Chương 831: Tội phạm truy nã Long Đằng. (2) Share: doctruyen.org Mời đọc - Úc, hấp thu Cửu Dương chi khí tăng tu vị lên, cải thiện thể chất, đây cũng là thủ đoạn đặc biệt của tâm ma. Tùy Qua nói ra: - Lúc trước ngươi cũng có ý đồ chiếm cứ thân thể Vũ Khê, là có được pháp môn này đúng không? - Vâng, thỉnh chủ nhân tha thứ. Tây Môn Trung nói. - Chuyện đã qua ta không truy cứu nữa. Tùy Qua nói: - Nhưng mà tôi hơi có chút tò mò, vì sao tâm ma các người có thể lợi dụng Cửu Dương chân khí tăng tu vị lên, cải thiện thể chất. Phải biết rằng Cửu Dương chân khí với đa số người tu hành không ai dám nếm thử hấp thu nó cả. Tây Môn Trung than nhẹ một tiếng, nói ra: - Đúng như nhân loại nói, chính là một trong các ngôi sao, mà công pháp tâm ma chúng tôi là hấp thu hào quang của ngôi sao, cho nên có thể mượn Cửu Dương chi khí của mặt trời tu hành cũng là bình thường. Sở dĩ người tu hành bình thường của nhân loại không dám hấp thu Cửu Dương chi khí, đó là bởi vì mặt trời quá gần, Cửu Dương chi khí quá mức bá đạo, hơn nữa mang theo hỏa độc, cưỡng ép hấp thu vào trong người sẽ tao ngộ trọng thương, tâm thần bất ổn, rất dễ dàng tẩu hỏa nhập ma, đúng không? - Đúng vậy -- úc, hiểu rồi! Tùy Qua nói: - Tâm ma các ngươi không có lo lắng tẩu hỏa nhập ma, bởi vì các ngươi không có khả năng bị tâm ma đoạt xá, đúng không? - Vâng. Thật vất vả đạt được thân thể, tự nhiên không có khả năng lại chuyển nhượng cho tâm ma khác. Tây Môn Trung nói: - Cửu Dương chi khí mặc dù có tai hại, nhưng nó là khí tức dễ dàng cảm ứng nhất, nếu như không sợ thân thể bị giày vò, có thể đem Cửu Dương chi khí thu nạp vào trong người. Kỳ thật thu nạp Cửu Dương chi khí chỉ là thủ đoạn cơ bản nhất của Thiên Tinh Tâm Công mà thôi. Hơn nữa chỉ có thời điểm bất đắc dĩ, tâm ma mới có thể thu nạp Cửu Dương chi khí, bởi vì tâm ma có thân thể thì có thể cảm nhận được thân thể đau đớn. Nếu như chiếm cứ thân thể nữ nhân thì khá tốt, Âm Dương điều hòa, sẽ không chịu tội quá nhiều. Nhưng mà Bạch Nghị cướp lấy thân thể nam nhân, hơn nữa là thân thể người bình thường, cho nên hắn tất nhiên đã chịu tội, vì vậy chỉ có cướp lấy chân âm của nữ tử để bổ sung mà thôi. - Hừ! Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói: - Hắn vì chịu tội nên chà đạp những bé gái kia sao? Ma đầu bực này chắc chắn phải săn giết, sau đó hiến tế hắn đi! Trọn đời không được siêu sinh! - Chủ nhân yên tâm, chúng ta nhất định sẽ lùng bắt hắn. Tây Môn Trung vội vàng tỏ thái độ nói. - Vậy ông có biện pháp nào? Tùy Qua hỏi: - Còn nữa, cái thằng này hai mươi năm trước đã tu luyện ma công, theo lý thuyết sớm có hỏa hầu rồi, như thế nào những năm gần đây làm chuyện ngu xuẩn như vậy, chẳng lẽ hắn không có đột phá Trúc Cơ? - Chủ nhân có chỗ không biết, hắn làm chuyện này không có liên quan gì tới tu vị. Tây Môn Trung dường như rất hiểu suy nghĩ của tâm ma "Đồng loại". - Hắn làm như vậy chỉ để phát tiết ma tính của mình mà thôi. - Ma tính? Ma tính cái gì? Các ngươi vốn chính là ma đầu, còn có ma tính chó má gì chứ? - Thỉnh chủ nhân bớt giận. Tây Môn Trung giải thích: - Là như thế này, trong mắt người tu hành nhân loại, người bình thường chỉ là heo chó; mà đối với tâm ma mà nói, nhân loại bình thường căn bản chính là sinh vật cấp thấp, chiếm cứ thân thể nhân loại bình thường quả thực chính là một loại sỉ nhục. Về điểm này trước đó chuyện của Trương Minh, chủ nhân cũng tận mắt nhìn thấy. Thân thể người bình thường thật sự quá yếu, còn kém hơn dã thú rất nhiều, hơn nữa thời gian sống quá ngắn, lại trải qua sinh lão bệnh tử, đây đối với tâm ma mà nói là chuyện không cách nào tiếp nhận được. Cho nên Bạch Nghị phụ thân vào người bình thường, thân thể không chỉ bị Cửu Dương Chân Hỏa tra tấn, hơn nữa ngay cả tinh thần cũng bị tra tấn, cứ thế mãi, hắn tất nhiên tâm tính đại biến, dĩ nhiên là có ma tính, cho dù cảnh giới của hắn cao bao nhiêu, loại ma tính này cũng không dễ biến mất, bởi vì tính tình của hắn đã biến thành như vậy. - Chà mẹ nó! Tùy Qua mắng: - Nói như vậy, hắn là tâm ma có lý tưởng, có khát vọng, cũng bởi vì không cẩn thận nên chui vào thân xác thối tha của người bình thường, mới khiến cho hắn biến thành bộ dạng như vậy? Móa! Đây rốt cuộc là chuyện chó má gì. Nếu tâm ma các ngươi đã xem thường nhân loại, tại sao cả một đám cứ như ruồi thấy phân