Chương 80: Không thể so sánh. Nguồn: Sưu Tầm Mời đọc Người thanh niên nói chuyện, không có châm chọc, không có khinh thường, giống như là cùng với bạn bè nói chuyện, rất tùy ý, rất chân thật. Nhưng mấy người Hỏa Thương lại nghe ra, ngữ khí của người thanh niên này, mang theo sự tự tin không thể che dấu, không xem bọn họ là đối thủ, có lẽ khinh thường với ý nghĩ đem bọn họ làm đối thủ. “Tốt nhất là ngươi không nên lưu thủ.” Hỏa Thương nói. Ngay sau đó, Hỏa Thương dưới chân bỗng nhiên dùng sức, thân thể bay thẳng về phía trước, đao trong tay vung ngược mang theo âm thanh rít lên. Trên mặt người thanh niên kia vẫn dáng tươi cười bình thản như trước, giống như không thấy được Hỏa Thương xuất kích toàn lực vậy. Còn bên cạnh, Tiểu Cường cùng Thỏ cũng hướng về phía thanh niên lao tới, Tiểu Cường lúc này cũng là cầm đao trong tay, hắn tuy rằng đã rơi vào trạng thái điên cuồng, nhưng cũng biết nếu dùng tay không thì chính mình một điểm cơ hội cũng không có. Thỏ cũng mang vẻ mặt ngưng trọng, nhưng không có một tia sợ hãi, nàng lúc này không còn là tiểu cô nương hồn nhiên nữa mà là một cái sát thủ lạnh lùng. Thanh niên thong thả đỡ đỡ gọng mắt kính, ngay khi công kích của ba người đến trên người hắn, rốt cục hai tay của hắn động. Đẩy ra đao của Hỏa Thương, dùng đao Hỏa thương đem đao của Tiểu Cường cản lại, tay kia trực tiếp nắm lấy chủy thủ chém sắt như chém bùn của Thỏ. Một chiêu ngăn cản được công kích của ba người, làm cho cường thế công kích của ba người trở thành hư ảo, thực lực như vậy, đủ để từ trên cao nhìn xuống mấy người Hỏa Thương. Nhưng mấy người Hỏa Thương cũng nhìn ra, bọn họ cũng không phải là không có cơ hội, người thanh niên trước mắt này, còn không có mạnh đến nỗi trình độ của họ không có cơ hội. “Mị Cơ, Long Tứ, cùng tiến lên.” Hỏa Thương hét lớn một tiếng, đao trong tay lần thứ hai hướng người thanh niên đâm tới. Mà đúng lúc này đây, Mị Cơ và Gia Vệ vừa đến đây, nấp bên cạnh chờ đợi cũng động thủ. Hai người bọn họ, một người nắm trong tay một cây trường châm dài nửa xích, một người cầm trong tay dao găm, hướng về phía sau lưng thanh niên đâm tới. Cho tới lúc này, biểu tình của người thanh niên mới có biến đổi, sau cùng chỉ nghe một tiếng thở dài vang lên, lập tức ba bóng người liền rất nhanh hướng về phía sau thối lui lại. Trong nháy mắt, thanh niên phát động phản kích, đem Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều đánh lui về sau, rồi lấy cơ thể Tiểu Cường cùng Thỏ ngăn cản Gia Vệ cùng Mị Cơ. Thanh niên cũng không có nhân cơ hội rời đi, mà là cau mày lại nhìn về phía Gia Vệ. “Ta không nhận ra ngươi.” Người thanh niên nói thẳng. Lúc này mấy người cũng đều đã đứng dậy, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều chau mày, ba người cùng lúc đối phó một người, kết quả lại là ba người bọn họ thụ thương. “Ta cũng không nhận ra ngươi.” Gia Vệ nói, long mày nhăn lại, tiến lên trước hai bước. “Thế nhưng ta lại cảm giác quen thuộc với ngươi?” Thanh niên còn nói thêm, trên mặt hắn xuất hiện một bộ cười khổ. “Quen thuộc sao?” Gia Vệ lắc đầu, nói: “Ta đối với ngươi lại không thấy quen thuộc.” “Hắn rất mạnh.” Lúc này, Thỏ ở bên cạnh Gia Vệ mở miệng nói. Gia Vệ gật đầu, biểu thị mình đã biết. Bên cạnh, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Mị Cơ đều mang vẻ mặt ngưng trọng, thực lực của thanh niên này xác thực vượt xa bọn họ. Mà lúc này, thanh niên vẫn còn đang đánh giá Gia Vệ, một lát thì nhăn lông mày, một lát lại là cười khổ, nhưng không nói gì. Tình hình lúc này phi thường kỳ quái. Năm người Gia Vệ đều là vẻ mặt ngưng trọng, toàn thân đều căng thẳng, mà thanh niên kia lại như người không có việc gì, biểu tình cực kỳ phong phú. “Ngươi biết không, ngươi làm cho ta nhớ tới bác của ta, người anh duy nhất của cha ta, so với anh em ruột còn muốn thân hơn.” Một lúc sau đó, người thanh niên nói. “Thật sao?” Gia Vệ long mày nhíu lại, nói: “Ta chắc chắn không phải là bác ngươi, cũng không phải anh của cha ngươi.” “Ngươi đương nhiên không phải, người bác kia của ta đã qua đời, hắn là người duy nhất cha ta ngưỡng mộ.” Thanh niên đối với lời nói của Gia Vệ cũng không tức giận, lắc đầu, bình thản nói. “Ta đối với cha ngươi và bác ngươi nhưng lại có một chút hứng thú.” Gia Vệ hai mắt híp lại, mở miệng nói. “Ta đối với bọn họ cũng rất có hứng thú, hai người đều là người ưu tú tới cực điểm, nhưng lại có hai lựa chọn bất đồng, hai đời người khác nhau, con người thật là kỳ quái, có cùng thiên phú, nhưng cuộc đời lại khác biệt nhau như ngày đêm.” Thanh niên rất là cảm khái, trên mặt cười khổ, phảng phất có một nỗi tiếc hận. “Ngươi là con của Khả Tích Thùy?” Mị Cơ lúc này mở miệng, thanh âm bang lãnh, nói: “Thì ra ngươi cũng là kẻ thù, ngày hôm nay ta không có thực lực đem ngươi lưu lại, nhưng sẽ có một ngày, chính tay ta sẽ lấy tính mạng cha con các ngươi.” Thanh niên lắc đầu, nói: “Nếu có ngày đó, ta sẽ lưu thủ không giết ngươi.” “Ta không cần.” Mị Cơ hừ lạnh một tiếng nói. Bốn người Gia Vệ, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều là vẻ mặt nghi hoặc, không biết Mị Cơ cùng người thanh niên này nói có ý gì. “Thế nào, các ngươi còn muốn lưu ta lại sao?” Thấy mấy người Hỏa Thương cùng Gia Vệ hình thành xu thế bao vây, thanh niên bình thản hỏi. “Cho dù không giữ được ngươi ở lại, ta cũng muốn ra tay với ngươi.” Gia Vệ đứng ra nói, ý của hắn rất rõ ràng, muốn đơn độc cùng người thanh niên giao đấu. Thanh niên vừa muốn nói gì đó, Gia Vệ liền nói trước: “Đừng nói các thứ không muốn giết ta gì đó, hôm nay là ta lần đầu giết người, chỉ giết đủ, không muốn giết thêm.” Thanh niên gật đầu, không nói gì nữa, có điều hai mắt cũng nhìn về phía Gia Vệ. “Long Tứ...” Hỏa Thương vừa định nói điều gì, Gia Vệ lại cản lại, chỉ nghe Gia Vệ nói: “Vừa rồi các ngươi đã thử qua, mặc dù là ba người các ngươi liên thủ cũng là không đánh lại hắn, cho dù thêm ta nữa, cũng không nhất định thắng được hắn. Ta đơn độc cùng hắn đánh, nếu như có thể thắng, tự nhiên có thể hạ hắn, nếu như thua, năm người chúng ta cùng tiến lên cũng không làm nên chuyện gì.” Hỏa Thương gật đầu, không nói gì nữa, Gia Vệ đã từng đánh cho Lãnh Phong đứng đầu Thập Nhân bảng không có lực hoàn thủ, cho thấy thực lực của hắn cũng đủ mạnh, tuy rằng mấy người Hỏa Thương ngoại trừ lần kia thì chưa từng chứng kiến qua thực lực của Gia Vệ, nhưng đối với Gia Vệ có một cái lòng tin không cách nào nói nên lời. Dù sao cho đến tận sau này, biểu hiện của Gia Vệ cũng quá bình tĩnh. Gia Vệ cầm dao găm trong tay để vào trong túi da, cùng dùng tay không như người thanh niên. Thanh niên đỡ đỡ gọng kiếng trên sống mũi, mang trên mặt một nét cười nhạt, cũng hướng về phía Gia Vệ đi tới. Ngay khi hai người cách xa nhau năm thước, hai người bỗng nhiên tăng tốc, tốc độ nhanh làm cho mấy người Hỏa Thương khiếp sợ. Ngay sau đó, âm thanh “bịch bịch” vang lên, hai người động thủ với tốc độ cực nhanh, quyền cước giống như hóa thành hàng vạn điểm, mà mỗi điểm cũng không phải dư thừa, đều có đối thủ. Sau một lát, chỉ nghe một thanh âm nặng nề vang lên, hai người tách rời nhau ra. Mà lúc này, Gia Vệ hai mắt híp lại, khóe miệng hơi nhếch lên, trên mặt xuất hiện một điệu cười nhạt. Người thanh niên kia