Huyền Huyễn Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1597: Ba Đại Thần Vương

    share: doctruyen.org





    Nàng có cảm giác mình đã lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử. Có thể bọn họ thật ra chỉ thuần túy muốn gia nhập Thanh Môn mà thôi. Bọn họ vốn không có mục đích gì khác? Chỉ có điều nói trắng ra, dễ khiến người ta hiểu nhầm.

    Lắc đầu, Lan Quân Hi lười suy nghĩ về vấn đề của gia hỏa kia. Nếu như hắn thật sự có vấn đề, một khi xác định chỉ cần tiêu diệt hắn là được.

    - Các đội tới đây, đều đi qua cánh cửa kia. Ma pháp bên trong cánh cửa sẽ kiểm tra mấy tuổi và Huyền Binh bản mạng trên người các ngươi có dẫn theo người khác hay không. . .

    Thành chủ Phiêu Phong Thành đang không ngừng chỉ huy. Dại hội săn bắn diễn ra, trên danh nghĩa vẫn là hoạt động của Phiêu Phong Thành, đương nhiên cần Phiêu Phong Thành chủ làm chủ. Đúng vậy, về Huyền Binh bản mạng, mọi người đừng quên, ma pháp sư cũng dung hợp Huyền Binh bản mạng. Chỉ có điều phần lớn trong đó là khôi giáp mà thôi. Tham gia lần hành động này cũng có Huyền Binh Giả. Chỉ có điều số lượng cực ít. Lại nghe hắn nói:

    - Trong lòng không nên hy vọng vào sự may mắn. Cho dù ma pháp của cánh cửa này không điều tra ra, đừng quên trên tường thành còn có mấy đại năng giả, Băng Tuyết Ma Vương, đại quốc sư và gia chủ của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Tinh thần lực của bọn họ sẽ đảo qua bất kỳ người nào trong số các ngươi. Chỉ cần có kẻ nào có điểm gì khác lạ, các ngươi sẽ bị trục xuất lập tức.

    Nghe đến mấy điều này, Tô Lôi không nhịn được, tim đập mạnh, nhìn về phía Vu Nhai.

    Vu Nhai khẽ mỉm cười, ra hiệu cho nàng an tâm. Vu Nhai không tin mấy vị đại năng giả kia có thể phát hiện ra trong " Huyền Binh Điển" của hắn có người. Hắn không nhịn được nhìn về phía trên tường thành. Lấy nhãn lực của hắn có thể thấy rõ ràng trong mấy đại năng giả kia có ba người dễ nhìn thấy nhất. Tất nhiên chính là Băng Tuyết Ma Vương, đại quốc sư và gia chủ Mạc Luân Tạp Đế!

    Băng Tuyết Ma Vương là một vị nam tử trung niên rất tuấn tú, nho nhã, cao quý dường như không dính phải khói lửa nhân gian. Đại quốc sư và gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đều đã già. Trong đó, đại quốc sư tất nhiên là đại biểu cho hoàng tộc ma pháp.

    Mặc dù lấy thực lực Vu Nhai bây giờ cũng không dám nhìn nhiều. Sợ rằng ba người này đều là cường giả Thần Vương. Trong đó đáng sợ nhất chắc là Băng Tuyết Ma Vương. Chỉ mới trung niên đã đạt tới cảnh giới Thần Vương. Không trách được hắn dám tranh đoạt đại lục.

    - Đến phiên các ngươi, qua!

    Cứ như vậy, mọi người lũ lượt xông qua cánh cửa ma pháp cực lớn ở phía trước dãy núi Phiêu Phong Tuyết. Người nào nói dối tuổi tác hoặc mang theo tiểu thế giới Binh Linh đều sẽ bị lập tức tra ra, trực tiếp trục xuất. Rất nhanh đã đến phiên Thanh Môn. Vu Nhai dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Tô Lôi thành công đi qua cánh cửa ma pháp, theo Lan Quân Hi xông về dãy núi Phiêu Phong Tuyết bị màu trắng bao trùm phía trước. . .

    - Băng Tuyết vương gia, ngài nói xem chuyện Ma Uyên thật sự thế nào?

    Trên tường thành, gia chủ Mạc Luân Tạp Đế quay sang nhìn Băng Tuyết Ma Vương nói. Trên gương mặt cáo già của hắn lộ ra ý cười.

    - Ta hi vọng có thể thật sự xuất hiện. Bộ dạng như vậy, chúng ta có lực lượng đối đầu với dân Cổ Duệ. Bất luận là thế lực nào nhận được đều tốt cả.

    Băng Tuyết Ma Vương thản nhiên nói. Trong con ngươi của hắn lóe lên tia tuyết ngân, cho người ta cảm giác thần bí quỷ dị. Trên đầu là màu lam, giống như bị băng kết quá dầy tạo thành. Cả người hắn tản ra hơi lạnh khiến người ta khó có thể thân cận.

    Bộ dạng Nguyệt Ninh Á dài có vài phần giống hắn, lại hoàn toàn không có được khí chất của hắn.

    - Hừ. Thế lực nào nhận được cũng thuộc về hoàng gia ma pháp. Có thể xuất hiện tất nhiên là tốt.

    Đại quốc sư hừ lạnh nói. Đối với lời của Băng Tuyết Ma Vương nói, hắn đương nhiên cảm thấy rất không thoải mái. Tuy rằng Băng Tuyết Ma Vương đã nói thực sự là chí công vô tư, nhưng vẫn không để hoàng tộc ma pháp vào mắt. Hắn thật ra cũng không thể làm gì được. Hiện tại, hoàng tộc nho nhỏ bị chia tách như vậy, thật sự không thể không chế được đất đai của đế quốc Ma Pháp này.

    - Đó là đương nhiên.

    Băng Tuyết Ma Vương trả lời. Chỉ có điều không biết trong lòng hắn có phải đang thầm cười nhạt hay không. Bởi vì hắn cũng là hoàng tộc.

    Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nhún vai, trực tiếp nhìn về phía những người trẻ tuổi đang lũ lượt lao vào dãy núi Phiêu Phong Tuyết kia. Có lẽ bởi vì cảm thấy nói những lời như vậy cũng không có tác dụng gì. Cũng không có khả năng đoán ra bọn họ vào Ma Uyên có gặp được hay không. Còn không bằng nói về những chuyện khác. Ánh mắt hắn quan sát người phía dưới thành, hình như đang tìm kiếm câu chuyện để nói. Rất nhanh, hắn liền tìm được.

    Chỉ nghe thấy gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nói:

    - Thật không nghĩ tới Lan Quân gia thần bí cũng đi ra cùng làm việc xấu. Còn làm ra một Thanh Môn. Bọn họ ẩn nấp mấy nghìn năm cũng không biết lực lượng cường đại tới mức nào.

    - Chỉ là một vở hài kịch mà thôi. Họ Lan Quân xuất hiện ở cuối thời đại Tinh Linh. Thời điểm Dân Cổ Duệ vừa xuất hiện gần như đã bị diệt. Nếu không có vị hoàng hậu vĩ đại kia, bọn họ đã sớm biến mất. Một gia tộc ở cuối thời đại Tinh Linh đã thiếu chút nữa bị diệt tộc, một gia tộc dựa vào nữ nhân để tồn tại như vậy, còn có thể có lực lượng cường đại tới mức nào chứ?

    Ánh mắt đại quốc sư cũng rơi vào trên người đám người Thanh Môn, nhưng không nhìn đến Vu Nhai ở trong đó. Hắn thản nhiên nói. Mặc dù là hắn cũng không thể không thừa nhận vị hoàng hậu vĩ đại trong mấy nghìn năm trước.

    - A? Vì sao đại đế của các triều đại lại không tiêu diệt Lan Quân gia?

    Bên cạnh một vị khác thế lực vô cùng yếu tới gần hỏi.

    - Không phải theo lời đồn, bọn họ chính là Độc Cô gia của đế quốc Ma Pháp sao? Sợ rằng tiêu diệt không được?

    Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế hỏi lại. Về chuyện Lan Quân gia, chỉ có hoàng tộc tương đối rõ ràng. Cho dù là gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng không hiểu rõ lắm.

    - Sai. Độc Cô gia, bất kỳ ai cũng không biết trong gia tộc bọn họ ở khắp nơi trên đại lục Thần Huyền có bao nhiêu Thần Vương đang ẩn nấp. Thậm chí là bao nhiêu Thần Hoàng. Lan Quân gia có thể có sao? Chính bởi vì Lan Quân gia không có uy hiếp quá lớn, mới tùy ý để hắn tồn tại. Dù sao năm đó hoàng hậu quả thực làm ra cống hiến quá lớn. Nếu như bị người ta đào ra nói, sẽ có ảnh hưởng không tốt đối với gia tộc.

    Đại quốc sư đáp lại.

    - Thì ra là thế. Đại đế các triều đại thật sự vĩ đại.

    Trong lòng gia chủ Mạc Luân Tạp Đế đang thầm cười lạnh. Lan Quân gia tuyệt đối không tệ như bọn họ nói. Có thể bọn họ thật sự không nhiều bằng Độc Cô gia, nhưng mấy nghìn năm qua vẫn duy trì sự thần bí. Bởi vậy bọn họ tuyệt đối không thể khinh thường. Có cơ hội, có lẽ nên tìm Lan Quân gia hợp tác một chút.

    Trong lòng Mạc Luân Tạp Đế thầm nghĩ như vậy, mắt lại nhìn về phía Băng Tuyết Ma Vương bên cạnh đến tận bây giờ vẫn không mở miệng nói gì.
     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1598: Ba Đại Nữ Thần

    share: doctruyen.org





    Hiện tại, hoàng tộc ngoại trừ nội tình này ra, gần như không có gì cả. Đám Thần Hoàng cấp trong hoàng tộc, có trời mới biết sẽ ủng hộ ai. Vẫn là câu nói kia, Băng Tuyết Ma Vương cũng là hoàng tộc. Hắn cũng là con cháu trực hệ Thần Hoàng cấp của hoàng tộc.

    Đừng quên, hơn tám tháng trước, vị đại đế đường huynh kia của hắn đã băng hà. Thần Hoàng cấp không đi ra ngăn cản Băng Tuyết Ma Vương mở rộng, bản thân đã nói lên sự mập mờ trong đó.

    Cho nên nói, hiện tại các thế lực lớn trong đế quốc Ma Pháp, thật sự đáng sợ nhất vẫn là Băng Tuyết Ma Vương. Cũng không biết hắn xác định thế nào đối với gia tộc Lan Quân thần bí. Chỉ có điều nhìn bộ dạng của hắn, hình như thật sự cũng không để Lan Quân gia vào trong mắt.

    - Có thể… Băng Tuyết Ma Vương cũng không để mình vào mắt?

    Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế lặng lẽ nói.

    - Đúng vậy. Không phát hiện ra trong đó có dân Cổ Duệ ẩn nấp. Ta đi về trước.

    Đúng vào lúc này, Băng Tuyết Ma Vương lại mở miệng, nhưng không nhắc tới Lan Quân gia dù chỉ nửa câu. Hắn nói cũng có bài bản hẳn hoi, cũng không cao ngạo. Nhưng mặc dù là ai cũng có thể nghe ra được sự lãnh đạm của hắn, hoặc nói là lạnh lung. Sau khi nói xong hắn đã trực tiếp xoay người, chậm rãi đi xuống tường thành. Từ từ, khóe miệng hắn cong lên, lộ ra một nụ cười nhạt. Nhưng khi nhìn sang, hắn đã đã khôi phục lại sự lạnh lung trước đó. . .

    - Mau nhìn kìa. Người kia chính là người của gia tộc Lan Quân thần bí. Bộ dạng thật đẹp. Mấy ngày trước ta từng nhìn thấy ở Phiêu Phong Chủ Thành. Thật khiến ta mong nhớ ngày đêm. Hắc hắc. Nàng còn là một trong ba nữ thần lớn của đại hội săn bắn lần này.

    - Cái gì? Ba nữ thần lớn nào?

