Q.10 - Chương 21: Vậy Thì Chiến Tranh Đi (4) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Đúng lúc này Trần Lập ở phòng bên cạnh đi vào, mặt mày xước xát, trán còn quấn băng trắng, hôm qua vì tránh người vượt đường, phanh xe khẩn cấp khiến phanh mất hiệu quả, manh là lúc đó đi không nhanh, đâm vào rào chắn trên đường, chỉ bị thương nhẹ. Trần Lập ý thức được xe có vấn đề, vì hắn mới đi bảo dưỡng chưa lâu, liền gọi điện cho Lâm Tuyền, Lâm Tuyền an bài cảnh sát dùng chiếc xe khác làm giả hiện trường tai nạn, còn xe của Trần Lập đem đi kiểm tra. Nếu đúng là phát sinh tai nạn tới độ phần trước xe hoàn toàn bị phá hủy thì ngay cả điều tra viên có kinh nghiệm nhất cũng đừng hòng phát hiện ra dấu vết phá hoại, có lẽ Trần Lập đã chết ở một vụ tai nạn hoàn mỹ rồi. Trần Lập giờ nghĩ lại vẫn cảm thấy rợn xương sống, không dám gọi điện cho Lục Nhất Mạn, sợ cô lo lắng ảnh hưởng không tốt tới đứa bé trong bụng, tới sáng sớm mới gọi cho Lục Bá Uyển kể chuyện đã xảy ra. Lâm Tuyền không hi vọng xa vời bằng chứng cứ ít ỏi có thể làm gì được đám Lục Thúc Cung, nhưng cũng không cho phép bọn chúng tiếp tục hoành hành, khi biết tin tai nạn xe đúng là do nguyên nhân con người gây ra, liền thông báo cho Vương Hiểu Dương tới bắt Lục Thúc Cung, quyết bố trí cạm bẫy, khi nào Thẩm Thị diệt vong mới thôi. Chúng muốn chiến tranh, vậy thì chiến tranh đi. Tv chuyển cảnh, là hiện trường cuộc họp báo của cục cảnh sát, một cảnh sát trung niên tướng mạo đường đường chính nghĩa, giọng vang mà nghiêm khắc: - Tập đoàn Thẩm Thị ngang nhiên chỉ trích vụ án 8.22 là sự kiện vu cáo hãm hại với toán tính khó lường, chĩa thẳng vào cục công an Tĩnh Hải, chúng tôi bày tỏ sự phẫn nộ mạnh mẽ, đồng thời lần này công khai trả lời với giới truyền thông. Hành động thanh trừ mại dâm này đã được cục cảnh sát bố trí một tháng, rạng sáng hôm qua ở khách sạn X, phát hiện trong phòng có một nam nhân trung niên và cô gái trẻ trần truồng trên giường, khi bị bắt, người trung niên nói mình là nhân viên tập đoàn Thẩm Thị, còn có những lời lẽ đe dọa nhân viên chấp pháp. Nhân cuộc họp báo này, chúng tôi muốn tuyên bố, không một thế lực nào có thể tác động tới tinh nghiêm minh của pháp luật, không đồng tiền có thể bóp méo được sự thật, chính nghĩa sẽ .. Phản ứng của Thẩm Thị không thể quá mau chóng được, Lâm Tuyền tắt TV đi, dựa vào ghế sô pha, lấy thuốc lá ra hút, hộp thuốc ném trên bàn rồi, Trần Lập đi tới lấy phát hiện ra bên trong chỉ còn một điếu. Quách Bảo Lâm lấy trong túi ra một bao thuốc lá màu trắng, không hề có ký hiệu nào bên trên ném lên bàn, hiện phú hào chê xì gà phiền phức, đa phần thích hút thuốc lá đặc chế, mỗi nhà máy thuốc lá đều cung cấp loại này, người có được đều hạng phú quý. Trần Lập không khách khí, lấy một điếu ra hút, mới hút được một nửa thì đặt thuốc lá vào gạt tàn, nhìn Lâm Tuyền nói: - Em nói chuyện với ba Tiểu Mạn, bác ấy nhờ em bảo với anh, nếu anh cần, có thể công khai chuyện di chúc với giới truyền thông. - Tôi sẽ không vì việc này mà xuất hiện trước giới truyền thông. Lâm Tuyền lắc đầu: - Nếu có thể, tôi mong Tiểu Mạn và ông cụ ở Hoành Điếm ở ngoài chuyện này, hiện chưa phải thời cơ công khai di chúc. Trần Lập nhìn làn khói xanh chưa tan trên đầu điếu thuốc: - Em thay Tiểu Mạn cám ơn anh, tinh lực lão gia tử không được như trước nữa, trong lòng ông luôn day dứt, khả năng không chịu nổi đả kích lớn như thế. Qua năm nay, sợ lão gia tử có thể ra đi bất kỳ lúc nào, làm lại di chúc mới, do ba Tiểu Mạn phụ trách giám sát tài sản Thẩm Thị, em và Tiểu Mạn cùng là người giám sát thứ hai. Xin lỗi, chưa được sự đồng ý của anh, em và ba Tiểu Mạn đã cùng đám người Thẩm Thị thảo luận cách phân chia tài sản, định hóa giải ân oán trước khi lão gia tử qua đời, mong ông có được những ngày tháng thư thái cuối đời. Nhưng xem ra bọn em quá tin vào con người rồi ... - Phân chia Thẩm Thị? Quách Bảo Lâm cười lạnh: - Đám bọn chúng là lũ ăn cướp, dựa vào cái gì được chia phần? - Muốn hoàn toàn kế thừa tài sản không đơn giản, luật pháp có khoảng trống ở chuyện này. Trần Lập nói: - Trừ khi có thể để tòa án tối cao ra mặt. - Hừ, đợi đến lúc đó chẳng phải vẫn cần đấu một trận. Quách Bảo Lâm đi đi lại lại trong phòng: - So với việc làm ầm ĩ lên, chẳng bằng mọi người âm thầm đâm nhau. Quay ngoắt lại nhìn Lâm Tuyền: - Trong đầu mày nghĩ như thế chứ gì? - Tao không định đi theo con đường luật pháp. Lâm Tuyền thản nhiên nói: - Nếu Liên hợp Tĩnh Hải có thể mua được Thẩm Thị thì ân oán bao năm sẽ tiêu tan, tôi không muốn người không lien quan dính vào, thật xin lỗi. Quách Bảo Lâm chỉ Trần Lập: - Mày nhìn