Chương 1627: Phải Có Ánh Sáng... share: doctruyen.org Spoiler Vu Nhai nhìn lướt các Huyền Binh Giả, thản nhiên nói. Tiễn ý trên người hắn đột nhiên bạo phát, giống như từng mũi tên bắn vào trong lòng Huyền Binh Giả. Trong nháy mắt, tất cả Huyền Binh Giả đều theo bản năng lui lại từng bước. Bao gồm cả Hoàng Thăng Long. - Chuyện gì vậy? Tiểu Luyện, ngươi không phải muốn học kỹ xảo của ta sao? Chúng ta tiếp tục. Vu Nhai vừa bạo phát, trong nháy mắt lại thu về. Hắn nhìn về phía Luyện Khinh Vũ. Nhìn Tiểu Luyện, tâm tình Vu Nhai vô cùng tốt. Thật không nghĩ tới hắn tạm thời nảy lòng tham không ngờ có thể học được loại trận pháp nhỏ này. Đừng thấy châm trận nhỏ. Nếu quả thật có thể phát dương quang đại, tác dụng rất đáng sợ. Về phần trận pháp của Luyện Khinh Vũ từ đâu tới, Vu Nhai vẫn không suy nghĩ nhiều. Cứ như vậy, Vu Nhai dẫn theo Luyện Khinh Vũ, không coi ai ra gì, đi về phía hướng rời khỏi ma pháp trận tự nhiên, vừa giải trận vừa thảo luận. Những người khác hai mặt nhìn nhau, nhất thời im lặng. Các Huyền Binh Giả cảm thấy bất đắc dĩ. Đám người Thanh Môn thì không nói một lời. Tô Lôi và Tu Tư không suy nghĩ nhiều, chỉ càng khẳng định Ngụy Linh cùng Huyền Binh Giả trước mắt khẳng định chưa từng trao đổi với nhau, cũng không biết Ngụy Linh là gián điệp. - Xem ra đế quốc Huyền Binh lại được một bảo vật. Tô Lôi và Tu Tư nghĩ. - Ta tiến bộ, ta không ngờ đã tiến bộ. Dưới tình huống huyền khí và cảnh giới không tiến bộ, hiện tại không ngờ ta có thể tiến bước. Cám ơn ngươi, vị đại ca này. Đúng rồi, ta còn chưa biết tên của đại ca. Thời điểm mọi người ở đây đang lặng lẽ bước tới, Luyện Khinh Vũ lại đột nhiên kêu lên, khiến cho mọi người chú ý. Sau đó các Huyền Binh Giả lại há hốc miệng. Luyện Khinh Vũ không ngờ lại tiến bước? Trời ơi, năng lực chịu đựng của tim chúng ta có hạn, có thể đừng như vậy được không? - Ta là Ngụy Linh, huyết thống đế quốc Huyền Binh. Vu Nhai trả lời. - Cái gì, huyết thống đế quốc Huyền Binh? Các Huyền Binh Giả mắt mỗi người đều sáng lên, chỉ có điều rất nhanh lại tối đi. Hai đại đế quốc đều có huyết thống của đối phương. Điều này rất bình thường. Chỉ có điều, không chừng có thể thu mua được hắn, đưa hắn tới đế quốc Huyền Binh. Người của đế quốc Ma Pháp đều trở nên cảnh giác. Không thể để cho hắn bị mua chuộc. Thoáng cái, Vu Nhai ở dưới tình trạng đối lập quỷ dị này, địa vị càng siêu nhiên. - Đúng rồi, tất cả mọi người đừng lo lắng. Xung quanh ma pháp sư phát điên càng ngày càng nhiều, đều có hành động. Còn nữa, nghĩ biện pháp cứu những ma pháp sư không bị phát điên ở gần đội ngũ chúng ta. Đúng vào lúc này, Vu Nhai mới nhớ ra điều gì đó, ngẹo đầu nói. Nói xong hắn lại tiếp tục cùng Luyện Khinh Vũ nghiên cứu phương pháp giải trận. Mọi người hiện tại mới phản ứng, bắt đầu hành động. . . Nhưng không chờ bọn họ đi được vài bước, một giọng nói trẻ thơ chợt xuất hiện. Chỉ nghe nói: - Chít, thần nói, cần có ánh sáng. . . Giọng nói phát ra đặc biệt đột ngột. Dường như cách vô số không gian truyền tới. Không đợi mọi người kịp phản ứng, giọng nói non nớt kia lại vang lên: - Sau đó thì có ánh sáng, hắc ám và máu tươi. Các ngươi đều phải bị loại bỏ. . . Giọng nói kia vẫn chưa nói hết, một đạo bạch quang bỗng nhiên từ trên trời hạ xuống, chiếu xuống thế giới giống như một màu huyết sắc, cùng với tuyết xung quanh dường như hòa làm một thể, lại có cảm giác vô cùng ấm áp. Trong nháy mắt này, các ma pháp sư đã phát điên đột nhiên dừng lại. Đôi mắt huyết sắc của mỗi người đang từ từ giảm đi, sau đó biến thành mờ mịt. Bọn họ theo bản năng nhìn xung quanh một chút, trong lúc nhất thời vẫn không biết chuyện gì xảy ra. - Chuyện gì xảy ra vậy? Người của Thanh Môn và các Huyền Binh Giả cũng không biết chuyện gì xảy ra. Không ai phát hiện, Vu Nhai đột nhiên lộ ra thần sắc mừng rỡ, theo bản năng nhìn về phía sâu trong ma pháp trận. A, Luyện Khinh Vũ thật ra đã phát hiện ra điều gì, cũng theo bản năng nhìn theo ánh mắt Vu Nhai. Sau đó, hắn liền thấy không gian đột nhiên mở ra. Mấy trăm nhân ảnh bỗng nhiên xuất hiện ở trên mặt tuyết thấm máu. Dẫn đầu là một nữ tử xinh đẹp. - Vưu Y Nhi? Lan Quân Hi thực lực mạnh nhất cũng phát hiện ra đám người kia đột nhiên xuất hiện. Nàng có chút nghi ngờ. Không phải là nghi ngờ đối với Vưu Y Nhi, mà nghi ngờ đối với chuyện nàng đột nhiên xuất hiện. Không ngờ nàng từ sâu trong đó quay lại được? Vừa