HOT  Linh Dị  Mạt Thế Trùng Khải Mạt Thế - Chương 501 (Free 367) - Cổ Hi

  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 70: Đòn Sát Thủ

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: bachngocsach

    Lâm Siêu vẻ mặt như thường, nói:"Chỉ là chết có mấy trăm Tiến Hóa Giả mà thôi, đối với đại cục cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, muốn lật đổ Hà Tư lệnh, các ngươi nên có những bí mật khác chứ?"

    Sở Sơn Hà liếc mắt nhìn Lâm Siêu, trong mắt lộ ra vẻ khác lạ, không nghĩ tới chàng trai mới khoảng 20 tuổi này, lại có tâm tư nhạy cảm đến như vậy, hắn khẽ mỉm cười, nói: "Cậu nói không sai, mấy trăm Tiến Hóa Giả, ở trước mặt mấy vạn binh lính bình thường có trang bị súng ống, chẳng tính là cái gì, có điều, có lúc đè chết Lạc đà, nhưng quan trọng nhất chính là cọng cỏ cuối cùng này."

    Hắn khẽ cười nói:"Thành thật mà nói, muốn lật đổ Hà Tư lệnh, rất khó! Phi thường khó! Nếu như nói lấy toàn bộ sức mạnh trong căn cứ chia làm mười phần, như vậy Hà Tư lệnh liền có thể chiếm từ sáu đến bảy phần mười, trong quân đội có hơn một nửa là người của hắn, bao gồm Không quân, Tình báo, Bộ binh, thậm chí là người ở trong Viện Nghiên cứu, đều là người của hắn, nếu như không phải Viện trưởng Viện nghiên cứu khoa học là bạn của Hứa Tư lệnh, e rằng đã sớm bị hắn mua chuộc."

    Lâm Siêu không có cắt đứt lời nói của Sở Sơn Hà, cứ để hắn tiếp tục nói.

    "Tổn thất có mấy trăm Tiến Hóa Giả còn chưa trưởng thành, chỉ có thể coi là mất nửa sức mạnh, nếu như tất cả trưởng thành, sau khi được thăng chức tiến vào mỗi vị trí trong quân đội, giống như mạng nhện không ngừng lan rộng, đến khi đó mười phần sức mạnh trong căn cứ, có chín phần mười đều sẽ bị hắn nắm giữ."

    Sở Sơn Hà nhìn Lâm Siêu, trong mắt lộ ra một nụ cười , nói: "Có điều, lần này cậu khiến cho bọn họ trực tiếp tổn thất đám tinh anh này làm cho giấc mộng đẹp của bọn họ bị phá vỡ, hơn nữa với phát hiện vĩ đại của cậu, từ giờ trở đi chỉ cần bắt được càng nhiều Hủ thi, liền có thể không ngừng chế tạo ra Tiến Hóa Giả, mấy trăm tính là gì, nắm chắc lấy thời gian, nói không chừng có thể chế tạo ra một đội quân có hơn vạn Tiến Hóa Giả, đến thời điểm này, muốn xóa xổ một tòa thành thị, quả thực là chuyện dễ dàng…"

    "Nói đến ý chính." Lâm Siêu cau mày nói.

    Vẻ hưng phấn trên mặt Sở Sơn Hà trở nên cứng đờ, lúng túng gãi đầu nói:"Quá kích động, không cẩn thận liền xả hết ra, quay lại chuyện chính, kế hoạch tác chiến của Hứa Tư lệnh tôi chỉ biết đại khái, có người nói, phần lớn quan chức cấp tá trở lên của Hà Tư lệnh đều đã bị xúi giục."

    "Xúi giục?" Vẻ mặt Lâm Siêu lộ vẻ ngạc nhiên.

    "Không sai." Sở Sơn Hà cười lớn, nói:" Phát hiện vĩ đại của cậu, chính là quân bài quan trọng trong tay Hứa Tư lệnh! Nhờ vào đó có thể dễ dàng dụ dỗ vây cánh Hà phái, phải biết rằng, những quan chức cấp cao kia, tuy rằng nắm trong tay rất nhiều binh lính, nhưng không có khả năng tự trở thành Tiến Hóa Giả, chỉ là người bình thường mà thôi, bây giờ có cơ hội như vậy bày ra trước mắt, ai không muốn trở thành Tiến Hóa Giả? Ai không muốn có được sức mạnh? Ai không muốn tuổi thọ kéo dài? Hơn nữa, đối với những người có tư tưởng phản kháng, cũng đều sẽ phải suy nghĩ lại, Hứa Tư lệnh nắm trong bí mật trọng yếu như vậy, tiềm lực trong tương lai sẽ mạnh mẽ to lớn đến mức nào!"

    "Bệnh dịch bùng phát, quốc gia không còn là quốc gia, mọi người đều trở nên thực tế hơn, có rất ít người trung thành đến chết, vì lẽ đó cơ hội lật đổ được Hứa Tư lệnh có khả năng thành công cao, còn nếu như tiếp tục kéo dài, ngược lại sẽ bị Hà Tư lệnh phát hiện ra được điều gì đó, từ đó mà nắm lấy rồi lợi dụng, tránh khỏi đêm dài lắm mộng, Hứa Tư lệnh lúc này mới quyết định, ngày mai sẽ tuyên bố Kỷ nguyên mới, ra mệnh lệnh cho toàn căn cứ, trục xuất Hà Tư lệnh."

    Sở Sơn Hà đối với Lâm Siêu cười cợt, nói: "Nguyên nhân chính là như vậy, Hứa Tư lệnh mới trao cho cậu quân hàm lớn đến như vậy, phải biết rằng, ở thời đại trước đây, người được thăng quân hàm Đại tướng, đều là thiên chi kiêu tử (1), là những người có bối cảnh chính trị mạnh mẽ, thêm vào đó quyền lực cực lớn, hơn nữa chính mình không ngừng nỗ lực, đến lúc sáu bảy mươi tuổi mới dần dần bò lên được vị trí này, mà cậu hiện tại mới hai mươi tuổi, sau đó nếu nắm chắc cơ hội này, sẽ có hi vọng trở thành ứng cử viên tiếp theo cho vị trí đứng đầu căn cứ!"

    Lâm Siêu liếc Sở Sơn Hà một cái, nói:" Mới một tháng không gặp, anh không phải từ một binh sĩ so với cấp Úy còn nhỏ hơn thoáng cái đã đươc thăng lên làm Trung tướng sao, tốc độ tăng lên như thế này còn không kém so với tôi chứ?"

    Sở Sơn Hà ngượng ngùng nở nụ cười, nói:"Nói đến chuyện này, tôi có thể tăng tới cấp bậc Trung tướng, vẫn là công lao của cậu đấy, Hứa Tư lệnh vẫn nói, là tôi có mắt biết nhìn người, ha ha, nói một điểm đều không sai, lần đầu tiên nhìn thấy cậu, tôi liền biết Lâm huynh đệ tương lai sẽ là người làm nên đại sự!"

    Lâm Siêu tức giận, nói: "Quân hàm anh tăng lên, công phu nịnh hót cũng tăng cường."

    Sở Sơn Hà cười ha ha.

    ………

    Trong sở chỉ huy của Hà Tư lệnh.

    Trung tướng Sa Tính đứng trước chiếc bàn làm việc làm bằng gỗ lớn có chút niên đại, cúi đầu, đem những tình huống đã được biết lần lượt nói ra.

    Phòng làm việc nhất thời trở nên yên tĩnh.

    Ngồi ở phía sau bàn làm việc chính là một ông già sáu mươi tuổi , hai hàng lông mày xám trắng, nhưng sắc mặt không có nửa vẻ già nua, so với vẻ mặt hồng hào khỏe mạnh của người trẻ tuổi đều không kém, ánh mắt hiện lên một tia sắc bén, bàn tay đặt trên tay vịn, có vài vết sẹo đan xen nhau, có thể tưởng tưởng cánh tay này đã từng trải quan những trận chiến như thế nào.

