Toàn Chức Pháp Sư Tác giả: Loạn Chương 599: Chậc chậc, sáu hệ! Dịch: Hoangforever Nguồn: truyenhoangdung Mời đọc “Rốt cuộc là có bao nhiêu đầu Vong Linh cấp Thống Lĩnh cấp vậy???” Mạc Phàm quét mắt nhìn qua một lượt, chỉ nhìn thấy mảnh đất oán khí mênh mông này cứ cách một ngàn mét thì liền xuất hiện một đầu thống lĩnh Vong Linh to lớn này. Còn Cao cấp pháp sư Nhân loại mới có bao nhiêu? Mạc Phàm thậm chí còn nhìn thấy sáu bảy tên Cao cấp pháp sư đang vây công một đầu Cốt thần sừng sững, cho dù hắn đang đứng cách đó thật xa nhưng vẫn có thể cảm nhận được khí tức hủy diệt liên tục đập vào mặt mình. Cao cấp ma pháp rơi như mưa lên người đầu Cốt thần sừng sững kia nhưng lại không có cách nào rung chuyển nó nửa phần. Trong khi đầu Cốt thần này chỉ cần gầm lên một tiếng, từ trong thân thể bắn ra hàng vạn mũi tên xương cốt cuốn lên một đám lớn huyết vụ nơi một đội Trung cấp pháp sư đang đứng gần đó, không biết đã trực tiếp đâm chết mất bao nhiêu tên. “Không phải Cao cấp pháp sư nào cũng có khả năng đơn độc chiến đấu với sinh vật đồng cấp, huống chi thực lực của đầu Cốt thần sừng sững kia có thể xem như là Đại thống lĩnh rồi.” Yêu nam biết rõ Mạc Phàm đang kinh hãi điều gì, vì vậy vô cùng bình tĩnh giải thích. Mạc Phàm hiện tại không biết nói gì hơn. Ở dạng chiến tranh yêu ma tầm cỡ như thế này, Trung cấp pháp sư cũng chỉ là một đám nhân vật phụ, dù mạnh mẽ như Cao cấp pháp sư vẫn không thể gây ảnh hưởng tới thế cục chính thức. Nhưng nếu vì vậy mà bọn họ không lao vào đó chém giết, như vậy tường thành sau lưng họ chắc chắn đã sớm bị công phá, biến thành Nhạc Viên thịnh yến cho đám Vong Linh kia! “Ông ~~~~~~~~~~~~~!!” Khi mà Mạc Phàm vẫn còn đang trầm tư, một đạo kim quang bất ngờ lóe lên từ trong những đám mây mờ mờ phía xa xa, kim mang vạn trượng xuyên qua bốn bề tràn ngập tử khí chiếu rọi mặt đất, đổi được một mảnh trống trải thanh linh ở quanh đây! Một khắc sau đó, Mạc Phàm nhìn thấy một thanh Kim sắc Cự Kiếm vô cùng khủng bố từ trên trời giáng xuống! Thanh kiếm thần thánh đó hoàn toàn là do kim sắc quang mang tụ lại một chỗ tạo thành, thân kiếm lớn đến mức có thể nối liền trời với đất, quang mang Kim sắc chói lọi lúc trước chính là do thanh kiếm hùng vĩ này phát ra. “Ông!!!!!” Tiếp đó, một âm thanh rung chuyển Thiên Địa vang lên, thần thánh chi kiếm từ trên trời giáng xuống thẳng tắp đâm xuyên qua thân thể của đầu Cốt thần thân thể to như núi kia. Phần lưng của đầu nguy nga Cốt thần bị phần kiếm quang cực lớn này trực tiếp đóng xuống mặt đất tối đen, xương cốt vô kiên bất tồi của nó dưới sự chấn nhiếp của kiếm quang bắt đầu từ từ sụp đổ xuống. Cốt Sơn sụp đổ, nhưng Thiên Địa kiếm quang vẫn đứng sừng sững ở chỗ đó. Một tên nguy nga Cốt thần vốn là không ai bì nổi, vậy mà chỉ sau một khoảnh khắc đã liền tử trận đương trường, biến thành một đống xương trắng hếu vứt đi! Cảnh tượng này bị Mạc Phàm đang bay trên không trung thu hết vào trong mắt. Sự chấn động từ một kiếm đó khiến cho nội tâm của Mạc Phàm cũng khó có thể nào bình tĩnh được! “Đây là... Đây là thứ ma pháp gì!” Mạc Phàm vô cùng giật mình nói. Ngay tại một khắc trước, Mạc Phàm còn cảm thấy Ma Pháp Sư ở trong loại chiến dịch hào hùng này chỉ là những điểm phi thường nhỏ bé, cho dù là Cao cấp pháp sư cũng không thể lay chuyển được chiến cuộc. Thế nhưng một kiếm đột nhiên xuất hiện này trong nháy mắt đã giết chết cách nghĩ trong nội tâm của Mạc Phàm một cách triệt để! Sừng sững Cốt thần, chính là sinh vật cấp bậc Đại thống lĩnh a, ngay cả sáu bảy tên Cao cấp pháp sư vây công cũng không thể rung chuyển sinh vật cực mạnh này mảy may, vậy mà lại bị miểu sát ngay tức khắc bởi một thanh kiếm thần thánh từ trên trời giáng xuống, vẻ rung động đó thật sự là rất khó diễn tả thành lời! “Quang hệ Siêu cấp ma pháp – Thánh quyết – Thẩm Ma Kiếm!” Trong ánh mắt Yêu nam lóe lên vài phần hào quang khát vọng nói. Siêu cấp ma pháp, đó là thứ ma pháp mà hắn một mực truy cầu. Thế nhưng con đường tu luyện dài dằng dặc, hắn cũng không có cách nào khẳng định được, liệu mình có thể chạm tới siêu cấp lĩnh vực được hay không, nắm giữ trong tay Hủy Diệt Chi Lực Đồ Thần Diệt Ma được hay không! “Thánh quyết – Thẩm Ma Kiếm!” Hoảng sợ trong lòng Mạc Phàm dần dần rút đi, thay vào đó là cảm giác sôi trào trong lồng ngực. Cái này con mẹ nó mới là ma pháp, một kiếm thẩm ma, thánh quyết vô tình! “Đi thôi, Săn Vương Độc Tiêu hơn phân nửa là muốn bắt đầu đại khai sát giới đối với những đầu sinh vật Thống Lĩnh cấp có tính chất uy hiếp kia rồi. Thánh quyết chính là siêu cấp ma pháp sở hữu khả năng tấn công đơn thể mạnh nhất, nên để ông ấy đến chém giết đám thần tử xung quanh Quỷ Huất Bạo Quân chính là phù hợp nhất rồi. Sau khi Bạch Âm