Q.10 - Chương 1: Quân Bài Domino Đầu Tiên Mời đọc Trong mấy ngày tiếp theo đó, Đông Đô nhanh chóng dùng hính thức trao đổi cổ phiếu, mua cổ phần của đám Trương Bích Quân, Cố Lương Vũ tại Thực nghiệp Tinh Hồ, chuẩn bị cho bước cuối cùng Tinh Hồ quay về. Ngày 24 tháng 5, CK Liên Hợp bỏ 210 triệu, mua lấy 51% cổ phiếu Cty Thiên Tế từ trong tay công ty quản lý tài chính tỉnh, đồng thời tung ra phương án trọng tổ Thiên Tế. Trước đó do Tinh Hồ và cty quản lý tài chính tỉnh đàm phán, kế hoạch là để Thực nghiệp Tinh Hồ mượn xác của Thiên Tế lên TTCK, sau đó mới dần dần từng bước đem tài sản của Thiên Tinh Hồ, Hào Thành, Giai Thanh nhập vào Thiên Tế. Nhưng để đẩy nhanh tốc độ sát nhập, đành phải do CK Liên Hợp ra mặt thu mua, trong phương án trọng tổ, Liên hợp Tĩnh Hải, Hòa Hoàng , Đông Đô nhượng bộ cực lớn, lấy giá trên 30% giá cổ phiếu hiện tại, để Thiên Tế phát hành cổ phiếu mới cho ba nhà, sau khi trọng tổ sẽ đổi tên thành Cty Cổ phần Tinh Hồ - St Tinh Hồ, do ba nhà khống chế 90% cổ phần. Tháng 5 - 6 năm 2005, TTCK trong nước rơi xuống mức thấp nhất trong vài năm qua, trước khi có tin trọng tổ, giá cổ phiếu của Thiên Tế giảm xuống con 1.71 đồng, giá cổ phiếu mới phát hành là 2.22 đồng. Nhưng lần trọng tổ này sẽ thay đổi hoàn toàn kết cấu tài sản của Thiên Tế, mặc dù sau khi trọng tổ chưa thể gỡ cái mũ cũ đi được, nhưng không gây trở ngại cho nó tiến vào hàng ngủ cty địa ốc ưu tú nhất trong nước. Tinh Hồ tuy thời gian thành lập chưa lâu, nhưng có cơ sở từ địa ốc Hòa Hoàng, tới nay nhiều hạng mục được trong nghề truyền tụng là tác phẩm kinh điển. Quan trọng nhất từ năm 2002 - 2004, với sách lược đúng đắn khai phát tòa nhà dang dở chu kỳ ngắn, trở thành công ty địa ốc phát triển nhanh nhất, thành vũ khí sắc bén của Tinh Hồ, với danh tiếng ông vua những tòa nhà dang dở. Trong thời gian UBCK thẩm duyệt phương án trọng tổ của ST Tinh Hồ, cổ phiếu Tinh Hồ ngừng giao dịch, nhưng chuyên gia phân tích trong nghề nhận định, không có sức mạnh nào có thể ngăn cản cổ phiếu ST Tinh Hồ bùng nổ trong ngày giao dịch trở lại. Địa ốc Thẩm Thị có quy mô tương đương, tài sản của nó nhiều hơn ST Tinh Hồ, nhưng năng lực doanh lợi lại kém ST Tinh Hồ một quãng xa, thêm một năm trời liên tục xuống giá, cổ phiếu Địa ốc Thẩm Thị giao động mức 4 đồng/ cổ phiếu. Sau khi trọng tổ, Liên hợp Tĩnh Hải cổ đông lớn nhất của ST Tinh Hồ trở thanh tiêu điểm của TTCK, chuyên gia trong nghề không quên gần một năm trước Liên hợp Tĩnh Hải bỏ ra 500 triệu mua 45% cổ phần Tổng cty XD trong tay Lệ Cảnh, sau đó dùng tư thái cực kỳ mạnh mẽ, tung ra phương án trọng tổ tổng cty XD, không những khiến chủ nợ miễn giảm một phần lãi suất, còn tiếp tục huy động được khoản tiền lớn xây dựng Thế Kỷ thành, xoay chuyển tức thì tuyệt cảnh của tổng cty XD, cổ phiếu 00601 đã tăng gấp 5 lần so với mức thấp nhất trong lịch sử. Cùng lúc đó, Liên hợp Tĩnh Hải tiến hành cải tổ lớn, đem nó hoàn toàn nằm dưới sự khống chế của ủy viên hội, Quỹ gia tộc Trần thị khống chế 18% cổ phần hội ủy viên, quỹ gia tộc Lâm thị đăng ký ở Amsterdam Hà Lan nắm 51% cổ phần. Trước đó Liên hợp Tĩnh Hải mua lấy 20% cổ phần của Từ Kiến ở Thiên Tinh Hồ, 12% cổ phần của Trương Thừa Lộc ở Điện khí Tĩnh Hải. Cả nhà Quách Đức Toàn đem cổ phần của họ ở Tú Thủy Các chỉnh hợp vào tập đoàn Tứ Quý. Ba nhà tiếp tục thành lập Tập đoàn khai phát Thanh Long Hồ Tân Bác, đem tất cả hạng mục ngoài Tân Bác Khuê Nghiệp quy hoạch vào Tập đoàn Thanh Long Hồ, ngoại trừ thành phố Tân Bác, còn phụ trách kiến thiết địa ốc ở thành phố loại hai, ba ở vùng trung, tây. Mặc dù hiện giờ xu hướng chính của TT địa ốc vẫn là thành phố loại một ở phía đông, nhưng dưới sự ổn định vĩ mô ngày càng chặt chẽ của quốc gia, thì các thành phố loại hai, loại ba ở trung tây có cơ hội phát triển lớn hơn. Trước khi mọi người suy đoán bộ mặt thật của Liên hợp Tĩnh Hải thì nó đã chủ động điều chỉnh tài vụ bước ra trước ánh sáng. Liên hợp Tĩnh Hải khống chế bốn công ty lớn trên TTCK là ST Tinh Hồ, tập đoàn Tứ Quý, Điện khí Tĩnh Hải, tổng Cty XD, từ báo cáo giao dịch liên quan, người ta còn nhìn thấy các sản nghiệp khác, gồm: Ck Liên Hợp, Sáng nghiệp Liên Hợp, Tân năng Liên Hợp, Tân Bác Khuê Nghiệp, Tập đoàn Thanh Long Hồ, đó còn chưa kể tới tập đoàn vận tải đường biển Thông Hải do ba nhà thành lập đồng tháng 5. Bộ mặt thật của Liên hợp Tĩnh Hải vừa hiện ra, chấn động trên TTCK không thể dùng từ ngữ nào hình dung được. Ba trên bốn công ty trên TTCK kể trên, trừ tổng Cty XD Tĩnh Hải thì cổ phần của Đông Đô, Hòa Hoàng. Hòa Hoàng năm 2004 đã chuyển đăng kỳ từ Kiến Nghiệp sang Tĩnh Hải. Mặc dù trong thời gian ngắn chưa thế có tài liệu chi tiết hơn, nhưng