Vu Sư Chi Lữ Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên Chương 16: Đào thải Nhóm dịch: BNS Nguồn: Bạch Ngọc Sách Mời đọc “Đáng ghét! Bọn hắn quá kiêu ngạo, chỉ có mười mấy người mà lại dám yêu cầu chúng ta mỗi ngày lẫn nhau tự giết chết năm người?” Một tên vu sư học đồ khá là có tinh thần chính nghĩa vừa nghe thấy được liền hô to. Vì để biểu hiện sự tức giận của mình, người này sau khi rít gào thì mặt mũi nín đến đỏ bừng bừng, cương đao trên tay chém “băng” một nhát vào trên thành của boong tàu. Có thể đem cương đao chém găm vào boong tàu, không thể không nói tên này vẫn có một chút sức lực. Chẳng qua, càng nhiều người xem thường hành vi này của y, đám thủy thủ kia đi thì cũng đã đi rồi, tên này mới ở đây tỏ ra uy phong, đây là hạng người gì vậy… Cho dù xem thường, nhưng mà rất nhiều vu sư học đồ vẫn lấy người này làm trung tâm mà tụ thành một đoàn, dù sao cũng phải nói, mọi người đều cùng chung một kẻ địch. Theo bản chất trong lòng của mọi người mà nói, các vu sư học đồ vẫn rất xem thường những tên thủy thủ dơ bẩn kia, bọn họ cho rằng những tên thủy thủ kia vẫn thấp hơn một bậc so với mình. Thậm chí nói theo cách khác, những tên thủy thủ kia cũng có tận tới mười mấy người, có thể làm cho rất nhiều vu sư học đồ có thêm ba ngày bình yên vô sự. “Ngày hôm nay đã chết đủ năm người, coi như xong, ngày mai chúng ta...” ... ... Ngày thứ hai, vu sư Mặt Nạ Vô Tướng đứng trên boong tàu, kiểm kê nhân số trên tàu. Sau thời gian một chén trà nhỏ, gã vu sư này cười the thé nói: “Ít đi năm người, xem ra các ngươi đã sơ bộ có được tư tưởng giác ngộ để trở thành một vu sư. Khà khà, không tồi không tồi, xem ra hôm nay ta cũng không cần phải tự mình ra tay.” Nói xong, gã vu sư tiến vào lều vải của mình, không tiếp tục để ý đến đám người. Ji Langmu, Meteorite Li, Billily Leona, đội trưởng thủy thủ đoàn cũng lần lượt rời đi, trên tàu lúc này chỉ còn dư lại đội ngũ của hai trận doanh rõ ràng, phe bên thủy thủ cùng phe bên vu sư học đồ. Phe thủy thủ tuy chỉ có mười mấy người, nhưng mỗi tên đều có thân thể cường tráng, biết một ít võ kỹ, bốn, năm người vu sư học đồ bình thường cũng đánh không lại một tên thủy thủ, chứ đừng nói là chém giết thật sự. Mà một bên khác là đội ngũ của vu sư học đồ, có gần bốn trăm người, về mặt nhân số chiếm cứ ưu thế áp đảo, nhưng mà trong trận doanh lại chia thành rất nhiều đoàn thể nhỏ, nhìn dáng vẻ cũng biết bọn họ không có một tí đoàn kết nào. Đám thủy thủ cũng phát hiện bầu không khí của phe đối lập, không có lập tức vọt thẳng về phía một tiểu đội để chém giết như ngày hôm qua, mà là cử ra một tên thủy thủ nhìn trông cường tráng nhất, kêu gào nói: “Làm sao, vẫn chưa chuẩn bị xong năm người chết thay à?” “Chúng ta sẽ không để cho đồng bạn của mình đi chết, muốn chết thì phải là các ngươi chết trước!” Tên vu sư học đồ đi đầu ngày hôm qua ở trong đám người lớn tiếng hô to kích động, nhưng chính hắn lại không hề có ý định tiến lên. Vậy mà thật sự lại có một ít vu sư học đồ đần độn, hoặc là nói bị người đứng ở phía sau xô lên, nhằm về phía trước hơn mười người thủy thủ, mà bọn hắn cũng không rõ vì sao lại bị đám người đứng sau xô đẩy tiến lên. “Các ngươi muốn chết!” Tên thủy thủ đứng ở đằng trước rít lên một tiếng, nhanh nhẹn tách ra một tên vu sư học đồ, vẻ dữ tợn hiện lên trên khuôn mặt, xoay tay chặt đứt đầu của tên vu sư học đồ đó. Lộc cộc lộc cộc, đầu của tên vu sư học đồ lăn thẳng vào trong đám người, thi thể thì bước thêm vài bước nữa mới đổ ập xuống. Một bên khác, tương tự cũng có ba tên vu sư học đồ dẫn đầu vọt ra, gần như trong chớp mắt đã bị mấy tên thủy thủ thân thể cường tráng chém chết. Nhìn thấy đã chết đi bốn người, tên thủy thủ cầm đầu ánh mắt lập tức nhìn chằm chằm vào tên vu sư học đồ đứng gần hắn nhất. Lúc này mấy người vu sư học đồ dẫn đầu vọt tới cũng đã bị tình cảnh này dọa cho hồn phi phách tán, đứng lại không dám tiến lên, dù sao ai cũng không ngu, cũng sẽ không đi chịu chết. Đám vu sư học đồ ở phía sau thì lại xô đẩy lẫn nhau, vội vội vàng vàng hỏi tình huống phía trước, cuối cùng có giết chết được những tên thủy thủ kia hay chưa. Bị thủy thủ cầm đầu tập trung không phải ai khác, chính là gã “Chuột” mà khi Bég xảy ra xung đột với York Rees đã gọi gã đến giúp đỡ vào ngày đầu tiên lên tàu. Gã Chuột bị tên thủy thủ cầm đầu cao hơn cả cái đầu này nhìn chằm chằm, cực kỳ căng thẳng, lưỡi búa trong tay không ngừng run rẩy, trong lòng không kìm được thét gào lên, tên khốn kiếp nào xô đẩy lão tử? Gã Chuột nhìn phía sau, không ai muốn tiếp tục vọt lên phía trước, mà tên quái thú hình người Andrew từng làm chỗ dựa của mình thì đã bị quái vật biển chân chính giết chết, lúc này không một ai có khả năng giúp đỡ mình. Một đôi mắt tam giác của gã Chuột ngắm tới ngắm lui, nhìn thấy tên thủy thủ cầm đầu không ngừng đi về phía mình, nhìn từng giọt máu đang nhỏ xuống trên thanh trường đao kia. Sau khi kêu to một tiếng gã Chuột vậy mà nhanh trí, bổ một búa về phía một nữ vu sư học đồ đang đứng phía sau. Một tiếng “Oành”, đó là âm thanh khi nữ vu sư học đồ đổ ập xuống đất, một nửa đầu đã máu thịt be bét. “Đủ năm người! Đủ năm người! Chúng ta không cần tự giết lẫn nhau!” Gã Chuột hưng phấn lớn tiếng kêu, thủy thủ cầm đầu cũng rõ ràng không hề ngờ tới gã Chuột lại quả quyết như vậy, hơi sửng sốt một chút, cười gằn một tiếng, mang theo hơn mười người thủy thủ rời đi. “A! Khốn nạn, ta muốn giết ngươi!” Một nam vu sư học đồ trong đám vu sư học đồ gần đó gầm lên, hai mắt đỏ chót nhìn gã Chuột, người nam vu sư học đồ này rõ ràng có quan hệ đặc biệt với nữ vu sư học đồ bị gã Chuột giết chết. Gã Chuột cũng sợ hết hồn, nhưng tên nam học đồ muốn đến đây báo thù đã bị rất nhiều vu sư học đồ ngăn cản lại. Đùa gì thế? Hiện tại mỗi một tên vu sư học đồ đều là tài nguyên quý giá, bởi vì ai cũng không muốn chết. Nếu bản thân mình không muốn chết, như vậy chỉ có thể đổi thành người khác chết rồi, gã Chuột cùng người nam vu sư học đồ muốn báo thù này đều không có bất kỳ quan hệ gì với mình, theo lý thuyết tất cả bọn họ đều chết là tốt nhất. Nhưng không khéo chính là hôm nay đã số người chết đã đủ năm người, nếu như lại chết một người nữa, thì đó chính là một sự loại lãng phí đáng hổ thẹn, thế nên mọi người mới có “Lòng tốt” ngăn lại người nam vu sư học đồ này. Một ngày dài đằng đẵng lại qua đi, bốn người Grimm vẫn cùng nhau ở trong một căn phòng, trong thời cuộc mà bầu không khí căng thẳng như thế này, không người nào dám đi lạc đàn. Lại thêm một ngày tới, vu sư Mặt Nạ Vô Tướng lại có một phen nói vài lời tán thưởng vì mọi người đã hoàn thành tốt nhiệm vụ, sau đó liền rời khỏi. Tình cảnh yên tĩnh trong một chốc lát, không cần đám thủy thủ phải ra tay, bên này vu sư học đồ đã tự loạn cả lên rồi. Trung tâm của hỗn loạn đương nhiên là Gã Chuột cùng người nam vu sư học đồ ngày hôm qua gào thét muốn báo thù,hôm nay người nam vu sư học đồ này lại còn gọi tới một người giúp đỡ. Một bên kia, gã Chuột cũng gọi tới giúp đỡ, chính là tên Bég đã xảy ra xung đột với York Rees ở ngày đầu tiên lên tàu. Hai bên rất nhanh đã đại chiến như nước với lửa, tướng mạo của gã Chuột này nhìn khá là hèn mọn, nhưng một khi đã vào trận chiến sống còn, gã cũng không có một chút yếu ớt nào, hai bên chém giết rất là kịch liệt. Nhưng mà, cuối cùng cũng phải phân ra thắng bại, chỉ mấy phút sau, nương theo một tiếng hét thảm, phần lưng của Bég bị đối phương chém trúng, bị thương không nhẹ, sau đó chết thảm dưới sự hợp lực của hai người bên đối phương. Một lát sau, trong khoảnh khắc tuyệt vọng gã Chuột bộc phát lực lượng cuối cùng, trước khi chết lôi theo một tên chết cùng, một trận quyết đấu kết thúc với phần thằng thuộc