lại là vẻ mặt kinh ngạc, như là không thể ngờ Gia Vệ lại có thể cùng hắn đánh ngang tay. “Quyền pháp này của ngươi là học từ chỗ nào?” Sau một lát, thanh niên lại ngoài dự tính hỏi tên quyền pháp của Gia Vệ. Vừa rồi Gia Vệ cùng người thanh niên kia giao thủ, hai người quyền cước nhìn như rất loạn, nhưng thật ra lại có chung một loại quy luật cùng đường nét, mỗi một chiêu đều cực kỳ đúng chỗ. “Tổ truyền.” Gia Vệ đáp lại, làm cho mấy người Hỏa Thương cũng đều là vẻ mặt kinh ngạc. Mà Gia Vệ nói là tổ truyền, tuy rằng không chính xác, nhưng cũng không tính là sai, bộ quyền pháp này, là cha hắn Gia Hồng Ngạo dạy cho hắn từ nhỏ, lúc đó Gia Vệ cùng Vương Cường học cảm thấy rất thích, rất nhiều năm không dùng, hiện tại sử dụng vẫn còn cảm thấy cực kỳ quen thuộc. Đương nhiên Gia Vệ cũng là lần đầu thấy được lợi hại của bộ quyền pháp này, trong lòng đối với thân phận của cha hắn lại nhiều thêm một phần hoài nghi. “Tổ truyền sao?” Có thể thấy được, thanh niên rất kinh sợ, cực kỳ khiếp sợ, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh lại, hai mắt nhìn thẳng Gia Vệ, suy nghĩ. Một lát sau đó, thanh niên mới mở miệng nói lần nữa: “Người truyền quyền pháp cho ngươi có phải trong tên có mang một chữ ‘Ngạo’?” Thanh niên lời vừa mới hỏi ra khỏi miệng, Gia Vệ đang cười nhạt lại là biến thành sửng sốt. Sau một lát, sắc mặt hắn trầm xuống, lạnh lùng nói: “Làm sao ngươi biết?” Nghe Gia Vệ trả lời, trên mặt thanh niên hiện ra thần sắc không thể tin được, có điều sau một lát, thanh niên lại cười ha hả. “Không nghĩ tới, không nghĩ tới a, ta biết mà, ngươi sao lại cảm thấy cô độc được chứ? Ngạo Long, Ngạo Long, dù không cùng nhau, nhưng chung quy vẫn muốn phân thắng bại.” Thanh xúc động niên lớn tiếng nói, làm cho Gia Vệ không biết giải thích thế nào. Lúc này, Mị Cơ cũng mang vẻ mặt kỳ quái nhìn về phía Gia Vệ, nàng biểu cảm biến đổi, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm. “Muốn dùng chuyện này uy hiếp ta sao?” Gia Vệ lạnh lùng nói, hắn đem lời thanh niên nói trở thành uy hiếp, lấy tính mạng cha hắn để uy hiếp hắn. Thanh niên lắc đầu, nói: “Ta có tư cách gì uy hiếp ngươi? Chỉ là có cảm giác cao hứng thôi, kết thúc của người anh hùng, phải có khuấy động mới xem là hoàn mỹ tốt đẹp được, tiếp đó thế hệ sau lại nổi lên, ta chờ, ta có thể chờ được.” Nói xong, thanh niên hướng về phía xa bước đi, chậm rãi, không nhanh. Gia Vệ không có ngăn lại, vừa rồi tuy rằng nhìn thực lực hai người sàn sàn như nhau không phân biệt được, nhưng Gia Vệ có thể cảm giác được, người thanh niên này không thi triển toàn lực, nếu như hắn thi triển toàn lực, Gia Vệ không có nắm chắc có thể đánh thắng hắn, thậm chí đánh hòa với hắn. Mấy người Hỏa Thương cũng không có ngăn cản, thực lực của Gia Vệ để cho bọn họ khiếp sợ, mà thực lực của người thanh niên này, càng làm cho bọn họ khiếp sợ. “Có lẽ chỉ có học cấp S đã được rời học viện có thể địch lại hắn.” Nhìn bóng lưng thanh niên, Hỏa Thương thấp giọng nói, sau khi nói ra những lời này, hắn liền xoay đầu lại nhìn về phía Gia Vệ. Nếu như tại căn cứ A, thời điểm Gia Vệ đánh Lãnh Phong, Hỏa Thương có hiểu qua loa về thực lực Gia Vệ, đồng thời bây giờ nghe Gia Vệ nói chuyện, thì hiện tại Hỏa Thương đã có hiểu biết lớn hơn về thực lực Gia Vệ, thấy được chính mình trước đây đã xem nhẹ Gia Vệ. Người thanh niên kia được hắn đánh giá chỉ có học viên ngoài cấp S mới có thể địch nổi, nói cách khác, Gia Vệ cùng người thanh niên kia bất phân thắng bại, cũng có được thực lực của học viên cấp S. Nghĩ tới đây, ánh mắt Hỏa Thương biến đổi, cuối cùng giống như đưa ra một quyết định gì đó. Mà lúc này đây, Thỏ cùng Tiểu Cường sắc mặt đã có vẻ khôi phục lại một ít, hai người đều mang vẻ mặt không phục, bọn họ đã rất mạnh, nhưng người thanh niên kia so với bọn hắn càng mạnh hơn. Mị Cơ lại là nhìn về phía Gia Vệ, nàng nhíu mày, giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói gì. Chỉ có điều, ánh mát nàng nhìn Gia Vệ, so với trước đây lại khác biệt.
Chương 81: Ngạo Thiên, Khiếu Long. Nguồn: Sưu Tầm Mời đọc Người thanh niên nói chuyện, không có châm chọc, không có khinh thường, giống như là cùng với bạn bè nói chuyện, rất tùy ý, rất chân thật. Nhưng mấy người Hỏa Thương lại nghe ra, ngữ khí của người thanh niên này, mang theo sự tự tin không thể che dấu, không xem bọn họ là đối thủ, có lẽ khinh thường với ý nghĩ đem bọn họ làm đối thủ. “Tốt nhất là ngươi không nên lưu thủ.” Hỏa Thương nói. Ngay sau đó, Hỏa Thương dưới chân bỗng nhiên dùng sức, thân thể bay thẳng về phía trước, đao trong tay vung ngược mang theo âm thanh rít lên. Trên mặt người thanh niên kia vẫn dáng tươi cười bình thản như trước, giống như không thấy được Hỏa Thương xuất kích toàn lực vậy. Còn bên cạnh, Tiểu Cường cùng Thỏ cũng hướng về phía thanh niên lao tới, Tiểu Cường lúc này cũng là cầm đao trong tay, hắn tuy rằng đã rơi vào trạng thái điên cuồng, nhưng cũng biết nếu dùng tay không thì chính mình một điểm cơ hội cũng không có. Thỏ cũng mang vẻ mặt ngưng trọng, nhưng không có một tia sợ hãi, nàng lúc này không còn là tiểu cô nương hồn nhiên nữa mà là một cái sát thủ lạnh lùng. Thanh niên thong thả đỡ đỡ gọng mắt kính, ngay khi công kích của ba người đến trên người hắn, rốt cục hai tay của hắn động. Đẩy ra đao của Hỏa Thương, dùng đao Hỏa thương đem đao của Tiểu Cường cản lại, tay kia trực tiếp nắm lấy chủy thủ chém sắt như chém bùn của Thỏ. Một chiêu ngăn cản được công kích của ba người, làm cho cường thế công kích của ba người trở thành hư ảo, thực lực như vậy, đủ để từ trên cao nhìn xuống mấy người Hỏa Thương. Nhưng mấy người Hỏa Thương cũng nhìn ra, bọn họ cũng không phải là không có cơ hội, người thanh niên trước mắt này, còn không có mạnh đến nỗi trình độ của họ không có cơ hội. “Mị Cơ, Long Tứ, cùng tiến lên.” Hỏa Thương hét lớn một tiếng, đao trong tay lần thứ hai hướng người thanh niên đâm tới. Mà đúng lúc này đây, Mị Cơ và Gia Vệ vừa đến đây, nấp bên cạnh chờ đợi cũng động thủ. Hai người bọn họ, một người nắm trong tay một cây trường châm dài nửa xích, một người cầm trong tay dao găm, hướng về phía sau lưng thanh niên đâm tới. Cho tới lúc này, biểu tình của người thanh niên mới có biến đổi, sau cùng chỉ nghe một tiếng thở dài vang lên, lập tức ba bóng người liền rất nhanh hướng về phía sau thối lui lại. Trong nháy mắt, thanh niên phát động phản kích, đem Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều đánh lui về sau, rồi lấy cơ thể Tiểu Cường cùng Thỏ ngăn cản Gia Vệ cùng Mị Cơ. Thanh niên cũng không có nhân cơ hội rời đi, mà là cau mày lại nhìn về phía Gia Vệ. “Ta không nhận ra ngươi.” Người thanh niên nói thẳng. Lúc này mấy người cũng đều đã đứng dậy, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều chau mày, ba người cùng lúc đối phó một người, kết quả lại là ba người bọn họ thụ thương. “Ta cũng không nhận ra ngươi.” Gia Vệ nói, long mày nhăn lại, tiến lên trước hai bước. “Thế nhưng ta lại cảm giác quen thuộc với ngươi?” Thanh niên còn nói thêm, trên mặt hắn xuất hiện một bộ cười khổ. “Quen thuộc sao?” Gia Vệ lắc đầu, nói: “Ta đối với ngươi lại không thấy quen thuộc.” “Hắn rất mạnh.” Lúc này, Thỏ ở bên cạnh Gia Vệ mở miệng nói. Gia Vệ gật đầu, biểu