Toàn Chức Pháp Sư Chương 4: Thức tỉnh hệ ma pháp Mời đọc Hai mươi lớp sẽ đồng thời thực hiện việc thức tỉnh ma pháp. Mạc Phàm số 48, hắn là người cuối cùng của lớp tiếp nhận ân điển thức tỉnh. Chủ nhiệm lớp cũng chính là đạo sư ma pháp - Tiết Mộc Sinh đã đứng ở hàng đầu tiên của lớp. Thức tỉnh ma pháp sẽ được thực hiện trước mặt tất cả mọi người, việc học sinh cần làm là khi được gọi tên thì đi lên trước đặt tay vào Thức Tỉnh Thạch ở trước mặt đạo sư rồi tĩnh lặng cảm ứng là được. “Ta nói này, đi cửa sau vào, chắc ngươi sẽ không thức tỉnh thất bại chứ, ta nghe nói thực tế có vài người không có năng lực đã thức tỉnh thất bại rồi. Loại cặn bã như ngươi ta thấy hay là thôi đi, không đáng phải tốn năng lượng quý giá của Thức Tỉnh Thạch“. Ở một hàng khác, bạn học cũ của Mạc Phàm - Triệu Khôn Ba lên tiếng. Tên Triệu Khôn Ba này là chó săn của Mục Bạch, Mục Bạch cảm thấy tự mình đi tìm Mạc Phàm để gây phiền phức là tự hạ thấp thân phận, cho nên để Triệu Khôn Ba ra tay. Việc Triệu Khôn Ba nói có tình huống thức tỉnh thất bại là có thật, Mạc Phàm kỳ thực cũng rất lo lắng về điều này. Nghiêm túc mà nghĩ lời cậu ta nói, nếu như vì xuyên qua mà thể chất của bản thân với người ở thế giới này có sự khác biệt, vậy chẳng phải gây ra một trò cười lớn rồi sao? “Mạc Phàm ca, đừng để ý đến loại người này, lát nữa thức tỉnh ngay một cái hỏa hệ cho hắn ta thấy, cho hắn biết thế nào gọi là mắt chó coi thường người khác“. Trương Tiểu Hầu được phân cùng lớp với Mạc Phàm nghe vậy liền nói. Mạc Phàm không nói chuyện, nếu đổi lại là trước kia nhất định mình sẽ mắng cho tên chó săn Triệu Khôn Ba này một trận, nhưng hôm nay thật không có tâm tình. Một mặt khác quả thật là rất khẩn trương, mặt khác không biết vì sao hoa tai trên dây chuyền màu đen trên cổ cậu không ngừng rung động. Hoa tai màu đen này là di vật của ông lão Vệ Cửa Doanh, Mạc Phàm nghi ngờ thế giới này biến đổi như vậy, kẻ đầu sỏ chính là thứ này,ngày đó Mạc Phàm chính là mang hoa tai này ra sau núi trường học ngủ. Sáng nay, hoa tai này giống như trúng tà, không ngừng run rẩy, dù cho có lấy tay giữ lại nó vẫn không chịu nằm yên. Đậu má, run cái gì mà run, là hoa tai thì đàng hoàng làm hoa tai đi. “Mục Bạch“. Chủ nhiệm lớp Tiết Mộc Sinh hô một câu. “Nha, hắn chính là Mục Bạch đó, lớn lên thật soái, thành tích còn là đệ nhất nha“. “Đúng rồi, đúng rồi, sáng nay ta đã thấy hắn,thật thích, không biết hắn sẽ thức tỉnh hệ gì, chắc không phải Thủy hệ hay tiền kỳ phế hệ Quang hệ đâu nhỉ? “. Mục Bạch vừa đi lên, lập tức trong lớp rộ lên tiếng ríu rít của nữ sinh mà mấy lớp khác cũng có không ít cái hoa si liếc mắt nhìn cậu ta. Mục Bạch bày ra dáng vẻ không để ý nhưng ánh mắt lại tỏ ra rất hưởng thụ loại cảm giác được người khác nghị luận này. Hắn đi đến trước chủ nhiệm lớp, trên mặt mang theo vẻ khiêm tốn cùng nụ cười tự tin. “Mục Bạch, là người của Mục thị, thế gia Băng hệ có tiếng phải không?” Chủ nhiệm lớp Tiết Mộc Sinh cười hỏi. “Đúng vậy“. “tốt. nếu như trò thức tỉnh Băng hệ sẽ có ưu thế hơn người khác rất nhiều, nhưng đừng quên cố gắng nhiều hơn, thiên phú dù sao cũng không phải quyết định tất cả“. Mục Bạch gật gật đầu, trong lòng nói thầm: “Phải, thiên phú không quyết định được tất cả nhưng không có thiên phú cùng của cải thì vĩnh viễn cũng chỉ có thể sống ở cái tầng lớp thấp nhất của xã hội.“. Dưới sự đồng ý của chủ nhiệm lớp, Mục Bạch chậm rãi đem hai tay đặt lên Thức Tỉnh Thạch. Bên trong Thức Tỉnh Thạch hiện ra hình hậu tinh la bàn, có một cái chưởng ấn rõ ràng. Mục Bạch nhìn như bình tĩnh nhưng nội tâm căng thẳng bất an đem hai tay đặt trên mặt Thức Tỉnh Thạch. Dựa theo huyết thống của hắn, khả năng thức tỉnh Băng hệ là rất lớn, nhưng cũng có khả năng phát sinh tình huống đặc thù, vạn nhất thức tỉnh phải Thủy hệ hay Quang hệ, phỏng chừng Mục gia bên kia sẽ không coi trọng hắn nữa, bọn họ hông có khả năng lãng phí thời gian và tài nguyên đi tìm tài liệu tương ứng với thuộc tính của hắn. Tay phải Mục Bạch đặt lên, Thức Tỉnh Thạch đột nhiên xuất hiện ngôi sao phát sáng, những đốm sáng này nối liền từng cái tinh hà giống y hệt mạch máu rồi truyền đến trên tay phải hắn. Mọi người ở đây đều là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến Thức Tỉnh Ma Pháp, các bạn học từng người nhón chân lên nhìn về Mục Bạch. Mục Bạch đứng bất động ở nơi đó, triệt để thức tỉnh, đầu cậu ta hơi ngẩng lên. Kẽo kẹt, kẽo kẹt, ẽo kẹt Đột nhiên xung quanh Thức Tỉnh Thạch lượn lờ một luồng khí sương lạnh. Sương lạnh ngày càng nhiều rồi chậm rãi đông lại bên cạnhThức Tỉnh Thạch, kết thành một lớp băng sương mỏng. “Băng hệ, thực sự là Băng hệ rồi“. Đột nhiên phía sau có người la lớn, trong đó còn kèm theo tiếng thét