    "Con cáo già kia, xưa nay không đánh khi không nắm chắc." Hà Tư lệnh chậm rãi mở miệng, âm thanh khàn khàn tang thương nhưng vô cùng bình tĩnh, có cảm giác không giận mà uy, ánh mắt Hà Tư lệnh nhìn cành hoa Mai đung đưa trong gió tuyết phía bên ngoài cửa sổ, trong thời tiết mùa đông, Hoa mai vẫn kiều diễm không sợ gió lạnh.

    Hai mắt nhỏ hẹp dài lấp lóe sự thâm thúy, nói: " Hắn đã không thể chờ đợi, nóng lòng muốn trục xuất ta, chắc chắn không phải vì chúng ta tổn thất năm trăm Tiến Hóa Giả, mà là đang nắm trong tay thứ khác, rất khả năng hắn đã phá giải mật mã kho vũ khí nguyên tử."

    Trung tướng Sa Tính trong lòng giật mình, nói:

    " Không thể nào, mật mã kho vũ khí nguyên tử không thể nào dễ dàng phá giải như vậy, chúng ta đã tìm rất nhiều chuyên gia ở phương diện này, cho đến nay không có một chút nào tiến triển, còn nói nữa, coi như hắn nắm giữ trong tay kho vũ khí nguyên tử, binh lính của chúng ta đều chung bên trong một căn cứ, có lẽ nào hắn muốn đồng quy vu tận?"

    Hà Tư lệnh trầm mặc một lúc lâu , mới nói:

    " Chỉ cần khống chế được một nửa căn cứ, sẽ không cần đồng quy vu tận với chúng ta, nếu như không phải vì kho vũ khí nguyên tử."

    "Chỉ còn một khả năng kia."

    "Cái gì?"

    "Viện Nghiên cứu Khoa học!"

    Ánh mắt Hà Tư lệnh lộ ra vẻ thâm trầm lạnh lùng, nói:

    " Nếu như Viện Khoa học nghiên cứu ra thuốc Siêu cấp cường hóa biến đổi Gen, hoặc là có thể bồi dưỡng ra một vài tên siêu cấp Tiến Hóa Giả, chúng ta sẽ rất khó phòng vệ nếu một khi những Siêu cấp Tiến Hóa Giả này tiến hành ám sát các thủ lĩnh quân đội của chúng ta. "

    "Siêu cấp Tiến Hóa Giả?" Trung tướng Sa Tính sắc mặt trầm xuống, vội vàng nói:" Vậy phải đối phó thế nào bây giờ?"

    Hà Tư lệnh trầm mặc một hồi, mới phân phó:"Ngươi lập hạ lệnh, tất cả sĩ quan cấp Tá trở lên, không được rời khỏi doanh trại, đồng thời phải đảm bảo những người bên đều là người của mình, mặt khác , lại từ bên trong doanh trại Năng lực điều ra một số Năng lực giả có năng lực ngoại cảm, cử người bảo vệ bọn họ."

    Trung tướng Sa Tính cúi đầu,nói :"Rõ!"

    Sau khi hắn rời đi, Hà Tư lệnh nhìn cành hoa Mai trong gió tuyết, tự lẩm bẩm:"Người mới kia, dĩ nhiên có khả năng giết chết hơn 6000 con Hủ thi,cứ coi như đây là lái bài tẩy của ngươi đi, có điều, trên đời này chắc chắn sẽ không có miếng bánh nào miễn phí, người như vậy khẳng định tác dụng phụ không nhỏ, ha ha… Lão Hứa a, nóng ruột thì không ăn được đậu hũ nóng, ngươi bị ta chèn ép nhiều năm như vậy, đã không còn nhẫn nhịn được nữa…"

    …….

    Trong căn cứ loa phát thanh từ những con phố lớn đến bên trong các ngõ nhỏ đồng loạt phát ra thông báo.

    Khu vực sinh hoạt, quân khu , cùng với những nhân viên nhàn tản bên trong căn cứ, đều nắm giữ được thông tin, đối với tuyên bố ngày mai lập ra một Kỷ nguyên mới, có ý nghĩa giống như là khai quốc!

    Trong nhất thời, bên trong căn cứ tất cả đều sôi trào, tất cả mọi người đều bàn luận sôi nổi, còn đối với những người ở dưới đáy tầng chót mà nói, đây chỉ là một hồi náo nhiệt, đối với bọn họ không có chút quan hệ nào.

    Chỉ có cao tầng trong căn cứ là biết, ẩn bên trong vẻ vui mừng này là sát cơ mãnh liệt. Là cuộc giao chiến của hai thế lực khổng lồ mạnh nhất trong căn cứ, chỉ cần không cẩn thận sẽ đem tòa căn cư vững chắc mới xây dựng xong cách đây không lâu này phá hủy thành bình địa.


    (1) Thiên kiêu chi tử: câu thành ngữ này xuất xứ từ " Hán thư". Hai chữ "Kiêu tử" ở đây chỉ đứa con cưng. Nguyên ý chỉ những người này là con cưng của trời.
    ...
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 13 others like this.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 71: Tuyết lớn.

    Dịch: Các tán tu của BNS
    Nguồn: bachngocsach

    Đây là trận mưa tuyết đầu tiên của mùa đông, trong đêm khuya những bông tuyết lặng yên rơi xuống.

    Những bông tuyết trắng giống như lông ngỗng, từ trên người Cự thú rơi xuống, đem trời đất phủ thành một mảnh trắng xóa, cuồng phong gào thét gió lạnh thấu xương, thổi qua căn cứ, trạm lính gác cùng với khu dân nghèo.

    Hết thảy người dân ở khu tị nạn hoặc là cuộn tròn mình trong ổ chăn, lạnh đến run lẩy bẩy, hoặc là đi ra bên ngoài, nắm từng nắm tuyết nhỏ đưa lên miệng.

    Đói bụng, lạnh giá, cô độc, thống khổ…

    Dân chạy nạn đã bắt đầu quen với việc chịu đựng và dần thích ứng với hoàn cảnh khắc nghiệt.

    Trên khắp các đường phố cùng ngõ nhỏ, trong cơn mưa tuyết có thể nhìn thấy một vệt màu hồng đỏ tươi như máu, chạy xuyên qua hơn một nửa căn cứ, đó những tấm vải đỏ được gắn trên đầu gậy đều trên đó có thông tin về một sự kiện…

    Một Kỷ nguyên mới từ hôm nay sẽ được bắt đầu

    Tuyết lớn từ trên trời cao rơi xuống, nhưng cũng không thể cản trở được kế hoạch cùng quyết tâm của một ít người. Khi trời vừa mới tờ mờ sáng, thì trên đướng phố đã xuất hiện một lượng lớn binh lính đi tuần tra, lại còn có người đem nước nóng cùng đồ ăn nóng hổi , mang tới khu vực dân chạy nạn.

    Hết thảy đều thể hiện sự hài hòa, bình tĩnh và ngay ngắn có trình tự.

    Lúc này đã là bảy giờ sáng, còn hai giờ nữa là bắt đầu sự kiện đón chào Kỷ nguyên mới.

    Lâm Siêu tỉnh giấc từ rất sớm, luyện tập Thương pháp trong hơn một giờ đồng hồ cho đến khi Vưu Tiềm rời giường mới cùng hắn đi ăn điểm tâm.

    Sau khi rửa mặt một cách đơn giản, Lâm Siêu thay một bộ trang phục của học giả màu trắng, ngày hôm nay hắn muốn tham dự buổi lễ bắt đầu Kỷ nguyên mới, lấy thân phận Phó Viện trưởng cùng thân phận của Vĩ nhân tham dự.

    Trường bào trắng như tuyết mang theo vài phần khí chất Nho gia, kết hợp với vẻ lãnh khốc của bản thân, hiện ra một vẻ hào hiệp bất kham. Lâm Siêu đứng trước cửa sổ, nhìn tuyết bay đầy trời, tự lẩm bẩm: "Tuyết lớn như vậy, đến bao giờ mới ngừng đây…"

    …………….

    Trong Bộ chỉ huy quân sự của Hứa Tư lệnh.

