Q.11 - Chương 4: Bắt Đầu Rút Lui (2). (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Thế nhưng với Thẩm Thị mà nói lúc này phải giảm cổ phần là bất đắc dĩ và thảm bại, chi phí đầu tư mỗi cổ phiếu 00601 là 9 đồng, còn lúc giảm cổ phần, giá cổ phiếu tụt giảm điên cuồng còn 5.6 đồng, Liên hợp Tĩnh Hải có ra công bố tăng cổ phần cũng không thể khiến giá cổ phiếu lên được vị trí cao trước đó, do lượng cổ phiếu Thẩm Thị bán ra quá nhiều. Lợi nhuận toàn năm của Thẩm Thị ít nhất có một nửa đã tan biến sạch trong cuộc chiến này, còn chưa tính đầu tư trực tiếp của Địa ốc Thẩm Thị vào Tĩnh Hải. Còn Liên hợp Tĩnh Hải lúc này này tăng cổ phần trừ tránh bị Thẩm Thị đùn đẩy trách nhiệm sang minh, cũng để sáng tạo cơ hội cho Đầu tư Nam Cảng chuẩn bị bán 1 triệu cổ phiếu sắn quá hạn cấm giao dịch, cũng suy xét tới lợi ích đầu tư không thể để cho cổ phiếu 00601 trượt giá mãi được. Mặc dù thị trường tỏ ra lo lắng về chuỗi tài chính của tập đoàn Thẩm Thị, nhưng giá cổ phiếu lại không tụt xuống quá nhiều, chứng tỏ có nguồn tiền đang hấp thụ cổ phiếu của bọn họ. Mà lúc này thì số tiền Thẩm Thị chuẩn bị trước đó đã tiêu hạo sạch, tiền mới huy động chưa tới, nhìn cổ phiếu của 5 công ty phía dưới bị người ta thoải mái mua vào với giá thấp, Thẩm Tại Tinh nghiến răng ken két: - Liên hợp Tĩnh Hải nhất định sẽ thừa lúc cháy nhà hôi của. Lục Trọng Đạt thở dài: - Đành vậy thôi, có thể ngăn cản đà mất giá ở vị trí này, ít nhất không cần lo chúng tới tranh đoạt quyền khống chế cổ phần. Lục Băng Thiến lặng thinh, từ khi cuộc chiến bà ta phát động bất lợi, bà ta ngày càng ít nỏi. Cổ phiếu của các công ty CK thuộc Thẩm Thị mặc dù chưa tới ba tuần đa mất đi nửa giá trị, nhưng Thẩm Tị vẫn là người khổng lồ, 50% cổ phiếu lưu thông của Năm lượng Hành Điếm giá trị đạt chừng 10 tỷ, còn 74% cổ phiếu lưu thông của Địa ốc Thẩm Thị đạt tới 8 tỷ. Khi tranh đoạt quyền khống chế, cổ phiếu sẽ tăng giá mạnh, trừ khi đối phương không hề có chút sức phản kháng nào. Giống như Thẩm Thị bây giờ không đủ tiền kéo cổ phiếu lên vị trí an toàn, chỉ đành trơ mắt nhìn các cơ cấu khác thong thả mua vào. Nếu là trước kia Thẩm Tại Tinh khịt mũi cười khẩy vào lo lắng của Lục Trọng Đạt, song lĩnh giáo sự lợi hại của Lâm Tuyền rồi, trừ lo lắng ra không còn chút xem thường nào nữa. Cổ phiếu sụt giảm, khiến tài sản Thẩm Thị trực tiếp khống chế cũng thu hẹp, chỉ còn chừng 20 tỷ, theo tính toán số tài sản Liên hợp Tĩnh Hải trực tiếp khống chế cũng chừng 20 tỷ. Thẩm Thị do hai nhà Thẩm Lục gần như khống chế toàn bộ, chỉ không biết Lâm Tuyền nắm giữ bao nhiêu phần trăm tại Liên hợp Tĩnh Hải, cho dù không cao thì sức khống chế của y rõ ràng rất mạnh, nếu không đã chẳng thể bố trí cạm bẫy trùng điệp như thế. Nhưng nếu so ra Liên hợp Tĩnh Hải có thể chỉ là một góc tảng băng, quỹ Thẩm Thị ẩn đằng sau mới đáng sợ, Lục Trọng Đạt thời gian qua trọng điểm điều tra tình hình tài chính các hạng mục của Liên hợp Tĩnh Hải, Đông Đô, Hòa Hoàng, manh mối phát hiện ra càng khiến ông ta khiếp hãi, trong nửa năm qua ít nhất quỹ Lâm Thị đã cung cấp từ 600 - 800 triệu USD cho những hạng mục đó. Mật độ đầu tư lớn tới mức khủng khiếp. Quan trọng nhất là số USD đó thông qua thủ đoạn vay tín dụng, nhanh chóng chuyển thành tiền trong nước. Lục Trọng Đạt tuy có tay trong ở hệ thống ngân hàng, song không đủ tìm hiểu cơ mật tài chính của hệ thống ngân hàng kiến thiết, nhưng đủ để ông ta biết quỹ Lâm Thị đang chuẩn bị dùng tài sản mua được từ chính phủ Tĩnh Hải thế chấp cho ngân hàng kiến thiết xing vay trong cộng 2.6 tỷ. Trước đó Lục Trọng Đạt luôn lo lắng Lâm Tuyền sẽ không thỏa hiệp, vì quỹ Lâm Thị đã thể hiện có thực lực tài chính mạnh hơn Thẩm Thị, mà Lâm Tuyền thể hiện bản thân có đủ sức ảnh hưởng tới quỹ Lâm Thị. Lục Trọng Đạt còn chưa đem tài liệu mình điều tra được nói với Lục Băng Thiến và Thẩm Tại Tinh, theo ông ta thấy hai người này căm ghét thù hận Lâm Tuyền tới một mức độ bệnh hoạn rồi, gần đây tên Trương Giai Minh mà Nhạc Nhạc tìm từ New Zealand về cũng tương tự. Ông ta không thiện cảm gì với Trương Giai Minh, vừa nghĩ cách giúp em gái thoát khốn cảnh, cũng đồng thời tìm cách đuổi Trương Giai Minh đi, lại lo đối phó với Liên hợp Tĩnh Hải, có thể nói ông ta là người đau đầu nhất trong thời gian qua. Với Lục Trọng Đạt xoay chuyển thế cục bị động hiện giờ mới là quan trọng nhất, chứ không phải dùng thủ đoạn quá khích. May mà tất cả tạm dừng rồi. Hiện giờ Thẩm Thị phải đối phó tiếng la ó phẫn nộ của các cổ đông vì vụ đầu tư thua lỗ quá lớn vừa rồi, mặc dù Thẩm Thị khống chế các công ty phía dưới đều từ 30 - 40% cổ phần, hơn xa các cổ đông khác, nhưng không thể xem thường các cổ đông vừa và nhỏ liên hợp yêu cầu cải tổ HĐQT, còn phải đề phòng Liên hợp Tĩnh Hải tấn công. Lục Trọng Đạt mang theo lo lắng sâu sắc rời công ty, nếu hôm nay nhìn bề ngoài sóng yên biển lặng rồi thì không cần ở lại nữa, ông ta cần tìm một chỗ yên tĩnh để suy nghĩ thấu triệt tất cả. Xe đi qua đường Bắc Kinh, hai bên không có tòa nhà chọc trời san sát như cái hộp, chỉ có cây cổ thụ xum xuê, những kiến trúc Dân Quốc thấp thoáng, tất nhiên là Chung Cư Đàn Sơn. Lục Trọng Đạt sau này mới mới biết người thực sự tạo ra kỳ tích này là đứa cháu không được thừa nhận kia. Đẹp, Thẩm Thị có công ty địa ốc 20 năm trong nghề, song chưa có công trình nào khiến Lục Trọng Đạt chỉ có thể thốt lên một chữ duy nhất như thế. Nhìn thấy Lục Bá Uyên nách kẹp một cuốn sách đi trước mặt, Lục Trọng Đạt vội bảo lái xe đuổi theo, hạ cửa sổ xuống gọi: - Anh Cả .. Lục Bá Uyên quay ngược đầu lại, Lục Trọng Đạt vội xuống xe nắm lấy tay ông. - Tôi và ba anh em các người giờ là người xa lạ, đừng chạm vào tôi. Lục Bá Uyên phẫn nộ cầm cuốn sách phạt ngang khiến Lục Trọng Đạt phải luống cuống lui ra tránh: - Anh Cả, Băng Thiến không nhận Lâm Tuyền, em có thể làm gì được? Anh nói muốn chia Thẩm Thị ra làm ba, nhưng anh có nghĩ bọn em đem mấy nhà máy rách nát năm xưa của Thẩm Thị phát triển tới ngày hôm nay phải bỏ bao nhiêu mồ hôi nước mắt không, ai có thể cam tâm cắt thịt cho người thậm chí chưa từng gặp mặt. Giọng Lục Trọng Đạt cao vút lên, lại kéo tay Lục Bá Uyên: - Ba ngoan cố như vậy, nhưng anh phải hiểu khổ cực của bọn em chứ? - Tôi biết các người khổ cực, cho nên tôi mới tránh xa các người, cũng không muốn ba bị các người làm tức chết. Lục Bá Uyên hất tay Lục Trọng Đạt ra, không để ý tới quyển sách rơi xuống đất, bỏ đi. Lục Trọng Đạt nhặt cuốn sách lên, phủi bụi đi, bên trên chỉ có hai chữ "vỡ lòng", thở dài về nhà, thấy Lục Kiến Huy từ Tĩnh Hải về, hỏi: - Rốt cuộc trước khi ba về nước đã xảy ra chuyện gì? Bác Cả con hơi ngoan cố, song vì sao bác gái, Tiểu Mạn cũng bỏ Thẩm Thị, trước kia không phải họ thân thiết với dì út các con lắm à? Lục Kiến Huy gãi đầu: - Con cũng không biết, nhưng bác Cả mấy năm qua tính khí càng ngày càng giống ông nội. - Con ở Tĩnh Hải đã gặp Lâm Tuyền, cảm thấy con người y ra sao? - Có chuyện gì vậy ba? Lục Kiến Huy giật mình: - Ba muốn gặp y. Lục Trọng Đạt trầm ngâm: - Với gia sản của y hiện nay, cũng chưa chắc thèm muốn cái gì của Thẩm Thị, trong lòng y hận là hận gì út con năm xưa vứt bỏ, sau này biết mà không nhận lại. Nhưng y quản lý một gia sản lớn như thế, ắt hẳn có khí độ hơn người, ba muốn gặp y một lần, con an bài được không? Chỉ con thôi, không được cho ai biết.
Q.11 - Chương 5: Gặp Cũng Vô Ích.. (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Thẩm Thị nếu đã chọn sách lược của kẻ yếu, Lục Kiến Huy cũng chẳng cần ngày ngày giám sát Tĩnh Hải, chỉ người đã tới Tĩnh Hải mới thấy được thế lực nơi này mà người khác vĩnh viễn không thấy. Lúc Trương Giai Minh từ New Zealand về làm ra chuyện ầm ĩ kia, Lục Kiến Huy cực kỳ tức giận, Thẩm Thị vốn đã cưỡi hổ khó xuống rồi, Trương Giai Minh làm cái chuyện phá hoại quy tắc cuộc chơi chẳng phải chọc cho con hổ điên thêm sao, may mà cha hắn đưa ra diệu kế này, khiến Thẩm Thị có thể rút vốn khỏi tổng cty XD. Lục Kiến Huy vốn định về nhà một thời gian, đợi Thẩm Thị bán gần hết cổ phần rồi mới tới Tĩnh Hải bàn giao qua quít cho xong thủ tục, hiện cha hắn yêu cầu giấu người khác an bài gặp mặt Lâm Tuyền, hắn đành trở lại cái nơi đã lấy hết tự tin của mình. Tới Tĩnh Hải rồi, hắn không kiếm được cơ hội gặp Lâm Tuyền, tất nhiên không thể nói chuyện gặp mặt, trong lòng hắn thực ra cũng không muốn, thế là trì hoãn liền nửa tháng. Cổ phiếu 00601 dao động ở mức 5 đồng, không có khả năng tăng lên, cũng không sụt xuống, còn cổ phiếu 5 công ty của Thẩm Thị sau thời gian khủng hoảng đã nhanh chóng tăng trở lại. Thẩm Thị vấp ngã ở Tĩnh Hải, nhưng thu hồi được kha khá tài sản khi hấp thủ cổ phiếu của 5 công ty kia ở mức giá thấp. Hai bên giống như hòa giải thật, nếu thế cục cứ bình ổn như thế, nói không chừng toàn bộ đầu tư cổ phần của Thẩm Thị vào tổng cty XD có thể vãn hồi. - Trương Giai Minh thời gian qua không thấy xuất hiện ở tổng bộ Thẩm Thị. Cố Lương Vũ nói: - Có lẽ đám người Thẩm Thị cảnh giác rồi. - Bọn chúng tất nhiên phải cảnh giác, vừa mới rút khỏi Tĩnh Hải, để rửa sạch hiềm nghi phá hoại ổn định, tất nhiên không dám có hành động gì. Nhưng có kẻ còn chưa thoát khỏi ảo tưởng với Trương Giai Minh. Lâm Tuyền căn dặn: - Chúng ta càng phải cẩn thận hơn, kiên nhẫn hơn. Tới tận tháng 12 Lục Kiến Huy mới có dịp gặp lại Lâm Tuyền ở cuộc họp HĐQT, trước đó cũng họp