Võng Du Thần Cấp Anh Hùng - Gạt Tàn Bự - C97

  1. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 60: Gặp Markal

    Dịch giả: N/A
    Nguồn: Sưu Tầm


    Trời bắt đầu sẩm tối, Đại Phi thuê xe ngữa đi tới tu viện ngoại ô thành phố. Từ đằng xa đã thấy từng mảng tường lớn lấp ló đằng sau những tán cây xào xạc. Tiếng thánh ca vang vọng khắp trong không khí.

    Katarina say mê nói.

    - Thật là trang nghiêm nha!

    - Anh lại thấy nó giống nhà tù hơn.

    Hai người đổi lại quần áo lễ phục, sau đó tới cửa lớn thì bị một bà lão tu sĩ gù lưng mặc áo váy đen, đầu quấn một chiếc khăn cũng màu đen, ngăn cản.

    - Dừng lại! Đây không phải là chỗ các ngươi có thể đến.

    - Tôi tới tìm một...

    - Trở về đi, những kẻ tới đây đều là những nữ tu sĩ đã dâng hiến cả thể xác lẫn tinh thần cho thần linh rồi, không còn có chút vương vấn hồng trần nào nữa!

    - Tôi có di vật của cha cô bé! Tôi muốn đưa cho...

    Lão ma ma không kiên nhẫn vung tay lên, dưới chân hai người lóe lên luồng sáng trắng, sau đó khung cảnh thay đổi, cả hai đã trở lại trạm ngựa.

    Trong lúc nhất thời hai người kinh hãi nhìn nhau. Vãi xoài, ma ma là thần ni quét rác! (Thiên Long Bát Bộ, lão quét rác) Có cả loại nhân vật khủng bố thế này? Đã vậy còn không cho người chơi nói nhảm nữa. Xem ra lão chủ quán nói không sai, đây không phải là chỗ cho người thường! Mạnh mẽ xông vào? Ẩn núp lẻn vào? Ha ha...

    Đại Phi đành lắc đầu thở dài.
    - Chúng ta trở về vậy, để anh đưa em đi khách sạn xa hoa nhất.

    - Cảm ơn thuyền trưởng!

    Xem ra cái manh mối này không đơn giản rồi. Chẳng lẽ đây thật sự chỉ là một đoạn thông tin nhảm nhí? Như tiền nợ của gã pháo thủ kia? Không không không, không có khả năng! Đây là người sống mà! Cho dù là pháo thủ còn biết ghi lại thông tin về Leviathan đúng không?

    Nhưng tình huống hiện tại ca không thể nào xử lí được. Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ vị trí phó anh hùng của ca phải trao cho cái thằng râu ria xồm xoàm kia? Biến! Thật sự không được thì đành chịu vây, cho dù thắng thua, xong việc sẽ cho hắn giải tán, không cần lý do!

    Về bước tiếp theo... đúng rồi! Trên biển vốn đã làm tốt kế hoạch đi tìm Markal, để trời sáng thì đi tìm hắn vậy. Ván bài này phải theo, nếu như thành công lừa được Xe tên huyền ảo, thì lần này xuống mặt đất ca cứ gọi là giết sướng tay! Hơn nữa hắn hình như là nhà hàng hải vĩ đại nhất thế kỷ này thì phải? Không biết hắn có thể chỉ điểm cho nhân vật mới như ca được không?

    Hai người trở về quán trọ, Đại Phi đăng xuất ăn uống nghỉ ngơi, đến khi hắn đăng nhập thì một ngày mới đã bắt đầu.

    Tìm Markal!

    Cảng St.Paul là cảng lớn nhất của Lionheart, không thể không tồn tại phòng làm việc hoặc phủ đệ của Markal.

    Vệ binh đứng canh chặn Đại Phi lại.

    - Dừng! Đây không phải là chỗ các ngươi có thể vào!

    Không phải ma ma quét rác mà cũng đòi chặn ca? Ca không tin! Đại Phi lôi sách kỹ năng của Markal ra.

    - Ta là đệ tử của công tước, như vậy có tư cách rồi chứ!

    Quả nhiên gã vệ binh nhìn thấy sách như nhìn thấy người, vẻ mặt biến đổi, lập tức quay đầu rống to.

    - Quản gia, có người tìm đại nhân!

    Oa ha ha ha! Ca nói rồi. Người chơi hoàn thành thử thách, theo lẽ thường chắc chắn phải dùng cuốn sách này để mở cục diện, làm gì có chuyện không cho gặp công tước?

    Một vị quản gia đeo cuốn tóc, mặc áo bành tô xuất hiện.

    - Ngài là?

    - Tôi là học trò của công tước. Tôi có vật phẩm quan trọng, yêu cầu được gặp ngài!

    - Học trò? Xin hỏi ngài từ đâu lấy được vật này?

    - Từ trên tàu St.Antoni thấy được, trên sách có những tâm đắc quan trọng của công tước đại nhân, tôi cần phải trả lại cho ngài.

    - Như vậy xin mời theo tôi.

    Quả nhiên thành công! Đại Phi cứ thế đi vòng vèo một lúc, đến một điểm dịch chuyển. Khung cảnh biến đổi, Đại Phi liền xuất hiện trong một căn phòng rộng lớn mà trang trọng, hoa lệ mà nghiêm túc, từng dòng ánh sáng năng lượng vờn quanh những giá sách, thể hiện pháp lực hùng hậu của chủ nhân.

    - Công tước đại nhân rất bận rộn, xin ngài hãy nói thẳng vào việc!

    - À vâng vâng!

    - Xin chờ một chút!

    Quản gia rời đi xong Đại Phi bắt đầu hồi hộp. Ca đã chọn chống đối hắn, có trời mới biết khi gặp mặt sẽ xảy ra chuyện gì. Tóm lại, chỉ cần là liên quan đến đội trưởng hoa tiêu ca tuyệt đối không hé răng, không biết, không thấy, hừ hừ.

    Chốc lát sau, cùng quàn gia đi xuống là một cụ già râu bạc, mặc pháp bào màu đỏ thiếp vàng, cầm trong tay quyền trượng khảm ngọc sáng lấp lánh, toàn thân bao quanh bởi nhiều viên năng lượng đủ màu sắc. Dưới chân hắn ta là quầng sáng vàng nói rõ hắn là một vị anh hùng tu sĩ!

    - Ha ha, sao ta nhớ mình chưa từng thu học trò mà nhỉ?

    Thanh âm của hắn an bình mà trầm lặng, dáng cười của hắn vừa hiền lành lại bác ái, toàn bộ năng lượng ánh sáng trong căn phòng cũng bởi vì hắn mà bừng lên rực rỡ.

    Vãi xoài, một gã chúa tể của cái chết mà biến thành được như thế này ca cũng chỉ có quỳ, người không biết lần đầu tiên nhìn thấy hắn sẽ liên tưởng tới ông già Noel! Khó trách đội trưởng pháo binh sùng bái hắn đến vậy! Giờ ca cũng phải diễn cho tốt mới được, muốn nịnh hót phải không? Nịnh hót NPC ca chưa bao giờ ngại.

    - Xin thứ lỗi cho tôi đã vô lễ, nhưng tôi có việc quan trọng phải gặp công tước, nên mới dối là học trò của ngài, nhưng thật sự tôi cũng đã được những ghi chú của ngài dẫn dắt. Trong lòng tôi đã coi trí tuệ của ngài như mặt trời chân lý chói qua tim rồi. Hơn nữa tôi cũng vô cùng khâm phục ngài sau khi đọc xong nhật ký của đội trưởng pháo binh, vậy nên cho dù ra sao tôi vĩnh viễn coi công tước như thầy của mình!

    Nói xong Đại Phi dâng lên sách kỹ năng, nhật ký và linh hồn kết tinh khi giết hồn ma năm đó.

    Quản gia tiến tới cầm lấy đồ vật sau đó giao cho công tước.

    - Ồ, thứ này cậu thu được từ tàu St.Antoni sao?

    - Vâng ạ!

    Công tước nhìn lướt qua đám sách vở, đồng thời cảm thán.

