Đô Thị Quan Lộ Thương Đồ - Cảnh Tục - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Quan Lộ Thương Đồ
    Tác giả: Cảnh Tục

    Chương 586: Người Quen Cũ

    Dịch: lanhdiendiemla
    Nguồn: Vip Van Đàn



    Vì phép lịch sự, buổi tối ăn đồ nướng tất nhiên phải mời Liễu Minh cùng cha cô tham gia, Trương Khác còn kéo Phó Tuấn, Đỗ Phi chuẩn bị đống củi, chuẩn bị đốt lửa trại đêm.

    Trương Khác lại lần nữa bị Tôn Tĩnh Mông sai đi mua bia, y kéo Đỗ Phi theo cùng, thấy đằng xa dưới đèn đường có một chiếc BMW, Liễu Minh cùng bạn đứng nói chuyện với người trung niên, chắc là cha cô.

    Liễu Minh thẫy Trương Khác thì vẫy tay gọi, y liền tới chào hỏi.

    Cha Liễu Minh cao, tóc hoa râm, đeo kính, nhìn một cái biết ngay là phần tử trí thức hay phải dùng trí óc, có khí chất người Đài Loan rõ ràng.

    Buổi tối cha Liễu Minh phải đi xã giao không thoát thân được, ông chỉ coi Trương Khác là bạn chơi đùa quen ở Hong Kong, cảnh giác nhìn y mấy lượt, chắc là thấy y vừa mắt mới thân thiết bảo bọn họ chơi vui vẻ, rồi vào xe rời đi.

    Trương Khác cảm thấy cha của Liễu Minh rất quen mắt, không phải nhận biết trong thực tế, mà chắc là thấy ở đâu đó trong tạp chí, nhìn chiếc BMW đi xe, dẫn Liễu Minh và cô bạn đi khiêng bia về chỗ đốt lửa.

    Trương Khác đặt két bia xuống, thuận miệng hỏi:

    - Liễu Minh, ba em là ai, anh trông rất quen.

    - Hi hi, thế sao?

    Liễu Minh cười không chút tâm cơ nào kể ra, thì ra cha cô là Liễu Chi Thành một trong những người sáng lập ra công ty cổ phần chế tạo mạch điện Tích Thể Đài Loan (Đài Thể Điện), xí nghiệp đặt nền móng cho nghành công nghiệp điện tử Đài Loan.

    Trương Khác cũng được coi là người trong nghề rồi, biết Liễu Chí Thành, có điều rất nhiều người công ty Tích Thể bị hào quang của Trương Trung Mưu che lấp, nhưng Liễu Chí Thành trong nghề có chút tên tuổi.

    Chế tạo mạch tổ hợp (tinh viên) quy mô lớn là cơ sở nghành công nghiệp điện tử, chỉ là sản nghiệp lớn tính kỹ thuật cao, đầu tư lớn này cho dù trong tay y có 4 tỷ cũng không làm nổi.

    Chính vì không làm nổi nên tư liệu về Đài Tích Điện, Thế Đại cùng với mấy nhà máy tinh viên ở Đài Loan, y đọc thuộc lòng, đừng nói giám đốc chấp hành của Đài Tích Điện, mà chỉ là kỹ sư cao cao cấp một chút y cũng có tài liệu tỉ mỷ.

    Trần Tín Sinh, Tiêu Tấn Thành chẳng lạ gì Liễu Chí Thành, thậm chí Trần Tín Sinh có thời gian ngắn cộng tác với ông ta ở TI, có điều Trần Tín Sinh vào TI không lâu thì ông ta về Đài Loan theo đám Trương Trung Mưu, lập nên công ty cổ phần chế tạo mạch điện Tích Thể Đài Loan.

    Tôn Thượng Nghĩa năm xưa đảm nhận tổng giám đốc hành chính điện tử Gia Tín có tiếp xúc với Liễu Chí Thành, thắc mắc là giám đốc điều hành của Tích Thể, ông ta đến đây vào lúc này làm gì ?

    Lửa trại đốt tới tới 10 giờ đêm mới kết thúc, trở về Ảnh Loan Viên, Trương Khác mới biết cha con Liễu Chí Thành ở ngay dưới lầu của bọn họ.

    Hôm sau Trương Khác vẫn ra biển học lướt sóng, Tôn Tĩnh Mông, Liễu Minh và cả cô bạn beo béo nô đùa bên bãi biển, tới hoàng hôn Liễu Minh và bạn được xe đón đi, nói là tham gia yến hội.

    Buổi tối, Trương Khác và Tôn Thượng Nghĩa ngồi uống trà tán gẫu thì Liễu Minh cùng cha tới thăm, tay còn cầm quà.

    Liễu Chí Thành cũng nhận ra Tôn Thượng Nghĩa, trước kia bọn họ chỉ gặp qua vài lần ấn tượng rất nhạt.

    Nếu đã quen biết, lại ở cùng tầng, con gái tối qua được người ta chiêu đãi dĩ nhiên mang quà tới bái phỏng là lễ tiết nên có.

    Trương Khác ngồi bên nghe một lúc, nhận ra Liễu Chí Thành có lời muốn nói với Tôn Thượng Nghĩa, ngại mình có mặt nên không nói ra, thầm nghĩ :" Bác Tôn chỉ vài năm trước gặp qua ông ta vài lần, gần như chẳng thể nói là có giao tình, ông ta có chuyện gì muốn nói với bác ấy?"

    Biết tuổi tác của mình khiến người ta không coi trọng, Trương Khác kiếm cớ đứng dậy, mời Liễu Minh và bạn qua phòng bên nghe nhạc.

    Tôn Tĩnh Mông và Hứa Tư đang xem TV, bên trên là Ngọt như mật do Lê Minh và Trương Mạn Ngọc thủ vai chính.

    - Anh vào đây làm cái gì?

    Tôn Tĩnh Mông thò đầu ra phòng khách, thấy chỉ còn cha mình và Liễu Chí Thành, khinh miệt liếc nhìn Trương Khác, cô không ngốc, dù Trương Khác và những người kia có kín miệng đến đâu, mỗi ngày cô mở mắt nhìn, giương tai nghe, cũng biết địa vị của y khá lớn.

    - Sao tôi không được vào?

    Ghế sô pha bị bốn cô gái ngồi kín, lại không thể chui vào giữa, Trương Khác đành cầm một gái gối tựa, ngồi lẻ loi trên mặt đất.

    Liễu Chí Thành ở ngoài phòng khách chuyện trò chừng nửa tiếng rồi đi, trước khi đi Liễu Minh còn hẹn Trương Khác, Tôn Tĩnh Mông ra biển bơi.

    - Cậu đoán xem, Liễu Chí Thành nghe ngóng ai?

    Tôn Thượng Nghĩa đóng cửa lại, mặt mang nụ cười nhắc tới cuộc đàm thoại vừa rồi.

    - Nghe nóng ai mà thần bí thế ạ?

    Tôn Tĩnh Mông cũng thấy tò mò, thì cái đầu ra.

    - Con đi xem TV đi.

    Tôn Thượng Nghĩa muốn đuổi con gái đi, nhưng Tôn Tĩnh Mông ôm lấy cánh tay ông làm nũng, dựa vào vai ông ngồi xuống, ngoan như con mèo nhỏ, ở lỳ không chịu đi.

    - Nghe ngóng ai ạ?

    Trương Khác cũng không ngại Tôn Tĩnh Mông ở bên cạnh, hỏi:

    - Nghe ngóng về cậu đấy, không ngờ hả?

    Tôn Thượng Nghĩa cười:

    - Hả?

    Trương Khác ngớ ra:

    - Cháu thấy ông ta ngập ngừng, tưởng ông ta ngại cháu ảnh hưởng nói chuyện với bác, ông ta có ý đồ gì ạ?