Quỷ cùng Bạch U Quỷ Thần bị tiêu diệt chính là tử kỳ của Quỷ Huất Bạo Quân.” Yêu nam dẫn theo Mạc Phàm bay về phía tường thành bên kia. Hai người rời khỏi chiến trường càng lúc càng xa, nhưng đầu óc Mạc Phàm vẫn như cũ tưởng vọng về một kiếm miểu sát Cốt thần kia, qua một hồi vẫn không thể vung đi được! Nhớ ngày đó khi còn ở trường cấp ba Thiên Lan ma pháp, rất nhiều học sinh cũng bởi vì thức tỉnh Quang hệ mà vẻ mặt chù ụ một đám. Nếu như bọn hắn có thể chứng kiến một màn vừa rồi, chắc chắn sẽ không còn ý nghĩ cho rằng Quang hệ là hệ kém cỏi nhất nữa. “Yêu nam, cấp độ ma pháp cao nhất được ghi trong sách giáo khoa của chúng ta hình như là siêu cấp, vậy trên lĩnh vực siêu cấp còn có lĩnh vực càng mạnh hơn nữa hay không?” Mạc Phàm đột phát kỳ tưởng, hỏi. “Ngươi ngay cả Cao cấp còn chưa tới.” “Hỏi một chút cũng không được?” Mạc Phàm không cho Yêu nam tiếp tục khinh bỉ mình. “Có, nếu như ngươi có cơ hội đi tham quan Hiệp hội ma pháp của Ngũ đại châu lục trên thế giới, thì ngươi sẽ cơ hội nhìn thấy cấp bậc vượt qua siêu cấp pháp sư. Lực lượng mà bọn họ thi triển không còn gọi là ma pháp, mà gọi là cấm chú.” Yêu nam hồi đáp. Hắn nhìn thấy Mạc Phàm thỉnh thoảng lộ ra bộ dạng cuồng nhiệt như thế này, không khỏi lắc đầu cười cười, sau đó thay đổi chủ đề nói “Trời có vẻ sắp mưa rồi, đoán chừng là trận mưa cuối cùng của mùa này, chờ đến khi tuyết rơi xuống, Vong Linh sẽ bị đóng băng dưới đất, như vậy tòa thành thị này có thể thoáng buông lỏng một hơi.” ... poke taitro Yêu nam nếu như không làm pháp sư mà làm một tên nhân viên dự báo thời tiết khẳng định cũng rất không tồi, bởi vì không lâu sau đó, quả nhiên có một trận mưa lạnh lẽo ào ào đổ xuống khắp vùng đất bao la mờ mịt đã sớm thây ngang đầy đồng vào lúc này. Thành thị bên này cũng có mưa, nhưng chỉ là mưa rào rải rác mà thôi. Đêm còn chưa kết thúc, nên có vẻ như nhóm thủ vệ pháp sư ở trên tường thành sẽ phải chịu khổ rồi. Chắc chắn sẽ không có tên pháp sư nào mặc cái áo mưa không có chút giá trị phòng thủ nào vào để chỉ để tránh mưa, chẳng qua là nhiệt độ xuống thấp dưới 0 độ C thật khiến cho người ta cảm thấy rùng mình, lại càng không cần phải nói tới nhóm pháp sư vẫn còn đang chém giết với Quỷ Huất Bạo Quân cách đây 20 cây số rồi. Mạc Phàm cùng yêu nam đã sớm quay trở về. Hai người đứng dưới thành lâu đứng nhìn về phía xa xa, lắng nghe tiếng hò hét chiến đấu rung trời. Bọn họ đã làm tận chức trách của mình rồi, việc bọn họ bây giờ có thể đúng chỉ có thể là cầu nguyện mà thôi. “Sao lại mặt ủ mày ê như vậy, nếu không có điều gì bất ngờ xảy ra, trận chiến bên kia của bọn họ chắc đã gần xong rồi. Có Độc Tiêu ở đó, Quỷ Huất Bạo Quân không thể nào sống sót nổi.” Yêu nam hiển nhiên phi thường có lòng tin đối với cấp trên của mình, một mặt đứng điều tức tại lan can của thành lâu, một mặt cùng Mạc Phàm bắt chuyện nói. “Ta chỉ là rất không ưa thích trời mưa.” Mạc Phàm nói ra. “Ta ngược lại lại rất ưa thích. Mạc Phàm ngươi cần một lần tẩy lễ, chứ khả năng ngươi chỉ dựa vào minh tu để đột phá tu vi lên Cao cấp quả thực không lớn. Ta tin tưởng khi ngươi bước vào Trung cấp nhất định cũng đã nhận được một loại thiên tài địa bảo phụ trợ nào đó phải không.” Yêu nam vẻ mặt nghiêm túc nói với Mạc Phàm. Không có người rõ ràng tiềm lực Mạc Phàm hơn Yêu nam. Hắn một khi bước vào Cao Cấp liền có thể khống chế bốn hệ Cao cấp ma pháp không nói, lại còn có thể thức tỉnh thêm hai hệ nữa! Ròng rã sáu hệ lận đấy! Trên thế giới này còn có người nào có thể nắm giữ nhiều hệ hơn hắn hay không chứ! “Ngươi thật giống như rất quan tâm sự tình đột phá của ta a.” Mạc Phàm nói ra. Yêu nam cùng Thanh Thiên săn sở có thiên ti vạn lũ quan hệ, có vẻ như Linh Linh hoặc là Bao lão đầu đã nói cho tên này biết rằng trời sinh song hệ chính thức của mình không phải chỉ là nhiều hơn người khác một hệ, mà là mỗi lần thức tỉnh liền thức tỉnh hơn người khác một hệ! “Ở trình độ Sơ cấp, Trung cấp, ma pháp hệ cùng kỹ năng thức tỉnh được có hạn, cho nên thiên phú kia chỉ cho ngươi có ưu thế nhiều hơn một chút so với đám người cùng tuổi, cùng cấp độ. Chỉ khi nào ngươi đột phá đến Cao cấp, lực chiến đấu của ngươi sẽ có sự bay vọt về chất! Sáu hệ tập trung trên một người, hơn nữa còn có Linh chủng, Hồn chủng thuộc tính bất đồng, cho dù là hai tên Cao cấp pháp sư cũng không thể so sánh được!” Yêu nam đánh giá nói ra. “Ngươi đừng có đứng đó nói chuyện không đâu, ta là sinh viên nghèo vượt khó có được không?” Mạc Phàm hồi đáp nói. “Cái đó thì chịu, ha ha ha. Bất quá ta vẫn đề nghị ngươi trước tiên đem Hỏa hệ đột phá đến cấp bậc Cao cấp Tinh Hà trước, như vậy thì ngươi có thể thức tỉnh hệ thứ năm cùng hệ thứ sáu, so với cấm chú pháp sư còn muốn nhiều hệ hơn. Chậc chậc, ta nếu như là người của Hắc giáo đình, nói gì thì nói cũng sẽ bóp chết đầu quái thai nhà ngươi, miễn cho một ngày nào đó một mình ngươi sẽ tới tận diệt hang ổ của bọn chúng.”
