Q.4 - Chương 1027: Kinh Thiên Huyết Án (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc San Francisco, văn phòng thị trưởng. Tổng thống Lâm Khẳng, quốc vụ khanh Tây Hoa Đức đều ngồi ở bên trong, trên mặt hai người đều mang theo vẻ hồ nghi. Cách Hồng Dịch bị bắt đã qua hai ngày, trong hai ngày này, Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức đều dồn hết tinh thần chú ý chặt chẽ tới hướng đi của Lý Chấn cùng với phố người Hoa, muốn xem Lý Chấn sẽ áp dụng thủ đoạn gì. Nhưng mà, hai ngày này, Lý Chấn một chút động tĩnh cũng không có, điều này khiến cho hai người vừa vừa thấp thỏm Lý Chấn không nhúc nhích, đây có thể là Lý Chấn tạm thời cũng không có cách nào. Nhưng Lý Chấn vẫn bất động, cũng có thể là Lý Chấn đang ủ mưu, gây áp lực rất lớn cho hai người. Vì vậy, Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức đều bị vây trong trạng thái phi thường mâu thuẫn. Lâm Khẳng hít sâu, ánh mắt dừng ở trên người thị trưởng Bảo Uy Nhĩ, trầm giọng nói: "Bảo Uy Nhĩ tiên sinh, đến bây giờ vẫn không thấy Lý Chấn có động tĩnh, ta cảm thấy có chút khả nghi, có thể là Lý Chấn đang ủ mưu. Ngươi phái người ra ngoài điều tra động tĩnh của Lý Chấn, rốt cuộc đi sâu tới bước nào rồi, có thể nhận được tin tức đáng tin cậy của Lý Chấn hay không?" Tây Hoa Đức hừ một tiếng, nói: "Thật sự không được, thay đổi người đi!" Bảo Uy Nhĩ không có được tin tức, cũng cảm thấy phi thường khó xử, đành phải bất đắc dĩ giải thích: "Tổng thống các hạ, quốc vụ khanh các hạ, người ta phái ra đi điều tra động tĩnh tuyệt đối là năng lực xuất chúng, là người rất khôn khéo có khả năng. Nhưng hai ngày này tin tức có được đúng là Lý Chấn không bước ra khỏi cửa, một chút động tác cũng không có, cho dù là hẹn gặp quan viên chính phủ cũng không . Nếu các ngươi không tin, cũng có thể phái người dưới trướng đi đi điều tra. Nếu tình huống ta nói không phải là thật, ta cam nguyện nhận sai." Tây Hoa Đức hừ một tiếng, nói: "Nói tới cùng thì vẫn là bốn chữ làm việc bất lợi!" Trong mắt Bảo Uy Nhĩ hiện lên vẻ giận dữ, nhưng vẫn chế tức giận, trầm giọng nói: "Quốc vụ khanh các hạ, ta vừa rồi đã nói rõ ràng, nếu ngài không tin, có thể tự phái người đi điều tra." Lâm Khẳng nói: "Được rồi, nếu hiện tại không có động tĩnh, tạm thời tĩnh quan kì biến."." "Thùng thùng!" Tiếng đập cửa vang lên, Bảo Uy Nhĩ nói: "Tiến vào!" Cửa phòng mở, thư ký của Bảo Uy Nhĩ đi vào, hắn mỉm cười bảo: "Thị trưởng tiên sinh, vừa rồi có được tin tức của Lý Chấn. Nghe nói, Lý Chấn sai Đường Hoài Đức của phố người Hoa tới sở luật sư Mại Khắc Nhĩ, về sau người của chúng ta dò hỏi thì biết là Đường Hoài Đức là thỉnh đại luật sư hỗ trợ, chuẩn bị biện hộ cho Hồng Dịch." "Ha ha ha..." Thư ký vừa dứt lời, Tây Hoa Đức liền cao giọng cười to. Bảo Uy Nhĩ cho thư ký rời khỏi, hỏi: "Quốc vụ khanh các hạ vì sao cười to không ngừng." Trên mặt Tây Hoa Đức tràn đầy vẻ kiêu ngạo, mỉm cười bảo: "Ta cười Lý Chấn đã bất lực rồi, chỉ có thể thỉnh luật sư hỗ trợ, nhưng có thể làm được gì? Rõ ràng Rõ ràng là vô dụng. Lý Chấn nói nước Mỹ bởi vì sự nhúng tay của hắn mà sẽ chấn động, đây chỉ là Lý Chấn mạnh miệng uy hiếp. Thử nghĩ một chút, dựa theo quy định của pháp luật, môn chủ Hồng môn môn chủ nhất định bị xử tử, cho dù luật sư biện hộ cũng vô dụng." Lâm Khẳng nói: "Ta luôn cảm thấy Lý Chấn làm việc không thể đơn giản như vậy, khả năng sẽ có hậu chiêu." Tây Hoa Đức cười nói: "Tổng thống tiên sinh yên tâm, Lý Chấn chỉ có chút xíu thủ đoạn vậy thôi." Bảo Uy Nhĩ nói: "Lý Chấn sai người đi mời luật sư, chúng ta phải làm gì." Tây Hoa Đức đứng lên đi ra ngoài, vừa đi, vừa nói: "Hiện tại chẳng làm gì cả, tĩnh quan kì biến. Ta rất muốn nhìn thấy vẻ mặt thất bại của Lý Chấn, hắc hắc, ta rất chờ mong." Lâm Khẳng cũng đi theo, để một mình Bảo Uy Nhĩ ở văn phòng. Trung tâm thành phố San Francisco, quảng trường. Một đệ tử Hồng môn trong tay cầm một xấp truyền đơn, hắn đi qua đi lại trong quảng trường, không ngừng phân phát truyền đơn cho người qua đường. trên Truyền đơn có một bức tranh ảnh, còn có văn tự dày đặc. Đại ý Trong đó là thê tử của Bỉ Đắc người da đen bị một người da trắng nước Mỹ cưỡng gian, Bỉ Đắc đi đòi lại công đạo, lại bị người da trắng giết chết, thậm chí ngay cả thê tử bị cưỡng gian của Bỉ Đắc cũng bị bắt, lại bị một đám người da trắng cưỡng dâm, cuối cùng bị giết. trên Truyền đơn còn viết người nhà của Bỉ Đắc, có một nữ nhi chưa đầy sáu tuổi cùng với một bà già bảy mươi lăm tuổi. Sau khi vợ chồng Bỉ Đắc chết, nữ nhi cơ khổ không cơn ăn áo mặc, lão nhân thân thể gầy yếu, không ai chiếu cố. Về sau, lão nhân dẫn theo cháu gái gái đi tìm chính phủ quan viên xin giúp đỡ, muốn mời người của pháp viện đưa người da trắng phạm tội ra trước , đem ra công lý nhưng người da trắng phạm tội lại dùng tiền tài hối lộ quan