FULL  Hài  Hệ Thống Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên - Đại Ái Đậu Biện

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 18: Một kiếm tiêu diệt Kim Luân Pháp Vương!
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Ngay tại lúc đó, một luồng năng lượng kỳ dị ở trong cơ thể Diệp Húc khuếch tán ra.

    Chỉ thấy Diệp Húc vung cánh tay, cánh tay kéo dài về phía trước không ngừng.

    Thân thể nhẹ nhàng uốn éo, liền biến thành bánh quai chèo.

    Đầu dùng sức gật, cả người trực tiếp biến thành hình tròn, nhảy bần bật mấy cái trên mặt đất.

    ...

    Nếu như đổi thành một người bình thường, chỉ sợ đã sớm chết đến không thể chết thêm nữa rồi.

    Nhưng, Diệp Húc căn bản không có một chút cảm giác đau đớn nào.

    Thậm chí, còn cảm giác hết sức thú vị.

    Hồi lâu, Diệp Húc mới lẩm bẩm nói: "Hình như mình ăn Trái Ác Quỷ của Luffy mất rồi, sau này hắn phải làm sao bây giờ?"

    Lúc này, nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên chợt vang lên một đạo thanh âm lanh lảnh.

    "Ting! Chúc mừng Cho Ta Chút Mặt Mũi hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng ngăn lại Monkey. D. Luffy ăn Gomu Gomu no Mi, đạt được 2000 điểm tích lũy."

    Cho Ta Chút Mặt Mũi: Không nghĩ tới, ta cũng có cơ hội lấy được nhiều điểm tích lũy như vậy.

    Hồng Hướng Dương: Hâm mộ.

    Nữ Hiệp: Hâm mộ +1.

    Thủ Khoa Toàn Khóa: Hâm mộ +2.

    Đội Trưởng Đội 5: Hâm mộ +3.

    Ta Muốn Làm Hokage: Ta mới không hâm mộ, sau này ta sẽ nhận được nhiều càng nhiều à điểm tích lũy hơn! Ta muốn trở thành vua điểm tích lũy!

    Diệp Húc hơi sững sờ, hắn không nghĩ tới còn có loại nhiệm vụ ẩn tàng như thế này.

    Chẳng qua, ngẫm nghĩ một chút, Gomu Gomu no Mi cũng không coi là loại trái cây đặc biệt cường đại.

    Chẳng lẽ nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên là muốn cho Luffy Trái Ác Quỷ tốt hơn?

    Hoặc là, là muốn cho chính mình dứt khoát dạy hắn tu tiên?

    Nghĩ tới đây, Diệp Húc ném cái chuyện mình đoạt Gomu Gomu no Mi của Luffy đến tận sau ót, lần nữa xoay thân thể, rướn cổ lên, không ngừng"chơi" chính mình.

    ...

    Khách điếm.

    Quách Tương ngồi ngay ngắn ở trên ghế, một bộ dáng vẻ cơm nước no nê.

    Kì thực, là đang đặt tâm thần ở trong nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên.

    Song, thanh âm xung quanh thật sự quá ồn, làm cho nàng căn bản không thể tập trung chú ý.

    "Thần Điêu đại hiệp thật sự là anh hùng cái thế!"

    "Không tệ!"

    "Quá khó lường rồi!"

    "Thần Điêu đại hiệp là người ta kính trọng nhất cả đời này!"

    "Nếu có thể tận mắt thấy Thần Điêu đại hiệp một lần thì tốt biết mấy."

    ...

    Quách Tương đứng lên, nói: "Các ngươi đều đang khích lệ Thần Điêu đại hiệp, ta thật sự tò mò không biết đến tột cùng thì hắn là người thế nào? Mặt mũi ra sao vậy?"

    "Bên cạnh Thần Điêu đại hiệp có một con đại điêu, giống như là tay trái bị chặt đứt." có người trả lời.

    "Thần Điêu đại hiệp là anh hào đương thời!"

