FULL  Khoa Huyễn Siêu Cấp Tội Phạm - Oai Đảo Thần

Thread Status:
Not open for further replies.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Joined:
    Sep 3, 2015
    Messages:
    190,924
    Likes:
    231,308
    Chương 75: Trận Chiến Thứ Ba Của Thiên Hạ Đệ Nhị (thượng)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Lâm Phi nhìn Áo Đinh Đặc chôn xong La Thiên, nói với Áo Đinh Đặc một câu:

    - Sáu giờ tối nay tới chỗ tôi rèn luyện cơ thể, đừng có tới trễ.

    Nói xong Lâm Phi liền trở về chỗ mình.

    Trở lại phòng mình xong, Lâm Phi quyết định vào Cơ Giáp Đế Quốc lần nữa, đăng nhập tài khoản game.

    Sau khi đăng nhập, hắn phát hiện ra chiến thư của mình đã tới bốn đơn vị đếm, hơn nữa phía sau rất nhiều chiến thư còn có lời chửi bới.

    Vốn Lâm Phi chỉ định vào phòng luyện tập tập đâm thẳng, thấy thế liền hơi tức giận. Hắn quyết định đi tới đấu trường hai nước giao chiến của Cơ Giáp Đế Quốc, ngược đãi đám người này một trận, khiến người chơi Bách Thú Đế Quốc kia biết sự lợi hại của mình.

    Lâm Phi nhìn xuống thống kê chiến đấu của mình:

    - Danh xưng: Thiên Hạ Đệ Nhị (ta là đệ nhị, thiên hạ ai có thể là đệ nhất?)

    - Lần chiến đấu: Năm mươi tám.

    - Tỷ lệ thắng: Một trăm phần trăm.

    - Đế quốc tương ứng: Thiên Long Liên Bang.

    - Cơ giáp sử dụng: Thanh Long Hào.

    - Danh hiệu: có chút thành tựu (đã thắng mười trận tại phòng sơ cấp, có thể tiến vào phòng trung cấp)

    Thấy thế Lâm Phi liền trực tiếp tiến vào phòng quyết đấu trung cấp của Cơ Giáp Đế Quốc.

    Hắn vừa vào phòng liền phát một câu lên trên tần số toàn phòng:

    - Thiên Hạ Đệ Nhị tới ngược đãi các ngươi đây. Hôm nay chỉ đấu một trận tại phòng 392, phòng trung cấp. Ai muốn bị ngược đãi thì tiến tới đi.

    Sau khi nói một câu, Lâm Phi liền ở ngay trong phòng 392 chờ đối thủ.

    Chỉ một giây sau, hắn liền phát hiện ra đối thủ đã xuất hiện.

    - Người chơi Quách Vũ của Bách Thú Đế Quốc khiêu chiến.

    Lâm Phi lập tức đồng ý.

    Ngay khi Lâm Phi bấm đồng ý, trong nháy mắt số người xem quanh phòng 392 đã tăng lên với tốc độ chóng mặt.

    10 người, 20 người, 40 người, 1000 người, 2000 người... chớp mắt đã trên năm nghìn người xem rồi.

    Trong đó thì người chơi của Thiên Long Liên Bang và Bách Thú Đế Quốc, mỗi bên chiếm một nữa.

    Người chơi hai quốc gia sau khi xuất hiện liền bắt đầu mắng chửi nhau ầm ĩ.

    - Thiên Hạ Đệ Nhị chỉ bắt nạt được bọn gà mờ phòng sơ cấp thôi. Đến chơi ở phòng trung cấp, cao thủ Bách Thú Đế Quốc chúng tao sẽ cho mày biết cái gì gọi là ngược đãi.

    Một người chơi Bách Thú Đế Quốc nói.

    - Loại gà mờ thì ở phòng nào cũng chỉ là gà mờ thôi. Đám người điều khiển Bách Thú Đế Quốc các ngươi đều là gà mờ cả. Thiên Hạ Đệ Nhị sẽ chặt bay hết các ngươi, một chiêu một giây. Xem chiến tích của Thiên Hạ Đệ Nhị một chút đi, toàn thắng 58 trận. Hôm nay nhất định sẽ thắng trận thứ 59 thôi.

    Người chơi bên Thiên Long Liên Bang cũng nói trên kênh thông tin chung.

    Chiến đấu sắp bắt đầu, lần này người chơi Quách Vũ của Bách Thú Đế Quốc khiêu chiến trong hiện thực cũng là một người chuyên nghiệp. Nhưng khi nhìn thấy video trận đấu thứ hai của Thiên Hạ Đệ Nhị, hắn cùng với mỗi người chơi Bách Thú Đế Quốc đều nghĩ là muốn báo thù rửa hận, vì thế cố gắng nghiên cứu video, hy vọng có thể phá giải. Trong video người chơi tên là Thiên Hạ Đệ Nhị kia có năng lực cận chiến có thể nói là kinh khủng.

    Mặc kệ là năng lực cận chiến của hắn có kinh khủng tới đâu, Quách Vũ cũng không thèm quan tâm. chim ưng bay trên trời. Lúc này người chơi Quách Vũ của Bách Thú Đế Quốc điều khiển chiến cơ Thiên Ưng.

    Người chơi Quách Vũ thấy Thiên Hạ Đệ Nhị đã bấm đồng ý, lập tức trở nên kích động. Ngươi dùng kiếm năng lượng, ta bay mãi trên vạn dặm trời cao, bắn đạn đạo cho ngươi chết. Ngươi chém ta đi, ngươi đâm ta đi, Ngươi chẳng chạm nổi tới ta, cũng đừng có oán là ta ăn gian. Ai bảo ngươi đồng ý quyết đấu mà không thèm xem kỹ xem ta dùng cơ giáp gì chứ? Trong lòng người chơi Quách Vũ mừng như điên.

    Hắn nghĩ mình sắp trở thành anh hùng trong Cơ Giáp Đế Quốc, báo thù cho những người ở phòng sơ cấp bị Thiên Hạ Đệ Nhị đánh bại.

    Cơ Giáp Đế Quốc cấp cho hai vị quyết đấu thời gian chuẩn bị năm phút, chiến cơ trong năm phút này bay lên cao, lên cao, tăng tốc, sau năm phút mới bắt đầu quyết đấu.

    Người chơi Quách Vũ của Bách Thú Đế Quốc này điều khiển chiến cơ bay lên trời. Chiến cơ của hắn dưới sự điều khiển liền tăng tốc liên tục, không ngừng bay nhanh.

    Người chơi Thiên Long Liên Bang tới xem trận chiến, thấy cảnh tượng chiến đấu không ngờ lại không phải là hai cơ giáp cận chiến. Đối thủ của Thiên Hạ Đệ Nhị không ngờ lại là một chiến cơ, vừa bắt đầu đã bay lên rõ cao, lập tức mắng chửi Quách Vũ bên Bách Thú Đế Quốc.

