Chương 1305: Lên núi dễ dàng xuống núi khó khăn. (2) share: doctruyen.org Mời đọc Trong lòng tuy không ủy khuất, nhưng vẻ mặt lại bộc lộ, cho nên nước mắt không ngừng tràn ra trên mặt nàng. - Uy, lão đạo, ông không nên ép người… Cao Phong đang định tranh luận với Ngưu Duyên Tranh, thế nhưng khi chứng kiến Ngưu Duyên Tranh vỗ một chưởng lên tảng đá đánh thành mảnh vỡ, thân thể lăng không mà ngồi, Cao Phong bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, làm sao còn dám lên tiếng lý luận. - Như thế nào, các ngươi có ý nghĩ gì? Ngưu Duyên Tranh hừ lạnh một tiếng: - Một đám phế vật, tay trói gà không chặt! - Thỉnh sư phụ xem tình nghĩa của đệ tử, ngoại lệ nhận lấy bọn họ đi. Cát Hiểu Mẫn tiếp tục cầu xin. - Ngô…cũng được. Ngưu Duyên Tranh gật đầu: - Nhưng còn phải xem biểu hiện của bọn hắn. Ta cho ngươi ba tháng thời gian, nếu bọn hắn không thể đột phá tiên thiên kỳ, ngươi cùng bọn họ cùng nhau cút đi! - Sư phụ… - Không cần nhiều lời! Ngưu Duyên Tranh hừ một tiếng: - Các ngươi ở lại chỗ này tu hành! Sau ba tháng nếu còn không đạt tới tiên thiên kỳ, tất cả đều cút đi cho ta! Theo sau, Ngưu Duyên Tranh đang định rời khỏi, ánh mắt chợt dừng trên người Tùy Qua: - Tiểu tử này thoạt nhìn còn thuận mắt, đi theo canh giữ lò luyện đan cho ta đi! Nói xong lập tức cuốn Tùy Qua đi theo. Một lúc lâu, ba người Giang Đào mới sực tỉnh, Giang Đào nhìn Cát Hiểu Mẫn: - Hiểu Mẫn sư muội, hiện tại chúng ta… - Không được gọi tôi sư muội! Cát Hiểu Mẫn lạnh lùng nói: - Đều bởi vì các anh, lại đến muộn làm gì! Thật sự vô dụng, kết quả làm hại tôi bị sư phụ trách phạt. Nếu trong vòng ba tháng các anh không thể đạt tới tiên thiên kỳ, cả tôi cũng bị đuổi ra sư môn! - Tiên thiên kỳ? Cái gì là tiên thiên kỳ, hẳn là không khó đi? Cao Phong thăm dò: - Tôi làm người luôn có thể chịu khổ. Ba tháng thời gian chúng tôi nhất định sẽ đột phá tiên thiên kỳ! - Đừng nghĩ đơn giản như vậy, biết cái gì là tiên thiên kỳ sao? Cát Hiểu Mẫn cách không bổ ra một chưởng vào tảng đá, liền chém vỡ làm đôi, Cát Hiểu Mẫn vừa lộ ra chiêu thức này lập tức chấn nhiếp cả ba người. - Lợi hại ah! Giang Đào vội vàng khen ngợi, ba người lập tức vỗ tay. Nhưng Cát Hiểu Mẫn không có chút tự đắc, thản nhiên nói: - Đây chỉ là da lông mà thôi, rất nhiều người luyện tập vài chục năm, thậm chí cả đời cũng không thể đạt tới cảnh giới này. Chiêu thức vừa rồi tên là tiên thiên kiếm khí. - Tiên thiên kiếm khí? Cao Phong vội vàng hô: - Thứ này tôi biết, bên trong tiểu thuyết có nói… - Rốt cục là nghe các anh khoe khoang, hay là nghe lời tôi? Vẻ mặt Cát Hiểu Mẫn lạnh lùng hỏi. - Nghe lời cô… Cao Phong vội vàng nói. - Đúng vậy, nghe lời cô. Giang Đào cũng nói. Liễu Tiểu Đồng cũng gật mạnh đầu. - Nếu nghe tôi, vậy nội dung