chói tai của một ít nữ sinh. Mục Bạch đã nghe được tiếng vang trong lòng vui sướng mở mắt ra. Quả nhiên là Băng hệ, có được nguyên hệ đặc thù của Mục gia chính mình sẽ dễ dàng được Mục gia tiếp nhận, ngày thăng chức chắc chắn không xa, thu thập Mạc Phàm sẽ dễ dàng như bóp chết một con kiến. Ai, không đúng,thức tỉnh Băng hệ rồi thì bản thân mình xem như đệ tử chính thống của Mục gia, chính mình đâu cần phải cùng tên tiểu bụi đời đó chấp nhặt chứ. Nhìn ra trông rộng đúng, chính mình phải nhìn xa trông rộng một chút, nói không chừng còn có cơ hội cùng Mục Ninh Tuyết tu luyện. “Thực tốt, là Băng hệ rất tinh khiết, ta nghĩ trong thế giới tinh thần của trò đã xuất hiện một mảnh băng hệ tinh trần, tu luyện nhiều hơn để nó càng thêm lớn mạnh“. Chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh nói, trong mắt tràn đầy khen ngợi. Có thể ở thời điểm vừa thức tỉnh ma pháp đã có thể đóng băng Thức Tỉnh Thạch, loại Băng hệ này sức mạnh rõ ràng vượt qua người thường, xem như có học đồ có thiên phú của băng hệ, người này về sau ắt hẳn rất có tiền đồ. “tiếp theo, Khâu Nguyệt Anh!“. Chủ nhiệm lớp vừa dứt lời, một nữ sinh gương mặt mang theo vài phần anh khí đi ra. “Tốt, Thổ hệ, tinh trần của trò khởi bước không sai, xem ra cùng cố gắng của trò trước đó là không thể tách rời“. “Người kế tiếp, Hứa Thanh Lâm“. Cũng là Băng hệ. Lúc này, Mạc Phàm cố ý nhón chân lên xem, phát hiện rằng cùng là thức tỉnh Băng hệ nhưng Hứa Thanh Lâm kia chỉ làm xuất hiện một lớp sương nhàn nhạt, không thể làm đông Thức Tỉnh Thạch như Mục Bạch. Bởi vậy có thể thấy đồng dạng Băng hệ nhưng Hứa Thanh Lâm bất kể thiên phú hay tu vi đều thấp hơn Mục Bạch rất nhiều. “Kế tiếp, Lục Tiểu Bân“. “Ân, Thủy hệ“. “Aaaaa, tôi... Trời ạ, ta như thế nào lại là Thủy hệ, phải là Hỏa hệ chứ“. Nhất thời bạn học Lục Tiểu Bân kêu lên một cách quái dị, trong phạm vi hơn một trăm mét đều nghe thấy. “Không nên nản lòng, tu luyện hệ gì cũng đều như nhau, chỉ cần trò đạt đến trung giai Ma Pháp Sư thì sẽ thu được nhiều ưu thế thôi“. Trong mắt Tiết Mộc Sinh có vài phần đồng tình, nhưng vẫn dùng giọng điệu trấn an mà nói. Lục Tiểu Bân cũng không có biện pháp khác, chỉ có thể hồn bay phách lạc trở về vị trí của mình. Kỳ thực, ngay từ đầu thức tỉnh ma pháp rất quan trọng, nếu là so giai ma pháp sư Hỏa hệ nhất định đã có sẵn sức chiến đấu, sau này tu hành phỏng chừng cũng có thể chiếm được không ít tiện nghi. Còn Thủy hệ, kỹ năng sơ giai là Thủy ngự, phòng ngự hiệu quả chứ không có sức chiến đấu mạnh như Hỏa hệ, rõ ràng là không có tác dụng bao nhiêu, chí ít ở sơ giai Ma Pháp Sư là như vậy.
Toàn Chức Pháp Sư Chương 5: Trời sinh song hệ (thượng) Mời đọc “Người kế tiếp“. “Người kế tiếp“. “Người kế tiếp“. “Trương Tiểu Hầu” Đứng cách Mạc Phàm không xa, con khỉ nhỏ Trương Tiểu Hầu quay đầu lại trao cho Mạc Phàm ánh mắt “Mạc Phàm ca,ta lên trước đây “. “Cố lên nhé“. “Hừ, chúc ngươi cũng là Thủy hệ“. Triệu Khôn Ba lập tức nói một cách châm biếm. Trương Tiểu Hầu là một con khỉ ốm nhách, tay cậu hướng về nơi đó (thức tỉnh thạch) đặt xuống, không bao lâu sau một luồng gió kỳ dị hiện lên xoáy quanh bề mặt Thức Tỉnh Thạch, luồng gió này thổi đến mức vạt áo của thầy giáo cũng động đậy. “Rất tốt, Phong hệ, thiên phú không tồi, cần chăm chỉ tu luyện, chớ lười biếng“. Trên mặt Tiết Mộc Sinh cũng lộ ra vẻ hài lòng. Chủ nhiệm lớp trong lòng rất vui vẻ, chỉ mới qua mười mấy số trong lớp đã xuất hiện hai học sinh có thiên phú rất được. Nếu như bọn họ cố gắng dụng công cũng có thể đậu vào một trường đại học tốt. Đương nhiên, hơn cả vẫn là bản thân đã nhặt được học sinh bảo bối hạng nhất Mục Bạch, thiên phú Hàn Băng hệ tuyệt vời, hơn nữa đằng sau lưng cậu ta là thế gia Hàn Băng hệ, tương lai khẳng định là trụ cột tài năng. Xem ra, ban 8 lần này cầm cờ dẫn trước rồi. “Người kế tiếp“. “Người kế tiếp“. “Người kế tiếp“. “Phụt...” Phía trên Thức Tỉnh Thạch đột nhiên vọt lên một ngọn lửa mày cam. Một màn này làm cho mọi người trong lớp lập tức mở to hai mắt nhìn. “Hoả... Hỏa hệ!! “. “Khụ, cư nhiên lại là con gái, nữ sinh này tên là gì vậy? “ Trong lúc nhất thời, nữ sinh vừa thức tỉnh kia trở thành tiêu điểm của toàn ban, Hỏa hệ xem như là nguyên tố xuất sắc nhất trong hệ thống Nguyên Tố Hệ, là cái mà hết thảy các Ma Pháp Sư đều muốn chọn để thức tỉnh, nếu như họ có thể chọn lựa... Đáng tiếc, Hỏa hệ khá là hiếm, xác xuất xuất hiện thấp, trong một lớp học nhiều nhất được ba cái, một phần mười xác xuất cũng chưa tới. “Nàng tên là Châu Mẫn, hình như là con gái của một trong các lão sư của chúng ta“. Có người nhỏ giọng nói. “Lớn lên thật xinh đẹp nha, mau đi làm quen một chút“. “Cái này thì cẩn thận xíu, Châu Mẫn này nhìn qua rất điềm