Đô Thị Y TIÊN THIỂU - Vô Trục - FULL

Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.
  1. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1295: Tề Nhân Chi Phúc. (2)

    share: doctruyen.org





    - Đây là chuyện không có biện pháp, tuy rằng Huyền Mệnh khách sạn kiếm tiền, nhưng đan dược là vật tiêu hao, muốn sử dụng. Hiện tại thiên địa linh khí loãng như vậy, nếu chỉ thổ nạp còn tu luyện cái rắm!

    Lâu Kiếm Thường hừ lạnh nói:

    - Nói như vậy tuy rằng chúng ta bắt được nhược điểm, nhưng cũng không uy hiếp được hắn?

    - Đúng là không thể uy hiếp hắn!

    Tông Duệ nói:

    - Tiểu tử kia dám thủ tiêu cả người của Không Động cùng Thục Sơn, ngươi cho rằng hắn thật sự sẽ kiêng kỵ Huyền Mệnh khách sạn hay sao? Nếu dùng nhược điểm đi uy hiếp hắn, chỉ sợ ngược lại sẽ chọc giận hắn. Huống chi nếu hắn đem chuyện chúng ta bán bản đồ chọc ra ngoài, Thục Sơn cũng sẽ tìm chúng ta phiền phức. Thay vì như thế, chẳng thà tiếp tục cùng hắn bảo trì quan hệ hợp tác.

    - Ngô…xem ra chỉ có thể như vậy.

    Lâu Kiếm Thường gật đầu nói:

    - Tiểu tử kia thật sự là lợi hại! Tuổi còn trẻ lại có thủ đoạn như vậy. Nhưng không biết người của Thục Sơn cùng Không Động sẽ làm như thế nào.

    - Chúng ta yên lặng theo dõi kỳ biến đi.

    Tông Duệ nói.

    - Chỉ đành như thế.

    Lâu Kiếm Thường gật đầu, theo sau thân ảnh hai người biến mất trong khu rừng cây.

    Đưa đi những ôn thần kia, Tùy Qua đi gặp Đường Vũ Khê.

    - Quân Lăng không bị ủy khuất gì chứ?

    Đường Vũ Khê vừa đến, lập tức hỏi thăm, xem ra nàng thật sự quan tâm Trầm Quân Lăng.

    - Không có việc gì, em không cần lo lắng.

    Tùy Qua đáp:

    - Nhưng trước mắt nàng không thể xuất hiện trên Minh Kiếm sơn.

    - Vì sao?

    Đường Vũ Khê khó hiểu hỏi.

    - Nếu để cho người của Thục Sơn cùng Không Động biết nàng còn sống, nhất định thông qua nàng truy xét cái chết của Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh, khi đó sẽ bại lộ hết thảy, sẽ liên lụy cả anh cùng Thần Thảo tông.

    Tùy Qua giải thích.

    Đường Vũ Khê ngẫm nghĩ, gật đầu nói:

    - Đúng vậy, đạo lý bên trong em còn không nghĩ cẩn thận đâu. Nhưng chỉ cần nàng không sao là được, tạm thời không ra mặt cũng tốt, hiện tại sinh ý tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường xem như đã phát triển ổn định, xem như cho nàng nghỉ phép đi.

    - Phải, nhưng đành vất vả em một chút.

    Tùy Qua chân thành nói.

    - Vất vả tính cái gì, nhưng có chuyện em muốn nói với anh.

    Vẻ mặt Đường Vũ Khê phức tạp, tựa hồ không biết nên làm sao mở miệng.

    - Vũ Khê, giữa chúng ta có sự tình gì em cứ việc nói, đừng băn khoăn.

    - Em đang muốn nói chuyện của Quân Lăng.

    Đường Vũ Khê sâu kín thở dài, chậm rãi nói ra.

    Tùy Qua im lặng lắng nghe, sau khi nghe xong vẻ mặt biến thành phức tạp, thậm chí không biết là mùi vị gì.

    Bởi vì hắn hoàn toàn không nghĩ tới Đường Vũ Khê lại chủ động muốn hắn “giao hảo” với Trầm Quân Lăng, lời này từ miệng nàng nói ra, thật sự làm Tùy Qua chấn kinh, bị sợ ngây người.

    - Vũ Khê…

    Tùy Qua không biết nên làm sao mở miệng, không biết nên cao hứng hay hổ thẹn.

    - Tùy Qua, anh không cần giải thích. Kỳ thật cho tới bây giờ, chúng ta đều hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, cũng đừng lừa mình dối người, em hoàn toàn nhìn ra được nha đầu Quân Lăng thích anh, hơn nữa anh khẳng định cũng thích nàng từ lâu. Theo ánh mắt người thế tục mà xem, chuyện này quả thật cực kỳ hoang đường, nhưng hiện tại chúng ta đã không còn là người thế tục. Anh đã dẫn nàng cùng em tiến vào tu hành giới, có lẽ nên dùng ánh mắt người tu hành đối đãi chuyện này, đối với người tu hành mà nói, loại chuyện này quá bình thường, có đúng không?

    - Phải, nhưng mà…anh…

    - Trước kia em luôn giả ngây giả dại, nhìn mà không thấy, cảm giác anh là của em, là duy nhất, nhưng em đã sớm biết chuyện này không thể nào, anh không khả năng vĩnh viễn là của em. Mà lần này Quân Lăng bị người bắt đi, em mới ý thức một việc, nàng thật sự là một vưu vật, mị lực thật lớn, đừng nói là nam nhân, cho dù nữ nhân như em có đôi khi cũng thích nàng.

    - Không phải đâu?

    Tùy Qua hoảng sợ.

    - Không phải như anh nghĩ đâu!

    Đường Vũ Khê hung hăng trừng mắt, nói tiếp:

    - Ý của em là hồng nhan họa thủy, lần này đúng là chứng minh tốt nhất. Nếu anh dẫn nàng vào tu hành giới, như vậy họa thủy này cũng do anh tiêu hóa đi, miễn cho tai hại về sau. Vạn nhất nàng rơi vào súc sinh vô nhân tính trong tu hành giới, em sẽ cảm thấy thật áy náy!

    - Tu hành giới không như thế tục, nơi này không có pháp luật, không có đạo đức, cá lớn nuốt cá bé là quy tắc duy nhất. Mà lần này em trơ mắt nhìn Quân Lăng bị người bắt đi, bản thân lại không làm được gì. Hai tên súc sinh kia còn nói, nếu em còn là xử nữ, bọn hắn cũng sẽ đem em…thật sự là quá đáng sợ, may mắn Quân Lăng không sao, nếu không em thật sự khó thể tha thứ chính mình.

