FULL  Huyền Huyễn Vạn Diệt Đỉnh Vương - Thần Kiến

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 14: Linh thú
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Người của vương thất Đông Hoàng quốc!

    Diệp Vô Trần cũng ngoài ý muốn.

    Cao thủ vương thất Đông Hoàng quốc xuất hiện ở Thiên Thú sơn mạch, xem ra cũng là hướng về bảo tàng Trận Pháp sư kia.

    Những cao thủ vương thất Đông Hoàng quốc này đi vào được mấy chục mét vòng bên ngoài, đột nhiên có người kêu dừng lại.

    "Anh thúc, thế nào?" Đi phía trước nhất một vị nữ tử xinh đẹp nghi ngờ hỏi.

    Vị Anh thúc mở miệng bảo dừng lại lại không hề trả lời, vẻ mặt trở nên ngưng trọng tiến lên mấy bước, gắt gao nhìn cây cối phía trước.

    Các cao thủ vương thất Đông Hoàng quốc thấy thế càng thêm kỳ quái.

    "Trận pháp cấp ba, Diễn Mộc đại trận!" Đột nhiên, vị Anh thúc mở miệng, âm thanh có chút run rẩy.

    "Cái gì, Trần Anh đại nhân, ngươi nói là, có người ở phía trước bố trí trận pháp cấp ba Diễn Mộc đại trận? !"

    Đám người giật mình chấn kinh.

    Đông Hoàng quốc, mặc dù có ba vị Đại Trận Pháp Sư, nhưng không người nào có thể bố trí được Diễn Mộc đại trận này, bởi vì Diễn Mộc đại trận, là loại trận pháp khó bố trí nhất trong các loại trận pháp cấp ba.

    Đám người đang cảm thấy kinh hãi, vị nữ tử xinh đẹp kia tiến lên, thần thái khiêm cung, ôm quyền nói: "Tại hạ là Đông Hoàng Tuyết của Đông Hoàng quốc, không biết là vị tiền bối nào ở đây bố trí Diễn Mộc đại trận?"

    Người bên ngoài, không cách nào nhìn thấy được tình huống trong Diễn Mộc đại trận, cho nên những cao thủ Đông Hoàng quốc này cao này không nhìn thấy được ba người Diệp Vô Trần.

    Một lát sau, thấy không có tiếng đáp lại, Đông Hoàng Tuyết không khỏi nhìn về phía Trần Anh, Trần Anh là một trong hai vị Đại Trận Pháp Sư được vương thất Đông Hoàng quốc cung phụng, cũng là Trận Pháp sư cao minh nhất trong chuyến đi này.

    Trần Anh lắc đầu với Đông Hoàng Tuyết, hắn biết ý tứ của công chúa, là muốn hỏi mình có thể phá được Diễn Mộc đại trận này hay không, nhưng Diễn Mộc đại trận này, ngay cả bố trí hắn cũng không thể bố trí được, thì sao có khả năng phá được?

    Trần Anh quay đầu ôm quyền nói với phía trước: "Chúng ta trên đường đi qua nơi đây, quấy nhiễu đại nhân, hiện tại liền rời đi." Sau đó cùng các cao thủ Đông Hoàng quốc cẩn thận từng li từng tí lách qua Diễn Mộc đại trận, rời đi.

    Rời đi về phía xa, Đông Hoàng Tuyết mở miệng hỏi: "Anh thúc, theo ngươi đoán, thì vị đại nhân nào ở đây bố trí Diễn Mộc đại trận? Có phải là Mộc Ân đại nhân của Phi Long quốc hay không?"

    Trong mười mấy vương quốc, Trận Pháp sư có thể bố trí được Diễn Mộc đại trận cũng không nhiều lắm, Mộc Ân đại nhân Phi Long quốc là một trong số đó, Mộc Ân đại nhân nghiên cứu các loại trận pháp hệ Mộc.

    "Có lẽ là vậy." Trần Anh hai mắt chớp động.