về người nam vu sư học đồ báo thù. Phốc! Thế nhưng, nam vu sư này còn chưa kịp cảm thụ niềm vui sướng sau khi báo thù cùng nối thống khổ khi ly biệt bằng hữu, thì đã bị một thanh đoản kiếm (cây kiếm ngắn) đâm thẳng vào sau lưng, xuyên thẳng ra trước ngực của y. Trong đám người, hung thủ lóe lên không còn hình bóng. Gần như trong lúc đó, York Rees đang đứng bên Grimm rít lên một tiếng: “Ngươi muốn chết!” Thì ra là nhân lúc hỗn loạn lại có kẻ đã có ý đồ xấu với York Liana. Cũng khó trách, bản thân York Liana chỉ là một cô gái khá là yếu đuối, hơn nữa một con mắt lúc này đang bị thương, chỉ có thể đi theo bên người York Rees, tự nhiên thành mục tiêu của mấy tên có ý đồ. Dù sao lúc nãy đã chết mất bốn người, chỉ còn kém một người là đã hoàn thành nhiệm vụ chết năm người.. Kẻ muốn đánh lén York Liana này là một tên đàn ông cao khoảng một mét tám, nhìn trông dáng vẻ rất bình tĩnh, sau một nhát đâm lén không thành công, lập tức thu hồi dao găm chuẩn bị lẩn trốn vào trong đám người. Nhưng mà đúng vào lúc này, một cái dây leo lớn đột nhiên mọc từ dưới gót chân của gã nam vu sư học đồ này, sau đó cuốn chặt lấy người này, trong tiếng kêu sợ hãi tuyệt vọng, một búa của York Rees đã lấy đi tính mạng của gã. “Khốn nạn!” York Rees chửi bới. Chất dịch trắng đỏ bắn đầy mặt của York Rees, Grimm chạy nhanh tới bên cạnh, hung tợn trừng mắt nhìn mọi người xung quanh, rồi kéo York Rees về đội ngũ. Chẳng qua, bởi vì hôm nay đã tập hợp đủ năm người chết, thế nên cũng không xảy ra thêm bất ngờ gì, chỉ có không ít người giật mình nhìn Rafi. Rõ ràng, một người vu sư học đồ biết vu thuật thì sức ảnh hưởng mang đến rất lớn, sau này cũng không có người nào dám tùy tiện đi trêu chọc tiểu đội của Grimm. Thậm chí phe của mấy tên thủy thủ nhìn thấy trong đám vu sư học đồ này lại còn có người biết thi triển vu thuật, cũng dồn dập giật nảy cả mình, ánh mắt mang theo sự ngưng trọng khi nhìn về phía Rafi. Ngày tháng cứ dần dần trôi đi, hầu hết mỗi người trên tàu đều hy vọng tàu biển nhanh nhanh chóng chóng đến nơi cần đến, bởi vì buổi sáng mỗi một ngày đối với mọi người mà nói đều là một chuyến đi đến địa ngục. Trên tàu biển chia làm ba tầng giai cấp, giai cấp cao nhất tất nhiên là mấy người vu sư Mặt Nạ Vô Tướng, Ji Langmu, Meteorite Li, Billily Leona. Địa vị của mấy người này cao siêu hơn với những người còn lại rất nhiều, là chúa tể tuyệt đối trên tàu này, chức trách duy nhất của bọn họ chính là kiểm kê nhân số mỗi ngày cùng phân phát nấm theo hạn định. Giai cấp thứ hai, chính là mười mấy tên thủy thủ cùng với những tiểu đoàn đội có vu sư học đồ có thể thi triển vu thuật giống như Rafi. Theo ngày tháng từng ngày từng ngày trôi qua, cuối cùng cũng có những vu sư học đồ khác triển lộ ra tài năng “vu thuật” mà mình nắm giữ, nhất minh kinh nhân (chỉ cần một hành động cũng khiến người khác phải chú ý). Lúc này vu sư học đồ biết những người biết vu thuật tính cả Rafi bên trong, tổng cộng có năm người. Bởi vì không có vu sư học đồ dám đi trêu chọc năm người này, vì lẽ đó năm người này bị vu sư học đồ còn lại trên tàu xưng là “Năm Đại Thiên Vương“. Giai cấp thứ ba, tự nhiên là tất cả vu sư học đồ còn lại, bọn họ ở mỗi sáng sớm sau khi vu sư kiểm kê xong nhân số, nhất định phải chém giết lẫn nhau cho đến khi chết đủ năm người mới được. Bởi vậy những vu sư học đồ này bị đám thủy thủ kia đặt cho biệt danh là lợn thịt, mà thời điểm chém giết mỗi sáng sớm thì gọi là mổ lợn. Ngày tháng cứ thế trôi qua. Sau ba mươi ngày, đã có đến 150 cái xác vu sư học đồ bị ném vào biển rộng cho cá, trên tàu biển đã có vẻ không còn chật chội như lúc đầu nữa. Lúc này, hễ là vu sư học đồ còn sống sót trên tàu biển, ánh mắt của mỗi người hầu như đều mang theo sát khí kinh người cùng lạnh như băng, nụ cười trở thành thứ xa xỉ nhất trên cái tàu biển này. Trong tình cảnh như thế, mỗi người đều giống như là ma quỷ hung tàn chuyển thế, so với bộ dạng vênh váo đắt ý đầy ấu trĩ lúc mới lên tàu khác nhau một trời một vực. Ở đêm khuya của một ngày này, Grimm, York Rees, York Liana theo Rafi đi lên trên boong tàu, lúc này trên boong tàu, bốn Đại Thiên Vương còn lại mang đến gần hai mươi người đã tụ tập từ lâu. Tiểu đoàn đội của Năm Đại Thiên Vương tụ tập ở một chỗ, có vẻ như muốn đưa ra một cái nghị quyết quan trọng nào đó.
Vu Sư Chi Lữ Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên Quyển 1 - Chương 17: Huyết Phàm liên minh Nhóm dịch: BNS Nguồn: Bạch Ngọc Sách Mời đọc Dịch giả: Long Giang Biên: trongkimtrn “Đằng Mạn Thiên Vương Rafi, chỉ còn cô nữa thôi, sang đây ngồi ở bên cạnh ta đi.” Rafi vừa tới, lập tức một nam vu sư mặc áo choàng rộng lớn nhiệt tình chào mời, chỉ vào một chỗ trống bên cạnh y, ra hiệu cho Rafi ngồi xuống. Nam tử này khôi ngô anh tuấn, ánh mắt thâm thúy, trên môi nở một nụ cười ôn nhu, hầu như có thể khiến tâm hồn thiếu nữ khác ở bên cạnh bị hòa tan đi. Nếu chỉ nhìn bề ngoài, tên nam vu sư học đồ này cũng giống như Rafi, đều là người cực kỳ hấp dẫn ánh mắt người khác. Nhưng Rafi căn bản không thèm để ý đến lời chào mời của y, không để ý hình tượng mà tùy ý ngồi xuống một chỗ khác, khuôn mặt xinh đẹp phảng phất sự lạnh lẽo như hàn băng. Cô lạnh lùng nhìn nam tử kia, lãnh đạm nói: “Ta quen ngươi sao?” “Ngươi…” Tên nam tử kia uất nghẹn trong họng, nụ cười ôn nhu trên môi đột nhiên tắt ngấm rồi lạnh lùng nói: “Quả nhiên đúng như lời đồn, khuôn mặt thiên thần còn ngôn từ thật xú uế” “Muốn chết?” Rafi nổi khùng sắp động thủ. Grimm thấy thế, vội vàng ngăn lại. Trên tay Grimm nắm một thanh chủy thủy sắc bén, khuôn mặt bất thiện nhìn về phía tên kia mà cười khẩy, nói: “Vị này có phải là Hỏa Cầu Thiên Vương Bloom không? Hừ hừ, vì sao mọi người có thể sống sót trên tàu đến hiện tại, thì ai cũng đều rõ ràng rồi. Ngươi nên bỏ ngay cái nụ cười giả tạo đó đi, đừng khiến chúng ta nghĩ rằng ngươi đang làm nhục bọn ta.” “Nghĩ như thế nào là chuyện của các ngươi…” Bloom hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt ngượng ngùng quay sang một bên, không thèm nói nữa, bộ dáng tỏ ra lạnh lùng. York Rees cầm trường kiếm lộ ra hàm răng, ngực lộ ra bắp thịt rắn chắc, hừ lạnh một tiếng nói: “Vậy được rồi, không cần thiết phải giở mấy trò hư ảo như thế làm gì.” “Hặc hặc, đã sớm nghe nói Đằng Mạn Thiên Vương có hai thủ hạ như hai tướng lãnh hung hãn. Vị này không cần phải nói chắc hẳn là York Rees, còn vị hung ác kia nhất định là Grimm, đúng chứ?” Lúc này, một nam vu sư học đồ cười lên hặc hặc, tiến tới mấy người bọn Grimm, cười nói. Tên nam tử này ngoại trừ ăn vận một bộ trang phục quý tộc, lễ phục tinh mỹ, đội mũ dạ, đồ trang sức đầy đủ ra, thì điều khiến mọi người chú ý là trên tay trái có đeo hai chiếc nhẫn bảo thạch (đá quý) lấp lánh lam quang (tia sáng màu xanh lam) và tử quang (tia sáng màu tím). Cho dù Grimm có xuất thân hèn kém cũng nhận ra rằng, hai chiếc nhẫn này cực kỳ có giá trị, quý tộc bình thường tuyệt nhiên không thể đeo nó được. Ở trên tàu, mọi người đều biết người này có danh tiếng không tệ, tên là Thánh Kiếm Thiên Vương Eminem Landes. Có người kể rằng, kiếm của hắn có thể bạo phát kim quang, dùng Ma pháp để để tấn công kẻ địch, uy lực không hề tầm thường một chút nào. Một tháng nay, Grimm ở trên tàu cũng xông xáo tạo được một chút danh tiếng. Một phần là bởi đi theo Rafi, phần còn lại là vì hắn hành động cẩn thân và hạ thủ đủ ác, đã dùng chủy thủ trên tay để một lúc cắt đứt cổ sáu kẻ địch. Gật gật đầu với Thánh Kiếm Thiên Vương, Grimm cũng không có ý tiếp xúc quá gần với y. Lúc này trên tàu chỉ cần thực lực, không cần giao tình, bởi những thứ kia căn bản đều vô dụng. “Thánh Kiếm Thiên Vương, nói nguyên nhân tại sao ngươi gọi chúng ta