    "Đúng, Thần Điêu đại hiệp giúp đỡ chính nghĩa, cứu thế phù nguy, nhưng không hề để lộ ra tên họ, thế nên, mọi người mới xưng hắn là Thần Điêu đại hiệp." một cái nam tử khác mặt mũi gầy gò, dùng thanh âm có phần trầm thấp nói.

    "Tùy tùy tiện tiện đều có thể gọi là đại hiệp, thế đại hiệp trên thiên hạ cũng quá nhiều rồi!" Quách Phù ở một bên khinh thường nói.

    "Cũng không thể nói như vậy, Thần Điêu đại hiệp làm rất nhiều chuyện đại nghĩa!

    Ví như chuyện Thần Điêu đại hiệp giúp cả nhà Vương Duy Trung tướng quân, bốn ngày bốn đêm không ngủ không nghỉ, vội vã chạy tới Lâm An.

    Mặc dù vẫn đã muộn một bước.

    Nhưng, nhưng chính tay hắn đâm chết tham quan vu oan hãm hại cả nhà Vương Duy Trung tướng quân, một từ đại hiệp, hoàn toàn xứng đáng!" nam tử gầy gò kích động nói.

    Quách Tương lắc lắc đầu nói: "Đáng tiếc... Nếu như vị Thần Điêu đại hiệp này có thể phi thiên độn địa, trong khoảnh khắc tới được Lâm An, cả nhà Vương Duy Trung tướng quân cũng sẽ không rơi vào tình cảnh này."

    Có người cười nói: "Phi thiên độn địa? Đây chỉ là chuyện có trong thần thoại và truyền thuyết thôi, không có ai làm được cả."

    "Không có ai làm được ư?" Quách Tương lơ đễnh nói, trong đầu lại hiện ra bóng dáng Diệp Húc.

    Quách Phù phản bác: "Tương Nhi, nếu nói đại hiệp, Quách Tĩnh và Hoàng Dung, cha mẹ của chúng ta, mới xem như hoàn toàn xứng đáng được gọi là đại hiệp."

    "Quách Tĩnh, Hoàng Dung? Chẳng lẽ là hai vị trấn thủ thành Tương Dương ư?" có người hỏi.

    Quách Phù đắc ý nói: "Không tệ!"

    "Thì ra là con gái của Quách Tĩnh và Hoàng Dung, thất kính thất kính." lúc này người nọ ôm quyền nói.

    "Quách đại hiệp và Hoàng nữ hiệp đúng là đại hiệp!"

    "Hôm nay có thể nhìn thấy con gái của Quách đại hiệp và Hoàng nữ hiệp, quả nhiên là một chuyện may mắn....!"

    Mọi người trong khách điếm, lao nhao phụ họa, không khí vô cùng nhiệt liệt.

    "Phanh!"

    Lúc này, cửa sổ và cửa chính của khách điếm, đồng thời mở rộng ra, gió lạnh gào thét lao vào.

    Tiếp theo, một đoàn người cầm trong tay thanh đao sắc bén, nhìn qua hung thần ác sát, sải bước vọt vào.

    Quách Tương thấy vậy, đôi mắt to liền chuyển động, ý thức nhanh chóng tiến vào trong nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên.

    Nữ Hiệp: Hì hì, khả năng chỗ này của ta sắp bắt đầu đánh nhau, mọi người nhàm chán có thể xem một chút nha.

    Quách Tương phát ra tin tức xong, liền mở ra hệ thống trực tiếp.

    Rất nhanh, thành viên trong nhóm lần lượt đặt tất cả lực chú ý vào trong video trực tiếp.

    ...

    Khách điếm.

    "Ha ha ha! Tân Khách đại nhân không ai không biết, không gì làm không được! Quả nhiên, Quách Tương liền ở này nơi!" Kim Luân Pháp Vương đầu trọc râu quai nón hắng giọng kêu to.

    "Kim Luân Pháp Vương, ngươi tìm muội muội của ta làm gì?" Quách Phù quát hỏi.

    Trên mặt Quách Tương cũng hiện ra vẻ nghi hoặc.

    "Quách Tương là nữ nhân mà Tân Khách đại nhân đã chọn, tìm nàng hiển nhiên là để cho nàng đi hầu hạ Tân Khách đại nhân rồi, đây là phúc khí của Quách gia các ngươi." Kim Luân Pháp Vương nói.

