Chương 1707: Vĩnh Viễn Không Xa Rời share: doctruyen.org Mời đọc Nhưng hiện tại Vu Nhai đã gần như không phải là người của đế quốc Huyền Binh nữa. Quan hệ giữa hắn và công chúa cũng thân mật như vậy, nói ra hẳn không có vấn đề gì chứ? Nói chung, hắn vừa nói xong, các Huyền Binh Giả đều trợn mắt nhìn hắn, lại nghi ngờ nhìn Vu Nhai. - Đã như vậy, hiện tại ngươi phải đi tuyên bố thần phục Nguyệt Lâm Sa. Đương nhiên, điều kiện ngươi thần phục chính là khuyên phụ thân ngươi lập tức đứng ở bên phía Nguyệt Lâm Sa, trở thành trợ lực giúp nàng tranh đoạt đế vị. Vu Nhai chỉ vào Nguyệt Lâm Sa nói. Phụ thân của thiếu gia Tạp Đức lại là một trong ba đại quân đoàn nguyên soái của đế quốc Ma Pháp. Mặc dù bị ảnh hưởng bởi kẻ phản bội Tạp Đức này, hắn cũng không ngã xuống. Có thể thấy thế lực không nhỏ. Trước đó những tiểu gia tộc kia chưa từng phát huy được tác dụng gì. Phụ thân của Tạp Đức mới là người có thực quyền. Lại nghe Vu Nhai tiếp tục nói: - Ngươi chắc hẳn hiểu rất rõ, ta cũng đứng ở phía bên Nguyệt Lâm Sa. Nếu như cần ta cũng sẽ giúp nàng. Tạp Đức ngây ngẩn cả người, mắt càng lúc càng sáng, chợt nói: - Cảm ơn, cảm ơn Vu... huynh đệ Ngụy Linh. Ta sẽ đi ngay bây giờ. - Tạp Đức, đáng chết... Ngụy Linh, tại sao ngươi lại muốn làm như vậy? Lẽ nào đến nâng đỡ Nguyệt Lâm Sa cũng là nhiệm vụ do Huyền Binh Đại Đế bí mật giao cho ngươi sao? Có Huyền Binh Giả quay sang Vu Nhai quát lớn. Không ít Huyền Binh Giả đối với đế quốc Ma Pháp vẫn tràn ngập sự thù hận. Bọn họ hận không thể khiến đế quốc Ma Pháp chia năm xẻ bảy mới tốt. Cần gì quan tâm hắn là dân Cổ Duệ gì. Dù sao cũng là mấy nghìn năm tích ép xuống. Vu Nhai chỉ nhún vai, sau đó lại thản nhiên nói: - Quay về đế quốc Huyền Binh đi. Sợ rằng trước khi Nguyệ Lâm Sa đăng cơ, đế quốc Ma Pháp có thể còn loạn hơn nữa. Tiểu huynh đệ Luyện Khinh Vũ, chờ ta quay về đế quốc Huyền Binh sẽ tìm ngươi tiếp tục tham thảo trận pháp. - Được! Luyện Khinh Vũ gật đầu. Đối với đế quốc Ma Pháp, thật ra hắn không có thù hận quá lớn. Hắn chỉ hận không thể lập tức trở về, Ở chỗ này thật sự quá nguy hiểm. Bất cứ lúc nào cũng có thể ảnh hưởng đến tính mạng. Đương nhiên, hắn cũng không ngốc. Hắn biết Ngụy Linh làm như vậy không phải là không có đạo lý. Có lẽ đế quốc Huyền Binh thật sự có thể sẽ đến trợ giúp Nguyệt Lâm Sa, để đế quốc Ma Pháp có lực lượng đối đầu dân Cổ Duệ. Vu Nhai mỉm cười, quay lại nhìn mọi người khoát tay áo, tiếp đó đi về phía đám người Lan Quân gia. - Thăng Long ca, ca cứ mặc cho hắn đi như vậy, không hỏi rõ sao? - Thực lực của ta có không tư cách nói. Hoàng Thăng Long cười khổ lắc đầu. Đây chính là tồn tại có can đảm tranh đấu với cấp Thần Vương. Chờ một chút, tồn tại dám cùng cấp Thần Vương tranh đấu? Vì sao có cảm giác quen thuộc? Hình như hắn nghĩ tới điều gì, chỉ là trong lúc nhất thời không nhớ ra được? - Tạp Đức, kẻ phản bội đáng chết này, đúng là kẻ phản bội đại siêu cấp. Không ai biết Hoàng Thăng Long đang suy nghĩ gì. Ngược lại có người đang oán hận Tạp Đức. Gia hỏa này rắm cũng không thả một cái, lại phản bội đế quốc Huyền Binh. Hắn quả thực chính là kẻ phản bội đứng đầu Thần Huyền. Chỉ có điều ai lưu ý chứ. Gia hỏa kia vốn chính là một kẻ phản bội rồi. - Ngụy Linh... Đám người Lan Quân Hi nhìn Vu Nhai đi tới, hít một hơi thật sâu nói. Biểu tình mỗi người đều đặc biệt phức tạp. Đặc biệt là khi nhìn thấy bộ dạng Nhân nãi nãi vẫn giống như người gỗ kia, cũng không biết nên sống chung với hắn thế nào... - Lên đường đi. Ta đã từng đáp ứng các ngươi, sẽ cùng các ngươi quay về Lan Quân gia. Vu Nhai nói. Mấy người Lan Quân gia có phần sững sờ. Người này quả nhiên nói được thì làm được. Biến Nhân nãi nãi thành như vậy, vẫn thật sự dám đi Lan Quân gia. Chỉ có điều ngẫm lại cũng đúng. Tàn hồn của Hoàng hậu nương nương còn ở đây. Trong tay hắn nắm đại khí khí đối với Lan Quân gia. - Ngụy Linh, ta cũng muốn đi tới gia tộc Lan Quân thần bí xem thử. Không biết có được hay không? Đúng lúc này, Thủy Tinh đã đi tới. Nàng lại khôi phục trang phục Vưu Y Nhi, vẫn sặc sỡ loá mắt. Đám thiên tài của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế, mỗi người cũng đều nhìn tới ngây người. Đáng tiếc. Thực lực của gia hỏa Ngụy Linh kia thật sự đáng sợ. Có người muốn tìm gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nhờ hắn đứng ra làm chủ, nhưng trái lại bị Mạc Luân