Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu Chương 1230: Che đậy cái xấu Nhóm dịch: BachKhiet Nguồn: Mê Truyện Mời đọc
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu Chương 1231: Hai Ngày Quan Trọng Nhóm dịch: BachKhiet Nguồn: Mê Truyện Mời đọc Thành phố Giang Trung mấy năm nay phát triển rất nhanh, thực lực tổng thể kinh tế cũng không ngừng tăng lên, trở thành chong chóng đo chiều gió của phát triển kinh tế xã hội vùng Tây Bộ của Trung Hoa, thậm chí có thể nói là toàn bộ khu vực Trung Tây Bộ, thành phố Giang Trung phát triển đều vô cùng đáng chú ý. Theo đà phát triển của tổng thể kinh tế, thu nhập của dân chúng cũng không ngừng tăng lên, căn cứ số liệu thống kê của Cục Thống kế quốc gia cho thấy, mức thu nhập bình quân của thành phố Giang Trung đứng đầu toàn bộ khu vực Tây Bộ, ở khu vực Trung Tây Bộ cũng xếp thứ hai, tăng trưởng lại là đứng thứ nhất. Có thể nói tình hình phát triển kinh tế thành phố Giang Trung rất tốt, được khen ngợi đông đảo. Nhưng tất cả cái đó không thể che đậy được sự suy bại đằng sau những phồn hoa đó, còn có rất nhiều cuộc đời ở dưới đáy xã hội, một số dân chúng khó có được sự quan tâm của mọi người, cuộc sống của bọn họ cũng vô cùng gian khổ. Không chỉ cuộc sống của bọn họ bây giờ gian khổ, bọn họ cũng không nhìn đến tương lai, không có phương hướng phát triển. Đời sau của bọn họ cũng không được giáo dục và bồi dưỡng tốt, từ nhỏ đã đi một con đường không có hy vọng. Mấy đứa trẻ ở trước mắt này, vốn nên là lúc được học tập trong trường học, cố gắng học tập thi đỗ đại học, nhưng bọn họ lại sinh hoạt chơi bời, phóng đãng như những tên du thử du thực. Những thứ này đều là mặt trái của xã hội, là những thứ bình thường người ta đều không chú ý tới. Hàn Đông biết ở thôn nội đô có rất nhiều người như vậy. Cho dù không phải tất cả trẻ em ở thôn nội đô đều như vậy, nhưng Hàn Đông có thể tin rằng một bộ phận lớn trẻ em ở thôn nội đô đều cơ bản giống với những đứa trẻ này, cũng không ai quản, cũng không đi học, thậm chí có người ăn trộm hoặc bán dâm. “Phải để cho ánh mặt trời chiếu sáng đến mỗi một góc của thành phố, mà không phải chỉ có bề ngoài tươi sáng là được rồi.’ Hàn Đông trong lòng quyết định, nhất định phải chỉnh đốn tất cả thôn nội đô ở thành phố Giang Trung. Cho dù mất bao nhiêu sức lực cũng phải thực hiện. - - Anh chàng đẹp trai, thế nào, giá cả không hài lòng có thể bàn lại, đảm bảo kỹ thuật làm cho anh hài lòng. Cô gái kia thấy Hàn Đông có vẻ thất thần trong nháy mắt, cô ta càng không kiêng nể gì, tiến lên muốn nắm lấy cánh tay Hàn Đông. Chu Tử Long hừ một tiếng, sải bước tiến lên, chắn trước mặt Hàn Đông, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô gái kia. Cô gái kia run run một chút, lập tức thổi phù miệng, tiếng cười nói: - - Anh cho rằng anh bạo như vậy tôi sẽ coi trọng anh sao, tôi thèm mà thích anh chàng ngốc như anh. Nói xong cô ta có chút chột dạ đi sang một bên, hay tay nắm lấy ngực trái nói với Hàn Đông: - - Bánh bao thật to, tiếc là không cho anh thử được. - - Đi thôi, mấy tên ngốc này. Bọn họ có gì thú vị đâu. Chúng ta hay là đi làm việc chính thì tốt hơn. Một gã thanh niên lớn hơn một chút tiến lên, nắm vào trước ngực cô gái một cái, trừng mắt nhìn đám người Hàn Đông hung hăng nói. Tóc trên đầu gã chỉ để lại một đường ở giữa, từ trán cho đến ót, hai bên đều cạo trọc, giống như hai cái hồ lô kẹp một dúm lông màu đen, vô cùng khoa trương, quái dị. Mấy gã thiếu niên khác cười ha ha, hướng về đám người Hàn Đông huýt sáo lung tung, vây quanh cô gái kia, như ong vỡ tổ rồi đi. Tâm trạng của Hàn Đông nặng nề nhìn đám thiếu niên gào thét bỏ đi, không biết cái gọi là việc chính mà bọn họ nói là chuyện gì, rõ ràng tuyệt đối không phải là chuyện tốt lành gì. Chỉ có điều Hàn Đông cũng không thể tự mình quản lý chuyện của mấy người này, dù sao chức trách của Hàn Đông là làm cho thành phố Giang Trung đi lên con đường phát triển ổn định lành mạnh. Nếu Hàn Đông lãng phí thời gian trên người của người khác là sai lầm lớn nhất. Chức trách của Hàn Đông là phải sáng tạo môi trường tốt đẹp, tạo cơ hội cho mọi người trật tự cạnh tranh bình đẳng. Khiến mọi người có thể nhìn thấy hy vọng, không ngừng trưởng thành trong môi trường cạnh tranh công bằng, thông qua cố gắng của mình có được cuộc sống hạnh phúc. Trước mắt, là một dãy nhà ở hỗn độn, không có một chút bộ dạng được quy hoạch qua, những nhà ở này đều có một đặc điểm đó là vô cùng cũ nát, có nhà đến cả cửa sổ cũng không có, trống trơn, bên trên còn đầy mạng nhện, có nhà trước cửa còn treo mắc dây ni lông, bên trên treo quần áo vừa mới giặt, nội y của phụ nữ cũng ướt sũng nước treo ở đó, bên dưới có người đi qua phải khom lưng, nếu không thì có thể đụng vào. Một số con gà ở trong ngoài nhà kiếm ăn, vì tranh cướp một con giun mà truy đuổi, đánh nhau, làm cho con chó ở nhà khác cũng tham gia truy đuổi. Có một cậu bé tập tễnh học bước, nằm bò trên ngưỡng cửa, mội đôi mắt vô tư nhìn khắp nơi, không ngừng phát ra tiếng ư ư a a, dường như đang cảm thán cái gì. Trong không khí tỏa ra một mùi ẩm mốc, nơi này dường như tràn ngập không khí phóng túng, sa đọa. Đám người Hàn Đông cảm thấy như vừa từ nơi phồn hoa đô thị đi vào khu vực dân chạy nạn Châu Phi nguyên thủy, lạc hậu. - - Các cậu làm gì vậy? Mấy bà lão ngồi trên ghế ở trước cửa, cầm một cây lược gỗ cũ nát, răng ở trong miệng bà ta đã rụng mấy cái, lúc nói chuyện thở hồng hộc như cái bễ đang kêu vậy. - - Cụ bà, cụ bao nhiêu tuổi ạ? Hàn Đông tiến lên hỏi. - - Tôi họ Vương, bọn họ thường gọi tôi là bà Vương. Bà cụ kia thật là hỏi một đằng trả lời một nẻo, rõ ràng lỗ tai bà cũng có vấn