    Qua tuổi thất tuần, Hứa Tư lệnh dáng người khô gầy,nhỏ bé, giống như một lão Hầu tử rụng lông, da thịt trên mặt tràn đầy nếp nhăn, vẻ ngoài gần giống với phần lớn những lão nhân tuổi thất tuần, chỉ là gương mặt được chăm sóc kỹ càng hơn, nhưng chân chính khác với tất cả mọi người là sự thay đổi trong ánh mắt lúc thì ánh mắt ôn hòa, lúc thì phát ra cái nhìn sắc bén, giống như một thanh chủy thủ sắc bén được giấu dưới một cành hoa, trong nháy mắt liền làm cho người đối diện dựng thẳng tóc gáy.

    Trong phòng làm việc rộng rãi, có hơn hai mươi , ba mươi người mang quân hàm cấp tá trở lên.

    "Kế hoạch Sạn Tuyết, khởi động đi." Hứa Tư lệnh quay lưng lại đối với tất cả mọi người, ngước mắt nhìn lên trên một bức tranh chữ được treo trên tường, trên đó có bốn chữ lớn như rồng bay phượng múa: Tinh Trung Báo Quốc!

    "Tất cả kế hoạch ẩn giấu trước đó, đều bắt đầu đi." Âm thanh của Hứa Tư lệnh nhẹ nhàng, bình thản nhưng bên trong lại toát lên vẻ nghiêm nghị.

    "Rõ!" Tất cả mọi người cùng gật đầu, sau đó bắt đầu lui ra.

    Trong nháy mắt, bên trong phòng làm việc chỉ còn lại Sở Sơn Hà cùng với hai vị tướng quân khác, một mang quân hàm Đại tướng, người còn lại mang quân hàm Trung tướng.

    "Ba người các ngươi, đi theo ta." Hứa Tư lệnh xoay người, ánh mắt quét qua ba người Sở Sơn Hà một chút, trong mắt ánh lên một tia sáng, nói: " Con Sói già kia nên dự liệu được kế hoạch của chúng ta, việc kiềm chế binh lính dưới quyền của hắn, liền giao cho những người khác, chúng ta đi bắt con Sói đầu đàn!"

    Ba người Sở Sơn Hà gật đầu, nói:"Rõ!"

    Cánh tay của Hứa Tư lệnh giơ lên, bên cạnh có môt người Thư ký già lập tức đỡ hắn dậy, mấy người bọn hắn không có đi ra theo cửa trước, mà là đi ra theo hướng cửa sau, ở nơi này có một chiếc xe việt dã đã chờ sẵn.

    Mấy người lên xe, Sở Sơn Hà phụ trách lái xe.

    Vù!

    Chiếc xe việt dã màu đen như con báo săn trên tuyết, đánh hơi tìm con mồi mà đuổi bắt.

    Bên ngoài căn cứ, một chiếc ô tô màu trắng đã qua ngụy trang, đang chạy như bay trên mặt tuyết, nếu không phải có hai vệt bánh xa đen kịt cắt xuống mặt tuyết, thì sẽ không có ai chú ý đến chiếc xe này.

    "Đáng chết!"

    Bên trong ghế phụ, Hà Tư lệnh sắc mặt âm trầm, hai bàn tay nắm chặt thành quả đấm, hai con mắt hẹp dài sắc bén lộ ra vẻ phận nộ không cam lòng, lần này , hắn biết mình thất bại,hơn nữa còn thất bại hoàn toàn.

    Sáng sớm hôm nay, khi trời còn chưa sáng hẳn, Hà Tư lệnh đột nhiên nghe được một tin dữ, là do một thuộc hạ trung thành báo cho hắn biết, từ tin tức, hắn biết được, tất cả thuộc hạ của mình từ cấp tá trở lên đều bị Tư lệnh Hứa mua chuộc, đợi đúng thời điểm quyết định đâm cho hắn một đòn trí mạng!

    Khi nghe được thông tin này, lúc đầu Hà Tư lệnh không có ngay lập tức tin tưởng, để đề phòng người này là gián điệp do Hứa hồ ly phái tới báo tin giả , hắn điều tời một Tiến Hóa Giả có năng lực ngoại cảm, lợi dụng năng lực đặc thù của người này, có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác, đến khi xác nhận không phải là gián điệp do Hứa hồ ly phái tới, hắn mới biết tin này là sự thật.

    Đồng thời từ trong đầu của người thuộc hạ trung thành này mà biết được thông tin Hứa hồ ly xúi giục thuộc hạ của mình phản bội, không phải do đã nắm được trong tay mật mã để mở kho vũ khí nguyên tử, mà là thu được thành công đột phá trong nghiên cứu khoa học, phát hiện ra loại vật chất thần kỳ, có khả năng biến người bình thường trở thành Tiến Hóa Giả!

    Tuy rằng rất khó có thể tin tưởng được chuyện này là thật, nhưng lý trí của Hà Tư lệnh lại cho hắn biết, điều này là sự thật.

    Ngay lúc này hắn chỉ có thể tạm thời tránh xa sự truy giết của Hứa Tư lệnh, đem theo một vài thuộc hạ trung thành của mình chạy trốn, đi đến Thanh Sơn, ở đó dần dần xây dựng lại thế lực của mình.

    "Hứa hồ ly, coi như ngươi lợi hại! Còn có lão Quách, tên khốn khiếp nhà ngươi, trước đây lão tử nên trực tiếp giết chết các ngươi mới đúng!" Tư lệnh Hà đôi bàn tay khô héo, nắm chặt lấy da ghế ngồi, trong con ngươi tràn đầy tơ máu, càng tăng thêm vẻ dữ tợn.

    "Tư lệnh, ngài yên tâm, Trấn Nhạc ở bên trong căn cứ, đã không ngừng liên lạc với những người còn lại trong quân đội chưa bị khống chế, rất nhanh liền sẽ có thể chạy thoát ra khỏi căn cứ." Một người đàn ông trung niên ngồi ở ghế phía sau,nói :" Coi như chúng ta thua, kiên trì qua một đoạn thời gian, đợi khi chúng ta xây dựng lại được căn cứ, sẽ lại trở thành chúa tể một phương, chờ cho đến lúc tích lũy đủ sức mạnh, chúng ta sẽ cướp lại tất cả mọi thứ thuộc về mình!"

    "Không sai, lần này Hứa hồ ly quá thâm hiểm, chúng ta bố trí rất nhiều nội gián bí mật ở bên trong Viện Nghiên cứu, vậy mà không phát hiện được điều gì khác thường." Một người đàn ông trung niên cấp bậc Thượng tướng nghiến răng nghiến lợi nói.

    Hà Tư lệnh ánh mắt thâm trầm, nhìn chằm chằm vào biển tuyết mênh mông trước mặt, không nói một lời, đột nhiên, khóe mắt hắn xuất hiện một điểm đen.

    Điểm đen từ kính chiếu hậu bên cạnh phản chiếu lại, mặt hắn biến sắc, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên mặt tuyết trắng xóa, một chiếc xe việt dã như một con quái thú màu đen đang không ngừng đuổi theo.

    "Không được."

    Mấy người khác cũng ngay lập tức phản ứng, rút súng ra cầm trong tay, sắc mặt trở lên khó coi, bọn hắn tuy đều là có cấp bậc Thượng tướng, nhưng….Bọn họ đã rất nhiều năm không tự mình thân chinh ra chiến trường, tuổi tác không nói, còn không phải là người tự thức tỉnh thành Tiến Hóa Giả, mà người đuổi sát theo phía sau nếu là người của Tư lệnh Hứa, thì coi như số phận bọn họ lành ít dữ nhiều!

    Ầm!

    Nắp phía trước của xe việt dã được mở ra, bên trong không phải là động cơ mà là một nòng pháo.

    Chiếc xe này đã qua cải tạo, bình thường chỉ có Hứa Tư lệnh và một vài thân tín mới có thể sử dụng, chiếc xe này đã được trải qua gia cố vỏ xe có khả năng chống đạn, còn có khả năng bay lên trời khoảng cách ngắn, còn có thể tạm thời di chuyển trong nước, phía sau có trang bị tên lửa đẩy, toàn bộ chiếc xe này không thua gì chiến đấu cơ loại nhỏ.

    ...
     
