Linh Dị Vô Tận Vũ Trang - Duyên Phận - Q7 Chương 51

  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Vô Tận Vũ Trang
    Tác giả: Duyên Phận

    Nguồn: qttp.wordpress.com

    Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction
    Chương 13: Hữu Danh Vô Thực



    Võ sĩ liên kích, một loại chức nghiệp cận chiến hết sức đặc thù trong Huyết Tinh đô thị.

    Đặc điểm lớn nhất của loại nghề nghiệp này chính là có thể hình thành liên kích kỹ năng, mỗi một kỹ năng đều có liên quan lẫn nhau, có thể nối liền, bao gồm thức mở đầu, thức tiếp nối và thức kết thúc.

    Những kỹ năng này đều có lực sát thương nhất định, tuy rằng yếu hơn một chút so với kỹ năng đồng cấp, nhưng khi chúng liên hợp tác dụng, có thể phát huy ra mấy lần uy lực.

    Ví dụ như vừa rồi Long Hạo đánh ra tam liên kích, ba kỹ năng cộng lại chỉ có 300 điểm tổn thương, bỏ đi một kỹ năng bị T-1000 hấp thu, lại trừ đi phòng ngự bảo hộ của Thẩm Dịch và suy yếu tổn thương, theo lý tối đa chỉ có thể sinh ra trên dưới 140 điểm thương tổn.

    Nhưng thời điểm Long Hạo hoàn thành liên tục ba kích, kỹ năng Nghịch Khuỷu của gã trực tiếp tăng thêm 75% uy lực, ngạnh sanh nâng lên tới 250 điểm thương tổn.

    Đây cũng là đặc điểm lớn nhất của liên kích kỹ, mỗi lần gia tăng một kỹ năng, sẽ tăng thêm 25% lực sát thương cho thức kết thúc. Bởi vì liên kích kỹ ít nhất do hai kỹ năng tạo nên, bởi vậy chỉ cần liên kích thành công, kỹ năng kết thúc có thể tăng thêm 50% thương tổn.

    Liên kích càng nhiều kỹ năng, uy lực kỹ năng kết thúc càng lớn, phát huy càng mạnh mẽ.

    Nhưng muốn hoàn thành liên kích lại không phải một chuyện dễ dàng.

    Trong lúc liên kích kỹ năng, không thể sử dụng bất kỳ công kích bình thường, kỹ năng không thuộc loại liên kích, hoặc công kích bằng vũ khí. Ngoài ra liên kích kỹ phải là sử dụng quyền cước, càng không cho phép đánh hụt, nếu không hiệu quả liên kích không cách nào sinh ra.

    Với tuyệt đại đa số mạo hiểm giả mà nói, điều này hết sức khó khăn.

    Phải biết rằng mỗi một gã mạo hiểm giả cận chiến đều khát vọng có thể liên tục vận dụng kỹ năng cận chiến, thông qua công kích liên tục tạo thành sát thương cao trong nháy mắt, nhưng đó không phải chuyện dễ dàng.

    Bởi vì kỹ năng cận chiến phải tiếp xúc đối phương mới sinh ra tác dụng, cho nên tuyệt đại bộ phận mạo hiểm giả lúc đánh nhau đều cực kỳ cẩn thận, không để cho đối thủ cơ hội liên tục tiếp xúc. Thường thường tiếp được một kỹ năng sẽ đồng thời làm ra đủ loại động tác lẩn tránh, hoặc triệt thoái phía sau, hoặc né tránh, hoặc cắt đứt kỹ năng, hoặc phản kích.

    Mạo hiểm giả thông qua loại phương thức này tránh cho đối thủ liên tục vận dụng kỹ năng, từ đó cho mình thời gian hồi phục, cũng có thể tiếp tục chiến đấu.

    Mà mạo hiểm giả có được kỹ xảo cắt đứt kỹ năng, không những làm cho đối thủ đánh không ra kỹ năng, ngược lại thậm chí có thể để mình phát ra kỹ năng liên tục, dùng ưu thế áp đảo đánh bại đối thủ.

    Cho nên kỹ xảo cũng là nhân tố cực kỳ trọng yếu trong chiến đấu gần người, thử hỏi cho dù có kỹ năng cận chiến cường lực, lại đánh không đến đối thủ, không thể phát huy ra hiệu quả, vậy có cũng như không.

    Đặc điểm của liên kích kỹ, chính là phải liên tục dùng kỹ năng đánh trúng đối thủ, qua đó sinh ra tổn thương thêm vào, dưới tình huống này, cho dù là một kỹ năng bình thường, cũng có thể phát huy ra tác dụng của kỹ năng cao cấp.

    Thẩm Dịch lần đầu đụng phải võ sĩ liên kích, không kịp đề phòng bị Long Hạo một kích trọng thương, thoáng cái rớt hơn ba trăm điểm tánh mạng, có thể thấy thằng này quả nhiên có vốn liếng để kiêu ngạo.

    Lúc này mắt thấy một kích trọng thương Thẩm Dịch, Long Hạo đắc ý hét to xông đến, đao Đồng Tâm múa ra kim quang óng ánh khắp nơi.

    Thẩm Dịch chỉ hừ lạnh một tiếng, hắn cũng không lập tức uống thuốc giống như người khác, ngược lại lập tức làm một chuyện: Phát động nhẫn Cuồng Bạo.

    Kỹ năng Cuồng Bạo phát động: tiêu hao 50% tánh mạng hiện tại của bản thân, tăng lên 40% lực công kích và tốc độ công kích, thời điểm sinh mệnh lực hạ thấp đến dưới 10%, kỹ năng sẽ kết thúc.

    Theo Long Hạo một đao bổ tới, Thẩm Dịch lại vung trảo ngạnh kháng, keng một tiếng sắt thép va chạm, thiết trảo Cuồng Bạo đã bắt được đao Đồng Tâm, tay trái cầm ‘Vampire sờ mó’ hung mãnh đâm về phía lồng ngực Long Hạo.

    Phốc!

    Dao găm hung hăng chọc vào lồng ngực Long Hạo, một tia huyết sắc theo thân đao chảy trở lại lòng bàn tay Thẩm Dịch, sắc mặt vốn tái nhợt của Thẩm Dịch tựa hồ hồng hào hơn một ít.

    Long Hạo hơi chút ngây người, hiển nhiên không nghĩ tới đối thủ bị trọng thương lại vẫn dám liều mạng không uống thuốc như vậy. Thẩm Dịch không khác gì người điên, liên tục đâm dao găm vào thân thể Long Hạo.

    Long Hạo kêu to vung quyền đánh trả, không ngờ Thẩm Dịch vung lên tay trái, co cùi chỏ ngăn trở một quyền này, ‘Vampire sờ mó’ lại đồng thời đâm trúng Long Hạo lần nữa, động tác nhanh như thiểm điện.

    Long Hạo nâng gối tiến công, nhưng lúc này khải giáp T-1000 đã phục hồi như cũ, thay Thẩm Dịch nhận lấy một kích này, Thẩm Dịch lạnh lùng nói một câu: “Bổ sung tức thời!”

    ‘Vampire sờ mó’ phóng ra một vầng sáng màu đỏ lộng lẫy như gai nhím, điên cuồng đâm Long Hạo.

    Kỹ năng Công Kích Hút Máu kèm theo vũ khí phát động!

    Công Kích Hút Máu: chuyển hóa 30% tổn thương công kích thành sinh mệnh lực của mình, bản kỹ năng có thể chồng với hiệu quả vũ khí, duy trì thời gian 1 phút đồng hồ, tiêu hao 3 điểm tinh thần lực, thời gian hồi phục 5 phút đồng hồ.

    Long Hạo mới đầu còn muốn liều mạng với Thẩm Dịch, nhưng sau khi liên tục sử dụng hai kỹ năng sát thương cao, chỉ thấy khải giáp T-1000 tỏa ra một lớp màn sáng màu bạc, bản thân Thẩm Dịch hoàn toàn không hề hấn. Lúc này gã có chút luống cuống, tận lực muốn ngăn cản, lại phát hiện mình căn bản không ngăn được thế công của Thẩm Dịch.

    Điểm nhanh nhẹn của Thẩm Dịch vốn dĩ cao hơn gã rất nhiều, lại được tăng thêm tốc độ dưới tác dụng của nhẫn Cuồng Bạo, tương đương với nhanh nhẹn của hắn thời khắc này đã tăng đến mức cao hơn cả Sói Bạc, hơn nữa bản thân hắn cũng am hiểu khoái công, thời khắc này toàn lực đâm xuống, vậy mà biến ảo ra ánh đỏ đầy trời, dao găm lũ lượt đâm Long Hạo, nháy mắt đã đâm gã thành cái sàng, toàn thân cao thấp phủ kín lỗ máu.

    Cùng lúc đó, tự thân tánh mạng Thẩm Dịch tiến vào trạng thái hồi phục nhanh chóng.

    Sở dĩ hắn dám không uống thuốc liều mạng với Long Hạo, chính là muốn mượn trạng thái tánh mạng thấp của mình phát động Cuồng Bạo, triệt tiêu bớt hoàn cảnh xấu mà chiêu này mang đến, còn nguy cơ tánh mạng thấp thì có thể thông qua T-1000 bảo hộ và ‘Vampire sờ mó’ hút máu tiến hành đền bù. Cuồng Bạo mang tới hiệu quả công kích cao tốc lẫn uy lực tăng lên khiến cho mỗi một đâm của Thẩm Dịch đều có thể tạo thành trên dưới 30 điểm tổn thương cho Long Hạo, đồng thời hồi phục hơn 10 điểm tánh mạng cho mình. Huống chi tốc độ công kích điên cuồng biến tức thời trở thành liên tục, chỉ tích tắc đã bốc lên một cơn thủy triều huyết sắc.

    Long Hạo dĩ nhiên vô cùng sợ hãi, nhưng đao Đồng Tâm trên tay phải gã đã bị Thẩm Dịch gắt gao bắt lấy, nhất thời không bứt ra được, muốn ngạnh chiến cũng không phải đối thủ của Thẩm Dịch, mắt thấy sắp sửa kháng cự hết nổi, đành phải buông tay triệt thoái về sau.

    Lần buông tay này quả thật muốn mạng gã.

    Gã không biết Thẩm Dịch có kỹ năng Cướp Đoạt, buông tay chỉ là muốn kéo dài khoảng cách với Thẩm Dịch, để cho mình uống thuốc, không nghĩ tới sau khi gã thối lui, vừa mới uống xong lọ thuốc, chỉ nghe bên tai vang lên tiếng nhắc nhở lạnh như băng: “Vũ khí của ngươi đã bị đoạt!”

    Lời nhắc nhở này tựa một búa tạ hung hăng đánh vào đầu gã, làm gã trợn mắt há hốc mồm.

    “Không!” Long Hạo hét to.

    Thẩm Dịch tiện tay ném đao Đồng Tâm vào văn chương, triệt tiêu trạng thái bổ sung tức thời của T-1000, lúc này mới cười lạnh nhìn Long Hạo: “Giờ ngươi còn gì nữa?”