hai lần rồi, có điều Lâm Tuyền không có mặt, Lục Kiến Huy lại không biết cách liên hệ trực tiếp với Lâm Tuyền, trong lòng hắn cũng chẳng muốn cha mình gặp Lâm Tuyền nên kiếm cớ trì hoãn thôi. Trong cuộc họp Lam Tuyền tinh ý nhận ra Lục Kiến Huy có chuyện muốn nói với mình, hơn nữa còn là nỏi riêng, nhưng y vờ như không biết, kết thúc cuộc họp là đi ngay, không cho Lục Kiến Huy cơ hội nói. Song Lục Kiến Huy bị cha hắn thúc giục nhiều lần không kéo dài được nữa, nên đuổi theo Liễu Trí xin số điện thoại của Trương Tiểu Bân. Lâm Tuyền chuẩn bị bảo Quý Vĩnh lái xe thì Trương Tiểu Bân xuống xe chạy tới, đưa di động cho lâm Tuyền. Lâm Tuyền không hỏi cũng đoán được điện thoại của ai, do dự một lúc vẫn nhận điện thoại. - Ba tôi muốn gặp mặt cậu một lần. Lâm Tuyền nhiều năm qua luôn ẩn mình trong chỗ tối quan sát Lục gia, ấn tượng của y về Lục Trọng Đạt rất mơ hồ, vì ông ta phụ trách nghiệp vụ ở nước ngoài, sự vụ trong nước rất ít tham dự. - Chuyện đã tới mức này rồi, gặp cũng vô ích. Lâm Tuyền dứt khoát cúp điện thoại trả cho Trương Tiểu Bân, kéo cửa sổ xe lên. - Điện thoại của ai thế? Phương Nam ngồi bên cạnh, không rõ điện thoại của ai khiến Lâm Tuyền thẳng thừng từ chối như vậy: - Lục Trọng Đạt muốn gặp em. Lâm Tuyền nhếch mép, giọng lạnh băng: - Chẳng lẽ ông ta nghĩ hai bên có thể vui vẻ vứt bỏ trở ngại cũ, đúng là nực cười. - Có thể chỉ đại biểu cho ông ta thôi. Phương Nam không hi vọng gì Lục Băng Thiến, Thẩm Tại Tinh muốn hòa giải: - Lục Trọng Đạt nhờ ai gọi điện? - Còn ai được nữa, Lục Kiến Huy, trên cuộc họp em nhìn ra tồi, nhưng không thèm để ý. - Vậy đúng là ông ấy muốn gặp riêng cậu rồi. Phương Nam suy đoán, nếu thực sự Thẩm Thị muốn hòa giải sẽ tìm một người trung gian đủ trọng lượng khiến Lâm Tuyền khó từ chối. - Vậy thì sao nào, chúng ta muốn gì ở ông ta chứ? Chả lẽ hai bên thỏa hiệp được? Phương Nam thương hại nói: - Đừng tàn khốc với bản thân như thế. - Đó là không cho đối phương cơ hội tàn nhẫn với bản thân, có lẽ chỉ nghĩ, khả năng Lục Trọng Đạt vừa về nước không hiểu tình hình trong nước ... Lâm Tuyền nắm tay Phương Nam, vuốt ve làn da láng mịn của cô: - Thật nực cười, ông ta đã về nước 3 tháng, chẳng lẽ không rõ tình hình? Chẳng lẽ muốn em tới trước mặt ông ta khóc lóc kể khổ ông ta mới biết? Phương Nam rút tay lại, đặt lên tim Lâm Tuyền, xoa nhè nhẹ: - Đau lắm phải không? - Không đau nữa, nó được lửa tôi luyện, vừa lạnh vừa cứng rồi. Lâm Tuyền nhìn thấy góc tờ báo lộ ra phí trước: - Chị xem tờ báo đó. Phương Nam cầm lấy tờ báo nhưng không xem, chỉ thở dài, sự kiện báo XX tung hê không tổn hại cho Trần Minh Hành nhiều, vì ông có chuẩn bị tâm lý rồi, người bị đả kích lớn nhất là Trần Vũ. Nói cho cùng Trần Vũ bỏ Lâm Tuyền, chấp nhận cuộc hôn nhân đó là vì gia tộc, đúng đó là cuộc trao đổi sặc mùi tiền bạc, cô không thể biện bạch lại trước những bài báo liên tục xé toạc vết thương lòng của mình. Vụ án đang điều tra, Trần Vũ không thể ra nước ngoài, ở lại trong nước, vết thương mỗi ngày sẽ khoét sâu thêm. Làm sao mới có thể dập tắt lửa giận trong lòng Lâm Tuyền? Chi e không có cách nào hết, thế nên cũng không còn bất kỳ khả năng hòa giải nữa. Phương Nam nắm nhẹ tay Lâm Tuyền an ủi: - Tới bệnh viện thăm cô ấy đi, tôi liên hệ với Trần Thần. Lâm Tuyền không nói gì, y đồng ý. Xe đi qua đại học thành phố, không tới 30 phút đã tới bệnh viện ngoại ô, Trần Thần mặc chiếc áo khoác hồng đứng co ro trong gió lạnh đợi trước cổng. Phương Nam đi xuống nắm tay Trần Thần truyền hơi ấm: - Con bé ngốc này, đứng đợi ở đây làm gì, bọn chị có phải không biết đường đâu. - Cảnh sát Vương vừa mới đi, hôm nay bắt đầu hỏi tới chuyện kia rồi. Tinh thần của chị em rất kém, em ra đây là để nói với mọi người trước. Trần Thần ôm lấy Phương Nam, mùa đông năm nay tới sớm, mọi năm lúc này còn chưa lạnh như thế, nghe gió bắc ù ù, mây trời âm u thế kia, không khéo có tuyết. Lâm Tuyền đi gặp Trần Minh Hành, nói cho ông biết tình hình hiện thời của Lệ Cảnh có thể miễn cưỡng duy trì được, đợi phong ba lần qua đi, có thể trở về quỹ tích cũ. Trần Minh Hành không lo cho bản thân, chỉ lo cho con gái. Lâm Tuyền ở lại ăn cơm, tuy nói là bệnh viện ngoại ô, song Lâm Tuyền bảo Tú Thủy Các chuyên môn mang thức ăn tới, vật dụng ở bệnh viện cũng được lâm thời trang bị thêm nên điều kiện rất tốt. Đến giờ cơm Trần Vũ mới tư phòng ra, mặt nhợt nhạt như người ốm bệnh lâu năm, má hốc hác, nhất là đôi mắt không còn chút sức sống nào, khiến trái tim Lâm Tuyền như bị cào cấu. Trần Vũ nói rất ít, lại chỉ nói chuyện với Phương Nam, như không dám đối diện với Lâm Tuyền. Lâm Tuyền rất muốn an ủi cô, nhưng không biết phải làm sao, y càng sợ không cẩn thận làm vết thương của Trần Vũ sâu hơn, y càng quan tâm càng tỏ ra không để ý chuyện cũ, liệu có khiến Trần Vũ nghĩ bản thân tồi tệ không? Hiện giờ Trần Vũ không thể lấy tâm tư bình thường suy diễn nữa, như lớp băng mỏng manh, không khéo chạm vào sẽ khiến nó tan vỡ, Lâm Tuyền thương cô, song chỉ có thể đứng nhìn. Ăn cơm xong cùng Phương Nam ra về, Lâm Tuyền im lặng rất lâu, đến khi xe qua đại học Tĩnh Hải mới gọi điện cho Vương Hiểu Dương: - Đám người Thẩm Thị thời gian tới rất có khả năng liên lạc với Trương Giai Minh, chỉ cần bọn chúng gặp nhau là bắt, nhất định cho bọn chúng dính líu vào, không thể trở mình được.
