Huyền Huyễn Triệu Hoán Thần Binh - Hạ Nhật Dịch Lãnh - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Chương 1982: Ba Người Chúng Ta Là Đủ

    Shared:goctruyen.com





    Hắn muốn bảo vệ người và kiếm phía dưới.

    Khi Đoạn Thiên Nhất Kiếm hoàn toàn tiêu hao hết, Vu Nhai đã đứng thẳng chân. Hắn đứng ở bên cạnh Tiểu Hắc và Độc Cô Chiến Huyền bị hắn chôn sâu vào trong lòng đất. Lá chắn đại địa cực lớn giống như bị thiêu đốt đỏ hồng, bốc hơi.

    Vu Nhai vẫn giơ tấm lá chắn lớn, trợn trừng mắt dường như xuyên qua mặt lá chắn nhìn lên trên bầu trời sao. Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc lại nhìn hắn, trong mắt ngây ra.

    Yên tĩnh. Trong nháy mắt này toàn bộ Độc Cô Thần Thành trở nên yên tĩnh. Ngoại trừ các cao thủ bay trên không trung ra, không có ai biết kết quả sau cùng thế nào.

    Về phần các Chân Thần, đương nhiên bọn họ biết kết quả. Nhưng bọn họ cũng rất yên lặng...

    Đồng thời, đám người Kinh Hoàng cuối cùng đã chạy tới trước Độc Cô Thần Thành. Mỗi người đều dừng bước.

    - Ma Thiên Chân Thần, mời chuẩn bị, mở ra con đường thông thiên...

    Trong lúc mọi người vẫn chưa kịp phản ứng, trong lúc bất chợt giọng nói Vu Nhai truyền ra. Âm thanh gần như truyền khắp toàn bộ đại lục Thần Huyền. Trong nháy mắt này, mọi người vốn đang lo lắng chợt trợn trừng mắt lên.

    Vu Nhai đã thành công...

    Vô số người kích động chảy nước mắt. Thậm chí Thất hoàng tử ở Huyền Binh Đế Đô cũng thiếu chút nữa nhảy dựng lên. Đương nhiên, còn có Nguyệt Lâm Sa ở trong Ma Pháp Đế Đô cũng kích động run rẩy. A, bởi vì vấn đề tốc độ âm thanh truyền đi, thời điểm bọn họ nghe được giọng nói Vu Nhai đã qua cực kỳ lâu.

    Tạm thời mà nói, không ai để ý tới sự kích động của những người này. Bọn họ để ý chính là con đường thông thiên.

    - Được rồi...

    Ma Thiên Chân Thần hưng phấn, giọng nói trở nên cao vút.

    Cùng lúc đó, đám người của ba thế lực lớn phía Kinh Thiên mặt xám như tro tàn.

    Nhưng đúng vào lúc này, tro tàn của bọn họ lại cháy lên. Bởi vì Lạc Thiên Kiếm Linh đột nhiên nói ra một câu khiến Vu Nhai và Độc Cô gia rất buồn bực:

    - Vu Nhai, thật đáng tiếc, bởi vì Đoạn Thiên Nhất Kiếm vừa rồi, ta không có tới kịp, kiếm thể của ta bị nghiền nát, linh thể của ta cũng bị ảnh hưởng cực lớn. Hơn nữa ta cũng không có lực lượng bản nguyên. Trong lúc nhất thời không có cách nào vận dụng tâm trận...

    - Ách, có ý gì?

    Vu Nhai trợn trừng mắt hỏi.

    - Nói cách khác, ta không có cách nào giúp ngươi mở ra con đường thông thiên...

    Trời ạ. Lời này cũng quá đả kích người đi. Quả thực giống như người nào đó đứng ở trên võ đài thắng lợi lại bị một thương ngăn chặn vậy.

    - Ban đầu, nếu như còn có lực lượng bản nguyên chắc hẳn còn có cơ hội. Nhưng lực lượng bản nguyên của ta lại bị...

    Bộ dáng Lạc Thiên Kiếm Linh quả thực rất yếu ớt, nói nhìn về phía tiểu bằng hữu Tiểu Hắc bên cạnh, trong lúc nhất thời có chút nói không được.

    Vu Nhai ngẩn người một lát, khóe miệng giật giật vài cái.

    Chuyện gì xảy ra vậy?

    Độc Cô Chiến Huyền cũng ngẩn người, cuối cùng chỉ có thể cười khổ.

    Lẽ nào ngay cả ông trời cũng không đứng về phía bọn họ? Tuy rằng Vu Nhai đã trở về, Độc Cô gia coi như được bảo vệ, nhưng mục tiêu liều mạng đột nhiên không thể thực hiện. Điều này chênh lệch quá lớn chẳng khác gì khoảng cách giữa mặt sông và mặt biển.

    - Ha ha ha...

    Ba đại Chân Thần Kinh Thiên vốn rằng mình đã xong đời không nhịn được phá lên cười. Ngoại trừ cười, bọn họ cũng không có lời nào có thể diễn tả được tâm tình giống như chết đi sống lại này. Lực lượng bản nguyên, phải rất lâu mới có thể thu thập được.

    Nói chung, ba đại Chân Thần Kinh Thiên lại có thể tiếp tục suy nghĩ biện pháp...

    - Không, chúng ta còn có cơ hội có thể rất nhanh sẽ mở ra con đường thông thiên. Kiếm thể và linh thể của ngươi cũng không phải là vấn đề. Chỉ cần ta thu ngươi vào trong Huyền Binh Điển trở thành Huyền Binh bản mạng của ta, lại lợi dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng, rất nhanh có thể khôi phục lại. Về phần lời lực lượng bản nguyên ngươi vừa nói. Hắc hắc, chúng ta có thể đi cướp...

    Trong mắt Vu Nhai lộ ra tinh quang nói.

    Trong nháy mắt, Lạc Thiên Kiếm Linh và Độc Cô Chiến Huyền đều ngẩng đầu lên. Bọn họ đều là người cực kỳ thông minh. Đặc biệt là Lạc Thiên Kiếm Linh. Hắn vốn chuyên chú với Tâm, lập tức biết Vu Nhai nói vậy là có ý gì...

    - Thu...

    Vu Nhai cũng không quan tâm Lạc Thiên Kiếm Linh có đáp ứng hay không, trực tiếp đánh ra Thu tự quyết của Luân Chuyển Thần Ấn, thu vào trong trang kiếm của Huyền Binh Điển. Sau đó, Vu Nhai nhìn về phía Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc nói:

    - Gia chủ, Tiểu Hắc, các ngươi cũng tiến vào bên trong Huyền Binh Điển của ta đi. Ta cũng sẽ tạo thời gian chi đạo Thần Hoàng cho các ngươi. Chắc hẳn có thể rất nhanh sẽ khôi phục lại.