thị mình đã biết. Bên cạnh, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Mị Cơ đều mang vẻ mặt ngưng trọng, thực lực của thanh niên này xác thực vượt xa bọn họ. Mà lúc này, thanh niên vẫn còn đang đánh giá Gia Vệ, một lát thì nhăn lông mày, một lát lại là cười khổ, nhưng không nói gì. Tình hình lúc này phi thường kỳ quái. Năm người Gia Vệ đều là vẻ mặt ngưng trọng, toàn thân đều căng thẳng, mà thanh niên kia lại như người không có việc gì, biểu tình cực kỳ phong phú. “Ngươi biết không, ngươi làm cho ta nhớ tới bác của ta, người anh duy nhất của cha ta, so với anh em ruột còn muốn thân hơn.” Một lúc sau đó, người thanh niên nói. “Thật sao?” Gia Vệ long mày nhíu lại, nói: “Ta chắc chắn không phải là bác ngươi, cũng không phải anh của cha ngươi.” “Ngươi đương nhiên không phải, người bác kia của ta đã qua đời, hắn là người duy nhất cha ta ngưỡng mộ.” Thanh niên đối với lời nói của Gia Vệ cũng không tức giận, lắc đầu, bình thản nói. “Ta đối với cha ngươi và bác ngươi nhưng lại có một chút hứng thú.” Gia Vệ hai mắt híp lại, mở miệng nói. “Ta đối với bọn họ cũng rất có hứng thú, hai người đều là người ưu tú tới cực điểm, nhưng lại có hai lựa chọn bất đồng, hai đời người khác nhau, con người thật là kỳ quái, có cùng thiên phú, nhưng cuộc đời lại khác biệt nhau như ngày đêm.” Thanh niên rất là cảm khái, trên mặt cười khổ, phảng phất có một nỗi tiếc hận. “Ngươi là con của Khả Tích Thùy?” Mị Cơ lúc này mở miệng, thanh âm bang lãnh, nói: “Thì ra ngươi cũng là kẻ thù, ngày hôm nay ta không có thực lực đem ngươi lưu lại, nhưng sẽ có một ngày, chính tay ta sẽ lấy tính mạng cha con các ngươi.” Thanh niên lắc đầu, nói: “Nếu có ngày đó, ta sẽ lưu thủ không giết ngươi.” “Ta không cần.” Mị Cơ hừ lạnh một tiếng nói. Bốn người Gia Vệ, Hỏa Thương, Tiểu Cường cùng Thỏ đều là vẻ mặt nghi hoặc, không biết Mị Cơ cùng người thanh niên này nói có ý gì. “Thế nào, các ngươi còn muốn lưu ta lại sao?” Thấy mấy người Hỏa Thương cùng Gia Vệ hình thành xu thế bao vây, thanh niên bình thản hỏi. “Cho dù không giữ được ngươi ở lại, ta cũng muốn ra tay với ngươi.” Gia Vệ đứng ra nói, ý của hắn rất rõ ràng, muốn đơn độc cùng người thanh niên giao đấu. Thanh niên vừa muốn nói gì đó, Gia Vệ liền nói trước: “Đừng nói các thứ không muốn giết ta gì đó, hôm nay là ta lần đầu giết người, chỉ giết đủ, không muốn giết thêm.” Thanh niên gật đầu, không nói gì nữa, có điều hai mắt cũng nhìn về phía Gia Vệ. “Long Tứ...” Hỏa Thương vừa định nói điều gì, Gia Vệ lại cản lại, chỉ nghe Gia Vệ nói: “Vừa rồi các ngươi đã thử qua, mặc dù là ba người các ngươi liên thủ cũng là không đánh lại hắn, cho dù thêm ta nữa, cũng không nhất định thắng được hắn. Ta đơn độc cùng hắn đánh, nếu như có thể thắng, tự nhiên có thể hạ hắn, nếu như thua, năm người chúng ta cùng tiến lên cũng không làm nên chuyện gì.” Hỏa Thương gật đầu, không nói gì nữa, Gia Vệ đã từng đánh cho Lãnh Phong đứng đầu Thập Nhân bảng không có lực hoàn thủ, cho thấy thực lực của hắn cũng đủ mạnh, tuy rằng mấy người Hỏa Thương ngoại trừ lần kia thì chưa từng chứng kiến qua thực lực của Gia Vệ, nhưng đối với Gia Vệ có một cái lòng tin không cách nào nói nên lời. Dù sao cho đến tận sau này, biểu hiện của Gia Vệ cũng quá bình tĩnh. Gia Vệ cầm dao găm trong tay để vào trong túi da, cùng dùng tay không như người thanh niên. Thanh niên đỡ đỡ gọng kiếng trên sống mũi, mang trên mặt một nét cười nhạt, cũng hướng về phía Gia Vệ đi tới. Ngay khi hai người cách xa nhau năm thước, hai người bỗng nhiên tăng tốc, tốc độ nhanh làm cho mấy người Hỏa Thương khiếp sợ. Ngay sau đó, âm thanh “bịch bịch” vang lên, hai người động thủ với tốc độ cực nhanh, quyền cước giống như hóa thành hàng vạn điểm, mà mỗi điểm cũng không phải dư thừa, đều có đối thủ. Sau một lát, chỉ nghe một thanh âm nặng nề vang lên, hai người tách rời nhau ra. Mà lúc này, Gia Vệ hai mắt híp lại, khóe miệng hơi nhếch lên, trên mặt xuất hiện một điệu cười nhạt. Người thanh niên kia lại là vẻ mặt kinh ngạc, như là không thể ngờ Gia Vệ lại có thể cùng hắn đánh ngang tay. “Quyền pháp này của ngươi là học từ chỗ nào?” Sau một lát, thanh niên lại ngoài dự tính hỏi tên quyền pháp của Gia Vệ. Vừa rồi Gia Vệ cùng người thanh niên kia giao thủ, hai người quyền cước nhìn như rất loạn, nhưng thật ra lại có chung một loại quy luật cùng đường nét, mỗi một chiêu đều cực kỳ đúng chỗ. “Tổ truyền.” Gia Vệ đáp lại, làm cho mấy người Hỏa Thương cũng đều là vẻ mặt kinh ngạc. Mà Gia Vệ nói là tổ truyền, tuy rằng không chính xác, nhưng cũng không tính là sai, bộ quyền pháp này, là cha hắn Gia Hồng Ngạo dạy cho hắn từ nhỏ, lúc đó Gia Vệ cùng Vương Cường học cảm thấy rất thích, rất nhiều năm không dùng, hiện tại sử dụng vẫn còn cảm thấy cực kỳ quen thuộc. Đương nhiên Gia Vệ cũng là lần đầu thấy được lợi hại của bộ quyền pháp này, trong lòng đối với thân phận của cha hắn lại nhiều thêm một phần hoài nghi. “Tổ truyền sao?” Có thể thấy được, thanh niên rất kinh sợ, cực kỳ khiếp sợ, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh lại, hai mắt nhìn thẳng Gia Vệ, suy nghĩ. Một lát sau đó, thanh niên mới mở miệng nói lần nữa: “Người truyền quyền pháp cho ngươi có phải trong tên có mang một chữ ‘Ngạo’?” Thanh niên lời vừa mới hỏi ra khỏi miệng, Gia Vệ đang cười nhạt lại là biến thành sửng sốt. Sau một lát, sắc mặt hắn trầm xuống, lạnh lùng nói: “Làm sao ngươi biết?” Nghe Gia Vệ trả lời, trên mặt thanh niên hiện ra thần sắc không thể tin được, có điều sau một lát, thanh niên lại cười ha hả. “Không nghĩ tới, không nghĩ tới a, ta biết mà, ngươi sao lại cảm thấy cô độc được chứ? Ngạo Long, Ngạo Long, dù không cùng nhau, nhưng chung quy vẫn muốn phân thắng bại.” Thanh xúc động niên lớn tiếng nói, làm cho Gia Vệ không biết giải thích thế nào. Lúc này, Mị Cơ cũng mang vẻ mặt kỳ quái nhìn về phía Gia Vệ, nàng biểu cảm biến đổi, nhưng cuối cùng cũng không nói gì thêm. “Muốn dùng chuyện này uy hiếp ta sao?” Gia Vệ lạnh lùng nói, hắn đem lời thanh niên nói trở thành uy hiếp, lấy tính mạng cha hắn để uy hiếp hắn. Thanh niên lắc đầu, nói: “Ta có tư cách gì uy hiếp ngươi? Chỉ là có cảm giác cao hứng thôi, kết thúc của người anh hùng, phải có khuấy động mới xem là hoàn mỹ tốt đẹp được, tiếp đó thế hệ sau lại nổi lên, ta chờ, ta có thể chờ được.” Nói xong, thanh niên hướng về phía xa bước đi, chậm rãi, không nhanh. Gia Vệ không có ngăn lại, vừa rồi tuy rằng nhìn thực lực hai người sàn sàn như nhau không phân biệt được, nhưng Gia Vệ có thể cảm giác được, người thanh niên này không thi triển toàn lực, nếu như hắn thi triển toàn lực, Gia Vệ không có nắm chắc có thể đánh thắng hắn, thậm chí đánh hòa với hắn. Mấy người Hỏa Thương cũng không có ngăn cản, thực lực của Gia Vệ để cho bọn họ khiếp sợ, mà thực lực của người thanh niên này, càng làm cho bọn họ khiếp sợ. “Có lẽ chỉ có học cấp S đã được rời học viện có thể địch lại hắn.” Nhìn bóng lưng thanh niên, Hỏa Thương thấp giọng nói, sau khi nói ra những lời này, hắn liền xoay đầu lại nhìn về phía Gia Vệ. Nếu như tại căn cứ A, thời điểm Gia Vệ đánh Lãnh Phong, Hỏa Thương có hiểu qua loa về thực lực Gia Vệ, đồng thời bây giờ nghe Gia Vệ nói chuyện, thì hiện tại Hỏa Thương đã có hiểu biết lớn hơn về thực lực Gia Vệ, thấy được chính mình trước đây đã xem nhẹ Gia Vệ. Người thanh niên kia được hắn đánh giá chỉ có học viên ngoài cấp S mới có thể địch nổi, nói cách khác, Gia Vệ cùng người thanh niên kia bất phân thắng bại, cũng có được thực lực của học viên cấp S. Nghĩ tới đây, ánh mắt Hỏa Thương biến đổi, cuối cùng giống như đưa ra một quyết định gì đó. Mà lúc này đây, Thỏ cùng Tiểu Cường sắc mặt đã có vẻ khôi phục lại một ít, hai người đều mang vẻ mặt không phục, bọn họ đã rất mạnh, nhưng người thanh niên kia so với bọn hắn càng mạnh hơn. Mị Cơ lại là nhìn về phía Gia Vệ, nàng nhíu mày, giống như muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng cũng không nói gì. Chỉ có điều, ánh mát nàng nhìn Gia Vệ, so với trước đây lại khác biệt.