Q.11 - Chương 6: Cái Chết Của Trương Giai Minh (1). (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Lục Trọng Đạt từ chỗ con trai biết Lâm Tuyền không hề có ý hòa giải, lòng thầm nghĩ chắc Lâm Tuyền đang toan tính cuộc tấn công tiếp theo, song không nói với Lục Băng Thiến. Có điều chẳng biết Lục Băng Thiên và Thẩm Tại Tinh từ đầu biết tin Lục Trọng Đạt muốn gặp riêng Lâm Tuyền, lòng vừa sợ vừa phẫn nộ. - Anh Hai, anh bỏ cái vọng tưởng đó đi. Lục Băng Thiến chống tay lên bàn, mặt đỏ bừng bừng: - Nó biết Thẩm Thị, biết bản di chúc, nó biết hết, nhưng nó ẩn nấp một nơi, người kiên nhẫn như thế có lựa chọn hòa giải được không? Anh còn làm như thế là ép nội bộ chúng ta tan vỡ. Lục Trọng Đạt nhìn Lục Kiến Huy, thấy hắn tỏ ra vô tội, quay sang hỏi Lục Băng Thiến: - Cô có tin từ đâu? - Ở công ty ai cũng biết. Thẩm Tại Tinh vung mạnh tay: - Đó là tin do Liên hợp Tĩnh Hải công bố, anh xem nó có âm mưu gì khi công bố tin này. Nội bộ chúng ta tranh chấp vì chuyện này không có ý nghĩa gì nữa, phải biết rằng bọn chúng đang chuẩn bị cuộc tấn công tiếp theo. Dù sao mình cũng đã tận lực rồi, Lục Trọng Đạt thong thả nói: - Tôi đúng là muốn gặp Lâm Tuyền một lần, dù sao ác chiến kinh tế kiểu này không phải là chuyện doanh nhân làm, chuyện đã thế rồi chúng ta cần chuẩn bị sẵn sàng. Nên nhớ, trong thương chiến xuất kích trước chưa chắc đã nắm được chủ động, còn gây ra kinh động lớn. Xem ra chúng ta phải nghĩ thật kỹ, một khi đã ra tay là không cho y cơ hội trở mình. Câu cuối cùng của ông ta vô tình giống hệt lời Lâm Tuyền nói với Vương Hiểu Dương, bảo bọn họ không phải là máu mủ cũng khó. …… " Quan lớn tử vong thần bí, cha con cự phú là hung phạm", Trương Giai Minh nhìn tiêu đề bài báo, khóe miệng nhếch lên cười lạnh lùng. Loại tin này chỉ có thể xuất hiện ở trên những tờ báo nhỏ, có điều toàn quốc luôn có rất nhiều hành khách buồn đợi chờ ở các bến xe, rất nhiều người thích mua loại báo này đốt thời gian, vụ án hối lộ kinh thiên không được truyền thông chính đăng tải, nhưng là đề tài nóng để báo nhỏ theo đuổi. Trương Giai Minh gấp tờ báo lại nhé vào túi áo khoác, mấy ngày trước có một tay viết nói với hắn loại tin bài này tốt nhất có thêm chút tình cảm ướt át sẽ càng đặc sắc. Trương Giai Minh đi ngược dòng người, tới đường Hồ Nam, một tên lang thang chắn đường hắn, Trương Giai Minh lấy tờ báo cùng tờ 100 đồng ra, chỉ vào cổng tòa nhà Trung Hưng: - Anh cầm số tiền này đưa báo tới đó, tôi thấy bảo vệ của bọn họ có vẻ rảnh lắm. Lâm Tuyền từ tòa nhà Trung Hưng đi xuống, ST Tinh Hồ sắp tổ chức cuộc họp HĐQT cuối năm, Lâm Tuyền tới Kiến Nghiệp xem tình hình chuẩn bị của Từ Kiến. Ở đại sảnh bảo vệ tụ tập nói chuyện, thấy cửa thang máy mở ra mới về vị trí của mình. Không khí nóng máy điều hỏa thổi ra làm một tờ báo bay tới trước mặt mọi người, Lâm Tuyền chẳng thèm bận tâm bước qua, chân dẫm lên cạnh bốn chữ "cha con cự phú", mặt cũng chẳng có chút biểu cảm nào. Từ Kiến tiễn đám Lâm Tuyền, Thiệu Binh đi rồi, cùng giám đốc khác về đại sảnh, nhặt tờ báo trên sàn nhà lên, khóe mắt giật giật, đi tới thùng rác, xét tan nát ném vào, quát trường phòng nhân sự: - Nhân viên phía dưới nhàn nhã quá nhỉ, cần lấy loại báo này ra đốt thời gian à? Cậu làm cho tôi bản kế hoạch cắt giảm nhân viên. Ánh mắt quét ngang đám bảo vệ nãy vừa tụ tập bàn tán: - Kẻ nào muốn tôi ăn Tết không yên, tôi cho kẻ đó không có Tết mà ăn. Trưởng phòng nhân sự không hiểu cái gì đụng chạm vào thần kinh tổng giám đốc, khiến ông ta nổi điên vì chuyện nhỏ như thế, thấy Từ Kiến đi rồi, trút giận vào đám bảo vệ, lòng lo sốt vó, cuối năm rồi, ai mà muốn chuyện giảm nhân viên này, làm không khéo nhân viên mất việc tới tận nhà gây chuyện. Khoang sau chiếc Phantom có bốn chỗ ngồi, qua lại giữa Kiến Nghiệp và Tĩnh Hải, Lâm Tuyền thích ngồi chiếc xe này, có thể thảo luận công việc với nhiều người, đương nhiên y cũng thích ngồi trong chiếc xe đắt tiền thoải mái, hỏi Thiệu Binh: - Phía tỉnh có phát hiện Trương Giai Minh và Thẩm gia liên hệ không? Muốn theo