    - Cái này mà ngươi cũng không biết sao? Ngươi có đúng tu luyện đến ngu rồi hay không? Đương nhiên chính là quận chúa Nguyệt Ninh Á, Vưu Y Nhi Mạc Luân Tạp Đế và vị tiểu thư Lan Quân Hi này. Các nàng xinh đẹp, nhưng không phải là bình hoa. Với thực lực của bọn họ, chỉ cần một ngón tay cũng có thể bóp chết ngươi.

    Thông qua cánh cửa kiểm tra kia, tất cả những người tham gia đại hội săn bắn lao về phía Phiêu Phong Tuyết rộng lớn. Rất nhanh, có một vài người biến mất ở trong tuyết trắng mịt mờ. Nhưng bên trong, tuyết vẫn dày. Dù sao cách điểm xuất phát không xa. Bốn đội ngũ Thanh Môn đã tách ra, lần lượt đi về phía bốn hướng. Trong đó chỗ đội ngũ Vu Nhai đi về phía phải của Phiêu Phong Thành. Bởi vì con đường này là con đường chính. Mặc dù đi đã ba canh giờ, đám người vẫn nối liền không dứt.

    Nguyên nhân là bởi vì đại hội săn bắn không cho phép sử dụng vật cưỡi, nên các thợ săn cũng đi không nhanh. A, muốn vật cưỡi, vậy tự mình săn một con đi. . .

    Chính vì vậy, Lan Quân Hi cũng trở thành tiêu điểm chú ý của không ít người, là nữ thần.

    Nàng còn không cao ngạo giống như quận chúa Nguyệt Ninh Á, không phát ra ánh sáng tứ phía, không thể với tới, giống như "Vưu Y Nhi". Nàng cười cởi mở dung, bao giờ cũng khiến người ta cảm giác thân thiết. Có lẽ cũng bởi vì sự thân thiết này, đám người xung quanh mới nhiều như vậy.

    - A, thật sự chỉ có ba nữ thần thôi sao? Sao ta lại thấy được một tồn tại không thua gì nàng?

    - Nghe vậy cũng biết là ngu. Thẩm mỹ quan của ngươi có vấn đề rồi. . . Ách, đó không phải là quận chúa Nguyệt Ninh Á sao?

    Hai người phía trước vẫn còn tiếp tục thảo luận. Rất nhanh bọn họ liền thấy quận chúa Nguyệt Ninh Á đang ở phía trước. Hơn nữa nàng còn dừng lại, hình như đang chờ đợi gì đó. Trong giây lát, người này dường như thể hiện khứu giác cường đại nói:

    - Dừng lại, sợ rằng quận chúa Nguyệt Ninh Á tới gặp tiểu thư Lan Quân Hi gây phiền phức.

    Ở trước mặt bọn họ là một hẻm núi nhỏ do dãy núi tuyết xung quanh tạo thành. Tuyết đọng rất dày. Nhưng xung quanh lại không có cảnh vật gì để tôn nên. Đó là một phương hướng rất tốt để tiến lên, đồng thời cũng là địa điểm rất tốt để gây phiền toái cho người khác.

    - A. . .

    Quả nhiên, khi người kia vừa dứt lời, đã có người phát ra tiếng kêu thảm thiết. Những người muốn tới gần Nguyệt Ninh Á hoặc chuẩn bị đi ngang qua, trong nháy mắt đều bị sóng tinh thần do Nguyệt Ninh Á bất ngờ phát ra, đánh văng. Không có cách nào, đường đi trong hẻm núi rất chật hẹp. Cho dù là người không để ý tới mỹ nữ đi ngang qua, cũng muốn tới gần Nguyệt Ninh Á.

    Huống gì, phần lớn mọi người cố ý tới gần.

    Sóng tinh thần của nàng tất nhiên là nhắm về phía Lan Quân Hi. Rất đáng tiếc người khác chịu ảnh hưởng. Thực lực yếu tất nhiên sẽ chịu không nổi.

    - Đám người không liên quan, tất cả cút hết cho ta. Nếu không các ngươi một người ta cũng giết.

    Nguyệt Ninh Á thể hiện tính cách điêu ngoa bá đạo ra ngoài. Trong nháy mắt, tất cả mọi người câm như hến. Có lời đồn, quận chúa đại nhân tới kỳ kinh nguyệt, quả nhiên là sự thật. Mỗi người đều vội vàng rời khỏi thung lũng.

    Chỉ trong nháy mắt, hẻm núi dài, hẹp chỉ còn lại người của hai phe Nguyệt Ninh Á và Lan Quân Hi.

    - Cái gì vậy? Ta lại thấy một nữ thần, từ phía sau chạy tới.

    Vừa rồi, thời điểm hai đại nữ thần ở bên trong hẻm núi giằng co, vị lão huynh lúc trước có vẻ như không có kiến thức lại ngơ ngác nói.

    - Lấy thẩm mỹ của ngươi. . . Được rồi, cuối cùng, thẩm mỹ quan cuả ngươi đã tăng cao. . . Huynh đệ, trời ơi, ngày hôm nay vận khí của chúng ta cũng không biết là tốt hay là xấu. Ra cửa gặp được ba nữ thần lớn. Nhưng nếu không tốt, ba nữ thần này sẽ đại chiến ở ngay lối vào hẻm núi để tìm ra vị nữ thần thật sự. Đúng rồi. Người này chính là Vưu Y Nhi của Mạc Luân Tạp Đế.

    Lão huynh có kiến thức kia quá kích động kêu lên.

    Tuy rằng gần đây Vưu Y Nhi mới bộc lộ tài năng, nhưng là mỹ nữ, từ trước đến nay đều có thể tạo thành tiêu điểm trong nháy mắt.

    - Vưu Y Nhi của Mạc Luân Tạp Đế. . .

    Nguyệt Ninh Á không tranh cãi với Lan Quân Hi nữa, lại nhìn về phía nữ nhân đang chậm rãi tiến vào hẻm núi. Chính là nữ nhân này, buổi tối ba ngày trước đã khiến nàng lần đầu bị hại. Sau đó mới là Lan Quân Hi. Hai nữ nhân này, nàng đều phải giết chết.

    Về phần ma pháp sư hệ thổ đã tạo ra con rắn đất kia, Nguyệt Ninh Á đã quên mất. Gia hỏa kia chỉ là vật tặng kèm.