    Một tua công kích hung mãnh vừa rồi đã khiến tánh mạng Thẩm Dịch nhanh chóng khôi phục lại đến hơn 200 điểm, có thể tưởng tượng hắn đã tạo thành bao nhiêu tổn thương cho Long Hạo.

    Long Hạo đã triệt để đơ ra: “Ngươi làm sao làm được?”

    Thẩm Dịch lạnh lùng trả lời: “Ta làm sao làm được không quan trọng, quan trọng là thực lực của ngươi kém ta tưởng tượng quá xa. Ngươi không có huyết thống, cũng không có công pháp, ngoại trừ có được nghề nghiệp ra, còn lại cái gì cũng tệ, chỉ bằng tiêu chuẩn như ngươi, Tạ Vinh Quân một tay có thể đánh ngươi đo đất, ta thực không hiểu rõ làm sao ngươi có dũng khí khởi xướng khiêu chiến hắn, hơn nữa còn có thể sống trở ra.”

    Hoàn toàn chính xác, thực lực của Long Hạo vượt ra ngoài Thẩm Dịch ý liệu.

    Kỳ thật từ trước lúc giao thủ, Thẩm Dịch đã dùng Tinh Thần Tham Sát xem qua chi tiết của Long Hạo.

    “Đánh số E5584 Long Hạo, đội trưởng đội Long Nha. Lực lượng 38, nhanh nhẹn 35, thể chất 35, tinh thần 25, ý chí 25. Có được kỹ năng: 1??? 2??? 3??? Nghề nghiệp??? Sở trường chiến đấu cấp chuyên gia.”

    Tinh Thần Tham Sát là kỹ năng cấp D, mặc dù có đủ loại thiếu sót trên phương diện tìm kiếm, nhưng có một việc Thẩm Dịch cơ hồ có thể khẳng định, đó chính là nếu đối thủ có huyết thống có công pháp, như vậy Tinh Thần Tham Sát nhất định sẽ biểu hiện ra là “Huyết thống???” mà không phải cái gì cũng không biểu hiện.

    Cho nên khi Thẩm Dịch chứng kiến mấy dòng này, bản thân cũng lắp bắp kinh hãi.

    Hắn giật mình vì Long Hạo quá yếu!

    Thực lực Long Hạo yếu hơn hắn tưởng tượng xa lắc.

    Một kẻ ngay cả huyết thống công pháp đều không có, làm sao có thể có tư cách khiêu chiến Tạ Vinh Quân?

    Sau khi giao thủ, Thẩm Dịch càng phát hiện, về mặt kỹ xảo cận chiến, thực lực Long Hạo đồng dạng có hạn. Duy nhất có thể khiến người ta để ý chính là bộ liên kích kỹ kia.

    Nhưng chỉ dựa vào bộ liên kích kỹ này mà dám xưng là cường giả, khó tránh khỏi hơi quá khoa trương.

    Mạo hiểm giả trong Huyết Tinh đô thị, không phải chỉ dựa vào một tuyệt chiêu đặc biệt là có thể đi khắp thiên hạ đấy, mà là dựa vào vô số năng lực tổ hợp sinh ra cường đại.

    Thẩm Dịch vốn cho là lúc mình liều mạng với gã, đối thủ ít nhất có thể moi ra thêm mấy thứ gì đó hay ho, nhưng sự thực là gã không có, ngoại trừ thả ra hai kỹ năng công kích, không còn sở trường gì khác.

    Điều này làm cho Thẩm Dịch vô cùng thất vọng, đồng thời vô cùng khó hiểu.

    Về vấn đề của Thẩm Dịch, Long Hạo không có trả lời, ngược lại là gã đàn ông khoác trường bào đang đối chiến cùng lão Mạnh cách đó không xa tức giận mắng: “Hắn tính cái rắm, lúc trước khiêu chiến Tạ Vinh Quân, căn bản chính là để tạo thanh thế cho mình. Hắn đã sớm biết chính mình tất bại, cố ý chuẩn bị cho mình vài món đạo cụ bảo vệ tánh mạng, đợi kéo qua một đoạn thời gian, trực tiếp nhận thua chạy trốn…”

    “Câm miệng!” Long Hạo gầm to mắng.

    Thẩm Dịch bừng tỉnh đại ngộ.

    Huyết Tinh đô thị là nơi rồng rắn lẫn lộn, hạng người gì đều có. Nào là thông minh, dũng mãnh, nào là từ bi, ác độc, tương tự cũng không thiếu dân ra vẻ.

    Trong cuộc sống hiện đại, không có tiền muốn ra vẻ có tiền, Huyết Tinh đô thị cũng đồng dạng, không có thực lực muốn ra vẻ có thực lực, chỗ nào cũng có. Nguyên nhân thì khỏi nói, Huyết Tinh đô thị, vùng đất giết chóc, cường đại là cam đoan sinh tồn tốt nhất. Mọi người muốn và chỉ muốn đi theo cường giả.

    Đạo lý này cũng tương tự như kết giao bằng hữu muốn kết giao người có tiền có thế, bái lão đại cũng phải bái người có tiền có địa vị.

    Long Hạo là một mạo hiểm giả Khu Phổ Thông, thực lực bình thường, danh khí không lớn, thành lập đội ngũ dễ dàng, lôi kéo thành viên có thực lực chưa hẳn dễ. Nếu gã muốn nhanh chóng thổi bùng thanh danh, nhất định phải sử dụng một ít thủ đoạn phi phàm.

    Ai nói trong thế giới giết chóc sẽ không có lăng xê?

    Long Hạo liền chơi một cú lăng xê xinh đẹp.

    Gã chủ động ước chiến Tạ Vinh Quân, không cầu chiến thắng đối thủ, chỉ cầu toàn thân trở ra. Tạ Vinh Quân quả nhiên mắc lừa, đại chiến cùng Long Hạo một trận, lại không thể hoàn thành đánh chết. Đương nhiên, do là ước chiến đọ sức, bản thân Tạ Vinh Quân cũng không có sát ý quá lớn, bản thân hắn chính là một người ham võ, với hắn mà nói, đối thủ như Long Hạo thích hợp rèn luyện kỹ xảo cận chiến cho mình, bởi vậy ngay cả kỹ năng huyết thống đều không sử dụng, không ngờ đã thỏa mãn cho Long Hạo.

    Đánh xong một trận, Long Hạo toàn thân trở ra, sau đó trắng trợn tuyên dương mình và Tạ Vinh Quân đại chiến một trận, tiếc là bị thua một chiêu. Một chiêu này, nghe như trải qua chiến đấu gian khổ, đến một chiêu sau cùng không địch lại, thực tế lại là Tạ Vinh Quân quăng một phát Bạo Liệt Quang Đạn liền đánh gã chạy trối chết.

    Tạ Vinh Quân tâm cao khí ngạo, tự nhiên khinh thường đi tranh luận cái gì, cho nên thành toàn Long Hạo, thanh danh vang dội không ít. Hơn nữa giọng điệu Long Hạo cuồng vọng, rất mang hương vị tự cho mình là kẻ mạnh thứ hai Khu Phổ Thông, càng lấy tên đội ngũ là Long Nha, nghe uy phong lẫm lẫm, quả thật hấp dẫn không ít mạo hiểm giả tài ba yêu cầu gia nhập.

    Đợi cho tiến vào đội ngũ mới phát hiện thực lực Long Hạo có hạn cũng đã quá muộn —— vì ngăn cản thành viên đội ngũ tự do rời khỏi đơn vị, cái thằng này đã bỏ thêm một điều kiện hà khắc, mỗi một thành viên sau khi tiến vào, muốn rời đi đều phải trả hắn 10000 điểm Huyết Tinh.

    Bởi như vậy, mạo hiểm giả tiếc điểm Huyết Tinh liền không cách nào tự do ly khai, mà người lưu lại, ai cũng không ngu đi chọc thủng lời nói dối của đội trưởng mình, Long Hạo mượn cơ hội này thu thêm mạo hiểm giả có thực lực, lớn mạnh đội ngũ.

    Gã nhờ người tạo thế, kéo da hổ làm đại kỳ, tổ chức đội ngũ, ý định mượn lực đoàn đội đền bù bản thân chưa đủ, coi như là cách làm thông minh, đợi một thời gian, gã dùng quyền hạn đội trưởng vớt cho mình chỗ tốt, nói không chừng cũng có thể trở thành cường giả chân chính.

    Đây cũng là thủ đoạn tay không bắt sói mà rất nhiều người đã từng làm, có ít người giả bộ giàu có sau trở thành phú hào thực thụ, cũng có chút người giả bộ đến nỗi đáp luôn cả mạng mình.

    Về phần những người bị gã lừa gạt vào đội ngũ, gã cũng có cách trấn an. Dầu gì gã cũng có nghề nghiệp, mặc dù bản thân không phải mạnh tuyệt đối, ít nhất vẫn phải có tiêu chuẩn bậc trung trở lên. Hai là đầu óc người này cũng tương đối linh hoạt, làm lực lượng chủ chiến có lẽ không đủ khả năng, nhưng làm người tổ chức coi như xứng đáng, nếu không Thẩm Dịch đã chẳng suýt nữa trúng mai phục. Thứ ba chính là gã cho mọi người một phương án phân phối tương đối công bình, nhờ đó mà lưu lại tuyệt đại bộ phận mạo hiểm giả, hợp thành đội Long Nha thực lực không kém này, đồng thời đối ngoại tạo thành biểu hiện giả dối đội trưởng cực mạnh. Điểm ấy hoàn toàn khác đội Đoạn Nhận, phương án phân phối hoàn toàn do Thẩm Dịch quyết định. Rất nhiều người tâm cao khí ngạo chưa hẳn có thể tiếp nhận.

    Đương nhiên, lực thu hút đối nội của gã rõ ràng cực thấp, thời điểm không có chuyện cũng may, mọi người còn có thể nghe gã, một khi xảy ra vấn đề, lời nói của gã sẽ lập tức mất hiệu lực.

    Thời khắc này mắt thấy đội trưởng của mình ngay cả vũ khí đều bị người cướp đi, mạo hiểm giả khoác trường bào là người thứ nhất lên tiếng bất mãn.

    Mắt thấy một màn này, Thẩm Dịch cười dài một tiếng, tay phải hiện ra Xạ Nguyệt, liên tục xạ kích Lý Kiên Nhận vốn đang đuổi Chu Nghi Vũ chạy loạn khắp nơi.

    Long Hạo hổ gầm xông đến, mặc dù gã không còn vũ khí, nhưng ít ra quyền cước vẫn còn, tự nhiên không thể tùy ý cho Thẩm Dịch nổ súng. Nhưng Thẩm Dịch lại chỉ vung tay lên, tay trái cầm ‘Vampire sờ mó’ chọc vào cổ họng Long Hạo, Long Hạo theo bản năng ngửa cổ ra sau tránh, Thẩm Dịch một cước giẫm lên chân gã. Lúc này Long Hạo đang muốn nhấc chân, lại bị Thẩm Dịch đạp ngừng. Long Hạo vội vàng vung quyền phản kích, ‘Vampire sờ mó’ đã quay một nửa hình tròn đâm ngược cánh tay Long Hạo, đồng thời Xạ Nguyệt bên tay phải tiếp tục cuồng xạ những mạo hiểm giả khác.