Toàn Chức Pháp Sư Tác giả: Loạn Chương 600: Phục thù, chân tướng Dịch: Hoangforever Nguồn: truyenhoangdung Mời đọc Đêm tối dày đặc. Ở một chỗ sâu trong tiểu viện, một cỗ khí tức tanh tưởi bốc lên, tràn ngập khắp không khí. Một tiếng kêu thảm thiết từ trong sân truyền ra. Cánh tay thôn dân có tên là Cẩu Tử bị một con hoạt tử nhân (1) xé đứt lìa. Tiếng xương bị bẻ gãy hòa với tiếng kêu la thảm thiết của hắn tạo thành một âm thanh vô cùng thê lương. (1) Hoạt tử nhân: tương tự như xác sống. “Đáng giận!!” Liễu Như vô cùng tức giận nhìn chằm chằm về phía Phương Cốc đang ở gần miệng giếng. Phương Cốc là một tên ma pháp sư Vong linh tà ác. Tên này đem người dân thôn Dương Dương vốn đã xuống mồ kia biến thành hoạt tử nhân. Sau đó kêu gọi bọn họ sống dậy và mang tới nơi này. “Ngươi nhanh thả mọi người ra. Chúng ta không thù không oán với ngươi, tại sao ngươi lại hãm hại chúng ta!” Tô Tiểu Lạc run rẩy nói. Lúc này, Trương Tiểu Hầu đang đứng bên cạnh nàng và toàn lực bảo vệ an toàn cho nàng. Nhưng những thôn dân khác thì không. Họ bị đám hoạt tử nhân kia xé cho không còn hình dạng. Những mảnh nhỏ thi thể rơi vào trong vũng máu. Máu chảy thành dòng đầy cả sân! “Không thù không oán? Không thù không oán?? Ha ha ha ha……Cũng chỉ có tiểu nha đầu ngây thơ như ngươi mới không biết chuyện gì đã xảy ra…. Cũng đúng thôi, ta nghe nói ngày đó tiểu nha đầu nhà ngươi lên núi Tần Lĩnh hái thuốc. Vì vậy ngươi đương nhiên không biết trưởng thôn cùng các cô, các chú, các bác mà ngươi yêu thương ngày hôm đó đã làm ra chuyện tình đáng hổ thẹn như thế nào?” Phương Cốc phá lên cười, nói. Tử khí vẫn tràn ngập trong sân như cũ. Điều này khiến cho thực lực đám vong linh kia không ngừng tăng mạnh lên. Thời điểm ban đầu, Liễu Như còn có thể bảo vệ được tốt cho những thôn dân này. Nhưng do tử khí nồng đậm khiến cho đám hoạt tử nhân kia được trui rèn, từ từ cường đại hơn, càng ngày càng hung mãnh hơn. Nàng bị bọn nó vây công, khiến cho liên tiếp bại lui. Và cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn rất nhiều thôn dân ở đây bị bọn chúng bẻ gãy thân thể, tứ chi đứt lìa! Thủ đoạn của Phương Cốc vô cùng tàn nhẫn. Hắn sai khiến đám hoạt tử nhân kia xé nát thôn dân Hoa thôn ra, trong khi họ vẫn đang còn sống sờ sờ. Hắn làm như vậy để đám thôn dân kia trước khi chết cảm thụ cảm giác đau đớn cùng cực là như thế nào! “Khi nước giếng thần của chúng ta sắp khô cạn, chúng ta có đi tới thôn của các ngươi, ngươi hỏi xem trưởng thôn ngươi lúc đó đã làm gì?” Phương Cốc cười lạnh nói. Tạ Tang nghe thấy vậy, sắc mặt liền khó coi tới cực điểm. Hắn tuyệt không ngờ tới đám người đã chết kia lại có thể sống dậy trả thù hắn. Hiện tại, những người có thể làm việc được trong thôn đều bị cái tên biến thái này tru diệt hơn phân nửa. Với tư cách là một người thủ hộ nước giếng thần mấy đời, hắn quả thật không có mặt mũi nào đi gặp tổ tông được nữa. “Ngươi có thể tha cho bọn họ được không? Lúc đó ngươi đuổi các ngươi đi chính là ta…” Tạ Tang nhìn thi thể rơi lả tả, thê thảm trong viện, lại nhìn thoáng qua bọn trẻ sớm đã bị dọa cho sợ hãi không dám nhúc nhích kia liền lên tiếng nói. “Tha cho bọn họ?? Ha ha ha… Lúc đó ta cầu xin ngươi đem thôn dân của ta lưu lại, người đã làm như thế nào?? Không có nước giếng thần phù hộ, thôn dân chúng ta lưu lại ở bên ngoài sẽ bị đám vong linh xấu xí, hèn hạ kia xé thành mảnh nhỏ…. Người có hiểu được cái cảm giác khi màn đêm tối từ từ buông xuống, thôn dân của ta chỉ biết đứng chờ chết là cảm giác như thế nào không?” Phương Cốc gằn lên nói. Khuôn mặt hắn lúc này giống như ác quỷ vậy. Đây là vẻ mặt của sự oán niệm, một sự oán niệm vô cùng sâu. Trong lúc hai người đang còn nói chuyện, có hai con hoạt tử nhân bộ dạng thiếu niên liền đánh tới Trương Tiểu Hầu. Kết quả liền bị Trương Tiểu Hầu dùng Nham Chướng bắn bay ra ngoài… Phương Cốc đối với hành động này của Trương Tiểu Hầu cũng không thèm để ý. Hắn lại tiếp tục dùng giọng oán độc nói tiếp: “Tuyệt vọng! Là tuyệt vọng đấy! Người có hiểu không? Cũng giống như cảm giác tuyệt vọng của ngươi lúc này vậy. Thời điểm ta lần lượt, lần lượt đem từng người dân của giết chết dưới ánh tà chiều. Ta đã dặn với lòng mình rằng, ta sẽ làm cho thôn của các ngươi cảm thụ cảm giác tử vong vây quanh, cảm thụ cảm giác chờ chết là như thế nào?” “Cái…. cái gì?? Người giết thôn dân của mình??” Tô Tiểu Lạc không tin được, thốt lên. Liễu Như nghe thấy hắn nói như vậy, cũng vô cùng hoảng hốt trong lòng. Cái tên Phương Cốc này ấy vậy mà đích thân hắn giết chết hết thôn dân