa truyền tới, lúc này chủ hồn và các phân hồn của nó đang tụ tập biến hoá thành hình dáng một Linh hồn mờ ảo phiêu phù bay lên bầu trời.
    Thân thể của nó đã bị trọng thương bởi Tịch Diệt Huyền Lôi, triệt để mất đi sức chiến đấu, nó chỉ có thể tụ tập linh hồn xông lên trời, không tiếc bất cứ giá nào diệt sát Tần Liệt.

    Cùng lúc đó tên Giác Ma tộc năm sừng tuy đã bị mất Lang Nha bổng nhưng cũng điên cuồng gầm thét, cùng với linh hồn Phệ Hồn cùng nhau xông tới quyết ăn thua đủ với Tần Liệt.
    Cả hai đồng loạt nhìn về phía Tần Liệt, lúc này bọn chúng đã đem Tần Liệt trở thành mục tiêu tất sát!

    "Chúng nó đều không chết. . ."

    Nhìn thấy Phệ Hồn thú cùng tên cường giả Giác Ma tộc đang vọt tới, Tần Liệt bổng có một cảm giác vô lực, có phần không thể tin được. Hắn đã mất đi Tịch Diệt Huyền Lôi , giờ phút này thật sự là một chút biện pháp cũng không có.

    "Ngươi đi đi!" Tống Đình Ngọc lại một lần nữa quát nhẹ.

    Nhưng Tần Liệt vẫn đứng nguyên tai chỗ, cau mày, trầm giọng nói: "Không đi."

    Hít sâu một hơi, khi quay trở lại hắn vốn đã mang tư tưởng cảm tử, lúc này Lôi Điện chi lực trong ba cái Lôi Đình Nguyên phủ trong cơ thể hắn lúc toàn bộ đang tụ tập lại, hắn muốn dùng tia chớp Lôi Đình triệt để diệt sát linh hồn Phệ Hồn thú !

    Không biết có phải hay không bởi vì cảm giác được hắn đã có lòng muốn chết, vốn cái hình xăm mãng xà trên cổ đã biến mất bỗng nhiên không có một chút báo hiệu lại hiện ra .

    Trong đôi mắt nhỏ thâm thuý lạnh như băng của mãng xà, những tia chớp rậm rạp đang tụ tập chằng chịt.

    Một cỗ khí tức áp lực nặng nề bỗng nhiên từ trên người Tần Liệt phát ra, khí tức này làm cho người ta cảm giác sâu không lường được, giống như được dùi mài qua vô số tang thương tuế nguyệt, ẩn chứa ý vị cổ xưa.

    "Ầmầm!"

    Tiếng oanh minh nặng nề của Cửu tiêu lôi đình trong cơ thể Tần Liệt vang lên, âm thanh ầm ầm càng lúc càng lớn, càng ngày càng to, càng ngày càng khủng bố!
    Hình xăm mãng xà trên cổ Tần Liệt , theo tiếng sấm cuồng bạo, đã trở nên trông rất sống động.
    Không bao lâu sau cái đầu rắn loạng choạng nhẹ nhàng từ trên cổ Tần Liệt thò ra ngoài.
     
  2. thatanhquytu321

    thatanhquytu321 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    31/1/12
    Bài viết:
    960
    Được thích:
    2,124
    Re: Linh Vực - Nghịch Thương Thiên

    Linh Vực
    Tác giả: Nghịch Thương Thiên
    Nguồn: Bạch Ngọc Sách
    Dịch và biên tập: GLOMED
    === oOo ===

    Chương 264: Thần uy của Lôi Đình!




    Hình xăm mãng xà ở trên cổ Tần Liệt theo tiếng oanh kích cuồng bạo của lôi điện không ngừng hiện ra, tiếng sấm càng ngày càng to thì cái đầu rắn càng lắc la lắc lư từ trên cổ thò hẳn ra ngoài. Cái đầu ra trước, cái thân theo sau rồi cái đuôi rắn thì ra sau chót.Con rắn vốn ẩn kín nơi cổ Tần Liệt rốt cuộc cũng bị tiếng oanh kích kinh thiên động địa làm cho thức tỉnh .
    Lúc mới hiện thân nó chỉ dài độ cánh tay , nhưng mà sau khi hiển hiện ra giữa không trung, thân thể nó không ngừng bành trướng giống như cái túi da đang được thổi phồng!

    Trong khoảnh khắc, thân hình con rắn trở nên to và dài hơn trăm mét , trên người nó bao trùm bởi từng khối thanh u lân phiến, trong mỗi miếng lân giáp còn phát ra tiếng sấm cuồng bạo, không những thế trên cái đầu của nó còn mọc ra hai cái sừng nhỏ, từ sâu trong con ngươi còn phát ra khí thế bễ nghễ, xem thường chúng sinh rất bá đạo .