    Dừng một chút, Kim Luân Pháp Vương tiếp tục nói: "Được rồi! Quách Tương, ngoan ngoãn đi theo ta đi, đừng để ta phải động tay."

    Quách Tương dễ dàng nói: "Hẳn là ngươi nên nói xin lỗi ta, sau đó đi khỏi đây thật nhanh, đừng để ta phải động tay với người mới phải."

    "Ha ha ha! Tiểu nha đầu, ta phát hiện ngươi rát đáng yêu.

    Ánh mắt của Tân Khách đại nhân đúng là rất độc!

    Thôi, ta liền hoạt động tay chân một chút đi.

    Yên tâm, ngươi là nữ nhân của Tân Khách đại nhân, ta sẽ không đả thương đến ngươi." Kim Luân Pháp Vương ngửa mặt lên trời cười to, làm bộ như muốn động thủ.

    Quách Tương hiển nhiên hiểu được ý đồ của hắn, thấp giọng nói: "Xem ra ta phải ra tay rồi."

    Khi đang nói chuyện, nàng giơ tay lên nắm chặt.

    Vốn là trường kiếm đặt lên bàn, liền giống như là kim loại bị nam châm hút lấy, trong nháy mắt xuất hiện ở trong tay Quách Tương.

    Tiếp theo, Quách Tương học dáng vẻ của Diệp Húc khi chém giết Rose, giơ tay huy kiếm, chảy ra ra một đạo kiếm khí ác liệt.

    Nhanh!

    Chuẩn!

    Tàn nhẫn!

    Kim Luân Pháp Vương biến hóa sắc mặt, hình như cũng cảm nhận được kiếm khí đáng sợ, vội vàng giơ Kim Luân lên ngăn cản.

    "Xuy!"

    Ngay sau đó, Kim Luân Pháp Vương và Kim Luân của hắn, cùng với thuộc hạ phía sau hắn, rồi cả xà nhà, cánh cửa, đồng thời bị chia ra làm hai từ trung gian.

    "Phù phù!"

    Máu tươi văng khắp nơi, bụi mù cuồn cuộn.

    Cả tòa khách điếm, chìm trong một mảnh im lặng.

    ...

    Nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên.

    Đội Trưởng Đội 5: Kiếm này của Tương Nhi có một chút thần vận, hẳn là sắp đạt tới "Thần Kiếm Quyết" cảnh giới viên mãn tầng thứ nhất rồi.

    Nữ Hiệp: Aizen ca ca, có thật không?

    Đội Trưởng Đội 5: Thật! Đương nhiên là Chúa Cứu Thế đại nhân có quyền lên tiếng nhất về vấn đề này.

    Chúa Cứu Thế: Tương Nhi thiên phú rất cao, nếu như có nhiều điểm tích lũy hơn chút nữa, rất nhanh có thể đạt tới cảnh giới cao hơn, tương lai nhất định không thể đo lường!

    Chúa Cứu Thế: Ngoài ra, @ Hồng Hướng Dương, không phải lúc trước ngươi xem thường Tương Nhi chỉ tu luyện "Thần Kiếm Quyết" đến hậu kỳ tầng thứ nhất sao? Có muốn ta cho Tương Nhi một tờ Xuyên Việt Phù, để cho nàng và ngươi tỷ võ công thử xem không?

    Nữ Hiệp: Hay lắm hay lắm, đến lúc đó ta nhất định mở ra trực tiếp, để cho mọi người cùng nhau xem một chút, hì hì hi.

    Hồng Hướng Dương: Ba ba, ta sai lầm rồi, [quỳ xuống. Jpg.]
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 19: Tranh nhau làm nhiệm vụ, vây công thành Tương Dương!
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Hồng Thất Công sợ.

    Thật sự là, một kiếm kia của Quách Tương, quá mức dọa người.

    Mình và nàng tỷ võ?

    Sợ rằng kết quả là đám thành viên trong nhóm sẽ được thấy thi thể mình bị chém thành hai nửa mà thôi.