của hắn?? “Ta không làm như vậy thì còn biết làm như thế nào nữa?? Chẳng lẽ đợi tới lúc đám vong linh hèn hạ, xấu xí kia gặm bọn họ thành xương trắng hay sao?? Thay vì như vậy chẳng thà ta biến họ thành hoạt tử nhân để ta thao túng còn hơn… Đây cũng là phương pháp xử lý duy nhất mà một vị ma pháp sư Vong linh hệ như ta có thể làm được!!” Phương Cốc nói. Đích thân giết chết hết mọi người, thậm chí trong đó còn có vợ con của hắn!! Lúc này Liễu Như không biết đánh giá người này như thế nào nữa…. Thôn dân Hoa thôn vì sợ mất đi nước giếng thần phù hộ mình. Cho nên đã cự tuyệt thôn dân Dương Dương lưu lại và đuổi bọn họ ra ngoài thôn. Rất hiển nhiên đây là một hành động vô cùng không có nhân tính. Khiến cho vị trưởng thôn Phương Cốc này trước khi đêm tối buông xuống đã đem toàn bộ thôn dân của mình biến thành hoạt tử nhân. Nghĩ tới hình ảnh đáng sợ Phương Cốc giết hết toàn bộ thôn dân mình, Liễu Như nổi hết cả da gà! Đem bọn họ giết chết, biến bọn họ thành hoạt tử nhân, đợi thời cơ báo thù…. Không trách Hoa thôn mặc dù có nước giếng thần phù hộ vẫn bị vong linh tấn công. Mà đám vong linh đã tấn công bọn họ lại chính là vong linh do tên Phương Cốc này thao túng! poke taitro Hơn nữa, đám vong linh kia còn tập kích ban ngày. Vậy chắc chắn tên Phương Cốc này đã sử dụng một phương pháp nào đó khiến cho đám vong linh của hắn có thể xuất hiện vào ban ngày được…. “Ta đã đem một chút nước giếng thần còn dư lại trộn lên người bọn họ. Sau đó bắt đầu trui rèn, biến bọn họ thành hoạt tử nhân. Ha ha ha … Cuối cùng lão tổ tông vẫn luôn phù hộ ta. Sau khi ta trộn nước giếng thần lên người bọn họ, đám vong linh của ta có thể xuất hiện vào ban ngày….Tiếc rằng có ma pháp sư cản trở, bằng không các người đừng mơ tới được thành Cố Đô này!” Phương Cốc lại nói tiếp. Oán khí nặng nề giấu sâu trong nội tâm của hắn đã biến hắn thành một con quỷ dữ. Ngày hôm nay, hắn hoàn toán phát tiết ra hết oán khí đó. Hắn muốn thôn dân Hoa Thôn kia phải trả nợ cho những thôn dân đã mất của hắn. Liễu Như nghe thấy hắn nói như vậy liền bừng tỉnh đại ngộ. Vong linh chỉ có thể ra ngoài vào ban đêm hoặc khi tử khí dày đặc, dày đặc tới nỗi che lấp ánh sáng mặt trời…..Nhưng tử khí rất khó có thể ngưng tụ lại dưới ánh sáng mặt trời. Lúc đó, khi nàng trở lại con đường bị tập kích kia. Rõ ràng chung quanh không có tử khí. Mà khi đó còn là ban ngày. Theo lý thuyết, vào ban ngày, ma pháp sư vong linh không có cách nào sai khiến được vong linh của họ. Nhưng nhờ có nước giếng thần được thôn Nguy Cơ đời đời kiếp kiếp kia thủ hộ mà đám vong linh của hắn có thể ra ngoài vào ban ngày được! Hạn chế lớn nhất của ma pháp sư Vong linh hệ đó là vào ban ngày không có cách nào triệu hoán vong linh về được. Nếu không Vong linh hệ đã vượt xa hệ Triệu hoán… Phương Cốc nếu như tìm ra được phương pháp này, đương nhiên hắn có thể khống chế vong linh tùy ý làm bậy theo ý mình rồi! “Tô Tiểu Lạc và hai đứa ngoại nhân các người! Đây là ân oán giữa ta và Hoa thôn. Các ngươi nếu như biết điều không chõ mõm vào, ta sẽ tha cho các người một con đường sống. Bằng không, nếu như cản trở ta, đừng trách ta giết không tha!” Phương Cốc nói. “Hừ! Người sớm đã mất trí rồi. Bằng không tại sao đem 6 thôn còn lại tàn sát sạch sẽ??” Liễu Như lạnh lùng nói. Hoa Thôn bất nhân trước, Phương Cốc báo thù là điều hiển nhiên. Liễu Như cảm thấy đền mạng tới đây là xong rồi. Nhưng tên Phương Cốc này không chỉ tàn sát Hoa Thôn. Mà 6 thôn khác xung quanh cũng bị hắn giết sạch. Đây không gọi là biến thái thì gọi là cái gì nữa?? Ấy vậy mà cái tên này còn ở đây đường hoàng nói rằng mình làm như vậy để báo thù?? “Ta chỉ giết người Hoa Thôn.” Phương Cốc nói. “Xem ra ngươi không chỉ mất trí mà còn giả dối như quỷ nữa!” Liễu Như mắng. Không lâu sau khi mọi người tiến vào Cố Đô. Tin tức 6 thôn còn lại bị tiêu diệt liền được truyền về. Thôn Nguy Cư được nước giếng thần phù hộ, cho nên vong linh không tấn công bọn họ. Trừ tên Phương Cốc này ra thì ai làm chuyện đó chứ?? “Hừ! Người thích nghĩ sao thì nghĩ. Nếu như người muốn bảo vệ bọn họ như vậy, vậy thì chôn cùng bọn họ đi!” Trong ánh mắt Phương Cốc hiện ra hung quanh.