    Đường Vũ Khê sợ hãi nói.

    - Vũ Khê, đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này đã qua. Quân Lăng cũng đã an toàn trở lại. Nhưng trước mắt nàng không thể hiện thân, nếu không chúng ta sẽ có phiền toái.

    Tùy Qua an ủi.

    - Em biết, tốt lắm, chuyện khác em sẽ không nói. Tóm lại bất kể là Trầm Quân Lăng hay Lam Lan, hoặc là nữ nhân khác…em cũng sẽ không xen vào nữa. Tùy Qua, chỉ cần trong lòng anh có em là được.

    Đường Vũ Khê cắn môi nói, tuy thật đại độ, nhưng nội tâm nàng vẫn thống khổ.

    - Đừng nói nữa, anh biết, anh biết hết.

    Tùy Qua tiến lên ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng nàng.

    Luyện tinh hóa khí là một loại phương thức tu hành đặc thù của người tu đạo.

    Nhưng phàm là sau khi tu vi tới tiên thiên kỳ, sinh cơ nội liễm, có thể đem tinh hoa hóa thành nguyên khí, tăng lên tu vi chính mình. Chính bởi vì như thế, thật nhiều người tu đạo chủ yếu đều khống chế được bản thân, bởi vì họ có thể luyện tinh hóa khí.

    Sở dĩ nhắc tới luyện tinh hóa khí, bởi vì từ khi Tùy Qua kết hợp với Trầm Quân Lăng, đã luyện tinh hóa khí nhiều lần.

    Không có biện pháp, mị hoặc của nha đầu Trầm Quân Lăng quá lớn, nhất là nghĩ tới dáng vẻ yêu mị trời sinh của nàng, thân thể Tùy Qua lập tức xao động.

    Tùy Qua cũng không muốn mình bị ngăn cản nửa chừng để lưu lại tiếc nuối lần nữa, cho nên hắn đưa Trầm Quân Lăng đi đến một nơi an toàn sẽ không bị người của Thục Sơn hay Không Động phát hiện được.

    Như Mộng Thủy Cốc!

    Như Mộng Thủy Cốc, nơi này là địa phương vốn dành cho Tùy Qua cùng đệ tử Thần Thảo tông lịch lãm.

    Từ sau khi Tùy Qua đánh bại Thiên Thủy Ma Hoàng, nơi này đã rất khó tìm được ai đối kháng hắn. Huống chi Tùy Qua còn có khí linh Như Mộng bảo hộ, ở trong này hoành hành cơ hồ không bị ngăn trở.

    Hơn nữa mặc cho Thục Sơn hay Không Động lợi hại thế nào, tuyệt đối không cách nào cảm ứng cùng suy tính ra chân khí hay vị trí của Trầm Quân Lăng.

    Như Mộng Thủy Cốc hoàn toàn có thể ngăn cách thần niệm bên ngoài xâm lấn.

    Huống chi cả Thục Sơn lẫn Không Động đều không biết Tùy Qua còn có một địa phương như vậy.

    - Thật đẹp!

    Sau khi tiến vào thủy cốc, Trầm Quân Lăng được thả ra ngoài, nhìn thấy cảnh tượng như mộng như ảo chung quanh, không nhịn được cảm thán một tiếng.

    Hiện tại Như Mộng Thủy Cốc có chút biến hóa so với dĩ vãng.
     
    quangvd and BlackAngle13 like this.
  2. minh luan

    minh luan Đại Boss

    Tham gia ngày:
    15/3/14
    Bài viết:
    70,549
    Được thích:
    367,011

    Chương 1296: Trở Lại.

    share: doctruyen.org





    Tùy Qua gieo trồng không ít linh thảo nơi này, vô luận trên bờ hay dưới nước hắn đều tận dụng, cũng không phải vì hứng khởi mà đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ. Linh khí trong cốc thật sung túc, thích hợp cho linh thảo sinh trưởng, hơn nữa gieo trồng linh thảo số lượng nhiều sẽ làm linh khí trong cốc tăng lên, đây xem như xúc tiến lẫn nhau. Mặt khác nơi này là nơi lịch lãm, người tham dự lịch lãm có thể chém giết ma vật gia tăng tu vi, thu được pháp bảo, nhưng nếu lấy được linh thảo đối với người lịch lãm mà nói xem như một loại khen thưởng. Đương nhiên sau khi linh khí gia tăng sung túc, tốc độ trưởng thành của ma vật sẽ nhanh hơn, như vậy có thể cung cấp thêm càng nhiều ma vật để chém giết.

    Nguyên bản cảnh tượng trong cốc thật mộng ảo, nhưng bởi quá yên tĩnh nên biến thành quỷ dị. Mà bây giờ có thêm nhiều linh thảo, càng thêm xinh đẹp mỹ lệ vô cùng.

    Ngay cả sát khí ma vật đều biến mất thật nhiều.

    Nhưng chẳng qua vì người xuất hiện chính là Tùy Qua, kể cả ma vật cường đại cũng không dám đến gần, những ma vật tầm thường càng không dám tấn công, ngẫu nhiên có vài ma vật liều mạng đều bị hắn trực tiếp miểu sát.

    - Đẹp?

    Tùy Qua bật cười:

    - Người nói nơi này xinh đẹp thật sự không có bao người đâu.

    - Anh dẫn em đến nơi này làm gì?

    Trầm Quân Lăng hỏi.

    - Em biết rõ còn cố hỏi sao.

    Tùy Qua nhìn chằm chằm nàng nói:

    - Đêm động phòng hoa chúc của chúng ta chỉ vừa tập thể dục đã bị người đánh vỡ, em nói ngọn lửa trên người anh có thể tắt xuống hay sao? Đừng nói là anh, ngay chính em cũng không được đi?

    Trên mặt Trầm Quân Lăng hiện lên vẻ thẹn thùng, đương nhiên không chịu thừa nhận:

    - Em làm sao có, chỉ có người như anh, cả ngày tinh trùng lên não, chỉ biết nhớ tới loại chuyện này.

    - Giữa nam nữ không phải chỉ nhớ chuyện như vậy sao chứ.

    Tùy Qua nói:

    - Huống chi em đại khái không biết tình huống hiện tại, sau này hai chúng ta muốn gần gũi thật sự không dễ dàng.