    Chỉ là, thật sự là Mộc Ân đại nhân sao?

    Hắn nhìn ra được, Diễn Mộc đại trận kia so với Diễn Mộc đại trận bình thường có chút khác biệt, uy lực dường như mạnh hơn rất nhiều, cho dù là Mộc Ân đại nhân chỉ sợ cũng vô pháp bố trí ra được?

    Chỉ là những ý nghĩ này, hắn không nói ra mà thôi.

    "Nếu thật sự là Mộc Ân đại nhân, vậy Mộc Ân đại nhân đến Lục Vụ cốc cũng vì bảo tàng Trận Pháp sư kia sao? Nếu thật sự là thế, vậy chúng ta chỉ sợ tốn công vô ích rồi?"

    "Mộc Ân đại nhân thân phận cỡ nào, sao có khả năng để ý đến bảo tàng trong Lục Vụ cốc kia?"

    Các cao thủ vương thất Đông Hoàng quốc bắt đầu nghị luận.

    Diệp Vô Trần tại Đông Hoàng quốc đám người thân ảnh biến mất về sau, lúc này mới triệt hồi Diễn Mộc đại trận, đi ra.

    "Thiếu gia, người kia, chỉ sợ là Tứ công chúa Đông Hoàng Tuyết của Đông Hoàng quốc!" Trần Hải nhìn phương hướng đám người Đông Hoàng biến mất, giật mình nói: "Nghe nói Tứ công chúa Đông Hoàng chúng ta là thiên tài trẻ tuổi nhất ở Đông Hoàng quốc, hơn nữa được vinh dự là trăm năm kỳ tài ở Đông Hoàng quốc chúng ta, năm nay mới 15 tuổi, nhưng đã là cao thủ Thần Thông bí cảnh thập trọng!"

    "Hả, Thần Thông bí cảnh thập trọng?" Diệp Vô Trần kinh ngạc.

    15 tuổi, đã là Thần Thông bí cảnh thập trọng, thiên phú như vậy, xác thực là không tệ.

    "Đúng vậy, hơn nữa nàng hiện tại là đệ tử hạch tâm của Lôi Cực tông." Trần Hải nói: "Cho dù ở Lôi Cực tông, cũng được lão tổ và tông chủ Lôi Cực tông rất coi trọng nàng."

    Trần Hải nói tiếp: "Còn Trần Anh kia, hẳn là Đại Trận Pháp Sư Trần Anh đại nhân ở Đông Hoàng quốc chúng ta, không nghĩ tới lần này hắn sẽ cùng Tứ công chúa đến Thiên Thú sơn mạch."

    Diệp Vô Trần gật đầu, đồng thời hơi nghi hoặc một chút, một cái bảo tàng Trận Pháp sư, đáng giá để vương thất Đông Hoàng quốc lao sư động chúng đến đây sao? Ngay cả Đại Trận Pháp Sư như Trần Anh cũng xuất động.

    Bảo tàng Trận Pháp sư trong Lục Vụ cốc, sợ là không hề đơn giản.

    Diệp Vô Trần hai mắt lấp lóe.

    Dừng lại một hồi, ba người tiếp tục đi đường.

    Trên đường đi lại gặp phải không ít hung thú, đều bị ba người Diệp Vô Trần đánh giết, bất quá, bọn họ không gặp hung thú cao giai sắp thành Linh thú như Hổ Vương.

    Bởi vì Diệp Vô Trần đột phá Linh Thể tứ nên chậm trễ ba giờ đi không được bao lâu thì sắc trời đã hoàn toàn tối đen.

    Ban đêm tầm nhìn bị hạn chế, cộng thêm hung thú xuất động tấp nập, tương đối nguy hiểm, cho nên, ba người tìm một cái sơn động tương đối để ẩn nấp, quyết định hừng đông ngày mai lại lên đường.

    Trong sơn động, ba người đốt lửa lên, nướng miếng linh nhục Hổ Vương kia, lập tức, hương thơm phiêu tán khắp nơi.