Chương 82: Trở thành thành viên cấp A. Nguồn: Sưu Tầm Mời đọc Từ lúc xoay người theo mệnh lệnh của Thiếu tá, đến khi 12 người Đại tá đi ra khỏi kho hàng, năm người Gia Vệ đều là ngừng hô hấp lại, không dám phát ra âm thanh gì. Cho đến khi Thiếu tá vẻ mặt tươi cười xoay người lại, năm người Gia Vệ đều vẻ mặt khiếp sợ nhìn về Thiếu tá. “Thấy chưa? Đấy là địa vị của lão tử?” Thiếu tá dùng ngón tay cái chỉ chỉ phía sau, sau đó chỉ chính mình, nói. “Cái này…” Năm người Gia Vệ đều là vẻ mặt cười khổ, bọn họ cũng không biết là chuyện gì xảy ra nữa. Thiếu tá có thể quở mắng Đại tá, cái này căn bản là chuyện không thể nào. Thế nhưng, Gia Vệ lúc này lại nghĩ tới lúc vừa mới tới nơi này, cái Trung tướng kia còn cúi chào Thiếu tá, tình huống kia so với tình huống này còn hoang đường hơn. “Biết học viên cấp A sau khi tốt nghiệp, trở thành thành viên cấp A, quân hàm là gì không?” Thiếu tá trực tiếp mở miệng hỏi. “Là quân hàm thiếu tá.” Thỏ giành trả lời trước, chuyện này năm người bọn họ đều biết, thậm chí toàn bộ học viên căn cứ A cũng biết.” Có điều, Thiếu tá lúc này lại lắc đầu, nói: “Ngươi nói sai rồi, học viên tốt nghiệp căn cứ A, nếu như trở lại quân đội thì sẽ là quân hàm thiếu tá, hay là thiếu tá có thực quyền, nhưng nếu như không trở về quân đội, quân hàm của hắn, chính là trung tá.” “Không trở lại quân đội thì chính là quân là trung tá?” Năm người Gia Vệ lại cả kinh, đây lại là cách nghĩ gì? Thiếu tá bĩu môi, nói: “Làm sao, trung tá rất cao sao?” “Trung tá không cao sao?” Hỏa Thương cười khổ hỏi, ánh mắt của hắn tự nhiên nhìn về quân hàm của Thiếu tá.” “Cái rắm, trung tá ở chỗ này, là lính thấp nhất.” Thiếu tá lần thứ hai bĩu môi, nói: “Lão tử nói cho các ngươi biết, chúng ta ở chỗ này, tướng quân là nhân viên hậu cần, đại tá trung tá là binh lính, không có quân hàm mới là lão đại.” Thấy mấy người Gia Vệ đều là biểu tình không giải thích được, Thiếu tá nói tiếp: “Nói cách khác, ở chỗ chúng ta đây, quân hàm càng thấp, địa vị càng cao, ngày nào đó các ngươi có thể làm được không có quân hàm, các ngươi tại đây muốn gió được gió muốn mưa được mưa.” “Sao có thể chứ?” Thỏ vểnh mũi lên, không tin nói. “Sao lại không có khả năng?” Thiếu tá trừng mắt nhìn Thỏ, nói: “Có muốn hay không lão tử kêu mấy tên tướng quân đến bưng trà rót nước cho các ngươi nhìn?” Nói đến đây, Thiếu tá liền nhìn về phía Gia Vệ, nói: “Tiểu tử này đã được thấy, thời gian lão tử đi ra ngoài, có một trung tướng là nhân viên hậu cần còn phải cấp cho lão tử thể diện.” Bốn người Hỏa Thương đều nhìn về phía Gia Vệ, mà Gia Vệ thì lại là cười khổ gật đầu. Lúc đó, đích thực là một trung tướng vội tới vì thể diện của Thiếu tá, thế nhưng Gia Vệ khi đó không biết, người trung tướng kia ở trong lòng hắn giống như là lãnh đạo quốc gia, vậy mà cũng là nhân viên hậu cần do người Thiếu tá coi trời bằng vung này đưa tới. “Những chuyện này, hẳn là không thể tùy tiện tiết lộ cho những học viên như chúng ta chứ?” Sau một lát, Hỏa Thương mở miệng nói. Những chuyện này, khẳng định là cơ mật, bằng không lấy thủ đoạn của hắn, không có khả năng không điều tra được. Mà bây giờ, Thiếu tá dĩ nhiên trực tiếp nói cho bọn hắn, rất dễ đoán ra được, Thiếu tá có một số việc muốn nói với bọn họ. Bốn người Gia Vệ cũng nhìn về phía Thiếu tá, mỗi người đều là hơi nhăn mày lại. Có đôi khi, biết quá nhiều chuyện cũng không phải là tốt. “Hắc hắc, tiểu tử, đầu ngươi vẫn dùng tốt đấy.” Thiếu tá lặng lẽ cười, chợt trên mặt liền hiện đầy vẻ nghiêm túc, nói: “Xét thấy năm người các ngươi ở nhiệm vụ lần này có biểu hiện tốt, thông qua lãnh đạo căn cứ A thương nghị, quyết định cho năm người các ngươi tốt nghiệp sớm, trực tiếp trở thành thành viên cấp A.” “Ngài nói là thành viên cấp A.” Thiếu tá vừa dứt lời, Tiểu Cường vốn vẫn không nói gì, biểu hiện cực kỳ ngại ngùng, liền mở to hai mắt hỏi. “Ta không nghe lầm chứ, ngài nói là để cho chúng ta chuyển thành thành viên chính thức, mà không phải là học viên?” Thỏ cũng trừng lớn hai mắt hỏi. Ngay cả Hỏa Thương và Mị Cơ cũng trừng lớn hai mắt, muốn trở thành thành viên cấp A, so với từ cấp độ A học viên thăng cấp lên cấp độ B học viên còn muốn khó hơn. Học viên và thành viên chỉ khác nhau một chữ trong đó, nhưng khác biệt lại cực kỳ lớn. Mặc dù là học viên cấp Z, cũng không có địa vị cao như thành viên cấp A. Dù sao học viên vẫn không phải là người chân chính thuộc về tổ chức, mà thành viên, chính là người một nhà với tổ chức rồi. Gia Vệ cũng là vẻ mặt khiếp sợ, hắn cũng biết khác nhau giữa thành viên và học viên, hắn vốn cho là, bốn tháng nghỉ của mình hết đi, liền cùng căn cứ trở thành vô duyên rồi, dù sao tài năng bình thường cần ba năm mới tốt nghiệp, hắn không có nhiều thời gian như vậy ở đây. Thế nhưng bây giờ, hắn vừa tới hơn mười ngày, liền trực tiếp tốt nghiệp, đồng thời trực tiếp trở thành thành viên cấp A, có thể tùy ý tiếp nhận nhiệm vụ, thậm chí không cần ở lại căn cứ, có thể lấy một thân phận với cuộc sống khác. “Cái này có cái gì tốt mà kinh ngạc vậy?” Thiếu tá bĩu môi, vẻ mặt khinh bỉ nói: “Chẳng qua là thành viên cấp A mà thôi, thành viên thấp nhất, đáng vui như vậy sao?” “Đương nhiên đáng, trở thành thành viên, chúng ta là có thể dương danh lập vạn.” Thỏ vẻ mặt kinh hỉ nói. “Dương danh lập vạn cái rắm, trở thành thành viên là có thể làm xằng làm bậy sao?” Thiếu tá trực tiếp quát lớn, vẻ mặt giận dữ. Thỏ co rụt cổ lại, thấp giọng nói: “Ta đâu nói muốn làm xằng bậy đâu, ta chỉ nói là có thể giống như các tiền bối đi trước trở thành cường giả nổi tiếng trên thế giới.” “Nổi tiếng thế giới cái rắm.” Thiếu tá lại giận dữ, thiếu chút nữa dùng bàn tay to đem Thỏ bắt lại đánh hai cái rồi, thế nhưng đánh nữ hài tử thì làm hắn xấu hổ mất. “Sau này thân phận của các ngươi, cho dù là đối với cha mẹ của các ngươi, cũng không thể nói ra, bằng không sẽ mang đến thương tổn cho những người xung quanh các ngươi, có biết không?” Thiếu tá vẻ mặt nghiêm túc nói. Năm người đều gật đầu, sau một lát, Hỏa Thương nhíu mày nói: “Trưởng quan, ta có thể hay không tốt nghiệp theo cách bình thường?” Thiếu tá nghe vậy, liền nhíu lông mày lại, cười nhẹ, nói: “Ngươi còn muốn làm loạn gì nữa? Bây giờ cho ngươi tốt nghiệp sớm, thậm chí trực tiếp cho ngươi trở thành thành viên, ngươi còn không muốn?” “Không phải không muốn, chỉ là đó không phải chí hướng của ta, mà là muốn được ở lại quân đội.” Hỏa Thương cau mày, giống như lời Thiếu tá nói, thành viên