    - Đây là thứ ta đánh mất trong trận chiến năm ấy. Đó là một cuộc hành trình đời này ta không bao giờ quên. Tàu của chúng ta đã trải qua vô số trắc trở, chứng kiến vô số kỳ tích, tưởng như đã thắng lợi trở về rồi, nhưng cuối cùng chúng ta lại bị kẻ địch lẫn gió bão cùng đánh, chúng ta phải lưu lạc ngoài đảo hoang, bị kẹt trong kết giới. Chúng ta đã chiến đấu tới giây phút cuối cùng, nhờ có thuyền trưởng Renoir yểm hộ nên ta mới có thể sống sót, kiên trì cho tới khi đội cứu viện tới. Địch nhân đã lưu lại nguyền rủa trên đảo khiến cho những người mạnh mẽ không thể lại gần, làm cho công tác trục vớt tàu St.Antoni mãi không thể hoàn thành. Không thể ngờ được nhiều năm sau lại có một vị dũng sĩ hoàn thành được, thật sự là không thể tưởng tượng nổi!

    - Ha ha đại nhân quá khen!

    Thành hay chưa?

    Công tước ngẩng đầu nhìn chăm chú vào Đại Phi, cười hiền lành.

    - Y phục này là của thuyền trưởng Renoir?

    Đại Phi rùng mình, giờ vẫn còn sớm, đây mới là nước chốt hạ! Thành thật là một tác nhân rất quan trọng, nhưng nói dối cũng là một thành phần quan trọng không kém, vậy nên trong lúc này chỉ có thể dùng 99% sự thật và 1% nói dối!

    - Vâng, tôi gặp thuyền trưởng bị nhốt dưới đáy tàu, bị nguyền rủa tra tấn. Ông ta cầu xin tôi giúp thoát khỏi nguyền rủa, sau khi hoàn thành thuyền trưởng bèn đem hết thuyền lẫn quần áo tặng cho tôi, tôi cũng lĩnh ngộ nghề nhà hàng hải nhờ sách kỹ năng của ông ta.

    Hừ hừ, nếu không phát hiện di thể của Juan, thì chắc chắn nhiệm vụ sẽ diễn biến như thế này. Không biết ngươi đang nghĩ gì khi gặp mặt kẻ đã phá hủy kết giới của mình nhỉ?

    - Ha ha, Renoir là một vị hàng hải xuất sắc, cậu lĩnh ngộ nhà hàng hải nhờ lão, thì cũng coi như học trò của lão. Mà lão với ta lại là thầy tốt bạn hiền, thôi thì cậu cũng xem như là học trò của ta vậy.

    - Hệ thống nhắc nhở: Bạn thu được thành tựu "Đệ tử của đại pháp sư Markal", + 5000 danh vọng Liên minh!

    Thành công rồi! Ca chơi Vô Gián Đạo thành công rồi! Nhiệm vụ của Juan không hề bị ảnh hưởng! Phải thế chứ, nhiệm vụ ghi rõ là, chỉ cần giao nhật ký ra thì thế giới sẽ thay đổi, như vậy nếu không cho nhật ký thấy mặt trời thì sẽ không có việc gì, ha ha, oa ha ha ha!

    Đại Phi mừng rỡ như điên bái sư, cúi gập 90 độ.

    - Đa tạ thầy dạy dỗ! Trở thành học trò của thầy là vinh hạnh lớn nhất của đời con!

    - Chủ yếu là con rất giỏi, rất có tiềm lực. Thân là thầy giáo, thầy rất hổ thẹn khi không thể dạy con điều gì, cũng may vừa khéo ở đây thầy có một ít tâm đắc nhà hàng hải, tặng con làm lễ gặp mặt vậy.

    Nói xong lão vung tay trong không khí rút ra một cuốn sổ nhỏ.

    - Kinh nghiệm tăng cấp nhà hàng hải: Sử dụng vật phẩm cộng một điểm kỹ năng sẽ tăng đẳng cấp nhà hàng hải lên trung cấp!
    Đại Phi vui vẻ, quả nhiên có thể chỉ dạy cho ca! Nhà hàng hải đúng là phải tăng cấp bằng cách này. Nghề nghiệp đã xong, xe tên huyền ảo còn có thể đi đâu được nữa?

    - Thầy chỉ là một vị pháp sư trên thuyền, chuyên tâm nghiên cứu phép thuật, nhưng lại được phong làm nhà hàng hải vĩ đạt nhất thế giới, thật sự là xấu hổ, hổ thẹn với cái tên này! Con nếu như muốn tiếp tục phát triển thì chỉ có nước gặp mặt càng nhiều nhà hàng hải khác thôi.

    - Sự khiêm tốn của thầy là tấm gương sáng con cần phải noi theo! Nhưng mà thật ra lần này con tìm thầy là muốn học hỏi về Xe bắn tên huyền ảo ghi trong nhật ký của đội trưởng pháo binh cơ. Hừ hừ, dù sao lão cũng diễn ngụy quân tử, như vậy ca không chê lão diễn sâu, có yêu cầu cứ đòi thôi.

    Markal khẽ giật mình, nhưng ngay lập tức lắc đầu cười.

    - Đó là ảo tưởng vớ vẩn của thầy thôi, hoàn toàn không phù hợp, giá trị chế tạo không chỉ đắt đỏ, một khi chiến đấu hỏng hóc muốn thay cũng không có linh kiện mà thay. Thứ này đúng là trò hề đối với người trong ngành, con đừng nhắc tới nữa, kẻo người ta lại cười chê thầy.

    Đại Phi ngạc nhiên tại chỗ, thật hả? Từ chối ngay lập tức? Chẳng lẽ thằng pháo binh này ghi lại toàn là thông tin nhảm nhí vớ vẩn sao? Không thể như vậy được, chắc hẳn là do chưa đủ độ tín nhiệm v...v nên mới bị như vậy đúng không?
     
    lonnerkiller, nqtien9x and lamca0883 like this.
  2. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 61: Âm mưu của Markal

    Dịch giả: N/A
    Nguồn: Sưu Tầm


    Markal nhìn nhìn một chút linh hồn kết tinh không rõ tác dụng, sau đó gật đầu nói.

    - Vật này có chút đặc biệt, thầy cần nghiên cứu một lát, lần sau lại gặp mặt !

    - Thưa ngài, xin mời !

    Vãi hà, tiễn khách rồi hả ? Không có xe tên huyền ảo làm bài tẩy thì lần này ca chết chắc rồi ! Làm sao ca biết lão rảnh lúc nào ? Trong trò chơi này, đại nhân vật không phải chó mèo có thể tùy tiện gặp. Hoặc là nhiệm vụ hoàn thành, hoặc là sử dụng vật phẩm đặc thù, cũng có thể là nhân sự kiện nào đó, nếu không lính gác sẽ chặn lại « Đại nhân đang rất bận, không có việc quan trọng thì để hôm khác ! »

    Trong tích tắc đó vô số suy nghĩ xuất hiện trong đầu Đại Phi. Ca còn vật phẩm đặc biệt nào không ? Không còn ! Nhưng sự kiện thì vẫn còn ! Markal làm chúa tể cái chết nhưng lại ngụy trang ở vương quốc loài Người nhiều năm như vậy để làm gì ? Mưu đồ gì ? Chẳng phải là muốn xưng vương xưng bá v…v ư ? Dùng vũ lực có vẻ không ổn, thu mua nhân tâm, lôi bè kéo phái mới hợp lý ! Nếu là như vậy…

    - Thưa thầy, thật ra lần này con tới là vì một nhiệm vụ vô cùng nặng nề của vương quốc tộc Tiên, đó là thanh lọc hồ Hào Quang, cứu vớt Cây Thế Giới. Tộc Tiên sẽ dùng toàn bộ tài nguyên để hỗ trợ con, kể cả là những vật phẩm đắt đỏ đặc chủng như buồm ma thuật v…v làm con nhớ tới xe bắn tên huyền ảo, chỉ có vật phẩm sáng tạo như vậy mới xứng gọi là vật phẩm đặc chủng. Bây giờ con là học trò của người, nếu như con có thể cứu vớt Cây Thế Giới thì thầy cũng nở mày nở mặt ! Thầy sẽ trở thành đại anh hùng của Liên minh !