    "Thơm quá!" Trần Hải nhìn miếng thịt nướng vàng óng ánh kia, chỉ cảm thấy trong miệng nước miếng chảy ròng ròng.

    Ngay cả A Lực cũng nuốt nước miếng một cái.

    Diệp Vô Trần cười nói: "Đáng tiếc không có rượu ngon."

    Ngay tại thời điểm ba người đang vui đùa, đột nhiên, dưới núi mặt đất ầm vang một tiếng vang vọng khắp nơi, ba người kinh ngạc, khẩn cấp đi đến cửa sơn động, chỉ thấy trên mặt đất ở chỗ xa, một đầu cự mãng màu xanh đang ở đó! Con cự mãng này, gần dài hai mươi mét, thân nó so với bát còn lớn hơn, trên đầu có một cái sừng nhỏ, trên thân vảy nó lấp lánh dưới ánh trăng làm cho người ta phải lạnh người.

    "Đây là một đầu Thanh Mãng vừa mới lột xác thành Linh thú!" Trần Hải nhìn Thanh Mãng, giật nảy cả mình: "Nó bị thương! Không biết là bị người nào gây ra thương tích? !"

    Chỉ thấy không ít vảy trên thân Thanh Mãng đã bị lợi khí phá vỡ! Thân mãng nhiều chỗ rướm máu, có không ít vết kiếm thương, vết đao, thương thế không hề nhẹ.

    Hai mắt Diệp Vô Trần nóng bỏng mà nhìn Thanh Mãng, hung thú vừa lột xác thành Linh thú, so với con người tu luyện thành Thần Thông bí cảnh còn khó hơn mấy lần, đầu Thanh Mãng trước mắt này, hiển nhiên có huyết mạch dị chủng Thượng Cổ, cũng nuốt không ít linh dược mới lấy lột xác thành Linh thú, có thể nói toàn thân nó đều là bảo vật!

    Thanh Mãng thân là Linh thú, thân mãng lại to như thế, một thân tinh huyết, tinh huyết của nó tuyệt đối tốt hơn mấy chục lần so với đầu kia Hổ Vương lúc trước hắn luyện hóa kia!

    Đặc biệt là mật của đối phương, nếu nuốt tu luyện, không chỉ có thể gia tăng nội lực lên rất nhiều, còn có thể cải thiện nhục thân, và không sợ một số độc rắn.

    Răng nanh của nó, có thể luyện chế vũ khí thành cấp bậc Linh khí.

    Vảy Thanh Mãng cũng có thể luyện chế thành một kiện áo giáp cấp bậc Linh khí!

    Đúng lúc này, thanh âm xé gió ở nơi xa truyền đến, bóng người chớp động, chỉ thấy hơn mười người đuổi theo tới đây, chớp mắt đã vây quanh đầu Thanh Mãng kia.

    "Mộ Dung Phi!" Trần Hải bật thốt lên.

    Mộ Dung Phi, con thứ hai của Mộ Dung Bác gia chủ Mộ Dung thế gia ở Thanh Dương thành! Cũng là vị hôn phu của Diệp Minh Ngọc!

    Ngoại trừ Mộ Dung Phi, còn có hơn 30 vị cao thủ của Mộ Dung thế gia, trong đó Linh Thể thập trọng có bốn vị, Linh Thể cửu trọng 11 vị, còn lại toàn bộ đều là Linh Thể bát trọng.

    Mộ Dung thế gia, cao thủ Linh Thể thập trọng tổng cộng có năm người, để bắt đầu Thanh Mãng này, Mộ Dung thế gia hiện tại đã xuất động bốn người, có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng.

    Nhìn Mộ Dung Phi và bọn người Mộ Dung thế gia, Diệp Vô Trần lộ ra vẻ tươi cười, thật là đúng dip.

    Cực kỳ đúng dịp!

    "Chuẩn bị một chút, đợi lát nữa động thủ." Diệp Vô Trần nói ra.

    Trần Hải, A Lực khẽ giật mình.