rồi, không gian chấn động thật sự cường đại. - Lan Quân Hi. . . Mấy trăm thân ảnh đột ngột xuất hiện, rất nhanh đã phát hiện ra đám người bên này. Người vừa nói dĩ nhiên không phải là Vưu Y Nhi, mà là vài nam nhân trong đó. Nếu như gọi là ba đại nữ thần, ở nơi nào cũng dễ dàng trở thành tiêu điểm. Cho dù trong bọn họ có Vưu Y Nhi tồn tại cũng không ngoại lệ. Dĩ nhiên, cũng bởi vậy không ai phát hiện ra ánh mắt của Vưu Y Nhi rơi vào trên thân một nam nhân, thực sự không chớp mắt. - Chúng ta làm sao vậy? Đây là nơi nào? Kế tiếp, những ma pháp sư phát điên kia mở miệng phá vỡ sự yên lặng. Bọn họ đã khôi phục ý thức. Lúc này mọi người mới phát hiện, dưới bạch quang, những ma pháp sư kia không ngờ đã khôi phục lại thần trí. Đúng là lực lượng quang minh đáng sợ. Mọi người không nên hốt hoảng. Các ngươi đều bị ma pháp trận tự nhiên làm mê hoặc. Cũng không biết là nguyên nhân gì, kẻ chủ mưu phía sau muốn tất cả mọi người chúng ta đều phải chết ở chỗ này. Ở lúc các ma pháp sư đều đang nghi ngờ, một giọng nói dễ nghe truyền khắp đại địa. Đó chính là Vưu Y Nhi trong mắt mọi người. Lại nghe nàng nói: - Ma pháp của ta đã khiến các ngươi tỉnh táo. Kế tiếp, điều các ngươi phải làm chính là cố gắng khiến duy trì ý thức của mình, đồng thời cố gắng rời khỏi ma pháp trận này. Ở sâu trong ma pháp trận này căn bản không có lối vào Ma Uyên. - Cái gì, chúng ta bị mê hoặc? Người chủ mưu? Giết chết mọi người? Không có lối vào? Mỗi người đều thực sự choáng váng. Chợt nghe đến mấy điều này, bọn họ càng choáng váng hơn. Bọn họ cần thời gian để sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu. - Tiểu thư Vưu Y Nhi nói không sai, chúng ta đã biết người chủ mưu phía sau là ai. Chính là Băng Tuyết Ma Vương. Lan Quân Hi cũng không để ý bọn họ còn choáng váng hay không, trực tiếp lại thêm một điều khiến mọi người phải suy nghĩ. Phải biết rằng, mỹ nữ cùng mỹ nữ có đôi khi sẽ nảy sinh sự thù địch nào đó. Lan Quân Hi sẽ không để Vưu Y Nhi này độc chiếm vị trí đứng đầu. Về phần tại sao gặp phải Vưu Y Nhi, nàng hiện tại không suy nghĩ nhiều như vậy. Bản thân gia tộc Mạc Luân Tạp Đế chính là quái vật lớn. Nàng chỉ có chút đố kỵ. Lan Quân gia các nàng cũng phải dựa vào Ngụy Linh. Nhưng Vưu Y Nhi không ngờ dựa vào chính mình đi ra, thậm chí phát ra ma pháp trực tiếp cứu vớt những kẻ đã phát điên kia. Lời đồn là sự thật. Ma pháp quang minh của Vưu Y Nhi đã siêu phàm nhập thánh. Thậm chí có người nói, ma pháp quang minh của nàng ở trên phương diện khác là đệ nhất của toàn bộ đại lục.
Chương 1628: Hợp Tác share: doctruyen.org Spoiler - Cái gì? Lan Quân gia cũng biết là Băng Tuyết Ma Vương sao? Đám người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế trợn trừng mắt. Lan Quân Hi cũng biết là Băng Tuyết Ma Vương. Nữ thần đúng là nữ thần. Người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế vốn đã tiến vào rất sâu. Nhưng Vưu Y Nhi lại đột nhiên đưa ra yêu cầu phải lập tức rời khỏi đó. Lúc đó bọn họ phản đối nghiêm trọng. Mặc dù là mỹ nữ bọn họ cũng không có khả năng buông tha ma kiếm trong Ma Uyên. Nếu không phải kế tiếp Vưu Y Nhi xác nhận cách nói của nàng, bọn họ thật sự sẽ không tin tưởng. Về phần phương pháp chứng thực, chính là trước tiên lui theo hướng đi ra ngoài trận. Kết quả thật sự có người âm mưu đối phó bọn họ. Lúc này bọn họ mới tin tưởng Vưu Y Nhi. Đặc biệt là thời điểm Nguyệt Ninh Á xuất hiện, bắt đầu đuổi giết bọn họ. - Tiểu thư Lan Quân, lại gặp mặt. Không biết tình hình bên các nàng thế nào? Thủy Tinh hóa thân thành Vưu Y Nhi cuối cùng thu hồi ánh mắt từ trên người một gia hỏa lại đang cố ý bắt đầu chảy nước miếng lại, chuyển sang Lan Quân Hi đang mở miệng trách móc. Nàng chân thành đi về phía Lan Quân Hi, dường như đang chào hỏi. - Phía bên chúng ta vẫn tốt. Vừa mới giết đám người Phỉ Ni. Chỉ có điều vẫn là tiểu thư Vưu Y Nhi lợi hại. Không ngờ từ sâu bên trong lại trốn thoát được. Tình hình ma pháp trận ở sâu trong đó hiện tại chắc hẳn rất tệ đi? Lan Quân Hi trả lời, còn đặc biệt nhận mạnh chuyện bọn họ giải quyết hết đám người Phỉ Ni, lại nhấn mạnh Vưu Y Nhi là trốn ra. Thật ra nàng thật sự rất muốn biết Vưu Y Nhi làm thế nào trốn ra được. Phỉ Ni không ngờ đã chết? Người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế nhíu mày. Sau đó bọn họ mới phát hiện ở gần đó có một bức tường băng rất cao. Khắp nơi đều có thi thể. Trong đó vẫn