không trở ngại cho chuyên gia phân tích nhận định, ba công ty Liên hợp Tĩnh Hải, Đông Đô, Hòa Hoàng thức tế là thực thể thống nhất, trong quá trình phát triển mạnh mẽ của Tĩnh Hải mấy năm qua, bọn họ đã hình thành quan hệ chặt chẽ. Dưới cờ của Hòa Hoàng có công ty chế cạo cao su, vi điện, giấy. Hòa Hoàng mấy năm qua tập trung chủ yếu ở đầu tư cơ sở hạn tầng, khi đường cao tốc, đường sắt Tĩnh Hải - Thông Nam thiếu tài chính phải đưa vào vốn dân doanh, Hòa Hoàng đầu tư lớn, hiện nắm giữ 27% đường sắt, 31% đường sắt. Công ty vận tài đường biến mới thành lập do Hòa Hoàng dẫn đầu, nắm 51% cổ phần. Như vậy chỉ một góc tài sản lộ ra ngoài mặt nước của Liên hợp Tĩnh Hải đã lên tới trên 10 tỷ, đó còn là tính toán ở thời điểm bi quan nhất của TTCK. Thẩm Tại Tinh bỏ chạy, chạy thục mạng, nhưng mỗi lần quay đầu lại vẫn thấy người kia lững thững đi sau mình mấy bước, ông ta lại bỏ chạy, rồi vấp ngã, không ngờ phía trước là khoảng không, ông ta rơi xuống, rơi xuống, tiếp tục rơi xuống, vực sâu tựa như không có điểm kết, linh hồn như vị một vòng xoáy nuốt chửng ... Thẩm Tại Tinh giật mình tỉnh dậy từ trong ác mộng, đưa tay lau mặt, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, sức lực như bị cạn kiệt, không ngừng thở dốc, nhìn sang không thấy Lục Băng Thiến ở bên cạnh, ánh mặt trời chiếu qua tấm rèm mỏng, Thẩm Tại Tinh giật tung rèm cho anh sáng chiếu lên người mới trấn tĩnh một chút, khoác áo đi xuống lầu. Lục Băng Thiến ngồi trên ghế sô pha phòng khách, đầu ngửa ra sau dựa vào lưng ghế, mắt nhắm nghiền, trên người còn đặt một tờ báo. Thẩm Tại Tinh ngồi xuống bên vợ, định nói với bà ta chuyện gặp ác mộng, nhưng không biết phải bắt đầu từ đâu. - Anh dậy rồi à? Lục Băng Thiến mở mắt ra, mấy ngày qua bị dày vò về tinh thần khiến hai mắt bà ta không che dấu được sự mỏi mệt, mở tờ báo đặt trước mặt chồng: - Ubck thông qua phương án trọng tổ của ST Tinh Hồ, hôm nay sẽ giao dịch trở lại, báo chứng khoán còn đặc biệt dùng trang nhất để khai thác tin về ST Tĩnh Hải, giới thiệu Liên hợp Tĩnh Hải, còn tường tận hơn tài liệu mà chúng ta thu thập được. Thẩm Tại Tinh nhận lấy tờ báo, đọc qua một lượt: - Liên hợp Tĩnh Hải là cổ đông lớn nhất của ST Tinh Hồ, nhưng chủ tịch HĐQT của ST Tinh Hồ do Lạc Ích Đồng đảm nhận, xem ra suy đoán bài báo kia có chỗ dựa xác thực ... Đông Đô, Hòa Hoàng thực tế cùng Liên hợp Tĩnh Hải là một, thực lực không yếu. - Thế càng tốt, nếu đối phương không có chút uy hiếp nào thì em lấy gì thuyết phục HĐQT... Giọng Lục Băng Thiến hơi khàn, không được dễ nghe như mọi ngày: - St Tinh Hồ đã uy hiếp tới địa vị của Địa ốc Thẩm Thị, xem ra dã tâm của đám người Tĩnh Hải đó không nhỏ, lại còn tập đoàn Thanh Long Hồ cũng sẽ xung đột với chiến lược tiến về phía tây của Thẩm Thị.
Q.10 - Chương 2: Quân Bài Domino Đầu Tiên (2) Mời đọc - Nhưng ST Tinh Hồ chỉ có thể tính là uy hiếp tiềm tàng, chưa gây trở ngại trực tiếp tới Thẩm Thị, e HĐQT không đồng ý ra tay với ST Tinh Hồ... Thẩm Tại Tinh ngần ngừ nói: - Vì sao không đồng ý? Lục Băng Thiến mắt hạnh trợn trừng, lóe lên ánh hàn quang: - Tĩnh Hải từ năm 2003 đã tiến hành ổn định thị trường địa ốc, thị trường địa ốc tăng trưởng kém xa các thành phố khác xung quanh, trong khi tốc độ phát triển kinh tế không hề tụt lại. Trong nước đang ầm ĩ nói địa ốc bong bóng, song chúng ta đều rõ, chỉ cần kinh tế trong nước duy trì tăng trưởng tốc độ cao, cái bong bóng này sẽ không vỡ. Đem so với các thành phố khác, Tĩnh Hải mới có điều kiện để tạo nên quả bong bóng khổng lồ, em nghĩ những quỹ đầu cơ chỉ cần có chút nhãn quang sẽ nhắm vào Tĩnh Hải, dù ST Tinh Hồ không phải sự uy hiếp của Thẩm Thị, e có người trong HĐQT cũng sẽ không bỏ qua con mồi béo bở như thế. - Em định giật dây đám đầu cơ tràn vào Tĩnh Hải, khuấy loạn thị trường địa ốc. - Đợi tới khi giá nhà ở tại Tĩnh Hải tăng lên, chẳng phải bọn chúng hưởng lợi lớn nhất à? Thẩm Nhạc từ trên lầu đi xuống, qua khúc quanh thì nghe thấy tiếng cha mẹ bàn luận, không nhịn được nói: - Rốt cuộc mẹ muốn hạ Liên hợp Tĩnh Hải hay muốn giúp nó. - Thương chiến như quốc chiến, đánh bại một thế lực lớn như Liên hợp Tĩnh Hải không phải có thể xong ngay được. Lục Băng Thiến kiên nhẫn giải thích: - Những năm qua Liên hợp Tĩnh Hải trốn ánh mắt công chúng, đã trở thành tài phiệt ẩn hình cắm rễ ở Tĩnh Hải, theo tài liệu thu thập được, nó có mối quan hệ chính trị rất sâu trên tỉnh, địa vị ở Tĩnh Hải càng không có tập đoàn ngoại lai nào bì được. Nếu không có diệu kế không thể lay động căn cơ của nó, mà căn cơ của Liên hợp Tĩnh Hải là gì? Số tư liệu đó con cũng xem rồi, ai đứng sau nó, từ năm 99 Cảnh Nhất Dân thúc đẩy thành lập tân khu, Thiên Tinh Hồ xây