FULL  Dị Năng  Huyền Huyễn Vạn Tộc Chi Kiếp - Lão Ưng Cật Tiểu Kê

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 8: Thiên Tài Của Đại Hạ Phủ (1)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    Nam Nguyên trung đẳng học phủ.

    Trần Hạo đi tới lớp học, còn Tô Vũ thì đi thẳng đến phòng tài nguyên.

    ...

    "Tô Vũ, ngươi muốn đổi lấy Thiết Dực điểu tinh huyết?" Quản lý phòng tài nguyên ngạc nhiên hỏi: "Máu của Thiên Quân cảnh sẽ có trợ giúp không ít cho cường giả đồng cấp, nhưng lại không có ích gì với Khai Nguyên cảnh, thậm chí ngược lại còn là độc dược, ngươi đổi cái này làm gì?"

    Tô Vũ cười đáp: "Trương lão sư, ngài cũng biết ta hay nghiên cứu tư liệu về vạn tộc, một trong số đó chính là Thiết Dực điểu, cho nên ta mới muốn tìm mua một ít tinh huyết để làm nghiên cứu, thế nhưng giá cả quá mắc, cho nên mới tới đây hỏi ngài một chút..."

    "Được rồi. Mấy năm nay ngươi tổng cộng thu được giấy chứng nhận hoàn thành 18 môn Vạn Tộc ngữ, ngoại trừ 3 môn bắt buộc phải học, thì 15 môn ngoài chương trình đều có thưởng, tương đương với 15 công huân, thực lực của ngươi đang là Khai Nguyên tam trọng, được cộng thêm 3 điểm nữa, tổng cộng là 18 điểm công huân..."

    Quản lý phòng tài nguyên lật nhanh tư liệu, nhanh chóng đính chính: "Nhưng ngươi đã dùng 6 điểm mượn tư liệu bên thư viện, hiện tại chỉ còn lại 12 điểm."

    Tô Vũ trông đợi nhìn quản lý: "Vậy 12 điểm có thể đổi được mấy giọt Thiết Dực điểu tinh huyết?"

    "Ngươi muốn đổi cái này à... Tác dụng của nó đối với trình độ của ngươi thật sự không lớn, quá lãng phí!"

    Lão sư quản lý không thể không nhắc nhở: "Thiên Quân cảnh Thiết Dực điểu đối với ngươi mà nói thì rất mạnh, nhưng tại Chư Thiên chiến trường chỉ là vật không đáng giá nhắc tới. Điểm công huân không chỉ thông dụng ở trung đẳng, mà khi lên cao đẳng cũng rất có ích, để dành tới lúc đó để trao đổi các tài nguyên có giá trị với ngươi thì hơn."

    "Ở trung đẳng học phủ này ngươi có khả năng tuỳ tiện tích lũy đến 18 điểm, học được một môn Vạn Tộc ngữ liền được ban thưởng 1 điểm, nhưng đến cao đẳng học phủ thì sẽ không thể kiếm điểm đơn giản như vậy nữa đâu."

    "Đổi cái này, không đáng giá! Lên cao đẳng học phủ sẽ có những tư liệu mật, hoặc các công pháp cho chương trình cao đẳng đều cần điểm công huân, thậm chí số điểm này còn hữu dụng trong cả quân đội..."

    "Những chuyện này ta đều biết, nhưng không phải không có cách nào khác sao."

    Tô Vũ cười khổ, những thứ lão sư vừa nói hắn đều biết.

    Nhưng chung quy cũng do hắn không có tiền.

    Chính xác là có quá ít tiền, hơn 20 vạn đủ để hắn mua 5 giọt tinh huyết, nhưng mua xong rồi thì sinh hoạt sau này biết lấy ở đâu.

    Vả lại hắn còn phải chừa tiền tiết kiệm để sau này tiêu xài khi lên học ở cao đẳng học phủ nữa.

    Điểm công huân chính là một loại An Bình tệ vô cùng trọng yếu.

    Tiền tệ có thể mua được rất nhiều thứ, nhưng cũng có rất nhiều thứ mà dùng tiền không mua được.

    Cao đẳng chiến lược tài nguyên, cao đẳng công pháp, thậm chí một chút truyền thừa, đều cần dùng điểm công huân đổi lấy.

    Nói tóm lại, điểm công huân chính là biểu hiện cho việc ngươi đã cống hiến gì cho Nhân tộc.

    Nếu ngươi thân là Nhân tộc nhưng lại không có cống hiến gì cho chủng tộc của mình, vậy thì dù ngươi có nhiều tiền tới đâu cũng chưa chắc có thể mua được một số đồ vật đặc thù.

    Điểm công lao thu hoạch được cùng với điểm đã tổn hao đều có thống kê, bao gồm cả điểm công lao tích lũy vốn có, ví dụ Tô Vũ thu được 18 điểm, dù cho hắn đã xài hết rồi thì 18 điểm này vẫn sẽ tiếp tục được tích luỹ tiếp.

    Chờ đến khi đạt đủ 100 điểm thì quyền hạn của Tô Vũ lại càng lớn hơn.

    Điều này cũng đã giúp ngăn chặn được việc những kẻ chỉ có tiền, nhưng lại không có cống hiến gì cho Nhân tộc, chỉ biết dùng tiền tự mình thu mua hàng loạt điểm công huân để mua sắm những vật tư chiến lược quý hiếm.

    Nhờ quy định như vậy nên coi như một phú hào có thu mua được mấy vạn điểm công huân, nhưng đẳng cấp ban đầu của y không đủ thì dù có vô số điểm cũng mua không được thứ y cần. (1)

    Quản lý phòng tài nguyên nghe vậy liền thở dài: "Ta đây chỉ muốn tốt cho ngươi thôi, kỳ thật ngươi bây giờ làm nghiên cứu vẫn là quá sớm! Nam Nguyên trung đẳng học phủ cũng khuyết thiếu điều kiện để hỗ trợ ngươi. Chờ ngươi lên cao đẳng học phủ thì ngươi còn có thể xin trợ cấp, thậm chí phía trên sẽ cấp cho ngươi tài nguyên để tiến hành nghiên cứu."

    "Thiết Dực điểu hết sức phổ biến ở Chư Thiên chiến trường, giá trị nghiên cứu kỳ thật cũng không cao, muốn ta nói thì nếu có nghiên cứu, ngươi cũng nên đổi một loại..."

    Tô Vũ cười nói: "Ngài nói cũng đúng, vậy chỗ chúng ta có Lam Ngư tinh huyết không?"

    "..."

    Quản lý có chút ngượng ngùng, "Cái này thì không có, Lam Ngư sinh sống tại Để Sơn giới, ở trên Chư Thiên chiến trường rất ít bắt gặp. Đại Hạ Văn Minh học phủ khẳng định có, còn trường chúng ta thì không thu thập nổi thứ này."

    Tô Vũ cũng đã mơ hồ nhận ra một số chủng tộc mà mình mơ thấy, trong số đó có Lam Ngư.

    Thế nhưng trước khi bước vào Vạn Thạch cảnh, hắn không thể phục dụng tinh huyết của chúng tộc ở cấp bậc này. Dù cho quyển sách họa kia đã gánh phần lớn bằng cách hấp thu năng lượng của tinh huyết, nhưng thân thể hắn cũng không chịu nổi, có khi trực tiếp nổ tung.

    Những quái vật mà Tô Vũ chưa xác định được chủng tộc thì hắn lại càng không dám tùy ý phục dụng tinh huyết của chúng. Nhỡ đâu sách họa không hấp thu, chỉ có bản thân hắn gánh hết năng lượng khủng bố trong máu của quái vật thì chắc chắn hắn sẽ sớm xanh cỏ.