có mấy người là cao thủ thế hệ trước đã sớm thành danh. Lan Quân gia quả nhiên không thể khinh thường. - Quả thực rất tệ. Bên trong rất nhiều cường giả trẻ tuổi đều lần lượt phát điên. Khắp nơi là thiên tài đang điên cuồng chém giết. Nếu không phải chúng ta phát hiện nhanh, sợ rằng hiện tại cũng gặp nguy hiểm. Ai, tuy rằng ta có thể khiến cho người phát điên tạm thời tỉnh táo, nhưng ta lại không thể dẫn theo quá nhiều người, chỉ có thể dựa vào chính bọn họ. Chúng ta cũng bị đuổi giết... Thủy Tinh thở dài nói. Nàng không để ý tới Lan Quân Hi nữa, mà nhìn về phía đám người xung quanh đang dần dần sắp xếp lại tư tưởng. Sắc mặt nàng thực sự rất khó coi, nhìn mọi người. Đúng vậy, cũng chính là đám người phát điên sau khi nhận ma pháp quang minh của nàng dần dần khôi phục. Lại nghe nàng nói: - Đúng vậy, bây giờ chúng ta vẫn đang bị đuổi giết, căn bản không có cách nào mang theo quá nhiều người. Trên đường đi ta cũng cứu được một số người, sau đó để cho bọn họ tự cố gắng rời khỏi, để cho bọn họ cố gắng trốn ra bên ngoài của ma pháp trận tự nhiên. Trốn không thoát thì cố gắng ở nguyên tại chỗ. Càng đi sâu vào trong càng nguy hiểm. Ma lực của ma pháp trận cũng sẽ càng mạnh. Chỉ có điều, có thể các ngươi không giống như vậy. Ta không muốn lại... Cuối cùng Thủy Tinh nói ra tình huống, cũng không phải là diễn trò. Nàng quả thật có chút bất đắc dĩ. Nàng dẫn theo người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế lợi dụng ma pháp không gian của Tiểu Hắc trốn ra. Nhưng mặc dù Tiểu Hắc nắm giữ khả năng xuyên qua không gian, cũng rất mệt mỏi khó nhọc. Chỉ có thể đi qua một đoạn lại dừng lại. Lúc ngừng lại nàng sẽ thuận lợi đánh ra ma pháp quang minh, giải cứu những ma pháp sư phát điên kia. Nhưng Tiểu Hắc lại không có cách nào dẫn theo nhiều người nữa. Không có cách nào, bởi vì bọn họ cũng gặp phải sự truy sát khủng khiếp. Tiểu Hắc tuy rằng đạt tới cấp Thần Tướng, nhưng ma pháp trận tự nhiên này có thể đối phó với cấp Thần Tướng. Nếu nó không phải là ma thú nghịch thiên, cũng trốn không thoát. - Vưu Y Nhi, chúng ta vẫn mau rời khỏi đây thôi. Sợ rằng đám người truy sát phía sau sẽ nhanh chóng chạy tới. Nguyệt Ninh Á đáng chết đã gọi đám gia hỏa cấp Thần Tướng đuổi giết chúng ta. Đúng lúc này, Thủy Tinh đang nói bị cắt ngang. Người nào đó phía sau nhắc nhở. Bọn họ thật sự không nên trì hoãn quá nhiều thời gian. Người nói chuyện cũng để ý. Có người của Lan Quân gia chống đỡ, bọn họ cố gắng có thể chạy thoát. Không có cách nào. Mặc dù sủng vật của Vưu Y Nhi có lực lượng không gian, nhưng áp lực phía sau vẫn rất lớn. - Cấp Thần Tướng! Sắc mặt những người ở đây đều đại biến. - Trốn sao? Hừ, Vưu Y Nhi, ta xem ngươi có thể trốn bao lâu. Đúng vào lúc này, giọng nói của Nguyệt Ninh Á chợt truyền tới, cũng giống như xuyên qua không gian đến. - Vưu Y Nhi... Người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế trở nên khẩn trương nói. Bọn họ đều mong mỏi Vưu Y Nhi nhanh chóng chạy. Dù là thiên tài thế nào đi nữa cũng không có lòng tin đối phó với cấp Thần Tướng. Tuy rằng sủng vật của Vưu Y Nhi cũng là cấp Thần Tướng, nhưng bọn họ cũng không cho rằng ma thú cấp Thần Tướng có thể đánh thắng được được nhân loại cấp Thần Tướng. Kinh nghiệm nói cho bọn họ biết, dưới tình huống cùng đẳng cấp, ma thú đều là phía yếu thế hơn. Chủ yếu nhất là, nơi này là địa bàn của Nguyệt Ninh Á. Trong tay Băng Tuyết Ma Vương cũng không biết có bao nhiêu cấp Thần Tướng. Chỉ có thể nhanh chóng rời khỏi đây, thông báo chuyện nơi đây cho gia chủ biết, mới có thể bảo đảm tính mạng. Rời khỏi đây, thậm chí vạch trần âm mưu của Băng Tuyết Ma Vương. Nhưng ngay khi tất cả mọi người khẩn trương, Vưu Y Nhi trong mắt bọn họ lại lắc đầu. Chỉ thấy Vưu Y Nhi nhìn người vừa cắt ngang lời nàng nói: - Không, vừa rồi ta đã nghĩ kỹ rồi. Ta không muốn rời đi. Thật vất vả mới gặp được đội ngũ của Lan Quân gia. Ta nghĩ chúng ta cần phải lưu lại đối đầu với Nguyệt Ninh Á. Mọi người ở đây đều có phần sững sờ, khó có thể tin được Vưu Y Nhi sẽ nói ra những lời như vậy. Người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế không giải thích được, người của Thanh Môn và các Huyền Binh Giả không giải thích được. Các ma pháp sư vừa tỉnh táo lại lại đột nhiên hiểu ra. Lẽ nào Vưu Y Nhi lưu lại là vì bọn họ. Nàng muốn giải cứu tính mạng của tất cả mọi người sao? Trong nháy mắt, ánh mắt vô