dựng Tân thành Nam Cảng giúp ông ta hoàn thành một nửa nhiệm vụ. Năm 2000, phó thị trưởng Lưu Thanh Sơn khởi động công trình thị chính bờ bắc phủ Thanh Hà, hai tòa nhà dở dang bao năm là Bằng Nhuận, Thiên Tế giúp ông ta lên thường vụ phó thị trưởng. Năm 2002 - 2003, Lưu Thanh Sơn đề xuất trong vòng hai năm giải quyết vấn đề nhà xây dở ở Kiến Nghiệp, cuối cùng thu lợi lớn nhất là Tinh Hồ. Năm 2004, tuyển cử Tĩnh Hải, Liễu Diệp Thiên nhảy phiếu thành thị trưởng, Trương Quyền tràn máu não thành người thực vật, Lệ Cảnh hệ thất thế, Liên hợp Tĩnh Hải mua lại Tổng cty XD, nắm hạng mục Thế Kỷ Thành. Triệu Tăng làm bí thư thị ủy Thông Nam, trong vòng nửa năm Lên hợp Tĩnh Hải mua Năng lượng Tây Phục, thúc đẩy xây dựng đường sắt, cảng nước sâu ... Tất cả những điều đó nói lên cái gì, Liên hợp Tĩnh Hải không đơn độc, nó là con nhện đứng trong một tấm lưới dày, muốn diệt được nó, phải xé tấm lưới xung quanh. - Nhưng mà ... Thẩm Nhạc không tiếp xúc mấy chuyện kinh doanh, suy nghĩ không tránh khỏi quá đơn giản, lòng hắn lo chuyện khác hơn: - Nếu y không chịu bỏ qua chuyện Xuân Giang thì sao? - Bình tĩnh đi. Lục Băng Thiến sắc mặt khó coi, lúc trước không có gì để so sánh không nói, hiện giờ đứa con này càng ngày càng khiến bà ta thất vọng, có điều về tình cảm thì không hề thay đổi: - Giai đoạn điều tra đã kết thúc, sắp xét xử rồi, bọn chúng muốn dùng việc này gây khó dễ, phải dựa vào nguồn lực chính trị, lợi dụng thượng tầng gây sức ép với Xuân Giang, cho nên chúng ta phải đánh loạn bố trí của chúng. Năm 2004 Liễu Diệp Thiên trúng cử thị trưởng là sự kiện rất mẫn cảm, sở dĩ không gây chấn động là nhờ tấm lưới kia vững chắc, Liễu Diệp Thiên nhờ quán triệt việc ổn định địa ốc giành được thanh danh lớn, ngồi vững ở ghế thị trưởng. Nhưng khi chính sách ổn định ngày càng thắt chặt, thị trường địa ốc Tĩnh Hải lại chấn động, tăng trưởng vùn vụt thì sao? Lúc đó lòng dân phẫn nộ, sẽ có người bên trên nhắc lại sự kiện nhảy phiếu, đó chính là quân bài domino đầu tiên xô đổ đế chế của bọn chúng. Thẩm Nhạc luôn mồm khen mẹ mình, còn Thẩm Tại Tinh rất bối rối, không biết vợ mình làm thế có đúng không, dù sao mọi cái sai đều bắt đầu từ họ, Lâm Tuyền là cháu ông ta, con con trai của anh ruột ông ta, có điều bản tinh ông ta có phần nhu nhược, trong nhà xưa nay lấy vợ làm chủ, rốt cuộc không nói gì … Cùng lúc đó Thư Kính Côn cũng đang ngồi xem bài báo chuyên đề về Liên hợp Tĩnh Hãi, trải ra trước mặt Thư Nhã: - Thật sao, Liên hợp Tĩnh Hải có nhiều tiền đến thế sao? Thư Nhã bĩu môi: - Tầm tầm như thế, hiện giờ báo chí nhạy lắm, bọn họ tính toán khá chuẩn. Chuyện Liên hợp Tĩnh Hải con chẳng hỏi tới, cả đống số với má, nhàm chán. - Con đó ... Thư Kính Côn chỉ con gái, cười không nói gì, ông ta biết con rể tương lai rất giàu, nhưng không ngờ giàu tới mức độ này. Tuy quỹ gia tộc Trần thị mời ông ta quản lý, song ông ta cũng biết giữ bổn phận của mình, không hỏi lung tung. Bên ngoài đều suy đoán Lâm Thị rốt cuộc là gia tộc nào, vai trò tới đâu trong Liên hợp Tĩnh Hải, Thư Kính Côn thì biết Lâm Tuyền chính là người sáng lập, tất cả chỉ là bom khói do y tung ra, ông ta ngồi đó nghiền ngẫm một lúc, lại ngồi nhìn con gái đang bình thản xem tạp chí, thở dài: - Có một số chuyện nhìn thì tốt, nhưng thực chất không phải là tốt, như cái tính của con, không biết là tốt hay là xấu.. - Ba, ba nói cái gì thế? Thư Nhã không để ý lắm, hỏi lại: - Không có gì. Thư Kính Côn đặt báo xuống: - Lâm Tuyền mấy ngày rồi không tới nhà ta ăn cơm. - Ừm, anh ấy bận lắm, lại không ở Tĩnh Hải, chưa chắc hôm nay đã về. - Mau gọi điện cho nó, nếu nó tới ăn cơm phải chuẩn bị trước. Thư Nhã lườm ba cô một cái: - Cần thế không ạ, làm gì có chuyện cha vợ lấy lòng con rể chứ. - Ăn với nói. Thi Tố Lan từ đằng sau đi tới, đánh con gái một cái: - Ba con quan tâm tới hai đứa thì sai à? Thư Kính Côn cười híp mắt, có đứa con rể như thế, lấy lòng một chút có sao? Hai nhà Lâm Thư đã bàn bạc, lễ đính hôn định mời Cảnh Nhất Dân chủ trì, hiện ở cục giáo dục, Thư Kính Côn được coi trọng chưa từng có, vẫn là phó chức, song lên chính chức cũng không còn ý nghĩa gì nữa, ngược lại còn có thể bịt miệng thế gian, đời không thiếu những kẻ ghen ăn tức ở. Thời gian qua Thư Kính Côn rất nhàn nhã, Trương Đạt ở cục cũng không lên mặt cục trưởng, chuyện gì cũng tìm ông bàn bạc, tuy hơi phiền hà, song trong lòng rất khoan khoái. Có câu vạn dặm làm quan vì cầu tài, nay ông ta chẳng cần bận tâm tới tiền tài nữa, đột nhiên ngộ ra cái lợi của việc làm một vị quan thanh bạch, từ đó dần nhiệt tình lại với sự nghiệp giáo dục, nhiệt tình mà ông ta đánh mất từ thời trai trẻ, suốt ngày ngâm nga câu :" Muốn làm quan