Huyền Huyễn Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1426: Nhân Phẩm Của Thanh Mộc Hoàng Tử (Hạ).

    share: doctruyen.org





    Vu Nhai mặc kệ Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu sững sờ, nói thẳng:

    - Lúc trước ta lừa các ngươi, tiền bối rèn luôn ở trên người ta. Lần đầu tiên ta vào Mê Vụ sơn mạch chưa có tiền bối này, tức là khi ta khiến các ngươi chế tạo U Hoang kiếm thì chưa gặp được hắn. Mãi khi ta từ phản nghịch chi cốc trở về mới có vị tiền bối này tồn tại.

    Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu kinh ngạc hỏi:

    - Trở về từ phản nghịch chi cốc? Là sao?

    Vu Nhai cười tà ác đùa nói:

    - Tức là tiền bối binh linh ải nhân này đến từ phản nghịch chi cốc, tên gọi Khắc Liệt Luân Tư.

    Cơ mặt hai phụ tử cứnng gắc.

    Vu Nhai nói tiếp:

    - Ta đi ra ngoài trước, Khắc Liệt Luân Tư tiền bối có rất nhiều lời muốn nói với các ngươi. Hai vị . . . Bảo trọng.

    Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu chợt nhớ ra phản nghịch chi cốc là ở đâu, vội kêu lên:

    - Vu . . . Vu Nhai huynh đệ . . . Ta cảm thấy ngươi ở lại đây thì . . . Vu Nhai huynh đệ . . .

    Nhưng Vu Nhai đã ra khỏi phòng, đóng cửa lại. Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu nghe binh linh ải nhân cười ác.

    - Hai tiểu tử, nghe nói là các ngươi nói cho tiểu tử họ Vu kia về phản nghịch chi cốc?

    Khắc Lạp Phu run cầm cập:

    - Tiền . . . Tiền bối . . .

    phản nghịch chi cốc nổi tiếng rùng rợn kinh dị.

    Vu Nhai đoán ra được trong phòng diễn ra chuyện gì. Khắc Liệt Luân Tư muốn hiểu biết nhiều về những thay đổi của Ải Nhân tộc từ khi gã biến thành binh linh, sẽ dạy nhiều tri thức và kinh nghiệm rèn hơn cho Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo. Đương nhiên cũng là để hai phụ tử càng khăng khít cùng chiến đấu với Vu Nhai. Khắc Liệt Luân Tư không yên lòng Khắc Lạp Phu, Khắc Lạp Ngạo, cứ sợ hai phụ tử bán đứng Vu Nhai.

    Khắc Liệt Luân Tư cũng muốn biết hậu nhân của mình có tồn tại không, lúc trước gã đặt ra là trừ hậu nhân huyết mạch của gã những người khác không được vào phản nghịch chi cốc. Bất đắc dĩ gặp Vu Nhai có Huyền Binh Điển, Thôn Thiên kiếm.

    Hai canh giờ sau, Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu ra khỏi phòng, hốc mắt đỏ ửng.

    - Vu Nhai huynh đệ . . .

    Hai phụ tử cực kỳ cảm động và kích động. Bọn họ được đến rất nhiều tri thức rèn khát vọng, cũn biết nguyên nhân phản nghịch chi cốc, con người thật của Khắc Liệt Luân Tư. Vì khiến Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu kiên quyết đứng về phe Vu Nhai nên Khắc Liệt Luân Tư thổi phồng bản lĩnh của mình lên, gì mà đại nghĩa, phồn vinh Ải Nhân tộc vân vân và vân vân.

    Kể chuyện làm người ta muốn khóc.

    Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu ra khỏi phòng, nhìn Vu Nhai, nói:

    - Vu Nhai huynh đệ cứ yên tâm, chúng ta tạm thời sẽ không nói ra ngoài chuyện Khắc Liệt Luân Tư tiền bối. Chúng ta đã bàn bạc với Khắc Liệt Luân Tư tiền bối, sẽ cống hiến một phần tri thức rèn cho Ải Nhân vương, khiến bọn họ càng tin tưởng vào Cổ Ma tộc.

    Lúc trước bọn họ lừa Ải Nhân vương nói là Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu gặp tiền bối rèn trong Mê Vụ sơn mạch chính là Cổ Ma tộc.

    Vu Nhai than thở:

    - Rất xin lỗi, làm phiền các ngươi quá.

    Khắc Lạp Ngạo, Khắc Lạp Phu lắc đầu nguầy nguậy, vội vàng rời đi vì trời sắp sáng.

    Khắc Liệt Luân Tư cảm thán rằng:

    - Thì ra sau khi ta biến thành binh linh, Kim Chuy đại bộ lạc che giấu, bóp méo sự thật về ta,khiến bây giờ Ải Nhân tộc đều cho rằng ta là phản đồ. Người bản tộc của ta cũng lãng quên ta thuộc về tộc bọn họ, cũng đúng, khi ta rời khỏi bộ lạc thì chỉ là một ải nhân nho nhỏ.

    Không biết Khắc Liệt Luân Tư đang nói với Vu Nhai hay lầm bầm một mình, có lẽ gã chỉ muốn có người lắng nghe. Khắc Liệt Luân Tư không thổ lộ gì nhiều, Vu Nhai kết hợp câu chuyện đại khái đoán được nhiều điều, hắn thở dài thườn thượt. Vào lúc ấy Kim Chuy đại bộ lạc có thực lực rất mạnh, ngay từ thở ấy Kim Chuy đại bộ lạc đã dẫn đầu bộ lạc khác.

    Ải Nhân vương thở đó chắc cũng đến từ Kim Chuy đại bộ lạc.

    Vu Nhai lạnh lùng cười:

    - Cũng không sao, chờ ta thành công thì Kim Chuy đại bộ lạc mặc cho tiền bối xử lý.

    Khắc Liệt Luân Tư âm trầm nói bốn chữ:

    - Cầu còn không được!

    Sáng sớm, đội Cổ Duệ chi dân của Thanh Mộc hoàng tử lên đường.

    - Xuất phát!

    Đội Cổ Duệ chi dân với khí thế càn quét liên tục thu phục chủng tộc nhỏ xung quanh Ải Nhân tộc. Vu Nhai cũng hùng hổ thuyết phục các chủng tộc nhưng tốc độ không theo kịp đám người Thanh Mộc hoàng tử.

