Chương 1274: Vạn Kiếm Luân Hồi. share: doctruyen.org Mời đọc Nguyên bản cùng một dạng cạm bẫy một người chắc sẽ không mắc sai lầm lần thứ hai, nhưng người như Quân Thương Sinh thật sự quá tự phụ, cho nên hắn không thể thừa nhận sự thật mình bị Tùy Qua lừa gạt, cho nên trong tiềm thức muốn gỡ hòa, ai biết ngược lại tiếp tục trúng cạm bẫy của Tùy Qua. Tùy Qua dùng tốc độ nhanh nhất xuyên qua đám ác linh, không ngừng oanh ra. - Thảo Mộc Nhất Giới! Tùy Qua không ngừng đánh ra từng quyền uy mãnh. Hắn liên tục đánh ra sáu quyền, khi đánh ra quyền thứ bảy đã trúng quyền đầu của Quân Thương Sinh. Oanh long! Một tiếng vang thật lớn, song phương va chạm, cục diện ngang hàng. Nhưng sáu tu la ác linh đã táng thân dưới quyền đầu của Tùy Qua. Hơn nữa nguyên khí của chúng cũng bị luyện hóa hoàn toàn. Tuy rằng Tùy Qua tổn thất sáu phần trăm nguyên khí của Hồng Mông Thạch, nhưng thủ tiêu sáu ác linh tu la, xem như buôn bán lời. Mà Quân Thương Sinh quả thật tức giận đến sôi máu, hai mắt phun lửa! - Dừng tay! Quân Thương Sinh quát to một tiếng. Tùy Qua khoanh tay đứng giữa hư không, xa xa nhìn hắn: - Như thế nào, ngươi nhận thua sao? - Nhận thua? Quân Thương Sinh hừ lạnh một tiếng: - Ta chính là kỳ tài ngút trời, ngày sau sẽ trở thành ma thần cái thế, há lại thua một người phàm như ngươi! Nhưng Tùy Qua, ta thừa nhận trước kia ta đánh giá thấp thực lực của ngươi. Nhưng ngươi vẫn không đấu lại được ta! - Như thế nào, Quân Thương Sinh, chẳng lẽ ngươi còn có tuyệt chiêu hay sao? Tùy Qua khinh thường cười lạnh nói. - Tùy Qua, ngươi chung quy chỉ là người phàm, còn có nhược điểm tồn tại! Quân Thương Sinh lạnh lùng nói: - Vốn ta không có ý định vận dụng một ít thủ đoạn phi thường, nhưng nếu đã tới bước này, ta bất chấp nhiều như vậy. Tùy Qua, ngươi còn nhớ rõ nội dung đánh cuộc của chúng ta sao? - Đương nhiên nhớ rõ, ta đã nói ta muốn san bằng Ma Quỷ thành! Tùy Qua thản nhiên nói: - Hơn nữa ta đang chuẩn bị làm như vậy. - Không, ngươi không nhớ rõ chúng ta vì nguyên nhân gì mới đánh cuộc. Quân Thương Sinh cười lạnh nói: - Xem ra phải nhắc nhở ngươi một chút. Trong lòng Tùy Qua sinh ra cảm giác không ổn. Ngưu Xà chợt phát ra tiếng gầm lên giận dữ. Theo sau nó mở ma mồm to như chậu máu, hai mắt Tùy Qua thoạt nhìn như sắp phun ra lửa. Trong mồm của Ngưu Xà xuất hiện một người, một người làm Tùy Qua không thể không kiêng kỵ. - Lam Lan! Trong miệng Tùy Qua phun ra tên người này. Lam Lan lại rơi vào trong tay Quân Thương Sinh, Tùy Qua bỗng nhiên ý thức được mình đã tính sai, hắn vốn nghĩ rằng Quân Thương Sinh tự cho mình siêu phàm, hẳn xem như kiêu hùng, sẽ không dùng tính mạng người phàm như Lam Lan đi uy hiếp chính mình, giữa song phương là đánh cuộc công bình, nếu không trước kia Quân Thương Sinh sẽ không thả Lam Lan trở về. Đáng tiếc chính là Tùy Qua đã phỏng đoán sai lầm, Quân Thương Sinh không phải kiêu hùng, mà là một ma vật. Ma vật đương nhiên không nói chữ tín, dù hắn cố gắng giả tạo mình là một kiêu hùng, nhưng đến cuối cùng vẫn hiện ra bản năng của ma đầu. Tùy Qua chợt cảm giác mình thật sự ngu ngốc, nếu Quân Thương Sinh có thể bắt Lam Lan ép mình đánh cuộc, vì sao lại không thể bắt Lam Lan ép mình quy phục đây? Nhưng cho dù Tùy Qua tính ra điểm này, Quân Thương Sinh vẫn có thể dùng Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng, An Vũ Đồng đến uy hiếp Tùy Qua, nếu Quân Thương Sinh muốn xuất thủ, ngoại trừ chính bản thân Tùy Qua, còn ai chống lại được hắn? - Quân Thương Sinh, ta thật không nghĩ tới, nhân phẩm của ngươi lại thấp như vậy. Tùy Qua lạnh lùng nói. - Tùy Qua, có đôi khi ta nghĩ làm một người, tuân theo quy tắc của nhân loại. Nhưng có đôi khi ta lại muốn làm một ma thần, bởi vì ta phát hiện nhân loại giả dối, còn không rõ ràng bằng ma vật chúng ta, chỉ tuân theo quy tắc duy nhất, chân lý duy nhất, đó là cá lớn nuốt cá bé. Quân Thương Sinh khôi phục thái độ khiêm tốn dĩ vãng: - Nhắc tới, loại chuyện chơi thủ đoạn này ta mới học biết được sau khi làm người đâu. Như thế nào, ngươi muốn tiếp tục san bằng Ma Quỷ thành, hay là muốn cứu nữ nhân của ngươi? - Tùy Qua…Tùy Qua! Lúc này Lam Lan rốt cục đã tỉnh, tình huống trước mắt làm nàng cảm thấy bối rối cùng sợ hãi. Nhưng rất nhanh nàng nhìn thấy Tùy Qua, nỗi sợ hãi trong lòng có chút sút giảm. - Lan tỷ, đừng sợ, có tôi ở đây! Tùy Qua lớn tiếng nói: - Tôi nhất định sẽ cứu cô! - Phải đó, hắn nhất định sẽ cứu ngươi. Quân Thương Sinh nở nụ cười: - Tùy Qua, ngươi cứ nói đi, ngươi có phải sẽ cứu nàng hay không? - Quân Thương Sinh, ngươi rốt cục muốn làm gì? Tùy Qua đè nén phẫn nộ nói, lúc này hắn thật muốn đem Quân Thương Sinh bằm thây vạn đoạn, nhưng hắn không thể làm như vậy, bởi vì hắn không khả năng miểu sát Ngưu Xà. Hơn nữa hắn cũng không thể miểu sát Quân Thương Sinh, vì an toàn của Lam Lan hắn chỉ có thể nén giận trong lòng. - Ta muốn rất đơn giản, hướng ta thần phục, sau đó đem trận pháp Minh Châu hồ giao cho ta. Quân Thương Sinh nói. - Tùy Qua…anh…anh đừng đáp ứng hắn! Lam Lan lớn tiếng nói: - Anh đừng lo lắng sự chết sống của tôi! - Nữ nhân ngu xuẩn! Quân Thương Sinh lạnh lùng ngắt lời Lam Lan: - Ngươi căn bản không biết chúng ta đang nói chuyện gì! - Tôi mặc kệ các người đang nói chuyện gì, tôi chỉ biết là Tùy Qua không thể vì tôi thỏa hiệp! Mặc dù nàng biết mình đang ở hiểm cảnh, nhưng vẫn trấn định lại, có lẽ bởi nguyên nhân có Tùy Qua. - Tùy Qua, sự kiên nhẫn của ta rất có hạn. Quân Thương Sinh nói: - Coi như ta có kiên nhẫn, nhưng lòng kiên nhẫn của Ngưu Xà không nhiều lắm. Nữ nhân này yếu ớt như vậy, để Ngưu Xà cầm đi lót dạ, ta cũng không có biện pháp. Như thế nào, Tùy Qua, ngươi suy nghĩ kỹ chưa? Ta cho ngươi ba giây thời gian! - Ba… - Đừng! Tùy Qua cắt lời Quân Thương Sinh, đè nén lửa giận nói: - Ta đã suy nghĩ kỹ! Ta đáp ứng… - Vậy thì được rồi, ha ha… Thanh âm tiếng cười đắc ý của Quân Thương Sinh còn chưa dứt, đột nhiên nét tươi cười của hắn đọng lại. Bởi vì Ngưu Xà của hắn đã bị người chém rụng đầu! Đây là chuyện tuyệt không khả năng, nhưng lại xảy ra. Ngưu Xà, đây chính là viễn cổ hoang thú! Nhất là được ma khí tẩm bổ, lực lượng hoàn toàn kích phát, tương đương đạo sĩ hóa thần sơ kỳ, thậm chí còn mạnh hơn Lam Noãn cùng Trần Thiên Thạch. Mặc dù Tùy Qua có toàn lực ra tay, cũng rất khó giải quyết được nó. Nhưng lúc này nó lại bị người trực tiếp chặt đầu, hoàn toàn là miểu sát! Tùy Qua thật sự không biết là ai có tu vi cường hãn như vậy, có thể miểu sát Ngưu Xà, nhưng rất nhanh hắn liền hiểu được người ra tay là ai, bởi vì kiếm khí chém đầu Ngưu Xà chính là một đạo ngũ sắc kiếm khí. Đầu Ngưu Xà bị chém đứt, Lam Lan thoát khốn, nhưng ngũ sắc kiếm khí như thiên ngoại phi tiên, lập tức biến mất. Tùy Qua không kịp suy nghĩ, lập tức thu Lam Lan vào Hồng Mông Thạch, đồng thời tinh khí thần đề thăng cực hạn, trong tích tắc mơ hồ cảm nhận được vận mệnh của mình tồn tại. Tùy Qua biết trong một khắc này, hắn đã đụng chạm tới cánh cửa mệnh đan cảnh. Nhắc tới đây là vì bị Quân Thương Sinh bức bách, trong lòng sinh ra tín niệm, mình phải tăng tiến tu vi, nắm giữ vận mệnh trong tay.
Chương 1275: Mệnh Đan Cảnh. share: doctruyen.org Mời đọc - Thiên địa ngũ hành, vận mệnh nơi tay! Mệnh đan cảnh, thành cho ta! Tùy Qua hét lớn một tiếng, toàn lực thúc giục ba trăm sáu mươi viên kim đan, kim đan phát ra hào quang thật lớn đem ma khí của Quân Thương Sinh áp chế xuống. Quân Thương Sinh cảm giác Tùy Qua sắp đột phá cảnh giới, cực kỳ không cam lòng giận dữ hét: - Ta muốn giết súc sinh ngươi! Lúc này nhìn Quân Thương Sinh giống như phát bệnh tâm thần. Tu la ác linh bị Tùy Qua chém giết hơn phân nửa, kể cả Ngưu Xà cũng bị giết chết, đối với Quân Thương Sinh mà nói thật sự không đả kích nào lớn hơn. Sự tình diễn biến thành như vậy hoàn toàn vượt ra sự tưởng tượng của hắn, nhưng lại kích phát sự liều mạng của hắn. - Ma Đạo Luân Hồi Kiếm! Vạn Kiếm Luân Hồi! Giọng nói Quân Thương Sinh tràn ngập phẫn nộ, tràn ngập liều mạng, từ trên đỉnh đầu toát ra một thanh kiếm tối đen, không biết do tài liệu gì luyện chế mà thành, hoàn toàn không có hình thái, nhưng một đoàn khí thể, chỉ có thể lờ mờ nhận ra là một thanh kiếm, phóng xuất ra kiếm khí đầy trời, bởi vì sau khi nó xuất hiện ma khí khắp chung quanh Quân Thương Sinh đều biến thành kiếm khí. Theo sau Tùy Qua chứng kiến kiếm khí tối đen đầy trời gào thét như mưa bắn về phía hắn. Bản thể Ma Đạo Luân Hồi Kiếm cũng hoàn toàn sát nhập vào trong kiếm vũ, mặc dù là Tùy Qua cũng không cách nào phân biệt đâu là hư ảnh đâu là bản thể thanh kiếm. Pháp bảo của Quân Thương Sinh quả nhiên lợi hại! Trong lúc nguy cấp, đối với Tùy Qua mà nói chính là tận lực đột phá cảnh giới. Bởi vì từng có kinh nghiệm, Tùy Qua cũng không hoảng loạn, toàn lực thúc giục ba trăm sáu mươi viên kim đan, đem lực lượng đẩy lên tới mức tận cùng. Khi kim đan bị thúc giục đến cực hạn, bắt đầu xuất hiện ngũ thải ban