Huyền Huyễn Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1479: Tuyên bố đi, Thú Đằng tộc vương.

    share: doctruyen.org






    May mắn tất cả đúng như Vu Nhai tính toán, bách tộc bị hắn thống nhất. Bị người ta tính kế xong còn đếm tiền giúp, mặt mày hớn hở nói: May mắn.

    Nhân loại bình thường đúng là gian xảo kinh khủng.

    Nếu Vu Nhai nghe thấy tiếng lòng của bách tộc chắc chắn sẽ kêu oan, hắn hoàn toàn không biết chuyện này.

    Đương nhiên không biết mặc không biết, Vu Nhai thầm khe ntrong lòng. Vu Nhai vội kêu các tộc vương phát lệnh, kêu những người có tư cách già nhất, địa vị cao nhất trong các tộc cũng tuyên bố mệnh lệnh . . . Không, không chỉ như vậy, còn cần phái các cao tầng đi chung với nhóm nhân viên tình báo Độc Cô Đỉnh trở về. Lệnh tộc vương chưa đủ, nhân viên các tộc đi theo thuyết phục mới được.

    Có một số chủng tộc có thể cho tộc vương, hay trưởng lão thần giai lên đường, dù sao với thực lực và tốc độ của bọn họ nhanh hơn nhân viên tình báo. Bây giờ chưa tới lúc đại chiến.

    Chờ khi đại chiến bắt đầu còn cần tiếp tục phân phối nhiệm vụ.

    Lúc trước mượn kiếm huynh lặng lẽ tạo mấy truyền tống trận loại nhỏ trong bách tộc loạn địa, có một số cách truyền tin đặc biệt, nếu không thì hai chân hay ma thú bay có tốc độ cực kỳ chậm. Tình báo chú ý nhất là tốc độ.

    Tất nhiên truyền tống trận cỡ nhỏ được tạo ở nơi cực kỳ bí ẩn.

    Hiện giờ có thể chế tạo thêm truyền tống trận cỡ nhỏ, trong cuộc chiến phòng ngự thì truyền tống trận đem lại tác dụng cực kỳ quan trọng. Tuy còn vướng vấn đề không đủ ma pháp sư không gian nhưng đã tốt hơn trước nhiều, trong bách tộc có khá nhiều chủng tộc sở trường ma pháp. Mặc dù không thể làm nhiều truyền tống trận ngay lập tức, không thể nào tạo ra truyền tống trận rậm rạp nhưng được cái nào hay cái nấy.

    Có thêm một truyền tống trận là điều phối đơn giản hơn một chút, dù là loại cực kỳ nhỏ cũng tốt, truyền tình báo nhanh hơn. Giống như Ma Pháp đế quốc bây giờ dày đặc truyền tống trận khiến Huyền Binh đế quốc rất nhức dầu.

    Nghe lời Độc Cô Đỉnh nói, thành viên các tộc cùng nhân viên tình báo của mượn kiếm huynh lên đường.

    Vu Nhai thấy Độc Cô Đỉnh định đi thì bổ sung thêm:

    - Độc Cô Đỉnh, báo ngay cho mượn kiếm huynh là chúng ta sẽ lấy tộc địa của Thú Đằng tộc làm trung tâm bách tộc.

    Có nhiều chuyện Vu Nhai không rành nên không nói nhiều, chỉ cần để mượn kiếm huynh biết hắn chọn địa điểm nào làm sân nhà là được, hoặc nên nói là Ma Pháp đế quốc tạm thời.

    Nếu đã biết trung tâm ở đâu thì mượn kiếm huynh biết xoay quanh chỗ nào dể chiến đấu. Quan trọng hơn là Ngọc Vấn Hiền biết khu đất trung tâm, biết làm sao bài binh bố trận, chuyện này cực kỳ quan trọng.

    Độc Cô Đỉnh nghiêm túc hành lễ:

    - Tuân lệnh!

    Độc Cô Đỉnh quay người định đi.

    Vu Nhai gọi Độc Cô Đỉnh lại:

    - Phải rồi, hãy thông báo cho cao thủ các tộc tìm cách trừ sức mạnh hắc chú trong mọi người, cần giải quyết nhanh. Nếu Vong Linh huynh có thành quả mới gì đối phó sức mạnh hắc chú thì truyền đến ngay, không được chậm trễ!

    Sức mạnh hắc chú siêu khủng bố, bây giờ Hắc Nguyệt đại quản sự bị Vu Nhai đánh tàn phế, Hắc Nguyệt thần tộc chưa phái siêu cao thủ khác đến giúp đỡ, phải trực tiếp xóa thứ này không thì làm sao đánh nhau?

    Lúc trước có nói cao thủ có thể trực tiếp bài trừ sức mạnh hắc chú ra, chỉ cần không phải siêu cao thủ như Hắc Nguyệt đại quản sự thi chú là được. Nhưng lúc trước bách tộc đầu phục Cổ Duệ chi dân, bọn họ cố nhịn không thể phá nó đi không thì sẽ bị Cổ Duệ chi dân phát hiện. Đương nhiên nếu người trúng chú là sơ đoạn thánh giai, kẻ thi chú cũng là sơ đoạn thánh giai thì rất khó khăn để bỏ sức mạnh hắc chú. Giống như lúc trước Hắc Lâm Tư Nhi nghi ngờ Vu Nhai không phải là Mộc Nguy.

    Tiếp theo cao đoạn thánh giai của các tộc bận như con quay, có rất nhiều chuyện cần làm.

    Nhân viên tình báo, cao tầng các tộc xuất phát. Chớp mắt đội chủ lực thiếu một nửa thành viên, số còn lại đa phần là người bách tộc loạn địa phương bắc. Thần Duệ cổ quốc ở hướng nam, khi đó tiền tuyến sẽ là phía nam chứ không phải phương bắc, bọn họ nhẹ nhàng hơn chút. Bách tộc loạn địa phương bắc cùng Vu Nhai đi hướng Thú Đằng tộc.

    Bên cạnh Vu Nhai phải có cao thủ thần giai đi theo.

    Trong bách tộc loạn địa vẫn có thần giai Cổ Duệ chi dân trà trộn, hiện nay đang bận chiến đấu với thần giai nhân loại bình thường. Cuộc chiến sẽ không kéo dài mãi mãi, khi bọn họ kết thúc chiến đấu là thần giai Cổ Duệ chi dân sẽ đến Tinh Linh sâm lâm ngay, và phát hiện ra nhóm Vu Nhai trong Thú Đằng tộc. Bách tộc cần chuẩn bị sẵn sàng chiến tranh thần giai.