    Dù sao Vu Nhai phải đóng vai Mộc Nguy, đôi khi cần cẩn thận né tránh các cao thủ trong đội Cổ Duệ chi dân chú ý.

    Ngay khi Vu Nhai mệt bở hơi tai thì đội tình báo của mượn kiếm huynh nổi lên tác dụng, hắn không cần tự mình thuyết phục vài tộc nhỏ nữa. Đội tình báo của mượn kiếm huynh lo hết mọi chuyện.

    Vì đã chuẩn bị từ trước, thêm vào mượn kiếm huynh hiểu biết Cổ Duệ chi dân, tuy Vu Nhai hành động khó khăn nhưng rất có hiệu quả.

    Sau khi càn quét địa bàn quanh Ải Nhân tộc thì đội Cổ Duệ chi dân bắt đầu thẳng hướng đại tộc thứ ba hướng tây Ma Pháp đế quốc, rồi đại tộc thứ bốn, năm hướng bắc.

    Cứ thế đội Cổ Duệ chi dân không ngừng hành động, Vu Nhai âm thầm phối hợp đội tình báo của mượn kiếm huynh, hỗ trợ cho bọn họ.

    Từ nam đến bắc bách tộc loạn địa dậy sóng thần, nhưng nguyên khu vực thoạt trông rất bình tĩnh. Bởi vì Cổ Duệ chi dân không muốn để bách tộc loạn địa dao động quá lớn dẫn đến nhân loại bình thường chú ý, đi qua mỗi nơi đều có binh sĩ Cổ Duệ chi dân bình thường đóng giữ, mỗi chỗ có cao thủ thần giai âm thầm trấn áp.

    Vu Nhai, mượn kiếm huynh cố gắng lợi dụng sơ hở.

    Dù vậy nhưng hành động rất thuận lợi, suôn sẻ hơn dự tính rất nhiều. Dù là che giấu tình báo hay các thế lực phản đối bắn ngược đều khiến Thanh Mộc hoàng tử thấy dễ như chơi, tại sao vậy?

    Thanh Mộc hoàng tử suy nghĩ không ra, chẳng lẽ nhân phẩm của lão tử quá tốt?

    Cổ Duệ chi dân đã chuẩn bị tinh thần khi thu phục một nửa sẽ bị nhân loại bình thường phát hiện. Đúng thực nhân loại bình thường phát hiện nhưng còn đang trong nghi ngờ, tức là tốc độ nhân loại bình thường nhận ra chậm hơn Cổ Duệ chi dân dự tính nhiều.

    Vốn Cổ Duệ chi dân định chờ khi nhân loại bình thường phát hiện, định ra tay với bách tộc loạn địa thì sẽ phát động một trận chiến tranh.

    Thanh Mộc hoàng tử vừa thấy khó hiểu vừa tự an ủi mình:

    - Có lẽ thật sự là nhờ nhân phẩm của lão tử rất tốt?

    Thanh Mộc hoàng tử có điều tra nguồn gốc hiện tượng kỳ dị này, nhưng gã không điều tra tỉ mỉ. Ví dụ như Thanh Mộc hoàng tử không bức cung, chủ yếu vì gã không phát hiện có người âm thầm hành động.

    Cho dù muốn bức cung thì Thanh Mộc hoàng tử không tìm thấy mục tiêu.

    Kế hoạch trung hòa của Vu Nhai không cần thế lực phản đối của các tộc hành động ngay, chỉ cần bọn họ đồng ý rồi tiếp tục nhẫn nhịn. Không có dấu vết cho Cổ Duệ chi dân điều tra, bọn họ cũng không nghĩ đến mặt này.

    Đương nhiên Cổ Duệ chi dân còn dùng sức mạnh hắc chú, nhưng Vong Linh huynh nghiên cứu sức mạnh hắc chú đã có thành tựu nhỏ.
     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1427: Nữ Vương Mới Của Các Ngươi.

    share: doctruyen.org





    Đúng vậy, Cổ Duệ chi dân không ngờ có người hành động trước mắt bọn họ, càng không ngờ rằng Mộc Nguy được chân thần thừa nhận sẽ là nọi ứng. Cổ Duệ chi dân không ngờ có người phá được sức mạnh hắc chú, vì bọn họ quá tin vào chân thần đã trở thành vết thương trí mạng. Cổ Duệ chi dân không ngờ nổi có người lợi dụng chân thần vĩ đại của bọn họ.

    Bởi vậy Cổ Duệ chi dân không điều tra cái gì, chỉ cảm thấy kỳ lạ.

    Cổ Duệ chi dân không bị nhân loại bình thường sớm phát hiện ra cũng vì lý do này, bởi Vu Nhai đã âm thầm xóa dấu vết giùm bọn họ, cộng với các tộc ít có thanh âm phản đối. Không khí bình tĩnh thì tất nhiên cũng lặng lẽ hơn.

    Tóm lại khi Cổ Duệ chi dân từ phái bắc bách tộc loạn địa vòng về thì bọn họ cảm giác khu vực này đã là vật trong túi. Lúc này Vu Nhai biết hết kế hoạch hành động của Cổ Duệ chi dân. Vừa rồi đã nói Cổ Duệ chi dân từ nam hướng bắc rồi vòng về, trong quá trình bọn họ vòng qua Tinh Linh tộc.

    Hiện tại mục đích Cổ Duệ chi dân đi đường vòng chính là vì Tinh Linh tộc.

    - Tại sao lại đi đường vòng?

    Ban đầu Vu Nhai rất thắc mắc, sau này hắn mới biết Cổ Duệ chi dân để dành Tinh Linh tộc lại vào phút cuối. Cổ Duệ chi dân chuẩn bị ở trong rừng Tinh Linh tuyên bố bách tộc loạn địa là lãnh thổ của Thần Duệ Cổ quốc. Lý do rất đơn giản, bởi vì Tinh Linh tộc là chủng tộc thống trị Thần Huyền đại lục vào mấy ngàn năm trước, tuy đã rớt xuống hạng hai nhưng vẫn còn danh nghĩa.

    Cuối cùng Thanh Mộc hoàng tử dẫn đội Cổ Duệ chi dân đến biên giới Tinh Linh tộc, đang tiến vào rừng Tinh Linh.

    - Thật không ngờ nhiệm vụ lần này thuận lợi như vậy, đến bây giờ nhân loại bình thường mới bắt đầu hành động, đáng tiếc đã muộn. Trễ nhất là ngày mốt bách tộc loạn địa sẽ trở thành vật trong túi của Thần Duệ chi tộc ta.