    - Vu Nhai, ba người chúng ta thôi sao?

    Độc Cô Chiến Huyền hỏi.

    - Ba người chúng ta là đủ rồi.

    Vu Nhai gật đầu, cũng thu Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc vào trong Huyền Binh Điển. Hắn cũng thi triển thời gian chi đạo Thần Hoàng.

    Giống như Vu Nhai nói, bọn họ chắc hẳn rất nhanh sẽ có thể khôi phục lại.

    Lúc này chỉ còn lại một mình Vu Nhai. Chỉ thấy Vu Nhai lạnh lùng nhìn lướt qua bầu trời. Hắn không nói hai lời, trực tiếp biến mất. Chẳng biết hắn đã đi tới nơi nào...

    Vẫn là loại di chuyển trong nháy mắt khủng khiếp trước đó đã dùng qua. Ngay cả các Chân Thần cũng khó khăn bắt được...

    - Vu Nhai muốn làm gì?

    Đoạn Thiên Chân Thần không nhịn được hỏi.

    Đúng vậy. Cuộc đối thoại cuối cùng giữa Vu Nhai và Lạc Thiên Kiếm Linh và Độc Cô Chiến Huyền không công khai ra ngoài. Những người khác căn bản không biết Vu Nhai muốn làm gì. Thậm chí tiểu tử này rời khỏi đó, cũng không nói với bất kỳ người nào nửa câu.

    Cuộc chiến Độc Cô Thần Thành xem như đã tạm thời dừng lại...

    Hiện tại, mục tiêu của ba thế lực lớn phía Kinh Thiên là tìm kiếm Vu Nhai. Bọn họ không hủy diệt được Lạc Thiên, nhưng cũng bởi vì Lạc Thiên, Vu Nhai không có cách nào lập tức mở ra con đường thông thiên. Chỉ có điều, thoạt nhìn hắn dường như còn có phương pháp khác?

    - Tìm được rồi. Vu Nhai đã trở lại Lục Thiên Thần Đô...

    Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Huyền Thiên Chân Thần đột nhiên nói. Sau đó hán lại nói tiếp:

    - Vu Nhai mở ra truyền tống trận, hắn muốn đi đâu?

    - Mau lên, mau lên. Bắt lấy Huyền Nguyên Chi Lực trên người Vu Nhai. Như vậy có thể tìm được hắn.

    Vu Nhai hành động thần bí như vậy, khiến ba đại Chân Thần vô cùng khẩn trương. Nhanh chóng tìm kiếm. Cuối cùng, Đoạn Thiên Chân Thần bắt được vị trí của Vu Nhai, nói:

    - Ta đã tìm được. Vu Nhai ở ngay một trấn nhỏ gần Thánh Thần Đô của ta. A, hắn lại biến mất. Hắn tiến vào Thánh Thần Đô của ta. Hắn muốn làm... Con mẹ nó, hắn muốn đi vào Nguyên Giới của ta. Hắn muốn cướp lực lượng bản nguyên của ta...

    - Cái gì?

    Nghe được Đoạn Thiên Chân Thần nói vậy, Kinh Thiên và Huyền Thiên đều kinh sợ kêu lên.

    Lá gan của Vu Nhai cũng quá lớn. Hắn lại muốn dựa vào lực lượng của ba người bọn họ chém giết đoạt lực lượng bản nguyên của Đoạn Thiên Chân Thần. Đây chính là ở trong Nguyên Giới của Đoạn Thiên Chân Thần đấy.

    Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Kinh Thiên và Huyền Thiên không nói được lời nào. Ở trong Kinh Thiên Nguyên Giới, lúc đó Vu Nhai chẳng phải không chết sao?


     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Chương 1983: Giết Giết Giết

    Shared:goctruyen.com





    - Bất kể thế nào, lập tức bảo tất cả Thần Hoàng phe chúng ta tiến vào trong Nguyên Giới của ta bao vây tấn công Vu Nhai...

    Đoạn Thiên Chân Thần thật sự sốt ruột. Lấy thực lực Vu Nhai hiện tại, hắn có thể không vội được sao?

    Vu Nhai tiến vào Nguyên Giới của hắn, nhưng cái hắn gọi là lực lượng ý thức cường đại đối với Vu Nhai căn bản không có quá nhiều ảnh hưởng. Đừng nói là Vu Nhai, sợ rằng đối với Độc Cô Chiến Huyền lúc toàn thịnh cũng không có ảnh hưởng gì.

    - Truyền tống trận. Chúng ta cần truyền tống trận cực lớn...

    - Có. Ngay trong một căn cứ của nghiệp đoàn Lữ Giả cũ tại tỉnh Kiếm Vực. TA điều tra được truyền tống trận kia đã cắt đứt liên hệ không gian với Đoạn Thiên Nguyên Giới ta. Không Hoàng có thể lập tức sửa lại truyền tống trận này không?

    Đoạn Thiên Chân Thần lo lắng nói.

    Hiện tại chạy về Thánh Thần Đô, mở ra truyền tống trận mà Vu Nhai tiến vào Đoạn Thiên Nguyên Giới kia, thì đã quá trễ. Đến lúc đó nói không chừng Vu Nhai đã cướp được lực lượng bản nguyên.

    Hiện tại bọn họ chỉ có tìm kiếm truyền tống trận ở gần đấy. Sau khi Đoạn Thiên Chân Thần thức tỉnh, tất cả truyền tống trận ở trong nghiệp đoàn Lữ Giả truyền tống từ đại lục về Đoạn Thiên Nguyên Giới gần như đều bị trực tiếp phá hủy. Hiện tại bọn họ chỉ có thể dựa vào Không Hoàng để sửa lại truyền tống trận.

    - Tất cả Thần Hoàng nghe lệnh, lập tức chạy tới phía nam tỉnh Kiếm Vực...

    Kinh Thiên Chân Thần cũng lười trả lời, trực tiếp hạ lệnh đối với tất cả Thần Hoàng.

    Trong nháy mắt, các Thần Hoàng đều sửng sốt một chút. Nhưng bọn họ không suy nghĩ quá nhiều, cứ dựa theo chỉ thị của Chân Thần đi làm.

    Chẳng mấy chốc, các Thần Hoàng còn ở trong và ngoài Độc Cô Thần Thành đợi mệnh lệnh gào thét lao ra hoặc là rời xa Độc Cô Thần Thành. Mọi người hai phe địch và ta nhìn thấy đều ngây người...