Tạp Đế cảnh cáo. Cũng chính là bảo không nên đối địch với Ngụy Linh, thậm chí nhìn thấy hắn có thể tránh được thì tránh... - Lan Quân gia chúng ta sao có thể là nơi nàng... - Vậy cùng đi đi. Tiểu thư Lan Quân Hi, chúng ta đi thôi. Vị nào đó phía bên Lan Quân gia còn muốn nói điều gì, đáng tiếc Vu Nhai nhưng không cho hắn cơ hội nói chuyện, mà trực tiếp quyết định. Hắn lười tiếp tục tranh cãi. Bọn họ đều có thực lực bá đạo. Thủy Tinh đương nhiên cũng không phải theo chơi, càng không phải vì sợ giữa Vu Nhai và Lan Quân Hi lại phát sinh chút chuyện gì. Mà Hoàng hậu nương nương là sư phụ nàng. Nàng chung quy vẫn nên nhanh chân đến xem. Mấy người Lan Quân gia cũng không hận Ngụy Linh. Thật ra bọn họ cảm thấy Lan Quân Hi tỷ tỷ đối với Vưu Y Nhi dường như tương đối ghê tởm. - Vậy thì đi. Lan Quân Hi liếc mắt nhìn Vu Nhai thật sâu, chợt gật đầu. Lan Quân Hi đã hiểu rất rõ cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Thậm chí Vưu Y Nhi hiện tại cũng đã là cấp Thần Tướng cao đoạn. Những gì trải qua trong chuyến đi lần này khiến cho nàng rất nản lòng, rất chán nản. Hiện tại nàng chỉ muốn lập tức dẫn người trở lại, sau đó tìm nơi yên tĩnh một chút. Những người khác của Lan Quân gia vẫn có chút tức giận, nhưng nghĩ lại, nếu như không có Ngụy Linh, chỉ sợ bọn họ cũng đã biến thành hài cốt nằm rải rác trên dãy núi tuyết rồi. Chuyện Nhân nãi nãi cũng là do bản thân Nhân nãi nãi sai. Trong lòng bọn họ ngoại trừ thở dài ra vẫn là thở dài. Tâm tình bọn họ rất giống với Lan Quân Hi. Cũng không biết sau khi gia chủ biết được mọi chuyện, tình hình sẽ biến thành thế nào nữa? - Tiên sinh Ngụy Linh, xin hỏi sư phụ ta thế nào rồi. Còn đang ở trong tiểu thế giới Binh Linh của tiên sinh sao? Ngay thời điểm bọn họ gần rời đi, Tô Lôi đột nhiên đi tới hỏi. Trước đó, nàng bị Băng Tuyết Ma Vương chấn động choáng váng. Sự tình diễn ra sau đó nàng căn bản cũng không biết. Vu Nhai thoáng ngẩn người, chợt cười khổ nói: - Thiếu chút nữa đã quên mất. Thi thể sư phụ của nàng vĩnh viễn chôn ở trong Ma Uyên. - Cái gì, thi thể sao? Tô Lôi ngẩn người một lát, hai hàng nước mắt theo bản năng rơi xuống. - Ai, là lỗi của ta. Ta không nghĩ tới sư phụ của nàng cuối cùng lại lựa chọn ôm chặt lấy Tuyết Ma. Nếu như ta không thả nàng ra, nàng sẽ không chết. Chuyện là thế này... Vu Nhai nói xong, liền kể lại cho Tô Lôi nghe mọi chuyện diễn ra đến khi Ngôn Vũ chết. Cuối cùng hắn mới nói: - Ma Uyên là nơi bọn họ gặp nhau và yêu nhau. Sau đó, ta đã thương lượng với công chúa Nguyệt Lâm Sa, quyết định chôn bọn họ ở bên trong, để bọn họ vĩnh viễn không xa rời nhau.
Chương 1708: Một Biện Pháp, Cướp! share: doctruyen.org Mời đọc - Làm vậy cũng để cho Băng Tuyết Ma Vương chết, còn phải ôm nữ nhân từ trước đến nay vẫn bị hắn coi thường... - Cảm ơn tiên sinh Ngụy Linh. Có thể đây chính là kỳ vọng của sư phụ ta. Tô Lôi nghẹn ngào một hồi, cuối cùng mới khẽ nói. - Sau này nàng có tính toán gì không? Vu Nhai hỏi. - Ta muốn tiếp tục ở lại đế quốc Ma Pháp, lấy danh nghĩa Thanh Môn giúp đỡ càng nhiều người hơn. Tô Lôi nhìn trời, đột nhiên khẽ cười nói. Trong nháy mắt, mọi người xung quanh bao gồm cả Lan Quân Hi đều ngẩn người. Thanh Môn là do Lan Quân gia lấy danh nghĩa hoàng hậu tiền bối thành lập, cũng không phải chân chính muốn giúp trợ giúp bá tính bình dân, chỉ là muốn nhân cơ hội. Đột nhiên thấy bộ dạng Tô Lôi như vậy, tâm tình bọn họ thế nào có thể đoán ra được. - Tô Lôi, bất kể thế nào, chúng ta sẽ cố gắng biến Thanh Môn thành Thanh Môn thật sự như nàng muốn. Đương nhiên, cũng là Thanh Môn mà Hoàng hậu nương nương muốn. Không chỉ đế quốc Ma Pháp, Thanh Môn sẽ còn xuất hiện ở tất cả mọi nơi trên đại lục Thần Huyền. Lan Quân Hi đột nhiên nắm chặt nắm đấm, đi lên trước, hai tay vỗ lên vai Tô Lôi nặng nề cam kết. - Đúng vậy. Ta tin tưởng sẽ có một ngày như vậy. Tô Lôi cũng nặng nề gật đầu. - Tô Lôi. Sắp tới đế quốc Ma Pháp sẽ vô cùng hỗn loạn. Nếu quả thật ở lại sợ rằng không ổn. Có lẽ nên đi... Ta là Đan Tinh Tinh. Hắn sao? Ngươi có thể đoán được là ai. Ngươi có thể tới liên minh bách tộc... Thủy Tinh lúc này cũng đi tới. Ban đầu, giọng nói còn rất lơn, nhưng câu phía sau kia tất nhiên là nói ở bên tai nàng. Nói xong liền trực tiếp lui trở lại, nhìn nàng khẽ cười. Tiếp đó Thủy tinh trở lại bên cạnh Vu Nhai. Tô Lôi đương nhiên ngây người. Tất cả sự nghi ngờ trước đó dường như đều được giải. Đang đau thương vì mất sư phụ, nàng cũng không có tâm tình thán phục gì cả. Chỉ cảm thấy quá thần kỳ. Một lát sau, Tô Lôi mới nặng nề gật đầu một cái nói: - Cảm ơn... - Bảo trọng... Vu Nhai ôm quyền chào, sau đó bay về phía Phiêu Phong Thành. Mục tiêu đầu tiên của bọn họ chính là truyền tống trận ở Phiêu Phong Chủ Thành. Lúc rời đi, Vu Nhai lại liếc mắt nhìn Nguyệt Lâm Sa. Lúc này Nguyệt Lâm Sa bận rộn nhiều việc, cần ứng phó rất nhiều chuyện. Đặc biệt là chuyện để nàng trở thành nữ đại đế. Nói cách khác, giữa bọn họ tạm thời là không nói nên lời. Nói nhiều hơn nữa thì thế nào. Vẫn là câu nói kia. Thân là đại đế, luôn có nhiều chuyện không thể làm theo ý mình... - Các ngươi nói, ta phải làm thế nào mới có thể làm cho Vu Nhai trở thành đế phu của ta. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Nguyệt Lâm Sa đã nói xong mọi chuyện. Thấy xung quanh chỉ còn lại có đám người đại quốc sư, nhìn theo hướng tên tiểu binh đáng chết kia đã sớm biến mất từ lúc nào, nàng khẽ hỏi. - Ách... Đám người đại quốc sư vốn cho là nàng muốn hỏi một chút về chuyện đế quốc Ma Pháp sau này. Thật không nghĩ tới nàng lại bất ngờ hỏi loại vấn đề đau đầu này. Hỏi cứ hỏi đi. Nếu như bọn họ có thể giải đáp thì không sao. Nhưng vấn đề này bảo bọn họ giải đáp thế nào? Hai thế lực lớn phải làm thế nào mới có thể kết hợp lại? Trừ khi hai quốc gia có thể hợp làm một thể. - Công chúa. Chỉ có một biện pháp, đó chính là đánh bại dân Cổ Duệ, sau đó nuốt trọn Bách Tộc Loạn Địa, đoạt lại Vu Nhai. Trừ cách đó ra, không có cách nào khác. Đại quốc sư cuối cùng vẫn nói ra một chuyện rất xa vời. Dù sao dân Cổ Duệ còn chưa đối phó được. Thật ra đề nghị này trước đó Nguyệt Lâm Sa đã từng cùng Vu Nhai trêu chọc lẫn nhau. Nhưng chuyện thật sự lại rất xa vời... - Có thể hắn vĩnh viễn không thể làm đế phu của ta... Đi thôi, chúng ta cũng nên quay về Ma Pháp Đế Đô. Nguyệt Lâm Sa khe khẽ thở dài, sau đó bay về phía Phiêu Phong Thành trước. Nàng cũng cần truyền tống quay về Ma Pháp Đế Đô. Đám người đại quốc sư hai mặt nhìn nhau, nhìn theo bóng lưng Nguyệt Lâm Sa chỉ có thể cười khổ. Khả năng quan sát của công chúa Nguyệt Lâm Sa thật sự quá mạnh mẽ. Cho dù nàng thành nữ đại đế, cũng không có cách nào chinh phục nam nhân. Bóng lưng cô đơn này thật sự khiến người ta thương tiếc. Suy nghĩ của bọn họ cũng giống như Nguyệt Lâm Sa vừa nói. Vu Nhai chắc chắn vĩnh viễn không làm đế phu của Nguyệt Lâm Sa. - Hắc, không thành đế phu nhưng không nhất định không trở thành trượng phu. Vừa rồi ta chỉ nói là đế phu. Đáng tiếc bọn họ cũng không biết Nguyệt Lâm Sa còn có một câu không có nói ra. Đúng vậy, lấy tiểu tử chuyên làm ra kỳ tích này, chuyện gì hắn không làm được? Có lẽ sẽ có một ngày hắn thật sự có thể cướp một nữ đại đế như nàng về làm vợ. Đến lúc đó hắn không phải là đế phu của mình. Ngược lại mình trở thành Đế bà của hắn. Nghĩ tới đây, tâm tình Nguyệt Lâm Sa đột nhiên khá hơn. - Hoặc chờ đế quốc Ma Pháp ổn định, mình cũng có thể chủ động để hắn cướp... Đáng chết, mình đường đường là nữ đại đế, lại còn chờ mong một tên tiểu binh tới cướp mình. Thậm chí phải chủ động c để hắn cướp. Thật là đáng chết. Nguyệt Lâm Sa lại đột nhiên hung hăng thầm mắng mình. Nhưng bất kể mắng thế nào, tâm tình vẫn tốt hơn. Quan trọng nhất chính là phải cố gắng sống sót. Nhất định phải nhận được đế vị, sau đó đánh ngã dân Cổ Duệ. Nếu không, tất cả cũng chỉ là phù vân. Đám người đại quốc sư hai mặt nhìn nhau. Công chúa đột nhiên làm sao vậy? Tại sao cái bóng lưng cô đơn kia thoáng cái đã trở nên vui vẻ rồi? - Ngụy Linh, ngươi làm sao vậy? Ngay thời điểm Nguyệt Lâm Sa trở nên vui vẻ, đám người Vu Nhai đã trở lại Phiêu Phong Chủ Thành, đứng ở phía trên truyền tống trận. Nhưng vào lúc này, Thủy Tinh chợt phát hiện Vu Nhai ở bên cạnh đột nhiên sửng sốt, dường như nghĩ tới điều gì. Nàng không nhịn được hỏi. - Không có gì. Chúng ta đi thôi. Vu Nhai lắc đầu nói. Thủy Tinh trợn trừng mắt, nhưng thật ra không hỏi nhiều nữa. Cứ như vậy, Vu Nhai cùng mấy người Lan Quân gia cùng nhau truyền tống rời khỏi đó. Những người khác trong Thanh Môn ở lại Phiêu Phong Thành. Bọn họ phải tiếp tục ở lại mảnh đất này, phát triển Thanh Môn. Theo quan niệm vẫn là giúp đỡ càng nhiều dân nghèo, lấy Hoàng hậu nương nương làm giáo lí. Trên thực tế, vừa rồi Vu Nhai đã