tới đi.” Lúc này, một người dáng dấp tuy rằng như tiểu la lị (trẻ con), nhưng giọng nói lại khàn khàn, y được xưng là Muppet* Thiên Vương. (*) Muppet: con rối Vị Muppet Thiên Vương tuy rằng tướng mạo thanh thuàn như trẻ con, nhưng lại là kẻ có lòng dạ độc ác. Có lần Grimm đã tận mắt nhìn thấy Muppet Thiên Vương Chưởng túng một con rối khủng bố màu trắng mà giết chết một nhóm vu sư học đồ một cách tàn khốc chỉ trong một chốc lát công phu. Còn vị Thiên Vương cuối cùng lại không nói gì, sắc mặt vẫn rất trầm mặc, càng khiến người ta chú ý là một ống áo tay áo của y trống rỗng. Y được gọi là Chưởng Khống Thiên Vương. Lần đó, vì bị Hải yêu tập kích nên mất đi một cánh tay. Chưởng Khống Thiên Vương sử dụng vu thuật có chút kỳ diệu. Rafi suy đoán, chắc hẳn y thông qua thôi miên làm ảnh hưởng đến hành động của đối thủ trong thời gian ngắn. Chưởng Khống Thiên Vương là Thiên Vương duy nhất không dựa vào Ma đạo vu khí để thi triển vu thuật. Đằng Mạn Thiên Vương, Hỏa Cầu Thiên Vương, Thánh Kiếm Thiên Vương, Muppet Thiên Vương, Chưởng Khống Thiên Vương, đây chính là năm người mạnh nhất trên tàu ngoại trừ mấy người ở giai cấp cao nhất kia. Trên boong tàu yên tĩnh lại, sau khi nhìn mọi người chung quanh một vòng thì Thánh Kiếm Thiên Vương đột nhiên cười ha ha. Tiếng cười phát ra rất bất ngờ làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy giật mình, cau mày nhìn chăm chăm vào Thánh Kiếm Thiên Vương. “Các vị Thiên Vương, ta nghĩ, chúng ta tuy rằng đều được gọi là Thiên Vương, nhưng đều biết rõ ràng thực lực của bản thân chứ? Ngoại trừ Chưởng Khống Thiên Vương ra, tất cả đều rất rõ ràng, chúng ta bất quá là dựa vào Ma đạo vu khí mới có thể triển khai những cái được gọi là vu thuật. Có lẽ đối với những tên vu sư học đồ vô tri thì chúng ta mạnh đến mức không thể chống lại, nhưng nhưng đối với vu sư học đồ chân chính mà nói thì…” Thánh Kiếm Thiên Vương cười nhạo lắc lắc đầu. “Thánh Kiếm Thiên Vương, những lời này ngươi không nói chúng ta cũng biết. Nói ra nguyên nhân ngươi lại tụ tập chúng ta ở đây đi! ” Muppet Thiên Vương tựa hồ rất nóng nảy, trực tiếp truy vấn Thánh Kiếm Thiên Vương. “Nguyên nhân sao? Hừ hừ, rất đơn giản, vì suy nghĩ cho tương lai của chúng ta sau này!” Nhìn xung quanh một vòng, Thánh Kiếm Thiên Vương lạnh lùng nói: “Không chỉ là thời gian sau này ở trên tàu, mà còn là quãng thời gian ở học viện pháp thuật nữa sau này! Dùng đầu ngón chân thì chúng ta cũng có thể đoán được, học viện vu sư Black Tower tuyệt nhiên không có gì là tốt lành cả, mà những đoàn thể nhỏ như chúng ta khi đến đó, e rằng tất cả đều giống như những tên bị ném xuống biển kia thôi!” Mọi người dồn dập hít vào một ngụm khí lạnh, ngay cả Grimm cũng không khỏi kinh hãi. Vị Thánh Kiếm Thiên Vương này đúng là người có con mắt nhìn xa trông rộng, đã đánh thức mọi người! Đúng vậy, sau này mọi người sẽ phải học tập và sinh hoạt tại học viện Black Tower, có trời mới biết nơi đó có tàn khốc hơn so với trên con tàu này hay không! “Cho nên, ta đề nghị những vu sư học đồ còn sống sót trên tàu hãy tạo thành một liên minh. Lúc đến học viện thì chúng ta dựa vào nhau mà cùng tiến cùng lui.” Khi nghe Thánh Kiếm Thiên Vương nói đến đây, tất cả mọi người đều động lòng. Rafi nhíu mày lại: “Đề nghị mặc dù không tệ, nhưng làm sao để thành lập liên minh? Phải biết rằng luật của nơi này là phải chém giết lẫn nhau. Nếu như vậy, ngoại trừ người thân cận bên người thì người nào không phải là kẻ địch đây?” Lời Rafi nói ra đồng dạng cũng là nghi vấn của mọi người ở đây, mọi người cùng nhìn về Thánh Kiếm Thiên Vương Eminem Landes. Eminem Landes dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Rafi một chút, y đã chú ý nữ vu sư học đồ có khuôn mặt xinh đẹp này từ lâu rồi. Tuy rằng bên ngoài nghe đồn cô có sắc đẹp mà không có trí, nhưng Eminem Landes lại không cho là như thế. Cô tuy ngạo mạn nhưng không có nghĩa là không có đầu óc, hơn nữa cô và các thuộc hạ đều có quan hệ rất tốt. (Thuộc hạ của cô là Grimm cùng với York Rees, York Liana không có sức chiến đấu nên đã bị loại bỏ.) “Không sai, trong liên minh quả thật có những mâu thuẫn không thể giải quyết, ai trong chúng ta cũng hiểu được điều này. Đây cũng không phải là sai lầm của bản thân liên minh, mà là tới từ vị vu sư kia…” Nói đến một nửa, Thánh Kiếm Thiên Vương nhìn về phía lều vải của vu sư Mặt Nạ Vô Tướng, sửa lời nói: “Hừm, ý muốn cuta vu sư Mặt Nạ Vô Tướng vĩ đại, cho nên muốn thành lập liên minh thì cần có điều kiện điều kiện tiên quyết.” Chưởng Khống Thiên Vương vốn trầm mặc không nói đột nhiên cất tiếng cười gằn: “Nếu đã gia nhập liên minh mà sau này vẫn chém giết lẫn nhau, thì việc gia nhập có ý nghĩa gì chứ?” Thánh Kiếm Thiên Vương chăm chú nhìn Chưởng Khống Thiên Vương, gằn từng chữ: “Chí ít, chúng ta có thể cùng nhau giết người ngoài liên minh!” Chưởng Khống Thiên Vương cả kinh, không dám tin nói: “Ý của ngươi là nói…” “Hừ, không sai, chính là những tên thủy thủ kia. Giết hết mười bảy tên thủy thủ thì bảo đảm thời gian an toàn của chúng ta có thêm ba ngày rưỡi nữa. Thế nào, điều kiện này bất kể là lập uy hay dụ dỗ đều đã đủ chưa?” Thánh Kiếm Thiên Vương dừng một chút mới thuận tiện nói tiếp: “Các vị đang ngồi đây chính là nhóm nguyên lão đầu tiên của liên minh. Về sau, khi liên minh phát triển, chức vị cũng tự nhiên lên cao!” “Nếu như thật sự có thể đánh thắng được những tên thủy thủ kia thì cũng không tồi. Nhưng nếu như thua, cái gọi là liên minh chỉ là một hồi trò khôi hài mà thôi. Bất quá, ta vẫn tán thành!” “Được, không sai! Ta cũng tán thành!” “Ta ủng hộ…!” Ngày thứ hai, vu sư Mặt Nạ Vô Tướng như thường ngày kiểm kê nhân số, xác nhận chết đi năm người. Sau khi xác nhận, gã lại một phen trò chuyện cỗ vũ chói tai, rồi từ từ đi vào lều vải. Ji Langmu, Li Meteorite, Billily Leona, đội trưởng thủy thủ đoàn cũng không nói nhiều, dồn dập rời đi. Lúc này, trên boong tàu to lớn đã không còn cảnh người người chen nhau đứng. Hầu như mỗi người đều cùng với những người khác đứng cách ra khoảng cách không nhỏ, dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn nhau, vũ khí trong tay linh hoạt sử dụng, biểu thị thực lực của chính mình. Có thể sống đến hiện tại ở trên tàu, dù cho là một kẻ yếu đuối hoặc nữ hài tử mong manh thì tuyệt đối bọn họ đều có mặt hơn người, bằng không thì họ đã sớm bị ném xuống biển. Có thể nói, hiện ở trên tàu, đông đảo vu sư học đồ đều tinh nhuệ đã chân chính trải qua sự sàng lọc cùng tôi luyện. Lúc này, đông đảo những nhóm nhỏ vu sư học đồ đang không ngừng thăm dò đối thủ. Mấy ngày nay các nhóm vu sư ngày càng già dặn giảo hoạt. Muốn giết chết được năm người quả là một việc càng ngày càng gian nan, thậm chí thường thường phải kéo dài tới giữa trưa mới có mấy kẻ xui xẻo bị ném vào biển rộng. Không người nào muốn bị giết chết, tất cả đều đang liều mạng bảo vệ bản thân, đồng thời cũng tìm cơ hội để hạ sát đối thủ. Hơn nữa “Đối thủ” tốt nhất là người không có thế lực. Ví dụ như năm vị Thiên Vương là vạn vạn không thể động đến, điểm này hầu như ai cũng chung nhận thức. “Mọi người nghe ta nói đây…” Thánh Kiếm Thiên Vương đột nhiên đứng dậy trước mặt đông đảo vu sư học đồ, cao giọng hô, nhất thời thu hút ánh mắt của mọi người. Mà lúc này, bốn đại thiên vương khác cũng đồng loạt đi ra, nhìn mọi người chung quanh. Năm đại Thiên Vương tụ hội, tạo thành ảnh hưởng không nhỏ trong lòng những vu sư học đồ này, trong nháy mắt tất cả mọi người đều vô thức nhìn về năm người này. “Ngày hôm nay, tại đây ta tuyên bố, năm đại Thiên Vương chúng ta thống nhất thành lập Huyết Phàm liên minh! Trong liên minh ai có thực lực đều sẽ nắm chức vị cao, cùng đoàn kết, nhất trí đối ngoại! Đồng thời, liên minh bước đầu sẽ tiếp nhận thành viên là vu sư học đồ trên tàu, sau đó muốn gia nhập nhất định phải có thành viên đề cử vào mới được.” Một lát sau, tin tức về một tổ chức tên là “Huyết Phàm liên minh” được thành lập trên tàu lan ra khắp nơi, toàn bộ vu sư học đồ đều biết được.