    Tâm tình Thanh Mộc hoàng tử rất kích động, nhiệm vụ không mấy nhẹ nhàn của gã sắp hoàn thành, bách tộc loạn địa sắp vào tay. Chỉ cần cuối cùng thu phục được Tinh Linh tộc, tập kết bách tộc trong rừng Tinh Linh tổ chức tuyên thệ là hoàn thành.

    Mấy hôm trước Thanh Mộc hoàng tử đã thông báo cho cao tầng bách tộc kêu bọn họ đến Tinh Linh sâm lâm tập kết.

    Hiện tại đã có khá nhiều chủng tộc chạy tới rừng Tinh Linh trước cả đoàn Cổ Duệ chi dân, chỉ chờ Thanh Mộc hoàng tử ra lệnh một tiếng, tuyên bố bách tộc thuộc về Cổ Duệ chi dân. Còn có những chuyện tiếp theo đó nhưng nó không nằm trong nhiệm vụ của Thanh Mộc hoàng tử.

    Nhân loại bình thường đã phát hiện hành động của Cổ Duệ chi dân, bắt đầu ứng đối nhưng đã quá muộn. Trong địa bàn bách tộc xảy ra mấy trận chiến thần giai 'thần và người', cao thủ thần giai của Cổ Duệ chi dân đã rải khắp bách tộc loạn địa. Cao thủ thần giai nhân loại muốn đi vào bách tộc loạn địa điều tra thì phải qua cửa thần giai Cổ Duệ chi dân đã.

    Chỉ cần không điều tra rõ ràng thì nhân loại bình thường sẽ không dám hành động tùy tiện, dù bây giờ quân đội đã tập kết bên ngoài bách tộc loạn địa cũng chịu thua. Có lẽ rất nhanh chiến tranh sẽ bùng nổ, nhân loại bình thường sẽ nghênh đón binh sĩ bách tộc.

    Nhiệm vụ của Thanh Mộc hoàng tử chỉ còn: Thu phục Tinh Linh tộc, tuyên bố bách tộc quy hàng. Về chiến tranh với nhân loại bình thường thì Thanh Mộc hoàng tử không có quyền hạn quyết định, khi đó gã tối đa chỉ làm thiếu tướng.

    Thanh Mộc hoàng tử nghĩ đến tình huống tiếp theo, cười gian xảo:

    - Ha ha ha ha ha ha! Nhân khẩu Cổ Duệ chi dân ít thật nhưng chúng ta có rất nhiều 'chó'.

    Thanh Mộc hoàng tử giục ngựa xông vào Tinh Linh sâm lâm. Chính lúc này Thanh Mộc hoàng tử vụt ngoái đầu nhìn Mộc Nguy âm thầm như người qua đường, đã tới lúc giải quyết cục nợ này.

    Vu Nhai lười quan tâm Thanh Mộc hoàng tử, hắn siết chặt nắm đấm thầm nghĩ:

    - Đến Tinh Linh tộc rồi sao? Giây phút quyết đấu sinh tử đã tới.

    Trong khi Cổ Duệ chi dân thu phục bách tộc loạn địa tốn khá nhiều thời gian, có mấy lần Vu Nhai nhờ Tiểu Hắc liên lạc với Bắc Đẩu hành tỉnh. Vu Nhai nắm rõ tình huống bách tộc loạn địa, Thần Huyền đại lục biến đổi, sắp đặt nhiều việc. Sống và chết sẽ quyết định trong hai ngày tiếp theo.

    Mặc kệ là thành công hay thất bại, Vu Nhai tin tưởng cái tên của hắn sẽ nổi như cồn trong Thần Huyền đại lục.

    Vu Nhai không quan tâm danh tiếng gì, hắn chỉ để ý mạng sống, phải thành công! Bàn tay nắm dây cương hắc liệt thần câu siết chặt.

    Đoàn Cổ Duệ chi dân chạy nhanh rốt cuộc đến rừng Tinh Linh, binh sĩ Tinh Linh tộc xinh đẹp giương cung.

    - Các ngươi là ai?

    Hình ảnh thật quen thuộc, Vu Nhai nhớ đến lúc trước cùng Tư Mã Tường đến Tinh Linh sâm lâm.

    Thanh Mộc hoàng tử cười to bảo:

    - Chúng ta là ai? Ha ha ha ha ha ha! Các ngươi bị nhốt trong rừng nhiều ngày như thế chẳng lẽ không nghĩ ra được cái gì sao?

    Thanh Mộc hoàng tử cưỡi trên hắc liệt thần câu nhìn xuống chiến sĩ Tinh Linh trước mặt mình.

    Từ khi đội Cổ Duệ chi dân vào bách tộc loạn địa thì Tinh Linh tộc đã bị phong tỏa.

    Ngay từ lúc đó Tinh Linh tộc đã không thể tiếp xúc với bên ngoài, từ bên ngoài cũng không cách nào tiếp xúc với Tinh Linh tộc được. Lúc trước đã nói rồi, trên danh nghĩa thì Tinh Linh tộc đã từng thống trị bách tộc, Cổ Duệ chi dân sợ thế lực phản Cổ Duệ của bách tộc tìm đến Tinh Linh tộc.

    Về mặt lý luận thì có thể khiến bách tộc loạn địa chỉ có Tinh Linh tộc, tuy Cổ Duệ chi dân kiêu ngạo nhưng hết sức cẩn thận về mặt này. Mặc dù Cổ Duệ chi dân không cho rằng Tinh Linh tộc bây giờ có thể khiến bách tộc đoàn kết, nhưng phần tử phản Cổ Duệ bách tộc nếu tìm Tinh Linh tộc, rồi Tinh Linh tộc liên lạc với Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc thì . . .

    Đúng vậy, Cổ Duệ chi dân không sợ bách tộc, không kiêng kỵ cái gì nhưng bọn họ phải nghiêm túc với hai đế quốc. Bởi vì mấy hôm nay liên lạc giữa Bắc Đẩu hành tỉnh và Tinh Linh tộc bị cắt đứt, Tiểu Thúy bình thường bay giữa 98 và Tinh Linh tộc còn bị thương.

    Vu Nhai nghe bên Bắc Đẩu hành tỉnh báo cáo chuyện này, nếu không phải Tiểu Thúy bay nhanh thì đã chết.