    - Vu Nhai và Độc Cô gia chủ hiện tại đã tiến vào Đoạn Thiên Nguyên Giới. Chuẩn bị cướp giật lực lượng bản nguyên của Đoạn Thiên Chân Thần. Bọn họ chạy đi ngăn cản. Mọi người không cần lo lắng nhiều như vậy làm gì. Bây giờ là thời điểm các ngươi phản kích.

    Giọng nói của Ma Thiên Chân Thần truyền tới.

    Xôn xao...

    Toàn bộ Độc Cô Thần Thành ồ lên. Có người thán phục. Có người lại kinh hoàng. Sau đó bọn họ đều làm giống như Ma Thiên Chân Thần nói.

    Thời khắc Kiếm Minh, Bách tộc và đế quốc Ma Pháp phản kích đã đến...

    Trên thực tế, Ma Thiên Nguyên Giới cũng có lực lượng bản nguyên. Nhưng Lục Thiên Nguyên Giới cũng cần. Lực lượng bản nguyên của Ma Thiên Nguyên Giới đủ cung cấp cho ba Nguyên Giới sao?

    Có trời mới biết có đủ hay không?

    Vu Nhai không quan tâm Ma Thiên Nguyên Giới có đủ hay không. Có kẻ địch có thể cướp, tại sao phải sử dụng của người một nhà?

    Trước đó, ba đại Nguyên Giới cũng nghĩ đến lực lượng bản nguyên của Ma Thiên Nguyên Giới. Cũng bởi vì chú ý tới truyền thống trận thông tới Ma Thiên Nguyên Giới, cho nên bọn họ mới không thể tìm được Vu Nhai trước.

    Nói chung, hiện tại đám ba đại Chân Thần Kinh Thiên đối với chuyện Bách tộc phản kích đã hoàn toàn không có chút hứng thú nào. Bọn họ chỉ muốn ngăn cản Vu Nhai. Gần như tất cả Thần Hoàng đều được phái đi tới Đoạn Thiên Nguyên Giới.

    ...

    Vu Nhai đã tiến vào Đoạn Thiên Nguyên Giới. Bên trong còn có không ít người của nghiệp đoàn Lữ Giả. Nhưng Vu Nhai lại không có thời gian để ý tới bọn họ. Hắn trực tiếp phóng về phía lực lượng bản nguyên của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Trở lại chốn cũ, Vu Nhai cũng sẽ không cảm thấy xa lạ gì.

    Đáng tiếc là nơi Vu Nhai xuất hiện là dải đất bên trong, còn cách ao bản nguyên bên ngoài một khoảng xa.

    Trong lúc này Đoạn Thiên Nguyên Giới nhất định sẽ điều động tất cả lực lượng trong Nguyên Giới để ngăn cản hắn.

    Nhưng tất cả chỉ là vô ích. Đối với Vu Nhai hiện tại mà nói, Đoạn Thiên Nguyên Giới ngăn cản tối đa chỉ kéo chậm bước chân của hắn mà thôi.

    Hắc, một ít quái thú bên trong Đoạn Thiên Nguyên Giới lao tới. Nhưng chỉ đảo mắt, chúng đã bị giết chết, tiêu tan thành mây khói.

    - Vu Nhai, đi tìm chết đi...

    Cuối cùng, khi Vu Nhai đến vòng ngoài, từng tiếng hét truyền tới. Từng khí tức Thần Hoàng từ dải đất phía ngoài chợt xuất hiện.

    Không Hoàng đã thành công. Hơn nữa còn thành công truyền tống đến dải đất phía ngoài của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Như Vu Nhai, từ Thánh Thần Đô truyền tống tới, chỉ có thể truyền tống đến dải đất bên ngoài Đoạn Thiên Nguyên Giới.

    Không có cách nào. Hắn căn bản không biết tọa độ của truyền tống trận vòng ngoài là gì.

    - Gia chủ, Tiểu Hắc, chúng ta lên...

    Thấy những khí tức Thần Hoàng này, Vu Nhai trực tiếp đưa Độc Cô gia chủ và Tiểu Hắc đã ở trong Huyền Binh Điển lợi dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng khôi phục chiến lực, đi ra. Hai khí tức Thần Hoàngđều khủng khiếp xuất hiện ở bên cạnh Vu Nhai.

    Độc Cô Chiến Huyền bởi vì đối mặt với sinh tử tồn vong của gia tộc, sát ý ngập trời.

    Tiểu Hắc, nuốt vào lực lượng bản nguyên của Lạc Thiên Nguyên Giới, tuy rằng vẫn chưa hoàn toàn hấp thu, nhưng thực lực lại tiến bước.

    Cứ như vậy, ba gã Thần Hoàng siêu cấp cường đại tiến vào trong đám Thần Hoàng của đối phương...

    Dân Cổ Duệ có chín đại Thần Hoàng. Đế quốc Huyền Binh sau khi chết Hoa Nộ Hải, còn lại năm tên Thần Hoàng. Ban đầu, bao gồm cả Hoa Nộ Hải, Vu Nhai cũng chỉ biết là năm vị. Nhưng đế quốc Huyền Binh cũng có một Thần Hoàng ở ngoài biển, gần đây mới trở về.

    Bởi vì bị Độc Cô Chiến Huyền chém chết một, Thánh Thần Giáo Hội còn dư lại một vị.

    Nói cách khác, bây giờ đối phương có chừng hơn mười lăm tên Thần Hoàng.

    Không có cách nào, tuy rằng còn đang trong đại chiến, nhưng bởi vì phía bên Độc Cô gia có quá ít Thiên Nhất Kiếm, Thần Hoàng tổn thất cũng nhiều...

    Bất kể thế nào, hiện tại phải đối mặt với mười lăm tên Thần Hoàng này, cũng chỉ có ba người Vu Nhai...

    Nhưng ba người bọn họ vẫn hiên ngang không hãi sợ, trực tiếp lao vào.

    Người đầu tiên Vu Nhai đối mặt chính là Thời Hoàng. Lúc giao đấu, thời gian chi đạo Thần Hoàng của Vu Nhai không ngờ điên cuồng áp chế hắn, sau đó trực tiếp chém chết.

    Huyền Nguyên Chi Lực và lực lượng tinh không đồng thời bạo phát, khiến sự khôi phục sức khỏe cường đại của Thời Hoàng bị thiêu đốt thành mảnh nhỏ. Điểm cường đại của Thời Hoàng chính là đạo thời gian. Đạo thời gian bị áp chế hắn chỉ có một con đường chết.