Vu Sư Chi Lữ Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên Chương 18: Kết thúc Nhóm dịch: BNS Nguồn: Bạch Ngọc Sách Mời đọc Dịch giả: Sakura_kudo Biên: trongkimtrn Ngày thứ 30, tuy đám thủy thủ trên tàu dùng vũ lực uy hiếp, mọi người vẫn bình an vô sự, nhưng mà hành vi Yi Jidan là thủ lĩnh đám thủy thủ vẫn không dám lơ là chút nào. Hiện tại, với thực lực kỵ sĩ của đám thủy thủ có thể đối đầu được với những Vu sư học đồ vu thuật phi thường mạnh mẽ này. Nhưng sau đó thì sao??? Sau này, khi những vu sư học đồ này học được vu thuật chân chính, tuyệt đối có thể dễ dàng giết chết hai, ba tên kỵ sĩ, hơn nữa bọn họ lại có thể phát triển vô hạn, trong lòng đám vu sư học đồ đều rõ ràng điểm này. Mà những kỵ sĩ, cho dù may mắn lên cấp kỵ sĩ truyền kỳ, nhưng chung quy chỉ có thể trở thành người hầu cho một đại vu sư nào đó, để cầu sức mạnh cường đại. Trước kia kỵ sĩ truyền kỳ Barron, thậm chí kỵ sĩ truyền kỳ như đội trưởng thủy thủ đoàn hiện tại, đều trở thành người hầu của đại vu sư vĩ đại. Cuối cùng thì đây vẫn là thế giới do vu sư khống chế! Chính là bởi vì rõ ràng điểm này, Yi Jidan biết, tuy lúc này nhóm thủy thủ của mình mạnh hơn nhiều so với nhóm vu sư học đồ, thế nhưng căn bản từ đáy lòng đối phương…….. Thậm chí chính mình với những người này vẫn có sự bài xích, đây là một loại tâm tình mâu thuẫn. Bởi vậy, Yi Jidan không dám lơ là, đặc biệt là đối với “Năm đại Thiên Vuơng”. Cho dù cái gọi là năm đại Thiên Vuơng này nắm giữ vu thuật so với vu sư học đồ chân chính mà nói quả thực nực cười, họ vẫn có thể dễ dàng giết chết người có sức mạnh giống như kỵ sĩ. Mà ngày hôm nay, khi “Thánh Kiếm Thiên Vuơng” Eminem Landes tuyên bố thành lập “Huyết Phàm liên minh”,Yi Jidan liền giật mình, hỏng rồi! Căn bản không để ý phía sau những thủ hạ ngu ngốc không phản ứng kịp, Yi Jidan hầu như không kịp nghĩ, trong nháy mắt rút trường đao ra, gầm hét lên: “Shit, Huyết Phàm liên minh cái quái gì chứ? Không có thủy thủ đoàn chúng ta đồng ý, hôm nay Huyết Phàm liên minh này của các ngươi đừng hòng thành lập!” Nói xong, Yi Jidan quay về những vu sư học đồ còn chần chừ, lạnh lẽo nói: “Ai dám gia nhập, thủy thủ đoàn bọn ta sẽ giết chết không cần luận tội!” Tuy trong lòng Yi Jidan run rẩy, hoảng sợ, nhưng trên mặt vẫn gắng gượng làm vẻ hung thần ác sát, hung tợn nhìn chằm chằm những vu sư học đồ đang do dự không quyết kia. Có thể sau này không thể ngăn cản được những vu sư học đồ này kết thành liên minh, nhưng hiện tại nhất định phải ngăn cản, bằng không những thủy thủ của mình chắc chắn phải chết! Lúc này, đông đảo thủy thủ đứng phía sau Yi Jidan mới dồn dập phản ứng lại, cầm lấy vũ khí đứng bên người Yi Jidan, hung tợn nhìn trận doanh vu sư học đồ đối diện. Lúc này, Năm đại Thiên Vuơng đứng phía trước trận doanh vu sư học đồ, còn nhóm nhỏ đội viên phía sau thì dồn dập lấy ra vũ khí của mình, nhìn đám thủy thủ trừng trừng. Thánh Kiếm Thiên Vuơng Eminem Landes nhìn chằm chằm Yi Jidan, lạnh lùng nói: “Ngày hôm nay đám thủy thủ các ngươi nhất định phải có 5 người bị ném vào biển cả! Năm nguời chúng ta cùng nhau bắt tay, căn bản các ngươi không có cơ hội.” “Ngươi có thể thử xem.” Yi Jidan không lùi một phân. “Hừ! Ngươi cho rằng hiện tại vu sư học đồ trên tàu vẫn là đám hài tử như một tháng trước sao?” Eminem Landes hừ lạnh một tiếng, nhẫn bảo thạch màu lam trên tay trái hơi lóe lên, theo thần chú, một thanh quang kiếm vàng chói lọi trôi nổi tại trước ngực, sau một khắc liền lóe lên một cái rồi liền biến mất. Phốc! Yi Jidan miễn cưỡng né tránh tập kích trí mạng từ quang kiếm, nhưng vai phải lại bị cắt ra một vết thương, mà cùng lúc đó, một con rối màu trắng nhanh như chớp móc đi trái tim của gã thủy thủ đầu lĩnh ra. Con rối khoảng chừng chỉ có nửa mét, khắp toàn thân từ trên xuống dưới hoàn toàn trắng xoá, có chút mỏng manh đáng yêu, nhưng mà, trên tay lại cầm một trái tim máu dầm dề không ngừng nhảy lên xuống. Con rối nâng trái tim, cười khanh khách như một đứa bé gái hồn nhiên, nhìn đông đảo thủy thủ bởi vì hoảng sợ, phẫn nộ đánh tới, nó như tiểu hài tử ăn vụng kẹo bị phát hiện nhanh chóng bỏ chạy. Ầm một tiếng vang lên, gã thủy thủ đầu lĩnh mất đi trái tim ngã xuống. Một bên khác, Grimm cùng York Rees ngầm phối hợp phóng về hướng một tên thủy thủ bị dây leo ràng buộc, York Rees chặn trước một tên thủy thủ cứu viện, Grimm trong mắt hàn quang lóe lên, sạch sẽ lưu loát dùng chủy thủ rạch cổ tên bị dây buộc. Ầm! Một viên Hỏa cầu nóng rực…. Một lát sau, đông đảo vu sư học đồ vây quanh những thủy thủ còn nănh lục còn lại, trong lòng không ít vu sư học đồ hưng phấn. Sở dĩ hưng phấn như vậy, không chỉ bởi vì 3 ngày sau này họ không cần mạo hiểm chém giết nữa, mà là hết thảy họ thông qua lần đại chiến này, chân chính dò xét một chút sức mạnh to lớn của vu sư học đồ. Loại sức mạnh thuộc về vu sư, căn bản không phải kỵ sĩ có thể phản kháng. Đây là một loại sức mạnh thần kỳ. Chỉ là năm tên vu sư học đồ yếu nhất cùng hai mươi mấy người phụ trợ, là có thể ung dung đánh tan gần hai mươi tên kỵ sĩ có thân thể cường tráng! Chỉ cần đến học viện vu sư, họ có kinh nghiệm trải qua lần đại nạn sinh tử này, tất nhiên sẽ nhanh chóng tìm được phương pháp hữu hiệu để đề cao mình thực lực chính mình, tân sinh thoát thai hoán cốt. Điểm này thì hầu như không ai hoài nghi. Trận chiến này, chết đi bốn tên thủy thủ, bảy tên trọng thương, năm tên bị thương nhẹ, một người hôn mê, mà hết thảy thủy thủ còn sống sót đều bị vu sư học đồ sử dụng dây thừng trói gô lại. Bên vu sư học đồ cũng đã trả cái giá đáng kể. Tuy Grimm không có chuyện gì, York Rees lại bị thương, nhóm nhỏ của Thiên Vuơng khác thậm chí chết đi bốn người bất cẩn, dù sao thời điểm cuối cùng những thủy thủ kia đã rất liều mạng. Nhìn đông đảo vu sư học đồ nhảy nhót gia nhập Huyết Phàm liên minh, trên mặt năm đại Thiên Vuơng không khỏi xuất hiện cảm giác thành công, chỉ có Thánh Kiếm Thiên Vuơng thở dài nói: “Đáng tiếc, chết nhiều hơn 3 người.” Mọi người kinh ngạc, nhưng cũng không quan tâm chuyện nhỏ không đáng kể này. Do khi các thành viên trọng yếu nhận vu sư học đồ báo danh gia nhập liên minh, đã thông báo trách nhiệm và nghĩa vụ cho bọn họ. Trên boong tàu thỉnh thoảng truyền ra tiếng cười to vui sướng của vài Vu sư học đồ, điều này thật quý giá đối với bầu không khí ngột ngạt trên tàu. “Ha ha, trước kia bọn các ngươi không phải hung hăng gọi chúng ta là lợn thịt sao, hiện tại sao không hung hăng nữa? Ha ha ha…” … Sáng sớm ngày thứ hai, vu sư Mặt Nạ Vô Tướng vẫn như vậy chói tai cười the thé: “Khà khà, xem ra trên tàu có biến động không nhỏ mà, không tồi không tồi, vậy mà ít đi sáu người.” Một đám Vu sư học đồ tinh thần sung mãn, tràn ngập tự tin, không lại giống như đã từng như vậy lạnh lùng, vô tình, tựa hồ là bị lực lượng nào đó bện thành một bó dây thừng, tuy nhiên xem ra bó dây này cũng không bền chắc như bề ngoài. Lúc này Meteorite Li, Bilily Leona căn bản không có phản ứng với đông đảo vu sư học đồ trên boong tàu đã liên kết thành một. Đối với hai người này mà nói, thiên phú của bọn họ vừa bị vu sư phát hiện, bình thường đối đãi với họ như trân bảo, hơn nữa bọn họ nắm giữ sức mạnh có thể ung dung giết chết người khác. Bởi vậy hai người bọn họ căn bản không có cảm nhận được sự tàn khốc của vu sư học đồ tầng dưới chót. Ngược lại là Ji Langmu, cái gia hỏa này vẫn rất thần bí, đối với việc