cùng đặc công giống như nhau, kỳ thực cũng là một dạng, quốc gia thành lập tổ chức bí mật này, chính là muốn giải quyết chuyện quốc nội, thậm chí giải quyết những chuyện quốc tế không tốt. Cho nên nói, bọn Gia Vệ sau khi trở thành thành viên, thân phận sau đó liền cùng quốc gia có quan hệ, điều này cần sự hi sinh rất lớn. Mà Hỏa Thương, cũng không phải không muốn hy sinh, chỉ bởi vì hắn từ nhỏ xác định cho bản thân mình đi ra từ con đường quân đội, mà không phải là cuộc sống như thế. “Ta không quản đó có phải chí hướng của ngươi hay không.” Thiếu tá hừ lạnh một tiếng, nói: “Đấy là kết quả của lãnh đạo tổ chức thương nghị ra, không phải ngươi muốn là không tuân theo. Hơn nữa chí hướng của ngươi ở nơi nào, chỉ cần cứ hướng về phía trước là được, bên trên quân hàm gì cũng có, chả nhẽ không thể an bài bố trí cho ngươi?” Hỏa Thương bị Thiếu tá nói lại khiến cho giật mình, rồi chần chừ hỏi: “Ngài nói là, mặc dù ta trở thành thành viên, cũng có thể tiến nhập quân đội, cuộc sống mà tôi muốn.” “Không ai nói không thể.” Thiếu tá nói. Trên mặt Hỏa Thương xuất hiện sợ hãi lẫn vui mừng, liên tục gật đầu, nói: “Tuyệt đối nghe theo lãnh đạo sắp xếp.” Thiếu tá lúc này mới gật đầu hài lòng. Lúc này đây, Gia Vệ lại cười nhẹ, quay qua Thiếu tá thấp giọng hỏi: “Trưởng quan, sau khi chúng ta thành thành viên, là có thể tùy ý tiếp nhận nhiệm vụ, nhiệm vụ đó lấy được huyết sắc cống hiến điểm, có phải hay không ở bất cứ chỗ nào cũng có thể đổi lấy tiền?” Liếc mắt nhìn Gia Vệ với vẻ khinh bỉ không gì sánh được, Thiếu tá hừ lạnh một tiếng, nói: “Bất cứ chỗ nào cũng có thể, không chỉ là tiền, ngươi cần gì giá trị cũng có thể đổi lấy được. Nếu như ngươi cần một chiếc xe, trực tiếp dùng huyết sắc cống hiến điểm đổi là được, sẽ có người chạy đến trước mặt ngươi, xử lý đầy đủ thủ tục cho ngươi. Xem qua list phim 007 chưa? Trang bị và hiệu suất của chúng ta, so với bọn hắn còn trâu bò hơn, mấy cái trang bị kia trong mắt chúng ta, chỉ là đồ chơi cho trẻ con chơi đùa mà thôi.” “Thật vậy sao?” Thỏ với vẻ hoài nghi không gì sánh được hỏi. “Có thật hay không, sau này các ngươi kiếm được huyết sắc cống hiến điểm sẽ biết.” Thiếu tá lần này không có tức giận, mà là dùng vẻ mặt thần bí nói. Mà tiếp theo đó, theo như lời Thiếu tá nói, làm cho mấy người Gia Vệ đang hưng phấn bị đè nén xuống. Bọn họ tuy rằng đã trở thành thành viên cấp A, thế nhưng phải trải qua khảo hạch mới có thể tùy ý tiếp nhận nhiệm vụ, cho nên trong những ngày kế tiếp, bọn họ sẽ tiếp nhận huấn luyện gian khổ không gì sánh được, được Thiếu tá gọi là huấn luyện ma quỷ dưới mười tám tầng địa ngục. Nghe tên gọi cũng đủ kinh người rồi đấy, có điều mấy người Gia Vệ không chút do dự gật đầu đáp ứng, mặc dù là học viên căn cứ tốt nghiệp bình thường, muốn trở thành thành viên căn cứ cũng cực kỳ trắc trở, cơ hồ là trong trăm dặm thậm chí ngàn dặm chọn một, việc năm người bọn họ như vậy đồng thời trở thành thành viên, hầu như chưa từng xảy ra. Cho nên năm người bọn họ đều nghĩ nắm chặt cơ hội, nhất là Mị Cơ, nàng biết sau khi trở thành thành viên, liền có thể tùy ý sử dụng tài nguyên căn cứ, như vậy, sự lớn mạnh của mình sẽ ngày càng nhanh. Ngay sau đêm năm người Gia Vệ trở về, bọn họ được dẫn tới một mảnh mãng hoang trong rừng rậm, bắt đầu huấn luyện mà Thiếu tá gọi là ma quỷ mười tám tầng địa ngục. Về phần huấn luyện, đơn giản là đối với cơ năng cơ thể người đề cao huấn luyện lực lượng, tốc độ, năng lực phản ứng và tố chất thân thể, cũng có đủ tài nguyên để dùng, có thể tưởng tượng, sau khi trải qua huấn luyện ma quỷ mười tám tầng địa ngục này, thực lực năm người Gia Vệ sẽ tăng mạnh đến cỡ nào. Mà Gia Vệ cũng trở thành từ trước tới nay ở căn cứ A, người thứ nhất chỉ ở căn cứ A chờ một ngày liền trở thành thành viên cấp A. Tuy rằng thành viên cấp A là cấp thành viên thấp nhất trong năm cấp thành viên, nhưng cũng coi như là người trong tổ chức, có thể tùy ý tiếp nhận nhiệm vụ, đương nhiên, ở trong lòng Gia Vệ, quan tâm lớn nhất chính là có thể thuận tiện kiếm lấy huyết sắc cống hiến điểm, lấy huyết sắc cống hiến điểm đổi lấy tiền. Mãng hoang trong rừng rậm, huấn luyện ma quỷ mười tám tầng địa ngục đang được tiến hành, Thiếu tá tự mình đến huấn luyện cho năm người Gia Vệ, huấn luyện như thế nào thì tự nhiên là tàn nhẫn huấn luyện bọn họ rồi. Thời gian vội vã lại trôi qua mười ngày, Gia Vệ từ nhà đi tới đây cũng hai mươi ngày rồi, cũng là lúc gần tới kỳ thi đại học rồi. Bên trong Trung học Tân Hải thành phố Tân Hải, bất kể là Gia Cát Uyển Nhi hay là Vương Cường, hoặc là học sinh cấp ba khác, đều đang tranh thủ từng giây để cho mình học thêm một ít kiến thức, chuẩn bị cho kỳ thi đại học sắp tới. Mà trước đó, một trận phong ba truyền khắp cả nước, chỉ vì kỳ thi đại học đến, rồi sau đó lại lắng xuống. …
Chương 83: Mười ngày huấn luyện. Nguồn: Sưu Tầm Mời đọc Hai mươi ngày trước, thành phố Tân Hải xuất hiện hai kỳ tài. Một người, tuy rằng thành tích Anh ngữ là không điểm, thế nhưng thành tích Ngữ Văn, Toán và Lý dĩ nhiên lại là đạt điểm tối đa, một điểm cũng không sai, sau đó liền được đại học Tân Hải đặc cách trúng tuyển trước, kỳ tài này, dĩ nhiên chính là Gia Vệ bây giờ đang ở căn cứ A rồi. (DG: ở chương 53 có nói Gia Vệ thi Anh ngữ cũng đạt điểm tối đa, ở đây lại nói là 0đ, ta dịch theo ở chap này) Mà kỳ tài kia, tổng cộng bốn môn thi, chỉ để mất có 3 điểm. Cái kỳ tài này, là một học sinh trung học của trường trọng điểm Trung học Tân Hải số 2 thành phố Tân Hải, gọi là Kiều Kiều Kiều, được vinh danh đệ nhất tài nữ. Hai kỳ tài một nam một nữ, một người là học sinh Trung học Tân Hải số 1, một người là học sinh Trung học Tân Hải số 2, một người Anh ngữ 0 điểm nhưng ba môn thi khác đạt điểm tối đa, một người lại là tổng cộng thành tích bốn môn chỉ mất có 3 điểm. (DG: trên kia cũng nói 0đ, dưới này cũng nói 0đ, ta thật k biết ai dịch sai nữa, k ai sai thì chắc do lão tác giả viết sai pacman emoticon ) Cho nên hai người ai giỏi hơn ai chính là phân vân của mọi người, sau cùng thậm chí có người còn công khai bình luận hai người ai giỏi hơn, có người nói Gia Vệ giỏi hơn, dù sao 3 môn thi hắn không sai một điểm, cũng có người nói Kiều Kiều Kiều giỏi hơn, dù sao bốn môn thi nàng chỉ sai mất có 3 điểm. Hơn nữa, chuyện này không bao lâu sau liền gây chấn động toàn quốc, học sinh đạt điểm cao cũng không thiếu, thế nhưng học sinh gần như không sai điểm nào, thì toàn quốc hầu như cũng tìm không ra một ai cả. Mà lần này, hai người đều ở tại thành phố Tân Hải. Vì vậy, chuyện này ở Tân Hải liền nổi lên một hồi phong ba hướng khắp toàn quốc truyền ra, các trường đại học cao đẳng bài danh đều hướng về hai người đưa ra các lời mời, nhưng cuối cùng cũng phải tay không mà về. Nguyên nhân chỉ có một, hai kỳ tài này dĩ nhiên chỉ thi thử lần thứ nhất xong liền được Đại học Tân Hải tuyển chọn, đồng thời hai người cũng không tham gia hai kỳ thi thử tiếp theo và thi tốt nghiệp. Cho nên các trường đại học cao đẳng lại hướng ánh mắt về các học sinh khác. Sau cùng bọn họ hướng về một số học sinh ở Tân Hải số 1 và Tân Hải số 2 đưa ra lời mời, nhưng kỳ quái chính là, đại bộ phận những học sinh dĩ nhiên cũng cự tuyệt, mà lý do của bọn họ cũng cực kỳ giống nhau, đều