đề. Hàn Đông cười gượng một cái, lớn tiếng lặp lại câu hỏi lúc trước, bà Vương lúc này mới nghe rõ, nói: - - Tôi 63 tuổi rồi, già rồi, răng cũng rụng sạch rồi, tai cũng không nghe rõ. Các anh đến mua đồ cổ à, tôi nói cho các anh biết, tôi có một cái bát là Hoàng đế Tắc Thiên đời Đường dùng để ăn cơm, rất quý giá, các anh không bỏ ra mười nghìn tệ, tôi sẽ không bán đâu… Hàn Đông hiểu rõ rồi, ở tuổi này rất nhiều cụ bà không chỉ có vấn đề về tai, đến cả thần trí cũng không được bình thường. Hắn không khỏi lắc lắc đầu, người già như vậy, ở đây có bao nhiêu người chứ, bọn họ nên đi viện dưỡng lão, như vậy ít ra còn có người chăm sóc. - - Gọi điện cho đồng chí Mã Văn Chính, bảo anh ta cũng qua đây xem đi. Hàn Đông giọng trầm xuống bảo với Chu Ba. Chu Ba gật gật đầu, lập tức lấy điện thoại di động ra bấm điện thoại của Bí thư Quận ủy quận Long Ẩn, Ủy viên thường vụ Thành ủy Mã Văn Chính, nói: - - Chào Bí thư Quận ủy Mã, tôi là Chu Ba, Bí thư Thành ủy Hàn mời anh đến gần chỗ tiểu khu rừng rậm cạnh bến xe cũ phía đông thành phố, chúng tôi đang ở thôn nội đô đối diện cổng lớn tiểu khu rừng rậm. Mặc dù đối phương là Ủy viên thường vụ Thành ủy, là lãnh đạo Thành ủy, nhưng Chu Ba là Thư ký của Hàn Đông, thông báo anh ta đến đây cũng không cần hỏi anh ta có thời gian hay không. Cho dù đang bận chuyện gì Mã Văn Chính cũng phải bỏ tất cả mọi việc nhanh chóng đến đây, Mã Văn Chính nhận được thông báo, lập tức bảo lái xe đưa đến thôn nội đô mà đám người Hàn Đông đang ở đó. Hàn Đông lúc này lại đi tới một cửa nhà khác, cửa nhà này đang ngồi một người phụ nữ khoảng hơn 40 tuổi, ở đó nhàm chán thêu một bức tranh chữ thập, thấy đám người Hàn Đông đi tới, liền tò mò hỏi han bọn họ tới làm gì. Hàn Đông liền nói chuyện với bà ta, từ chỗ bà ta tìm hiểu được trong môi trường hỗn loạn ở đây, lại ở đến gần nghìn người, có 200, 300 hộ dân. - - Đừng nhìn bình thường ở đây vắng lặng như vậy, buổi tối mọi người trở về mới thực sự náo nhiệt. - Người phụ nữ kia hiển nhiên cũng không có việc gì để làm, vừa lúc gặp được Hàn Đông muốn tìm hiểu tình hình, bèn biết gì thì nói hết. - - Vốn dĩ ở đây không có nhiều người, chỉ là ở đây không có ai quản, có một số người ở bên ngoài náo loạn rồi chạy tới đây trốn, lại kéo theo phụ nữ, người liền tăng dần lên. Vì tranh giành chỗ ở, đã từng có mấy trận đánh nhau, Vương Lão Tam tay đã bị chặt đứt rồi, nếu không phải con gái của ông ấy dẫn theo một đám người đến, e là không giữ được mạng. Tâm trạng Hàn Đông rất khó chịu, như vậy ở thôn nội đô này không chỉ môi trường bẩn thỉu, hơn nữa cũng là góc chết của trị an, xảy ra quá nhiều vụ án hình sự, lại không bị truy cứu, rất nhiều người khổ sở giãy dụa trong môi trường như vậy. Có khả năng bọn họ ở bên ngoài chịu sự lạnh nhạt bị người ta kỳ thị khinh thường, trở về đây lại bị người khác chèn ép, ức hiếp. “Tội ác dưới ánh mặt trời.” Hàn Đông trong lòng tức giận nghĩ thầm. Lúc này, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy quận Long Ẩn đến rồi, anh ta nói: - - Bí thư Thành ủy Hàn, sao anh không nói trước với tôi một tiếng, tôi sẽ đưa anh đến. Hàn Đông nói: - - Vốn dĩ tôi không muốn quấy rầy công tác của anh, nhưng nhìn thấy tình hình ở đây, trong lòng tôi vô cùng nặng nề. Đồng chí Mã Văn Chính, anh xem môi trường ở đây không phải là quận Long Ẩn chúng ta sao? Sao tôi cảm thấy đây đơn giản là hai thế giới, thế giới bên ngoài với ở đây hoàn toàn là khác nhau. Mã Văn Chính vẻ mặt hổ thẹn, nói: - - Bí thư Thành ủy Hàn, là công tác của tôi không làm đến nơi, không chú ý đến góc chết này… Hàn Đông khoát tay, ngăn lại sự tự phê bình của anh ta, nói: - - Điều này cũng không trách anh, thôn nội đô như vậy không chỉ tồn tại ở quận Long Ẩn, cũng tồn tại ở rất nhiều thành phố, trong quá trình biến thiên mở rộng thành phố, do nhiều nguyên nhân liền tạo thành nơi chốn như này hoặc lớn hoặc nhỏ không đếm được, bây giờ tôi cũng không muốn truy cứu trách nhiệm của ai, tôi chỉ muốn hỏi với nơi như thế này, anh có dự định gì không, làm thể nào thay đổi được môi trường như thế này, cải thiện mức sống cho những người này? Chúng ta ngày ngày bàn luận xây dựng kinh tế, phát triển xã hội, cải thiện dân sinh, nhưng ngay dưới tầm mắt lại có nhiều dân chúng khổ sở giãy dụa mưu sinh, chúng ta không thể bỏ mặc không lo, làm như không nhìn thấy. Tình hình thôn nội đô này còn nghiêm trọng hơn nhiều so với tưởng tượng của Hàn Đông, giờ khắc này trong lòng Hàn Đông đã kiên định quyết tâm, cho dù có lực cản lớn hơn nữa, cũng toàn lực ứng phó làm sạch thôn nội đô một phen, nhà ở cũ kỹ này đều phải giải phóng đi, cho dù phải trả giá bao nhiêu cũng không đủ. Trên thực tế, Mã Văn Chính cũng biết được sự tồn tại của những thôn nội đô này, nhưng anh ta cũng biết rằng muốn thay đổi diện mạo của những thôn nội đô này, giải quyết hoàn toàn cục diện của thôn nội đô sẽ liên lụy đến rất nhiều vấn đề phức tạp hơn, rất có thể cố hết sức mà không thu được kết quả gì, cho nên cũng không có động lực đến hỏi han chuyện này, nhưng bây giờ không suy nghĩ không được, bởi vì ánh mắt của Bí thư Thành ủy đã nhìn đến đây.