    Quantdplc, rukuru, rocklina and 11 others like this.
  3. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 72: Tuyết ngừng

    Dịch: Hanoi1946
    Nguồn: bachngocsach

    Đạn pháo bắn ra, ngay lập tức bắn trúng vào phía sau của xe việt dã, chiếc xe đã qua cải tạo thân xe có khả năng chống đạn khiến cho lực phá hủy của đạn pháo giảm xuống thấp nhất không gây ra bất cứ tổn hại lớn nào cho chiếc xe. Tuy lực trùng kích không quá mạnh, nhưng lại làm cho tốc độ của xe bị ảnh hưởng, tác động của lực xung kích khiến cho bánh xe bị rê trượt trên mặt tuyết làm cho tốc độ xe giảm mạnh.

    Chiếc xe việt dã màu đen chẳng khác nào con cự thú đang săn mổi, cổ họng gầm nhẹ, cấp tốc lao tới.

    Đoàng đoàng!

    Mấy vị Tướng quân ngồi đằng sau chiếc xe màu trắng, rút súng ra, thò ra ngoài cửa sổ, hướng nòng súng về phía sau ngắm bắn chiếc xe việt dã màu đen, hoa lửa tung tóe phát ra do lực va chạm của những viên đạn vào vỏ xe hợp kim đã qua cải tạo, không làm ảnh hưởng gì đến tốc độ của chiếc xe.

    Hai chiếc xe việt dã không ngừng truy đuổi nhau trên mặt tuyết.

    Hứa Tư lệnh, thấy tình huống giằng co, lạnh lùng nói: :" Sơn Hà, ra tay đi!"

    Đôi mắt Sở Sơn Hà lóe lên , mở nóc xe, hắn dùng tay điều chỉnh xe sang chế độ lái tự động, cả người từ ghế lái dứng lên, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, bắp thịt toàn thân căng ra, cơ bắp cuồn cuộn giống như một vị Thiết tháp.

    "Chết!"

    Sở Sơn Hà gầm nhẹ,trong chớp mắt từ trên nóc xe việt dã màu đen nhảy lên, giống như một con quái vật hình người rơi lên trên nóc chiếc xe màu trắng.

    Rầm!

    Bàn chân đạp mạnh lên trên nóc xe, cổ họng hắn gầm nhẹ, đưa bàn tay tóm chặt lấy một cánh tay cầm súng đang thò ra bên ngoài cửa sổ, một vị Tướng quân sắc mặt kinh hoảng, hắn ngay lập tức muốn đóng cửa kính chống đạn lại, hắn tin tưởng cho dù thể chất của Sở Sơn Hà có đạt đến gấp 10 lần, cũng không có thể đánh vỡ cửa kính chống đạn.

    Nhưng Sở Sơn Hà không cho hắn có cơ hội, đem cánh tay hắn nắm chặt lấy, rồi dùng lực kéo mạnh một cái, làm toàn bộ cánh tay bị xé ra, rơi xuống, máu tươi phun ra bắn đầy lên trên mặt Sở Sơn Hà,mạch máu trên cánh tay cụt giống như những xúc tu, máu tươi theo đó nhỏ xuống, tạo thành những bông hoa mai xinh đẹp nở trên mặt tuyết.

    "Mở!"

    Sở Sơn Hà nắm chặt nắm đấm, gân xanh vặn vèo nổi lên trên nắm tay, cả người bốc lên một luồng khí nóng, da dẻ trở nên đỏ đậm sung huyết, miệng gầm nhẹ một tiếng đánh ra một quyền.

    Ầm!

    Cửa sổ chống đạn bị lực trùng kích từ nắm đấm xuất hiện vài vết nứt.

    Bên trong chiếc xe, mấy vị Tướng quân, sợ đến tái cả mặt, bọn họ không nghĩ Sở Sơn Hà lại mạnh mẽ đến mức biến thái như vậy, có thể đánh vỡ cửa kính chống đạn.

    Sở Sơn Hà giống như một con nhện màu đen bám chặt ở trên chiếc xe màu trắng, điên cuồng không ngừng đấm mạnh, lực xung kích cực lớn chấn động đến mức khiến cho chiếc xe màu trắng lắc qua lắc lại, trượt ở bên trên mặt tuyết.

    Chiếc xe việt dã màu đen nhanh chóng áp sát lại, đến lúc này hai xe đang song song chạy sát với nhau.

    Cửa kính ngay bên cạnh vị trí lái xe ngồi đột nhiên hạ xuống, gương mặt thâm trầm của Hà Tư lệnh lộ ra, hắn nghiêng đầu nhìn về phía vị trí ngồi của Hứa Tư lệnh, giọng điệu lạnh lẽo, nói:"Ngươi muốn đuổi tận giết tuyệt sao?"

    Hứa Tư lệnh cười nhạt, nói:"Đều là bạn bè nhiều năm,ông nên hiểu rõ tôi, tôi không phải là ông, tôi chỉ là mong ông quay trở lại nói chuyện thôi"

    Hà Tư lệnh trầm mặc một lúc lâu, mới nói: "Tôi đã thua,hãy thả cho tôi rời đi, tôi tuyệt đối sẽ ko quay lại tấn công căn cứ."

    Hứa Tư lệnh nở nụ cười nhẹ nhàng, nói:"Ông có còn nhớ Năm mươi năm trước đây, ba người chúng ta lần đầu tiên gặp gỡ, khi đó, lão Quách vẫn là một con mọt sách, cả ngày chỉ biết nghiên cứu cái này cái kia. Mà tôi, từ nhỏ đã không không được đọc sách, nhà lại đông con,cha mẹ tôi không có cách nào nuôi sống, liền đem tôi đưa vào quân đội, tôi tham gia quân đội, chỉ vì ước mong được ăn,được uống ,để có thể sống sót, nếu như có thể… Gia đình tôi vì tôi gia nhập quân đội mà kiếm được chút tiền từ đó có thể sống tiếp ... "

    "Chỉ có ông, Hứa Tư lệnh xoay chuyển ánh mắt, nhàn nhạt nhìn Hà Tư lệnh, nói: "Ông với hai người chúng tôi hoàn toàn khác, mục đích tham gia quân đội của ông là muốn được làm quan,trở thành Tướng quân, trong ba người chúng ta, ông là người có tiền đồ nhất, người đầu tiên được thăng chức là Thiếu úy chính là ông ,người đầu tiên lên làm thiếu tá chính là ông và người đầu tiên được thăng quân hàm cấp Tướng cũng chính là ông!"

    "Tôi cùng lão Quách vẫn luôn ước ao được giống như ông, rất khâm phục ông, nhưng mà…"

    Hứa Tư lệnh cười tự giễu, nói:

    "Năm tháng tuổi tác không có tha một ai hết, nếu như là mấy chục năm trước đây, tôi có lẽ sẽ ngây thơ mà thả cho ông chạy trốn, khuyên bảo ông tỉnh ngộ, nhưng bây giờ, lão Hà à, chúng ta đều già rồi, đếu đã nhìn thấu mọi thứ, buông tay đi, chúng ta không cần phải tự dằn vặt mình, sóng sau xô sóng trước, thế giới này đã là của những người trẻ tuổi, chúng ta nên thoái vị. "

    Lão Hà ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén, giống như chim diều hâu, lạnh lùng nhìn Hứa Tư lệnh, nói: "Nếu như không phải vì bệnh dịch bùng phát, tôi sẽ chuẩn bị về hưu, nhưng mà đây là một thế giới hoàn toàn khác, đây là cơ hội của chúng ta, hơn nữa tôi nghe nói ông mới nghiên cứu ra một loại vật chất thần kỳ có khả năng biến người bình thường trở thành Tiến Hóa Giả, chỉ cần có thể trở thành Tiến Hóa Giả, tuổi thọ sẽ được kéo dài, chúng ta tại sao lại phải lựa chọn từ bỏ? Ai đã không từng trải qua tuổi thanh xuân, nhưng mà, những người mới kia họ đã từng trải qua tuổi già sao? Tôi không có cảm thấy , nếu đem căn cứ cho người khác quản lý, lại so với tôi còn tốt hơn!"

    Vẻ mặt hồi tưởng về quá khứ trên gương mặt của Hứa Tư lệnh dần dần biến mất, thay vào đó là vẻ mặt lạnh nhạt, nói:

    " Bất cứ ai đều có thể quản lý căn cứ, chỉ duy nhất có ông là không được!"