    - Hóa ra là quận chúa Nguyệt Ninh Á. Thật là trùng hợp. Vừa rồi, chính là nàng không cho người khác tiến vào hẻm núi sao? Nói cái gì những người không liên quan, một tên cũng giết. Chúng ta chẳng lẽ cũng tính là người không liên quan? Có phải nàng cũng muốn giết chết chúng ta ở chỗ này hay không?

    Vưu Y Nhi cười nói. Đương nhiên, nàng là Thủy Tinh. Ách, đám người Lan Quân Hi phát hiện gia hỏa "Ngụy Linh" đáng chết kia lại đang quay sang nhìn người ta chảy nước miếng, lộ vẻ si mê.

    Ánh mắt Nguyệt Ninh Á lóe sáng. Nàng không nghĩ tới Vưu Y Nhi cũng từ phía sau đi qua. Nàng tự tin, đội ngũ của nàng có thể giết chết đội ngũ của một trong hai nữ nhân này. Nhưng nếu như bọn họ cùng tiến tới, nàng làm cũng có chút khó khăn.


     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1599: Trò Vô Cùng Đặc Sắc

    share: doctruyen.org





    Nàng cũng không biết trong hai đội ngũ này, một đội có Vu Nhai, một đội có Tiểu Hắc nghịch thiên, nên mới tự tin như vậy.

    - Ha ha ha, nói đùa thôi. Quận chúa Nguyệt Ninh Á sao có thể là người dễ giận như vậy? Ngày đó không phải chỉ bị ta thắng một ván thôi sao? Nàng làm sao có thể giết ta. Đương nhiên cũng không có khả năng bởi vì chúng ta đi ngang qua mà ra tay với chúng ta. Không phải mọi người thường nói quận chúa Nguyệt Ninh Á lòng dạ rộng rãi sao?

    Thủy Tinh lấy giọng điệu của "Vưu Y Nhi" cười ha ha, cứ như vậy trực tiếp đi tới. Lời của nàng khiến sắc mặt Nguyệt Ninh Á trở nên thâm trầm đáng sợ, hoàn toàn không có chút tươi cười nào, cũng không có biểu hiện lòng dạ rộng rãi. Vưu Y Nhi rõ ràng đang châm chọc nàng.

    Trong mắt mọi người, "Vưu Y Nhi" cứ như vậy dẫn theo người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế đi sát bên cạnh đội ngũ của Lan Quân Hi, lại cùng đội ngũ Nguyệt Ninh Á với sắc mặt âm trầm đáng sợ chậm rãi biến mất ở cuối hẻm núi.

    Trong lúc đó, ba phe đều chỉ giao lưu bằng ánh mắt, không có bất kỳ người nào lên tiếng bắt chuyện.

    Cho dù thời điểm đi lướt qua đội ngũ của Lan Quân Hi cũng chỉ gật đầu mà thôi. Đối với Vu Nhai, nàng coi như không nhìn thấy. Thủy Tinh cũng sợ khi nhìn thấy bộ dạng chảy nước miếng của Vu Nhai, nàng sẽ bị lộ tẩy. Nàng cũng không có khả năng diễn kịch vô sỉ như Vu Nhai.

    - Vưu Y Nhi, chờ ta xử lý xong các nàng kia, sau đó sẽ đến phiên nàng.

    Cuối cùng Nguyệt Ninh Á vẫn không nhịn được mở miệng. Nàng ngang ngược quen rồi, thật sự không cách nào biết được cảm giác nhẫn nhịn. Lại nói, chuyện chờ sau khi xử lý xong đám người Lan Quân Hi cũng sẽ như gió truyền tới các ngõ ngách của dãy núi Phiêu Phong Tuyết.

    - Ta rất chờ mong quận chúa đại nhân lòng dạ rộng tới tìm ta.

    Giọng nói của “Vưu Y Nhi" từ đầu kia của hẻm núi truyền trở lại. Trong lời nói của nàng vẫn lộ rõ sự châm chọc. Nghe thấy vậy, mặt Nguyệt Ninh Á thiếu chút nữa thì giống như Hạ Vũ bị sét đánh. Nếu không có kế hoạch đối phó với Lan Quân Hi, sợ rằng hiện tại nàng đã dẫn người đi diệt Vưu Y Nhi.

    - Phong tỏa hẻm núi.

    Nguyệt Ninh Á không để ý tới "Vưu Y Nhi" nữa, mà trực tiếp quát lớn. Trong nháy mắt, mấy người cao thủ bên cạnh nàng đuổi tất cả người không liên quan ra ngoài, sau đó đánh ra một đạo ma pháp, phong tỏa toàn bộ hẻm núi. Không vì cái gì khác, chỉ không muốn lát nữa khi nàng đang điên cuồng thoải mái, có con ruồi nào đó tới quấy rầy nàng. Về phần tới cứu người?

    Nàng tin tưởng, trừ khi "Vưu Y Nhi" quay trở lại, nếu không trong thời gian nàng giết người sẽ không có cao thủ nào tới cứu kịp. Đúng vậy, trong kế hoạch của nàng, đội ngũ Lan Quân Hi này sẽ không cần tiêu hao quá nhiều thời gian của nàng. Bởi vì người phía sau nàng đều là tinh anh.

    Nàng càng tin tưởng, thời điểm nàng động thủ, người bình thường sẽ không dám tới cứu.

    - Lan Quân Hi đúng không? Ngày hôm nay chính là ngày chết của các ngươi.

    Nguyệt Ninh Á lạnh lùng nói. Cuối cùng, Lan Quân Hi đã mở miệng.

    - A? Ta rất hiếu kỳ. Nàng làm sao có thể có can đảm lớn như vậy để tới giết ta? Ta lại là người của gia tộc Lan Quân thần bí.

    Lan Quân Hi nhún vai. Đối với áp lực tinh thần của Nguyệt Ninh Á, nàng hoàn toàn không coi ra gì. Trên mặt vẫn lộ vẻ châm chọc. Nàng quả thực hiếu kỳ. Nhìn bộ dạng Nguyệt Ninh Á hình như thật sự muốn dồn mình vào chỗ chết. Thậm chí còn muốn dồn cả "Vưu Y Nhi" vào chỗ chết. Nàng dựa vào cái gì để hạ thủ đối với hai thế lực lớn, đặc biệt là mình. Nàng căn bản không biết được địa vị của mình ở Lan Quân gia sao?