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu Chương 1232: Bị Buộc Hợp Tác Nhóm dịch: BachKhiet Nguồn: Mê Truyện Mời đọc Sự hình thành của thôn nội đô có nguyên nhân rất phức tạp, sự hiện hữu của nó cũng đã mang đến vấn đề rất lớn. Mã Văn Chính biết, đã từng có chính quyền địa phương muốn xử lý triệt để vấn đề thôn nội đô, nhưng cuối cùng cũng không giải quyết được gì, chủ yếu là liên lụy đến vấn đề rất phức tạp, tuy rằng hạ quyết tâm thì chắc chắn có thể giải quyết được vấn đề, nhưng lại là cố hết sức mà không được gì, vừa hao tâm tổn sức vừa chi phí rất nhiều tiền, có mấy người cầm quyền muốn làm chuyện này đâu. Cái gọi là “Thôn nội đô” là chỉ trong quá trình phát triển tốc độ cao của thành phố, do toàn bộ đất đai nông thôn bị trưng dụng, thành viên tập thể nông thôn sau khi do thân phận nông thôn chuyển biến thành thân phận dân cư, vẫn ở lại khu dân cư do thôn cũ cải tạo mà thành, hoặc là chỉ trong tiến trình thôn xóm nông thôn đô thị hóa, do đa phần đất đai nông thôn bị trưng dụng, tụt hậu so với tốc độ phát triển, nông dân nằm ngoài sự quản lý của thành phố hiện tại vẫn ở lại làng cũ hình thành nên thôn xóm, cũng gội là “thôn trang trong thành phố”. Theo Mã Văn Chính tìm hiểu, chỉ riêng quận Long Ẩn, số lượng thôn nội đô lớn nhỏ có đến hơn trăm. Nếu muốn chỉnh đốn toàn diện, sẽ là một chuyện lớn rất gian khổ. Nhưng bây giờ Hàn Đông bỗng nhiên chạy đến đây thị sát, hơn nữa còn đưa ra vấn đề, Mã Văn Chính nhanh chóng vòng vo rất nhiều ý niệm trong đầu, sau đó nói; - - Bí thư Thành ủy Hàn, quận tôi tồn tại thôn nội đô như vậy không ít, sự tồn tại của những thôn nội đô này không chỉ ảnh hưởng hình tượng tổng thể thành phố, mà còn ảnh hưởng đến dân chúng trong thôn nội đô, cuộc sống không được cải thiện hiệu quả, dễ dàng nảy sinh rất nhiều vấn đề ví dụ như trị an, bệnh tật, Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận cũng có ý hoàn toàn giải quyết vấn đề này. Chỉ có điều bây giờ tồn tại vấn đề ở 3 phương diện, một là cải tạo thôn nội đô tồn tại về vấn đề tài chính, thu nhập tài chính của Quận ủy mỗi năm đều là thu không đủ bù chi, nếu muốn hết sức cải tạo thôn nội đô, như vậy tài chính sử dụng cho nơi khác sẽ ít đi, sẽ ảnh hưởng đến phát triển kinh tế ở trong quận; thứ hai là tiến hành cải tạo thôn nội đô thì cần có doanh nghiệp bất động sản tham gia, nhưng do vấn đề giải phóng mặt bằng, lợi ích khai thác phát triển thôn nội đô có thể càng ít hơn so với khai thác phát triển nơi khác, do vậy rất ít doanh nghiệp muốn tiếp nhận; thứ ba là cải tạo thôn nội đô cũng không phải là cách có thể hoàn toàn giải quyết vấn đề, dân cư thôn nội đô phần lớn là dân cư nông thôn, bởi vì mở rộng thành thị nên thân phận của họ trở thành cư dân thành phố, nhưng trên thực tế bọn họ vẫn trải qua cuộc sống của nông dân, bọn họ không thành thạo một nghề, không có thủ đoạn mưu sinh. Xa rời đất đai, bọn họ đến nuôi sống bản thân mình cũng thành vấn đề, bởi vậy muốn thay đổi diện mạo thôn nội đô, mấu chốt nhất chính là khiến những người này có thể phát triển tốt hơn, chỉ có để bọn họ nhìn thấy được tiền đồ và tương lai, bọn họ mới có động lực thay đổi tình cảnh hiện tại… Mã Văn Chính nói lưu loát, phân tích sâu xa vấn đề của thôn nội đô, cũng đưa ra những vấn đề trước mắt gặp phải. Đối với những vấn đề anh ta đưa ra, Hàn Đông trước đó cũng suy xét đến rồi, cũng rất tán thành. - - Anh nói mấy vấn đề này là tồn tại khách quan, cũng chính là vấn đề chúng ta phải hết sức giải quyết, không thể bởi vì khó khăn mà lùi bước. Chúng ta phải dũng cảm tiến lên, phải có niềm tin tất thắng, không chỉ Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố phải hạ quyết tâm làm sạch thôn nội đô, quận Long Ẩn cũng phải coi chuyện này làm công tác trọng điểm sau này, phải tìm ra biện pháp thực hiện có hiệu quả. Tài nguyên quan trọng nhất của thôn nội đô là đất đai, đất đai này một phần là sở hữu tập thể, một phần là sở hữu toàn dân, những đất đai này không thể vì nằm trong đô thị mà phải noi theo đất đai xung quanh, khi tiến hành mở rộng có thể cho doanh nghiệp mở rộng ưu đãi nhất định để thu hút bọn họ. - Hàn Đông kiên quyết nói. - - Chuyện này khó khăn lớn hơn nữa cũng phải làm, tiến trình đô thị hóa không ngừng tăng nhanh, những người này có thể hưởng thụ được cuộc sống tốt đẹp mà đô thị hóa mang lại, chúng ta phải chịu trách nhiệm với nó, nếu Đảng và Chính phủ đều không quan tâm đến bọn họ, vậy bọn họ còn có hy vọng gì? Đây là trách nhiệm của chúng ta, nếu không làm gì đó chính là phạm tội với lịch sử, với dân chúng. - Bí thư Thành ủy Hàn, tôi nhớ rồi, tôi trở về sẽ lập tức bố trí làm việc này. Mã Văn Chính cũng không nói gì khác, thái độ của Hàn Đông đã rõ ràng như vậy, gã có đưa ra khó khăn, thiếu thốn gì cũng chỉ làm cho Hàn Đông không vui. Qua mấy ngày làm cùng với Hàn Đông cho thấy, Hàn Đông một khi đã quyết định chuyện gì sẽ không thay đổi, hơn nữa sẽ làm rất rầm rộ, mình đã không thể ngăn cản thì phải phối hợp tốt. Nếu không làm việc sẽ dần dần bị ra rìa. Đây không chỉ là tổng kết và tâm đắc của một mình Mã Văn Chính, cũng là nhận thức tâm đắc của không ít người cùng trong Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố. Hàn Đông từ khi đến thành phố Giang Trung, dù là cán bộ nào đứng ở lập trường nào, Hàn Đông chỉ có một yêu cầu, đó chính là phối hợp làm việc, chỉ cần dưới tiền đề phối hợp làm việc này, Hàn Đông mới mắt nhắm mắt mở với các chuyện khác, nếu không thì ngày tháng sẽ không được yên ổn. Lúc đầu Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh đã đấu với Hàn Đông một trận, nhưng kết quả lại bị Hàn Đông chèn ép đến không còn tính cách, ngoan ngoãn quay xung quanh gậy chỉ huy của Hàn Đông, mới dần dần khôi phục được quyền phát biểu của ông ta ở thành phố. Năm nay lại là một năm mấu chốt, bời vì tháng 5 năm nay mời dự họp Đại hội Đảng thành phố Giang Trung, sẽ sản sinh lãnh đạo Thành ủy khóa mới, Mã Văn Chính trong lòng hy vọng có thể tiến thêm một bước, cho nên càng muốn cùng với Hàn Đông tạo quan hệ. Dù sao Hàn Đông không chỉ là Bí thư Thành ủy Giang Trung, hơn nữa hắn còn là Ủy viên Bộ Chính trị, ở trên địa bàn thành phố