huấn luyện của các anh tôi đã sắp xếp xong xuôi. Từ hôm nay trở đi, buổi sáng đốn củi hai giờ, chạy bộ một giờ, trung bình tấn một giờ. Sau cơm trưa, ba giờ luyện công, một giờ tĩnh tọa. Buổi tối, hai giờ đối luyện! Cát Hiểu Mẫn nói ra thật nhiều việc nặng, kỳ thật là do Tùy Qua định ra. Tuy rằng hắn có đan dược tẩy kinh phạt tủy cho ba người, nhưng làm người tu hành nếu không trải qua ma luyện tinh thần cùng thân thể, sau này rất khó thể đi tiếp. Mà việc này thông qua Cát Hiểu Mẫn yêu cầu họ làm, tin tưởng họ sẽ kiên trì tới cùng. Ba người Giang Đào, Liễu Tiểu Đồng cùng Cao Phong cứ như vậy bị Tùy Qua cùng Cát Hiểu Mẫn ép lên Lương Sơn. Người của ẩn thế tông môn, chủ yếu luôn trải qua ngày tháng ngăn cách thế giới, cho nên họ cũng vô cùng lạc hậu, Tùy Qua đi qua Thiên Lam kiếm tông nên hoàn toàn không nhìn thấy qua sản phẩm hiện đại nào. Vốn muốn liên hệ với Thiên Lam kiếm tông sẽ vô cùng phiền toái, nhưng từ khi Tô Ngưng Yên đưa qua truyền tín phù, Tùy Qua phát hiện kỳ thật thủ đoạn của ẩn thế tông môn vẫn rất nhiều, cho dù không có di động, nhưng dù truyền tín phù vẫn không tệ, rất nhanh đối phương cũng biết ai liên lạc mình, sau đó rất nhanh chạy tới. Như vậy cũng tốt, đỡ phải lần nào Tùy Qua cũng phải chạy đến tận nơi. Tùy Qua dùng nguyên khí xé rách truyền tín phù không bao lâu, Tô Ngưng Yên liền xuất hiện. - Tùy tiên sinh, chẳng lẽ có tin tốt lành sao? Tô Ngưng Yên hỏi thẳng vấn đề, bởi vì nàng thật bức thiết nghe tin tốt. - Đây là Cảnh Giới Đan kết đan kỳ. Tùy Qua ném một bình ngọc cho nàng: - Bên trong có năm mươi viên Cảnh Giới Đan kết đan kỳ. Tô Ngưng Yên thở ra một hơi nhẹ nhõm: - Có Cảnh Giới Đan, sự tình sẽ dễ làm hơn. - Sao vậy, nghe ngữ khí của ngươi hình như đang có sự tình gì? Tùy Qua cau mày hỏi. Tô Ngưng Yên thoáng chần chờ, mới nói: - Trước mắt chúng ta nhận được tin tức, người của Thục Sơn cùng Không Động không điều tra được hung thủ giết Hoàng Linh Phong cùng Hồ Hầu Minh, cho nên bọn hắn chuẩn bị tìm người chịu tội thay. Không hề nghi ngờ, ngươi chính là kẻ chịu tội thay này. Hiện tại trong Thiên Lam kiếm tông chia làm hai phái, một là bảo vệ hợp tác với ngươi. Hai là không can thiệp hành động của hai môn phái kia với ngươi. Tùy Qua lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của Tô Ngưng Yên. Trước mắt Thục Sơn cùng Không Động không tìm được “hung thủ” chân chính, cho nên bọn hắn chỉ có thể xuống tay với Tùy Qua để lập uy, đây cũng là điều mà hắn đã lo lắng qua, nhưng không nghĩ tới Không Động cùng Thục Sơn lại mất kiên nhẫn như vậy, muốn động thủ với hắn. Nhưng tại sao Tô Ngưng Yên đem ý tưởng bên trong Thiên Lam kiếm tông nói với Tùy Qua, thật có chút ý vị sâu xa. - Ta hiểu được. Tùy Qua nói: - Thiên Lam kiếm tông