http://banlong.us/forum/threads/4602-do-thi-phu-dieu-doan-nhan-thien-nhai-full-c820.html/page2 Phù Diêu Tác giảtGh: ĐoạJkn Nhận Thiên Nhai -----oo0oo----- Chương 7: Khó xử. Chủ nhiệm Chương, chiều nay một ngườIzki tên lão TằFng ở phòng tổng hợp đxến bỏ lạzgki một bảhPzn thảZlvo nhờJk ngài chỉymnh sửa giúp. Lão Chương ngẩlpZn ra trừng mắiit nhìn Vương Quốc Hoa ba bốn giây mới lấnfpy lạiii tinh thầhimn: - Ồ, bảdn thảzLo này tôi biết, như vậy đOMi, cậu mang về xem một chút, có thểIzk sửa thì sửa chút. CứQnQ như vậy đOMi, hết giờvprồi. truyện đnfpược lấvpy từ website tung hoanh Lão Chương vừa nói vừa lắymc lư bụng bia rờOAti đQnQi. Vương Quốc Hoa rấiSt khó hiểGOEu, dựa vào gì bảIzko mình sửa, mình mới đZlvến vài ngày thì biết gì chứkD? Asqwe34r3 Vương Quốc Hoa cầim hộp cơm đZlvi về. HắtGhn vừa đymi đDến cửa phòng ăn thì một chiếc xe dừng ở bên cạdUnh. Vương Quốc Hoa vội vàng nhìn về cửa xe, xuấUt hiện đhimầjGu tiên không phảPidi là mặt ngườfKzi mà là một cặp đgpùi thon dài đLượcđlpZôi tấxt chân màu đUen bao lấpy, sau đkxó là chiếc váy màu đGOEen bao lấIzky cặp mông đhimầIzky điSặn, bên trên là chiếc áo sơ mi trắpsOng bó eo, bên trên nữda là một mái tóc đUen dài quá vai. ChỉOAt từ phía sau thôi Vương Quốc Hoa đcdã phảii thừa nhận đhPzây là một trong nhữfKzng cặp mông gợi cảgpm nhấQnQt mà mình từng thấzFy. Nếu là kiếp tước Vương Quốc Hoa sẽ theo thói quen thổi sáo theo nhưng bây giờZlv hắgpn chỉAlx có thểkthầkxm nuốt nước bọt rồi thầzLm cầOMu khấLn điiừng đnfpểGOE mình luôn nhớ lạLi cái bóng lưng này. Chủ bóng lưng cũng không quay đvpầLu lạzJci ngay mà mà là muốn kéo một chiếc cặp to nhưng xem ra cô không thành công, kéo mấzFy lầiSn càng làm mông vểcdnh cao hơn. Cạhimch, ngườdUi phụ nữZlv lảZlvo điSảvpo, sau đOAtó là tiếng gót giầOHy gẫy. Cậu thanh niên lái xe thấnfpy thế vội vàng kêu lên: - Nghiêm tỷ, cẩLn thận. Vương Quốc Hoa chỉsn cách phía sau ngườpsOi phụ nữjG đzLó có một bước nên theo bảzgkn năng bỏ hộp cơm lạQnQi đEưa tay ra. RấEgt co dãn. Đây là cảsnm giác đjGầGOEu tiên hiện lên trong đUầzgku hắOAtn. NgườdUi phụ nữEg ngã vào lòng hắzJcn đLầpsOu tiên là ngẩnfpn ra sau đOHó mặt mặc đOHầymy trầtGhm giọng nói: - Tay cậu sờhim gì thế? Nghiêm Giai Ngọc thà bịjG ngã dập mông cũng không muốn bịvp ngườdUi sờOM vào vịzJc trí rắsnn chắlpZc đluó. Nghiêm Giai Ngọc mới 25 tuổi đfKzã là góa phụ. Trước cửa nhà góa phụ luôn đMEông ngườfKzi, lờpsOi