    Tiểu Hắc lại đối mặt với Thiên Bằng Hoàng. Nó nhếch miệng cười. Tiểu Hắc hấp thu lực lượng bản nguyên Lạc Thiên, hiện tại trực tiếp mở miệng, gần như một hơi sẽ nuốt trọn Thiên Bằng Hoàng.

    Thiên Bằng Hoàng chỉ có thể lấy tốc độ cường đại của hắn để né tránh. Nhưng sau khi tránh được, nghênh đón phía sau cũng là Không Hoàng. Thật đáng tiếc. Giống như Thời Hoàng, không gian chi lực của hắn bị Tiểu Hắc áp chế.

    Không Hoàng... Chết!

    Độc Cô Chiến Huyền lại xông về phía Hoàng Phủ Huyết Binh.

    Hoàng Phủ Huyết Binh cũng có sát ý nghịch thiên. Chỉ là trong sát ý mang theo huyết khí, không phải sát ý thuần chính nhất. Độc Cô Chiến Huyền trực tiếp lấy sát ý chi đạo Thần Hoàng áp chế. Trong nháy mắt, sát ý không thuần khiết của Hoàng Phủ Huyết Binh phản phệ, bị Độc Cô Chiến Huyền một kiếm chém chết!

    Hoàng Phủ Huyết Binh rất hận. Hắn vẫn chết ở trong tay người của Độc Cô gia.

    - Giết giết giết...
     
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Chương 1984: Thôn Thiên Nhất Kiếm

    Shared:goctruyen.com





    Tuy rằng vừa gặp đã chém chết ba Thần Hoàng, nhưng đối phương còn có mười hai Thần Hoàng. Tất cả điên cuồng bao vây tấn công khiến ba người cũng khó xử lý được.

    Đặc biệt trong số đó dân Cổ Duệ còn có Kinh Hoàng cường đại. Phải biết rằng, Vu Nhai còn phải đại chiến với hắn ba ngày ba đêm mới giải quyết xong.

    - Không nên tham chiến. Phía bên chúng ta có Tiểu Hắc. Đột phá...

    Vu Nhai biết tuyệt đối không thể bị bọn họ bao vây. Nếu không bọn họ mặc dù không chết cũng không biết phải đánh đến ngày nào tháng nào. Phía bên bọn họ có Tiểu Hắc với lực lượng không gian cường đại, căn bản không cần đi cứng đối cứng...

    - Vu Nhai, đi chết đi...

    Hắc Nguyệt Thần Hoàng đã đến bên cạnh Vu Nhai.

    ...

    Thôn Thiên Kiếm được rút ra. Vu Nhai sử dụng tuyệt kỹ giết người của Lục Thiên, sau hơn một nghìn chiêu, đã chém Hắc Nguyệt Thần Hoàng thành mảnh nhỏ. Chỉ có điều Hắc Nguyệt Thần Hoàng lập tức khôi phục thân thể. Tuy nhiên thoáng cái sắc mặt hắn liền trắng bệch. Hắn phát hiện không ngờ hắn không có sức chiến đấu...

    - Hắc Nguyệt Thần Hoàng, xem như nể tình ngươi vẫn là cha ruột của Tiểu Mỹ, ta tha cho ngươi một mạng.

    Vu Nhai lạnh lùng nói:

    - Nhưng tội chết có thể tránh, tội sống khó tha. Ngươi làm một người bình thường đi thôi. Thần lực bản mạng bên trong cơ thể ngươi đã bị ta cắn nuốt không còn.

    - Cái gì...

    Hắc Nguyệt Thần Hoàng kinh sợ. Nhưng hắn phát hiện lực lượng của hắn không có cách nào khôi phục được. Toàn thân bắt đầu rơi xuống. Chút thần lực bản mạng còn lại không có cách nào chống đỡ được thân thể hắn. Hắn sẽ đập xuống đất.

    Nhưng Hắc Nguyệt Thần Hoàng không cam lòng. Đối với Thần Hoàng của Cổ Duệ cao ngạo mà nói, đi làm một người bình thường thật sự khó có thể chịu nổi. Huống gì còn thua ở trên tay Vu Nhai.

    Ầm...

    Cuối cùng, Hắc Nguyệt Thần Hoàng lựa chọn tự bạo. Đáng tiếc đã không được chút hiệu quả nào.

    Trong nháy mắt này, ở trong thế giới Huyền Binh Điển, Tiểu Mỹ lộ vẻ buồn bã, nhưng không có quá nhiều bi thương. Nàng cùng người cha ruột này không có quá nhiều tình cảm. Chỉ là cảm thán vận mạng vô tình mà thôi...

    Dân Cổ Duệ mất đi tên Thần Hoàng thứ ba. Cũng không trách được Hắc Nguyệt Thần Hoàng ở trước mặt Vu Nhai không có quá nhiều sức đánh trả. Dù sao hắn cũng chỉ có thể xem như mới tiến vào Thần Hoàng. Thực lực Vu Nhai càng lúc càng khủng khiếp. So với thời điểm đánh bại Kinh Hoàng lại mạnh mẽ hơn một ít.

    Dù sao địa thế đã quen thuộc hơn. Hắc Nguyệt Thần Hoàng có thể đấu với Vu Nhai hơn một nghìn chiêu như vậy đã là rất lợi hại rồi. Đương nhiên, hơn một nghìn chiêu cũng chỉ diễn ra trong thời gian rất ngắn.

    Đáng tiếc, địa thế của Vu Nhai vẫn còn kém một chút. Ở bên trong Đoạn Thiên Nguyên Giới không có cách nào thuấn di...

    Điều này cũng bởi vì có liên quan tới sự tồn tại của Đoạn Thiên Chân Thần. Đoạn Thiên Chân Thần ở chỗ này vẫn có thể ảnh hưởng đến Vu Nhai.

    Nhưng không có vấn đề gì. Có Tiểu Hắc là được.

    Trong nháy mắt này, Tiểu Hắc đã cắn Thiên Bằng Hoàng bị thương. Sau đó, lực lượng không gian bạo phát, xé rách không gian mang Vu Nhai và Độc Cô Chiến Huyền đột phá ra ngoài.

    Nhưng lấy Kinh Hoàng dẫn đầu, các Thần Hoàng lại bố trí kết giới...

    Nếu để cho bọn họ hoàn toàn bố trí xong, vậy không biết phải kéo dài tới khi nào.