nghĩ đến một người. Đó chính là thánh nữ Quang Minh Lộ Luân Na. Có vẻ như trước đó, bởi vì phải đối phó với hai Đại Thần Vương là tứ trưởng lão và Lan Quân Nhân, hắn quên mất chuyện của nàng. Cũng không biết cuối cùng nàng thế nào? Chỉ có điều không sao. Đối với vị thánh nữ Quang Minh này, Vu Nhai không quá lưu ý. Thù hận, sau này khi có cơ hội tất sẽ báo... Lại nói, bây giờ đi về, cũng không chắc có thể tìm được. Sau khi nữ nhân này ra ngoài khẳng định sẽ lập tức cao chạy xa bay. Chuyện đúng như Vu Nhai đã nghĩa. Lúc đó Lộ Luân Na cũng giống như những người có thực lực dưới Thần cấp khác, đều bị chấn động choáng váng ngất đi. Sau đó nàng lại bị Ma Thiên Chân Thần tiện tay đưa ra. Sau khi tỉnh lại, nàng liền chạy. Hiện tại nàng đã một góc khuất khác trong dãy núi tuyết.
Chương 1709: Phân Thân Của Kinh Thiên Chân Thần share: doctruyen.org Mời đọc - Lộ Luân Na, nàng tên như vậy sao? Nàng làm không sai. Chí ít không chết. Trước đây bám vào trên người nàng thật sự là quyết định đúng đắn. Nếu như bám vào trên người tứ trưởng lão... Ta sẽ cải tạo nàng thành tộc dân của ta, thậm chí cho nàng trở thành thế hệ trẻ nòng cốt của Thần tộc Quang Minh, truyền cho nàng ma pháp quang minh cường đại nhất. Có thể ma pháp quang minh của ta kém hơn so với Quang Ma Kinh của nữ tử Vưu Y Nhi kia. Nhưng nếu nàng có thể trở thành tộc dân của ta, cũng không chỉ có ma pháp quang minh, còn có quang diệu thần lực. Chờ sau khi học thành, sẽ hoàn toàn không kém hơn so với Quang Ma Kinh kia. Ở một góc khuất trong dãy núi tuyết, một hư ảnh đột nhiên từ trong cơ thể Lộ Luân Na bay ra ngoài. ảo ảnh này là một vị nam tử trung niên bộ dạng lạnh lùng, tuấn thú. Hắn chỉ có nửa người trên, nửa người dưới chính là một đám sương mù. - Cảm ơn Chân Thần đại nhân. Lộ Luân Na nhìn thấy ảo ảnh này, nghe lời hắn nói, không nhịn được cúi xuống lạy. Chân Thần... Nếu như Vu Nhai ở chỗ này nghe được nàng nói, nhất định sẽ kinh sợ nhảy dựng lên. Hư ảnh này lại chính là Chân Thần của Kinh Thiên Nguyên Giới, gia hỏa đã chém hắn bảy kiếm. Kinh Thiên Chân Thần không ngờ có thể từ trong Kinh Thiên Nguyên Giới đi ra, lại bám vào trên người Lộ Luân Na tiến vào Ma Thiên Nguyên Giới. Hắn muốn làm gì? - Được rồi. Không nghĩ tới lần này ta để một phân thân linh thể bám vào bên trong linh hồn nàng, tiến vào Ma Thiên Nguyên Giới. Thật sự thành công tránh thoát được sự tra xét của Ma Thiên Chân Thần. Đáng tiếc là, tên tứ trưởng lão vô dụng kia không ngờ lại chết ở trong tay một người trẻ tuổi. Băng Tuyết Ma Vương cũng không biết tại sao lại bại bởi Nguyệt Lâm Sa, khiến ta gần như không có thu hoạch nào. Kinh Thiên Chân Thần thầm hận nói. Ban đầu hắn muốn để tứ trưởng lão thành người được Ma Thiên Nguyên Giới lựa chọn, cũng chính là thay thế Nguyệt Lâm Sa hiện tại. Đến lúc đó hắn tất nhiên có thể thi triển quyền cước. Hơn nữa, lấy phương diện tri thức của Kinh Thiên Nguyên Giới hắn, cũng có thể trợ giúp tứ trưởng lão, có thể khiến tứ trưởng lão nhận được sự khen ngợi của Ma Thiên Chân Thần... Nhưng con mẹ nó, tứ trưởng lão mới vừa tiến vào Ma Thiên Nguyên Giới, dưới sự chỉ điểm của hắn thậm chí đi tới chỗ tinh thạch quang minh. Lúc đó theo hắn thấy, lấy thiên phú của Lộ Luân Na, cơ hội nhận được tinh thạch quang minh cũng lớn hơn so với cơ hội tứ trưởng lão nhận được tinh thạch khác. Nhưng có trời mới biết, bọn họ lại gặp phải một nữ tử biết Quang Ma Kinh. Điều này khiến cho Kinh Thiên Chân Thần buồn bực. Còn nữa, tứ trưởng lão còn chưa phát huy chút tác dụng nào, đã trực tiếp chết đi. Không có cách nào, hắn chỉ có thể lui lại một bước. Hắn đang suy nghĩ nên làm sao hướng dẫn Băng Tuyết Ma Vương... Đáng tiếc, cục diện lúc đó, Lộ Luân Na kẻ bị hắn phụ thể, hoàn toàn không có khả năng nhúng tay thậm chí chen lời vào. Hắn phụ thể ở trên linh hồn của Lộ Luân Na, nhưng phải ẩn nấp thật sâu. Nếu không, chỉ sơ ý một chút có khả năng sẽ bị Ma Thiên Chân Thần phát hiện. Tổn thất một phân thân, đối với lực lượng của hắn vẫn có ảnh hưởng không nhỏ. Nguyên Giới Chân Thần không phải không thể xuất hiện ở trên đại lục Thần Huyền. Chỉ là sức chiến đấu rất yếu. Trừ khi phụ thể trên người một người rất cường đại. Nhưng bọn họ cũng sợ bị cường giả cắn nuốt, cũng không thể hoàn toàn phát huy lực lượng cường giả, sẽ giảm đi rất nhiều. Cường giả cũng không phải dễ dàng bị khống chế như