có ý tứ muốn ta chứng minh giá trị của chính mình. Hiện tại những Cảnh Giới Đan này đủ nói rõ vấn đề. Cho nên ngươi trở về nói với họ, yên tâm theo ta hợp tác. - Đây là đương nhiên, Thiên Lam kiếm tông kỳ thật cũng cần sự trợ giúp của ngươi, nhưng chỉ năm mươi viên Cảnh Giới Đan chỉ sợ là không đủ. Tô Ngưng Yên nói. - Không qua bao lâu nữa sẽ có càng nhiều Cảnh Giới Đan kết đan kỳ cung cấp cho các vị. Tùy Qua nói: - Năm mươi viên này chỉ là thả con tép bắt con tôm, cho cường giả Thiên Lam kiếm tông hoàn toàn yên tâm, miễn cho họ nghĩ ta khoe khoang khoác lác. Nhưng xét thấy ước định hợp tác giữa chúng ta, ta cung cấp càng nhiều Cảnh Giới Đan kết đan kỳ, Thiên Lam kiếm tông cũng phải làm gì đó cho ta. - Tùy tiên sinh có yêu cầu gì? Tô Ngưng Yên hỏi. - Ta muốn các ngươi cung cấp hai đồ vật. Tùy Qua nói: - Một là thật nhiều tâm ma. - Việc này chúng ta có thể cung cấp. Đồ vật thứ hai đây? - Viễn cổ ma thần tinh huyết hoặc là thi hài, càng nhiều càng tốt. Tùy Qua nói. - Tùy tiên sinh, đồ vật này thật khó khăn đâu. Tô Ngưng Yên khó xử nói. - Như vậy trăm ngàn Cảnh Giới Đan kết đan lại dễ làm ra sao? Tùy Qua bình tĩnh mà uy nghiêm nói. - Ta hiểu được. Tô Ngưng Yên đáp: - Chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của Tùy tiên sinh, tăng cường hợp tác. - Tô cô nương quả nhiên thông minh lanh lợi.
Chương 1306: Hồng Mông Thụ nở hoa. share: doctruyen.org Mời đọc Tùy Qua ha ha cười, vung tay, đem mười viên Cảnh Giới Đan kết đan kỳ đưa cho Tô Ngưng Yên: - Mười viên Cảnh Giới Đan này là ta đưa riêng cho Tô cô nương. Trong mắt Tô Ngưng Yên hiện lên vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, bởi vì nàng đang nghĩ làm sao lấy được càng nhiều Cảnh Giới Đan kết đan, hơn nữa âm thầm trao đổi với Tùy Qua, bởi vì nàng cần vật này đến kiên cố thế lực của nàng trong Thiên Lam kiếm tông. Mà Tùy Qua trực tiếp tặng riêng cho nàng mười viên, như thế nào không làm cho nàng vui sướng ngây ngất đây? - Đa tạ Tùy tiên sinh. Tô Ngưng Yên cảm kích nói. - Tô cô nương không cần khách khí. Tùy Qua nhàn nhạt cười, hắn ủng hộ Tô Ngưng Yên cũng không phải không mục đích, nếu nàng có dã tâm, đây là chuyện tốt, dù Tùy Qua tạm thời cho rằng nàng không khả năng trở thành tông chủ Thiên Lam kiếm tông, nhưng lực ảnh hưởng của nàng trong tông càng lớn, như vậy hắn có thể hợp tác với nàng càng nhiều, đối với song phương đều có ưu đãi. Tô Ngưng Yên lấy được Cảnh Giới Đan lập tức quay về Thiên Lam kiếm tông. Tùy Qua biết sau khi người của Thiên Lam kiếm tông lấy được Cảnh Giới Đan, rất nhanh sẽ có ý kiến thống nhất, sau đó cố định theo sát hợp tác với hắn, nếu không mà nói, Thiên Lam kiếm tông đầu óc có vấn đề. Đã đưa đan dược cho Thiên Lam kiếm tông, Tùy Qua đương nhiên không