    Nghĩ tới nghĩ lui, trước mắt vẫn chỉ có Thiết Dực điểu là an toàn nhất.

    "Lão sư, vậy ngài đổi cho ta đi."

    "Ngươi muốn mấy giọt? Một điểm công huân một giọt, thật sự có chút không đáng..." Lão sư vẫn tốt bụng nhắc nhở lần nữa: "Nhìn thì có vẻ điểm công huân không có giá trị quá cao, thậm chí dùng một vạn cũng có thể mua được một điểm, nhưng trên thực tế có rất nhiều thứ không phải cứ có tiền là mua được, ngươi hiểu ý ta nói rồi đấy."

    "Tạ ơn lão sư nhắc nhở!" Tô Vũ gật đầu, "Trước cứ đổi cho ta 3 giọt là được rồi, nếu không đủ ta lại đến đổi."

    "Ngươi a!"

    Quản lý trông thấy hắn không nghe khuyên ngăn, có chút bất đắc dĩ, thế nhưng vẫn phải kêu người đi lấy cho hắn, trong lúc đó, ông lại tốt tính nhắc nhở: "Cha ngươi hai ngày trước đã lên đường đi Chư Thiên chiến trường, việc này học phủ đều biết. Cha ngươi không ở nhà, chính ngươi gần nhất phải cẩn thận một chút, gia hỏa Vạn Tộc giáo đang bùng lên tại Đại Hạ phủ, nhớ chú ý an toàn."

    “Đa tạ lão sư, nhưng chuyện này chắc đâu có quan hệ gì với ta a?"

    - ----

    (1) Giải thích: Tạm coi Nhân tộc có một “hệ thống” thống kê lại điểm công huân.

    Có 2 loại điểm, một là điểm hiện có (tương tự như số dư tài khoản ngân hàng), hai là cấp bậc điểm (tương tự như cấp bậc thành viên).

    Ví dụ: Tô Vũ có 10 điểm (là thành viên vip), hắn xài hết 3 điểm, vậy hắn hiện có 7 điểm, nhưng cấp bậc của hắn vẫn là thành viên vip, đã có 10 điểm, nếu tiếp tục tích lũy được thêm 5 điểm thì cấp bậc của hắn sẽ là 15 điểm (thành viên vvip), nhưng số dư thực tế để xài thì chỉ có 12 điểm.

    “Hệ thống” sẽ ghi nhận để biết điểm công huân thực tế là do cống hiến mà có, hay do mua mà có. Ví dụ điểm công huân của phú hào là 5 điểm (thành viên bạc), thì dù ông ấy có mua 100 điểm, cấp bậc điểm công huân cũng vẫn chỉ là 5 điểm (thành viên bạc), không đủ đẳng cấp để mua những sản phẩm mà chỉ có thành viên vip, thành viên vvip mới được mua.
     
  2. Chpn

    Chpn Đại Boss

    Tham gia ngày:
    3/9/15
    Bài viết:
    190,924
    Được thích:
    231,308
    Chương 9: Thiên Tài Của Đại Hạ Phủ (2)
    Shared by: banlong.us
    === oOo ===
    "Làm sao không quan hệ!" Lão sư quát lớn: "Cẩn thận không có gì là thừa cả! Mục tiêu chủ yếu của lũ súc sinh Vạn Tộc giáo không phải là cường giả, cũng không phải là thiên tài tu đạo, mà là trí giả!"

    "Ngươi mặc dù chưa đạt tới danh xưng trí giả, nhưng ngươi đã được xem là thành phần nổi trội của Nam Nguyên trung đẳng học phủ được đề cử vào Văn Minh học phủ! Tại Chư Thiên chiến trường, Nhân tộc có thể trấn thủ vững vàng mấy trăm năm nay, không chỉ dựa vào các cường giả vô địch, mà còn dựa vào các trí giả ở phía sau hỗ trợ!"