    Rắn sinh lân giáp, đầu còn mọc sừng , đây là dấu hiệu muốn hóa rồng!

    "Cái này, đây là..."
    Thân hình Tống Đình Ngọc được thất thải nghê hồng bao phủ đang lơ lửng trên không cũng trở nên ngây ngốc như con gà gỗ khi con rắn khổng lồ đột nhiên xuất hiện.

    Nàng cũng không có chú ý tới, con rắn này vốn bay ra từ trên cổ Tần Liệt , nàng còn tưởng rằng nó cũng giống như Phệ Hồn Thú là Minh thú khủng bố của Giác Ma Tộc.
    Không chỉ có Tống Đình Ngọc ngây ngốc, mà ngay cả bản thânTần Liệt , trong lúc nhất thời cũng không có bất kỳ phản ứng nào, khi con rắn thức tỉnh rồi bay ra, bản thân hắn không có cảm giác gì, có chăng hắn chỉ là cảm thấy cái cổ có chút ngứa mà thôi.

    Tuy bọn hắn không có phát hiện dị thường, nhưng mà ở phía đối diện, hung hồn Phệ Hồn thú cùng gã Giác Ma tộc năm sừng đang xông tới lại thấy rất rõ ràng!

    Con mắt của bọn chúng vốn đã tập trung vào Tần Liệt, tự nhiên sẽ quan sát hết tất cả những biến hoá nhỏ trên người hắn tất nhiên cũng phát hiện ra con rắn kia là bay ra từ trên cổ Tần Liệt.

    "Ba ba ba! Ba ba ba!"

    Một tia chớp thô dài mảnh mai giống như xiềng xích làm từ lôi điện từ trên thân thể cực lớn của con rắn bắn ra, cả thân hình dài hàng trăm mét khủng bố của nó đang không ngừng vung vẩy trong không trung.

    "Hô!"

    Con rắn lớn như một đạo điện quang khủng bố đột nhiên đánh về phía Phệ Hồn thú. Còn tia chớp bắn ra lại giống như lưu tinh kích xạ đúng vào hung hồn Phệ Hồn thú đang trôi nổi gần đó .

    So với tia chớp lôi đình Tần Liệt có thể phóng thích thì đạo điện quang do con rắn bắn ra cường hãn hơn không biết bao nhiêu lần . Được con rắn thao túng, lôi điện phảng phất như Lôi thần xuất thế, ầm ầm đánh xuống trên người Phệ Hồn thú , giống như muốn tiêu diệt hết thảy thế gian vạn vật

    Con Phệ Hồn thú này đã đạt tới cấp bốn, nhưng bản thể đã bị trọng thương bởi năm quả Tịch Diệt Huyền Lôi cho nên đã mất đi năng lực chiến đấu, hôm nay phù lộ ra, chính là thuần túy hình dạng linh hồn .

    Mà Cửu Tiêu Thiên Lôi là khắc tinh của Tà Hồn, là thiên địch của mọi oán linh , có thể tru diệt hết thảy mọi trạng thái hồn niệm!

    "Xuy xuy xùy!"

    Cả thân hình hung hồn Phệ Hồn thú bị sấm sét như lưu tinh chằng chịt đánh xuống. Từng tràng âm thanh do bạo lôi phát ra ầm ầm vang vọng.

    Khi Tần Liệt cùng Tống Đình Ngọc đang tập trung tư tưởng suy nghĩ xem xét dị biến phát sinh liền phát hiện dưới sự oanh kích của tia chớp Lôi Đình, hung hồn Phệ Hồn thú đang không ngừng thu nhỏ lại, trong sự trói buộc của hào quang lôi điện nó giống như đang bị luyện hoá từng chút một rồi đi đến bị hủy diệt.

    Bọn hắn có thể cảm giác thấy sự sợ hãi của Phệ Hồn thú ,tiếng kêu thảm thiết của nó như phát ra từ trong thức hải, tâm linh của nó đang gào thét đau đớn. Tiếng kêu thảm thiết ngày càng yếu dần, Tần Liệt biết rõ đầu Phệ Hồn thú này đã xong rồi.

    "Lôi Đình, tia chớp. Mãng xà..." Tâm thần Tần Liệt ầm ầm chấn động, đột nhiên sáng tỏ , "Ta đã thấy! Tại lòng đất Cực Hàn Sơn Mạch . Một con rắn khổng lồ bị đóng băng , thời điểm linh hồn xuất khiếu , ta từng rõ ràng cảm nhận được sự hiện hữu của nó!"