tốt, trước tiên phải có tiền." Thoát ra được khỏi ganh đua tranh đấu, tâm cảnh tức thì trở nên rộng rãi, nhớ tới Lâm Minh Đạt mấy chục năm chính trực như một, càng thêm bội phục, năm xưa không giữ được nguyên tắc đẩy Lâm Minh Đạt đi, ít nhiều thấy áy náy. Lâm gia mua sắm cái gì, Trần Tú đều sai người đưa cho Thư gia một phần, đôi khi lo chồng mắng xa xỉ, đồ tặng Thư gia còn tốt hơn nhà mình dùng. Điều kiện nhà ở của Thư gia rất tốt, kiểu nhà vườn phong cách phương tây, song từ lúc hai nhà đã ước định ngày đính hôn cho Lâm Tuyền và Thư Nhã, Trần Tú còn chuẩn bị một căn nhà rộng 60 mét vuông ở công trình kỳ hai của Tiểu khu Tây Trạnh, có điều do Lâm Tuyền và Thư Nhã chưa chính thức thành hôn, Thư gia không tiện vào đó ở. Căn biệt thự đó riêng chi phí bảo dưỡng hàng năm tốn mấy trăm nghìn, Lâm gia ở trong cùng tiểu khu lại chỉ ở nhà bình thường, Thư Kính Côn cũng thấy ở đơn giản một chút thì tốt hơn. Lâm Tuyền đã 28 tuổi, tính cả tuổi mụ là 30, cách tính tuổi của người Tĩnh Hải hơi đặc biệt, tuổi mụ cộng thêm 2, cho nên Lâm Tuyền tới tuổi tam thập nhi lập rồi, phải lập gia đình thôi, chưa có gia đình chưa thực sự coi là trưởng thành.
Q.10 - Chương 3: Minh Tu Sạn Đạo, Ám Độ Trần Thương (1). Mời đọc Thư Nhã thấy cha mình hết sức sốt sắng, có khi đích thân xuống bếp làm thức ăn, đành phải gọi điện cho Lâm Tuyền, máy tắt, chắc là xuống máy bay quên bật, liền gọi điện cho Phương Nam, biết Lâm Tuyền đang ngủ trên xe. Thư Nhã đang định gập mấy thì nghe thấy tiếng Lâm Tuyền lẩm bẩm hỏi Phương Nam điện thoại của ai, nhận điện thoại giọng còn chưa tỉnh táo hoàn toàn. - Trước khi lên máy bay đã gọi điện rồi cơ mà, sao nhớ anh nhanh thế. Mắt díp lại mà mồm vẫn leo lẻo được, Thư Nhã hứ một tiếng: - Ai thèm nhớ anh, ba em nhớ anh thì có, tối tới nhà em ăn cơm, nhìn bộ dạng ba em có khi sẽ xuống bếp đó. - Tốt quá, anh nhớ món thịt kho tàu của ba em lắm. Lâm Tuyền tức thì tỉnh táo hẳn: Thư Nhã phì cười: - Trông anh kìa, chỉ biết ăn, trình độ của ba em làm sao cao hơn của đầu bếp Tú Thủy Các được? -Tất nhiên là khác, cảm giác ăn ở nhà thì làm sao có thể so sanh được? Trình độ nấu nướng của mẹ anh mấy chục năm vẫn tệ như ngày nào, chị em anh chịu đựng mấy chục năm, trong nhà lại không dám mời đầu bếp, sợ tổn thương mẹ anh. Trong nhà rất yên tĩnh, Thư Kính Côn cũng nghe thấy rõ ràng, biết thân thế đặc thù của Lâm Tuyền, khiến y càng quyến luyến càng có trách nhiệm với gia đình. Thư Nhã cười khúc khích, thấy cha mình giương tai nghe trộm, trừng mắt lên cầm điện thoại chạy qua một bên, hăm dọa: - Lần sau em tới nhà anh sẽ đem nguyên văn kể cho dì biết, lúc đó anh đừng có mà chối ... - Ấy chớ, em làm thế chẳng phải phá hỏng ổn định đoàn kết gia đình anh sao? Lâm Tuyền đổi gian giọng hết sức nghiêm túc, đề nghị: - Để đề phòng bi kịch lặp lại trong tương lai, yêu cầu em nâng cao trình độ nấu ăn, anh thì không sao, dù gì cái miệng cũng bị ngược đãi quen rồi, nhưng mấy chục năm nữa lại có đứa con nói mẹ nó những lời tương tự ... - Biến, muốn bà cô đây hầu hạ á, không có cửa đâu. Thư Nhã lòng ngọt lịm, nhưng miệng không chịu: - À, anh phải về công ty xử lý một vài việc đã, nếu em nhớ anh quá thì tới công ty đón anh nhé. - Mơ đi, ai nhớ anh. Thư Nhã nói tới đó giọng nhỏ xuống: - Tới đó không lý do, người ta cười cho. - Thì cứ nói là bàn hạng mục Đại Khê. - Mặt em không dầy như anh. Thư Nhã cúp điện thoại luôn, lúc nãy không thấy gì, nói chuyện một hồi đột nhiên nhớ nhung, cái mặt cười cợt đó làm cô vừa yêu vừa tức, trước mặt người khác rõ nghiêm chỉnh, với cô thì mồm leo lẻo không biết lừa bao nhiêu cô gái mới luyện được bản lĩnh đó, nói ra không ai tin mới tức. Ước tính Lâm Tuyền ở công ty chừng nửa tiếng rồi, Thư Nhã liền lấy túi sách tới Tòa nhà Nam Cảng, trên đường đi thấy Trung tâm Tân Liên Hợp đã xây tới tầng thượng, đang trang hoàng bên ngoài. Đi thang máy lên tầng tám, thấy Phương Nam và Trần Thần từ văn phòng Lâm Tuyền đi ra. - A, Em về nước rồi đấy à? - Vâng, em không đợi làm lễ tốt nghiệp, về trước lo chuyện công tác. Trần Thần đầu năm tới Liên hợp Tĩnh Hải làm việc, đảm nhận chức trợ lý cho Lâm Tuyền, tháng 5 quay lại Anh để chuẩn bị tốt nghiệp, mấy ngày trước chính thức nộp đơn xin vào Liên hợp Tĩnh Hải. - Vẫn là trợ lý hành chính à? Thư Nhã đánh miệng về phía văn phòng của Lâm Tuyền: - Lần này em phải qua ải của giám đốc Trương trước, vừa mới phỏng vấn xong, không biết anh ấy đánh giá thế nào. Trần Thần tỏ ra không tự tin lắm: - Em vừa tới chào tổng giám đốc, đang chuẩn bị về. Trợ lý hành chính thuộc biên chế văn phòng chủ tịch, thuộc quản lý của Trương Tiểu Bân. Lần trước Trần Thần thực tập, công ty từ trên xuống dưới rất hài