    - Vô sỉ, khốn kiếp. Thiên Hạ Đệ Nhị muốn tìm đối thủ cận chiến, mày lại điều khiển chiến cơ nghênh chiến. Mau nhận thua rồi cút ra ngoài đi.

    - Người điều khiển cơ giáp cận chiến của Bách Thú Đế Quốc không đánh được Thiên Hạ Đệ Nhị, phái chiến đấu cơ viễn trình ra khiêu chiến, rõ là sợ thua.

    - Quá âm hiểm rồi, quá vô sỉ rồi. Không ngờ lại là máy bay oanh tạc! Các ngươi còn làm gì vô sỉ hơn nữa không?

    Người chơi Bách Thú Đế Quốc lúc này thấy Quách Vũ phe mình không ngờ điều khiển chiến cơ thật. Bọn họ sau khi sửng sốt vài giây mới bắt đầu phản bác lại Thiên Long Liên Bang.

    - Chiến cơ thì không thể xuất hiện sao? Đây là chiến trường ảo, có thể xuất hiện gì cũng được. Chẳng lẽ lên chiến trường thật rồi mà chỉ có đối kháng với cơ giáp cận chiến sao?

    - Các ngươi nhìn cho rõ đi. Thiên Hạ Đệ Nhị là danh hiệu gì? Ta là đệ nhị, thiên hạ có ai là đệ nhất? Đặt danh hiệu ngang ngược như thế thì không phải là không sợ thất bại sao? Ha ha. Sau khi thất bại trận này thì có thể sửa danh hiệu rồi. Sửa thành ta là thứ ba, thiên hạ ai có thể là thứ hai đây? Nếu đã đặt danh hiệu khí phách thế thì cũng phải có năng lực mà giữ chứ. Nếu không thì ở phòng chơi trung cấp một hồi, cái tên sẽ đổi thành ta là vài trăm, thiên hạ có ai hơn đấy.

    - Thiên Hạ Đệ Nhị chỉ xứng đáng chơi với đám phòng sơ cấp thôi. Tới phòng trung cấp rồi, trận thứ nhất chúng tao sẽ khiến hắn bị ngược đãi thảm hại. chờ tới khi máy bay oanh tạc ném bom rồi, Thiên Hạ Đệ Nhị chỉ có thể nổ chết, không có sức mà chống lại.

    Cùng lúc đó, số người xem trận đậu tại phòng trung cấp số 392 càng ngày càng tăng. Người chơi hai nước liên tiếp chửi mắng nhau.

    Trong phòng điều khiển, Lâm Phi thấy đối phương không ngờ lại sử dụng chiến cơ viễn trình, cũng không lo lắng chút nào, ngược lại thoải mái hơn nhiều. Nếu so với năng lực cận chiến thì Lâm Phi biết năng lực xạ kích cơ giáp của hắn càng kinh khủng hơn. Năng lực bắn tỉa của hắn là luyện ra từ trong cái hệ thống biến thái kia mà.

    Năm phút sau, hai bên chuẩn bị khai hỏa.

    Lâm Phi không do dự chút nào, điều khiển cơ giáp Thiên Long Đế Quốc rút súng phía sau lưng ra, đặt lên bả vai. Mũi súng bị Lâm Phi vít xuống, ầm một tiếng liền bắn ra một luồng ánh sáng. Cả quá trình không tới năm giây.

    Chùm ánh sáng trực tiếp bắn trúng động cơ của chiến cơ. Ầm một cái, tiếng nổ mạnh vang lên. Người chơi Quách Vũ đang dương dương tự đắc, điều khiển chiến cơ của mình không thể tưởng tượng nổi là chiến đấu vừa bắt đầu chưa tới năm giây, minh đã bị đánh bại rồi.

    - Thiên Hạ Đệ Nhị không phải là cao thủ cận chiến sao? Sao hắn bắn một súng lại như không cần ngắm thế, trực tiếp bắn thủng chiến cơ của ta rồi. Hắn hack sao?

    Trong đầu Quách Vũ đang nghĩ, trong phòng điều khiển đã truyền tới âm thanh báo thất bại.

    Lâm Phi sau khi bắn một phát, thấy mình thắng rồi liền trực tiếp rời khỏi phòng chiến đấu, trở về nơi huấn luyện ảo, huấn luyện đòn đâm thẳng cơ giáp của mình.
     
    banhdacua25 and bachcusy like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Joined:
    Sep 3, 2015
    Messages:
    190,924
    Likes:
    231,308
    Chương 76: Trận Chiến Thứ Ba Của Thiên Hạ Đệ Nhị (hạ)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Trên kênh thông tin chung, người chơi hai nước vốn đang chửi mắng nhau, người chơi Thiên Long Liên Bang còn đang chỉ trích người điều khiển chiến cơ của Bách Thú Đế Quốc là âm hiểm, vô sỉ. Người chơi Bách Thú Đế Quốc cũng đang chống đỡ.

    Nhưng khi bọn họ thấy Thiên Hạ Đệ Nhị vừa bắt đầu chiến đấu có mấy giây, một súng bắn rơi chiến cơ của Bách Thú Đế Quốc từ trên trời cao xuống, sửng sốt ba giây. Tiếng mắng chửi và giải thích cũng ngừng lại.

    Sau đó là tiếng ầm ầm. Người chơi của Thiên Long Liên Bang tới xem ầm ầm bạo phát rồi.

    Thực lực. Đây tuyệt đối là thực lực đại biểu tất cả. Trong vài giây, điều khiển cơ giáp bắn một phát hạ gục chiến cơ, đây là năng lực xạ kích kinh khủng tới mức nào chứ? Tốc độ phi hành của chiến cơ có thể nhanh hơn cơ giáp cận chiến cả mấy lần. Điều này cần năng lực phán đoán và kinh nghiệm chiến đấu tới đâu chứ?

    Người ủng hộ Thiên Hạ Đệ Nhị vốn cho rằng Thiên Hạ Đệ Nhị chỉ mạnh ở cận chiến, là một cao thủ cận chiến tuyệt đỉnh, có thể dùng kiếm năng lượng một giây giết chết đối thủ.

    Nhưng lúc này những người ủng hộ này mới thấy được một mặt mạnh khác của Thiên Hạ Đệ Nhị, đó là năng lực xạ kích. Năng lực xạ kích kinh khủng. Chỉ trong năm giây giương súng xạ kích, bắn rơi chiến cơ phi hành cao tốc trên bầu trời cao vạn dặm.

    - Ta là đệ nhị, thiên hạ ai có thể là đệ nhất?

    Dám đặt danh hiệu này đúng là cũng có chỗ dựa.

    Người ủng hộ Thiên Hạ Đệ Nhị trở nên nóng bỏng, la lên, lại bắt đầu hô to với người chơi Bách Thú Đế Quốc trên kênh chung:

    - Ta là đệ nhị, thiên hạ ai có thể là đệ nhất? Thế không phải đã nói rõ rồi sao? Mặc kệ là chiến cơ hay chiến giáp, đụng tới Thiên Hạ Đệ Nhị đều chỉ một giây là thua. Cơ giáp cận chiến đụng Thiên Hạ Đệ Nhị chỉ một chiêu là bị chém. chiến cơ viễn trình đụng tới Thiên Hạ Đệ Nhị thì một súng là tan xác.