số người nhìn Vưu Y Nhi sáng ngời, đầy vẻ sung bái. Đây mới thật sự là nữ thần. Trong nháy mắt Lan Quân Hi trở nên yếu đi vô số lần. Làm mỹ nữ, trong lòng nàng thật sự khó chịu. Đặc biệt thấy bộ dạng của linh nào đó lại bắt đầu chảy nước miếng. Nàng quả thực hận không thể cho đánh cho hắn một ma pháp vực sâu hắc ám ma pháp. Điều khiến cho nàng khó chịu hơn chính không ngờ nàng cũng rất hi vọng Vưu Y Nhi có thể lưu lại. Nếu như nàng không ở lại, đám người bọn họ sẽ bị cấp Thần Tướng tiêu diệt. Đến tận lúc này, Lan Quân Hi vẫn không tin Ngụy Linh thật sự có thể đối đầu với cấp Thần Tướng. Nếu như hai thế lực lớn kết hợp lại, vậy lại khác. - Tiểu thư Vưu Y Nhi, chỉ sợ đối phương không chỉ có một cấp Thần Tướng. Người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế vội la lên.
Chương 1629: Hắn Là Loại Ta Thích share: doctruyen.org Spoiler - Không chỉ một cấp Thần Tướng cũng phải đánh một chút xem thử. Hơn nữa, chúng ta cũng trốn không được bao lâu. Sợ rằng xuyên không hai lần nữa, không chờ chúng ta rời khỏi ma pháp trận, đã bị đuổi kịp. Hiện tại đấu với bọn họ, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Các ngươi cảm thấy bây giờ chúng ta tiếp tục chạy, i sau đó bị đuổi kịp tốt hơn, hay ở chỗ này cùng hợp tác với Lan Quân tốt hơn? Thủy Tinh nhìn mọi người thản nhiên nói. Mọi người có phần sững sờ, không biết nên khuyên như thế nào. Sủng vật cấp Thần Tướng là của người ta. Bọn họ sao có thể phản bác được? Nàng nói sẽ bị đuổi kịp, vậy khẳng định chính là sẽ bị đuổi kịp. Nếu như chắc chắn sẽ bị đuổi kịp, vậy quả thực không bằng lưu lại. - Quả thực, các ngươi lưu lại là chính xác. Như vậy ta cũng không cần giết hai lần. Vưu Y Nhi, Lan Quân Hi... Chỉ lưu lại nói mấy câu, Nguyệt Ninh Á thật sự đã đuổi kịp. Trên dãy núi tuyết, một đám người lặng lẽ không một tiếng động hạ xuống. Áp lực kinh khủng cuốn tới. Khí tức cường đại của cường giả cấp Thần Tướng thoáng cái ép rất nhiều người thở không nổi. - Phong tỏa. Không cho bất cứ người nào rời khỏi. Sau khi Nguyệt Ninh Á nói xong lập tức hạ lệnh. - Vâng, quận chúa! Phía sau, lão già nào đó cúi đầu đáp lại. Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng đánh ra một đạo ma pháp kết giới. Trong nháy mắt, chỉ cần là những người cường đại hơn một chút đều có thể cảm giác được xung quanh chợt xuất hiện ma lực. Đó là ma lực phong tỏa xung quanh. - Hiện tại muốn đi cũng đã quá muộn đi? Ta xem, chúng ta vẫn nói chuyện hợp tác đi. Mọi người thấy Vưu Y Nhi nhún vai, bộ dạng thực sự không thèm để ý đối với áp lực chung quanh, càng không để ý đến dáng vẻ kiêu ngạo ngang ngược của Nguyệt Ninh Á, tự nhiên nói. - Hợp tác? Hợp tác thế nào? Thời gian ngắn như vậy, ta nghĩ chúng ta vẫn tự mình chiến tương thì tốt hơn. Bây giờ chúng ta trực tiếp phân chia đối thủ. Lan Quân Hi chưa phát giác ra bây giờ là thời điểm nói chuyện hợp tác. Giữa các nàng không ai phục ai, còn không bằng tự đánh. Hợp tác sợ rằng còn loạn hơn. Nàng có phần không hiểu vì sao Vưu Y Nhi lại đối đầu với kẻ địch mạnh, còn nói gì mà hợp tác. - Không được. Tự mình chiến đấu, chúng ta căn bản không bảo vệ được người thực lực yếu. Phải liên hợp lại, hình thành một chỉnh thể mới là chính xác. Ta nghĩ chúng ta phải chọn ra một đầu lĩnh tạm thời, để hắn phân phối và chỉ huy. Mọi người lại thấy Vưu Y Nhi lắc đầu, nói rất kiên quyết. Nghe nói như thế, người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế hiểu rõ. Hóa ra là như vậy, Vưu Y Nhi muốn nuốt trọn lực lượng gia tộc Lan Quân thần bí. Quả thực, chỉ cần có thể nuốt trọn, như vậy cơ hội của bọn họ quả thực lớn hơn. Nhưng Lan Quân Hi có thể phục tùng sao? Bây giờ còn có thời gian có thể đàm phán hoặc chinh phục người ta sao? Nhưng Vưu Y Nhi nắm giữ ma thú cấp Thần Tướng, nói không chừng có thể đi. Sau khi Lan Quân Hi nghe nói như thế, cũng có phần sững sờ. Sau đó trên mặt nàng thoáng hiện nụ cười nhạt. Nàng không nghĩ tới Vưu Y Nhi lại có sức ăn uống lớn như vậy. Đến lúc này còn muốn nuốt trọn bọn họ. Quả thực buồn cười. Nữ nhân này thật sự dối trá tới mức đáng sợ. Sợ rằng để nàng làm đầu lĩnh, sau đó sẽ dùng người của Thanh Môn làm tấm lá chắn, lại tìm cơ hội chạy trốn đi? Còn nói một cách quang minh chính đại như vậy, giống như thánh nhân. Cái gì mà bảo vệ người yếu? Quả thật nực cười. Nàng thật sự cho rằng mình là bùn mềm dễ nắn sao? Rốt cuộc nàng ta dựa vào cái