    Hà Tư lệnh hàn quang trong mắt lóe lên, đôi mắt chòng chọc nhìn thẳng vào Hứa Tư lệnh, nói:

    "Tại sao?"

    Hứa Tư lệnh ngẩng đầu, nói:

    " Bởi vì ông là người kiêu hùng,đa nghi, có dã tâm lớn, nếu như ông nắm được căn cứ, tôi cùng lão Quách sẽ hết đường sống, tôi không phải vì mình mà đấu tranh với ông, là vì lão Quách và con gái của tôi."

    Hà Tư lệnh ngẩng đầu nhìn hắn, một lát sau, bỗng nhiên cười khẽ, nói:

    " Ông vẫn là tiếp tục dối trá, giả vờ từ bi! Nói thật cho ông biết, liên quan đến lá bài tẩy của ông, kỳ thật ngày hôm qua tôi cũng đã đoán được, hơn nữa tôi còn biết, Trung tướng Sa chính là gián điệp nằm vùng nhiều năm mà ông đã bố trí ở bên cạnh tôi!"

    Hứa Tư lệnh sắc mặt khẽ đổi, nói:

    "Ông có ý gì?"

    Khóe miệng Hà Tư lệnh lộ ra một nụ cười lạnh lùng, nói:" Việc nên sắp xếp, tôi cũng đã an bài xong, ông tuyệt đối sẽ không nghĩ tới sao, với cá tính con người tôi, dĩ nhiên là sẽ biến mình trở thành mồi nhử, lúc đầu tôi từ trong lao ra bên ngoài lấy biệt danh là "Sói", ông có biết tại sao không, bởi vì tôi cho dù có chết, cũng sẽ kéo một người chết theo! Lần này, tôi thua trong tay của ông cùng với lão Quách, bị giết chết, thế nhưng, tôi đời sau sẽ vẫn trở thành người thống trị Tân Thế giới này, trở thành Chúa Tể, ngày hôm nay không phải ông muốn tuyên bố thành lập Kỷ nguyên mới hay sao, tôi và ông giao tình đã nhiều năm, tôi đã sớm chuẩn bị kỹ càng cho ông một lễ vật thật lớn, sau vài tiếng nữa, ông sẽ nhận được."

    Hứa Tư lệnh sắc mặt biến đổi một hồi, trở nên âm trầm nhìn hắn, nói:"Ông đã làm gì tiểu Sa?"

    "Đương nhiên là giết rồi." Hứa Tư lệnh cười nhạt một tiếng, nói:"Kẻ phản bội, còn có thể có kết quả tốt được sao?"

    Hứa Tư lệnh hít một hơi thật sau, hắn cúi đầu, dùng sức mằ nắm hai nắm đấm thật chặt, một lát sau, bên trong cổ họng phát ra một âm thanh già nua, khàn khàn, mang theo sát ý nồng nặc, nói:"Bắt!"

    Ở vị trí ghế ngồi đằng sau có hai vị Tướng quân, đột nhiên từ nóc xe chui ra, nhảy sang xe việt dã màu trắng, hai người này dĩ nhiên đều là Tiến Hóa Giả!

    Chiếc xe việt dã màu trắng dưới sự phối hợp tấn công của ba Tiến Hóa Giả rất nhanh bị ép dừng lại.

    Tuyết lớn như lông ngỗng rơi xuống, đứng từ trên cao nhìn xuống, dấu vết hai chiếc xe va chạm nghiền ép để lại kéo dài thẳng tắp đến tận phía chân trời, mà xa xa mờ ảo trong sương tuyết là căn cứ màu đen lúc ẩn lúc hiện.

    Tuyết rơi, nhỏ dần, nhỏ dần.

    Rồi đến lúc hoàn toàn ngừng lại.

    Buổi lễ phát biểu chào mừng Kỷ nguyên mới sẽ bắt đầu trong mười mấy phút nữa.

    Lâm Siêu ngước mặt nhìn đám mây đen trên bầu trời, tuy rằng tuyết đã ngừng, nhưng khí trời vẫn không có thay đổi, tuyết rơi như chỉ là dừng lại trong giây lát, nó như đang đợi tích trữ đủ năng lượng rồi sẽ bùng phát cuồng bạo trở lại biến thành cơn bão Tuyết dữ dội.
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 11 others like this.
  4. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 73: Căn cứ Viêm Hoàng

    Dịch: Hanoi1946
    Nguồn: bachngocsach

    Vài phút nữa là tới chín giờ, Lâm Siêu rời khỏi doanh trại, ở bên ngoài có sẵn một chiếc xe của quân đội đang dừng đỗ, Tiểu Tống từ trên xe nhảy xuống, mặt tươi cười, nói:" Tướng quân Lâm, tôi tới đón cậu."

    Lâm Siêu khẽ mỉm cười, nói :"Lão Sở đâu?"

    "Anh ấy đang làm nhiệm vũ giữ gìn trật tự ở khu vực khán đài." Tiểu Tống cười cợt , nói: "Lên xe đi, phỏng chừng mọi thứ đã bắt đầu rồi."

    Lâm Siêu gật đầu, leo lên xe.

    Chiếc xe quân đội màu xanh chậm rãi di chuyển, chỉ mấy phút sau, đã tới tới sát trung tâm căn cứ, chỉ thấy tuyết nặng phủ dầy trên đường phố đã được dọn dẹp sạch sẽ, một đội ngũ lớn quân nhân, đứng thẳng xếp thành hai hàng dọc hai bên đường, dọc theo đường phố kéo dài mãi, ở phía sau họ tụ tập một số lượng lớn dân chạy nạn đến đây xem trò vui.

    Trên đường phố rộng rãi, bất cứ lúc nào đều có thể nhìn thấy những vị quân nhân mang quân hàm cấp Tá trở lên đang vội vã di chuyển về khu vực trung tâm căn cứ.

    Hoa mai từ hai bên đường bay bay trong gió,nhẹ nhàng rơi xuống, dường như đang ca khúc khải hoàn chào đón người anh hùng trở về.

    Ở bên trong tận thế, sự tuyệt vọng, nỗi thống khổ, cùng lãnh lẽo, một khoảnh khắc vui mừng như vậy, giống như mang than nóng sưởi ấm giữa mùa đông, khiến cho tâm tình của không ít người dân chạy nạn trở nên kích động, tâm trạng buồn thảm, bi quan của họ đều vơi đi ít nhiều.

    Tiếng kèn lệnh vang vọng được thổi lên.

    Xe Tank chạy chầm chậm trên đường phố, ở phía trên mấy chiếc xe Tank là vài còn Hủ thi bị trói chặt trên giá gỗ, bị diễu phố thị chúng, để cho một đám dân chạy nạn tận mắt nhìn đến rơi nước mắt.

    Lâm Siêu ngồi trên xe, từ cửa sổ, hắn có thể nhìn thấy từng gương mặt kích động của những người dân chạy nạn, vẻ mặt hắn bình tĩnh, trong lòng có vài phần cảm khái, Hứa Tư lệnh đúng là một vị Tướng quân đầy mưu lược, đối với khả năng nắm bắt cơ hội đều vượt xa so với những người khác, chỉ bằng với việc nắm trong tay tin tức nguồn năng lượng tiến hóa, liền khiến cho sức mạnh của Hà phái bị tan rã mà quân không mất một người. Nếu như là người khác nắm trong tay lá bài tẩy cùng sức mạnh to lớn, cũng không thể làm được như thế, cuối cùng sẽ làm cho toà căn cứ ở bên trong tận thế vất vả xây dựng nên bị phá hủy hoàn toàn…

    Chiếc xe đi tới trung tâm căn cứ, Lâm Siêu ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy rất nhiều hoa tươi, như một tấm thảm hồng rực được trải thảm trên quảng trường, một sô lượng lớn Sĩ quan, Tướng quân xếp hàng ngay ngắn chính tề ở bên dưới khan đài diễn thuyết.

    Ở một khu vực khác dưới đài diễn thuyết, là một lực lượng có tầm quan trọng không kém, Viện Nghiên cứu Khoa học.