    Vào thời điểm này, Tần Liệt đã nhận ra con rắn bổng nhiên hiển hiện này cũng không phải bản thể đang sống hàng lâm mà cũng giống như hung hồn Phệ Hồn thú giống nhau. Con rắn khổng lồ này cũng chỉ là trạng thái linh hồn mà thôi.

    Tần Liệt bỗng nhiên ý thức được không ổn. Từ khí tức phát ra từ trên người con rắn, hắn cảm giác vô cùng quen thuộc, cái khí tức mãnh liệt này.. Cùng với thời điểm khi hắn tu luyện Thiên Lôi cức, dẫn phát lôi điện đầy trời làm xuất hiện Lôi Đình bắn xuống phi thường tương tự.

    Hắn nhớ lại lúc trước mượn nhờ tia chớp Lôi Đình để tu luyện, ở trong trung tâm một mảnh Lôi Cức Mộc , hắn dẫn dắt rất nhiều tia chớp Lôi Đình , những Lôi Điện kia cực kỳ cuồng bạo làm cho người ta sợ hãi, thế nhưng thời điểm khi chúng nhảy vào trong cơ thể , hắn lại không có bất cứ cảm giác không khoẻ nào ...

    Hơn nữa, những tia chớp cửu tiêu lôi đình khủng bố kia sau khi oanh kích xuống thân thể của hắn, Nguyên phủ phảng phất cũng chỉ hấp thu được một phần rất nhỏ. Mà đáng ngạc nhiên lại có rất nhiều tia chớp lôi đình đã biến mất trong cơ thể hắn một cách thần bí, giống như chúng biết chuồn đi không để lại chút tung tích nào.
    Bây giờ trông thấy con rắn đột nhiên xuất hiện lại có thể phóng xuất lôi điện ngập trời, cảm giác được một tia khí tức quen thuộc của lôi điện, vẻ mặt của Tần Liệt như nghĩ tới cái gì.

    Hắn dần dần đã có đầu mối.
    Ngay lúc trong lòng hắn còn đang nghi hoặc, đúng vào thời điểm sắp tìm ra mấu chốt, thì con rắn vốn đang ở trạng thái linh hồn bổng nhiên dãy dụa thân hình khổng lồ như rồng của nó, rồi bay tới trên đỉnh đầu tên chiến sĩ Giác Ma Tộc năm sừng.
    Nó một mặt dùng tia chớp Lôi Đình phóng thích từ trên người đi đuổi giết linh hồn Phệ Hồn thú , còn chính nó lại theo dõi tên Giác Ma tộc kia.

    Một uy áp giống như Thiên Uy mang theo khí tức thâm sâu cổ xưa đang phủ xuống, trùng kích vào tinh thần tên Giác Ma Tộc , hắn có cảm giác như đang bị giam cầm trong biển tù ngục . Tinh thần của hắn bây giờ không còn khống chế được, ánh mắt vô hồn của hắn trông nổi bật không thể tưởng tượng.

    Hắn phát hiện hắn đang bị dẫn vào thời Viễn Cổ Thiên Địa, trong thế giới cổ xưa này, có vô số hung thú viễn cổ to như núi đang tàn sát Thiên Địa bừa bãi.

    Ở trong thế giới cổ xưa bao la này, hắn trở nên vô cùng nhỏ bé, phảng phất tùy thời đều bị gạt bỏ, không có nổi một điểm tự tin nào...

    Ý chí chiến đấu tràn đầy của hắn như bị trực tiếp phá hủy, trong nội tâm sinh ra khiếp đảm, trong đầu tự nhiên sinh ra ý niệm không địch lại , thoái ý lan tràn.

    Con rắn vẫn lơ lửng trên đầu hắn, từ cái đuôi rắn đang lắc lư toả ra từng luồng khí hắc ám mờ mịt từ từ bao vây lấy gã Giác Ma tộc, bản thân hắn là chiến sĩ Giác ma Tộc năm sừng rất cường hãn vậy mà bị bao phủ trong mịt mờ sương khí kia trong ánh mắt lại lộ ra vẻ hoảng sợ tràn ngập , ý chí của hắn đã triệt để bị phá huỷ, thân mình quỳ mọp trên đất như đang bái lạy.

    "Vù vù vù!"

    Linh hồn Phệ Hồn thú đang bị tia chớp Lôi Đình không ngừng trùng kích, từng luồng linh hồn tinh thuần bị tia chớp đốt thành phấn vụn, mọi trí nhớ, ý chí, lạc ấn, đều tan thành mây khói.