    - Vừa rồi các ngươi còn nói là muốn ngược đãi lại Thiên Hạ Đệ Nhị sao? Ta thấy trận chiến này so với tại phòng sơ cấp còn ngắn hơn. Trận chiến tại phòng sơ cấp, mỗi trận còn tới ba phút. Giờ chỉ cần có năm giây, năm giây thôi. Thiên Hạ Đệ Nhị giơ súng, sau đó bấm phím bắn là xong.

    - Là gà mờ thì tới đâu cũng chỉ thế thôi. Ha ha ha ha. Thiên Hạ Đệ Nhị, từ hôm nay nay tôi ủng hộ anh rồi. Giúp tôi ngược đãi người điều khiển của Bách Thú Đế Quốc đi. Ngược đãi tới khi không còn ai dám chiến đấu với anh nữa.

    Một người chơi đã biến thành fan hâm mộ của Thiên Hạ Đệ Nhị.

    - Thế này gọi là gặp mạnh càng mạnh, gặp yếu cũng yếu. Người điều khiển tại phòng trung cấp của Bách Thú Đế Quốc các ngươi rất mạnh nhưng Thiên Hạ Đệ Nhị cũng biến thành mạnh tương ứng. Ở phòng sơ cấp, ba phút mới giải quyết xong một người, đến phòng trung cấp thì chỉ cần năm giây. Ha ha ha ha!

    Mà người chơi Bách Thú Đế Quốc lúc này chỉ có thể nói là:

    - Bắn trộm, chẳng may trúng thôi.

    - Thiên Hạ Đệ Nhị thắng một trận liền bỏ chạy, quay lại quyết đấu đi.

    Nhưng sau đó đám người chơi của Bách Thú Đế Quốc không thể chịu nổi áp lực nữa, trực tiếp thua cuộc, xám xịt rời đi.

    Mà người chơi Quách Vũ xui xẻo của Bách Thú Đế Quốc này thấy tình hình, biết mình mất mặt rồi. Không chỉ có mình mà cả mặt mũi của quốc gia cũng mất hết rồi. Hắn đã quyết định từ sau đổi tên, kiên quyết không dùng cái tên Quách Vũ nữa. Nếu không nhất định sẽ bị người nước mình chửi chết, vốn hắn còn định dùng chiến cơ lợi dụng để thắng cơ giáp cận chiến, nhưng nào ngờ được không ngờ người chơi Thiên Long Liên Bang Thiên Hạ Đệ Nhị 58 trận trước chỉ dùng kiếm năng lượng lại là để gạt người. Chiến cơ của mình điều khiển chỉ trong năm giây đầu đã bị bắn trúng, nổ mạnh rồi.

    Chứng kiến Thiên Hạ Đệ Nhị rời khỏi trường đấu, người chơi Bách Thú Đế Quốc cũng lặng lẽ rời đi. Mà người chơi ủng hộ Thiên Hạ Đệ Nhị cũng ra khỏi phòng 392.

    Người chơi Thiên Long Liên Bang đã post video trận chiến thứ ba của Thiên Hạ Đệ Nhị trong Cơ Giáp Đế Quốc này lên mạng.

    Tiêu đề là " Thiên Hạ Đệ Nhị, năm giây đã giải quyết chiến cơ phòng trung cấp của Bách Thú Đế Quốc."

    Đoạn video này có thể xem là đoạn video Cơ Giáp Đế Quốc ngắn nhất. chỉ đi đi lại lại có năm giây, khác hẳn các video chiến đấu khác, ngắn cũng phải hơn một phút.

    Chiến đấu bắt đầu, Thiên Hạ Đệ Nhị điều khiển cơ giáp Thiên Long Đế Quốc, không hề có một tia do dự, nhấc súng xạ kích của Thanh Long Hào lên, chẳng tạm nghỉ một chút nào, nhắm về phía bầu trời cao rồi bắn. Sau đó là chiến cơ của đối phương nổ tung trên bầu trời.

    Video vừa được đưa lên, trong một phút đã có trên một vạn lượt click, sau đó trong mười phút liền đạt tới một trăm vạn lượt xem. Trong nửa giờ, video này đã xếp hạng nhất về số lượt xem trong ngày trên mạng.

    Sau khi xem xong đoạn video năm giây này, người chơi Bách Thú Đế Quốc và Thiên Long Liên Bang đều nghĩ tới chiến tích của Thiên Hạ Đệ Nhị, xem lại video của hai trận đấu trước giữa Thiên Hạ Đệ Nhị và người chơi khác.

    Trong phòng đấu sơ cấp, chiến thắng 56 trận, mỗi trận đều dùng một chiêu là thắng. Lần đầu Thiên Hạ Đệ Nhị xuất hiện, liên tục hai lần cùng một đối thủ, chỉ một chiêu là giải quyết đối phương.

    Thấy ba video này, người chơi Thiên Long Liên Bang hoan hô, chúc tụng liên tục.

    Các chuyên gia của Bách Thú Đế Quốc bắt đầu phân tích. Bọn họ phân tích từ video hôm nay của Thiên Hạ Đệ Nhị, cuối cùng đưa ra kết luận, bởi người chơi Quách Vũ điều khiển chiến cơ chưa tiến hành động tác né tránh, do khinh thường địch thủ cho nên từ khi bắt đầu chiến đấu đều bay theo đường thẳng bởi vậy mới bị Thiên Hạ Đệ Nhị dự đoán được tuyến đường bay, một phát súng là bắn chết. Thất bại này chỉ có thể xem là người chơi Quách Vũ của Bách Thú Đế Quốc khinh địch, chưa xác định được năng lực xạ kích kinh khủng của Thiên Hạ Đệ Nhị.

    Người điều khiển chiến cơ chủ chốt trong phòng trung cấp, Lưu Kiệt khi xem video này cũng phát ra video khiêu chiến. Trong video này, hắn khiêu chiến với Thiên Hạ Đệ Nhị một lần nữa. Hắn muốn chứng tỏ rằng chiến cơ của người chơi Bách Thú Đế Quốc rất lợi hại.

    Trong video này, Lưu Kiệt bày tỏ:

    - Tôi sẽ khiến Thiên Hạ Đệ Nhị sau khi chiến đấu bắt đầu một phút bị tôi bắn hủy. Người điều khiển chiến cơ chủ chốt chính thức tuyệt đối sẽ không bị khóa mục tiêu. Thiên Hạ Đệ Nhị, dù anh có là yêu nghiệt phương nào, anh có dám tiếp nhận khiêu chiến của tôi không?

    Người chơi Bách Thú Đế Quốc và Thiên Long Liên Bang thấy video khiêu chiến này của người chơi phòng trung cấp Bách Thú Đế Quốc, cũng bắt đầu có phản hồi.