lan. Theo thứ tự biến thành bạch, thanh, hắc, hồng, hoàng năm màu, đại biểu thiên địa ngũ hành, đại biểu màu sắc mệnh đan cảnh. Nhưng mệnh đan cảnh khác với nguyên đan cảnh cùng nghịch đan cảnh, không phải lĩnh ngộ được tinh nghĩa của mệnh đan cảnh thì có thể đem cảnh giới đề thăng, mà phải không ngừng rèn luyện kim đan mới được. Chính bởi vì như thế Quân Thương Sinh mới liều lĩnh muốn giết chết Tùy Qua trước khi hắn đột phá được mệnh đan cảnh. Đương nhiên còn một điều, đạo kiếm khí giết chết Ngưu Xà đã biến mất, biến mất hoàn toàn, cả Tùy Qua lẫn Quân Thương Sinh đều biết đạo kiếm khí kia sẽ không tiếp tục xuất hiện. Nếu không mà nói chỉ sợ Quân Thương Sinh đã trốn chạy, làm sao còn dám lưu lại nơi này đối chiến với Tùy Qua. Thương! Thương! Thương! Thương! Thương! Kiếm khí đã đánh úp lại, Tùy Qua không chút sợ hãi toàn lực thúc giục Thảo Mộc Binh Trận, dùng kiếm ý Thảo Mộc Giai Binh đối kháng Vạn Kiếm Luân Hồi của Quân Thương Sinh. Mỗi khi Quân Thương Sinh phóng thích một đạo kiếm khí, Tùy Qua liền xuất ra một mảnh linh thảo va chạm, không ngờ đều có thể ngăn cản. Trong quá trình này kim đan của hắn càng thêm nồng đậm. Thật hiển nhiên Tùy Qua lợi dụng Vạn Kiếm Luân Hồi của Quân Thương Sinh đến rèn luyện kim đan của mình. Quân Thương Sinh cũng ý thức được điểm này, hôm nay không biết hắn gặp phải vận xui gì, có lẽ đúng như lời nói của Tùy Qua, hắn đã gặp phải khắc tinh. - Luân! Hồi! Nhất! Kích! Vẻ mặt Quân Thương Sinh ngưng trọng, trong miệng gằn từng chữ, theo thanh âm vang lên thiên địa tựa hồ như ngừng lại, bởi vì kiếm khí tối đen đầy trời toàn bộ định giữa không trung. Kim đan hư ảnh, càng lúc càng sáng. Trong thiên địa hàng vạn hàng ngàn kiếm khí tối đen lại động, lấy Quân Thương Sinh làm trung tâm, thong thả xoay tròn, thiên địa không gian tựa hồ biến thành vặn vẹo, mơ hồ có thể chứng kiến hư ảnh lục đạo luân hồi xuất hiện bên trong kiếm khí, nếu tu hành không đủ, ý chí sẽ hỏng mất, tâm thần thất thủ, điên điên khùng khùng. Nguyên khí khổng lồ thông qua Hồng Mông Thụ rót vào bên trong kim đan, kim đan bắt đầu lần thuế biến cuối cùng. Đột nhiên nguy cơ xuất hiện! Hai bên Tùy Qua hiện ra hai đạo chân khí cường đại bắn nhanh mà đến. Hai ma đầu cường đại Trần Thiên Thạch cùng Lam Noãn rốt cục xuất thủ! Trí tuệ của hai ma đầu khẳng định cao hơn ác linh rất nhiều, hơn nữa thông hiểu lẫn nhau, liên thủ công kích phối hợp không chê vào đâu được, lựa chọn thời cơ lại cực kỳ tinh chuẩn, đúng ngay thời khắc mấu chốt lúc Tùy Qua đang đột phá. Trần Thiên Thạch cùng Lam Noãn nhân cơ hội ra tay, Tùy Qua làm sao xem nhẹ điểm này, hành động của hai người hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn, cho nên khi hai ma đầu liên thủ đánh tới một kích, Tùy Qua đồng thời xuất thủ. Thiên Tinh Thạch của Trần Thiên Thạch tuy vỡ một lỗ hổng, nhưng bị hắn toàn lực thúc giục vẫn nghiền áp xuống đỉnh đầu Tùy Qua. Thanh sắc đoạn kiếm của Lam Noãn hóa thành một đạo thanh mang, phân hóa thành những cây kim nhỏ như lông trâu rải đầy trời, bắn nhanh tới khắp toàn thân Tùy Qua, thật khó thể phòng bị. - Mộc Hoàng giáp trụ! Gia trì thân thể ta! Ba trăm kim đan, dung hợp giáp trụ! Tùy Qua hét lớn một tiếng, hoa văn giáp trụ đại thịnh, phù văn trên vân gỗ càng thêm chói mắt. Áp lực càng lớn, không gian gia tăng tu vi của hắn càng lớn. Quả nhiên khi Tùy Qua đem kim đan dung hòa cùng giáp trụ, vân gỗ càng thêm sáng ngời, theo sau khắp chung quanh thân thể hắn hiện lên hư ảnh giáp trụ hư ảnh thật lớn, cao chừng hai trượng, khắp bốn phía giáp trụ có tám đầu thanh long vờn quanh, trên giáp trụ khảm hơn ba trăm viên “minh châu”, đại biểu hơn ba trăm viên kim đan trong thân thể Tùy Qua. Hư ảnh giáp trụ vừa xuất hiện, phóng xuất ra uy thế vô cùng, ma vật trong Ma Quỷ thành đều kinh hãi đảm chiến, mà nhóm người Tang Thiên đang thanh tẩy ma vật đều cảm nhận được một cỗ chân khí uy nghiêm thật lớn tràn ngập trong thiên địa, không hẹn đều nhìn về hướng Tùy Qua. Về phần ba ma đầu Quân Thương Sinh vừa sợ vừa tức giận. Nhưng công kích của Trần Thiên Thạch cùng Lam Noãn đã không cách nào thu trở lại, chỉ có thể thi triển ra toàn bộ tu vi, sau đó hung hăng oanh lên người Tùy Qua. Công kích của hai ma đầu đều bị ngăn chặn cách Tùy Qua hai trượng, hư ảnh giáp trụ toát ra uy lực hoàn toàn vượt qua suy đoán của chính Tùy Qua, dù là Thiên Tinh Thạch bị toàn lực thúc giục cũng không chút sứt mẻ, thậm chí cũng không làm hư ảnh