    "Các nghiên cứu sư đỉnh cấp ở Văn Minh học phủ, có người nào chưa từng bị ám sát? Những người này làm nhiệm vụ giải mã công pháp vạn tộc, đi sâu vào việc nghiên cứu nền văn minh của các chủng tộc khác, hỗ trợ cho cường giả Nhân tộc ngày một mạnh mẽ hơn, là nhân tố đắc lực cho quốc gia của chúng ta."

    Quản lý càng nói lại càng dấy lên lòng kính nể: "Bọn họ yên lặng bỏ ra rất nhiều công sức, tính ra thì hoàn toàn không thua kém là bao so với các cường giả anh dũng chiến đấu trên chiến trường. Cũng chính vì bọn họ lợi hại như vậy cho nên việc các nghiên cứu sư trở thành mục tiêu của vạn tộc, bị bọn chúng ám sát là chuyện nhìn mãi thành quen."

    "Gia hỏa Vạn Tộc giáo luôn tìm cách gây chiến nội bộ, mục tiêu chủ yếu không phải là ám sát cường giả, mà chính là thành phần trí giả! Mặc dù ngươi còn chưa thi đỗ Văn Minh học phủ, số lượng ngôn ngữ ngươi thành thạo cũng không tính là quá nhiều, nhưng ngươi vẫn còn rất trẻ, thực lực cũng yếu, như thế nếu bọn chúng có ra tay thì ngươi cũng sẽ gặp nguy hiểm hơn nhiều so với các vị trí giả có thực lực lợi hại khác."

    Tô Vũ cười khổ, không đến mức bi thảm như vậy chứ?

    Mặc dù hắn thông thạo ngôn ngữ của 18 chủng tộc, nhưng xét ra chư thiên vạn tộc thì thứ mà hắn hiểu biết là quá ít, chính hắn chưa bao giờ nghĩ mình là nhân vật quan trọng gì khiến Vạn Tộc giáo phải ám sát.

    "Đừng có coi thường lời ta nói, tự ngươi nên cẩn thận chú ý một chút! Nếu gặp phải nguy hiểm gì thì tùy thời cầu viện, Nam Nguyên phủ bên này cũng sẽ tăng cường tuần tra, Tập Phong đường cũng đã bắt đầu tăng cường bố trí người, thậm chí Long Võ vệ cũng cảnh giác tuần tra khắp ngày đêm."

    "Gặp phải phiền toái gì thì nhất định phải lớn tiếng hô hoán, nhiều nhất mấy chục giây, chắc chắn sẽ có người chạy tới."

    Tô Vũ thấy lão sư nói nghiêm túc như vậy thì vội vàng gật đầu, đáp: "Lão sư yên tâm, ta đã biết! Nam Nguyên phủ nhỏ như vậy, những tên kia cũng chưa chắc sẽ đến chỗ chúng ta.”

    Lão sư vẫn chưa yên tâm, cẩn thận dặn dò: "Ừ, nhưng cũng không thể khinh thường, nhất là lúc ngươi đi tới chỗ Liễu chấp giáo thì nhớ phải cẩn thận!"

    Tô Vũ hơi ngẩn ra, "Liễu chấp giáo..."

    "Liễu chấp giáo là chấp giáo thông thạo Vạn Tộc ngữ nhất Nam Nguyên trung đẳng học phủ. Học sinh trường chúng ta hằng năm thi đậu Văn Minh học phủ, tám chín phần mười đều là do ngài ấy chỉ dạy. Nếu Vạn Tộc giáo tới Nam Nguyên thành thì Liễu chấp giáo khẳng định là mục tiêu lớn nhất của bọn chúng, chứ không phải là phủ trưởng hay thành chủ."

    Tô Vũ biến sắc, "Lão sư, nói vậy thì chẳng phải Liễu chấp giáo có nguy cơ lắm sao?"