    - Sao vậy, chẳng lẽ chính thê của anh không cho?

    - Không phải, trên thực tế nàng còn cổ vũ anh gần gũi với em.

    Tùy Qua bất đắc dĩ nói:

    - Vấn đề mấu chốt là do người của Thục Sơn cùng Không Động, nếu hành tung của em bị bại lộ, vô luận là anh hay Thần Thảo tông đều xui xẻo. Theo tình huống hiện giờ mà xem, chúng ta vẫn chưa thể trêu vào Thục Sơn hay Không Động được đâu.

    - Nguyên lai là như vậy sao, vậy chẳng lẽ em vĩnh viễn phải ẩn núp trong địa phương mịt mù tăm tối?

    Trầm Quân Lăng có chút khó chịu:

    - Em còn đang nghĩ làm sao nhanh chóng đẩy dời sản phẩm làm đẹp Đông y ra hướng thị trường quốc tế nữa đâu.

    - Chuyện kinh doanh em không cần lo lắng, Vũ Khê sẽ nghĩ biện pháp. Mặt khác không gian trong Hồng Mông Thạch của anh cũng không phải nơi mịt mù tăm tối đi? Bên trong có hoa hoa thảo thảo, chẳng khác gì tiên cảnh không phải sao.

    - Tiên cảnh? Không có bóng người nào, như vậy mà cũng gọi là tiên cảnh?

    - Được rồi, đừng nhắc tới những chuyện không vui này.

    Tùy Qua nói:

    - Hiện tại chúng ta muốn hẹn hò thật không dễ dàng đâu. Quân Lăng, em đành lòng gạt anh sang một bên hay sao chứ?

    - Ai nói muốn gạt anh sang bên?

    Trầm Quân Lăng khẽ hừ một tiếng:

    - Là anh ngu xuẩn, không biết xây dựng không khí lãng mạn mà thôi.

    - Vậy sao? Vậy em đã chuẩn bị xong chưa?

    Tùy Qua đột nhiên cười quỷ dị, sau đó ôm thân hình Trầm Quân Lăng trầm xuống bên dưới, “phác thông” một tiếng chìm vào trong nước, nhanh chóng trầm sâu dưới đáy.

    Hai người có hộ thể cương khí của Tùy Qua bao phủ, không bị lực nước ảnh hưởng, tiếp tục chìm xuống bên dưới.

    Càng chìm sâu xuống dưới, lực nước càng lớn, Trầm Quân Lăng có chút khẩn trương, lúc này nàng cũng cảm giác được trong nước có chút thần niệm kỳ dị lướt qua thân hình, hiển nhiên trong nước không chỉ có nàng cùng Tùy Qua mà thôi.

    Rốt cục hai người đi tới sâu vạn trượng, bốn phía một mảnh tối đen, Trầm Quân Lăng thật sự không biết nơi này có gì gọi là bầu không khí lãng mạn.

    Nhưng đúng ngay lúc này, trước mặt đột nhiên phát sáng lên, trong ánh sáng có thể mơ hồ nhìn thấy một cung điện thật lớn.

    Cung điện dưới nước lập tức làm cho nàng liên tưởng đến Long cung.

    Nhưng cung điện trước mắt có tên là Thiên Thủy cung.

    Tùy Qua đã đưa Trầm Quân Lăng đi tới cửa cung điện, sau đó đi vào bên trong.

    Sau khi tiến vào nàng vô cùng kinh ngạc, bởi vì trong cung không có nước, từ trong nhìn ra ngoài thần kỳ như đi vào thế giới nước các công viên, nhưng khác nhau chính là không có cá mà lại là “thủy ma”, thật sự rất khó đối phó.

    - Thiên Thủy cung là một kiện pháp bảo rất lợi hại, bên trong có trận pháp phòng ngự, cho nên nước không thể vào.

    Tùy Qua giải thích.

    Nhắc tới còn phải cảm tạ Thiên Thủy Ma Hoàng đã lưu lại một nơi tốt như vậy cho Tùy Qua, tuy rằng Thiên Thủy cung không phải linh khí, nhưng sau khi được Như Mộng chữa trị đã là tuyệt phẩm bảo khí, uy lực không kém, nếu ngày sau có thể ngưng tụ thành khí linh, dĩ nhiên càng tốt hơn.

    Thiên Thủy Ma Hoàng kiến tạo Thiên Thủy cung phi thường xinh đẹp, hoàn mỹ, xa hoa, mà không phải dùng trân châu bảo bối, lại dùng kim đan của người tu hành chiếu sáng, còn dùng thiên tài địa bảo trang trí. Ở lúc bình thường những vật này dùng như trang trí, nhưng ở thời điểm chiến đấu có thể gia tăng uy lực pháp bảo.

    Nơi này rất nhanh hấp dẫn Trầm Quân Lăng.

    Nhất là trong tẩm cung còn có một linh ngọc sàng ngũ sắc xa hoa.

    Bởi vì không muốn lãng phí thời gian, hai người tận dụng mỗi phút mỗi giây kề cận. Buông thả thể xác cùng tinh thần đi hưởng thụ thân thể đối phương, khai thông tâm linh đối phương.

    Khi thể xác cùng tinh thần hai người hoàn toàn dung hợp, Tùy Qua âm thầm vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công tăng lên cảnh giới tầng thứ tám.

    Chỉ cần lần này đạt tới cảnh giới tầng thứ chín, Tùy Qua liền có thể phục chế mảnh nhỏ pháp tắc kết đan kỳ.

    Đến lúc đó Tùy Qua có thể đào tạo thật nhiều đệ tử môn nhân kết đan kỳ, thực lực của Thần Thảo tông có thể tăng lên trên diện rộng chân chính, có được trụ cột cùng khả năng đối kháng ẩn thế tông môn.

    Kỳ thật đây cũng là ý tưởng của Thiên Lam kiếm tông.

    Đối với Trầm Quân Lăng mà nói cùng Tùy Qua làm tất cả chuyện này đều là thể nghiệm hoàn toàn mới, một loại thể nghiệm cực kỳ kỳ diệu.

    Tùy Qua cảm giác được tâm linh cùng thần niệm bởi vì dung hợp cùng Trầm Quân Lăng mà tăng lên một bước, tựa hồ bởi vì sự kết hợp của nàng nên giải quyết xong “tâm bệnh”, theo sau hắn cảm giác được mình đạt tới tầng thứ tám viên mãn, một mảnh “tinh không” khác tựa hồ có thể vươn tay chạm tới.