vậy. Bởi vậy giống như Ma Thiên Chân Thần không có bất kỳ tộc dân mà nói, cầm Ma Thiên Thần Kiếm, dường như nắm được điểm yếu, có thể uy hiếp nàng. Bởi vì nguy hiểm, Kinh Thiên Chân Thần nấp sâu đến nỗi thời điểm Lộ Luân Na bị Băng Tuyết Ma Vương làm chấn động choáng váng ngất đi, hắn cũng hôn mê bất tỉnh theo. Kết quả tiếp sau đó chuyện Ngụy Linh chính là Vu Nhai, Băng Tuyết Ma Vương chết, Vu Nhai cùng Ma Thiên Chân Thần ký khế ước bình đẳng, hắn lại không biết. Nhưng bất kể thế nào, chí ít hắn biết Nguyệt Lâm Sa đã được Ma Thiên Chân Thần thừa nhận. Cuộc chiến ở đế quốc Ma Pháp cần phải được thu xếp lại một lần nữa. Đồng thời, cũng phải nghĩ biện pháp đối phó với Nguyệt Lâm Sa, không thể để cho nàng dễ dàng nhận được đế vị như vậy... - Lần này thu hoạch lớn nhất vẫn là gia hỏa Ngụy Linh kia. - Ngụy Linh sao? - Nói xác thực là Ngụy Linh thi triển trận pháp Huyền Thiên Nguyên Giới. Thật không nghĩ tới Huyền Thiên Nguyên Giới cũng xuất thế. Chỉ có điều hiện nay có thể thấy, tình hình so với Ma Thiên Nguyên Giới đang còn ngủ mê vẫn tốt hơn nhiều. Phải lập tức điều tra tất cả mọi chuyện của gia hỏa Ngụy Linh này. Rốt cuộc hắn nhận được Huyền Thiên Trận Pháp từ đâu... Ánh mắt Kinh Thiên Chân Thần lóe sáng, nói. - Huyền Thiên Nguyên Giới... Lộ Luân Na âm thầm líu lưỡi. Hình như đại lục Thần Huyền càng ngày càng có nhiều điều khiến người ta không hiểu. Kinh Thiên Chân Thần chỉ lẩm bẩm một mình. Nàng tất nhiên sẽ không nói chuyện với hắn, cũng không có khả năng đi thăm dò gia hỏa Ngụy Linh thần bí kia. Tất cả mọi chuyện đã có Kinh Thiên Chân Thần an bài xong xuôi. Đúng lúc này, Lộ Luân Na lại đột nhiên nghĩ đến một chuyện. Nàng ngơ ngác hỏi: - Đúng rồi Chân Thần đại nhân, ngài vừa nói tới Quang Ma Kinh. Ta đã từngnghe nói qua. Có người nói, Quang Ma Kinh vốn thuộc về Quang Minh Thần Điện chúng ta. Chỉ có điều hai ngàn năm trước, Quang Minh Thần Điện chúng ta để thất lạc, hình như là đánh rơi ở trong dãy núi sương mù tỉnh Bắc Đấu đế quốc Huyền Binh. Hai nghìn năm qua, Quang Minh Thần Điện đã cố gắng muốn tìm về. Nhưng trong dãy núi sương mù đều là ma thú hắc ám. Tuy rằng ma thú cũng không tính là đặc biệt khủng khiếp, nhưng hắc ám bên trong lại đúng lúc là khắc tinh của chúng ta. Số lượng ma thú không phải quá lớn. Có người nói, còn có một lực lượng hắc ám tà ác đang ngăn cản chúng ta hành động, khiến chúng ta điên cuồng, vẫn không lấy ra được. Vậy tại sao nó lại nằm ở trong tay Vưu Y Nhi? - Cái này ta làm thế nào biết được. Đi thôi. Trở về cổ quốc Thần Duệ. Kinh Thiên Chân Thần lạnh lùng nói. Lộ Luân Na liền câm như hến, sao còn dám nhiều lời nữa. Đúng vào lúc này, Kinh Thiên Chân Thần lại lẩm bẩm nói: - Bắc Đấu. Đó là nơi sinh của Vu Nhai kia đúng không? Hắn lắc đầu, không tiếp tục để ý nữa trở lại bên trong linh hồn Lộ Luân Na. Lộ Luân Na cũng đi về phía nam. Lộ Luân Na không biết, ở bên trong dãy núi sương mù, lực lượng hắc ám tà ác đã còn nữa. Bởi vì đó chính là Thí Thần Ma Nhận. Đương nhiên, cho dù không có Thí Thần Ma Nhận, ma pháp sư quang minh muốn đi vào vẫn đặc biệt khó khăn. Quang minh cùng hắc ám là tương khắc. Hiện tại Kinh Thiên Chân Thần cũng không biết, chính bởi vì những lời này của Lộ Luân Na khiến hắn điều tra Ngụy Linh không có kết quả. Có những phương hướng khác, chính là điểm mấu chốt khiến Kinh Thiên Chân Thần liên hệ Ngụy Linh cùng Vu Nhai lại với nhau... Điều tra được Vu Nhai, vậy phương hướng để bọn họ điều tra Huyền Thiên Trận Pháp dĩ nhiên là không tiếp tục sai lầm nữa!
Chương 1710: Lan Quân Gia Chủ share: doctruyen.org Mời đọc - Ta rốt cuộc đã biết Ngụy Linh là ai... Ngay khi Lộ Luân Na cùng Kinh Thiên Chân Thần đang nói chuyện với nhau, trong đội ngũ của gián điệp đế quốc Huyền Binh, Hoàng Thăng Long đột nhiên kêu lên, toàn thân gần như đều run rẩy. Mọi người lập tức nhìn về phía hắn. Cũng không chờ những người khác đặt câu hỏi, hắn nhân tiện nói ra: - Ngụy Linh chính là Vu Nhai. Tạp Đức biết. Công chúa Nguyệt Lâm Sa thích. Thực lực yêu nghiệt như vậy. có phương pháp bắn cung như vậy... Ngoại trừ Vu Nhai ra, không có người nào khác. - Cái gì, Vu Nhai sao? Các Huyền Binh Giả đều ngây dại. Sau đó suy nghĩ lại một chút về hàng loạt chuyện phát sinh trước đó. Hình như thật sự có khả năng đó. Đặc biệt là người từng qua lại với Tạp Đức. Bọn họ đều biết chuyện sát thủ U Linh ở Ma