    Vu Nhai ngồi trên lưng Tiểu Thúy, nói:

    - Hèn gì có câu chiếm giang sơn thì dễ nhưng khó giữ giang sơn, rất có lý.

    Chuyện cần làm trong bách tộc loạn địa nhiều đến mức mệt nín thở, nếu suy nghĩ từng sự việc sẽ làm Vu Nhai nhức đầu bể óc.

    Vu Nhai lắc đầu không thèm nghĩ nữa, nhiều chuyện không phải sở trường của hắn, giao cho mượn kiếm huynh và Ngọc Vấn Hiền là được. Điều Vu Nhai cần làm là chữa lành vết thương, người khẻo rồi thì nhanh chóng tăng tiến thực lực. Thần Huyền đại lục không giống cổ đại kiếp trước của Vu Nhai, hoàng đế cổ đại chỉ cần thông minh, có thủ đoạn chính trị là được. Còn trong Thần Huyền đại lục muốn cầm đầu phải có nắm đấm thép.

    Thực lực mạnh là có thể chấn nhiếp mọi người dưới mình, sẽ có người đi theo ngươi chiến đấu.

    Như lúc trước nếu Vu Nhai không có thực lực chiến thắng Hắc Nguyệt đại quản sự, cộng với thiên phú có khả năng vô hạn thì không được làm vua bách tộc. Đầu óc thông minh mấy cũng vô dụng, đây là thế lực thực lực làm vua.

    Vu Nhai ngồi trên lưng Tiểu Thúy dưỡng thương. Có Tư Mã Tường, có ma pháp quang minh của Thủy Tinh, cộng với thực lực hiện nay của Vu Nhai, khi đoàn người đến Thú Đằng tộc thì vết thương đã lành bảy, tám phần, hắn lại có sức chiến đấu.

    Vu Nhai thấy địa bàn Thú Đằng tộc ở xa xa, chợt hỏi Vu Thuấn:

    - Vu Thuấn tiền bối có thể nhìn thấu trên người ta có gì khác lạ không?

    Vu Thuấn đang ở nhờ trong Thí Thần Ma Nhẫn tức là vào cơ thể Vu Nhai, trở thành tồn tại nửa giống binh linh nửa không. Trong thời gian này Vu Thuấn không quan tâm sự việc bách tộc loạn địa mà bận kinh thán, than thở Vu Nhai thần kỳ. Có thể nói Vu Thuấn ngắm cảnh một vòng, nghe các binh linh nói nhiều kiến thức, bao gồm chuyện liên quan Vu Nhai.

    Vu Thuấn cực kỳ vừa lòng Vu Nhai.

    Nghe Vu Nhai hỏi, Vu Thuấn ở trong người hắn trả lời:

    - Khác lạ gì? Cơ thể của ngươi rất khỏe mạnh, không bị tác dụng phụ vì dung hợp tinh huyết của ta.

    Thôn Thiên kiếm linh lên tiếng:

    - Ý của Vu Nhai là trên người hắn có bị thứ kỳ lạ nào xâm nhập không?

    Thôn Thiên kiếm linh rất quan tâm vấn đề này. Tuy trước kia Thôn Thiên kiếm linh căm ghét Vu Nhai, nhưng có ghét đến mấy thì nàng là người thủ hộ Vu Nhai, khi Linh chưa độc lập sẽ do nàng đảm đương thủ lĩnh.
     
  2. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1480: Tuyên bố đi, Thú Đằng tộc vương (hạ).

    share: doctruyen.org






    Thế nhưng Thôn Thiên kiếm linh không phát hiện thanh âm nữ lúc trước chỉ dẫn Vu Nhai là từ đâu ra, quá nhục. Trước kia Vu Nhai ghét Vu Nhai, muốn tranh đấu với hắn là nhục nhã, còn bây giờ? Thôn Thiên kiếm linh sợ Vu Nhai cảm thấy nàng thật vô dụng, nàng rất quan tâm cách nghĩ của nàng về mình.

    Biểu tình Vu Thuấn nghiêm túc nói:

    - Thứ kỳ lạ xâm nhập, để ta xem thử.

    Giò đây Vu Thuấn đã biết rõ tồn tại thần kỳ kia là thế nào, càng hiểu các binh linh mạnh biết bao. Lúc trước Diệt Thần Ma Nhẫn báu vật trấn Cổ Ma tộc là rác trước mặt Thôn Thiên kiếm, thậm chí không bằng thần kiếm của Độc Cô Diệt Ninh. Lúc Diệt Thần Ma Nhẫn ở thời kỳ đỉnh cao so sánh với bây giờ tối đa xếp hạng ba.

    Đương nhiên nếu Tinh Linh thần nỗ viễn cổ, Đại Địa chi thuẫn được sửa lành lại thì khó nói cái nào xếp hạng ba.

    Vu Thuấn nói xong quan sát Vu Nhai mọi góc độ, nhíu mày nói:

    - Ta không phát hiện được gì, trên người của ngươi đã xảy ra chuyện gì? Có thể nói cho ta biết không?

    Vu Nhai không giấu diếm, hắn kể chuyện thanh âm chỉ dẫn hắn nhìn Thủy Tinh, dùng Lưu Tinh Đồng giải sức mạnh hắc chú.

    Vu Thuấn sợ run:

    - Cái này . . .

    Vu Thuấn nghiêm túc quan sát lần nữa, quét từng li cơ thể Vu Nhai, nhưng kết quả cuối cùng vẫn là không có gì.

    Vu Thuấn cười khổ nói:

    - Xin lỗi, ta không phát hiện ra. Ài, Thần Huyền đại lục bây giờ đúng là nhân tài lớp lớp, mạnh hơn thời đại Cổ Ma của ta nhiều.

    Khóe môi Vu Nhai co giật, biểu tình rất khó xem.

    Hỏi sao? Thanh âm kia phớt lờ Vu Nhai. Điều tra? Nhưng dò xét mãi không ra vụ gì. Vu Nhai không biết thứ gì xâm nhập cơ thể mình, hắn tính khi nào rảnh sẽ từ từ điều tra, bây giờ ưu tiên giải quyết chuyện trước mắt. Bởi vì đã đến trung tâm Thú Đằng tộc, việc chính quan trọng hơn.

