Chương 14. Chỉ cần có tiền, ngươi muốn sao cũng được! Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc "Tiêu Thành, trên thế giới này không phải chỉ có thực lực quan trọng hay địa vị quan trọng, vận khí lại càng quan trọng!" "Rõ ràng có thể thấy ta là người có vận khí tốt, mà ngươi…thì không phải!" Vương Minh Minh thành công giành được hạng nhất, y đắc ý lắc lắc ngón tay trước mặt Tiêu Thành, suýt chút chọc hắn tức ói máu. "Oa, Minh Minh ca tuyệt quá, ta muốn gả cho ngươi!" "Ta muốn sinh hài tử cho ngươi!" "Cả yêu thú trúc cơ mà cũng nhặt được, Minh Minh ca quả là người tốt số, Minh Minh ca đừng để bụng chuyện lúc trước ta không để ý đến ngươi nhé…" Vương Minh Minh nhìn đám học sinh nối đuôi nhau nịnh nọt mình, y chỉ thấy lòng y sôi sục cả lên, cảm giác này, quá đã! "Vương Minh Minh, ngươi chẳng qua chỉ gặp may mà thôi, ở thế giới này, thực lực vẫn là quan trọng nhất, ngươi có dám nhận lời quyết đấu với ta?" "Quyết đấu? Vương Minh Minh ngập ngừng, tuy hai người đều là võ giả cấp năm, nhưng Tiêu Thành là cấp năm đỉnh phong có thể đột phá lên cấp sáu bất cứ lúc nào, về phương diện võ nghệ cũng đạt được một ít thành tựu, nếu quả thật muốn đánh nhau, e là y không phải đối thủ của hắn. "Thế nào, ngươi không dám? Tiêu Thành cười lạnh, khinh thường nói: "Ngươi cũng chỉ có chút may mắn lượm được vài thứ mà thôi, phế vật vẫn mãi chỉ là phế vật!" Những học sinh ban nãy còn ôm đùi tâng bốc y chợt yên lặng, ừ nhỉ, dù Vương Minh Minh có hên đến cỡ nào đi nữa cũng chỉ qua được đợt kiểm tra này, bản thân y cũng chẳng hề mạnh hơn bọn họ chút nào cả. Hơn nữa, tuy cấp bậc hiện tại của Vương Minh Minh là cấp năm, thế nhưng lại là giai đoạn thấp nhất trong cấp năm. "Mẹ nó, mình không nhịn được nữa. Bản thân Vương Minh Minh không phải người có tính tình tốt, ở nhà lại được chiều chuộng quen thói nên càng không quen nhịn nhục, y tức giận nói: "Được thôi, quyết đấu thì quyết đấu." "Được, ta đợi ngươi trên sàn quyết đấu. Tiêu Thành cười gằn, lập tức đi về phía sân đấu. "Khoan đã. Vương Minh Minh vội gọi với theo, nếu cứ đi như vậy y thua Tiêu Thành là cái chắc, lại còn bị hắn đập cho một trận nhừ tử. "Ngươi sợ à? Tiêu Thành cười nhạo. "Sợ? Trên đời này làm gì có ai có thể khiến Vương Minh Minh ta sợ? Vương Minh Minh cười lạnh, cao ngạo nói: "Chuyện quyết đấu sao có thể qua loa cho được, mười ngày sau, thông báo trước toàn trường để đạo sư và các học sinh trong trường cùng đến chứng kiến!" ... "Mập Mạp, ăn xong bữa này thì ngươi lên đường đi. Giang Thái Huyền lơ đãng nói. Tây Môn Mập Mạp khựng lại, cả người bắt đầu run rẩy, y khóc nức nở: "Huyền ca, ngươi muốn giết ta?" "Ặc, là chuyện lần trước ta nói với ngươi đó, treo mấy tấm bảng khắp thành Thanh Nguyệt ấy, Võ Tòng sẽ đi với ngươi. Giang Thái Huyền bảo. "À, à, chuyện này à, không thành vấn đề, chuyện này cứ giao cho ta. Tây Môn Mập Mạp thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lên tiếng cam đoan. Bây giờ y đã quyết