muốn thi vào Đại học Tân Hải. Về phần Gia Cát Uyển Nhi, hiển nhiên là được mọi người quan tâm chỉ sau hai cái kỳ tài kia, cũng có trường đại học cao đẳng đối với nàng đưa ra lời mời, chỉ có điều, Gia Cát Uyển Nhi trả lời giống như những người khác, muốn thi vào Đại học Tân Hải. Khiến người ta kỳ quái chính là, sau khi thi thử lần đầu tiên, Đại học Tân Hải chủ động tìm tới Gia Cát Uyển Nhi, muốn đặc cách trúng tuyển cho nàng, mà đãi ngộ sau khi đi vào trường cùng hai cái kỳ tài cũng như nhau, không chỉ là bốn năm học phí được miễn hết, hàng năm chỉ cần được học bổng thì được thưởng thêm vài vạn, mà công việc bình thường cũng kiếm không ra được số tiền này. Nhưng Gia Cát Uyển nhi lại là cự tuyệt, nói là muốn tham gia kỳ thi đại học, lấy thành tích thật sự để xem được vào hay là không. Vì vậy, bây giờ gần kỳ thi đại học, Gia Cát Uyển Nhi cũng trở thành một người đang ra sức vật lộn để tiến bộ hơn trong mọi người. Mà Vương Cường lúc này lại là mười phần tự tin, dù sao hắn không muốn thi vào đại học có danh tiếng như Đại học Tân Hải, mà là thi vào trường quân đội, bằng thành tích của hắn thì dư sức. … Mãnh Hoang trong rừng rậm, năm người Gia Vệ được Thiếu tá huấn luyện mười ngày bằng huấn luyện ma quỷ mười tám tầng địa ngục, cũng đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. sieucapthuankhiet. com Nếu như nói trước kia năm người là ngọc thô chưa mài dũa, bây giờ năm người đã có thể tùy ý trở thành bất cứ loại ngọc quý nào, thời gian ngắn mười ngày, khí chất của năm người không còn biểu hiện bên ngoài, mà là có thể giấu tại trong tâm, có thể tùy tâm sở dục thể hiện khí chất của mình. Có thể chuẩn xác mà nói, năm người lúc này, có thể làm cho mỗi người khác nhau thì thấy một mình khác nhau, bởi vì bên ngoài của bọn họ trong mắt người ngoài, chính là tùy ý bọn họ muốn cho người ngoài nhìn thấy. “Trưởng quan, bây giờ vẫn chưa sát hạch sao?” Gia Vệ gặm một cái đùi nướng không biết của con gì, vừa đi vừa ăn hỏi. “Đúng thế, chúng ta bây giờ hẳn là đã đủ tư cách rồi chứ.” Thỏ cũng nói, nàng lúc này, không còn có vẻ rụt rè của nữ hài, cầm trong tay một cái đùi so với đùi trong tay Gia Vệ còn to hơn, ăn từng miếng từng miếng lớn, miệng dính đầy dầu mỡ. Cái này cũng không trách Thỏ, trải qua huấn luyện mãnh liệt như vậy, cho dù là một đứa trẻ cũng có thể ăn một lượng cơm gấp mấy lần bình thường, huống chi bình thường lượng cơm Thỏ ăn cũng không nhỏ. Tiểu Cường cũng gật đầu, về phương diện khí chất, hắn còn yếu kém nhất, cái tính ngại ngùng còn không có loại bỏ được hết, thậm chí chỉ là giảm được một chút, cho dù là bây giờ cũng không dám tự nhiên nói, cũng không dám nhìn thẳng vào người khác. Có điều, trong khi huấn luyện, mọi người đều thấy được cái gì gọi là điên thật sự. Tay không xé xác hổ báo, ăn thịt sống, uống máu tươi, có lẽ ở mặt sinh tồn trong hoang dã, bốn người Gia Vệ cộng lại cũng không bằng Tiểu Cường được. Dù sao khi Tiểu Cường điên lên, bộ dạng ăn thịt sống uống máu tươi từng ngụm từng ngụm làm cho cả Gia Vệ nhìn cũng không chịu được. Việc đó quả thực giống y như là ăn thịt quay, uống đồ uống vậy. Mà ở chung với nhau nhiều hơn, mấy người Gia Vệ đều nhận thấy, có thể nói Tiểu Cường là người có tính cách phân liệt, hắn có hai cái tính cách, một cái đó là như hôm nay, ngại ngùng giống như tiểu cô nương, động một chút sẽ xấu hổ, lại càng chưa bao giờ chủ động nói, cùng người khác đối mặt sẽ lập tức tránh ra hướng khác. Một tính cách khác, chính là một người điên, chuyện gì điên cuồng hắn đều có thể làm được, thậm chí có một lần, hắn dĩ nhiên trực tiếp khiêu chiến Thiếu tá, khí thế đó làm cho bọn Gia Vệ cũng vô cùng chấn động, quả thực giống như muốn đem Thiếu tá ăn luôn vậy. Thế nhưng, sự mạnh mẽ của Thiếu tá, vượt rất xa dự liệu của bọn Gia Vệ. Cho nên, kết cục chính là Thiếu tá nhẹ nhàng đá một cước, Tiểu Cường trực tiếp bay ngược hơn mười thước, đụng gãy vài cây nhỏ, rồi trực tiếp hôn mê luôn. Từ đó về sau, mỗi lần Tiểu Cường biến thành dạng điên, đều phải tận lực tránh né Thiếu tá, ngay cả tới gần cũng không dám tới, đã bị một đá của Thiếu tá làm cho nhớ mãi. Có điều nếu nói là chân chính nhận được lợi, thì trong năm người, Gia Vệ thứ nhất, Hỏa Thương thứ hai. Thời gian mười ngày, người duy nhất có thể tiếp được mấy chiêu của Thiếu tá mà không bị đánh cho không thể hoàn thủ, chính là Gia Vệ. Gia Vệ đã từng cùng Thiếu tá động thủ, khi đó Thiếu tá chỉ dùng tay trái, chỉ cần hai chân bị xê dịch thì xem Gia Vệ thắng, cuối cùng Gia Vệ phải sử dụng tất cả thực lực vốn có mới có thể làm cho chân Thiếu tá di động được. Mà bây giờ, ngắn ngủi hai mươi ngày trôi qua, Gia Vệ lại có thể ngăn cản được vài chiêu của Thiếu tá, việc này làm cho Thiếu tá khiếp sợ, đồng thời cũng âm thầm gật đầu. Về phần Hỏa Thương, thực lực của hắn tăng nhanh nhất, trước đây hắn chú trọng về mưu lược và vũ khí nóng, mà ở mười ngày huấn luyện của Thiếu tá, chỉ huấn luyện thực lực bản thân, cho nên Hỏa Thương chỉ có thể chuyên tâm tập luyện thực lực bản thân mà thôi. Vốn cơ thể hắn cũng cơ bắp nhiều, chỉ là không có phát triển toàn diện, mà Thiếu tá thấy cơ thể hắn như thế, hiển nhiên liền huấn luyện nhiều cho hắn, cho nên trong mười ngày này, thực lực Hỏa Thương trực tiếp tăng mạnh, bây giờ trong năm người Gia Vệ nói hắn mạnh thứ hai cũng không quá đáng. Tuy rằng Hỏa Thương vốn ở căn cứ cũng bài danh thứ hai trong Thập Nhân bảng rồi, nhưng cái này đa số là do nhân cách của Hỏa Thương và hắn dùng vũ khí nóng, hiện tại hắn đứng thứ hai, chính là dùng thực lực chân chính của hắn. sieucapthuankhiet. com “Đủ tư cách cái rắm.” Thiếu tá cũng gặm một chân thú nướng, nói: “Chỉ bằng chút thực lực ấy của các ngươi có thể làm nhiệm vụ gì? Đừng tưởng thành viên cấp A chỉ là lính làm chân chạy, cấp bậc học viên là dựa theo các phương diện tổng hợp lại, mà thành viên lại là không có tiêu chuẩn, địa vị thành viên cấp A cũng có thể so sánh với địa vị cao của thành viên cấp Z. Cả đời là thành viên cấp A, lẽ nào các ngươi không muốn vượt lên trước thành viên cấp BSXZ sao?” “Có thể vượt lên trước sao? Dù sao bọn họ khởi điểm cao hơn chúng ta, đồng thời nhiệm vụ bọn họ tiếp nhận cũng so với chúng ta làm tốt hơn, chúng tôi dường như càng ngày càng cách xa họ.” Mị Cơ cười khổ nói. Thành viên cũng không giống như Học viên có thể thăng cấp, nếu như là thành viên cấp A, không có khả năng trở thành thành viên cấp BSXZ. Mà về chuyện như lời Thiếu tá nói, thành viên cấp thấp vượt qua thành viên cấp cao, chuyện như vậy rất ít gặp được, dù sao mỗi thành viên đều là từ giữa trăm dặm thậm chí ngàn dặm chọn một mà tuyển ra, mà học viên cấp B đối với học viên cấp A lại có thể nói cũng trăm dặm ngàn dặm chọn một, từ việc trăm dặm ngàn dặm chọn một học viên cấp độ A, rồi lại từ trong đó cũng trăm dặm ngàn dặm chọn một học viên cấp B, thì chênh lệch giữa thành viên cấp A và thành viên cấp B quả thực không cách nào vượt qua. (DG: đúng nguyên văn tác giả là bách lý, thiên lý chứ k phải bách nhân, thiên nhân đâu, ta hơi khó hiểu, sao k phải là trăm ngàn người chọn một mà lại là trăm ngàn dặm chọn một) Thậm chí, trong lịch sử của tổ chức, cũng hầu như không có xuất hiện chuyện như vậy. “Các ngươi ngay cả chút