    "Thiếu gia, chúng ta thật sự muốn cướp Thanh Mãng này từ tay Mộ Dung thế gia sao?" Trần Hải yết hầu nhu động.

    "Linh thú ta muốn cướp, người ta cũng muốn giết!" Diệp Vô Trần chậm rãi nói.
     
    aresvodich, Yanmin and Dạ Tâm like this.
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 15: Đệ đệ hiểu lầm
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Hai người Trần Hải và A Lực nghe vậy, có chút miệng đắng lưỡi khô, thiếu gia bọn họ, là muốn giết chết toàn bộ người của Mộ Dung Phi?

    Diệp Vô Trần nói xong, hai tay khẽ động, linh phù ngưng tụ, ngay sau đó, từng đạo linh phù từ sơn động bay ra, chui vào mặt đất bốn phía.

    Trần Hải, A Lực hai người khẽ giật mình, chẳng lẽ thiếu gia bọn họ không phải đang bố trí Diễn Mộc đại trận?

    Hai người đoán không sai, Diệp Vô Trần không phải đang bố trí Diễn Mộc đại trận, mà là Địa Mẫu đại trận! Uy lực mạnh hơn Diễn Mộc đại trận nhiều, cũng là khó bố trí trong đại trận cấp ba!

    Uy lực của Diễn Mộc đại trận mặc dù mạnh, nhưng chủ yếu là thủ nên công kích hơi yếu chút, nhưng Địa Mẫu đại trận thì không giống thế, Địa Mẫu đại trận mặc kệ là công kích hay phòng ngự, khốn thủ, đều là mạnh nhất trong đại trận cấp ba.

    Diệp Vô Trần bố trí Địa Mẫu đại trận trong vô thanh vô tức, cho nên bọn người Mộ Dung Phi cũng không biết, lúc này các cao thủ Mộ Dung thế gia đang chém giết đầu Thanh Mãng kia, cát bay đá bay tứ tung, đất rung núi chuyển.

    Lúc đầu, bọn người Mộ Dung Phi tiến vào Thiên Thú sơn mạch là vì bảo tàng Trận Pháp sư, bất quá trên đường, gặp được Thanh Mãng này vừa lột xác thành Linh thú, hung thú lột xác thành Linh thú, cực kỳ suy yếu, thấy Thanh Mãng suy yếu, Mộ Dung Phi liền lên kế hạch săn giết, thế là bọn họ xuất thủ đánh lén, nên Thanh Mãng bị thương.

    "Coong!" Trong thế vây công, một vị cao thủ Linh Thể thập trọng Mộ Dung thế gia dùng đao chém vào thân Thanh Mãng, lập tức vảy Thanh Mãng bị phá vỡ, huyết dịch chảy ròng ròng.

    "Là Linh khí!" Trần Hải nhìn cây đại đao kia, giật mình nói.

    Vũ khí bình thường, là Phàm khí, trên Phàm khí là Linh khí, trên Linh khí là Bảo khí.

    Phàm khí không thể nào phá được vảy của Thanh Mãng, cũng chỉ có vũ khí cấp bậc Linh khí mới có thể phá vỡ phòng ngự của Linh thú.

    Diệp Vô Trần kinh ngạc, Mộ Dung thế gia lại còn có một thanh Linh khí.

    Thanh Mãng bị chém bị thương nên gầm thét, mở miệng to như chậu máu, trực tiếp cắn nát một vị Linh Thể bát trọng, nuốt vào trong bụng, tiếp theo, cái đuôi lớn quét ngang qua Mộ Dung Phi.

    "Nhị thiếu gia, cẩn thận!" Vị cầm Linh khí trong tay nhanh chóng hô lên, lách mình đến trước người Mộ Dung Phi, chém ra một đao, một đạo đao khí dài mười mấy mét phá không mà ra, cản đuôi Thanh Mãng lại, dù là như vậy nhưng hắn cũng bị chấn động liên tiếp lui về phía sau.