    Vương quốc tộc Tiên có đáng để thu mua không ? Mà cho dù lão là chúa tể cái chết, trong lòng không muốn giúp tộc Tiên, nhưng dù gì lão cũng là một vị đại công tước Liên minh, muốn diễn thì phải diễn sâu như này mới đúng chứ. Ca sẽ tìm rắc rối cho lão, muốn ngồi chơi cũng không được.

    Quả nhiên Markal chột dạ.

    - Cứu vớt Cây Thế Giới ? Con chính là kẻ được tộc Tiên lựa chọn sao?

    Ha ha! Hắn cũng biết chuyện này à ? Mà vậy cũng đúng, thân là đại công tước, chuyện lớn như vậy làm gì mà không biết.

    - Học trò chính là người đó, 9 ngày sau học trò sẽ xuất phát từ Enroth ! Thuyền của con là thuyền cũ của thuyền trưởng Renoir, St.Antoni.

    - Thì ra là thế, mà ngẫm lại ở giai đoạn này, số người có khả năng hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này cũng không nhiều lắm, nhìn qua tình hình của con thì đúng là trừ con ra chẳng còn ai xứng đáng hơn rồi.

    - Cảm ơn thầy đã khích lệ.

    - Nhưng mà việc này không đơn giản.

    Vớ vẩn, nhiệm vụ sử thi hiển nhiên không đơn giản, bằng không ca tìm lão làm quái gì ?

    - Cho dù có khó khăn như thế nào, con cũng sẽ dốc toàn lực ứng phó.

    - Không phải ! Là tộc Tiên nghĩ quá đơn giản, bọn họ nghĩ rằng kẻ ô nhiễm hồ Hào Quang chỉ là ác ma lẻ tẻ, dùng một vị dũng sĩ cũng có thể xử lý. Thực tế khi con đi xuống sẽ có thể gặp phải vô số ác ma đến từ các thế giới khác vây đánh.

    Từ các thế giới khác là cái quái gì ? Vãi xoài, thế giới khác thì kệ nó, nhiệm vụ này ca nhận rồi còn lật lọng được sao ?

    - Thật vậy sao ? Như vậy thầy càng phải giúp con !

    Mặc dù ca và lão mới gặp lần đầu, thành thầy trò cũng chỉ là mưu kế, nhưng ca không ngại nhờ vả đâu !

    - Liên minh ánh sáng chúng ta là một khối, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Láng giềng gặp nguy chúng ta không thể khoanh tay đứng nhìn !

    - Cảm ơn thầy ! « Đã xong ! »

    - Có điều tính đám Tiên có lẽ con không biết, chỉ biết giả vờ quý tộc cao sang lại thêm đặc biệt nhỏ nhen sĩ diện thù vặt. Bọn họ cũng không phục cái danh hiệu Pháp sư số một của thầy, thành ra chúng ta cũng có chút xích mích nhỏ. Vậy nên thầy không muốn bọn hắn biết thầy ngầm giúp đỡ con, miễn cho bọn họ tưởng rằng thầy xem thường họ, làm chuyện tốt còn bị chó cắn.

    - Thầy bao dung độ lượng, khiêm tốn thông thái cần gì phải chấp nhặt với họ, có chuyện cứ giao cho con là được rồi !

    - Hà hà ! Giờ con còn vấn đề gì cứ nói, để xem thầy có giúp được không ?

    Oa ha ha ha, nên tới cuối cùng đã tới !

    - Thưa thầy, con thiếu xe tên huyền ảo ! Thiếu điểm chỉ huy ! Thiếu mỹ nữ phó anh hùng mạnh mẽ !

    - Khặc… ôi bọn trẻ ngày nay ! Xe tên huyền ảo không vấn đề, 8 ngày sau con tới tìm thầy. Trong 8 ngày tới thầy sẽ tìm tài liệu chế tạo ra một chiếc, nhưng dùng xong con phải trả lại thầy, loại vũ khí này không thể xuất hiện trước công chúng. Điểm chỉ huy cũng không có vấn đề, con cầm thư giới thiệu của thầy đi đơn vị hải quân của thành báo danh, thầy bổ nhiệm con làm thiếu úy hải quân thực tập, có thể tạm thời tăng 100 điểm chỉ huy, kéo dài tới hết nhiệm vụ này. Có điều nếu lần này chiến tích của con rất tốt thì thầy sẽ cân nhắc đề bạt con lên làm quân chính quy. Những thứ còn lại thân già này xin bó tay.

    Oa ha ha ha ! OK ! Thật sự OK rồi ! Mặc dù tạm thời, nhưng bom đạn chẳng phải cũng là tạm thời thôi đó sao ? Vũ khí phải sử dụng mới có giá trị, chứ giữ lại đem tế à ? Mà lão già này, xe tên lẫn chức quan lão đều có thể OK, thế mà mấy mỹ nữ phó anh hùng lại làm khó lão sao ? Ca muốn khai quật tiềm lực của lão !

    - Thưa thầy, quân đội của con cần một vị nữ tu anh hùng làm trị liệu, con muốn tu viện ngoại thành chọn một vị !

    Markal liếc nhanh qua Katarina, nhướng mày.

    - Anh hùng có khả năng trị liệu rất nhiều, con còn trẻ không nên ham mê gái gú.

    - Lão sư hiểu nhầm rồi, con là sợ người ta nói mình ham mê gái đẹp nên mới chuyên môn tìm một vị nữ tu trong trắng lạnh lùng để nhắc nhở bản thân mà !

    - Hừ, vậy thì thuê nam tu sĩ đi !

    Vãi xoài ! Lão già diễn sâu quá rồi đấy ! Nhưng đã tới bước này rồi ca quyết không lùi bước, dù sao hiện tại lão đang có việc nhờ ca, sẽ không trở mặt.

    - Đàn ông không trị liệu được, không thể cẩn thận chăm sóc thủy thủ, nhất là tâm hồn. Thưa thầy, ngài là nhà hàng hải, ngài hiểu, sẽ giảm sĩ khí đó…

    - Bố láo !

    - Ối thưa thầy, chủ yếu con sợ thuê nam tu sĩ sẽ khiến mọi người hiểu nhầm sở thích, làm hổ thẹn thầy !

    - Cái này liên quan gì tới tao ?

    - Chẳng lẽ tu viện cao tới mức thầy cũng không thể làm gì sao ?

    - Haizz, tu viện thuộc cơ cấu giáo hội, không cho ai mặt mũi hết. Thôi thì để thầy cho con một lá thư giới thiệu, con đi hải quân nhậm chức thì tiện đường tìm quan hậu cần Talia. Cô ta xuất thân giáo hội, con nhờ cô ta đưa đi tu viện vậy. Nếu vẫn không được thì con bảo cô ta giới thiệu cho mình một vài tu sĩ tòng quân thay thế đi.

    Đại Phi gật gù. Ca đã hiểu, là lão già sợ bị từ chối mất mặt. Xem ra tu viện đúng là bó tay rồi hả? Ca không tin, quản càng chặt ca càng muốn vào, mặc càng kín ca càng muốn cởi. Mà nhắc tới cởi, Đại Phi bỗng nhớ tới ma ma, không khỏi rét run.

    Markal phất phất tay, liền viết xong một lá thư phép thuật, bắn tới trong tay Đại Phi.

    - Tốt rồi, đi đi !

    - Dạ vâng, con chào thầy !

    Đang bước đi, đột nhiên Đại Phi nhớ tới một chuyện, vội vàng quay lại.

    - Thưa thầy!

    Markal râu mép run bần bật.

    - Làm sao ?

    - Hì hì, thầy xem, con còn chưa chuyển nghề, thầy có nghề nào mạnh mạnh ẩn giấu giới thiệu…

    - Farrel, tiễn khách !

    - Thưa ngài, mời !

    - Ơ ơ !