đạm, rất ngoan, kỳ thực là cuồng bạo lực, bằng không một nữ hài tử như vậy thì làm sao lại thức tỉnh được Hỏa hệ“. “Có đạo lý, có đạo lý“. “Xem như là nữ từ mẫu nghiệp (con gái theo nghề mẹ), lão sư Văn Hoa biết được mà nói chắc sẽ rất vui mừng“. Chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh nói. “Cảm ơn thầy“. “Người kế tiếp“. “Phong hệ“. “Người kế tiếp, Quang hệ“. “Lão sư, em lên sân thượng đây, thầy đừng kéo em“. Bạn học thức tỉnh Quang hệ kia nói. “Người kế tiếp, Thủy hệ“. “Bạn học Quang hệ, chờ ta ở dưới, ta sẽ cùng trò lên sân thượng“. “Người kế tiếp” Rốt cục, hầu như cả ban đều đã thức tỉnh hệ ma pháp, Mạc Phàm tay cầm số 48, nội tâm kinh hoàng không ngừng, sợ rằng nội tâm không ai khẩn trương như Mạc Phàm lúc này, một mặt là ba tháng gần đây chính mình mới được tiếp xúc với ma pháp, mặt khác hắn thực sự lo lắng sẽ thức tỉnh thất bại. “Số 48, Mạc Phàm“. “Đến lượt anh rồi“. Trương Tiểu Hầu xoay đầu lại cổ vũ nói. “Đập nồi bán sắt mới vào được thì đừng ôm hy vọng làm cái gì, vận khí tốt thì còn thức tỉnh được Thủy hệ, Quang hệ, tu luyện không đến trung giai Ma Pháp Sư thì cũng là đồ bỏ, không may vận khí không tốt thức tỉnh thất bại. Chậc, chậc, chậc... Cái gì cũng trực tiếp bị lấy đi rồi“. Triệu Khôn Ba miệng đầy châm biếm nói. “Ngươi không thể ngậm cái miệng chó của mình lại được à? “. Trương Tiểu Hầu tức giận nói. Trong lòng Trương Tiểu Hầu, Mạc Phàm chính là đại ca của mình, tuy rằng thành tích ma pháp của anh ấy rất kém, lần này vào được trường cao trung ma pháp cũng là đi con đường khác, nhưng hắn tuyệt đối không hy vọng nhìn thấy Mạc Phàm thức tỉnh hệ ma pháp kém hơn người khác. Chín năm giáo dục ma pháp bắt buộc thực chính là đặt nền mống cho việc thức tỉnh, cũng là nền tảng cho việc thực hành dựa trên cơ sở lý luận, không đến mức tự mày mò trong não để tu hành. Nếu như học không tốt, một mặt thức tỉnh sẽ thất bại, mặt khác tu luyện sẽ bị đình trệ. Mạc Phàm từng bước xuyên qua đám đông. “Chính là hắn ta, hình như là đi cửa sau vào“. “Đây là ai, lớn lên trông cũng thật soái nha“. Cô bạn nhỏ nhắn hỏi. “Học sinh cặn bã thôi, tôi hóa ra lại học lớp sát cạnh cậu ta“. Một nữ sinh để kiểu đầu nấm miệng rộng nói. “Là như vậy sao, vậy thì khả năng thức tỉnh rất kém rồi“. “Có thể thức tỉnh thành công hay không cũng là vấn đề “. “Ta nói, mấy cái thánh Quang hệ, Thủy hệ,các ngươi không nên nản lòng, chờ xem vị bạn học Mạc Phàm này thức tỉnh các bạn sẽ rất vui mừng nha, tên này khảo thí kém đến muốn chết, thức tỉnh rất có thể thất bại“. Lúc này, Triệu Khôn Ba bị Trương Tiểu Hầu mắng nên nóng nảy, lớn tiếng trào phúng. Hắn vừa nói như vậy, mấy thánh Quang hệ, Thủy hệ đó liền mở to hai mắt ra nhìn, nếu như có người thức tỉnh thất bại, vậy thì thật làm cho người ta... Giải sầu. “Không cần ồn ào“. Tiết Mộc Sinh trừng mắt nhìn Triệu Khôn Ba hay gây sự. Khóe miệng Mục Bạch nổi lên chút hèn hạ, cậu ta muốn Mạc Phàm xấu mặt trước mọi người, tên cặn bã này có tư cách gì mà tiếp cận đại tiểu thư Mục Ninh Tuyết, bản thân mình soái như vậy, thiên phú lại tốt, còn rất nỗ lực, bản thân mình cận kề với Mục Ninh Tuyết mới phải. “Cặn bã,ta nghe nói nhà các người đã đem phòng ở bán để cho ngươi có cơ hội thức tỉnh, nếu ngươi mà thức tỉnh thất bại thật thì nên tìm một con sông nhảy xuống kết thúc là tốt, miễn cho gia đình ngươi hổ thẹn“. Khi Mạc Phàm đi qua bên cạnh, Mục Bạch nhỏ giọng nhẹ nhàng nói. Mạc Phàm nhìn Mục Bạch một chút, nén nhịn cơn kích động mắng tên ngốc này rồi đi tới chỗ thầy giáo Tiết Mộc Sinh. “Mạc Phàm đến đây, đặt tay lên phía trên này đi“. Tiết Mộc Sinh ngữ khí bình thản nói. Làm chủ nhiệm lớp, Tiết Mộc Sinh kỳ thực hiểu rất rõ tình huống trước mắt của tên học sinh này. Ma pháp trung khảo trên cơ bản là đếm ngược từ dưới lên, bởi phía trên dặn dò nên mới cho vào trường cao trung ma pháp Thiên Lan này, theo Tiết Mộc Sinh biết Mạc Phàm này gia đình bình thường, không bối cảnh, không thiên phú, thành tích kém đến không dám nhìn, một học sinh như vậy đưa đến lớp mình quả thật là đau đầu, thực dễ dàng kéo tình trạng chung của toàn ban đi xuống. Ai, không có biện pháp, thôi thì do chính mình xui xẻo đi, chỉ mong tên tiểu tử này đừng thức tỉnh thất bại, bản thân mình thật không muốn trở thành trò cười của năm. Tay Mạc Phàm lúc này không ngừng run rẩy, chung quy vẫn còn chút khẩn trương. “Giữ vững một chút, đừng run“. Tiết Mộc Sinh nhắc nhở. Mạc Phàm dùng tay trái cầm tay phải của mình, lúc này mới để bàn tay đặt lên trên Thức Tỉnh Thạch. Thực lạnh lẽo, không biết có phải thức tỉnh Băng hệ hay không mà toàn bộ đều cảm giác có một luồng khí lạnh. Ố, không đúng, làm sao lại bắt đầu tê dại, phát nhiệt rồi. “Nhắm mắt lại, cảm thụ thế