    Trên thực tế, đối với chuyện động thủ mình động thủ cũng không kỳ quái. Kỳ quái là nàng làm sao dám như thế lộ liễu.

    - Người Lan Quân gia thần bí, ha ha, chỉ là một tên hề chuyên lừa trên dối dưới mà thôi. Thật ra, ta cũng không nhất thiết phải giết nàng mới có thể hả giận. Nói ví dụ như hiện tại nàng quỳ xuống khẩn xin ta tha thứ, giúp ta liếm ngón chân. Sau đó, ở trước mặt mọi người, để đám thủ hạ phía sau ta thay nhau luân phiên chơi một vòng, ta sẽ tha cho nàng.

    Nguyệt Ninh Á nghe được vấn đề Lan Quân Hi đưa ra, hình như thoáng nghĩ tới điều gì, tâm tình lại chuyển biến. Trên mặt nàng lộ vẻ cao ngạo hoàn toàn không che giấu, nói những lời vô cùng sỉ nhục người khác.

    - Nàng nói cái gì? Đúng là một tiện nữ.

    Người của Thanh Môn tương đối kính trọng Lan Quân Hi. Đặc biệt là những người sớm theo bên cạnh Lan Quân Hi hoặc là người trong phạm vi thế lực của Lan Quân gia nghe được Nguyệt Ninh Á nói những lời dơ bẩn như vậy, sao có thể không giận được?

    - Lan Quân Hi, hiện tại ta lại có thêm một điều kiện. Chính là tự tay ngươi giết chết kẻ vừa mắng ta. Nếu không, mặc dù nàng hoàn thành các điều kiện vừa nói, ta chắc chắn cũng sẽ không tha cho nàng.

    Hình như Nguyệt Ninh Á càng lúc càng không tức giận, có sức lực, bị người chửi bới cũng không sao cả. Trước đó chẳng qua là còn chưa kịp phát tiết. Cũng chính là thời gian kinh nguyệt còn đang hoành hành sao?

    Lại nghe nàng nói:

    - Lan Quân Hi, nhanh nghe theo. Đến lúc đó đừng nói ta không cho nàng cơ hội. Đến lúc đó đừng nói ta không cho Lan Quân gia các nàng cơ hội. Đến lúc đó cho dù nàng có cầu xin ta, ta cũng sẽ không cho nàng chút cơ hội nào nữa.

    Ánh mắt Lan Quân Hi chợt lóe sang, đột nhiên lại cười, nói:

    - Vừa rồi không phải nàng nói muốn giết ta, sao lại còn có đến lúc đó?

    - Hen tại ta đã thay đổi chủ ý, không muốn giết nàng nữa, chỉ giết hết thủ hạ của nàng là được. Cho dù nàng không hoàn thành những điều kiện trên, ta cũng sẽ tạm thời tha cho nàng. Bởi vì sớm muộn nàng sẽ phải hoàn thành.

    Nguyệt Ninh Á trực tiếp quẳng những lời mình đã nói sang một bên. Vừa rồi nói nếu không hoàn thành điều kiện ta sẽ giết ngươi. Hiện tại lại đột nhiên không giết. Đầu óc của nữ nhân này quả nhiên có chút vấn đề.

    - A, vậy chính là nói, nguyên nhân không giết ta là do nàng còn có trò hay đặc sắc hơn để ta thưởng thức sao?

    Lan Quân Hi hỏi lại.

    - Không sai. Sẽ là trò đặc biệt đặc sắc. Hiện tại để nàng biết một chút cũng không sao. Không lâu nữa, bất luận là gia tộc Lan Quân thần bí và gia tộc Mạc Luân Tạp Đế đều chỉ có thể trở thành nước phụ thuộc vào phụ thân ta, đều chỉ có thể đi cầu xin phụ thân ta.

    Nguyệt Ninh Á đột nhiên nói. Lan Quân Hi vốn muốn bắt bẻ qua lời nói của nàng. Nhưng hiện tại xem ra, căn bản không cần nữa. Chính nàng đã nói thẳng ra.

    Sắc mặt đám người phía sau Lan Quân Hi đại biến. Chợt mỗi người đều nở nụ cười lạnh, không trả lời. Theo bọn họ, Nguyệt Ninh Á quả thực chính là đang nằm mơ. Trong mắt Lan Quân Hi cũng lóe lên tinh quang:

    - Băng Tuyết Ma Vương không tránh khỏi quá mức kiêu căng đi?

    Lan Quân Hi không thể giống như một vài người phía sau nàng. Nàng biết Nguyệt Ninh Á có lá gan trắng trợn tới giết nàng, nhất định đã được Băng Tuyết Ma Vương ngầm đồng ý. Băng Tuyết Ma Vương không thể nào ngu ngốc giống như Nguyệt Ninh Á.
     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1600: Quyển Trục Hệ Thổ Thần Cấp

    share: doctruyen.org





    Sắc mặt Lan Quân Hi từ từ trở nên ngưng trọng. Sợ rằng có âm mưu lớn nào đó đang được tiến hành. Cho nên nàng phải tiếp tục nói vài lời khách sáo. Nàng nhất định phải biết Băng Tuyết Ma Vương rốt cuộc muốn làm gì.

    - Ta nói đã đủ rồi. Giết chết bọn họ. Ngoại trừ Lan Quân Hi ra, không chừa lại một tên nào cho ta.

    Đầu óc Nguyệt Ninh Á có thể vì kiêu ngạo mà làm ra một vài hành động kỳ lạ, nhưng nàng không phải hoàn toàn ngu ngốc. Nàng không có khả năng nói quá nhiều. Ma pháp có đôi khi lại rất thần kỳ, có thể truyền những lời nàng đang nói ra ngoài. Nàng đang cố ý khoe hoang với Lan Quân Hi, sau đó sẽ giết chết thủ hạ của Lan Quân Hi. Khi chỉ còn lại có một mình Lan Quân Hi, thật ra nàng có thể nói ra nhiều hơn. Đương nhiên, trước khi nói, vẫn phải từ từ đùa bỡn với nàng ta một chút đã.

    Tinh quang lóe lên. Lan Quân Hi cũng không nghĩ tới Nguyệt Ninh Á nói động thủ là động thủ luôn. Trong tay nàng lóe lên bạch quang. Sau đó nàng đột nhiên nhìn về phía bên cạnh Vu Nhai, đưa một thứ qua nói:

    - Ngụy Linh, lập tức mở quyển trục này của ta ra. Đúng rồi, Ngụy Linh?

    - Vưu Y Nhi thật là đẹp...

    "Ngụy Linh" mà Lan Quân Hi đang gọi, miệng vẫn thì thào tự nói, nước miếng còn đang chảy ra đầm đìa.

    Vừa rồi, nàng cùng Nguyệt Ninh Á đấu võ mồm, bất kỳ ai cũng không chú ý tới gia hỏa kia. Hen tại mới phát hiện "Vưu Y Nhi" đã đi rất lâu rồi, gia hỏa này còn chưa có hồi hồn. Con mẹ nó, đây là loại người gì vậy? Thật đáng chết.

    Lan Quân Hi có chút do dự không biết có nên đưa quyển trục cho hắn hay không.

    Nhưng bây giờ bên người nàng ngoại trừ "Ngụy Linh" là ma pháp sư hệ thổ ra, cũng không có người nào khác. Sớm biết vậy, mình đã không phân hắn đến đội ngũ của mình. Sớm biết vậy, cứ tiếp tục sử dụng Đặc Lai Nhĩ. Thật đáng chết, sóng ma pháp trên người Lan Quân Hi chợt bay lên. Bởi vì người phía bên Nguyệt Ninh Á đã bắt đầu muốn phát động ma pháp. Không ngờ lại là khí tức của mười mấy thánh ma đạo sư.

    Không chỉ có vậy, còn có mười mấy ma đạo sư Thiên cấp. Không trách được Nguyệt Ninh Á lại tự tin như vậy.

    Đáng chết, nếu như không thể phát động quyển trục này, có lẽ mình vẫn sống, nhưng đám người phía sau sợ rằng một người cũng không sống sót. Nàng vội vàng quát lớn:

    - Ngụy Linh, nếu như ngươi cứ ở chỗ nào mộng tưởng hão huyền, ta sẽ là người đầu tiên đánh ngươi.

    - Được, ta lập tức phát động quyển trục.

    Vừa rồi còn đang nước chảy miệng "Ngụy Linh" nào đó đột nhiên giành lấy quyển trục, lấy tốc độ nhanh như chớp mở quyển trục ra. Sóng ma pháp hệ thổ ở trong quyển trục bạo phát. Vu Nhai lấy cảm ngộ thổ đạo thành thần, có thể cảm nhận được sóng ma pháp hệ thổ bên trong còn cường đại hơn so với thổ đạo thành thần của hắn. Đây là một phần quyển trục ma pháp hệ thổ Thần cấp. Lan Quân Hi thật đúng là không tầm thường.

    Nhưng điều này cũng không có gì kỳ quái. Ở trong gia tộc Lan Quân thần bí khẳng định không thiếu ma đạo sư Thần cấp. Nếu có nắm giữ Thần Vương cũng là chuyện rất bình thường. Quyển trục Thần cấp chắc không thiếu. chỉ có điều quyển trục Thần cấp cũng không phải là vạn năng. Đặc biệt nếu như không có thực lực tương đương và thuộc tính tương ứng qua phát động, uy lực quyển trục không thể đạt đến mức lớn nhất. Như vậy người phía Nguyệt Ninh Á có thể ung dung ứng phó.

    Dù sao, thánh ma đạo sư cũng rất cường đại. Mười mấy thánh ma đạo sư tuyệt đối đáng sợ.

    Uy lực ma pháp từ quyển trục so với ma đạo sư Thần cấp chân chính phát ra có thể sẽ không kém hơn là bao. Nhưng những thiết sót trong đó sẽ nhiều hơn rất nhiều. Bởi vậy, Lan Quân Hi mới có thể để cho "Ngụy Linh" có lực khống chế hệ thổ cường đại tới phát động.

    Đương nhiên, bất kỳ ai cũng có thể khiến quyển trục ma pháp bị phát động.

    Giống như một thanh kiếm, bất kỳ ai cũng có thể lấy ra khoa tay múa chân vài cái, thậm chí giết người. Nhưng có người ngay cả đâm cũng đâm không ổn.

    - quyển trục hệ thổ Thần cấp. Mọi người cẩn thận. Tìm kiếm sơ hở khi hắn phát động, phá nó.

    Nguyệt Ninh Á có phản ứng đầu tiên. Tinh thần lực của đám ma đạo sư Thánh cấp, Thiên cấp lập tức tập trung ở trên người Vu Nhai, tìm kiếm những sơ hở xuất hiện trong nháy mắt. Bọn họ là ma pháp sư, khả năng phá giải những quyển trục này vẫn thuận buồm xuôi gió hơn nhiều so với Huyền Binh Giả thậm chí dân Cổ Duệ. Trong nháy mắt, hơn mười đạo tinh thần lực đã đánh về phía Vu Nhai, bao vây xung quanh hắn. Nếu như có thể khiến tinh thần của người này trong nháy mắt khi phát động quyển trục bị suy sụp, như vậy quyển trục sợ rằng sẽ trực tiếp rơi xuống chính trên thân người đó.

    Đáng tiếc, bọn họ đến vẫn chậm một bước.

    Khi tinh thần lực của bọn họ đánh vào trong đầu gia hỏa tên là "Ngụy Linh" kia, cũng chính là lúc "Ngụy Linh" kia đã khởi động xong quyển trục. Chỉ có điều không có vấn đề gì. Cho dù khởi động, hắn cũng không có lực lượng tinh thần để khống chế quyển trục này. . .

    - A, không ngờ là quyển trục ma pháp trận hệ thổ.