Giang Trung này, Hàn Đông có quyền phát biểu rất lớn. Người phụ nữ nói chuyện với Hàn Đông, lúc này cũng nhìn ra đoàn người này không đơn giản, nhất định là lãnh đạo trong thành phố. Nhưng trong nhà bà chỉ có một cái ti vi rất nhỏ, bình thường lại không xem tin tức trong thành phố, nên không nhận ra người ở trước mặt chính là Bí thư Thành ủy Hàn Đông. - Các anh là cán bộ à, muốn cải tạo nơi này của chúng tôi sao? Người phụ nữa kia vẻ mặt vui mừng, nói. - Vậy nhà của chúng tôi có được bồi thường tiền không, bây giờ đất trong thành phố đắt như vậy, bồi thường ít tôi cũng không làm, không chỉ phải bồi thường, còn phải bồi thường nhà, nếu không đánh chết tôi cũng không chuyển đi. Mã Văn Chính khẽ nhíu mày, nói: - Đây là Bí thư Thành ủy Hàn. Hàn Đông nói: - - Cải tạo thôn nội đô, nhất định sẽ suy xét đến lợi ích chính đáng hợp pháp của mọi người, cải tạo xong rồi cũng có lợi đối với mọi người, nếu không cuộc sống của mọi người trong hoàn cảnh này cũng không tốt cho sức khỏe. Người phụ nữ kia bĩu môi, nói: - Tôi không quan tâm đến Bí thư Hàn, Bí thư rét gì, dù sao muốn dỡ bỏ nhà của chúng tôi, không thỏa mãn điều kiện của chúng tôi, chúng tôi sẽ không di dời, xây dựng nhà cửa này lại chiếm đất của chúng tôi, kiếm được bao nhiêu tiền, bồi thường cho chúng tôi một ít cũng là việc nên làm. Hàn Đông trong lòng bất đắc dĩ thở dài một hơi, thật là buồn và giận những người như thế, cải tạo thôn nội đô là thay đổi cuộc sống cho những người này, là một cơ hội thay đổi vận mệnh, nhưng bà ta lại muốn bồi thường nhiều hơn, e là đến lúc đó sư tử há to miệng, mang đến lực cản rất lớn cho công tác giải phóng mặt bằng. “Đây là thói hư tật xấu của người Trung Hoa.” Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, “Tầm mắt của những người này thiển cận, chỉ nghĩ đến lợi ích trước mắt, cũng không muốn phát triển, chỉ đợi cơ hội giải phóng mặt bằng vớt một món, cho dù bồi thường cho bọn họ một khoản tiền lớn, e là tiêu xài cũng không được bao lâu.” Sau đó Hàn Đông lại dẫn Mã Văn Chính đi một vài thôn nội đô lớn xem một chút, tình hình cũng không khác lắm, môi trường dơ dáy bẩn thỉu, trị an cũng rất có vấn đề. Đây không thể nghi ngờ đã tăng thêm quyết tâm của Hàn Đông muốn cải tạo thôn nội đô. Ngày hôm sau đi làm, Hàn Đông gọi Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Trần Hướng Phong đến văn phòng của mình, đầu tiên là nói chuyện với ông ta về tình hình hôm qua đi đến thôn nội đô, sau đó nói: - - Tôi chuẩn bị hết sức chỉnh đốn thôn nội đô, trong khoảng thời gian này, Ban Tuyên giáo có thể làm một loạt chuyên mục, tiến hành thu hút ánh sáng với vấn đề thôn nội đô, để cho mọi người nhận thức được vấn đề của thôn nội đô, đồng thời coi như để cho mọi người có một tâm lý mong đợi. Đối với bố trí này của Hàn Đông, Trần Hướng Phong đương nhiên là gật đầu, và đưa ra mấy đề nghị. Hàn Đông nói: - Đề nghị của anh đưa ra rất tốt, nên nhanh chóng thực hiện, báo chí truyền hình đều phải phát động, phải hình thành một thế lực lớn dư luận. Thôn nội đô giống như bọc mủ trên người chúng ta, bình thường chúng ta không muốn để ý tới nó, cảm thấy nặn một chút có thể sẽ đau, nhưng cứ không quan tâm đến nó sẽ biến thành ác tính, sẽ mang đến vấn đề lớn hơn. Bây giờ quyết định nặn bọc mủ đó ra, về sau chúng ta có thể nhẹ nhàng ra trận. Động tác của Ban Tuyên giáo rất nhanh, các loại tin tức về thôn nội đô nhanh chóng tràn ngập các phương tiện truyền thông lớn của thành phố Giang Trung, mọi người dường như lúc này mới phát hiện ở bên cạnh bọn họ, vẫn còn có nơi chốn lạc hậu như vậy tồn tại, còn có một số đông người giống như chuột đang sống qua ngày, mọi người bàn luận ầm ĩ chuyện này, rất nhiều người cho rằng phải giải quyết vấn đề thôn nội đô, nếu không thì cuộc sống của bọn họ cũng bị ảnh hưởng. Các lãnh đạo Thành ủy đương nhiên cũng chú ý tới vấn đề này, bọn họ chú ý nhất chính là Hàn Đông đang chuẩn bị khởi xướng một hành động lớn trong toàn thành phố, mà mình sẽ có được lợi ích gì từ trong hành động lớn này. “Hàn Đông lại muốn làm ra chuyện này, xem ra lại là một phen giằng co.” Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh ngồi trong phòng làm việc, vẻ mặt chua xót, chỉ có điều cho dù ông ta không đồng ý ý tưởng của Hàn Đông, nhưng cũng không dám đối nghịch với Hàn Đông, giáo huấn mấy lần trước còn rõ mồn một trước mắt, không nắm bắt chắc chắn, ông ta nhất định phải nhẫn nhịn, hơn nữa còn phải nhất định giúp Hàn Đông bày mưu tính kế, bởi vì như vậy mới có thể lấy được lợi ích từ trong đó. Nếu không thì cũng chỉ có thể nhìn Hàn Đông tặng ưu đãi đó cho người cùng hợp tác khác. Hợp tác với Hàn Đông hoàn toàn là bất đắc dĩ, chủ yếu là thân phận Hàn Đông bày ra trước mặt, thủ đoạn lại cực kỳ cao minh, không làm theo suy nghĩ của hắn, Hàn Đông sẽ không cho ưu đãi, ở bên trong Thành ủy năm bè bảy mảng, chính bởi vì như vậy Hàn Đông mới có thể lôi kéo một nhóm người, đả kích một nhóm người, để cho người ta không có cách nào với hắn, tình hình phức tạp như vậy lại làm cho Hàn Đông như cá gặp nước.