vậy? Tây Môn Trung lập tức xấu hổ, sau đó ăn nói khép nép nói: - Chủ nhân, ngài nói đều đúng. Nhưng mà... Tôi chỉ phân tích suy nghĩ của Bạch Nghị tên kia mà thôi, tôi cho rằng, hắn trước đó bị thân thể nhân loại bức điên rồi, cho nên tâm tính đại biến, bởi vậy mặc dù cảnh giới có tăng lên, hắn vẫn là như vậy. Mà chúng ta muốn săn giết hắn thì phải hiểu suy nghĩ của hắn, sau đó làm bẫy rập nhắm vào hắn, sau đó thì hắn không cách nào thoát khỏi rồi. - Ân, ông nói có lý. Tùy Qua nói: - Như vậy, bắt đầu phân tích đi, phát huy tác dụng của ông giúp tôi có thu hoạch hôm nay. - Chủ nhân yên tâm, chúng ta nhất định sẽ không vồ hụt. Tây Môn Trung nói: - Sở dĩ người Long Đằng không tìm ra tên kia, là vì bọn họ không hiểu tâm ma, không hiểu Bạch Nghị, nhưng mà hắn là đồng loại của tôi, tôi biết rõ hắn nấp ở đâu, tôi còn biết rõ hắn sẽ làm cái gì. - Đừng mèo khen mèo dài đuôi, trước nói nghe một chút, ông cảm thấy hắn hiện tại đang nấp ở đâu? - Hắn nhất định sẽ ở giao giới tỉnh Lượng Hải và tỉnh Trạch Hải, chỗ đó gần biển cả, nếu như gặp được nguy hiểm gì, hắn tùy thời bỏ chẩy biển. Mặt khác chỗ đó nhiệt độ tương đối cao, có lẽ sẽ hợp với tính nết của hắn, bởi vì năm đó hắn thời điểm chưa đột phá Tiên Thiên kỳ, chịu đủ hỏa độc của Cửu Dương chân hỏa xâm nhập, tuyệt đối sẽ không có thời gian dài dừng lại ở âm hàn chi địa, nếu không hỏa độc của hắn sẽ bị không hàn khí tán đi, mà là bị nóng lạnh công tâm, đừng nói ảnh hưởng tu vị, thậm chí còn mất mạng nhỏ. - Ân, có chút đạo lý. Nhưng mà dùng tu vị của hắn hiện tại, hình như cũng không còn băn khoăn này a? - Đúng, nhưng mà thói quen cho phép, chỉ cần hắn ở nơi nào cảm thấy an toàn, cần gì phải bỗng nhiên buông tha nơi đây? Tây Môn Trung nói: - Huống chi, hắn sống ở chỗ này, còn có chỗ tốt rất lớn. - Chỗ tốt gì? - Hắn cũng muốn săn bắn tâm ma. Tây Môn Trung giảo hoạt cười rộ lên. Rốt cuộc Tùy Qua không hỏi thêm, những lời lúc trước của Tây Môn Trung có lẽ còn chưa đủ khiến Tùy Qua tin tưởng, nhưng mà câu cuối cùng lại khiến Tùy Qua có cảm giác đột phá thiên cơ. Ngự vật phi hành chừng nửa giờ, biển cả giống như một bức tranh hùng vĩ. Nhưng mà biển cả mênh mông, nhưng lại không biết Tây Môn Trung đi nơi nào tìm được cái tên Bạch Nghị "Nhân Ma" kia. Thành phố Nam Châu nằm ở giao giới tỉnh Minh Hải và tỉnh Trạch Hải, là một thành thị bến cảng.
Chương 832: Bạch Lang Nhân Ma. (1) Share: doctruyen.org Mời đọc Nơi này đã từng xinh đẹp tuyệt trần, trời cao biển rộng, nhưng mà do kiến thiết công nghiệp, bến cảng bị ô nhiễm, nước biển màu xanh vĩnh viễn chỉ còn lại trong sách giáo khoa năm thứ hai của Tùy Qua đồng học. Gió biển đập vào mặt, hương vị mận của biển còn mang theo mùi của dầu chưa bị đốt hết. Kinh tế tăng lên, ô nhiễm tăng lên. Thị thị phi phi, công ưu khuyết điểm lưu lại cho hậu nhân bình luận. Tùy Qua cùng Tây Môn Trung lúc này đứng trên bãi biển vắng vẻ, nước biển đầy bọt, không khí cũng không sạch sẽ khiến tâm sự Tùy Qua nặng nề, hắn nhìn Tây Môn Trung nói ra: - Chúng ta đã đến, ông có ý định đi bắt Bạch Nghị hay chưa? - Không cần đi bắt hắn đâu. Tây Môn Trung nói: - Chúng ta dụ hắn ra, tôi làm mồi nhử. Chủ nhân, hiện tại ngài bắt đầu truy sát tôi đi! Nhớ kỹ, đừng cho người Long Đằng nhúng tay vào! Nếu không tên kia sợ rằng không đi ra đâu! Sau khi tới nơi đây tôi càng khẳng định, tên kia nhất định đang ở chỗ này, loại cảm giác này sẽ không sai, đây là cảm giác khi tâm ma săn rình con mồi, hắc... - Yên tâm đi, vừa rồi tôi đã liên hệ với người Long Đằng rồi, bọn họ sẽ không tùy ý nhúng tay vào. Mặt khác, bọn họ cũng hy vọng chúng ta trong hôm nay bắt hoặc giết chết tên súc sinh Bạch Nghị này. Tùy Qua nói ra: - Đã như vậy, ông làm tốt giá ngộ chịu chết đi, xem Tam Thánh Phong của tôi! Oanh! Tùy Qua ném Tam Thánh Phong ra ngoài, mở màn cảnh đuổi giết chính thức. Hai người bay trong bầu trời đêm, khi thì trên mặt biển, phi kiếm giao thoa, pháp bảo nổ vang, tràn diện cực kỳ thảm thiết. Nhưng mà bởi vì sóng biển, cảnh ban đêm che dấu, người bình thường trong nội thành làm gì biết xảy ra chuyện gì. Sau khi truy đuổi một hồi, có lẽ Tùy Qua đã hoàn toàn chắc thắng, mà Tây Môn Trung toàn thân đẫm máu, bộ dáng chật vật. - Ma đầu! Xem ngươi chạy nơi nào. Tùy Qua dùng ngữ khí cao cao tại thượng, chính khí nghiêm nghị của tu sĩ chính phái, quát: - Ma đầu kia, dám công nhiêm cướp đoạt thân thể sư đệ của ta, còn tiềm phục trong tông phái của ta làm loạn, thật sự là tội đáng chết vạn lần! Tối nay ta sẽ thay trời hành động, tru sát ma đầu ngươi. - Ngươi là nhân loại tu hành đáng chết, ngươi đã triệt để chọc giận ta! Có biết không, ngươi đã chọc giận ta rồi! Tối nay sau khi ta đào thoát, ba năm sau tất nhiên sẽ đi tới huyết tẩy tông môn của ngươi! Tây Môn Trung quát to một tiếng giống như dã thú gào thét. - Ô hay! Ngươi ma đầu kia, còn dám khẩu xuất cuồng ngôn, chịu chết đi! Tùy Qua hét lớn một tiếng, lại tiếp tục thúc dục Tam Thánh Phong tập trung nện vào đầu Tây Môn Trung, giống như muốn đập Tây Môn Trung thành thịt vụn. - Huyết Sát Ảnh Độn Thuật! Tây Môn Trung cười nhẹ một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi rơi vãi vào phi kiếm trong tay, phi kiếm kia hấp thu máu của Tây Môn Trung thì huyết quang đại thịnh, Tây Môn Trung nắm phi kiếm, Nhân Kiếm Hợp Nhất, tốc độ bỗng nhiên nhanh hơn gấp đôi, hóa thành một đạo xích mang bay thẳng vào trong biển sâu. - Hừ, ma đầu kia giảo hoạt như vậy, rõ ràng lại tự tổn nguyên khí đào tẩu! Đáng tiếc, xem ra đuổi không kịp. Tùy Qua thở dài một tiếng, sau đó bay đi, bay về hướng khác, thân ảnh rất nhanh biến mất trong bầu trời đêm. Hơn mười phút sau, Tây Môn Trung một đường bỏ trốn tới một tòa hoang đảo. Tây Môn Trung ẩn thân giữa rừng cây, thở hổn hển tự nhủ: - Trời đánh nhân loại đáng chết! Thật sự là quá đáng giận, hôm nay suýt nữa hao tổn trong tay của hắn. Hừ, nhưng mà chờ bản tôn tu dưỡng tốt, tu vị càng tiến một bước thì ta sẽ khiến ngươi chết dưới phi kiếm của ta, làm cho bọn chúng hồn phi phách tán, mới có thể tiêu tan mối hận trong lòng của ta... - Ai, nhưng mà, trước mắt điều dưỡng thân thể mới là chính sự. Tây Môn Trung tiếp tục lầm bầm lầu bầu, sau đó lấy ra một hạt Tinh Nguyên Đan, muốn nuốt xuống thì nghe tiếng "Vèo", một cơn gió mạnh tập kích qua đánh trúng hạt Tinh Nguyên Đan kia, nó bay ra ngoài. Trong lòng Tây Môn Trung không có sợ mà còn mừng, nhìn qua hướng Tinh Nguyên Đan, quả nhiên nhìn thấy một thân ảnh như quỷ mị đi ra từ trong rừng. - Ai! Tây Môn Trung hoảng sợ nói: - Cút ra đây cho ta! Ngươi rõ ràng dám động thủ đoạt đan dược của bản tôn, chán sống sao? - Khẩu khí cũng không nhỏ! Đáng tiếc, ngươi bây giờ đã nỏ mạnh hết đà. "Người" kia đã hiện thân, nhưng màbộ dáng của hắn không giống người tu hành: bộ dáng chừng hai mươi sáu tuổi, ăn mặc áo Jacket nâu, quần thường vàng nhạt, một đôi giày da đen, còn có mắt kính tri thức, tóc chải vuốt chỉnh tề, nhìn qua rất nhã nhặn. Cách ăn mặc như thế làm cho ai cũng nghĩ hắn là một lão sư bình thường, mà không phải một ma đầu làm việc ác bất tận. Trên người tên này có điểm duy nhất giống ma đầu chính là đôi mắt sau mặt kính, ánh mắt này tuyệt đối không phải nhân loại có được, tràn ngập khát máu, tàn nhẫn, dã tính. - Ngươi rốt cuộc là ai? Tây Môn Trung khẩn trương hỏi thăm. - Ta là ai, trọng yếu sao? Người nọ liếm bờ môi, nói: - Trọng yếu là, chúng ta là đồng loại, không phải sao? - Vâng... Phải! Tây Môn Trung vội vàng nói: - Nếu là đồng loại, chúng ta nên ủng hộ lẫn nhau, cộng đồng đối phó người tu hành nhân loại, không phải sao? Vậy ngươi đoạt đan dược của ta là vì sao, không bằng sau này chúng ta bắt tay nhau, cộng đồng đi ăn cướp người tu hành nhân loại, thế nào? - Hắc... Nếu mọi người là đồng loại, ngươi chẳng lẽ còn không biết ta muốn làm gì sao? Người nọ nhe răng cười nói: - Thế giới tâm ma của chúng ta chỉ có một pháp tắc: mạnh được yếu thua. Ngươi đã đột phá Cương Khí Cảnh, nếu như cầm ngươi đi hiến tế, ‘ Thánh Tổ ’ nhất định sẽ ban thưởng cho ta mảnh vỡ pháp tắc đột phá Âm Dương cảnh, cơ hội tốt như vậy a sẽ buông tha sao? Nhưng mà nếu như ngươi ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói thì ta sẽ thay ngươi tiêu diệt tên nhân loại kia. - Ngươi biết ta bị người ta đuổi giết? Tây Môn Trung khủng hoảng nói. - Đương nhiên, ta còn biết thực lực của ngươi hiện tại còn không đủ ba thành. Người nọ cười dữ tợn, nói: - Như thế nào, ngươi đã hiểu chưa? Là ngoan cố chống cự tới cùng, bị ta tra tấn mà chết hay là thúc thủ chịu trói, ta cho ngươi đi nhanh hơn. - Ta liều với ngươi. Tây Môn Trung hét lớn một tiếng, dường như ý định ngoan cố chống lại đến cùng, phi