    - Ông anh à, về nhà trồng khoai đi. chiến cơ của các người đụng tới Thiên Hạ Đệ Nhị thì chỉ năm giây đã bị hủy rồi không làm gì được đâu. Đây là số mệnh do trời cao định đoạt rồi.

    Một người chơi Thiên Long Liên Bang comment.

    - Ông anh à, thôi thì về nhà cấy lúa đi. Thiên Hạ Đệ Nhị căn bản không cần khóa mục tiêu. Anh có xem video năm giây chiến đấu kia không? Thiên Hạ Đệ Nhị khóa mục tiêu sao? Hắn có ý thức thần cấp. Anh có biết ý thức lưu không? Trực tiếp điều khiển cơ giáp đưa súng lên, nhắm hai mắt là có thể giết chết ngươi.

    Một người chơi Thiên Long Liên Bang khác comment.

    - Ông anh à, anh cố lên. Tôi xem trọng ngươi đó. Đánh xong rồi thua thì về nhà trồng khoai trồng lúa đi. Thiên Hạ Đệ Nhị không phải là yêu nghiệt. Hắn là thần, là Chiến Thần đó.
     
    banhdacua25 likes this.
  3. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Joined:
    Sep 3, 2015
    Messages:
    190,924
    Likes:
    231,308
    Chương 77: Nhân Cách Và Sức Hút
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    - Dùng đạn đạo bắn tan Thiên Hạ Đệ Nhị.

    Phía dưới video có người chơi của Bách Thú Đế Quốc viết comment.

    - Thiên Hạ Đệ Nhị chỉ gặp may mà thôi, chưa gặp phải cao thủ.

    Một người chơi Bách Thú Đế Quốc trả lời.

    Cùng lúc đó công ty Giải Trí Tinh Tế nhận thấy cơ hội kinh doanh, lập tức liên hệ với bộ phận kinh doanh của Cơ Giáp Đế Quốc, chuẩn bị cá cược cho thắng lợi của trận chiến tiếp theo của Thiên Hạ Đệ Nhị.

    Người chơi Bách Thú Đế Quốc và người chơi Thiên Long Liên Bang bắt đấu bỏ tiền ra cá cược.

    Sau chiến thắng, Lâm Phi lại đi tới phòng huấn luyện, điều khiển cơ giáp tiến hành luyện tập đâm thẳng.

    Cơ giáp dưới sự điều khiển của hắn, không ngừng vung kiếm đâm thẳng. Mỗi ba phút hắn lại thi triển dị năng trở lại. Sau hơn 2000 lần, Lâm Phi đã huấn luyện với thời gian kinh khủng là 6000 phút, đổi ra cũng là 100 giờ rồi.

    Giống như chiến sĩ cơ giáp bình thường, mỗi ngày nhiều nhất cũng chỉ huấn luyện 10 giờ. Lâm Phi có dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy) cho nên thời gian luyện tập cũng nhiều gấp mười lần người khác. Lâm Phi tin tưởng rằng nỗ lực thật nhiều thì nhất định sẽ được báo đáp. Chỉ có không ngừng mạnh mẽ lên thì mới miễn phải chết trong những nhiệm vụ kỳ quái điên cuồng không biết lúc nào Hệ Thống Chiến Thần biến thái kia sắp xếp.

    Huấn luyện đâm thẳng mặc dù buồn tẻ nhưng Lâm Phi vẫn cố gắng. Hắn muốn trở nên mạnh mẽ, mạnh tới mức dù gặp phải cao thủ hàng đầu tại Bách Thú Đế Quốc thì cũng chỉ cần một chiêu là hạ gục đối thủ. Hắn muốn mạnh tới mức không sợ bất kỳ nhiệm vụ biến thái nào của Hệ Thống Chiến Thần.

    0,96 giây, đâm một cái. Hôm nay hẳn luyện tập điều khiển cơ giáp đâm thẳng 100 giờ nhưng hệ thống cho thấy thời gian đâm vẫn là 0,96 giây, không giảm xuống một chút nào. Nhưng Lâm Phi tin rằng chỉ cần hắn không ngừng luyện tập thì sẽ có một ngày hắn điều khiển cơ giáp công kích đâm thẳng sẽ không còn địch thủ.

    Huấn luyện tới khi hơi choáng váng, Lâm Phi mới ngừng sử dụng dị năng, lại luyện thêm hai giờ nữa. Sau đó cơ thể mệt mỏi, Lâm Phi mới ra khỏi phòng huấn luyện thể năng, xem một chút thì đã là mười một giờ trưa rồi. Hắn dùng chậu nước và ống nước tắm rửa, sau đó đi tới phòng ăn ăn trưa.

    Mà Áo Đinh Đặc cũng tắm giặt xong, thay quần áo sạch, đi tới phòng ăn của học viện.

    Áo Đinh Đặc tương đối thích ăn mì phở, bởi vậy chọn một chén mì thịt bò lớn, trả tiền, bưng bát tới ngồi ở bàn ăn.

    Ăn mì cần dùng đũa. Nhưng khi tay phải Áo Đinh Đặc cầm vào chiếc đũa, chuẩn bị ăn mì, hắn phát hiện ra tay mình run rẩy rất mạnh, căn bản không thể gắp nổi.

    Mỗi lần cầm tới đũa là Áo Đinh Đặc lại nhớ tới tối hôm qua nhớ tới cảnh. La Thiên bị hai mươi sáu chiếc đũa ghim lên vách tường.

    - Qua rồi, qua rồi. Tôi phải tỉnh táo, phải tỉnh táo lại.

    Áo Đinh Đặc đặt đôi đũa lại mặt bàn, nhắm hai mắt, yên lặng nói với bản thân. Nói xong hắn hít sâu ba hơi, để mình bình tĩnh lại.

    Sau đó hắn lại vươn tay phải ra cầm đũa trên bàn. Nhưng kết quả vẫn vậy. Tay phải hắn vừa cầm vào đũa liền bắt đầu run rẩy rất mạnh.

    Áo Đinh Đặc bất đắc dĩ phải buông đũa xuống.

    Hắn lại nhắm hai mắt lần nữa, hít sâu, tiếp tục thử cầm đũa. Kết quả vẫn thế, bàn tay run tới mức không gắp nổi mì.

    Như vậy Áo Đinh Đặc thử ba lần nữa, cuối cùng kết quả giống nhau, bàn tay mình một khi đụng tới đũa là bắt đầu run rẩy mạnh.

    - Đáng chết.

    Áo Đinh Đặc vỗ mạnh đôi đũa xuống bàn, đứng dậy đi ra chỗ cửa bán cơm:

    - Cho tôi một cái dĩa ăn.

    - Không có. Cậu có mua cơm tây đâu hả?

    Bác gái bán cơm trả lời không hề khách sáo.

    - Vậy thì có cái gì?

    - Có đũa với thìa thôi.

    - Vậy cho tôi một cái thìa đi.

    Áo Đinh Đặc cầm thìa, trở lại chỗ ngồi, bắt đầu cúi đầu dùng thìa ăn mì thịt bò.