này từ xưa đxến giờE đpIhều đzJcúng càng đOHừng nói một góa phụ rấymt đggOẹp như Nghiêm Giai Ngọc. Vương Quốc Hoa vừa nhìn vẻ mặt của Nghiêm Giai Ngọc liền đLoán đEược đZlvôi chút. NgườAlxi dân Nam Sơn rấvpt bảhimo thủ, phụ nữhim rấcdt đsnểfKz ý việc ngườmRi khác phái chạmRm vào vịkx trí mẫn cảkm của mình. Ngườlui phụ nữi này đjGừng nhìn ăn mặc hợp thờKMzi nhưng tính cách cũng còn bảzgko thủ. Vương Quốc Hoa mặt không chút thay đxổi bỏ tay ra. - Không có gì, giúp một chút mà thôi. Nói xong hắxyjn liền rờzgki đnfpi ngay. Nghiêm Giai Ngọc lấymy lạiii tinh thầvpn cũng biết hắZlvn không phảhPzi có ý muốn chiếm tiện nghi, mặt cũng bớt tứmRc giận hơn. Tên vừa nãy rấtGht nho nhã, mặc dù hơi đzgken nhưng đhimẹp trai. - Nghiêm tỷ, không sao chứvp? Tên kia là ai? Lái xe đOHi lên ân cầtGhn hỏi. Nghiêm Giai Ngọc lắkc đpsOầGOEu nói: - Không có gì, chắlpZc là mới vào làm mà thôi, tôi không nhận ra. Nghiêm Giai Ngọc là ngườkxi có lý lẽ, sau khi bình tĩUnh lạlpZi cô thấkDy có chút xấFu hổ. Huyện ủy và Ủy ban nằlum cùng một khu đIzkấzJct, tòa nhà năm tầEng phía đlpZông là trụ sở Huyện ủy, phía tây là của Ủy ban. Nếu như một ngườmRi đGOEi nhiều nơi và chú ý chút đGOEều biết nếu ĐảQnQng ủy, Ủy ban ở cùng nơi thì đpông làĐảzFng ủy, tây là chính quyền. Nghiêm Giai Ngọc là phó trưởng phòng hành chính thuộc văn phòng Huyện ủy phụ trách hậu cầIzkn, cấOAtp bậc không cao nhưng quyền lợi lạzFi lớn. VịhPz trí béo như vậy thì ngườPidi bình thườJkng sao có thểkD ngồi ổn. Nghiêm Giai Ngọc có bố là chủ nhiệm ĐạUi hội đGOEạdUi biểzgku nhân dân, lạcdi có bố chồng là trưởng ban tổ chứGOEc cán bộ Huyện ủy nên không lo ngườpIhi khác chú ý đkxến vịjG trí dưới mông mình. Nghiêm Giai Ngọc có chỗ dựa mạAlxnh hơn nữEa tính cách cứPidng rắiSn nên ở trong Huyện ủy gầiSn như không có ngườpi dám chọc vào Nghiêm Giai Ngọc. Vương Quốc Hoa không có chút kinh nghiệm gì về chính trịggO, kinh nghiệm xã hội nói cho hắhPzn biết sống trong một hoàn cảkDnh xa lạF thì im ắUng, khiêm tốn là con đymườzgkng duy nhấAlxt. NgườMEi phụ nữhim vừa nãy là ai thì Vương Quốc Hoa không quan tâm. Vương Quốc Hoa đGOEi thảmRn nhiên như vậy nhưng trong lòng Nghiêm Giai Ngọc lạGOEi không thểhim bình tĩOHnh. Chỗ đJkó sau khi chồng cô mấkDt thì không có ngườIzki khác phái nào chạkm vào, mặc dù biết tên vừa rồi là có ý tốt nhưng Nghiêm Giai Ngọc vẫn không thểPid thoảhPzi mái đEược. Cô cho rằxyjng mình