kiếm bay ra khỏi miệng, sau đó Nhân Kiếm Hợp Nhất, hóa thành một đạo xích quang chém thẳng về phía trước. - Gian ngoan mất linh! Tà mục bia! Người nọ hừ lạnh một tiếng, trên người đột nhiên xuất hiện tấm bia màu đen, trên tấm bia đá có lỗ thủng hình tròn, nhìn qua giống như tà nhãn, phóng thích hỏa diễm màu đen. Xem xét thì biết rõ đây là pháp bảo của tà ma ngoại đạo, khó trách tên này sau khi Trúc Cơ thì trở nên tà ác. Oanh! Kiếm thạch va chạm, tiếng vang to lớn sinh ra. Tây Môn Trung lúc này phun ra một ngụm máu, mà người nọ lại khí định thần nhàn, vui vẻ trên mặt tăng lên. - Ngu xuẩn! Ngươi còn dám liều mạng với ta, xem ra thực muốn nhận hết tra tấn mà chết, ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Chương 833: Bạch Lang Nhân Ma. (2) Share: doctruyen.org Mời đọc - Bạch Nghị! Người nọ đang muốn toàn lực thúc dục tà mục bia trấn áp Tây Môn Trung, đột nhiên nghe thấy trên đỉnh đầu có tiếng quát lớn, âm thanh cực kỳ hùng hồn, giống như nổ tung trên đầu của hắn, càng nói ra tên của hắn, làm cho thằng này tâm thần run lên, đồng thời cảm giác được nguy cơ to lớn. Trong một chớp mắt "Bạch Lang Nhân Ma" sinh ra tâm rút lui, bởi vì thời điểm đối phương gọi tên của hắn, hắn liền cảm giác đây là một cái bẩy rập, buổi tối hôm nay, rất có thể hắn bị "Đồng loại" kia gài bẫy. - Quá trễ! Hồng Mông tử khí! Tam Thánh Phong! Trên đỉnh đầu, Tùy Qua thao túng Hồng Mông thạch nện xuống, phá không bay tới, Hồng Mông tử khí bay ra khỏi miệng của hắn, lập tức làm thân hình Bạch Nghị trì trệ, liền hắn vận chuyển pháp bảo mất linh, sau đó Tam Thánh Phong mang theo thế lôi đình vạn quân từ trên cao áp xuống, trọng lượng của năm sáu ngọn núi của Tam Thánh Phong nện xuống. Mà Tây Môn Trung cũng không có nhàn rỗi, thay đổi xu thế suy tàn lúc trước, dốc sức liều mạng bắn ra vài đạo cương khí đỏ thẫm, mấy thanh phi kiếm này vây quanh thân thể Bạch Nghị , nói rõ không cho hắn dễ dàng thoát thân. Hồng Mông tử khí ngăn cản thân hình đối phương, Tam Thánh Phong "Thái Sơn áp đỉnh ", chiêu thức này tuy không tinh diệu, nhưng có thể tăng cao ưu thế của Tùy Qua, thậm chí còn dùng tốt hơn tiên thiên chân khí. - Súc sinh! Bạch Nghị dường như cảm giác được tai vạ đến nơi, không cam lòng mắng một tiếng, nhưng sau khi ngưng tụ chân khí toàn thân, hóa thành hộ thể cương khí, chuẩn bị ngạnh kháng một kích hung mảnh của Tùy Qua, sau đó lại tùy thời đào tẩu. Bạch Nghị cho rằng cho dù đối phương mạnh hơn nữa cũng chỉ có tu vị Cương Khí Cảnh, hoàn toàn tương xứng với hắn, hơn nữa thúc dục pháp bảo như ngọn núi này chỉ là hạ phẩm pháp bảo, liều mạng bị thương cũng phải ngăn một chiêu này. Nhưng mà Bạch Nghị giống như Xuân Sơn Thủy Nguyệt, đều phạm phải sai lầm cấp thấp, chính là đánh giá thấp lực lượng của Tam Thánh Phong. Người tu hành thường thường sẽ xem nhẹ lực lượng vật lý thuần túy, hơn nữa cho rằng "Man lực" không đáng giá nhắc tới, chỉ có pháp lực mới đáng giá coi trọng. Nhưng mà bọn họ không biết, thời điểm "Man lực" cũng đủ lớn thì cũng trí mạng như thường. Nhất là thi triển pháp lực sẽ dẫn động thiên địa linh khí biến hóa, làm cho người tu hành sinh ra cảm ứng, mà "Man lực" chỉ khi đánh trúng vào thân thể mới cảm ứng được, nhưng mà khi đó đã trễ rồi. Ầm ầm! Sơn băng địa liệt. Núi thở biển gầm. Bạch Nghị bị đánh bay ra vài chục trượng, toàn bộ bị Tam Thánh Phong đánh chìm xuống, thân thể nằm dưới đất chừng mười trượng. Dưới đất cát chính là nham thạch cùng san hô cứng rắn, cũng bị Tam Thánh Phong dùng man lực đánh nát tung tóe, nước biển bắt đầu chảy vào, mà Bạch Nghị bị đánh vào trên san hô, nhưng thân thể không biến thành thịt bùn, thân thể cũng không có rạn nứt, xem ra thân thể của hắn có cương khí bao phủ nên rất vững vàng, nhưng mà cũng quá sức, trong miệng của hắn phun máu, khí lực đứng lên cũng không có, "Ma nhãn" của hắn đầy không cam lòng, trong miệng lẩm bẩm nói: - Vì cái gì... Pháp bảo của ngươi, làm sao có thể... Mạnh như vậy... - Bởi vì không phải pháp bảo mạnh, mà là ta mạnh. Tùy Qua nói chuyện, bàn tay đã hóa thành bạch sắc cương khí, giống như lợi kiếm đâm vào đầu của Bạch Nghị, đính hắn lên vách đá, hơn nữa nước biển bao phủ thân thể Bạch Nghị, tà mục bia và hồn phách đã bị thu vào trong Hồng Mông thạch. - Chúc mừng chủ nhân, đại công cáo thành! Tây Môn Trung vô cùng