thấy rồi đấy, bọn chúng dám để Liên hợp Tĩnh Hải lớn mạnh nữa à? Tên ngốc này, còn đi thảo luận với bọn chúng phân chia Thẩm Thị, có khác gì chọc vào chỗ đau của bọn chúng, bọn chúng không diệt trừ cậu ta mới là lạ. Ha ha ha, thiếu chút nữa thôi là có vụ tai nạn hoàn mỹ, tiểu mỹ nữ và ông già chắc mất thời gian dài không tâm tư nào đi thảo luận chuyện phân chia tài sản nữa. Tôi lúc đầu còn thấy là lạ, nhân vật bé tẹo như cậu, sao có thể khiến bọn họ quyết định làm chuyện mạo hiểm như thế? Trần Lập cười ngượng: - Hôm qua trước khi quyết định rời khỏi Tĩnh Hải tôi có gọi điện cho Lâm Tuyền, đại khái khiến bọn họ nghi ngờ, nghĩ tôi luôn liên hệ với anh ấy. - Kẻ ác luôn có tật giật mình, hiện giờ chắc bọn chúng đang vô cùng hoảng sợ cho rằng chúng ta mật mưu chuyện di chúc, mặc dù tôi không muốn bọn chúng có được một xu nào, nhưng lúc này thảo luận phương án phân chia Thẩm thị, đúng là làm loạn tâm tư của bọn chúng. Chẳng trách bọn chúng vội vàng tràn vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải như thế. Lâm Tuyền nghiêm túc hỏi Trần Lập: - Cậu quyết định muốn lui ra chưa? - Nhất Mạn mà bị tổn hại mảy may thôi còn hơn cả giết em. - Tốt lắm. Lâm Tuyền vỗ vai Trần Lập: - Cậu lập tức rời địa ốc Thẩm Thị, tôi bảo Tinh Hồ thuê cậu làm cố vấn cộng đồng. Nếu bọn chúng hoài nghi cậu cấu kết với tôi, không bằng công khai ra ít nhất bọn chúng không nghĩ tới việc dùng thủ đoạn ngầm. Sau khi cục công an thành phố công khai một phần chi tiết cuộc bắt giữ, trong đó có cả ảnh chụp, vô số phóng viên đổ tới tổng bộ Tập đoàn Thẩm Thị ở Kiến Nghiệp, yêu cầu xác thực việc này. Thẩm Thị bị dồn vào góc tường, vợ Lục Thúc Cung là Vệ Mỹ Hoa xuất hiện ở cuộc chiêu đãi truyền thông buổi chiều, lần nữa tuyên bố Lục Thúc Cung bị cảnh sát Tĩnh Hải hãm hại, đồng thời nói quan hệ vợ chồng bọn họ hài hòa, Lục Thúc Cung không bao giờ làm chuyện trái đạo nghĩa vợ chồng. Có phóng viên lập tức lấy ra ảnh chụp Lục Thúc Cung và cô thư ký trần truồng ôm nhau trên giường, hỏi: - Thưa bà, cô gái này tuy không phải gái mại dâm, nhưng ít nhất nói lên quan hệ giữa bà và ông Lục không hài hòa, phải không? Vệ Mỹ Hoa không nói một lời, phóng viên đua nhau chĩa máy ảnh vào mặt bà ta, bà ta không ngẩng đầu lên được nữa, cố gắng che giấu khuôn mặt nhợt nhạt, nhưng phóng viên thời nay chỉ quan tâm "sự thật", tình cảm đặt qua một bên, tuy hỏi: - Bà Vệ, nếu bà nói ông Lục bị cảnh sát Tĩnh Hải hãm hại, vậy bà có tới phòng giam thăm ông Lục không? Có tiến hành khởi tố không? Vệ Mỹ Hoa suốt bữa tiệc không nói gì, đến cuối buổi lại đột ngột tuyên bố: - Tôi tin rằng cảnh sát Tĩnh Hải đã nhận thức được sai lầm của mình, tôi không cần tới đó thăm chồng.
Q.10 - Chương 22: Cạm Bẫy Liên Tiếp (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Thẩm Thị ý đồ dùng nguồn lực chính trị của mình gây sức ép khiến phía cảnh sát Tĩnh Hải phải thả người, phó bí thư Vạn Dũng gọi điện nói địa phương chú ý ảnh hưởng, không nên dọa chạy nhà đầu tư, bộ công an có một vị cục trưởng gọi điện xuống Tĩnh Hải, nhắc nhở công tác địa phương nên chú ý ảnh hưởng toàn diện. Gần như sau khi kết thúc buổi chiêu đãi của tập đoàn Thẩm Thị, cảnh sát Tĩnh Hải lần nữa mở cuộc họp báo, người phát ngôn cục cảnh sát tuyên bố, hiện chứng thực Lục Thúc Cung có quan hệ với gái mại dâm dùng thân phận giả, tuổi thật chưa tới 16, cô gái mại dâm nói trước khi phát sinh hành vi giới tính với nhau, Lục Thúc Cung đã biết cô chưa đủ tuổi vị thành niên. Vì chuyện liên quan tới quan hệ với trẻ vị thành niên, vụ án Lục Thúc Cung giao cho viện kiểm sát tiến hành thẩm tra. Tin tức này vừa công bố, chuyện âm ĩ nhỏ đã biến thành giông tố lớn, chuyện Lục Thúc Cung chắc chắn thành tâm điểm giới truyền thông cả nước săn tin, những thế lực ý đồ dìm sự việc xuống lập tức im lặng tránh xa. Buổi tối, Trương Tiểu Bân đại biểu Lâm Tuyền phát biểu trên ĐTH Tĩnh Hải, tuyên bố Lục Thúc Cung vừa được chọn làm thành viên HĐQT tổng cty XD đã cuốn vào sự kiện bê bối, ảnh hưởng nghiêm trọng tới lòng tin công chúng, quyết định trừ bỏ tư cách thành viên HĐQT của ông ta. Trong trại tạm giam lặng ngắt như tờ , cách lớp kính, Lâm Tuyền nhìn chăm chú vào Lục Thúc Cung: - Thẩm Thị nhất quyết nói ông bị cảnh sát Tĩnh Hải hãm hại, có điều đến giờ chẳng có một ai đến thăm ông, kể cả vợ con ông. Tôi vừa mới được tin, Vệ Gia Hoa em trai vợ ông thay thế ông làm tổng giám đốc Đầu tư An Thái, cùng thay ông làm thành viên HĐQT tổng cty XD, đây là một tín hiệu nguy hiểm, Vệ gia không dễ dàng tha thứ cho lỗi lầm của kẻ khác đâu. - Cậu làm như thế, chẳng phải vì muốn ly gián Thẩm Thị với các thành viên khác trong HĐQT sao? Lục Thúc Cung dáng vẻ có phần nhếch nhác, nhưng vẫn rất trấn tĩnh: - Cậu sợ rồi, cho nên cũng học cách không từ thủ đoạn. Yên tâm đi, hiện giờ tình hình địa ốc Tĩnh Hải như một sâu kẹo đường ngọt ngào, chút thủ đoạn đó của cậu không đánh lui được chúng tôi đâu. - Ha ha ha, tôi đánh giá thấp ông rồi. Lâm Tuyền cười lành lạnh: - Có điều riêng chuyện quan hệ với trẻ vị thành niên, dù Thẩm Thị có phải ra từng đội luật sư giỏi nhất, ông cũng phải ở trong trại cải tạo nửa năm, sống qua được nửa năm hạnh phúc đó rồi hẵng bình luận thị trường địa ốc nhé. Rồi xoay người bỏ đi. Quách Bảo Lâm đứng hút thuốc ở cửa, thấy Lâm Tuyền ra thì đi theo, hỏi: - Tiếp theo làm sao đây? - Tao hận không thể khiến ông ta bị trừng phạt tương ứng. Lâm Tuyền thở dài: - Song khả năng khởi tố ông ta với hành vi gian dâm trẻ em không cao, có điều chỉ cần cho ông ta vào trại cải tạo nửa năm là đủ ... Trước kia hơi xem thường sức mạnh truyền thông rồi, Liên hợp Tĩnh Hải phải thành lập phòng quan hệ công khai, trong thời gian tới thị trường địa ốc sẽ không kiềm chế nổi, nhưng chúng ta phải có nghĩa vụ cho người dân biết ai là kẻ có tội. Hiện giờ giới truyền thông rất hứng thú khai quật đề tài về Thẩm Thị, bọn họ sẽ không bỏ qua bới móc chân tướng đâu .. Quách Bảo Lâm cười ha hả: - Nghe nói mày chuẩn bị chắp tay dâng tổng cty XD lên. - Không dâng lên bọn chúng lấy gì tổng công kích thị trường địa ốc. Lâm Tuyền nhếch môi: - Hiện TW đang cực kỳ lo lắng về việc địa ốc vượt khiểm soát, bọn chúng lại lấy sức mạnh một tập đoàn nâng giá địa ốc của cả một thành phố, sẽ khiến một số cơ cấu lo lắng cho an toàn kinh tế trong nước chú ý ... Vương Hiểu Dương nói vào: - Nhưng thị trường địa ốc mất kiểm soát, chính phủ không thể tránh hỏi trách nhiệm. Hiện tiền nóng bên ngoài đang tăng tốc đổ vào Tĩnh Hải, xem ra bọn chúng quyết không lui bước, thời khắc mấu chốt phải để chính phủ ra mặt nhanh chóng vãn hồi cục diện, nếu không áp lực bí thư Cảnh và thị trưởng Liễu đều rất lớn. Lâm Tuyền cười tủm tỉm: - An Thái nếu mua khoản nợ của Đầu tư Nam Cảng thật, chẳng phải trong tay thị trưởng Liễu có ít nhất 1.8 tỷ sao, khi đó có tiền, giải quyết vấn đề có nhiều cách lắm ... Những ngày tiếp theo, bài báo ảnh hưởng không tốt dồn dập đổ vào Thẩm Thị, không chỉ giới hạn ở sự kiện Lục Thúc Cung chơi gái, thậm chí có cơ cấu chuyên môn tiến hành đào bới tin tức quá khứ liên quan tới tập đoàn Thẩm Thị, tức thì có bài viên chỉ trích gay gắt hạng mục điện giải alumin quy mô lớn của Tập đoàn Thẩm Thị ở Xuân Giang mang tới nguy hại môi trường cực lớn. Trung tuần tháng 9, báo Đô thị Đông Phương cho đăng toàn bộ trang nhất chuyên đề về địa ốc Tĩnh Hải, vạch trần hành vi ngầm đẩy giá địa ốc của tập đoàn Thẩm Thị, kiến nghị cơ quan hữu quan của nhà nước tiến hành điều tra hành vi thao túng thị trường của tập đoàn Thẩm Thị. Những thông tin xấu này khiến hình cảnh công chúng của tập đoàn Thẩm Thị bị tụt dốc nghiêm trọng, đặc biệt trong bối cảnh người dân phẫn nộ vì giá nhà ở leo thang, bọn họ tìm được chỗ phát tiết, trên mạng tràn lan bài viết chửi bới Thẩm Thị, thậm chí ở những nơi chẳng liên quan, cứ như Thẩm Thị khiến giá nhà ở toàn quốc tăng lên vậy. Điều này ảnh hưởng trực tiếp tới cổ phiếu của Thẩm Thị ở công ty trên TTCK nước ngoài. Ngày 21 tháng 9, Lục Thúc Cung sau một tháng bắt giam, bị tòa án trung cấp thành phố Tĩnh Hải phán nửa năm cải tạo giáo dục, trừ đi thời gian bị giam giữ trước đó, ông ta phải ở trong trại cải tạo số một Tĩnh Hải 5 tháng. Tất nhiên dư luận không thể ảnh hưởng tới quyết định nội bộ của tập đoàn Thẩm Thị, bọn họ vẫn muốn kiếm một mẻ lớn ở thị trường địa ốc Tĩnh Hải, trong tư tưởng tuyệt đại bộ phận thành viên HĐQT Thẩm Thị, chơi gái có là gì, giới truyền thông chuyện bé xé ra to, hiển nhiên có kẻ cố ý an bài. - Bọn chúng bố trí như thế với mục đích gì? Lục Băng Thiến ngồi ở một đầu bàn bầu dục, ánh mắt sắc như dao nhìn thành viên HĐQT: - Bọn chúng muốn chúng ta rút khỏi địa bản của chúng, bọn chúng run sợ rồi. Trong một năm qua nguyên Thiên Tinh Hồ mua tới 8 nghìn mẫu đất ở Tĩnh Hải, tới nay mới chỉ khai phát được một nửa. Bọn chúng không muốn chúng ta làm loạn bước tiến của chúng, cho nên lợi dụng dư luận, dùng thủ đoạn chính phủ ép chúng ta rút lui, nhưng bọn chúng không toại nguyện được, nhất là thời điểm thu hoạch sắp tới. Tiền nóng như nạn chấu chấu, đi qua nơi nào là để lại cho địa phương vết thương khắc sâu. Giao dịch địa ốc tăng vọt, giá nhà cũng lên theo, chủ đầu tư cũng hùa nhau đẩy cao giá bán. Nhưng đối với chủ đầu tư lớn như ST Tinh Hồ, khi