giáp trụ có chút biến dạng, càng không cần nói tới công phá phòng ngự hư ảnh! Quá cường đại! Luân hồi một kích! Toàn lực xuất thủ! Kiếm khí tối đen đầy trời, đem Tùy Qua tầng tầng vây quanh, kiếm khí xoay tròn sản sinh ra một loại lực lượng vô cùng quỷ dị, lực lượng kia chính là luân hồi lực, tựa hồ muốn đem Tùy Qua kéo vào bên trong luân hồi. - Trần Thiên Thạch, cút cho ta! Tùy Qua quát lớn một tiếng, vươn tay, đem Thiên Tinh Thạch nâng lên. Trong nháy mắt hắn nâng lên Thiên Tinh Thạch, tinh thần lực cường đại truyền vào, quấy nhiễu sự khống chế của Trần Thiên Thạch, tuy rằng chỉ trong thời gian khoảnh khắc nhưng đối với người kia mà nói là thập phần trí mạng. Cuối cùng Tùy Qua hung hăng ném Thiên Tinh Thạch về hướng người kia! Lồng ngực Trần Thiên Thạch phát ra tiếng vang như sấm sét, không nghĩ tới có một ngày mình bị Thiên Tinh Thạch nghiền ép như hôm nay.
Chương 1276: Ngoài Ý Liệu. share: doctruyen.org Mời đọc Thiên Tinh Thạch hình thành một cỗ lực lượng thật lớn hung hăng oanh lên ngực Trần Thiên Thạch, mặc dù lấy tu vi của ma đầu kia cũng không chống đỡ kịp một kích trí mạng này! Thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên. Trần Thiên Thạch bị trọng thương nhưng vẫn chưa chết, nếu lúc này thừa thắng xông lên thật quá tốt, nhưng đối thủ của hắn là Quân Thương Sinh, cho nên chỉ đành bỏ qua cơ hội giết chết Trần Thiên Thạch. Cơ hồ cùng một thời gian, công kích của Lam Noãn đã tới. Một kích của nữ ma đầu không công phá được lực phòng ngự của giáp trụ, nữ ma thật gian xảo, một kích thất bại lập tức rút lui. Nhưng Tùy Qua sẽ không cấp cho đối thủ cơ hội, dù đối phương là nữ ma đầu. - Chơi ngầm, ta cũng biết! Lục Mục Điện Châu! Trong hai mắt Tùy Qua bỗng nhiên bắn ra ngàn vạn đạo điện mang, xuyên vào hai mắt Lam Noãn. Một tiếng hét thảm vang lên, Lam Noãn đã trúng “độc thủ” của Tùy Qua. Nhưng đồng thời một kích của Quân Thương Sinh đã đánh tới. Một kích này là một kích thong thả nhất, nhưng cũng là một kích cường đại nhất của hắn! Chiêu số súc tích càng lâu, uy lực càng mạnh. Khi một kích của Quân Thương Sinh đánh tới, Tùy Qua cảm giác được chẳng những bản thể Ma Đạo Luân Hồi Kiếm biến mất, ngay cả thân hình của Quân Thương Sinh cũng hoàn toàn “biến mất”. - Quân Thương Sinh, ngươi không cần uổng phí tâm cơ! Tùy Qua cao giọng nói: - Ta thúc giục Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, vạn tà bất xâm, không đọa luân hồi, cho dù ngươi có thể mượn dùng luân hồi lực cũng vô dụng với ta. Quân Thương Sinh, hãy để cho ta kết thúc ảo tưởng trở thành ma thần của ngươi đi! Mệnh đan cảnh, thảo mộc túc mệnh! Đi cùng quyền đầu của Tùy Qua oanh ra, còn có mầm móng linh thảo đầy trời. Khi Tùy Qua oanh ra một quyền, vô số mầm móng linh thảo nở rộ sinh mệnh lực trong hư không, mọc rễ nảy mầm, tuy không thể trưởng thành làm linh thảo chân chính, bởi vì đây là số mệnh của chúng, nhưng mặc dù vậy được nguyên khí của Tùy Qua thúc giục bắt đầu mãnh liệt phóng thích sinh cơ, mãnh liệt sinh trưởng, mãnh liệt nghiền nát hết thảy những gì ngăn chặn phía trước! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Mầm móng linh thảo va chạm cùng luân hồi kiếm khí, cùng nhau hủy diệt. Luân hồi kiếm khí không ngừng bị hao mòn, luân hồi lực dần yếu bớt, một kích của Quân Thương Sinh còn chưa phóng thích nhưng lực lượng đã bị Tùy Qua làm suy yếu. Ước chừng cảm giác được không ổn, luân hồi kiếm khí đột nhiên bùng nổ mãnh liệt, kiếm khí tối đen bạo tăng đầy trời, một đạo hắc sắc kiếm khí giống như thiên ngoại lưu tinh, tung tóe phát ra đánh úp xuống đỉnh đầu Tùy Qua. Quả đấm của Tùy Qua chậm rãi tung ra, nhắm ngay trung tâm hắc sắc kiếm khí. Một đạo kiếm khí bé nhỏ không đáng kể, một quyền thật nhẹ nhàng tung ra, vốn phát ra thanh âm thật bình thản, nhưng thanh âm lại biến thành thật lớn, người trong phạm vi ngàn cây số đều cảm giác trên đỉnh đầu đột nhiên vang lên tiếng sấm, chấn ông ông cả lỗ tai. Một chiêu giao kích, vô số kiếm khí cùng vô số mầm móng linh thảo không ngừng nổ mạnh, rơi xuống cùng thiêu cháy. Không biết qua bao lâu, kiếm khí tối đen đầy trời rốt cục biến mất hầu như không còn. Thân hình Quân Thương Sinh rốt cục hiển hiện ra, hắn đứng đối diện Tùy Qua, nhưng mặt nạ đã vỡ vụn, sắc mặt tái nhợt vô cùng, mà ánh mắt tràn ngập oán độc: - Tùy Qua, ngươi sẽ không giết được ta! Khi lần thứ hai ta trở về, ngươi cùng người bên cạnh ngươi tất cả đều phải chết! - Vậy thì ngươi