Pháp Đế Đô trước đó. Cuối cùng Vu Nhai đã mượn tay Nguyệt Lâm Sa dẹp loạn. Đặc biệt nghĩ tới thời điểm còn ở tỉnh Bắc Đấu, Vu Nhai cùng Nguyệt Lâm Sa đã gặp nhau g... Nếu như là Vu Nhai, vậy tất cả đều thông suốt. Nhưng bây giờ có một vấn đề lớn. Đó chính là, nếu như Ngụy Linh chính là Vu Nhai, vậy sẽ không có liên quan gì đến đế quốc Huyền Binh, cũng không có mệnh lệnh đặc biệt gì đó của Huyền Binh Đại Đế. Vậy chẳng phải bọn họ hưng phấn uổng công sao? Còn tưởng rằng người của đế quốc Huyền Binh bọn họ nhận được gần phân nửa Ma Uyên? Còn nữa, Tạp Đức gia hỏa phản bội kia lại phản bội, cũng không phải là mệnh lệnh của Huyền Binh Đại Đế. Điều này thuần túy là hành vi cá nhân của Vu Nhai. Đám Huyền Binh Giả bọn họ đều bị Vu Nhai hung hăng đùa bỡn một thồi. Điều Vu Nhai muốn làm khẳng định không phải vì đế quốc Huyền Binh. - Vu Nhai kẻ phản bội đáng chết kia... Có người không nhịn được nói. - Hắn hiện tại trên danh nghĩa vẫn là Bách Tộc Vương của đế quốc Huyền Binh... Thôi đi. Chúng ta vẫn về nước, đem đầu đuôi câu chuyện báo lại cho đại đế là được. Hoàng Thăng Long cười khổ, nghĩ tới thời điểm diễn ra Huyền Thần Điện Thánh Hội còn từng đấu với Vu Nhai. Hiện tại thực lực của mình còn chưa bằng một đầu ngón tay của người ta. Nói thật ra, ở trong đế quốc Huyền Binh quả thực có không ít người hận hành vi phản bội của Vu Nhai. Nhưng có rất nhiều người lại thích hắn. Đặc biệt là những người không bị tư tưởng cả đế quốc Huyền Binh che phủ, bọn họ càng bội phục người này hơn. - Hóa ra hắn chính là Vu Nhai. Không trách được lại lợi hại như vậy.. Nói ví dụ như tiểu huynh đệ Luyện Khinh Vũ trong đội ngũ. Hắn chính là một người trong đó. Đặc biệt khi nghĩ đến thời điểm không ngờ Vu Nhai có thể học được trận pháp của hắn, trong lòng còn có chút hưng phấn, rất chờ mong có thể lại gặp hắn ở đế quốc Huyền Binh, tiếp tục tham thảo trận pháp. Lúc này, Luyện Khinh Vũ cũng không biết châm trận của hắn chính là trận pháp của Huyền Thiên Nguyên Giới. Thời gian chậm rãi trôi qua. Chớp mắt đã ba ngày trôi qua. Đây là ba ngày đầy chấn động của đế quốc Ma Pháp. Không ngờ Băng Tuyết Ma Vương đa chết. Nguyệt Lâm Sa là bị Băng Tuyết Ma Vương bắt cóc. Nguyệt Lâm Sa giết Băng Tuyết Ma Vương, vì hắn là gián điệp của dân Cổ Duệ. Nguyệt Lâm Sa trở về đế đô. Nguyệt Lâm Sa tuyên bố nàng muốn có được đế vị. Nàng còn được Tạp Liệt Phu một trong ba đại nguyên soái ủng hộ. Hiện tại một vị hoàng huynh của Nguyệt Lâm Sa đã trở thành đại đế đương nhiên sẽ không đáp ứng. Cuộc tranh đế vị hết sức căng thẳng... Đương nhiên, trên cơ bản đều là tin tức về Nguyệt Lâm Sa cùng Băng Tuyết Ma Vương. Tin tức về Ngụy Linh gần như không có. Các cao thủ Thần Tướng cấp biết Vu Nhai đáng sợ. Đặc biệt là chuyện có thể chinh phục Ma Thiên Chân Thần lần này. Bọn họ sẽ không truyền loạn tin tức Ngụy Linh chính là Vu Nhai. Đối với những người căm thù Vu Nhai cũng sẽ không nhàm chán tạo thế cho hắn. Cho nên nói, Vu Nhai đại đế làm ra chuyện kinh thiên động địa lại không có người nào hỏi thăm, đang thản nhiên tiến vào một sơn cốc mỹ lệ. Đế quốc Ma Pháp chính là phương tiện. Có truyền tống trận, không ngờ chỉ tốn ba ngày, bọn họ đã đi tới lãnh địa Lan Quân gia. Đây là một trong những dãy núi nằm ở trung bộ của đế quốc Ma Pháp. Đương nhiên, trong dãy núi có đủ loại loại huyễn cảnh. Mấy nghìn năm qua, những người thực lực dưới Thần cấp hầu như không biết được chỗ của Lan Quân gia. Đây cũng là nơi mấy nghìn năm trước hoàng hậu tiền bối đã từng sống. Cuối cùng, Vu Nhai tiến vào sơn cốc, ngồi trên thuyền nhỏ, dập dềnh qua một cái hồ nhỏ mới đi tới cửa chính của Lan Quân gia. Ven đường, cuối cùng đã có thể nhìn thấy người của Lan Quân gia. Nhưng chỉ có lác đác mấy người. Thật đáng tiếc, mỗi người đều nhìn chằm chằm vào Vu Nhai và Thủy Tinh như nhìn kẻ thù... Trước khi tiến vào Lan Quân gia, Lan Quân Hi là truyền tin tức của hắn về trước. Nhận được sự cho phép của gia chủ, nàng mới dẫn hắn tiến vào. Hiện tại hầu như toàn bộ Lan Quân gia đều biết có người ngoài sắp đến Lan Quân gia. Người ngoài này còn biến Nhân nãi nãi thành người gỗ. Ban đầu, có người ngoài tiến vào, bọn họ đã thấy rất khó chịu. Hiện tại còn biến một Nhân nãi nãi thành người như vậy, quả thực đáng chết. Nhân nãi nãi ở trong gia tộc tuy rằng không được yêu mến, nhưng lại là cường giả siêu cấp của Lan