mừng rỡ nói ra, tuy biết rõ sau khi hiến tế hồn phách của Bạch Nghị, đổi lấy mảnh vỡ pháp tắc không tới trên đầu của hắn, nhưng mà Tây Môn Trung cho rằng ít nhất cũng chứng minh giá trị của hắn với Tùy Qua, chỉ cần sau này làm việc tận tâm, Tùy Qua chắc sẽ không xử quyết hắn. Tùy Qua đang muốn nói với Tây Môn Trung vài câu, đột nhiên cảm giác được có nguy hiểm không hiểu, quát: - Tây Môn Trung, đi! - Ha ha! Hiện tại mới muốn đi, không phải quá trễ sao! Dưới nước gần hoang đảo, đột nhiên có giọng nói già nua âm tà vang vọng. - Tốt! Thật sự là Trường Giang sóng sau đè sóng trước ah, không nghĩ tới hậu bối tiểu tử bây giờ một còn tinh hơn một, một còn ác hơn một! Vài chục năm qua, buổi tối hôm nay thật khiến Huyền Cốt lão nhân ta mở rộng tầm mắt ah. Nhưng mà các ngươi quỷ tinh như vậy, chắc hẳn biết rõ ‘ bọ ngựa bắt ve chim sẻ núp đằng sau ’ a. Các ngươi đã quấy rầy lão tử bế quan, như vậy cũng nên lưu mạng và pháp bảo lại đây đi. - Huyền Cốt lão nhân! Tùy Qua cùng Tây Môn Trung hai người đồng thời cả kinh. Vốn Tùy Qua cùng Tây Môn Trung ai cũng không nhận ra Huyền Cốt lão nhân gì đó, nhưng mà buổi tối hôm nay Tùy Qua từ tin tức tư liệu của Long Đằng có một phần tin tức của "Huyền cốt lão nhân" . Huyền Cốt lão nhân này cũng là một trong những tội phạm truy nã của Long Đằng, hơn nữa còn bị Long Đằng truy nã gần sáu chục năm, có thể nói là tội phạm tri nã nhóm đầu tiên của Long Đằng, bị người Long Đằng xưng là "Huyền Cốt lão ma ", lão gia hỏa này vốn chính là một tà tu, làm chuyện xấu có thể nói tội lỗi chồng chất, về sau tên này luyện pháp bảo tà ác, trực tiếp mạt sát một trăm hài nhi, việc này dẫn tới sư phụ của Tang Thiên là Lôi Hà chân nhân tự mình ra tay, hủy diệt Huyền Cốt lão ma luyện chế pháp bảo không nói, còn đánh Huyền Cốt lão ma thành trọng thương, hơn nữa con của lão ma bị đánh chết. Về sau Huyền Cốt lão ma này biến mất không xuất ra, không nghĩ tới hắn rõ ràng ẩn thân ở vùng biển gần Nam Châu. Nghe thấy danh tự của Huyền Cốt lão ma, Tùy Qua thật sự định mắng to, trong lòng tự nhủ vùng biển Nam Châu này rốt cuộc là nơi nào, chẳng lẽ là khu vực chuyên chúc của tà ma hay sao? Đúng là người tính không bằng trời tính. Cơ quan tính toán tường tận, nhưng mà cũng không tính bản thân mình vào. Tùy Qua cùng Tây Môn Trung vẫn nghĩ cách săn giết Bạch Nghị, không nghĩ tới tiêu diệt Bạch Nghị "Nhân Ma" này, lại dẫn xuất "Lão ma" biến thái, lão ma này chính là kẻ chuyên ăn tươi nuốt sống người khác a. Lão ma này có thể chạy thoát khỏi tay sư phụ Tang Thiên, hiển nhiên không phải đèn cạn dầu, Tùy Qua tuy ước gì trừ ma vệ đạo, tốt nhất nên cầm tên này đi hiến tế, nhưng mà hắn cũng biết, trừ ma vệ đạo không phải dựa vào miệng nói, mà cần thực lực. Tình huống bây giờ hắn và Tây Môn Trung cộng lại cũng không thể đối thủ của Huyền Cốt lão ma, cho nên chỉ có biện pháp chạy trốn! Tây Môn Trung cũng nghĩ như vậy, sau khi nghe lão ma xưng tên, lập tức chuẩn bị ngự kiếm bỏ trốn. - Lão tử đã sớm nói -- chậm rồi! Giọng của lão ma vang lên lần nữa, thân ảnh của Tùy Qua cùng Tây Môn Trung vừa phóng lên trời, đột nhiên trên trời mây đen cuồn cuộn, vận đủ thị lực xem xét thì thấy một lá cờ phô thiên cái địa áp xuống, dường như muốn bao phủ toàn bộ đảo hoảng vào trong.
Chương 834: Huyền Cốt lão ma. Share: doctruyen.org Mời đọc Vèo! Vèo! Vèo! Vèo! Tùy Qua không chút nghĩ ngợi, trong tay phát ra mấy đạo cương khí, hy vọng có thể chém ra một vết rách, lao ra khỏi phạm vi khống chế của mặt cờ. Tuy không biết cái cờ đen là pháp bảo gì, nhưng mà Tùy Qua cảm giác bị thứ này bao phủ, chắc chắn không phải chuyện tốt gì. Ô! Ô! Ô! Ô! Thời điểm cương khí đâm vào cờ đen, bên trong đột nhiên có tiếng a kêu quỷ khóc, sau đó Tùy Qua nhìn thấy trong cờ đen có ác quỷ mặt xanh nanh vàng hiện ra, nó cắn nuốt cương khí của Tùy Qua vào trong sau đó chỉ nghe thấy có âm thanh trầm đục, vài đạo cương khí lại biến mất toàn bộ. - Cho các ngươi nếm thử Vạn Quỷ Phiên lợi hại! Hừ! Cướp được hồn phách của hai kẻ các ngươi, tăng thêm hồn phách của tên vừa rồi, tu vị của ta càng tiến thêm một bước, không chừng có hi vọng Kết Đan. Lão ma cười lạnh một tiếng, trên cờ đen ma khí đằng đằng, đột nhiên có ác quỷ bay ra thêm, chí ít có mấy trăm hơn bổ nhào qua phía Tùy Qua cùng Tây Môn Trung. - Chấn linh cuốc! Trảm! Tùy