Toàn Chức Pháp Sư Tác giả: Loạn Chương 601: Hóa ra ngươi cũng là quái vật Dịch: Hoangforever Nguồn: truyenhoangdung Mời đọc Phương Ấu Miêu ngồi dưới đất, tinh thần như bị sụp đổ. Hắn cũng đã đoán rằng Dương Dương thôn đã xuất hiện biến cố, bị cướp sạch hay xấu nhất là toàn bộ đã bị giết, khi biết được trưởng thôn Phương Cốc biến toàn bộ bọn họ thành hoạt tử nhân(con rối người), linh hồn của hắn cũng không tự chủ được run rẩy lên! Liễu Như không cách nào bảo vệ toàn bộ mọi người, hoạt tử nhân nào có tử khí càng nồng nặc thì càng mạnh mẽ, bảy tám tên vây lấy nàng đã ép nàng khó có thể dứt ra, những tên còn lại thì Trương Tiểu Hầu cũng không đối phó nổi…. “Ghê tởm!!” Liễu Như cắn răng một cái, trên bàn tay xuất hiện một đám vật chất màu đen, hung hăng đánh vào người một tên hoạt tử nhân cường tráng. Vật chất màu đen này cắn nuốt năng lượng, nó không có chui trong thân thể của Hoạt Tử Nhân mà lập tức cắn nuốt lồng ngực ra thành một cái lỗ to, nhìn vào có thể thấy thịt cứng ngắc bên trong. Nhưng Liễu Như đã đoán sai vị trí kết tinh của nó, con Hoạt Tử Nhân này vẫn hoạt động bình thường, cánh tay như sắt thép đánh tới bụng Liễu Như. Liễu như bị đánh bay ra ngoài, thân thể trượt đi xa mười thước, gót chân đụng phải bậc thang mới dừng lại được. Không chờ cho nàng đứng vững, ba con Hoạt Tử Nhân thiếu niên đã lao tới, chúng linh hoạt như yêu hầu lại có móng vuốt sắc bén thật dài…. Liễu Như điểm chân một cái, như chim yến nhảy lùi lên trên nóc phòng. Nàng vươn tay ra, cắn một cái ngay vị trí giao giữa ngón cái và ngón trỏ, mấy giọt máu đỏ tươi từ đó nhỏ giọt xuống…. Máu tươi còn chưa rơi xuống đất,đột nhiên bị Liễu Như bắn ra như đạn, hóa thành từng tia máu đỏ tươi, đánh xuyên qua thân thể ba tên vong linh thiếu niên!! “Khôi khống!” Ngón tay Liễu Như bắt lấy một đầu tia máu, như điều khiển ba con rối gỗ vậy, ba cái thân thể vong linh thiếu niên xuất hiện vài động tác không hài hòa, sau đó lại nhào tới hướng ba con Hoạt Tử Nhân khác cắn giết! Phương Cốc nhíu mày, nữ nhân này thật khó đối phó, nàng thao túng ba cái Hoạt Tử Nhân như vậy đồng nghĩa với việc đã kiềm chế được sáu cái. Tên pháp sư quân đội ngoại lai kia thực lực cũng không kém, có thể đối phó với ba bốn tên Hoạt Tử Nhân mà không sao, nếu tốn thêm thời gian nữa để đội săn yêu của thành phố tới, hắn muốn chạy cũng không kịp! “Hừ, giết lũ kia!” Trên lòng bàn tay Phương Cốc xuất hiện một đám khí đen, ném tới một con Hoạt Tử Nhân tráng niên. Hoạt Tử Nhân tráng niên mắt bỗng dưng đỏ lên, mạch máu toàn thân nổi ra khắp cơ thể, xương cốt kêu lách cách vang dội… Không tới mấy giây sau, con Hoạt Tử Nhân tráng niên này đã cường tráng hơn mấy phần, thân thể xanh đậm giống như sắt thép sáng bóng, cứng rắn, tàn bạo!!! Nó bất chợt phóng tới, đụng vỡ nham chướng của Trương Tiểu Hầu, núi nhỏ bị đụng trực tiếp vỡ nát một mảng lớn, mà con Hoạt Tử Nhân này lại không bị thương! Sau khi xông vào, nó dùng hai tay bắt lấy một tên thôn dân đang muốn chạy trốn, tay của nó mạnh mẽ vô cùng, vặn gãy cổ thôn dân này ngay lập tức! Phương Cốc biết đội săn yêu của thành phố sắp tới, hiện tại hắn không còn muốn hành hạ những thôn dân này trước khi chết nữa, mà là nhanh hết sức đem họ giết sạch, nếu không bọn họ chắc chắn sẽ chạy đến nơi an toàn, muốn hạ thủ nữa sẽ rất khó, trọng yếu nhất là, lần này khó khăn lắm tên pháp sư Lôi Hỏa kia không có ở đây, hắn mà ở chỗ này thì nhiều khả năng toàn bộ Hoạt Tử Nhân sẽ chết hết! “Dát!!” Tiếng cổ gãy lìa vang lên, trên nóc nhà, Liễu Như thấy một màn này liền giận dữ, một cảm giác tức giận không thể ức chế được khiến ngực nàng phập phồng kịch liệt. Trước khi trở thành Hấp Huyết Quỷ, nàng cũng chỉ là một cô gái bình thường, đừng nói là mạng người, dù là một con mèo nhỏ, chó nhỏ chết nàng cũng sẽ thương tâm một hồi, điểm này của nàng không khác gì với bao thiếu nữ khác. Mặc dù bây giờ trở thành kẻ sống trong đêm tới, trở thành một kẻ máu tanh, chém giết Huyết Tộc, nhưng không có nghĩa là thấy người chết mà không có cảm xúc! Giếng ở Dương Dương thôn bị khô kiệt, bọn họ trốn đến Hoa thôn. Hoa thôn không cứu tế bọn họ cũng chỉ là vì tự vệ thôi, dù sao nước giếng có hạn, thôn dẫn mỗi tháng phải tiếp nhận tẩy lễ của nó, nếu không đuổi họ đi thì người trong thôn cũng sẽ chết. Hoa thôn dĩ nhiên là vô nhân đạo, nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác, ngược lại tên Phương Cốc này đem mọi chuyện đổ cho người khác, thậm chí là một tên pháp sư, dùng lực lượng Vong Linh hệ tà ác của mình làm cho những người dân đã chết kia không thể nghỉ ngơi, đi theo hắn làm hại dương gian, không thể tha thứ!! poke taitro Liễu Như nhìn lại, thôn dân còn sống chỉ còn lại bốn năm người, nàng tức giận điều khiển ba con vong linh kia, đồng thời bản thân phóng tới lưng của con Hoạt Tử nhân tráng niên kia.. Thân thể mềm mại co giãn hầu như dính trên lưng con vong linh tráng niên này, nó quay đầu lại, Liễu Như cũng theo đó mà di động, vòng ra sau lưng nó tiếp, thân pháp cực kỳ quỷ dị. Đợi lúc nó tập kích thôn dân kế tiếp, Liễu Như đột nhiên chống hai tay lên, lộ ra răng nanh nhọn dài như rắn cắn trên cổ con Hoạt Tử Nhân cuồng hóa này! Nó lập tức có phản ứng, cánh tay sắt thép điên cuồng đập vào người nàng… Xương cốt của nàng đã bị đập bể mấy cái, nhưng