    "Không có việc gì, cũng đừng quá lo lắng, hiện tại phủ trưởng đã tự mình đi bảo hộ Liễu chấp giáo, Long Võ vệ cũng cử người âm thầm bảo hộ, Tập Phong đường bên kia thậm chí còn điều một tiểu đội sang, ta chẳng qua là nhắc nhở ngươi, lúc đi tìm Liễu chấp giáo thì nhớ phải chú ý an toàn!"

    Tô Vũ nhẹ nhàng thở hắt ra, Liễu chấp giáo trong miệng quản lý cũng chính là lão sư của Tô Vũ, Tô Vũ có thể thông thảo 18 môn Vạn Tộc ngữ, hầu hết đều do ngài ấy tự mình dạy bảo.

    Chính như quản lý nói, tính trên toàn Đại Hạ phủ, Liễu chấp giáo có lẽ không tính là gì, nhưng ở Nam Nguyên thành, nhất là Nam Nguyên trung đẳng học phủ, ngài ấy đích thật là người truyền bá văn minh, là thành phần trí giả quan trọng nhất.

    Ông ấy công tác ở đây nhiều năm như vậy, đã đào tạo ra vô số học sinh thi đỗ Văn Minh học phủ. Trong số đó, có rất nhiều người đang giữ cương vị vô cùng quan trọng tại Đại Hạ phủ.

    Nếu Vạn Tộc giáo tới Nam Nguyên thành để ám sát người, quả thật Liễu chấp giáo sẽ gặp nguy hiểm hơn nhiều so với thành chủ.

    Đang khi hai người thấp giọng trò chuyện thì nhân viên công tác đã mang Thiết Dực điểu tinh huyết tới.

    3 giọt!

    Đổi lấy 3 giọt tinh huyết, Tô Vũ còn thừa lại 9 điểm công huân, hắn cũng có chút đau thịt, những năm này đi thư viện tra xét vô số tư liệu cũng mới hao tốn có 6 điểm, ngay một lúc liền xài mất 3 điểm, quá xa xỉ.

    Tô Vũ trước đó vốn định lấy đồ vật xong liền về nhà nghiên cứu, nhưng bây giờ nghe quản lý nói chuyện, hắn đột ngột thay đổi ý định, muốn đi qua xem Liễu chấp giáo một chút, thuận tiện trưng cầu ý kiến của ông về một vài vấn đề.

    ...

    Liễu Văn Ngạn một bên vừa cắm cúi ghi chép, một bên thuận miệng bảo: "Phủ trưởng, không cần thiết một mực đi theo ta, ta đang ở ngay bên trong học phủ, nào có nguy hiểm như vậy."

    Phủ trưởng cười ha hả đáp: "Ta lại không quấy rầy ngươi, ngươi đuổi ta làm cái gì."

    "Tiếng thở dốc của ngươi quấy nhiễu đến ta."

    "..."

    Phủ trưởng dở khóc dở cười, rất nhanh lại nghe Liễu Văn Ngạn tiếp tục đả kích mình: "Huống chi ngươi vừa phá Vạn Thạch cảnh, yếu như vậy, kỳ thật tới đây cũng vô dụng."

    "Ta..."

    Lão phủ trưởng rất bất đắc dĩ, rất yếu sao?

    Có chút đi.

    Lớn tuổi như ông mới phá Vạn Thạch cảnh xác thực không tính là gì, nhưng đây là Nam Nguyên thành, là cái thành nhỏ nhất trong số 28 thành ở Đại Hạ phủ.

    Mà ông cũng không phải thành chủ, ông chẳng qua chỉ là một phủ trưởng của trung đẳng học phủ, thực lực mạnh quá để làm gì?

    Cường giả chân chính nếu không phải đi tới Đại Hạ phủ công tác, thì đều xung phong đi ra Chư Thiên chiến trường, ở Nam Nguyên thành nho nhỏ này, ông đã được tính là người có năng lực rồi còn gì!