Quân gia. Đương nhiên, phần lớn mọi người trong Lan Quân gia cũng chỉ biết những điều này. Nghe nói chuyện gia chủ không cẩn thận thán phục Nhân nãi nãi đã bị người khác nghe được truyền ra ngoài. Cụ thể thế nào, bọn họ cũng không rõ lắm. Bọn họ càng không biết trong tay người từ bên ngoài tới này vẫn có linh hồn của linh hồn của Hoàng hậu nương nương. Bởi vậy bọn họ đều cảm thấy rất kỳ quái. Vì sao gia chủ không hạ lệnh trói hắn lại, thậm chí còn muốn ra trước cửa nghênh đón hắn? - Người này rốt cuộc có lai lịch thế nào? Sợ rằng người tới không có ý tốt. Thật không đơn giản. Hầu như tất cả người trong Lan Quân gia đều nghĩ như vậy. Trên thực tế, khi Vu Nhai thấy có một đám người nghênh đón hắn, hắn cũng ngây ngẩn cả người. Chẳng lẽ là muốn bắt mình? Hoặc là muốn nghênh đón hoàng hậu tiền bối? Nhưng khi hắn xuống thuyền, trong nháy mắt, câu nói đầu tiên của Lan Quân gia chủ lại làm cho hắn choáng váng, cũng khiến cho đám người Lan Quân Hi sợ ngây người, còn Người gỗ Lan Quân Nhân đang trong biểu tình muốn mắng chửi người, trong nháy mắt cứng đờ... - Vu Nhai đại đế, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Quả nhiên là thiếu niên anh hùng giống như trong lời đồn đại. Lan Quân gia chủ than thở. - Vu Nhai đại đế? Những người khác trong Lan Quân gia cũng có chút ngây người, chớp chớp mắt. Bởi vì bọn họ không có khái niệm gì về Vu Nhai đại đế. Bọn họ còn đang nghĩ xem đó là ai. Dù sao rất nhiều người trong Lan Quân gia đều ẩn cư, đối với chuyện bên ngoài hoàn toàn không biết. - Gia chủ quả nhiên rất lợi hại. Gia chủ làm sao biết được thân phận thực sự của ta? Vu Nhai ngây người một lát mới cười khổ nói. Hắn đưa tay lên nhẹ nhàng lau qua một cái. Tất cả dịch dung đều biến mất. Hắn lại quan sát Lan Quân gia chủ đang đứng trước mặt. Đó là một lão già, râu tóc bạc trắng, trong tay còn chống quải trượng.
Chương 1711: Làm Sao Nhận Ra share: doctruyen.org Mời đọc Nhưng nếu như ngươi cho rằng hắn thực sự một vị lão già gần đất xa trời vậy thì ngươi đã nhầm. Vu Nhai có thể cảm giác được khí tức cường giả trên người lão phát ra mãnh liệt. So với Lan Quân Nhân, còn cường đại hơn nhiều. Đây là một cường giả siêu cấp chí ít không thua kém Thần Vương trung đoạn. - Ngươi, ngươi, ngươi... Lan Quân Hi cuối cùng đã kịp phản ứng, ngơ ngác nhìn Vu Nhai đã thay đổi hình dạng, nhưng khí chất lại không thay đổi, ngón tay cũng đang run rẩy. Nàng bị lừa gạt thật là khổ. Hết lần này tới lần khác suy đoán về thân phận Ngụy Linh. Kết quả gia hỏa này dường như không ngừng thay đổi thân phận. Cuối cùng, hắn lại chính là Vu Nhai đại đế danh chấn Thần Huyền kia. Trong lúc nhất thời, bảo nàng làm sao tiếp nhận được điều này? Điều thực sự không thể tiếp nhận được là Vu Nhai đại đế, thần tượng của rất nhiều người trẻ tuổi lại là người như vậy sao? Không phải chắc chắn là đẹp trai, uy vũ, vạn người mê, tràn ngập khí tức bá vương, một ánh mắt là có thể khiến vô số người quỳ xuống đất bái lạy sao?.. Nhưng người trước mắt này chỉ có bộ dạng giống như Trư ca, tính cách kiêu căng tồi tệ, không có nửa điểm thương hương tiếc ngọc, bình thường không thể lại bình thường hơn được nữa. Còn nữa, trước đó nàng ở trước mặt hắn, còn khen ngợi Vu Nhai đại đế. Loại cảm giác này thật sự không xong. Đương nhiên, quay đầu lại ngẫm nghĩ về mọi chuyện đã qua, dường như lại thấy thông suốt. Dường như cũng chỉ có người như vậy mới có thể khiến cho Nguyệt Lâm Sa thất thố. Cũng chỉ có hắn mới có khả năng chinh phục Nguyệt Lâm Sa. Đột nhiên, Lan Quân Hi cảm giác khoảng cách giữa mình và hắn thật xa xôi. Trước đó còn suy nghĩ, công chúa Nguyệt Lâm Sa người ta thích ngươi như vậy, ngươi còn cùng Vưu Y Nhi câu kết làm bậy. Thật không biết chữ chết viết như thế nào. Bây giờ mới biết, người ta căn bản cũng không sợ Nguyệt Lâm Sa! Đồng thời Lan Quân Hi lại cảm giác có chút cổ quái. Hóa ra hắn mạo hiểm tự mình đến cứu công chúa Nguyệt Lâm Sa. Lúc đó, thời điểm Nguyệt Lâm Sa bị nhốt ở phía trên từng nói qua Ngươi đã tới. Lúc đó Nguyệt Lâm Sa chắc hẳn cảm giác rất vui đi? - Tiểu Hi Nhi, không được vô lễ. Vu Nhai đại đế bắt nạt lừa các cháu cũng là có nguyên nhân. Thân phận của hắn ở chỗ nào cũng đặc biệt mẫn cảm. Huống hồ là đế quốc Ma Pháp hiện nay. Lan Quân gia chủ quay sang Lan Quân Hi đang chỉ vào Vu Nhai tức giận cùng oán khí giao nhau, quát lớn. Chợt hắn lại