    Ở đây còn là bên trong Đoạn Thiên Nguyên Giới, làm không tốt sẽ bị vây khốn. Bởi vậy, Tiểu Hắc và Độc Cô Chiến Huyền nhìn nhau một cái. Độc Cô Chiến Huyền thấp giọng nói:

    - Tiểu Hắc, ngươi truyền tống Vu Nhai đến chỗ xa hơn. Hai chúng ta đối phó kiềm chế những Thần Hoàng này. Như vậy hẳn không có vấn đề chứ?

    - Chít, không thành vấn đề...

    Tiểu Hắc huyết mạch thần thú cuồng bạo. Tuy rằng thoạt nhìn hình dạng vẫn rất nhỏ rất đáng yêu, nhưng đối với chiến đấu lại rất thích. Mặc dù biết hai người bọn họ đánh nhiều như vậy chắc chắn sẽ thất bại, nhưng vẫn không có bất kỳ do dự nào.

    Về phần Độc Cô Chiến Huyền? Hắn cũng là người không biết đã suýt chết bao nhiêu lần. Chết, hắn biết sợ sao?

    - Đáng chết. Nhanh chóng phong tỏa. Đoạn Thiên ngươi cũng nghĩ biện pháp phong tỏa Vu Nhai lại đi...

    Đáng tiếc, lực lượng Tiểu Hắc ở trong chiến đấu cũng không ngừng tăng lên. Hiện tại nó coi như đã là thể trưởng thành. Tốc độ hấp thu lực lượng bản nguyên Lạc Thiên rất nhanh. Trong nháy mắt khi Thần Hoàng thậm chí Đoạn Thiên Chân Thần phong tỏa, nó đã truyền tống Vu Nhai ra ngoài.

    Sau đó, nó và Độc Cô Chiến Huyền cũng bị vây khốn.

    Nhưng sợ cái lông. Chỉ cần chiến là được. Chỉ cần không nhốt được Vu Nhai là được...

    Vu Nhai không quay đầu lại nhìn cuộc chiến đấu kia. Hắn trực tiếp tăng nhanh tốc độ. Hơn nữa có Huyền Binh Điển chỉ dẫn, hắn giống như gió bão lao về phía nơi lực lượng bản nguyên Đoạn Thiên Chân Thần. Rất nhanh hắn đã đến nơi trước đây từng gặp Độc Cô Diệt Ninh. Hiện tại mộ của những Thần Binh Sư hoặc Thần Ma đạo sư đã không còn. Nhưng Vu Nhai cũng không để ý được nhiều như vậy.

    Phù văn trận mở ra...

    - A, Đoạn Thiên không ngờ ngươi lại phá hủy tất cả phù văn?

    Đúng vào lúc này, Vu Nhai phát hiện Đoạn Thiên Chân Thần không ngờ đã phá hủy phù văn trận đi thông tới ao bản nguyên của hắn.

    - Vu Nhai, không có phù văn, ta xem ngươi tiến vào thế nào...

    Đoạn Thiên Chân Thần quát lên, giọng điệu có chút hơi đắc ý.

    - Ta đi vào cho ngươi xem... Thôn... Thiên... Nhất... Kiếm!

    Trong giây lát Vu Nhai phát ra khí thế cường đại. Không, không phải hắn phát ra khí thế cường đại, mà là Thôn Thiên Kiếm trong tay hắn. Trải qua một đoạn thời gian hấp thu, Huyền Binh Điển cuối cùng có thể miễn cưỡng bạo phát ra Thôn Thiên Nhất Kiếm. Tuy rằng so với Kinh Thiên Nhất Kiếm vẫn yếu một cách đáng thương, nhưng muốn đánh phá đất đai Đoạn Thiên vậy cũng đủ rồi.

    - Cái gì?

    Đoạn Thiên Chân Thần mở to hai mắt nhìn. Sau đó chỉ có thể trợn trừng mắt nhìn Nguyên Giới của hắn bị phá hủy, trợn trừng mắt nhìn Vu Nhai tiến vào ao bản nguyên của hắn:

    - Cút cút cút... Vu Nhai, ngươi cút ra ngoài cho ta...

    Đoạn Thiên Chân Thần cũng chỉ có thể giống như người đàn bà chanh chua. Hắn không có tộc dân, không còn Đoạn Thiên Nhất Kiếm, muốn liều mạng cũng khó...

    Vu Nhai lại không để ý đến hắn, trực tiếp ném ra Huyền Binh Điển, lại ném ra Lạc Thiên Thần Kiếm và Lục Thiên Thần Ấn, đồng thời nói:

    - Ma Thiên Chân Thần, khai thông với ta, mở ra con đường thông thiên.

    - Được...

    Giọng nói của Ma Thiên Chân Thần trực tiếp xuất hiện ở trong Đoạn Thiên Nguyên Giới.

    Ban đầu, Ma Thiên Chân Thần không có cách nào ném ý thức vào Đoạn Thiên Nguyên Giới, càng không có cách nào ở trong Đoạn Thiên Nguyên Giới đánh ra Ma Thiên Trận Pháp. Nhưng bây giờ ai kêu Đoạn Thiên Nguyên Giới bị thủng tới hai cái lỗ?

    Trước đó đã nói, giữa Nguyên Giới cùng Nguyên Giới cũng có Huyền Nguyên Chi Lực làm cầu nối liên kết.

    Càng bi kịch hơn chính là, Kinh Thiên và Huyền Thiên tiêu hao quá nhiều, đã không phong tỏa được vật dẫn Ma Thiên Chân Thần nữa.

    Nói chung, Vu Nhai cứ lớn lối như vậy, ở trong Đoạn Thiên Nguyên Giới mở ra con đường thông thiên.

    Dựa theo chỉ thị của phiến đá thần bí, Vu Nhai khống chế được phù văn trận và binh trận của Huyền Binh Điển, bạo phát ở trên ao bản nguyên của Đoạn Thiên.


     
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Chương 1985: Ngân Hà

    Shared:goctruyen.com





    Sau đó hắn đánh ra sáu đại Luân Chuyển Thần Ấn. Tiếp đó, Lạc Thiên Kiếm Linh hấp thu lực lượng bản nguyên của Đoạn Thiên Nguyên Giới bạo phát. Tâm trận hoàn toàn bao trùm lên Huyền Binh Điển.

    Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối lại đánh ra cơ sở trận thế Lục Thiên. Cuối cùng, từng ký hiệu Ma Thiên từ trên trời rơi xuống, cũng xuất hiện ở trên Huyền Binh Điển...

    - Ngăn cản hắn! Ngăn cản hắn! Ngăn cản hắn!