thành lập liên minh trên tàu mới biểu hiện ra một bộ dáng vẻ rất tò mò, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm năm đại Thiên Vuơng nhìn tới nhìn lui. Người đội thủy thủ đoàn có sắc mặt khó coi cực kỳ, bởi vì hết thảy thủy thủ trên tàu căn bản điều từng là thủ hạ của y, lúc này lại biến thành đệm thịt cho đám vu sư học đồ này, bất cứ lúc nào cũng sẽ bị ném xuống biển cả. Tại lúc mà mọi người có tâm trạng khác nhau, vu sư Mặt Nạ Vô Tướng lại đột nhiên nói với một đám Vu sư học đồ Huyết Phàm liên minh rằng: “Có điều, ta cũng nói cho các ngươi một tin tức xấu…” Cái từ “Xấu” này, đặc biệt được phát âm kéo ra thật dài. Đám đông vu sư học đồ vốn tinh thần đang sung mãn, tự tin đột nhiên biến sắc mặt, nhìn chòng chọc vào tên gã vu sư “Tà ác, biến đổi.. Trạng thái, tàn nhẫn” này, chỉ lo hắn nói ra một số điều khác người. Thậm chí trong tiềm thức mỗi người đều tự nhiên đứng cách vu sư học đồ khác ở bên cạnh xa hơn một chút, chỉ lo một lúc phát sinh tình huống bất ngờ gì không thể khống chế. “Tin tức xấu này chính là… Khà khà, khà khà khà,…” Lúc nghe tiếng cười quỷ dị gian trá của gã vu sư thì cả đám học đồ àng căng thẳng kinh hoảng. Gã vu sư lớn tiếng nói tiếp: “Chạng vạng ngày hôm nay chúng ta sẽ đến đại lục vu sư, vì lẽ đó, những tên thủy thủ mà các ngươi bắt e rằng ‘Không dùng được, không cần dùng nữa’, khà khà, khà khà khà oh… Thế nào? Có phải là quá thất vọng rồi không?” Vừa nghe lời này, hầu hết trong lòng đám vu sư học đồ đều có một loại kích động đến mức phát điên, nếu không có thực lực không đủ, một ít đứa nhóc có tính khí nóng nảy tuyệt đối sẽ xông lên một cái tát đập chết lão già này. Có điều, sau khi đã tỉnh táo lại, trong lòng mọi người rốt cục xuất hiện có chút hưng phấn, rốt cuộc sắp tới học viện vu sư rồi sao? Mỗi khi nhìn những học đồ khác bị ném xuống biển, trong lòng mỗi một vu sư học đồ ở đây đều đối với mình thề, nhất định phải học tập vu thuật thật mạnh mẽ, làm chủ vận mệnh của mình! Hơn một tháng chém giết lẫn nhau tàn khốc trên tàu này, hầu như thành dấu ấn hết thảy Vu sư học đồ không thể xóa nhòa trong cuộc sống. Có điều, nương theo những chuyện chém giết này, cũng để những vu sư học đồ may mắn sinh tồn được rèn luyện, biết con đường vu sư tàn khốc cùng quý giá như thế nào, có thể trong tương lai bọn họ sẽ đi được càng xa hơn so với những người khác. Ngày đó, hầu như phần lớn vu sư học đồ đều tại trên boong tàu liên tục phóng tầm mắt tới phương xa. Dần dần, xung quanh bắt đầu xuất nhiều tàu hơn, trên không trung của biển rộng xuất hiện những dấu hiệu khác biệt* lúc ẩn lúc hiện…(Gần đất liền) Chạng vạng, mặt trời chiều ngã về Tây. Người đội trưởng thủy thủ đoàn thông thạo thả neo, chiếc tàu này chạy hơn hai tháng tại trên biển rộng vô tận rốt cuộc đến một bến cảng xa lạ. Trong sự hưng phấn không thể ức chế của đông đảo Vu sư học đồ, dưới cái áo choàng của vu sư Mặt Nạ Vô Tướng đột nhiên tuôn ra bầy quạ đen đếm mãi không hết, nâng đỡ gã từ từ lên cao. “Khà khà khà! Này đám nhóc con kia, hoan nghênh tới học viện vu sư Black Tower vĩ đại trên đại lục vu sư!”
Vu Sư Chi Lữ Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên Chương 19: Black tower Nhóm dịch: BNS Nguồn: Bạch Ngọc Sách Mời đọc Dịch giả: trongkimtrn (*) Black Tower: Toà tháp Hắc Tác(dây xích đen) Trên bến cảng, đám vu sư học đồ ở trên tàu như Grimm còn may là phi thường dễ nhìn, chỉ vì con tàu thực sự quá rách nát. Cũng khó trách, chịu đựng trận chiến đấu giữa vu sư cùng với một con ác thú Bạch Tuộc khổng lồ giống như ác mộng, con tàu này không bị chìm nghỉm quả thực đã may ắn lắm rồi. Theo việc tàu biển cặp bờ, một đám vu sư học đồ đó hầu như không thể chờ đợi được nữa mà lao nhanh đến đất bằng, miệng mở lớn hít thở không khí. Trên khuôn mặt mỗi người lúc này đều lộ vẻ mừng rỡ. Rốt cục cũng đã rời khỏi con tàu như Địa Ngục đó rồi! Chẳng qua là, sau khi thấy vẻ mặt mừng rỡ của những vu sư học đồ đó, thì những vu sư học đồ khác trên bến cảng không khỏi trào phúng một câu: “Lại là một đám nhà quê đến từ hải đảo hẻo lánh, cứ tưởng rằng chính mình đến đại lục vu sư là có thể trở thành là một tên vu sư ư. Đúng là lũ buồn cười vô tri, hừ hừ…” Tên vu sư học đồ này lầm tưởng vu sư học đồ thuộc Huyết Phàm liên minh sở dĩ mừng rỡ, là do duyên cớ đến được đại lục vu sư. “Đại nhân!” Trên bến cảng, đông đảo vu sư học đồ dồn dập hành lễ với vu sư Mạt Nạ Vô Tướng. Mặt Nạ Vô Tướng căn bản không hề để ý đến, gã chỉ là quay về đông đảo vu sư học đồ ở phía sau mới từ trên tàu biển đi xuống và nhàn nhạt nói: “Không nên đi loạn.” Lúc này, từ phương xa trên bầu trời bay đến một bóng người, một lát sau, một lão vu bà (nữ vu sư cao tuổi) cưỡi chổi bay dừng ở trước mặt mọi người, bà ta cũng không thèm nhìn những vu sư học đồ như Grimm, mà trực tiếp nhìn về phía vu sư Mặt Nạ Vô Tướng ở phía sau hai người Meteorite Li, Billily Leona. “Phù…Phù…, hai đứa bé khả ái này chính là mục tiêu mà bên phía Lilith phát hiện ra à? Quả nhiên, sóng linh hồn rất đặc biệt!”. Nếp nhăn trên khuôn mặt lão vu bà gần như sắp nhăn nhúm thành vỏ cây già cỗi, theo việc bà ta cười lớn khoái ý, lộ ra một cái răng đen sì sì, nhìn thấy mà buồn nôn. Không ít vu sư học đồ thuộc Huyết Phàm liên minh theo bản năng rời xa lão vu bà này. Trong lòng Grimm không khỏi nghĩ đến, lẽ nào hết thảy vu sư đều có hình thù kì dị quái đản sao? Nếu như sau này mình trở thành vu sư, lẽ nào cũng sẽ có bộ dáng như vậy à? Chỉ mới nghĩ như vậy, trong lòng Grimm không rét mà run. Đồng thời, hắn liếc nhìn một chút về Rafi có thân hình cao gầy cùng khuôn mặt tinh mỹ ở đằng trước, ác ý nghĩ rằng, nếu cô gái này cũng biến thành bộ dáng như lão vu bà trước mặt thì… “Ta có xinh đẹp không?” Đột nhiên, Rafi quay đầu lại, khuôn mặt không hề có cảm xúc nhìn Grimm, như là nói ra một câu chuyện cười lạnh nhạt. Grimm trong nháy mắt cơ hồ đem lão vu bà khuôn mặt cùng Rafi khuôn mặt trùng điệp, Rafi đột nhiên quay đầu lại làm cho Grimm có tật giật mình vội vàng đáp: “À… đẹp, rất đẹp!” Rafi hơi kinh ngạc nhìn Grimm, đối mặt loại câu hỏi tương tự này, nếu là trước đây, Grimm tuyệt đối sẽ lạnh lùng quay đầu qua một bên và không tiếp tục nói nữa. Có thể là vì từ sau khi rời khỏi con tàu, tinh thần của mọi người đều đã thả lỏng một chút đi, dù sao không khí trên tàu thực sự quá ngột ngạt mà. Ngay cả bản thân Rafi cũng không nghĩ tới rằng, chính cô sẽ hỏi Grimm lời như vậy. Sau một thoáng kinh ngạc, Rafi đột nhiên cười nói: “Ta có thể cho rằng đây là ngươi đang biểu lộ (tỏ tình) với ta chăng? Hừ hừ, chẳng qua, xem ở chuyện ngươi đã từng phấn đấu quên mình cứu mạng ta, ta sẽ cân nhắc kỹ lưỡng.” Nói xong, cô lập tức không tiếp tục để ý đến hắn nữa. Grimm sửng sốt một chút, sau đó trong lòng rít gào một tiếng: “Thổ lộ con em ngươi, đi tìm Aron ca ca của cô đi.” Grimm rõ ràng nhớ tới, thời điểm hắn ở phủ tử tước thành Bi Seer, lúc vị đại tiểu thư này ném ra cái quyển 《 Cải Tạo Khứu Giác và Đồ Phổ Mùi Vị 》, có gọi tên một người tên là Aron. Một bên khác, vu sư Mạt Nạ Vô Tướng đứng ở trên quạ đen nói: “Được rồi, đừng dọa sợ những đứa bé này, trải qua hơn một tháng gột rửa, e rằng trong lòng những đứa bé này đã cực kỳ sợ hãi với học viện.” “Hưu…hưu…, bọn nó nghĩ như thế nào có quan hệ gì đến ta, bọn nó lại không thể tiến vào Thánh tháp, mục tiêu của chúng ta chỉ là hai người này.” Vừa nói, lão vu bà cưỡi chổi ra hiệu cho Meteorite Li và Billily Leona đi tới phía trước, sau đó lạnh lùng nói với Mặt Nạ Vô tướng: “Lúc trước nếu như ta nhận lấy nhiệm vụ này, căn bản không cần thời gian một tháng đâu.” Nói xong, lão vu bà mang theo Meteorite Li cùng Billily Leona rời đi. “Hừ! Không cần thời gian một tháng, lẽ nào mụ ta có thể làm cho tàu biển bay đến đây hả?” Sau khi lão vu bà biến mất, York Rees căm giận nói ra, York Liana ở bên cạnh lôi kéo góc áo của y, ra hiệu y nên bớt tranh cãi một ít, sợ ca ca của mình gặp rắc rối. “Ngu ngốc, ý của bà ta là muốn vứt bỏ chúng ta, hoặc là thẳng thắn giết chết tất cả.” Ở một bên Rafi lạnh lùng nói. Nghe Rafi giải thích một phen, trong lòng York Rees, York Liana, Grimm nhất thời lạnh lẽo, đồng thời cũng vui mừng về việc may mà lão vu bà kia không phải nhận nhiệm vụ này. Lúc này, thậm chí có mấy người bắt đầu hoài niệm vị vu sư Duras kia. Nếu những vu sư học đồ như bọn họ có thể bình an đến trụ sở học viện vu sư Lilith, tất nhiên sẽ có một phen gặp gỡ (hoàn cảnh) hoàn toàn khác. Khoảng chừng sau một phút, có khoảng bảy, tám người vu sư học đồ khác từ đàng xa chạy tới, thở hồng hộc. Những người vu sư học đồ này sau khi nhìn thấy vu sư Mạt Nạ Vô Tướng, thì đều dồn dập không than mệt nhọc mà cung kính hành lễ. Mặt Nạ Vô Tướng không nhịn được nói: “Được rồi, tuy rằng còn có thời gian nửa tháng mới chính thức khai giảng, nhưng đám vu sư học đồ này sẽ không tiến hành các sắp xếp khác, trực tiếp phân phối nơi ở trong học viện đi. Mấy người các ngươi phụ trách việc này.” “Vâng!” Những người vu sư học đồ này cung kính trả lời. Mặt Nạ Vô Tướng mang theo Somme* bay về phương xa. Đám quạ đen phát ra tiếng kêu cô oa hỗn độn, bầu trời tràn ngập bầu không khí quỷ dị không hiểu. (*) Biên: Từ chương này, Ji Langmu đổi sang tên Somme do tác giả chỉnh sửa tên. Sau khi toàn bộ vu sư chủ trì rời đi, bảy tám người vu sư học đồ mới đến dồn dập thở phào nhẹ nhõm, sau đó bọn họ ngẩng đầu lên nhìn về mọi người vừa rời khỏi tàu. Trải qua hơn một tháng chém giết, còn bị Hải yêu tập kích, lúc này đám vu sư học đồ chỉ còn lại không tới 300 người. “Chà chà, xem ra những kẻ quê mùa như các ngươi còn có chút kiến thức, không có ngớ ngẩn giống chúng ta khi mới đến, vừa được vị vu sư vĩ đại kia đưa đến sao.” Thanh âm chê cười truyền vào trong tai mọi người, điều này làm cho những người nguyên vốn có chút chờ mong không khỏi lạnh mặt. Xem như đã biết học viện vu sư Black Tower quả nhiên không phải là nơi tốt lành gì. Bất quá, tựa hồ cũng không phải mỗi người lão (lão luyện, lâu năm) vu sư học đồ trong học viện đều có thái độ như vậy, một một nữ vu sư học đồ đứng dậy rồi nói: “Được rồi, những người mới như các ngươi nghe cho rõ đây. Không phải ai tiến vào học viện vu sư Black Tower học viện đều có thể xưng là vu sư học đồ cả, mà chỉ những ai có thể độc lập triển khai ba cái vu thuật, mới có thể được gọi là vu sư học đồ. Các ngươi hiện tại chỉ có thể được gọi là Khai Sáng giả, hoặc là tân sinh (người mới).” Dừng một chút, nữ vu sư học đồ nói tiếp: “Cho nên, sau này nhiệm vụ của các ngươi có hai cái. Một là không ngừng cố gắng tăng làm tinh thần lực lên, hai là không ngừng học tập vu thuật mới.” “Được rồi Cilia, ngươi ra vẻ người tốt làm cái gì.” Một vu sư học đồ dễ tính có chút nóng nảy cắt đứt lời nữ vu sư học đồ. Người này là một gã to con, đầu trọc, trên trán có ba vết sẹo. “Đám tân sinh các ngươi nghe rõ đây. Tuy rằng trong học viện cấm giết người, nhưng quy củ là chết. Chỉ cần ngươi giết người mà không bị bắt, hoặc là lưu lại chứng cứ, đội Chấp Pháp cũng sẽ không quản những chuyện vô bổ đó. Cho nên đám tân sinh các ngươi muốn sống lâu một chút, thì liền thành thật một chút cho ta! Còn nữa, đừng tưởng rằng đến đại lục vu sư thì các ngươi lập tức sẽ có năng lực của vu sư, đám nhóc tự cao tự đại ở nơi hải vực hẻo lánh như các ngươi thì ta đã thấy quá nhiều rồi. Hừ, nói cho các ngươi biết, trong mắt lão tử, những tên nhóc nhà quê từ những xó xỉnh hải đảo như các ngươi chính là cặn bã!” Đông đảo vu sư học đồ thuộc Huyết Phàm liên minh đều không dám nói gì, mặc cho người này nhục mạ, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn người này. Nếu là trước đây, nếu bị người vu sư học đồ đầu trọc này kích thích, tất nhiên trong lòng không ít thiếu niên có ngạo khí* sẽ nổi lên lửa giận ngút trời. Nhưng đã trải qua hơn một tháng gột rửa, những thiếu niên không hiểu tình thế đã sớm bị ném vào biển sâu rồi. (*) Nghĩa tương đương với từ “Trẻ trâu” Tựa hồ có hơi bất ngờ, không nghĩ tới vậy mà lại không có ai đứng ra chống đối chính mình, sau khi sờ sờ trán, có vẻ y hơi thất vọng và buồn bực, người vu sư học đồ đầu trọc hô lớn: “Đi!” Tám người vu sư học đồ đi trước, không tới ba trăm tân sinh thuộc Huyết Phàm liên minh đi phía sau, một nhóm người này rời đi cái hải cảng có vẻ cũng không phồn thịnh lắm, mà đi tới một ngọn núi lớn cao chót vót trong mây. Chỉnh thể của ngọn núi lớn hiện ra có vẻ nghiêng một góc tám mươi độ trở lên, tầng tầng xích sắt ngăm đen che kín toàn bộ ngọn núi. Toàn bộ ngọ núi lớn khiến cho cảm quan người ta cảm thấy một loại “Tồn tại” ngột ngạt. Lúc này trời đã tối, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy hình dáng ngọn núi lớn này. Ngọn núi lớn cao chót vót như vậy, nhìn tám người vu sư học đồ ở phía trước không có ý dừng lại, mọi người trong Huyết Phàm liên minh không khỏi nghĩ rằng, lẽ nào học viện Black Tower được xây dựng ở trên ngọn núi này sao? Nhưng ngọn núi lại cao chót vót như thế, phần lớn khu vực đều là quái thạch lởm chởm, còn có chi chít thảm thực vật dữ tợn đáng sợ quái dị, làm thế nào để leo lên đây? “Ục ục…” Trên bầu trời đêm thỉnh thoảng có một con cụ mèo bay qua, lúc này người vu sư đầu trọc dẫn đầu đột nhiên nhớ tới điều gì, hung ác nói: “Đám nhóc các ngươi nghe đây, phàm là khu vực xung quanh xuất hiện cú mèo, các ngươi đều không được phép dùng bất luận thủ đoạn gì mà ngăn trở chúng nó, bằng không sẽ bị đội Chấp Pháp của học viện trừng phạt rất tàn khốc đấy.” Mọi người hơi kinh ngạc một chút, không biết tại sao người đầu trọc này vậy mà có lòng tốt nhắc nhở mọi người về điều này. Lúc này, bảy người vu sư học đồ rốt cục đi đến dưới chân núi. Quái thạch lởm chởm trên vách đá, mọc ra từng cây từng cây đại thụ. Có cây cao tới bốn mươi, năm mươi mét, cũng không biết đến cùng những cây đại thụ này đã sống bao nhiêu năm. Sàn sạt từng tiếng cành lá đung đưa vang lên, bầu không khí có hơi quỷ dị. Đột nhiên, người vu sư học đồ đầu trọc cung cung kính kính với một cây đại thụ ở phía trước: “Xin mời đại nhân mở đường ra!” Trước ánh mắt kinh hãi của dám tân sinh, thân cây đại thụ vậy mà chậm rãi bắt đầu xuất hiện biến hóa, lộ ra một khuôn mặt người đầy đủ ngũ quan, con ngươi chậm rì rì đảo qua cả người phía trước lẫn người phía sau. Sau đó khuôn mặt người lại biến mất, biến thành vỏ cây. Oanh long long. Một tảng đá lớn trên núi bị xích sắt màu đen chậm rãi treo lên, lộ ra một lối đi bí mật. Sau khi đã đi trong đường hầm dưới chân núi gần đủ mười phút, đột nhiên trước mắt mọi người sáng ngời, vô số đèn đuốc sáng choang ở trong kiến trúc xuất hiện. Trong đó, thứ khiến người ta chú ý nhất chính là ở địa phương cực xa có một toà cự tháp không biết cao tới mấy trăm mét, nguy nga đứng lặng! “Đây là… Black Tower?” Lúc mà tất cả mọi người bị toà cự tháp cao Black Tower ở phương xa hấp dẫn ánh mắt, Grimm lại nhìn về một tảng đá nằm bên đường hầm nhìn có vẻ mờ mịt không hề bắt mắt chút nào. Bả thân tảng đá cũng không đặc biệt gì, đã có không ít dấu hiệu bị phong hoá. Nhưng mà, chữ viết trên tảng đá lớn đã khắc sâu đến bảy phân, cho dù thời gian có bào mòn nhưng nó vẫn vĩnh hằng bất biến (trường tồn cùng thời gian). Grimm yên lặng đọc câu chữ được khắc trên tảng đá. “Cho ta nguồn tri thức vô tận, ta dùng chính mình làm điểm tựa, khiêu động (nạy, bẩy lên) thế giới vô tận.*” (*) Dịch: Đọc câu này là cứ nhớ đến câu nói của Acsimet: “Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nâng cả thế giới lên.”
