Đôi lúc ta cười khẩy vào sự ngu dốt của đời, rồi âm thầm nuốt những giọt nước mắt cay đắng vì đời bắt ta quỳ gối trước sự ngu dốt ấy... Thôi thì lại cười khẩy một lần nữa, lần này là cười chính bản thân ta... :oe74:
Cuộc đời thường ép mình cho đến lúc gục ngã, sau đó lại bù đắp cho mình một niềm hạnh phúc phù phiếm, để mình có thể mỉm cười trước khi chết. Làm sao để đi ngược lại dòng đời?:oe41:
Em nói anh bỏ mặc em để đi chơi với bạn. Em nói em chỉ gọi cho anh khi em đi đến bất cứ nơi đâu. Em nói chỉ muốn có anh và em trong những chuyến du lịch. Em nói em sẵn sàng huỷ mọi cuộc hẹn để đi với anh. Em hỏi anh sao không làm những điều ấy? Em à! Anh biết em nói đúng! Nhưng em lại quên một điều: em và anh là hai con người khác biệt, hai cá tính khác biệt. Đến với nhau là phải chấp nhận cái xấu của nhau! Em còn nhớ lời dạy đó không? Cuộc sống đã ưu ái cho em quá nhiều. Một chút không gian riêng tư của anh, em cũng nỡ cướp mất sao?:rapi77:
Bữa tiệc nào cũng tan, tình yêu nào đẹp mấy cũng tàn... :oe74: Chỉ còn giữ lại những gì đẹp nhất... :oe8: Ngày đó, ngày đó sẽ không xa...::