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu Chương 1233: Giằng Co Vào Chỗ Chết Nhóm dịch: BachKhiet Nguồn: Mê Truyện Mời đọc Bây giờ Hàn Đông nắm giữ quyền lực trong thành phố có thể nói là thuận buồm xuôi gió. Thời gian này ở thành phố Giang Trung Hàn Đông có nhận thức mới về vận dụng quyền lực. Thời điểm trước kia đối với những người không hợp tác với mình, cách Hàn Đông dùng là chèn ép, để cho bọn họ không có quyền, hoặc kiên quyết điều họ đi, cuối cùng thông qua hoàn toàn nắm giữ đa số người để thực hiện quan niệm của mình. Bây giờ cách Hàn Đông sử dụng lại khác rồi, trước tiên hắn không muốn người ở phe cánh của mình nhất định phải chiếm đa số ghế trong Thành ủy và Ủy viên thường vụ, mà áp dụng cách dùng lực đẩy lực phát huy sức ảnh hưởng để thay đổi lựa chọn và hành vi của bọn họ. Bất kể là người ở phía nào, có thể đi đến bước nào, năng lực công tác chắc chắn là có, chủ yếu là xem bọn họ có thực sự làm việc hay không, phương hướng nỗ lực có đúng hay không. Cách làm của Hàn Đông bây giờ chính là cố gắng phát huy tính tích cực công tác của mọi người, làm cho bọn họ dùng tinh thần và năng lực vào việc chính sự là được. Chính bởi vì phong cách lãnh đạo này, Hàn Đông ở trong lòng lãnh đạo cấp trên để lại ấn tượng rất tốt, cho dù là người ở phe cánh khác cũng không thể không thừa nhận phong cách làm việc của Hàn Đông quả thật rất khí phách, hình tượng như vậy khiến Hàn Đông lần này lên chức không có chút khó khăn nào. Nhưng đối với tình hình này, cảm nhận của Chủ tịch thành phố Giang Trung - Uông Tồn Minh này lại không giống với nhiều người. Bề ngoài xem ra Hàn Đông có thể khoan dung bất cứ người nào ở thành phố Giang Trung, hơn nữa cũng không cố ý chèn ép ai, môi trường công tác như vậy làm cho rất nhiều người cảm thấy ngưỡng mộ. Nhưng vấn đề ở chỗ tất cả chỉ là bề ngoài, trên thực tế Hàn Đông vô cùng mạnh mẽ, chỉ có trong điều kiện tất cả đi theo suy nghĩ của Hàn Đông mới có thể bình an vô sự, nếu không thì Hàn Đông luôn có cách làm cho người ta đi vào khuôn khổ. Là một cán bộ cấp tỉnh, Uông Tồn Minh sao có thể can tâm để cho người khác dắt mũi mình. Bây giờ ông ta ở thành phố Giang Trung không có được chút cảm tình của nhân vật số hai Thành ủy, nhân vật số một Ủy ban nhân dân thành phố, dường như ngoài Hàn Đông ra quyền phát biểu của các Ủy viên thường vụ Thành ủy cũng tương đương. Ở bên ngoài nhìn vào Thành ủy Giang Trung thật hài hòa, nhưng đây tuyệt đối không phải là điều Uông Tồn Minh mong muốn. Vấn đề “thôn nội đô” Uông Tồn Minh không phải không biết, nhưng ông ta biết nếu thực sự muốn giải quyết chuyện này, có thể làm cho phát triển của thành phố Giang Trung lâm vào một vũng bùn. Mà bản thân chuyện này là chuyện của Ủy ban nhân dân thành phố, Uông Tồn Minh chính vì nhận thức được chuyện này vô cùng phức tạp, cho nên cho dù biết chuyện này rất nhức mắt, nhưng chỉ cần không phải là vạn bất đắc dĩ, ông ta chắc chắn sẽ không động thủ. Bây giờ đúng lúc Bí thư Thành ủy Hàn Đông hắn lại chủ động đưa ra, nhưng hành động cuối cùng chắc chắn là phải do Ủy ban nhân dân thành phố thực hiên. Làm tốt thì đây là điều Ủy ban nhân dân thành phố dưới sự lãnh đạo của Thành ủy nên làm, làm không tốt chắc chắn là tiếng xấu do Uông Tồn Minh lão gánh chịu. “Chỉ có điều bây giờ thế lực của Hàn Đông đang mạnh, cũng không thể dễ dàng thay đổi được chủ ý của hắn.” Uông Tồn Minh trong lòng căm tức nghĩ đến, kết quả tốt nhất là xảy ra chuyện gì đó, làm cho Hàn Đông nhận thức được vấn đề không phải dễ dàng giải quyết như vậy. Mặt khác, Uông Tồn Minh trong lòng còn có chút ý tưởng, đó chính là nửa đầu năm nay, nhiệm kỳ mới của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Giang Trung đã đến rồi, bộ máy nhiệm kỳ mới này cần phải lựa chọn lại, mà nửa cuối năm toàn quốc cũng phải bắt đầu thay nhiệm kỳ mới, mà Hàn Đông thì rất có khả năng rời khỏi thành phố Giang Trung, dù sao Hàn Đông ở thành phố Giang Trung cũng làm được 3 năm rồi. Trong ba năm này thành phố Giang Trung ở nhiều khía cạnh làm ra được thành tựu rất lớn. Mà xu thế phát triển của Hàn Đông bây giờ e là tương lai sẽ đi lên đỉnh, như vậy hắn không thể cứ công tác ở tỉnh thành Tây Bộ này. Từ quá trình phát triển trước đó của Hàn Đông cho thấy kinh nghiệm công tác chủ yếu của hắn là ở Tây Bộ, mặc dù đã từng công tác một thời gian ở thành phố Ninh Hải phía Đông Bộ, nhưng vẫn có vẻ không đủ, cho nên con đường phát triển của Hàn Đông chắc chắn là phải đi nhậm chức ở tỉnh quan trọng phía Đông Bộ, để tăng thêm kinh nghiệm lý lịch cho hắn. Như vậy sau khi Hàn Đông đi rồi, vị trí để lại sẽ làm thế nào? Nếu như nói Uông Tồn Minh không động lòng là giả dối, mấu chốt của vấn đề là nhất định phải có sự ủng hộ mạnh mẽ mới được, người đứng sau Uông Tồn Minh đương nhiên là ủng hộ ông ta, nhưng điều này cũng chưa đủ, nếu như có thể có được sự ủng hộ của Hàn Đông, khả năng sẽ lớn hơn, chỉ là khả năng như vậy rất thấp, Uông Tồn Minh đã nghĩ cũng không có hy vọng quá nhiều. Dã tâm đối với người theo nghiệp chính trị mà nói là điều không thể thiếu. Uông Tồn Minh cũng không ngoại lệ, ông ta bây giờ cũng có dã tâm, điều này làm cho lựa chọn và hành vi của ông ta đã xảy ra rất nhiều thay đổi. Trong khoảng thời gian này, Hàn Đông đã khiến Lý Minh Bác hoàn thành xong báo cáo điều tra, nghiên cứu công tác an toàn thực phẩm và an toàn dược phẩm, Lý Minh Bác đã không phụ hy vọng của Hàn Đông, báo cáo này làm vô cùng tỉ mỉ chính xác, có đầy đủ chứng cứ, đưa ra đầy đủ hiện trạng công tác an toàn thực phẩm và an toàn dược phẩm, vấn đề tồn tại và biện pháp kiến nghị. - - Báo cáo này rất đúng lúc, rất hữu dụng. Hàn Đông cảm thán nói. - - Đồng chí Minh Bác vất vả rồi, nhưng còn có một chuyện cần anh vất vả một thời gian. Hàn Đông nói một chút vấn đề của thôn nội đô, Lý Minh Bác bèn nói: - - Bí thư Thành ủy Hàn, chuyện này ở nước ngoài rất nhiều năm trước đã từng có ví dụ tương tự, thật ra cho dù đến bây giờ, vấn đề này nước ngoài vẫn chưa giải quyết được, cho dù quốc gia như nước Mỹ, trong đô thị lớn phồn hoa vẫn có rất nhiều xóm nghèo. Phát triển mấy năm nay của thành phố Giang Trung rất nhanh, vấn đề của thôn nội đô cũng lộ ra rồi, đối với vấn đề này tôi cũng đã từng suy