    Trải qua vài lần cố gắng hắn đành phải dừng lại, bởi vì lúc này Trầm Quân Lăng đã đạt tới cực hạn, nếu còn tiếp tục chỉ sợ sẽ làm nàng bị tổn thương.

    Vì thế Tùy Qua dừng vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công, mặc cho cảm giác như thủy triều kia lui xuống.

    Hồn phách Trầm Quân Lăng quay về thân thể, dựa vào người hắn hồi lâu mới hồi phục lại, dùng ngón tay vẽ lồng ngực hắn, nói:

    - Tùy Qua, em làm người luôn thông minh, cho nên thật nhiều chuyện em đều không hối hận, nhưng có một việc em thật sự hối hận.


     
    BlackAngle13 thích bài này.
  3. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1297: Tầng thứ chín Thiên Tinh Tâm Công.

    share: doctruyen.org





    - A, nói thử xem.

    - Thời điểm này để cho anh đoán thử mới thú vị hơn.

    Trầm Quân Lăng cười khẽ nói.

    - Vậy anh đoán thử…Ngô, anh nghĩ sự tình gì có thể làm tiểu Quân Quân hối hận đây?

    Tùy Qua nghĩ nghĩ, rất nhanh đã có đáp án, thổi nhẹ vào tai nàng:

    - Có phải hối hận không sớm làm việc này với anh không?

    - Chán ghét!

    Vẻ mặt Trầm Quân Lăng thẹn thùng, nhưng lại chứng minh suy đoán của Tùy Qua:

    - Anh đó, vừa đáng yêu lại vừa đáng giận, sau này em thật không biết làm sao đối mặt Vũ Khê. Nhưng có lẽ nhờ vậy em giúp Vũ Khê được chuyện khác.

    - Vì sao?

    Tùy Qua thoáng kinh ngạc.

    - Bởi vì…

    Trầm Quân Lăng thấp giọng nói:

    - Với bộ dạng long tinh hổ mãnh của anh, em chỉ sợ một mình Vũ Khê cũng không hầu hạ nổi cho anh!

    Đối với lời tán dương thế này, bất kỳ nam nhân nào cũng sẽ chấp nhận.

    Hai người ôn tồn một lát, Tùy Qua vẫn lo lắng chuyện ở Minh Kiếm sơn, Trầm Quân Lăng cũng biết nên làm gì, vì vậy để Tùy Qua thu nàng vào Hồng Mông Thạch sau đó rời khỏi Như Mộng Thủy Cốc.

    Khi Tùy Qua quay về Minh Kiếm sơn đã thấy có người đang chờ hắn.

    Gần đây phòng tiếp khách của Minh Kiếm sơn đúng là náo nhiệt, người đang chờ Tùy Qua chính là Tô Ngưng Yên.

    Vẻ mặt Tô Ngưng Yên lo lắng, hiển nhiên đã nghe được tin tức cho nên không yên, điều này làm trong lòng Tùy Qua có chút cảm động, bất kể nói thế nào ít nhất Tô Ngưng Yên vẫn còn chút cảm tình bằng hữu.

    - Ta nghe nói chuyện của Thục Sơn kiếm tông cùng Không Động môn…

    - Đúng vậy, bọn họ đến tìm ta phiền phức.

    Tùy Qua quyết định chủ động giải thích chuyện này, nhưng hắn cũng không dự tính thú nhận là mình làm. Dù sao hiện tại hắn thông qua Tô Ngưng Yên hợp tác với Thiên Lam kiếm tông, mà không phải chỉ hợp tác với một mình nàng. Rất nhiều chuyện một khi dính dáng tới ích lợi tông môn, như vậy quan hệ lợi cùng hại bên trong sẽ biến thành phức tạp.

    - Nhưng ta có nghe nói lần này Hồ Hầu Minh cùng Hoàng Linh Phong chỉ sợ thật sự bị người xử lý.

    Tô Ngưng Yên có chút hưng phấn lại lo lắng:

    - Hai người này là hồ bằng cẩu hữu, từ xưa tới nay luôn hung hăng càn quấy, lần này bị người giết chết thật sự hả lòng hả dạ. Nhưng hiện tại chỉ sợ Không Động cùng Thục Sơn đều nhận định có quan hệ với ngươi, với sự hiểu biết của ta với bọn hắn, chỉ sợ sẽ không từ bỏ ý đồ.

    - Không sao.

    Tùy Qua lạnh lùng nói:

    - Vẫn câu nói kia, binh đến tướng ngăn.

    - Nếu thật sự có phiền toái, ngươi có thể tìm Thiên Lam kiếm tông.

    Tô Ngưng Yên thành khẩn nói:

    - Chuyện này ta có nói qua với tông chủ, nàng tỏ vẻ chỉ cần ngươi tới Thiên Lam kiếm tông, cho dù Không Động cùng Thục Sơn muốn tìm ngươi phiền toái chúng ta cũng có thể bảo vệ cho ngươi.

    - Đa tạ, hiện tại vẫn chưa cần.

    Tùy Qua không phải cố ý cự tuyệt ý tốt của đối phương. Hắn chỉ mới đạt tới hợp tác với họ, lại cần tìm họ bao che, vậy hắn còn bao nhiêu giá trị lợi dụng? Sau này hợp tác chỉ sợ rất khó đạt được ngang hàng.

    Tô Ngưng Yên nhìn vẻ trấn định của hắn, trong lòng thầm kỳ lạ. Cho dù là nàng, nếu đồng thời có hai đại địch, sẽ khó thể bình an, bởi vì nàng phi thường hiểu rõ hai tông môn kia ngang ngược càn rỡ bậc nào.

    - Tô cô nương yên tâm, ta biết Không Động cùng Thục Sơn lợi hại, nhưng Thần Thảo tông cũng không phải dễ chọc.

    Tùy Qua vẫn lấy danh hào của Thần Thảo tông kéo ra, mặc dù có cảm giác phô trương, nhưng vì tông môn vốn là vô danh, cần phải tuyên truyền thêm mới tốt.

    - Nếu Tùy tiên sinh tin tưởng như vậy, ta cũng không muốn nói nhiều, nhưng chỉ cần ngươi muốn Thiên Lam kiếm tông trợ giúp, ta nhất định sẽ hết sức.

    Thái độ Tô Ngưng Yên vẫn thập phần thành khẩn.

    Đưa tiễn Tô Ngưng Yên, Tùy Qua bắt đầu tính toán làm sao ứng phó cục diện sắp tới.