    Hắn xạ kích vô cùng tùy ý, đông nã một phát tây nã một viên, bắn tên này một chốc lại bắn sang tên khác, mang ý trêu chọc nồng đậm, cũng không vội vã giết địch.

    Cùng lúc, hắn chỉ dùng một tay liền ngăn chặn thế công điên cuồng của Long Hạo, trong lúc huy động khuỷu tay lại mang theo vẻ tiêu sái vô tận, mọi người thấy đều lạnh cả lòng.
     
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011
    Vô Tận Vũ Trang
    Tác giả: Duyên Phận

    Nguồn: qttp.wordpress.com

    Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction
    Chương 14: Loạn Chiến (Thượng)



    Phảng phất như đang trêu đối thủ, Thẩm Dịch càng đánh càng lớn mật, càng lúc càng hung hăng càn quấy —— hắn dứt khoát thu hồi ‘Vampire sờ mó’, đứng thẳng bất động, chỉ dùng tay trái nghênh chiến Long Hạo, còn tay phải thì tiếp tục nổ súng về phía các thành viên khác của đội Long Nha như trước.

    Long Hạo cuồng thét đánh Thẩm Dịch một quyền, Thẩm Dịch chỉ hơi trầm vai xuống, khuỷu trái giơ lên đã ngăn được cú đấm này, sau đó nhanh chóng ra quyền, đối chưởng cùng Long Hạo, đồng thời trở bàn tay chụp về phía ngực gã, một chưởng này vỗ xuống, đặc hiệu kèm theo Vũ Hóa Long Xà Công lại lần nữa phát động, Long Hạo chỉ cảm thấy toàn thân tê rần, Thẩm Dịch đã tát cho một bạt tai.

    Một tát này đánh cho Long Hạo choáng váng đầu óc, Thẩm Dịch lại trở tay thêm một bạt.

    Trái phải trái phải, liên tục đánh bốn cái tát.

    Đường đường đội trưởng đội Long Nha, lại bị người đánh mặt, nói ra thật muốn khiến người cười rụng răng, tất cả mọi người nhìn không thể tưởng tượng được, không nghĩ ra thực lực Thẩm Dịch làm sao đột nhiên tăng vọt như thế.

    Kỳ thật không phải thực lực Thẩm Dịch tăng vọt, mà là thực lực Long Hạo rơi xuống. Gã vốn là bị Thẩm Dịch cuồng ẩu một chầu, bị ép triệt thoái ra sau, sau đó bị đoạt vũ khí, cuối cùng cuộc chiến lăng xê tỉ mỉ bày kế bị đội viên của mình bóc trần, dưới tình huống bị đả kích nặng nề, lòng tin sụt giảm nghiêm trọng.

    Một người không còn tin tưởng, quả nhiên là cái gì cũng không làm được. Một quyền đánh ra, thường thường không phải suy tính bước tiếp theo nên làm thế nào, như thế nào tránh né kẻ địch, như thế nào phản kích, mà là một quyền này có thể đánh trúng hay không. Đánh trúng lại sẽ thế nào.

    Thậm chí còn nghĩ làm thế nào chỉnh mặt.

    Cảm xúc hỗn tạp, tin tưởng hạ thấp, làm cho Long Hạo phát huy kém xa bình thường, hơn nữa Thẩm Dịch cố tình kích thích, cố ý dùng một tay đối kháng, không ngừng dùng súng công kích những người khác, bức bách Long Hạo càng thêm xấu mặt, tâm lý bị đả kích nặng nề, phảng phất thời khắc này ánh mắt của tất cả mọi người nhìn gã đều là khác thường, bất mãn.

    Sự thật cũng đúng là thế, đội viên gã rất là phẫn nộ trước sự vô năng của gã, trong ánh mắt đều tràn ngập khinh bỉ, việc này cũng góp phần làm gã càng trở nên thất thường, tuần hoàn ác tính cứ như vậy sinh ra.

    Nhìn bề ngoài Thẩm Dịch chỉ dùng tay trái đối phó Long Hạo, nhưng kỳ thật toàn bộ tâm tư tinh lực đều đặt trên người gã, tay phải quơ súng căn bản chính là làm bộ làm tịch, hắn ra tay vừa nhanh vừa tinh chuẩn, hầu hết đều xây dựng trên tác dụng đề thăng của nhẫn Cuồng Bạo.

    Lấy dài đánh ngắn, Thẩm Dịch lại am hiểu nắm chắc tâm lý kẻ địch, đối phó Long Hạo đang nôn nóng quả thực không thể nhẹ nhõm hơn.

    Những cái tát đánh vào mặt Long Hạo, cũng giống như đánh vào mặt mọi người. Đại bộ phận thành viên đội Long Nha đều là bị Long Hạo lừa gạt vào đội ngũ, đã sớm sinh lòng không phục, chỉ là hiện tại tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, bởi vậy còn có thể tạm thời đoàn kết.

    Nhưng chiến thuật mà Thẩm Dịch áp dụng, lại là làm nhục!

    Điều này càng khiến bọn họ khổ sở hơn là giết Long Hạo.

    Bọn họ cũng biết Long Hạo đã chiến đấu hết mình, nhưng có một số việc thật phải cứ làm hết sức là có thể vãn hồi.

    Thời khắc này mắt thấy Long Hạo bị Thẩm Dịch đánh cho không còn sức đánh trả, tất cả mọi người đột nhiên đồng thời thu tay lại, cùng một chỗ chạy về phía tầng dưới.

    Thẩm Dịch ngẩn ngơ, vội nói: “Không được, bọn hắn muốn đi giết Andariel!”

    Mấy người đội Long Nha không ngờ lại coi lão đại của mình như là tấm chắn cuối cùng ngăn cản tất cả mọi người, buông tha cho gã, ngược lại chạy đi chém giết nhiệm vụ.

    Làm lão đại đến mức độ này, chỉ có thể nói Long Hạo triệt để thất bại.

    Đội trưởng là thể diện của đoàn đội, một đội trưởng có thể hung ác, có thể tàn bạo, thậm chí có thể tham lam, nhưng không thể vô năng. Vả lại, với tư cách đội trưởng, Long Hạo vẫn tính là rất tốt với đội viên của mình, cũng chưa từng bạc đãi bất kỳ ai, nhưng thực lực bản thân gã chưa đủ, chỉ biết phô trương thanh thế, vẫn là khiến chúng bạn xa lánh.

    Nếu đổi lại là Tạ Vinh Quân, có đội viên nào dám như thế với hắn, cho dù 1 vs 11, hắn cũng tất xông lên đánh ngã toàn bộ.

    Thẩm Dịch thu lại Xạ Nguyệt, kỹ năng Bạo Kích kèm theo găng Cuồng Bạo bỗng nhiên phát động, hung hăng đánh vào ngực Long Hạo, Long Hạo phun máu rút lui, liên tiếp mấy chưởng đánh vào người Long Hạo, Thẩm Dịch cũng không thèm nhìn lại, vội phóng về hướng cửa động.

    Long Hạo vẫn cố ngăn cản Thẩm Dịch —— lúc này gã vẫn còn đang cố gắng hoàn thành chức trách của mình, Thẩm Dịch cũng không quay đầu, trở chân đá một cước vào mặt Long Hạo, mượn phản lực vọt đến cửa động.

    Cùng lúc đó, dải lụa Tiểu Long Nữ đâm nghiêng bay tới, vừa vặn cuốn lấy Long Hạo, lão Mạnh lướt qua người Long Hạo, tiểu kiếm màu bạc xẹt qua cổ họng gã, máu tươi ồ ạt tuôn, bản thân tiếp tục phóng tới cửa động.

    Kỳ thật lúc này nếu Long Hạo thực sự muốn kiên trì, cũng chưa hẳn không kiên trì nổi, nhưng gã một không uống thuốc hai không chiến đấu, chỉ là dùng ngón tay chỉ về phía trước, rốt cục vô lực quỳ xuống.

    Chu Nghi Vũ thở dài nói: “Tên này không còn ý chí chiến đấu, không khác gì người chết, đã vậy cho hắn thống khoái đi.” Nói xong cũng cùng Avril phóng vào tầng dưới.

    Năm tên lính đồng thời giơ súng, trút đạn vào người Long Hạo.

    Long Hạo lung lay vài cái, rốt cục ngã xuống đất không dậy được nữa.

    ***

    Xông tới tầng năm, Thẩm Dịch phát hiện mình đang ở trong một cung điện huyết sắc.

    Khác với bốn tầng trước, toàn bộ tầng mộ thứ năm chính là một cung điện rộng lớn, không còn bất kỳ đường ra nào.

    Ở chính giữa cung điện, một ả yêu nữ toàn thân tắm trong ánh sáng đỏ ngòm, có mái tóc dài đỏ rực đang lớn tiếng gào thét, thình lình đúng là nữ vương của tra tấn và buồn khổ Andariel.

    Bên người Andariel còn có hàng trăm xác quái vật, hiển nhiên là trước đó bị đội Long Nha dọn dẹp sạch sẽ.

    Trong bối cảnh thế giới Diablo, Andariel chính là cùng với ba ma vương còn lại lưu đày ba Ma thần địa ngục. Ba Ma thần địa ngục bị phong ấn trong trận chiến với anh hùng nhân loại, vì tránh cho ba Ma thần thoát ra phong ấn, tứ ma vương địa ngục mới xâm lấn thế giới loài người, Andariel thành lập trạm canh gác tại Nhà Thờ, ngăn chặn bất cứ anh hùng nhân loại nào tiến đến Lut Gholein…

    Mặc kệ truyền thuyết xinh đẹp thế nào, trong mắt của đám người mạo hiểm, vị ma vương này chính là một bữa ăn ngon đáng để phấn đấu, thậm chí liều mạng.

    Cách đó không xa, năm tay mạo hiểm đang dồn dập công kích Andariel, trong số đó có một kẻ dáng người khô gầy, hẳn là vừa nãy ở lại đây ngăn chặn Andariel.

    Thẩm Dịch nhanh chóng phóng ra Tinh Thần Tham Sát.

    “Andariel, sinh mệnh lực 500/3000, công kích 35, phòng ngự 15, có được kỹ năng: 1 – Công kích bôi độc, 2 – Ngôi sao kịch độc.”

    Điều này làm cho hắn không khỏi ngẩn ngơ, Andariel thoạt nhìn cũng không phải rất mạnh, hơn nữa chỉ có hai kỹ năng. Bất quá hắn đã không có thời gian cân nhắc việc này. Căn cứ quy tắc tính toán của Huyết Tinh đô thị, cùng một mục tiêu nhiệm vụ, nếu có nhiều kẻ mạo hiểm tham dự tiến công, phán định kết quả căn cứ vào công kích cuối cùng và mức thương tổn lớn nhất. Đội Long Nha hiển nhiên đã có ưu thế mức thương tổn lớn nhất, nhưng còn chưa có kích cuối cùng. Nếu như lúc này có người tham gia công kích Andariel, đồng thời cướp đi một kích cuối cùng, y nguyên có khả năng cực lớn cướp được giải thưởng.

    Mặc kệ Andariel mạnh hay yếu, Thẩm Dịch đều phải tận khả năng đoạt một kích cuối cùng, như thế mới có thể hoàn thành tranh đoạt nhiệm vụ.

