Chương 02: Khởi tử hoàn sinh Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc Theo lệnh của Thái Nhất Đại Đế ban ra, toàn bộ các thế lực, các vực, các đại đế quốc bắt đầu hành động, mặc dù đại lục Thần Châu rộng lớn mênh mông, nhưng vẫn có cao thủ nhìn thấy địa phương nơi chùm sáng chín màu biến mất. Cho nên, rất nhanh, Thái Nhất Đại Đế đã nhận được hồi bẩm. "Nơi cuối cùng chùm sáng chín màu kia biến mất ở sơn mạch Thiên Thú?" Thái Nhất Đại Đế hai mắt sáng lấp lóe. "Vâng, sơn mạch Thiên Thú là nơi cuối cùng của đại lục Thần Châu chúng ta, thuộc Đông Hoàng quốc." Tả Quyền gật đầu. Hai mắt Thái Nhất Đại Đế đột nhiên hiện lên một tia lạnh lùng: "Truyền lệnh của ta, lệnh cho quốc chủ Đông Hoàng quốc lục soát toàn bộ hài nhi ra đời ngày hôm nay sau đó mang về toàn bộ cho ta!" "Nhớ kỹ, không được để sót đứa nào, nếu để sót lại đứa nào, bảo quốc chủ Đông Hoàng quốc mang theo đầu tới gặp ta!" Ba người Tả Quyền, mỹ phụ và thiếu nữ đều kinh ngạc không thôi. Lập tức, sắc mặt Tả Quyền trở nên trắng nhợt, hắn ẩn ẩn đoán được dụng ý của Thái Nhất Đại Đế, Thái Nhất Đại Đế tu luyện một môn công pháp gọi là Côn Bằng Thôn Phệ Thuật, môn công pháp này cực kỳ bá đạo, có thể thôn phệ huyết mạch, mệnh cách của đối phương, đoạt thiên phú của đối phương, Thái Nhất Đại Đế đây là muốn đem những hài nhi này mang về, sau đó giết chết toàn bộ, thôn phệ hết huyết mạch, mệnh cách của những hài nhi đó! Nhờ vào đó đột phá vào Thánh cảnh! ... Thành Thanh Dương, là một tòa cổ thành nằm ở phía bắc Đông Hoàng quốc giáp giới với sơn mạch Thiên Thú. Ở ngoài Thanh Dương thành cách đó không xa, có một tòa trang viên rất lớn, bất quá, trang viên này rách nát không chịu nổi, lúc này, trong sân một thiếu niên khoảng 14~15 tuổi đang nằm trên đó, hai mắt thiếu niên nhắm nghiền, không còn hô hấp, toàn thân bắt đầu băng lãnh, xem ra vừa mới chết đi, đột nhiên, trên người thiếu niên vừa mới chết này xuất hiện ánh sáng chín màu. Hơn nữa, ánh sáng chín màu này càng ngày càng mãnh liệt, không ngừng du tẩu trên người thiếu niên, ước chừng qua một phút đồng hồ, ánh sáng chín màu màu mới tiêu tán, thiếu niên đã chết đi vậy mà từ từ mở hai mắt ra, tỉnh lại! Diệp Vô Trần mở hai mắt ra, ổn định lại con ngươi, nhìn chung quanh, trong lòng phức tạp, rốt cục là mình đã chuyển thế trùng sinh sao? Cảm thụ được bộ thân thể yếu đuối này, hắn không khỏi lắc đầu tự giễu cười một tiếng, bộ thân thể này, vậy mà lại yếu đuối đến loại trình độ này. Bộ thân thể này, chịu nội thương rất nặng, trên ngực in một cái chưởng ấn bầm đen, hơn nữa thân thể này trời sinh tuyệt mạch, trong cơ thể đã bị người ta hạ cấm chú, căn bản là không có cách nào tu luyện được. Đúng lúc này, một trận ký ức tràn vào trong đầu Diệp Vô Trần, đây là vài chục năm ký ức của thiếu niên trước khi chết. "Đại lục Thần Châu?" Sắc mặt Diệp Vô Trần trở nên quái dị. Ở kiếp trước, hắn chính là được sinh ra trong gia tộc Diệp gia đệ nhất ở Thông Thiên đế quốc phàm giới