Qua quát lạnh một tiếng, chấn linh cuốc bay ra, kéo lê một đường vòng cung huyền diệu trên không trung, chém vào mấy con ác quỷ đang lao tới, nhưng mà những ác quỷ bị chém không có biến mất, thân thể vặn vẹo sau đó lao thẳng qua phía Tùy Qua. - Trúc Cơ hậu kỳ -- Âm Dương cảnh! Trong lòng Tùy Qua cả kinh, khó trách Huyền Cốt lão ma ngông cuồng như thế, thì ra tu vị đã đạt tới Trúc Cơ hậu kỳ Âm Dương cảnh. Cương Khí Cảnh chính là cô đọng chân khí thành "Cương", là phẩm chất chân khí tăng lên, là một quá trình tăng vọt. Cho nên người tu hành Cương Khí Cảnh dưới tình huống bình thường, đối mặt người tu hành pháp lực cường hãn cũng có thể lấy một chọi mười; Âm Dương cảnh là cương khí hóa Âm Dương, hình thành cương khí một âm một cương, là thuốc tính chân khí sinh ra biến hóa, là tăng vọt về chất. Bởi vì phóng xuất cương khí có thể là cương, có thể nhu, Âm Dương bổ sung, cho nên uy lực tăng lên gấp mười lần, ngay tiếp theo bọn họ thả pháp bảo cũng có thể chứa đựng Âm Dương cương khí, cho nên đối với người tu hành trên Cương Khí Cảnh hoàn toàn có thể chiếm ưu thế tuyệt đối. Tùy Qua cũng bỏ đi, chấn linh cuốc mặc dù không có thu thập hết mấy ác quỷ xông thẳng tới trước, nhưng tối thiểu bức lui nó, mà Tây Môn Trung sẽ không có năng lực như vậy, vốn Tây Môn Trung lúc trước hao tổn nhiều nguyên khí, hơn nữa còn bị thương, lúc này bị đấmcs quỷ do Âm Dương cương khí biến thành quấn lên, lập tức cảm thấy nguy cơ chưa từng có. Chỉ trong chốc lát, Tây Môn Trung cảm giác được cương khí quanh thân bị ác quỷ "Gặm", nào dám tiếp tục xông thẳng vào chỗ cờ đen, vội vàng quay người lại, quay đầu bỏ chạy vào đảo. Tuy tình huống của Tùy Qua còn tốt hơn một ít, nhưng mà hắn cũng không có nắm chắc phá tan Vạn Quỷ Phiên, dù sao thứ này chính là thượng phẩm bảo khí, hơn nữa là từ một người tu hành Âm Dương cảnh thao túng. Mặt khác Tùy Qua cũng không thể nhìn Tây Môn Trung chết như vậy, dù sao hiện tại Tây Môn Trung đã có chút giác ngộ với chữ "Trung", nếu như hi sinh như vậy, đối với Tùy Qua mà nói cũng là một loại tổn thất. Vì vậy Tùy Qua thao túng chấn linh cuốc, lập tức quét qua ác quỷ Tây Môn Trung, lúc này mới mang theo Tây Môn Trung cùng trốn vào trên đảo. Tây Môn Trung nhìn thấy Tùy Qua bộc hậu cho hắn, rất là cảm động, tinh thần chịu chấn động, nhìn qua Tùy Qua nói: - Chủ nhân, lão ma này cũng quá càn rỡ. Chờ chúng ta đào thoát kiếp nạn này, nhất định phải bắt hắn lại và nhận hết tra tấn rồi giết. - Không sống chết. Huyền Cốt lão ma hừ lạnh một tiếng, Vạn Quỷ Phiên lúc này biến lớn, ma khí phô thiên cái địa lập tức bao phủ toàn bộ hoang đảo. Trong chốc lát, boonsphias quanh Tùy Qua giơ tay cũng không nhìn thấy năm ngón. Gió lạnh gào rít giận dữ, quỷ khí um tùm, vô số âm thanh nức nở gào thét bốn phía, hình như là có ngàn vạn tàn hồn ác quỷ. - Chủ nhân! Mẹ kiếp, ta không nhìn thấy cái gì, chỉ toàn ác quỷ. Tây Môn Trung hoảng sợ nói, cảm giác thân thể buồn nôn, cũng không ngừng thôn phệ hộ thể cương khí của hắn, hơn nữa dường như có cảm giác bị thôn phệ, hắn nóng lòng thúc dục phi kiếm chém giết, nhưng lại không rõ vị trí của những ác quỷ này. - Xem Động Minh Thảo của ta đây! Tùy Qua khẽ quát một tiếng, một cây Động Minh Thảo bay ra khỏi Hồng Mông thạch, bị Tùy Qua dùng cương khí chém chết, lập tức chém đứt nó thành trăm đoạn, trong chốc lát giống như có trăm ngọn lửa sáng lên, màu vàng kim sáng óng ánh, dường như chiếu sáng toàn bộ đảo hoang. Mà những ác quỷ trong ma khí cũng không còn chỗ trốn thoát, mặc cho chúng biến hóa hình thái như thế nào, thủy chung đều bị ánh sáng của Động Minh Thảo chiếu rõ. Không có biện pháp, đây là tác dụng duy nhất của Động Minh Thảo, bất luận quỷ vật gì dưới ánh sáng của nó cũng không có chỗ trốn được. Có Động Minh Thảo chiếu sáng, Tây Môn Trung áp lực giảm xuống, tranh thủ thời gian thúc dục tiên thiên cương khí chém giết ác quỷ ở gần, tuy những ác quỷ kia nhanh chóng tụ tập lại, nhưng mà so với lúc trước thì ít nhất cũng khiến Tây Môn Trung trấn định không ít. - Ồ, tiểu gia hỏa, ngươi còn có linh thảo cổ quái bực này. Trên cờ đen, giọng của Huyền Cốt lão ma xuyên thấu qua màn đêm, lộ ra cuồng vọng mà hưng phấn, dường như cảm thấy Tùy Qua, hơn nữa còn xem đồ vật của Tùy Qua nằm trong tay của hắn. - Còn có thứ khiến ngươi giật mình hơn