tiền nóng rút ra, lượng giao dịch sụt giảm, thị trường địa ốc sẽ rơi vào chu kỳ ảm đạm, việc tiêu thụ ảnh hưởng cực lớn, lợi nhuận kếch sù trước đó không đủ bù đắp nổi tổn thất. Các xí nghiệp đầu tư cỡ lớn, chỉ có thị trường tăng trưởng ổn định mới là phương thức tốt kiếm lợi ích lớn nhất. Không sai, nhìn tất cả biểu hiện mặt ngoài đều có thể cho rằng, thị trường địa ốc Tĩnh Hải do ST Tinh Hồ khống chế không hoan nghênh tiền nóng tràn vào, thậm chí phải dùng cả thủ đoạn vô sỉ để giải tỏa áp lực, điều đó chứng tỏ Thẩm Thị cách thành công không xa nữa, toàn bộ thành viên HĐQT đều tán đồng lời giải thích của Lục Băng Thiến, tiếp tục ủng hộ bà ta tiến vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải.
QQ.10 - Chương 23: Khoản Nợ 1.8 Tỷ (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Dưới bối cảnh đó, chuyện bán đấu giá khoản nợ 1.8 tỷ của Đầu tư Nam Cảng được mở màn, cuộc bán đấu giá này được Nhật báo Tĩnh Hải cho công bố trước nửa tháng, mặc dù được tuyên truyền rộng rãi, song vào hội trường bán đấu giá lại chỉ có lác đác vài người. Đại biểu cho tập đoàn Thẩm Thị không phải là Vệ Gia Hoa, mà là Lục Kiến Huy, con trai Lục Trọng Đạt phó tổng giám đốc tập đoàn Thẩm Thị phụ trách sản nghiệp địa ốc, Lục Kiến Huy năm 2002 lấy bằng thạc sĩ ở nước ngoài trở về nước, gia nhập địa ốc Thẩm Thị trước đám Trần Lập một năm, là giám đốc phòng kế hoạch, thay thế Trần Lập vừa từ chức. Lục Kiến Huy tuy là con trai Lục Trọng Đạt, song lại không được coi trọng bằng Trần Lập gia nhập sau một năm. Lục Kiến Huy năm nay 30 tuổi, có vẻ ngoài điển trai điềm đạm, lời ăn tiếng nói bất phàm, được coi là lớp dự bị kế cận ở Thẩm Thị, khi quốc gia mỗi lúc một nghiêm khắc hơn trong việc ổn định thị trường địa ốc, song hắn vẫn quả quyết trong vài năm tới thị trường địa ốc sẽ tăng trưởng mạnh mẽ, ngân hàng thu hẹp tài chính cho vay, lại chính là cơ hội tuyệt hảo cho tập đoàn lớn tài chính dư dả. Đại biểu của Liên hợp Tĩnh Hải là phó giám đốc phòng đầu tư Lý Lệ, có điều Lâm Tuyền vẫn xuất hiện ở hội trường bán đấu giá, y ngồi ở góc hội trường, chỉ nhìn thấy mặt bên của Lục Kiến Huy, nhỏ giọng trò chuyện với Trương Tiểu Bân: - Lục Kiến Huy cũng có tài đấy, nhưng trước giờ an bài chức vị nhàn nhã khiến trong lòng có chút bất mãn, lần này được đắc ý rồi. Đầu tư An Thái và Địa ốc Thẩm Thị tiếng là hai nhà, thực chất đều thuộc tập đoàn Thẩm Thị, tuy nhiên không biết chuyến này bọn chúng có tranh nhau cái hư danh chủ tịch HĐQT tổng cty XD không nhỉ? - Địa ốc Thẩm Thị mua lấy khoản nợ này chuyển cổ phần thì sẽ hơn cổ phần của An Thái, nhưng Vệ Hoa Gia chưa chắc đã chịu để người địa ốc Thẩm thị làm chủ tịch HĐQT đâu, bọn họ tuy hai là một, thực ra tuy một lại là hai. Đặc biệt khi tiền nóng rút lui, thứ tự trước sau rất quan trọng, kẻ đi trước tất nhiên hưởng lợi lớn hơn, đến lúc lợi ích không nhất trí sẽ có tranh chấp, cái ghế chủ tịch HĐQT này lúc ấy thành mấu chốt, tôi nghĩ bọn chúng sẽ tranh thôi. Lâm Tuyền gật gù, y hiểu người phụ nữ đó có uy tín cực cao ở Tập đoàn Thẩm Thị, qua lần đả kích này vẫn chưa đủ khiến tập đoàn Thẩm Thị tan rã, nhưng chỉ cần khiến uy tín của bà ta sút giảm, khiến nội bộ có vết nứt, chuyện sẽ ngày càng đơn giản. Cố Hiểu Linh và Liễu Trí đi vào cuối cùng, bọn họ đứng ở cửa nhìn hội trường một vòng, thấy Lâm Tuyền liền đi tới đó ngồi. Lâm Tuyền phóng túng nhìn cơ thể thành thục gợi cảm của Cố Hiểu Linh, tặc lưỡi nói: - Mỗi lần thấy chị Cố là một lần phải ngạc nhiên, tôi phải bảo Thư Nhã theo chị học cách chăm sóc dung nhan mới được. - Không cần cậu nịnh, tôi tự biết mình, tôi phải dùng không biết bao nhiêu mỹ phẩm níu giữ thanh xuân, đâu được như cá cô gái trẻ. Cố Hiểu Linh đẩy Liễu Trí tới trước mặt Lâm Tuyền: - Nếu cậu thích tán tỉnh thì Tiểu Liễu ở đây, tôi già rồi, xin kiếu .. Lâm Tuyền giơ tay đầu hang, Liễu Trí mặt đỏ dừ, không dám ngồi cạnh Lâm Tuyền. Giá mở đầu cuộc bán đấu giá là 1.7 tỷ, chỉ cần có người theo, dù không ai cạnh tranh, cuộc đấu giá vẫn hiệu lực. Với Đầu tư Nam Cảng mà nói, bỏ ra 100 triệu, đổi lại chu kỳ một năm vẫn lãi chán. Dựa theo kế hoạch định sẵn, Lý Lệ căn bản không xem phản ứng của đoàn người Thẩm thị, người chủ trì đấu giá vừa báo giá là lập tức giơ biển lên, Lục Kiến Huy ngồi mân mê biển đấu giá, đợi tới khi người chủ trì hô lần thư hai mới giơ biển cạnh tranh, chỉ tăng lên 1 triệu. Hành vi của Lục Kiến Huy hoàn toàn không tạo ra áp lực với Lý Lệ, hắn vừa hạ biển xuống, Lý Lệ nhanh chóng nâng giá lên 1 triệu nữa, biểu hiện cấp thiết của Lý Lệ cũng chẳng tác động gì tới hắn, Lục Kiến Huy cứ đợi người chủ trì hô lần thứ hai mới đủng đỉnh giơ biển đấu giá lên. Cuộc đấu giá nhàm chán nhất lịch sử tiến hành tới lần thứ 361, người chủ trì hô đi hô lại mấy câu nhàm chán, giọng của ông ta khiến người phía dưới nghe đã thấy buồn ngủ, giá đã bị đẩy lên tới 2 tỷ 1 trăm 62 triệu, Lý Lệ vẫn nhanh chóng giơ biển, tốc độ không hề giảm sút. Lâm Tuyền thò tay ra cho Cố Hiểu Linh xem: - Chị Cố xem này, lòng bàn tay tôi đẫm mồ hôi rồi, nếu đám người kia đột nhiên từ bỏ, Liên hợp Tĩnh Hải lỗ mấy trăm triệu. Cố Hiểu Linh lườm y một cái: - 560 triệu cổ phiếu trong tay Liên hợp Tĩnh Hải rốt cuộc lãi bao nhiêu, cậu có tính không? Giờ tôi còn thấy oan ức cho Lệ Cảnh, giờ cậu có mất đi ít tiền cũng là lẽ công bằng. Tôi mong bọn họ không theo nữa, cứ thế hòa hoãn buông tay, hai bên đều có lợi rồi, phong ba này cũng khép màn. Lục Kiến Huy lại lần nữa giơ biển tăng thêm 1 triệu, Lâm Tuyền tức tốc ra hiệu cho Lý Lệ dừng tay, y không muốn trò chơi này khép màn sớm như thế. Người chủ trì bán đấu giá gõ búa, tiếng búa rõ ràng truyền vào tai mỗi người, Lục Kiến Huy tới lúc này mới quay đầu nhìn Lâm Tuyền với vẻ mặt đắc thắng, có điều Lâm Tuyền quay đầu đi, gạ gẫm Cố Hiểu Linh mời cơm: - Tôi ngồi chưa nóng chỗ bị người ta đuổi đi rồi, Đầu tư Nam Cảng phải an ủi chút chứ nhỉ? Như vậy một năm trước khoản nợ đầu tư Nam Cảng mua từ NH thương nghiệp, giờ mang về lợi nhuận 360 triệu. Một khi Cố Hiểu Linh và Lục Kiến Huy ký nghiệp nghị chuyển giao nợ, một khi Địa ốc Thẩm thị thực thi kế hoạch chuyển nợ thành cổ phiếu, bọn chúng giám tiếp khống chế trên 50% cổ phần, Lâm Tuyền mất chức chủ tịch HĐQT, Thiệu Binh cũng mất ghế tổng giám đốc. Quá nhiều sự kiện quá khứ làm dẫn chứng rồi, Cố Hiểu Linh không tin vào bộ dạng tội nghiệp của Lâm Tuyền lúc này: - Cậu cam tâm để bọn họ lấy Thế Kỷ thành làm địa ốc Tĩnh Hải thành gió tanh mưa máu à? Lâm Tuyền giang tay ra: - Quyền chủ động trong tay họ, tôi biết làm sao? - Vậy tối nay bí thư Cảnh gọi chúng ta tới đường Hoa Viên làm gì, chân tướng chỉ đơn giản vậy sao? Lâm Tuyền cười hì hì: - Đầu tư Nam Cảng bán khoản nợ được giá tốt, chắc gọi chúng ta tới ăn mừng. Từ khi Liễu Diệp Thiên lên làm thị trưởng, Cảnh Nhất Dân rất ít khi can thiệp vào công việc cụ thể của chính phủ, hơn một năm qua, nhà số năm đường Hoa Viên thanh tĩnh hơn một chút. Khi Lâm Tuyền lái xe tới thì nhận được tin Thẩm Thị và An Thái tổ chức tiệc mừng ở khách sạn Ngân Thành, cười hết sức âm hiểm. Dã Chiếu thư ký của Cảnh Nhất Dân và Trần Tấn đợi ở sân, Lâm Tuyền xuống xe nói: - Thị trưởng Liễu tới sớm thế? Trần Yến và Quả Quả cũng có mặt, Triệu Tăng chuẩn bị nhậm chức ở cục năng lượng, suốt ngày chạy khắp Thông Nam, Tĩnh Hải, thủ đô, một thời gian rồi chưa thấy bóng dáng đâu. Đinh Hướng Dương cũng đến, Triệu Tăng đi rồi, Cảnh Nhất Dân có ý để Đinh Hướng Dương tới thay, nguyên thị trưởng Thông Nam làm bí thư thị ủy, Đinh Hướng Dương làm thị trưởng. Hôm nay không còn người nào khác nữa, dù sao mọi đều phải ăn cơm tối, liền quyết định tới đây liên hoan. Lúc Lâm Tuyền vào nhà thì Trần Yến đang thảo luận với Cảnh Nhất Dân chuyện công việc, cười nói: - Chị Trần Yến, có cần em giúp liên hệ trường học cho Quả Quả không, thời gian này anh Tăng nhất định không rảnh để lo chuyện riêng đâu. - Nhà ở Thông Nam vừa trang trí xong, chưa ở được một năm đã phải đi. Trần Yến than vãn: - Sớm biết thể này chẳng mua nhà nữa, dù sao cũng phải theo anh ấy chạy đông chạy tây, chị chỉ sợ không thích hợp với khí hậu phương bắc. - Hay là chị để Quả Quả ở lại Tĩnh Hải. Lâm Tuyền xoa đầu Quả Quả: - Nó mười tuổi rồi, là nam tử hán nho nhỏ rồi, có thể học đập lập. - Đám nam nhân các cậu đều có cùng ý nghĩ đó, cho rằng con trai phải có trách nhiệm. Không nghĩ xem Quả Quả mới chừng đó tuổi đầu, sao tôi nỡ để nó lại Tĩnh Hải.
Q.10 - Chương 24: Mật Mưu Trong Thư Phòng (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Lâm Tuyền giơ tay đầu hàng, không tranh luận với Trần Yến nữa, để nội bộ vợ chồng họ cãi nhau về việc này là đủ rồi. Vợ Cảnh Nhất Dân đi ra gọi Trần Yến vào dọn bàn, Lâm Tuyền ngồi xuống bên Cảnh Nhất Dân, để Cố Hiểu Linh báo cáo tình hình cuộc đấu giá. - Quyết tâm của Thẩm Thị không nhỏ, trong khi quyền hạn lập pháp của địa phương rất nhỏ, tất cả phải theo quy tắc cuộc chơi chính phủ cấp trên định ra, xem ra bọn họ có đánh giá kỹ cảng về thị trường địa ốc mấy năm tới rồi. Cảnh Nhất Dân thở dài: Lâm Tuyền mỉm cười: - Có một vài việc, có thể làm, không thể nói ra. Chính sách tăng cường lượng cung ứng nhà ở tại Tĩnh Hải nhất không có tiếng phản đối ở TW và tỉnh ... Còn chưa nói hết câu thì Trần Yến đã đi ra đuổi mọi