đại lục Thần Châu này, sau đó mới từng bước đi đến Thần giới, không nghĩ tới một kiếp này vậy mà lại chuyển thế trở về! Diệp Vô Trần tiêu hóa ký ức của đối phương, hai tay cố gắng chèo chống, run rẩy đứng lên, bất quá vừa đi được mấy bước, thì đã bị tảng đá dưới chân đẩy một cái, ngã bạch một phát. Diệp Vô Trần thở hồng hộc, nằm trên mặt đất, nhìn mặt trời trên không trung, nhếch miệng nở nụ cười, không nghĩ tới hắn được vinh dự là người mạnh nhất Thần giới từ vạn cổ đến nay, có một ngày đi đường cũng bị ngã sấp xuống? Nếu như những tiểu tử kia ở Thần giới nhìn thấy bộ dạng chật vật hiện tại của hắn, biểu lộ hẳn là sẽ rất phong phú nhỉ? Cũng không biết những tiểu tử kia bây giờ ở Thần giới như thế nào rồi? Hắn bị vây khốn ở Hỗn Độn thời không thần bí kia đã vài vạn năm, vài vạn năm này Thần giới không biết đã thay đổi như thế nào rồi, không có hắn ở đó, Thần giới nói không chừng đã loạn thành một bầy. Lúc này, có tiếng bước chân truyền đến, Diệp Vô Trần nhìn lại, chỉ thấy một lão đầu nhỏ gầy dáng người còng xuống từ bên ngoài đi vào, lão đầu nhỏ gầy nhìn thấy Diệp Vô Trần ngã xuống đất, miệng mở lớn, hai mắt trừng lớn, vẻ mặt không thể tin nổi, sau đó vô cùng kích động, ngạc nhiên vọt tới trước mặt Diệp Vô Trần: "Thiếu gia, ngươi, ngươi không, không chết? !" Có lẽ là kích động, nói năng có chút lộn xộn. Diệp Vô Trần cười nói: "Về sau, chỉ cần ta không muốn chết, không ai có thể giết được ta." Hắn trùng sinh vào thân thể này, trước đó gọi là Diệp Phong, mà lão đầu nhỏ gầy là lão quản gia, gọi là Trần Hải, cùng nguyên chủ sống nương tựa lẫn nhau. Ở trong trí nhớ của Diệp Phong, phụ thân của Diệp Phong là gia chủ của Diệp gia ở thành Thanh Dương này, nhưng mấy năm trước Diệp gia phát sinh qua biến cố lớn, phụ mẫu Diệp Phong phụ đều bị người ta giết chết, sau đó Diệp gia rớt xuống ngàn trượng, nô bộc, tỳ nữ Diệp gia đi thì đi, trốn thì trốn, hiện tại chỉ còn lại mỗi mình Trần Hải còn canh giữ bên người Diệp Phong, Trần Hải là người thân nhất của Diệp Phong. Tiếp nhận ký ức của Diệp Phong nên Diệp Vô Trần Trần Hải ở nhìn trước mắt này, cảm giác rất là thân thiết. "Thiếu gia, ngươi không chết, không chết, quá tốt rồi, quá tốt rồi." Trần Hải đang nói, đột nhiên cực kỳ bi ai khóc lên, khóc rất lớn tiếng, như đứa bé con. Hắn nhớ tới mấy năm này Diệp gia gặp biến cố và Diệp Phong phải chịu khổ sở, biến cố trước đó, gia chủ bọn hắn là đệ nhất cao thủ ở Thanh Dương thành, Diệp Phong thân là thiếu chủ Diệp gia, thân phận tôn quý cỡ nào, mà khi biến cố xảy ra, Diệp Phong nhận hết cực khổ, bị coi thường và châm chọc, đặc biệt gần đây cuộc sống không khác gì tên ăn mày. "Thiếu gia, là ta vô dụng, là ta không thể bảo vệ tốt thiếu gia." Trần Hải nghẹn ngào, lòng hắn tràn đầy áy náy, hôm qua, Diệp Phong bị cao thủ Lý gia ở Thanh Dương thành này vây đánh, lúc hắn chạy đến, Diệp Phong đã hấp hối. Hắn tìm cao thủ Lý gia liều mạng, nhưng mấy năm trước, lúc Diệp gia gặp biến cố, hắn đã bị