    Đoạn Thiên Chân Thần điên cuồng kêu lên không ngừng. Tiếng của Kinh Thiên và Huyền Thiên cũng theo đó xuất hiện. Nhưng hiện tại bọn họ lại không làm được gì nữa.

    Đoạn Thiên tối đa chỉ có thể dịch chuyển các Thần Hoàng của Kinh Hoàng qua, không cho Tiểu Hắc và Độc Cô Chiến Huyền kìm chế nữa.

    Nhưng hiện tại tất cả đều đã quá muộn...

    - Đã quá muộn. Con đường thông thiên, mở!

    Vu Nhai đã cảm ứng được điều gì. Hắn trực tiếp khẽ quát một tiếng.

    Thật ra Vu Nhai sợ nhất chính là phù văn Huyền Binh Điển của hắn còn chưa cảm ngộ hoàn chỉnh, không biết có thể thành công hay không.

    Nhưng dưới tình huống tất cả mọi chuyện đều chuẩn bị hoàn tất, dường như có một giọng nói đang nói cho hắn biết, hắn thành công...

    - Linh linh linh...

    Huyền Binh Điển Linh phát ra âm thanh quen thuộc của mình. Đúng vào lúc này, một thân ảnh nho nhỏ không ngờ chậm rãi từ trong Huyền Binh Điển nhô lên.

    Không ngờ đó chính là một tiểu nữ hài thoạt nhìn chỉ khoảng mấy tháng tuổi. Đây là Huyền Binh Điển Linh, cho tới nay Vu Nhai cũng chưa từng thấy qua. Chỉ thấy nàng mặc lễ phục rất đẹp. Đương nhiên cũng là lễ phục nho nhỏ. Trên chân mang theo vòng chân. Những âm thanh Linh linh linh chính là từ phía trên cái vòng chân này truyền tới. Hóa ra Huyền Binh Điển Linh chính là bộ dạng như vậy?

    A, gia hỏa sáng tạo Nguyên Giới kia chẳng lẽ rất thích những vật nhỏ nhắn sao? Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn rất nhỏ. Tiểu hài tử này còn nhỏ hơn.

    - A, không đúng. Hình như không giống với hài tử nhân loại cho lắm?

    Vu Nhai đột nhiên chú ý tới tướng mạo của Huyền Binh Điển Linh. Hắn phát hiện ra hai mắt của nàng đặc biệt lớn. So với tiểu bằng hữu Phong Doanh còn muốn lớn hơn. Lỗ tai cũng rất lớn, hình như bị kéo dài ra. Tóc cũng không thưa giống như những đứa trẻ sơ sinh, lại có màu đỏ tươi. Còn cổ quái hơn, chính là Huyền Binh Điển Linh không ngờ không có miệng.

    Trời ạ, chẳng lẽ gia hỏa sáng tạo Nguyên Giới kia ngược đãi nhi đồng?

    Không quan tâm kỳ quái thế nào, tiểu gia hỏa này còn nhỏ nhắn đáng yêu hơn cả tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn.

    - Thần thú Huyền Anh!

    Đúng vào lúc này, ngoại trừ Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối ra, năm đại Nguyên Giới Chân Thần đồng thời kinh ngạc kêu lên.

    Vu Nhai thiếu chút nữa ngã ngửa.

    Không ngờ tiểu nữ hài này không phải là tiểu nữ hài thật sự, mà là một con thần thú? Cũng quá vô lý đi?

    - Linh linh linh...

    Huyền Binh Điển Linh không để ý đến các Chân Thần Nguyên Giới kêu gào quỷ quái gì. Sau khi ra ngoài, nó lại đột nhiên quay người, nhìn về phí Vu Nhai ngoắc ngón tay.

    Sau khi ngoắc ngón tay xong, tiểu nữ hài lại đột nhiên bay lên. Theo nàng bay lên, dường như có một con đường mang theo ánh sao cũng xuất hiện theo.

    Con đường do tiểu nữ hài tạo ra. Vu Nhai không do dự, trực tiếp đi lên con đường tinh quang này. Đó chính là con đường thông thiên...

    Ầm ầm ầm...

    Bên ngoài, lấy Kinh Hoàng dẫn đầu, các Thần Hoàng điên cuồng đánh về phía Vu Nhai.

    Nhưng vô ích. Huyền Binh Điển đã tự động tạo ra một kết giới dường như có thể phòng ngự được tất cả. Tất cả lực lượng đập tới phía trên đều hóa thành vô hình.

    Đúng vào lúc này, Vu Nhai lại dừng chân một chút. Đột nhiên hắn có cảm giác. Hắn liếc nhìn Tiểu Hắc và Độc Cô Chiến Huyền cũng đang ở bên ngoài. Sau đó Độc Cô Chiến Huyền và Tiểu Hắc dường như hiểu ý, nhẹ nhàng xuyên qua kết giới.

    Bọn họ không hề bị ngăn cản, đi tới. Sau đó bọn họ lại có chút do dự, rồi theo Vu Nhai bước lên con đường thông thiên. Không chỉ là bọn họ, Lạc Thiên Kiếm Linh, Vu Thuấn và hoàng hậu tiền bối, còn có tất cả Binh Linh trong Huyền Binh Điển đều xuất hiện, cũng bước lên con đường này...

    - Vu Nhai, ta làm sao bây giờ?

    Ma Thiên Chân Thần gặp bi kịch, nàng không ở bên trong.

    - Không thiếu chỗ tốt cho nàng...

    Vu Nhai chỉ khẽ nói.

    Nói xong hắn lại tiếp tục đi tới. Hắn không có cách nào đưa Ma Thiên Chân Thần tiến vào đây. Hắn chỉ có thể nhẹ nhàng hứa hẹn một câu.

    Chậm rãi, đám người Vu Nhai từ bên trong Đoạn Thiên Nguyên Giới bước chân vào bầu trời sao. Bọn họ nhìn thấy tinh quang sáng chói, lại thấy được trận pháp Huyền Nguyên Chi Lực, nhìn thấy được bốn vật dẫn Nguyên Giới, thấy gần mặt trăng gần trong gang tấc.

    Đúng vào lúc này, Vu Nhai lại có phần sững sờ. Cái gọi là con đường thông thiên mục tiêu cuối cùng hình như chính là mặt trăng?

    Nhưng hắn chỉ chú ý một chút, liền tiếp tục đi theo Huyền Binh Điển Linh tiến tới.

    Đồng thời, khắp bầu trời đại lục Thần Huyền đột nhiên xuất hiện tinh quang. Đúng vậy, mặt trời vốn như lửa nóng đã không thấy nữa, chỉ còn lại có tinh quang.