    Hắn giơ súng bắn ngay lập tức.

    Đội Long Nha chứng kiến bọn Thẩm Dịch tiến đến quấy rối, phẫn nộ kêu to: “Mấy tay này tính sao bây giờ?”

    “Móa, lão đại thực vô dụng, để ta thịt bọn hắn!” Kính mắt lớn tiếng trả lời. Gã nói xong liền lấy ra một con robot từ Huyết Tinh văn chương.

    Con robot này ước chừng cao hơn bốn mét, lúc trước tầng bốn không đủ cao, thành ra không thể phóng xuất, nhưng đến cung điện tầng năm lại đủ rồi.

    Cả con robot được chế tạo từ siêu hợp kim, trên vai trang bị một ống pháo trùng kích cỡ lớn, tay trái là một khẩu súng máy hạng nặng đa nòng. Kính mắt cầm đao laser ly tử ion cắm vào tay phải con robot, chỉ thấy thanh đao laser sáng rực hẳn lên, hóa ra vũ khí trong tay kính mắt là tháo từ con robot này đấy. Sau đó gã gỡ nốt cặp mắt kính của mình, nhảy về phía con robot, liền bị hút luôn vào đầu nó, hiện ra một luồng ánh sáng màu đỏ.

    Gã vừa chui vào con robot, nó bắt đầu ầm ầm chuyển động, phát ra tiếng ù ù: “Đến đây đi!”

    Sau đó cho ngay bọn Thẩm Dịch nguyên quả đạn pháo.

    “Mau tránh!” Thẩm Dịch kêu to, mọi người đồng thời phân tán tránh né.

    Theo một tiếng nổ mạnh, vách cung điện toát ra một cái động lớn, khói thuốc súng tràn ngập. Mọi người còn chưa tỉnh táo lại từ tràng rung động dữ dội kia, con robot siêu hợp kim đã nhanh chóng chạy tới, một đao bổ xuống đỉnh đầu Thẩm Dịch.

    Lúc trước đao laser trong tay gã mắt kính, uy lực cũng không khác biệt mấy so với vũ khí thông thường, thời khắc này gắn về lại trên người robot, vậy mà hào quang tăng vọt, uy thế tăng gấp đôi. Thẩm Dịch lăn khỏi chỗ, tránh thoát một đao này, cánh tay robot cư nhiên cũng vung ngang, quét trúng Thẩm Dịch, đánh bay hắn, Thẩm Dịch bị cánh tay quét ngang, chỉ thấy toàn thân xương cốt đau nhức rã rời.

    Con robot này không phải Kẻ Thu Gặt, dưới tình huống có người thao túng, độ linh hoạt ứng đối tăng lên rất nhiều.

    Vừa đập bay Thẩm Dịch, đại liên đa nòng trên cánh tay trái robot đã cuồng quét bọn lão Mạnh, uy lực khẩu súng này cực mạnh, vượt xa Hỏa Thần Pháo của Chu Nghi Vũ, nhất thời bắn cho mọi người chật vật tránh né.

    Gã mắt kính thoạt nhìn nhã nhặn thanh tú, thế mà lúc này núp trong robot nổ súng, cả khuôn mặt đã trở nên đỏ như máu, ánh mắt tràn ngập sát khí thô bạo.

    Cả vùng không gian tràn ngập khói thuốc súng dưới đợt công kích điên cuồng của con robot.

    “Thẩm Dịch, tính sao bây giờ?” Chu Nghi Vũ vừa chật vật đối xạ robot vừa kêu to. Chỉ là đạn của hắn bắn vào lớp phòng ngự siêu hợp kim trên người robot, ngay cả vết xước đều không để lại.

    “Mọi người đi đối phó mấy tên còn lại và Andariel, tên này để tôi, coi chừng Andariel, tôi cảm thấy nó có vấn đề!” Thẩm Dịch kêu lên.

    “Rõ rồi!” Ba người đồng thời phóng tới Andariel, còn lời căn dặn của Thẩm Dịch, ai cũng không để trong lòng.

    Mạo hiểm giả khoác trường bào nâng cước đá tới Chu Nghi Vũ: “Cút ngay!”

    Chu Nghi Vũ nghiêng người tránh né, không nghĩ tới một cước này rõ ràng chính là đá trước mặt hắn, lại đột nhiên xuất hiện ở bên hông, đá ngay vào lưng hắn, không hề có chút dấu hiệu báo trước nào.

    Lão Mạnh đẩy Chu Nghi Vũ ra: “Gã này chính là dùng Vô Ảnh Cước, ngươi không thể nào nhìn thấy hắn ra chân được!”

    Lúc trước Lão Mạnh đã giao thủ với gã, ít nhiều cũng biết một vài chi tiết về gã.

    Gã đàn ông khoác trường bào cười lạnh một tiếng, lần nữa phi cước đá lão Mạnh, kêu lên: “Nhớ rõ tên của ta, ta là Hoàng Thiên Ngưỡng! Truyền nhân thứ sáu của Hoàng Phi Hồng!”

    Gã đá ra một chân, liền phảng phất như dịch chuyển tức thời xuất hiện trước mặt lão Mạnh, thế nhưng lão Mạnh đã sớm chuẩn bị, tiểu kiếm màu bạc chém ngược lên, Hoàng Thiên Ngưỡng lập tức thu chân về, cái đùi bỗng biến mất, sau đó lại xuất hiện ngay bụng lão Mạnh, một cước đá bay y.

    Công pháp Vô Ảnh Cước cấp DD: Lúc sử dụng chân công kích kẻ địch, không cách nào nhìn rõ hướng ra chân, giới hạn tại đòn công kích bình thường.

    Lão Mạnh hừ lạnh: “Vậy ngươi cũng nhớ lấy tên ta, ta là Mộng Linh!”

    Y vung đại kiếm quét ngang đối thủ, tay phải đã theo chuôi kiếm rút ra tiểu kiếm màu bạc. Hai lần y xuất tiểu kiếm khỏi vỏ đều là tự bảo vệ mình, lúc này lại dùng để tiến công, thân kiếm tỏa ra ngàn vạn vầng sáng, chiếu cho cung điện âm u sáng ngời. Lý Kiên Nhận cách đó không xa thấy thế kinh hãi: “Thiên Ngưỡng coi chừng! Đó là Ngư Trường Kiếm!”

    Tiểu kiếm màu bạc bắn thẳng đến ngực Hoàng Thiên Ngưỡng, một tia gai bạc trắng xuyên qua thân thể gã, sau đó tiếp tục đâm vào người Andariel. Hoàng Thiên Ngưỡng điên cuồng hô lớn, tay phải bỗng nhiên đánh ra một luồng sáng thê lương màu vàng lên người lão Mạnh, thân thể lão Mãnh cứng đờ, gã chiến sĩ đầu đội mũ trâu Lý Kiên Nhận đã vung rìu cuồng xông tới, hung hăng bổ vào người lão Mạnh, cùng lúc đó, dải lụa Tiểu Long Nữ của Avril đã đánh trúng Lý Kiên Nhận, Linh Tê Chỉ trực tiếp chọc ra một lỗ máu trên thân thể cao to của gã.

    Lý Kiên Nhận đau nhức gầm một tiếng, đang muốn bổ nhào qua, đột nhiên nghe phía sau có người hô: “Kiên Nhận, đằng sau!” Gã theo bản năng xoay khiên đón đỡ, chỉ thấy Andariel đã hung hăng chụp một trảo vào tấm khiên của Lý Kiên Nhận, sau đó một cước đá bay gã.

    Andariel giơ tay lên, một tia chớp màu đen lao vào người Lý Kiên Nhận.

    Ngôi sao kịch độc: khiến mục tiêu bị trúng độc, mỗi giây giảm 20 điểm tánh mạng, duy trì thời gian 12 giây, đồng thời tạo thành khói độc trong phạm vi 3×3 chung quanh mục tiêu, mỗi giây giảm 10 điểm tánh mạng, liên tục 8 giây.

    Chiêu ngôi sao kịch độc này có uy lực cực lớn, độc tính mãnh liệt, đồng thời chụp trúng cả bốn người Lý Kiên Nhận, lão Mạnh, Avril cùng với Hoàng Thiên Ngưỡng.

    Avril là người đầu tiên phản ứng, dải lụa Tiểu Long Nữ cuốn về sau một cái, thoát ly trung tâm khói độc, sau đó dùng Ngược Dòng Thời Gian lên chính mình, lập tức trở về trạng thái chưa trúng độc.

    Lão Mạnh cũng nhanh chóng lui ra sau, tiểu kiếm màu bạc đột nhiên xoay đầu, đâm vào người lão Mạnh, theo một kiếm này cắm vào thân thể, thân kiếm vậy mà biến thành màu đen, toàn bộ hấp thụ độc tố trong thân thể, thì ra thanh Ngư Trường Kiếm này vẫn còn công năng hút độc.

    Về phần Hoàng Thiên Ngưỡng, gã xoay người đứng dậy, hai tay cùng lúc điểm lia lịa khắp thân thể mình.

    Thuật bế huyệt trụ cột: công pháp cấp D, có thể thông qua phong bế các nơi huyệt vị, tăng lên năng lực miễn dịch các loại trạng thái cho bản thân.

    Trong số các mạo hiểm giả ở đây thì gã là người duy nhất có được hai bộ công pháp, nếu như nói Vô ảnh Cước là công pháp loại tiến công, như vậy thuật bế huyệt trụ cột chính là công pháp phòng ngự. Gã vừa mới trúng độc, lập tức phong bế bảy chỗ huyệt vị, bao gồm liệt khuyết, xích trạch, nội quan, thần môn, ủy trung, huyết hải, thiên xu, được xưng là thất huyệt phong độc, có thể giảm bớt tổn thương hệ độc một cách hữu hiệu, bỏ qua độ ưu tiên.

    Lý Kiên Nhận thấy ai cũng có thủ đoạn của riêng mình, ngẩng cổ thét dài: “Tang Tam Tát!”

    Mạo hiểm giả khô gầy ban đầu lưu lại kiềm giữ Andariel kia hừ một tiếng, nhanh chóng vọt tới bên người Lý Kiên Nhận, vỗ lên người gã một cái.

    Kỹ năng Khắc tinh Độc cấp DD: nghịch chuyển khôi phục tánh mạng nếu trúng công kích mang độc có độ ưu tiên 25 trở xuống, hủy bỏ độc tính nếu độ ưu tiên 50 trở xuống, giảm bớt một nửa tổn thương độc tính nếu độ ưu tiên 75 trở xuống.

    Ngôi sao kịch độc của Andariel mới có 40 điểm ưu tiên, một chiêu Khắc tinh Độc vừa vặn giả trừ độc tính trên người Lý Kiên Nhận.

    Sở dĩ đội Long Nha phái gã kiềm chế Andariel, cũng là vì gã có kỹ năng này, dễ dàng khắc chế kịch độc đáng sợ của Andariel.

    Tang Tam Tát vừa giải trừ xong độc tính, Chu Nghi Vũ đã xông lại cho ngay gã một cú Thăng Long Quyền, đánh gã bay lên không trung, Hỏa Thần Pháo dựng thẳng nòng, cuồng xạ Tang Tam Tát.