mấKMzt trinh. Vương Quốc Hoa gọi một phầGOEn ăn thanh đpIhạhimm, hắzJcn duy trì thói quen ở trườfKzng. Vương Quốc Hoa vừa đJki vừa ăn mà trong đhPzầGOEu lạKMzi nghĩfKz đZlvến bảAlxn thảgpo kia, hắiSn vẫn cảzgkm thấgpy đkDây không phảxi việc của mình nhưng lãnh đzJcạcdo giao nhiệm vụ mình không thểk không làm. Vương Quốc Hoa có chút buồn bực, sửa tốt thì lãnh đUạkxo hài lòng nhưng sẽ đvpắIzkc tội ngườPidi ở phòng Tổng hợp, nếu không sửa thì mình đtGhừng mong sống yên ở văn phòng nghiên cứZlvu chính sách. Cúi đcdầsnu ăn cơm như nhai rơm, trước mặt hắpIhn điột nhiên tối sầGOEm lạpi như có ngườfKzi chặn. Vương Quốc Hoa theo bảtGhn năng ngẩxyjng đxầpsOu lên nhìn. - ChịtGh này, có việc gì vậy? Vương Quốc Hoa biết cách che giấzFu tâm trạiSng của mình. Nghiêm Giai Ngọc thấjGy mặt hắJkn rấzJct bình tĩdnh, hơn nữia thấDy cậu thanh niên nhìn mình với vẻ ngượng ngùng làm cho chút không hài lòng của cô hoàn toàn biến mấymt. - Chuyện vừa nãy còn không cảOHm ơn cậu, đUi, chịggO mờpsOi cậu ăn cơm. Mặt Nghiêm Giai Ngọc chỉPid có thểp nói là trên trung bình nhưng khi cườiSi lộ má lúm đEgồng tiền rấZlvt sâu. Vương Quốc Hoa cao 1m8 đzJcứzLng trước mặt cô thấQnQy ngay đPidược chỗ nhô cao trên ngực đZlvối phương. So với Lưu Linh thì nơi này nhỏ hơn đymôi chút. Nếu như trước đFây gặp ở quán bar hay quán ăn đxêm gặp điiối phương thì Vương Quốc Hoa đPidã không hề do dự đGOEi tới mờQnQi đsnối phương một chén. Nhưng bây giờx hắIzkn chỉL lạhimnh nhạmRt nói: - Không cầvpn khách khí, tôi ăn xong rồi. HắjGn vừa nói vừa bước vòng qua đkxi về phía văn phòng nghiên cứmRu chính sách. - ThằzLng ngu nào thế chứPid, không nểGOE mặt Nghiêm tỷ gì cảfKz. Nếu là mình thì đxyjã … Lên tiếng là một tên thanh niên nhưng bịiS Nghiêm Giai Ngọc nhìn tới với vẻ nghiêm khắkxc làm y bối rối chạEy nhanh vào phòng ăn. Nghiêm Giai Ngọc đLã quen việc nói gì đnfpược đcdó trong văn phòng. Cô cho rằAlxng mình mờJki cơm đFã là cho đFối phương mặt mũi không ngờOAt lạki bịE từ chối. Nghiêm Giai Ngọc không tứhPzc giận ngược lạiii thấhimy đkối phương là ngườiSi thành thật. Nghiêm Giai Ngọc không làm đgpược chuyện bắkt nạcdt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạkDnh. Nghĩvp đkến vẻ mặt xấlpZu hổ của tên kia, Nghiêm Giai Ngọc nở nụ cườOMi lộ ra má lúm đluồng tiền rấiSt đzgkẹp. Chuyện vừa nãy không làm Vương Quốc Hoa chú ý quá nhiều. HắpsOn thấOAty nhiều phụ nữlu còn đIzkẹp hơn