định sẽ ôm chặt đùi của Giang Thái Huyền rồi, một tên Tiên Thiên như Võ Tòng đã ghê gớm lắm rồi, nay lại thêm một tên Lý Quảng trúc cơ đỉnh phong, mỗi ngày ăn cơm không phải thịt yêu thú Tiên Thiên thì là thịt yêu thú trúc cơ, viện trưởng học viện Thanh Nguyệt cũng chưa được sung sướng đến vậy đâu! Ăn xong, Võ Tòng và Tây Môn Mập Mạp lên đường, Giang Thái Huyền nhìn Lý Quảng: "Không cần gấp, đợi đến khi Vương Minh Minh trả xong nguyên tệ thì ngươi có thể ăn rồi." Lý Quảng cười ngượng ngùng, y đáp: "Không sao cả, ngược lại thì chủ thượng có thể giao cho ta thêm vài nhiệm vụ được không?" Ta cũng muốn lắm nhưng bây giờ hệ thống chỉ muốn tiền, hét giá càng cao thì càng tốt, mới một trăm nguyên tệ đã phải moi sạch đồ của người ta rồi, thật sử chẳng có mấy ai trả nổi cả. "Sẽ nhanh thôi, chờ đám Võ Tòng treo bảng xong, sau khi nhìn thấy thông tin trên đó ắt sẽ có người tìm đến thôi. Giang Thái Huyền nói. Dứt lời, Giang Thái Huyền liền lập tức bỏ vào đạo tràng bế quan tu luyện, hắn muốn tiếp tục luyện hóa linh khí Tiên Thiên tinh khiết kia. Linh khí Tiên Thiên cực kỳ nhỏ, chỉ mỏng như sợi tóc nhưng lại khiến hắn có cảm giác như bị nhồi đầy. Tạp chất tồn đọng trong nguyên khí nội thể dần được gột sạch, giúp nguyên khí của hắn càng thêm tinh khiết, cũng càng thêm mạnh mẽ. Thần Ma Tổ Kinh vẫn chuyển không ngừng, linh khí Tiên Thiên cũng bị chuyển hóa liên tục hóa thành nguyên khí vừa thuần chất vừa cường đại rót đầy đan điền. Theo thời gian luyện hóa, linh khí Tiên Thiên ngày càng mỏng manh mà nguyên khí trong đan điền lại càng lúc càng nhiều, cho dù hiện tại đan điền của hắn đã được mở rộng nhưng hắn có cảm giác bản thân vẫn không thể nào dùng cạn nguồn linh khí Tiên Thiên này. Đùng Cơ thể Giang Thái Huyền run lên, cuối cùng nguyên khí nỗi thể cũng hoàn toàn thay đổi, ngưng tụ thành một dòng suối nhỏ mảnh, hắn biết hắn đã bước vào giai đoạn trung kỳ của võ giả cấp năm. Linh khí Tiên Thiên vẫn còn hơn một nửa, Giang Thái Huyền không dám sơ suất, tiếp tục luyện hóa số còn lại. Xoạt Cấp năm hậu kỳ! Cấp năm đỉnh phong! Cấp sáu sơ kỳ! Chỉ trong nháy mắt, tu vi Giang Thái Huyền từ cấp năm vọt thẳng lên cấp sáu, sau đó tốc độ thăng cấp mới từ từ chậm lại, cuối cùng dừng ở cấp sáu sơ kỳ đỉnh phong, mấp mé đột phá trung kỳ. "Linh khí Tiên Thiên mảnh tựa sợi tóc nhưng lại chứa đựng một sức mạnh to lớn đến nhường này, quả thật mạnh hơn linh thạch cấp thấp rất nhiều. Giang Thái Huyền cảm thán. Thế nhưng tu vi đột phá không phải là thu hoạch lớn nhất của hắn, chỗ tốt nhất mà hắn đạt được lần này chính là sự thay đổi ở nguyên khí, hắn cảm thấy phẩm chất nguyên khí của bản thân đã trở nên tốt hơn rất nhiều, nếu nguyên khí của hắn lúc trước là hạt cát, thì bây giờ nó đã trở thành một tảng đá! "Tu luyện không kể năm tháng, đúng thật là như vậy. Giang Thái Huyền nhìn trời, không biết trời đã tối từ lúc nào. "Giang Thái Huyền có ở đây không?" Một giọng nói dịu dàng vang lên, theo sau đó