    Lúc bị đẩy lui lại, hắn mang theo Mộ Dung Phi lui ra xa.

    Mộ Dung Phi đổ mồ hôi lạnh cả người.

    "Mọi người cẩn thận, bốn người một tổ, bố trí Tứ Phương Đao Trận!" Vị cao thủ Linh Thể thập trọng Mộ Dung thế gia ra lệnh.

    Trước đó vài ngày, đầu nhập vào Mộ Dung thế gia là một vị đệ tử nội môn Đao Hoàng môn, được học qua Tứ Phương Đao Trận, đây là một đao trận có uy lực rất mạnh.

    Lập tức, đám người Mộ Dung thế gia thân hình lắc lư, bốn người một tổ, đứng về phía bốn hướng Đông, Tây, Nam, Bắc, đao khí giao thoa, rất nhanh, đã bức cho Thanh Mãng liên tục bại lui.

    Thanh Mãng mặc dù là Linh thú, lực lượng cường hoành, nhưng chuyển động không được nhanh lắm, cộng thêm lúc trước bị thương, nên tốc độ chậm hơn, bị vây dưới Tứ Phương Đao Trận dần dần đã rơi vào thế hạ phong.

    Bất quá để săn giết một đầu Linh thú, so với săn giết một đầu hung thú cao giai Linh Thể thập trọng khó khăn hơn gấp 10 lần, coi như có thể săn giết mười đầu hung thú cao giai Hổ Vương, cũng chưa chắc có thể săn giết được một đầu Linh thú, cho nên, Mộ Dung thế gia cũng tổn thương không nhỏ, sau mười mấy phút, Mộ Dung thế gia chết gần mười vị Linh Thể bát trọng, mỗi người trên thân đều bị thương.

    Lúc này, Diệp Vô Trần đã bố trí thành công Địa Mẫu đại trận, bất quá, hắn cũng không nóng lòng động thủ, mà là chào hỏi Trần Hải, A Lực hai người một lần nữa ngồi trở lại bên cạnh đống lửa.

    Lúc này, miếng thịt Hổ Vương đã được nướng chín hoàn toàn, mùi thơm xông vào mũi.

    Diệp Vô Trần xé xuống một miếng, cắn một cái, nước thịt nhỏ xuống, miệng đầy dầu mỡ.

    "Không tệ!"

    Trần Hải và A Lực thấy Diệp Vô Trần lúc này còn có tâm tư ăn thịt nướng, bọ họ im lặng.

    "Các ngươi cũng ăn đi." Diệp Vô Trần cười nói: "Thịt nướng ăn lúc còn nóng mới tốt, yên tâm đi, Mộ Dung thế gia và Thanh Mãng đánh không nhanh vậy đâu, chúng ta ăn no bụng rồi động thủ cũng không muộn."

    Hai người nhìn nhau, lúc này mới ngồi xuống, mỗi người xé xuống một miếng bắt đầu ăn, thịt hổ vào miệng, A Lực chỉ cảm thấy trong cơ thể một dòng nước ấm chảy qua, linh nhục hung thú quả nhiên có hiệu quả phi phàm, có thể cường thân kiện thể, tăng cường nội lực.

    Một lát sau, ba người đã giải quyết sạch sẽ miếng linh nhục Hổ Vương kia.

    Diệp Vô Trần phủi tay, đi ra cửa sơn động.

    Nơi xa, Mộ Dung thế gia và Thanh Mãng chém giết đến thảm khốc, Mộ Dung thế gia hơn 30 người, hiện tại, chỉ còn lại một nửa có thi thể nằm trên mặt đất, trên mặt đất không ít tay chân bị gãy.

    Gió thổi qua, mùi máu tươi xông vào mũi.

    Còn đầu Thanh Mãng kia trên thân đã có vài chục đạo vết đao, không ngừng chảy máu, khí tức yếu ớt, đã sắp tử vong.

    "Chúng ta đi xuống." Diệp Vô Trần nói, ba người từ sơn động nhảy xuống.