    Ở trong tinh quang, gần như mỗi người trên đại lục Thần Huyền đều nhìn thấy được một con sông, đang từ từ kéo dài về phía trên mặt trăng.

    - Vu Nhai đã thành công...

    Trên chiến trường, Thủy Tinh đang điên cuồng cứu chữa người bị thương, chợt ngơ ngác nói. Ở bên cạnh nàng còn có rất nhiều nữ nhân người thân và các bằng hữu của Vu Nhai. Bởi vì trong cuộc chiến phản kích, thế như chẻ tre, bọn họ chậm rãi tập trung lại với nhau.

    Ánh mắt bọn họ đầy ước mơ nhìn chằm chằm vào dòng sông mỹ lệ này.

    Bọn họ không nhịn được nghĩ tới câu chuyện một đôi nam nữ si tình ở hai bên bờ sông Ngân Hà mà Vu Nhai đã từng kể cho bọn họ. Lẽ nào đây chính là con sông trong truyền thuyết kia.

    Bọn họ lắc đầu. Khẳng định không phải. Bởi vì Vu Nhai đang đứng ở trên con sông này. Hắn cũng là người tương đối hoa tâm. Những nữ nhân hắn yêu đều ở trên mảnh đất này chờ đợi hắn...

    Nguyệt Lâm Sa cũng vậy. Nàng đứng ở trên tháp ma pháp cao nhất tại Ma Pháp Đế Đô, si ngốc nhìn lên con sông kia.

    Rất nhanh, rất nhanh gia hỏa kia sẽ cướp nữ đại đế ta đi. Trong lòng nàng vô cùng mong đợi...

    Không chỉ là những người có quen biết với Vu Nhai. Gần như mỗi người trên đại lục đều nhìn về phía sông kia.

    Bởi vì nó quá đẹp, bởi vì nó mang theo hy vọng khiến ta người ta cảm thấy vô cùng an tâm. Tất cả mọi người dường như thấy được đại loạn kết thúc, hòa bình đến...

    Bởi vì cảnh tượng như vậy, về sau đại lục Thần Huyền liền sử dụng sông ngân sắc và bầu trời sao đại biểu cho hòa bình.

    Đây là nói sau này. Lúc này Vu Nhai cũng không có suy nghĩ nhiều như vậy. Hắn phát hiện hắn thật sự bước chân lên mặt đất trên mặt trăng.

    Ngay điểm cuối của con đường thông thiên đột nhiên có một cánh cửa mở ra. Bên trong cánh cửa vẫn là đất đai trên mặt trăng. Nhưng hắn có thể thấy ở đây hoàn toàn khác với mặt trăng mà hắn từng nhìn thấy được trước đó. Đây là một chỗ tràn ngập sức sống.

    - Hóa ra là như vậy. Cho nên ta mới cảm thấy địa thế mặt trăng thiếu chút gì đó. Là bởi vì chỗ ta đã thấy là cũng không phải đại địa hoàn chỉnh của mặt trăng. Hoặc nói là không phải mặt trăng chân chính...


     
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Chương 1986: Người Sáng Tạo Nguyên Giới

    Shared:goctruyen.com





    Vu Nhai đứng ở trước cánh cửa ngơ ngác nói.

    Nói xong, Vu Nhai lại đi vào bên trong cánh cửa nhìn lại. Nơi đó giống như một tiểu thế giới. Xung quanh là rừng rậm. Ở giữa còn có một tiểu lâu thoạt nhìn rất cổ xưa. Nó bị rừng rậm vây quanh. Cũng không có nơi nào thần kỳ. Dường như là một miếu cổ trong rừng rậm nào đó. Đương nhiên, tòa tiểu lâu chỉ là rất cổ xưa, cũng không thấy bị đổ nát sứt mẻ gì...

    Ở phía trước tiểu lâu lại có một con đường mòn. Trên con đường mòn dựng lên sáu bức tượng đá, điêu khắc sáu loại thú khác nhau.

    Trong đó có ba bức tượng, Vu Nhai rất quen thuộc. Bức tượng thứ nhất tọa chính là Thiên Bằng thú kim sắc.

    Bức thứ hai, thứ ba và thứ tư Vu Nhai đều không nhận ra. Bức tượng thứ năm, Vu Nhai lại nhận ra được. Đó chính là Liệt Không Thử.

    Bức tượng thứ sáu, cũng chính là cuối cùng một bức tượng cuối cùng lại là dáng vẻ một tiểu nữ hài. Dĩ nhiên chính là Huyền Binh Điển Linh, cũng chính là thần thú Huyền Anh.

    Khóe miệng Vu Nhai giật giật vài cái. Huyền Binh Điển Linh thực sự vẫn là thần thú. Vu Nhai có chút không nói nổi.

    - Linh linh linh...

    Đúng lúc Vu Nhai nhìn chằm chằm vào bức tượng thần thú giống Huyền Binh Điển Linh này, Huyền Binh Điển Linh đã tiến vào bên trong cánh cửa, phát ra những âm thanh Linh linh linh giục Vu Nhai nhanh lên.

    Vu Nhai không đang do dự, đi theo vào.

    Đám người Tiểu Hắc tất nhiên cũng theo vào...

    Nhưng đúng vào lúc này, sau khi bọn họ bước vào bên trong cánh cửa, lại không có cách nào tiến lên trước một bước nào nữa. Ngay cả tới trước con đường mòn vừa nói, cũng không thể vào được.

    - Chúng ta hãy ở lại đây chờ đi. Chúng ta có thể đi đến nơi này, chứng tỏ chủ nhân của đường thông thiên đã rất khoan hồng độ lượng rồi.

    Độc Cô Chiến Huyền thật ra nhìn rất thoáng. Khí chất gia chủ lại bộc lộ rõ ràng. Hắn quay lại nhìn Tiểu Hắc và các Binh Linh nói.

    Vừa lúc đó, lại có một Binh Linh đi vào. Không ngờ chính là tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn. Vô số ánh mắt đố kỵ rơi vào phía sau lưng tên tiểu tử này. Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn cười hắc hắc hai tiếng, cao ngạo khí thế đi tới. Nhìn thế nào, tiểu gia hỏa này cũng giống một tên tiểu quỷ. Thực sự là tiểu quỷ thích tỏ vẻ ta đây. Lạc Thiên Kiếm Linh nhìn thấy cũng rất không thoải mái...

    Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì Nguyên Giới Chân Thần hắn còn không thể nào vào được, mà tên tiểu quỷ này lại có thể vào?

    Không có người nào trả lời vấn đề của Lạc Thiên Kiếm Linh.