nữa. Tùy Qua cười lạnh một tiếng, chấn linh cuốc xuyên thăng qua, chém giết ác quỷ bốn phía, sau đó dần dần dựa sát vào Tây Môn Trung, dùng giảm bớt áp lực của Tây Môn Trung, miễn cho Tây Môn Trung bị Huyền Cốt lão ma diệt sát. Nhìn thấy Tùy Qua ra sức che chở hắn, trong lòng của Tây Môn Trung lần đầu tiên sinh ra cảm xúc cảm kích, cảm ơn của nhân loại, tuy nguyên khí trong người tiêu hao thất thất bát bát, nhưng mà ý chí chiến đấu của Tây Môn Trung cũng càng to lớn. - Lão ma đầu! Chẳng biết hươu chết về tay ai, còn không biết đấy! Tây Môn Trung rống lớn. - Muốn chết! Một tâm ma hậu bối cũng dám kêu gào với ta! Vậy hãy chờ bản tôn chém giết kia kia sẽ xử lý ngươi! Huyền Cốt lão ma hô Tây Môn Trung là hậu bối, chuyện này không thể nghi ngờ lão ma này chính là tâm ma đoạt xá, xem ra vùng biển gần Nam Châu chính là sào huyệt nhỏ của tâm ma, không biết có bao nhiêu tâm ma ẩn thân ở nơi này "Nghỉ phép tu hành" . Huyền Cốt lão ma hừ một tiếng, Âm Dương cương khí rót vào trong Vạn Quỷ Phiên sau đó ác quỷ bốn phía giảm đi nhiều, ác quỷ chỉ có một đầu, lại vô cùng khủng bố, nhìn qua Tây Môn Trung cắn tới. Tây Môn Trung nhìn rõ tình huống, giật mình không nhỏ, lập tức dùng tinh thần lực thúc dục phi kiếm chém tới, nhưng lúc này phi kiếm của hắn nỏ mạnh hết đà, ác quỷ này mở to cái miệng máu hút phi kiếm của Tây Môn Trung vào trong. Phốc! Phi kiếm kia chính là pháp bảo bổn mạng của Tây Môn Trung, lúc này bị đoạt, tâm thần của Tây Môn Trung tự nhiên sẽ bị trọng thương. Huyền Cốt lão ma lại hừ lạnh một tiếng, ác quỷ to lớn lại mở miệng ra, lại hút thân thể Tây Môn Trung vào.
Chương 835: Đấu pháp với ma. (1) Share: doctruyen.org Mời đọc Tây Môn Trung kinh hãi, nhưng mà bổn mạng pháp bảo bị đoạt, tâm thần bị thương, nguyên khí trên người tiêu hao một nửa, muốn đào thoát nhưng không đủ lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn qua mình bị hút đi. - Tam Thánh Phong! Tùy Qua phát giác được tình huống của Tây Môn Trung rất nguy hiểm, Tam Thánh Phong đột nhiên vung ra, nó biến lớn trong không trung, chém thẳng vào đầu lâu ác quỷ. - Mẹ kiếp, có gan ngươi nuốt Tam Thánh Phong của lão tử vào đi! Tùy Qua cười lạnh nói. Tam Thánh Phong triệt để biến lớn, cũng không phải ác quỷ có thể nuốt được, huống chi phía trên còn có lực lượng lôi đình vạn quân. - Chút tài mọn! Trong lỗ mũi Huyền Cốt lão ma hừ một tiếng, tuy Tam Thánh Phong vỗ vào đầu của ác quỷ, nhưng mà không có xảy ra tiếng nổ lớn trong dự liệu của Tùy Qua, đầu ác quỷ này chẳng khác gì do gấu bông biến thành, tuy Tam Thánh Phong đập bẹp nó ra, nhưng lại hoàn toàn không lực gì cả, chuyện này khiến Tùy Qua điều khiển Tam Thánh Phong phi thường khó chịu, giống như một người dồn toàn bộ sức vào một đấm, đột nhiên đánh hụt. Nhưng đây là chỗ tinh túy của Âm Dương cảnh. Cương khí có thể cương, có thể nhu, vừa như kiếm, vừa như dây thừng, âm dương tương tế, giống như cương khí có được linh tính, cực khó đối phó! Ác quỷ này bị Tam Thánh Phong đập dẹp, nó lại thoải mái né tránh Tam Thánh Phong, sau đó rất nhanh khôi phục hình thái ban đầu, tiếp tục lao tới cắn Tây Môn Trung, muốn nuốt thân thể Tây Môn Trung vào. Tùy Qua không kịp đi thu Tam Thánh Phong, đành phải thúc dục Hồng Mông thạch lao về phía Tây Môn Trung quát: - Hồng Mông tử khí, thu! Tây Môn Trung biết rõ đây là Tùy Qua cứu hắn, vì vậy không có phản kháng, mặc cho Hồng Mông tử thu hắn vào trong không gian Hồng Mông thạch. - Tu di giới tử! Không gian pháp bảo! Thứ tốt! Đều là của ta! Huyền Cốt lão ma thấy Tùy Qua dùng Hồng Mông tử khí thu Tây Môn Trung, con mắt càng hưng phấn hơn. Huyền Cốt lão ma hiển nhiên cho rằng mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay, cho nên sớm xem đồ trên người của Tùy Qua là của hắn. Huống chi, hiện tại Tây Môn Trung đã đánh mất sức chiến đấu, Tùy Qua thiếu một giúp đỡ, Huyền Cốt lão ma cho rằng muốn thu thập Tùy Qua càng dễ dàng. - Lão ma! Khẩu vị của ngươi quá lớn, sao ngươi không đi ăn cứt đi! Tùy Qua chửi ầm lên, đối với hành vi của Huyền Cốt lão ma, Tùy Qua thật sự hận thấu xương, lão ma này thật sự là tội ác tày trời, cùng hung cực ác, so với Bạch Lang Nhân Ma càng ác độc hơn nhiều. Tuy Tùy Qua không thể trấn áp lão ma này, nhưng mà chửi hắn một trận cũng tốt. Huyền Cốt lão ma nghe thấy bị Tùy Qua nhục mạ, quả