gì còn ở phía sau nói ra những lời như vậy? - Hì hì, các ngươi tiếp tục đi. Trước khi các ngươi chết còn dây dưa như vậy, thật sự thú vị. Ta có thể cho các ngươi chết chậm một chút, cho các ngươi chút thời gian. A, cho các ngươi bao nhiêu thời gian thì tốt đây? Lúc này, Nguyệt Ninh Á đã dân theo người của nàng đi tới. Phía sau nàng có ba cấp Thần Tướng. Nàng cũng không tin với lực lượng như vậy, hai tiện nữ này còn có thể giãy dụa được, còn có thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay của nàng. Chính vì đoán chắc điểm ấy, Thủy Tinh mới có thể ung dung nói chuyện như vậy. Nguyệt Ninh Á tự tin hơi quá. Đương nhiên, dưới tình huống như vậy, có ai không tự tin hoặc nói là tự phụ. Đối phó với một đám người thanh niên, xuất động ba cấp Thần Tướng. - Như vậy nàng cảm thấy hai chúng ta, ai tới khi thủ lĩnh là thích hợp hơn? Lan Quân Hi cũng lười để ý tới Nguyệt Ninh Á. Nàng đang xử lý Vưu Y Nhi kiêu căng lại dối trá này đã. Hiện tại, Vưu Y Nhi thoạt nhìn còn đáng hơn cả cả Nguyệt Ninh Á. - Muốn chọn một thủ lĩnh cũng không khó khăn. Chính là ở trong hai đội của chúng ta lựa chọn thủ lĩnh. Ta tạm thời là thủ lĩnh bên ta. Không biết tiểu thư Lan Quân Hi có phải là thủ lĩnh của đội ngũ của nàng hay không? Vưu Y Nhi nhún vai một cái nói. - Ta đương nhiên... không phải. Thủ lĩnh của chúng ta là hắn. Đúng lúc này, Lan Quân Hi mới lại nghĩ tới linh nào đó. Cũng không biết đây là lần thứ mấy nàng theo thói quen quên mất hắn. Lan Quân Hi quay đầu nhìn về phía gia hỏa đáng chết kia. Trời ạ, hắn vẫn đang nhìn mỹ nữ người ta chảy nước miếng. Xong đời. Lấy biểu hiện của gia hỏa này nhất định sẽ lập tức quỳ dưới váy của Vưu Y Nhi, cam tâm nhận sự ép buộc của nàng... Con mẹ nó, lẽ nào Vưu Y Nhi có năng lực biết trước. Biết Ngụy Linh là người hâm mộ nàng, biết Ngụy Linh có thể trở thành thủ lĩnh Thanh Môn? - Hắc hắc, tiểu thư Vưu Y Nhi, ta chính là thủ lĩnh đội ngũ chúng ta. Xem ra hợp tác, lão đại tạm thời phải lựa trọn giữa chúng ta. Không biết tiểu thư Vưu Y Nhi chuẩn bị lựa chọn thế nào. Thời gian đối phương cho chúng ta hình như không nhiều lắm. Ngụy Linh cuối cùng đi ra. So với sát khi mười phần, khí tức chấn áp mười vừa rồi không biết chạy đi đâu. Hiện tại đã biến thành Trư ca. Đám người xung quanh trợn mắt há hốc mồm. Đặc biệt là các Huyền Binh Giả. Bọn họ quả thực không thể tin được vào mắt mình. Bọn họ chỉ có thể cảm thán anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Ngay cả ngươi có nghịch thiên thi nữa cũng vô ích. Cũng có thời điểm ngươi sử dụng nửa người dưới để suy tính. - Nếu thời gian không nhiều lắm, vậy cũng không cần chọn nữa. Ngươi tới làm lão đại là được. - A. Trong nháy mắt. Mọi người ở đây, thậm chí bao gồm cả Nguyệt Ninh Á đang đứng xem trò vui cũng có cảm giác trúng phải ma pháp hóa đá. Thời điểm nghe được đôi câu trước đó, còn tưởng rằng Vưu Y Nhi sẽ nói, ta đảm đương lão đại là được. Bất kỳ ai cũng không nghĩ ra nàng sẽ nói như vậy. Lẽ nào nàng nói nhầm? - Không thành vấn đề. Vị tiên sinh này, hay là tiên sinh không dám gánh chịu trách nhiệm này? - Chờ một chút. Tiểu thư Vưu Y Nhi, rốt cuộc tiểu thư đang nói gì vậy? Cuối cùng có người đã kịp phản ứng. Là người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Bọn họ làm sao có thể giao tính mạng cho một người thậm chí còn chưa nghe nói qua, còn có bộ dạng như Trư ca.
Chương 1630: Biến thân đủ triệt để share: doctruyen.org Spoiler Bọn họ vội vàng nhảy ra nói. Bọn họ cảm giác Vưu Y Nhi đã phát điên. - Ta nói để vị tiên sinh này làm thủ lĩnh. Đơn giản chính là như vậy. - Tiểu thư Vưu Y Nhi, sao có thể như vậy được... - Đương nhiên có thể. Ai bảo vị tiên sinh này là loại ta thích? Ta cảm thấy giao tính mạng của ta cho hắn rất an tâm. Dù sao ta không có gì tự tin có thể thắng nổi Nguyệt Ninh Á. Nếu như các ngươi có tự tin có thể phản đối đề nghị của ta. Đương nhiên, về phần những người không tự tin còn muốn phản đối, tốt nhất câm miệng. Đừng quên trước đây không lâu các ngươi đã từng nói sẽ một đường theo ta đi đến cùng. Vưu Y Nhi lại làm một màn long trời lở đất. Cái gì với cái gì vậy? Loại ta thích? Vưu Y Nhi thích Trư ca sao? Khẩu vị của nàng rất nặng sao? Người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế vốn còn muốn phản đối, nhưng nghe được nàng nói câu sau cùng lại do dự. Trước đây không lâu, Vưu Y Nhi mới đến gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Nàng thậm chí còn khoogn được tính là một thành viên chi thứ. Trước đó, thủ lĩnh của đội ngũ gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng không phải là nàng. Nhưng khi mọi người biết nàng nắm giữ ma thú cấp Thần Tướng, đồng thời có thể thoát ra ngoài, đã ủng hộ nàng, thậm chí nói sẽ một đường cùng nàng đi tới cùng. Nhưng dù vậy, bọn họ vẫn không có cách nào tiếp nhận một gia hỏa như Trư ca kia. Đặc biệt là vài nam nhân trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế nghe được Vưu Y Nhi thích loại gia hỏa này, đều muốn làm thịt hắn. Đồng thời, nhân sinh quan của bọn họ dường như bị sụp đổ. Bọn họ có cảm giác gió vi vu, nước lạnh lung. Ngay khi tâm tình bọn họ khó chịu đến mức muốn bạo phát, lại nghe Vưu Y Nhi nói: - Dù sao ta vẫn quyết định theo hắn. Nếu như các ngươi thật sự không muốn, ta cũng không bắt buộc. Nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, tiếp theo, tính mạng của các ngươi không nằm trong phạm vi suy nghĩ của ta nữa. Lời nói cuối cùng rất kiên quyết. Trong nháy mắt, người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế càng do dự hơn. Nếu như không có ma thú của Vưu Y Nhi, bọn họ sợ rằng chỉ có một con đường chết. Phải làm sao bây giờ? Mọi người hai mặt nhìn nhau... Không, không, Vưu Y Nhi khẳng định có quyết định riêng của nàng, mới nói như vậy. Nhất định là nàng muốn lợi dụng gì đó. Như vậy, bọn họ tự an ủi mình, không ai có ý kiến gì nữa. Đương nhiên, bọn họ nhìn gia hỏa Trư ca kia giống như nhìn người chết. Hừ hừ, gia hỏa này chết chắc rồi. - Nếu tất cả mọi người nguyện ý nghe theo ta, như vậy ta hỏi lại vị tiên sinh này một lần nữa. Tiên sinh có dám nhận trách nhiệm này hay không? Thủy Tinh lấy giọng điệu Vưu Y Nhi nói, thoáng trừng mắt với Vu Nhai. Gia hỏa này còn muốn diễn Trư ca tới khi nào nữa. Muốn diễn cũng phải một vừa hai phải chứ. Thật là… Hừ, gia hỏa thối này nghe được lời ta vừa nói, lòng hư vinh khẳng định vô cùng thỏa mãn đi? - Đương nhiên, không phải là cấp Thần Tướng sao? Giao cho ta xử lý là được. Vì tiểu thư Vưu Y Nhi, ta chấp nhận trả bất cứ giá nào. Trư ca trong mắt lập tức nghiêm sắc mặt, biến thành bộ dạng trong chuồng ngoài ta ai cao lớn. - Nếu như vậy... Người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế nghe lệnh, kế tiếp, các ngươi phải nghe theo mệnh lệnh thủ lĩnh tạm thời của chúng ta vô điều kiện. Nếu như có người chống lại, giết không cần luận tội! Nghe được Vu Nhai nói vậy, Vưu Y Nhi của chúng ta lập tức dịu dàng nói. - Vâng... Mọi người hữu khí vô lực nói. Bọn họ chỉ có hứng thú đối với kế hoạch của Vưu Y Nhi sau đó. - Tiểu thư Lan Quân Hi, tiểu thư nhìn ta như vậy làm gì? Còn không chuẩn bị chiến đấu cho tốt đi? Lúc này Lan Quân Hi từ thoát khỏi trạng thái hóa đá, đầu óc thắt. Thời điểm Vưu Y Nhi và đám người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế trao đổi, ánh mắt của nàng quét tới quét lui trên người của Vưu Y Nhi và Ngụy Linh. Dù thế nào nàng cũng nghĩ không ra vì sao Vưu Y Nhi lại nói ra những lời như vậy. Trừ khi nàng có kế hoạch quỷ quái nào đó. Nhất định là như vậy. Nữ nhân này không chỉ dối trá, hơn nữa còn phúc hắc. Mệt cho nàng còn mang theo lực lượng quang minh. Lan Quân Hi đối với tiền đồ, vô cùng tuyệt vọng. Một gia hỏa dùng nửa người dưới suy tính có thể làm được gì chứ? Nhưng nàng lại không có biện pháp nào khác. Ái bảo hắn là thủ lĩnh. Trước đó mình cũng đã hứa hẹn, cho dù hắn bảo mình đi tìm chết, mình cũng không thể không đi tìm chết. Hoàng hậu nương nương đáng thương, tại sao lại lựa chọn người như vậy chứ? - Vưu Y Nhi, còn chưa tới phiên nàng tới chỉ huy ta... Tiên sinh Ngụy Linh, nếu tiên sinh tự tin như vậy, kế tiếp giao cho tiên sinh. Hi vọng tiên sinh không hành động theo cảm tính. Lan Quân Hi tuy rằng tuyệt vọng, nhưng vẫn phải biểu hiện mình là nữ cường nhân vô cùng tự tin, nói. - Yên tâm đi, có ta ở đây, ta sẽ bảo vệ tất cả các ngươi không có việc gì. Tiên sinh Ngụy Linh trong mắt bọn họ vẫn bộ dạng trong chuồng không ai ngoài ta. Nhưng ở trong mắt rất nhiều người chính là khoác lác. Không chỉ Lan Quân Hi tuyệt vọng, rất nhiều người Thanh Môn cũng đang tuyệt vọng. Ôi, anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Thiên tài thì thế nào chứ, cuối cùng vẫn bị một nữ nhân lung lạc tâm chí? Còn nói gì tới bảo vệ mọi người không có việc gì. Hắn thật