giới tinh thần của chính mình“. Chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh nói. Thực sự học sinh này là một vấn đề, ngay cả quy trình cơ bản cũng không biết. Mạc Phàm vội vàng làm theo nhắm mắt lại. Thời điểm mắt nhắm lại cái gọi là thế giới tinh thần trong đầu sẽ xuất hiện một mảnh hư vô, người bình thường ở trong hư vô không ngừng tưởng tượng, như những đoạn phim ngắn đang chạy những hình ảnh mơ hồ, thời điểm đó đầu óc mình chính là một mảnh hư vô, giống như bầu trời đêm không có ngôi sao nào. Bên trong thế giới tinh thần đều không có thứ gì, thế nhưng thời điểm Mạc Phàm đưa tay đặt trên Thức Tỉnh Thạch cậu có thể cảm nhận được sức mạnh của một luồng điện lưu. Cổ lực lượng này từ bàn tay lan truyền đến toàn thân, ngay sau đó đó trong mảnh hư vô của thế giới tinh thần có một ma lực thần kỳ xẹt qua một vệt màu tím theo quỹ đạo vòng cung, rực rỡ tuyệt luân, chấn động tâm linh!
Toàn Chức Pháp Sư Chương 6: Trời sinh song hệ (hạ) Mời đọc Trong hư vô của thế giới tinh thần có một tia ánh sáng, Mạc Phàm nghiêm túc cảm nhận,bỗng nhiên phát hiện trong cõi hư vô của mình xuất hiện một mảnh tinh trần rất nhỏ. Mạc Phàm một trận vui sướng. Tinh trần này đối với Ma Pháp Sư mà nói rất quan trọng, nó không chỉ là căn cứ chính để đánh giá tu vi mà còn tồn tại như thiên địa trong thế giới tinh thần của Ma Pháp Sư. Tinh trần này chiếm cứ không gian càng lớn trong cõi hư vô thì tu vi của Ma Pháp Sư càng cao. Bên trong tinh trần ấy, Mạc Phàm có thể thấy một cái gì đó sáng lên, kia giống như là một mảnh tinh trần nhỏ màu tím, đối lập với thế giới tinh thần này mà nói tinh trần đích thực chỉ nhỏ bé như hạt bụi. Nhưng như vậy cũng đồng nghĩa với việc mình thức tỉnh không hề bị thất bại, trên sách rõ ràng viết tinh trần nắm giữ bên trong thế giới tinh thần, dù cho có chút mỏng manh thì cũng là thức tỉnh thành công rồi. “Hahaha, ai nói lão tử sẽ thức tỉnh thất bại “. “Lão tử đây chẳng phải thức tỉnh thành công rồi sao, thật muốn nhìn khuôn mặt vặn vẹo của Mục Bạch và Triệu Khôn Ba “. “Hả?“. “Từ từ, tinh trần này là màu gì đây, không phải màu đỏ, thật đáng tiếc, không phải Hỏa hệ rồi“. Tinh trần màu đỏ chính là Hỏa hệ, màu xanh lá là Phong hệ, màu nâu là Thổ hệ, màu lam là Thủy hệ, màu vàng là Quang hệ. Tinh trần màu tím, đại diện cho... Ta kháo a.. Đột nhiên Mạc Phàm cả người đều ngây dại. “Màu tím“. “Mình là tinh trần màu tím“. “Mình là tinh trần màu tím“. “Trời ơi, lớp bên cạnh có người thức tỉnh được Lôi hệ“. Trên sân thể dục đột nhiên có học sinh kêu lớn. “Cái gì, cái gì, xuất hiện Lôi hệ? Ta phải xem xem,là ai đã tích vận may cả mấy đời thế này“. “Ở đâu, ở đâu? Wow, thật là màu tím huyễn khốc!”. Chủ nhiệm ban 7 phỏng chừng cũng bị hiếp sợ đi. “Oa Oa Oa, giết ta đi, vì cái gì ta lại là Thủy hệ, sao không phải là Lôi hệ, các ngươi ai cũng không được cản ta, ta muốn đi chầu trời. “Đừng nháo nữa, ngươi chết làm gì,phía dưới đã rải rác cả đống thi thể bên Quang hệ rồi“. Học sinh thức tỉnh Lôi hệ này quả thật đã gây ra một trận náo động toàn trường. Nếu nói Hỏa hệ là hệ ma pháp đầu tiên mà hết thảy Ma Pháp Sư bình thường đều muốn chọn lựa để thức tỉnh thì Lôi hệ chính là trời cao ban ân, hoàn mỹ đệ nhất hệ, so với Hỏa hệ còn bá đạo hơn. Ma Pháp Sư Lôi hệ ở thời điểm sơ giai đã có thể lấy sức chiến đấu khủng bố để kháng địch. Các lão sư đã thống kê, trừ phi học sinh thức tỉnh Lôi hệ tự chính mình không học, còn không đều có 5 thành trong đó đều đột phá nhanh chóng trở thành trung giai Ma Pháp Sư. Kỳ thi trung khảo đã trực tiếp đào thải khoảng 6 thành ma pháp học sinh, còn lại 4 thành tiến vào thức tỉnh ma pháp. Mà như thế chưa phải là đã xong, trong những học sinh đủ tư cách thức tỉnh chỉ sợ khả năng đến 6 thành nữa tiếp tục bị đào thải, bởi vì ba năm học cao trung ma pháp có người đến cả một chút ma pháp cũng không phóng thích ra được. 1500 học sinh khóa này chỉ có một người thức tỉnh được Lôi hệ, đủ để thấy Lôi hệ này đáng khiếp sợ đến mức nào rồi. Trong nhất thời, toàn thể lão sư lẫn học sinh đều đồng loạt hướng mắt về cậu học sinh nam ở ban 7 kia, bạn học này cũng thật trùng hợp quần áo cũng là màu tím, điều này còn làm cho màn thức tỉnh của cậu ta càng thêm phần bắt mắt, trong phút chốc nam sinh có dáng vẻ tự tin pha lẫn cao ngạo lạnh lùng này trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, gây nên một trận xôn xao trong toàn trường. “Ố, ồn ào như vậy sao? “ Mạc Phàm chậm rãi mở mắt ra, toàn bộ vui sướng viết rõ trên mặt cậu. Bất quá, ngay thời điểm mắt vừa mở ra, hắn lại phát hiện nguyên lai lão sư của mình lại đang ngẩng đầu nhìn sang lớp bên cạnh một cách đầymê mẩn. Mạc Phàm vừa quay đầu lại thì phát hiện tất cả các bạn học cũng đều đang nhìn qua lớp bên cạnh đó. “Loại tình huống gì đây? “. “Mọi người đang nhìn đi đâu vậy!