chết trước đi! Tùy Qua cười lạnh, nắm tay hung hăng oanh thẳng lên thân thể Quân Thương Sinh. Thân thể Quân Thương Sinh giống như pho tượng gỗ trực tiếp tan thành tro bụi. Nhưng quỷ dị chính là không nhìn thấy nguyên thần của hắn, không biết đã tiêu vong hay là bỏ trốn. Oanh long long! Khi Quân Thương Sinh vẫn diệt, bên dưới Ma Quỷ thành phát ra tiếng vang rầm rầm, đại địa không ngừng chao đảo, vô số ma vật chen chúc ra khỏi thành, mà ma vật ước chừng biết mình gặp phải tai họa, cho nên bắt đầu điên cuồng chạy trối chết, nhưng bị Thảo Mộc Binh Trận khống chế tuyệt đại bộ phận ma vật đều biến thành cá trong lưới. Đại địa chao đảo càng thêm dữ dội. Làm cho Tùy Qua cảm thấy không tưởng được chính là tòa Ma Quỷ thành tự chìm xuống lòng đất, sau đó bị vô số núi đá bùn đất chôn giấu. Xem ra không cần hắn san bằng, Ma Quỷ thành đã tự mình chôn cùng cùng Quân Thương Sinh. Biến cố này nằm ngoài dự liệu của Tùy Qua. Nhất là khi Quân Thương Sinh tử vong, Tùy Qua không thu được nguyên thân của hắn, thậm chí còn không cảm giác có nguyên thần tồn tại. Nhưng nếu hắn không có nguyên thần, tu vi của hắn sao lại lợi hại như thế? Đại địa dần dần bình ổn. Khắp bốn phía Ma Quỷ thành hoàn toàn thay đổi. Ma khí đầy trời dần dần tán đi. Trong không gian Hồng Mông Thạch xuất hiện thật nhiều ma vật. Trận chiến Ma Quỷ thành đối với Tùy Qua mà nói, xem như là thu hoạch không nhỏ. Nhưng trong lòng Tùy Qua không hề có nỗi vui sướng khi chiến thắng, ngược lại tăng thêm vài phần lo âu. Cuộc chiến bên ngoài cũng đã dần xong. Ước chừng qua nửa giờ, Tang Thiên xuất hiện bên cạnh Tùy Qua, hoảng sợ nói: - Tùy lão đệ, chẳng lẽ cậu thật sự san bằng được Ma Quỷ thành? Tùy Qua lắc lắc đầu. - Nhưng sao tôi không cảm giác được Ma Quỷ thành còn tồn tại đây? Tang Thiên nghi hoặc hỏi: - Nếu lão đệ chưa san bằng Ma Quỷ thành, vậy nó đâu rồi? - Ở phía dưới này. Tùy Qua dùng ngón tay chỉ xuống lòng đất. - Không có khả năng. Tang Thiên nói: - Tôi đã dùng thần niệm tìm qua, phía dưới không có ah. - Tôi cũng không cảm ứng được sự tồn tại của nó. Tùy Qua đáp: - Nhưng mặc kệ anh tin tưởng hay không, tôi tận mắt thấy nó chìm xuống dưới. Ma Quỷ thành, thật đúng như ma quỷ thôi. - Cứ chìm xuống như vậy sao? Tang Thiên tựa hồ còn chưa tin. - Tang lão đại, tin hay không là tùy anh. Tùy Qua cười khổ nói: - Tôi cũng ước gì đem nó san bằng, nhưng mấu chốt là Ma Quỷ thành lại tự mình chôn cùng với Quân Thương Sinh. - Chôn cùng sao? Cậu muốn nói Quân Thương Sinh đã chết? Tang Thiên hỏi: - Điều này…sao có thể? - Vì sao không khả năng? Tùy Qua nói: - Tôi tự tay đưa hắn đoạn đường. Tang lão đại, vì sao anh hỏi như vậy? - Bởi vì ở hai phút trước, người của tôi còn báo lại Quân Thương Sinh đang tham gia một buổi hoạt động kinh doanh trọng yếu tại thủ đô. Tang Thiên trả lời. - Cái gì! Tùy Qua kinh ngạc nhìn Tang Thiên. - Cho nên chuyện này tôi cũng cảm thấy kỳ quái. Tang Thiên cười khổ nói: - Nhưng mặc kệ vị Quân Thương Sinh ở Đế Kinh lại là ai, tôi tin tưởng Quân Thương Sinh tại đây nhất định là đã chết. Nếu không Ma Quỷ thành cũng sẽ không biến mất như vậy. - Nói chuyện này chỉ vô dụng. Tùy Qua nói: - Quan trọng nhất là Ma Quỷ thành đã biến mất, về phần Quân Thương Sinh ở Đế Kinh là thật hay giả, tôi không quan tâm. Tang lão đại, sự tình phía sau anh đi xử lý, tôi còn việc phải làm. Nói xong Tùy Qua lóe thân biến mất. Ngay sau đó hắn xuất hiện trước mặt Lạc Thanh Liên. Lạc Thanh Liên nhìn thấy Tùy Qua, không kinh ngạc, tựa hồ nàng đã sớm biết hắn sẽ đến, bình tĩnh nói: - Tôi biết anh muốn hỏi chuyện gì. Tôi có thể nói cho anh biết, chuyện tôi biết không nhiều. Nhưng tôi hẳn nên cảm tạ anh, bởi vì nguyên thần nàng lưu lại trong cơ thể tôi đã biến mất. Sau này tôi cũng sẽ không còn bị nàng ảnh hưởng.
Chương 1277: Đi Thiên Lam Kiếm Tông. share: doctruyen.org Mời đọc - Ý của cô muốn nói, một kiếm vừa rồi là do nguyên thần của nàng biến thành? Tùy Qua hỏi. - Phải. Lạc Thanh Liên thản nhiên đáp: - Tuy rằng tôi không thích phong cách hành sự của nàng, không thích nàng làm ảnh hưởng tâm tình của tôi, nhưng không thể không nói nàng thật sự đối tốt với anh. Nhưng nguyên thần của nàng hóa thành kiếm khí, sau khi giải vây cho anh đã hoàn toàn biến mất. Sau này anh cũng đừng nên hi vọng nàng có thể giúp đỡ được anh gì nữa. - Tôi cũng không trông cậy vào. Tùy Qua khẽ thở dài: - Bởi vì nàng nhất định biết, sau lần này tôi đã không cần nàng hỗ trợ. Tùy Qua đã