sự xem mình là cấp Thần Vương sao? Ở trong mắt mọi người, gia hỏa Ngụy Linh này chính là một kẻ bị mỹ sắc che lấp ý nghĩ. Bọn họ còn lâu mới tin loại Vưu Y Nhi thích gì đó. Thậm chí ngay cả những người trước đó vô cùng sùng bái và tràn ngập lòng tin đối với Ngụy Linh cũng cảm thấy tiền đồ hết sức đen tối. Ngụy Linh rất đáng sợ. Đó là Chuẩn Thần cấp. Nhưng Chuẩn Thần cấp vẫn chỉ có thể xem là phạm trù Thánh. - Ha ha ha... Các ngươi cuối cùng đã thảo luận xong. Các ngươi diễn trò thật sự khiến ta xem không muốn cắt ngang. Quá thú vị. Không ngờ cuối cùng đẩy người như vậy ra làm thủ lĩnh. Đơn giản là... Được rồi, ta thừa nhận. Ta biết Vưu Y Nhi ngươi khẳng định có kế hoạch gì đó. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, không quan tâm ngươi có kế hoạch gì cũng trốn không thoát lòng bàn tay của ta. Không quan tâm là kế hoạch gì, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối đều không chịu nổi một đòn. Đúng rồi, quên nói cho các ngươi biết, phía sau ta có ba vị ma đạo sư cấp Thần Tướng! Ngừng nói, Nguyệt Ninh Á không nhịn được nhìn về phía người đối diện. Mỗi người đều không ngoài dự đoán của nàng, lộ ra ánh mắt sợ hãi. Nàng đặc biệt hài lòng lại nói: - Vưu Y Nhi, hiện tại ngươi còn cảm thấy kế hoạch của ngươi có thể thành công nữa sao? Nam nhân đáng thương, ngươi chính là nam nhân đã đùa giỡn ta ở tiểu thành Tuyết Lâm trước kia sao? Ta thật sự may mắn, lúc đó không giết chết ngươi. Hiện tại ta mới được nhìn thấy được trò vui này! - Tiên sinh Ngụy Linh, đối phương lại có ba cấp Thần Tướng... - Không cần sợ. Không phải chỉ là ba cấp Thần Tướng thôi sao? Mọi người lại nghe đến Ngụy Linh đang khoác lác. Gia hỏa này biến thân thành Trư ca cũng biến thân đủ triệt để.
Chương 1631: Đất rung núi chuyển share: doctruyen.org Spoiler Hiện tại bọn họ đều không có cảm giác gì nữa. Đúng như Nguyệt Ninh Á nói, trước mặt lực lượng tuyệt đối cái gì cũng không có tác dụng. Dù sao cũng là chết. Nhưng thật ra người gia tộc Mạc Luân Tạp Đế có kích động muốn cướp ma thú trong tay Vưu Y Nhi đi. Ngươi không trốn, vậy để chúng ta trốn còn không được sao? Không quan tâm là thiên tài thế nào, trước đây có bao nhiêu tự tin, trâu bò tới mức nào, thời điểm đối mặt với tồn tại ngoài cấp Thần Tướng, bọn họ chỉ có thể kính nể và sợ hãi. Người phong thần mặc dù chỉ là Thần Tướng yếu nhất, đều là tồn tại đỉnh phong của đại lục Thần Huyền. Mục tiêu của những thiên tài chính là cấp Thần Tướng. Đối mặt với tồn tại đã đạt được mục tiêu của bọn họ, bọn họ có thể không sợ hãi sao? - Được, diễn trò đã xem đủ rồi. Mai Nhĩ Luân thần sư, ngươi đi giết chết con ma thú của Vưu Y Nhi. Tạ Lạp Cách thần sư, những người khác giao cho ngươi không thành vấn đề chứ? Đúng rồi, ngoại trừ Vưu Y Nhi và Lan Quân Hi ra, không chừa một tên. Nguyệt Ninh Á đột nhiên nói. Nguyệt Ninh Á cũng chỉ muốn để Vưu Y Nhi và Lan Quân Hi lại mà thôi. Về phần gia hỏa gọi là thủ lĩnh kia, hắn thực sự khôi hài. Tuy rằng rất dễ cười, nhưng Nguyệt Ninh Á nàng cũng không có ý tiếp tục lưu hắn lại. Ở trong mắt nàng, ngoại trừ hai mỹ nữ được đặt ngang hàng với nàng ra, những người khác đều là người chết. Nàng không bất kỳ hứng thú gì. Đúng vậy, ngay cả hứng thú đùa bỡn cũng không có. - Vâng, quận chúa... Hai ma đạo sư cấp Thần Tướng gật đầu. Ở trong mắt bọn họ cũng chỉ có con ma thú này có chút phiền phức. Những người khác còn không phải tiện tay có thể tiêu diệt sao? Bọn họ không quan tâm ngươi là thiên tài thế nào, chỉ cần không liên quan tới chữ Thần, vậy chính là con kiến. Thậm chí Tạ Lạp Cách còn có chút khó chịu. Bởi vì hắn không thể đối phó với con ma thú kia. Giết chết một đám kiến thật sự không thú vị. Đương nhiên, hắn chí ít còn có thể làm nóng người. Vị ma đạo sư cấp Thần Tướng kia không được phái ra mới phiền muộn. Chỉ có điều trách chức của hắn là bảo vệ quận chúa. Tuy rằng hắn không cảm thấy hiện tại quận chúa cần phải bảo vệ, nhưng vãn phải phòng ngừa vạn nhất. Từ đầu tới cuối, Nguyệt Ninh Á cũng không liếc mắt nhìn thi thể của Phỉ Ni. Phỉ Ni chết thì chết. Chẳng qua chỉ là một đám kiến mà thôi. - Tiểu ma thú, ta sẽ đích thân luyện ngươi thành nguyên liệu thần cấp... Mai Nhĩ Luân chậm rãi đi về phía trước. Chỉ vài bước hắn sẽ xuất hiện ở trước mặt gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, thâm trầm nói. Tiếng nói vừa dứt, hắn liền trực tiếp ra tay, căn bản không