là một bóng người bước ra từ khu rừng, người nọ mặc áo đen, dùng vải che kín mặt. "Thang Nguyệt Lộ, muốn đến thì cứ đến, sao lại còn bày vẽ như thế này? Giang Thái Huyền nhíu mày, hắn nhận ra giọng đây là giọng của Thang Nguyệt Lộ. Thang Nguyệt Lộ tháo khăn che mặt xuống, lắc đầu nói: "Lần này ta giành hạng nhì, bị người khác chú ý, chỉ có thể làm như vậy." "Chúc mừng. Giang Thái Huyền nói. "Vậy mà ngươi lại không bất ngờ chút nào, Vương Minh Minh có thể giết được yêu thú trúc cơ có phải cũng do ngươi nhúng tay hay không? Hai mắt Thang Nguyệt Lộ lóe lên. Yêu thú trúc cơ mạnh cực kỳ, do dù là viện trưởng học viện Thanh Nguyệt cũng không dám chắc rằng bản thân là đối thủ của yêu thú trúc cơ. Giang Thái Huyền gật đầu: "Làm ăn mà, khách hàng trả tiền thì bọn ta cũng phải khiến khách hành hài lòng thôi." "Quả nhiên, ta đã nói mà, trên đời này làm gì có con yêu thú trúc cơ nào tự độc chết mình đâu chứ. Thang Nguyệt Lộ cười khổ, tuy biết là gian lận nhưng người ta làm quá khéo, muốn tra cũng tra không được, quả nhiên khiến khách hàng hài lòng. Giang Thái Huyền đen mặt, độc chết? Cái lý do nhảm nhí này mà cũng dám dùng? Có điều chuyện này chẳng liên quan gì đến hắn, Giang Thái Huyền cười nói: "Không biết lần này Dương tiểu thư đến đây là vì chuyện gì?" "Ta đã thi xong, không cần phải thuê người nữa, ta muốn chuộc lại ngọc bội. Thang Nguyệt Lộ đáp. "Không, không, Dương tiểu thư, có lẽ ngươi vẫn chưa hiểu rõ cách làm việc ở đây. Giang Thái Huyền cười, ra hiệu mời đi theo: "Những thứ bên trong chắc chắn sẽ khiến ngươi ngạc nhiên đến mức không nỡ rời đi." Thang Nguyệt Lộ sầm mặt, lời này có ý gì? Sao nàng lại thấy đê tiện như vậy? Nhưng nàng cũng rất tò mò bên trong đến tột cùng là có thứ gì có thể khiến cho cao thủ Tiên Thiên và cường giả trúc cơ trấn giữ, còn chủ động làm thuê cho người khác? Ngay sau đó, nàng há hốc mồm, ngây người đứng ở đó. Đúng thật là ngạc nhiên đến mức không muốn rời đi! "Sao, sao có thể?" Thang Nguyệt Lộ cảm giác như thế giới quan của mình đã hoàn toàn sụp đổ, trong đây chứa toàn những thứ gì thế này? Thần Võ Kinh? Công pháp thần cấp! Thần Võ Thể? Thể chất thần cấp! Huyết Mạch Thần Võ? Huyết thống thần cấp! Gộp thành một trang bị Thần Võ từ đầu đến chân! Còn có Tiễn Thần Thể, Tiễn Thần Kinh, Huyết Mạch Tiễn Thần... "Những vật này đều là giả? Thang Nguyệt Lộ run rẩy nói, thầm hy vọng sẽ nghe thấy Giang Thái Huyền xác nhận là giả. Thể chất thần cấp, huyết thống thần cấp, công pháp thần cấp, hơn nữa còn là một bộ, thế mà lại bị trưng bày bán ở đây? "Rất vinh hạnh được giới thiệu cho ngươi biết, tất cả những thứ này đều là thật. Giang Thái Huyền nghiêm túc nói: "Dương tiểu thư, đây là cơ hội của ngươi, ngươi đã thấy bảng hiệu của ta rồi chứ? Chỉ cần ngươi có tiền, huyết mạch, thể chất, công pháp thần cấp đều mặc ngươi lựa chọn!" Thang Nguyệt Lộ theo bản năng mà quay đầu nhìn kỹ lại, trên đó là một hàng dài các loại dịch vụ gồm: Đào tạo, cho thuê, bán và thu mua tất cả Thần Ma..