“. Rất nhanh sau đó, Mạc Phàm cũng phát hiện ra vấn đề. Nguyên lai lớp bên cạnh cũng xuất hiện một cái Lôi hệ, ngay tại thời điểm thức tỉnh chớp nhoáng của Mạc Phàm trùng hợp là toàn bộ lão sư lẫn học sinh đều đồng loạt hướng mắt về phía gia hỏa thức tỉnh nhanh hơn mình một bước kia. Mạc Phàm vẻ mặt khổ sở nhìn Thức Tỉnh Thạch đang sáng lên màu tím đặc trưng của Lôi hệ, mặt khác thật hy vọng có thể giáng một cái tát vào mặt chủ nhiệm của mình mà nói, thầy ao ước Lôi hệ lớp bên cạnh làm cái gì, lão tử cũng là Lôi hệ thần thánh đây này. Mạc Phàm vừa muốn nói chuyện, Thức Tỉnh Thạch lại một lần nữa đột nhiên nổi lên những ngôi sao lấp lánh, tựa như một dòng máu hướng về phía bàn tay của Mạc Phàm tụ tập lại. Mạc Phàm vẻ mặt ngạc nhiên. Quá trình thức tỉnh chẳng phải đã kết thúc rồi Sao, làm thế nào mà Thức Tỉnh Thạch này lại khởi động một lần nữa? Mạc Phàm muốn rút tay ra nhưng ma lực đó đã theo bàn tay lan truyền đến toàn thân. Một ngọn lửa năng lượng nóng hừng hực! Mạc Phàm cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng một cỗ lực lượng đẩy cậu tiến vào bên trong thế giới tinh thần thêm một lần nữa, có thể cảm nhận được một cỗ lực lượng thứ hai đang dần xâm lấn. Trong hư vô của thế giới tinh thần, tinh trần màu tím vẫn ở đó yếu ớt tỏa hào quang lấp lánh, càng nhìn lại càng thêm khát vọng, muốn làm chúng nó càng thêm lan toả. Đó là Lôi hệ tinh trần Mạc Phàm thức tỉnh cách đây không lâu. Nhưng một cỗ lực lượng khác giống như Lôi hệ trước đây xông vào, bên trong thế giới tinh thần của Mạc Phàm xẹt qua một ngọn lửa có quỹ đạo hình vòng cung đầy ghê rợn làm người khiếp sợ khiến cả người Mạc Phàm đều rung động. “Chuyện này...đây là... “ Bên trong thế giới tinh thần của chính mình cư nhiên lại xuất hiện “Một mảnh tinh trần màu đỏ!!“. Lúc đầu, Mạc Phàm có hơi mê mang nhưng ngay sau đó hoàn toàn rơi vào trạng thái vui mừng điên cuồng. Hỏa hệ! Chính mình lại thức tỉnh thêm một cái Hỏa hệ. Chính mính thế nhưng thức tỉnh song hệ. Ở cấp thấp sơ giai Ma Pháp Sư, mỗi học sinh chỉ có thể thức tỉnh duy nhất một hệ, người xuất hiện song hệ coi như là không có khả năng, so với xác suất một phần ngàn khả năng xuất hiện của Lôi hệ thì xác suất song hệ còn nhỏ hơn cả vạn lần nữa. Ông trời ơi! Mạc Phàm cảm giác chính mình lúc này hạnh phúc như muốn xỉu. Lôi hệ xuất hiện đã khiến hắn mừng như điên, giờ lại xuất hiện thêm một cái Hỏa hệ, hình thành trời sinh song hệ, hắn quả thật mừng muốn khóc. Xem qua tri thức về ma pháp, Mạc Phàm hiểu rất rõ, nhiều hơn một hệ thôi cũng đã có thể dẫn trước người khác, hai hệ lại có thể tồn tại song song, tu luyện độc lập. Tựa như một điều không tưởng, hầu hết mọi người đều chỉ có thể thức tỉnh một hệ rồi tu luyện bằng cách dày công đánh quái, mà bản thân mình lại trực tiếp mở ra hai hệ, quan trọng nhất là hai hệ này lại có thể dung hợp trên cùng một người, sức chiến đấu chẳng phải là vấn đề 1+1=2 rồi sao. Thế này thì quá sung sướng rồi! Lão tử trời sinh song hệ, một cái Lôi hệ oanh trời, một cái bạo lực Hỏa hệ, nhìn xem ai có thể ngăn cản ta. Khi đó lão ba phải khuất phục bán phòng, hiện tại áy náy thật sự đã bị quét sạch, Mạc Phàm rất rõ ràng nếu chính mình chăm chỉ tu luyện, cố gắng nỗ lực, đem cả hai hệ cùng thăng cấp lên, khẳng định bản thân mình sẽ nhanh chóng trở thành giai cấp Ma Pháp Sư thống trị bên trên thôi. Cái gì mà nội tình mấy trăm năm của Mục thị,cái gì mà Hàn Băng thế gia, có thể so với lão tử trời sinh song hệ rất oách sao Ha ha ha ha ha ha ha...!
Toàn Chức Pháp Sư Chương 7: Lục Trà Nam Mời đọc “Thật là...sao học sinh này không được phân vô lớp mình mà lại rơi vào tay Trương Kiến Quốc chứ, lần này Trương Kiến Quốc xem như nhặt được bảo bảo rồi “. Trên mặt chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh ngập tràn hâm mộ lẫn ghen ghét. Mà Mục Bạch ở phía trước, sau trận kinh ngạc đó khuôn mặt lại mang thêm vài phần âm trầm cùng xem thường. Lôi hệ rất ghê gớm, nếu như không hiểu được việc tu luyện thì cũng chỉ là thứ phế thải. Người Trung Quốc nhiều như vậy, xuất hiện một cái cường hệ không nhất thiết phải ngạc nhiên đến thế, cũng chẳng phải kiểu song hệ trời sinh xuất sắc ngút trời. Hừ, cứ chờ xem sau này tôi giẫm đạp cậu thế nào, lại dám cướp đi sự nổi bật của ta. Ờ, suýt chút nữa đã quên xem tên Mạc Phàm cặn bã ra sao, thức tỉnh lâu như vậy, trên cơ bản chắc thất bại đi. “Wow, wow, cũng là Hỏa hệ“. “Không đỡ được, lớp chúng ta lại thêm một Hỏa hệ“. “Ai nói hắn sẽ thức tỉnh thất bại chứ, là Hỏa hệ đó, thật khiến người ta hâm mộ“. Sau trận phong ba vì Lôi hệ xuất hiện, mọi thứ lại chầm chậm trở