    Khi đoàn người Vu Nhai đến vương thành của Thú Đằng tộc thì có chiến sĩ Thú Đằng quát to:

    - Các ngươi là ai? Dám bước tới nữa là . . .

    Chiến sĩ Thú Đằng tộc không nói trọn câu, vì bọn họ trông thấy đám Tinh Linh tộc nhân "Co được giãn được" trong đội bách tộc. Tinh Linh tộc nhân có thể đi theo Thanh Mộc hoàng tử đến Tinh Linh tộc tất nhiên địa vị khá cao trong tộc.

    Trong đó có một người là vương của bọn họ, tức là tộc vương của Thú Đằng tộc.

    Vu Nhai lạnh lùng nhìn Thú Đằng tộc vương, ra lệnh:

    - Tuyên bố đi, Thú Đằng tộc vương.

    Các cao thủ bách tộc cũng nhìn hướng Thú Đằng tộc vương, bọn họ muốn gã tuyên bố Thú Đằng tộc chính thức tách khỏi Cổ Duệ chi dân ngay tại chỗ này, trở thành một phần của liên quân bách tộc.

    Thú Đằng tộc vương biểu tình cực kỳ khó xem, khi gã nghe Vu Thuấn nói có di tích Cổ Ma tộc trong lãnh địa Thú Đằng tộc liền biết toàn tộc tiêu đời, phải nhanh chóng lựa chọn. Không, Thú Đằng tộc vương không có lựa chọn. Mới rồi trên đường đi Thú Đằng tộc vương đã suy nghĩ kỹ, Thú Đằng tộc tiếp tục co được giãn được, giả bộ quy thuận. Nhưng đến tộc mình thì Thú Đằng tộc vương không nói nên lời.

    Tuy gã là Thú Đằng tộc vương nhưng không có quyền quyết định Thú Đằng tộc.

    Trong vương thành còn có vị Cổ Duệ chi dân cường đại, có trưởng lão thần giai. Thú Đằng tộc khác hẳn chủng tộc khác, bọn họ được Cổ Duệ chi dân bồi dưỡng, mức độ phản cảm không cao như chủng tộc khác.

    Hiện giờ Thú Đằng tộc vương làm sao tuyên bố đây?

    Sư nhân thần giai lạnh lùng nói:

    - Thú Đằng tộc vương, ngươi biết rõ chúng ta không có nhiều thời gian.

    Thú Đằng tộc vương quyết định nói thật:

    - Ta không quyết định chuyện Thú Đằng tộc được, hiện tại tuyên bố quy thuận các ngươi cũng vô dụng.

    Lão nữ vương Tinh Linh lạnh lùng nói:

    - Vậy thì đại đế, theo ta thấy chúng ta vào thẳng bên trong giết người nào có quyền quyết định đi, vậy là Thú Đằng tộc vương có thể ra quyết định.

    Lão nữ vương Tinh Linh hận Thú Đằng tộc thấu xương, lúc trước nếu Vu Nhai không đột nhiên xuất hiện thì bây giờ Tinh Linh tộc đã thành nô lệ, không biết Tuyết Đế Nhi sẽ ra sao.

    Tính cách lão nữ vương Tinh Linh dịu dàng nhưng Tuyết Đế Nhi, Tinh Linh tộc là nghịch lân của nàng.

    Vu Nhai trầm giọng nói:

    - Có lý.

    Lúc mọi người gọi Vu Nhai là đại đế thì hắn thấy kỳ kỳ, hắn chưa từng nghĩ mình sẽ làm đại đế. Nhưng Vu Nhai biết không thể kêu bọn họ sửa miệng, như lúc trước Thủy Tinh đã biểu hiện, hắn phải theo phong cách bá đạo.

    Ngẫm lại lúc trước Vu Nhai dự định thi tuyển làm vua đúng là suy nghĩ ngây thơ. Khóe môi Vu Nhai co giật, con đường này đi là không thể quay đầu lại, vậy hắn đành tiếp tục chấp nhận.

    Nếu lúc trước trong lòng Vu Nhai không bằng phẳng thì hắn không thể nào cảm ngộ vương giả thánh đạo.

    Vu Nhai không có chút hảo cảm với Thú Đằng tộc, hắn biết bây giờ Thú Đằng tộc thần phục chỉ là mặt ngoài.

    Vu Nhai lười nói nhiều, nói thẳng:

    - Đi, chúng ta đi vào. Ta thấy rất lạ, tại sao bên Tinh Linh sâm lâm gây ầm ĩ thế mà trưởng lão thần giai Thú Đằng tộc các ngươi không có chút phản ứng gì? Chẳng lẽ không có trong tộc sao?

    Nghe Vu Nhai nói, vẻ mặt Thú Đằng tộc vương vặn vẹo. Tinh Linh tộc cách Thú Đằng tộc gần như vậy, xảy ra chiến đấu thần giai làm sao không phát hiện ra được? Thú Đằng tộc vương biết rõ trưởng lão thần giai trong tộc không phải không thể rời khỏi tộc mà đã vào mảnh đất bí mật trong Thú Đằng tộc. Trước kia Thú Đằng tộc phát hiện ra mảnh đất này nhưng không cách nào khai phá ra.

    Tức là Thú Đằng tộc phát hiện một di tích nhưng không vào được.

    Không cách nào đi vào, Thú Đằng tộc nhìn thấy Cổ Duệ chi dân khủng bố, cuối cùng quyết định cống hiến bí mật cho Cổ Duệ chi dân để đổi lấy địa vị cao hơn sau khi Cổ Duệ chi dân thu phục bách tộc, thậm chí thống nhất Thần Huyền đại lục.

    Hay nói đúng hơn là hiến cho Thanh Mộc hoàng tử, xem như tặng gã một món quà lớn.

    Khi Thanh Mộc hoàng tử nghe Ứng Đằng nói về bí mật thì động lòng, phái người theo Ứng thiếu soái về Thú Đằng tộc tìm bí mật kia. Lý do Ứng thiếu soái Ứng Đằng không tham gia 'thịnh điển' trong Tinh Linh sâm lâm là vì nguyên nhân này.