    Hồng Thất Công nghĩ tới đây, trong lòng âm thầm thề, nhất định phải cố gắng kiếm lấy điểm tích lũy, tu luyện công pháp!

    Hồng Hướng Dương: Chúa Cứu Thế đại nhân, sau này ta nhất định sẽ phối hợp với ngài, giúp ngài nhét tất cả cả mỹ nữ trong nhóm vào hậu cung, xin Chúa Cứu Thế đại nhân không để cho Quách Tương tỷ võ cùng ta a.

    "Ting! Hồng Hướng Dương bị cấm nói 1 ngày."

    Chúa Cứu Thế: Xem ra Hồng Hướng Dương thật sự vô cùng muốn tỷ võ cùng Tương Nhi đây mà.

    Lúc này, nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên vang lên một đạo thanh âm lanh lảnh.

    "Ting! Nữ Hiệp gây ra nhiệm vụ, đạt được 2000 điểm tích lũy."

    Đội Trưởng Đội 5: Chúc mừng Tương Nhi, lại đạt được 2000 điểm tích lũy rồi, ta tin rằng ngươi sẽ có thể nhanh chóng tiến vào "Thần Kiếm Quyết" cảnh giới viên mãn tầng thứ nhất.

    Nữ Hiệp: Hì hì, cảm ơn Aizen ca ca.

    Ta Muốn Làm Hokage: Tương Nhi tiểu tỷ tỷ, ngươi gây ra nhiệm vụ như thế nào vậy?

    Nữ Hiệp: Ta cũng không biết, đột nhiên liền gây ra rồi.

    Chúa Cứu Thế: Chúng ta xem nhiệm vụ trước một chút đi.

    Nhiệm vụ: Chém giết xuyên việt giả Tân Khách. Thế giới Thần Điêu Hiệp Nữ xuất hiện xuyên việt giả Tân Khách, muốn đánh sập thành Tương Dương, bắt người cướp của cướp mỹ nữ, thành lập vương quốc tà ác. Nhiệm vụ này hạn chế 4 người tham gia, phần thưởng chung đạt 2 vạn điểm tích lũy.

    Ta Muốn Làm Hokage: Chúa Cứu Thế sư phụ, ta ghi danh tham gia nhiệm vụ lần này.

    Cho Ta Chút Mặt Mũi: Tiến vào thế giới khác chém giết kẻ địch sao? Cho ta chút mặt mũi, để ta tham gia đi.

    Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Chúa Cứu Thế đại nhân, ta ghi danh.

    Thủ Khoa Toàn Khóa: Chúa Cứu Thế đại nhân, ta ghi danh. +1.

    Đội Trưởng Đội 5: Chúa Cứu Thế đại nhân, ta ghi danh. +2.

    Nữ Hiệp: Hì hì, đây là nhiệm vụ ta gây ra, ta cũng muốn tham gia.

    Nữ Hiệp: @ Hinamori Amu, ngươi muốn tham gia thử không? Có thể tới thế giới của ta cùng chơi đùa với ta nha.

    Hinamori Amu: Ta không đi.

    Hoa Đà: Ta chỉ là một đại phu, liền không đi thêm phiền toái cho mọi người.

    ...

    Trong một gian phòng nhỏ ấm áp.

    Hinamori Amu phát ra tin tức xong, cả người ngã xuống giường, vẻ mặt hối hận nói: "Hinamori Amu, mày muốn đi đến thế giới khác như thế, tại sao lại từ chối?"

    ...

    Chúa Cứu Thế: Lần này nhiệm vụ hạn chế 4 người tham gia, nhưng, nhiệm vụ là Tương Nhi kích phát, thế nên nàng sẽ chiếm được một suất.

    Chúa Cứu Thế: Ta là admin nhóm chat, cũng chiếm một suất.

    Chúa Cứu Thế: Ngoài ra còn lại 2 suất, nhưng có 5 người ghi danh, vì để công bằng, các ngươi đổ xúc sắc đi, chon 2 người có điểm lớn nhất, tham gia nhiệm vụ lần này.

    Ta Muốn Làm Hokage: Đổ xúc sắc sao? Ta tới trước, ta tới trước!