về bình lặng, mọi người cuối cùng cũng phát hiện ra Mạc Phàm đã thức tỉnh hệ xong. Bạn học lúc trước thức tỉnh Hỏa hệ - Châu Mẫn có vẻ hơi kinh ngạc, cố ý liếc nhìn Mạc Phàm một chút, phát hiện ngọn lửa xuất hiện trên Thức Tỉnh Thạch của cậu ta đem so với mình còn dồi dào hơn. “Ban 8 lại ra một cái Hỏa hệ nữa kìa“. “Tuy rằng không xuất hiện được cái hệ hi hữu như Lôi hệ nhưng Hỏa hệ mà nói cũng rất lợi hại nha“. “Hỏa... Hỏa hệ“. Tiết Mộc Sinh nhìn học sinh trước mắt mình mà ngây ra. Lôi hệ xuất hiện làm Tiết Mộc Sinh suýt chút nữa quên mất sự tồn tại của học sinh này, vốn tưởng rằng cậu ta sẽ thức tỉnh thất bại, không nghĩ tới cậu ta thức tỉnh thành công, lại càng không nghĩ đến cái mà cậu ta thức tỉnh thành công chính là Hỏa hệ xuất sắc. “Cái này... Cái này cũng xem như là nhặt được bảo vật rồi. Hơn nữa nhìn hỏa viêm dồi dào, có vẻ như thiên phú còn cao hơn Châu Mẫn một chút“. Tiết Mộc Sinh thật không nghĩ tới học sinh xếp cuối của lớp đột nhiên lại cho mình nở mặt như thế này. “Không tồi, không tồi, thật không tồi, tên là gì nhỉ?... À, Mạc Phàm phải không? “. Tiết Mộc Sinh cao hứng nheo mắt lại. “Ân“. Mạc Phàm gật đầu. Mạc Phàm vốn cho rằng sẽ có người thấy được mình thức tỉnh Lôi hệ, nhưng lúc quan sát bốn phía lại ngoiaf ý muốn phát hiện căn bản không có ai chú ý đến thời điểm mình thức tỉnh Lôi hệ. Phỏng chừng lớp bên cạnh xuất hiện Lôi hệ thực sự quá chấn động, cũng có thể do sức mạnh Lôi hệ mà bản thân thức tỉnh quá yếu. Khi mới bắt đầu thức tỉnh, Thức Tỉnh Thạch quả là có ảnh hưởng đến việc đưa ra mức độ mạnh yếu của hệ ma pháp, nhưng không phải là thứ quyết định. Cứ coi như khi mới thức tỉnh sức mạnh còn mỏng manh thì sau đó vẫn có thể thông qua nỗ lực tu luyện từ từ bù đắp được. “Học sinh Hỏa hệ, được, được, sau này nhất định phải cố gắng nỗ lực, cái gì không hiểu cứ đến hỏi lão sư“. Chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh vỗ vỗ vai Mạc Phàm vui mừng nói. Nội tâm Mạc Phàm đang vui mừng như điên. Bất quá hắn cũng không quá vênh váo, đắc ý, chỉ hận không thể lập tức đem Lôi hệ mình vừa thức tỉnh ban nãy bày ra cho mọi người thấy minh là song hệ trời sinh. Mạc Phàm không có làm như vậy,biết rõ bên phía Mục thị có người mang ý đối địch với mình rất lớn, nếu bản thân để lộ song hệ trời sinh thì chỉ có nước phục tùng hoặc bị giết chết. Chính mình tuy nắm giữ tuyệt thế song hệ nhưng chung quy lại quá yếu ớt, chờ đến khi lớn mạnh rồi càn rỡ cũng không muộn. Mạc Phàm quay đầu lại nhìn phản ứng của Mục Bạch và Triệu Khôn Ba. Quả nhiên mặt hai người này đều run rẩy rồi. Tên tử này gặp được cái vận khỉ gì vậy? Thức tỉnh thành công không nói, còn thức tỉnh ngay một cái Hỏa hệ. Mục Bạch bày ra dáng vẻ đạo mạo nhưng thực chất trong lòng không ngừng buông lời thô thiển. “Ta, cái đệch, sao có thể là Hỏa hệ... “. Tên chó săn Triệu Khôn Ba nhìn thấy mà cũng choáng váng. “Hahaha, em nói Mạc Phàm ca nhất định bất phàm, Hỏa hệ, thiệt “trâu bò”, chính là “trâu bò” nha, Phong hệ của Triệu Khôn Ba cậu chỉ là cái bóng nhá“. Trương Tiểu Hầu vui vẻ nhảy cẫng lên, nhìn thấy bộ dạng đó của Triệu Khôn Ba nhất thời hiểu được cảm giác của mấy người ác khẩu lấn át người khác. Triệu Khôn Ba đầy mặt tức giận, đem Phong hệ và Hỏa hệ cấp cơ bản mà so đấu, khẳng định là Phong hệ chịu thiệt thòi. Mạc Phàm xoay người trên mặt nở ra một nụ cười tiêu sái đắm mình dưới ánh mặt trời rực rỡ, bước chân nhất thời chẳng khác nào cảm giác đang đi trên một tấm thảm trải dài, hai bên đám thiếu nữ thét chói tai, có thể hình dung ra một con đường xuân phong đắc ý. Lúc đi ngang qua Mục Bạch, Mạc Phàm yên lặng hướng về phía hắn giơ ngón giữa lên, tất cả động tác khinh bỉ làm liền mạch lưu loát, nhìn qua lại chỉ giống như đang chào hỏi nhau. Mục Bạch cảm giác bản thân đã ăn đầy một bụng chế nhạo của đối phương, tức giận đến mức ngực như muốn nổ tung. Hít sâu một hơi, Mục Bạch tự nói với chính mình phải bảo trì hình tượng, nhất định phải bảo trì hình tượng, chính mình không thể chấp nhặt với tên bụi đời này, chính mình nói ra cũng là một nửa thiếu gia Mục thi, tên này chỉ là một nhi tử của người hầu. “Tên phế vật này thức tỉnh thành công không nói còn thức tỉnh ngay một cái Hỏa hệ có điểm khởi đầu rất tốt, phế vật cũng có vận may của phế vật. Còn nữa, con mẹ nó càng giận hơn là lớp bên cạnh lại xuất hiện ngay một cái Lôi hệ hiếm có.Băng hệ tổ truyền danh tiếng của mình hoàn toàn bị đè bẹp, mẹ nó“. Bộ dáng bên ngoài vẫn đạo mạo như một bạch mã hoàng tử nhưng thực chất trong lòng Mục Bạch đã sớm văng không ít lời thô tục. Mạc Phàm trở về chỗ của chính mình đồng thời cũng cảm nhận được ánh mắt hoàn toàn bất đồng của bạn học. “Hỏa hệ kìa, tốt nhất sau này đừng chọc