    Ánh sáng lóe lên, khung cảnh biến đổi, Đại Phi xuất hiện lại ở điểm dịch chuyển St.Paul. Vãi nồi, lão già này, lão diễn sai rồi ! Hòa ái đâu, hiền từ đâu ?

    Dù sao thì cũng OK hơn nửa vấn đề rồi, có xe tên huyền ảo thì ca còn sợ gì nhiệm vụ sử thi nữa ? Ca dùng nhiệm vụ sử thi giải quyết nhiệm vụ sử thi, chính là dùng độc trị độc, gậy ông đập lưng bà nha ! Tại sao ca lại bá như thế ? Ca chính là bá đạo như thế đó ! Oa ha ha ha !

    Đi ra ngoài cổng, lập tức có mấy người chơi xì xào bàn tán vây quanh Đại Phi.

    - Đi ra rồi !

    - Tên cũng biến thành trắng !

    Vãi xoài ! Ca lại được Paparazi vây quanh nữa à ? Được được được, chúng mày cứ tiếp tục xem, ca muốn làm chủ nhân bọn mày nhìn tới mù mắt luôn, ha ha, oa ha ha ha !



    Thư viện của Markal.

    Một con dơi màu vàng từ trên trời bay xuống, biến thành một vị quản gia trung niên mặc áo bành tô, đi đứng nhẹ nhàng.

    - Đại nhân có việc gì ?

    - Ngươi lẻn vào vương quốc tộc Tiên, rải lời đồn ở chợ đêm, nói rằng tộc Tiên phái siêu anh hùng tới hồ Hào Quang, không chỉ muốn thanh lọc ô nhiễm, còn muốn thừa cơ đánh sâu vào ao máu. Ngươi thuận tiện đem vị trí ao máu Vực Sâu tiết lộ cho cả hai bên Tiên và Ma luôn.

    - Vì sao thưa ngài ? Bán đồng đội ?

    - Khà khà, đám ác ma ở thế giới mới đoạt địa bàn mạnh mẽ quá, ta muốn phân tán sự chú ý của chúng nó, tiện thể kiểm tra một chút đứa học trò hờ này luôn. Ta thấy lòng tham hắn không nhỏ, có lẽ sẽ thu hút được đám ác ma từ thế giới khác xuất hiện.

    - Đã hiểu thưa ngài !

    Markal móc ra khối linh hồn kết tinh, gật gù thỏa mãn, quay người biến mất.
     
  3. Kiếm Công Công

    Kiếm Công Công Vô hình nhưng hữu hình Super Moderator

    Tham gia ngày:
    10/2/11
    Bài viết:
    5,126
    Được thích:
    55,878
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 62: Lên Kế Hoạch Lẻn Vào Tu Viện Blah

    Dịch giả: N/A
    Nguồn: Sưu Tầm


    Đại Phi nghênh ngang đi vào đơn vị hải quân St.Paul, đem thư giơ lên, đám lính gác lập tức cho vào.

    - Vừa từ phủ công tước ra đã có thể tiến vào quân đội, sao mà hư cấu thế này ?

    Oa ha ha ha ! Nhìn thấy rồi chứ ? Ca chính là hư cấu vậy đó ! Muốn chèn ép ca ? Hoan nghênh !

    - Đứng lại, không phận sự miễn vào !

    Ơ ? Đại Phi kinh ngạc ngoái lại, hóa ra là Katarina bị chặn. Cứng nhắc thật !

    - Về khách sạn chờ anh !

    - Ừm.

    Hừ, ca còn lâu mới cho bọn bây cơ hội quấy rối bảo bối. « Về khách sạn chờ anh ! », phong cách quá đi mất, oa ha ha.

    Đi theo lính gác, Đại Phi tới chỗ quan báo danh.

    Phía sau bàn lớn là một lão quan béo tốt kiêu ngạo. Hắn liếc xéo Đại Phi, khịt khịt mũi.

    - Từ đâu đến ?

    Đại Phi móc ra thư tay đưa lên.

    - Là một vị đại nhân đề cử tôi đến !

    Quan béo hừ lạnh, giật lấy lá thư, vừa mở ra đọc vừa sẵng giọng.

    - Tao không cần biết mày là ai đề cử, đến chỗ này phải biết nghe lời, bằng không mày sẽ biết cái gì gọi là quân pháp vô tình…

    Lão béo lập tức im bặt, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào lá thư, sau đó lại kinh ngạc nhìn trừng trừng vào Đại Phi.

    Trong lòng Đại Phi cười lạnh, sợ vãi tè rồi hả ? Diễn nữa đi, hót nữa đi, còn không mau tới lau giầy cho bổn ca ? Ô dù to quá thật ra cũng không thoải mái lắm đâu nha ! Oa ha ha ha !

    « Hừ ! » Tên sĩ quan ngồi thẳng dậy nghiêm nghị nói.

    - Từ giờ trở đi trên hồ sơ cậu sẽ là thiếu úy thực tập, tóm lại, cậu biết bối cảnh của mình, thì càng phải kiềm chế bản thân, tuyệt đối không được để cho vị…nọ mất mặt, làm hỏng danh tiếng của ngài, bằng không thì…Theo quân pháp xử lí !

    Vừa dứt lời, lão bèn ném một cái quân hàm lên bàn.

    Đại Phi sợ hãi nhảy dựng ! Đã không lau giày cho ca lại còn dám mạnh mồm, đây là lính cũ bắt nạn ma mới quen tay rồi hả ? Được rồi, dù sao ca cũng chỉ là nhân viên ngoài biên chế, không cần chấp nhặt với nó.

    - A ha ha, vị đại nhân kia nói…

    - Im ! Ai cười đùa với cậu ! Gọi trưởng quan ! Cậu phải hiểu, đây là quân đội !

    Con mẹ mày, hót nữa đi !

    Đại Phi đưa tay lên chào.

    - Vâng ! Trưởng quan !

    - Ngu ! Tay kia !

    Arghhh ! Đại Phi đành phải đổi tay.

    - Vâng ! Trưởng quan !

    Con mẹ nhà nó ! Lên chính thức ! Lên lên cái nồi, ca thà làm cướp biển đánh cho con heo mập này lăn xuống biển còn hơn là vào quân chính quy ! Cố tình hành hạ người chơi đúng không ? Cơ mà nếu chuyển ca thành tư lệnh thì ca còn xem xét.

    - Cậu còn có việc gì, lấy quân hàm xong tự giải quyết đi !

    - Hệ thống nhắc nhở : Bạn trở thành Thiếu úy hải quân thực tập của Liên minh ánh sáng, điểm chỉ huy tạm thời +100.

    - Nhắc nhở người mới : Quân hàm và chức quan sẽ tăng điểm chỉ huy, nhưng giá trị chỉ huy này là cố định, không bị ảnh hưởng bởi nghề nghiệp hay kỹ năng hoặc bảo vật.

    - Báo cáo trưởng quan, tôi muốn tìm quan hậu cần Talia.

    - Ơ…quan hậu cần ? Talia ? Có người này sao ?... À ! Đi phòng ăn mà tìm !

    - Vâng ! Trưởng quan !

    Được một vị lính gác dẫn đường, Đại Phi tìm tới phòng ăn. Sau một hồi ngụp lặn trong đám tạp dịch đang mổ lợn rửa rau chẻ củi, cuối cùng hắn cũng thấy được Talia, sau đó đứng hình !

    Vãi xoài ! Ca còn tưởng là một vị mỹ nữ thánh kỵ sĩ (Paladin) hoặc là mỹ nữ tu sĩ, ai ngờ là một bác gái ục ịch ! À không phải, là một bác gái người Lùn ! Tay chân khươ loạn lên như vậy hẳn phải là bếp trưởng, đây là quan hậu cần mà Markal nói hay sao ? Có điều… tại sao một kẻ chức vụ lớn như Markal lại biết một kẻ tép riu như này ? Chẳng lẽ bác gái này rất mạnh ? Dưới chân không có hào quang, không phải anh hùng, chỉ là một vị NPC thông thường.

    - Talia, có người tìm !

    - Có việc nói mau, không rảnh !