lòng, ải Trương Tiểu Bân thật ra chỉ là hình thức cho có để thể hiện tôn trọng với hắn thôi, cô bé ngây ngô này không biết gì cả vẫn lo lắng. Thư Nhã đưa tay sờ gò má hơi gầy của Trần Thần: - Sao mới hai tháng không gặp mà da đã biến thành màu lúa mạch thế này, không phải đi chỗ nào tắm biển lừa mọi người là về Birmingham học chứ? - Thời gian này trong năm mặt trời ở Birmingham độc lắm. Trần Thần chột dạ nói: Trần Thần mặc chiếc quần jean trễ cạp, áo thun ngắn tay, lộ ra một đoạn eo thon nhỏ, bầu ngực tròn đầy đặn, hơi thở thiếu nữ thanh xuân tỏa khắp xung quanh, Thư Nhã vuốt má Trần Thần một cái, hâm mộ nói: - Chạy cả ngày mà da còn tốt thế này, hâm mộ chết đi được, chẳng giống chị và chị Phương Nam, mặt trời hơi gắt một chút là không dám ra đường ... Trò chuyện thêm mấy câu nữa rồi đẩy cửa vào văn phòng Lâm Tuyền: - Tiểu mỹ nữ trở về bên cạnh, ai đó toại nguyện rồi. Lâm Tuyền kệ những lời ghen tuông của Thư Nhã, chỉ cái ghế trước mặt, đầu cũng chẳng ngẩng lên: - Em đợi một chút đi, anh chưa làm việc xong. Thư Nhã quen thái độ "vô nhân tính" của Lâm Tuyền khi làm việc rồi, ngồi xuống xem sách, khi cha cô gọi đến ba cuộc điện thoại thì Lâm Tuyền mới xong việc, cùng cô về nhà ăn cơm. Ăn tối xong, Lâm Tuyền ngồi lại phòng khách hỏi han chuyện ở cục, Thư Kính Côn biết ý, trả lời qua loa rồi bảo cả hai ra ngoài tản bộ. Đi tới con ngõ nhỏ nền xi măng, Lâm Tuyền ôm lấy vòng eo nhỏ của Thư Nhã, lúc này hơi nóng đã tan, gió mát tự nhiên thoải mái hơn điều hòa rất nhiều. Tính toán còn mấy ngày nữa là đính hôn rồi, Thư Nhã giữ Lâm Tuyền lại, mắt dào dạt tình cảm nhìn y: - Tình nhân lớn nhỏ của anh đều ở Tĩnh Hải, anh chuẩn bị làm thế nào. Câu này Thư Nhã không chỉ hỏi một lần, đáp án tốt nhất là không trả lời, Lâm Tuyền đưa tay che đi ánh mặt Thư Nhã, Thư Nhã thè lưỡi ra liếm lòng bàn tay của y, buồn buồn ngưa ngứa, đưa tay giữ lấy lưỡi của cô, ghé tới khẽ mút lấy, ấn Thư Nhã lên tường ngõ, ngấu nghiến đôi môi, cảm giác ngọt ngào ấm áp đó thật khiến người ta ngất ngây, tay trái chầm chậm chạm vào đồi ngực căng tròn vuốt ve một hồi rồi bàn tay lại từ từ dời xuống phía dưới, đỡ lấy, xoa nắn cái mông mềm mà đàn hồi, cảm thụ da thịt chỉ cách lớp vải mỏng. Hơi thở Thư Nhã dần mê loạn, đáp lại mỗi lúc một nhiệt tình, người dán sát vào Lâm Tuyền. Lâm Tuyền luồn tay qua hông vào quần cô, muốn trực tiếp cảm thụ sự mịn màng mê hồn trong đó, nếu là lúc khác, Thư Nhã sẽ lên tiếng ngăn cản không cho Lâm Tuyền tiếp tục, lần này khi tay Lâm Tuyền luồn qua khe mông của cô, Thư Nhã cũng không lên tiếng ngăn cản, cơ thể không ngừng run rẩy, cả người như không còn chút sức lực dựa hẳn vào trong lòng Lâm Tuyền… Tuy nói tình cảm của Lâm Tuyền quen bị người khác thúc đẩy, nhưng y hết sức yêu thích Thư Nhã, dục phát từ tình, chẳng có tự giác kiềm chế bởi lễ, thấy Thư Nhã không từ chối, tay tiến thẳng tới lạch nước giữa hai chân, Thư Nhã rên lên một tiếng, hơi vùng vẫy một chút: - Đừng ở đây. - Vậy đi đâu? Lâm Tuyền nghe thấy cô nói câu này, tưởng chừng muốn bay lên, ngón tay gãi nhè nhẹ, hai chân Thư Nhã run rẩy, má đỏ rực, kéo tay Lâm Tuyền ra, cắn y một cái: - Anh theo em vào sân, sau đó leo cửa sổ vào. Lâm Tuyền ngạc nhiên: - Vừa mới từ nhà em ra, lại leo vào như trộm, chúng ta có cần làm như vụng trộm vậy không? - Không thì anh về đi. Thư Nhã đẩy Lâm Tuyền ra, mặt thẹn đỏ như say rượu, thời gian qua, Lâm Tuyền tinh thần rất kém, làm tâm tình của Thư Nhã cũng xung động kịch liệt, bất kể từ tình yêu nam nữ hay là xuất phát bản năng làm mẹ, làm cô không do dự nữa. Chướng ngại trong lòng không còn, nữ nhân tích cực hơn cả nam nhân. Cùng Thư Nhã từ lúc gặp lại tới giờ, mặc dù có khoảng thời gian yêu đương êm ái, nhưng do Thư Nhã vẫn do dự, dù hai nhà định ngày đính hôn, họ vẫn không vượt qua ranh giới mà nam nữ thời nay xem nhẹ, Lâm Tuyền thời gian qua nhịn đến khổ, nhìn khuôn mặt hồng rực lên một tia đỏ lựng dụ hoặc của cô, rối rít gật đầu: - Được, được, em nói sao thì làm thế ...