viên chính phủ, thế cho nên hai bà cháu cùng đường, không thể giải oan của con trai đã chết. Quan trọng hơn là, tội phạm vì trảm thảo trừ căn, còn tàn nhẫn giết lão nhân, lại không hề có nhân tính hiếp rồi giết cả thiếu nữ sáu tuổi. Sự thê thảm của tử trạng khiến người ta tặc lưỡi. Để chứng minh tính chân thật của sự kiện, trên truyền đơn còn đăng ảnh của lão nhân và cháu gái, cùng với ảnh chụp tiểu cô nương trong lúc còn sống đi tìm thức ăn và ảnh chụp tiểu cô nương sau khi bị hiếp giết. Từng tờ truyền đơn bay ra, có một số người sau khi cầm thì trực tiếp ném xuống, nhưng vẫn có rất nhiều người xem kỹ. Chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc bị truyền bá rất nhanh. Cùng lúc đó, các khu vực lớn của thành nội San Francisco cũng có vô số đệ tử Hồng môn phát truyền đơn, đều dựa theo chỉ thị của Lý Chấn mà làm việc. Đệ tử Hồng môn trải khắp San Francisco, thành viên ngàn vạn, những đệ tử Hồng môn này rải tin tức, trong một ngày tin tức đa bay đầy trờngươi. Ý kiến của Dân chúng đối với chính phủ cuồn cuộn không ngừng dồn tới bàn công tác của thị trưởng. Cũng có người xuất hiện du hành thị uy, hô hào thị trưởng Bảo Uy Nhĩ nghiêm trị tội phạm. Bảo Uy Nhĩ nhìn một xấp tin tức trên bàn công tác, mày nhăn thành hình chữ xuyên. Việc này rất đơn giản, nhưng hiện tại cả thành đều biết, làm hắn phi thường đau đầu. Bảo Uy Nhĩ có thể ngồi trên vị trí thị trưởng, tuyệt đối là người đa mưu túc trí. Hắn tâm tư khẽ động, trong lòng đoán đây có thể là động tác của Lý Chấn. Bởi vì một chuyện nhỏ mà phát triển đến tình trạng hiện tại, nhất định có người ở sau lưng trợ giúp. Bảo Uy Nhĩ phái người mời Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức đến, nói ra suy đoán của hắn. Tây Hoa Đức sau khi nghe xong, bộ dạng bất cần, nói: "Chuyện này rất đơn giản, cho dù Lý Chấn ở sau lưng trợ giúp, nhưng chỉ cần lập tức giải quyết là được. Thị trưởng Bảo Uy Nhĩ, thỉnh ngài lập tức phái người tra rõ chuyện này, xử lý tội phạm. Chỉ cần đưa tội nhân ra công lý, sự tức giận của dân chúng sẽ dần dần bình phục, âm mưu của Lý Chấn cũng vô dụng." Lâm Khẳng gật gật đầu, nói: "Ta đồng ý với phương pháp xử lý của Tây Hoa Đức." Bảo Uy Nhĩ hồi đáp: "Ta lập tức phái người đi xử lý." Đại Đỉnh tửu lâu, lầu hai. Lý Chấn, Đường Hoài Đức, A Tát Mãn, Hồng Thanh Long, Vương Hồng đều ở cùng một chỗ, mọi người đàm tiếu, không khí rất thoải mái. Vương Hồng nói: "Tổng thống, các huynh đệ phát ra mấy chục vạn tờ truyền đơn, hiện tại dư luận xôn xao dư luận xôn xao, cơ hồ dân chúng toàn thành đều biết chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc. Căn cứ vào tin tức chính phủ truyền đến, Bảo Uy Nhĩ đã bắt đầu phái người tra rõ việc này." Lý Chấn thần sắc thong dong, mỉm cười bảo: "Ta sẽ chờ Bảo Uy Nhĩ tra rõ, chỉ có tra rõ việc này mới thú vị!" Mọi người gật gật đầu, trên mặt đều lộ ra vẻ tươi cười. Chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc đích xác chỉ có tra tiếp mới thú vị.
Q.4 - Chương 1028: Án Kiện (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc "Hỗn đản, hỗn đản, Lý Chấn này chính là một tên hỗn đản không hơn không kém." Trong văn phòng Bảo Uy Nhĩ truyền ra tiếng gầm gừ của Tây Hoa Đức. Lúc này, Tây Hoa Đức giống như một con sư tử già điên cuồng, tức giận và nóng nảy. Trước đó Bảo Uy Nhĩ đã truyền về kết quả điều tra. Về chuyện vợ chồng Bỉ Đắc bị giết, không tra được người này, căn bản không căn bản không có sự tồn tại của vợ chồng Bỉ Đắc. Suy đoán là có người chuyên môn bịa đặt chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc, cố ý nói xấu chính phủ, tạo thành phiền toái cho chính phủ. Người Lâm Khẳng, Tây Hoa Đức, Bảo Uy Nhĩ đầu tiên nghĩ đến chính là Lý Chấn. Nhưng mà, dân chúng chật ních bên ngoài lại không biết, bọn họ sẽ không lý giải cho chính phủ. Lúc này, vô số dân chúng của San Francisco đều cho rằng quan viên chính phủ tham ô tiền tài, quan viên chính phủ không làm gì, thế cho nên vợ chồng Bỉ Đắc toàn bộ tử vong, hơn nữa tử vong cực độ bi thảm. Chuyện bi thảm Như vậy, bất kể là ai sau khi thấy đều sẽ xúc động, đều sẽ tức sùi bọt mép, khiến cho chính phủ San Francisco hoàn toàn ở trong trạng thái bị động. Áp lực của Bảo Uy Nhĩ rất lớn, hơn nữa hắn đã bị vô số dân chúng mắng chửi, hiện tại ra ngoài là phải cẩn thận, sợ bị nhận ra, sau đó thì bị người ném trứng thối. San Francisco Trước mắt đã hoàn toàn lộn xộn. Tất cả đều vì Lý Chấn dựng lên. Lâm Khẳng nhìn khuôn mặt phẫn nộ của Tây Hoa Đức, tận lực khiến mình tỉnh táo lại, sau đó nghiêm túc nói: "Tây Hoa Đức các hạ, thỉnh bình tĩnh một chút, thỉnh bình tĩnh suy xét chuyện này. Trước mắt chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc đã ầm ĩ tới tình trạng này, không phải phẫn nộ có thể giải quyết vấn đề, chỉ có bình tĩnh. Chúng ta càng