    Đột nhiên, Tần Liệt cảm thấy mi tâm có chút ngứa, hắn vô ý thức nhìn về phía phương hướng Phệ Hồn thú.

    Một sức hút linh hồn vô cùng mạnh mẽ từ mi tâm của hắn bừng bừng phát ra, sức hút này thật mãnh liệt, cảm nhận vô cùng rõ ràng.
    Linh hồn Phệ Hồn Thú đã bị tia chớp Lôi Đình tinh lọc thành một khối tinh khiết giống như nhũ yến rồi hoá thành Linh Hồn Chi Quang từng đạo từng đạo lần lượt chui vào trong mi tâm Tần Liệt.
    Trấn Hồn Châu, chẳng những có thể chấn nhiếp hung hồn, còn có thể thu nạp hồn lực!

    Việc hấp nạp linh hồn thuần khiết này tại Thạch Lâm Tần Liệt đã chứng kiến một lần, hôm nay hắn lại một lần nữa thông qua Trấn Hồn Châu, thu nạp linh hồn của một con Phệ Hồn thú khác.

    Bị tia chớp Lôi Đình luyện hóa, linh hồn Phệ Hồn Thú không còn mang trí nhớ, ý chí, lạc ấn của nó nữa, chỉ là thuần túy nhất năng lượng linh hồn , không có một chút tạp chất, rất thích hợp cho Trấn Hồn Châu thu nạp.

    Từng sợi linh hồn hào quang nhanh chóng biến mất trong mi tâm của hắn trong thời gian rất ngắn.

    Trong chốc lát toàn bộ hồn thể của Phệ Hồn thú đã bị hấp thu hết, Phệ Hồn thú biến mất không để lại bất cứ dấu vết nào.

    Chỉ còn lại Cự Mãng như Viễn Cổ hung linh đang phiêu phù trên đỉnh đầu của gã Giác Ma Tộc .

    "Nó, nó… vậy mà đang sống sờ sờ, lại còn đang trực tiếp từ trong đầu của gã Giác Ma Tộc năm sừng tìm tòi trí nhớ mà nó cần, giống như ngươi sử dụng Toái Niệm Tinh phân tích trí nhớ!" Tống Đình Ngọc thở nhẹ.

    Toàn bộ tâm trí của nàng đều tập trung, chú ý trên người của Cự Mãng cùng cái gã Giác Ma tộc năm sừng.

    Tần Liệt không để ý đến nàng, bản thân hắn bây giờ đang chuyên tâm cảm giác những biến chuyển thần diệu trong Trấn Hồn Châu , hắn phát hiện những sợi linh hồn lực tinh khiết của Phệ Hồn thú bị trực tiếp thu nạp vào trong Trấn Hồn Châu vậy mà hắn tạm thời không cách nào chạm đến tí da lông nào.

    "Không hổ là một cỗ Linh Hồn Lực, rất tinh thuần. Rõ ràng đã bị tỉ mỉ luyện hóa qua." Trong hạt châu, nửa linh hồn của Huyết Lệ cũng phát hiện dị thường đang trao đổi với Tần Liệt, "Tiểu tử, ngươi đang làm gì đó? Linh hồn cường đại như vậy, bằng vào thực lực của ngươi còn không có năng lực luyện hóa a?"

    "Ta có thủ đoạn khác." Tần Liệt đáp lại một câu, phát hiện không cách nào theo dõi chính xác những linh hồn lực tinh thuần kia, hắn bèn thu hồi tinh thần ý thức của mình lại.

    Hắn lúc này mới lại nhìn về phía Cự Mãng, nhìn về phía tên chiến sĩ Giác Ma tộc năm sừng, sau đó hắn phát hiện chỉ trong chốc lát, tên Giác Ma tộc kia cứ như vậy như bị kéo ra tinh khí thần, lộ ra vô cùng suyyếu.

    Từ biểu hiện của gã Giác Ma Tộc, hắn có thể cảm nhận được phi thường rõ ràng linh hồn người này đã bị tổn thương nghiêm trọng , khả năng cả đời không cách nào khỏi hẳn.

    "Cưỡng ép tróc bong trí nhớ, linh hồn vĩnh viễn bị trọng thương, thằng này coi như đã vứt đi." Tống Đình Ngọc có chút bất an nói.

    Cho đến bây giờ Nàng vẫn là không biết Cự Mãng từ đâu xuất hiện. Từ khí tức trên người Cự Mãng , nàng cảm giác được khí tức linh hồn rất đáng sợ. Như tuyệt thế hung vật thời kỳ viễn cổ hàng lâm, làm cho bản năng nàng cảm thấy bất an.