    - Nghe hồi lầu xác định được ông ta nghe nóng chuyện Cẩm Hồ kiếm được 4 tỷ từ Hong Kong, thời buổi này người có 4 tỷ tiền nhàn rỗi không nhiều, chuyện cụ thể thì ông ta không nói, ông ta tin tôi và Cẩm Hồ có quan hệ mật thiết, hi vọng tôi giới thiệu giúp, cho dù bảo ông ta lập tức tới Hải Châu một chuyến cũng được, tôi nghĩ nếu lập tức giới thiệu thân phận của cậu, liệu ông ta có nghĩ tôi đang lừa ông ta không?

    Tôn Thượng Nghĩa vẻ mặt rất cổ quái.

    - Quá nửa là thế ạ.

    Trương Khác cười, nghi hoặc hỏi:

    - Chẳng lẽ là Đài Tích Điện thiếu tiền?

    - Họ có thiếu tiền thì Cẩm Hồ cũng không cứu nổi.

    Do nhân tố chính trị, một doanh nghiệp nền tảng của điện tử Đài Loan không thể huy động vốn từ doanh nghiệp nội địa, Tôn Thượng Nghĩa nói ra cái nhìn của mình:

    - Nói không chừng có hạng mục nào đó bị cơn bão tài chính phá hỏng, nghe ngữ khí ông ta, có vẻ muốn cứu một hạng mục không mật thiết lắm với Đài Tích Điện.

    Trương Khác thấy mắt Tôn Thượng Nghĩa phát sáng thì biết ông nghĩ tới điều gì đó rồi.

    - Ông ta không nói gì, chúng ta ngồi đây đoán già đoán non cũng vô ích.

    Tôn Thượng Nghĩa hỏi:

    - Hay là ngày mai giới thiệu Khác thiếu gia vang danh Hải Châu cho ông ta?

    - Cháu á?

    Trương Khác chỉ mũi mình:

    - Thôi bác, lịch trình của cháu ở Hong Kong kín rồi, vừa xong bác cũng nghe đấy, mai cháu đã có hẹn đi bơi. Vả lại bác giới thiệu có khi người ta tưởng bác lừa thật đấy. Để cháu hỏi xem Trần Tín Sinh có bỏ thời gian tới Hong Kong một chuyến không, anh ta là người quen cũ của ông ta.

    - Hừm, muốn giấu diếm thân phận để tiếp tục lừa gạt con gái người ta chứ gì?

    Tôn Tĩnh Mông hết sức hoài nghi dụng ý của Trương Khá.

    - Tôi mà cần làm thế à?

    Trương Khác cãi yếu ớt.

    Trở về phòng Hứa Tư, Trương Khác ngồi ở ghế mây ngoài ban công suy nghĩ, y biết năm 99 Đài Tích Điện nội bộ có chút chấn động, khiến cho rất nhiều quản lý cao cấp bỏ đi, Liễu Chí Thành là một trong số những người đó.

    Có điều vì Liễu Chí Thành không phải nhân vật đang chú ý nhất nên Trương Khác không theo dõi bài viết về ông ta, không biết ông ta đi đâu, nói không chừng ông ta có ý tự lập, chẳng qua kế hoạch bị cơn bão tài chính làm lỡ ...

    Tôn Tĩnh Mông mặc chiếc áo thun rộng thùng thình, đôi chân tuyệt đẹp không biết an phận cứ đi đi lại lại, Hứa Tư ngồi yên tĩnh trên ghế sô pha lật xem tạp chí, Tôn Tĩnh Mông tối lại muốn ngủ chung với cô, Hứa Tư dù sao chẳng thể trách Tôn Tính Mông phá hỏng chuyện của cô giữa Trương Khác.

    Tôn Tĩnh Mông nhìn dáng vẻ trầm tư của Trương Khác ngoài ban công, nói với Hứa Tư:

    - Nhìn dáng vẻ chăm chú của anh ấy cũng thú vị lắm.

    Hứa Tư ngẩng đầu lên nhìn, nhoẻn miệng cười:

    - Cậu ấy là người cổ quái, kệ cậu ấy.
     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Quan Lộ Thương Đồ
    Tác giả: Cảnh Tục

    Chương 587: Kế Hoạch Đầu Tư Nhà Máy Tinh Viên

    Dịch: lanhdiendiemla
    Nguồn: Vip Van Đàn



    Tôn Tĩnh Mông cười khúc khích, nhảy lên ghế sô pha, ôm gối ngồi bên cạnh Hứa Tư, hít hít:

    - Chị Hứa Tư, trên người chị có mùi thơm rất đặc biệt nhé, để em ngửi xem, rốt cuộc là từ đâu tỏa ra.

    Rồi ôm lấy cổ Hứa Tư hít lung tung:

    - Em mà là nam nhân thế nào cũng ôm chị suốt cả ngày..

    - Này này!

    Trương Khác gõ gõ cửa kính ngăn ban công, chỉ Tôn Tĩnh Mông:

    - Không phải định làm chuyện gì đó chứ hả?

    - Cút đi! Chuyện giữa phụ nữ với nhau, trẻ con nhìn cái gì?

    Tôn Tĩnh Minh đưa chân đạp hờ Trương Khác.

    Quần lót màu đen dưới chiếc áo thun thoáng qua trước mắt, Trương Khác khẽ huýt sáo, đi lấy điện thoại ra ban công gọi điện cho Trần Tín Sinh, bảo hắn có thời gian tới Hong Kong tiếp xúc với Liễu Chí Thành.

    Mặc dù Motorola có ý định lập nhà máy tinh viên ở Thiên Tân, nhưng chỉ để chế tạo mạch tổ hợp cung cấp cho bọn họ, không có tác dụng thúc đẩy trực tiếp sản nghiệp điện tử trong nước, nếu như tất cả theo bước tiến lịch sử, nhà máy tinh viên có tác dụng trực tiếp thúc đẩy sản nghiệp điện tử trong nước phải ba năm nữa mới bắt đầu xây dựng.

    Liệu có khả năng đẩy tiến trình lịch sử sớm lên ba năm không?

    ***Tinh viên: wafer (vật liệu nền để sản xuất vi mạch tích hợp)

    Hôm sau Trần Tín Sinh ngồi máy bay bốn giờ chiều tới được Đài Loan, Trương Khác vốn định về Hải Châu nói chuyện với Tương Vi, nhưng nhân chuyện này bảo cô tới Hong Kong luôn, Phó Tuấn ra sân bay đón họ.

    Trương Vi và Trần Tín Sinh tới bãi biển vịnh nước nông thì trời đổ mưa nhỏ, trên bãi biển rất ít người, nhưng cũng có người cầm ô đi dạo trên bãi biển, lái xe giảm tốc độ lại, Tương Vi nhìn ngắm nước biển màu lam ngoài cửa sổ, thấy tựa hồ có bóng người nhấp nhô, nói đùa với người trong xe:

    - Trời mưa còn có kẻ thần kinh lướt sóng kìa, mau nhìn kìa, kẻ đó bị sóng biển hất nhào xuống nước kìa, trông ngu thế cơ chứ ...

    Tỏ ra rất hưng phấn.

    Phó Tuấn vỗ vai bảo lái xe dừng lại bên bãi biển, mời Trần Tín Sinh, Tương Vi xuống xe, cười nói:

    - Mọi người tốt số đấy, ngày mưa không cần phải ra biển tập lướt sóng với Khác thiếu gia.

    - Hả?

    Tương Vi che miệng, chỉ bóng người bị sóng hất lộn nhào xuống nước, hỏi Phó Tuấn:

    - Khác thiếu gia đấy à?

    Đành xin mọi người quên câu cô vừa mới nói.

    Mọi người cười ha hả, bắt chẹt được một bữa cơm mới miễn cưỡng đồng ý.

    Đi ra bãi biển thấy Hứa Tư, Tôn Tĩnh Mông đều tránh mưa dưới ô, mặc quần jean, áo thun, trông giống người nhàn nhã ra biển nghe tiếng sóng.