    Bởi vì rừng Tinh Linh tộc bị phong tỏa nên Tinh Linh tộc không biết Vu Nhai núp tong đội Cổ Duệ chi dân, không biết kế hoạch vua bách tộc của bọn họ. Mấy hôm nay Tinh Linh tộc hoàn toàn ngăn cách với thế gian.

    - Là các ngươi phong tỏa rừng Tinh Linh, khiến chúng ta không ra được cũng không vào được?

    - Đúng là chúng ta, chúng ta chính là Thần Duệ chi tộc. Ta là hoàng tử của Thanh Mộc thần tộc. Giới thiệu với chúng ta, vị này là nữ vương mới của các ngươi, Du Vũ Nhi. Có lẽ các ngươi còn trẻ không biết nàng nhưng người lớn tuổi trong tộc đều nên biết nàng tồn tại.

    Thanh Mộc hoàng tử nói thẳng, chỉ hướng Du Vũ Nhi.

    Phía sau có tiếng kinh kêu rất lớn:

    - Cái gì? Là Du Vũ Nhi công chúa...?

    Một nam Tinh Linh khá lớn tuổi đi ra, mắt nhìn Du Vũ Nhi chằm chằm, sắc mặt thay đổi rất khó tin.
     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1428: Đừng Chọc Giận Thần.

    share: doctruyen.org





    Du Vũ Nhi hờ hững nói:

    - Không sai, ta chính là Du Vũ Nhi. Rời đi lâu như vậy nên quay về lấy lại những thứ nên thuộc về ta, cũng để dẫn Tinh Linh đi con đường chính xác.

    Du Vũ Nhi trở về Tinh Linh tộc không có nhiều thương cảm, nàng kiêu ngạo ngẩng đầu lên nhìn xuống Tinh Linh tộc bên dưới, ánh mắt giống như Cổ Duệ chi dân ngạo nghễ.

    - Hiện tại ta lấy thân phận nữ vương ra lệnh cho các ngươi buông cung tên xuống, mang ta đi gặp cháu gái họ Tuyết Đế Nhi của ta!

    Cùng lúc đó, sâu trong cung điện Tinh Linh tộc.

    - Nữ vương, đội ngũ phái ra ngoài vẫn bị chặn lại. Đã hai, ba tháng trôi qua mà chúng ta không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, như bị nhốt trong rừng rậm. Bây giờ chúng ta nên làm sao đây?

    Không khí trong cung điện nặng nề, mây đen dày đặc. Tuyết Đế Nhi ngồi trên cao nhất, biểu tình rất bình tĩnh, nhưng nếu Vu Nhai đứng trước mặt sẽ thấy ra ngay nàng đang cố kiên cường. Nguyên rừng Tinh Linh bị lực lượng bí ẩn phong tỏa, bọn họ không ra được được, thường hay liên lạc với Bắc Đẩu hành tỉnh nhưng từ đó cũng bặt tin.

    Bị nhốt kín càng lâu thì càng khủng hoảng, thế gian đáng sợ nhất không phải kẻ địch cường đại nhất mà là không biết gì.

    Toàn Tinh Linh tộc bị bao phủ trong áp lực kinh khủng, ngày càng ít tiếng cười khi có 'Vu đại hiệp' xuất hiện. Bởi vì các trò vặt được Vu đại hiệp giáo sư dạy gần như biến mất.

    - Chờ đi, sớm muộn gì thế lực kia sẽ xuất hiện.

    Tuyết Đế Nhi đã gầy một vòng. Thân thể bà nội ngày càng tệ, trong tộc xảy ra chuyện lớn như vậy, nàng là nữ vương mới có bao nhiêu tuổi đã phải gánh vác áp lực nặng nề. Đặc biệt Tuyết Đế Nhi đoán ra vài chuyện, đó mới là đáng sợ nhất.

    E rằng phản đồ Tinh Linh tộc, đại di của nàng sắp đến. Phải làm sao đối mặt đây?

    Tuyết Đế Nhi không nghĩ ra được.

    Tạm thời không thể để lão nữ vương Tinh Linh biết Tinh Linh tộc bị phong tỏa, sợ nàng không chịu được đi ra ngoài, sợ nàng lo lắng ảnh hưởng sức khỏe. Bây giờ nguyên Tinh Linh tộc đều lừa lão nữ vương Tinh Linh, mỗi lần Tuyết Đế Nhi đến trước mặt bà nội đều cố gượng cười.

    Một trưởng lão Tinh Linh sốt ruột có bệnh vái thầy tứ phương nói:

    - Ài, ngày như vậy còn phải chờ đến khi nào? Chẳng lẽ người Bắc Đẩu không phát hiện có gì khác lạ sao? Dù bọn họ không thể giải quyết nhưng kêu Huyền Binh đế quốc cũng được.

    Dĩ nhiên Bắc Đẩu hành tỉnh phát hiện Tinh Linh tộc lạ thường, Huyền Binh đế quốc cũng vậy. Nhưng khi Huyền Binh đế quốc phái cao thủ thần giai đến bách tộc loạn địa thì bị ngăn cản.

    Lúc trước có nói Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc kiềm chế lẫn nhau, hành động đơn độc sẽ dẫn đến một vài hiệu ứng.

    Buồn bực nhất là đây, Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc không thể hợp tác thật sự, Cổ Duệ chi dân luồn lách giữa kẽ hở hai đế quốc. Trong khoảng thời gian này hầu như Cổ Duệ chi dân bắn hỏa mù làm Ma Pháp đế quốc, Huyền Binh đế quốc nghi ngờ lẫn nhau rồi không biết nên hành động thế nào. Có lẽ thật sự hai đế quốc đang tranh cãi về mặt hợp tác.

    Về Bắc Đẩu hành tỉnh thì như Vu Nhai đã nói, bọn họ biết rõ nhưng còn đang chuẩn bị hành động, sẽ không đánh rắn động cỏ. Dù sao Tinh Linh tộc chỉ bị phong tỏa chứ không chết người.

    Tóm lại Tinh Linh tộc quá yếu, trừ đoán tới đoán lui ra bọn họ không làm được gì.

    Trong khi đại điện chìm trong yên tĩnh thì một tiếng la như còi tòng vang lên dưới Thánh thụ Tinh Linh.

    - Báo, nữ vương . . .!