dõi Trương Giai Minh không có nơi ở cố định, hành tung bất thường đã khó, huống hồ Lâm Tuyền càng muốn chứng cứ hắn câu kết với Thẩm Thị, cảnh sát Kiến Nghiệp theo kiến nghị của Lâm Tuyền phái người giám sát ngoài nhà Lục Băng Thiên và tập đoàn Thẩm Thị, có điều thời gian qua hai bên không có dấu hiệu tiếp xúc với nhau. Gần tới cuối năm rồi, nhưng tập đoàn Thẩm Thị thời gian này không sung sướng gì, tuy thu nhập chính tương đương năm ngoái, nhưng phải bù vào khoản lỗ lớn ở thị trường địa ốc Tĩnh Hải. Lâm Tuyền tuồn tin cổ động các cổ đông nhỏ của địa ốc Thẩm Thị và Năng lượng Hoành Điếm tố cáo với UBCK, Thẩm Thị dùng tài sản của hai công ty này đem thế chấp, vay khoản tiền lớn ở Ngân hàng Trí Tín, tiến hành đầu tư trái quy định vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải, làm tổn hại nghiêm trọng lợi ích các cổ đông vừa và nhỏ, yêu cầu UBCK tiến hành thẩm tra tài vụ của hai công ty đó. Trung tuần tháng 12, Liên hợp Tĩnh Hải chính thức xuất hiện ở danh sách cổ đông của Năng Lượng Hoành Điếm và Địa ốc Thẩm Thị, lần lượt đứng thứ tám và thứ chín, cổ phần không là gì so với Thẩm Thị, nhưng chứng thực suy đoán của Lục Trọng Đạt, Lâm Tuyền đã phục kích từ rất lâu rồi. Lục Trọng Đạt biết kiểm toán tài vụ năm nay chỉ e không dễ dàng qua ải, đi sai một bước, chuyện gì cũng bị động. Tuy cổ phiếu 00601 dần đi vào ổn định, Thẩm Thị thu tiền về ổn định lại được cổ phiếu các công ty dưới quyền, nhưng Liên hợp Tĩnh Hải cũng tục có hành động, khiến Thẩm Thị không có lấy một giây lơi lỏng. Vào tháng 12, Tạ Cung Hòa phó thị trưởng chủ quản công nghiệp thành phố Xuân Giang, là một trong số đương sự trong vụ án nhà khách Tây Viên tới thành phố Nam Phong là phó bí thư thành ủy. Nam Phong và Xuân Giang vốn đều thuộc về Xuân Giang, về sau vì xúc tiến kinh tế phát triển nên tách làm hai, nên quan viên hai bên thường xuyên nhậm chức vắt chéo. Tạ Cung Hòa lần này coi như tiến một bước nhỏ, Thẩm Tại Tinh hay tin còn đặc biệt gọi điện chúc mừng, thời gian qua ông ta và Lục Băng Thiến ngập trong đủ thứ việc, không thoát thân tới Xuân Giang được. Trước đó cha mẹ Vạn Ngọc đã bỏ việc tiếp tục kiện cáo, chấp nhận bồi thường dân sự tòa án tuyên bố, Trương Thiêm bị phán 6 năm tù giam. Mặc dù Lục Băng Thiến, Thẩm Tại Tinh biết Lâm Tuyền sẽ không vì thế mà buông tay, nhưng cuộc đọ sức thực sự đã hoàn toàn chuyển hướng sang bên này, dù đám Lâm Tuyền có chứng cứ trong tay cũng không thể lật lại vụ án Tây Viên nữa rồi. Trước lễ Giáng Sinh năm 2005, con số tài vụ sơ bộ đưa ra trong nội bộ, nhìn bản báo cáo trong tay, Lục Trọng Đạt chỉ muốn xé tan nát. Từ tháng 4 tới tháng 8, tập đoàn Thẩm Thị lợi dụng ngạch tín dụng các công ty chứng khoán phía dưới, đem thế chấp đi vay, lấy gần 5 tỷ từ các công ty dưới, đầu tư trực tiếp vào Tĩnh Hải, gần một tháng qua, tuy bán cổ phiếu 00601 thu hổi 2.5 tỷ, nhưng không lập tức bù vào lỗ hổng mà đem đi ổn định cổ phiếu các công ty phía dưới, giờ nhân đà TTCK đón đợt gió ấm, cổ phiếu đã quay lại mức giá cũ. Nếu như Lâm Tuyền chấp nhận hòa giải thì Lục Trọng Đạt không lo lắng gì, trước khi báo cáo tài vụ năm đưa ra có thể bù được vào chỗ thiếu hụt, chỉ cần chú ý thao tác là được, nhưng Lâm Tuyền ngay cả một lần gặp mặt cũng không muốn, y đã quyết liệt như thế, sao có thể bỏ qua nhược điểm chí mạng của Thẩm Thị? - Hay là tìm Trương Giai Minh, có lẽ hắn có cách làm loạn bước tiến của bọn chúng. Thẩm Tại Tinh xem báo cáo xong, sợ hãi đề nghị: Lục Trọng Đạt luôn đánh giá Trương Giai Minh là con dao hai lưỡi, nhưng thế cục hiện giờ, không thể để Lâm Tuyền ung dung bố trí, phải có biện pháp nào đó làm loạn thế trận của y mới được. Lục Trọng Đạt do dự, không nói, Thẩm Tại Tinh coi như ông ta đã ngầm chấp nhận, bảo Lục Băng Thiến: - Em gọi điện cho Nhạc Nhạc đi, bảo nói liên hệ với Trương Giai Minh, quân cờ này đôi khi cũng hữu dụng.
Q.11 - Chương 7: Cái Chết Của Trương Giai Minh (2) (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Liên hợp Tĩnh Hải cố tình có hành động thể hiện ra đang nhắm vào Thẩm Thị, Lâm Tuyền đoán chắc Thẩm Thị sẽ không bỏ qua quân cờ hiểm Trương Giai Minh, chỉ cần hai bên tiếp xúc, sẽ tiến hành bắt giữ Trương Giai Minh đồng thời Thẩm Thị tự bước vào cái hố muốn kêu oan cũng vô nghĩa, trực tiếp kéo Thẩm Thị vào cơn phong ba báo chí. Trung tuần tháng 12, Cảnh Nhất Dân tiếp tục báo cáo tiến triển vụ án thất thoát tài sản quốc hữu, tiếp đó cảnh sát tỉnh và cảnh sát Tĩnh Hải báo cáo nguyên nhân cái chết của Trương Quyền, trước đó vụ án điều tra bí mật, cảnh sát Tĩnh Hải không lên tiếng đính chính tin đồn, để hung thủ thực sự lơ là. Trước khi bắt giữ, báo cáo tình hình với