nàng không có nhả ra, độc từ trong nước miếng thẩm thấu vào toàn thân con Hoạt Tử Nhân này. Mấy giây trước nó còn rất bạo ngược, cố gắng lôi Liễu Như từ trên người nó xuống, không bao lâu sau thân thể của nó lại cứng ngắc như cũ. Thời điểm Huyết Tộc ăn có thể phát ra hai loại độc,trong đó một lại là máu độc, có thể trong thời gian ngắn đem cơ thể người phá hầu như không còn, bao gồm cả thứ trọng yếu nhất của vong linh, kết tinh…. Cho nên một khi bị Huyết Tộc cắn, hơn một nửa là khó lòng chạy trốn. Liễu Như biết mình rất khó giải quyết con Hoạt Tử Thi cường hóa này trong thời gian ngắn, chỉ có trực tiếp dùng phương pháp thô lỗ này của Huyết Tộc. Huyết tộc hùng mạnh là nhờ một đôi răng nanh này, dù là sinh mệnh có đẳng cấp cao hơn rất nhiều mà bị cắn vài giây, cũng sẽ mau chóng chết đi. Chịu gãy mấy cái xương để giải quyết con Hoạt Tử Nhân hùng mạnh này, mấy thôn dân còn lại sẽ không chết, chúng đều là con nít, Liễu Như nói gì đi nữa cũng không để cho bọn chúng bị Phương Cốc giết! “Hóa ra ngươi cũng là quái vật…” Phương Cốc cười lạnh nhìn cái miệng đầy máu tươi của Liễu Như. Quái vật hay không cũng không phải cái gì quyết định được, mà là nó đã làm gì!” Liễu Như lau sạch máu tươi bên mép, ánh mắt thản nhiên nhìn chăm chú Phương Cốc.
Toàn Chức Pháp Sư Tác giả: Loạn Chương 602: Lấy oán báo ân! Dịch: Hoangforever Nguồn: truyenhoangdung Mời đọc “Chính là chỗ này!!” “Tử khí thật nồng đậm, làm sao vong linh lại chạy vào trong thành thị!” “Mau vây nơi này lại, đem nơi này bao vây lại…” Ở ngoài viện truyền tới âm thanh huyên náo, giống như xuất hiện rất nhiều pháp sư. Không bao lâu, ánh sáng màu trắng từ trên bầu trời chiếu xuống cực nhanh, xua tan sạch sẽ đám tử khí đậm đặc này. “Đáng chết, tới nhanh như vậy.” Phương Cốc thẹn quá hóa giận mắng một câu. Phương Cốc đến lúc này mới chỉ giết được bảy tám tên thôn dân, trưởng thôn Tạ Tang và mấy tên quyết định đuổi bọn họ đi còn chưa có chết! Phương Cốc ác độc nhìn về phía Liễu Như, nếu không có nữ nhân này cản trở, bằng vào tên pháp sư ngu ngốc này căn bản không thể chống được Hoạt Tử Nhân của hắn.. Đây là thành thị, Phương Cốc chỉ có thể mang giới hạn một số vong linh, nếu ở ngoài thành, chỉ cần tên pháp sư Lôi Hỏa kia không xuất hiện, hắn có thể đem toàn bộ người ở đây giết sạch! “Ta muốn nhìn xem ngươi có thể bảo vệ họ cả đời hay không!” Phương Cốc biết ngoài viện đã bị đội săn yêu bao vây, lập tức rút lui, thân thể núp vào trong tử khí nồng nặc. “Ta không cần bảo vệ họ cả đời, chỉ cần giết cái tên pháp sư bị bệnh ngươi là xong!” Liễu Như lạnh lùng nói. “Để xem ngươi có bản lãnh đó hay không!” Từ trong tử khí truyền ra âm thanh của Phương cốc, đến khi Liễu Như muốn đuổi theo, hắn đã biến mất. Tên này rõ ràng đã làm sẵn đường lùi, dù sao nơi này là thành phố, có đội bảo vệ tuần tra. Liễu như không dám truy đuổi thêm, nàng bị thương không nhẹ, có thể giữ được đám nhóc và mấy lão thôn dân đã là hết sức. Liễu Như đến bên cạnh thôn trưởng Tạ Tang, cánh tay của hắn bị bẻ gãy, không biết là dùng cái gì để chạy thoát hai con Hoạt Tử Nhân đuổi giết. “Trưởng Thôn, ngươi có khỏe không?” Liễu Như đưa tay lại dìu. Trưởng Thôn liếc mắt nhìn mép Liễu Như vẫn còn dính máu, thân thể lập tức run rẩy, dáng vẻ rất hoảng sợ. Liễu Như vừa rồi dùng răng nanh trực tiếp cắn chết Hoạt Tử Nhân hắn cũng thấy, hơn nữa trưởng thôn rõ ràng nhớ là Cẩu Tử từng nói, nữ nhân này bị đâm xuyên tim mà vẫn không chết, mới đầu Tạ Tang cho là hắn điên điên khùng khùng nói vớ vẩn, ai ngờ nữ nhân này cũng là một con Hoạt Tử Nhân! Trưởng thôn không ra khỏi thôn được bao nhiêu lần, hắn dĩ nhiên không biết sinh vật Huyết Tộc này, hiện tại hắn chỉ cần nghe đến vong linh, Hoạt Tử Nhân là bị dọa sợ. Liễu Như thấy trưởng thân sợ hãi,gương mặt tái nhợt cười tự giễu, tự lùi lại phía sau một tí. Lúc này bên ngoài truyền tới tiếng bước chân, vài tên mặc đồng phục của đội săn yêu xông vào… Bọn họ thấy xung quanh thi thể ngổn ngang, sững sờ, không nghĩ là ở đây là sinh ra thảm án như vậy. “Vong linh … Không đúng, giống như là Hoạt Tử Nhân.” Vị đội trưởng có vẻ nhiều kinh nghiệm lập tức đoán ra. “Hình như đã chạy trốn.” Nữ thợ săn mặc áo choàng đỏ nói. “Các ngươi đi cứu người, còn mấy người các ngươi đi xung quanh kiểm tra xem còn vong linh sót lại không.” Đội trưởng mang theo vài người đi thẳng tới trước mặt trưởng thông Tạ Tang. Hắn mở miệng hỏi thăm xem chuyện gì xảy ra, nhưng trưởng thôn Tạ Tang như cũ ở trong trạng thái ngây ngốc. Tô Tiểu Lạc còn tương đối tỉnh táo, vội vàng để cho mấy đội viên đi tìm mấy đứa bé đã chạy trốn, tránh cho chúng bị hại. “Ngươi bị thương không nhẹ, có cần người đưa đến bệnh viện không.” Đội trưởng đi tới bên cạnh Liễu Như quan tâm