    Nhìn người thú cường tráng Áo Đinh Đặc không ngờ lại dùng thìa ăn mì, bác gái bán cơm thầm nghĩ ba chữ "đồ thần kinh".

    - Thật sự sợ thế sao?

    - A, không mà.

    Áo Đinh Đặc vừa ngẩng đầu lên đã hét khẽ, run rẩy cúi đầu xuống.

    - Sao lại như vậy chứ? Lại gặp mặt rồi. Satan à, người tha cho tôi đi.

    Áo Đinh Đặc vừa mới khôi phục sắc mặt một chút, giờ lại bị dọa trắng bệch.

    - Không nhìn thấy, không nhìn thấy, hắn không nhìn thấy tôi.

    Áo Đinh Đặc thì thầm nho nhỏ.

    Lâm Phi đi dép lê, từng bước cố vào phòng ăn. Sử dụng dị năng rất tốn tinh thần. Sau khi tắm nước lạnh xong hắn phải đi ăn một chút, về phòng ngủ một giấc. Lâm Phi chọn thức ăn xong tìm chỗ ngồi thì lại nghe thấy có người gọi hắn.

    - Lâm Phi, bên này, tới đây đi.

    Cũng tới phòng ăn ăn cơm, lại ngồi ngay gần chỗ Lâm Phi, Lam Linh Nhi thấy ông anh rể nợ tiền này rốt cục xuất hiện, ngay lập tức vẫy tay gọi hắn.

    Lâm Phi đi tới ngồi đối diện với Lam Linh Nhi.

    - Lâm Phi, tiền hôm trước anh đưa tôi mua khoang hình trứng chưa đủ đâu. Anh đưa tôi hai vạn tiền liên bang một khoang hình trứng giá mười vạn đấy. Còn thiếu tôi tám vạn, mau trả cho tôi đi.

    Lam Linh Nhi nói với Lâm Phi đang ngồi đối diện.

    - Buổi tối tôi trả cho cô nhé. À, đợi chút. Tôi thấy tiểu đệ của tôi. Để tôi nhờ hắn trả tiền cho cô. Áo Đinh Đặc, lại đây nào.

    Lâm Phi đang chuẩn bị nói tối hắn mang tiền tới trả thì lại thấy Áo Đinh Đặc đang ngồi một góc, cúi đầu ăn mì, lập tức gọi to.

    Áo Đinh Đặc nghe thấy tiếng gọi của Lâm Phi, cả người run run. Thấy Lâm Phi tiến vào phòng ăn, hắn vẫn cúi thấp đầu, không ngờ vẫn bị đối phương nhận ra. Bị Lâm Phi gọi đích danh, hắn không dám không đi tới.

    - Cậu giúp tôi trả cho Lam Linh Nhi tám vạn tiền liên bang đi.

    - Vâng.

    Áo Đinh Đặc không dám chần chừ chút nào, rút ví ra, nhanh nhẹn đếm tám vạn tiền liên bang, đưa hai tay cho Lam Linh Nhi.

    Thấy cảnh tượng này, đầu Lam Linh Nhi lập tức cảm thấy quay vòng vòng.

    Áo Đinh Đặc này không phải mấy ngày trước đi giới thiệu, bị Lâm Phi đánh ngất sao? Hiện giờ sao lại nghe lời Lâm Phi rồi?

    Mang theo lòng hiếu kỳ, Lam Linh Nhi liền hỏi Lâm Phi và Áo Đinh Đặc.

    - Lâm Phi, các ngươi là sao thế?

    - Tôi nhận Áo Đinh Đặc làm tiểu đệ rồi.

    - Làm tiểu đệ sao?

    - Đúng, làm tiểu đệ.

    - Thế cũng được à?

    Lam Linh Nhi kinh ngạc nói.

    - Chẳng còn cách nào nhân cách và sức hút của tôi quá lớn mà. Có phải không hả Áo Đinh Đặc.

    Lâm Phi nói.

    - Đúng vậy. Năng lực điều khiển cơ giáp của lão đại rất lợi hại, cho nên tôi muốn bái sư hắn, tập điều khiển cơ giáp.

    Áo Đinh Đặc vội vàng thành khẩn nói.

    - Hóa ra là như vậy.

    Ăn cơm xong, Áo Đinh Đặc tự mình đi về biệt thự. Phải nhanh chóng rời khỏi ác ma Lâm Phi này mới được Lam Tinh Linh bỗng nhiên chạy tới.

    - Áo Đinh Đặc, chờ một chút. Áo Đinh Đặc, tôi có chuyện muốn nói với anh.

    - chuyện gì?

    - Tôi cảm thấy anh vẫn còn hy vọng theo đuổi chị tôi. Nếu anh muốn thử thì tôi sẽ hẹn giúp anh. Thế nào?

    Lam Tinh Linh nói. Theo cô thấy thì Áo Đinh Đặc có thể dựa dẫm tốt hơn Lâm Phi. Gia đình Áo Đinh Đặc lại tốt, lớn lên cũng đẹp trai, lại cường tráng. Vài ngày trước Lâm Phi trong phòng huấn luyện cao su, không ngờ để cho người cao su đánh, cô cảm thấy người này không đáng tin lắm.

    - Đừng mà. Ngàn vạn lần đừng nói nữa.

    Áo Đinh Đặc nghe thấy liền giơ hai tay lên vung loạn xạ, cả người run rẩy hô, phản ứng hết sức kịch liệt.

    Trả lời xong, Áo Đinh Đặc liền cất bước bỏ chạy, cũng không dám ở lại với Lam Tinh Linh một giây nào nữa.

    - La Thiên chỉ không thích hợp làm tiểu đệ của hắn mà đã bị ác ma kia dùng đũa ghim lên vách tường, giết chết rồi. Nếu tôi mà cướp bạn gái của hắn thì tuyệt đối sẽ chết còn thảm hơn La Thiên. Không được, hiện tại tôi phải bỏ chạy thôi, ở lại học viện quân sự này, mỗi ngày gặp ác ma này thì quá nguy hiểm, sớm muộn gì cũng khó giữ tính mạng. Hôm nay đi thôi, rời khỏi chỗ này thôi.

    Áo Đinh Đặc vừa chạy vừa nghĩ.
     
    banhdacua25 and bachcusy like this.
  4. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Joined:
    Sep 3, 2015
    Messages:
    190,924
    Likes:
    231,308
    Chương 78: Kế Hoạch Hoàn Thiện Nhân Loại
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    Trở lại trong căn phòng ngủ đơn sơ tiến vào giấc mộng chưa lâu.

    - Cảnh báo,cảnh báo. Tùy tùng 1/4 Áo Đinh Đặc của ký chủ đã rời xa học viện quân sự Bắc Đẩu. Hệ thống phân tích là sắp sửa bỏ trốn. Ký chủ có thể tự quyết định, là thả hắn rời đi tự mình tu luyện hoặc bắt trở về giám sát rèn luyện.

    Tiếng nói của Hệ Thống Chiến Thần vang lên trong não Lâm Phi.

    - Cái gì? Đương nhiên là bắt trở về rồi.