Vu Sư Chi Lữ Tác giả: Nhất Hàng Bạch Lộ Thượng Thanh Thiên Quyển 1 - Chương 20: Dọn bãi Nhóm dịch: BNS Nguồn: Bạch Ngọc Sách Mời đọc Dịch giả: Tàn•Kiếm Biên: trongkimtrn Học viện vu sư Black Tower tọa lạc ở phía đông nam của đại lục vu sư, đi về phía đông là Đại lục vu sư bao la thần bí, nhưng bị rừng rậm Tranh Cức* ngăn trở, đi về phía tây là đại dương vô tận cùng với một hải vực tên là Bảo Thạch Hải, thế nhưng cũng bị sơn mạch Hắc Tác chặn lại. * Một loại cây có gai Bởi vậy, Black Tower là một học viện vu sư bị phong bế tương đối. Tất nhiên, cái gọi là sự ngăn trở của rừng rậm Tranh Cức, sơn mạch Hắc Tác, chỉ có hiệu lực với vu sư học đồ mà thôi, còn đối với những vu sư đã nắm giữ năng lực phi hành thì điều đó cũng chẳng gây ra được bao nhiêu trở ngại cả. Sau nửa tháng, cuối cùng thì Grimm cũng xem như là đi hết nhìn xung quanh học viện vu sư Black Tower một lần, cũng coi như thật sự hiểu rõ được bố cục quy hoạch của tòa vu sư học viện này. Nói tóm lại, tòa tháp Black Tower là hạt nhân chân chính của toàn bộ học viện vu sư. Nhưng với vu sư học đồ bình thường mà nói, chỉ có bảy tầng dưới của Black Tower mới là khu vực mở ra cho mọi người, còn gần trăm tầng còn lại luôn nằm ở trạng thái cực kỳ bí mật, chỉ có những vu sư vô cùng mạnh mẽ kia mới được ra vào. Ngoài Black Tower ra, học viện vu sư còn có ba nơi tụ tập giành cho đông đảo vu sư học đồ, đó là: Đại sảnh giáo dục, Đồ Thư quán, lầu các tiền thưởng. Ngày hôm nay là ngày chiêu sinh mười năm mới có một lần của học viện vu sư Black Tower, cũng thống nhất là ngày chiêu sinh của tất cả học viện vu sư khác trên đại lục vu sư. Có thể nói, mỗi một học viện vu sư đều có một phạm vi thế lực phóng xạ của mình, dựa vào thực lực mạnh yếu của học viện để quyết định địa bàn tương ứng, sau đó sẽ ở trong phạm vi phóng xạ của mình tuyển chọn những sinh nguyên có tư chất của vu sư học đồ. Thế nhưng rất rõ ràng, học viện vu sư Black Tower cũng không phải một học viện chịu làm theo cách bình thường, làm theo đạo lý, quy củ. Rộn rộn ràng ràng đông đảo tân sinh nhập môn ở học viện vu sư học đồ thế hệ trước dẫn dắt đi, tiến vào học viện. Những tân sinh Mang theo bảy phần mới mẻ, ba phần kiêu ngạo như cưỡi ngựa xem hoa quan sát rất nhiều kiến trúc trong học viện, nhỏ giọng chỉ chỉ chỏ chỏ, một số thậm chí còn nói vài lời rất có hào khí, nhất định sẽ trở thành cái gì cái gì vu sư vương vĩ đại. Thành viên của Huyết Phàm liên minh cũng đi theo đội ngũ tân sinh cho có hình thức, chỉ là so với những tân sinh xung quanh được chọn ra ở bản thổ đại lục vu sư này, biểu hiện của những thành viên Huyết Phàm liên minh tỉnh táo hơn rất nhiều. Trải qua gột rửa tàn khốc, bọn họ từ trên người của những tân sinh này, dường như lại nhìn thấy được dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn của mình lúc ban đầu. Ngông cuồng, vô tri. Trên quảng trường trải đá cẩm thạch bóng loáng, gần hai ngàn tân sinh đứng thẳng chỉnh tề, trên lễ đài cao chót vót có hơn mười vu sư bộ dạng khác nhau tùy ý ngồi ở đó. Hết thảy vu sư dường như đều yêu thích việc che giấu thân thể của mình dưới tấm áo choàng rộng lớn, ẩn giấu đi bí mật của mình. Giữa vu sư với nhau cũng không nói nhiều lời khách sáo giống như quý tộc, đặc biệt là khi vu sư cấp cao giao tiếp với vu sư cấp thấp, trong lời nói thường thường luôn Mang theo thái độ dặn dò, mệnh lệnh. Cái này cũng là việc đương nhiên trong quy tắc cạnh tranh lẫn nhau của thế giới vu sư. Thế giới vu sư dùng Sa Lậu* và ngày tự nhiên để tính giờ, một ngày tụ nhiên bằng mười hai Sa Lậu, Mang ra so sánh với cách tính giờ của đảo Đông San Hô mà nói, gần như một cái Sa Lậu bằng hai giờ. (*) Sa Lậu: đồng hồ cát, là loại tính thời gian dựa trên việc cát chảy xuống từ trên xuống trong một thiết bị có hai cái bình thông nhau. Sau ba phần tư Sa Lậu, trên đài vang lên âm thanh của mười vu sư khác nhau giảng giải qua quy tắc chung của học viện vu sư Black Tower, còn có các loại nhiệm vụ, thử thách mà vu sư học đồ cần phải hoàn thành. Mọi người của Huyết Phàm liên minh kết hợp với tình huống “Nhiệm vụ” lúc trước ở trên tàu, ngay lập tức không còn ôm ấp một chút ảo tưởng ngây thơ nào với học viện vu sư Black Tower nữa. Grimm tổng kết một thoáng, nói tóm lại, Black Tower đối với tân sinh nhập học có thời kỳ ưu đãi ba năm. Nhưng cái gọi là thời kỳ ưu đãi này, chẳng qua là mỗi tháng thương xót trợ cấp hai khối Ma pháp thạch cùng với định kỳ không cưỡng chế đi làm nhiệm vụ. Hơn nữa sau ba năm, còn có một lần nhiệm vụ thí luyện. Grimm có dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng biết, cái gọi là nhiệm vụ thí luyện kia tuyệt đối sẽ ung dung sàng lọc đi phần lớn những người mà học viện đánh giá là rác rưởi, không đủ tiêu chuẩn. Còn về tác dụng của Ma pháp thạch? Nói về tác dụng cơ bản của loại đá tràn đầy năng lượng Ma lực này, Grimm còn không hiểu nhiều, nhưng với đa số tân sinh ở học viện vu sư mà nói, gần như hết thảy các cách dùng để tăng cao thực lực đều có liên quan đến Ma pháp thạch. Mượn đọc sách báo một tuần cần một viên Ma pháp thạch, nghe vu sư giảng bài một tiết cần nửa viên Ma pháp thạch, mua vật liệu thí nghiệm thì dù có bao nhiêu Ma pháp thạch cũng không đủ dùng! Thậm chí nếu dư dả Ma pháp thạch mà nói, vu sư học đồ còn có thể tự mình đưa ra một số nghi vấn, thậm chí thỉnh cầu sự chỉ dạy với một số vu sư… Nói tóm lại, Ma pháp thạch đối với các vu sư mà nói, tính lưu thông của nó so với sự lưu thông của tiền vàng trong dân chúng bình thường còn thông thoáng hơn nhiều. Tất cả là bởi vì Ma pháp thạch đều có giá trị thực tế, nó là vật phẩm không thể thiếu của tất cả vu sư. Sau ba phần tư Sa Lậu, với thời gian quý giá của vu sư mà nói, việc đối mặt với một đám vu sư học đồ vô tri là một việc cực kỳ không có ý nghĩa, là một việc rất lãng phí thời gian, nên hội nghị kết thúc. Thế nhưng, ở thời khắc cuối cùng, các vu sư rốt cục cũng tuyên bố một tin tức tốt. “Nghe cho rõ, học viện sẽ cung cấp miễn phí cho tất cả vu sư học đồ một quả cầu thủy tinh, bảy đường khóa phổ cập kiến thức vu sư cơ sở, đây là ân huệ của vĩ đại Thất Hoàn Thánh tháp giành cho mọi người.” Quả cầu thủy tinh? Khóa phổ cập kiến thức vu sư? Thất Hoàn Thánh tháp? Khi Grimm cảm thấy kinh hỉ với quả cầu thủy tinh cùng khóa phổ cập kiến thức vu sư cơ sở thì Thất Hoàn Thánh tháp, mấy cái từ ngữ xa lạ này lại khiến Grimm chú ý. Sau ba ngày, Grimm, huynh muội York Rees, Bin Johnson đã chiếm lấy hàng trước của giảng đường số chín từ rất sớm, nhưng do đạo sư giảng bài còn chưa tới, vì lẽ đó kẻ siêu lắm mồm Bin Johnson lại bắt đầu điên cuồng tàn phá Grimm. “Ta nói cho ngươi biết một cái bí mật, những con cú mèo trong học viện kia thật ra không phải cú mèo vớ vẩn, ta nghe lén được từ chỗ của một học trưởng, những con cú mèo này vốn là tai mắt của đội Chấp Pháp.” Dừng một chút, Bin Johnson đắc ý liếm liếm môi, lại nói: “Còn có, có người nói ở học viện này có hai nơi mà tân sinh phải ngàn vạn lần tránh xa, một nơi người ta nói thường thường xuất hiện một ít chuyện kỳ lạ cổ quái, một nơi khác là Giác Đấu tràng* của vu sư học đồ!” (*) Nơi khiêu chiến, giao đấu “Chuyện kỳ lạ?” Grimm suy nghĩ lại, phán đoán đến, cái gọi là chuyện kỳ lạ hẳn là nói về vu sư cấp thấp không biết cùng hoảng sợ khi đối mặt với kiến thức vu sư càng cao cấp hơn. Còn về Giác Đấu tràng của vu sư học đồ kia, Grimm đã từng nghe nói. Học viện vu sư Black Tower tuy đã có quy định rõ rãng nghiêm cấm xung đột chém giết ở trong học viện, nhưng chưa bao giờ chân chính cấm chỉ hẳn việc này. Học viện có hai quy tắc ngầm, một quy tắc trong đó là nếu như thủ đoạn giết người của ngươi có thể tránh