người đi ăn cơm, cơm xong, cùng Cố Hiểu Linh, Liễu Diệp Thiên vào thư phòng của Cảnh Nhất Dân. Trương Tiểu Bân ở lại phòng khách. Lâm Tuyền tiếp tục đề tài bị cắt ngang lúc nãy: - Cháu thấy mặc dù một số chuyện không có tiền lệ trong nước, nhưng Tĩnh Hải vẫn có thể âm thầm làm trước. Dù không có luật pháp tương quan ủng hộ, chỉ cần không trái với luật pháp, lại phù hợp với lợi ích của người dân, dù tổn hại tới lợi ích của kẻ nào đó cũng chẳng có gì to tát. Mọi người đều đang nói toàn dân đang phải chịu nỗi đau giá địa ốc tăng mạnh, thực ra hãy nhìn kỹ hơn vào vấn đề mới thấy cách ứng phó, xã hội này có 20% giàu có, giá nhà tăng ảnh hưởng rất ít tới họ, có 20% thì vũng vẫy dưới tầng chót xã hội, bọn họ không có khả năng mua nhà, nên cũng chẳng ảnh hưởng gì. Chúng ta không cần nghĩ tới loại thứ nhất, nhưng cần đảm bảo cho 20% nghèo khổ kia ít nhất không phải sống lăn lóc ở đầu đường xó chợ, một số học giả sớm đã lên tiếng nói chính phủ địa phương phải gánh trách nhiệm chuẩn bị điều kiện cư trú cho bộ phận này, ngoài ra chính phủ cũng cung cấp chính sách nhà ở thích hợp cho giai tầng trung và bình dân. Chính sách ổn định địa ốc hiện nay, chỉ dừng ở giai đoạn khống chế tài chính, chưa đưa ra phương pháp giải quyết thực chất, Tĩnh Hải nên có bước đi mạnh bạo ở phương diện này. Liễu Diệp Thiên cầm chén trà trầm ngâm một lúc rồi gật đầu tán đồng: - Chính phủ thu được lượng lớn tài chính từ chuyển nhượng đất đai, lấy từ dân dùng cho dân là trách nhiệm không thể chối từ, nhưng giờ sắp vào quý bốn rồi, thay đổi dự toán chính phủ là rất khó, năm sau đưa ra được dự toán bao nhiêu chưa biết, nhưng hất bát nước lạnh vào đám đầu cơ là chuyện bức thiết, cần có hành động kiên quyết mới được. Chỉ cần cung cấp đủ nhà ở giá rẻ cho người dân, đảm bảo lợi ích nhà ở của họ, dù giá nhà ở Tĩnh Hải có đẩy lên tận trời cũng không phải vấn đề. - Quan trọng là phải xem thành phố có được bao nhiêu tiền. Cảnh Nhất Dân nhìn Lâm Tuyền: - Hiện cháu định làm gì, dâng tổng cty XD ra thật sao? Cố Hiểu Linh cũng rất muốn biết vấn đề này, có điều Lâm Tuyền cứ quanh co mãi. - Trừ khi có biện pháp hiệu quả tức thì, nếu không thì không thể khiến bọn chúng thu tay. Lâm Tuyền không trả lời thẳng, Cảnh Nhất Dân đành chịu, tài đi đôi với tật mà, không chấp nhận cũng chẳng còn cách nào, quay sang Liễu Diệp Thiên: - Năm nay phải đều tư bao nhiêu tiền mới tạm thời hóa giải được mâu thuẫn nhà ở? - Tĩnh Hải còn chưa xây dựng lên được chính sách cho thuê nhà giá rẻ, chính sách nhà ở trước kia chỉ hỗ trợ cho các hộ giải tỏa, chưa tính hộ thu nhập thấp vào. Liễu Diệp Thiên vừa nghĩ vừa nói: - Hiện tỉ lệ người có nhà ở tại Tĩnh Hải lên tới 85%, song trong đó có một bộ phận tương đối có điều kiện cư trú rất kém, thêm vào dân số trẻ, thanh niên tuổi kết hôn nhiều, nhu cầu nhà ở giá rẻ chiếm 20% tổng nhân khẩu, chưa tính tới tăng trưởng dân số, muốn giải quyết vấn đề này trong vòng năm năm, ít nhất năm sau phải đưa ra 2.000 nghìn căn nhà giá rẻ ... - Tức là cần khoảng 2.5 -30 tỷ. Lâm Tuyền tính nhanh: - Thành phố có thể bỏ ra bao nhiêu? Liễu Diệp Thiên cười khổ: - Dự toán toàn năm sau chỉ có 500 triệu, nên mới cần mời hai vị đại tài chủ tới. - Đừng xếp tôi ngang với tên quỷ hút máu này. Cố Hiểu Linh vội phân rõ giới tuyến với Lâm Tuyền: - Liên hợp Tĩnh Hải có bao nhiêu bí thư Cảnh rõ hơn tôi, lần này bán nợ công ty, trước tiên trả khoản vay cho ngân hàng phát triển tỉnh, bổ xung tài chính lưu động, chỉ còn lại chưa tới 400 triệu có thể sử dụng. - Liên hợp Tĩnh Hải có áp lực tài chính không? Cảnh Nhất Dân hỏi: - Quỹ Lâm Thị có thể xin ngân hàng Hà Lan khoản vay tín dụng khoảng 1.5 tỷ USD, tài chính không phải là vấn đề. Đến lúc này Lâm Tuyền mới chịu lộ đề, nhún vai nói tỉnh queo: - Hả? Cố Hiểu Linh kinh hãi, 1,5 tỷ đồng đã là lớn đừng nói tới 1.5 tỷ USD, tức là tương đương 150 tỷ đồng, có số tiền này nguy cơ trước mắt không còn là gì nữa, song chỉ mới kinh ngạc còn chưa kịp vui mừng vì không phải là không có vấn đề: - Nhưng làm thế nào để mang số tiền này về nước? Không cần nói cũng biết Lâm Tuyền lấy hợp đồng cung ứng nguyên liệu với MSMM ra thế chấp, hiện mỗi kg si tinh thuần có giá 50 USD, tăng gấp ba so với năm 2003, nhưng mâu thuẫn cung ứng Si tinh thuần càng gay gắt. - Đúng là làm sao đưa số tiền này về nước mới là chuyện đau đầu, do chênh lệch mậu dịch giữa trong nước và phương tây, các quốc gia phương Tây đều gây áp lực muốn đồng NDT tăng giá, để cân bằng cán cân mậu dịch hai bên. Dù nước ta cố gắng chống lại song đồng NDT tăng giá là không thể tránh khỏi, cho nên tôi cũng tính làm sao chuyển số