trọng thương, mấy năm này thương thế không chỉ không có khỏi hẳn, ngược lại còn nặng thêm, thì làm sao có thể là đối thủ của cao thủ Lý gia kia? "Hải thúc, không có việc gì, hết thảy đều đã qua." Diệp Vô Trần vỗ vỗ bả vai Trần Hải, hai người cùng nhau vịn đứng lên. Diệp Vô Trần nhìn vết thương sâu tới tận xương trên mu bàn tay Trần Hải, nói: "Ngày mai, ta thay ngươi chữa thương." Vết thương trên mu bàn tay Trần Hải, chính là hôm qua cao thủ Lý gia lưu lại, Trần Hải nghe Diệp Vô Trần bảo ngày mai muốn thay chính mình chữa thương, ngẩn người, tiếp theo cười nói: "Thiếu gia, lão nô da dày thịt thô, bị thương ngoài da chút thôi, không có gì đáng ngại." Thương thế của Diệp Vô Trần, so với hắn còn nặng hơn, hơn nữa thiếu gia bọn họ không có tu luyện qua, tay trói gà không chặt, thế nào lại thay hắn chữa thương? Hắn coi lời nói Diệp Vô Trần chỉ là an ủi hắn thôi. Nghĩ đến thương thế của Diệp Vô Trần, Trần Hải không khỏi lo lắng, nói: "Thiếu gia, thương thế của ngươi sao rồi?" "Vết thương nhỏ mà thôi, ngày mai sẽ tốt thôi." Diệp Vô Trần cười nói. Đối với Diệp Phong trước kia mà nói, là tổn thương trí mạng, nhưng đối với hắn chúa tể mạnh nhất Thần giới vạn cổ đến nay, chỉ là tổn thương nho nhỏ mà thôi, nếu hắn nguyện ý, đêm nay là có thể khỏi hẳn. Trần Hải nghe vậy, lại là lắc đầu: "Thiếu gia, ngươi còn nói mê sảng à." Chần chờ một chút, nói: "Ngày mai, ta lại đi cầu tiểu thư Diệp Minh Ngọc đi, để nàng thay ngươi chữa thương." Diệp Minh Ngọc, là nghĩa nữ lúc trước mẫu thân Diệp Phong thu nhận, bất quá sau khi Diệp gia gặp biến cố, ả ta liền dẫn rất nhiều cao thủ Diệp gia và một nửa sản nghiệp của Diệp gia đầu phục vào một đại gia tộc khác là Mộ Dung thế gia ở Thanh Dương thành, một tháng trước, đã đính hôn cùng con trai thứ hai của Mộ Dung gia chủ. "Ngươi cảm thấy cầu nàng hữu dụng sao?" Diệp Vô Trần ngữ khí đạm mạc. Nếu không phải năm đó Diệp Minh Ngọc mang theo một nửa sản nghiệp Diệp gia cùng với rất nhiều cao thủ Diệp gia đầu phục vào Mộ Dung thế gia, Diệp gia cũng sẽ không suy bại nhanh như vậy. Năm đó, Diệp Minh Ngọc bất quá chỉ là gái lầu xanh, mẫu thân Diệp Phong thấy thân thế nàng ta đáng thương, liền chứa chấp nàng, cũng thu làm nghĩa nữ, sau thấy ả ta khôn khéo, thì để cho nàng ta quản lý sản nghiệp của Diệp gia, không nghĩ tới lại nuôi một đầu bạch nhãn lang. Sau khi Diệp Minh Ngọc đầu nhập vào Mộ Dung thế gia, vẫn đang giúp Mộ Dung thế gia ngầm chiếm sản nghiệp Diệp gia, cho đến phần sản nghiệp cuối cùng của Diệp cũng đã bị Mộ Dung thế gia, Lý gia lấy ăn nuốt sạch sẽ. Trước khi Diệp gia gặp biến cố, phụ thân của Diệp Phong là đệ nhất cao thủ Thanh Dương thành, gia chủ Mộ Dung cùng gia chủ Lý gia cũng bất quá chỉ là một con chó bên người phụ thân Diệp Phong mà thôi.