nghĩ qua… Thôn nội đô là một mảnh đất kẹp giữa thành phố, địa vị và hiện tượng độc đáo này tất nhiên sẽ mang đến một loạt vấn đề xã hội: thứ nhất là nhân khẩu hỗn độn, thôn nội đô do dân nông thôn, dân thành thị và nhân khẩu lưu động hỗn hợp cấu thành. Nhân khẩu lưu động trở thành quần thể phạm tội chủ yếu, tình hình trị an gay gắt. Thứ hai là quy hoạch thành thị lạc hậu, xây dựng trái pháp luật tương đối tập trung, phong cảnh độc đáo của Nhất Tuyến Thiên, Ác Thủ lầu, Thiếp Diện lầu. Do mật độ nhà ở cao, điều kiện ánh sáng thông gió đều kém, thôn dân ở trong môi trường kém. Ba là phương tiện cơ sở không hoàn thiện, điều kiện vệ sinh quá kém. Các loại đường ống lộn xộn, hệ thống thoát nước thải không thông, rác rưởi thành họa, đường phố chật hẹp, chen chúc, tồn tại tai họa phòng cháy nghiêm trọng. Thứ tư là sử dụng đất đai tồn tại rất nhiều vấn đề, đất nền nhà, công nghiệp dùng đất, buôn bán dùng đất đan lẫn vào nhau, cho thuê chuyển nhượng phi pháp, đầu cơ trục lợi, quản lý hỗn hoạn và “Thôn nội đô” không chỉ ảnh hưởng đến mỹ quan đô thị, còn ngăn cản tiến trình đô thị hóa, kìm hãm sự phát triển của đô thị, đã trở thành cố tật ảnh hưởng sự phát triển của nhiều thành thị. Nghe Lý Minh Bác chậm rãi nói, Hàn Đông lấy ra quyển sổ nghiêm túc ghi chép, đồng thời Hàn Đông trong lòng cảm thấy vô cùng vui mừng với quyết định điều Lý Minh Bác đến công tác ở Thành ủy, Lý Minh Bác quả thật là một người tài, dùng tốt sẽ có trợ giúp rất lớn cho mình. Lý Minh Bác đã có hiểu biết nhiều hơn về Hàn Đông, biết Hàn Đông thực sự muốn làm một số việc, cho nên có vấn đề đều cố gắng nói rõ ràng với Hàn Đông. Anh ta từ vấn đề do thôn nội đô mang đến lại nói đến nguyên nhân sản sinh ra thôn nội đô, phân tích thôn nội đô dính líu đến vấn đề nghiêm trọng nhất, đó chính là vấn đề đất đai. - - Bây giờ mâu thuẫn chủ yếu nhất của thôn nội đô chính là ở chỗ sử dụng đất đai, có vấn đề ở mấy phương diện sau: - Thứ nhất là tồn tại một lượng lớn xây dựng vi phạm quy định mà không có bất cứ phê chuẩn nào của ban nghành quy hoạch và xây dựng; Thứ hai là tồn tại một lượng lớn hiện tượng loạn chiếm, loạn giữ; Ba là cho thuê đất đai bất hợp pháp; Bốn là nhập cổ phần đất đai mở ra các loại công thương nghiệp; Năm là tồn tại một lượng lớn dùng đất đai tập thể thế chấp vay nợ; Sáu là rất nhiều địa phương dùng đất đai tập thể tiến hành khai thác, kinh doanh bất động sản phi pháp. Bởi vì tính vùng ven, tính khan hiếm, tính vị trí, tính cố định, tính đa dạng, tính phức tạp và tính rẻ mạt so với quyền sử dụng đất nhà nước của đất đai tập thể thôn nội đô là nó có thị trường nhu cầu dồi dào, sự khác biệt về quyền sử dụng đất khiến thôn nội đô có thể tồn tại khách quan. Lý Minh Bác sau khi phân tích sâu xa vấn đề, bèn đưa ra đề nghị bước đầu, anh ta nói: - - Cho nên giải quyết vấn đề thôn nội đô, trọng tâm ở chỗ giải quyết vấn đề đất đai… Hàn Đông vẻ mặt vô cùng nặng nề, hắn nói: - - Vấn đề thôn nội đô xem ra phải nhanh chóng giải quyết, phải hạ quyết tâm giải quyết mới được. Như vậy theo như vừa rồi cậu nói, viết một cái kiến nghị đi. Vốn dĩ Hàn Đông chuẩn bị để Lý Minh Bác lại làm một bản điều tra nghiên cứu, sau đó lại nghĩ một lát, việc này không nên chậm trễ, như là đã biết tính nghiêm trọng của vấn đề rồi, như vậy phải nhanh chóng hành động mới được, mà công tác điều tra nghiên cứu cụ thể có thể cho là một bộ phận chỉnh đốn để làm. Ngày hôm sau Lý Minh Bác đã đưa kiến nghị cho Hàn Đông, anh ta buổi tối trở về làm thêm giờ, kiến nghị viết rất cụ thể, cũng bổ sung không ít số liệu thuyết minh và một số cách làm tiên tiến của nước ngoài. Hàn Đông liền điện thoại gọi Uông Tồn Minh sang, đi thẳng vào vấn đề, nói: - - Đồng chí Tồn Minh, thời gian trước tôi yêu cầu phòng Nghiên cứu Chính sách Thành ủy làm công tác điều tra nghiên cứu phương diện an toàn thực phẩm và an toàn dược phẩm, không xem không biết, vừa nhìn liền biết tính nghiêm trọng của vấn đề. Đây là báo cáo điều tra nghiên cứu của phòng Nghiên cứu Chính sách Thành ủy, tôi xem qua một chút cũng thấy kinh hãi, phát triển của thành phố Giang Trung có thể nói là rõ như ban ngày, nhưng cũng không thể coi nhẹ, càng không thể vì vậy mà tự mãn, nhất định phải có một nhận thức tỉnh táo với phát triển của toàn thành phố, tiến hành hoàn thiện một số khâu yếu kém, chỉ có như vậy phát triển của chúng ta mới có thể lành mạnh, liên tục… Uông Tồn Minh nghe lời của Hàn Đông, nhưng trong lòng lại cho là không đúng, trong lòng nghĩ thầm: “Hàn Đông này hoàn toàn là giằng co vào chỗ chết, chỉ một vấn đề chỉnh đốn thôn nội đô thì có thể làm cho thành phố Giang Trung đại thương nguyên khí, hắn còn muốn công tác an toàn thực phẩm và dược phẩm cùng thực hiện một lúc, đây hoàn toàn là bốn phía nở hoa, rốt cuộc hắn muốn làm gì?”