    "Ngụy Linh" kia bị xác định là chịu hơn mười đạo lực lượng tinh thần công kích, tinh thần sợ rằng gần suy sụp. Đột nhiên giọng điệu của hắn vang lên, lại không có bất kỳ biến hóa nào. Bộ dạng hình như vẫn rất tò mò. Nhưng khi đám người Nguyệt Ninh Á ý thức được lời "Ngụy Linh" nói ra có ý nghĩa thế nào, sắc mặt mỗi người đều đại biến. Bọn họ không có thời gian tiếp tục để ý xem tinh thần của người phát động quyển trục kia tại sao lại không bị ảnh hưởng. Bọn họ điên cuồng thu hồi lực lượng tinh thần lại, điên cuồng chú ý tới ma pháp trận hệ thổ đã được phát động kia.

    Hiện tại, bọn họ vẫn có cơ hội tìm kiếm sơ hở trước khi ma pháp trận còn chưa có hoàn toàn này thành hình, lại hủy diệt ma pháp trận. Cho dù chỉ hủy diệt một chút cũng tốt. Quyển trục ma pháp trận, tên như nghĩa, chính là quyển trục ma pháp trận trước mắt. Loại quyển trục này hiếm có hơn nhiều so với quyển trục ma pháp bình thường. Người tạo ra quyển trục trước mắt này là ma đạo sư Thần cấp, còn là một vị ma trận sư Thần cấp.

    - Ngụy Linh, ngươi không sao chứ? Cố gắng hoàn thành quyển trục này một cách hoàn mỹ cho ta.

    Lan Quân Hi vốn cảm nhận được hơn mười đạo lực lượng tinh thần lao đến, sắc mặt thoắt cái liền biến đổi. Nhưng thời điểm nghe được tiếng nói của "Ngụy Linh" này, tâm tình nàng lại thả lỏng, vội vàng nói.

    - Ta đã nhận. Bảo đảm sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao.

    Vu Nhai có chút hưng phấn nhỏ. Tuy rằng đây không phải là lần đầu tiên hắn phát động quyển trục ma pháp, nhưng là lần đầu tiên có thể thật sự khống chế, phát động quyển trục ma pháp. Trước đây hắn chỉ mò mẫm làm. Hơn nữa, chỉ cần có thể thành công, quyển trục ma pháp Thần cấp khác trong chiếc nhẫn không gian của hắn cũng có thể phát động một cách hoàn mỹ, không đến mức lãng phí. Đúng vậy, lần này làm coi như tích lũy kinh nghiệm.

    Nếu như Lan Quân Hi biết được suy nghĩ trong đầu hắn, nói không chừng sẽ lấy ra thêm một quyển trục Thần cấp, tiêu diệt hắn trước rồi nói sau.


     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1601: Quá Hoàn Mỹ

    share: doctruyen.org





    A, mặc dù Vu Nhai có thể thật sự khống chế phát động quyển trục ma pháp trận này, nguyên nhân chủ yếu vẫn bởi vì hắn có thổ đạo thành thần. Nếu như thuộc tính quyển trục Thần cấp khác bên trong nhẫn không gian của hắn không phải thuộc tính thổ, vẫn rất khó làm được hoàn mỹ

    Đương nhiên, Vu Nhai tin tưởng các loại thánh đạo của hắn luôn luôn có thời điểm cảm ngộ thành thần.

    Linh giác của Huyền Binh Giả nhanh chóng lao ra, trên quyển trục ma pháp trận hệ thổ lên đã phát động ra ngoài, cảm nhận các loại biến hóa bên trong. Trong mắt hắn lóe lên tinh quang. Hắn lại cảm thấy từng đạo tinh thần lực muốn tìm kiếm sơ hở và phá hỏng quyển trục này.

    Đáng tiếc đối với hắn, chuyện đó là vô ích. . .

    Ầm. . .

    Thật sự phát động. Toàn bộ hẻm núi trong lúc bất chợt chấn động. Băng tuyết trong nháy mắt này không ngờ trực tiếp biến thành hơi nước. Khí tức thuộc tính thổ từ bốn phương tám hướng vọt tới. Ngay cả người ở bên ngoài hẻm núi cũng có thể thấy và cảm nhận được. Chính là đất rung núi chuyển một cách khủng khiếp.

    Mỗi người đều điên cuồng lao đi rời xa hẻm núi đó. Mẹ nó, quả nhiên bọn họ không thể tùy ý quan sát loại chiến đấu đẳng cấp như vậy.

    - Mẹ nó. Thật đáng sợ, hai đại nữ thần chiến đấu quả nhiên giống như cuộc chiến đấu của thần. Chỉ có điều sương mù mờ mịt, thật sự chẳng thê nhìn thấy rõ ràng. Ngay cả tinh thần lực cũng không thể xuyên vào được. Không biết đã xảy ra chuyện gì.

    Bởi vì băng tuyết trực tiếp biến thành hơi nước, toàn bộ hẻm núi giống như núi lửa bạo phát, biến thành một màn sương mù dày đặc. Cái gì cũng không nhìn thấy rõ. Đám người vây xem chạy ra thật xa liền quay đầu nhìn lại. Nhưng cái gì cũng nhìn không thấy. Đương nhiên, rất nhiều người đều đang chờ đợi. Chờ đợi tình cảnh hiện ra sau khi màn sương mù tan đi.

    - A, tại sao hẻm núi lại không giống trước kia vậy?

    Chờ đợi chừng mười phút, bọn họ rốt cuộc mới thấy màn sương mù dần mỏng đi. Mơ hồ, bọn họ có thể thấy cảnh tượng trong màn sương mù. Nhưng với cảnh tượng hẻm núi trước kia, hoàn toàn dường như đã hoàn toàn đổi khác. Núi ở hai bên hẻm núi căn bản không giống trước kia.

    - Làm sao có thể như vậy được? Không ngờ trực tiếp hình thành ngọn núi mới. Hơn nữa nguyên tố hệ thổ chấn động mãnh liệt. Trận pháp chấn động mãnh liệt. Không ngờ hẻm núi trước đó bị người ta trực tiếp dùng một ma pháp trận hệ thổ cực lớn biến thành bộ dạng như vậy?