    Đồng phục màu trắng, hơn một trăm nghiên cứu viên của Viện Nghiên cứu khoa học đều đang ngóng chờ, một ông già tuổi thất tuần đeo kính , thân thể gầy gò, trang phục trường bào giống như Lâm Siêu, tinh thần quắc thước, ngẩng đầu nhìn đài diễn thuyết.

    Lâm Siêu trong lòng suy đoán, đây có lẽ chính là người có danh tiếng lớn nhất Viện Nghiên cứu, Viện trưởng Quách Thiên Hoa.

    Đứng dưới đài diễn thuyết, khi Lâm Siêu vừa mới bước xuống xe, Sở Sơn Hà giống như một người vệ sĩ bình thường ánh mắt sáng lên, nhanh chóng tiến tới nghênh tiếp, hành động của hắn ngay lập tức khiến cho các Nghiên cứu viên, Sĩ quan, cùng các vị Tướng quân chú ý, khi họ thấy một vị tâm phúc của Hứa Tư lệnh đang chuẩn bị nghênh tiếp một người thanh niên trẻ, thì không khỏi giật mình cùng nghi hoặc.

    Có điều, rất nhanh mọi người đều chú ý tới trang phục Lâm Siêu đang mặc trên người.

    Phó Viện trưởng?

    Tất cả mọi người đều giật nảy cả mình, hầu như đều nghi ngờ thị giác mình có vấn đề, một người thanh niên chỉ chừng hai mươi tuổi, lại có tư cách được khoác trang phục của Phó Viện trưởng?

    Mọi sự chú ý đều dồn về phía Lâm Siêu, chỉ có vài vị thuộc hạ thân tín nhất với Hứa Tư lệnh mới biết được, còn phần lớn những người ở đây vẫn đang chìm đắm trong tin tức chấn động về việc Hà Tư lệnh bị trục xuất, căn bản không chú ý đến việc khác, giờ khắc này tất cả đểu mở to hai mắt, dường như muốn đem tất cả những gì thuộc về Lâm Siêu đều nhìn cho rõ,người thanh niên trẻ tuổi này đến tột cùng là thần thánh phương nào.

    "Mọi việc giải quyết xong ?" Lâm Siêu vừa đi vừa nói.

    Sở Sơn Hà cười cợt, nói:" Tất nhiên."

    Lâm Siêu nói:" Giết?"

    "Không có, chỉ là giam cầm, Hứa Tư lệnh lòng dạ yếu mềm, không xuống tay được." Sở Sơn Hà mỉm cười nói.

    Lâm Siêu gật đầu, không nói thêm nữa.

    Sở Sơn Hà đưa Lâm Siêu đi tới khu vực dành cho các lãnh đạo của Viện Nghiên cứu cùng Quân đội, để hắn cùng Viện trưởng Viện Nghiên cứu khoa học và các vị Tướng quân đứng ngang hàng.

    Vẻ mặt Lâm Siêu tự nhiên, không có nửa phần căng thẳng, hai tay thả lòng yên tĩnh chờ đợi.

    Những sĩ quan trong quân đội, cùng với những nghiên cứu viên của Viện Khoa học đứng ở phía xa xa chỉ trỏ bàn tán, trong ánh mắt họ tràn ngập vẻ hiếu kỳ, chỉ có một số ít người, nhìn Lâm Siêu với ánh mắt tràn đầy sự kính trọng, người khác không biết gì, nhưng bọn họ lại biết, chính là người trẻ tuổi này đã có một phát hiện vĩ đại, giúp cho Hứa Tư lệnh có thể khống chế căn cứ, mới khiến cho toàn nhân loại có được sức mạnh chống lại được Hủ thi, một con người vĩ đại như vậy, chắc chắn sẽ được lưu danh trong lịch sử, là một ngọn lửa cháy vĩnh viễn không bao giờ tắt trong lòng mỗi người.

    Ánh mặt trời xua tan mây mù chiếu sáng toàn bộ quảng trường, kim phút của chiếc đồng hồ lớn đặt ở trên tháp đồng hồ chậm rãi chuyển động tử số mười một di chuyển sang số mười hai, tiếng chuông lịch sử dường như đang vang lên, toàn bộ căn cứ đều yên tĩnh.

    Hứa Tư lệnh được hộ tống, chậm rãi bước từng bước lên cầu thang đi dần lên trên đài diễn thuyết.

    Tất cả mọi người đều ngẩng đầu theo dõi khoảnh khắc lịch sử này.

    "Chào tất cả mọi người, tôi là Hứa Kiến Quốc." Âm thanh trầm thấp,nhưng hùng hồn mạnh mẽ của Hứa Tư lệnh vang lên, giống như một còn Hùng sư vừa mới thức tỉnh, đôi mắt hiền từ nhìn khắp một lượt xung quanh quảng trường, rồi từ tốn cất cao giọng nói:" Bắt đầu từ ngày hôm nay, căn cứ sẽ được chính thức thành lập, lấy tên căn cứ là…Viêm Hoàng!"

    "Trở thành con dân của Viêm Hoàng, ta hi vọng tất cả mọi người đều có thể đoàn kết nhất trí…"

    Lâm Siêu lẳng lặng mà nghe, ở thời đại sau này, mọi người căn bản không được học chữ nên không đọc được sách vì thế những hiểu biết về lịch sử cơ bản đều do những lão nhân truyền miệng lại, rất khó phân biệt thật giả, vậy mà vào giờ phút này, hắn lại có cơ hội được chứng kiến tận mắt một sự kiện đặc biệt nhất của lịch sử nhân loại hơn 100 năm trước.

    Tòa căn cứ đứng đầu khu vực Châu Á, ngày hôm nay được thành lập!

    Đây là thời đại nhân loại thành lập căn cứ , đồng thời cũng tiến vào bên trong của một kỷ nguyên tràn đầy sự lạnh léo,hỗn loạn cùng Hắc ám kéo dài.

    Hứa Tư lệnh diễn thuyết cực kỳ sôi nổi, để cho mọi người đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, việc đặt tên cho căn cứ, đồng thời tạo ra một Kỷ nguyên mới, bên cạnh đó là sự phô trương một phần tiềm lực quân sự của căn cứ.

    Một số lượng lớn máy bay chiến đấu, trực thăng, bay lượn gầm rú trên bầu trời.

    Những chiếc xe tăng xếp thành hàng hai chậm rãi di chuyển trên đường phố.

    Kèn lệnh được gióng lên phối hợp với lực lượng vũ trang, rất nhanh đã nhen nhóm lên ngọn lửa nhiệt huyết trong lòng những người dân chạy nạn, để họ nhìn thấy được sự hi vọng, để họ một lần nữa có đủ tự tin cùng dũng khí mà sống tiếp.

    Sau màn duyệt binh của lực lượng vũ trang, Hứa Tư lệnh bắt đầu lần lượt phong tặng danh hiệu cùng chức tước cho nhữngngười đứng đầu các vị trí quan trọng trong căn cứ.

    "Quách Thiên Hoa ra khỏi hàng!"

    "Tôi đề bạt ông trở thành Viện trưởng Viện nghiên cứu khoa học, nắm trong tay tất cả công việc lớn nhỏ trong Viện, đặt mục tiêu tìm ra vác xin chống lại bệnh dịch, giải cứu nhân loại đặt lên hàng đầu,ông có bằng lòng tiếp nhận?"

    "Tôi xin nhận! Tôi xin thề sẽ sống chết vì lí tưởng, cống hiến cho nhân loại!"

    "Rất tốt,về vị trí."

    "Quách Thiên Hoa, làm nghiên cứu khoa học sáu mươi ba năm, những thành tựu chính bao gồm…."

    Sau khi đọc xong hết những thành tựu lớn của Quách Thiên Hoa, Hứa Tư lệnh tiếp tục gọi tên những vị Tướng quân khác, hoặc là nhưng vị Phó Viện trưởng khác.

    Trải qua nửa giờ, sau khi đã bổ nhiệm xong tất cả các vị trí quan trọng. Những nghiên cứu viên, cùng với các sĩ quan từ cấp Tá trở lên, trên mặt những người này tràn ngập nụ cười,chỉ cần căn cứ bất diệt, bọn họ sẽ có được một cuộc sống thoải mái.