    Một bóng người không chờ thông báo đã lao vào đại điện:

    - Báo . . . Báo cáo nữ vương, Cổ . . . Cổ Duệ chi dân đến . . . Đã đến!

    Các trưởng lão Tinh Linh đứng bật dậy kinh kêu:

    - Cái gì?

    Tuyết Đế Nhi sửng sốt nhưng vẫn giữ sự bình tĩnh, nàng sớm đoán được kết quả này, chỉ khác nhau về thời gian.

    Tuyết Đế Nhi thản nhiên hỏi:

    - Chắc không chỉ là vấn đề Cổ Duệ chi dân vào rừng, ngươi còn việc quan trọng hơn muốn báo cáo đúng không?

    - Đúng . . . Đúng vậy . . .

    Tinh Linh đến báo cáo ngập ngừng mãi cuối cùng cắn răng nói:

    - Du Vũ Nhi, công chúa Du Vũ Nhi trong truyền thuyết cũng theo Cổ Duệ chi dân đi vào, còn tuyên bố nàng mới là nữ vương, muốn chỉ dẫn Tinh Linh tộc chúng ta đi con đường chính xác.

    Các trưởng lão Tinh Linh lại hét chói tai:

    - Cái gì? Du Vũ Nhi? Ngươi không nghe lầm?

    Ba chữ Du Vũ Nhi dem đến rung động lớn hơn là Cổ Duệ chi dân xông tới. Cái tên xa xôi biết mấy, khi ấy hai vị công chúa đều khiến người ta cực kỳ yêu thích. Đặc biệt là Du Vũ Nhi đại công chúa khéo léo, trưởng thành, có người cảm thấy nàng có thể vượt qua lão nữ vương Tinh Linh. Nhưng từ khi Du Vũ Nhi ra đi, Tinh Linh tộc bao phủ một tầng bóng ma, nhưng ít ra còn có tiểu công chúa.

    Tuy nhiên sau khi tiểu công chúa sinh ra Tuyết Đế Nhi thì cùng trượng phu chết trong cuộc đối kháng ma thú xâm nhập, bóng ma càng dày đặc. Nhưng Tinh Linh tộc vẫn còn may mắn vì bọn họ có công chúa nhỏ Tuyết Đế Nhi, nàng cũng không làm bọn họ thất vọng.

    Nhưng sinh ra không đúng thời, tại sao lại gặp phải thời đại Thần Huyền đại lục náo động?

    Mặc kệ thế nào, các trưởng lão Tinh Linh bỗng nghe tên Du Vũ Nhi thì rất xúc động, muốn nhanh chóng gặp đại công chúa ngay. Trưởng lão Tinh Linh như đã quên Cổ Duệ chi dân tồn tại, hoặc nên nói chỉ cần Du Vũ Nhi quay về không chừng sẽ giải quyết được nguy hiểm trước mắt cho Tinh Linh tộc, trong lòng bọn họ tràn trề hy vọng.

    Khi đám trưởng lão Tinh Linh xúc động muốn chạy ra gặp đại công chúa thì giọng Tuyết Đế Nhi vang lên trong đại điện:

    - Du Vũ Nhi, đại di của ta, nàng là người đã êu các ngươi đầu phục Cổ Duệ chi dân.

    Tuyết Đế Nhi đã dự đoán được loại kết quả này nhưng nàng vẫn kiên quyết nói ra. Tuyết Đế Nhi đã quyết định dù có là ai, dám xuống tay với Tinh Linh tộc là nàng sẽ chiến đấu đến cùng, đại di cũng là kẻ thù.

    Người các trưởng lão Tinh Linh cứng ngắc, ngơ ngác hỏi:

    - Nữ vương . . . Đang nói gì?

    - Ta nói Du Vũ Nhi là người của Cổ Duệ chi dân, năm xưa mất tích là đầu vào Cổ Duệ chi dân. A, đây là lá thư đại di của ta viết cho nãi nãi. Lần trước nãi nãi suýt qua đời là vì bị phong thư này chọc giận, các ngươi hãy xem đi.

    Tuyết Đế Nhi ném phong thư lúc trước lão nữ vương Tinh Linh đưa cho xem hướng các trưởng lão Tinh Linh. Tuyết Đế Nhi thầm cười khổ, lúc trước không nhắc đến đại di là sợ các trưởng lão nổi lòng phản trắc, giờ xem ra che giấu đã lâu vẫn không có hiệu quả gì.

    Tuyết Đế Nhi biết có ngày đại di sẽ trở về nhưng không làm ra kế hoạch ứng đối được, bây giờ nàng trừ cười khổ còn có thể làm gì đây? Nhìn bộ dạng của các trưởng lão Tinh Linh, tim Tuyết Đế Nhi đập nhanh. Nàng không ngờ Du Vũ Nhi chiếm địa vị lớn như vậy trong lòng trưởng lão Tinh Linh, có lẽ vì khủng hoảng trong thời gian này? Có lẽ vì Tuyết Đế Nhi vô dụng?
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1429: Đừng Chọc Giận Thần (Hạ).

    share: doctruyen.org





    Tuyết Đế Nhi cảm thấy rất mệt mỏi, trong khi trưởng lão Tinh Linh xem thư thì nàng nhớ đến Vu Nhai.

    Vu đại ca, bên Bắc Đẩu hành tỉnh nói hắn đã vào thế giới lữ giả nơi chỉ chết không sống, không biết bây giờ hắn có khỏe không? Nếu Vu Nhai quay về Thần Huyền đại lục thì sẽ đến cứu nàng, cứu Tinh Linh tộc không? Có không?

    Tuyết Đế Nhi lặp lại thầm nhủ lòng:

    - Cứu, nhất định cứu . . .

    Nếu có thể thì Tuyết Đế Nhi rất muốn tìm một chỗ ôm đầu gối, gào khóc thật to. Nhưng nàng là nữ vương Tinh Linh, nàng không thể làm như vậy. Tuyết Đế Nhi phải kiên cường, vì Tinh Linh tộc, vì nãi nãi. Ánh mắt Tuyết Đế Nhi kiên cường, nhưng khi đối diện mắt các trưởng lão Tinh Linh thì nàng dao động. Các trưởng lão Tinh Linh hoang mang như hy vọng vỡ tan.