    Ngay sau đó, một cái xúc xắc khổng lồ, nhanh chóng xoay tròn ở trên màn hình.

    Cuối cùng, dừng ở 3 chấm.

    Ngay sau đó, trên màn ảnh lại xuất hiện 4 cái xúc xắc xoay tròn.

    Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Ha ha ha, ta là 5 chấm.

    Cho Ta Chút Mặt Mũi: 6 chấm! Xúc xắc không tệ, rất cho ta mặt mũi!

    Chúa Cứu Thế: Tốt! Đã như vậy, người tham gia nhiệm vụ lần này đã được xác định. Ta, Tương Nhi, Tần Thủy Hoàng và Shanks.

    Chúa Cứu Thế: Shanks có điểm tích lũy, có thể mua Xuyên Việt Phù.

    Chúa Cứu Thế: Tần Thủy Hoàng hình như không có điểm tích lũy... Như vậy đi, ta cho Tần Thủy Hoàng mượn 1 tờ Xuyên Việt Phù, chẳng qua, sau khi nhiệm vụ kết thúc, nhớ trả ta 500 điểm tích lũy.

    Tần Thủy Hoàng nghe nói thấy, khẽ thở phào nhẹ nhõm.

    Quách Tương và Hồng Thất Công có thể nói người cùng một thế giới, đi tới loại thế giới này hoàn thành nhiệm vụ, chắc sẽ không quá mức nguy hiểm.

    Hôm nay, khó khăn lắm mới lại có được nhiệm vụ, có lẽ sẽ có thể nhận được số lượng điểm tích lũy không thấp.

    Nếu không thể tham gia, thì thật là quá mức tiếc nuối.

    Thiên Cổ Đệ Nhất Đế: Đa tạ Chúa Cứu Thế đại nhân.

    Nữ Hiệp: Hì hì, sắp được cùng Chúa Cứu Thế đại ca ca cùng nhau kề vai chiến đấu rồi. [Vui vẻ. jpg].

    Ting! Giải trừ cấm chat Hồng Hướng Dương.

    Hồng Hướng Dương: Chúa Cứu Thế đại nhân, ta sai lầm rồi. [Dập đầu. Jpg.]

    ...

    Khách điếm.

    Thuộc hạ còn lại của Kim Luân Pháp Vương đã sớm bị lực lượng mạnh mẽ của Quách Tương sợ hại chạy trốn.

    Quách Phù nhìn thấy đại môn bể tan tành và Kim Luân Pháp Vương nằm trong vũng máu thì ngẩn người.

    Hồi lâu, nàng ta mới nói: "Tương Nhi, vừa rồi muội..."

    "Tùng tùng tùng!"

    Song, Quách Phù vẫn chưa nói hết lời, nơi xa liền vang lên một trận chiêng trống và những tiếng gào thét.

    "Tương Dương báo nguy!"

    "Mông Cổ vây công thành Tương Dương!"

    "Tương Dương báo nguy!"

    Quách Phù nghe thấy thế, cũng không có tâm tư hỏi Quách Tương cái gì nữa, vội lớn tiếng kêu lên: "Phá Lỗ! Phá Lỗ! Mau ra đây, chúng ta mau về nhà!"

    Rất nhanh, Quách Phù, Quách Tương và Quách Phá Lỗ cưỡi tuấn mã lao đi.

    ...

    Ngoài thành Tương Dương, khói bay cuồn cuộn, vô cùng thê thảm.

    Trên trán Quách Tĩnh đầy mồ hôi hột, sắc mặt có hơi trắng bệch ngồi ở trên ghế, há mồm thở dốc.

    "Tĩnh ca ca, ngươi không sao chứ?" Hoàng Dung lo lắng nói.

    Quách Tĩnh khoát khoát tay, thở dài nói: "Ta không sao... Chẳng qua là, chiến sĩ và bách tính thành Tương Dương phải chịu khổ rồi.

    Cũng không biết tử lúc nào Mông Cổ Thát Lỗ đã tập kết đại quân dũng mãnh như thế, còn tiếp tục như vậy, thành Tương Dương chúng ta thật sự sẽ rơi vào nguy hiểm, khụ khụ."