    Đại Phi vội móc ra thư.

    - Một vị đại nhân nhờ tôi mang tới.

    - Đại nhân nào chứ !

    Bác gái nóng nảy giật lấy thư, trong giây lát thân hình như thùng phuy kia bỗng rung mạnh ! Biểu lộ này, nước lấp lánh nơi khóe mắt… ối giời ơi! Lão già khẩu vị nặng vãi xoài vậy?

    Bác gái Lùn lập tức vung tay lên.

    - Đến nhà kho!

    Trong nhà kho chứa đầy thực phẩm, bác Lùn run giọng hỏi.

    - Đại nhân đó có gì cần làm sao ?

    Aizz, có cần phải kích động vậy không? Ca không có hứng thú nghe bà lảm nhảm, vào chuyện chính đi.

    - Đại nhân nhờ bác ra mặt hỗ trợ, dẫn tôi tiến vào tu viện tìm một vị nữ anh hùng.

    - Mang cậu tiến vào tu viện ? Ối thần linh ơi ! Tu viện thánh mẫu xây tới nay là 600 năm rồi, chưa từng có một người đàn ông nào có thể tiến vào! Cho dù là hoàng đế!

    - Vậy hả? Nhưng đại nhân nói bà xuất thân từ giáo hội mà?

    - Hồi nhỏ bác gặp tai nạn trên biển, may được đại nhân ra tay cứu, sau đó đưa tới tu viện ăn học, rồi được an bài đến đây làm việc. Nhiệm vụ của bác chỉ là đưa đồ ăn cho tu viện…thế này thì làm sao mà hoàn thành ủy thác của đại nhân…hức…tôi…tôi thật là vô dụng, ngay cả năng lực báo đáp ơn nghĩa của ngài cũng không có…oa oa oa…!

    Êu êu êu, đừng khóc nữa, liên quan gì tới lão già, ca mới cần phải khóc đây này!

    Đại Phi bắt đầu do dự. Lão già này không đáng tin một chút nào. Làm quan to như vậy mà không giải quyết được chút chuyện nhỏ, phải nhờ một bác gái Lùn hỗ trợ…từ từ ! Đưa đồ ăn?

    Đại Phi giật mình, chẳng lẽ ý lão ta là thừa dịp đưa đồ ăn trà trộn vào? Vãi xoài! Chính là nó, khi không thể làm việc trong sáng thì chỉ có thể làm nó trong tối!

    - Từ từ nào, bác đưa đồ ăn vào kiểu gì?

    - Mỗi ngày đều cần một xe ngựa để chở. Tu viện có hơn một ngàn người lận.

    Xe ngựa à! Thì ra là thế!

    - Ha ha có cách có cách. Bác đem tôi nhét vào cùng mớ thức ăn rồi đưa vào.

    - Nhưng mà người ta kiểm tra kĩ lắm, nhất là Yumina, lần nào cũng kiểm tra cả gầm xe.

    - Yumina, là bà lão già đó sao ?

    - Ấy ấy đừng nói bậy ! Bà ta là thánh nữ thứ 36, pháp lực kinh khủng, đứng hàng đỉnh trong toàn bộ Liên minh ánh sáng đó. Thậm chí có lời đồn ngay cả đại nhân cũng không chắc đã là đối thủ của Yumina !

    Khặc ! Bà lão đó mà là thánh nữ ! Lập tức hình tượng thánh nữ trong lòng Đại Phi sụp đổ.

    - Không sao, tôi là sư tổ trinh sát, có thể học thuật Ngụy trang, hẳn là đủ rồi chứ ?

    - Sư tổ ? Không hổ là người của đại nhân. Nhưng mà cho dù là sư tổ, cũng có vấn đề… thôi được rồi, đến lúc đó bác sẽ cãi nhau với mụ ta nhằm phân tán sự chú ý, hi vọng có thể qua cửa.

    - Rất tốt !

    - Một khi vào được, cậu nhất định phải tìm chỗ trốn ngay, vì bác cũng không thể ở lâu được. Càng không được chạy loạn, vì mỗi lần dỡ hàng sẽ có tu sĩ theo lượt đến hỗ trợ, như vậy chúng ta chỉ có thể tìm người trong đám nữ tu đó mà thôi. Chuyện này không phải chuyện ngày một ngày hai, cậu phải xác định tinh thần đi.

    - Đã rõ !

    Ca là sư tổ trinh sát, nhìn khắp thiên hạ có bao nhiêu người đạt tới cảnh giới này ?

    - Bác làm chân tạp dịch ở tu viện từ nhỏ, phần lớn các tu sĩ đều biết, tên của tu sĩ cậu muốn tìm làm gì ?

    - Là Serbia !

    - Không có người này !

    Hả ? Chẳng lẽ nhật ký chỉ ghi chuyện vớ vẩn ?

    - Tại sao lại không có ?

    - Nữ tu không có khả năng dùng cái tên này. Có thể trước kia tên của cô bé là vậy, nhưng khi vào tu viện phải đổi tên, thành Maria, Ozawa v…v theo tên các đại thiên sứ.

    Con mẹ nó, vào đã khó, giờ đến tên cũng không biết, chúng mày quyết tâm hành hạ ca phải không ?

    Bỏ qua việc nhật ký ghi đúng hay sai, cho dù là anh hùng, một cô gái 15 tuổi đáng giá bao nhiêu ? Có xứng với công sức mình bỏ ra không ?... Xứng, quá xứng, dù sao ca cũng rảnh rỗi, không sinh nông nổi thì biết làm gì giờ ?

    Đại Phi móc ra chiếc sáo.

    - Đây là tín vật duy nhất tôi có, cô bé có thể biết nó !

    - Vậy sao, được rồi, đưa đây, bác sẽ để cho cô ta nhìn thấy. Như vậy cậu chuẩn bị sẵn sàng đi, chúng ta lên đường thôi.

    - Không thành vấn đề !

    Đại Phi móc ra sách kỹ năng, ánh sáng lấp lóe.

    - Hệ thống nhắc nhở : Bạn sử dụng 1 điểm kỹ năng học tập thuật Ngụy trang.
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 63: Tình cờ gặp Huyết Vi Studio blah


    Nguồn : Tàng Thư Viện

    Hoàng hôn, bác gái Lùn lái xe ngựa chở hàng đến tu viện. Đại Phi thì trốn trong một túi vải giữa đống rau quả.

    Xe dừng. Đại Phi nghe thấy âm thanh trầm trầm của "Dung ma ma":

    - Sao lâu thế?

    Muộn như vậy chính là vì hỗ trợ Đại Phi ngụy trang. Bằng không cho dù là sư tổ ngụy trang cũng không có biện pháp tàng hình trước mắt mọi người. Nhưng cũng không thể quá muộn, nếu không sẽ khéo quá hóa vụng.

    - Thuyền chở hàng đến chậm!

    Dung ma ma hừ lạnh một tiếng, sau đó dùng chổi theo thông lệ quét sạch bánh xe. Dùng lời của tu viện thì là quét sạch bụi trần trước khi vào tu viện, nhưng thực tế đây chính là một bài kiểm tra.

    Cảm nhận được nhịp chổi đều đặn mà hữu lực, trái tim Đại Phi như muốn tọt lên cổ họng, thành hay bại chính là lúc này đây, cửa này không qua thì khỏi cần tính tiếp rồi.
    Trong tích tắc, Dung ma ma mở to cặp mắt tam giác, lộ ra cái nhìn sắc bén như diều hâu! Chổi đập mạnh vào thùng xe đánh bình một cái!

    - Đây là cái gì!!!

    Dung ma ma rít lên bén nhọn!

    Đại Phi cảm thấy trái tim xiết chặt.

    - Làm sao?

    - Đừng tưởng dùng khoai thối trộn trong khoai ngon là có thể lừa ta nhé! Cái đồ đồ tham lam người Lùn, ngươi nhất định biển thủ tiền ăn!

    - Nói láo! Khoai thối ở đâu!

    Dung ma ma moi moi mấy bao khoai tây, móc ra vài củ khoai nhỏ.