quên Long Đằng. Nghe Tùy Qua có thứ tốt đưa tới, lần này đích thân Tang Thiên tự mình đi đến. Tu vi của Tang Thiên đã đến nguyên anh trung kỳ, tinh thông không gian dị năng, rất nhanh đã đến. Khi Tùy Qua đưa tới năm trăm viên Cảnh Giới Đan kết đan kỳ, Tang Thiên không có cảm giác vui mừng, mà chỉ kinh hãi nhìn hắn: - Tùy lão đệ, lần này cậu đúng là đại thủ bút ah, nói cho lão ca, rốt cục cậu có hành động gì lớn đây? Hay là bị kích thích gì lớn? - Chỉ là năm trăm viên Cảnh Giới Đan kết đan kỳ mà thôi, Tang lão đại cần kinh hãi như vậy sao? Tùy Qua hỏi lại. - Mà thôi? Năm trăm viên Cảnh Giới Đan, lại có thể giúp Long Đằng có thêm năm trăm thành viên kết đan kỳ. Có thể nói Hộ Long nhân bộ tộc dù thời kỳ toàn thịnh chỉ sợ cũng vậy thôi đi, nhiều lắm là cường giả càng nhiều hơn một ít. Diễn cảm Tang Thiên ngưng trọng nói: - Cậu lập tức chỉnh ra nhiều đồ vật như vậy, làm cho tôi có cảm giác sắp có chuyện lớn phát sinh. - Đừng khẩn trương như vậy. Tùy Qua nói: - Chỉ là gần đây tôi lĩnh ngộ một tầng này, cho nên bắt đầu luyện chế Cảnh Giới Đan kết đan kỳ mà thôi. Đến nỗi là chuyện lớn gì, trước mắt tôi quả thật có chút phiền toái, nhưng không lớn lắm. Chỉ là Thục Sơn cùng Không Động muốn đối phó tôi, đem tôi trở thành đối tượng lập uy mà thôi. - Không Động môn? Thục Sơn kiếm tông? Tang Thiên thở dài: - Lão dệ, cậu thật sự biết gây sức ép ah. - Không có biện pháp, tuy rằng tôi không muốn trêu chọc bọn hắn, nhưng bọn hắn cứ muốn tới chọc tôi. Tùy Qua cười khổ, sau đó nói tiếp: - Nhưng Tang lão đại không cần lo lắng cho tôi, tôi vẫn còn biện pháp ứng phó bọn hắn. - Cậu nói gì mà không cần lo lắng cho cậu? Cậu là khách khanh của Long Đằng, người của Không Động cùng Thục Sơn nếu muốn sinh sư, Long Đằng quyết không ngồi yên không lý đến! Tang Thiên hào khí nói. - Tốt! Tùy Qua nói: - Nhưng việc khẩn cấp trước mắt là tăng lên thực lực Long Đằng. Mặt khác tôi sẽ cố gắng chuẩn bị thêm càng nhiều Cảnh Giới Đan cho mọi người. - Còn có nhiều hơn? Tang Thiên cười hắc hắc nói: - Nếu nói vậy Long Đằng bộ đội sẽ trở thành lợi hại nhất trên toàn thế giới! - Nhất định là lợi hại nhất trên toàn thế giới! Tùy Qua ha ha cười nói. Tùy Qua vốn đang định nói chuyện thêm với Tang Thiên, đột nhiên cảm giác được Hồng Mông Thụ có chút biến hóa, vội vàng nói: - Tang lão đại, thời gian cấp bách, tôi đi luyện đan trước. - Cũng tốt, tôi cũng phải đi, lập tức tăng nhanh sức chiến đấu của Long Đằng! Tang Thiên tràn đầy tin tưởng nói. Tiễn chân Tang Thiên, Tùy Qua lập tức đi Như Mộng Thủy Cốc. Dù sao có truyền tống trận pháp, qua lại cũng cực kỳ phương tiện. Tùy Qua đi tới một ngọn núi, dùng tinh thần lực quan sát biến hóa của Hồng Mông Thụ. Từ sau khi Hồng Mông Thụ hấp thu máu huyết của Hoàng