    Khi ấy Thanh Mộc hoàng tử giấu Mộc Nguy, không, giấu hết mọi người dòng chính Thanh Mộc thần tộc đi cùng. Thanh Mộc hoàng tử sợ bị người ta cướp công, dù sao gã chỉ là lãnh đạo thu phục bách tộc loạn địa. Bí mật lớn của Thú Đằng tộc không nằm trong nhiệm vụ, không phải Thanh Mộc hoàng tử cố ý giấu riêng mình Mộc Nguy.

    Vào lúc đó Mộc Nguy là người chết trong mắt Thanh Mộc hoàng tử.

    Vu Nhai nhìn sắc mặt Thú Đằng tộc vương là biết ngay Thú Đằng tộc che giấu việc gì, kết hợp nơi lánh nạn Vu Thuấn nói, hắn hiểu ngay.

    - Đi đi, mang chúng ta đi nhìn bí mật gì đó các ngươi phát hiện ra.

    Vu Nhai không quá khẳng định, hắn nói câu này chẳng qua là thăm dò.

    Quả nhiên Thú Đằng tộc vương biểu tình cực kỳ khó xem, mọi người càng khẳng định hơn. Cả đám không khách sáo, cứng rắn leo lên tường vương thành, không ai ngăn được đám cường giả này.
     
  3. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1481: Sát trận của Cổ Ma tộc.

    share: doctruyen.org






    - Nói, di tích Cổ Ma tộc ở đâu?

    Đám lính ngây người một lúc lâu cuối cùng phản ứng lại, hét to:

    - Các ngươi là ai? Mau thả tộc vương . . .

    Ầm ầm ầm ầm ầm!

    Sư nhân thần giai phát ra uy nhiếp thần giai đổ ập xuống, không, là khuếch tán toàn thành. Đám binh sĩ thực lực yếu đứng gần sư nhân thần giai chưa nói hết câu đã sùi bọt mép ngất xỉu.

    Lại có cao thủ Thú Đằng tộc lao ra.

    - Ai đó? Chúng ta là chủng tộc được tin tưởng nhất dưới tay Thần Duệ, các ngươi . . .

    Cao thủ Thú Đằng tộc nói nửa câu đã ngừng, tuy bọn họ là thánh giai nhưng thực lực không tới cao đoạn thì sẽ bị uy nhiếp thần giai đè không nói nên lời.

    Vu Nhai chỉ vào Thú Đằng tộc vương, lạnh lùng nói:

    - Chủng tộc được tin tưởng nhất dưới tay Thần Duệ? Ha, bây giờ tộc vương của các ngươi đã thần phục liên minh bách tộc chúng ta. Các ngươi muốn chống lại tộc vương của mình sao?

    Trong một lúc Vu Nhai không biết đặt tên gì cho bách tộc loạn địa sau khi thống nhất, tuy hắn là Cổ Ma đại đế nhưng Cổ Ma tộc đã tuyệt chủng, không thể gọi là Cổ Ma đế quốc. Vu Nhai tùy tiện đặt cái tên liên minh bách tộc.

    Vu Nhai không biết cái tên hắn bất chợt nghĩ ra sẽ truyền khắp Thần Huyền đại lục, cái tên được quyết định từ đây.

    Tuy cao thủ Thú Đằng tộc bị uy nhiếp từ sư nhân thần giai trấn áp nhưng có thể xoay tròng mắt, bọn họ nhìn hướng tộc vương. Nhìn sao cũng như Thú Đằng tộc vương bị ép buộc, tộc vương sao có thể đầu phục liên minh bách tộc gì đó?

    Liên minh bách tộc là cái gì? Sao đột nhiên chui ra?

    Cao thủ Thú Đằng tộc lại nhìn một vòng, phát hiện trong nhóm người này có đủ loại chủng tộc. Nhân loại, thú nhân, ải nhân, cường giả đại chủng tộc tụ tập lại một chỗ, chuyện quái quỷ gì đây? Trong Tinh Linh sâm lâm xảy ra vụ gì? Chẳng lẽ bách tộc hợp nhất? Là ai thống nhất? Cổ Duệ chi dân đâu? Có ai nói cho bọn họ biết không?

    Mượn kiếm huynh biết Thú Đằng tộc được Cổ Duệ chi dân chú trọng bồi dưỡng, là chó săn nên gã không phát ngụy tạo thư mệnh lệnh đến đây.

    Cổ Duệ chi dân đâu?

    Tròng mắt các cao thủ Thú Đằng tộc xoay tròn giây sau con ngươi co rút. Đó là Thanh Mộc hoàng tử, sao hai tay gã bị cụt?

    Vu Nhai mỉm cười nói:

    - Hay các ngươi không chỉ muốn chống đối tộc vương của mình còn muốn cứu Thanh Mộc hoàng tử?

    Vu Nhai nói xong mặc kệ cao thủ Thú Đằng tộc, không chờ bọn họ trả lời, hắn lại nhìn hướng Thú Đằng tộc vương.

    Mặt Thú Đằng tộc vương xám xịt, cuối cùng vươn ngón tay chỉ hướng hoàng cung.

    - Đi.

    Các cao thủ bách tộc lười quan tâm đám tộc nhân yếu đuối của Thú Đằng tộc, tập thể lao hướng hoàng cung, giây lát đến nơi. Lại là gà bay chó sủa, Thú Đằng tộc nhân không hiểu ra sao.

    Nhưng Thú Đằng tộc biết một điều rằng bách tộc loạn địa không nằm trong túi Cổ Duệ chi dân như dự đoán.

    Tại sao? Lúc trước Ứng Đằng quay về có bảo đã thành công chín mươi chín phần trăm, hôm nay 75 sẽ là thiên hạ của Cổ Duệ chi dân. Ứng thiếu soái kêu Thú Đằng tộc nhân vô điều kiện phục tòng Cổ Duệ chi dân, nhưng bây giờ biến đổi quá nhanh.

    Không ai quan tâm suy nghĩ của Thú Đằng tộc, đoàn người chừa lại vài cao thủ, Thí Thần quân ở ngoài thành trấn Thú Đằng tộc. Đám người Vu Nhai đi theo Thú Đằng tộc vương hướng dẫn vào đường hầm trong hoàng cung.

    Bước vào đường hầm Vu Nhai cảm giác ngay hơi thở giết chóc ập vào mặt. Vu Thuấn đã nhớ đúng, quả nhiên dưới đất có di tích Cổ Ma tộc.