    Hoàng Dung vỗ vỗ phía sau lưng Quách Tĩnh, an ủi: "Hôm nay, thành Tương Dương ta trên dưới một lòng, hơn nữa Tương Dương dễ thủ khó công, cuối cùng nhất định sẽ có thể đánh bại Mông Cổ Thát Lỗ!"

    Quách Tĩnh từ chối cho ý kiến gật đầu.

    "Cộp cộp cộp cộp cộp!"

    Lúc này, trong hành lang truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập.

    "Cha, mẹ!" Quách Phù kêu lên.

    Quách Tĩnh và Hoàng Dung nghe thấy, vội ngẩng đầu nhìn ra ngoài.

    Vốn là trên mặt hiện đầy vẻ lo lắng, nay đã nở nụ cười, nói: "Phù nhi, Tương Nhi, Phá Lỗ, các con trở lại là tốt rồi."

    "Cha, ngài bị thương?" Quách Tương đau lòng nói.

    Quách Tĩnh khoát tay nói: "Vết thương nhỏ mà thôi, không sao. Đúng rồi, nhiệm vụ hoàn thành thế nào?"

    Quách Phù hồi đáp: "Chúng con đã phát hết thiệp Anh Hùng ra ngoài rồi."

    "Như thế là tốt rồi." Quách Tĩnh gật đầu, nhưng, trong giọng nói cũng không có vẻ quá hưng phấn.

    Quách Tương lên tiếng nói: "Cha, cha không cần lo lắng, bằng hữu của con sẽ tới rất mau, có bọn họ hỗ trợ, nhất định có thể bảo vệ cho thành Tương Dương."

    Quách Tĩnh nghi ngờ hỏi: "Bằng hữu của con?"

    "Ù!"

    "Ù!"

    Không đợi Quách Tương trả lời, trong thành Tương Dương liền vang lên tiếng kèn rung trời.

    Sắc mặt Quách Tĩnh biến đổi: "Không tốt! Đội quân Mông Cổ vừa công thành rồi!"

    Khi nói chuyện, Quách Tĩnh nhanh chân chạy tới phía cửa thành.

    Lúc này, đại quân Mông Cổ đông đúc, đã tụ họp ở ngoài thành Tương Dương.

    Quách Tương nhìn lên cảnh tượng trước mặt, tranh thủ chú ý vào nhóm chat Bao Lì Xì Chư Thiên.

    Nữ Hiệp: Chúa Cứu Thế đại ca ca, lúc nào các ngươi đến vậy? Mông Cổ Thát Lỗ sắp tiến công vây đánh thành Tương Dương chúng ta rồi.

    Quách Tương phát ra tin tức xong, liền mở ra hệ thống trực tiếp.

    "Quách Tĩnh, đừng chống cự nữa, ngươi không ngăn được 10 vạn đại quân của ta, mau mở cửa thành ra! Nếu không, đén lúc ngươi hối hận thì đã muộn!" tướng sĩ kim giáp cưỡi ở trên chiến mã hắng giọng quát to.

    Quách Tĩnh vận đủ khí lực, lớn tiếng hô lên: "Hối hận? Nếu các ngươi còn không rút khỏi Tương Dương thành ta, thì các ngươi mới phải hổi hận!"

    Tướng sĩ kim giáp lạnh lùng nói: "Đã như vậy, thì đừng trách bổn tướng quân vô tình!"

    "Đại quân, công thành!"

    "Cộp cộp cộp!"

    Lập tức, đại quân Mông đông nghịt Cổ, giống như bầy kiến không ngừng dũng mãnh lao tới phía trước, tiếng chân rào rào như tiếng sấm, nhấc lên bụi mù cuồn cuộn.

    Quách Tĩnh thấy đại quân Mông Cổ cách cửa thành càng ngày càng gần, rốt cuộc phất tay hô to: "Bắn tên!"

    "Vụt vụt vụt!"

    Trong phút chốc, vô số mũi tên nhọn, giống như là châu chấu đầy trời, bắn về phía đại quân Mông Cổ.

    * * *
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.