đạt tới mệnh đan cảnh, rất nhanh sẽ bước vào nguyên anh kỳ, khi đó thực lực bay vọt thật lớn, đừng nói là hóa thần sơ kỳ, dù trung kỳ chỉ sợ cũng dễ dàng chém giết. - Như vậy tốt nhất. Lạc Thanh Liên mỉm cười: - Nhưng nói thế nào, làm một nam nhân luôn để nữ nhân bảo hộ cũng không phải chuyện tốt. Nói xong nàng tiêu sái phiêu nhiên đi xa. Không biết khi nào trên bầu trời Ma Quỷ thành đã khôi phục lại cảnh tượng trời xanh vạn lý. Tùy Qua đang định rời khỏi nơi này, đột nhiên nhớ tới tiểu Ngân Trùng, lại không nhìn thấy tung tích của hắn. Đang định dùng thần niệm gọi hắn về, Tùy Qua rất nhanh liền nhìn thấy một đạo ngân mang lướt qua chân trời, tiểu Ngân Trùng đột nhiên xuất hiện, vô cùng hưng phấn nói: - Lão đại, ta đã đột phá… - Nghịch đan cảnh? Có tác dụng cái rắm! Tùy Qua hừ lạnh một tiếng: - Thời khắc mấu chốt ngươi làm mất mặt, còn không biết chạy đi đâu. - Hắc…lão đại, ta cũng không có biện pháp, cuộc chiến cấp bậc như các ngươi ta sao có thể xen vào được đây. Tiểu Ngân Trùng không chút xấu hổ: - Lão đại, ngươi yên tâm, chờ sau khi tu vi ta tăng lên, nhất định sẽ kiến công lập nghiệp cho ngươi. - Kiến công lập nghiệp thì không cần, ngươi đừng lâm trận bỏ chạy thì tốt rồi. Tùy Qua cũng không muốn trách cứ hắn, giáo huấn vài câu lại nói tiếp: - Thi thể Ngưu Xà bị ngươi lấy rồi đi? - Không chỉ là thi thể của nó. Tiểu Ngân Trùng đắc ý nói: - Ngay cả nguyên thần của nó cũng bị ta lấy về. - Điều này sao có thể? Tùy Qua kinh ngạc hỏi. Ngưu Xà bị Khổng Bạch Huyên biến thành ngũ sắc kiếm khí trực tiếp miểu sát, thi thể bị tiểu Ngân Trùng chiếm được, điểm này Tùy Qua không kỳ quái. Nhưng Ngưu Xà là viễn cổ hoang thú, nguyên thần còn cường hoành hơn cả đạo sĩ hóa thần kỳ, hơn nữa có thể xuyên toa không gian bỏ chạy, làm sao dễ dàng bị tiểu Ngân Trùng bắt được? Nhưng nhìn bộ dạng hưng phấn kích động của tiểu Ngân Trùng, không giống như đang nói dối. - Ngưu Xà kia cũng thật xui xẻo, thân thể bị ngũ sắc kiếm khí bổ ra, nguyên thần không thể xuất khiếu, mà bị kiếm khí giam cầm trong thi thể. Cho nên đã tiện nghi cho ta, ha ha! Lão đại, vận khí của ta thật tốt, không phải sao? Tiểu Ngân Trùng cười vang, nhưng lần này xem như tiểu tử kia nhặt được tiện nghi lớn. Tùy Qua đang định châm chọc tiểu Ngân Trùng vài câu, nhưng trong đầu óc chợt lóe ý niệm, theo sau thì thào: - Khổng Bạch Huyên ah Khổng Bạch Huyên, nàng vì sao phải giúp ta như thế? Nếu nàng có tâm giúp ta, vì sao không chịu gặp ta? Tiểu Ngân Trùng dù sao cũng là hồng hoang dị thú, chiếm được thi thể của hoang thú như Ngưu Xà đối với hắn mà nói chính là vật đại bổ, nếu hoàn toàn hấp thu luyện hóa thân thể cùng nguyên thần của Ngưu Xà, trong thời gian ngắn đột phá hóa thần kỳ cũng không phải việc khó. Bởi vì thể chất tiểu Ngân Trùng thật đặc thù, hắn có thể hoàn toàn tiêu hóa cùng hấp thu thi thể Ngưu Xà, có thêm nguyên thần, không muốn gia tăng tu vi cảnh giới cũng không được. - Lão đại, vẫn là Khổng tổ mẫu thật tốt, ngươi tranh thủ cưới sớm… - Câm miệng cho ta! Đi thôi! Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, thu tiểu Ngân Trùng vào Hồng Mông Thạch, sau đó dùng thần niệm đốc xúc hắn nhanh chóng gia tăng tu vi. Theo sau Tùy Qua quay về Minh Kiếm sơn. Cuộc chiến lần này dù Tùy Qua đại hoạch toàn thắng còn gia tăng tu vi, nhưng khi quay về Minh Kiếm sơn, hắn lại có cảm giác mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. - Sư phụ, ngươi đã san bằng Ma Quỷ thành? Tùy Qua vừa về tới Minh Kiếm sơn, Trúc Vấn Quân là người đầu tiên hiện thân nghênh đón. Tùy Qua gật nhẹ đầu, nhìn nàng nói: - Không sai, tu vi của ngươi lại tinh tiến. - Là nhờ sư phụ dốc lòng chỉ điểm. Trúc Vấn Quân nói: - Vẫn là sư phụ lợi hại, thật sự san bằng Ma Quỷ thành. Đúng rồi, vị cô nương Tô Ngưng Yên chờ sư phụ đã lâu. - Được rồi, ta đi gặp nàng. Tùy Qua phấn chấn tinh thần, đi tới phòng tiếp khách. - Tùy tiên sinh, ngươi cuối cùng đã trở lại. Tô Ngưng Yên nhìn Tùy Qua, giọng nói có vài phần oán giận. - Xử lý chút chuyện khó giải quyết. Tùy Qua nhẹ nhàng nói. - Có thể nói cho ta biết là sự tình gì có thể làm cho Tùy tiên sinh khó giải quyết như thế? Tô Ngưng Yên hỏi. - Không biết Tô cô nương có biết về Ma Quỷ thành ở Tây Tạng? Tùy Qua hỏi, ánh mắt nhìn Tô Ngưng Yên. Trong mắt Tô Ngưng Yên hiện lên vẻ kinh ngạc: - Tùy tiên sinh có mâu thuẫn với Ma Quỷ thành? - Ma vật vực ngoại, tự nhiên ai cũng nên giết. Tùy Qua nói: - Ta đã san bằng nó. - Cái