Chương 15. Ta muốn chơi cả đêm! Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc "Huyết mạch thần võ, huyết thống thần cấp?" Dương Nguyệt Lộ nuốt nước miếng, tuy thiên phú của nàng không tồi nhưng nàng không có huyết mạnh thần cấp, thể chất thần cấp, cũng không có công pháp thần cấp. Hơn nữa, không chỉ mỗi mình nàng không có, mà hết chín mươi chín phần trăm người trên thế giới này đều không có! "Muốn không?" "Muốn. Dương Nguyệt Lộ gật đầu chắc nịch, nếu đổi thành người khác, bọn họ cũng sẽ muốn! "Có muốn sở hữu nó không?" Giang Thái Huyền như một con sói to đang chậm rãi dụ dỗ thỏ trắng nhảy vào bẫy rập mà nó đã chuẩn bị sẵn. "Nhưng làm sao ngươi có thể chắc chắn đây đều là hàng thật? Dương Nguyệt Lộ nói, nàng không tin trên đời này lại có người tình nguyện bán những một bộ thần cấp đầy đủ thế này! Chỉ cần tùy tiện chọn đại một món nào đó trong số những vật này đều có thể khiến cả thế giới máu chảy thành sông! "Thật hay giả chỉ có bản thân ngươi mới chứng minh được, là một người làm ăn, ta chỉ có thể bảo đảm đây không phải hàng giả. Giang Thái Huyền bình tĩnh nói, hắn cũng đâu thể đưa nàng một phần để nàng kiểm chứng thật giả đâu? Bản thân hắn cũng thèm nhỏ dãi đó! "Đúng rồi, nếu không mua nổi bộ thần cấp này thì ngươi có thể xoay bàn xoay này, nếu vận khí tốt có thể xoay trúng chiêu thức thần cấp, công pháp thần cấp, huyết thống thần cấp. Giang Thái Huyền thờ ơ nói. Dương Nguyệt Lộ nhìn theo hướng ngón tay của Giang Thái Huyền, trên bàn xoay có chín ô, tám ô ghi "Xin cảm ơn đã tham dự", ô còn lại là phần thưởng – Huyết thống Thần Võ! Bên cạnh bàn xoay có một tấm bảng ghi một kim tệ một lần. "Tại sao ngươi không tự quay thử? Dương Nguyệt Lộ thình lình hỏi. "Nghèo. Giang Thái Huyền bĩu môi. "Ngươi mà nghèo? Vương Minh Minh cũng thuê người cơ mà? Dương Nguyệt Lộ không tin?" Giang Thái Huyền nhún vai, thoắt cái đã biến mất trước ánh mắt kinh hãi của Dương Nguyệt Lộ. Sắc mặt Dương Nguyệt Lộ khẽ đổi, ngay khi nàng làm ra bất kỳ động tác nào khác, giọng của Giang Thái Huyền chợt truyền đến từ phía sau: "Ờm, ta vét sạch tiền vào thứ này cũng chỉ trúng được một bộ chiêu thức thần cấp." Dương Nguyệt Lộ khiếp sợ, lúc này Giang Thái Huyền không che dấu tu vi, nàng có thể nhận ra hắn đã đột phá võ đạo cấp sáu! Hai người đều là võ giả cấp sáu, thế nhưng ban nãy nàng hoàn toàn không đoán được hắn biến mất bằng cách nào! Chẳng lẽ hai vị cường giả kia mạnh như vậy là do có được huyết thống và công pháp? Nhưng mà với thực lực trúc cơ, hoàn toàn có thể thẳng tay cướp đoạt cơ mà. "Quả nhiên ngươi không tầm thường. Mắt Dương Nguyệt Lộ lóe sáng, trước khi thi nàng và các học sinh khác đều nghe phong phanh chút tin tức. Phế vật Giang Thái Huyền, Tây Môn Tình bị đuổi đi chăm nom dược điền! Người đang đứng trước mặt nàng có thủ hạ là cao thủ Tiên Thiên và trúc cơ, sao có thể là phế vật? Còn bị đuổi đi trông coi dược điền? Nghe nói tên này là cô nhi