    Đoàn người Vu Nhai nhanh chóng tiến tới. Đường hầm rất sâu, năm tháng và chiến tranh khiến thứ thời đại viễn cổ phủ bụi. Không biết Thú Đằng tộc tốn bao lâu cuối cùng mở ra phong ấn, khai thác lòng đất rất khó khăn, không chỉ đơn giản là phá sập. Cần có phương hướng, tầng nham thạch, chủ yếu nhất là không thể làm hư hao thứ bên dưới.

    Khi Vu Nhai đi trong đường hầm quanh co khúc khuỷu, hắn liếc hướng Thú Đằng tộc vương.

    Thú Đằng tộc đúng là người tốt, nếu không phải Thú Đằng tộc đào ra đường hầm này không biết bách tộc mất bao lâu để thanh lý. Tuy Vu Thuấn biết vị trí đại khái nhưng không rõ ràng địa điểm chính xác.

    Khi đó cao thủ thần giai đào ra đường hầm không khó, tuy nhiên không biết vị trí nên không dám quá mạnh tay, trời biết có làm hỏng sân nhà không? Thú Đằng tộc giúp Vu Nhai bớt rất nhiều thời gian.

    Khi mọi người đi trong đường hầm thật lâu sau chợt nghe trước mắt thật xa có tiếng cười to, thanh âm cuồng ngạo nghe là biết giọng điệu của Cổ Duệ chi dân, cái kiểu cao cao tại thượng rất dễ nhận ra.

    - Ha ha ha ha ha ha! Nếu ta đoán đúng thì trong này là di tích Cổ Ma tộc, có lẽ lúc trước nơi này rất quan trọng.

    - Các loại Cổ Ma tộc sát trận cường đại trước kia có thể phòng ngự thần giai, qua thời gian lâu dài, lại bị chôn dưới lòng đất hấp thu úc khí, sát trận càng trở nên đáng sợ hơn.

    - Thú Đằng tộc, các ngươi giỏi, giỏi lắm. Các ngươi lập công to, ta cho rằng chỗ này sẽ trở thành vùng đất trung tâm bách tộc loạn địa, có thể xây dựng bách tộc thần thành tại đây.

    Một thanh âm già nua vang lên:

    - Có thể phục vụ cho hậu duệ của thần là vinh hạnh của Thú Đằng tộc chúng ta.

    Có lẽ lão nhân là thần giai Thú Đằng tộc, lão nói tiếp:

    - Nhưng Cổ Ma tộc sát trận thật đáng sợ, chúng ta không tới gần nó được, không biết . . .

    Giọng Cổ Duệ chi dân lại vang lên:

    - Yên tâm, không có thứ gì là Thần Duệ ta không làm được. Ta sẽ kêu Thanh Mộc hoàng tử chúng ta báo lên trên ngay, khiến Thần Duệ phái cao thủ giải Cổ Ma tộc sát trận đến. Khi đó chắc chắn sẽ nhắc đến Thú Đằng tộc các ngươi.

    Cường giả Cổ Duệ chi dân này còn hiểu biết nhân tình thế sự, không bạc đãi Thú Đằng tộc.

    Cường giả Cổ Duệ chi dân mở miệng nói:

    - Ngươi tên Ứng Đằng đúng không? Chờ khi đó muốn lợi lộc gì cứ nêu ra với Thanh Mộc hoàng tử, hoàng tử của chúng ta rất rộng rãi.

    Ứng Đằng lên tiếng:

    - Không dám không dám . . .

    Miệng Ứng thiếu soái nói không dám nhưng thanh âm chất chứa vui sướng. Ứng Đằng tin tưởng không chỉ là Thanh Mộc hoàng tử, có lẽ thần hoàng sẽ trực tiếp ban thưởng cho Thú Đằng tộc. Tuy Cổ Duệ chi dân kiêu ngạo nhưng bây giờ từng hành động chứa nhân tình, biết không thể luôn bá đạo. Nếu Cổ Duệ chi dân không thay đổi thì đã không cho nhiều nhân loại bình thường học tập trong mảnh đất bí ẩn.

    Cổ Duệ chi dân kia không nói nhiều thêm, gật gù định rời đi:

    - Được rồi, chúng ta đi đi, bây giờ chắc bách tộc loạn địa đã thần phục.

    Cao thủ Cổ Duệ chi dâ nàyy đến ghiệm chứng chỗ Ứng Đằng báo cáo có hữu dụng hay không, bây giờ đã xác định thì gã muốn nhanh chóng quay vè gặp mặt, báo cáo lên thần hoàng.

    Nhưng khi đám người xoay người lại thì sững sờ, bỗng nhiên có nhiều người đứng ỏ lối ra đường hầm.

    Thần giai Thú Đằng tộc quen thần giai các tộc, trong phút chốc gọi tên những người đứng ở lối ra.

    - Lai Nhân Đông, Khắc Lan tạp . . . Sao các ngươi đến đây?
     
  4. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1482: Các ngươi có công lao rất lớn.

    share: doctruyen.org






    Vẻ mặt thần giai Thú Đằng tộc vặn vẹo, một lúc sau phản ứng lại:

    - Các ngươi nên ở trong Tinh Linh sâm lâm mới đúng, hay Thanh Mộc hoàng tử điện hạ cho các ngươi qua?

    Thần giai Thú Đằng tộc nói câu cuối là tự an ủi mình, nhưng cũng không phải hoàn toàn không thể nào. Nhưng mà nhìn bộ dạng đám người không giống đến hợp tác.

    Ứng Đằng kinh kêu:

    - Vu . . . Vu Nhai . . .

    Thần giai Thú Đằng tộc, Cổ Duệ chi dân nghe tiếng nhìn sang, kinh ngạc hỏi:

    - Nhân loại bình thường?

    - Ha ha ha ha ha ha! Ứng Phượng Thiên, ngươi lập công rồi, ngươi lập công lớn! Chẳng những khai phá di tích Cổ Ma tộc kỹ càng giúp chúng ta đỡ tốn sức, còn dẫn một vị Cổ Duệ chi dân tới đây.

    Thần giai Nham Linh tộc bỗng cười phá lên nói:

    - Nếu không nhờ ngươi thì trong Tinh Linh sâm lâm chúng ta sẽ phải đối phó với bốn vị thần giai Cổ Duệ, không chừng kế hoạch sẽ thất bại. Ài, chúng ta đánh mệt chết mệt sống nhưng công lao không lớn bằng ngươi.