lãnh đạo liên quan là trình tự tất yếu. Ngày 24 tháng 12, đêm trước lễ Giang Sinh, ngày lễ này trong nước dần được coi trọng, không khí trở nên sôi động nhộn nhịp, khắp nơi nơi trang hoàng phong cách giáng sinh, những ông già râu trắng áo đỏ xách bao to tướng chạy khắp nơi. Trong ngày đó Trương Giai Minh nhận được điện thoại của Thẩm Nhạc mời hắn tới biệt thự hồ Vị Danh ăn tối. Thẩm Nhạc đích thân ra mở cửa cho Trương Giai Minh, hai tên đều là hạng công tử ăn chơi, tuy biểu hiện bên ngoài Trương Giai Minh giữ gìn hơn nhiều, song bản chất giống nhau nên cực kỳ hợp khẩu vị, Thẩm Nhạc cho rằng Trương Giai Minh là người bạn không tệ, phải tỏ ra nhiệt tình một chút. Trương Giai Minh rất cẩn thận, hắn mặc chiếc áo khoác cao cổ, không đeo kính râm song lại dùng khăn quàng quấn kín nửa mặt, xuống xe taxi rồi còn cảnh giác đảo mắt nhìn một vòng, thấy Thẩm Nhạc bước chân ra mở cửa thì cười mỉa mai, hắn biết Thẩm Thị sớm muộn cũng phải tìm tới mình, vì hắn biết Lâm Tuyền không phải hạng người dừng tay giữa chừng, trong tay hắn còn quân át chủ bài nữa, chưa vội tung ra, tất cả xem thành ý Thẩm Thị tới đâu, hắn không cam tâm làm một quân cờ bị người ta dùng xong rồi vứt. Nhưng Trương Giai Minh không ngờ một điều khi hắn vừa mới bước vào cửa nhà họ Thẩm thì "đoàng" một tiếng, đêm bình an bị tiếng súng đanh gọn phá vỡ, Trương Giai Minh trúng phát đạt vào đầu, lăn lông lốc trên bậc thềm, Thẩm Nhạc đang đóng cửa thì bị máu phọt lên đầy mặt, hắn mất nửa giây sững sờ còn theo bản năng đưa tay sờ mặt, nhin bay tỏ máu mới hét lên kinh hoàng, chỉ sợ có phát súng nữa sẽ bắn vào mình, chân mềm nhũn, cứt đái không kìm được cứ thoải mái tuôn ra, song hắn không nhận thấy. Sáu cảnh sát thường phục bao vây xung quanh đang chuẩn bị bắt giữ Trương Giai Minh bị tiếng súng bất ngờ làm giật mình, nhìn bốn xung quanh không rõ ai nổ súng, bọn họ không dự định trước tình huống này, không ai mang súng cả, do dự một lúc mới chạy tới. Đám Lục Trọng Đạt, Lục Băng Thiến ở trong nhà nghe thấy tiếng súng thì vội cùng vệ sĩ chạy ra sân, nhìn thấy sáu người đứng quanh Trương Giai Minh, Thẩm Nhạc, máu me đầy đất, vội vàng chạy tới, một cảnh sát giơ giấy tờ ra: - Chúng tôi là cảnh sát, nơi này phát sinh án mạng, mời các vị trấn tĩnh, phối hợp điều tra ... Lục Trọng Đạt đi tới một bước, đầu Trương Giai Minh có một lỗ thủng, song còn chưa chết hẳn, đang co giật trong vũng máu, Thẩm Nhạc ngồi bệt dưới đất, trông như tên ngốc. ………. Muộn hơn một chút, Lâm Tuyền nhận được tin Trương Giai Minh trúng đạn tử vong, lúc đó y đang ăn tối ở Tú Thủy Các với Thư Nhã. Thư Nhã thấy Lâm Tuyền ngơ ngác gập điện thoại lại, như người mất hồn bỏ tay xuống, đụng vào đũa khiến nó rơi xuống đất. - Xảy ra chuyện gì thế? Thư Nhã hỏi: - À, không có gì? Lâm Tuyền nhanh chóng trấn tĩnh lại, cúi xuống nhặt đũa, đang định ăn tiếp thì phục vụ mang đũa mới tới: - Ngài Lâm, cho phép tôi giúp ngài đổi đũa. - Ừ. Lâm Tuyền giơ đũa lên nhìn: - Đúng là hơi bẩn. - Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đợi phục vụ đi rồi, Thư Nhã lo lắng hỏi: - Trương Giai Minh chết rồi. Lâm Tuyền cầm đũa lên lại đặt xuống: - Hắn đang bước vào nhà họ Thẩm, cảnh sát chuẩn bị bắt giữ thì có người bắn chết ... Rồi lấy khăn ăn trải trên đùi ra, đứng dậy nói: - Anh xin lỗi, anh không còn tâm trạng nào nữa, để anh bảo chú Quý đưa em về trước. - Không sao đâu, em tự bắt xe về. Lâm Tuyền kiên trì đưa Thư Nhã về nhà rồi mới đi xe tới công ty, người biết tin không nhiều, do sự kiện này rất nhạy cảm, cảnh sát phong tỏa tin tức, trừ Cố Lương Vũ, Thiệu Binh, Trương Tiểu Bân chỉ thông báo cho Đan Nguyên biết. Trương Giai Minh bị bắn chết trong sân biệt thự Thẩm gia, tuy mục đích kéo Thẩm gia vào đã thành công, nhưng kết quả làm người ta quá bất ngờ. - Là ai ra tay? Thiệu Binh nhíu mày: - Trước khi cảnh sát có kết luận, chúng ta đừng suy đoán lung tung. Lâm Tuyền ngăn bọn họ lại, sự tồn tại của Trương Giai Minh đã trở thành mối nguy hiểm rất nhiều người, nhất là khi cảnh sát Tĩnh Hải đã có chứng cứ Trương Giai Minh giết cha. Chỉ cần bị bắt, trong lúc không còn hi vọng gì nữa, ai nói chắc hắn sẽ cắn càn, đem toàn bộ bí mật lộ ra. Có kẻ sợ rồi. Chuyện này gây ảnh hưởng nhất định với Vương Hiểu Dương, dù sao dưới yêu cầu của Lâm Tuyền, hắn mới trì hoãn thời gian bắt giữ Trương Giai Minh, mới để xảy ra sự kiện ác liệt này. Có điều chút trách nhiệm đó dưới loại quy tắc ngầm hiện nay sẽ dễ dàng che giấu được. Bỏ đi các loại nghi vấn, cái chết của Trương Giai Minh làm Lâm Tuyền nhẹ nhõm hẳn, Trần Vũ không cần phải đối chất với hắn ở tòa nữa, nếu không cô chịu áp lực tinh thần quá lớn rồi, làm sao chịu nổi