đến gia hỏa này“. “Cái gì mà chớ chọc, là phải tạo quan hệ mới phải, ta là Quang hệ nếu muốn tiếp tục sống ở trường thì phải dựa vào Hỏa hệ đại ca đó“. “Đúng rồi, tên cậu ấy là gì nhỉ? Gọi là Mạc Phàm đúng không? “. Đồng học xung quanh khe khẽ nói nhỏ nhưng vẫn truyền được đến tai Mạc Phàm khiến tinh thần cậu sảng khoái một trận, lại cố ý liếc nhìn sang Mục Bạch, quả nhiên nghe thấy những lời này khóe miệng cậu ta không ngừng co rút. Mạc Phàm sớm đã biết Mục Bạch là cái mặt hàng gì, nhìn khuôn mặt tỏ vẻ mọi thứ đều không sao thế thôi chứ kỳ thực trong lòng cực kỳ khó chịu. Lục trà nam [1], lão tử mới thức tỉnh mỗi cái Hỏa hệ mà mi đã thành cái tính tình này rồi, chờ lúc mi biết Mạc Phàm gia gia còn có Lôi đình hệ, ngươi còn không mổ bụng tự sát sao? [1] Lục Trà Nam ( 绿茶男): tiếng lóng để ám chỉ những người nam giới xấu tính, không xuất sắc, giấu bản thân mình quá sâu, thường bày ra bên ngoài dáng vẻ đạo mạo, điềm tĩnh, nhiệt tình, tốt đẹp.
Toàn Chức Pháp Sư Chương 8: Căn bản không dừng lại được Mời đọc Ngày hạ chuyển thu, lá rụng theo gió cuốn bay khắp nơi ghé ngang khuôn viên trường. Khuôn viên rộng mênh mông tràn ngập trong mảng màu xanh ngát, sau giờ ngọ ánh mặt trời xuyên qua kẽ lá hóa thành từng sợi vàng óng ánh, khung cảnh tựa như một sân khấu mùa thu đặc biệt. Đối với Mạc Phàm mà nói, thời gian trôi qua thật rất mau, mới đó đã qua thời điểm thức tỉnh hai tháng. Trong hai tháng này Mạc Phàm chỉ làm một việc duy nhất là ngồi dưới gốc cây - minh tưởng. Vào tiết học đầu tiên của lớp, chủ nhiệm Tiết Mộc Sinh đã cung cấp cho tất cả ma pháp học sinh bài giảng quan trọng nhất: Phóng Thích Ma Pháp. Phóng Thích Ma Pháp tổng cộng chỉ có ba bước đơn giản: Thứ nhất: Minh tưởng Thứ hai: Khống chế Thứ ba: Phóng Thích Minh tưởng - ý nghĩa như tên gọi, chính là dồn hết sức tập trung suy nghĩ. Ở thời điểm mọi người nhắm mắt lại, kỳ thực đầu óc thường không ngừng liên tưởng sản sinh ra đủ loại hình ảnh. Nhưng nếu như cái gì đều không nghĩ và ngay tại thời điểm đó không bị quấy rầy trong đầu chúng ta sẽ là một mảng trống không. Ma Pháp Sư sau khi thức tỉnh, trong mảng thế giới tinh thần trống không sẽ xuất hiện hệ tinh trần tương ứng của bản thân. Nói cách khác, hiện tại chỉ cần Mạc Phàm nhắm mắt lại, hoàn toàn không nghĩ tới bất cứ thứ gì để đầu óc trống rỗng giống một mảng vũ trụ đen kịt thì Lôi hệ tinh trần và Hỏa hệ tinh trần sẽ hiện ra trong mảng trống không này. Vì Lôi hệ tinh trần là màu tím nên nhìn qua giống như một mảng bụi vũ trụ màu tím trôi nổi trong vũ trụ, đẹp đến mê người, rực rỡ nhiều kiểu. Bên trong Lôi hệ tinh trần có tổng cộng bảy ngôi sao, những ngôi sao này chuyển động hỗn loạn không ngừng như bảy tiểu hài tử bướng bỉnh tràn đầy năng lượng cứ chạy tới chạy lui. Bất luận là học sinh đã thức tỉnh hệ ma pháp nào đi chăng nữa, chỉ cần có thể làm cho mảng trống không trong đầu hiện ra tinh trần đồng thời thấy được những ngôi sao nhỏ hoạt bát phát sáng như nhau, coi như đã hoàn thành Minh Tưởng. Có thể nói, bước thứ nhất này cực đơn giản, nhưng hai tháng nay bài tập ở nhà được giao của tất cả học sinh cũng chỉ có cái này. Minh Tưởng, ăn cơm tối xong đã bắt đầu Minh Tưởng, Minh Tưởng đến mệt bở hơi tai thì đi ngủ. Ngày hôm sau, ban ngày lên lớp rồi tan học lại tiếp tục Minh Tu, Minh Tu đến mệt bở hơi tai lại tiếp tục đi ngủ. Dù vậy, Mạc Phàm cũng không lười biếng, cứ làm như thế suốt hai tháng, bao gồm cả những ngày cuối tuần. Rất nhiều lần hắn đều tự hỏi không biết các lão sư nghĩ gì mà lại sắp xếp một bước đơn giản như vậy mà làm đến tận hai tháng. “Hay là mình thử Khống chế trước xem thế nào? “ Mạc Phàm cảm giác mình đã có thể rất quen thuộc để tiến vào giai đoạn Minh Tu, vì thế liền muốn bắt đầu bước kế tiếp. Bước thứ hai của Phóng Thích Ma Pháp rất đơn giản. Sau khi tiến vào Minh Tưởng sẽ thấy được tinh trần, mà bên trong tinh trần chính là bảy ngôi sao hoạt bát với năng lượng tràn đầy chạy tới chạy lui không theo bất kỳ quy luật nào. Khống chế chính là dùng ý niệm tinh thần khống chế những ngôi sao nhỏ này, khiến nó yên tĩnh lại, ngoan ngoãn ở vị trí đặc biệt nối liền nhau tạo thành tinh quỹ. Khi tinh quỹ nối liền, năng lượng ma pháp sẽ theo tinh qũy này truyền đến trong thân thể Ma Pháp Sư biến thành ma pháp chân chính rồi phóng thích ra ngoài. “Chạy cũng thật nhanh, để ba ba sờ thử xem nào“. Mạc Phàm bắt đầu thử nghiệmcố gắng câu thông với những ngôi sao nhỏ. Dùng ý niệm bản thân để kiểm soát, Mạc Phàm lúc này đã khóa chặt được một ngôi sao nhỏ đang vui chơi thử bắt nó ngừng ở vị trí đó. “Vèo ~~~~”. Ngôi sao nhỏ này cực kỳ cao lãnh, không thèm liếc mắt nhìn Mạc Phàm, xem cậu chẳng khác gì mấy quái thúc thúc muốn đụng chạm