    Lão phủ trưởng tức giận nói: "Ai, ngươi cho rằng ta muốn ở đây canh chừng ngươi chắc? Còn không phải là vì lão già như ngươi quá mức trọng yếu, ngươi ở Nam Nguyên thành này 20 năm, đào tạo ra 320 học viên thi đỗ Văn Minh học phủ, hằng năm trung bình có 16 người khảo thí thành công, trong đó một nửa đều là ngươi dạy dỗ, ngươi có thể không là cái đinh trong mắt của người khác hay sao?"

    "Làm gì tới mức đó!" Liễu Văn Ngạn phì cười, "Dù sao Nam Nguyên cũng chỉ là một thành nhỏ, một năm thi đậu có nhiêu đó người, đối với toàn bộ Đại Hạ phủ mà nói thì đúng là không đáng giá nhắc tới, ngươi cảm thấy Vạn Tộc giáo sẽ để mắt tới ta à?"

    Hai người đang vui vẻ trò chuyện, đột nhiên lỗ tai phủ trưởng khẽ động, nhận ra người tới là ai liền mỉm cười, "Tô Vũ tới tìm ngươi kìa, tiểu tử này so với phụ thân hắn còn có tiền đồ hơn!"

    "Đừng có gièm pha Tô Long nữa, y chẳng qua là từ chối tới đây là trưởng phòng hộ vệ cho ngươi thôi, có cần ghi thù dai như vậy không?" Liễu Văn Ngạn lắc đầu, "Tên Tô Long kia vẫn còn hừng hực nhiệt huyết lắm, từ nhiều năm trước ta đã nhìn ra, y không cam tâm cứ như vậy lui về sau an ổn đâu, nếu không phải Long Võ vệ một mực từ chối y, thì có khi giờ này y đã là một thành viên của bọn họ rồi."

    Lão phủ trưởng khịt mũi coi thường, "Y rõ ràng vào không được còn gì, muốn có hi vọng tiến vào Long Võ vệ thì ít ra cũng phải là Vạn Thạch cửu trọng."

    "Vậy cũng so với ngươi còn mạnh hơn, chỉ cần y sống sót qua hai năm ở Chư Thiên chiến trường, sau này trở về có lẽ đã vượt xa thực lực của ngươi." Liễu Văn Ngạn nhu hòa cười bảo: "Tô Vũ cũng không tệ, chỉ cần thi đỗ Đại Hạ Văn Minh học phủ, mặc dù không tính là thiên tài, nhưng về sau cũng thừa sức trở thành trụ cột vững vàng chống lại vạn tộc, hai cha con bọn họ đều là người có ích đối với quốc gia!"

    Lão phủ trưởng khẽ gật đầu, thế nhưng rất nhanh liền thở dài một tiếng, "Nếu không phải năm đó ta bị thương nặng trên Chư Thiên chiến trường thì cũng sẽ không lui về đây, làm cái chức phủ trưởng nhàn tản qua ngày, một chút ý tứ cũng chẳng có."

    "Còn sống trở về đã là không tệ rồi, binh sĩ trên Chư Thiên chiến trường còn có bao kẻ chết người tàn phế kia kìa." Liễu Văn Ngạn cũng thở dài một tiếng.

    Đang khi nói chuyện, thì Tô Vũ cũng vừa khéo bước vào.

    Liễu Văn Ngạn nhìn thấy người tới liền lộ ra nụ cười, ông rất thích cậu học sinh Tô Vũ này, chăm chỉ, kiên nhẫn, không quản ngại gian khó, mặc dù không tính là đỉnh cấp thiên tài, nhưng như vậy là đủ. Nhân tộc không chỉ cần thiên tài, mà còn rất cần những hạt giống tốt biết cần cù, chịu khó bước từng bước tiến về phía trước giống như chàng trẻ trước mắt ông đây.
     
    codon.trai, Buồn and Vô Ưu like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.