    Lâm Phi mở hai mắt lập tức chọn bắt Áo Đinh Đặc trở về huấn luyện. Nếu không thì lượng huấn luyện mỗi ngày của Áo Đinh Đặc tuyệt đối sẽ không hoàn thành. Như vậy thì trước khi Áo Đinh Đặc đạt yêu cầu ngày nào Lâm Phi cũng phải tập luyện mười vạn lần rèn luyện. Chỉ nghĩ tới đấy thôi là cũng đau đầu rồi.

    Khi Lâm Phi chọn bắt Áo Đinh Đặc trở về. Hệ Thống Chiến Thần liền thể hiện ra trước mắt Lâm Phi bản đồ chi có hắn xem được. Trên bản đồ có một điểm đỏ đang di động, thể hiện vị trí của tên tùy tùng Áo Đinh Đặc này phương hướng là trạm phí thu vận chuyển hành khách vũ trụ của Bắc Đẩu Tinh. Xem ra Áo Đinh Đặc muốn ngồi phi thuyền vũ trụ trốn khỏi Bắc Đẩu Tinh rồi.

    Nếu chạy ra khỏi Bắc Đẩu thì xong rồi.

    Lâm Phi lập tức rời giường, chạy ra khỏi phòng ngủ của mình, lại bỏ tiền ở phòng bảo vệ. thuê một chiếc xe bay, theo bản đồ trong não mà lái xe với tốc độ nhanh nhất, ào một tiếng liền vọt người khỏi cửa học viện quân sự Bắc Đẩu.

    Một giờ vũ trụ sau, thú nhân Áo Đinh Đặc thoải mái buông lỏng, một tay kéo hành lý của mình, một tay cầm vé phi thuyền đã đặt sẵn từ trên mạng.

    Trong rương hành lý của hắn có hai hộp để đầy dĩa ăn và dao ăn, giải quyết vấn đề không thể ăn bằng đũa của hắn.

    Áo Đinh Đặc ngồi tại đại sảnh chờ thuyền vũ trụ của Bắc Đẩu Tinh. Chỉ còn mười phút nữa là có thể rời khỏi Bắc Đẩu Tinh này rồi. Tinh cầu mà vốn mình mong tới cực độ, giờ lại hận không thể nhanh chóng rời đi một chút, một giây cũng không dám ở lại thêm.

    Cái tên thần kinh kinh khủng ở mãi bên trong học viện quân sự Bắc Đẩu xa xa kia, dù bởi vậy mà mình mất đi học vị nhưng Áo Đinh Đặc cũng vẫn tin rằng học vị chỉ là chuyện nhỏ. Chỉ cần mình có năng lực, chỉ cần mình còn giữ được tính mạng thì tất cả đều đáng giá.

    - Cậu theo tôi trở về không? Có theo tôi trở về không? Theo tôi trở về không? Hay là muốn chết luôn bây giờ?

    Một giọng nói quen thuộc mà kinh khủng đột nhiên xuất hiện sau lưng Áo Đinh Đặc.

    - Á! Đừng mà!

    Áo Đinh Đặc run rẩy, không thể tin được mà từ từ quay người lại, thấy người mà hắn không muốn gặp nhất, một thiếu niên đi dép lê.

    - Lâm Phi, Lâm lão đại, sao anh lại tới chỗ này? Sao anh lại biết tôi ở đây? Tôi... Thật ra trong nhà tôi có việc gấp, tôi cần phải trở về xử lý một chút, đi vội quá nên không kịp thông báo với anh.

    Áo Đinh Đặc run run nói.

    - Tôi đã nói rồi. Cho dù cậu có chạy đi đâu thì tôi cũng sẽ tìm thấy. Theo tôi thì cậu còn có con đường sống, lập tức quay về học viện, lập tức! Cậu cũng biết hậu quả của việc không nghe lệnh tôi rồi đấy!

    Lâm Phi nói với Áo Đinh Đặc.

    Áo Đinh Đặc nhìn bốn phía quanh đại sảnh, thấy cách mình mấy trăm mét có một cảnh vệ đeo một khẩu súng lục nhỏ, lại nghĩ tới tốc độ Lâm Phi giết La Thiên tối qua như thuấn di, cuối cùng đành phải chịu, ngoan ngoãn đi theo phía sau Lâm Phi.

    - Đừng giết tôi.

    Áo Đinh Đặc đi sau Lâm Phi, cầu xin nho nhỏ.

    - Yên tâm đi, không giết cậu đâu.

    Lâm Phi quay đầu lại, mỉm cười trả lời nhưng Áo Đinh Đặc nhìn dáng vẻ trả lời của Lâm Phi, nhất là vẻ tươi cười của hắn thì lại càng lo lắng.

    Hai người đi ra khỏi trạm chờ phi thuyền vũ trụ, lại tới bãi đỗ xe. Lâm Phi chỉ huy Áo Đinh Đặc, đưa chiếc xe hắn thuê nối với chiếc xe đua bay cao cấp của Áo Đinh Đặc. Sau khi khởi động xe đua xong, hắn chặt một cái, đánh Áo Đinh Đặc bất tỉnh, thuận tay quăng hắn lên trên ghế phụ của xe đua.

    Sau đó Lâm Phi liền tự mình ngồi lên ghế điều khiển, khỏi động xe đua bay, phóng về phía học viện quân sự Bắc Đẩu.

    Trở lại học viện quân sự, sau khi trở lại xe thuê cho bảo vệ rồi, nhìn Áo Đinh Đặc ngồi ghế lái phụ bị mình đánh ngất, Lâm Phi tự hỏi, tiếp theo nên xử lý hắn thế nào.

    Muốn giết tiểu đệ thú nhân này cho xong hết việc nhưng đáng tiếc là hệ thống đã nói rõ là nếu có tội giết chết tùy tùng thì ký chủ sẽ vĩnh viễn phải chịu rèn luyện gấp mười lần của hắn.

    Lần này trốn đi, Hệ Thống Chiến Thần cũng cam chịu rồi, không thể trừng phạt Áo Đinh Đặc. Lâm Phi phát hiện ra chỉ cần không có ý định giết chủ nhân, hệ thống sê không cho giết tiểu đệ. Có lần đầu tiên thì sẽ có lần thứ hai. Chạy trốn một lần, bị bắt một lần. Lâm Phi cũng cảm thấy không thỏa đáng lắm lần này chỉ muộn mười phút là phi thuyền vận chuyển hành khách có thể mang Áo Đinh Đặc này đi rồi.

    Nếu lần này để Áo Đinh Đặc trốn thoát tới tinh cầu khác thật thì đúng là khó xử rồi.

    Vì phòng ngừa tiểu đệ thú nhân Áo Đinh Đặc này trốn đi lần nữa, không hoàn thành nhiệm vụ rèn luyện mỗi ngày, khiến hắn phải chịu sự trừng phạt của Hệ Thống Chiến Thần, Lâm Phi suy nghĩ khổ sở mấy phút, cuối cùng mới nghĩ ra một nơi rất thích hợp với tiểu đệ thú nhân cường tráng này... Đó chính là viện nghiên cứu y học của học viện quân sự Bắc Đẩu, do Phùng Hợp Bà Bà quản lý.