được tai mắt của đội Chấp Pháp, như vậy nạn nhân có cừu oán mà bị ngươi sát hại coi như là chết vô ích, căn bản không có ai sẽ truy cứu, Black Tower chưa bao giờ tỏ ra đồng tình với người yếu. Thứ hai, ở một nơi có tên là Hoảng Viện, đội Chấp Pháp chỉ phụ trách nhặt xác ở chỗ này, không có trách nhiệm đi truy cứu, bởi vậy nơi này được gọi là Giác Đấu tràng của vu sư học đồ. Một bên khác, Bin Johnson nhìn thấy Grimm dường như vẫn không tin rằng trong học viện lại có chuyện lạ, vội vàng nói: “Đây là sự thật, có người nói không chỉ những tân sinh như chúng ta mới gặp chuyện lạ ở nơi đó. Mà kể cả những vu sư cao cao tại thượng kia cũng thường xuyên gặp phải những chuyện kì quái đó, thậm chí cơ bản là không có ai có thể ngăn được chuyện đó xảy ra.” Nhìn bộ dáng vỗ ngực bảo đảm của Bin Johnson, dáng vẻ ở chắc chắn có chuyện lạ đó, Grimm cũng hơi ngạc nhiên, bèn hỏi: “Ở đâu?” “Khà khà, ta biết ngay ngươi chắc chắn sẽ hỏi, ngay ở tháp nước bỏ hoang ở phía Nam học viện. Thế nhưng, nhất định phải ở buổi tối và chỉ một minh ngươi đi đến nơi đó thì mới gặp được những chuyện lạ này, nếu ngươi có hứng thú thì buổi tối thử len lén đi xem thử một lần…” Bin Johnson giựt giây. Grimm không tỏ rõ ý kiến. Thế nhưng từ sâu trong nội tâm của mình, Grimm đối với những thứ gọi là chuyện lạ này cũng không tin lắm, nhưng cũng không dám đi tra xét một cách tùy tiện. Bất tri bất giác, chỗ ngồi trong giảng đường đã chật ních tân sinh, một nhóm năm người, bên này Grimm cùng Bin Johnson nhỏ giọng thảo luận những điều nghe nói trong học viện, phía bên kia Rafi, huynh muội York Rees cũng đang âm thầm nói chuyện. Đúng lúc này, một thanh âm không hòa hài đột nhiên vang lên. Đây là một cô gái quần áo hoa lệ, cử chỉ tao nhã, cô gái cũng không bắt chước những vu sư thần bí mặc bộ áo choàng rộng lớn giống như đa số vu sư học đồ khác. Một đầu tóc ngắn màu nâu, trên trán mang theo một chuỗi vòng bảo thạch màu xanh đỏ giao nhau, trên áo đầm trang trí hoa văn màu đen tím tràn ngập sự tao nhã, thần bí, làm nổi bật lên dáng người thướt tha yểu điệu, da thịt trắng như tuyết không khác nào tờ giấy vẽ tranh. Cô bé này chắc chắn xuất thân từ quý tộc, thậm chí là vương tộc, bởi vì vẻ cao quý lơ đãng toát ra trên người, muốn vượt xa dáng vẻ của Rafi trước đây! Thế nhưng, ở thế giới phù thủy, bình dân, quý tộc, hoàng tộc cũng không có gì khác nhau, chỉ có một điều khác nhau đó là tri thức cùng sức mạnh của vu sư. Lúc này, cô gái có cử chỉ tao nhã kia hơi tức giận quay về phía gã con trai đang lấy lòng mình giống hệt như người hầu nói: “Thậm chí ngay cả giảng đường số chín đều không còn chỗ ngồi, không phải ngươi đã nói nơi này bình thường đều rất ít người tới sao?” Ặc… Gã con trai hơi chút lúng túng. Lúc trước hắn hỏi thăm tình huống nơi này, những khóa trước số lượng tân sinh có thể ngồi đầy tám cái giảng đường là tốt lắm rồi, ai biết khóa này tân sinh lại có thể ngồi chật kín chín cái giảng đường, thậm chí bên ngoài đầy người còn không vào được. Trong lúc nhất thời, gã con trai phải trả giá vì tin tức không linh thông của mình. Mặt âm trầm, gã con trai không muốn ở trước mặt cô gái thừa nhận khuyết điểm cùng sự vô dụng của mình. Bởi vì tất cả mục đích mà hắn đi tới Black Tower, đều là cô gái trước mắt này, nắm được trái tim của nàng. Chỉ cần có được nàng, thì chẳng khác nào có được sự chống đỡ của tồn tại vĩ đại sau lưng nàng, như vậy… Nghĩ tới đây, ánh mắt của gã con trai quay về York Liana đang ngồi một bên. Quả nhiên, người nhỏ yếu lúc nào cũng bị nhìn thấy rõ nhất, dù cho ở trên tàu hay là ở học viện vu sư, khí tức nhu nhược của York Liana về cơ bản sẽ không khiến cho bất cứ người nào sợ hãi. “Hai người các ngươi! Mau Mau tránh ra.” Nam hài chỉ vào York Liana cùng York Rees. Theo hắn xem ra, York Rees có lẽ là người theo đuổi của York Liana đi. Nói xong, gã con trai liếc mắt nhìn về phía sau, cái liếc mắt này vừa xong, ở phía sau đứng lên khoảng mười người, những người này có vẻ như đến từ cùng một khu vực với gã con trai, dồn dập đi tới, cùng chung mối thù nhìn về phía dáng vẻ hơi kinh hoảng York Liana. Rầm! Vỗ bàn một cái, Rafi nổi trận lôi đình đứng lên, ánh mắt của nàng như muốn phut ra lửa khi nhìn về phía gã con trai: “Ngươi đang nói với bọn ta?” Lời nói lạnh như băng chui ra từ kẽ răng của Rafi, có thể tưởng tượng được cảm xúc phẫn nộ của Raffi lúc này. Chẳng cần phải nói thêm câu gì, trên tàu một tháng trước cùng nhau trải qua chiến đấu, Grimm, Bin Johnson cũng đứng lên, York Rees càng là thổi râu mép trừng mắt gầm thét lên: “Mẹ kiếp ngươi là cái rễ hành đến từ nơi nào?” Một câu dắt cổ họng gầm lên này khiến cho mọi người ở trong giảng đường đều chú ý nhìn về phía này. Một gã con trai xa lạ ngồi bên cạnh York Rees, Mang theo một cái mắt kính gọng đen, dáng vẻ nhìn trông khá là hào hoa phong nhã. gã con trai nhìn thấy nhóm người Grimm lại dám quay về phía mười người kia hò hét quát tháo vội vàng hơi di chuyển thân thể, phân rõ giới hạn với York Rees, đồng thời trong lòng thở dài nói: “Thực sự là một đám nhà quê cái gì cũng không hiểu.” Ánh mắt kia nhìn mấy người Grimm cùng nhìn người chết quả thật không hề khác gì nhau. Ngồi cạnh bên gã con trai đeo kính, một cô gái khác bưng tay che miệng, trong ánh mắt nhìn về phía mấy người Grimm còn mang theo vẻ thương hại. Một bên khác, nghe thấy York Rees rống to, gã con trai gọi mười mấy người tới trợ oai cũng choáng váng một lúc, nhưng mà, tiếp theo đó trong lòng tràn ngập nổi giận! Ánh mắt của gã trước giờ rất chuẩn, gần như chỉ một thoáng liền có thể nhìn ra, trong mấy người này ngoại trừ Rafi là có khả năng xuất thân tốt hơn một ít, mấy người kia sau tận trong xương tỏa một loại mùi tên là “Dân đen”, mà lúc này, mấy tên dân đen này lại dám chống lại hắn! Hơn nữa còn làm xấu mặt hắn ngay trước mặt của nàng. Trong lồng ngực nín lấy một luồng lửa giận làm cho hắn như muốn phát điên,gã con trai với chiều gần một mét chín nhìn xuống bọn người Grimm: “Các ngươi! Lập tức quỳ trên mặt đất vả miệng, nếu làm cho tâm tình của ta tốt lên thì ta tha cho các ngươi, bằng không ta xin thề, các ngươi đừng hòng sống được quá nửa năm!” Nhưng trong lòng gã con trai lại nghĩ khác, mấy tên dân đen này lại dám đắc tội với ta, không được, nhất định phải thỉnh giáo vị kia dùng cách nào để giết mấy tên dân đen này! “Không sống hơn nửa năm? Hừ hừ… Tốt!” Rafi tức điên mà cười: “Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi làm cách nào để ta không sống quá nửa năm!” Nói xong, Rafi không còn tức giận nữa, lập tức ngồi xuống, cứ như thế trừng trừng nhìn gã con trai đang tức giận đến phát rồ đứng ở trước mắt. “Được, các ngươi đã muốn chết…” Gã con trai đang muốn buông lời hung ác, đột nhiên “Đùng” một âm thanh lanh lảnh vang lên, một cái tát vang dội mạnh mẽ tát thẳng vào mặt hắn. Gã con trai không dám tin tưởng quay lại nhìn người bạn đã tát mình, thậm chí sự phẫn nộ làm cho khuôn mặt đỏ bừng của hắn nổi toàn gân xanh. Người bạn đã tát hắn lại cuống lên: “Không phải ta, lúc nãy có vu thuật khống chế ta, nhất định là…” Lúc này, trong giảng đường to lớn bất ngờ có đến bảy mươi, tám mươi người không một tiếng động đứng lên, trên khuôn mặt của mỗi người đều mang theo sát khí kinh người, lạnh lẽo nhìn về phía mấy người con trai đang quây quanh đám người Grimm. Thánh Quang Thiên Vương Eminem Landes, Độc Tí Thao Khống Thiên Vương cùng nhau đi đến, Thao Khống Thiên Vương nhíu mày nói: “Còn có một phần mười Sa Lậu là đến giờ vào học.” Thánh Quang Thiên Vương chỉ cười khẽ một cái, lạnh lẽo nói: “Đã đủ.” Cùng với đó là một tiếng quát to không Mang theo một tí tình cảm nào: “Huyết Phàm liên minh làm việc, dọn bãi!”