    Thần giai Nham Linh tộc ra vẻ rất thân với thần giai Thú Đằng tộc.

    Các cao thủ bách tộc nghe xong sửng sốt, khóe môi co giật.

    Thần giai Nham Linh tộc mới đi theo Cổ Ma đại đế âm hiểm nhà chúng ta bao lâu mà đã học lén được mấy chiêu? Có lẽ nên khiến thanh niên theo Cổ Ma đại đế học tập, không thì tộc quần nhà mình sẽ bị chủng tộc giỏi trò gian xảo áp chế.

    Thần giai Thú Đằng tộc chớp mắt hỏi:

    - Nham Khổ, ngươi đang nói gì vậy?

    Nham Khổ tiếp tục nói xạo:

    - Đừng giả ngốc nữa Ứng Phượng Thiên, khiêm tốn cũng vừa phải thôi.

    - Lúc trước ngươi nhận ám lệnh của con rối, dụ thần giai Thanh Mộc thần tộc đến di tích Cổ Ma tộc xem xét, bớt một đối thủ thần giai cho chúng ta, để Cổ Ma đại đế thuận lựi thống trị bách tộc hơn.

    - Giờ thì chúng ta thành công, chúng ta giết hết ba Cổ Duệ chi dân khác rồi, bách tộc đã thống nhất. Bây giờ liên minh bách tộc chính thức thành lập, tiếp theo xua đuổi Cổ Duệ chi dân lòng muông dạ thú. Tất nhiên trước đó phải giết cái tên này đã.

    Ba người Ứng Đằng choáng váng. Thú Đằng tộc vương thì cười khổ, Thú Đằng tộc bị âm hiểm vu oan.

    - Cổ Ma đại đế gì? Bách tộc thống nhất là sao? Đồ đê tiện kia mau nói rõ ràng!

    Người hỏi chuyện là Cổ Duệ chi dân, gã là thần giai Thanh Mộc thần tộc, được Thanh Mộc hoàng tử bí mật kêu tới Thú Đằng tộc. Thanh Mộc hoàng tử nhờ thần giai Thanh Mộc thần tộc giết Mộc Nguy, tất nhiên gã không dễ đồng ý ngay, vì gã là cao thủ thần giai không thèm quan tâm thanh niên đấu đá nhau. Mộc Nguy coi như là một thử thách cho Thanh Mộc hoàng tử, nhưng di tích Cổ Ma tộc là chuyện lớn, thần giai Thanh Mộc thần tộc không từ chối việc này.

    Vu Nhai mở miệng nói xuôi theo ý Nham Khổ:

    - Nói rõ ràng? Vậy để Thanh Mộc hoàng tử của các ngươi giải thích đi.

    Thanh Mộc hoàng tử bị đẩy ra, gã gào khóc cầu xin:

    - Mộc Văn tiền bối, cứu ta với!

    Thanh Mộc hoàng tử không chỉ bị chặt cụt hai tay, lúc trước gã mất ý thức mãi khi vào đường hầm mới tỉnh lại. Bộ dạng Thanh Mộc hoàng tử cực kỳ chật vật, mặt trắng như tờ giấy.

    Mộc Văn, cao thủ thần giai Thanh Mộc thần tộc ngơ ngác hỏi:

    - Hoàng tử, chuyện gì vậy?

    Thanh Mộc hoàng tử lắp bắp nói không đầu đuôi:

    - Xong rồi, bách tộc xong rồi, hiện tại bách tộc đã gắn kết nhưng không về Thần Duệ ta mà của tên này. Ta xong rồi, thật sự tiêu đời!

    Thanh Mộc hoàng tử nói không theo thứ tự kể ra chuyện trong Tinh Linh sâm lâm.

    Ba người phân tích từ lời kể lộn xộn đó, Ứng Phượng Thiên, Mộc Văn, Ứng thiếu soái biến sắc mặt.

    Rõ ràng tình huống rất tốt sao bỗng nhiên trở nên như vậy?

    Thanh Mộc hoàng tử nói xong điên cuồng nhìn Ứng Đằng, nói:

    - Ứng Đằng, ngươi phản bội ta! Nếu không phải ngươi dẫn Mộc Văn tiền bối đến đây thì không chừng thế cục sẽ không như hiện giờ. Thú Đằng tộc, đồ chó chết, các ngươi dám cắn chủ nhân? Các ngươi đáng chết đáng chêt đáng chết! Ta phải giết các ngươi!

    Thanh Mộc hoàng tử la ó xong điên lên nhào hướng Ứng Đằng.

    Thanh Mộc hoàng tử thật sự điên, lúc trước thất bại, các đòn đả kích gã. Cái gọi là trèo cao té đau, bình thường Cổ Duệ chi dân luôn cao cao tại thượng nên khi té càng nặng nề, đau đớn hơn.

    Khi Thanh Mộc hoàng tử bị chặt cụt bàn tay thứ hai thì ngất xỉu, mãi lúc đến đường hầm bí mật mới tỉnh dậy. Vu Thuấn đề nghị, đến Thú Đằng vương thành ép buộc Thú Đằng tộc vương, Thanh Mộc hoàng tử hoàn toàn không hay biết những chuyện này. Thanh Mộc hoàng tử chỉ nghe những lời Nham Khổ đã nói, gã đinh ninh Thú Đằng tộc sớm bị mua chuộc. Hết cách, bây giờ Thanh Mộc hoàng tử đã điên, làm gì còn lý trí phán đoán?

    Hơn nữa bách tộc phản chiến làm Thanh Mộc hoàng tử mất hết tự tin, gã không nhìn thấu sự lựa chọn của mỗi chủng tộc.

    Thanh Mộc hoàng tử hoàn toàn không hay biết gì, gã nghe Nham Khổ nói Thú Đằng tộc dụ Mộc Văn đến đây. Tại sao đám người Vu Nhai biết đường hầm bí mật này? Chắc bọn họ đã biết từ lâu. Vu Nhai là Cổ Ma đại đế, ơi này là di tích Cổ Ma tộc, dùng để bày cạm bẫy dụa Mộc Văn không hay biết gì là thích hợp nhất.

    Ứng Đằng muốn biện minh:

    - Hoàng tử điện hạ, ta . . .