Người Cầm Quyền Tác giả: Nhất Tam Ngũ Thất Cửu Chương 1234: Ông nội bị bệnh Nhóm dịch: BachKhiet Nguồn: Mê Truyện Mời đọc Sau đó Bí thư Thành ủy Hàn Đông chủ trì Hội nghị thường vụ Thành ủy mở rộng, Hội nghị lần này có ba chương trình: Một là triển khai sâu rộng công tác kiểm tra an toàn, xây dựng một môi trường công tác, sinh sống an toàn cho nhân dân toàn thành phố. Hàn Đông nói trong Hội nghị: - Trước kia chúng ta đã tiến hành khắc phục trọng điểm công tác sản xuất an toàn, kiên quyết dừng một số doanh nghiệp nguy hiểm cao, hiệu quả hết sức rõ ràng, một năm trước tỷ lệ sự cố, tỷ lệ tử vong đã giảm xuống rất nhiều so với mấy năm trước, nhưng chúng ta không thể buông lỏng, nhất định phải không ngừng cố gắng, nắm bắt thực hiện. Ngoài ra cũng phải xuất phát từ lợi ích của dân chúng, ngoài nắm bắt công tác an toàn sản xuất ra, cũng phải nắm bắt an toàn thực phẩm và an toàn dược phẩm, các ban nghành có liên quan phải coi trọng việc này, lấy công tác của Cục Giám sát an toàn làm tham khảo, nhanh chóng trong phạm vi toàn thành phố, khởi xướng công tác giám sát, khắc phục, phải dựa vào thái độ phụ trách cao độ với nhân dân toàn thành phố nắm bắt các hạng mục công việc, các cấp các ban nghành phải có người chịu trách nhiệm. Đối với yêu cầu của Hàn Đông, tất cả mọi người đều lắng nghe, ghi chép, quyền uy của Hàn Đông hiện giờ ở thành phố Giang Trung là không ai có thể so bì, đối với chuyện Hàn Đông coi trọng, mọi người đều không dám khinh thường. Hàn Đông sau khi lên tiếng, chuyện này cho dù là đã quyết định, hơn nữa Hàn Đông còn đánh đồng với công tác an toàn sản xuất, như vậy tất cả mọi người đều biết chuyện này làm qua loa là không được, nhất định phải làm ra chút thành tích mới được. Chương trình thứ hai của Hội nghị, là tiến hành chỉnh đốn và cải tạo thôn nội đô ở thành phố Giang Trung. Chuyện này Hàn Đông trước đây đã gửi cho các Ủy viên thường vụ ngồi đây bản kiến nghị của Lý Minh Bác và các báo cáo thu thập được, và giới thiệu với mọi người những tài liệu này, lại nói về tình hình mình đi thăm thực địa, chỉ ra: “Tồn tại của thôn nội đô đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến phát triển kiến thiết thành phố Giang Trung, thôn nội đô lớn nhỏ tồn tại không chỉ không có lợi với quy hoạch đất đai, hơn nữa còn tồn tại hiểm họa an toàn trị an rất lớn, ngoài ra dân chúng trong thôn nội đô cơ bản đều là người ở tầng thấp nhất của xã hội, bọn họ cũng là một thành viên của xã hội chúng ta, thay đổi hoàn cảnh của bọn họ, chúng ta phải chịu trách nhiệm không thể trốn tránh.” Cho dù Uông Tồn Minh từ trong đáy lòng không đồng ý Hàn Đông lúc này khai đao với thôn nội đô, nhưng ông ta thấy, năm nay chuyện lớn nhất là làm tốt công tác duy trì ổn định, ổn định công tác mới nói đến việc khác. Mà bây giờ việc Hàn Đông muốn làm rõ ràng sẽ gây nên mâu thuẫn không nhỏ, đây có thể không ảnh hưởng bao nhiêu đến Hàn Đông, nhưng ảnh hưởng đối với Uông Tồn Minh lại rất lớn, chỉ là ông ta cũng không thể so bì được, đành phải nghe theo sự chỉ huy của Hàn Đông. Trải qua thảo luận, Hội nghị thường vụ Thành ủy mở rộng quyết định, thành phố Giang Trung phải quyết tâm nhanh chóng cải tạo thôn nội đô, cần 3 năm tập trung triển khai cải tạo 197 thôn nội đô trong thành phố, đầu tiên là 67 thôn nội đô trong nội thành, còn lại sẽ dần dần hoàn thành. Thông qua cải tạo thôn nội đô, tổng cộng phải giải phóng mặt bằng 12935 hộ. Hủy bỏ 53 chợ ven đường, dỡ bỏ 9 triệu 830 nghìn mét vuông xây dựng trái phép, tăng cường diện tích cây xanh 9 triệu 270 nghìn mét vuông, xây dựng mới 2 triệu 890 nghìn mét vuông, môi trường xung quanh 13 nơi di sản văn vật được xử lý. Những số liệu này đều là Lý Minh Bác trước đây thông qua điều tra có được, làm Phó giáo sư nghiên cứu học vấn, vô cùng mẫn cảm với số liệu, Hàn Đông đã quan tâm đến chuyện này, anh ta liền nhanh chóng đưa ra rõ ràng vấn đề thôn nội đô ở thành phố Giang Trung, điều này trợ giúp rất tốt cho quyết sách của Hàn Đông. Chương trình thứ ba của hội nghị là về công tác sắp xếp bầu cử của đại biểu Đảng, Đại biểu Hội đồng nhân dân, Mặt trận Tổ quốc, cùng với bố trí mấy công tác chuẩn bị của Hội nghị. Những thứ này đều là những việc làm từng bước, cũng không có gì mới, về phần dính líu đến vấn đề nhân sự, đương nhiên sẽ không thảo luận bây giờ. Vấn đề thảo luận ở Hội nghị thường vụ Thành ủy mở rộng lần này nhanh chóng tiến hành công bố với quần chúng thành phố Giang Trung, cũng gây nên sự chú ý rất lớn của mọi người. Công tác an toàn là việc mọi người đều biết, bây giờ chỉ là mở rộng thêm một chút ở phạm vi trị an mà thôi, đương nhiên là có liên quan mật thiết đến cuộc sống của dân chúng, cho nên dân chúng đều vô cùng ủng hộ quyết định này. Mặt khác vấn đề thôn nội đô cũng gây sự chú ý của mọi người, dù sao đám dân thành thị cũng không hy vọng bên cạnh cư xá của mình tồn tại một nơi lạc hậu như vậy, không chỉ ảnh hưởng đến mỹ quan, mà còn ảnh hưởng rất lớn đến trị an. Lần này quyết tâm của thành phố rất lớn, mọi người đều tràn đầy hy vọng. Hàn Đông sau khi đến thành phố Giang Trung, mỗi lần đưa ra chuyện gì đều được thực hiện quán triệt rất tốt, cho nên dân chúng ở thành phố Giang Trung đều tràn đầy lòng tin với Hàn Đông, bây giờ Hàn Đông lại đưa ra hành động lớn như vậy, dân chúng đương nhiên vui mừng khôn xiết, và tin tưởng Hàn Đông nhất định có thể mang đến thay đổi thực chất cho thành phố Giang Trung. Thôn nội đô - một góc thành thị bị lãng quên này bắt đầu trở thành điểm nóng chú ý của mọi người. Rất nhiều cải tạo quy mô lớn của thôn nội đô chiếm cứ khu vực hoàng kim thành thị, gây nên sự chú ý rộng rãi của các giới. Dựa theo yêu cầu của Hàn Đông, Ủy ban nhân dân thành phố bắt đầu định ra phương án chỉ đạo thực hiện cải tạo. Phương án này đương nhiên thực hiện trước ở quận Long Ẩn, Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận Long Ẩn căn cứ phương án chỉ đạo của Ủy ban nhân dân thành phố, quy định biện pháp thực hiện cụ thể, biện pháp này nhanh chóng được đưa đến tay Hàn Đông. Căn cứ quy định “Biện pháp thực hiện cải tạo thôn nội đô quận Long Ẩn” thôn cũ chưa dỡ bỏ, dự án xây dựng khác không được khởi công, bồi thường giải phóng mặt bằng, mỗi mẫu 350 nghìn tệ, thôn dân ở thôn nội đô trong phạm vi cải tạo, chuyển một lần thành hộ khẩu thành phố. Quận Long Ẩn là quận thuộc thành phố Giang Trung, tổng cộng có 67 thôn nội đô, liên quan đến tổng nhân khẩu 127819 người, tổng diện tích xây dựng 910322.23 mét vuông. Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy quận Long Ẩn - Mã Văn Chính tự mình báo cáo cho Hàn Đông tình hình cụ thể thực hiện biện pháp, anh ta nói: - Bí thư Thành ủy Hàn Đông, vì thúc đẩy tốt hơn cải tạo thôn nội đô quận Long Ẩn, dưới sự ủng hộ của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, quận Long Ẩn đã ký kết hợp đồng hợp tác với 28 doanh nghiệp, và đưa ra một loạt biện pháp đảm bảo, để bảo đảm thực hiện thuận lợi cải tạo thôn nội đô và lợi ích của cư dân thôn nội đô. . - Trước tiên phải đảm bảo bồi thường giải phóng mặt bằng, vì thế thiết lập tài khoản giám sát, yêu cầu trong dự án cải tạo thôn nội đô, người của dự án nhất định phải cung cấp không gian kinh doanh không dưới 1000 mét vuông cho tổ chức tập thể thôn; để dành không gian dùng cho văn phòng cơ quan phục vụ cộng đồng không dưới 400 mét vuông, do Ủy ban nhân dân quận mua theo giá vốn xây dựng. Bồi thường giải phóng mặt bằng sẽ áp dụng 2 phương pháp là bồi thường tiền và quyền sử dụng nhà ở tái định cư. - Tiếp theo để đề phòng xuất hiện việc giải phóng mặt bằng được một nửa, tài chính doanh nghiệp không theo kịp cùng nhiều nhân tố khác ảnh hưởng đến lợi ích của thôn dân, quy định “biện pháp”, ban chỉ huy công tác cải tạo xây dựng thôn nội đô sẽ thiết lập tài khoản giám sát tài chính, tiến hành giám sát tài chính theo tỷ lệ 70% tổng số tiền giải phóng mặt bằng, đảm bảo tiền bồi thường giải phóng mặt bằng chi trả đúng thời hạn. Ngoài ra khu vực đất đai tập thể hiện có của thôn nội đô trong nội thành và quyền sử dụng đất đai nhà nước của tổ chức kinh tế tập thể xung quanh thôn, toàn bộ sẽ dùng cho cải tạo thôn nội đô, khu vực cải tạo không phân cho tập thể tự ý dùng và cho phép xây dựng thêm nhà nữa. - Thứ 3, năm kiểu đối tượng bảo hộ, người già cô đơn, người nhà liệt sĩ được ban ngành chăm sóc bảo trợ, mỗi hộ có thể được hưởng tiền trợ cấp khó khăn 5000 tệ chi trả một lần. Tiền trợ cấp cho dân nghèo thành phố, mỗi hộ được trợ cấp khó khăn 2000 tệ chi trả một lần. - Thứ tư, trong cải tạo thôn nội đô, dân cư ở thôn nội đô quận Long Ẩn được đưa vào hệ thống đảm bảo phúc lợi xã hội thống nhất của thành phố. Bảo đảm xã hội do bảo đảm nông thôn biến thành bảo đảm thành phố, thực hiện chuyển biến hình thức bảo đảm, giải quyết mối lo về sau của thôn dân. - Thứ năm, nhân khẩu nông nghiệp trong phạm vi cải tạo thôn nội độ, sau khi làm xong thủ tục “Nông chuyển cư”, phù hợp với tiêu chuẩn đảm bảo cuộc sống thấp nhất ở thành phố. Theo Ủy ban nhân dân thành phố Giang Trung về chấp hành . Sau khi thôn dân làm thủ tục “Nông chuyển cư”, con cái được hưởng đãi ngộ giáo dục như trẻ ở thành phố, gia nhập phạm trù giáo dục công cộng của ban ngành giáo dục nội thành. - Thứ 6, cư dân trưởng thành ở thôn nội đô có thể tự lựa chọn tham gia bảo hiểm y tế cơ bản nhân viên làm việc linh hoạt của thành phố, tiêu chuẩn nộp phí lấy tiền lương bình quân xã hội thành phố Giang Trung năm trước làm cơ số nộp phí, tự nộp theo tỷ lệ 10+2%, hàng năm có thể được hưởng 199 nghìn tệ (gồm 49 nghìn tệ chữa bệnh, 150 nghìn tệ bảo hiểm bệnh nặng) đãi ngộ bảo hiểm y tế, kỳ hạn nộp phí liên tục là 30 năm. Đạt tới tuổi về hưu theo quy định, sau khi nộp đủ 30 năm thì không phải nộp phí bảo hiểm y tế nữa. - Thứ 7, người không phù hợp tham gia bảo hiểm dưỡng lão viên chức thành phố, sẽ được gia nhập vào hệ thống bảo hiểm nhân viên trưng đất thành phố Giang Trung, bảo đảm phạm vi và đối tượng là: Căn cứ kế hoạch Ủy ban nhân dân thành phố xếp vào trong phạm vi quy hoạch cải tạo thôn nội đô và dân cư thôn nội đô có hộ khẩu quận Long Ẩn. Người phù hợp tiêu chuẩn, mỗi tháng mỗi người nộp 190 tệ, người của thôn nội đô nộp phí tham gia bảo hiểm và tỷ lệ trợ cấp là: Cá nhân tham gia bảo hiểm và trợ cấp tập thể nộp 60% tiêu chuẩn nộp phí tháng đó, chính phủ trợ cấp 40%. - Thứ 8, cơ quan giải quyết bảo hiểm xã hội quận thành sẽ theo tiêu chuẩn bình quân 15000 tệ, để người thu đất cải tạo thôn nội đô mua bảo hiểm dưỡng lão thương nghiệp, nhân viên thu đất đã tham gia bảo hiểm dưỡng lão cơ bản viên chức doanh nghiệp thành phố. Theo tiêu chuẩn bình quân đầu người 5250 tệ chi trả một lần trợ cấp tham gia bảo hiểm dưỡng lão, số tiền cần thiết xếp vào chi phí giải phóng mặt bằng. Hàn Đông lắng nghe Mã Văn Chính báo cáo, thỉnh thoảng lại gật đầu, nhìn ra được trong vấn đề cải tạo thôn nội đô, thái độ của Mã Văn Chính rất tốt. - Phương án này rất tốt, suy xét tương đối toàn diện các vấn đề ở các phương diện trong quá trình cải tạo gặp phải, như vậy rất tốt, mục đích chúng ta tiến hành cải tạo thôn nội đô, chính là vì mang lại đảm bảo cuộc sống tốt hơn cho dân chúng ở tầng thấp nhất, cách làm của quận Long Ẩn đã suy xét đầy đủ dến lợi ích của dân chúng, phải nghiêm túc thực hiện… Được sự tán thành của Hàn Đông, Mã Văn Chính vô cùng vui mừng, vào lúc này có thể nhận được sự tán thành của Hàn Đông là vô cùng quan trọng. Anh ta ưỡn ngực để tỏ thái độ, lúc này di động trong ngăn kéo của Hàn Đông vang lên, rõ ràng điện thoại đang để rung, hơn nữa điện thoại này là điện thoại cá nhân của Hàn Đông. Hàn Đông ra dấu một chút, liền lấy di động ra xem một chút, điện thoại là của cha đánh tới, hắn bèn nói với Mã Văn Chính: - Đồng chí Văn Chính, phương án này rất tốt, nhưng nhất định phải chấp hành tốt, phương diện này anh phải đích thân theo dõi, tôi cũng sẽ theo sát. Mã Văn Chính thấy thế bèn đứng lên, đợi Hàn Đông nói xong, anh ta bèn nói ngắn gọn để Hàn Đông yên tâm rồi xin cáo từ. - Hàn Đông, con lập tức trở về Yến Kinh một chuyến, sức khỏe ông nội không tốt lắm, muốn gặp con. Lời của cha lập tức làm cho Hàn Đông lo lắng.