Q.10 - Chương 4: Minh Tu Sạn Đạo, Ám Độ Trần Thương (2) Mời đọc Cả hai lén lén lút lút quay về mở cửa vào sân, Lâm Tuyền vừa mới rẽ ra sau nhà thì nghe thấy Thư Nhã nói chuyện với cha mẹ cô ở tiền sảnh, sợ tới tim đập thình thịch. - Hai đứa đi tản bộ cơ mà, sao về nhanh thế? Thư Nhã trả lời: - Dạ, Lâm Tuyền nhận được điện thoại có chuyện gấp phải đi, nên con về. Lâm Tuyền không dám nghe nữa lẻn ra phía sau nhà, ngồi im thin thít dưới cửa sổ, đợi chừng mười lăm phút không thấy có chút động tĩnh gì, đang vừa sốt ruột vừa thất vọng vì cơ hội tốt như thế lại hỏng mất, thì Thư Nhã mở cửa sổ gọi khẽ, y vội leo vào như tên trộm chuyên nghiệp: - Đây không phải là phòng của giúp việc nhà em à? - Em bảo đi chỗ khác rồi, anh nói nhỏ thôi. Thư Nhã bảo Lâm Tuyền cởi giày ra, he hé mở cửa, thấy cha mẹ cùng bà nội xem TV ở phòng khách không nhìn về phía này, vẫy tay bảo y đi nhanh. Vừa mới vào phòng, cả hai không còn khống chế được tình dục nữa, ôm siết lấy nhau, tiếng chút chít vang lên không ngớt, Lâm Tuyền kéo áo Thư Nhã lên, chẳng kịp cởi áo lót của cô, cứ thế ấn mặt vào hôn hít cắn mút loạn xạ, Thư Nhã còn tỉnh táo một chút , đẩy y ra: - Đi tắm trước đã, hôm nay nóng chết đi, người toàn mồ hôi. Lâm Tuyền chỉ vào phía dưới đã dựng lên thành cái lều, Thư Nhã phì một cái mắng "lưu manh", rồi quay ngoắt đi vào phòng tắm, Lâm Tuyền tiu ngỉu nằm xuống giường, Nghe tiếng nước róc rách bên trong, nhịp tim Lâm Tuyền đột nhiên đập rộn, mường tượng cảnh tiên nữ giỡn nước, trong đó, đột nhiên Thư Nhã thò đầu ra gọi: - Sao còn chưa vào? Lâm Tuyền mừng muốn phát điên, thoáng cái cởi sạch quần áo chạy vào, nhưng Thư Nhã vẫn ăn mặc chỉnh tề, bĩu môi: - Trông kìa, háo sắc tới độ ấy ... Lúc này rồi chẳng nam nhân nào đi để ý chuyện khác, đưa tay cởi quần áo Thư Nhã, mắt hau háu nhìn cơ thể trần truồng của cô, chỉ cảm thấy trái tim mình như muốn bay ra, hơi nước nóng từ bồn tắm bốc lên khiến cảnh tượng có phần mờ ảo, làn da trằng sáng, cặp vú tròn mịn màng, núm vú vênh vểnh run run đẩy khêu gợi, rốn nhỏ ngay chính giữa cái bụng phẳng lì quyến rũ. Thư Nhã xấu hổ che hạ thân, làn da như tàn tuyết được chiều tà chiếu vào, trong trắng có hồng, Lâm Tuyền không kìm được thốt lên: - Đẹp quá. Thư Nhã không muốn để Lâm Tuyền thấy mình sợ hãi, hất mặt nói: - Bản cô nương còn cần anh khen à, nhìn thứ xấu xa của anh là biết bản cô nương đẹp thế nào, hôm nay để anh hưởng lợi rồi. - Sao lại muốn tắm uyên ương với anh? - Anh tưởng em muốn lắm à, ba mẹ em không ngốc, chia nhau ra tắm, ai chẳng biết có vấn đề. Thư Nhã thấy Lâm Tuyền đưa tay ra ôm, người cứng lại, hơi ấm từ lòng bàn tay y truyền ra làm cô thấy dễ chịu, tim nhũn dần, người cũng nhũn dần, khao khát bùng lên, song miệng không chịu yếu thế. Lâm Tuyền kệ, ấn cơ thể đầy đặn trắng trẻo của Thư Nhã lên tường, kề môi ngậm nhẹ vành tai Thư Nhã, dùng đầu lưỡi ươn ướt khiêu khích, tay đặt lên vú cô, lưng cô, vuốt ve, nắn bóp, chỉ hận tay không đủ nhiều, không đủ lớn để chạm vào toàn bộ tấm thân mê người đó, miệng dần kéo xuống, qua cổ, ngậm lấy núm vú. Thư Nhã vươn cần cổ thanh tú, môi run rẩy, rên lên từng tiếng nho nhỏ, hai tay ôm lấy đầu Lâm Tuyền, người run lên không ngừng. Lâm Tuyền tách chân cô ra, ai múi thịt non mềm đã tràn ra dịch thể óng ánh rưới ướt lớp cỏ mềm xung quanh, chuẩn bị tiến vào thì Thư Nhã cảm nhận được, người thoáng cứng đờ rồi run rẩy rõ rệt, nhưng Lâm Tuyền lúc này chìm sâu vào dục vọng sao nhận ra được, chỉ biết xông tới công thành chiếm đất … Hai chân Thư Nhã quắp chặt lưng Lâm Tuyền, lưng dựa vào vách tường, nơi sâu nhất trong tâm hoa vị quấy động, kích thích chỉ muốn hét lên, song phải cắn răng nhịn, chống vai Lâm Tuyền, muốn thứ kia kéo ra một chút: - Sâu quá chịu không nổi ... Nhưng tay mềm nhũn, mông tuột xuống, khiến thứ đó đâm vào sâu hơn, không kìm được tiếng kêu tiêu hồn, thấy Lâm Tuyền nhìn mình cười xấu xa, ôm chặt lấy đầu y, kích thích này quá mạnh, chẳng mấy chốc bị đẩy lên tận mây xanh, hai mép thịt siết chặt, giọt nước không ngừng chảy ra. - Đứng im đi, em không chịu được nữa. Lâm Tuyền bị môi dưới của Thư Nhã hút chặt lấy hạ thể, nước chảy theo đùi xuống chân, hai tay nâng cặp mông lớn của cô, nói: - Sao mới một chút đã đầu hàng, nếu là nam bị gọi là xuất tinh sớm đấy. - Tư thế này kích thích quá, vả lại người ta cũng lâu lắm rồi không làm. Lâm Tuyền gian ác nảy mông, Thư Nhã không kìm được kêu lớn, sợ làm cha mẹ dưới lầu nghe thấy, vội bịt chặt lấy miệng, vùng vẫy rời người Lâm Tuyền, nhéo y một cái: - Còn dám giở trò em đuổi anh đi đấy, tắm thôi. - Vậy anh phải làm sao? Thư Nhã đưa tay ra nắm lấy, dinh dính khó chịu, nhíu mày lau tay, Lâm Tuyền thừa lúc cô xoay người, bôi lên cặp mông trắng trẻo của cô, Thư Nhã ré lên: - Đáng ghét, ghê chết đi được. - Của em chảy ra mà. - Vẫn ghê. Thư Nhã vặn vòi nước cho thêm nước lạnh, cúi xuống thử độ ấm, từ đằng sau nhìn đường cong mê người của Thư Nhã, tư thế đó còn nam nhân nào chịu thấu, lửa dụng cháy bừng bừng, vừa tiến tới thì Thư Nhã quay đầu lại nói: - Em tắm trước. Lâm Tuyền muốn kéo cô xuống tắm cùng, nhưng nhìn thấy khóe mắt cô long lanh nước. - Sao thế? - Em biết nam nhân không nhịn được như nữ nhân, anh muốn, em mới cho anh, nhưng lần đầu tiên đau kinh khủng, lại chảy bao nhiêu máu, trong lòng không oán anh, song sợ vô cùng, lúc vừa ngồi xuống, tim còn đập dữ dội, không ngờ vượt qua được ... Thư Nhã áp mặt vào ngực Lâm Tuyền, nước mắt lã chã .. Lâm Tuyền không ngờ năm xưa lỗ lãng để lại ám ảnh trong tâm lý cô, ôm cơ thể đầy đặn mỹ miều, lòng vừa yêu vừa thương, đợi Thư Nhã thu tiếng khóc lại mới nhớ ra một việc, nâng đầu cô lên: - Nói như thế bao năm qua vì anh mà em không tìm bạn trai khác? - Anh mơ đấy à? Bản cô nương chẳng phải muốn thủ tiết vì anh, chỉ không ngờ chuyện này lại thích như tế ... Thư Nhã mạnh miệng, nhưng tính ý trong mắt làm sao không nhìn ra được Lâm Tuyền yêu thương vô cùng, lấy nước rửa đi nước mắt trên người cô, để Thư Nhã ngồi lên người minh, Thư Nhã nhíu mày: - Vẫn quá sâu ... Không dám ngồi hẳn xuống, Lâm Tuyền bảo cô nhúc nhích, Thư Nhã đã lấy sữa tắm xoa lên người, còn ngân nga hát, Lâm Tuyền tức giận ngồi dậy giúp cô xoa cặp vú vừa to vừa trắng. Vất vả lắm mới tắm xong được, Thư Nhã quấn khăn tắm đi ra, không ngờ nhìn thấy Thư Sướng đang ngồi ở đầu giường, cười tủm tỉm nhìn mình. Thư Nhã hoảng hồn ấn vội đầu Lâm Tuyền vào trong, y vẫn còn đang trần truồng: - Sao em lại ở nhà? Thư Sướng nói tỉnh queo như không: - Liên hoan tốt nghiệp kết thúc rồi, nên về nhà, rõ ràng nghe thấy tiếng nam nhân vào phòng chị, hỏi ba thì ba bảo anh rể ăn cơm xong về rồi, đang định vào bắt gian giúp anh rể, ai ngờ hai người minh tu sạn đạo, ấm độ Trần Thương, trốn trong phòng tắm làm chuyện đó, có tình thú thật đấy. Thư Nhã muốn phát điên, không cách nào diễn tả đứa em gái này nữa rồi: - Em vào bao lâu rồi? - Chưa lâu lắm, mới nghe được có một lúc à, lúc chỉ bảo sâu quá ấy ... Thư Nhã thấy Thư Sướng còn định nói tiếp, cuống lên nhào tới bóp miệng, Thư Sướng rối rít cầu xin, hai chị em lăn lộn, khăn tắm tuột xuống, Thư Sướng nói với Lâm Tuyền đầu thập thò đầu ở cửa phòng tắm: - Chị em mê người không? Lâm Tuyền gật đầu cái rụp, tỏ ra hết sức tán đồng, Thư Nhã nhặt khăn lên, rồi nhặt quần áo của Lâm Tuyền đưa cho y, Lâm Tuyền mặc quần áo xong đi ra, hối hận vừa rồi quá nóng vôi, quên cả đóng cửa.
Q.10 - Chương 5: Điều Phải Tới Đã Tới. Mời đọc Thư Sướng thấy Lâm Tuyền ra khỏi phòng tắm, mặt lấm la lấm lét nhìn xuống cầu thang thì phì cười nói: - Không cần sợ, ba mẹ chưa biết gì cả đâu, đêm nay anh cứ ngủ lại đi, mai dậy sớm chuồn về là được. Lâm Tuyền yên tâm rồi, dù quan hệ hai người được xác lập, chỉ còn thiếu một thủ tục thành hôn nữa thôi, nhưng giấu diếm làm chuyện này ngay trong nhà người ta, ai biết Thư Kính Côn đuổi ra khỏi nhà không? Giờ không phải lo nữa, mặt dầy ôm Thư Nhã vào lòng, cằm đặt lên vai thơm của cô, trò chuyện với Thư Sướng: - Con gái bây giờ đều bạo dạn như em à, có cả sở thích nghe trộm người ta nữa. - Ai bảo hai người không đóng cửa, lại làm ra tiếng động làm người ta nghi ngờ có trộm. Đương nhiên tiếp đó phát hiện có kẻ trộm sắc vẫn ở lại nghe là do em quan tâm chị em có được hạnh phúc không, sinh hoạt tình dục là phương diện rất quan trọng. Thư Sướng ghé bên tai kia của Thư Nhã, thì thầm: - Chị, hình như chị quá kém, không làm anh rể thỏa mãn, cẩn thận anh ấy đi ăn vụng, nhưng mà phải nói anh rể quả thật không thể trông mặt mà bắt hình dong, sức chiến đấu thật mạnh mẽ … Thư Nhã người vẫn bủn rủn, dư âm chưa tan hết, đẩy Thư Sướng ra: - Em quan tâm tới bản thân ấy, nghe nói em lại đổi bạn trai. - Thế nào gọi là lại đổi, quen nhau hơn một năm còn gì, tốt nghiệp chia tay chẳng phải là quá bình thường à? Anh ta không chịu ở lại Tĩnh Hải, mỗi người một nơi, cô nam quả nữ, sớm muộn cũng có một bên xảy ra vấn đề, chẳng bằng chia tay nhanh gọn đỡ lằng nhằng, không tới lúc đó có người đau khổ. Lâm Tuyền tặc lưỡi, tỏ ra khâm phục Thư Sướng, Thư Nhã đẩy y một cái: - Em đừng có đánh trống lảng, chàng trai đó không tệ, lần trước đã dẫn về nhà, sao nói chia tay là chia tay ngay được? - Không tệ thì không tệ, nhưng sao so được với anh rể? Chị bây giờ có anh rể rồi, lòng rộng rãi, nhìn ai cũng thuận mắt, sao không nhớ lại xem trước kia chị kén chọn ra sao ... Thư Sướng háy mắt: - Có cần em kiếm cho anh chị chút đồ lót dạ không? Xem tình hình này hai người sẽ tác chiến suốt đêm, phải chuẩn bị thể lực. Thư Nhã tức điên muốn đánh, Thư Sướng cười khì khì chạy khỏi phòng, Lâm Tuyền nói: - Đúng là phải ăn chút gì đó thật. - Cái gì, anh muốn tiếp tục thật à? - Cái đồ tiểu dâm phụ, anh đói thật rồi. Thư Nhã mặt đỏ dừ, không dám nhìn Lâm Tuyền nữa, chuồn ra ngoài trộm rượu vang và thức ăn, biết Lâm Tuyền thích ăn thịt, còn xẻo một miếng thị bò to tướng. Hai người ăn no, lại làm một lần, nửa đêm thức dậy làm lần nữa, rạng sáng tình dục dư dật làm lần nữa, ngủ rất ít, tới tận khi cha mẹ Thư Nhã đi làm, Lâm Tuyền mới xuống ăn sáng cùng chị em Thư Nhã, tới văn phòng