    Trong khi Ứng thiếu soái choáng váng không biết phải làm sao thì thần giai Thú Đằng tộc bên cạnh bỗng cười gian.

    - Ha ha ha ha ha ha! Giết!

    Ứng Phượng Thiên xoay người lao hướng Mộc Văn thần giai dục hỏa trọng sinh thuật, dứt khoát không chút do dự.

    Mộc Văn ngạc nhiên, sau đó tức giận đánh trả:

    - Đồ đê tiện, ngươi muốn chết!

    Ầm ầm ầm ầm ầm!

    Hai thần giai đánh nhau trong vùng đất hắc ám, bọn họ cùng là thần giai, một chuỗi bùng nổ rất đáng sợ. Nhưng nơi này là di tích Cổ Ma tộc, không bị phá hoại một chút nào. Tối đa là vách đá hang động bị hư hao.

    Mọi người sửng sốt nhìn hành động của Ứng Phượng Thiên thần giai Thú Đằng tộc. Nham Khổ thần giai Nham Linh tộc cười khổ. Sự việc diễn ra đúng như kế hoạch của Nham Khổ, Ứng Phượng Thiên biết có nhảy vào Thần Huyền Hải cũng không tẩy rửa sự trong sạch được. Ứng Phượng Thiên càng biết nếu bây giờ không quyết định theo phe nào thì gã sẽ chết, Thú Đằng tộc cũng tiêu tùng theo. Ứng Phượng Thiên dứt khoát ra tay, lão bất tử này khi đã quyết định là sẽ không dây dưa.

    Ứng Đằng nhìn trưởng lão thần giai hành động, mắt hình nhang muỗi:

    - Cái . . . Này . . . Là . . .

    Hay đúng như Nham Khổ nói, Thú Đằng tộc sớm phản chiến theo Cổ Ma tộc gì đó của Vu Nhai, không ai nói cho Ứng thiếu soái biết?

    Sao có thể, nếu đúng như vậy thì lúc trước thần trưởng lão che giấu quá sâu, giấu luôn gã!

    Ứng Đằng liếc hướng Vu Nhai, trái tim run rẩy. Ứng thiếu soái không ngờ Vu Nhai là Mộc Nguy, hắn âm thầm làm nhiều chuyện như vậy. Tuy Thanh Mộc hoàng tử lắp bắp nói lộn xộn nhưng kể rõ ràng từng hành động của Vu Nhai. Hết cách, vì Vu Nhai mang lại ám ảnh tâm lý quá lớn cho Thanh Mộc hoàng tử, gã kể hết bị hắn đả kích như thế nào.
     
  5. b1209049

    b1209049 Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    7/12/14
    Bài viết:
    4,806
    Được thích:
    20,914

    Chương 1483: Các ngươi có công lao rất lớn (hạ).

    share: doctruyen.org






    Có lẽ trong lòng Thanh Mộc hoàng tử thì chuyện Vu Nhai hóa trang Mộc Nguy lẻn vào mảnh đất bí ẩn là nghiêm trọng nhất.

    Đây chính là Vu Nhai mà gã hận không thể gặm xương, ăn thịt sao? Báo thù, bây giờ Ứng Đằng không dám nghĩ đến chuyện này. Ứng Đằng suy nghĩ sau này nên sống tàn thế nào dưới tay Vu Nhai, có khi nào hắn làm thịt gã không?

    Tại sao Vu Nhai trở thành con rối? Tại sao bách tộc phục hắn?

    Tuy Thanh Mộc hoàng tử có kể Vu Nhai đánh bại Hắc Nguyệt đại quản sự nhưng Ứng Đằng chưa thấy tận mắt, gã không rõ Hắc Nguyệt đại quản sự có gì đáng sợ. Giết người không biết sức chiến đấu của Vu Nhai khủng khiếp cỡ nào.

    Vu Nhai không quan tâm người qua đường Ứng Đằng, hắn bạn quan sát di tích Cổ Ma tộc.

    - Thú Đằng tộc, các ngươi có công rất lớn, không biết nên thưởng cho các ngươi như thế nào.

    Di tích Cổ Ma tộc siêu lớn, không nhỏ hơn vương thành Thú Đằng tộc bao nhiêu, cộng với sát trận dày đặc xung quanh. Từ lối ra nhìn vào di tích Cổ Ma tộc rộng không giới hạn, cung điện to như vậy bốn phía còn được đào móc hình thành cái hang to.

    Tức là tổng thể di tích Cổ Ma tộc nằm giữa hang, xung quanh có một con đường. Giống như sân thể dục hiện đại, chính giữa là sân bóng, xung quanh là sân chạy màu đỏ. Quanh di tích Cổ Ma tộc không cần đào bới nữa, có thể tùy thời sử dụng.

    Nghe Vu Nhai cảm thán, khóe môi Thú Đằng tộc vương co giật, cười mếu. Đây là công trình lớn các đời Thú Đằng tộc quần quật mới có ngày hôm nay, giờ trở thành giá y cho Vu Nhai. Nếu hiến cho Cổ Duệ chi dân thì thôi, dù gì sẽ nhận được công lao to lớn ngay, còn tặng cho Vu Nhai là thành công cốc. Dù từ bây giờ Thú Đằng tộc hết sức trung thành theo Vu Nhai thì hắn sẽ cho bọn họ ích lợi to lớn sao? Không thể nào, Vu Nhai không giết sạch cao tầng Thú Đằng tộc đã là rộng rãi.

    Thêm nữa Thú Đằng tộc vương cảm thấy liên minh bách tộc hiện nay chưa đủ sức đối kháng với Cổ Duệ chi dân.

    Vu Nhai nhìn sát trận dày đặc bốn phía, nói:

    - Sát trận thật đáng sợ, ta có tiếp xúc đến nó lúc trong mệnh hồng nhưng không hiểu rõ. Dường như Cổ Ma tộc sát trận có chỗ cường đại và đặc điểm riêng?

    Vu Nhai nhớ các tuyệt địa trong Lục Thiên thần ấn, dù là sơn mạch hay rừng rậm, cung điện đều là sát trận tràn ngập hơi thở giết chóc.

    Tức là toàn bộ sơn mạch, rừng rậm là một trận pháp giết chóc khổng lồ.