    Suy nghĩ một chút, Tùy Qua tìm Trúc Vấn Quân hỏi thăm chuyện bày hộ sơn đại trận mới. Hắn còn muốn tăng thêm uy lực cho trận pháp, dùng nhiều pháp bảo bố trí, thậm chí gia nhập thêm kim đan gia tăng lực lượng. Đồng thời còn có thể điều thêm nhân thủ như vậy càng dễ dàng tăng thêm lực lượng cho trận pháp.

    Đợi sau khi Trúc Vấn Quân rời đi, Tùy Qua mới suy nghĩ làm sao luyện chế Cảnh Giới Đan kết đan kỳ.

    Không phải tích lũy của hắn không đủ, mà là tâm cảnh của hắn còn một tia sơ hở.

    Từ Như Mộng Thủy Cốc trở lại, Tùy Qua đã nghĩ ra mấu chốt của sơ hở này.

    Lam Lan.

    Khi Tùy Qua đi Thục Sơn kiếm tông, Lam Lan tỏ vẻ sẽ chờ hắn quay về, nhưng bởi vì có chuyện khẩn cấp nên nàng phải rời khỏi Minh Kiếm sơn.

    Về phần là chuyện gì khẩn cấp lại không nghe nàng nhắc qua một chữ. Nhưng Tùy Qua cũng suy đoán được nàng là vì công tác của mình.

    Trước khi đi tìm Lam Lan, Tùy Qua gọi điện cho nàng, nhưng di động nàng lại tắt máy.

    Điều này làm Tùy Qua có chút khẩn trương, vì vậy liền gọi điện cho An Vũ Đồng.

    - Tùy Qua, anh nhanh chóng quay về đi, em ở trong nhà chờ anh, nhà của chị họ xảy ra chuyện lớn!

    An Vũ Đồng có chút sốt ruột nói.

    Chỉ vài phút sau Tùy Qua đã chạy về nơi ở của An Vũ Đồng, đã vài ngày không gặp hắn, nhưng lúc này không phải thời gian âu yếm tưởng niệm, An Vũ Đồng vội vã nói:

    - Dượng đã xảy ra chuyện, chị họ về nhà xử lý, nhưng hình như nàng cũng bị tạm giam.

    - Đừng khẩn trương, đều là chuyện nhỏ mà thôi.

    Tùy Qua an ủi An Vũ Đồng.

    Đối với hắn mà nói đích thật là chuyện nhỏ.

    Ở trong mắt người khác, cha của Lam Lan là phó chủ tịch tỉnh Minh Hải, là đại nhân vật lợi hại, nhưng đối với Tùy Qua mà nói, hắn chỉ là một người phàm. Cho nên chuyện của một phó chủ tịch tỉnh chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

    Huống chi vừa nghe nói Lam Văn Cẩm xảy ra chuyện, Tùy Qua lập tức suy đoán là chuyện gì. Không có gì là đứng sai đội ngũ, trở thành vật hi sinh trong việc phe phái giao tranh. Hoặc là đã xảy ra chuyện tham ô hối lộ nào đó. Hơn nữa nhất định là do nguyên do trước nhiều hơn, bởi vì mặc dù Hoa Hạ có sự tồn tại của Ban kỷ luật thanh tra, nhưng năng lực truy bắt tham ô còn không bằng bắt tên trộm cùng tiểu tam. Không hề nghi ngờ, Lam Văn Cẩm nhất định biến thành vật hi sinh của việc tranh đấu phe phái.

    Nhưng rốt cục là chuyện gì xảy ra thì Tùy Qua chỉ là suy đoán, hiện tại không liên lạc được Lam Lan, cho nên Tùy Qua quyết định liên hệ với Trần Mã Khả, đoạn thời gian trước hắn âm thầm cung cấp một nhóm đan dược cho lục tổ, đây là nhân tình, dù sao cũng nên cho người kia trả lại.

    - Tùy lão đệ, lại gặp chuyện gì phiền phức sao?

    Trần Mã Khả không tránh né hỏi.

    - Chuyện Lam Văn Cẩm.

    Tùy Qua nói:

    - Tôi muốn biết tình huống thế nào, anh hẳn là hiểu biết đi?

    - Biết, cậu chờ một chút.

    Trần Mã Khả vội vàng điều tra tin tức, làm tổ trưởng lục tổ, con đường tin tức của hắn trong quốc nội rất rộng rãi, rất nhanh liền nhận được tin phản hồi, sau đó báo tin:

    - Là người của Ban kỷ luật trung ương, bọn hắn nhận định Lam Văn Cẩm có hành vi tham ô hối lộ, thực hiện song quy.

     
  4. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1298: Lam Lan bị song quy.

    share: doctruyen.org





    - Vấn đề nghiêm trọng không?

    - Nói thế nào cũng được.

    Trần Mã Khả lập lờ nước đôi:

    - Lão đệ, cậu không phải người trong thể chế, cho nên không biết tình huống. Việc xử phạt trong thể chế không phải cân nhắc từ số lượng tiền tham ô, có chút người tham ô vài tỷ chỉ ở vài năm ra tù, thậm chí còn có thể hoãn thi hành hình phạt. Nhưng có người chỉ lấy chiếc di động, có thể ngồi mười năm tám năm. Cho nên cậu cần khách quan phân tích khảo chứng đối đãi…

    - Đừng nói nhảm, nói tình huống của ông ấy hiện tại ra sao!

    - Tình huống không lạc quan.

    Trần Mã Khả phân tích:

    - Bởi vì ra tay chính là trung ương mà không phải tỉnh, như vậy ý nghĩa không còn đường xoay chuyển, mặt khác chỉ cần người của trung ương ra tay, khẳng định sẽ không chịu tay không mà về. Cậu ngẫm lại xem, quan chức Hoa Hạ chúng ta có ai trải qua được việc điều tra thử thách đây. Không tra thì không có gì, một khi tra thì lỗi khắp nơi. Cho nên Lam Văn Cẩm nhất định là thua.

    - Ai đang làm hắn?

    - Ngô…vấn đề này có chút khó khăn đó.

    Trần Mã Khả có chút khó xử nói.

    - Anh còn muốn lấy đan dược không? Cho anh mười phút thời gian.

    Tùy Qua nói.

    Mười phút sau di động của Tùy Qua vang lên.

    - Điều tra ra rồi, tình huống khiến cậu chấn động…là Quân Thương Sinh làm!