    "Có lẽ, chắc có lẽ nó sẽ không ra tay với chúng ta, nó, nó giống như là đi ra từ trên người của ta vậy..." Tần Liệt trấn an một câu.

    Tống Đình Ngọc hoảng sợ, "Từ, từ trên người của ngươi đi ra hay sao?"



    "Hẳn là như vậy." Tần Liệt gật đầu, "Nó phóng xuất ra Lôi Đình tia chớp chi lực, cùng với lúc trước ta tu luyện ta có thể nhận ra… Hoàn toàn giống nhau."

    Trong lúc đang nói chuyện, hắn phát hiện Cự Mãng có vẻ giống như đã tìm được đồ vật nó muốn, tiếp đến nó bèn thu hồi những khí lưu mờ mịt từ cái đuôi, sau đó phóng xuất ra đầu đầu tia chớp Lôi Đình nhắm vào gã Giác Ma tộc mà oanh kích.


    So sánh với tia chớp Lôi Đình phóng ra từ trên người hắn thì lực lượng lôi điện do con rắn bắn ra quả nhiên là kinh thế hãi tục, có được khí thế huỷ diệt hết thảy mọi sinh linh, vô cùng bá đạo.Gã chiến sĩ Giác Ma tộc năm sừng sau khi bị bao phủ bởi lôi điện chằng chịt rậm rạp, thân thể hắn bổng nhiên căng phồng lên, rồi ầm ầm nổ tung vỡ nát thành từng mảng thịt cháy đen, chết đi như không thể chết hơn được nữa.

    Tần Liệt cùng Tống Đình Ngọc không dám nhìn nữa, sắc mặt hơi đổi, ngay cả Tần Liệt... Cũng dần dần sinh bất an rồi.

    "Nó, nó thật sự là đi ra từ trên người của ngươi ? Nó thực không ra tay với chúng ta ?" Tống Đình Ngọc đôi mắt sáng nhìn lên người hắn.

    Tần Liệt đột nhiên cười khổ, "Hiện tại ta cũng không thể biết chính xác được rồi."



    Tống Đình Ngọc thu hồi đôi cánh chim bảy màu, rồi từ trên không trung đáp xuống đứng sát bên cạnh Tần Liệt , hai người sóng vai nhìn về con rắn ở đàng xa.

    Cự Mãng như đã tìm thấy đồ vật mong muốn từ trên người của gã Giác Ma tộc, thân thể nó vốn đang dài trăm thước, bỗng nhiên dần dần co rút lại theo thời gian trôi qua trở nên nhỏ bé...
    Tầm mười giây sau, từ một con rắn khổng lồ , vậy mà biến thành nhỏ như đầu ngón tay.

    Theo thân thể thu nhỏ lại , hung uy khủng bố lúc trước cũng bị thu liễm toàn bộ, triệt để ẩn nặc.

    Con rắn nhỏ giống như một vật trang trí, đang lượn qua lượn lại trên trời bỗng nhiên nhắm hướng Tần Liệt bay tới.

    Đôi mắt dễ thương của Tống Đình Ngọc đột nhiên cả kinh, vô ý thức từ một chỗ cùng Tần Liệt bây giờ nhíc ra xa, tựa hồ như sợ con rắn nhỏ kia không cẩn thận xúc phạm tới nàng.

    Tần Liệt nghiêm nghị nhìn thẳng về phía con rắn, sau khi thu nhỏ thân hình nhìn nó lại có chút tinh xảo đáng yêu, hắn thậm chí lặng lẽ ngưng kết toàn thân lực lượng.

    Cũng vào lúc này, ánh mắt con rắn vốn nhỏ như hạt gạo giống như tương thông cùng hắn bỗng nhiên liếc nhau một cái.

    Theo ý nghĩ toát ra từ trong ánh mắt nhỏ bé, hắn không có cảm nhận mảy may ác ý, sau một chốc sững sờ toàn thân hắn bỗng nhiên thả lỏngra.

    Cũng vào lúc này, mãng xà một lần nữa chui vào cổ hắn rồi nhanh chóng biến mất.

    Tần Liệt chỉ cảm thấy cái cổ có chút ngứa, ngoại trừ như vậy hắn cũng không cảm thấy có gì khác thường nữa.

    Hắn ngưng tụ tinh thần ý thức, rà soát toàn thân, tập trung muốn tìm kiếm vị trí của mãng xà , hắn thậm chí vận dụng Hồn Hồ... Nhưng tựu chung không cách nào xác định mãng xà đến tột cùng ẩn nấp ở một góc nào trên thân thể của hắn .
     
Tags:
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.