    Sơn động nhỏ nằm giữa sườn núi, cách mặt đất mười mấy mét.

    "Ai? !" Ba người Diệp Vô Trần vừa rơi xuống, các cao thủ Mộ Dung thế gia lập tức giật mình.

    "Ngươi là Diệp Phong? !" Mộ Dung Phi thấy rõ dung mạo Diệp Vô Trần cực kỳ giật mình, hiển nhiên không nghĩ tới Diệp Vô Trần cũng tới Thiên Thú sơn mạch.

    Cảm thấy ngoài ý muốn xong hắn nhìn chăm chú Diệp Vô Trần, chuyện ở thương hội Kim Phượng, hắn cũng nghe nói qua, Thanh Dương thành đều đang đồn Diệp Vô Trần được một vị tiền bối Kim gia nào đó nhìn trúng, thu làm đệ tử.

    "Nguyên lai là Diệp Phong đệ đệ." Mộ Dung Phi tâm tư chuyển động, lộ ra dáng vẻ tươi cười, nói: "Tỷ tỷ ngươi những năm này thường xuyên nhắc đến ngươi, chỉ là công việc bận rộn, vẫn chưa có thời gian đi thăm ngươi."

    Diệp Vô Trần sắc mặt hờ hững: "Ta nhớ những năm này, sản nghiệp Diệp gia, đại bộ phận đều bị Diệp Minh Ngọc cùng Mộ Dung thế gia các ngươi ngầm chiếm."

    Mộ Dung Phi cười nói: "Đệ đệ hiểu lầm, tỷ tỷ ngươi thấy ngươi tuổi còn nhỏ, không biết quản lý sản nghiệp Diệp gia, cho nên tạm thời thay ngươi quản lý mà thôi, chờ qua mấy năm, tỷ tỷ ngươi liền đem toàn bộ sản nghiệp Diệp gia trả lại cho ngươi."

    Diệp Vô Trần nhìn nụ cười dối trá của Mộ Dung Phi, cười cười: "Nói như vậy, Diệp Minh Ngọc thật đúng là dụng tâm lương khổ, bất quá, trước đó vài ngày, đệ đệ ngươi Mộ Dung Hoành muốn đuổi chúng ta đuổi ra khỏi trang viên, luôn mồm muốn đánh gãy chân chó chúng ta, ngươi lại giải thích thế nào?"

    Mộ Dung Phi lúng ta lúng túng, nhất thời không biết phải giải thích như thế nào.

    "Mộ Dung Phi, mặc kệ ngươi hôm nay giả dối như thế nào thì đều phải chết." Diệp Vô Trần chậm rãi đi tới.

    Lúc này, các cao thủ Mộ Dung thế gia đã ngừng chém giết Thanh Mãng, Mộ Dung Phi nghe vậy, hai mắt nhíu lại, một sợi hàn mang chợt lóe lên.

    Hắn ra hiệu cho vị cao thủ cầm Linh khí kia, vị cao thủ này hiểu ý, thân hình lóe lên, đi đến sau lưng ba người Diệp Vô Trần, ý đồ chặt đứt đường lui của Diệp Vô Trần.

    Mộ Dung Phi nhìn Diệp Vô Trần, cười nói: "Diệp Phong, ngươi thật sự cho rằng ngươi trèo lên Kim gia, chúng ta sẽ không dám giết ngươi sao? Hôm nay, các ngươi đề phải chết ở chỗ này, ngươi cảm thấy ai sẽ biết? Lúc đầu, nếu ngươi tiếp nhận hảo ý của ta, sau này nguyện ý chung sống hòa bình với Mộ Dung thế chúng ta, thì ta sẽ không muốn giết ngươi, hiện tại, là ngươi tự tìm đường chết, trách không được ta."

    "Ta biết Trần Hải đã khôi phục thực lực, bất quá, ngươi cảm thấy Trần Hải có thể bảo vệ được ngươi?"
     
    aresvodich, Yanmin and Dạ Tâm like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.