Linh Phong, luôn vây trong trạng thái “ngủ đông”, nhưng Tùy Qua biết nó đang toàn lực luyện hóa cùng hấp thu máu huyết Huyết Ma trên người Hoàng Linh Phong, đây là viễn cổ ma thần, tương đương với cấp bậc chân tiên, cho nên không chút tầm thường. Hồng Mông Thụ đã nở hoa! Tuy rằng chỉ nở một đóa, nhưng thật sự đã nở hoa. Đóa hoa này có chút giống hoa hướng dương, đại khái bởi vì Hồng Mông Thụ kế thừa “huyết thống” của Thiên Quỳ Mộc, nhưng nhìn kỹ không giống, chỉ có chút hình thái như hoa hướng dương, cho hắn cảm giác như hư ảnh kim đan, hình tròn, phát ra kim quang vạn trượng, còn mang theo uy thế khôn cùng. Chỉ một đóa hoa nhưng cho Tùy Qua cảm giác có thể so sánh với kim đan hư ảnh do ba trăm sáu mươi viên kim đan hình thành! Hồng Mông Thụ là thiên thảo. Vô cùng vui mừng, Tùy Qua dùng thần niệm tiến hành trao đổi với Hồng Mông Thụ, hiểu rõ cách sử dụng đóa hoa. Hồng Mông Thụ ở trong Thần Nông Tiên Thảo Quyết là loại thảo mộc duy nhất không hề được nhắc đến, bởi vì đây là do tự tay Tùy Qua “chế tạo” ra tới, cho nên hắn chỉ phải tự mình mò mẫm tìm cách cho nó sinh trưởng, làm sao cho nó cùng hắn dung hợp, làm sao lợi dụng nó phát huy ra uy lực càng lớn hơn nữa. Sau khi trao đổi một phen, dựa theo ý nguyện của Hồng Mông Thụ, Tùy Qua di chuyển nó vào trong Hồng Mông Thạch. Sau khi tiến vào Hồng Mông Thạch, Hồng Mông Thụ nhanh chóng cắm rễ bên trong, bắt đầu nhanh chóng hấp thu hồng mông tử khí, sau đó nhanh chóng sinh trưởng, Tùy Qua có thể cảm giác được thật nhiều hồng mông tử khí hóa thành nguyên khí rót vào Hồng Mông Thụ, chỉ một lát Hồng Mông Thụ đã biến hóa thành đại thụ che trời chân chính. Mà đóa hoa trên cây giống như đã “ăn no” lực lượng, biến thành hào quang vạn trượng, đem cả bầu trời đều chiếu sáng. Lúc này Tùy Qua nhìn thấy được phiến không gian khu vực này trong Hồng Mông Thạch dần dần sáng ngời. Trong lòng Tùy Qua chợt nảy sinh cảm giác thiên địa sơ khai! Hồng Mông Thụ rốt cục chân chính trưởng thành. Đối với Tùy Qua mà nói càng cao hứng hơn chính bản thân hắn đột phá tu vi cổ bình. Bởi vì đối với hắn mà nói, Hồng Mông Thụ cùng Hồng Mông Thạch là căn cơ của hắn, là trợ lực cường đại ngày sau quét ngang tu hành giới, thậm chí chống lại thiên địa đại kiếp nạn. Tuy rằng hiện giờ Tùy Qua có được linh khí như Chấn Linh Sừ, nhưng đối với hắn mà nói, chỉ một món linh khí vẫn chưa đủ, những ẩn thế tông môn như Côn Luân cùng Thục Sơn chỉ sợ không chỉ có thật nhiều linh khí, thậm chí không ít tiên khí. Mà Hồng Mông Thụ thì bất đồng, trước kia Hồng Mông Thụ chưa trưởng thành, uy lực chưa hiển hiện, chỉ thay thế kinh mạch cho Tùy Qua, thông hiểu kim đan cùng hấp thu phóng thích nguyên khí trong Hồng Mông Thạch, nhưng hiện tại Hồng Mông Thụ bắt đầu chân chính lớn lên, tác dụng không chỉ đơn giản là phụ trợ Tùy Qua chiến đấu, theo nó không ngừng lớn dần, lực lượng thân mình càng thêm đề thăng, hoàn toàn có thể so sánh với tiên khí lợi hại, thậm chí siêu việt uy lực của tiên khí.