nhiên đại hận, cả giận nói: - Tiểu tử, bản tôn thề nhất định phải khiến ngươi sống không bằng chết! Cho dù ngươi chết, ta cũng giam cầm hồn phách của ngươi vào trong Vạn Quỷ Phiên, trọn đời không được siêu sinh! Hung thần lệ quỷ, nuốt cho ta! Huyền Cốt lão ma thả ác ma ra không thể nuốt Tây Môn Trung, thời điểm này đột nhiên quay đầu lại, nó bổ nhào qua phía Tùy Qua. Tùy Qua đã thu hồi Tam Thánh Phong lại. Đối phó Huyền Cốt lão ma là cường giả Âm Dương cảnh, Tam Thánh Phong có ưu thế lực lượng không thể sử dụng. Cảnh giới cao một tầng, quả nhiên là cao không hợp thói thường. Bình cảnh một cảnh giới chính là một cái rãnh trời, vượt qua cái rãnh trời này, lực lượng tu vị sẽ biến hóa không cách nào tưởng tượng nổi. Muốn vượt cấp khiêu chiến, xác thực không phải dễ dàng như vậy. Tuy hung thần lệ quỷ này to lớn, nhưng lại phi thường linh hoạt, thời gian nháy mắt đã tới trước mặt Tùy Qua, mở cái miệng máu đầy răng nanh của nó ra, nó lao tới cắn Tùy Qua. Trong miệng lệ quỷ này vẫn phun ra mùi hôi của thi khí, làm cho người ta ngửi là nôn ọe. Hơn nữa ác quỷ này phong bế các đường thoát của Tùy Qua, không cho hắn cơ hội bỏ trốn. - Thứ đáng buồn nôn! Xem ra ngươi chưa từng đánh răng rồi. Tùy Qua chửi ầm lên, đột nhiên trong tay nhiều ra một vật, hắn cầm trong tay, nói: - Tinh lọc miễn phí cho ngươi một chút. Ùm...ụm bò....ò...! Tùy Qua ném đồ vật kia ra có tiếng vang thật lớn, khí tức hùng hồn trang nghiêm, nghiêm túc và trang trọng sau một khắc lại chẳng khác gì tu la địa ngục, lại bỗng nhiên biến thành thế giới phật đa.f NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! Phạm âm vang vọng, những nơi sóng âm đi qua, lệ quỷ ác ma gì đó không ngừng tan biến. Mặc Yểm Liên vừa sinh ra một đóa hoa lôi bị Tùy Qua dùng Cửu Diệp Huyền Châm kích thích, tiếng phạm âm vang vọng, lập tức giống như phật đà đích thân tới tuyên xướng phật hiệu. Huyền Cốt lão ma có Vạn Quỷ Phiên tuy lợi hại, nhưng mà những quỷ hồn này chẳng khác gì hồn phách trẻ em mới sinh bị nhiễm âm sát, địa ma chi khí mới biến thành tiểu quỷ, có thể nói là linh hồn bị dơ bẩn. Mà Mặc Yểm Liên chính là linh thảo do thiên địa linh khí thai nghén mà sinh, chuyên môn tinh lọc linh hồn, tự nhiên cũng có thể tinh lọc đám tiểu quỷ này, thậm chí là khắc tinh của chúng. Mặc Yểm Liên phát phạm âm ra cũng không phải tiêu diệt những tiểu quỷ này, mà là trực tiếp tinh lọc linh hồn. Phật môn siêu độ cứu rỗi chứ không phải tiêu diệt, cho nên công pháp phật môn đa số là siêu độ. Đối với những hung quỹ này, phạm âm có thể siêu độ, khiến chúng khôi phục thành linh hồn, mà không phải là lệ quỷ. Những linh hồn này có thể tiến vào Minh giới, chuyển thế luân hồi. Cho nên quỷ là linh hồn của người sau khi chết biến thành, là do có chấp niệm, hung niệm, oán niệm nên linh hồn bị "Dơ bẩn". Huyền Cốt lão ma sử dụng Vạn Quỷ Phiên hút hồn phách của những sinh linh nhỏ bé ra, sau đó dùng âm sát khí dày vò, khiến cho linh hồn của chúng biên thành lệ quỷ cho hắn sử dụng, thật sự là pháp bảo độc ác tới cực điểm. Vốn uy lực pháp bảo này không kém, nhất là lệ quỷ hung thần cực ác to lớn kia uy lực càng kinh người, nhưng mà Huyền Cốt lão ma nằm mơ cũng không nghĩ tới, trên người Tùy Qua thứ tốt tầng tầng lớp lớp, mà Mặc Yểm Liên chính là khắc tinh của Vạn Quỷ Phiên! Khi phạm âm vang vọng lên, trong khoảng khắc, vô số ác quỷ bị tinh lọc thành linh hồn, bắt đầu chạy trốn bốn phía. Vạn Quỷ Phiên chính là bổn mạng pháp bảo của Huyền Cốt lão ma, Mặc Yểm Liên dùng phạm âm tinh lọc linh hồn tiểu quỷ, dùng tu vị của Huyền Cốt lão ma cũng có chút không chịu nổi, lập tức tâm thần chấn động, ngực buồn bực, giống như bị tảng đá ngàn cân nện vào người. Tuy tu vị của Tùy Qua còn kém Huyền Cốt lão ma khoảng cách nhất định, nhưng mà tu vị tinh thần lực không kém hơn đối phương, Huyền Cốt lão ma tâm thần bị thương, lập tức bị Tùy Qua cảm ứng được, Tùy Qua không chút do dự, thúc dục Hồng Mông thạch hóa thành ánh sáng tím, đồng thời toàn lực thúc dục chấn linh cuốc, ý định phá rách Vạn Quỷ Phiên sau đó bỏ trốn mất dạng! Đương nhiên Tùy Qua đồng học cũng muốn trừ ma vệ đạo, nhưng mà đầu tiên phải giữ mạng của mình mới được. Lúc này Huyền Cốt lão ma uy lực Vạn Quỷ Phiên giảm đi, đúng là thời khắc phá vây tốt nhất. - Tiểu súc sanh! Ngươi trốn -- bọn chúng sẽ chết.