    Lâm Phi tìm một cái túi nhựa đen lớn, sau đó bỏ Áo Đinh Đặc vào bên trong, miệng cũng dùng bít tất thối bịt chặt lại, chuẩn bị một cái xe đẩy hành lý, sau đó đẩy hắn về phía viện nghiên cứu y học của học viện quân sự Bắc Đẩu. Đây là địa điểm mà giáo viên và học viên của học viện quân sự Bắc Đẩu kinh khủng nhất, một tòa kiến trúc thật lớn hình tròn.

    Lâm Phi quẹt thẻ của mình xong liền báo với người bên trong là mình muốn tìm Phùng Hợp Bà Bà.

    Vài phút sau, Lâm Phi được một người mặc áo blu trắng dẫn đi vào phòng nghiên cứu của Phùng Hợp Bà Bà.

    Phùng Hợp Bà Bà đang chăm chú, nhíu mày nhìn bốn màn hình.

    Trong bốn màn hình, đồng thời cho thấy bốn góc độ khác nhau. Nhà vệ sinh, phòng nghỉ, phòng tập thể hình bao phủ bởi cao su màu lục. Trong phòng là một người đàn ông trung niên to lớn toàn thân đầy vết xăm trổ, ánh mắt ngẩn ra ngồi ở đó. Đột nhiên người đàn ông trung niên này như quyết định điều gì đó, nhanh chóng chộp lấy cổ họng mình, cũng dùng sức đầu ngón tay bóp nát cổ họng. Máu tươi bắn ra tung tóe xuống mặt đất. Sau khi người đàn ông này ngã xuống, hai mắt đột nhiên mở ra, lộ vẻ được giải thoát.

    - Lại thất bại rồi. Ra tay hơi chậm, lần sau phải kịp thời phóng khí gây mê vào. Sao mới có mười hai ngày mà đã tự sát rồi. Chẳng lẽ cường độ rèn luyện quá lớn sao?

    - Quân đội sao không đưa vật thí nghiệm có chút ý chí cầu sinh hoặc nhát gan một chút đi, toàn đưa tới tù nhân tử hình, động một tí là lại tự sát. Lại phải đi dọn dẹp căn phòng rồi.

    Phùng Hợp Bà Bà nhíu mày, nhìn tù nhân tự sát trên màn hình, giọng nói rất hiển nhiên.

    - Bà bà. đây chính là đề tài nhốt người và huấn luyện. đề cao tiềm lực nhân thể sao?

    Lâm Phi nhìn căn phòng cao su màu lục và thi thể vừa ngã xuống, cất giọng dò hỏi.

    - À, tên nhãi Lâm Phi cậu cuối cùng cũng tới rồi. đây chính là đề tài mà tôi nói đấy. Ngày hôm qua tôi mới bổ sung, mở rộng đề tài một chút, đặt tên đề tài này là kế hoạch hoàn thiện nhân loại. Đáng tiếc là trong tay không có vật thí nghiệm thích hợp. Nếu có thì số liệu thí nghiệm mới càng chính xác được. Có phải cậu tới muốn làm vật thí nghiệm không?

    Phùng Hợp Bà Bà đột nhiên vọt tới trước người Lâm Phi, hai mắt tỏa sáng, dò hỏi.
     
    banhdacua25 and bachcusy like this.
  5. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Joined:
    Sep 3, 2015
    Messages:
    190,924
    Likes:
    231,308
    Chương 79: Nhốt
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===


    - Tôi còn có việc cần xử lý ở bên ngoài, không tiện làm vật thí nghiệm cho kế hoạch hoàn thiện của bà.

    Lâm Phi nhìn thi thể vừa mới tự bóp cổ mình, ngã lăn ra đất, giờ còn đang chảy máu trên màn hình, lập tức từ chối.

    - Nhưng lần này tôi mang một vật thí nghiệm cường tráng tới đây. Tôi đoán chắc là hắn sẽ rất vui vẻ tham gia kế hoạch hoàn thiện nhân loại của bà mà hiến dâng bản thân.

    Lâm Phi suy nghĩ một chút rồi nói, mở túi nilon ra, để lộ thú nhân Áo Đinh Đặc cường tráng đang bị trói.

    - Lại có vật thí nghiệm rồi. Thật tốt quá. Lại còn trẻ tuổi cường tráng như vậy chứ. Rất có sức sống. Tôi phải nhanh chóng xét nghiệm máu cho hắn một chút. Nếu trong quá trình thí nghiệm mà bị thương thì còn có thể nhanh chóng cứu chữa. Lần thí nghiệm tiếp theo này tôi sẽ chú ý, tuyệt đối không để hắn tự sát dễ dàng được.

    Phùng Hợp Bà Bà vừa nói, tay bắt đầu cầm một bơm tiêm lớn đặt trên bàn, đâm vào mạch máu Áo Đinh Đặc.

    Áo Đinh Đặc vừa mới tỉnh lại, miệng bị bít tất thối của Lâm Phi bịt kín, khuôn mặt kinh hãi nhìn bản mặt đầy vết vá của Phùng Hợp Bà Bà. Trong lòng hắn nghĩ tới những lời đồn như ác mộng của đám học viên cũ trong học viện quân sự Bắc Đẩu này về Phùng Hợp Bà Bà, lại nhìn các thiết bị thí nghiệm bốn phía, cảm thấy không ổn.

    - Thằng ranh Lâm Phi này. Cái thằng nhãi cường tráng "tự nguyện" tới tham gia thí nghiệm của tôi thật ra có thân phận gì?

    Phùng Hợp Bà Bà rút bơm tiêm đầy máu ra, dò hỏi Lâm Phi.

    - Hắn là học viên lưu ban của khoa cơ giáp chúng tôi, tên là Áo Đinh Đặc. Lần trước bà nói với tôi về đề tài của bà, tôi đã suy nghĩ rất lâu rồi. Vì hoàn thành chuyện bà giao cho, cũng vì cống hiến cho một bước phát triển trong nghiên cứu nhân thể của liên bang, tôi đành nhịn đau mang tới tiểu đệ trung thành của mình.

    - Tiểu đệ trong tay tôi đây muốn tăng thực lực bản thân nhưng tính tự kỷ luật của hắn không tốt lắm. Lần này mang hắn tới tặng bà, bà giúp hắn huấn luyện một thời gian nhé. Tốt nhất là đừng có giết hắn.

    Lâm Phi liếc Áo Đinh Đặc một cái, sau đó đáp lời Phùng Hợp Bà Bà.

    - Học viên của học viện chúng ta à? Không tồi. Thế thì có thể tránh được rất nhiều phiền hà rồi. Tôi sẽ gọi điện thoại cho viện trưởng, xin hắn nghỉ học mấy tháng. Thế là tôi cố gắng hết sức rồi nhé. Lần này tôi sẽ chú ý tới tỉ lệ huấn luyện, không để hắn chết dễ dàng đâu.