    Có điều tay này cũng không phải đèn cạn dầu, thân trên không trung, đột nhiên hóa thành chín ảo ảnh, nhất thời không thể phân rõ đâu là thật. Chu Nghi Vũ đang sững sờ, Lý Kiên Nhận bên cạnh đã lao đến cho ngay Chu Nghi Vũ một cú thuẫn kích. Lần thuẫn kích này trực tiếp đánh Chu Nghi Vũ lâm vào trạng thái choáng.

    Cũng may lúc này lão Mạnh cấp tốc lao đến, một vai húc bay Chu Nghi Vũ, Andariel đã lần nữa xông lên, tung chưởng vào người lão Mạnh. Ngay lúc ả định thừa thế đuổi giết, dải lụa Tiểu Long Nữ của Avril, Vô Ảnh Cước của Hoàng Thiên Ngưỡng, Cốt Nha của Quỷ Phong cùng Hắc Long Đao của Tang Tam Tát đồng thời đánh về phía ả.

    Andariel tức giận thét to một tiếng, móng sắt huy động liên tục, phân biệt vỗ vào bốn người, đánh bay toàn bộ.

    Đang lúc ở trên không, ba người Hoàng Thiên Ngưỡng vẫn không quên phát động công kích Avril, đợi sau khi rơi xuống đất lại đồng thời phóng tới Andariel.

    Đây chính thức là một hồi loạn chiến triệt đầu triệt đuôi, hai phe mạo hiểm giả vừa đánh đập nhau, đồng thời vẫn không quên công kích boss.
     
  3. lequanghai

    lequanghai Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    12/8/14
    Bài viết:
    6
    Được thích:
    1
    chậm quá vậy
     
    triluong thích bài này.
  4. nhoctaxx

    nhoctaxx Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/3/11
    Bài viết:
    768
    Được thích:
    2,510
    Vô Tận Vũ Trang
    Tác giả: Duyên Phận

    Nguồn: qttp.wordpress.com

    Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction
    Chương 15: Loạn chiến (hạ)



    Trong lúc ba người Chu Nghi Vũ đánh nhau loạn xạ, Thẩm Dịch cũng chiến đấu với mạo hiểm giả lái robot kia đến máu lửa ngất trời.

    “Đạn Xuyên Giáp!”

    Một phát đạn Xuyên Giáp lao vào robot, đục ra một cái lỗ đạn, lại không thể thương tổn đến mạo hiểm giả bên trong.

    “Chết tiệt!” Thẩm Dịch mắng một câu.

    Không giống như đạn Xuyên Giáp trong hiện thực, đạn Xuyên trong Giáp Huyết Tinh đô thị chỉ mang đặc hiệu bỏ qua phòng ngự, không có đặc tính xuyên thấu, bởi vậy không thể xuyên liên tục.

    Hắn hất họng súng lên, kỹ năng Xạ Nguyệt phát động.

    Một phát đạn BB vọt tới robot, lần này khác biệt rất lớn.

    Viên đạn ma sát không khí thiêu đốt lên hỏa diễm, bay vèo xuyên qua giáp thép hợp kim kiên cố, xuyên qua mạo hiểm giả trong robot, đánh trúng Andariel.

    Chỉ là tuy một phát này lăng lệ ác liệt, nhưng lại không tạo thành tổn thương trí mạng gì với đối phương, ngược lại dẫn tới đối phương càng đánh trả thêm điên cuồng. Robot bỗng nhiên chuyển hướng, ánh sáng màu đỏ trên đầu sáng lên.

    Thẩm Dịch biết không hay, vội vàng nhảy sang bên cạnh, người vừa bay ra, một luồng laser đã đánh vào mặt đất dưới chân hắn. Sau đó con robot ầm ầm lao đến, đao laser mãnh liệt bổ Thẩm Dịch.

    Hắn cấp tốc tránh thoát một đao kia, đoạn móc ngược chân đá vào người robot, thân hình robot chỉ nhoáng một cái mà không ngã sấp xuống, phản lực to lớn suýt nữa đánh gãy chân Thẩm Dịch. Con robot lui một bước giơ khuỷu tay đánh trả, một khuỷu tay nện lên cổ Thẩm Dịch, Thẩm Dịch chỉ nghe xương cổ của mình rung rinh một hồi, suýt nữa bị nện gãy.

    Phản ứng cận chiến của con robot này đúng là linh hoạt như người vậy, phản ứng nhanh nhẹn, tiến thối có độ.

    Kính mắt trong robot cười tà tà nói: “Cho ngươi nếm thử lực lượng chính thức của cường hóa khoa học kỹ thuật!”

    Chân robot tung cước đá bay Thẩm Dịch, pháo trên vai lần nữa nhắm ngay Thẩm Dịch oanh một pháo, đánh thẳng lên người Thẩm Dịch, nổ cho toàn thân hắn đẫm máu, xong lại tiếp tục vọt tới Thẩm Dịch.

    Dưới sự thao túng của kính mắt, uy lực của con robot quả thật mạnh kinh người, không những có năng lực phòng ngự siêu cường, đồng thời còn có đủ phản ứng nhạy cảm đặc hữu của mạo hiểm giả, đáng sợ hơn là đánh gần đánh xa đều được.

    Đao laser tăng vọt đến dài hơn hai mét, lần thứ ba hung mãnh bổ xuống, mắt thấy lần này Thẩm Dịch không đường tránh thoát, bỗng nhiên thân thể Thẩm Dịch biến mất không còn tăm hơi.

    Một đao phách lên mặt đất, chỉ thấy mặt đất trào ra một tia huyết thủy.

    “Hắn chui xuống đất.” Kính mắt vốn ngẩn ngơ, sau đó chợt vỡ lẽ.

    Đao laser dựng lên, hung hăng đâm vào mặt đất, thẳng xuống lòng đất. Đột nhiên sáu con kiến đen từ bên hông bay tới, đâm sầm vào người robot, nhất thời đụng nó ngã lăn.

    Thẩm Dịch lúc này cũng đã trở lên từ mặt đất bên cạnh, vai phải của hắn bị cạo mất một khối thịt lớn, đúng là kiệt tác của đao laser ly tử ion.

    “Cấp trên, ngài không sao chứ?” Frost ân cần hỏi.

    “Vẫn còn sống.” Thẩm Dịch tức giận trả lời: “Đây là lần đầu tiên ta chứng kiến cường hóa khoa học kỹ thuật lợi hại như vậy, thoạt nhìn đội ngũ này có không ít thành viên lợi hại hơn đội trưởng bọn hắn… Con robot này cũng không tệ.”

    “Có lẽ ngài có thể đoạt lấy.”

    “Ta cũng nghĩ thế, nhưng trước tiên cần phải bức hắn thoát ra buồng lái… Coi chừng!” Thẩm Dịch đẩy Frost. Một con kiến đen lao sượt qua, đập trúng ngay mặt tường cung điện.

    Bị sáu con kiến to như trâu bổ nhào tới, robot nâng cước đạp bay một con kiến đen, sau đó đao laser thu về biến thành một bàn tay thép, vỗ mạnh lên mặt đất, cả con robot vậy mà lăng không nhảy lên, lộn một vòng 360 độ trên không trung, lần nữa rơi xuống mặt đất. Chỉ là lúc này tới lượt nó đè nặng lên đám kiến đen.

    “Đáng chết!” Thẩm Dịch cũng không ngờ con robot nặng như vậy mà vẫn có thể làm ra động tác phản ứng phức tạp không khác gì vận động viên thể thao, hắn kêu to: “Thủ hộ!”

    Frost đã nhanh chóng khởi động kỹ năng sáo trang: Kiến đen thủ hộ.

    Một con kiến lập tức tan thành mây khói, năm con còn lại đồng thời phát ra tiếng kêu vui sướng, thân thể tăng vọt, hóa thành năm con kiến hộ vệ, mà con kiến tướng lúc trước thì tấn thăng làm đội trưởng kiến hộ vệ.

    Robot nện ầm xuống, bốn con kiến hộ vệ đồng thời bị thương, chỉ là bằng tánh mạng hiện giờ của chúng, ba điểm thương tổn này đã không còn có thể tạo thành uy hiếp gì nữa.

    Cùng lúc đó, con kiến hộ vệ bị đá văng kia cũng đã bay trở về. Năm con kiến hộ vệ đồng thời giơ chân dài hung ác đâm vào vỏ thép hợp kim của con robot.

    Tuy lực phòng ngự của lớp vỏ thép hợp kim này rất mạnh, nhưng sản phẩm máy móc có một chỗ khác với trang bị, chính là lực phòng ngự của chúng sẽ hạ thấp trong lúc bị phá hư, tổn thương gây ra sẽ ngày càng tăng dần.

    30 cái chân dài không ngừng đâm chọc lên người robot, nguyên một đống lỗ bắt đầu hiện hình.

    Một màn này thoạt nhìn giống như tràng diện bạch tuộc máy vây công phi thuyền trong phim The Matrix, bọn “hộ vệ” bỏ qua công kích, tập trung bắt lấy “nhân loại” núp dưới lớp vỏ ngoài sắt thép.

    Chúng bò qua bò lại trên robot, chân cứng và răng hàm nhảy múa cuồng loạn, người xem nhìn mà phát run. Ngay khi giáp ngoài xuất hiện vết nứt đầu tiên, một con kiến hộ vệ đã dọc theo khe hở nọ phóng gai nhọn vào, kính mắt phát ra tiếng kêu đau đớn.

    Sau đó khe hở càng lúc càng rộng, đám kiến hộ vệ nhao nhao dọc theo khe hở phun nhả gai bay, thậm chí cắm luôn cả chân vào, nhiều lần đâm chọc kính mắt. Từ trong robot liên tục truyền ra từng đợt kêu vang thống khổ của kính mắt.

    Gã đại khái cũng biết mình sắp chịu hết nổi, trên người robot đột nhiên sáng lên một tầng sáng trắng mãnh liệt, cực kỳ chói mắt, phảng phất như một mặt trời thu nhỏ.

    Thẩm Dịch biến sắc: “Toàn bộ mau tránh! Hắn muốn đánh bom liều chết!”

    Hắn tiến lên chụp lấy robot, mạnh mẽ quăng về phía Andariel.

    Lần này quả thực hù tất cả mọi người khiếp vía, chẳng ai màn tới Andariel nữa, đồng thời bỏ chạy tứ tung.

    Theo một tiếng nổ vang inh trời, tầng mộ dưới mặt đất phảng phất như gặp địa chấn, kịch liệt lắc lư vài cái, mảng lớn bùn đất rớt xuống từ đỉnh đầu.

    Thẩm Dịch lớn tiếng ho khan chui ra từ trong đất bùn, thoạt nhìn giống như zombie ngóc đầu khỏi mồ dậy.

    “Nghi Vũ, lão Mạnh, Avril, mọi người không sao chứ?” Hắn hô to.

    Không có trả lời.

    Nhìn Huyết Tinh văn chương, dấu hiệu đoàn đội của Nghi Vũ vẫn còn, hiệp nghị ký kết với hai người lão Mạnh cũng không tự động huỷ bỏ, nói rõ cả ba đều vẫn chưa chết.

    “Frost!”