Chương 3: Tụ khí thành công Shared by: banlong.us === oOo === Mời đọc Diệp Vô Trần và Trần Hải vòng quanh trang viên một vòng. Trang viên rất lớn, chiếm diện tích khoảng 100 mẫu , khu vực trung tâm chính là kiến trúc, còn phía sau, trồng đủ loại cây ăn quả, hoa cỏ. Hiện tại đã vào thu, bởi vì không có người quét dọn và chăm sóc, cho nên lá cây rơi đầy mặt đất, rất nhiều hoa cỏ đều đã khô héo, tường bốn phía đều đã mọc đầy cỏ dại, lộ ra cổ hoang vu, cô quạnh. Lúc đầu Diệp gia ở Thanh Dương thành cũng có vài chục tòa phủ đệ và trang viên xa hoa, nhưng hiện tại đều đã bị Mộ Dung thế gia và Lý gia ngầm chiếm mất, trang viên này, là trang viên cuối còn sót lại , có lẽ bởi vì trang viên này vị trí không tốt, nằm trên vùng hoang vu bên ngoài Thanh Dương thành nên Mộ Dung thế gia và Lý gia chướng mắt, nếu không phải vậy, thì Diệp Vô Trần ngay cả địa phương an thân cũng đều không có. Đi một vòng, lần nữa trở lại sân nhỏ lúc, đã là giữa trưa, mặt trời chính diện, Diệp Vô Trần ngồi trên mặt đất, thở hồng hộc, sắc mặt tái nhợt. Đợi Trần Hải rời đi, Diệp Vô Trần nhìn mặt trời trên không trung, cười khổ không thôi, bộ thân thể này thật sự là không chịu nổi, đừng nói tay trói gà không chặt, chính là ngay cả một tảng đá nhỏ chỉ sợ cũng không nhấc lên được. Ngồi một hồi, hắn về đến phòng, quyết định trước tiên khôi phục thương thể của thân thể này trước đã, ngay cả đi mấy bước đều thở hổn hển, loại cảm giác này thực sự khó chịu, ở kiếp trước, hắn phất tay là có thể diệt ngàn vạn ngôi sao, lực lượng cỡ nào! Loại chênh lệch này, thực sự quá lớn. Diệp Vô Trần tĩnh lặng tinh thần, trước tiên xem qua tình huống thân thể này đã rồi nói sau. Trước khi chuyển thế, linh hồn của hắn đã bị thương nặng, nhưng thần thức nội thị, vẫn có thể tuỳ tiện làm được. Chỉ thấy trong bộ thân thể một đoàn khí thể hắc ám đang phiêu bạt, chính là lực lượng cấm chú bị người ta gieo xuống, lực lượng cấm chú này không yếu, cho dù là phụ thân Diệp Phong là đệ nhất cao thủ Thanh Dương thành cũng vô pháp giải trừ nó, phụ thân Diệp Phong lúc còn sống, cũng đã thử qua các loại phương pháp, đi tìm vô số linh dược, nhưng đều không có hiệu quả. Mà đan điền trong cơ thể hắn, lơ lửng một cái đỉnh chín màu, là bản mệnh Thần khí trước kia của hắn, gọi Vạn Diệt Vương Đỉnh, là một trong Thần khí Khai Thiên Cửu Bảo mạnh nhất thiên hạ, cũng may là có Vạn Diệt Vương Đỉnh thủ hộ, nên linh hồn của hắn mới có thể xé mở vùng Hỗn Độn thời không kia, sau đó chuyển thế trùng sinh. Diệp Vô Trần thử gọi Vạn Diệt Vương Đỉnh ra, bất quá Vạn Diệt Vương Đỉnh không có bất kỳ phản ứng nào, sau khi thử mấy chục lần Diệp Vô Trần đành phải từ bỏ, Vạn Diệt Vương Đỉnh thân là một trong Khai Thiên Cửu Bảo, hắn hiện tại tay trói gà không chặt, một chút pháp lực đều không có, căn bản không có khả năng triệu hoán ra được. Sau khi hiểu rõ thể nội cơ thể này, Diệp Vô Trần ngưng định tinh thần, bắt đầu tu luyện vận chuyển Thủy Long Quyết, lập tức, trong hư không, từng đạo hào quang hoa mỹ màu đỏ như có như không bốn phía hội tụ vào thân thể hắn. Năm đó, sau khi hắn trở thành Chúa Tể mạnh nhất Thần giới, du lịch vũ trụ, dưới cơ duyên đạt được bộ Thủy Long