    "Cuối cùng, tôi tuyên bố một việc rất quan trọng,về người làm ra cống hiến vĩ đại nhất cho toàn nhân loại!" Âm thanh Hứa Tư lệnh dừng lại một chút, đem sự chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào mình.

    "Cống hiến cho nhân loại?"

    "Cống hiến cái gì?"

    Hết thảy quan chức trong quân đội cùng với nghiên cứu viên của Viện khoa học đều nghi hoặc, chẳng lẽ là chiến công lớn hoặc là nghiên cứu , thành tựu mới trong khoa học?.
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 13 others like this.
  5. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Trùng Khải Mạt Thế
    Tác giả: Cổ Hi
    Quyển 3: Thương Thần

    Chương 74: Quái vật tấn công

    Dịch: Hanoi1946
    Nguồn: bachngocsach

    "Ta tin tất cả mọi người đều biết, dưới sự tấn công của vi-rút, những người có sức đề kháng yếu đều không thể chống đỡ được, đều bị nhiễm vi-rút, biến thành quái vật ăn thịt người, chúng ta gọi nó là Hủ thi!" Ánh mắt Hứa Tư lệnh nhìn chung quanh toàn trường, trên mặt lộ vẻ tươi cười , nói:"Tuy nhiên,khi bị nhiễm bệnh , chỉ có một số ít người, có khả năng kích phát tiềm lực trong cơ thể, nắm giữ được sức mạnh thần kỳ, có được các khả năng phát triển cực hạn về thị giác, thính giac cùng với các giác quan khác…họ được gọi là Siêu cấp nhân loại."

    "Mà chúng ta goi những người này là Tiến Hóa Giả!"

    Tất cả mọi người đều chăm chú lắng nghe, liên quan đến sự tình Tiền Hóa Giả, bên trong căn cứ từ lâu đã được truyền ra ngoài, khiến cho tất cả người dân chạy nạn đều biết là có một đám nhân loại mạnh mẽ đến như vậy.

    "Mà hiện tại…"

    Hứa Tư lệnh mang theo nụ cười, âm thanh tăng lên mấy lần, nói:"Căn cứ vào nghiên cứu của Viện khoa học, đã nghiên cứu ra một loại vật chất có tên là nguồn năng lượng tiến hóa, có thể làm cho bất kỳ người bình thưởng nào đều có khả nẳng trở thành Tiến Hóa Giả!"

    Rào!

    Hết thảy dân chạy nạn cùng binh lính bình thường đều xôn xao cả lên, khó có thể tin nhìn Hứa Tư lệnh.

    Những ngày gần đây họ nghe được rất nhiều thông tin, mà chính là liên quan đến doanh trại thứ năm, doanh trại cấp S, câu chuyện được truyền ra ngoài vô cùng kỳ diệu, về những con người có năng lực mạnh mẽ không khác nào siêu nhân!

    Mỗi người đều khát vọng nắm giữ sức mạnh như vậy, chuyện này có nghĩa là có thế sống sót, ngoài ra cảm giác thật là tuyệt vời!

    Hết thảy những người từng là thủ hạ của Hà Tư lệnh, từ những vị sĩ quan, đến tướng quân, cùng với những nhân viên nghiên cứu khoa học đều trầm mặc không nói, bởi vì bọn họ đã sớm biết những chuyện này, đồng thời bị chính thứ này dụ dỗ xúi giục, vì thế không có thêm bất cứ kinh ngạc nào.

    Hứa Tư lệnh khẽ mỉm cười, nói:"Loại vật chất này, có thể cung cấp cho tất cả mọi người trong căn cứ, ở trong quân đội, bất cứ người nào đều có thể đạt được khi hoàn thành tốt nhiệm vụ, đạt đến mức đóng góp nhất định, đều có quyền đưa ra yêu cầu, trở thành một Tiến Hóa Giả, còn lại mọi người thuộc các ban nghành khác, chỉ cần ra sức cố gắng, cống hiến, căn cứ sẽ không phụ sự kì vọng của tất cả mọi người."

    Nghe đến vậy, tất cả mọi người đều sôi nổi bàn tán nhất thời tạo nên một sự oanh động lớn.

    Ở bên trong căn cứ, có rất nhiều ban ngành khác nhau,ngoại trừ quân đội, còn có nghiên cứu viên làm Nghiên cứu khoa học, có Công nhân ở khu sinh hoạt ,còn có những binh lính làm nhiệm vụ bảo vệ….

    Ai không muốn trở thành Tiến Hóa Giả?

    Hứa Tư lệnh mỉm cười nói:" Xin mời đồng chí Lâm Siêu, là người đã có cống hiến tìm ra được bí mật về nguồn năng lượng Tiến hóa."

    Mọi người trên quảng trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều tràn ngập sự hiếu kỳ.

    Dưới sự cho phép của Hứa Tư lệnh, Lâm Siêu khẽ gật đầu, từ từ theo bậc thang của đài diễn thuyết đi lên, đứng bên cạnh Hứa Tư lệnh, thần sắc bình tĩnh không có vẻ gì là căng thẳng.

    "Là hắn!"

    "Quả nhiên là hắn, ta đã nói rồi làm sao hắn có khả năng mặc trang phục của Phó Viện trưởng."

    "Ông trời ơi, người phát hiện ra nguồn năng lượng tiến hóa, không ngờ lại trẻ tuổi đến như vậy, hình như hắn không phải là nhân viên của Viện Nghiên cứu."

    Toàn bộ quảng trường sôi nổi bàn luận, tò mò đánh giá Lâm Siêu, một phần trong đó là người của Hà phái, nhìn Lâm Siêu với ánh mắt có phần lạ lẫm, tư liệu về người này, tất cả bọn hắn đều biết, trong doanh trại cấp S là người đứng đầu trong đám người mới, không nghĩ tới một con kiến bé nhỏ như vậy lại phá vỡ thế cân bằng sức mạnh của hai vị đại tư lệnh của căn cứ, còn khiến cho những cống hiến của họ với Hà Tư lệnh hoàn toàn tan thành mây khói.

    Tuy rằng họ bị xúi giục, nhưng bọn họ biết, nhiều lắm bọn họ chỉ có thể trở thành Tiến Hóa Giả, còn nắm giữ được các vị trí cao tầng trong căn cứ thì sẽ không bao giờ tới lượt bọn họ, bọn họ sẽ bị phân biệt đối xử, khiến cuộc sống của họ sẽ không còn thoải mái, mà tất cả những điều đó là do người này tạo ra.

    Lâm Siêu nhìn Hứa Tư lệnh, đây là lần đầu tiên Lâm Siêu nhìn thấy ông ta, hơn nữa còn ở khoảng cách gần đến như vậy, ông ta là người đứng đầu của thời đại này, bây giờ lại là nắm quyền cao nhất trong căn cứ, thân phận và khí thế của ông ta là đại diện cho thiên ý.

    "Lâm Siêu, tôi ở đứng đây đại biểu cho tất cả nhân loại đang chịu khổ cực, gửi tới cậu lời chào mừng!"

    Hứa Tư lệnh giơ bàn tay gầy guộc lên,vẻ mặt nghiêm túc, hướng Lâm Siêu cúi chào.

    Lâm Siêu nghiêm mặt, đáp lễ nói:

    "Đây là việc tôi phải làm!"

    Hứa Tư lệnh trên mặt lộ vẻ tươi cười, hạ tay, nói :

    " Lâm Siêu, từ bây giờ cậu được thăng chức làm Phó Viện trưởng vinh dự của Viện nghiên cứu khoa học, đồng thời trong quân đội, cậu sẽ được thăng chức làm Đại tướng vinh dự, hi vọng từ nay trở đi tiếp tục vì nhân loại làm ra các cống hiến kiệt xuất, cậu có bằng lòng tiếp nhận?"

    "Đồng ý!"

    Lâm Siêu giơ tay cúi chào.

    Tư lệnh Hứa mỉm cười nói

    "Rất tốt, trở về vị trí của mình đi."