hỏi. “Không cần, ta không…” “Nàng là vong linh, nàng cũng là vong linh, nàng có răng nanh dài!” Liễu Như chưa nói hết câu, trưởng thôn Tạ Tang liền la to lên. “Trưởng thôn!!” Tô Tiểu Lạc quát to một tiếng, muốn ngăn cản hành vị tự phát của trưởng thôn. “Nàng là vong linh, nàng sẽ giống như bọn họ vậy, sẽ giết chúng ta, giết sạch chúng ta…” Tạ Tang hoảng sợ kêu lên. Đội trưởng nheo mắt một cái, ánh mắt lập tức quét qua mất chỗ thủng trên tay Liễu Như, nữ nhân này bị thương nghiêm trọng như vậy lại không chảy một giọt máu… poke taitro Nữ thợ săn cũng khóa chặt Liễu Như, lạnh lùng nói: “Khó trách ngoài miệng toàn máu, lại không phải là máu của ngươi, bay đâu, bắt nàng lại!” Biến cố xảy ra vô cùng đột ngột, Liễu Như thế nào cũng không nghĩ tới trưởng thôn lại tố cáo nàng, thấy ánh sáng màu vàng từ trên người nữ thợ săn này lóe lên, nàng cực kỳ sợ hãi, vội vàng lùi về phía sau… Đội trưởng thấy thân pháp của Liễu Như quỷ mị như vậy, càng đoán được đây là thứ không phải pháp sư loài người làm được! “Giết nàng, kẻ độc ác này!” Đội trưởng tự nhiên cho rằng tất cả những thi thể này đều là do Liễu Như giết, nhất thời, toàn bộ đội viên trong sân đều tiến đến phong tỏa Liễu Như! “Dừng tay, các ngươi mau dừng tay, nàng đã giúp chúng ta … Ngươi không thể giết nàng!” Tô Tiểu Lạc kêu lên. “Bất kể có hay không, đội săn yêu thành phố chúng ta có quyền giết chết bất kỳ sinh vật nào không phải nhân loại!” Nữ thợ săn căn bản không nói chuyện tình cảm, chỉ cần xác định Liễu Như không phải là nhân loại, liền tuyệt đối không để nàng sống. Xiềng xích Hàn Băng từ trong mặt đất lao ra, phóng thật nhanh tới hướng Liễu Như chuẩn bị tóm lấy nàng đang nhảy lên không trung còn muốn trói chặt nàng lại. “Phốc ~~~!!” Ngọn lửa phá vỡ bống tối lao ra, Liệt Quyền mạnh mẽ đánh xuống, xiềng xích căn bản không thể né tránh, bị ngọn lửa này đánh vào lập tức tan tác thành từng mảnh. “Hốt hốt hốt ~~~~~~~~!” Ngọn lửa Liệt Quyền chưa tiêu tan, gió mạnh nổi lên, cuốn hết tàn tích phòng ốc chung quanh, Liễu Như chưa kịp nhảy lên đã bị cuốn vào bên trong gió lốc, thân thể nhu nhược bị cuốn như cỏ rác. Trương Tiểu Hầu và Tô Tiểu Lạc thấy vậy đều vội vàng xuất thủ cứu viện, chỉ là thành viên đội săn yêu quá nhiều, từng cái ma pháp trung cấp hiện ra, nham chướng của Trương Tiểu Hầu đến giúp Liễu Như đều bị đánh cho nát bấy. “Hai người các ngươi cản trở nữa, sẽ bị bắt lại. Tòa thành thị này tuyệt đối không cho phép vật như vậy tồn tại, các ngươi nếu bảo vệ nàng, sẽ cùng tội danh!!” Đội trưởng lạnh lùng nói với Trương Tiểu Hầu và Tô Tiểu Lạc. “Giao hai người họ cho ta là được rồi.” Nữ thợ săn cười cười, bàn tay có áng sáng màu đen lượn quanh, nàng hất một cái, hai chiếc Cự Ảnh Đinh phóng cực nhanh về phía Trương Tiểu Hầu và Tô Tiểu Lạc. Hai người trực tiếp bị Cự Ảnh Đinh khóa lại. Tâm thần của Trương Tiểu Hầu bị giam cầm, không thể nào niệm phép nữa.
Toàn Chức Pháp Sư Tác giả: Loạn Chương 603: Người thần bí theo dõi Dịch: Hoangforever Nguồn: truyenhoangdung Mời đọc Tô Tiểu Lạc bị khóa lại, nước mắt rơi xuống. Nàng không hiểu? Tại sao trưởng thôn phải làm vậy, nếu không có Liễu Như liều mạng bảo vệ mọi người, bọn họ đều đã bị Phương Cốc giết chết. Huyết tộc thì thế nào, nàng cũng không ngại an nguy bảo vệ thôn dân, kết quả là lại bị lấy oán báo ân, nếu trưởng thôn không chứa chấp người của Dương Dương thôn thì mình còn hiểu, vì sao bây giờ hắn lại làm vậy?? Nhìn ma pháp bất đồng đánh vào chỗ Liễu Như, nàng thấy tim như bị đao cắt… “Dừng lại, lưu lại thi thể để giao phó, dù sao thì nơi này cũng chết nhiều người như vậy.” Đội trưởng ra lệnh, dừng công kích của mọi người lại. “Ngươi không thể giết nàng!” Tô Tiểu Lạc tức giận hô. “Tại sao các người lại có thể làm chuyện như vậy. Rõ ràng các ngươi tới muộn làm chết bao nhiêu người vô tội, lại muốn đem tội danh đổ lên đầu nàng!” “Chúng ta tới muộn? Không có chúng ta, các ngươi đã bị nữ nhân này giết chết, vẫn còn có thể ở đây chỉ trích chúng ta.” Nữ thợ săn nói. “Trưởng thôn, ngươi nói chuyện đi, ngươi mau nói cho bọn họ biết….” Trưởng thôn không nói một lời, cúi đầu, trong mắt tràn đầy phức tạp. “Ủa, thi thể đâu?” “Sẽ không bị đánh thành mảnh vụn chứ?” Một tên trong đội nói. “Không thể, thể chất của nữ nhân này mạnh mẽ dị thường, vừa rồi Liệt Quyền của ta đánh vào trên người nàng mà không có chuyện gì…” Mọi người vào trong phế tích tìm kiếm, kết quả một ít mảnh vụn quần áo ra thì không tìm được thứ gì, vị đội trưởng nhất thời tức giận đẩy mấy người ra, tự mình đi tìm thi thể nàng, kết quả cũng không có tìm được. “Nàng chạy rồi??” Nữ thợ săn ngạc nhiên nói. “Hừ, chạy sao, truy nã cho ta! Loại vật này nhất quyết không để tồn tại trong Cố Đô…” Đội trưởng có