    “Cấp trên, chúng tôi ở đây!” Từ đống đất bên người hắn, Frost chấn rơi một thân tro bụi đứng dậy, sau đó là Lair, Arias, Dabinett và Evans.

    “Tôi phải nói đây là một lần bạo phá tuyệt đối không có hàm lượng kỹ thuật, cấp trên.” Lair lớn tiếng ho khan nói.

    “Nếu như tên kia còn sống, ta nhất định kêu ngươi dạy dỗ hắn cho tử tế, đánh bom liều chết cũng là một môn học vấn.” Thẩm Dịch trả lời.

    Hắn đi nhanh về phía trung tâm vụ nổ.

    Hắn rất thất vọng chứng kiến, con robot kia đã nổ thành vô số mảnh vỡ, rơi lả tả các nơi, mà gã kính mắt, cũng đồng dạng chết không cách nào chết thêm được nữa.

    Ngoài ra còn có một cỗ thi thể nằm trên mặt đất, đúng là Andariel. Vị nữ trùm này không ngờ lại chết lãng xẹt như thế, Thẩm Dịch nhìn nhíu mày.

    “Mịa nó!” Nghĩ đến việc kính mắt tình nguyện đánh bom liều chết cũng không muốn chui ra robot, Thẩm Dịch không khỏi mắng một câu, sau đó hắn kêu lên với Frost: “Thu lại tất cả mảnh vụn robot, trở về lại để cho Zeus quét hình, ta cũng không tin mò không ra được phương pháp luyện chế loại robot này!”

    Hắn nguyên bản định dùng Cướp Đoạt chôm chĩa con robot, vậy mà giờ nó đã nổ nát vụn, không còn bất kỳ khả năng cướp đoạt nào nữa, cho nên vô cùng tức giận.

    “Ta nghĩ chúng ta còn chưa tới thời điểm quét dọn chiến trường, còn mấy tên tạp chủng không có dọn dẹp sạch sẽ.” Cách đó không xa truyền đến tiếng Chu Nghi Vũ —— hắn nhảy ra từ một cỗ quan tài.

    Nguyên chủ nhân của cỗ quan tài này là một con zombie.

    “Ngươi thật đúng là biết tìm chỗ núp.” Thẩm Dịch cười nói.

    “Không riêng gì ta.” Chu Nghi Vũ nhún vai.

    Chỉ thấy xa xa trong mấy cỗ quan tài khác, mấy người Quỷ Phong, Hoàng Thiên Ngưỡng, lão Mạnh cũng nhao nhao đứng dậy.

    “Avril đâu?” Thẩm Dịch không thấy được Avril, không khỏi có chút bận tâm.

    Không nghĩ tới Chu Nghi Vũ cười tà tà, hướng vào quan tài kéo một phát, Avril bị hắn kéo ra ngoài.

    Hai người kia đúng là trốn trong cùng một cái hòm.

    Thẩm Dịch nhìn nụ cười dê xồm phát ra trên mặt Chu Nghi Vũ, lập tức biết rõ là hắn cố ý, chĩa chĩa hắn: “Không ngờ ngươi vẫn tâm tư làm ba chuyện này.”

    “Chúng ta là trong sạch đấy.” Chu Nghi Vũ vô tội buông tay, mặt Avril càng đỏ đến đáng yêu.

    Mạo hiểm giả nhao nhao nhảy ra khỏi quan tài, cùng nhau nhìn hằm hằm Thẩm Dịch. Bất quá bọn họ cũng biết, dưới loại tình huống này dùng bốn đối bốn, căn bản không có bất kỳ phần thắng nào, chỉ có thể nỗ lực kiềm chế.

    “Thẩm Dịch, nhiệm vụ về anh rồi sao?”

    “Không, không có.” Thẩm Dịch lắc đầu.

    “Tôi cũng không có được ban thưởng.” Lão Mạnh lắc đầu.

    Lại nhìn mấy kẻ mạo hiểm đối diện, bọn họ hiển nhiên cũng không có được tin tức giết chết Andariel.

    Chu Nghi Vũ lầm bầm: “Kỳ quái, sao văn chương vẫn chưa đưa ra thông báo Andariel tử vong? Không phải ả đã chết rồi sao?”

    Trong cung điện đột nhiên vang lên một đợt gào thét bén nhọn, Thẩm Dịch vội kêu lên: “Andariel chưa chết, mọi người coi chừng!”

    Chỉ thấy một tia mị ảnh rực đỏ tựa như tia chớp xuyên qua cung điện phóng tới Tang Tam Tát, xẹt qua thân thể gã, Tang Tam Tát bụm lấy cổ họng liên tiếp lui về phía sau, ánh mắt tràn ngập vẻ không thể tin được, từ từ ngã quỵ trên mặt đất…

    Mị ảnh màu đỏ không giảm tốc độ, phóng tới mục tiêu kế tiếp, Hoàng Thiên Ngưỡng. Hoàng Thiên Ngưỡng kêu quai quái nhảy lên, liên tục đạp ra bảy cước, đúng là kỹ năng sở trường nhất của gã, Phong Bạo Liên Hoàn Cước. Không nghĩ tới mị ảnh kia chỉ là nhoáng lên một cái, huyết quang lóe lên giữa không trung, hai chân Hoàng Thiên Ngưỡng đã bay khỏi thân người, Hoàng Thiên Ngưỡng kêu to ngã vào vũng máu: “Chân của ta!”

    Mị ảnh màu đỏ tiếp tục đột tiến, vọt tới bên người Quỷ Phong, lúc này mọi người đã có phản ứng, đồng thời đánh lại. Không nghĩ tới mị ảnh màu đỏ đột nhiên phát ra tiếng cười khanh khách, chuyển thân hình một cái, một luồng khí lãng cực lớn lấy ả làm trung tâm nổ tung ầm ầm về bốn phía, hất bay tất cả mọi người.

    Quỷ Phong đứng mũi chịu sào bị khí lãng đánh trúng, cả người bị hất lên không trung, chưa kịp rơi xuống đất, mị ảnh màu đỏ đã đuổi theo, cho ngay Quỷ Phong một trảo, một trảo này trực tiếp cắm vào ngực gã, vậy mà moi ra cả trái tim.

    Quỷ Phong bưng ngực quỳ rạp xuống đất, nhất thời chưa chết được, nhưng mà đã chống đỡ không được bao lâu.

    Mị ảnh màu đỏ chợt lóe lên, lại nhảy đến trước người lão Mạnh, lão Mạnh vội vàng rút kiếm, lại không rút ra được, chỉ thấy móng tay sơn đỏ tươi đẹp đang buông tại chuôi kiếm, đè lại không cho nó ra khỏi vỏ, một khuôn mặt đeo mặt nạ nửa bên hiện lên trước mắt y, nụ cười tràn đầy vui vẻ tà ác.

    Lão Mạnh chỉ cảm thấy tâm thần run lên, bốn cái vòi rắn thật dài đã xuyên thủng thân thể y, đục ra bốn lỗ máu trên người y. Y bị thương muốn phản kích, lại hoảng sợ phát hiện năng lực hành động của mình vậy mà giảm mạnh, những vòi rắn này vậy mà chứa kỳ độc có thể khiến người mất đi lực lượng.

    Avril vội vàng nhào đến, dải lụa Tiểu Long Nữ bay vụt tới mục tiêu, kỹ năng Cầu Vồng Trói Buộc phát động.

    Thân hình mị ảnh màu đỏ chớp lên tránh thoát một kích này, phiêu hốt như quỷ mị, lập tức xông đến bên người Chu Nghi Vũ, Chu Nghi Vũ theo bản năng lui về phía sau, lại phát hiện chính mình vậy mà không nhúc nhích được —— bàn tay trái đỏ tươi kia đã khoác lên vai hắn, gắt gao ngăn hắn lại, hai ngón tay hung hăng móc tới cặp mắt hắn.

    Tiếng súng vang lên, một phát bắn về phía hai ngón tay nọ, hai ngón vội vàng biến hướng, búng chỉ ra, vậy mà búng bay viên đạn. Chu Nghi Vũ nắm lấy cơ hội, nhanh chóng lui bước về phía sau, chỉ cảm thấy phần bụng đau xót, đã bị đối phương hung hăng đá một cước.

    Mị ảnh màu đỏ một cước đá bay Chu Nghi Vũ, lập tức vọt tới Thẩm Dịch, kéo lê một đường sáng màu đỏ lộng lẫy giữa cung điện thênh thang, thế phóng như điện, nhanh lẹ tuyệt luân.

    Thẩm Dịch vội thu súng, lui về phía sau, mị ảnh màu đỏ đã cấp tốc xông đến, một cú lên gối phía dưới Thẩm Dịch, Thẩm Dịch dùng đùi phải làm trục, quay thân tại chỗ, khó khăn lắm mới tránh thoát một kích nham hiểm này, tay trái cầm ‘Vampire sờ mó’ đâm ngược đối thủ, không nghĩ tới đối phương gảy nhẹ năm ngón tay, bắn lùi chủy thủ, dường như ả có thể chứng kiến ‘Vampire sờ mó’, vị trí búng tay tinh chuẩn vô cùng. Trảo tay phải cào từ thấp tới cao, Thẩm Dịch đạp chân trái đón đỡ, mượn lực phản lui, tránh qua một chiêu rạch bụng nguy hiểm này, nhưng chân trái vẫn bị kéo xuống một khối thịt lớn.

    Mị ảnh màu đỏ khẽ “ồ” một tiếng, thân hình nhanh quay ngược trở lại, một cơn gió lốc màu đỏ đã cuốn về phía Lý Kiên Nhận đang xông đến mình, quấn lấy toàn bộ thân hình gã to con khỏe như trâu đập thẳng lên trần nhà.

    Sau đó mị ảnh màu đỏ lật tay vồ một cái, lại bắt lấy dải lụa Tiểu Long Nữ đang đánh về phía mình, dùng sức kéo trở lại, Avril bị kéo tới, vội vàng buông tay, mị ảnh màu đỏ đã lao đến, hung hăng đánh một chưởng vào ngực nàng, vỗ nàng kích bay, Avril kêu đau một tiếng, Andariel đã nhảy lên trời truy sát, thiết trảo cắm xuống Avril.

    Bỗng có một bóng người lao ra giữa không trung, ôm lấy Avril, đúng là Chu Nghi Vũ. Một trảo này hạ xuống, trực tiếp đánh thủng một lỗ lớn trên lưng Chu Nghi Vũ. Chu Nghi Vũ phun ra một ngụm máu lớn, rơi đầy mặt Avril.

    “Nghi Vũ!” Avril la hoảng, đang muốn phát động Ngược Dòng Thời Gian, mị ảnh màu đỏ đã đá bay nàng. Đợi cho nàng bò lên lần nữa, thời cơ Ngược Dòng Thời Gian cũng đã trôi qua.

    Mị ảnh màu đỏ làm một cú xoay tròn uyển chuyển trên không, rốt cục đáp xuống đại điện.

    Ả cười to đắc ý: “Nhân loại ngu xuẩn, hãy run rẩy trước nữ hoàng địa ngục vĩ đại đi! Hiện tại các ngươi mới thật sự đối mặt Andariel!”
     