có bất kỳ ý định đọc ma chú. Một trảo cực lớn màu lửa đỏ chợt xuất hiện, trực tiếp nhắm về phía Tiểu Hắc vẫn đứng ở trên cạnh Thủy Tinh... Không gian thoáng chấn động. Trảo lớn màu như lửa đỏ bị đánh văng ra. Tiểu Hắc đã xuyên qua không gian biến mất ở trước mắt mọi người. Nhưng Mai Nhĩ Luân vẫn cười lạnh nói. - Hiện tại ngươi còn muốn chạy trốn ra khỏi lòng bàn tay của ta sao? Ma thú không gian thật lợi hại. Nhưng ta cũng người luyện nguyên tố không gian thành thánh. Cho dù không có cường đại như ngươi, nhưng đủ để phong tỏa ngươi. Bởi vì, tinh thần lực của ta mạnh mẽ hơn ngươi rất nhiều. Đang nói, thân ảnh đã biến mất ở trong mắt của mọi người. Một người một thú đã không biết đã tới nơi nào chiến đấu. Chỉ có điều chỉ cần là người đạt được Địa cấp đều có thể cảm giác được không gian xung quanh đang chấn động một cách khủng khiếp. - Ta đã nói rồi, đối phó với ma thú Thần cấp tương đối thú vị. Giết một đám kiến thì có gì để chơi chứ. Ta không có khả năng thích ngược đãi điên cuồng như vậy. Ôi, bởi vì thực sự không thú vị. Cho nên tất cả các ngươi đi tìm chết đi, không cần quá thống khổ. Tạ Lạp Cách nhìn cuộc chiến Thần cấp bên kia một hồi, trong miệng cảm thán. Sau đó ánh mắt hắn chợt sáng ngời. Xung quanh, trong lúc bất chợt nghe thấy tiếng sấm chớp rền vang. Gần như trong toàn bộ kết giới, ngoài những người của đội ngũ ra Băng Tuyết Ma Vương, bên cạnh tất cả những người khác đều có tia chớp nổ vang. Toàn bộ kết giới trong nháy mắt biến thành biển sấm sét. Sắc mọi người đại biến. Các thiên tài Thánh cấp đều cố gắng chống đỡ, bảo vệ những ma pháp sư đã tập trung lại đây. Tính cả những ma pháp sư phát điên sau đó đã khôi phục lại, ở đây có hơn một ngàn người. - Nhiều thiên tài Thánh cấp như vậy sao? Thật sự không tệ. Ta cũng không nhịn được muốn cho các ngươi học một chút. Đây là buổi dạy nhân sinh cuối cùng của các ngươi. Không thành thần, các ngươi cũng chỉ là con kiến nhỏ. Không quan tâm các ngươi cố gắng bao nhiêu, lực lượng Thần cấp đều có thể hoàn toàn hủy diệt các ngươi. Tạ Lạp Cách khẽ nói. Điện quang chợt trở nên khủng khiếp hơn. Đây là ma đạo sư cấp Thần Tướng. So với ma pháp được ép vào trong quyển trục, thật sự cách biệt một trời một vực. Quyển trục có giới hạn, nhưng nhân loại không có cực hạn. Cho nên ma pháp của hắn chính là khủng bố như vậy. Trước biển sấm sét, lực lượng chỉ duy trì ở mức Thánh cấp đỉnh phong. Mà bây giờ, hắn muốn tăng lên đến Thần cấp... - Nhanh. Lấy quyển trục cấp Thần Tướng ra... Lan Quân Hi quát lớn. Hiện tại thứ duy nhất có thể đối đầu với lực lượng cấp Thần Tướng, cũng chỉ có vài quyển trục cấp Thần Tướng ít ỏi trong tay bọn họ. Tuy rằng có lẽ chỉ là biện pháp trị ngọn không trị gốc, nhưng có thể kéo dài được bao nhiêu lâu thì tốt bấy nhiêu. Lan Quân Hi nói xong, lấy từ tỏng nhẫn không gian ra một quyển trục, định kích phát ra... Nhưng vào lúc này, nàng dường như cố ý thoáng nhìn lại. Nàng không nhịn được có kích động muốn nổi giận. Không ngờ Vưu Y Nhi kia lại thờ ơ như vậy. Nàng cũng không tin trong tay Vưu Y Nhi không có quyển trục cấp Thần Tướng nào. Đáng chết, lẽ nào nữ nhân này thật sự có kế hoạch gì sao? Thời gian không cho phép nàng suy nghĩ nhiều, nên đành mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Dù sao những người khác trong gia tộc Mạc Luân Tạp Đế đều lấy quyển trục ra. Nhưng, ngày hôm nay hình như nàng không thể ném ra quyển trục. Bởi vì nàng đột nhiên nghe được một tiếng nổ lớn. Ầm. Bỗng nhiên đất rung núi chuyển, thiếu chút nữa khiến nàng chấn động ngã nhào xuống đất. Chuyện gì xảy ra, vì sao mặt đất, núi non đột nhiên lại chuyển động? Theo nguyên tố địa chấn nhìn lại, Lan Quân Hi thiếu chút nữa lại bị tức giận tới hôn mê bất tỉnh. Là tên Trư ca đáng chết kia. Đã là lúc nào rồi, hắn còn phát động ma pháp hệ thổ gì đó? Lẽ nào ngươi cảm thấy ma pháp hệ thổ của ngươi có thể ngăn cản được điện quang kia sao? Tuy rằng ngươi là Chuẩn Thần cấp, nhưng ngươi không có lực lượng cấp Thần Tướng. Lực lượng của ngươi còn chưa lột xác. Ùng ùng... - Chuyện gì đã xảy ra vậy? Tại sao cảm giác chấn động bên tai lại biến mất. Áp lực của cấp Thần Tướng cũng đã biến mất là sao? Hiện tại bất kỳ ai cũng không biết Lan Quân Hi đang suy nghĩ điều gì. Tình trạng đất rung núi chuyển vẫn còn tiếp tục. Bỗng nhiên xung quanh trở nên tối đen. Vô số ngọn núi nhỏ đột ngột từ dưới mặt đất nhô lên.