tài sản này sang NDT trước khi nó tăng giá so với USD. Lâm Tuyền nhìn Liễu Diệp Thiên: - Hiện thành phố đầu tư vào bác vật tương đối lớn, tôi có thể mua cổ phần của khu bác vật, thậm chí mua lại toàn bộ cũng không vấn đề, nhưng có một điều cần nói trước, tiếp đó tôi sẽ lấy nó đi thế chấp vay ngân hàng, bên CK Liên Hợp sắp tới sẽ cần rất nhiều tiền. Lâm Tuyền đem khoản vay 1.5 tỷ USD lấy phương thức đầu tư hạng mục chuyển thành tài sản trong nước, lại thông qua thế chấp ngân hàng, biến USD thành NDT đầu tư vào TTCK, đây mới là mục đích cuối cùng của y. Trong quá trình này, thành phố có thể lấy tiền dùng xây dựng nhà giá rẻ. Khu bác vật là hạng mục trọng điểm của chính phủ năm 2004, tới này đã đầu tư 600 triệu, còn phải đầu tư thêm 500 triệu, nếu Lâm Tuyền dùng USD mua cả khu bác vật, thành phố có được 600 triệu lại dôi ra 500 triệu dự toán đầu tư. - Thẩm Thị mà biết được tin này chắc hối hận lắm đây. Mây đen trong lòng Liễu Diệp Thiên mấy ngày qua tan sạch, cười lớn: - Kế hoạch này mà thực thi, thành phố lập tức có ngay 1.5 tỷ rồi. Lâm Tuyền lắc đầu: - Khu bác vật sao đáng giá 1 tỷ, tôi giúp thành phố giải quyết vấn đề, thành phố không thể cắt xẻo của tôi. - Ồ, cậu nghĩ tôi tính cả 400 triệu dự toán vào à, nhầm rồi, tôi chỉ tính giá trị khu bác vật, trừ đi 600 triệu đã đầu tư, 400 mẫu đất đông Thanh Khâu Sơn chỉ tính 800 triệu, thế này không phải cắt xẻo cậu chứ? - Chỗ đất đó mà được khai phát nhà ở bỏ 1.8 tỷ tôi cũng chịu. Lâm Tuyền cười khổ: - Mua khu bác vật tôi đã chuẩn bị kinh doanh thua lỗ rồi, vì thể diện thành phố, đầu tư hậu kỳ không ít, nếu bỏ chừng đó tiền mua một cái khu bác vật, người trong nghề biết, chẳng phải cười tôi thối mũi à? Có khi một hàng dài chính phủ địa phương đem hạng mục xấu tới tìm thằng ngốc lắm tiền tôi đây.
Q.10 - Chương 25: Tiệc Mừng (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Liễu Diệp Thiên không để Lâm Tuyền đánh trống lảng: - Thành phố mà ra giá thấp thì người ta bảo chúng ta quan thương câu kết. - Chúng ta chính là quan thương câu kết còn gì nữa. Lâm Tuyền giang tay ra: - Hay là mang nó ra đấu giá công khai, tôi sẽ trả hơn người cao nhất 100 triệu. - Đem đấu giá công khai, chưa chắc được nổi 1 tỷ. Cố Hiểu Linh cười trên đau khổ của người khác: - Có điều phải xem ai bức thiết hơn. - Cậu có lòng tin với TTCK trong nước như thế thì đem tiền chuyển về nước thật nhanh mới là điều cậu quan tâm nhất. Giá thấp thì bị người ta công kích, giá cao thì cậu di chuyển được nhiều tài sản, lợi thế còn gì. Huống hồ nều thành phố hành động nhanh, cậu chưa chắc mất quyền khống chế tổng cty XD, 1.5 tỷ là cái giá phải chăng rồi còn gì. Cảnh Nhất Dân thong thả uống trà, nghe bọn họ mặc cả với nhau. - Nói thực, nếu có thể giữ được tổng cty XD thì cứ nên giữ thì hơn, tổng cty XD có cơ sở tốt ở việc kiến thiết hạ tầng, đó là điều tôi cần. Đương nhiên nếu có khó khăn, hai ba năm sau lấy lại quyền khống chế nó cũng không thành vấn đề. Lâm Tuyền kiến nghị: - Thêm vào 30 quyền kinh doanh nhà máy xử lý nước thải ở khu Thành Nam thì được. - Mà máy xử lý nước thải? Liễu Diệp Thiên nghi hoặc: - Liên hợp Tĩnh Hải định chuyển hưởng sang sản nghiệp bảo vệ môi trường? - Tài chính không thể ở mãi trong TTCK, cho nên phải nghĩ cách chuyển sang thực nghiệp, ở sản nghiệp truyền thống có tập đoàn thế lực lâu đời, tiến vào sẽ bị họ o ép bài xích, nên chỉ còn nguồn năng lượng mới và bảo vệ môi trường thôi, nhà máy xử lý nước thải là điểm tiến quân tốt. Lâm Tuyền giải thích: - Với tình hình trong nước hiện nay, trong thời gian dài cái nghiệp xử lý nước thải sẽ không có lợi nhuận nhiều. Nhưng xét tới tiềm lực thị trường cực lớn trong nước, tôi muốn tiến vào trước, ít nhất sẽ kinh doanh kiến thiết nhà máy xử lý xả thải ở thành phố ven biển phía đông. Lợi nhuận ở mảng này tương đối ổn định, lại còn giúp chính phủ tiết kiệm đầu tư vào nó ... Cố Hiểu Linh nói với giọng có chút thương hại: - Thẩm Thị giờ còn đang tổ chức tiệc mừng nữa, bọn họ không hiểu rằng mình đã lựa chọn một chiến trường sai lầm, còn lựa chọn một đối thủ sai lầm ... Lâm Tuyền nhếch môi lên, không hề cười ... Khách sạn Ngân Thành, bữa tiệc do Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái liên hợp tổ chức đang tới cao trào, bữa tiệc mới rất nhiều doanh nhân xây dựng, vật liệu. Trong mắt những người này, ST Tinh Hồ cùng với công ty liên quan đều là hóa thân của tội ác cực lớn, bọn họ lợi dụng quan hệ mật thiết với chính phủ, lũng đoạn tài nguyên địa ốc Tĩnh Hải, khống chế nó tăng trưởng, để chiếm lợi nhuận ổn định, gây trở ngại cho người khác kiếm lợi kếch sù, còn chuyện nào