phẫn nộ, lại càng dễ đi nhầm hướng, còn Lý Chấn thì càng cao hứng." Tây Hoa Đức gật đầu nói: "Tổng thống nói rất chính xác, ta phải bình tĩnh, phải tỉnh táo lại." Dừng một chút, Tây Hoa Đức nói: "Ta đề nghị lập tức bắt Lý Chấn, bắt hắn làm sáng tỏ việc này." Bảo Uy Nhĩ trừng mắt nhìn, không nói gì. Đây chính là đại sự, hắn không nhúng vào, để tránh bị ảnh hưởng. Lâm Khẳng thoáng trầm tư một phen, lắc đầu nói: "Không được, chúng ta không thể bắt Lý Chấn. Không nói tới Lý Chấn là chúng ta mời đến không nói thân phận tổng thống Trung Quốc của Lý Chấn, chúng ta dựa vào cái gì bắt Lý Chấn đây? Chúng ta đều đoán thậm chí là đều cho rằng chủ mưu là Lý Chấn, nhưng đây là thành lập ở trên cơ sở Lý Chấn nói nếu không thả Hồng Dịch thì tạo thành quốc gia rung chuyển, cho nên mới có thể suy đoán ra là Lý Chấn kích động. Nhưng, chúng ta không có chứng cớ chứng minh, không thể bắt Lý Chấn." "Hỗn đản!" Tây Hoa Đức vỗ mạnh lên bàn, nổi giận đùng đùng. Bảo Uy Nhĩ nhíu mày, đây chính là bàn công tác của hắn, còn là ở trước mặt hắn. Nhưng lão gia hỏa Tây Hoa Đức này cậy già, không thèm bận tâm tới mặt mũi của hắn, thật sự là khiến người ta chán ghét. Nhưng, Bảo Uy Nhĩ chỉ có thể chấp nhận. Tây Hoa Đức đảo mắt, khuôn mặt già nua nhăn nhúm, sau một hồi suy nghĩ thì trầm giọng nói: "Nếu không bắt được Lý Chấn thì vậy chỉ có thể áp dụng phương thức tìm hiểu nguồn gốc, lôi Lý Chấn ra. Hiện tại phái người đi bắt đệ tử Hồng môn, thẩm vấn những người phát truyền đơn. Chỉ cần có người nhận do Lý Chấn làm chủ thì chúng ta có lý do bắt Lý Chấn. Về phần Lý Chấn là tổng thống Trung Quốc, chúng ta không làm khó xử hắn, chỉ cần Lý Chấn công khai xin lỗi là được." Tây Hoa Đức nghiêm túc nói: "Nếu Lý Chấn không phối hợp, chúng ta lại dựa theo nguyên tắc mà làm việc. Chuyện của môn chủ Hồng môn tiến hành đến bây giờ, chúng ta không có đường lui, phải đi tiếp." Lâm Khẳng gật đầu nói: "Đúng, ta tán thành!" Bảo Uy Nhĩ thấy hai đại cự đầu gật đầu, lập tức phân phó người đi chấp hành. Đại Đỉnh tửu lâu, đám người Lý Chấn, Đường Hoài Đức tụ tập một chỗ. Hồng Thanh Long đứng trước người Lý Chấn, thần sắc cung kính, bẩm báo nói: "Tổng thống, quan viên chính phủ San Francisco đã dẫn người đi bắt đệ tử Hồng môn. Hiện tại, chúng ta có chấp hành bước tiếp theo của kế hoạch hay không?" Lý Chấn gật đầu nói: "Có thể!" Hồng Thanh Long mỉm cười, đứng dậy đi truyền đạt mệnh lệnh. Ngày đó, ngàn vạn đệ tử Hồng môn phân bố ở San Francisco lại một lần nữa bắt đầu rải tin tức quy mô lớn. Lần này, không hề dùng truyền đơn, chỉ truyền miệng. Nội dung Truyền bá là quan viên chính phủ San Francisco vì che giấu chân tướng vợ chồng Bỉ Đắc bị giết, bắt dân chúng Trung Quốc để gánh tội thay. Không nghi ngờ gì nữa, đây là một phụ gia. Dân chúng Lúc trước phản đối chính phủ còn chưa dừng lại, hiện tại lại gặp phải chuyện này, lại một lần nữa du hành thị uy. Hơn nữa, vô số dân chúng Trung Quốc cũng tham dự. Trong nhất thời, tình huống so với lần trước còn loạn hơn, đã khó có thể khống chế.. Văn phòng Thị trưởng, yên tĩnh không tiếng động. "Rầm! !" Tiếng chửi bới vang lên, phá vỡ sự yên tĩnh. Bảo Uy Nhĩ khẽ thở dài, bất đắc dĩ hỏi: "Tổng thống tiên sinh, quốc vụ khanh các hạ, chuyện càng thêm bất lợi cho chúng ta, hơn nữa đệ tử Hồng môn bị bắt không thừa nhận không thừa nhận người của Hồng môn, đều một mực chắc chắn là dân chúng Trung Quốc, là công dân tuân kỷ thủ pháp. Chúng ta không có chứng cớ có thể chứng minh những dân chúng này là người Hồng môn, hiện giờ đâm lao phải theo lao." Lâm Khẳng thở dài nói: "Ta cảm thấy, chúng ta lâm vào một vòng luẩn quẩn rồi." Tây Hoa Đức gật đầu, bất đắc dĩ nói: "Đáng sợ hơn là, mỗi một bước của chúng ta đều nằm trong dự kiến của Lý Chấn. Lúc ban đầu Lý Chấn sai người của Hồng môn phát truyền đơn, một kế hoạch khổng lồ liền bắt đầu. Bởi vì tạo ra chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc, khiến vô số dân chúng của San Francisco tin là thật, khiến cho chúng ta hết đường chối cãi." "Cho dù chúng ta muốn giải thích, nhưng là bị dân chúng cho rằng là muốn qua loa tắc trách." "Kể từ đó, chúng ta không thể giải thích minh bạch." "Chúng ta muốn làm sáng tỏ chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc, nhưng lại không thể bắt Lý Chấn, cũng chỉ có thể bắt đệ tử Hồng môn. Nhưng đệ tử Hồng môn không thừa nhận, hơn nữa Lý Chấn lại sai người châm ngòi thổi gió, chúng ta lại rơi vào cạm bẫy bắt Trung Quốc Trung Quốc đền tội, Hiện giờ mọi chuyện đều gặp khó khăn, không biết Lý Chấn còn có hậu chiêu gì." Lúc này, một binh lính bước vào, ghé tai Lâm Khẳng nói mấy câu. Lâm Khẳng sắc mặt đại biến, xua tay bảo binh lính ra ngoài. Lập tức, Lâm Khẳng bất đắc dĩ nói: "Chuyện chấn động nước Mỹ Lý Chấn nói với chúng ta đã thành sự thật. Hiện