    Phùng Hợp Bà Bà giống như nhìn thấy một món đồ chơi, nhìn Áo Đinh Đặc bị trói chặt, không thể nói chuyện, sau đó nói.

    Tiếp theo. Phùng Hợp Bà Bà dùng giọng nói the thé của mình liên lạc với hiệu trưởng.

    - Đúng rồi ông già này, tôi có một học viên tên là Áo Đinh Đặc. Hắn bị xe đâm sắp chết rồi, cần cứu thương tại phòng thí nghiệm của tôi mấy tháng, xem có thể sống được không. Cái gì mà nghiên cứu trên người sống chứ? Yên tâm đi, sao tôi lại mang học viên đi làm vật nghiên cứu được? Chuyển viện, chuyển viện là hắn chết đó, vết thương của hắn thì sợ là ở y viện khác đã chết rồi. Chỉ cần ra khỏi viện nghiên cứu y học của tôi là hẳn phải chết chứ không còn nghi ngờ gì nữa. Chỉ có tôi có thể trị liệu cho hắn thôi. Không nói lời thừa với ông nữa. Tôi sẽ cố gắng giúp hắn không chết đấy.

    Phùng Hợp Bà Bà nói vào trong điện thoại.

    Mà Áo Đinh Đặc bị trói cũng nghe thấy Phùng Hợp Bà Bà và Lâm Phi nói chuyện, sau đó nghe rõ ràng cuộc đối thoại của Phùng Hợp Bà Bà nghe đồn giống như tử thần và hiệu trưởng học viện quân sự Bắc Đẩu.

    Chính mình không ngờ lại bị xe đụng, trọng thương sắp chết rồi.

    Hy vọng cuối cùng, hiệu trưởng học viện quân sự Bắc Đẩu cũng phải thỏa hiệp. Mình hoàn toàn "Hợp lý" bị đưa đi chữa trị rồi. Cơ thể bị trói chặt của Áo Đinh Đặc bắt đầu vùng vẫy kịch liệt. Hắn không dám tưởng tượng, sau đây sẽ có chuyện gì xảy ra với mình.

    Mười phút sau. Áo Đinh Đặc bị thay một bộ đồng phục thí nghiệm màu trắng ghi số 7, sau đó đẩy vào trong một căn phòng cao su màu lục.

    Áo Đinh Đặc được cởi trói cảm thấy giống như mình vừa bị Lâm Phi bán đi, đi một vòng quanh căn phòng cao su màu lục này. Giường cũng là cao su mềm tạo thành, gối cũng là cao su mềm. Mặt đất cũng là cao su mềm màu lục. Nhà vệ sinh cũng là cao su nốt. Đưa mắt cả căn phòng, không ngờ ngay cả trần nhà cũng đều là cao su màu lục.

    Vách tường và mặt đất là cao su lục, còn có cả một cái máy massage, đặt chân lên thấy rất êm ái. Nhưng Áo Đinh Đặc cũng không muốn được xoa bóp ở đây. Đại khái biết mình đã bị giam lỏng, Áo Đinh Đặc bắt đầu nắm tay, hung hăng đấm lên cánh cửa cao su gắn lên tường cao su màu lục kia.

    - Bịch, bịch, bịch. . .

    Áo Đinh Đặc liên tục đấm mười quyền, cửa cao su chỉ lõm vào một chút sau đó đàn hồi lại rất nhanh. Cánh cửa cao su cũng chẳng rung động chút nào.

    - Á, Lâm Phi, mày lăn ra đây. Thằng điên, thằng thần kinh bất thường. . . Mau thả tao ra. Tao muốn tự do!

    Áo Đinh Đặc bắt đầu chửi mắng bên trong căn phòng. Mắng tới nữa giờ vũ trụ, hắn mới vô lực ngồi lên giường cao su, nhìn cả căn phòng màu lục.

    - Bà bà, mặc kệ bà dùng phương pháp gì, mỗi ngày phải bắt thằng ranh này gập bụng một ngàn cái, nhảy cóc và chống đẩy một ngàn cái là được. Xem ra Áo Đinh Đặc rất thích căn phòng mới của mình rồi. Ngày mai tôi lại tới thăm bà với hắn.

    Lâm Phi nói, cũng tạm biệt Phùng Hợp Bà Bà đang hạnh phúc vì có vật thí nghiệm mới, sau đó rời khỏi viện nghiên cứu y học mà dám học viên kinh hãi nhất học viện quân sự Bắc Đẩu.

    Về phần tiểu đệ sống hay chết thì chỉ có ông trời mới biết. Lâm Phi cũng không rõ ràng lắm. Nhưng hắn được Phùng Hợp Bà Bà cam đoan là chỉ cần Áo Đinh Đặc còn sống thì nhất định học viên cường tráng tự nguyện hiến thân cho khoa học này ngày nào cũng sẽ hoàn thành một ngàn cái gập bụng, một ngàn cái nhảy cóc, một ngàn cái chống đẩy.

    Đêm xuống. Lâm Phi ăn xong cơm tối, lại nghe thấy tiếng Hệ Thống Chiến Thần trong não.

    - Đinh đông, tùy tùng Áo Đinh Đặc của ký chủ bắt đầu tiến hành rèn luyện hàng ngày. Mười cái gập bụng. . . Một trăm cái gập bụng. . . Một ngàn cái gập bụng. . . . Một ngàn năm mươi cái gập bụng. . . Một ngàn tám mươi cái gập bụng. . . Một ngàn cái nhảy cóc. . . Đinh đông. Tùy tùng Áo Đinh Đặc đã hoàn thành khối lượng rèn luyện. . . Hai ngàn cái nhảy cóc. Đinh đông, tùy tùng Áo Đinh Đặc vượt khối lượng rèn luyện. Độ trung thành của Áo Đinh Đặc: 10 (lão đại rất kinh khủng rồi. Thần ơi, tại sao tôi lại đi nhận lão đại này chứ. Hắn là một kẻ điên. Sao hắn lại biết Phùng Hợp Bà Bà chứ. Chẳng lẽ người điên có ngôn ngữ chung sao? Tôi muốn đi ra ngoài. Tôi muốn tự do. Đừng có dùng điện kích tôi nữa. Cái bà bà xấu xí này, tôi đã làm xong huấn luyện rồi mà. Tôi không muốn chết ở đây. . . )

    Nghe thấy lời nhắc của Hệ Thống Chiến Thần, Lâm Phi biết quyết định lúc chiều của mình, tặng Áo Đinh Đặc cho Phùng Hợp Bà Bà quản giáo mấy ngày tạm thời có thể coi là sáng suốt.

    Lâm Phi tâm tình tốt đẹp, quyết định trước khi ngủ lại tiến vào Cơ Giáp Đế Quốc một lần nữa, đánh một trận đối kháng, lấy thắng lợi khiến mình ngủ cho ngon giấc.
     
    banhdacua25 and bachcusy like this.
Thread Status:
Not open for further replies.