    Tương Vi còn thấy hai cô gái không quen hưng phấn nhìn hướng Trương Khác tập lướt sóng, cô thấy Trương Khác chưa kịp ngồi lên ván trượt đã bị sóng đánh ngã rồi, không nhẫn tâm nhìn bộ dạng thê thảm của y, khẽ chọc lưng Hứa Tư:

    - Khác thiếu gia lại mới lừa được hai thiếu nữ ngây thơ đấy à?

    Hứa Tư phì cười:

    - Đợi lát nữa tôi sẽ giới thiệu cho chị.

    - À phải, Khác thiếu gia vội vàng gọi tôi đến Hong Kong có việc gì thế, tôi phải suốt đêm an bài việc trong nhà, sáng sớm 6 giờ đã xuất phát, đến hiện giờ cũng không biết có việc gì.

    Trương Khác nhìn thấy đám Trần Tín Sinh đi ra bãi biển, ôm ván trượt để sóng đánh vào bờ, lấy khăn tắm quấn lấy người, hỏi bọn họ có hứng thú ra biển bơi một vòng không?

    Đám Trần Tín Sinh tất nhiên không có hứng thú dở người đó, cả đoàn liền quay về.

    Tới Ảnh Loan Viên, Liễu Minh và bạn về phòng, Trương Khác bảo Phó Tuấn an bài đám Trần Tín Sinh ở lại Ảnh Loan Viên, giới thiệu qua tình hình:

    - Giám đốc điều hành của Đài Tích Điện trùng hợp ở ngay tầng dưới, hôm qua ông ta tới bái phỏng bác Tôn có ám thị mong thông qua bác ấy giới thiệu với Cẩm Hồ, nên mọi người liền ngẫu nhiên tới Hong Kong làm việc gặp phải chuyện này.

    Trần Tín Sinh hỏi:

    - Có cần lấy cái cớ nào đó cho kín kẽ không?

    - Không sao, nếu có bị nhìn ra cũng biểu thị chúng ta có thành ý mà thôi.

    Trương Khác quay sang nói với Tương Vi:

    - Chị Tương, anh Trần không thể ở Hong Kong mãi, bác Tôn thì nhiều việc, chẳng may chuyện này có chút manh mối, thì cần người liên lạc cố định, tôi bảo chị tới làm trợ thủ tạm thời cho anh Trần, danh nghĩa tôi cũng nghĩ hộ chị rồi, là tổng giám đốc tập đoàn Việt Tú, đợi chuyện này giải quyết xong, chị muốn ở lỳ vị trí đó không đi cũng được.

    Tương Vi sửng sốt nhìn Hứa Tư, thấy cô mỉm cười, lại nghi hoặc hỏi lại:

    - Có thể ở lỳ không đi?

    - Tạm thời mong chị ở Hong Kong gánh vác, sau này có ở lại hay không thì chị tự quyết định, giờ không gấp.

    Trương Khác đan mười ngón tay vào nhau đặt trước ngực:

    - Rất nhiều chuyện, đặc biệt phía ĐNÁ cần bên Hong Kong này làm bàn đạp, chuyện ở đây rất phức tạp.

    Tương Vi gật đầu, không nói gì thêm, ở ở Hong Khong một thời gian rồi tay, mặc dù cô sớm muốn rời khỏi Hải Châu, nhưng đột nhiên cơ hội bày ra trước mặt, không phải dễ dang tiếp nhận ngay được.

    Buổi tối Tôn Thượng Nghĩa tổ chức bữa tiệc nhỏ trong nhà, mời cha con Liễu Chí Thành tham gia.

    Cho dù không nói tới khoảng thời gian ngắn ngủi cộng sự ở TI, thì Trần Tín Sinh làm tổng giám đốc TI Trung Quốc, Liễu Chí Thành cũng không xa lạ gì, huống chi tháng 3 Trần Tín Sinh rời TI sang Ái Đạt gây oanh động lớn trong nước, Đài Loan cũng cho đăng tin này.

    Người trong nghề không đánh giá cao lựa chọn của Trần Tín Sinh, nhưng sau khi điện tử Ái Đạt thành công lên thị trường chứng khoán Hong Kong, Cẩm Hồ lấy được giấy phép sản xuất điện thoại di động, người trong nghề mới thay đổi cái nhìn về lựa chọn của hắn.

    Liễu Chí Thành còn tưởng phải đợi vài ngày, hoặc phải đích thân tới Hong Kong một chuyến, không ngờ "vừa khéo" Trần Tín Sinh tới công tác.

    Ông ta không kiên nhẫn được, hàn huyên vài cầu qua loa với đám Diệp Kiến Bân rồi kéo Trần Tín Sinh vào một góc trò chuyện rất lâu, đám Tôn Thượng Nghĩa ít nhiều bị thu hút về phía đó.

    Trương Khác thì ba hoa cười đùa vui vẻ với Tôn Tĩnh Mông, Thịnh Hạ, Liễu Minh.

    Dù sao cũng chỉ là nhà chung cư không thể rộng rãi bằng nhà riêng, đám Liễu Minh chẳng hứng thú với tiệc tùng kiểu này, đang định kéo Trương Khác chuồn xuống quán bar phía dưới, còn tốt hơn ngồi mốc người ở đây.

    Trần Tín Sinh nâng ly rượu về phía Trương Khác, ý bảo y đi tới.

    Trương Khác cười xin lỗi, bảo Đỗ Phi bồi tiếp mấy cô gái xuống quán bar phía dưới, đi về phía Trần Tín Sinh, Liễu Chí Thành.

    Liễu Minh ngạc nhiên lắm, song thấy cha không có ý gọi mình tới, liền thao đám Đỗ Phi.

    - Ông Liễu, có người tôi muốn trịnh trọng giới thiệu cho ông ...

    Trần Tín Sinh chỉ Trương Khác đang thong thả đi tới.

    Liễu Chí Thành từ đầu tới cuối chỉ coi Trương Khác là bạn chơi đùa của con gài, hôm qua cũng nghe Liễu Minh kể về mấy lần gặp mặt, ấn tượng của ông là một chàng trai rất sôi nổi, không hiểu sao Trần Tín Sinh lại trịnh trọng giới thiệu, chẳng lẽ bối cảnh gia đình cậu ta không tầm thường.

    - Tôi tới Ái Đạt là nhờ Khác thiếu gia cho cơm ăn.

    Câu nói này lởn vởn trong đầu Liễu Chí Thành mấy lần, nhưng ông cũng không chắc mình hiểu ý của Trần Tín Sinh.

    - Đầu thập niên 90, Malaysia vì phát triển sản nghiệp điện tử trong nước định ra kế hoạch vĩ đại phát triển hành lang đa phương tiện siêu cấp ở Cát Long Pha, cung cấp rất nhiều chính sách ưu đãi thu hút nhà đầu tư trong ngoài nước, khiến Malaysia mau chóng thành nước xuất khẩu sản phẩm điển tử chủ yếu ở Châu Á. Nếu không có cơn bão tài chính bất ngờ có lẽ sản nghiệp điện tử ở Malaysia sẽ còn phát triển phi tốc, rất nhiều doanh nghiệp điện tử Âu Mỹ Nhật Hàn có kế hoạch đặt nhà máy ở Cát Long Pha, trong đó có kế hạch đầu tư nhà máy tinh viên ...

    Trần Tín Sinh kể vắn tắt cuộc nói chuyện vừa rồi với Liễu Chí Thành cho Trương Khác nghe.

    - Ông Liễu, đây là kế hoạch đầu tư của Đài Tích Điện ở Malaysia, hay là kế hoạch đầu tư riêng của ông và ai đó?

    Trương Khác hỏi thẳng, nếu không ta nói là kế hoạch của Đài Tích Điện thì việc này không cần nói nữa, chính quyền Đài Loan căn bản không cho phép đầu tư nhà máy tinh viên ở trong nước.