nhìn về phía Vu Nhai nói: - Tiểu hài tử không hiểu chuyện, Vu Nhai đại đế ngàn vạn không nên chấp nhặt với nàng. Vu Nhai so với Lan Quân Hi cũng không lớn hơn được bao nhiêu. Nhưng với thân phận của hắn, ngay cả Lan Quân gia chủ hắn cũng phải khách khí. Nói cách khác, hắn cùng Lan Quân gia chủ là cùng một cấp bậc. Lan Quân Hi đương nhiên thấp hơn rất nhiều, biến thành tiểu hài tử. - Không có gì. Là do ta lừa nàng trước. Gia chủ còn chưa nói, gia chủ làm thế nào nhận ra ta được. Vu Nhai mỉm cười. - Ha hả. Khi ta nhận được lá thư do tiểu Hi gửi về, ta đã đoán được. Giữ tàn hồn của Lan Quân Thanh hoàng hậu tổ tiên, nắm giữ chiến lực đáng sợ như vậy, nhận tình ý của công chúa Nguyệt Lâm Sa, dám chiến đấu với Băng Tuyết Ma Vương, giết tứ trưởng lão Pháp Thần Điện. Trên thế gian này ngoại trừ Vu Nhai đại đế ra, còn có người trẻ tuổi nào có thể làm được. Lan Quân gia chủ thoáng cười nói. Lan Quân Hi hiểu rất rõ tính tình của Lan Quân gia chủ, bởi vậy ở trong thư, nàng đã nói rõ ràng đầu đuôi câu chuyện. Lan Quân gia chủ giống như tự mình trải qua. - Như vậy cũng không đủ chứng tỏ ta chính là Vu Nhai. Dù sao ở đại lục này, những điều kỳ lạ thật sự là vô cùng vô tận. - Chính xác. Nhưng linh hồn của hoàng hậu tổ tiên ngoại trừ ở Vị Tri Chi Địa ra, có chỗ nào có thể có được? Ta lại không tin hoàng hậu tổ tiên năm đó trước khi đi tới Vị Tri Chi Địa, còn có thể lưu lại tàn hồn nào đó. Trước đó có lời đồn nói, Vu Nhai đại đế đã từng tiến vào Vị Tri Chi Địa của dân Cổ Duệ. Trước khi ta nhận được lá thư này, ta cũng không tin. Nhưng khi biết ngài giữ tàn hồn của hoàng hậu tổ tiên ta, ta đã tin tưởng... Thật ra ta vẫn cảm thấy có chút không thể tin được. Ta lại nhớ trước đây, trong cuộc chiến giữa liên minh bách tộc ngài cùng dân Cổ Duệ, ta phát hiện hai vị cao thủ Thần Vương thần bí đánh tan Cổ Duệ, có một vị có thể khiến cho khí tức của Hắc Nguyệt Thần Vương tạm ngừng. Ngoại trừ hoàng hậu tổ tiên ta ra, còn có ai có thể khiến khí tức Hắc Nguyệt Thần Vương tạm ngừng? Lan Quân gia chủ giải thích. Vu Nhai trầm mặc một lát, chợt nở nụ cười: - Lan Quân tiền bối cao trí, tại hạ bội phục. - Già rồi, đâu thể có được kinh tài tuyệt diễm như người trẻ tuổi các ngài. Ta nghĩ lần này Vu Nhai đại đế tới Lan Quân gia ta, nhất định là nhận sự nhờ vả của hoàng hậu tổ tiên? Lan Quân gia chủ không khách sáo nữa, muốn có đáp án chính xác. - Đúng vậy. Hoàng hậu tiền bối muốn trở lại thăm cố hương của tiền bối một chút... - Vậy hiện tại hoàng hậu tổ tiên ra sao, có thể để cho ta gặp mặt một lát, xem có đúng như lời Tiểu Hi Nhi nói, biến thành tàn hồn hay không? Chắc hẳn còn chưa tan đi chứ? Lúc trước Lan Quân gia chủ bình tĩnh, bởi vì hắn đều chỉ đoán. Hiện tại rốt cuộc nhận được sự khẳng định của Vu Nhai, hắn sao có thể không kích động được. Hắn liên tiếp đưa ra vấn đề. Toàn thân hắn cũng đang run rẩy. Thật ra mọi người xung quanh đều đang rất bối rối. Ban đầu bọn họ còn hận Vu Nhai gần chết. Nhưng bây giờ bọn họ không hận nữa. Thậm chí cũng quên mất phải hận thế nào. Thậm chí quên cả bi kịch của Lan Quân Nhân. Bọn họ chỉ muốn biết bây giờ bọn họ có phải đang nằm mơ hay không. Lan Quân Nhân thật ra cũng ngây người, hoàn toàn biến thành cây cột. Hoàng hậu tổ tiên? - Yên tâm. Chỉ cần bản thân hoàng hậu tiền bối không muốn tan đi, có thể sống vĩnh viễn. Bởi vì tiền bối đã trở thành Binh Linh của ta. Vu Nhai nhẹ nhàng nói. Nếu chuyện đã trở thành thế này,, vậy cũng không cần cố kỵ nữa, cứ nói ra thôi. - Cái gì? Trong nháy mắt, mọi người, ngay cả Lan Quân gia chủ cũng kinh sợ kêu lên. - Hoàng hậu tiền bối, bây giờ tiền bối không muốn hiện thân cũng được. Nhưng tiền bối vẫn nên nói rõ ràng với tử tôn hậu bối bọn họ đi. Vu Nhai nhún vai, sau đó vung tay lên, triệu hoán hoàng hậu tiền bối từ trong Lục Thiên Thần Ấn đi ra. Chuyện kế tiếp toàn bộ giao cho tiền bối. Chuyện Binh Linh, chuyện Vị Tri Chi Địa cứ để cho nàng nói. So với mình giải thích, vẫn tốt hơn nhiều. Vu Nhai đưa Thủy Tinh và Tiểu Hắc trở lại trên thuyền nhỏ. Kế tiếp chính là chuyện trong nhà người ta. Vong linh huynh cũng không qua, mà đang ở trên đường dẫn theo linh hồn Liệt Ai Nhân và A Đặc Thác quay về gia tộc của bọn họ. Sau đó, vong linh huynh sẽ trực tiếp trở lại Bách Tộc Loạn Địa. Nguyệt Lâm Sa trở về. Ở đế quốc Ma Pháp cũng không còn việc gì để Vu Nhai phải làm nữa.