nữa? Cái chết của Trương Giai Minh với nhiều người mà nói đây là sự giải thoát, Lâm Tuyền nghĩ thế, song chuyện không thể qua đi một cách đơn giản, vụ án thất thoát tài sản quốc hữu ở tổng cty XD đã được lập hồ sơ ở bộ giám sát, một nhân vật quan trọng trong vụ án bị bắn chết trước khi bắt, nói không chừng bố giám sát phái người đích thân xuống phá án, không tra ra rõ ràng ai giết Trương Giai Minh vụ này không qua được, rốt cuộc kẻ này là ai, nếu lôi ra liệu có gây ra trận động đất trên quan trường không? Lúc này không ai có thể lường trước được hậu quả. - Sở công an tỉnh đã phái người phong tỏa hiện trường, cục trưởng Vương đang trên đường lên tỉnh, muốn biết thêm tin tức e phải đợi tới sáng, mặc dù khác xa so với dự tưởng của chúng ta, nhưng Thẩm Thị đúng là bị cuốn vào rồi. Hiện nên thảo luận phải đối phó với nguy cơ trước mắt ra sao đã. Lâm Tuyền kiệt sức ngồi xuống ghế sô pha, tay trái kẹp điếu thuốc, phun ra làn khỏi che đi đôi mắt mỏi mệt của y. Qua 12 giờ đêm đám Lâm Tuyền vẫn đang thảo luận thì Vương Hiểu Dương truyền tin về, hung thủ nổ súng cách cửa biệt thự Thẩm gia chưa tới 100 mét, giết chết Trương Giai Minh xong đã vứt súng vào trong bãi cỏ rồi bỏ trốn. Súng là loại bị mất trong vụ án thất thoát đồ quân dụng ở Tây Cương thời gian trước, phán đoán sơ bộ là thông qua giao dịch phi pháp tới tỉnh Đông Hải. Nhưng hung thủ có thể bắn một phát trí mạng ở khoảng cách 100 mét, thủ pháp lão luyện, sau đó thoát khỏi hiện trường thể hiện có ý thức chống trinh sát, rất có thể là sát thủ chuyên nghiệp. Trương Giai Minh bị giết chết đúng lúc Thẩm Nhạc mở cửa mời vào nhà, hắn bị hoảng sợ, chấn động tâm lý, đang được kiểm tra ở bệnh viện, khi đó Lục Trọng Đạt cũng ở trong biệt thự Thẩm gia, cùng Lục Băng Thiến, Thẩm Tại Tinh bị đưa tới cục công an hỗ trợ điều tra. Không biết bọn họ sẽ chối bỏ liên quan tới Trương Giai Minh ra sao đây. Có điều Trương Giai Minh bị bắn chết, kẻ sợ sự tồn tại của Trương Giai Minh nói không chừng sẽ bỏ qua Thẩm Thị, dù sao giết Trương Giai Minh là để dẹp mọi chuyện, chẳng ai muốn chuyện bị bới tung lên nữa.
Q.11 - Chương 8: Thẩm Thị Hỗn Loạn.. (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Lâm Tuyền ở văn phòng suốt đêm, tới rạng sáng nhận được tin Ngân hàng Trí Tín chuẩn bị công bố tin tức, ngừng cho tập đoàn Thẩm Thị vay ở tất cả mọi hạng mục. Lâm Tuyền lòng có chút nghi hoặc, chắc là ai đó nổi giận vì chuyện Thẩm Thị và Trương Giai Minh cấu kết với nhau. Tới phòng nghỉ rửa mặt qua loa, về phòng làm việc thì Đan Nguyên đẩy cửa đi vào: - Cổ phiếu Năng lượng Hành Điếm và Địa ốc Thẩm Thị ắt sẽ rơi xuống mức giá thấp trước đó, chúng ta bán ra thôi, bán ít nhiều, chúng ta không bán, kẻ khác cũng liên thủ áp giá cổ phiếu xuống. Lâm Tuyền gật đầu, bọn họ có chưa tới 5% cổ phần, bán ra không bị hạn chế của UBCK, chỉ cần tránh điều khoản thao túng giá cổ phiếu là đủ. Tuy có công bố của Ngân hàng Trí Tín nhắm vào tập đoàn Thẩm Thị, có điều trước đó TTCK dần ấm lên, thu hút một bộ phận lớn nhà đầu tư tham dự, nên cổ phiếu không tiếp tục hạ xuống, mà dừng ở mức ổn định, khiến nhân viên thao tác do dự, Đan Nguyên đứng sau dứt khoán ra lệnh: - Đừng ôm chút ảo tưởng nào cả, đây là do thị trường còn chưa có tin tức xác thực, tin tức xấu về Thẩm Thị chưa ào ào xuất hiện, chúng ta thừa lúc các cơ cấu khác do dự, bán ra chút nào hay chút đó ... Tới trưa, tin tức cao tầng tập đoàn Thẩm Thị hiềm nghi liên quan vụ án nghiêm trọng truyền ra, chỉ chưa tới năm phút cổ phiếu đã bị đẩy tới giới hạn, Liên hợp Tĩnh Hải đã tuồn được nửa số cổ phiếu. Đan Nguyên toát mồ hôi, song ngẫm lại thì lấy làm lạ vô cùng, thị trường làm sao lại phản ứng chậm chạp như thế, chỉ riêng tin tức Ngân hàng Trí Tín đủ làm cổ phiếu liên quan của Thẩm Thị sụp đổ rồi, huống hồ bọn họ bán ra một lượng lớn. Xem ra buổi chiều không bán ra được nữa, Đan Nguyên liền tới văn phòng của Lâm Tuyền, thấy trên bàn của y đặt một tờ giấy đánh máy. - Anh tới xem đi, đây là công bố in từ trên web site của tập đoàn Thẩm Thị. Lâm Tuyền chỉ tờ giấy: - Do chúng ta có được tin tức xác thực, nên không xem công bố của bọn họ phát ra, thông báo này mang hàm ý nói là Ngân hàng Trí Tin đã cho vay hết hạn ngạch với Thẩm Thị. Cao tầng Thẩm Thị tự ý bày trò che mắt này, nhất định buổi sáng đã có người thừa cơ bán cổ phiếu rồi. - Ồ ... Đan Nguyên cầm lấy tờ giấy đọc thật kỹ, đúng là có chỗ khiến thị trường hiểu lầm, chẳng trách mà họ phản ứng chậm như thế. Cao tầng công ty có tên trên TTCK mua vào hoặc bán ra cổ phiếu đều bị hạn chế nghiêm ngặt, cao tầng Thẩm Thị lúc cổ phiếu mất giá thống nhất tăng cổ phần, lúc này hưởng lợi khá lớn, có người