    Vu Thuấn gật đầu, nói:

    - Đúng vậy! Sát trận là đặc điểm của Cổ Ma tộc ta, khác nhiều so với phù văn trận, ma pháp trận của nhân loại các ngươi bây giờ. Ta có nghiên cứu về sát trận, nếu ngươi muốn học thì ta sẽ dạy.

    Vu Nhai gật đầu, lúc trong mệnh hồng hắn có kiến thức sát trận, siêu khủng bố. Tuy nhiên Vu Nhai có thời gian học sát trận không? Thôi thì học được chút nào hay chút ít, Vu Nhai không quá để bụng. Chỉ cần Vu Thuấn còn trong Thí Thần Ma Nhẫn thì khi cần Vu Nhai sẽ kêu gã hỗ trợ bố trí, có thể khiến những người yêu thích trận pháp đi theo gã học hỏi. Giờ không phải lúc giấu nghề.

    Chút nữa vào di tích sẽ phải đi qua những Cổ Ma tộc sát trận này, nếu không có Vu Thuấn thì Vu Nhai chỉ có thể giương mắt nhìn. Vì lý do này khiến Thú Đằng tộc không cách nào vào di tích Cổ Ma tộc, bọn họ đành cống hiến bí mật cho Cổ Duệ chi dân.

    Trong khi Vu Nhai xem xét Cổ Ma tộc sát trận hì chiến tranh thần giai trước mặt sắp chia ra thắn thau. Quả nhiên thần giai bách tộc không phải đối thủ của Cổ Duệ chi dân. Trong cùng đẳng cấp, dù là bách tộc hay nhân loại bình thường, trừ cá biệt siêu nghịch thiên ra đa số thua xa Cổ Duệ chi dân. Hết cách, Cổ Duệ chi dân đúng là có đủ loại ưu thế rõ rệt.

    - Chỉ bằng vào thần giai quê mùa nhà ngươi cũng mơ giết ta? Chết đi!

    Ứng Phượng Thiên bị hành hơi thảm, mới dầu gã còn đỡ được nhưng càng về sau càng bị Mộc Văn đè đầu đánh.

    Ứng Phượng Thiên hộc máu, gào thét:

    - Các ngươi còn đứng đó làm gì? Vài người đứng ra hỗ trợ đi!

    Nếu đã chọn đứng về phe nào thì Ứng Phượng Thiên sẽ không khách sáo với thần giai bách tộc.

    Đám người bách tộc nhìn hướng Vu Nhai, hắn gật đầu. Sư nhân thần giai, Ải Nhân tộc thần giai, Nham Khổ xông lên. Bỗng chốc bốn đánh một, bốn thần giai hợp tác không đơn giản một cộng ba.

    Mộc Văn bị đè ép ngộp thở, sắp nổ tung. Vào lúc này các thần giai còn giữ sức, bọn họ không biết Vu Nhai có muốn Mộc Văn sống không. Nhưng có người không định để Mộc Văn sống.

    - Chết đi!

    Ứng Phượng Thiên nhắm ngay lúc ba vị thần giai định nương tay thì bộc phát ra lực lượng mạnh nhất định dập Mộc Văn ra bã. Ứng Phượng Thiên có lý do giết Mộc Văn, lúc trước gã bị ức chế nên nổi khùng giết người là bình thường. Trong khi mọi người không chú ý thì Ứng Phượng Thiên cười dữ tợn. Diệt khẩu Mộc Văn thì Thú Đằng tộc có cơ hội quay về vòng tay Cổ Duệ chi dân, làm nội ứng hoặc trực tiếp chống đối Vu Nhai cũng được.

    Khi mọi chuyện đổ bể, Thú Đằng tộc với lý do bất đắc dĩ đầu hàng Vu Nhai chứ không phải dụ dỗ thần giai Thanh Mộc thần tộc đi xem di tích, trợ giúp hắn làm Cổ Ma đại đế. Giờ Mộc Văn vô cùng tin tưởng lời đám người Vu Nhai nói nhảm, Ứng Phượng Thiên cần giết người diệt khẩu. Nếu để Mộc Văn quay về Cổ Duệ chi dân, kể lại Thú Đằng tộc dụ dỗ gã vào bẫy thì thật sự nhảy vào Thần Huyền Hải cũng không rửa sạch được.

    Hơn nữa giết Mộc Văn xem như lập công với Vu Nhai. Dù gì chỉ đám người Vu Nhai nhìn thấy, không Cổ Duệ chi dân biết Mộc Văn bị Ứng Phượng Thiên giết chết. Khi cần đôi chối, đám người Vu Nhai nói miệng không bằng chứng, Cổ Duệ chi dân sẽ không tin tưởng.

    Còn về Thanh Mộc hoàng tử, Vu Nhai tha cho gã sống mới lạ. Ứng Phượng Thiên tính toán đủ đường vừa lao tới trước mặt Mộc Văn. Thêm một đòn là có thể đánh Mộc Văn ra cám.

    - Cái gì?

    Ứng Phượng Thiên bỗng thấy bóng đen xuất hiện trước mặt, đó là một người. Ứng Phượng Thiên là thần giai, ngay phút gấp gáp này vẫn nhìn thấy rõ mặt bóng đen kia lướt qua, đó là Vu Nhai. Tiểu tử này muốn chết sao?

    Ứng Phượng Thiên không thu lực lượng về được.

    Ầm!

    Trong giây phút sinh tử, Ứng Phượng Thiên định thu lực lượng về thì một tấm thuẫn màu vàng đất to lớn bỗng hiện ra trong tay Vu Nhai chặn lại một kích trí mạng. Vu Nhai đến Thánh binh sư bát đoạn cộng với phù văn, Đại Địa chi thuẫn đã phục hồi thời kỳ đỉnh cao.

    Dù vậy nhưng Vu Nhai bị hất bay rất xa, hắn xoay người mấy vòng dừng lại. Vu Nhai cất đi, bộ dạng bình thường như không.

    Vu Nhai không thèm nhìn Ứng Phượng Thiên, thản nhiên nói:

    - Người này cứ giao cho ta xử, ta chưa chính thức đấu với thần giai bao giờ.

    Ứng Đằng, Ứng Phượng Thiên, Mộc Văn con ngươi co rút. Vu Nhai chặn lại công kích của thần giai mà còn bình tĩnh như không, đây là loại thực lực gì vậy? Vu Nhai mới có bao nhiêu tuổi? Đặc biệt là Ứng Đằng, gã bỗng cực kỳ tự ti.

     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.