    Trần Mã Khả nói.

    - Quân Thương Sinh?

    Trong lòng Tùy Qua sinh ra cảm giác khác thường:

    - Anh tin là hắn?

    - Phải.

    Trần Mã Khả nói:

    - Chuyện này thật phức tạp, nhưng đích thật do Quân Thương Sinh cho người làm. Quân Thương Sinh có ảnh hưởng thật lớn trong quân sự lẫn chính trị, không biết vì sao Lam Văn Cẩm gặp phải hắn.

    - Tôi biết nguyên nhân.

    Tùy Qua gác điện thoại, hắn mơ hồ cảm giác được chuyện Lam Văn Cẩm xảy ra sự cố có quan hệ tới mình.

    Bởi vì Đường gia sau lưng Đường Vũ Khê có lực ảnh hưởng cực lớn trong quân đội, cho nên dù là Quân Thương Sinh cũng không thể lay động. Nhưng Lam Lan thì khác, cha của nàng mặc dù là phó chủ tịch tỉnh nhưng đối với đại lão thủ đô mà nói, một phó chủ tịch tỉnh lại đáng là gì?

    Nhưng rõ ràng Quân Thương Sinh đã bị Tùy Qua giết chết, vì sao còn có thể xuất hiện?

    Chuyện này có chút phức tạp, làm Tùy Qua không hiểu rõ nguyên do bên trong.

    Nhưng việc khẩn cấp trước mắt không phải đối phó Quân Thương Sinh, mà là tìm được Lam Lan. Về phần Quân Thương Sinh, nếu hắn dám động Lam Lan, Tùy Qua sẽ “tiếp tục” giết hắn thêm một lần, hơn nữa giết thật hoàn toàn.

    - Đi thôi, chúng ta đi tìm chị họ của em.

    Tùy Qua nhìn An Vũ Đồng nói, gọi nàng chờ tin tức của hắn.

    Địa phương Lam Văn Cẩm bị song quy, Trần Mã Khả đã nhắn tin cho Tùy Qua, hơn nữa dặn hắn đừng làm bậy, dù sao Long Đằng là đơn vị có tổ chức có kỷ luật, nếu Tùy Qua làm bậy hắn sẽ gặp xui xẻo.

    Chỉ khoảng mười phút sau Tùy Qua đã đi tới địa phương kia.

    Nơi này là một nhà khách nằm ngoại ô thành phố Minh Hải.

    Mặc dù là nhà khách nhưng được dùng làm nơi chiêu đãi của bộ võ trang, cho nên hoàn cảnh không sai, thủ vệ sâm nghiêm, người thường tiến vào liền bị phát hiện. Nhưng khẳng định không ngăn cản được nhân vật như Tùy Qua.

    Tùy Qua thật dễ dàng đi vào nhà khách.

    Lúc này sắc trời đã là hoàng hôn.

    Thần niệm đảo qua, Tùy Qua liền cảm giác được địa phương mà Lam Văn Cẩm cùng Lam Lan bị giam lỏng. Nhưng hắn không nghĩ lập tức cứu viện Lam Văn Cẩm, bởi vì hắn cũng biết người này không phải quan chức tuyệt đối thanh liêm, cho hắn nếm khổ một chút cũng nên làm, nhưng Tùy Qua không thể nhìn thấy Lam Lan chịu khổ.

    Nhưng Tùy Qua không nghĩ tới Lam Lan cũng bị “song quy” ở trong đây.

    - Lam tiểu thư, cô thành thật khai báo đi, cứ dây dưa như vậy thật không phải biện pháp!

    Tùy Qua nghe được thanh âm hữu khí vô lực vang lên trong phòng, hiển nhiên người này đã rất mệt mỏi.

    - Không sao, tôi có thể tiếp tục hao tổn với các anh.

    Ngữ khí Lam Lan thoải mái, sức sống mười phần, bởi vì nàng là người tu hành tiên thiên kỳ.

    - Hừ! Tôi xem cô có thể chống bao lâu! Chúng tôi thay phiên thẩm vấn cô, tôi cũng không tin cô chịu được thời gian dài!

    Một thanh âm vang lên:

    - Cha cô đã cung khai, cô ít nhiều có tồn tại vấn đề. Vốn cô chỉ là một người chủ trì tin tức, chúng tôi tùy thời có thể chuyển giao cô cho cơ quan công an xử lý, nhưng cha cô nói rất nhiều vấn đề tham ô hối lộ đều thông qua cô mà đạt tới, cho nên cô cần khai báo rõ ràng mới được. Nếu không cô cùng cha cô đừng hòng nghỉ ngơi.

    - Không sao, tôi có thể đợi cùng các anh. Tôi phỏng vấn qua không ít quan chức bị song quy, không nghĩ tới hôm nay lại ngoại lệ hưởng thụ một lần. Không tệ lắm, đây là đãi ngộ chỉ có quan chức ngoài cấp phòng mới có, tôi xem như là đặc biệt.

    Tâm tình Lam Lan không tệ lắm, xem ra tiên thiên kỳ thật tốt, không ăn không uống cũng chịu được vài ngày.

    - Đám người nhà của phần tử phạm tội tham ô như cô, thật sự hồ đồ ngu xuẩn. Nhưng cha cô đã rơi đài, chẳng lẽ cô còn cho rằng có ai sẽ cứu được cô sao?

    Người nọ bắt đầu làm công tác tư tưởng cho Lam Lan:

    - Kỳ thật vấn đề chủ yếu đều nằm trên người cha cô, không quan hệ nhiều với cô, cho nên cô không cần giấu diếm cho cha cô làm gì, chỉ cần cô phối hợp công tác của chúng tôi, cô phạm sai lầm có thể căn cứ theo tình hình thực tế của bản thân cô, sẽ được xét giảm bớt thậm chí là không truy cứu.

    - Tôi làm người luôn chính trực, không hề phạm sai lầm gì.

    Lam Lan bình tĩnh nói:

    - Nhưng là anh, đừng nói chính nghĩa nghiêm túc như vậy, nói không chừng vấn đề của anh còn rất nhiều đâu. Chờ sau khi tôi đi ra ngoài, nhất định sẽ cẩn thận thu thập tài liệu của anh, nhìn xem anh có phải là đương đại Bao Thanh Thiên hay không.

    - Cô…cô thật sự là cục đá trong hầm phân, lại thối…

    Người kia còn chưa nói xong, đột nhiên ngừng lại, tựa hồ đầu óc bị khống chế:

    - Bỏ đi, chờ cô tự mình suy nghĩ lại, ngày mai sẽ tiếp tục thẩm tra. Tiểu Lan, cô nên hiểu biết đại cục ah.