    Không phải các trưởng lão Tinh Linh ủng hộ điều Du Vũ Nhi viết trong thư, chẳng qua nàng xuất hiện giải phóng nỗi sợ hãi và áp lực trong khoảng thời gian này, bọn họ mong chờ. Rồi bỗng nhiên điều chờ mong biến thành bọt nước, còn lại là tuyệt vọng.

    Lúc này một tiếng cười to cuồng ngạo vang lên bên dưới Thánh thụ Tinh Linh:

    - Ha ha ha ha ha ha! Tuyết Đế Nhi đại nữ vương Tinh Linh, sao không ra bái kiến đại di của nàng, bái kiến nữ vương thật sự?

    Là giọng của Thanh Mộc hoàng tử. Trong đại điện, các Tinh Linh phấn chấn tinh thần, cùng nhìn hướng Tuyết Đế Nhi.

    Tuyết Đế Nhi không thể không đi ra ngoài:

    - Đi, điều nên đến rồi sẽ tới. Chúng ta ra ngoài.

    Tuyết Đế Nhi đứng dậy, miễn cưỡng bước đi ưu nhã ra khỏi đại điện. Các trưởng lão Tinh Linh thở dài thườn thượt theo sau lưng Tuyết Đế Nhi, rất nhanh bọn họ trông thấy tình huống không muốn thấy nhất. Từ khi nào đội Cổ Duệ chi dân đã đứng ở quảng trường ngay trước đại điện.

    Lúc trước tại quảng trường này Tinh Linh tộc đuổi Ứng thiếu soái, đám Thú Đằng tộc đi.

    Tựa như lúc trước, đội mấy trăm Cổ Duệ chi dân cưỡi hắc liệt thần câu nhìn xuống các Tinh Linh. Binh sĩ Tinh Linh bình thường không biết nên làm sao. Du Vũ Nhi có uy vọng rất cao trong Tinh Linh tộc hơn bất cứ chủng tộc nào, vì vậy đội Cổ Duệ chi dân thẳng tiến vào Tinh Linh chạy nhanh đến đại điện.

    Thanh Mộc hoàng tử nheo mắt nhìn Tuyết Đế Nhi, nói:

    - Nàng là Tuyết Đế Nhi đại nữ vương Tinh Linh? Rất tốt, quỳ xuống nghe lệnh đi.

    Ánh mắt Thanh Mộc hoàng tử nhìn Tuyết Đế Nhi chằm chằm, quá đẹp, trước mặt nàng thì Vệ Vi Vi không đáng một đồng. Đặc biệt là bên dưới biểu tình cao quý, kiên định chất chứa bất đắc dĩ, bướng bỉnh giống như bị ép hôn rồi lại không biết làm sao, liều mạng lần cuối trước khi chuẩn bị chịu chết. Vấn đề là Tuyết Đế Nhi không bị ép hôn, nàng bị buộc phải từ bỏ tất cả, kèm theo khí chất nữ vương, thật sự rất đẹp làm Thanh Mộc hoàng tử muốn đè nàng dưới thân.

    Thanh Mộc hoàng tử nhủ lòng:

    - Tạm thời ráng nhịn vì công việc, kêu nàng giao ngôi nữ vương ra đã.

    Tuyết Đế Nhi bất chấp nghĩ nhiều, nàng tức giận tuyên thệ địa vị của mình:

    - Các ngươi là thứ gì? Dựa vào cái gì kêu ta quỳ xuống? Ta không phải đại nữ vương mà là Tuyết Đế Nhi nữ vương Tinh Linh thật sự!

    Thanh Mộc hoàng tử chẳng thèm quan tâm Tuyết Đế Nhi gắt gỏng:

    - Nữ vương thật sự? Vậy Du Vũ Nhi nữ vương là cái gì?

    Tuyết Đế Nhi biết chuyện hôm nay không dễ chọc, nhưng nàng còn một chút cơ hội đó là Du Vũ Nhi quay đầu là bờ, không mê mẩn trong thế giới Cổ Duệ chi dân.

    Cho nên Tuyết Đế Nhi mắng người:

    - Du Vũ Nhi nữ vương? Ngươi đang nói đến phản đồ của Tinh Linh tộc, kẻ suýt chọc nãi nãi tức chết? Nữ nhân vô sỉ, đê tiện mang theo đám tạp chủng trở về nhận thân?

    Tuyết Đế Nhi muốn xem thử có thể mắng tỉnh Du Vũ Nhi không? Có thể lấy chuyện nãi nãi tức giận ra kéo đại di trở lại đường ngay. Tuyết Đế Nhi rất bất ngờ vì nàng có thể chửi người nhau nhảu như vậy, nàng bị 'đại hiệp kiêm giáo sư' nào đó ảnh hưởng.

    Du Vũ Nhi xem Cổ Duệ chi dân là thần, Tuyết Đế Nhi nói kiểu đó là sỉ nhục Cổ Duệ chi dân và chính nàng.

    - Tiểu tiện nhân, ngươi muốn chết!

    Tuyết Đế Nhi nói con của Du Vũ Nhi sinh là tạp chủng! Đây là huyết mạch của thần! Đám con của Du Vũ Nhi trợn tròn mắt trừng Tuyết Đế Nhi.

    Du Vũ Nhi phải làm tấm gương tốt cho bọn nhỏ, kẻ dám chất vấn huyết mạch của thần phải bị trừng phạt nặng nề.

    Du Vũ Nhi không thèm quan tâm lão nữ vương Tinh Linh có chết hay không, mẫu thân làm sao quan trọng bằng thần của nàng?

    Du Vũ Nhi dứt lời đánh ra một bàn tay to hướng Tuyết Đế Nhi, nàng là đỉnh thánh giai, không kém hơn lão nữ vương Tinh Linh thời kỳ đỉnh cao. Tuyết Đế Nhi được Tư Mã Tường dùng đốn dược vật bồi dưỡng nhưng chỉ mới đến thánh giai sơ đoạn, làm sao đỡ nổi Du Vũ Nhi? Bỗng một bàn tay to khác bay ra từ sau lưng Tuyết Đế Nhi.

    Bốp!

    Hai chưởng va chạm nhau tan biến trong không trung, trong phút chốc vô số cặp mắt nhìn sau lưng Tuyết Đế Nhi.

    Trong Tinh Linh tộc có ai chặn lại Du Vũ Nhi được? Mọi người, các trưởng lão Tinh Linh nhìn ra sau. Ba bóng người chậm rãi xuất hiện trước mắt mọi người, hai người già nua, một là nữ nhân trung niên.