tiểu loli, tháo chạy rất nhanh. “Con mẹ nó, làm gì mà ngạo kiều dữ, thôi vậy, đổi một cái khác thử xem“. Mạc Phàm bắt đầu thử câu thông với một ngôi sao Lôi hệ nhỏ khác. “Bé ngoan, ba ba ở đây, mau đến đây Đi, nghe lời nào...” “Vèo ~~~“. Ngôi sao thứ hai giống nhừ gặp một bệnh nhân tâm thần cũng mang một bộ dạng trốn trại tẩu thoát nhanh chóng. Mạc Phàm thử lại một chút mấy ngôi sao khác cũng có cùng một kiểu như nhau, không thèm đem Mạc Phàm đặt vào mắt, có vài cái dường như còn cảm giác được Mạc Phàm muốn kiểm soát chúng, ngay tại thời điểm ý niệm vừa hình thành chúng trốn càng nhanh hơn. Ngôi sao cứ xoay tròn xoay tròn, ngay tại thời khắc chạy như bay thì không cách nào tạo ra năng lượng ma pháp. Giống như một sợi dây điện, điện năng ở bên trong tinh trần muốn phóng thích ra ngoài thì phải đem những ngôi sao nhỏ nối liền thành một đường dẫn lan truyền sức mạnh đến thân thể Mạc Phàm. Đáng tiếc những ngôi sao Lôi hệ này không có lấy một cái chịu nghe lời, không chạm vào cũng còn tốt, một khi đã thử câu thông rồi thì chúng liền nhanh chóng trốn chạy. Thật như ăn phải năm trăm cân ma túy không bằng. Đậu xanh, căn bản là không dừng lại được. “Đây là muốn thế nào chứ, kỹ năng Lôi ấn của lão tử cứ thế này biết năm tháng nào mới học được?“. Mạc Phàm một trận trứng đau. Kỹ năng sơ giai của Lôi hệ chính là - Lôi Ấn. Kỹ năng này hẳn là thực dụng nhất trong hết thảy các kỹ năng của sơ giai ma pháp, thông thạo được cách kiểm soát trên căn bản là nắm giữ được sức chiến đấu. Đáng tiếc là kỹ năng không phải dễ dàng học được như vậy. Ngôi sao nhỏ thuộc Lôi hệ tính hoạt bát khá cao, muốn chúng dừng lại không phải là việc ngày một ngày hai có thể hoàn thành. “Hiện tại ngay cả một ngôi sao nhỏ mình cũng khống chế không được, muốn đồng thời khống chế bảy ngôi sao một lúc... Con đường phía trước không phải là loại dài bình thường“. Quả nhiên đọc sách và học ma pháp giống nhau, không phải một hai ngày có thể nắm bắt được. ....... Thời tiết chuyển lạnh, những chiếc áo khoác lông vũ ngày càng dày đã thay thế cho váy ngắn, tất chân của các bạn nữ. Bất tri bất giác sự ấm áp đã biến thành cái thứ thời tiết lạnh lẽo chết tiệt này. “Ách xì...mẹ nó, sớm biết thế này tu luyện Hỏa hệ trước, không chừng mùa đông này sẽ khá hơn chút đỉnh“. Một buổi sáng sớm, ngồi trên mái nhà luyện tập Mạc Phàm mắng một câu. Lại trải qua hơn một tháng luyện tập, Mạc Phàm đã có thể khống chế được bốn ngôi sao nhỏ. Quá trình bả khống mấy ngôi sao nhỏ này... Nói thế nào nhỉ, có chút giống như phiên bản khó của quân bài Domino. Nói cách khác, nếu ngươi muốn đem bốn quân bài Domino này cẩn thận từng li từng tí đặt xuống, không được để xuất hiện bất kỳ một chút động tĩnh nào, được vậy coi như đã hoàn thành một bước nhỏ. Chỉ cần có một quân bài nào sắp đặt không thỏa đáng, bài đổ, tất cả cứ thế mà bắt đầu lại từ đầu. Những ngôi sao nhỏ này cũng chính là như vậy, đầu tiên ngươi cần phải khóa chặt một ngôi sao rồi dùng ý niệm của mình lệnh cho nó yên lặng, mà trong quá trình để ngôi sao nhỏ yên lặng này ngươi nhất định phải hết sức chăm chú, dù ngôi sao nhỏ này phản kháng khiến đầu óc đau đớn cũng phải cắn răng chịu đựng không được dừng lại, càng không thể phân tán tinh thần dù chỉ một chút. Chỉ có cắn răng tập trung tinh thần cao độ điều khiển trong tình huống ngôi sao nhỏ liên tục chống lại như vậy mới có thể khiến cho ngôi sao Lôi hệ táo bạo này ngoan ngoãn nghe lời đứng ở một vị trí cố định. Sau khi ngôi sao đó nghe lời vẫn cần phải phân tán một phần tinh thần quan tâm đến nó, làm như vậy để khi kiểm soát ngôi sao nhỏ táo bạo thứ hai thì chúng đều chịu khó nghe lời như nhau, có thể khống chế một cách chặt chẽ. Nếu như không cẩn thận tập trung tinh lực quá mức ở trên ngôi sao thứ hai mà không tiếp tục dùng tinh lực kiểm soát ngôi sao thứ nhất thì ngay lập tức nó sẽ chạy biến đi tiện thể mang theo nốt ngôi sao thứ hai vừa chịu nghe lời, tất cả bỗng chốc sẽ biến thành kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ. Trước đây các lão sư cũng đã nói muốn khống chế những ngôi sao nhỏ này là một bước đi vô cùng khó, một mặt phải điều khiển ở mức độ khó cực kỳ cao, mặt khác còn đòi hỏi ở các Ma Pháp Sư một nguồn năng lượng tinh thần tràn đầy để ứng phó. Giống như Mạc Phàm mỗi ngày luyện tập khống chế cũng như vậy, một lần thất bại sẽ cảm thấy tinh thần lẫn thân thể mệt mỏi mấy phần, một ngày chỉ có thể luyện tập nhiều nhất hai giờ, cả người sẽ rơi vào trạng thái tinh thần căng thẳng, ù tai, hoa mắt, chóng mặt, đầu óc cực hỗn loạn. Lúc này hoàn toàn không thể Minh Tưởng hoặc Khống chế lần nữa. Nói trắng ra, luyện tập Khống chế là trộm TM háo lam, một ống chỉ có thể dùng nhiều nhất hai giờ.