    Liễu Chí Thành do dự, nhìn Trương Khác đứng trước mặt, thân phận của y đúng là khiến người ta phí sức suy nghĩ:

    - Đây không phải là kế hoạch đầu tư của Đài Tích Điện.
     
  3. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513
    Quan Lộ Thương Đồ
    Tác giả: Cảnh Tục

    Chương 588: Ai Dẫn Đầu

    Dịch: lanhdiendiemla
    Nguồn: Vip Van Đàn



    Trời vẫn còn lất phất mưa, Trương Khác, Diệp Kiến Bân, Trần Tín Sinh, Tôn Thượng nghĩ tới biệt thự ngói đỏ của Diệp Trăn Dân ở Hong Kong, trong màn mưa ánh đèn đường phát ra ánh sáng vàng đục, chiếu lên mặt đường ướt nhoẹt.

    - Muộn thế này còn có chuyện gì thế?

    Diệp Trăn Dân trước đó chỉ nhận được điện thoại Trương Khác nói có chuyện quan trọng cần báo cáo trước mặt ông, từ ngày ông tới Hong Kong đều qua 2-3 giờ sáng mới ngủ, liền bảo Trương Khác tới.

    Ngồi trong thư phòng, Trương Khác đem ngọn nguồn sự việc kể ra.

    Chuyện cũng không phức tạp, từ đầu năm 95 chính phủ Maylaisia học theo mô hình phát triển sản nghiệp điện tử của Đài Loan, quyết định lập hành lang đa truyền thông siêu cấp ở Cát Long Pha.

    Nền móng của điện tử Đài Loan chính là Đài Tích Điện, Malaysia cũng tích cực thúc đầy một nhà máy tinh viên.

    Nhà đầu tư dẫn đầu là một đại phú hào Malaysia, Quách Tùng Duyên chủ tịch tập đoàn Quách thị.

    Nửa đầu năm 96 là giai đoạn trù bị, tập đoàn Quách thị tài lực hùng hậu, có uy tín trong giới thương nhân người Hoa, lập nên được đoàn đội đáng tin cậy.

    Xét từ góc độ hiện thực, Malaysia muốn lập nhà máy tinh viên, chỉ có thể lôi kéo nhân viên kỹ thuật từ Singapore và Đài Loan, phía Singapore chỉ đồng ý chuyển nhượng một phần kỹ thuật, Quách Tùng Duyên chỉ đành đặt hi vọng lên hai nhà máy tinh viên của Đài Loan là Đài Tích Điện, Thế Đại Tích Điện.

    Khoảng đầu năm Liễu Chí Thành được Quách Tùng Duyên liên hệ, cùng tham dự vào kế hoạch này.

    Vì không để phía Đài Loan cảnh giác, đám Quách Tùng Duyên, Liễu Chí Thành đều không công khai kế hoạch.

    Chuẩn bị mất bao lâu, sắp chính thức đăng ký công ty thì cơn bão tài chính đột nhiên ập tới, tập đoàn Quách thị bị trong thương, lúc này tự cứu mình còn chưa xong, đâu ra dư tiền đầu tư vào nhà máy tinh viên.

    Kinh tế đi xuống, các cơ cấu kinh tế bị ép thu hẹp ngân quỹ, lời hứa trước kia không ai muốn nhắc tới nữa.

    Đối với tuyệt đại đa số nhà đầu tư mà nói, đây chỉ là một hạng mục chưa triển khai mà thôi.

    Liễu Chí Thành không chỉ là một trong số nhà đầu tư càng trực tiếp tham gia vào quá trình trú kiến, nửa năm qua làm vô số công tác, đạt thành thỏa thuận ngầm với 30 nhân viên kỹ thuật sắp hết hạn hợp đồng của Đài Tích Điện, bọn họ đồng ý tới Malaysia chuẩn bị lập nhà máy tinh viên.

    Các nhà đầu tư khác phủi đít bỏ đi cùng lắm chỉ mất chút đầu tư tiền kỳ, nhưng Liễu Chí Thành phải chịu trách nhiệm với những kỹ sư của Đài Tích Điện.

    Bất kể như thế nào chuyện ông ta tham dự đầu tư xây dựng nhà máy tinh viên ở Malaysia không thể che dấu được lâu, mà quan hệ của ông ta với Trương Trung Mưu sớm đã trở nên căng thẳng, cho dù tiếp tục ở lại, ông ta và những kỹ sư có ý rời đi kia sẽ bị người ta loại bỏ, dẫm dưới chân, tới khi hoàn toàn bị người khác thay thế ...

    Lối thoát tốt nhất của Liễu Chí Thành và những kỹ sư kia chính là tiếp tục thực thi kế hoạch nhà máy tinh viên, trọng trách dẫn đầu chuyển từ Quách Tùng Duyên sang Liễu Chí Thành.

    Liễu Chí Thành phải tìm nhà đầu tư khác, đó là nguyên nhân thời gian qua ông ta ở Hong Kong, Hong Kong không chỉ là một trong số trung tâm mậu dịch tài chính thế giới còn là trung tâm giới thương nhân người Hoa, hơn nữa chưa bị cơn bão tác động trực tiếp.

    Thực ra áp lực của Hong Kong không phải nhỏ, chỉ số Hang Sheng index hơn một tháng qua sụt giá mất một phần ba, thị trường chứng khoán, địa ốc đã có dấu hiệu không cầm cự được nữa, giao dịch địa ốc đã thu hẹp tới cực điểm, địa ốc sụp đổ cùng suy thoái kinh tế là điều có thể nhìn thấy.

    Trí mạng nhất là hiện theo quan điểm phần đông, cơn bão tài chính sẽ còn xu thế lan rộng.

    Liễu Chí Thành rơi vào tình cảnh quẫn bách, ông ta căn bản không còn tư cách tranh thủ quyền khống chế hạng mục nữa, tình cờ gặp Tôn Thượng Nghĩa được giới thiệu người của Cẩm Hồ, liền giống như bệnh lâu gặp được thuốc, nên mới vội vả hoảng hốt như thế.

    - Ồ, ra là vậy ..

    Nghe Trương Khác kế xong, Diệp Trăn Dân trầm ngâm hồi lâu rồi hỏi:

    - Cháu muốn kéo hạng mục này vào trong nước.

    - Không kéo được vào trong nước thì đêm hôm khuya khắt thế này làm sao cháu hăng hái như thế.

    Đây là điểu chắc chắn, đơn thuần chỉ đầu tư nhà máy tinh tiên, khả năng trong vài năm không có được lợi nhuận, nhưng kéo nó vào trong nước, nắm chắc trong tay mới phù hợp với lợi ích của Cẩm Hồ, cũng phù hợp với lợi ích chỉnh thể của quốc gia, Trương Khác cười nói:

    - Nhưng khó khăn quá lớn, khả năng cuối cùng phát hiện ra uổng công vô ích.

    - Nói cho chú xem khó khăn thực tế lớn nhường nào ...

    Diệp Trăn Dân khoanh tay ngồi ở góc bàn làm việc, tư thế luôn rất tùy ý, mặc dù giới truyền thông coi ông là quan viên học giả thuộc loại quá độ bi quan, sau đó dự đoán sớm một năm của ông chuẩn xác chỉ ra nguyên nhân đằng sau cơn bão tài chính bất thình lình, khiến thanh danh trong giới học giả kinh tế tăng vọt.

    - Anh là chuyên gia, anh giới thiệu tình hình đi..

    Trương Khác đá quả bóng sang cho Trần Tín Sinh.

    - Thứ nhất là vấn đề tài chính, xây một nhà máy tinh viên 8 inch, thường mà nói phải có dự toàn chừng 1,2 - 1,5 tỷ USD mới đủ dùng. Thứ hai là vấn đề đưa thiết bị sản xuất và kỹ thuật chế tạo vào. Mỹ Nhật và các quốc gia châu Âu phong tỏa đưa các thiết bị và kỹ thuật tương quan vào nước ta. Thứ ba là vấn đề đội ngũ kỹ thuật, đây là điều rất khó.