    Đến tận lúc này, có thể bước vào đường mòn chỉ có Vu Nhai, Huyền Binh Điển Linh, Thôn Thiên Kiếm Linh, Tinh Không Giáp Linh và tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn. Bốn linh thể này là tồn tại có quan hệ rất mật thiết với người sáng tạo Nguyên Giới.

    - Két...

    Vu Nhai đi theo Huyền Binh Điển Linh đi về phía tiểu lâu. Đối với sáu bức tượng đá khắc hình đại thần thú hắn cũng không mấy chú ý. Hiện tại ánh mắt hắn chỉ nhìn vào tiểu lâu trước mặt.

    Không biết bọn họ đi bao lâu, cuối cùng hắn đã đi tới trước tiểu lâu. Ngay thời điểm hắn dừng bước chân, cánh cửa tiểu lâu đột nhiên phát ra một tiếng két. Một nhân ảnh chậm rãi từ bên trong cánh cửa đi ra.

    Mắt hắn thoáng nheo lại. Đây là một vị nam tử thoạt nhìn rất nho nhã, ăn mặc theo phong cách cổ. Có cảm giác giống như thần tiên, khoảng ngoài ba mươi tuổi. So với Thần Huyền và cổ đại trên địa cầu của Vu Nhai cũng có chút tương tự. Trên mặt hắn lộ ra nụ cười khiến người ta cảm thấy thân thiết. Chẳng qua khi quan sát tiếp, sẽ phát hiện người trước mắt chỉ là một linh thể.

    - Linh linh linh...

    Vừa nhìn thấy vị nam tử này, Huyền Binh Điển Linh rốt cuộc giống như bị sợ hãi, đột nhiên cong người, thuấn di đến bên chân Vu Nhai, ôm bắp chân Vu Nhai. Cái đầu nho nhỏ lộ ra, hai mắt thật to chớp chớp, bộ dạng vô cùng nhút nhát nhìn nam tử kia.

    - Ngươi rốt cuộc đã tới rồi sao?

    Nam tử quay về phía Huyền Binh Điển Linh mỉm cười thân thiết. Sau đó hắn lại nhìn về phía Vu Nhai nói.

    - Ra mắt tiền bối. Chẳng biết tiền bối xưng hô như thế nào?

    Vu Nhai lấy lại bình tĩnh. Hắn đã sớm dự đoán được loại tình huống này sẽ phát sinh. Chỉ có điều hắn thật sự rất kinh ngạc. Hắn không nghĩ tới người sáng tạo Nguyên Giới lại là một nam tử như thế. Hắn còn tưởng rằng phải là lão già rất cường tráng gì đó. Dù sao người đó cũng rèn ra Nguyên Giới. Còn nữa. Người trước mắt này rốt cuộc là thật sự tồn tại hay chỉ là huyễn ảnh do người sáng tạo Nguyên Giới lưu lại?

    Vu Nhai không hiểu. Bởi vì hắn còn chưa đạt được thực lực của người sáng tạo Nguyên Giới thời điểm sáng tạo ra Nguyên Giới.

    - Ta là Lâu Dã. Ngươi cũng không cần gọi ta là tiền bối. Nếu ngươi có thể tới chỗ của ta, xem như là đệ tử của ta, gọi ta một tiếng sư tôn là được.

    Nam tử kia thản nhiên nói:

    - Lâu Dã cũng không có quy định gì lớn. Không cần theo ta quỳ xuống hành đại lễ làm gì. Ngươi có thể lấy được Huyền Binh Điển đồng thời đi tới chỗ của ta, chính là lễ lớn nhất...

    - Tham kiến sư tôn...

    Vu Nhai ngược lại cũng là người thức thời. Quả thực, nếu như không phải có Huyền Binh Điển hắn cũng không có khả năng có được thành tựu như ngày hôm nay.

    Không, không chỉ là Huyền Binh Điển, còn có Thần Huyền Khí Điển. Gọi nam nhân này một tiếng sư tôn cũng không có quá đáng. Chỉ có điều, các loại rèn luyện của gia hỏa kia thật sự gian nan lại thêm đào hố hại thân. Bởi vậy, nếu hắn không để cho mình quỳ xuống hành đại lễ, như vậy thì tùy hắn.

    - Lâu Dã? Ngài... ngài chính là Lâu Dã?

    Đúng vào lúc này, Thôn Thiên Kiếm Linh đột nhiên xông ra, trợn trừng mắt nhìn linh thể trước mắt nói.

    Trong nháy mắt, gần như mọi người ở đây đều chăm chú nhìn Thôn Thiên Kiếm Linh. Vu Nhai không nhịn được kinh ngạc, Thôn Thiên Kiếm Linh cũng giống như mình chuyển kiếp tới. Nàng làm sao lại nhận ra Lâu Dã?

    - Đúng, ta chính là Lâu Dã. Có phải Tinh Huyền Kiếm Phái các ngươi có ghi chép bất lương về ta hay không? Ta nói tiểu tử à, không ngờ ngươi không nhận ra ta. Lại để cho tiểu cô nương thiên phú không bằng ngươi nhận ra. Thật quá mất mặt?

    Lâu Dã gật đầu, sau đó nói ra một câu khiến Vu Nhai điên cuồng choáng váng. Trong ánh mắt của hắn nhìn Vu Nhai còn mang theo sự khinh bỉ. Sau đó không đợi Vu Nhai kịp phản ứng, hắn lại hỏi:

    - Tiểu tử ngươi ở bên trong Tinh Huyền Kiếm Phái cũng là tiểu tử học tập dốt nát sao?

    Vu Nhai chớp chớp mắt, sau đó vội vàng nói:

    - Tiền... Lâu Dã sư tôn, Tinh Huyền Kiếm Phái gì đó, ta không có gia nhập môn phái này? Ta chỉ là một nhân loại rất rất bình thường. Thôn Thiên lão bà, Tinh Huyền Kiếm Phái chính là môn phái của nàng sao?

    - Đúng, ta chính là đệ tử của Tinh Huyền Kiếm Phái

    Thôn Thiên Kiếm Linh cúi đầu nói. Nàng trả lời lưu loát, cũng không giải thích quá nhiều.

    - Ngươi không gia nhập Tinh Huyền Kiếm Phái, vậy ngươi làm sao lại nhận được Huyền Binh Điển?

    Lâu Dã cũng nghi ngờ hỏi.

    - Lâu Dã tiền bối, chuyện là thế này...

    Thôn Thiên Kiếm Linh vẫn nhìn chằm chằm vào Lâu Dã, sau đó đem sự tình chân tướng nói sơ qua một chút.
     
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.