Quyết này, bộ Thủy Long Quyết này chính là trước khi khai thiên, trong vũ trụ đây là công pháp đầu tiên do Thần Long sáng tạo ra, sau khi tu luyện đại thành, có thể có được Thủy Long Chi Thể, là một trong Thần Thể mạnh nhất trong thiên địa, chí dương chí cương, lực lượng vô tận, bá đạo không gì sánh được. Ở kiếp trước, hắn Thần Thể đã thành, về sau mới tu luyện Thủy Long Quyết, cho nên từ đầu đến cuối không cách nào tu luyện Thủy Long Chi Thể tới cảnh giới đại thành, nhưng một thế này lại khác biệt, một thế này hắn còn chưa có tu luyện bất kỳ công pháp nào, hắn tin tưởng rằng một thế này nhất định hắn có thể tu luyện Thủy Long Quyết tới cảnh giới tối cao. Theo Thủy Long Quyết vận chuyển, những hào quang màu đỏ kia xung quanh Diệp Vô Trần càng ngày càng mãnh liệt, tựa như một biển lửa màu đỏ. Giữa thiên địa, tồn tại rất nhiều các loại thuộc tính linh khí khác nhau, mà phẩm chất có sự phân chia cao thấp, hào quang màu đỏ bị Diệp Vô Trần thu nạp vào là một loại linh khí có phẩm chất cao nhất ở Thần Châu này, gọi là Hỏa Long tinh khí, cũng là một trong mấy loại linh khí tinh thuần nhất ở Phàm giới. Không nói khoa trương chút nào, cho dù là cường giả cấp Đế ở đại lục Thần Châu, cũng vô pháp thu nạp được loại linh khí cấp bậc như Hỏa Long tinh khí này. Thủy Long Quyết là một trong mấy loại công pháp mạnh nhất trong thiên địa, công pháp có phẩm giai càng cao, thì thôn phệ linh khí thiên địa phẩm chất tự nhiên sẽ càng cao, mà theo Thủy Long Quyết tăng lên, về sau Diệp Vô Trần thôn phệ linh khí phẩm chất sẽ càng ngày càng cao. Hỏa Long tinh khí ở bên người Diệp Vô Trần không ngừng du tẩu, từ xa nhìn lại, giống như từng đầu Hỏa Long nho nhỏ. Bất quá, những Hỏa Long tinh khí này vừa mới muốn tràn vào trong cơ thể hắn, đoàn cấm chú màu đen trong cơ thể hắn đột nhiên trở nên mạnh mẽ lên, tạo thành một màn hào quang, có ý đồ ngăn cản hắn thu nạp những Hỏa Long tinh khí này. Diệp Vô Trần lạnh giọng cười một tiếng, một cấm chú này lại còn muốn ngăn cản hắn thu nạp Hỏa Long tinh khí, lúc này, hắn tăng tốc độ vận chuyển Thủy Long Quyết, lập tức, Hỏa Long tinh khí càng ngày càng mạnh, ở trong cơ thể hắn bốn phía tạo thành một vòng xoáy đỏ rực, một lát sau, toàn thân hắn quang mang bùng cháy mạnh mẽ, Hỏa Long tinh khí giống như nham thạch, trong nháy mắt liền giải trừ đoàn cấm chế màu đen kia. Oanh! Trong nháy mắt cấm chế màu đen kia bị oanh mở, từng đạo Hỏa Long tinh khí giống như du long, không ngừng hội tụ trong đan điền Diệp Vô Trần, sau đó khuếch tán ra khắp ngõ ngách trong thân thể hắn. Dưới sự kích thích của Hỏa Long tinh khí, Vạn Diệt Vương Đỉnh cũng tản ra hào quang nhàn nhạt. Đoàn cấm chế màu đen còn sót lại kia dưới sức mạnh thiêu đốt của Hỏa Long tinh khí, càng lúc càng mờ nhạt, cuối cùng tiêu tán. Lúc đầu, trên ngực Diệp Vô Trần có một chưởng ấn bầm đen, là hôm qua bị đệ tử của Lý gia đánh, nhưng hiện tại, chưởng ấn bầm đen kia cũng đang mờ nhạt dần, máu bầm dưới chưởng ấn bắt