tại, chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc đã không chỉ giới hạn ở San Francisco, bắt đầu lan ra đến thành thị xung quanh." Tây Hoa Đức nhíu mày nói: "Hiện tại, chúng ta làm sao bây giờ?" Lâm Khẳng thở dài một tiếng, nói: "Giải thích cũng vô dụng, muốn từ trong miệng đệ tử Hồng môn moi ra tin tức, cũng không thể. Hơn nữa dân chúng bị bắt dẫn tới ảnh hưởng, chúng ta đã bị dồn vào góc. Ta cho rằng, hiện tại một mặt thả đệ tử Hồng môn, mặt mặt công khai xin lỗi. Trừ cách này ra, tiếp tục điều tra cẩn thận, làm sáng tỏ chuyện vợ chồng Bỉ Đắc, tìm ra chứng cớ chứng minh vợ chồng Bỉ Đắc không tồn tại, mới có thể giải quyết được vấn đề gặp phải trước mắt." "Đúng, làm vậy đi." Tây Hoa Đức liên tục gật đầu, trước mắt chỉ có thể làm như vậy. Ánh mắt Bảo Uy Nhĩ nhìn chằm chằm hai vị cự đầu, trong lòng cảm thấy muốn lật kèo là rất khó. Lý Chấn vẫn chưa đạt được mục đích, vẫn chưa cứu được Hồng Dịch ra thì chuyện này hiển nhiên sẽ không kết thúc.
Q.4 - Chương 1029: Bước Thứ Hai Của Kế Hoạch (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Phố người Hoa, Đại Đỉnh tửu lâu. Bởi vì muốn chú ý tới chuyện của Hồng Dịch, Lý Chấn dứt khoát chuyển tới tửu lâu ở. Đường Hoài Đức để Lý Chấn nghỉ ngơi tốt, cũng hao hết tâm tư, tách toàn bộ hậu viện Đại Đỉnh tửu lâu ra để Lý Chấn cùng với nhân viên đi theo nghỉ ngơi. Trong viện tử, Tả Tông Đường mặc áo bông màu đen, ngồi bên cạnh Lý Chấn, chậm rãi nói: "Tổng thống, chúng ta đến San Francisco Francisco đã lưu lại một đoạn thời gian, hiện giờ bởi vì chuyện Hồng Dịch bị bắt mà tiếp tục,, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới an bài chúng ta viếng thăm những nơi còn lại." Dừng một chút, Tả Tông Đường còn nói thêm: "Theo ta thấy, có thể tăng tốc kế hoạch hay không? Mau chóng giải quyết chuyện của Hồng Dịch, sau đó cùng tổng thống Mỹ Lâm Khẳng tới Washington." Lý Chấn mỉm cười, gật đầu nói: "Quý Cao huynh yên tâm, chuyện của Hồng Dịch rất nhanh sẽ được giải quyết. Kế hoạch ta chế định có bước, trong đó mấu chốt nhất vẫn là bước đầu tiên, phải xây dựng ra hình tượng chính phủ San Francisco tham ô, hiện tại đã thành công tạo ra rồi, chuyện kế tiếp rất dễ xử lý, rất nhanh cơ hội sẽ hoàn thành. Thậm chí, kế hoạch bước ta chế định không nhất định phải thực thi toàn bộ, đều có khả năng cứu ra Hồng Dịch." Tả Hiếu Uy chen miệng nói: "Tổng thống, kỳ thật ở San Francisco chơi rất vui, ở thâm mấy ngày cũng không sao." "Đồ khốn, chỉ biết chơi, không lo chính sự." Tả Tông Đường quát lớn. Tả Hiếu Uy thè lưỡi, vẻ mặt cợt nhả. Lý Chấn khoát tay, cười nói nói: "Hiếu Uy à, ngươi chưa tiến vào quan trường, hơn nữa ta và phụ thân ta và ngươi là cùng thế hệ, trực tiếp gọi thúc thúc đi, cho thân thiết, không cần phải gọi xa lạ như vậy. "Vâng, Tả Tông Đường. Lý Chấn tiếp tục nói: "Quý Cao huynh, tất cả bọn nhỏ bao gồm cả Hiếu Uy, chơi một chút cũng không sao. Lần này dẫn bọn họ, chủ yếu là để mở rộng tầm mắt, để họ thấy hình dạng của nước Mỹ, xem người Mỹ sống thế nào, xem quốc gia ở ngoài Trung Quốc là thế nào, người ta sống thế nào, chỉ cần tầm nhìn của bọn họ được mở mang chính là thành công." Tả Tông Đường lắc đầu nói: "Tổng thống quá chiều chúng." Một trận tiếng bước chân truyền đến, Hồng Thanh Long và Vương Hồng đi vào. Hai người nhìn thấy Lý Chấn, lập tức khom mình hành lễ. Lý Chấn xua tay bảo đám nhóc Tả Hiếu Uy, Tằng Kỷ Trạch, Tằng Kỷ Hồng ra ngoài chơi rồi mới hỏi: "Có tiến triển gì?" Hồng Thanh Long hồi đáp: "Vừa có được tin tức, Bảo Uy Nhĩ trước áp lực của dư luận, đã thả tất cả đệ tử Hồng môn Trung Quốc bị bắt. Hắc hắc, hắn khẳng định không ngờ đệ tử Hồng môn chúng ta tử đoàn kết nhất trí, đều một mực chắc chắn là dân chúng bình thường, cho nên bắt cũng vô dụng." Vương Hồng tươi cười, lại nói tiếp: "Ngoài ra, Bảo Uy Nhĩ công khai xin lỗi dân chúng Trung Quốc bị bắt. Hơn nữa, Bảo Uy Nhĩ còn nói tội phạm giết chết vợ chồng Bỉ Đắc đã lẩn trốn, chính phủ đang gia tăng truy tra, sẽ mau chóng phá án." Lý Chấn cười một tiếng, nói: "Bảo Uy Nhĩ chỉ là con tốt, Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức mới là kẻ thao túng đằng sau. Hiện giờ Bảo Uy Nhĩ khuất phục, đại biểu cho Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức tạm thời gập cờ cất trống." Tả Tông Đường nói: "Ta cho rằng Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức sẽ không từ bỏ ý đồ, sẽ tiếp tục tra tìm chứng cớ." Lý Chấn nói: "Bất kể bọn họ làm như thế nào, bọn họ cũng muộn rồi." Dừng một chút, Lý Chấn cao giọng nói: "Đến giờ bước đầu tiên của kế hoạch đã hoàn thành viên mãn. Hồng Thanh Long, Vương Hồng, lập tức truyền lệnh cho tất cả đệ tử Hồng môn, bắt đầu chấp hành bước thứ hai, Chúng ta nếu bỏ thêm một bó lửa, khiến Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức như đứng đống lửa, như ngồi đống than, thậm chí cuộc sống hàng ngày cũng khó khăn. Chọ cho nhiều người tức giận không phải là dễ giải quyết tốt như vậy, nhất là nơi được tuyên bố dân chủ tự do này." "Vâng." Hồng Thanh Long và Vương Hồng hưng phấn dạ ran, xoay người rời khỏi. San Francisco, thành tây. Từng tờ truyền đơn phát ra, bên trên lại có tin tức mới. trên truyền đơn ghi lại rõ ràng chuyện Hồng Dịch bị bắt. Hơn nữa, về chuyện của Hồng Dịch cũng chỉnh sửa đôi chút. Lúc đầu, quản sự người da trắng quấy rối thê tử của huynh đệ Hồng môn, nữ tử liền phản ánh tình huống với lãnh đạo nhà xưởng, nhưng lãnh đạo nhà xưởng coi như không thấy, thế cho nên quản sự người da trắng cưỡng gian nữ tử, nhưng không ai dám nói. Sửa lại như vậy khiến nhà xưởng cũng bị kéo vào. Hơn nữa Lý Chấn phủ sáng hình tượng của Hồng Dịch, tuyên truyền Hồng Dịch ghét ác như thù, miêu tả Hồng Dịch thành một người tốt. Chính bởi vì tính cách của Hồng Dịch, cho nên Hồng Dịch biết thê tử của huynh đệ bị quản sự người da trắng cưỡng gian, lập tức dẫn theo người đi đòi lại công đạo. Nhưng Hồng Dịch là một người giảng đạo lý, sau khi gặp quản sự người da trắng của nhà xưởng thì không lập tức khởi xướng đánh nhau, hơn nữa biết dùng lý, muốn quản sự người da trắng chịu nhận lỗi. Nhưng quản sự người da trắng thái độ ác liệt, không chỉ không xin lỗi, còn hung ác gọi nhân viên bảo vệ của nhà xưởng tùy ý đánh đập đoàn người của Hồng Dịch. Hồng Dịch không thể nhịn được nữa mới khởi xướng phản kích. Hai bên tranh đấu, cuối cùng đều dùng vũ khí, mới xuất hiện sự kiện giết người. Tin tức truyền tới thành của San Francisco, cùng lúc đó, thành nam, thành bắc, thành đông cùng với các khu vực lớn của trung tâm đều lan truyền tin tức của Hồng Dịch. trong Một đêm thiên hạ không ai không biết Hồng Dịch. Trong đó, người Mỹ quen Hồng Dịch sau khi nhận được tin tức của Hồng Dịch thì lại đứng ra nói Hồng Dịch này thường ngày rất hòa thuận và thích giúp người. Trải qua sự tuyên truyền của người Mỹ, hình tượng của Hồng Dịch trở nên càng thêm cao lớn, mà quản sự người da trắng cùng với người còn lại của nhà xưởng thì xấu xí xấu xí. Về phần quan viên bắt Hồng Dịch, càng trở thành đối tượng bị chỉ trích. Trước có thảm án toàn gia vợ chồng Bỉ Đắc phát sinh, hiện tại chuyện của Hồng Dịch lại bị khêu ra, khiến cho dân chúng San Francisco tức giận, tạo thành áp lực cực lớn cho chính phủ. Bảo Uy Nhĩ nhận được tin tức, trực tiếp tới chỗ ở của Lâm Khẳng. Trong phòng, Bảo Uy Nhĩ thấy được Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức đang sầu mi khổ kiểm. Sau khi Bảo Uy Nhĩ ngồi xuống, rất bất đắc dĩ nói: "Tổng thống các hạ, quốc vụ khanh các hạ, tình huống hiện tại hai vị đều đã biết. Mục đích của Lý Chấn cũng vô cùng rõ ràng. Hắn chế tạo chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc để làm chăn đệm cho Hồng Dịch. Hiện giờ vô số dân chúng đang thị uy, bắt chúng ta phóng thích Hồng Dịch, Lý Chấn đã đạt được mục đích. Nhất là tình cảm quần chúng xúc động, đã đến mức pháp luật khó có thể xử lý. Một khi đi theo quy trình pháp luật thì hậu quả khó lường." Lâm Khẳng nhíu mày nói: "Lý Chấn thâm thật." Tây Hoa Đức hừ một tiếng, lạnh giọng nói: "Chuyện đã tới nước này, tuyệt đối không thể chịu thua. Hiện tại không phải chính phủ San Francisco tranh đấu với Lý Chấn, mà là cao tầng của hai nước đọ sức, Hồng Dịch chỉ là một quân cờ trong đó mà thôi. Ta cho rằng, hiện tại nhất định phải cắn chặt răng, tuyệt đối không thể nhả ra. Chúng ta tiếp tục tra rõ chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc, mau chóng giải quyết việc này, đến lúc đó lại xử lý Hồng Dịch, chuyện sẽ dễ dàng hơn." "Thùng thùng." Tiếng đập cửa vang lên, Lâm Khẳng nói: "Tiến vào đi." Binh lính đi vàonói: "Tổng thống Trung Quốc tới, đang chờ trong phòng khách."
Q.4 - Chương 1030: Ai Có Thể Cười Tới Cuối Cùng? (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Lâm Khẳng không ngờ Lý Chấn lại tự mình tới bái phỏng, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng vẫn không chút do dự nói: "Thỉnh Lý tổng thống đến phòng khách, ta lập tức sẽ tới." Binh lính gật gật đầu, xoay người đi truyền tin. Lâm Khẳng xoay chuyển ánh mắt, nhìn sang Tây Hoa Đức, hỏi: "Tây Hoa Đức tiên sinh, Lý Chấn vào thời điểm mấu chốt này tới bái phóng, ngài cho rằng mục đích của hắn là gì?" Tây Hoa Đức cẩn thận nghĩ nghĩ, nói: "Có thể có chuyện gì nữa? Đơn giản là muốn chúng ta thả Hồng Dịch. Lý Chấn tỉ mỉ bày ra chuyện vợ chồng Bỉ Đắc, biến San Francisco hỗn loạn. Hiện giờ, Lý Chấn đạt được mục đích, đương nhiên muốn khoe khoang một phen. Nhưng, chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc nói trắng ra cũng chỉ là chuyện vặt, chỉ là dân chúng thỉnh nguyện mà thôi. Chỉ cần chúng ta cắn chặt răng, vẫn có thể đứng vững." Bảo Uy Nhĩ khóe