  5. nhoctaxx

    nhoctaxx Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    5/3/11
    Bài viết:
    768
    Được thích:
    2,510
    Vô Tận Vũ Trang
    Tác giả: Duyên Phận

    Nguồn: qttp.wordpress.com

    Quyển 7: Diablo II - Lord of Destruction
    Chương 16: Hợp tác



    Ngạo nghễ đứng thẳng ngay chính giữa cung điện, Andariel mang khí thế bễ nghễ thiên hạ nhìn đám người mạo hiểm trước mắt.

    Lúc này hình tượng của nàng khác xa Andariel trước đó.

    Trên mặt nàng đeo mặt nạ nửa bên, che khuất nửa trái, nhưng chỉ cần nhìn nửa mặt bên phải, vẫn có thể thấy được nàng quả thực là mỹ nữ chân chính —— nếu như không phải tay phải nàng phá hủy nghiêm trọng phần mỹ cảm này.

    Tay phải nàng là một thú trảo cực lớn, thoạt nhìn hệt như cắt xuống từ trên người cự thú viễn cổ nào đó, đầu ngón tay rủ thẳng xuống mặt đất.

    Sau lưng thì mọc ra bốn cái vòi rắn thật dài, cuối mỗi vòi đều là một đầu rắn, lưỡi rắn phun xì xì.

    “Nữ vương của tra tấn và buồn khổ Andariel, sinh mệnh lực 5000, tay trái lực công kích 30, tay phải Thần Thú Trảo lực công kích 60, phòng ngự 30.”

    So với Andariel giả, Andariel trước mắt rõ ràng khí thế cường đại hơn rất nhiều. Mái tóc dài đỏ rực ngược gió tung bay, làm nổi bật lên vẻ cao ngạo vả tự tin của một vị nữ vương tuyệt thế.

    Dưới chân nàng, Andariel giả kia vẫn chưa chết, ả duỗi một tay kêu lên với Andariel: “Nữ vương vĩ đại, xin ngài hãy giúp cho kẻ bầy tôi đáng thương này, đám nhân loại ghê tởm kia đã làm thuộc hạ tổn thương nghiêm trọng…”

    Andariel bờ môi mân khởi: “Đồ vô dụng, uổng phí ta truyền cho ngươi ngôi sao kịch độc, lại vẫn buộc ta phải tự mình ra tay, ngươi nên tiếp nhận trừng phạt chứ không phải trợ giúp!”

    Tay phải Thần Thú Trảo duỗi ra như thiểm điện, một trảo đánh vào người Andariel giả. Hàng giả rít lên quái dị, cả người vậy mà toát ra lửa cháy hừng hực, trong ngọn lửa Andariel giả hiện ra chân thân, đúng là boss phụ khô lâu vốn nên có mặt trong thánh đường.

    Con khô lâu này đi vài bước lung la lung lay trong ngọn lửa, xương cằm kịch liệt khép hả, phát ra tiếng va chạm khó nghe, rốt cục bùm một tiếng, bạo liệt thành vô số mảnh xương cốt, rơi tán loạn khắp cung điện.

    Sau đó Andariel nhìn về phía mọi người, hung ác nói: “Toàn bộ các ngươi, hôm nay đều phải chết!”

    Đám người mạo hiểm trong lòng phát lạnh.

    Vừa rồi Andariel xuất thủ, Quỷ Phong bị moi tim, Tang Tam Tát đoạn hầu, Hoàng Thiên Ngưỡng mất chân, lão Mạnh dính độc, Chu Nghi Vũ lủng người, tổng cộng năm kẻ trọng thương, trong đó bốn kẻ đánh mất năng lực hành động. Mặc dù có nguyên do đánh lén, nhưng thân ảnh quỷ mị phiêu hốt của Andariel vẫn để lại ấn tượng khắc sâu cho mọi người.

    Đám người mạo hiểm kỳ thực đã phạm vào một sai lầm, tự cho là tiến nhập Khu Phổ Thông, có thể không cần để trùm Khu Dân Nghèo vào mắt. Bọn hắn không để ý một việc, dã thú chung quy là dã thú, nếu như hơi chút sơ sẩy, vẫn có thể chết dưới miệng cọp. Dù có thực lực, nhưng nếu không cẩn thận, cho dù là trùm độ khó Khu Dân Nghèo, tương tự cũng sẽ trở thành uy hiếp trí mạng.

    “Móa, lão đại ngươi nói đúng, ả khốn này thật đúng là cmn không dễ chọc.” Chu Nghi Vũ thì thào lên tiếng.

    Thẩm Dịch cười cười: “Ả có không dễ chọc tới đâu đi nữa, chung quy cũng chỉ là một người, boss có khó đối phó tới đâu đi nữa, chung quy cũng chỉ là cấp bậc Khu Dân Nghèo mà thôi. Ta thấy ả chẳng qua chỉ là đầu óc có chút giảo hoạt, tốc độ có chút nhanh, còn lại cũng bình thường.”

    Thời điểm người khác đều xem thường Andariel, Thẩm Dịch lại cực kỳ cẩn thận đề phòng. Nhưng khi ả dùng thế lôi đình sét đánh quét ngang toàn trường, chấn nhiếp kẻ địch, hắn ngược lại cười hì hì mở miệng châm chọc.

    Đây cũng là tín điều trước sau như một của Thẩm Dịch: Khi gặp phải một cuộc chiến tranh, có khi cũng không cần có trí tuệ hơn người, chỉ cần có thái độ đoan chính. Sẽ không vì kẻ địch bại vong mà coi thường, cũng sẽ không vì kẻ địch mạnh mẽ mà sợ hãi chùn chân.

    Nghe được lời Thẩm Dịch, trong mắt Andariel rõ ràng toát ra một luồng sát ý đậm đặc: “Đã vậy, ngươi liền chết trước đi!”

    Thân hình nàng khẽ nhúc nhích, hóa thành một tia sáng thê lương bắn thẳng đến Thẩm Dịch, lập tức đi đến bên người hắn, vung trảo chộp tới, tốc độ quả nhiên là nhanh lẹ tuyệt luân.

    Đầu vai Thẩm Dịch nhoáng lên tránh thoát một trảo này, ‘Vampire sờ mó’ đâm về phía Andariel, ả ta lại phát ra một tiếng cười khẽ, nhẹ nhõm xoay người tránh thoát, năm ngón tay trái hung mãnh chụp tới đỉnh đầu Thẩm Dịch. Thẩm Dịch nhanh chóng lui bước về phía sau tránh né, đồng thời phi cước đá Andariel, vừa vặn đối phương cũng đá tới, hai người đối chân một thoáng, Thẩm Dịch mượn lực lui lại phía sau, vừa muốn giơ súng xạ kích Andariel, không ngờ ả theo sát mà tới, tay trái vung lên, đẩy súng Thẩm Dịch ra, tay phải Thần Thú Trảo đã hung ác đâm vào lồng ngực Thẩm Dịch.

    Lần này tới vừa nhanh vừa độc, Thẩm Dịch không tránh khỏi, bị ả đánh trúng một trảo, vốn là có thể một trảo moi tim lại chỉ móc ra một đoàn chất lỏng màu bạc, Andariel nao nao, Thẩm Dịch đã liên tục bắn ba phát lên người ả.

    Ả bạo kêu một tiếng, như gió lốc ra chân, lại một chân quét văng Thẩm Dịch.

    Vừa đá bay Thẩm Dịch, Thần Thú Trảo lại lần nữa chộp về phía hắn. Chu Nghi Vũ kêu to xông lại, tung một quyền sau lưng Andariel. Andariel cũng không quay đầu, cơ thể hơi nghiêng một chút đã né qua một kích này, động tác tấn công không thay đổi, chân phải đột nhiên đạp ra sau, trực tiếp đạp Chu Nghi Vũ ra ngoài, đồng thời móng tay trái đã bắt lấy cánh tay Thẩm Dịch, hai người lăng không quay cuồng một hồi, Andariel vung tay phải lên, ném Thẩm Dịch ra nốt.

    Vừa vặn lúc này Avril công đến, thân hình Andariel xoay chuyển, Avril kinh hãi phát hiện vốn là cục diện ba đánh một, thoáng cái biến thành một mình nàng đối mặt Andariel, trong lòng chợt cả kinh, Andariel đã cười tà tung chưởng vào ngực Avril, một chưởng đánh bay nàng.

    Cũng may một kích này là tay trái, lực công kích tay trái của Andariel rõ ràng yếu hơn tay phải nhiều lắm, Avril bị thương cũng không nặng.

    Giao thủ diễn ra nhanh như ánh sáng, từ lúc tiếp xúc đến chia lìa bất quá mấy giây, vậy mà đã giao thủ xong mấy lượt, mọi người đều khiếp sợ.

    Đây là lần đám người mạo hiểm gặp phải một vị trùm có khả năng chiến đấu cận thân sắc bén đến thế.

    Những tên trùm mà bọn hắn từng tiếp xúc qua trước đây, phần lớn đều là có năng lực phi phàm hoặc đặc thù. Ví dụ như biến thân và công kích hút máu của Bá tước Dracula, khống chế kim loại của Vạn Từ Vương, hư hóa và dịch chuyển tức thời của Davy Jones, đều là những tuyệt chiêu siêu mạnh.

    Thế nhưng Andariel lại là ngoại lệ.

    Nàng biết sử dụng thế thân, yêu thích đánh lén, ám toán, kể cả thủ pháp tác chiến của nàng đều là loại cường công cao tốc điển hình, là dân cận chiến thứ thiệt.

    Nàng phảng phất như một cao thủ võ lâm chân chính, tiến thối tựa như nước chảy mây trôi, công phòng chuyển đổi nhanh đến làm cho người ta chóng mặt, tuy là dùng một đối ba, vẫn đánh thoải mái vô cùng.

    Vừa đánh bay Avril, Andariel lại lần nữa công tới Thẩm Dịch, thật hiển nhiên là nàng đã hạ quyết tâm phải giết Thẩm trước Dịch. Trong bốn người ở đây, kỹ xảo cận chiến của Thẩm Dịch là tốt nhất, hơn nữa đạn Xuyên Giáp của hắn quả thực hung mãnh, bởi vậy Andariel áp dụng sách lược áp sát triệt để, căn bản không cho hắn cơ hội nổ súng. Còn Chu Nghi Vũ và Avril, cả hai đều không am hiểu cận chiến, cũng khuyết thiếu uy hiếp trí mạng, bởi vậy Andariel cũng không thèm để ý. Giờ phút này nàng chiến đấu, đã có bảy phần chú ý lên người Thẩm Dịch, chỉ phân ra ba phần khí lực chú ý Chu Nghi Vũ và Avril, cho nên Thẩm Dịch phải chịu áp lực vô cùng lớn.

    Năng lực cận chiến của nàng thật sự là quá hung hãn.

    Tuy nhiên, trên chiến trường vẫn còn có một người, y nguyên có năng lực tác chiến, nhưng lại không cuốn vào trong trận đấu này.

    Đúng là Lý Kiên Nhận.

    Rầm!

    Thẩm Dịch trúng một cước của Andariel, liên tục lui về sau.