    Tuyết Đế Nhi trông thấy nữ nhân trung niên đi chính giữa thì nhỏ giọng nói:

    - Nãi nãi . . .

    Người đến là lão nữ vương Tinh Linh. Hai người theo bên cạnh nàng là Vân đại trưởng lão, Sương trưởng lão. Hai vị trưởng lão Tinh Linh lúc trước không tham gia hội nghị.

    Tuyết Đế Nhi lẩm bẩm xong phản ứng lại, vội xông lên trước nâng lão nữ vương Tinh Linh thay Vân đại trưởng lão.

    Tuyết Đế Nhi hỏi:

    - Nãi não, sao người ra đây? Chỗ này để tôn nữ giải quyết, không sao.

    Lão nữ vương Tinh Linh cười nói:

    - Nha đầu ngốc, ngươi nghĩ nãi nãi điếc hay là bị câm? Ta không biết chuyện xảy ra gần dây trong Tinh Linh tộc sao? Chẳng qua ngươi có tấm lòng hiếu thảo nên ta thành toàn ngươi.

    Lão nữ vương Tinh Linh trông già hơn trước, người phát ra tử khí, nhưng nụ cười của nàng hiền lành chất chứa sự cảm nhiễm khiến người yên tâm.

    Tuyết Đế Nhi sửng sốt sau đó bối rối cúi đầu:

    - Nãi nãi!

    Thanh Mộc hoàng tử không để hai bà cháu tâm sự tiếp, gã không rảnh.

    Thanh Mộc hoàng tử mỉa mai châm chọc:

    - Hì ra là lão nữ vương Tinh Linh, không ngờ ngươi còn sống, cứ tưởng đã chết rồi.

    - Ta sống hay chết liên quan gì đám ngoại tộc các ngươi? Cút ra Tinh Linh sâm lâm đi!

    Thanh Mộc hoàng tử phớt lờ lời lão nữ vương Tinh Linh, bá đạo nói:

    - Ngươi sống vừa lúc, Du Vũ Nhi nữ vương có thể danh chính ngôn thuận kế thừa địa vị nữ vương. Bây giờ ngươi hãy tuyên bố bãi bỏ địa vị nữ vương của Tuyết Đế Nhi, để Du Vũ Nhi trở thành nữ vương mới đi!

    Thanh Mộc hoàng tử không tiếp lời lão nữ vương Tinh Linh mà đang ra lệnh, ánh mắt thần cao cao tại thượng nhìn xuống nàng.

    Lão nữ vương Tinh Linh là ở trong mắt Thanh Mộc hoàng tử con kiến tùy thời bị Cổ Duệ chi dân bóp chết.
     
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1430: Bách tộc tụ hội.

    share: doctruyen.org





    - Mơ đi. Du Vũ Nhi đã bị trục xuất ra Tinh Linh tộc, thân phận hiện giờ của nàng là Hắc Tinh Linh!

    Hắc Tinh Linh bị gọi là Tinh Linh tà ác, sỉ nhục lớn nhất của Tinh Linh tộc. Lão nữ vương Tinh Linh mặc kệ Du Vũ Nhi có phải là con ruột của mình hay không, nàng trả lời thẳng, quyết định thân phận Hắc Tinh Linh cho Du Vũ Nhi.

    Du Vũ Nhi đứng ra, nhẹ giọng nói:

    - Mẫu thân bị điên rồi, mẫu thân có biết mình đang nói gì không? Là thần đứng trước mặt người, mau xin lỗi đi, rồi truyền ngôi nữ vương cho ta. Nếu không thì Tinh Linh tộc sẽ nghênh đón cơn giận của thần, không chừng ta giúp đỡ thần trừng phạt các ngươi.

    Du Vũ Nhi khuyên nhủ như thể đây là điều tốt cho Tinh Linh tộc:

    - Nói thật la ta không muốn xuống tay với Tinh Linh tộc, nhưng nếu là mệnh lệnh của thần vậy ta không còn cách nào khác. Vậy nên xin mẫu thân đừng chọc giận thần.

    Nghe lời Du Vũ Nhi nói làm lão nữ vương Tinh Linh suýt tức tắt thở:

    - Mẫu thân? Hắc Tinh Linh như ngươi được phép gọi ta như vậy sao?

    Nữ nhi này không còn thuốc cứu chữa. Có lẽ không nên nói Du Vũ Nhi xấu xa, hình dung chính xác là ngu ngốc làm người ta giận sôi. Lúc này lão nữ vương Tinh Linh nghĩ đến Vu Nhai, Tinh Linh tộc thật sự cần 'giáo sư' như hắn, quá ngây thơ đi ra ngoài sẽ bị tẩy não như Du Vũ Nhi.

    Du Vũ Nhi chậm rãi nói:

    - Mẫu thân, tốt nhất là đừng lặp lại nói ta là Hắc Tinh Linh nữa, không thì chờ khi ta thành nữ vương bảo bối tôn nữ của người sẽ biến thành Hắc Tinh Linh.

    Nói Du Vũ Nhi là Hắc Tinh Linh cũng là nhục nhã nàng, ở trong suy nghĩ của nàng thì nàng là Tinh Linh được thần thừa nhân. Nói Du Vũ Nhi là Hắc Tinh Linh chẳng khác nào nhục ãnh thần của nàng, bởi vì người đó chất vấn ánh mắt của thần.

    - Ngươi uy hiếp ta?

    - Chẳng qua là cảnh cáo mẫu thân, ta không cần uy hiếp. Thần sẽ uy hiếp người phàm sao?

    Du Vũ Nhi nói câu nào cũng treo 'thần' bên miệng, nàng tiếp tục bảo:

    - Mẫu thân, ta thật sự là vì tốt cho Tinh Linh tộc, xin mẫu thân đừng chấp mê bất ngộ nữa. Mẫu thân nhìn xem bây giờ Tinh Linh tộc có thực lực thế nào? Có thể đối kháng với thần được sao? Nguyên bách tộc đã đầu vào vòng tay của thần, chỉ còn lại Tinh Linh tộc. Mẫu thân cảm thấy cố gắng chống đối sẽ giúp được gì sao?

    Lão nữ vương Tinh Linh giật mình kêu lên:

    - Cái gì? Nguyên bách tộc đầu đầu phục Cổ Duệ chi dân?