    Nói xong hai người đều rời khỏi phòng.

    Lam Lan còn đang cảm thấy kinh ngạc, đột nhiên chứng kiến hai người vừa đi ra khỏi phòng, có một thân ảnh chợt loáng vào.

    Thân ảnh kia nàng phi thường quen thuộc, bởi vì chính là Tùy Qua.

    - Tùy Qua, sao anh lại tới đây?

    Lam Lan có vẻ thật vui mừng, sau đó ánh mắt nhìn lên cameras trên trần nhà.

    - Không sao, đã dừng giám thị.

    Tùy Qua nói, sau đó ngồi xuống ghế đối diện, học khẩu khí của người kia hỏi:

    - Tiểu Lan đồng chí, nói cho tôi biết rốt cục là chuyện gì xảy ra đây?

    Lam Lan bật cười, nói:

    - Anh thật sự là chán ghét! Còn không rõ sao, hiện tại tôi bị người song quy, tôi bị hoài nghi có liên quan tới vấn đề tham ô hối lộ của cha tôi, anh tin tưởng không?

    - Tôi tin cha cô có vấn đề về tham ô, nhưng không tin cô có.

    Tùy Qua nghiêm trang nói.

    Lam Lan hung hăng trừng mắt nhìn Tùy Qua, sau đó khẽ thở dài một tiếng:

    - Anh nói cũng phải, cha tôi phi thường mê luyến quyền lực, mà một quan chức mê luyến quyền lực làm sao không có chút vấn đề. Nhưng tôi tin tưởng cha không phải loại người lòng tham không đáy, bởi vì ông không thiếu tiền, đồng thời tôi cũng không thiếu tiền, nguyên nhân vì mẹ tôi ở nước ngoài kinh doanh rất tốt. Cho nên ông ấy không cần phải…
     
    quangvd and BlackAngle13 like this.
  5. daicawin83

    daicawin83 Huyền Quy Lão Tổ Thành viên kích hoạt

    Tham gia ngày:
    28/12/14
    Bài viết:
    9,706
    Được thích:
    53,481

    Chương 1299: Quân hỏa thương.

    share: doctruyen.org





    - Anh tin tưởng em.

    Tùy Qua khách quan nói, thật sự hắn tin tưởng Lam Lan, nhưng không khả năng tin Lam Văn Cẩm.

    - Nhưng anh có chút tò mò, với tu vi của em có thể thoải mái rời đi nơi này, vì sao phải lưu lại?

    Tùy Qua hỏi một câu.

    - Em lo lắng cho cha.

    Lam Lan than nhẹ nói:

    - Nói như thế nào ông ấy là cha em. Hơn nữa em biết lần này ông ấy bị song quy thật oan, ông chỉ là vật hi sinh trong đấu tranh chính trị mà thôi. Em ở trong này ít nhất không để cho ông bị đánh hay hãm hại.

    - Vậy em có tính toán gì không, chẳng lẽ tiếp tục ở lại đây dây dưa, em còn chuẩn bị dây dưa cho tới chết hay sao?

    Tùy Qua nói giỡn.

    - Em không phải đang suy nghĩ đối sách sao.

    Lam Lan nói:

    - Nhưng anh đã đến đây, em cũng không cần tiếp tục lo lắng.

    - Em đã tin tưởng anh như vậy, có phải đều nghe theo anh không?

    Tùy Qua hỏi.

    Lam Lan gật đầu.

    - Tốt lắm.

    Tùy Qua nói:

    - Hiện tại đã tối, em ngủ một giấc đi.

    Ngủ?

    Lam Lan kinh ngạc nhìn Tùy Qua, sau đó thấy được nụ cười xấu xa trên mặt hắn.

    Lam Lan nhìn vẻ mặt “vô sỉ” của Tùy Qua, vừa khẩn trương vừa hưng phấn nói:

    - Anh…đang suy nghĩ gì vậy, nơi này là địa phương thẩm vấn, còn có máy giám thị đâu.

    - Hiện tại không có.

    Tùy Qua dứt lời, chỉ nghe hai tiếng vang, hai cameras đã vỡ nát.

    - Uy, rốt cục anh muốn làm gì?

    Lam Lan cảm nhận được “uy hiếp”.

    - Đừng lo lắng, cha em đã ngủ rồi. Những người khác đều “lo việc của mình” sẽ không tới quấy rầy chuyện tốt của chúng ta.

    Tùy Qua nói:

    - Không cần nghĩ chuyện gì khác, không phải đi phiền lòng, anh sẽ giải quyết.

    - Nhưng mà, nơi này…không thích hợp đi?

    - Vậy rốt cục là địa phương nào thích hợp?

    Tùy Qua cười hỏi:

    - Lên trời xuống đất xuống biển, em nói địa phương nào thích hợp? Anh sẽ mang em đi tới đó.

    - Anh gấp như vậy sao?

    Lam Lan cười hỏi.

    - Chúng ta đã bỏ lỡ rất nhiều, chẳng lẽ em còn muốn tiếp tục bỏ qua sao?

    Tùy Qua có chút nghiêm túc hỏi.

    Lam Lan lắc đầu, lời của Tùy Qua làm nàng động tâm, nhưng tình cảnh bây giờ nàng làm sao có thể yên tâm đây?

    - Tiểu Ngân Trùng, lăn ra đây!

    Tùy Qua gọi tiểu Ngân Trùng đi ra, sau đó nói:

    - Ngươi bảo vệ cha của Lan tỷ cho tốt, chờ ta trở lại.

    - Lão đại yên tâm đi làm chuyện vui vẻ của ngươi là được.

    Tiểu Ngân Trùng son sắt nói.

    Lam Lan đỏ mặt, chỉ sau một lát nàng phát hiện Tùy Qua đã đưa nàng rời khỏi nhà khách, đi tới bầu trời đêm.

    - Lan tỷ, em còn chưa nói chúng ta nên đi đâu đây?

    Tùy Qua cười nói:

    - Nhưng lần này nói thế nào em cũng không trốn thoát.

    - Em sẽ không chạy trốn.

    Lam Lan nói:

    - Giữa chúng ta đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tình ý lẫn nhau đã không cần nói nữa, trên thực tế lúc ở Tây Tạng, em thiếu chút nữa bị quái vật làm thịt, em đã có chút hối hận.