    - Đây chứ đâu? Đừng tưởng trời nhá nhem có thể lừa ta!

    Bác gái Lùn bèn xuống xe, một tay chống nạnh chỉ Dung ma ma.

    - Con mụ già này, mở to mắt chó ra mà nhìn cho kĩ, đây là khoai nhỏ, không phải khoai thối! Chuyên dùng để nấu súp!

    - Khoai nhỏ chính là khoai thối! Chưa chín đã hái!

    - Thế mụ nhìn qua 1 cân khoai thối 6 tiền đồng chưa?

    - Nói láo, mang hóa đơn ra đây! Rõ ràng là mụ tham ô tiền quỹ!

    - Mụ chưa đủ tư cách xem!

    Hai người cãi nhau ỏm tỏi làm kinh động một đám nữ tu sĩ gần đó, họ bèn nhao nhao ra khuyên can.

    - Thôi được rồi được rồi, đưa đồ ăn quan trọng hơn.

    - Lần này không làm rõ thì bác không đưa nữa! Không có bằng chứng mà dám vu cáo bác nuốt riêng tiền ăn!

    - Nhìn mụ có tật giật mình là ta biết mụ có vấn đề!

    Bác gái Lùn tức giận đá mạnh xe ngựa.

    - Bố láo! Mụ nói ta có tội là có tội, thế sao không đi mà làm thẩm phán ý!

    - Cứ nói đi, càng nói to chứng tỏ càng chột dạ!

    - Thôi thôi hai bác! Đừng cãi nữa...

    - Dừng ở đây thôi! Tranh thủ đưa hàng vào thôi!

    - Hu hu hu! Không thể bỏ qua được! Bác không vào nữa, mụ ta vu cáo bác nuốt riêng tiền cơm!

    - Thế giờ mụ muốn sao?

    - Xin lỗi!

    - Hừ! Đời này bà mày còn chưa biết xin lỗi là gì nhé!

    ...

    - Còn ra cái thể thống gì nữa! Mọi người giải tán làm việc của mình đi!

    Một âm thanh uy nghiêm vang ra từ cửa lớn, có vẻ như chuyện này đã kinh động tới đại nhân vật.

    Kết quả là Dung ma ma hừ lạnh quay đầu bỏ đi, bác gái một bên lau nước mắt một bên đánh xe thẳng vào hậu viện, các tu sĩ cũng tán đi.

    Bên trong đống rau quả, Đại Phi người đầy mồ hôi lạnh, giờ mới dám thở phào. Cuối cùng cũng qua được cửa ải đầu tiên. Cụ bà đấu với bác gái, kim khâu đại chiến kéo may, đây là chiến tranh giữa các bác gái, là văn đấu, không có chỗ cho đàn ông nhúng tay vào! Xem ra Markal quả nhiên biết dùng người!

    Chuẩn bị đầy đủ mới là thứ quyết định thắng bại. Lần này hành động chỉ xoay quanh một bao khoai tây nhưng đằng sau nó là cả một kế hoạch khổng lồ!

    Với cái tầm thánh nữ siêu cấp như Dung ma ma, trong lòng có quỷ tuyệt đối không lọt qua được mắt mụ ta. Khoai tây nhỏ là mồi nhử đầu tiên, dùng để phóng đại mâu thuẫn. Bước thứ hai là lườm rau gắp thịt, dùng khoai tây làm cớ cãi lộn, tiếp tục phân tán sự chú ý. Bước thứ ba là đục nước béo cò, đem chuyện làm lớn lên, hấp dẫn càng nhiều người tới càng tốt, khi đó một đàn vịt cùng thi nhau quạc quạc càng giúp Đại Phi ẩn nấp sâu hơn, đồng thời lại mượn lời khuyên giải của họ để làm cớ rút lui. Bước thứ tư, bác gái khóc lóc om xòm còn để câu giờ, kéo tới đêm! Chỉ có đêm tối Đại Phi mới có thể thuận lợi lẻn vào, bằng không nếu cứ dễ dàng đi qua thành ra lại làm khó hắn.

    Cho nên nói, nghệ thuật tình báo trong chiến tranh không giống như trong 007, không nằm ở những món đồ nhìn thì bình thường nhưng thực ra xịn đến hư cấu, lại càng không nằm ở một gã nhìn tưởng bình thường nhưng thực tế lại đẹp trai đến bất thường, mà nó nằm ở một thứ không ai có thể ngờ tới, là bao khoai tây, là bác gái.

    Khi xe ngựa đã vào đến sân sau, trời đã tối mịt. Giữa những bóng người trùng trùng điệp, thân ảnh chắc nịch của bác gái bỗng trở thành lá chắn tốt nhất cho Đại Phi. Hắn bèn sử dụng thuật Ngụy trang cấp sư tổ, lẻn vào nhà kho lớn như kế hoạch.

    Cửa thứ hai cũng xong! Nhà kho là điểm quản lý lỏng lẻo nhất tu viện, rất hiếm khi có lão ma ma tuần tra, là điểm ẩn nấp lý tưởng nhất.

    Hiện tại chỉ còn tìm người thôi! Chỉ cần tìm được người, bác gái sẽ đưa nàng đến gặp ca! Ca sẽ lợi dụng di vật tranh thủ OK nàng càng sớm càng tốt!

    Bên ngoài nhà kho truyền tới tiếng bác gái:

    - Erza, đây là đồ con làm rơi à?

    - Dạ không phải, thưa bác Talia.

    - Amber, đây có phải đồ của con không?

    - Hi hi không ạ, có điều con có thể giúp bác tìm người.

    - Không cần, tự bác tìm, tìm không thấy bác đành đút túi vậy, oa ha ha ha!

    - Bác Talia... bác...

    - Bác làm sao hở?

    - Mặt bác quá dày rồi!

    - Vớ vẩn, không thấy bác đang tìm người sao, bác mới chỉ dày một nửa mặt thôi!

    Oa ha ha ha, thanh âm của các nàng nghe thật là êm tai nha, quả thực như thiên thần vậy á. Serbia, giờ tên em là gì nhỉ? Ra đây chú nựng cái nào!

    Chốc lát sau truyền tới âm thanh bác gái

    - Ài? Cũng không phải của con à? Vậy thì để mai bác lại hỏi vậy.

    Chậc, không thấy sao! Đành phải chờ vậy, ca vẫn còn 8 ngày trò chơi mà. Nghe bác gái nói tu viện không có đàn ông, mấy việc lặt vặt này thường do nữ tu trẻ tuổi địa vị thấp phân lượt phụ trách, tỷ lệ gặp được Serbia sẽ rất cao!

    Bên ngoài nhà kho vang lên tiếng xe ngựa, sau đó nhỏ dần, bác gái đã ra về. Đại Phi bắt đầu suy tư kế hoạch thoát thân rồi, đây mới là phần khó nhất. Theo như hiện tại, thì chỉ có đốt cháy nhà kho, sau đó Serbia lúc này đã là phó anh hùng của ca sẽ giả vờ đi chữa cháy, rồi tìm cơ hội bỏ chạy, hừ hừ!

    Nữ anh hùng đã hiếm, mà nữ anh hùng đặc biệt lại càng hiếm, mà nữ tu sĩ không cần phải nghĩ, chính là nữ anh hùng đặc biệt. Giá trị của nàng tuyệt đối bõ công, đây là biểu tượng của thân phận, địa vị và thực lực! Nhìn toàn bộ thế giới này, có thể sử dụng kế hoạch kinh hồn táng đảm, không theo lẽ thường, dùng tới tận sư tổ thuật Ngụy trang lẻn vào tu viện, thử hỏi được nổi mấy người? Ca được gọi anh hùng cấp thần, hoàn toàn xứng đáng!

    Đang hoang tưởng, bỗng nhiên bên ngoài truyền tới bước chân ngày một gần.

    Đại Phi giật mình, có người? Nữ tu sĩ?

    Sau khi một đám người chui vào nhà kho tối om, Đại Phi mở trừng trừng hai mắt! Vãi xoài! Người-chơi-nữ!