    Trần Tín Sinh hiểu rất thấu triệt vũng nước này sâu cỡ nào:

    - Theo như tôi biết khi đám Trương Trung Mưu, Liễu Chí Thành rời khỏi TI về Đài Loan lập Đài Tích Điện thì cao tầng quản lý hi vọng thuê nhân viên kỹ thuật nội địa bồi dưỡng, đồng thời hi vọng giúp đỡ được cho sản nghiệp điện tử trong nước, cũng để thuận tiện sau này tiến vào nội địa xây dựng nhà máy. Nhưng suy nghĩ này bị nhà cầm quyền Đài Loan kiên quyết ngăn cản, về sau thuê kỹ sư người Hoa ở Malaysia . Những kỹ sư này không được đãi ngộ tốt từ ở Đài Tích Điện, lần này định bỏ Đài Tích Điện cũng là những người đó; còn nhà máy tinh viên ở Singapore lại mời rất nhiều kỹ sự nội địa. Đau đầu thực sự là vấn đề phong tỏa kỹ thuật, nhưng hiện là thời cơ tốt nhất để trong nước xây dựng nhà máy tinh viên, vì sản nghiệp điện tử Châu Á sẽ tiến thêm một bước bị đả kích khi cơn bão tài chính lan ra, kinh tế xấu đi nói không chừng làm phòng tỏa kỹ thuật lòng hơn, có thêm điều kiện để đàm phán.

    Diệp Trăn Dân gật gù, liếc sang Trương Khác:

    - Vậy trong 4 tỷ kia của cháu, chuẩn bị bỏ ra bao nhiêu?

    Trương Khác đáp:

    - Vấn đề tài chính cháu đã có suy tính rồi, nhà đầu tư trước đó không phải hoàn toàn vứt bỏ, từ họ có thể huy động được 100 triệu USD, bên cháu thắt lưng buộc bụng có thể lấy ra 300 triệu USD, rồi nỗ lực kiến thêm 100 triệu nữa từ Hong Kong và trong nước. Có năm sáu trăm triệu này làm nền tàng, rồi huy động thêm số còn lại từ cơ cấu tài chính, hẳn là không khó lắm.

    Trương Khác tính đợi sau khi cơn bão tài chính tàn phá Hàn Quốc xong thì rút 1 tỷ từ trong quỹ đầu tư ra, số tài chính này là thanh bạch, Trương Khác lấy ra 4 tỷ kia, vậy là có thể gom được 300 triệu USD, không ảnh hưởng tới tài chính lưu động của Cẩm Hồ.

    - Trong nước mặc dù đâu đâu cũng thiếu tiền, nhưng nếu thực sự kéo được hạng mục này vào trong nước, tôi nghĩ cả thủ tướng Triểu Tể Đông cũng đích thân ra mặt tới các ngân hàng ăn xin hộ mọi người.

    Diệp Trăn Dân thấy đám Trương Khác nắm chắc kiếm được 500-600 triệu, số tiền còn lại dễ giải quyết, thậm chí ông cho rằng chỉ cần 300 triệu khởi động là đủ, trong nước khao khát đột phá ở phương diện này từ lâu, nói:

    - Vậy là chỉ còn lại khúc xương khó gặm là vấn đề kỹ thuật và thiết bị.

    - Vâng, rất khó gặm, nhưng dù sao phải thử mới biết được ...

    Trương Khác thầm nghĩ ít nhân chính phủ Singapore sẽ không cố tăng thêm chướng ngại làm khó dễ, phía bên TI chỉ có thể đưa vào kỹ thuật hạng hai hạng ba đã bị đào thải.

    Ba giờ sáng mới rời chỗ ở của Diệp Trăn Dân, mưa vẫn còn chưa dừng.
     
  4. nguyenmai

    nguyenmai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/9/14
    Bài viết:
    3,336
    Được thích:
    9,513
    Quan Lộ Thương Đồ
    Tác giả: Cảnh Tục

    Chương 589: Bão Tới Nội Địa

    Dịch: lanhdiendiemla
    Nguồn: Vip Van Đàn



    Xe đi rất êm, ngồi trong xe có thể nghe thấy tiếng mưa bên ngoài, Trương khác gọi điện cho Diêu Văn Thịnh.

    Ở đầu bên kia điện thoại Diêu Văn Thịnh vừa ngáp vừa uy hiếp:

    - Nếu không có chuyện gì khẩn cấp thì cứ đợi tới Kiến Nghiệp ăn đòn đi.

    Trương Khác chẳng sợ, cười lớn:

    - Chỉ có lòng tốt nhắc anh nửa đêm thức dậy đi vệ sinh khỏi đái dầm thôi ...

    Chuyện báo cáo cho Vương Duy Quân, La Quân tất nhiên Trương Khác giao cho La Văn Thịnh đi làm, trước kia hắn làm việc ở bộ bưu điện, Trương Khác hơi lo hắn không rõ tầm quan trọng của nhà máy tinh viên, còn đặng biệt dặn Triệu Bằng đang ở Kiến Nghiệp phụ trách chuẩn bị kế hoạch Vườn Sồi phối hợp với hắn.

    Trở về Ảnh Loan Viên, Trương Khác tắm rửa xong là cắm đầu ngủ vùi, cho tới 10 giờ sáng mới tỉnh, trước đó Triệu Bằng gọi điện tới, bọn họ đang làm thủ tục, sẽ bay tới Thâm Quyến trước, tranh thủ trước khi trời tối tới được Hong Kong.

    Tôn Thượng Nghĩa, Trần Tín Sinh, Tương Vi đã tiến hành tiếp xúc sâu hơn với Liễu Chí Thành, đề xuất rõ ràng muốn đặt hạng mục ở nội địa, cũng mong muốn tiếp xúc thêm với nhà đầu tư khác.

    Liễu Chí Thành trước đó không nghĩ tới việc đưa hạng mục tới nội địa, dù sao thiết kế ban đầu của nó là đo ni đóng giày cho hành lang đa phương tiện siêu cấp của Malaysia.

    Đột nhiên quyết định chuyển hạng mục tới nội địa, các nhà đầu tư người Hoa trước tới giờ vẫn chưa rút khỏi hạng mục khả năng sẽ không còn hứng thú với hạng mục này nữa.

    Liễu Chí Thành thấy bản thân Trương Khác không ra mặt, mặc dù trong lòng rất nghi hoặc nhưng nếu đám Trần Tín Sinh, Tôn Thượng Nghĩa đều thừa nhận y mới là người định đoạt cuối cùng thì không cần hoài nghi thân phận của y nữa, nói:

    - Đầu tư xây nhà máy ở Cát Long Pha tựa hồ điều kiện thích hợp hơn, Khác thiếu gia hôm nay có chuyện khác sao?

    Trần Tín Sinh không chắc Trương Khác giờ này đã tỉnh chưa, gọi điện thoại tới hỏi thì nghe Phó Tuấn nhận máy, còn thấy tiếng sóng vỗ bở, đành xin lỗi Liễu Chí Thành:

    - Khác thiếu gia đúng là đang bận chuyện khác ... Hạng mục chuyển vào trong nước sẽ tăng thêm khó khăn vì nhân tố chính trị, nhưng cơn bão tài chính sẽ còn tiếp tục lan đi, sản nghiệp điển tử ở ĐNÁ sẽ suy thoái tới mức độ nào, tới bao giờ mới có thể hồi sinh? Đây đều là những điều không sao dự đoán được, hệ thống tài chính khép kín cùng lượng dự trữ ngoại hối sung túc ở nội địa có thể đảm bảo không bị tác động bởi nguy cơ tài chính, thị trường 1,3 tỷ dân trong nước mới là đối tượng thực dự đáng dựa vào...

    Hôm nay nắng to, các cô gái trốn hết trong phòng, chỉ có một mình Trương Khác ra biển tập lướt sóng.