    - Hối hận chuyện gì đây?

    Tùy Qua biết rõ còn cố hỏi.

    - Hối hận vì sao đến bây giờ chúng ta chưa làm chuyện đó.

    Lam Lan hừ một tiếng, sau đó nói:

    - Hiện tại đi Châu Úc, được không?

    - Hiện tại?

    Tùy Qua không nghĩ nàng đưa ra yêu cầu như thế.

    - Phải.

    Lam Lan đáp:

    - Nếu như anh không muốn tiếp tục bỏ qua.

    - Tốt lắm.

    Tùy Qua gật đầu nói:

    - Nhưng em ở trong Hồng Mông Thạch chờ anh chốc lát.

    Nếu thời gian sung túc, Tùy Qua chỉ ước lập tức cùng Lam Lan gần gũi, thản nhiên vượt biển, nhưng thời gian cấp bách, hắn chỉ phải thu nàng vào Hồng Mông Thạch, tiếp tục dùng thân pháp cực nhanh bay về hướng Châu Úc.

    Bất quá đối với hắn mà nói, cho dù xa xôi cũng chỉ dùng một giờ đã tới.

    Lam Lan muốn hắn đưa nàng đến một nông trường, hiện tại đã là đêm khuya.

    Hai người xuất hiện trước một biệt thự trong nông trường.

    - Quá muộn rồi, quấy rầy người ta thật không tốt.

    Tùy Qua thấp giọng nói:

    - Đây là nơi nào vậy?

    - Đây là nông trường của mẹ em.

    Lam Lan nói xong nhấn chuông cửa.

    Một phụ nữ trung niên đi ra, ôm Lam Lan, ánh mắt nhìn qua Tùy Qua:

    - Con gái, ai đây?

    - Bạn trai của con.

    Lam Lan cười nói:

    - Mẹ không phải luôn muốn gặp bạn trai của con sao?

    Người phụ nữ lại nhiệt tình ôm Tùy Qua chào hỏi, khiến cho hắn có chút ngượng ngùng.

    Theo sau bà mời hai người vào nhà.

    Lúc này Tùy Qua mới biết bà tên Du Phàm Mộng, kinh doanh nông trường, hiệu quả rất tốt.

    - Tiểu Tùy, cậu đang làm gì ah?

    Du Phàm Mộng hỏi.

    - Anh ấy cũng kinh doanh, tài sản vài ngàn triệu đi. Tóm lại không cần hỏi, mẹ, tụi con nhập cư trái phép tới, thời gian quý giá, cho tụi con đi nghỉ ngơi sớm một chút đi.

    Lam Lan nói:

    - Dù sao mẹ đã gặp được anh ấy rồi.

    - Nhập cư trái phép?

    Du Phàm Mộng kinh hãi hỏi:

    - Chuyện gì xảy ra?

    - Không có việc gì.

    Lam Lan đáp:

    - Sau này sẽ giải thích với mẹ. Hiện tại tụi con cần đi ngủ.

    Nói xong Lam Lan kéo Tùy Qua chạy lên phòng khách trên lầu, lưu lại Du Phàm Mộng đầy vẻ kinh ngạc.

    Sau khi vào phòng, Tùy Qua lên tiếng:

    - Thật không nghĩ tới em muốn anh đưa em tới nơi này.

    - Có gì mà kỳ quái đâu.

    Lam Lan cười nói:

    - Trước kia em từng đáp ứng mẹ em, nhất định cho bà gặp qua bạn trai của em sau đó mới có thể gần gũi, miễn cho bà lo lắng em lựa chọn sai người. Nghiêm khắc mà nói bà nên sát hạch anh một phen, nhưng cửa ải này xem như có thể miễn, tiết kiệm thời gian đó thôi. Em biết anh khẳng định đã muốn rục rịch. Nhưng tốt xấu phải cho em tắm rửa một chút, em đã ở nhà khách hơn một ngày rồi đâu.



    Khi mặt trời vừa mọc, hai người mới buông nhau ra.

    Trên mặt hai người tràn ngập vẻ thỏa mãn yên tĩnh, không hề có chút vẻ mỏi mệt.

    - Đi dạo với em một chút đi.

    Lam Lan ôn nhu nói.

    - Không mặc quần áo sao?

    Tùy Qua hỏi.

    - Anh thật sự là đáng ghét!

    Lam Lan bật cười:

    - Vô nghĩa, phải mặc quần áo! Nhanh lên, ánh mặt trời sáng sớm tốt nhất, đợi tới trưa sẽ nóng chết người.

    - Được rồi, đi cùng em.

    Tùy Qua nhanh chóng mặc quần áo tử tế.

    Hai người nắm tay dạo bước, mỗi bước đi của Lam Lan lại có một nụ hoa ven đường nở rộ khiến nàng tò mò nhìn Tùy Qua.

    - Hạnh phúc chính là một đường hoa nở.

    Tùy Qua mỉm cười giải thích:

    - Em đã gả cho anh, cuộc sống sau này của em là mỗi bước nở hoa, sẽ luôn hạnh phúc mãi mãi.

    - Nói thật là dễ nghe.

    Lam Lan hừ một tiếng:

    - Nhưng lời này anh nói qua với bao nhiêu cô gái rồi?

    - Chỉ một mình em.

    Hắn cũng không hề nói dối.

    - Không sao, em chỉ là nói mà thôi.

    Lam Lan rất nhanh cười nói:

    - Em biết anh không thuộc về một mình em. Nhưng anh nói rất đúng, em ở chung với anh kỳ thật cảm thấy thật hạnh phúc, hơn nữa có được hạnh phúc mà nhiều cô gái khác không có được. Cho nên em đã thật thỏa mãn.

    Tùy Qua dừng bước, nắm tay nàng:

    - Yên tâm đi, anh sẽ để cho em vĩnh viễn hạnh phúc, không rời không xa.

    - Nhớ kỹ lời anh nói.

    Lam Lan nhắc nhở.

    Tùy Qua gật mạnh đầu.

    - Mẹ gọi chúng ta về ăn điểm tâm.

    Lam Lan nhìn về hướng biệt thự:

    - Đợi lát nữa anh còn phải trải qua khảo nghiệm của bà. Đúng rồi, anh có thời gian không?

    - Cũng may di động không vang, xem ra tạm thời vô sự.

    Tùy Qua nói.
     
    quangvd and BlackAngle13 like this.
Trạng thái chủ đề:
Không mở trả lời sau này.