gì! Trên mặt Tô Ngưng Yên hiện lên vẻ kinh hãi, sau đó vội vàng nói: - Thật xin lỗi, ta thất thố. - Xem ra Tô cô nương cũng biết chuyện về Ma Quỷ thành. Tùy Qua nói, đầu óc lại có thêm chút tin tức, đó là ẩn thế tông môn đều không phải hoàn toàn không quan tâm chuyện thế tục giới. Ít nhất Thiên Lam kiếm tông cũng có chú ý động tĩnh của Ma Quỷ thành. - Có biết. Tô Ngưng Yên cũng không che giấu: - Ma vật vực ngoại trong Ma Quỷ thành vô cùng cường hãn, lại không nghĩ tới bị Tùy tiên sinh san bằng. Xem ra tu vi của Tùy tiên sinh quả nhiên sâu không lường được. - Không dám, chút tài mọn mà thôi. Tùy Qua nói: - Tô cô nương, chúng ta trở lại chuyện chính đi, lần trước ta nói qua chuyện hợp tác, Thiên Lam kiếm tông lại có thái độ gì đây? - Ta chính vì chuyện này mà đến, Tùy tiên sinh không phải muốn gặp tông chủ chúng ta sao? Ta đã đem ý tứ của ngươi nói qua với tông chủ, hắn cũng muốn gặp mặt ngươi. Nhưng vấn đề thời gian… - Nếu các ngươi phương tiện, hiện tại ta có thể đi tới Thiên Lam kiếm tông. Tùy Qua nói. Dao sắt chặt đay rối. Tô Ngưng Yên không nghĩ tới Tùy Qua quả quyết như vậy, thoáng chút do dự, nói: - Tùy tiên sinh thật sự làm việc dứt khoát, một khi đã như vậy, mời đi theo ta. - Xin mời Tô cô nương dẫn đường. Tùy Qua nói. - Mời. Tô Ngưng Yên đưa tay mời, theo sau bay lên trời. Mặc dù hai người phi hành cực nhanh, nhưng vẫn dùng hơn nửa giờ. Lúc này hai người đã đi tới trên mặt biển, theo sau Tô Ngưng Yên ngự kiếm đâm xuống nước. Tùy Qua không chút hoài nghi, theo sát phía sau. Chỉ một lát hai người đã xuống sâu dưới biển vạn trượng. Không thể không nói ẩn thế tông môn thật sự cẩn thận, lại đem sơn môn nhập khẩu xây dựng trong biển sâu, địa phương như vậy người thường không thể tới, cho dù mượn dùng tàu ngầm rất khó xuyên qua. Huống chi nơi này còn có trận pháp che đậy, càng khó thể bị phát hiện.
Chương 1278: Tông Môn. share: doctruyen.org Mời đọc Tùy Qua đi theo Tô Ngưng Yên vào một hạp cốc dưới đáy biển, địa hình khe sâu hết sức phức tạp, bên trong còn có chút sinh vật cổ quái tuần tiễu, những sinh vật này là yêu thú mà Thiên Lam kiếm tông dùng trông cửa. Theo sau, Tô Ngưng Yên đi tới trước một mặt vách đá, lấy ra một khối ngọc giản, nhấn vào trong vách đá. Cũng giống như dùng chìa khóa mở cửa, trên vách đá hiện ra cánh cửa lớn. Dù lực nước áp quá ngàn cân, nhưng cũng không vào được cửa đá kia. Bên trong cửa lộ ra ánh sáng nhu hòa, lập tức làm cho người ta liên tưởng đến động phủ thần tiên. - Tùy tiên sinh, nơi này chính là sơn môn Thiên Lam kiếm tông, xin mời. Tô Ngưng Yên cung kính đưa tay mời hắn. Tùy Qua biết cánh cửa này cũng không phải sơn môn chân chính của Thiên Lam kiếm tông, chẳng qua chỉ là một lối vào mà thôi. Cách cục của Thiên Lam kiếm tông so sánh với Tần gia, Thiên Ngu sơn khác hẳn, những địa phương kia là do một ít cường giả tu hành giới, thấy được một ít ngọn núi không tệ, liền trực tiếp vây lên, sau đó dùng trận pháp che giấu bí mật, tu sửa lại, sau đó biến thành sơn môn mà bọn hắn khai tông lập phái. Có thể nói những người này không hề có chút quan niệm lãnh thổ, hoàn toàn không biết trong thiên hạ là đất của chính phủ, đất đai là của quốc hữu. Bọn người kia quả thật còn lợi hại hơn cả thổ phỉ. Thổ phỉ nhiều nhất chỉ chiếm núi làm vua, mà những người này trực tiếp chiếm núi làm tiên, còn đem núi non sông ngòi ẩn núp đi, cho người thường không thể nhìn thấy. Mà ẩn thế tông môn như Thiên Lam kiếm tông, thủ đoạn lại cao minh hơn không ít. Bọn họ không phải trực tiếp chiếm núi làm thần tiên, mà trực tiếp mở ra động phủ cho mình. Mở động phủ, trên thực tế chính là xây dựng một không gian khác. Loại tình huống này có chút tương tự như Hồng Mông Thạch, nhưng Hồng Mông Thạch lại cực kỳ cao cấp, bởi vì không gian bên trong cơ hồ vô cùng vô tận. Ít nhất với tu vi trước mắt của Tùy Qua, cũng không thể hoàn toàn thông thấu. Không gian động phủ Thiên Lam kiếm tông chắc chắn sẽ có hạn, nhưng cũng không quá nhỏ, bởi vì người tu hành có thể mở ra một không gian độc lập như thế đều là người đại năng cực kỳ cao thâm. Nếu họ có thể mở được không gian, đương nhiên không thể nhỏ hẹp, huống chi nếu quá nhỏ làm sao có thể khai tông lập phái? Tùy Qua bước vào cánh cửa, quả nhiên trước mắt xuất hiện một địa phương tương tự như tiên cảnh. Loại cảm giác này có chút tương tự như lúc đi vào Như Mộng Thủy Cốc. Nhưng không gian trong thủy cốc có chút đặc thù, mà khu núi rừng này lại