do học viện thu dưỡng, chẳng lẽ người nhà của hắn tìm được hắn? Dương Nguyệt Lộ hít sâu một hơi, không nghĩ lan man thêm nữa, nàng nói: "Ta muốn chuộc ngọc bội trước, một trăm nguyên tệ đây." "Không hổ là thiên tài học viện Thanh Nguyệt, quả là có tiền. Giang Thái Huyền cười khẽ, nhưng lại không giao ngọc bội ra: "Thế nhưng ngươi cầm cố một trăm nguyên tệ, bây giờ chỉ định dùng một trăm nguyên tệ để chuộc về, vậy là không được đâu nha." Dương Nguyệt Lộ lạnh lùng nói: "Ngươi muốn bao nhiêu?" "Giá thấp nhất, một trăm hai mươi nguyên tệ. Giang Thái Huyền trả lời. Đây là quy định của hệ thống, vụ nào không sinh lời thì không làm. "Chỉ giỏi hét giá. Dương Nguyệt Lộ hừ một tiếng nhưng cũng đồng ý trả một trăm hai nguyên tệ. "Giàu thật. Giang Thái Huyền thầm kinh ngạc đưa tay nhận nguyên tệ, đáng tiếc lần này hắn không được trích phần trăm. Khi cầm đồ có thể nhận phần trăm, nhưng lúc chuộc thì lại không được, quy định này cũng vì phòng ngừa Giang Thái Huyền cố ý cho người cầm cố rồi chuộc lại, từ đó kiếm lời từ hệ thống. Dương Nguyệt Lộ trả tiền xong thì muốn về, Giang Thái Huyền không khỏi hỏi: "Ngươi không thử thật à? Ngươi cũng đã thấy chiêu thức của ta rồi, Huyết mạch Thần Võ đó, mỗi ngày bàn xoay này sẽ đổi mới một lần nên không phải lúc nào cũng có đâu." Dương Nguyệt Lộ nghe vậy liền do dự, huyết thống thần cấp đang ở ngay trước mắt, nếu bây giờ bỏ đi nàng sợ sau này bản thân sẽ phải hối hận, nàng sờ sờ túi tiền, bây giờ nàng vẫn còn một nguyên tệ cùng một ít kim tệ, một kim tệ một lần, nếu vậy nàng có thể quay rất nhiều lần, chắc sẽ quay trúng thôi nhỉ? Nghĩ như vậy, Dương Nguyệt Lộ bèn đi đến trước bàn xoay bỏ một kim tệ vào. "Đinh, cảm ơn đã tham dự!" Dương Nguyệt Lộ bình tĩnh bỏ thêm một kim tệ. "Đinh, cảm ơn đã tham dự!" "Đinh, cảm ơn đã tham dự..." "Huyền ca, ta đến rồi. Đúng lúc này, giọng nói tràn đầy hưng phân của Vương Minh Minh vọng tới. Giang Thái Huyền nâng mắt nhìn qua, y mặc một bộ đồ đen đến mức nhìn không rõ ai là ai hệt như người nào đó, hắn lập tức lên tiếng chào: "Chúc mừng ngươi giàng được hạng nhất." "Khách sáo, khách sáo." "Trả tiền!" Vương Minh Minh đen mặt, lúc nãy còn vui vẻ mà, sao tự nhiên chớp mắt một cái đã trở mặt đòi tiền rồi? Có điều y cũng không để ý, y huơ tay, một túi tiền lập tức xuất hiện: "Huyền ca, ngươi kiểm lại xem, một nghìn nguyên tệ, không thiếu một xu." Hệ thống quét hình, vừa đủ một nghìn tệ, hắn gật đầu nói: "Rất tốt, Vương huynh đệ quả nhiên là người giữ chữ tín." Vương Minh Minh thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng vui mừng không ngớt: "Huyền ca không biết đâu, lần này ta thắng đậm sướng lắm nhé, thấy ta giành được hạng nhất, mắt mấy người kia nhìn ta như phát sáng luôn, hận không thể khóc lóc vang xin ta thu bọn họ làm đàn em." "Ngươi biết không? Dương Nguyệt Lộ lớp ta, hoa khôi nổi danh của học viện cũng có ý với ta đó!" "Vậy sao? Một giọng nói lạnh lùng truyền đến. "Đương nhiên!" Vương Minh