    Mắt thấy bóng trảo của Andariel đánh úp lại, hắn nỗ lực né qua, đồng thời thấp giọng quát khẽ: “Lý Kiên Nhận, ngươi còn chờ cái gì? Đợi ả giết hết bọn ta rồi lại đối phó các ngươi sao?”

    Lý Kiên Nhận ngẩn ngơ, gã theo bản năng muốn xông đến, Hoàng Thiên Ngưỡng lại kêu to: “Kiên Nhận, đừng nghe hắn, đội Long Nha chỉ còn mình ngươi! Nếu ngươi liên thủ với bọn hắn, cho dù có thể giết chết Andariel, chúng ta cũng sẽ bị hắn giết chết. Ngươi bây giờ mau chạy nhanh đi, cứ để cho bọn hắn cùng chết với chúng ta tại đây!”

    Lão Mạnh cũng hô lên: “Lý Kiên Nhận, ngươi suy nghĩ tinh tường một chút! Mọi người bất quá là đến đoạt nhiệm vụ, không có cừu hận chân chính gì. Ta cam đoan với ngươi, sau khi Andariel chết, chúng ta tuyệt sẽ không động thủ với các ngươi. Thẩm Dịch có thuật chữa bệnh thần thánh, còn có thể cứu lại Quỷ Phong và Tang Tam Tát… Bọn họ không cầm cự được lâu nữa!”

    Hoàng Thiên Ngưỡng điên cuồng gào thét: “Đừng tin tưởng bọn chúng! Tự ngươi chạy mau đi!”

    Lão Mạnh cũng hô: “Lý Kiên Nhận, đừng có ngớ ngẩn, đây là cơ hội duy nhất của các ngươi!”

    Lý Kiên Nhận nhìn trái một chút, phải một chút, nhất thời cũng không biết nên lựa chọn thế nào. Gã nguyên bản thuộc loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển, cho tới bây giờ cũng không am hiểu suy nghĩ phân tích, bởi vậy đối mặt cục diện phức tạp này, đầu óc lập tức trở thành một cuộn đay vò, muốn trông cậy chính gã làm ra lựa chọn chính xác cũng không phải chuyện dễ.

    Trong đại điện, Andariel và ba người Thẩm Dịch đánh cho thiên hôn địa ám, dưới sự liên thủ của ba người, nàng vẫn tiến thối tự nhiên, thân ảnh quỷ mị hư vô phiêu hốt, thỉnh thoảng đông một trảo, tây một cước, toàn bộ cung điện bao phủ bởi ánh đỏ ngời ngời, tiếng cười đắc ý càng là vờn quanh không ngớt, dường như mang theo sức mạnh khiến người tim đập chân run.

    Tiện tay một trảo đẩy ra ‘Vampire sờ mó’, năm ngón tay trái phóng ra thu vào trước ngực Avril, đánh cho nàng phun máu ngã xuống, bốn cái vòi rắn sau lưng đột nhiên cuồng múa, quất về phía Thẩm Dịch và Chu Nghi Vũ.

    Lão Mạnh kêu to: “Mau tránh! Vật kia có độc!”

    Thẩm Dịch lôi kéo Chu Nghi Vũ lui ra sau một phát, bốn cái vòi rắn đồng thời quất vào lưng hắn, không những đánh tan khải giáp T-1000 biến hình, lực lượng còn dư lại đánh vào lưng khiến hắn đau nhức đến rát bỏng.

    Hắn đẩy Chu Nghi Vũ ra, tay trái thu hồi chủy thủ, đưa tay tóm lấy một cái vòi rắn của Andariel, Xạ Nguyệt bắn liền mấy phát, vậy mà cắt ngang vòi rắn tại chỗ.

    Andariel kêu đau thành tiếng, nâng cước đá trúng Thẩm Dịch, đoạn giơ lên tay trái, kỹ năng ngôi sao kịch độc phát động.

    Thẩm Dịch không thèm để ý, lao thẳng vào ngực Andariel, Xạ Nguyệt chống trước bụng Andariel liên tục nã đạn, bắn cho thân thể Andariel kịch chấn —— toàn bộ đều là đạn Xuyên Giáp.

    Nàng mạnh mẽ nâng gối, lần nữa đá bay Thẩm Dịch, tay phải Thần Thú Trảo cách không nhấn một cái, không ngờ trước người Thẩm Dịch hiện ra năm cái lỗ lớn.

    Thẩm Dịch phụt máu văng lên, thân trên không trung cũng không quên nốc vào cho mình một lọ thuốc giải độc. Đây là thuốc giải độc hàng xịn làm từ độc châu của con giun đen, độ ưu tiên cực cao, có thể giải trừ độc tính của chiêu ngôi sao kịch độc này.

    Vừa đáp xuống đất, hắn đã nói liền một lèo: “Lý Kiên Nhận, ngươi tốt nhất suy nghĩ kỹ càng, nếu bây giờ ngươi đi, tức đồng nghĩa buông tha nhiệm vụ lần này. Ngay cả nhiệm vụ Khu Dân Nghèo các ngươi đều không giành được, đợi đến lúc đi Lut Gholein, ngươi còn có bao nhiêu cơ hội? Là đứng tại đây dũng cảm chiến đấu như một người dũng sĩ, hay là chạy trốn như một kẻ nhu nhược, rơi xuống kết cục gạt bỏ, không cần ta nói ngươi cũng hiểu chứ?”

    Lý Kiên Nhận nhất thời tâm động, Hoàng Thiên Ngưỡng kêu to: “Đừng nghe hắn, hắn chỉ là muốn dụ ngươi nạp mạng thay hắn thôi!”

    Andariel lần nữa đánh úp lại, hiển nhiên là không muốn cho Thẩm Dịch cơ hội nói chuyện. Mặc dù nàng là ma đầu địa ngục, nhưng cũng không thích cho kẻ địch cơ hội liên thủ đối phó mình. Loại chuyện ỷ vào vũ lực bất chấp đối thủ liên hợp là nàng khinh thường làm. Có điều nàng khóa được thế công của Thẩm Dịch, lại không bịt được mồm hắn.

    Thẩm Dịch một bên né tránh một bên cười lạnh: “Hoàng Thiên Ngưỡng, ta biết ngươi nghĩ bản thân hẳn phải chết, cho nên nhất định phải kéo chúng ta xuống nước. Bất quá ta thành thực nói cho ngươi biết, một Andariel căn bản không lọt nổi vào mắt ta, cho dù không có Lý Kiên Nhận, ta cũng có thể giải quyết ả, chỉ có điều cần ta đánh đổi khá nhiều, ta không muốn vận dụng tiền vốn của mình nhanh như vậy. Cho nên ngươi tính kéo ta chết cùng các ngươi, chỉ là mơ mộng hão huyền.”

    Nói xong Thẩm Dịch xuất ra lệnh bài tập kết đoàn đội vẩy lên trước mắt Hoàng Thiên Ngưỡng, động tác này khiến hắn né tránh chậm đi một chút, bị Andariel đánh trúng một trảo, cũng may lúc này T-1000 đã khôi phục hình thái khải giáp, thay hắn ngăn trở kích này, rồi lại bị đánh tan lần nữa. Biến hình khải giáp chính là không hay ho chỗ đó, tuy sở hữu năng lực phục sinh vô hạn, nhưng lại rất khó ngăn cản công kích liên tục.

    Chứng kiến lệnh bài tập kết đoàn đội, Hoàng Thiên Ngưỡng triệt để ngây người: “Đây là…”

    Thẩm Dịch đã lớn tiếng hồi đáp: “Lệnh bài tập kết đoàn đội. Ta nghĩ ngươi thừa biết, chỉ cần ta nguyện ý, lúc nào ta cũng có thể mang đội viên của mình đến. Cho nên các ngươi có thể tuyển chọn hợp tác với ta, cho ta tiết kiệm số lần sử dụng lệnh bài tập kết đoàn đội, để báo đáp, ta sẽ không giết các ngươi, chỉ cần Quỷ Phong và Tang Tam Tát có thể cầm cự đến lúc chúng ta đả bại Andariel, ta còn có thể cứu họ. Đương nhiên ngươi cũng có thể tiếp tục khuyên bảo Lý Kiên Nhận chạy trốn, như vậy vô luận là chúng ta thắng, hay là Andariel thắng, đội Long Nha đều đã chú định toàn quân bị diệt. Chính ngươi suy nghĩ cho kỹ đi!”

    Trong tay nắm chắc bài, nói chuyện liền dõng dạc.

    Đối mặt Thẩm Dịch có được lệnh bài tập kết đoàn đội, Hoàng Thiên Ngưỡng nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.

    Lý Kiên Nhận kêu to: “Thiên Ngưỡng, Quỷ Phong và Tam Tát sắp chịu hết nổi rồi!”

    Hoàng Thiên Ngưỡng gắt gao nhìn chằm chằm Thẩm Dịch đang chiến đấu, tuy hắn không phải đối thủ của Andariel, nhưng thần sắc thong dong trấn định không hề bối rối, Hoàng Thiên Ngưỡng rốt cục cắn răng kêu lên: “Được! Mọi người hợp tác! Hi vọng ngươi có thể giữ lời!”

    Gã vừa nói xong, Lý Kiên Nhận không do dự nữa, quơ chiến phủ phóng tới Andariel. Mắt thấy Lý Kiên Nhận vọt tới, Andariel khinh thường hừ lạnh, trở tay một trảo cắt ngang Lý Kiên Nhận. Nàng thuộc dạng boss công kích nhanh chóng tốc độ cao, am hiểu đối phó loại hình mạnh mẽ đâm tới như Lý Kiên Nhận nhất, bởi vậy không thèm để ý chút nào.

    Ra ngoài dự liệu của nàng chính là, ngay lúc nàng xuất thủ với Lý Kiên Nhận, Thẩm Dịch đột nhiên cười dài một tiếng, đoạn thu hồi ‘Vampire sờ mó’ và găng tay Cuồng Bạo, lấn thẳng đến Andariel, hai ngón cái và trỏ tay trái khẽ bóp, tạo thành thế hổ trảo chộp tới cổ họng Andariel, nắm đấm phải nhô ra ngón giữa làm hình mắt phượng, đúng là Phong Hầu Kích và Phượng Nhãn Kích trong phân cân thác cốt thủ, đồng thời chia trên dưới đánh về phía Andariel.

    Andariel vung tay quét ngang, Thẩm Dịch lại đột nhiên thu quyền, hai tay chấn động, bất thình lình khóa lại tay trái Andariel, chiêu này chính là bề ngoài tấn công nhưng thực ra là khóa. Andariel ngẩn ngơ, Lý Kiên Nhận đã như con trâu điên hung mãnh lao tới, đâm sầm vô người nàng.

    Kỹ năng Xung Phong Trận Địa cấp C: chạy nhanh xông vào kẻ địch, đánh trúng mục tiêu tạo thành tổn thương nhân đôi, đồng thời gây choáng 1-3 giây, thời gian choáng quyết định bởi các loại phương diện ý chí, đẳng cấp mục tiêu, độ ưu tiên 40, thời gian hồi phục 5 phút. Bản kỹ năng có thể phối hợp cùng công kích, hình thành liên kích kỹ, không cộng dồn tổn thương.
     
    trungninja, anhemvankiep and triluong like this.