không muốn thấy lợi ích đó biến thành con số 0, nên mời bày trò hỏa mù này để lấy thời gian bán cổ phiếu ra. Đây là hành vi vi phạm nghiêm trọng, cả UBCK cũng không dám nương nhẹ. Điều này cũng chứng minh tập đoàn Thẩm Thị trừ anh em họ Lục thì không còn ai chủ trì đại cục rồi. Lâm Tuyền cười khẽ: - Thẩm Thị chê phiền toái còn chưa đủ nên bày ra trò này chọc giận người chơi cổ phiếu, chỉ riêng nước bọt của bọn họ đủ nhấn chìm chúng rồi. - Rồng đã mất đầu bọn tà ma yêu quái sẽ tự tung tự tác. Đan Nguyên bình luận: Lâm Tuyền gọi điện cho Vương Hiểu Dương, muốn tìm hiểu tình hình vụ án, điện thoại do trợ thủ Vương Hiểu Dương nhận, hắn đi họp trên tỉnh từ 9 giờ, không được mang theo điện thoại. Chỉ biết vụ án đã được báo lên bộ, bộ rất coi trọng vụ án này, người bộ giám sát đã đáp máy bay tới tỉnh, đi thẳng vào phòng họp chưa ra, cho nên không rõ tin tức. Lâm Tuyền lấy làm lạ, bộ giám sát phản ứng nhanh như vậy chắc chắn có người đứng sau thúc đẩy, người trên bộ xuống sẽ có lợi hơn cho tập đoàn Thẩm Thị. Nếu người đứng sau ra lệnh giết Trương Giai Minh ở tỉnh thì vụ án này sẽ không thể làm rõ, đám Lục Trọng Đạt sẽ bị liên lụy trong thời gian dài, người căm hận Thẩm Thị sẽ thừa loạn cướp bóc, nếu người bộ giám sát xuống, vừa có lợi cho việc nhanh chóng phá án, lại khiến một số kẻ phải dè chừng. Lâm Tuyền đang suy nghĩ thì nhận được điện thoại của Trần Vũ: - Trương Giai Minh chết thật rồi à? Không biết Trần Vũ biết tin từ đâu, có lẽ Trần gia vẫn còn nguồn tin tức khác, Lâm Tuyền "ừ" một tiếng, nghĩ Trần Vũ cuối cùng được giải thoát rồi. Tiếp đó cả hai cùng im lặng, có điều nghe nhịp thở rất nặng nề của Trần Vũ biết tâm tình của cô vẫn rất bất ổn: - Bất kể thế nào thì chuyện đã không còn liên quan tới em nữa, em hãy ra nước ngoài đi, đợi phong ba lắng xuống rồi hẵng về. - Vậy ba em thì sao? - Ba em cũng không mong em ở trong nước khi ông ấy bị xét xử đâu, em biết mà. Lâm Tuyền khuyên nhủ: - Phong ba rồi sẽ mau chóng lắng xuống thôi. - Để em suy nghĩ đã. Trần Vũ cúp điện thoại rồi, Lâm Tuyền cầm di động đứng đó, Trương Giai Minh chết thì sao, hắn gây ra vết thương không bao giờ lành được ... - Do vụ án thất thoát tài sản quốc hữu, Trần Minh Hành luôn nằm trong tầm giám sát của cảnh sát Tĩnh Hải. Từ năm 2004, Trương Quyền tràn máu não biến thành người thực vật, có điều Trần Minh Hành luôn định kỳ tới bệnh viện chăm nom, hôm Trương Quyền bị người ta tháo máy thở đúng là Trần Minh Hành có tới bệnh viện, song cùng thời gian đó Trương Giai Minh được tập đoàn Thẩm Thị giúp đỡ cũng trở về từ New Zealand tới Tĩnh Hải. Mặc dù không có chứng cứ hắn chiếm đoạt tiền của tổng cty XD, nhưng hắn là một trong số người liên quan chủ yếu của vụ án thất thoát tài sản, Trương Giai Minh vừa về tới Tĩnh Hải liền bị chúng tôi theo dõi hành tung, hắn vào bệnh viện Nam Thụy sau Trần Minh Hành. Người giám sát của chúng tôi tức trực ở ngoài bệnh viện, Trần Minh Hành đi ra liền bị chúng tôi theo dõi, còn Trương Giai Minh thì biến mất, theo ghi chép của bệnh viện máy dưỡng khí bị thao ra sau khi Trần Minh Hành rời bệnh viện. Trong phòng họp của tỉnh, Vương Hiểu Dương báo cáo với người của bộ giám sát về công tác điều tra cái chết của Trương Quyền: - Khi đó cảnh sát Tĩnh Hải không lường được đây là vụ giết người có chủ mưu, phía bệnh viện cũng liệt cái chết của Trương Quyền vào sự cố chữa trị, đến khi báo XX cho đăng bài vô trách nhiệm về vụ án thất thoát tài sản tổng cty XD, có phóng viên chất vấn khả năng Trần Minh Hành mưu sát Trương Quyền cùng công bố chứng cứ Trần Minh Hành tới bệnh viện, chúng tôi mới coi cái chết của Trương Quyền là vụ mưu sát cấp một, Trương Giai Minh là kẻ hiềm nghi chủ yếu. Trong quá trình điều tra, chúng tôi phát hiện bà Lục Băng Thiến chủ tịch Thẩm Thị và Thẩm Nhạc phó tổng giám đốc phụ trách phòng đầu tư Thẩm Thị có liên hệ mật thiết với Trương Giai Minh, từng truy lùng được dấu vết của Trương Giai Minh ở tòa nhà Trung Hưng, song vì đúng giờ cao điểm tan tầm, lỡ thời cơ bắt giữ. Sau đó Trương Giai Minh lại biến mất khỏi tầm mắt của cảnh sát. Báo cáo một lần buổi sáng rồi, chiều người bộ giám sát tới lại lặp lại lần nữa, Vương Hiểu Dương phải ngừng uống nước: - Cảnh sát Tĩnh Hải luôn bí mật điều tra, nên không công bố nguyên nhân cái chết của Trương Quyền, trán đánh cỏ động rắn. Trong sự kiện báo XX đăng bài, cảnh sát phát hiện Tập đoàn Thẩm Thị có liên hệ mật thiết với Trương Giai Minh, nên chúng tôi tin bọn họ sẽ còn liên hệ nữa. Đối diện với Trương Giai Minh giảo hoạt, chúng tôi áp dụng sách lược ôm cây đợi thỏ, tới khi Trương Giai Minh xuất hiện ngoài biệt thự Thẩm gia, bất ngờ xảy ra chuyện nổ súng.