thế. Nghiêm Giai Ngọc ở văn phòng Huyện ủy này có thểk là nhấgpt nhưng còn khoảiing cách với nhữGOEng ngườdUi phụ nữxyjđlpZẹp mà Vương Quốc Hoa gặp, kểME cảkx về dung mạko, khí chấJkt hay cách ăn mặc. - Mẹ nó chứmR, qua cửa này rồi nói tiếp. Nuốt miếng cuối cùng, Vương Quốc Hoa quyết đMEịnfpnh cầOAtm bảzJcn thảtGho rờki đAlxi. Lúc qua cửa Vương Quốc Hoa theo lệcườvpi cườtGhi với bác bảluo vệ, đDưa tới một đkiếu Hồng mai và châm lửa mờDi. truyện cập nhật nhanh nhấOAtt tạdUi tung hoanh chấIzkm com Vương Quốc Hoa thuê một căn phòng đjGơn. Nhà này do hai vợ chồng Tào bá, Tào di cho thuê vì con cái ra ngoài làm thuê, ông bà thấOAty nhà quá yên tĩzgknh nên mới cho thuê. Đẩzgky cửa, Tào bá vẫy tay gọi hắymn: - Tiểku Vương, lạOAti điây đtGhánh ván cờAlx. Vương Quốc Hoa vội vàng xin lỗi: - Tào bá, lãnh đDạtGho giao việc nên cháu không chơi đOMược. Hai vợ chồng họ Tào đPidều thích Vương Quốc Hoa vì tính khiêm tốn, lễ phép và chăm chỉD của hắggOn. Tào di từ nhàđlpZi ra cườmRi nói: - TiểEgu Vương, trong tủ lạdnh có dưa hấkDu đEó, cháu cắnfpt ăn đlui. - Cảkxm ơn cô, cháu thật sự có việc cầMEn làm. Vương Quốc Hoa vào phòng bật đdUèn cẩmRn thận đPidọc bảOHn thảdo. HắlpZn mấcdt hai ba tiếng suy nghĩkx mới nghĩpIh ra cách sửa lạmRi. Vương Quốc Hoa không sửa một từ nào trong đdó mà chỉKMz viết thêm một chữZlv “Chú” ở đGOEoạEn nói về làm như thế nào phát triểpIhn kinh tế, cảZlvi thiện cuộc sống nhân dân. Sau đnfpó Vương Quốc Hoa cẩOAtn thận lấGOEy một tờzL giấOMy khác viết ra ba đzFiều. Điều thứxyj nhấsnt tăng cườGOEng đdUầcdu tư xây dựng giao thông, nếu muốn giàu thì phảxyji làm đPidườkDng, giao thông là đgpiều kiện cơ bảDn đPidểQnQ phát triểgpn kinh tế. Điều thứii hai là nhằxm vào hiện tượng thừa sứQnQc lao đkxộng ở nông thôn, chính quyền có thểlu tổ chứkc vận chuyểxyjn ngườvpi lao đEộng sang khu vực duyên hảPidi phát triểzFn hơn. Điều thứPid ba, Nam Sơn có nhiều đOHặc sảnfpn phong phú, đxyjặc sảMEn này có khảpIh năng lớn bán ra thịOM trườlpZng ở khu vực phát triểzFn, vì thế cầkn có kế hoạxyjch bnas ra thịE trườmRng bên ngoài. Sáng hôm sau Vương Quốc Hoa vẫn xuấjGt hiện đEgầzFu tiên ở phòng, hắhPzn đtGhi quét phòng, đKMzun nước sôi. 9h sáng mấLy lão già kia mới tới. Lão Chương vừa vào đtGhã hỏi hắzFn về chuyện bảin thảzLo, Vương Quốc Hoa đFưa tới ngay. Lão Chương nhìn qua đlpZi ra ngoài gầmRn tiếng sau đdUó về nói: - Tiểxyju Vương, đDi theo tôi.