lòng tự tin cũng không có sao?” Thiếu tá cười lạnh, nói: “Học viên cấp BSXZ thì sao? Huấn luyện viên của bọn hắn chỉ là một đám bỏ đi, huấn luyện viên của các ngươi mạnh hơn bọn họ không biết bao nhiêu lần, mà các ngươi, cũng chỉ là khởi điểm thấp hơn một chút so với bọn họ mà thôi, chỉ cần nỗ lực so với bọn hắn nhiều hơn là được, có gì khó khăn sao?” “Các ngươi biết, huấn luyện viên của các ngươi là từ đẳng cấp học viên gì bắt đầu không?” Thiếu tá nhìn năm người Gia Vệ một cái, hỏi. Năm người đều thành thật lắc đầu, thực lực Thiếu tá quá mạnh mẽ, bọn họ căn bản đoán không ra Thiếu tá là bắt đầu từ cấp học viên nào. Thiếu tá khóe miệng nhếch lên, nói: “Khi vừa mới vào căn cứ, ta chỉ là một học viên cấp A, thậm chí ở bên trong các học viên cấp A xem như là yếu kém nhất. Mà sau này, có một người anh, là một người anh mới quen khi đó, nói cho ta biết: Nếu như ngươi so với người khác chậm gấp đôi, vậy thì so với người khác nỗ lực gấp ba, như vậy là có thể vượt lên trước người khác, mà nếu như ngươi so với người khác chậm chạp gấp hai lần, lại so với người khác nỗ lực gấp hai, thì vĩnh viễn không có khả năng vượt lên trước người khác. Những lời này ta còn nhớ rất kỹ càng, ta có thể có trách nhiệm nói cho các ngươi biết, khởi điểm của ta so với khởi điểm của các ngươi còn thấp hơn, thế nhưng cuối cùng ta lại đạt được cấp độ mà rất nhiều người khởi điểm cao hơn ta cũng không đạt được, huống chi khởi điểm của các ngươi cũng không thấp, có bao nhiêu người có thể giống như các ngươi, ngay từ đầu liền có một huấn luyện viên có thực lực mạnh mẽ nhất tổ chức?” Nghe lời nói của Thiếu tá, mấy người Gia Vệ đều là vẻ mặt thành thật gật đầu, rất là tiếp thu. Dù sao lời Thiếu tá nói kia, làm cho bọn họ rất là cảm thụ, bọn họ không phải không biết những đạo lý này, chỉ là bình thường họ không nhớ đến, đồng thời không biết nó có thật hay không. Mà bây giờ, kết hợp với Thiếu tá tự mình nói, càng thêm có sức thuyết phục. Chỉ có điều, sau khi nghe Thiếu tá nói ra câu sau cùng, năm người Gia Vệ cùng bĩu môi. Huấn luyện viên thực lực mạnh mẽ nhất trong tổ chức? Lẽ nào Thiếu tá là người mạnh nhất trong tổ chức? Thiếu tá có thực lực mạnh thì không sai, thế nhưng năm người Gia Vệ vẫn không tin trong tổ chức không có cường giả mạnh hơn Thiếu tá. Thấy biểu tình của mấy người Gia Vệ, Thiếu tá cũng không có tức giận, chỉ cười cười không sao cả, bộ dạng như là một cao nhân. Cái này ở trong mắt mấy người Gia Vệ lại xem thành biểu hiện chột dạ của Thiếu tá. Chỉ có điều, sau một lát, sáu người đều sắc mặt trở nên đại biến. “Căn cứ đã xảy ra chuyện, cần trở về tiếp viện.” Thiếu tá vội vàng nói, chợt lắc mình một cái, liền biến mất khỏi tầm mắt của năm người Gia Vệ. Mà năm người Gia Vệ, lúc này lại ngây ngẩn cả người, tốc độ vừa rồi của Thiếu tá, con người có thể đạt tới tốc độ đó sao?
Chương 84: Khiếu Thiên, Tuyết và Hồng. Nguồn: Sưu Tầm Mời đọc Chỗ năm người Gia Vệ tiếp nhận huấn luyện ma quỷ dưới mười tám tầng địa ngục rất xa căn cứ A, thời gian đi tới đây phải mất nửa ngày trực thăng mới chở họ tới đây được. Bây giờ căn cứ xảy ra chuyện, không có khả năng lại phái trực thăng đến đón họ, cho nên bọn họ muốn đi về chỉ có thể dựa vào chính mình. Năm người Gia Vệ cũng không chần chừ, sau khi Thiếu ta biến mất khoảng nửa khắc, bọn họ cũng bắt đầu hành động, cả đám như vượn như khỉ xuyên thẳng qua rừng. Lúc này đây, vòng tay trên tay năm người Gia Vệ liên tục lóe ra hồng sắc quang mang, một mảnh tín hiệu ngắn cầu cứu xuất hiện trong đầu bọn Gia Vệ, khiến mấy người sắc mặt đều đại biến. Những tín hiệu cầu cứu này, đều phát sinh ở căn cứ A hết, có huấn luyện căn cứ A, có học viên căn cứ A, mà tin tức cầu cứu của bọn hắn, năm người Gia Vệ sau khi biết liền khiếp sợ, căn cứ A như vậy mà lại gặp phải công kích. Mỗi học viên cấp A đều có thể chống lại được bộ đội đặc chủng, mà huấn luyện viên căn cứ A lại càng mạnh mẽ không gì sánh được, ở nơi có lực lượng như này, lại có trang bị tốt, căn cứ A lại gặp phải dạng công kích gì đây? Năm người Gia Vệ căn bản không theo kịp Thiếu tá, cho nên năm người Gia Vệ cũng không so bì tốc độ, mà đi cùng nhau vô cùng nhanh chóng, đương nhiên, tốc độ nhanh này chính là tốc độ của người chậm nhất trong năm người. “Đây không phải khảo hạch thành viên cấp A chứ?” Đi được hơn nửa tiếng, Mị Cơ mở miệng nói. Nghe được lời này của Mị Cơ, mấy người Gia Vệ đều giật mình, nhưng chân vẫn không dừng lại. “Đúng vậy, nhất định đây là khảo hạch thành viên cấp A.” Thỏ vội vã gật đầu, nói: “Bằng không huấn luyện viên không có khả năng bỏ lại chúng ta rồi trực tiếp đi, nếu có người công kích căn cứ, một mình ông ấy đi cũng không thể làm nên chuyện.” Tiểu Cường cũng gật đầu, bày tỏ mình cũng đồng ý với lời nói của Mị Cơ và Thỏ. Gia Vệ cùng Hỏa Thương liếc nhìn nhau một cái, hai người trên mặt đều xuất hiện vẻ ngưng trọng. Nếu như đây thật sự là khảo hạch thành viên cấp A thì bọn họ không thể mù mờ như vậy theo Thiếu tá về căn cứ tiếp viện, bởi vì muốn trở thành thành viên cấp A, không chỉ thực lực đủ mạnh là được, còn cần phải biết phân rõ thật giả nữa. “Ta thấy không giống, huấn luyện viên không cần phải cho chúng ta khảo hạch như vậy, nếu như các tố chất của chúng ta không đạt tiêu chuẩn, căn cứ không có khả năng đồng ý thăng chúng ta lên thành viên cấp A.” Hỏa Thương lắc đầu, vẻ mặt ngưng trọng nói. “Nhưng không loại trừ khả năng này a, chúng ta huấn luyện mười ngày này, được nâng cao nhiều chúng ta cũng biết, thực lực của chúng ta bây giờ cũng đủ làm thành viên cấp A.” Thỏ nói. “Bất kể là khảo hạch hay là căn cứ bị người công kích thật, chúng ta phải trở về, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, bây giờ chúng ta không có cơ sở phán đoán xem căn cứ bị công kích thật hay giả, ý tứ của căn cứ là kiểm tra năng lực ứng biến của chúng ta, tới được căn cứ, khảo hạch chính thức tự nhiên sẽ xuất hiện trước mặt chúng ta.” Gia Vệ vẻ mặt nghiêm túc nói. Có điều, tuy Gia Vệ nói như thế, thế nhưng Gia Vệ lại càng tin tưởng lần công kích này là thật, bởi vì hắn rõ ràng cảm nhận được cơn tức giận của Thiếu tá, một loại giống như mãnh thú ngủ đông đột nhiên bạo phát tức giận, khiến trong lòng Gia Vệ run lên. Mấy người đều gật đầu, liền tăng tốc nhanh hơn. So sánh thì tốc độ Hỏa Thương chậm nhất, dù sao hắn vóc người khỏe mạnh, lực lượng cũng phi thường lớn, nhưng không am hiểu tốc độ. Mấy người cùng nhau thương lượng, không đi cùng nhau như trước nữa, để hai người Gia Vệ và Mị Cơ có tốc độ nhanh nhất đi trước, tới đó do thám xem lần công kích này là thật hay giả, sau đó thong báo cho bọn Hỏa Thương sau. Hai người Tiểu Cường và Thỏ cùng nhau theo sát phía sau Gia Vệ và Mị Cơ, Hỏa Thương thì đi sau bọc hậu. Tất nhiên Hỏa Thương đi sau bọ hậu đối với tiểu đội năm người bọn họ mới có lợi, dù sao Hỏa Thương có thể xem thành một trọng điểm hỏa lực, chỉ có xác định trước hướng của địch nhân, hỏa lực Hỏa Thương mới có thể phát huy tác dụng. Nhưng mà sau khi đi trước một thời gian, hai người Gia Vệ và Mị Cơ trực tiếp dừng lại. Hai người đều cau mày, vẻ mặt thận trọng nhìn về phía trước. Tại phía trước hai người họ, căn bản không có gì bất thường, vẫn là rừng rậm như rừng rậm lúc