Minh hất cằm đắc ý nói: "Huyền ca, ngươi không biết đấy chứ, ánh mắt Dương Nguyệt Lộ nhìn ta lúc đó giống như..." "Giống như cái gì? Lúc này trong giọng nói lạnh lùng nọ còn mang theo sát ý. "Giống như... Không đúng, Huyền ca, đây đâu phải giọng của ngươi. Vương Minh Minh ngơ ngác, y bất giác quay đầu lại, y há hốc mồm: "Dương... Dương Nguyệt Lộ, sao ngươi lại ở đây?" "Bỏ ra một nghìn nguyên tệ để thuê người gian lận, Vương Minh Minh ngươi đúng là giàu thật nhỉ. Dương Nguyệt Lộ cười lạnh. "Khà khà, thuê... thuê người gì chứ, ta không hiểu ngươi nói gì, ta với Huyền ca quen thân nên ta cho hắn thôi. Vương Minh Minh cười gượng. "Được rồi, hai người các ngươi đều là khách của ta, đừng có cãi nhau nữa, Minh Minh ngươi lại đây, ta giới thiệu mấy thứ ở trong này cho ngươi. Giang Thái Huyền cười híp mắt. Nhanh như vậy đã gom đủ một nghìn tệ, xem ra lần này Vương Minh Minh cũng kiếm được không ít, hắn phải gắng vơ vét một ít mới được. "Há, Huyền ca cứ đùa ta, ngươi còn có thứ gì ta sẽ mua hết!" Vương Minh Minh vỗ ngực cười to. Hiện giờ y cũng biết rõ Dương Nguyệt Lộ cũng đến đây thuê cao thủ như y, hơn nữa y còn nhớ lúc mình mới đến đây thuê người Giang Thái Huyền đã nói có một mỹ nữ đã bỏ ra một trăm nguyên tệ để thuê người, mà người nọ hiển nhiên là Dương Nguyệt Lộ. "Nói phét không biết ngượng!" Dương Nguyệt Lộ cười nhạo. Giang Thái Huyền cũng đen mặt, tên này không biết coi giá trước hả? "Chậc, cả thành Thanh Nguyệt này, dám tự nhận giàu có hơn Vương..." Vương Minh Minh còn đang định khoe khoang tiếp, ai ngờ sau đó lại cứng miệng không nói được thêm chữ nào, mấy thứ này là cái gì thế! "Vương gia, Vương gia, bán Vương gia của ngươi đi cũng chẳng mua nổi!" Dương Nguyệt Lộ cười lạnh, tiếp tục bỏ thêm kim tệ vào, rồi lại tiếp tục nhận được một câu "Cảm ơn đã tham dự". "Huyền ca, mấy cái này là thật à? Vương Minh Minh đờ người quay đầu nhìn Giang Thái Huyền, y cảm giác cơ thể của mình đang cứng ngắc sắp không cử động được nữa. Giang Thái Huyền cười gật đầu: "Là thật, nhưng ngươi mua không nổi, có điều ngươi có thể thử chơi bàn xoay, chính là cái mà Dương tiểu thư đang chơi ấy." "Bàn xoay? Vương Minh Minh thắc mắc nhìn qua, thấy Dương Nguyệt Lộ đang bỏ tiền vào liên tục không ngừng. "Chưa mới chốc lát mà Dương Nguyệt Lộ đã tiêu hết một trăm kim tệ? Giang Thái Huyền sửng sốt, bởi vì tiền của hắn mới tăng thêm một kim tệ. "Chết tiệt, lại cảm ơn!" Dương Nguyệt Lộ tức giận, rồi lại bỏ thêm kim tệ vào. Vương Minh Minh nhìn thấy huyết mạch thần võ trên bàn xoay cũng muốn thử, nhưng ở đây chỉ có một cái bàn xoay, nếu Dương Nguyệt Lộ không tránh ra y cũng không chơi được. "Đợi nàng ta chơi xong đã. Giang Thái Huyền nói. "Đinh, cảm ơn..." "..." "Giang Thái Huyền, ta muốn cầm ngọc bội, ngươi cầm lấy rồi đưa ta một trăm kim tệ, ta muốn quay cả đêm, ta không tin ta không lấy được huyết mạch thần võ!" Giang Thái Huyền: "..." Ngươi mới chuộc về giờ lại cầm tiếp? Còn muốn quay cả đêm?