xinh đẹp tuyệt trần, con sông trong suốt, ruộng đồng phì nhiêu, trọng yếu hơn là còn có vô số ngọn núi cao vút trong mây, tầng tầng lớp lớp cơ hồ nhìn không thấy cuối. Những cây cối trên núi cực kỳ cao lớn, bởi vì dưới chân núi đều có linh mạch trải qua, cho nên linh khí sung túc, cây cối sum suê, tiên hạc hợp bầy, lại có vô số người tu hành xuyên qua tuần tra, thoạt nhìn thật sự là cảnh tượng phồn vinh hưng thịnh. Tùy Qua cùng Tô Ngưng Yên vừa đi vào, liền nhìn thấy có một đội ngũ ngự kiếm bay đến. Người đi đầu là một thanh niên tu vi nguyên anh kỳ, hẳn là nhân tài kiệt xuất trong Thiên Lam kiếm tông. Đương nhiên tuổi còn trẻ tiến được vào nguyên anh kỳ, mặc dù trong ẩn thế tông môn cũng được xem là nhân vật thiên tài. Vẻ mặt người này có vài phần ngạo mạn, nhìn Tô Ngưng Yên nói: - Tô sư muội, đây là thiếu tông chủ Thần Thảo tông mà ngươi nói sao? Một đạo sĩ kết đan kỳ mà thôi, tông chủ lại để cho ta tự mình nghênh đón, không khỏi có chút quá đáng đi. - Đạo hữu, ngươi tên gì đây? Thanh niên nhìn Tùy Qua hỏi, vẻ mặt cực kỳ cuồng ngạo. Tùy Qua giống như không nhìn thấy hắn, chỉ hỏi Tô Ngưng Yên: - Nếu không ai tới đón ta, vậy đưa ta đi trực tiếp gặp mặt tông chủ của ngươi đi. Tô Ngưng Yên nhủ thầm, Tùy Qua rõ ràng là không cho người mặt mũi, vị thanh niên kia tên Đường Tuyết Long, đích thật là nhân vật kiệt xuất trong tông, hơn nữa luôn có chút hảo cảm với Tô Ngưng Yên, nhưng nàng xưa nay lại không có hứng thú gì với hắn. Tô Ngưng Yên nhìn Đường Tuyết Long nói: - Nếu tông chủ an bài ngươi tới đón Tùy tiên sinh, ngươi hẳn nên hoan nghênh, vì sao không hiểu cấp bậc lễ nghĩa? - Tô sư muội, lời này của ngươi thật không đúng. Đường Tuyết Long tự phụ nói: - Sư huynh ngươi dù sao cũng là đạo sĩ nguyên anh kỳ, thân phận cao quý, ta tự mình đến nghênh đón hắn, đã xem như cấp đủ mặt mũi. Kết quả ngươi xem hắn, hoàn toàn không hiểu cấp bậc lễ nghĩa, hắn thực cho mình là thiếu tông chủ ẩn thế tông môn nào đó sao. Thần Thảo tông, hừ, tông môn nào vậy, ngươi nghe qua sao? Tùy Qua cũng không nhìn Đường Tuyết Long, thản nhiên nói: - Tô cô nương, nơi này thật sự quá ầm ĩ, chúng ta đi thôi. Nói xong hắn bước về phía trước, hoàn toàn xem thường Đường Tuyết Long. - Đứng lại cho ta! Đường Tuyết Long hoàn toàn bị chọc giận, mặc dù hắn được an bài đi đón Tùy Qua, nhưng tu hành giới là địa phương luôn lấy thực lực vi tôn. Đường Tuyết Long tu vi nguyên anh kỳ, nhân tài kiệt xuất của Thiên Lam kiếm tông, chưa từng bị người xem thường như vậy, nhất là ở trước mặt Tô Ngưng Yên. Cho nên hắn làm ra hành động ngu xuẩn, dùng thân pháp chắn ngang trước mặt Tùy Qua. Tùy Qua chỉ cười nhạt, bước chân không ngừng tiến về phía trước. Đường Tuyết Long còn muốn chặn đường, đột nhiên bốn phía thân thể Tùy Qua hiện ra hai hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ thật cao, uy áp cường đại phóng thích, trực tiếp đánh bay Đường Tuyết Long! Không có biện pháp, lực lượng quá cách xa nhau! Tu vi nguyên anh sơ kỳ như Đường Tuyết Long ở trong mắt Tùy Qua chẳng khác gì con kiến, hắn chỉ cần hắt hơi là có thể thổi bay. Kinh hãi! Rung động! Trong tu hành giới, ngươi nói gì cũng vô ích, nhưng nếu cảnh giới tu hành của ngươi đủ cao, ngươi không cần nói gì cả, người khác cũng phải bán mặt mũi cho ngươi. Tùy Qua chỉ dùng uy áp đã trực tiếp đánh bay Đường Tuyết Long, đây là điều tuyệt đối làm náo động Thiên Lam kiếm tông. Cho dù là Tô Ngưng Yên cũng bị hành động của Tùy Qua làm rung động. Tuy rằng nàng nghe nói hắn san bằng Ma Quỷ thành, nhưng trong lòng không quá tin tưởng, mặt khác nàng vốn không biết Quân Thương Sinh lại là người lợi hại đến như thế. - Hiện tại người chân chính nghênh đón ta nên xuất hiện rồi chứ? Tùy Qua nói với Tô Ngưng Yên, nhưng thanh âm lại lan truyền khắp Thiên Lam kiếm tông. Tu vi này quả thật đã là kinh thế hãi tục. Sắc mặt Đường Tuyết Long xám như tro tàn cúi đầu, không nói một lời, không dám thở mạnh. Khi hắn bị Tùy Qua dùng khí thế đánh bay, đầu óc hắn trống rỗng, sau đó vô cùng sợ hãi, bởi vì hắn biết với khí thế cường đại của Tùy Qua, chỉ cần dùng đầu ngón tay là có thể thoải mái nghiền chết hắn. Tùy Qua vừa dứt lời, một thanh âm liền vang lên: - Đường Tuyết Long, bổn tông lệnh cho ngươi tiếp đãi khách quý, ngươi lại lãnh đạm khách nhân, phạt ngươi đến Hàn Băng Phong tĩnh tu hai mươi năm, không được rời núi nửa bước! - Dạ, tông chủ. Đường Tuyết Long như được đại xá, xám xịt rời đi diện bích.