miệng run rẩy, trong lòng cực khó chịu. Hắn nghĩ thầm, Tây Hoa Đức ngươi là quốc vụ khanh, không phải người phụ trách của San Francisco, đương nhiên không liên quan. Nhưng, Bảo Uy Nhĩ là thị trưởng San Francisco, áp lực phải chịu đựng phi thường lớn, thậm chí khiến Bảo Uy Nhĩ không thở nổi, tóc muối tiêu trên đầu đã biến thành bạc trắng. Không chỉ như vậy, Bảo Uy Nhĩ cũng không dám ra khỏi cửa, bởi vì một khi gặp phải người quen, nhất định sẽ chỉ trích hắn. Cho dù là người nhà của Bảo Uy Nhĩ cũng bắt đầu chỉ trích Bảo Uy Nhĩ. Bảo Uy Nhĩ muốn giải thích, lại không có cách nào giải thích, đành phải lặng lẽ thừa nhận. Kết quả Như vậy là Bảo Uy Nhĩ không muốn nhìn thấy. Hiện giờ Tây Hoa Đức còn kiên trì, Bảo Uy Nhĩ trong lòng rất không đồng ý. Nhưng không đồng ý có hữu dụng không? Người ta là quốc vụ khanh, quyền cực lớn, hắn chỉ là một thị trưởng nhỏ. Cho dù có lòng phản đối, thì cũng bất lực. Bảo Uy Nhĩ hít sâu, vẻ mặt uể oải nói: "Thỉnh quốc vụ khanh các hạ và tổng thống các hạ mau chóng xử lý tốt chuyện này, nếu không kéo dài thêm một đoạn thời gian, ta chỉ có thể tự nhận lỗi rồi từ chức." Lâm Khẳng nói: "Bảo Uy Nhĩ tiên sinh, cố chống đỡ đi, chúng ta sẽ thắng lợi." Dừng một chút, Lâm Khẳng nói: "Đi thôi, gặp Lý Chấn." Ba người đứng dậy rời khỏi, đi tới phòng tiếp khách. Lâm Khẳng và Lý Chấn bắt tay, sau đó khách và chủ ngồi xuống, Lâm Khẳng nói: "Lý tổng thống lần này tới, có chuyện gì sao?" Lý Chấn nói: "Người thông minh không nói lời thừa, ta lần này đến, là muốn xin tổng thống tiên sinh phóng thích dân chúng Trung Quốc Hồng Dịch, hắn là bị bức phải giết người để tự vệ, không phải cố ý giết người." Tây Hoa Đức lạnh giọng nói: "Dựa theo pháp luật, không thể phóng thích!" Khóe miệng Lý Chấn nhếch lên, không mặn không nhạt nói: "Trước có chuyện toàn gia vợ chồng Bỉ Đắc bị giết, hiện tại lại có chuyện của Hồng Dịch, thật sự là rất xấu! Quốc vụ khanh các hạ nên nắm vững pháp trị của quốc gia, nếu ngay cả lợi ích của dân chúng cũng không được bảo đảm, căn cơ của quốc gia cũng không vững. Trung Quốc có một câu ngạn ngữ, người được dân tâm thì có thiên hạ. Nếu dân chúng không công nhận chính phủ, như vậy chính phủ này chỉ sợ khó có thể duy trì." Dừng một chút, Lý Chấn còn nói thêm: "Có câu nước có thể nâng thuyền cũng có thể làm lật thuyền, dân chúng chính là dòng nước không bắt mắt, có thể nâng một chiếc thuyền lớn là chính phủ này. Đồng dạng, dân chúng cũng có thể dấy lên cơn sóng gió động trời, có thể tạo thành ảnh hưởng cực lớn. Ta cho rằng, Tây Hoa Đức các hạ nên nghĩ tới chuyện của Hồng Dịch, đừng mang theo cảm xúc mà làm việc." Tây Hoa Đức già rồi lại bị Lý Chấn thuyết giáo, trong lòng lại phẫn nộ, lớn tiếng rít gào nói: "Đừng cho là ta không biết, chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc đều là một tay Lý Chấn tạo ra. Chờ chúng ta tra rõ rồi, nhất định sẽ cho ngươi biết pháp luật của chính phủ nước Mỹ không thể giẫm đạp." Pháp luật nước Mỹ, các hạ vừa rồi là xúc phạm ta, ta có thể kiện ngươi tội phỉ báng. Chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc là sự thật, ta không bịa đặt. Huống hồ, bên trên còn có ảnh làm chứng, chẳng lẽ cái này là giả?" Một câu khiến Tây Hoa Đức lập tức sửng sốt. Đúng vậy, bộ dạng máu chảy đầm đìa trên ảnh chụp, Tây Hoa Đức vẫn còn ấn tượng. Lâm Khẳng chuyển đề tài, mỉm cười bảo: "Lý tổng thống, Hồng Dịch thực sự đã phạm pháp, tạm thời không thể phóng thích. Thỉnh Lý tổng thống yên tâm, chúng ta nhất định sẽ điều tra rõ chuyện của Hồng Dịch, nếu Hồng Dịch thực sự là lỡ tay giết người chúng ta sẽ cho Hồng Dịch một công đạo. Nhưng, Hồng Dịch tạm thời không thể phóng thích, lưu lại phối hợp điều tra với chúng ta." Lý Chấn cười lạnh lùng, kéo dài thời gian giỏi lắm. Nếu Lý Chấn tin thì đúng là thằng ngu. Lý Chấn lắc đầu nói: "Tổng thống tiên sinh, chuyện vợ chồng Bỉ Đắc cùng với chuyện của Hồng Dịch đã khiến dư luận xôn xao, thậm chí Bảo Uy Nhĩ các hạ cũng phải chịu ủy khuất. Theo ta thấy, sớm phóng thích Hồng Dịch, đối với tổng thống tiên sinh là chuyện tốt, đối với quốc vụ khanh các hạ cũng tốt, đối với thị trưởng Bảo Uy Nhĩ cũng tốt, , đối với ta cũng tốt. Đương nhiên, đối với nước Mỹ cũng tốt, đây là chuyện mọi người đều vui." "Không thể!" Tây Hoa Đức lườm Lý Chấn từ chối. Lý Chấn thấy đối phương không buông, trầm giọng nói: "Chư vị, nhớ rõ lời ta từng nói chứ? Quốc gia rung chuyển không phải đùa đâu." Khẳng nhướn mày, trong mắt hiện lên vẻ trầm tư. Lý Chấn tiếp tục nói: "Hiện tại chuyện đã xảy ra, chỉ là một mình Bảo Uy Nhĩ tiên sinh khó chịu, tổng thống tiên sinh và quốc vụ khanh các hạ vẫn chưa tới mức sứt đầu mẻ trán. Nếu không nhanh chóng kết thúc chuyện này, tùy ý để chuyện phát triển tiếp, cuối cùng khẳng định không thể vãn hồi. Theo phỏng đoán của ta, khả