    Lâm Siêu gật đầu, đi xuống khỏi đài diễn thuyết

    Hứa Tư lệnh nhìn khắp xung quanh quảng trường, cất cao giọng nói:

    " Lâm Siêu, năm nay 19 tuổi, anh hùng xuất thiếu niên, cậu ấy không chỉ có trí tuệ siêu phàm, lúc dịch bệnh bùng phát đã từng cứu sống Sở Sơn Hà, vì nhân loại cứu sống một viên hổ tướng, ngoài ra trong Doanh trại năng lực cấp S, trong thực chiến trở thành người đứng vị trí đầu tiên khi giết chết 6800 con Hủ thi, mang lại cống hiến to lớn cho căn cứ.

    "Hi vọng tất cả mọi người đều có thể hướng Tướng quân Lâm Siêu học tập, các bạn và tôi đều là thành viên trong nhân loại, thân nhân chúng ta, bạn bè chúng ta, đều ở trong tòa căn cứ này, hãy thề sống chết bảo vệ căn cứ, đem tất cả Hủ thi… Đem tất cả bọn chúng tiêu diệt!"

    Mấy chữ cuối cùng, giống như búa tạ khuấy động lòng người!

    Tất cả binh lính, cùng những người dân chạy nạn huyết dịch đều sôi trào.

    Trong đám đông, mấy người Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt, Phạm Hương Ngữ đang đứng chung một chỗ, Vưu Tiềm nói thầm: " Làm sao chúng ta không được thăng chức, tôi không muốn trở thành Tướng Quân, chỉ cần làm sĩ quan là tốt rồi!"

    Hắc Nguyệt tức giận nói:" Nhiều lắm, ngươi chỉ được làm thiếu úy, nơi này những người được thăng chức đều là từ cấp Tá trở lên, đến cả Phạm Hương Ngữ cũng không được thăng chức!"

    Phạm Hương Ngữ nói lẩm bẩm: " Ta không thèm thì có, được thăng quan tiến chức như nhân loại các ngươi có gì là vui, Hứa Tư lệnh thật sự là một lão hồ đồ, mắt mờ chân chậm lại cón nói tên Ác ma này là vĩ nhân."

    Vưu Tiềm vẻ mặt đồng cảm nói: "Tôi cũng cảm thấy như vậy…"

    Hắc Nguyệt nói:" Thể chất của hắn là 26 lần,mọi người nói chuyện ở đây hắn đều nghe thấy tất cả."

    Vưu Tiềm nói: " Tôi mới vừa nói cái gì, tôi không phải nói phong thái đại ca xứng đáng đứng đầu quần hùng sao, chẳng lẽ tôi nói sai sao? Đại ca dáng vẻ hiên ngang , đường đướng chính chính, quả thật chính là tấm gương của nhân loại…"

    Phạm Hương Ngữ: "…."

    Sau khi Hứa Tư lệnh nói dứt lời, bỗng nhiên trong đám người, có người nói: "Tư lệnh, tôi nghe nói gần đây trong doanh trại năng lực có gần năm trăm người, khi tham gia thực chiến đã bị Lâm Tướng quân ám sát giết chết, không biết chuyện này có đúng hay không?"

    Người đang nói chính là một người đàn ông trung niên cấp bậc Thượng tướng.

    Sau câu hỏi của hắn, bầu không khí náo nhiệt trong quảng trường, bỗng nhiên rơi vào trong yên lặng.

    Tất cả binh sĩ trong các Quân doanh lớn đều giật mình, nhất thời hồi tưởng lại chuyện này, quãng thời gian trước trong Doanh trại năng lực đã xảy ra một chuyện vô cùng nghiêm trọng, trong một lần tham gia thực chiến có tới 500 Tiến Hóa Giả bị giết chết, sự kiện này tạo thành náo động cực lớn, không ai nghĩ sự kiện lớn này lại bắt nguồn từ Lâm tướng quân.

    Hứa Tư lệnh bình tĩnh liếc mắt nhìn vị Trung tướng kia, liền nhận ra ông ta chính là một trong những người của Hà Tư lệnh bị xúi giục, Hứa Tư lệnh, khẽ mỉm cười nói: " Ngươi từ đâu nghe được?"

    Vị Trung tướng ngẩn người ra, phản ứng rất nhanh nói: " Rất nhiều người đều nói như vậy, tôi chỉ muốn biết chân tướng của chuyện này!"

    Hứa Tư lệnh thấy hắn đang muốn gây ra mâu thuẫn, cười nhạt, nói: " Chân tướng rất đơn giản, 500 người kia đều do quái vật tấn công mà chết, mà con quái vật này, là do một đám người có ý đồ không tốt cố ý dẫn dụ mà đến, ý đồ muốn đem nhưng tinh anh, nhân tài của chúng ta tiêu diệt."

    Vị Trung tướng mặt biến săc, biết nếu tiếp tục dây dưa chuyện này, sẽ không chiếm được bất cứ chỗ tốt nào, vì từ trước đến nay thắng làm vua thua làm giặc, cái gì gọi là chân tướng, lúc này đã không còn quan trọng, nếu nói thêm, không chừng, Hứa Tư lệnh sẽ nói hắn chính là một trong những kẻ có "ý đồ không tốt", đến lúc đó cho dù hắn có trăm miệng cũng không thể cãi được."

    Vị Trung tướng cắn răng, quyết theo đuổi mục tiêu của mình đến cùng, không quan tâm đến những lời của Hứa Tư lệnh vừa nói, mắt nhìn thẳng nói: "Tôi còn có một nghi vấn!"

    Hứa Tư lệnh nụ cười vẫn nở trên mặt,chỉ là đôi mắt đang dần trở lên lạnh lẽo, bình tĩnh nói: "Hỏi đi!"

    Vị Trung tướng trầm giọng nói: " Trong đợt sát hạch thực chiến không cho phép mang theo vũ khí nóng, tôi không tin, chỉ trong tám tiếng ngắn ngủ, Tướng quân Lâm Siêu có thể giết chết hơn 6000 con Hủ thi, tất cả mọi người đều biết, Hủ thi đáng sợ dường nào, đừng nói 6000 con, chỉ 600 con cũng không thể giết chết được! Tôi biết, Tư lệnh nghĩ rằng Lâm Siêu là Tiến Hóa Giả thì sẽ có sức mạnh phi phàm."

    "Thế nhưng!"

    Hắn cười lạnh nhìn Lâm Siêu đứng cách đó không xa, nói: " Bên trong bảng xếp hạng của Doanh trại năng lực, người xếp hàng thứ hai chỉ mới giết được 900 con, người thứ ba chỉ giết chết 200 con, người còn lại chỉ miễn cưỡng mới có thể giết được 100 con, mà Lâm Siêu tướng quân đối với bọn họ có một số lượng chênh lệch quá bất hợp lí?"

    Nghe được lời hắn, tất cả binh lính cùng những người dân thương chạy nạn đều kinh ngạc, không nghĩ tới số lượng Hủ thi Lâm Siêu giết được lại có sự chênh lệch lớn đối với những người khác đến như vậy, bọn họ còn tưởng rằng, tất cả Tiến Hóa Giả đều đáng sợ như thế.

    Trong lúc nhất thời, rất nhiều người tỏ ra nghi hoặc, hướng tới Lâm Siêu , mong chờ một lời giải thích từ hắn.

    Hứa Tư lệnh sắc mặt thâm trầm, những chuyện khác ông ta đều có thể giải thích, chỉ riêng chuyện này thì rất khó có thể nói ra được nguyên do, mặc kệ vì lí do gì, đều có vẻ gượng ép, chính ông ta cũng đang suy nghĩ biện pháp giải thích phù hợp, thì bỗng nhiên Lâm Siêu ngẩng đầu, ánh mắt nhìn thẳng ra bên ngoài căn cứ, trong ánh mắt lộ vẻ nghiêm nghị.

    Hắn hầu như đồng thời có thể cảm ứng được có một chiếc trực thăng chiến đấu đảm nhiệm nhiệm vụ trinh sát ở phía trên quảng trường, đang từ từ hạ dần xuống, có một người lính không để ý đến bầu không khí trang nghiêm trên quảng trường, nhảy từ trên máy bay xuống rồi chạy thẳng tới bên dưới đài diễn thuyết, vẻ mặt hốt hoảng nói:

    " Báo cáo Tư lệnh, hiện đang có, có hai con quái vật đang di chuyển về phía căn cứ."
     
    Quantdplc, keosanga, rukuru and 13 others like this.