ngủ suốt cả buổi sáng, đến giờ cơm trưa gọi điện cho Thư Nhã thì cô vẫn đang ngủ, giọng uể oải trách Lâm Tuyền, người nhà cô tưởng cô bị bệnh. Lâm Tuyền hẹn tối gặp nhau, Thư Nhã do dự rồi gật đầu, tinh lực hoàn toàn khôi phục, Lâm Tuyền bị Thư Nhã nháy mắt hai cái, ba hồn bảy vía bay mất một nửa, lần này có Thư Sướng giúp đỡ, rất thuận lợi lẻn vào phòng Thư Nhã. Ngày tháng tiêu diêu của Lâm Tuyền chẳng được bao lâu, trong không khí liền truyền tới mùi khác lạ, TTCK tháng 5 tụt xuống mức thấp nhất trong mấy tháng qua, luồng gió ấm chính sách đột nhiên thổi tới, nhưng phản ứng của TTCK tất nhiên là do dự, lòng tin của các cơ cấu đầu tư và người chơi chứng khoán đâu thể phục hồi dễ dàng như vậy, có điều cổ phiếu 00601 đi vào đà tăng trưởng mạnh mẽ, chưa tới một tháng mà đăng tới 50%. Thế Kỳ Thành tiếp tục xây dựng được nửa năm rồi, tuyệt đại đa số các kiến trúc đã xây tới tầng cao nhất, một số đã trang hoàng xong mặt ngoài, tiến triển rất nhanh, nhưng hồ nhân tạo cùng hệ thống sinh thái đất trũng và rừng rậm mới hình thành quy mô sơ bộ. Chu kỳ công trình khả năng sẽ kéo dài, phải tới mùa xuân năm 2007 mới thấy được vẻ đẹp thực sự của Thế Kỷ thành. Mặc dù con phải thiếu mấy trăm triệu nữa mới hoàn thành được Thế Kỷ Thành, nhưng hiện giờ xem ra tài chính không phải vấn đề, dưới tình huống đó, cổ phiếu 0601 tăng mạnh không quá bất ngờ, thậm chí Liên hợp Tĩnh Hải bán ra một phần cổ phiếu kiếm lời. Nhưng khi giá cổ phiếu 00601 đột phá mức 6 đồng, Đan Nguyên nhạn ra sự khác thường trong đó. Do nguyên nhân lịch sử, kết cấu cổ phần của tổng cty XD có hơi phức tạp, Liên hợp Tĩnh Hải vốn có 45% cổ phần, gần đây do tăng phát hành cổ phiếu huy động vốn, cổ phần giảm xuống còn 40%, nếu là lúc khác, căn bản không ai có thể gây nguy hiểm cho địa vị khống chế cổ phần của Liên hợp Tĩnh Hải được, nhưng cổ phiếu 00601 tăng mạnh như thế, rất có khả năng có người đang hấp thụ lượng lớn cổ phiếu 00601. Lâm Tuyền nhận lấy văn kiện trong tay Đan Nguyên, nghe hắn giải thích: - Đã phát hiện có hiện tượng hấp thụ cổ phiếu 00601 quy mô lớn, nhưng không tra ra là hành động của cơ cấu nào, sau hạng mục Thế Kỷ Thành, tổng cty XD đã tuyên bố rõ sẽ chuyển sang chú trọng hạng mục cơ sở hạ tầng, điều này hạn chế khả năng đầu cơ vào nó. Dù có cơ cấu đầu cơ, ít nhất cũng đánh tiếng cho chúng ta biết, chắc chắn lần này có kẻ hấp thụ cổ phiếu không đơn giản là đầu cơ. Lâm Tuyền xem qua một lượt, đưa cho Trương Tiểu Bân: - Dù sao cũng phải đợi đối phương ra chiêu đầu tiên chúng ta mới biết phải ứng phó thế nào. Giá cổ phiếu cao thế này cũng thuận tiện cho chúng ta lừa tiền của chủ nợ, việc xây dựng cần tăng tốc, có điều tôi không thích cái tên Thế Kỷ Thành, phải thay đổi. Trương Tiểu Bân nhắc: - Chuyện này có nên cùng thương lượng với chị Phương, giám đốc Thiệu không? Trương Tiểu Bân nhiều tuổi hơn Phương Nam, nhưng vì tôn trọng, hắn luôn gọi Phương Nam là chị Phương, Lâm Tuyền không có mặt, Phương Nam còn quyết đoán hơn cả Trương Bích Quân, Phương Nam là chủ tịch HĐQT tổng cty XD, cô muốn để Thiệu Binh kiêm nhiệm, chỉ là quá nhiều việc chưa mở được cuộc họp HĐQT, chuyện đổi tên tất nhiên cùng Phương Nam, Thiệu Binh bàn bạc. Lâm Tuyền cũng chỉ thuận miệng nói thế thôi, đâu phải là chuyện khẩn cấp gì, quay về chủ đề chính: - Trừ cổ phiếu lưu thông, thực sự ảnh hưởng tới tỉ lệ cổ phần là cổ phiếu mới phát hành trong tay chủ nợ, ngoài ra còn có 8% cổ phần của Lệ Cảnh, các chủ nợ thì tựa hồ có ý kiến không nhỏ ... - Thế Kỷ Thành xây dựng tới giai đoạn này đã đủ tiêu chuẩn để bán ra, chúng ta cứ trì hoãn, bọn họ tất nhiên có ý kiến. - Ha ha ha, bọn họ tưởng rằng bán sớm ngày nào sẽ được thanh toán nợ sớm ngày đó, hai năm miễn lợi tức đúng là gây áp lực khá lớn lên họ, cổ phiếu mới của bọn họ tuy co thời hạn cấm bán hai năm, nhưng không cấm chuyển nhượng giữa các cơ cấu, đau đầu đây chả lẽ phải đánh một trận chiến cổ phiếu nữa? Đan Nguyên nhíu mày: - Chúng ta cùng Đầu tư Nam Cảng chỉ nắm 46% cổ phiếu, muốn tranh đoạt 5% cổ phiếu còn lại, ít nhất phải chuẩn bị 1 tỷ mới chắc chắn. Trương Tiểu Bân thầm than thị trường vốn đúng là biến ảo vô thường, trước kia Liên hợp Tĩnh Hải trả cho Lệ Cảnh có 500 triệu mua lấy 45% cổ phiếu, giờ vì 5% cổ phiếu có thể hao tổn 1 tỷ. Lâm Tuyền khoát tay: - Muốn lôi kéo hết các chủ nợ không phải chuyện đơn giản, huống hồ muốn lôi kéo cả Lệ Cảnh, bọn chúng phải trả giá đắt, bọn chúng muốn tranh, cứ để cho bọn chúng thi triển hết thủ đoạn ra cũng không muộn. Vẫn câu nói đó, đợi đối phương xuất chiêu đầu tiên, chúng ta nhìn rõ hẵng ứng phó. Bảo bên tổng cty XD giữ kín vào, không cho truyền thông tùy tiện đăng tin về Thế Kỷ thành.