năng kế tiếp sẽ có chuyện mãnh liệt hơn, khiến cho tổng thống tiên sinh và quốc vụ khanh các hạ đều bị cuốn vào trong đó, nước Mỹ cũng sẽ bởi vì việc nhỏ của Hồng Dịch mà chịu ảnh hưởng. Tây Hoa Đức nói: "Ngươi đây là đang uy hiếp chúng ta ư?" Lý Chấn vẻ mặt thản nhiên, không nhìn ra bất kỳ tâm tư gì, hắn lắc đầu nói: "Không phải uy hiếp, ta chỉ là đứng trên lập trường của các ngươi phỏng đoán chuyện này cho các ngươi thôi, đừng hiểu lầm." Bảo Uy Nhĩ nói: "Quốc vụ khanh các hạ, đây..." Hắn vừa mở miệng, Tây Hoa Đức ngắt lời: "Không cần khuyên bảo, ta không tin có chuyện lớn hơn." Lâm Khẳng trong lòng cũng cảm thấy hồ nghi, nhưng vừa nghĩ tới nếu thật sự phóng thích Hồng Dịch, hắn cũng mất hết mặt mũi, gật đầu nói: "Lý tổng thống, đối với phỏng đoán của ngài, ta mỏi mắt mong chờ." "Nếu như thế, chúng ta xem ai có thể cười tới cuối cùng?" Lý Chấn đứng dậy cáo từ, rất nhanh liền rời khỏi. Bảo Uy Nhĩ nhìn Lý Chấn rời đi, sự ức chế trong lòng xộc lên. Cơn bão tiếp đây hắn có vượt qua được không? Tây Hoa Đức vẻ mặt lơ đễnh, trong mắt ánh ra vẻ phẫn nộ, lớn tiếng nói: "Lý Chấn thật là cuồng vọng, hừ, ta cũng muốn xem xem hắn có thể làm được trò gì. Chúng ta có lực lượng tuyệt đối, ta không tin Lý Chấn có thể dở trò." Lâm Khẳng nói: "Cẩn thận làm đầu." Bảo Uy Nhĩ đột nhiên nói: "Tổng thống tiên sinh, quốc vụ khanh các hạ, ta chuẩn bị từ chức." Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức nhướn mày, đều lộ ra vẻ kinh ngạc. Nhưng, Bảo Uy Nhĩ thần sắc kiên định, bất đắc dĩ nói: "Chuyện toàn gia vợ chồng Bỉ Đắc cùng với Hồng Dịch, khiến ta thể xác và tinh thần mỏi mệt, khó có thể chống đỡ được tiếp, thỉnh hai vị lượng giải.". Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức khuyên bảo không có kết quả, cuối cùng đều đồng ý với yêu cầu của Bảo Uy Nhĩ. Ngày đó, chính phủ San Francisco phát ra thông cáo, Bảo Uy Nhĩ vì chuyện của Hồng Dịch và vợ chồng Bỉ Đắc mà tự nhận trách nhiệm rồi từ chức. Chính phủ một lần nữa bổ nhiệm thị trưởng tân nhiệm, xử lý chuyện của vợ chồng Bỉ Đắc và Hồng Dịch.
Q.4 - Chương 1031: Không Cầu Bình Đẳng, Chỉ Cầu Mạng Sống (¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nguồn: vipvandan †¸.•'´¯)¸.•'´¯) Mời đọc Lý Chấn rời khỏi chỗ ở của Lâm Khẳng, sau khi trở lại Đại Đỉnh tửu lâu, Đường Hoài Đức A Tát Mãn, Hồng Thanh Long lập tức đi tới trong viện tử hỏi kết quả. Hồng Thanh Long cầm một ly trà đặt ở trước người Lý Chấn, sau khi ngồi xuống thì vội hỏi: "Tổng thống, kết quả thế nào?" Lý Chấn lắc đầu nói: "Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức đều không đồng ý thả người!" Hồng Thanh Long nhướn mày, hung tợn nói: "Người Mỹ đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, tổng thống, ngài hạ lệnh đi. Chúng ta thực thi hai bước kế hoạch, dư luận đã xôn xao rồi , hiện đang tiến hành bước thứ ba của kế hoạch, lật tung San Francisco lên, khiến bọn Mỹ biết thế nào là kết cục đắc tội với ngài." Lý Chấn lắc đầu nói: "Đừng gấp, để ta nghĩ thêm." Đối với bước tiếp theo của kế hoạch, Lý Chấn cũng không muốn thực thi, bởi vì một khi thực thi thì ảnh hưởng về sau quá lớn. Đến lúc đó, cục diện nhất định khó có thể thu thập. Lý Chấn cẩn thận suy nghĩ, chung quanh không ai nói gì. Cường bước vào, nói khẽ: "Tổng thống, thị trưởng San Francisco Bảo Uy Nhĩ đang chờ trong đại sảnh của đại tửu lâu, muốn gặp mặt ngài." "Mời." Lý Chấn nhướn mày, nghĩ thầm chẳng lẽ Lâm Khẳng thay đổi chú ý? Nếu như vậy, thì không còn gì tốt hơn. Lý Chấn đầy cõi lòng chờ mong, chờ Bảo Uy Nhĩ tiến vào. Không lâu sau, Bảo Uy Nhĩ đi vào. Trên mặt mang theo nụ cười ấm áp, bước chân nhẹ nhàng, không hề hiện ra vẻ già nua, giống như trẻ hơn mười tuổi. Lý Chấn chủ động đứng dậy nghênh đón Bảo Uy Nhĩ, bảo Bảo Uy Nhĩ ngồi xuống, cười nói: "Thị trưởng tiên sinh tới gặp ta, có phải tổng thống Lâm Khẳng đã thay đổi chủ ý hay không? Nguyện ý phóng thích Hồng môn chủ ư." Bảo Uy Nhĩ lắc đầu nói: "Rất xin lỗi, tổng thống tiên sinh không thay đổi chủ ý, Hồng Dịch vẫn bị giam giữ. Lý tổng thống, ta đã không còn là thị trưởng San Francisco, ta đến bái kiến ngài, là muốn xem kế tiếp ngài có tính toán gì không." Lý Chấn nhướn mày, trong mắt hiện lên vẻ hồ nghi. Bảo Uy Nhĩ sau khi từ chức thì tới gặp hắn, chẳng lẽ là để tìm hiểu tin tức? Sau khi Lý Chấn cân nhắc lợi hại thì quyết định không cho Bảo Uy Nhĩ biết Hắn mỉm cười, ngữ khí hiền lành nói: "Bảo Uy Nhĩ tiên sinh nghiêm trọng hóa quá rồi, về chuyện cứu Hồng môn chủ, ta cũng là đi một bước tính một bước, căn bản không có kế hoạch." Trong lúc nói, ánh mắt Lý Chấn nhìn về phía Hồng Thanh Long và Vương Hồng, nhẹ nhàng gật đầu, chỉ thấy hai người đứng dậy rời đi. Bảo Uy Nhĩ thấy thế, minh bạch Lý Chấn đã an bài tốt, không để cho hắn biết. Trên thực tế, Bảo Uy Nhĩ biết đột nhiên