    Lại có người kinh ngạc kêu lên ra. Dường như đó là tồn tại có thực lực cường đại nhất trong đám người vây xem. Hắn đoán được biến hóa bên trong.

    - Lão huynh, huynh nói vậy là có ý gì? Có thể nói rõ ràng một chút cho ta hiểu được hay không?

    - Nói đúng ra, trong hai phe quận chúa cùng tiểu thư Lan Quân Hi có một bên phát động một khủng khiếp trận pháp hệ thổ. Ta nhìn ra được, trận pháp này chắc hẳn đã đạt được Thần cấp. Nói cách khác, ngọn núi trước mắt biến thành một tuyệt địa trận pháp. Trừ khi có người cứng rắn phá hủy, nếu không chỉ sợ trận pháp này sẽ tồn tại ở đây suốt mấy trăm năm.

    Cao thủ đang đứng xem rất kiên nhẫn giải thích.

    - A. . .

    Mọi người hít một hơi khí lạnh. Có người nhanh chóng hỏi:

    - Quận chúa và tiểu thư Lan Quân Hi tạo ra trận pháp này làm gì? Có thể giết người sao? Hình như bản thân người bày trận cũng bị nhốt ở bên trong? Trận pháp này tới đột ngột như vậy, nhất định là do quyển trục ma pháp trận làm ra.

    - Không sai. Nhất định là quyển trục ma pháp trận Thần cấp. Mặc dù là do ma trận sư bố trí rất nhanh, bình thường cũng tạo ra được quyển trục ma pháp trận. Về phần có phải bản thân người phát động cũng bị nhốt ở bên trong hay không, ta cũng không biết. Nếu như người phát động trận pháp hệ thổ này không phải là ma trận sư, như vậy hắn khẳng định sẽ bị nhốt ở bên trong. Nếu như là ma trận sư, vậy hắn rất nhanh sẽ đi ra được. Nhìn thể xem.

    Người cao thủ kia lại giải thích:

    - Về tác dụng của trận pháp này, thật đáng tiếc, thực lực ta không đủ, cái gì cũng không nhìn ra được.

    Mọi người gật đầu, cứ như vậy chờ đợi. Nhưng chờ hồi lâu, chờ khoảng chừng một canh giờ, cũng không nhìn thấy bong dáng người nào đi ra. Trong lúc đó, càng lúc càng có nhiều cao thủ trẻ tuổi tới. Không ít người đã xác định, người phát động ma pháp trận này cũng bị nhốt ở bên trong. Xem ra, hai vị nữ thần chiến đấu không chết không dừng. Nếu không, không có khả năng phát động ma pháp trận kinh khủng như vậy.

    Quyển trục ma pháp trận không giống với quyển trục ma pháp bình thường. Dù thế nào đi nữa, ma pháp bình thường thoáng cái liền kết thúc. Nhưng ma pháp trận cũng có thể tồn tại lâu dài. Bởi vậy, không phải ma trận sư, hầu hết đều không dám động tới quyển trục ma pháp trận.

    Nguyệt Ninh Á và Lan Quân Hi đúng là không chết không dừng. Bọn họ cũng quả thực giống như bên ngoài phỏng đoán, đều bị nhốt ở bên trong. Về phần ma pháp trận có thể giết người hay không? Thật đáng tiếc, ma pháp trận hệ thổ này có vẻ như chỉ là khốn trận. Trên phương diện giết chóc cũng không quá cường đại.

    Đương nhiên, mặc dù không quá cường đại, cũng khiến cho hai phe người ứng phó tới mệt mỏi.

    Mặc dù là Lan Quân Hi, cũng mất một canh giờ cuối cùng mới ứng phó được nguyên tố trên phương diện giết chóc trong trận pháp này. Lấy Lan Quân Hi dẫn đầu ba gã thánh ma đạo sư mệt như chó chết, trên cơ bản, đều là bọn họ ứng phó với nguyên tố giết chóc trong trận pháp này.

    - A, các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?

    Mặc dù mệt như chó chết, ba người vẫn nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Nhìn thấy vậy, Vu Nhai cảm thấy có chút không hiểu. Hình như hắn đã làm chuyện gì sai. Nhưng không sai. Hắn đã phát huy quyển trục ma pháp trận Thần cấp tới mức hoàn mỹ mà.

    Hiện tại, xung quanh đã nhìn không thấy bất kỳ băng tuyết nào. Chỉ có điều trong đó dường như không có thực vật núi non trùng điệp. Có thể thấy được bầu trời, cũng có thể thấy băng tuyết phía xa. Nhưng bọn họ không ra được. Thật giống như Cốc Phản Nghịch lúc trước. Rõ ràng có thể thấy được bầu trời, nhưng nếu như muốn bay ra ngoài, vậy sẽ bị ma pháp trực tiếp đánh giết.

    Bọn họ hoàn toàn ở trong thế giới do quyển trục hệ thổ tạo ra. Hơn nữa, đây là ma pháp trận Thần cấp. So với Cốc Phản Nghịch còn đáng sợ hơn nhiều. Mặc dù không bay ra ngoài, cũng sẽ bị công kích tới khổ sở.

    Lại nói, đợt công kích của quyển trục ma pháp trận mà đám người Lan Quân Hi vừa hóa giải, trên cơ bản không tính là phần công kích quá cường đại. Hiện tại bọn họ không cần lo lắng bị công kích nữa. Đương nhiên, với điều kiện là bọn họ đứng nguyên tại chỗ, không đi lung tung.

    - Ngươi biết kế hoạch của chúng ta là gì không?

    - Kế hoạch? Kế hoạch gì? Các ngươi lại không nói với ta, làm sao ta biết được?

    Vu Nhai trợn trừng mắt, có phần không hiểu nhìn Lan Quân Hi.

    - Kế hoạch của chúng ta là như thế này. Ta đã sớm dự đoán được Nguyệt Ninh Á nhất định sẽ động thủ với chúng ta. Hơn nữa, lực lượng Nguyệt Ninh Á đưa ra đối phó chúng ta khẳng định có thể là chủ lực chính của nàng, cũng chính là đội ngũ chủ lực của phía Băng Tuyết Ma Vương. .
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.