    Trên cái thế giới này tồn tại một vài thánh địa, cho dù đàn ông có tài giỏi đến đâu cũng không thể tiến vào, nhưng phụ nữ lại có thể bước vào như không, ví dụ như...nhà vệ sinh nữ, nhà tắm nữ... Ca dùng kế hoạch quỷ khóc thần sầu, vậy mà chỉ để tiến vào một cái nhà tắm nữ!

    Khặc...phụt! Đại Phi nghĩ đến đây phun ra một ngụm máu!
    Đúng lúc này, đám người chơi bắt đầu tụ thành một vòng. Trên đầu họ toàn là tiền tố Huyết Vi, Huyết Vi Thánh Thương, Huyết Vi Hoa Hồng, Huyết Vi Thánh Kiếm v...vang

    Đại Phi chợt nhận ra, Huyết Vi? Huyết Vi Studio? Vãi xoài! Chính chủ đây rồi, là Studio nổi tiếng nhất cả nước vì chỉ thu nhận các cô gái trẻ đẹp! Mặc dù quy mô vẫn còn kém xa Tinh Thần Đồ Long..., nhưng danh tiếng cũng không nhỏ! Chủ Guild của bọn họ chẳng phải là Huyết Vi Hoa Hồng đây sao? Trong truyền thuyết cô ta từng cùng tình nhân trong mộng của ca, Bộ Phi Yên, tranh đoạt danh hiệu nữ thần của trạch nam, sau đó do thế lực kém Tinh Thần nên mới thua trận.

    Nếu là Huyết Vi Studio, hẳn là tu viện này không phải người chơi nữ nào cũng có thể tiến vào, phải là người chơi rất cao cấp mới được. Ảo tưởng như vậy khiến Đại Phi bình tâm đi một tí. Không biết mấy đứa đang định làm gì nhỉ? Có nên ra chào hỏi bọn họ một phát không, tiện thể nhờ bọn họ tìm người luôn?​
     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Thần Cấp Anh Hùng
    Tác giả: Gạt Tàn Bự
    Chương 64: Clare? Serbia?


    Nguồn : Tàng Thư Viện

    Bloody Rosa Studio, còn gọi tắt là Huyết Vi Studio, là Studio toàn gái đẹp nổi tiếng ở Trung Quốc. Pháp nhân: Chu Thanh (trong luật thì chủ thể đại diện cho một tổ chức gọi là pháp nhân, có thể là người hoặc tổ chức - gelu), ID: Huyết Vi Hoa Hồng, tổng bộ đặt tại công viên Thúy Hồ, thành phố Thân Đông. Là tổ chức phi lợi nhuận. Có nghĩa là, các chị mày chơi là chơi, không cần tiền.

    Nhưng có những lúc, càng là coi thần tài như rác, thì thần tài càng mặt dày đến quỳ xin được liếm chân các mỹ nữ, vậy nên thu nhập từ quảng cáo của Huyết Vi thường cao đến mức hư cấu. Ở Thân Đông cũng có một số Studio cày tiền liên kết thành một khối, chuyên môn cày tiền bơm cho các mỹ nữ mua đồ.

    Điểm nổi bật của Huyết Vi rất đơn giản, là mỹ nữ, có thực lực, có tiềm năng làm thần tượng, cũng là nguyên tắc mà Huyết Vi Hoa Hồng vẫn kiên định duy trì. Nếu như có gì mà Chu Thanh vẫn tiếc nuối, thì đó là trong Studio vẫn chưa tồn tại một dạng mỹ nữ siêu cấp cao thủ như Bộ Phi Yên của Tinh Thần.

    Người ta một người đánh bẹp cả đám Huyết Vi, nghĩ lại đến giờ sống mũi vẫn còn cay nha.

    Khi "Thời đại anh hùng" ra mắt, Huyết Vi đã ngay lập tức đầu nhập toàn bộ tài nguyên vào trò chơi này.

    Do Huyết Vi có một đám nông dân cày tiền hộ, vậy nên họ không ngần ngại đi con đường cao cấp. Cao cấp là cái gì? Là phép thuật! Mà phép thuật cao cấp thì chỉ có Liên minh Học viện Pháp sư, thế lực trung lập duy nhất trong bảy thành mới có, thế nhưng làm thế nào mới có thể gia nhập? Để tránh lãng phí thời gian, Huyết Vi lựa chọn làm nữ tu sĩ.

    Nhân viên thần chức cũng chia làm cao trung thấp cấp... Ví dụ như cha xứ nông thôn tuyệt đối không cùng một đẳng cấp với Giáo chủ hay Hồng y. Nhưng ở hệ thống thần chức, có một cái nghề nghiệp rất đặc thù mà lại vô cùng quan trọng, đó là nữ tu sĩ! Nếu là nam tính thì là khổ tu sĩ!

    Nữ tu sĩ là những kẻ đem toàn bộ thể xác lẫn tinh thần dâng hiến cho thần, là tín đồ thành tín nhất, thường tuyển chọn từ những bé gái mồ côi không thân thuộc. Họ gần như không tham gia bất cứ hoạt động xã hội nào, không xuất đầu lộ diện, sống một cuộc sống đối với người thường mà nói là như ngục tù. Nhưng cũng chính vì thế bọn họ mới có thời gian và tinh lực tu hành. Tuy nhiên tư chất bọn họ có hạn, thực lực chưa chắc đã là mạnh nhất, nhưng tổng hợp thực lực mà nói, đám tu sĩ này chính là lực lượng cao cấp của giáo hội. Còn về khổ tu sĩ, thân là nam tính, trong quá trình tu hành còn quá nhiều... ma chướng cần phải khắc phục. Khổ tu sĩ so về tịnh tâm tuyệt đối không bằng nữ tu sĩ.

    Nữ tu sĩ có hai loại là chung thân với gửi nuôi. Chỉ có chung thân mới được học tập thần thuật cao cấp nhất. Còn gửi nuôi thường là con gái của những kẻ có tỉ lệ ngủ với giun cao nhất như thủy thủ và quân nhân, gửi tới giáo hội xin cơm và làm việc vặt.

    Huyết Vi ngay từ ngày đầu tiên tiến vào trò chơi đã nhắm vào tu viên. Lionheart có rất nhiều tu viện thánh mẫu, nhưng Chu Thanh chỉ coi trọn duy nhất tu viện ở cảng St.Paul, là vì cô ta nhìn trúng năng lực buôn bán của cảng này. Dã tâm của Huyết Vi chính là độc chiếm cảng biển lớn nhất Lionheart, St.Paul!

    Dưới sự hợp sức của một đám gái xinh giỏi giang lại thông minh, mấy cái cán bộ cao cấp của Huyết Vi cuối cùng cũng thành công tiến vào tu viện, trở thành nhân viên ngoài biên chế. Tiến vào tu viện có nghĩa là vô số sách kỹ năng hiếm như thần thuật cao cấp đang vẫy tay đón chào, còn có thể thuê anh hùng đặc biệt như nữ tu sĩ. Đương nhiên còn nhiều bí mật nữa đang chờ các cô gái đào bới.

    Tất nhiên, có được cũng có mất, những kẻ tiến vào tu viện sẽ không thể tùy ý ra ngoài, đồng thời phải trải qua một cuộc sống như tù phạm. Đối với người chơi thì tương đối đau bi, nhưng với các mỹ nữ thì làm gì có bi mà đau...

    Ba ngày trước, một nữ đội viên là Huyết Vi Kỳ Kỳ phát hiện một quyển sách nhỏ kẹp trong tường kép ở thư viện. Đây không phải là ngẫu nhiên, mà là tất nhiên, bởi nhiệm vụ của toàn bộ Studio khi tiến vào tu viện là lục soát khắp mọi nơi, hòng tìm ra cơ quan cửa ngầm hay nhiệm vụ ẩn.

    Bí mật của một vị nữ tu sĩ nào đó từ thời kì nào đó, ngày hôm nay cũng đã được phơi bày!

    - Dục vọng vốn xuất phát từ đáy lòng, cưỡng bức chèn ép sẽ dẫn tới tâm linh vặn vẹo đi sai hướng. Dục vọng cần phải sử dụng một loại phương thức thích hợp phóng thích ra!