tới chơi rất đường đột. Nhưng hắn không nhịn được sự hiếu kỳ trong lòng, rất muốn biết Lý Chấn kế tiếp sẽ an bài thế nào, sẽ có hành động gì. Lý Chấn vì cứu Hồng Dịch mà gây chiến, khiến Bảo Uy Nhĩ kiến thức được thủ đoạn của Lý Chấn. Bởi vì kiến thức được, nhưng không biết tình huống kế tiếp, cho nên tò mò. Bảo Uy Nhĩ nhìn về phía Đường Hoài Đức, thành khẩn nói: "Lý tổng thống, ta và Đường Hoài Đức là bạn tốt nhiều năm, hắn rất hiểu ta, cũng xin ngài tin ta. Lần này ta tức chức thị trưởng San Francisco, là vì không dám đảm nhiệm chức thị trưởng nữa, cũng không có ý tứ đến tìm hiểu tin tức, thỉnh Lý tổng thống yên tâm." Dừng một chút, Bảo Uy Nhĩ tiếp tục nói: "Kế hoạch của Lý tổng thống vừa mới bắt đầu, ta đi đâu cũng như gặp kẻ địch, bên ngoài bị mắng, về nhà vẫn bị mắng, nếu cứ tiếp tục thì chỉ sợ tính mạng khó được bảo toàn, cho nên từ chức." Lý Chấn giơ ngón tay cái lên, nói: "Bảo Uy Nhĩ tiên sinh là một người đại trí tuệ đại trí tuệ. Lần này, ta cho rằng Bảo Uy Nhĩ tiên sinh đã làm một quyết định rất cơ trí, ngươi sẽ không hối hận." Bảo Uy Nhĩ cười nói: "Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức có đối thủ như Lý tổng thống, ta cảm thấy bi ai cho bọn họ." Lý Chấn cười nói: "Bảo Uy Nhĩ tiên sinh quá khen!" Dừng một chút, Lý Chấn còn nói thêm: "Nếu Bảo Uy Nhĩ tiên sinh có hứng thú, vậy lưu lại đi. Dù sao, không có chuyện gì mà không dám gặp người ta cả. Chuyện này, sắp kết thúc rồi ." Bảo Uy Nhĩ trong lòng vui vẻ, có chút cao hứng. Cho dù không biết an bài của Lý Chấn, nhưng có thể nói chuyện với Lý Chấn, có thể thấy phong thái của Lý Chấn, vẫn là chuyện rất hạnh phúc. Hiện giờ Bảo Uy Nhĩ đứng trên bờ xem diễn, trong lòng rất thoải mái. Hồng Thanh Long và Vương Hồng sau khi ly khai Đại Đỉnh tửu lâu, bắt đầu chấp hành bước thứ ba của kế hoạch. Lần này vẫn là phát truyền đơn. Vô số truyền đơn, phô thiên cái địa truyền ra. Cùng với truyền đơn phát ra, một thiên gọi là không cầu bình đẳng, chỉ cầu mạng sống truyền bá khắp San Francisco, biến thành nổi tiếng, vô số người biết. Hơn nữa, bài văn này không ngừng truyền tới các bang xung quanh, không hề giới hạn ở San Francisco, bắt đầu lan ra cả quốc gia. Chỗ ở của Tổng thống, thư phòng. Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức ngồi đối diện nhau, bên cạnh là một binh lính đứng cầm truyền đơn. Tây Hoa Đức phân phó nói: "Đọc một lần đi!" Binh lính mở miệng nói: "Tiêu đề không cầu bình đẳng, chỉ cầu mạng sống." Hơi tạm dừng một chút, binh lính tiếp tục nói: "Ta có một giấc mơ, mơ bất luận chúng ta tới từ đâu, bất luận xuất thân sang hèn, bất luận màu da nào, bất luận nói ngôn ngữ nào, đều có thể ngồi cùng một chỗ uống trà nói chuyện phiếm, nói chuyện yêu đương. Bất kể màu da gì, đều có thể ngồi một chỗ hướng ra biển, nhìn cảnh sắc say đắm lòng người, đắm chìm trong hạnh phúc và tự do." "Nhưng sự thật Tàn khốc nói cho ta biết, tất cả những điều này đều không thể thực hiện được!" "Chuyện hàng đầu của Chúng ta đó chính là mạng sống." Vì mạng sống, không cầu uống trà nói chuyện phiếm với người da trắng, nói chuyện phong hoa tuyết nguyệt; không cầu cùng ăn với người da trắng, không cầu dùng chung WC với người da trắng, không cầu ngồi một nhà tù với người da trắng, không cầu để người da trắng cũng đến xóm nghèo thể nghiệm cuộc sống không có thiên lý ở đó..." "Ta biết, muốn bình đẳng với người da trắng là không thể." "Trước đó, có vô số huynh đệ người da đen cửa nát nhà tan, cũng có huynh đệ da vàng chịu khổ bị đi tù. Bọn họ đều gặp phải sự đối đãi không công bằng, thế cho nên sinh tử một đường. Bọn họ có một điểm giống nhau, gặp người màu da giống nhau, gặp sự đãi ngộ không công bình như nhau, đều đã bị bức đến tuyệt cảnh." "Vì thế, ta hô hào, không cầu có được đối đãi công bình, chỉ cầu khi sinh mệnh gặp phải uy hiếp chính phủ có thể giúp chúng ta một tay. Vì có thể kéo dài hơi tàn mà sống, chúng ta vứt bỏ tôn nghiêm, vứt bỏ nhân cách, chỉ cầu có thể sống sót. Đây là chuyện đáng buồn và bất lực làm sao, nhưng ở trước tính mạng, tôn nghiêm và nhân cách không còn quan trọng." "Tuy rằng gặp phải tuyệt cảnh, nhưng ta vẫn có một giấc mộng. Ta hy vọng có thể được đối đãi công bình, được sống có tôn nghiêm và nhân cách, để sự tự do thần thánh có thể bay lên trong lòng chúng ta." Binh lính đọc xong cả bài văn, rất rung động. Khi Hắn nhìn về phía Lâm Khẳng và Tây Hoa Đức, ánh mắt là lạ, giống như là do hai người tạo thành. Tây Hoa Đức trừng mắt, gào lên: "Lý Chấn quá độc ác, rất biết ra vẻ đáng thương. Ngươi nghe nội dung hắn viết đi, rõ ràng là chúng ta liên tục bị động, nhưng Lý Chấn rêu rao thành người bị uy hiếp. Tên khốn này quá âm độc. Tổng thống tiên sinh, ta rất nghiêm túc cho rằng mời Lý Chấn đến nước Mỹ là một quyết định sai lầm, phi thường sai lầm!"