đầu tiêu tán, cuối cùng hoàn toàn không thấy gì nữa. Không chỉ có như vậy, các vết ứ đọng vết thương khắp thân thể Diệp Vô Trần cũng đang dần dần tiêu tán, khôi phục lại. Không đến một giờ, cấm chế màu đen trong cơ thể hắn không chỉ giải trừ sạch sẽ, mà những thương thế to nhỏ hoàn toàn khôi phục, trên thân đã không còn vết thương nào. Đây cũng là chỗ bá đạo kinh người của Thủy Long Quyết. Bất quá, Diệp Vô Trần cũng không đình chỉ tu luyện, mà là tiếp tục vận chuyển Thủy Long Quyết, tiếp tục thôn phệ Hỏa Long tinh khí. Thẳng đến sau bốn, năm tiếng sau, ánh nắng về chiều, hắn mới ngừng lại. Diệp Vô Trần đứng lên, chỉ cảm thấy toàn thân vô cùng dễ chịu, đúng vậy, dễ chịu, một loại cảm giác rất thoải mái, trước đó, sinh cơ trong bộ thân thể này hoàn toàn không có, thương thế to nhỏ không biết bao nhiêu mà kể, ngay cả đi mấy bước cũng đã thở hổn hển, ngực tựa như bị đè ép một tảng đá lớn, nhưng là hiện tại, lồng ngực hắn vô cùng sảng khoái, toàn thân phảng phất như tràn đầy lực lượng. Diệp Vô Trần nội thị lần nữa, chỉ thấy vùng đan điền, hỏa hồng đang lưu chuyển bao quanh đan điền, đây là Hỏa Long tinh khí sau khi bị luyện hóa sau tạo thành khí! Tức là nội lực ở đại lục Thần Châu này! Dựa theo cảnh giới tu luyện ở đại lục Thần Châu, hiện tại, hắn đã thành công tu luyện đến cảnh giới Linh Thể đệ nhất trọng, tụ khí! Linh Thể cảnh giới, tức là cảnh giới của nhục thân, mà phía trên Linh Thể cảnh giới, là Thần Thông bí cảnh, sau đó đến Nguyên Đan cảnh giới. Mặc kệ là Linh Thể cảnh giới, Thần Thông bí cảnh, hay là Nguyên Đan cảnh giới, đều có mười tầng. Linh Thể cảnh giới tầng thứ nhất là tụ khí, tầng thứ hai là luyện da Đoán Cốt, tầng thứ ba Nội Tráng, tầng thứ tư Hoán Huyết, tầng năm Thần Lực, tầng sáu Cương Nhu, tầng bảy Phá Mạch, tầng tám Thông Luân, tầng thứ chín Tẩy Cân Phạt Tủy, tầng thứ 10 Linh Biến. Linh Thể cảnh giới có mười tầng, nhìn thì đơn giản, nhưng đột phá mỗi tầng, đều rất khó, đặc biệt là tầng thứ nhất tụ khí, có người tu luyện mấy tháng đều không thể tụ khí, có khi phải mất đến một hai năm, có người thậm chí cả đời đều không thể tụ khí thành công, chỉ có thể làm một người bình thường. Giống Diệp Vô Trần mấy canh giờ đã tụ khí thành công, có thể nói là thần tốc, đây là bởi vì Diệp Vô Trần muốn giải trừ cấm chế trong cơ thể, nếu không phải vậy đã nhanh hơn nhiều rồi. Linh Thể mười tầng, càng đi về phía sau, đột phá càng khó, đặc biệt là sau tầng thứ bảy, mỗi lần đột phá đều cần nghị lực cùng cơ duyên cường đại, về phần Thần Thông bí cảnh thì càng không cần phải nói, hiện tại toàn bộ Thanh Dương thành, không có cường giả Thần Thông bí cảnh nào. Cho dù là gia chủ Mộ Dung gia cùng gia chủ Lý gia, cũng chỉ là Linh Thể tầng bảy mà thôi. Trước đó, phụ thân Diệp Phong sở dĩ là đệ nhất cao thủ Thanh Dương thành, là bởi vì phụ thân Diệp Phong đã đạt đến Thần Thông bí cảnh, bất quá sau khi phụ thân Diệp Phong chết, Thanh Dương thành lại không hề có Thần thông bí cảnh.