Chương 1307: Xuân phong nhị độ. share: doctruyen.org Mời đọc Lúc này tuy rằng Hồng Mông Thụ chỉ nở một đóa hoa, nhưng đại biểu cho nó đã đến một giai đoạn mới, hơn nữa thông qua “trao đổi”, Tùy Qua đã biết thêm một ít năng lực mới của nó, nhưng làm Tùy Qua cảm thấy hứng thú chính là, kim quang phóng thích của hoa có thể kích thích cùng tăng lên tốc độ sinh trưởng của những linh thảo khác! Chu kỳ sinh trưởng của Hồng Mông Thụ rất dài, cho nên nguyên bản tốc độ sinh trưởng thật thong thả, bởi vì nó có thể hấp thu hồng mông tử khí, cho nên tốc độ sinh trưởng càng nhanh hơn, những linh thảo linh mộc khác căn bản không thể hấp thu hồng mông tử khí. Nhưng sau khi Hồng Mông Thụ mọc ra một đóa hoa, như vậy có thể cuồn cuộn không dứt hấp thu hồng mông tử khí, sau đó thông qua đóa hoa phóng thích đi ra, làm cho những linh thảo linh mộc khác gián tiếp hấp thu được hồng mông tử khí. Năng lực này của Hồng Mông Thụ đã thật lợi hại, chân chính thể hiện thiên phú cường đại của thiên thảo, cũng thật sự trở thành “người tâm phúc” của toàn bộ linh thảo linh mộc trong Hồng Mông Thạch. Hiện tại Hồng Mông Thụ trở thành “thái dương” kỳ dị trong thế giới này, hết thảy linh thảo cùng linh mộc đều lấy nó làm trung tâm. - Hiện tại thế giới này rốt cục trở thành một thế giới đầy đủ. Thanh âm Trầm Quân Lăng vang lên, trong khoảng thời gian này nàng ở lại trong “căn nhà nhỏ” của Tùy Qua xây dựng cho Trúc Vấn Quân, vốn đang nhàm chán, nhưng khi nhìn thấy biến hóa liền làm cho nàng có cảm giác thoải mái vui vẻ. Tinh thần lực của Tùy Qua ngưng tụ thành bộ dáng của hắn, như một phân thân hoàn chỉnh xuất hiện bên cạnh nàng, cùng nàng nhìn linh điền mênh mông vô bờ, nhìn thấy thảo mộc xanh um tươi tốt, trong lòng Tùy Qua hơi có vài phần cảm khái: - Quân Lăng, thế giới này đẹp không? - Vô nghĩa, đương nhiên là đẹp! Trầm Quân Lăng chân thành nói: - Nơi này yên lặng tường hòa, không khí vô cùng tươi mát, hương hoa bốn phía, còn có nhiều yêu thảo ngạc nhiên cổ quái như vậy, quả thật là thế giới trong mơ. Nhưng trước kia em vẫn luôn cảm giác còn thiếu khuyết chút gì đó, nhưng hiện tại khác hẳn, nhẹ nhàng mây trôi, trời cao đất rộng, loại cảm giác này thật sự là thoải mái! Tùy Qua ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên bởi vì Hồng Mông Thụ biến hóa, thiên địa trong Hồng Mông Thạch đã ngày càng sáng sủa, nhìn lên đỉnh đầu có thể thấy được không trung xanh lam. Nhưng ở vị trí càng xa hơn, thiên địa vẫn nối thành một mảnh, đều là hồng mông tử khí mờ mịt