    5 giờ chiều, Diêu Văn Thịnh, Triệu Bằng cùng Chu Tiểu Quân mới tới Hong Kong, Diêu Văn Thịnh tới là đại biểu chính phủ tiếp xúc với Liễu Chí Thành, bày tỏ chính phủ sẽ ra mặt hiệp trợ giải quyết một số khó khăn.

    Diêu Văn Thịnh tới Hong Kong gặp mặt Trương Khác xong liền liên hệ với Vương Duy Quân, trong điện thoại Vương Duy Quân nói với hắn, cuộc họp thường ủy đột xuất vừa quyết định cho hắn làm cục trưởng cục xúc tiến đầu tư, cấp bậc hành chính không đổi, nhưng từ cấp phó lên chính chức là sự tiến bộ thực sự.

    Lệnh bổ nhiệm phải đợi hắn về Kiến Nghiệp mới có, nhưng ngay bây giờ hắn có thể lấy chức vụ mới triển khai công tác rồi, xem tình hình tiến triển, Vương Duy Quân cũng sẽ tới Hong Kong.

    Ý nghĩa của hạng mục nhà máy tinh viên, thành ủy Kiến Nghiệp hiểu rất rõ.

    Ngày 23 Tôn Tĩnh Hương, Giang Đại Nhi, Hứa Duy kết thúc hành trình tuyên truyền trở về Hong Kong, nhưng ngựa không ngừng vó tới Hải Châu chụp quảng cáo cho chiếc di động đầu tiên của Ái Đạt, Hứa Tư cũng đi theo bọn họ về Hải Châu.

    Bắt đầu từ ngày 25, bão nhiệt đới đổ bộ vào Hong Kong, mấy ngày liên mưa không ngừng, phảng phất cả tòa thành đều bị ngâm trong nước mưa, cái nóng nực của mùa hè Hong Kong bị quét sạch.

    Trương Khác chẳng thể ra biển học lướt sóng, đành nhốt mình trong căn phòng chật hẹp làm việc.

    Vì bão sân bay phải đóng cửa, Vương Duy Quân phải đi xe tới Hong Kong.

    Người khởi xướng kế hoạch nhà máy Tinh Viên, Quách Tùng Duyên cũng tới Hong Kong trong ngày hôm đó.

    Quách thị là tập đoàn thương nhân người Hoa đời hai ở Malaysia, đầu thập niên 90 đã tới nội địa tiến hành đầu tư, năm 95 lập một công ty dầu ăn ở Kiến Nghiệp, Quách Tùng Duyên rất hiểu thị trường ngày càng phát triển của nội địa.

    Bị ảnh hưởng bởi cơn bão tài chính, tài sản của Quách thị từ 4,1 USD giảm xuống còn chưa tới 3 tỷ USD, cơn bão tài chính vẫn còn xu thế phát triển.

    Ban đầu Quách Tùng Duyên định bỏ 300 triệu cho hạng mục nhà máy tinh viên, lúc này mặc dù chưa hoàn toàn từ bỏ, nhưng quy mô đầu tư đã giảm xuống còn 60 triệu, ông ta phải đảm bảo xí nghiệp của Quách thị vượt qua được cơn bão chưa biết còn kéo dài bao lâu này.

    Liễu Chí Thành cũng hiểu, kinh tế tiếp tục xấu đi, thì kiên trì xây dựng nhà máy ở Malaysia là không thực tế.

    Chính phủ Kiến Nghiệp cũng tỏ ra rất có thành ý, Vương Duy Quân tới là để mời ông ta và Quách Tùng Duyên tới Kiến Nghiệp khảo sát hoàn cảnh đầu tư.

    Do tránh phía Đài Loan cảnh giác, danh nghĩa là do tập đoàn Ái Đạt gửi lời mời chính thức tới tổng bộ Đài Tích Điện.

    Tập đoàn Ái Đạt trong hai năm qua quần khởi thần tốc, thành xí nghiệp dẫn đầu sản nghiệp đầu đĩa trong nước, hiện lại năm giấy phép sản xuất điện thoại di động, trở thành doanh nghiệp điện tử mà bất kỳ doanh nghiệp hải ngoại nào muốn khai thác thị trường trong nước đều không thể bỏ qua.

    Ngày 28, Vương Duy Quân cùng Trần Tín Sinh, Tôn Thượng Nghĩa tháp tùng Quách Tùng Duyên, Liễu Chí Thành đi đường vòng qua Quảng Châu rồi tới Kiến Nghiệp.

    Trương Khác cũng cùng Đỗ Phi, Thịnh Hạ quay về Kiến Nghiệp.

    Tối ngày 28, La Quân, Tiêu Minh Kiến tổ chức tiệc chiêu đãi hai người Quách Liễu.

    Kết thúc bữa tiệc, Trương Khác cùng La Quân đi gặp Lý Viễn Hồ.

    Lâu lắm rồi không tới Tân Mai Uyển, nơi ở của Từ Học Bình tối om, nơi đó tới nay vẫn chưa có người vào ở, bất kể thế nào Từ Học Bình không thể về Đông Hải được nữa, trừ khi hoàn toàn nghỉ hưu tới Đông Hải định cư.

    La Quân nhìn thao ánh mắt của Trương Khác, ông ta điều tới Kiến Nghiệp không lâu thì Từ Học Bình bị điều khỏi Đông Hải, tuy tiếp xúc không nhiều, nhưng biết Từ Học Bình là quan viên tinh cách rõ ràng, hoàn toàn không hòa hợp với hoàn cảnh xung quanh.

    Xe dừng lại trước nhà Lý Viễn Hồ, Cao Chân đi ra mở cửa, Trương Khác không có thiện cảm gì với tên thư ký này, chỉ lạnh nhạt chào hỏi một tiếng, Lý Viễn Hồ đã xuống phòng khách đợi hai người bọn họ.

    Trương Khác lần đầu tiên tới chỗ ở của Lý Viễn Hồ tại Tân Mai Uyển.

    Vào thư phòng của Lý Viễn Hồ, La Quân không quá khách khí, mắt nheo lại đợi Cao Chân ra ngoài rồi mớ nói, Trương Khác tất nhiên không nói gì, có thể nhìn ra La Quân cũng không ưa gì Cao Chân.

    La Quân tới ngay cả Lý Viễn Hồ cũng chẳng quá nể nang, tất nhiên không cần phải lịch sự với thư ký của ông ta.

    Đợi Cao Chân đi ra khỏi thư phòng, Trương Khác mới báo cáo cho Lý Viễn Hồ:

    -... Trong nước luôn muốn thành lập nhà máy tinh viên, nhưng không có được kỹ sư trình độ cao, mặc dù hiện giờ khó khăn còn rất nhiều, song đây là cơ hội hiếm có trong mấy năm gần đây ...

    Đầu tư xây dựng nhà máy tinh viên trong phạm vi thế giới không phải là chuyện gì đáng kể, nhưng đối với Kiến Nghiệp mà nói, đặc biệt là với hành lang số, ý nghĩa không hề tầm thường.

    Tiễn La Quân và Trương Khác đi, Lý Viễn Hồ đứng trong thư phòng nhìn căn biệt thự không sáng đèn phía trước mặt, nhớ lại những việc làm của người tiền nhiệp trong thời gian chấp chính.

    Tháng 7, nguy cơ tài chính bùng phát ở Thái Lan, TW liền hạ văn kiện yêu cầu các tỉnh thanh tra tài vụ của các công ty đâu tư cấp tỉnh thành.

    Không tra không biết, tra rồi mới giật nảy mình, chỉ tập đoàn đầu tư quốc tế Quảng Đông thôi đã nợ nước ngoài với quy mô hơn 3 tỷ USD, TW lập tức lệnh chính phủ Quảng Đông áp dụng biện pháp xử trí, lập tức phái tiểu tổ công tác tới các công ty đầu tư cấp tỉnh tra sổ sách.