khiến người ta căm hận hơn thế? Nhưng từ khi Liên hợp Tĩnh Hải âm thầm quật khởi tới nay, ít nhất không có chủ đầu tư địa ốc nào dám công khai đứng ở phía đối diện với Liên hợp Tĩnh Hải, nếu không phục, nhìn tấm gương Lệ Cảnh. Sự xuất hiện của Địa ốc Thẩm Thị và đầu tư An Thái khiến rất nhiều chủ đầu tư địa ốc Tĩnh Hải nhìn thấy ánh sáng le lói, song không dám công khai, chỉ bí mật tụ tập dưới lá cờ. Lần này địa ốc Thẩm Thị không tiếc tiền mua lấy khoản nợ của tổng cty XD, sẽ khống chế được Thế Kỷ thành, khu nhà ở lớn nhất Tĩnh Hải, thắng lợi tới rất gần rồi, tất cả không e dè nữa, cùng nhau tới đây dự tiệc. Lục Kiến Huy mặ bộ véc trắng tinh suốt từ đầu tới chân, cầm ly rượu đi lên bục nói chuyện, khẽ gõ gõ vào micro, rồi hắng giọng nói: - Trong nửa năm qua, địa ốc Thẩm Thị được các vị phối hợp, đã khống chế khu vực đông nam Tĩnh Hải, đẩy giá nhà nơi này lên 6.000 đồng, nhưng lượng giao dịch không lý tưởng, nguyên nhân thì mọi người biết rồi, có một khu nhà thu hút toàn bộ ánh mắt của người dân Tĩnh Hải, nơi đó không có chút tuyên truyền nào ở truyền thông, không có lấy một tâm biển quảng cáo nào, cũng chẳng có biển chỉ đường, tôi tới đó hai lần đều lạc đường, nhưng không cần phải tranh cãi, nó sẽ là tiêu điểm thành phố này, người mua nhà đều đợi nó xuất hiện. Hôm nay tôi tuyên bố, Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái sẽ đưa nó ra ánh sáng trong thời gian sớm nhất, đưa thị trường địa ốc Tĩnh Hải vào thời đại bùng nổ đích thực .... Hết sức hài lòng vì tiếng vỗ tay như sấm rền phía dưới, Lục Kiến Huy nâng ly rượu lên mời, trong lòng hắn, khi tòa nhà rực rỡ hào quang đó đưa ra bán, sẽ là thời khắc đắc ý nhất trong cuộc đời, đi tới phía Vệ Gia Hoa đứng ở góc tường: - Chú Vệ, chú khuyên thím Ba của cháu đi, chuyện nhà không thể để người ngoài chê cười, hiện chẳng ai nói đỡ cho chú Ba một tiếng. - Chuyện này tôi không khuyên được. Vệ Gia Hoa lạnh nhạt nói: - Hiện chúng ta hợp lực làm tốt chuyện ở Tĩnh Hải là tốt rồi, còn chuyện Lục Thúc Cung làm chẳng lẽ không có lỗi tới Vệ gia, ông ta cứ ở trong trại cải tạo đi. Lục Kiến Huy cười thầm, hắn cố tình đổ dầu vào lửa, vì nếu Lục Thúc Cung ra sớm, có khi hắn phải nhường chỗ, trong số những người nhà họ Lục, Lục Thúc Cung được đánh giá chỉ đứng sau Lục Băng Thiến, thấy thái độ Vệ Gia Hoa cứng rắn như thế, lòng yên tâm hẳn, chuyển sang đề tài khác: - Dù nói thế nào thì đứa em họ này của tôi có tài hoa không ai bì kịp, từ chung cư Đàn Sơn, Bằng Nhuận gia viên, giờ là Thế Kỷ Thành, thật không ai có thể nghĩ một khu nhà ở thành phố cấp hai lại thu hút người trong nghề như thế. Vệ Gia Hoa nhếch môi cười khẩy: - Lục gia, Thẩm gia các người đã bao giờ nhận đứa bé bỏ rơi đó, còn dám gọi là em họ ... Lúc này có người đi tới, ông ta vội dừng chủ đề không thể tiết lộ này: - Các người muốn giữ gia sản, song Vệ gia không có nghĩa vụ giúp đỡ các người, những chuyện thối tha các người âm thầm làm tốt nhất là cẩn thận một chút, Lâm Tuyền là khúc xương dễ gặm. - Nắm được Thế Kỷ Thành rồi còn cần làm việc gì khác nữa. Lục Kiến Huy cười hòa hoãn không khí, song nụ cười rất gượng: - Trước khi tới Tĩnh Hải, cháu đã khảo sát kỹ lưỡng tiềm lực thị trường đị ốc nơi này rồi, cũng đã làm nhiều công tác dọn đường, Chung cư cao tầng ở Thế Kỷ Thành giá hươn 6.000, căn hộ nhà vườn giá trên 7.000 là hoàn toàn không thành vấn đề. Thế Kỷ Thành đâu vào đó rồi, lượng giao dịch các nơi khác sẽ nhanh chóng tăng trở lại, địa ốc Tĩnh Hải khi ấy đang đà tăng trưởng nóng, các nhà đầu tư khác sẽ tiến vào, đó chính là lúc chúng ta rút đi ... Hắn cực kỳ tự tin nói: - Giờ chúng ta có thể xem xét vấn đề rút khỏi tổng cty XD rồi, sau hạng mục Thế Kỷ thành, tổng cty XD rút khỏi sản nghiệp địa ốc, phòng địa ốc của nó có thể sát nhập vào Thẩm Thị, nhưng như thế cổ phiếu 00601 không thể giữ giá cao như bây giờ được. Có điều rút đúng lúc là đủ rồi, Lâm Tuyền đúng là thiên tài, từ hồ Tiên Nữ tới hệ sinh thái đất trũng, quá nhiều không gian thao tác, riêng hạng mục Thế Kỷ Thành này có thể kiếm lợi ròng 2 tỷ, khi đó địa ốc Tĩnh Hải sẽ tới mức điên cuồng nhất, đẩy giá cổ phiếu 00601 lên 20 đồng chẳng phải là chuyện khó, đủ thời gian mất giá cho cũng ta rút lui. - Tiếp đó địa ốc Tĩnh Hải có thành một mảnh hoang tàn hay không cũng chẳng liên quan tới chúng ta nữa chứ gì? Vệ Gia Hoa cười, xưa nay chính sách can dự của chính phủ luôn chậm một bước, muốn có hiệu quả càng phải đợi một thời gian, biện pháp có hạn. Cho dù hiện giờ chính phủ có biện pháp can dự, ít nhất giữa năm sau mới có hiệu lực, Vệ gia rút lui ở đợt thứ hai, thời gian hẳn là đủ rồi.