    Du Vũ Nhi cao cao tại thượng mỉa mai nói:

    - Mẫu thân lại nói bậy, không phải Cổ Duệ chi dân mà là thần duệ, sau này nhớ sửa lại.

    - Được rồi, điều nên nói ta đã nói xong, giờ mẫu thân hãy tuyên bó giao vị trí nữ vương cho ta đi, xem như sự tôn trọng dành cho mẫu thân. Nếu nữ nhi cưỡng ép giành lấy ngôi nữ vương thì không tốt cho mẫu thân và mọi người, thật sự. Đừng chống đối, nếu không ta sẽ giết tất cả Tinh Linh chống cự, giữ lại Tinh Linh tộc nhân ủng hộ ta. Dù chỉ còn lại không tới một nửa, dưới ánh vinh quang của thần thì sẽ rất nhanh phục hồi thậm chí vượt qua Tinh Linh tộc bây giờ.

    - Cái gì? Giết Tinh Linh tộc chống đối? Ngươi điên rồi, ngươi mất trí, phát cuồng!

    Du Vũ Nhi phản bác:

    - Mất trí phát cuồng? Không không không. Ta chỉ là muốn thanh trừ những tộc nhân xấu xa bất kính với thần.

    - Bọn họ mới là Hắc Tinh Linh, chẳng phải Hắc Tinh Linh thì nên bị xử cực hình sao?

    Lão nữ vương Tinh Linh giận run người, nàng đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng vẫn không chịu nổi:

    - Bây giờ ta giết ngươi, cứ xem như không có nữ nhi như ngươi!

    Thật là bất trị, không nói lý với Du Vũ Nhi được, phải dùng vũ lực. Lão nữ vương Tinh Linh hất tay Tuyết Đế Nhi, Sương trưởng lão dìu mình ra, nàng định triệu hoán thiên địa nguyên tố xung quanh tụ tập lại một chưởng vỗ hướng Du Vũ Nhi. Nhìn đợt trước lão nữ vương Tinh Linh ngăn cản Du Vũ Nhi đánh lén Tuyết Đế Nhi thì thực lực của nàng chưa giảm bao nhiêu, Tư Mã Tường điều dưỡng rất chu đáo.

    Ầm!

    Nhưng Du Vũ Nhi là đỉnh thánh giai, nàng còn đang tuổi xuân phơi phới, lão nữ vương Tinh Linh không dễ giết nàng. Lần này Du Vũ Nhi không dùng chưởng mà là bắn tên Tinh Linh sở trường nhất. Tiếng xé gió không dứt bắn lùi chưởng phong của lão nữ vương Tinh Linh, một mũi tên nối tiếp một mũi tên bay hướng nàng và xung quanh. Trong phút chốc mấy tiếng hét vang lên, là giọng của trưởng lão Tinh Linh khác.

    - Hừ! Ta và mẫu thân đánh nhau, các ngươi dám ra tay? Vậy ta đành trừng phạt các ngươi trước.

    Thực lực cao thấp rõ ràng. Lão nữ vương Tinh Linh thật sự già, có điều dưỡng cách mấy cũng không thoát khỏi năm tháng tàn phá. Hơn nữa có mấy trưởng lão Tinh Linh trung thành với lão nữ vương Tinh Linh, giận Du Vũ Nhi hùa nhau xông lên nhưng bị nàng bắn thương.

    - Ngươi...!

    - Mẫu thân, đủ rồi. Mẫu thân còn chống đối nữa sẽ hại chết nhiều người hơn, lần này ta chỉ bắn bọn họ bị thương, lần sau ta sẽ không nương tay.

    Du Vũ Nhi 'từ bi' nói:

    - Ta nói thật, đừng chống cự. Ta biết tòng lòng mẫu thân định phát động các loại nội tình cường đại của Tinh Linh tộc, ví dụ như Tinh Linh thần nỗ. Có lẽ sẽ giúp ích được đôi chút, nhưng Tinh Linh tộc phải trả giá nặng nề cho sự ngu ngốc của mẫu thân.

    - Bảo bối tôn nữ của mẫu thân sẽ chết, Thần Duệ chi tộc tùy tiện phái ra hai cao thủ thần giai đủ đập nát mọi tích lũy của Tinh Linh tộc. Ta nói thật, không phải uy hiếp mẫu thân mà là đang kuyến cáo.

    Thanh Mộc hoàng tử mất kiên nhẫn quát to:

    - Đúng vậy! Lão nữ vương, hãy làm theo lời chúng ta. Ta không giống Du Vũ Nhi nữ vương tốt bụng khuyên nhủ, ta càng thích uy hiếp hơn. Mỗi người lôi hai tên lại đây cho ta!

    Người sau lưng Thanh Mộc hoàng tử trừ Mộc Nguy không biết đang làm gì ra thoáng chốc biến mất, khi xuất hiện thì trong tay kiềm hai Tinh Linh. Trong đó trưởng lão Tinh Linh bị bắt dùng để trấn áp người.

    Lão nữ vương Tinh Linh, Tuyết Đế Nhi không kịp phản ứng lại.

    Thanh Mộc hoàng tử tiếp tục bảo:

    - Hãy tuyên bố sát khí là nữ vương mới, nếu không những người này sẽ chết!

    - Các ngươi . . .

    Thanh Mộc hoàng tử lạnh lùng nói:

    - Thật sự, ta không thích đổ máu nhưng không có nhiều thời gian dây dưa với các ngươi. Ngày mai các chủng tộc bách tộc loạn địa sẽ tụ tập trong Tinh Linh sâm lâm, khi đó nếu Tinh Linh tộc các ngươi còn dằng dai thì Thanh Mộc hoàng tử ta còn mặt mũi gì?

    Không cần thuyết phục khuyên can, Tinh Linh tộc là chủng tộc cuối cùng, cứ trực tiếp uy hiếp là xong. Tinh Linh tộc chống đối không đem lại tác dụng gì, Thanh Mộc hoàng tử chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.

    Lão nữ vương Tinh Linh sắc mặt khó xem nói:

    - Bách tộc tụ tập trong Tinh Linh sâm lâm . . .

    Tình huống tệ đến mức không tưởng tượng nổi.

    Mới rồi lão nữ vương Tinh Linh chống cự là vì ôm hy vọng, nay lời Thanh Mộc hoàng tử nói làm nàng tuyệt vọng.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.