    Vấn đề rất nghiệp trọng, các công ty đầu tư quốc hữu lợi dụng chính phủ hỗ trợ điều kiện vay vốn nước ngoài, quản lý lại hết sức hỗn loạn, dự tính chỉ riêng quy mô nợ xấu của các công ty đầu tư của tỉnh duyên hải Đông Nam tới hơn 30 tỷ USD.
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Quan Lộ Thương Đồ
    Tác giả: Cảnh Tục

    Chương 590: Vậy Là Có Thể Yên Tâm

    Dịch: lanhdiendiemla
    Nguồn: Vip Van Đàn



    Đương nhiên khi Từ Học Bình chấp chính ở Đông Hải cũng vay vốn nước ngoài, chỉ một lần với quy mô hơn 2 tỷ USD, nhưng lại là vay vốn dài hạn của Nhật, trong thời gian ngắn không bị ảnh hưởng của cơn bão tài chính, chẳng những thế vì đồng Yên sụt giá mà có thu hoạch lớn.

    Người ta đều nói Từ Học Bình bị điều khỏi tỉnh Đông Hải là hoàn toàn coi như hết rồi, nhưng Lý Viễn Hồ nhìn ra ngoài cửa khẽ mìm cười: Chỉ e chưa chắc đã như vậy.

    Trên xe của La Quân, Trương Khác nhận được điện thoại của Từ Học Bình, không tiện nói chuyện tỉ mi, qua loa vài câu rồi cúp điện thoại.

    Đến khi đưa La Quân về chỗ ở, Trương Khác vào xe lập tức gọi lại cho Từ Học Bình:

    - Bác, có chuyện gì gấp không ạ?

    - Cục kiểm toán phái tiểu tổ công tác tới Quảng Đông hôm nay về báo cáo với phó thủ tưởng Triệu Tể Đông, phó thủ tướng buổi tới tìm bác nói chuyện, tình hình không lạc quan..

    Giọng của Từ Học Bình rất nặng nề, từ giọng nói của ông có thể phán đoán ra được tình hình nghiêm trọng cỡ nào.

    - Lúc này mất bò mới lo làm chuồng chưa phải là quá muộn.

    Trương Khác cười:

    - Cháu chỉ quan tâm lần này bác có xuất hiện làm một số công tác cụ thể hay không thôi.

    Việc thanh tra các công ty đầu tư quốc hữu đã sắp đi vào hổi kết, càng tới hồi kết thì con số tra ra được khiến người ta kinh hoàng, chỉ mỗi Quảng Châu thôi đã tra ra lỗ hổng gần 10 tỷ, toàn quốc mấy trăm công ty đầu tư, không tưởng tượng nổi có bao nhiêu lỗ hổng giấu trong bóng tối.

    Mấy vị lãnh đạo TW, bao gồm phó thủ tưởng Triệu Tể Đông đều bị kết quả này làm toát mồ hôi lạnh, lúc này không ai dám tự tin nói cơn bão tài chính còn cách mình rất xa.

    Ý kiến của TW là tiếp tục đào sâu thanh tra, liên hợp với bộ tài chính, cục kiếm toán thành lập tiểu tổ thanh tra, phó thủ tướng Triệu Tể Đông đích thân nắm quyền tổng chỉ huy, tìm Từ Học Bình muốn ông làm trợ thủ phụ trách công tác thanh tra cụ thể.

    Lãnh đạo tiểu tổ thanh tra tới các tỉnh đào sâu thêm vấn đề là chuyện mất lòng người, nhưng dù sao cũng là công tác thực tế.

    Đương nhiên đây không phải là kết quả lý tưởng Trương Khác muốn thấy, so với chủ trì công tác thanh tra, chẳng bằng yên tĩnh đợi một năm nữa, thầm nghĩ chắc Từ Học Bình khát vọng được làm chuyện thực tế, mà với tính cách của ông, không thể làm được chuyện vẹn cả đôi đường.

    Nói chuyện điện thoại xong, Trương Khác bảo Phó Tuấn lái xe tới nhà chiêu đãi số hai ĐH sư phạm.

    Sau khi nhập thu, thời tiết Kiến Nghiệp không còn quá nóng nực khó chịu nữa.

    Công trì kỳ một của Vườn Sồi đã gần xong, ngày 30 tháng 8, trung tâm đầu tư sáng nghiệp Vườn Sồi cử hành nghi thức khánh thành, Quách Tùng Duyên, Liễu Chí Thành cũng nhận được lời mời tham gia, nghi thức cắt băng khánh thành do Lý Viễn Hồ, La Quân làm.

    Hiện đã không còn nhìn thấy chút dấu vết của này máy nhuộm Lệ Phong nữa, dù công trình phụ trợ xung quanh chưa hoàn thiện hẳn dáng dấp của xĩ nghiệp hiện đại chú trọng môi trường kiểu Nhật hiện ra rõ rệt, ngay chính La Quân ngạc nhiên giới thiệu cho hai người Quách Liễu:

    - Tháng 5 khi tôi tới đây, nơi này không khác gì nhà máy nhuộm bên kia, nếu nói có, khả năng là tồi tệ hơn sơ hơn ... Một thời gian nữa thôi bên kia cũng sẽ cải tạo thành cùng quy cách giống bên này.

    Liễu Chí Thành tới Kiến Nghiệp vài ngày nhưng luôn trầm mặc, ông nhìn thấy được tương lai rực sáng của Cẩm Hồ từ bước mở rộng kỹ thuật này.

    Một doanh nghiệp chỉ hơn năm trước thôi còn chỉ có thể sản xuất đầu đĩa muốn đầu tư trung tập thực nghiệm làm cơ sở, về mặt khuếch trương kỹ thuật có thể gọi là bừng bừng dã tâm.

    Đầu tư vài trăm triệu tiền kỳ cũng chỉ là lập nền móng, sau này nghiên cứu phát triển càng hút tiền khủng khiếp, 4 tỷ của Cẩm Hồ chưa chắc cầm cự được tới ngày có thành quả nghiên cứu, may mắn trong tay Cẩm Hồ nắm giấy phép sản xuất di động.

    Đương nhiên Cẩm Hồ còn nhiều cơ mật kỹ thuật, Liễu Chí Thành không thể biết được, ông ta chỉ có thể từ góc nhìn chuyên nghiệp phân tích những gì thấy được trước mắt.

    Khâm phục thì khâm phục, Liễu Chí Thành hiểu đem hạng mục chuyển tới trong nước, bản thân ông ta phải gánh nguy hiểm chính trị thế nào.

    Đầu tư xây dựng nhà máy ở Malaysia và ở nội địa là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

    Từ năm ngoái tới nay, quan hệ giữa hai bờ eo biển lại rơi vào căng thẳng, đừng nói là kỹ thuật hạch tâm như chế tạo tinh viên, nhà cầm quyền Đài Loan thậm chí còn hạn chế cả tin tức kỹ thuật điện tử bình thường truyền vào nội địa.

    Liễu Chí Thành nếu mang một đội ngũ kỹ thuật chế tạo tinh viên hoàn chỉnh tới nội địa không chỉ là vấn đề triệt để đổ vỡ quan hệ với Đài Tích Điện, chỉ sợ trước khi quan hệ hai bờ hào hoãn lại, ông ta không có cơ hội bước chân lên lãnh thổ Đài Loan.

    Phải chịu nguy hiểm chính trị lớn như vậy, Liễu Chí Thành không thể không suy nghĩ thật kỹ càng, nên từ lúc tiếp xúc ở Hong Kong tới hai ngày lấy danh nghĩa khảo sát nghiệp vụ tới Hong Kong, ông ta chưa hề có ý gật đầu.

    Băn khoăn của Quách Tùng Duyên thì ít hơn, Malaysia vì cơn bão tài chính phải giật gấu vá vai, chẳng còn tinh lực nào để ý tới hạng mục nhà máy tinh viên nữa. Ngoài nhân tố Liễu Chí Thành ra thì Quách Tùng Duyên có hơi lo bên phía Singapore liệu có bỏ dở ý hướng hợp tác trước đó, không chuyển nhượng kỹ thuật nữa.