chút thẹn quá hóa giận nói. … … Mưa lạnh liên tục từ trên trời trút xuống, đập vào đá xanh trong hẻm nhỏ nghe tí tách. Trong hẻm nhỏ, các cửa sổ bị đóng chặt, hẻm sâu hun hút không thấy nửa người đi đường… Trong ánh sáng tối mờ, có một dáng người mềm mại từ từ hiện ra, thất tha thất thểu bước đi, đầu nàng bị mưa ướt xốc xếch, quần áo lam lũ vô cùng, trên da thịt lộ ra rất nhiều vết thương. Nàng đỡ vào tường, đi lảo đảo, thỉnh thoảng ho một cái, phun ra một ngụm máu. “Ha ha ha, ta nói cho ngươi biết, con bé đó thông minh, không uống rượu bị ta bỏ thuốc, nếu không thì ta đã kéo nàng đến một góc tường làm cho nàng thăng thiên!” Một âm thanh thô dã xuất hiện ở đâu hẻm. “Ta thích nhất là chân nàng, dáng dấp thật đẹp, đè ra không biết có tư vị gì, …. Lão đại, lão đại, mau nhìn!” Thanh niên đầu đinh la lên. “Giống như là uống say, cô nàng này nhìn bóng lưng thôi mà ta đã cứng cả lên!” “Để con bé kia chạy, kết quả ở đây gặp được một cái cực phẩm, các ngươi nhìn quần áo nàng…. Giống như đã bị chơi qua một lần.” Thanh niên đầu đinh hưng phấn nói. “Đi, theo sau, ta còn chưa có thử qua mặt hàng quyến rũ vậy dưới mưa!” Mấy tên thanh niên người đầy mùi rượu này nhanh chóng đuổi theo, tên lão đại đeo dây chuyền vàng còn đứng trước mặt nàng nhìn nàng chăm chú. Quả nhiên là cực phẩm, xinh đẹp không nói còn lộ ra một vẻ yếu đuối, quần áo lam lũ càng tỏa ra ham muốn bảo vệ mãnh liệt của phái nam. “Mỹ nữ, say rồi sao, mấy ca đây đều sống ở đầu hẻm, theo chúng ta giải rượu đi?” Lão đại che dù nói. Hai đứa khác đã sớm kích động muốn nhào tới, nhìn quá mê người. Liễu Như hít sâu một hơi, con mắt có sắc thái khác hẳn với con người… Nàng lạnh lùng nhìn mấy tên lưu manh này, nếu bản thân là một cô gái yếu đuối, trời mới biết họ sẽ làm gì mình. “Đồ cặn bã!” Âm thanh Liễu Như lạnh như băng mắng. “Ôi, sao ngươi biết chúng ta sắp làm chuyện cặn bã cầm thú!” Thanh niên đầu đinh cười lớn. “Để cho ta trước… Để ta trước…” Tên thanh niên khác vươn tay về phía Liễu Như, hắn không chờ được muốn vuốt ve đôi chăn đầy đặn kia! Liễu Như xoay người, răng nanh từ bên trong môi đỏ lộ ra, cộng thêm đồng tử không giống con người, cả người nàng tràn ngập một loại khí tức khiến người phải kinh hãi và run sợ. Thanh niên muốn sờ đùi bị dọa ngu người, cả người đứng yên không nhúc nhích, giống như hồn phách đã bị tước đoạt. poke taitro Ánh mắt nàng chợt lóe lên, Liễu Như lần lượt dùng ánh mắt cướp hồn hai tên còn lại, mặt mũi dâm tiện của bọn họ lập tức run lên, cả khuôn mặt trở nên thật thà như con rối. “Đưa ta đến nhà các ngươi.” Liễu Như ra lệnh. “…” Ba người hóa thành những cái xác biết đi, che dù hộ tống nữ vương đi về phía cuối hẻm. Răng nanh của Liễu Như vẫn còn trên môi, nàng liếc nhìn cổ ba người này… Huyết tộc bị thương càng nặng, càng khát vọng máu tươi, nàng có thể xuyên qua da thịt ba người này ngửi được mùi vị máu tươi hỗn tạp rượu cồn của họ, có thể nói nếu nàng trực tiếp rút sạch máu huyết của ba người này, vết thương của nàng sẽ lập tức khép lại. Liễu Như hít thật sâu, nàng cuối cùng cũng ngăn được ý nghĩ muốn ăn những máu huyết bẩn thỉu này của bản thân. Đến việc lại gần ba tên này còn cảm thấy chán ghét, đừng nói là phải đưa môi tiến đến gần cổ họ cắn vào! … Mới vừa đi đến đầu hẻm thì thấy một căn nhà nhìn qua không tệ, Liễu Như sai khiến bọn họ đưa mình vào trong phòng, sau đó sai một người đi mua một bộ quần áo sạch sẽ, sai một người khác đi mua huyết tề ( giống như dược tề, là loại máu bổ sung). Quần áo rất nhanh đã mua được, nhưng huyết tề quá mức đắt giá, hơn nữa mỗi phần đều cần ghi danh cùng với có pháp sư bảo đảm, Nàng bị mất máu không ít, không thể bổ sung máu đồng nghĩa với việc thân thể sẽ bị suy yếu dài dài, khôi phục cực kỳ chậm chạp, còn có thể ảnh hưởng đến hoạt động của cơ thể. “Người nào?” Liễu Như đang không biết làm cái gì, thính giác nhạy bén của nàng nghe được trong sân có người. Người này hành động rất nhẹ nhàng, chút nữa là nàng không nghe được, pháp sư cao cấp cũng rất khó tránh được thính giác của nàng. Liễu Như đuổi theo,liền phát hiện trong sân không có ai, ngược lại chỗ che mưa có để mấy túi màu đỏ tươi….. “ Huyết tề?” Liễu Như kinh ngạc nhìn mấy túi huyết tề trước mặt. Nàng vội vàng nhìn bốn phía, muốn biết người nào đã đem những thứ này để đây, nhưng xung quanh trống trơn. “Rốt cuộc là người nào, hắn làm sao biết ta cần…. Chẳng lẽ hắn một mực theo dõi ta trong bóng tối?” Liễu Như nhìn mấy túi máu, lòng đầy nghi ngờ. Nghĩ tới nghĩ lui không thể hiểu,Liễu Như liền muốn nhanh chóng uống hết chỗ máu này. Người này nếu muốn hại bản thân thì đã trực tiếp xuất thủ, nàng đã tương đối suy yếu, một pháp sư trung cấp bình thường nhất cũng có thể giết chết nàng.