trước họ đi qua, chỉ có điều, trong lòng hai người sinh ra báo động, làm cho hai người cùng dừng lại. “Ba ba ba…” Không bao lâu, không gian yên tĩnh trong rừng, vang lên âm thanh vỗ tay, mà nghe được âm thanh vỗ tay, hai người Gia Vệ và Mị Cơ liền lập tức căng thẳng toàn thân, bốn con mắt lập tức nhìn về hướng thanh âm truyền đến. Không bao lâu, ba thân ảnh xuất hiện trong tầm mắt của Gia Vệ và Mị Cơ. Mà người vỗ tay, đứng ở phía trước, người này, Gia Vệ và Mị Cơ cũng không xa lạ gì, chính là người thanh niên mà hai người hoài nghi là con trai của Khiếu Long. “Xem ra thời gian ngắn mười ngày này, các ngươi được đề cao không ít nhỉ.” Trên mặt thanh niên lộ ra điệu cười nhạt Gia Vệ và Mị Cơ quen thuộc, giống như siêu thoát khỏi thế gian, thanh âm cũng rất là bình thản, giống như đang nói chuyện cùng bạn bè vậy. “Xem ra chuyện căn cứ gặp công kích là sự thật.” Gia Vệ chau mày, thanh âm trầm xuống nói. Mị Cơ gật đầu, ba người này không phải ba người bình thường, chỉ cần người thanh niên trước kia, đã khiến Mị Cơ và Gia Vệ không có nắm chắc đối phó được. Mà ở phía sau thanh niên, có một nam một nữ, nam mặc áo choàng, tóc màu bạc, vóc người so với thanh niên cường tráng hơn một ít, nhưng cực kỳ cân xứng, thân không quá cao quá thấp, trên dưới 1m8. Hắn cũng mang vẻ mặt cười nhạt, biểu tình trên mặt, cho thấy hắn không có đem hai người Gia Vệ và mị Cơ để vào mắt. Mà nữ tử kia, lại là một đầu tóc đỏ, nhưng không dài, chỉ dài đến ngang vai, nàng vẻ mặt trang nhã, trên mặt không chút biểu tình, ngay cả hai mắt đều vô cùng lạnh lùng, giống như coi thường tất cả. Hai người nhìn giống như là người hầu của thanh niên, nhưng làm cho Gia Vệ và Mị Cơ cảm giác giống như là hai người bọn họ căn bản không có đem thanh niên để vào mắt, một điểm đều không để ý. “Tiềm Long số 4, Mị Cơ, hai người các ngươi đi với ta gặp cha ta một lát đi.” Thanh niên mở miệng nói, vừa dứt lời, trên mặt hắn lộ ra nét cười khổ, hơi cong môi, nói: “Ta trước tự giới thiệu một chút, ta gọi Khiếu Thiên, tất nhiên đó cũng chỉ là danh hiệu.” “Khiếu Thiên sao?” Gia Vệ hai mắt híp lại, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra biểu tình khinh thường. Nếu như nói không sai, cha hắn đã từng là người đệ nhất căn cứ Z, Ngạo Thiên, mà người thanh niên này lấy cho mình danh hiệu Khiếu Thiên, ý tứ rất rõ. Hắn không phải muốn cùng người đã từng là đệ nhất ngang hàng, mà là muốn vượt lên trước người đã từng là đệ nhất. “Thật ra danh hiệu này là cha ta đặt cho, ta rất không thích, dù sao trong danh hiệu bác trai cung có một chữ ‘Thiên”, đó là tưởng niệm của thế hệ trước, lại áp đặt đến trên người chúng ta.” Thanh niên trên mặt lộ ra nét cười khổ, lắc đầu liên tục nói. Gia Vệ và Mị Cơ thì lại là giật mình, làn đầu tiên gặp Khiếu Thiên, bất kể là Mị Cơ hay Gia Vệ cũng phát hiện mình nhìn không thấu hắn, mà bây giờ, hai người bọn họ lại càng nhìn không thấu Khiếu Thiên. “Nếu như chúng ta không đi thì sao.” Mị Cơ tiến lên một bước, lạnh lùng hỏi. “Vậy Tuyết sư huynh và Hồng sư tỷ sẽ đối với các ngươi động thủ, mang các ngươi trở về.” Khiếu Thiên nói, theo như lời hắn thì Tuyết sư huynh dĩ nhiên là thanh niên đầu bạc đứng sau hắn, còn Hồng sư tỷ chính là nữ tử tóc đỏ. « Ngươi nghĩ là chúng ta sẽ sợ sao ? » Gia Vệ cũng tiến lên hai bước, cười lạnh một tiếng nói. Mười ngày trước Gia Vệ không có nắm chắc đánh thắng được Khiếu Thiên, thế nhưng mười ngày sau, Gia Vệ nắm chắc có thể đánh bại hắn. Hắn trong mười ngày này phát triển, ngay cả chính hắn cũng khiếp sợ, mà biểu hiện cho tới nay, chẳng qua là Gia Vệ giả ngu mà thôi. Khiếu Thiên cười khổ lắc đầu, nói: “Các ngươi không sợ nhưng ta sợ. thực lực của Tuyết sư huynh và Hồng sư tỷ tuyệt đối vượt xa tưởng tượng của các ngươi, huấn luyện viên của căn cứ A cùng lên, cũng không có khả năng là đối thủ của hai vị sư huynh sư tỷ. Nghe Khiếu Thiên nói vậy, Gia Vệ và Mị Cơ lập tức ngưng trọng hẳn lên. Cho đến bây giờ, hai người Tuyết và Hồng cùng giống như một bức tượng, không động không nói, giống như sẽ không bao giờ nói chuyện. Lúc này, Gia Vệ và Mị Cơ mới phát hiện chỗ đáng sợ của hai người. Nếu nói là Khiếu Thiên lấy sự thoải mái bên ngoài để che dấu thực lực thật, thì hai người Tuyết và Hồng chính là lấy cá tính riêng của mình để tự ẩn dấu mình, so với Khiếu Thiên lấy sự thoải mái bên ngoài che dấu thực lực của mình thì khó hơn nhiều, thậm chí có thể nói đây là một cảnh giới cao hơn so với Khiếu Thiên. Cái gọi là nhân sinh có ba cảnh giới chính là: Nhìn núi là núi, nhìn nước là nước; Nhìn núi không phải núi, nhìn nước không phải nước; Nhìn núi vẫn là núi, nhìn nước vẫn là nước. (DG: thật ra ta thích dịch là núi-sông hơn, núi-sông đi cùng có vẻ hợp hơn, nhưng trước giờ đọc trong các bộ khác cũng toàn dịch là núi-nước nên ta đành theo cho đỡ lạ ==" ) Khiếu Thiên lúc này vẫn dừng lại ở cảnh giới “Nhìn núi là núi, nhìn nước là nước”, kỳ thực hắn căn bản chính là một người thoải mái, hắn không thể hoàn toàn ẩn dấu, chỉ có thể thay đổi sơ qua, cho tới tự mình ẩn dấu thực lực, không để cho người khác nhìn thấu. Thế nhưng tình huống này của Khiếu Thiên, gặp phải người từng trải thì liếc mắt cũng sẽ bị nhìn thấu, có thể nhìn ra bản tính của Khiếu Thiên, hiểu rõ nhược điểm của hắn. Mà hai người Tuyết và Hồng lại là tới cảnh giới “Nhìn núi không phải núi, nhìn nước không phải nước”, hai người bọn họ lựa chọn một loại cá tính cực đoan để ẩn dấu chính mình, từ bên ngoài nhìn vào, hai người thậm chí không giống như một người sống bình thường, mà như à tượng khắc không có sinh mạng, như vậy làm cho người khác thấy thế nào được thực lực thật của hai người? Cũng chỉ có những người ở phương diện này có nghiên cứu, thậm đi sâu vào suy nghĩ của người khác mới có thể nhìn thấu bọn họ, thêm nữa nếu không phải là người từng trải qua nhân sinh thế thái đến mức nhìn thấu mới nhìn rõ hai người họ, bằng không không thể nhìn ra con người thật của họ, càng chưa nói đến tìm ra nhược điểm của họ. Về phần cảnh giới thứ ba của nhân sinh “Nhìn núi vẫn là núi, nhìn nước vẫn là nước” lại là một cảnh giới thâm hậu rồi. Người đạt được cảnh giới thứ ba này, xuất hiện ở trước mặt mọi người cũng là bản thân thật sự, loại này là một loại không câu nệ, một loại muôn hình vạn trạng, khiến cho người ta nhìn sâu vào tận chính bên trong bản thân. Thế nhưng mọi người có thể thấy khác nhau, nhưng cũng có thể lại thấy giống nhau, thậm chí khiến cho mọi người có cảm giác hắn rất quen thuộc, đối với hắn rất hiểu biết, nếu là tra hỏi kỹ càng, tất cả mọi người sẽ phát hiện, chính mình cư nhiên lại đối với hắn hoàn toàn không biết gì cả. Cảnh giới như vậy, trong đầu Gia Vệ lập tức xuất hiện một người. Người đó không phải ai khác, chính là cha của mình, Gia Hồng Ngạo. Nếu như Gia Hồng Ngạo thật sự đã từng là người đệ nhất căn cứ Z, Gia Vệ liền có thể xác định cha mình đã đạt đến cảnh giới thứ ba của nhân sinh, bởi vì trước khi tới nơi này, Gia Vệ đối với cha mình cục kỳ hiểu rõ, cực kỳ quen thuộc, thế nhưng bây giờ, Gia Vệ dĩ nhiên phát hiện chính mình đối với cha lại không biết một chút gì. Cái đó giống như là một người xa lạ, cùng ở vài chục năm dưới một mái nhà, nhưng vẫn xa lạ như người xa lạ trước kia.