    Lúc này chỉ có thể nói đề tài liên quan tới kiến thiết phòng thực nghiệm.

    - Phòng thực nghiệm có bước đi đầu xuất sắc hay không, quan trọng là chiêu mộ được nhân viên nghiên cứu kiệt suất.

    Trương Khác mỉm cười nói:

    - Cẩm Hồ đang chuẩn bị tới ĐNÁ giăng lưới, lúc đó hi vọng ông Liễu giúp giới thiệu nhân tài gia nhập Cẩm Hồ.

    - Ừm..

    Liễu Chí Thành thầm nghĩ, cho dù có bỏ hạng mục tinh viên thì cũng phải an bài lối thoát cho những kỹ sư kia mới phải với người ta. Cẩm Hồ đầu tư vào nghiên cứu nhiều như thế, đãi ngộ hẳn là không tệ.

    Trương Khác nhìn ra do dự trong lòng Liễu Chí Thành, tính toán tranh thủ lúc ông ta do dự, nắm lấy những nhân viên kỹ thuật kia trong tay, tình hình ĐNÁ sẽ còn xấu đi, những kỹ sư kia sau khi rời khỏi Đài Tích Điện sẽ không có nhiều lựa chọn lắm.

    Trước kia phía đầu tư đã đăng ký một công ty khoa kỹ ở Cát Long Pha, mấy chục kỹ sư kia đều đều làm công tác chuẩn bị dưới danh nghĩa công ty đó.

    Khi đại đa số nhà đầu tư lựa chọn rút lui, Trương Khác chỉ cần tùy tiện lấy danh nghĩa công ty nào đó tiếp nhận cổ phần của Quách Tùng Duyên, Liễu Chí Thành ở công ty khoa kỹ kia coi như đã tiếp nhận mấy chục kỹ sư đó rồi.

    Đương nhiên, sau khi công ty khoa kỹ đổi chủ có bao nhiêu kỹ sư ở lại, đồng thời tới Kiến Nghiệp thì không biết, tác dụng của Liễu Chí Thanh trong việc này là tối quan trọng.

    Khi tham quan hiện trường, Liễu Chí Thanh không nói gì nhiều, sau khi tiễn Lý Viễn Hồ, La Quân đi, mọi người quay trở lại trung tâm đầu tư sáng nghiệp Vườn Sồi, tới khu nghỉ ngơi nói chuyện.

    - Nếu thực sự muốn khởi động hạng mục nhà máy Tinh Viên này, không có khoảng 200 kỹ sư thành thạo là không đủ dùng.

    Liễu Chí Thành ngồi xuống, chân thành nói:

    Trương Khác gật đầu, không có đội ngũ kỹ thuật hoàn chỉnh, không có nhân vật hạch tâm như Liễu Chí Thành chủ trì, đương nhiên sẽ không lỗ mãng lập hạng mục nhà máy tinh viên được, nhưng miệng y không nói như vậy:

    - Có vài việc luôn cần có người làm, đối với tài phủ tôi rất đạm bạc, có dễ thì mất cũng nhanh, chỉ không cam tâm thị trường trong nước là chỗ để cho doanh nghiệp nước ngoài vơ vét kiếm lời.

    Quách Tùng Duyên, Liễu Chí Thành nghe xong có chút động lòng.

    Vì xúc tiến tín nhiệm hai bên, gần mười ngày qua hai người bọn họ cũng đại khái tìm hiểu quá trình quật khởi của Cẩm Hồ, rõ ràng Cẩm Hồ mang dấu ấn tính cách rõ ràng của Trương Khác.

    Cho nên những lời của Trương Khác, hai người bọn họ tin tưởng.

    Sau năm ngày tham quan nghiệp vụ, mặc dù Liễu Chí Thành chưa hạ quyết tâm, nhưng đồng ý cùng Quách Tùng Duyên đem cổ phần của công ty khoa kỹ kia chuyển tới công ty do Trương Khác đăng ký ở quần đảo Cayman, đồng thời để Trương Khác đầu tư một phần tài chính để duy trì công tác trù bị tiền kỳ của hạng mục này.

    Cho dù Liễu Chí Thành không còn mang nhiều hi vọng lắm vào hạng mục này, ít nhất vì bản thân, vì để lại đường lui cho những kỹ sư kia, ông không lập tức rút khỏi nó được.

    Chuyện chưa có tiến triển thực tế, nhưng chính phủ Kiến Nghiệp không hề lơi lỏng, mà lại càng trở nên hứng thú hơn.

    La Quân thậm chí còn tìm Trương Khác hỏi Cẩm Hồ có thể một mình gánh vác trọng trách này hay không, Trương Khác trả lời rõ ràng, không có Liễu Chí Thành và những kỹ sư kia thì cho dù có được kỹ thuật ché tạo tinh viên hạng hai từ TI hoặc Singapore thì tối đa chỉ làm ra được nhà máy trình độ hạng ba, hơn nữa không gian tiến triển trong tương lai vô cùng hữu hạn.

    La Quân biết Trương Khác có cả dũng khí từ chối cả Lý Viễn Hồ, nên không cưỡng ép, chỉ lần nữa tỏ rõ lập trường của thành ủy, chỉ cần có một phần khả năng, chính phủ thành ủy Kiến Nghiệp sẽ nố lực 100 phần để tranh thủ.

    Không chỉ phía Kiến Nghiệp tỏ rõ lập trường kiên định, tin tức từ chỗ Diệp Trăn Dân phản hồi lại, TW cũng vô cùng tha thiết với hạng mục này, chẳng qua hạng mục còn chưa đâu vào đâu nên không tiện ra mặt ủng hộ.

    Trung tuần tháng 9 Diệp Trăn Dân sẽ cùng đại biểu phía Hong Kong tới Singapore, cùng chính phủ Singapore thương lượng chuyện hợp tác chống lại tác động của cơn bão tài chính.

    Phó thủ tướng Triểu Tể Đông đã đồng ý cho Cẩm Hồ và thành phố Kiến Nghiệp phái nhân viên công tác đi cùng, thăm dò thái độ của phía chính phủ Singapore với việc chuyển hạng mục nhà máy tiên viên vào nội địa.

    Trong tháng 9, Cẩm Hồ sẽ liên tục tung ra các sản phẩm mới như điện thoại di động, từ điển điện tử, Tô Tân Đông phải ở tổng bộ tọa trấn.

    Tiêu Tấn Thành phụ trách chuẩn bị mạng lưới tiêu thụ ở nước ngoài, để cuối năm thuận lợi đưa ra máy MP3, còn phụ trách công tác tuyển mộ nhân viên.

    Thành Hán Chương chủ trì công tác trụ sở thực nghiệp ESS, phải tiếp tục nghiên cứu kỹ thuật sản phẩm tốt nhất, cũng phải suy sét tới nên chuyển một phận công tác không trọng yếu lắm nào vào trong nước hay không, còn phải bí mật trù bị một tiểu tổ nghiên cứu phát triển chip cơ sở.

    Trừ nắm toàn cục ra, công tác chủ yếu của Vườn Sồi đặt lên vai Trần Tín Sinh.

    Chuyện bên Hong Kong có Tôn Thượng Nghĩa, Cát Minh Đức giúp Tương Vi làm quen với công việc mới, còn quỹ đầu tư có Nick Leeson là không phải lo lắng gì.

    Trương Khác cảm thấy mình thật may mắn khi có trong tay một đội ngũ tinh nhuệ như tế, xem ra y có thể yên tâm thời gian dài trốn ở trong trường, tĩnh tâm lại vạch kế hoạch chi tiết hơn cho đế chế mà y gây dựng rồi..
     
    thailam0809, rocklina, binhdn and 4 others like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.