    Toàn bộ các mỹ nữ đều kinh hãi, mặt đỏ tới tận mang tai!

    Thân là chị cả Chu Thanh cũng lười quản đây là loại tà ma ngoại đạo gì, vung tay nói. "Toàn lực tìm hiểu!"

    Vì vậy toàn bộ Studio dựa theo sách nhỏ hướng dẫn, mỗi đêm đều đến cái nhà kho này, nơi duy nhất không bị quấy rầy trong tu viện, lén lút tiến hành nghi thức. Hiện tại nghi thức đã kéo dài được một tháng, tức là ba ngày thực tế. Ba ngày nay các mỹ nữ có thể nói là ngày làm tam ca, đêm ngủ không ngon giấc, mệt mỏi muốn chết. Nói cho cùng cũng tại người chơi cấp độ còn nhỏ quá, thực hiện nghi thức vẫn còn miễn cưỡng.

    ...

    Mà hiện tại, toàn bộ nghi thức đã bị Đại Phi nhìn thấy hết. Cái cảm giác rình coi nữ sinh tắm rửa trong nhà vệ sinh này quả thực là kích thích quá đi mà! Có điều hành động lần này của ca quan trọng như vậy, hao phí nhiều tâm huyết như vậy, quyết không thể để các bé làm rối. Nhất thời lòng Đại Phi rối như tơ vò.

    Còn về phần chủ động ra ngoài hỏi thăm? Vãi xoài, ca là nam nhân lại một mình ở chỗ này, tuyệt đối là phần tử nguy hiểm nha? Đừng giả ngu nữa! Chưa nói tới việc ca loại này tôm tép, trong mắt người ta tính là cái gì.

    Một lúc sau bên ngoài truyền tới tiếng nói. "Kiểm tra phòng đến rồi!"

    Mọi người lập tức đình chỉ nghi thức, đem đồ vật bùa chú che dấu tốt, sau đó lặng lẽ đi ra ngoài.

    Có vấn đề! Nhất định có vấn đề! Sau khi các nàng rời đi, Đại Phi bèn êm thắm chui ra khỏi chỗ núp, định xem xét trận pháp, nhưng rồi lại thôi. Suy cho cùng nhiệm vụ này ắt phải có vật phẩm nhiệm vụ mới có thể làm, ca xem cũng chẳng hiểu, tốn nơ ron vô ích. Studio cao cấp có cách chơi của người ta, kệ họ.

    Một ngày mới lại bắt đầu.

    Sân sau bắt đầu xôn xao hẳn lên, một vài nữ tạp dịch cũng bắt đầu ra ra vào vào nhà kho, Đại Phi càng cẩn thận lẩn trốn trong bóng tối, không dám phát ra dù chỉ là một tiếng động.

    Tiếng xe ngựa lọc cọc, bác gái lại tới rồi.

    - Anna, đây là đồ của con hả?

    - Dạ không phải, con không có vật này.

    - Salia, đây là đồ của con sao?

    - Không phải thưa bác Talia.

    Ngày hôm nay vẫn không có thu hoạch, bác gái lại trở về. Đại Phi bắt đầu lo lắng, đối với mục tiêu vu vơ, nói cho cùng trong lòng vẫn có chỗ bồn chồn. Tối đó, đám Huyết Vi lại lặng lẽ đến. Nhìn vào bước di chuyển thuần thục kia, có vẻ như ngày nào họ cũng tới thì phải?

    Lại một ngày nữa trôi qua, bác gái vẫn chưa có thu hoạch. Mặc dù mới trôi qua ba ngày trò chơi, ngoài đời cũng chỉ là giữa trưa, nhưng trong lòng Đại Phi đã bất an lắm rồi. Buổi tối, các mỹ nữ lại đến.

    Kiên nhẫn!

    Ngày thứ 4 cũng không có gì. Nhưng các mỹ nữ hình như đã có tiến triển rất lớn, trận pháp đã tỏa ra hào quang màu phấn hồng chói mắt!

    - Sắp thành công rồi! Đêm mai nhất định thành công!

    - Rất tốt, mọi người sau khi trở về tranh thủ thời gian bổ sung năng lượng, đêm mai cố gắng giải quyết dứt điểm!

    Vãi xoài! Các bé đang làm cái quái gì thế, không được làm hỏng đại sự của ca. Vừa nghĩ đến việc bọn họ đang làm một hạng mục lớn, chí ít cũng phải vài triệu đầu tư vào, mà bản thân vốn là đại sư tổ lại chỉ có thể ngồi không bó tay, trong lòng Đại Phi nổi lên vô số ý nghĩ vặn vẹo hâm mộ ghen ghét đố kị!

    Ngày thứ 5, kì tích cuối cùng cũng phát sinh!

    - Clare, đây là đồ của con sao?

    !!!

    - Clare? Đây nhất định là đồ của con phải không? Đến đây, đây ra đây, bác nhặt được ở chỗ này! Con tới nhìn kĩ xem xem!

    Vào cửa rồi! Bác gái kéo tay một nữ tu sĩ tóc vàng xinh đẹp mặc áo bào tráng vào nhà kho rồi! Nàng hoảng hốt bước qua cửa, khiến cho toàn bộ nhà kho như bừng sáng lên, mà dưới chân nàng có quầng sáng vàng cũng chứng tỏ, nàng là một anh hùng!

    Tìm được rồi! Ca rốt cuộc cũng tìm được rồi! Cô bé thật sự là anh hùng! Trong nháy mắt đó, Đại Phi kích động suýt chút nữa nhảy bổ ra!

    Vừa vào cửa, bác gái lập tức ghé tai hỏi nhỏ nữ tu sĩ còn đang kinh hồn chưa tỉnh.

    - Serbia ?

    Nữ tu sĩ khiếp hãi gật đầu.

    À há! Hoàn toàn xác nhận! Đại Phi nước mắt đầy mặt! Nữ tu sĩ áo trắng, địa vị không nhỏ nha! Thực lực tuyệt đối không tầm thường! Thật không uổng công ca tìm nàng mấy ngày đêm!

    Bác gái thở phào nhẹ nhõm, đem sáo dọc nhét vào trong tay cô bé nói thầm.

    - Đây là đồ của con, tranh thủ cất kỹ! Lúc này không tiện nói chuyện, tối nay con bí mật tới nơi này, đừng để ai phát hiện, có người rất quan trọng muốn gặp con! Bất kể là ai hay chuyện gì xảy ra con cũng không được giật mình, nhớ kĩ chưa?

    Trong mắt Serbia lóe ra ánh sáng nóng bỏng, gật đầu liên tục.

    - Ha ha tốt rồi, mau đi ra làm việc đi!

    Nói xong bác gái dắt Clare ra ngoài, hét lớn.

    - Các con cố gắng nào!

    Đại Phi cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhìn biểu lộ cô bé, chẳng lẽ cô bé vẫn hi vọng cha mình còn sống? Như vậy thì sẽ đỡ được rất nhiều phiền toái, có thể trực tiếp dắt người chạy rồi lại tính! Sở dĩ nhắc cô bé không được giật mình, là để tránh cô bé bất ngờ hét lên kinh hãi khi thấy có một người nam nhân xuất hiện trước mặt.

    Đại Phi vô cùng mong đợi tối nay!

    Ơ mà cái đậu xanh! Tối nay lúc nào Serbia mới đến? Buổi tối đám Huyết Vi đang làm trò mà? Nhỡ đâu gặp nhau chẳng phải hỏng bét?

    Trong lúc Đại Phi còn đang xoắn xuýt, thì trời đã tối. Mà tình huống xấu nhất cũng đã xảy ra. Đám đàn bà thối Huyết Vi không thể chờ đợi lâu hơn được nữa, trời vừa mới tối đã dắt nhau đến rồi! So với mấy đêm trước sớm mấy tiếng liền!

    Khặc...phụt!!! Đại Phi lại phun ra một ngụm máu! Cái ịch chị họ nhà chúng mày aaaa!​