bát ngát. - Nếu như thoải mái thì ở lại nơi này đi, xem như cho mình nghỉ phép dài hạn vậy. - Nghỉ dài hạn mặc dù tốt, nhưng không thể quá lâu, nếu không vẫn sẽ nhàm chán. Trầm Quân Lăng nói. - Em không phải nói trong này giống như tiên cảnh hay sao, vì sao lại cảm thấy nhàm chán đây? Tùy Qua kinh ngạc hỏi. - Cho dù là tiên cảnh cũng sẽ có một ngày buồn chán đâu. Nghe đồn Quảng Hàn Cung, là địa phương thật mỹ lệ thôi, nhưng vẫn còn có truyền thuyết “Hằng Nga hối hận trộm linh dược” đâu, cho nên dù nơi này thật sự là tiên cảnh, nhưng một mình ở lại cũng không có gì vui. Trầm Quân Lăng nói. Tùy Qua cười ha ha: - Còn nói cái gì mà Hằng Nga hối hận trộm linh dược, theo anh thấy chỉ là chỉ tiện uyên ương không tiện tiên đi. Tiểu Quân Quân, anh xem em chính là hồng loan tinh động, có chút tư xuân chứ? Kỳ thật Tùy Qua đã đoán đúng. Trầm Quân Lăng cùng hắn mới nếm thử trái cấm, còn thật tận tình, cho nên nghĩ tới mùi vị này, nàng vẫn luôn hồi ức, đương nhiên sẽ hưng phấn, sau đó lại muốn xuân phong nhị độ. Nhưng cho dù tính tình Trầm Quân Lăng thật tràn trề, loại chuyện như vậy sẽ không chính miệng thừa nhận, hừ nhẹ nói: - Chẳng lẽ nam nhân đều là đức hạnh này sao? Ở trong đầu chỉ nghĩ tới chuyện đó…huống chi anh không phải nói hiện tại em không thể đi ra ngoài hay sao, nếu đã như vậy anh còn làm được gì? - Anh còn có thể làm được gì? Tùy Qua nghe được ý tưởng của nàng, vì vậy nói tiếp: - Anh cứ như vậy ở trong này với em làm thế nào? Yên tâm đi, những yêu thảo kia sẽ tự nhiên tránh né, không ảnh hưởng đến chúng ta. - Anh cứ như vậy? Hiện tại anh bất quá là một đoàn tinh thần lực mà thôi! Trầm Quân Lăng nhắc nhở Tùy Qua. - Hiện tại tuy rằng anh chỉ là một đoàn tinh thần lực, nhưng tinh thần lực của anh có thể ngưng tụ thành thật thể, hơn nữa nếu ý niệm của anh không tiêu tan, hoàn toàn có thể vĩnh hằng tồn tại. Cho nên tinh thần lực của anh có thể trở thành một phân thân, tùy thời “giải quyết tịch mịch” cho em… - Ghê tởm! Còn chưa nghe xong, Trầm Quân Lăng đã bắt đầu phản đối. - Ghê tởm? Vì sao ghê tởm đây? Tùy Qua có chút buồn bực: - Anh có đề nghị này cũng là vì tốt cho em không phải sao? - Vì tốt cho em? Còn không phải do chính anh tinh trùng lên não! Trầm Quân Lăng mắng Tùy Qua hai câu, sau đó lại quở trách hắn: - Anh dùng tinh thần lực ngưng tụ thành một phân thân đến làm…làm chuyện đó, cảm giác là gì? Chẳng khác gì đó là một mô hình của anh, một búp bê thổi khí? - Búp bê thổi khí? So sánh này của em thật quá kém đi. Tùy Qua nghiêm trang nói: - Đây chính là tinh thần lực của anh ngưng tụ mà thành, hoàn toàn đại biểu bản thân anh, tinh thần cùng ý chí của anh. Em nghe nói qua “bạn tri kỷ” sao, anh chính là như thế. - Anh thật sự là vô sỉ! Trầm Quân Lăng chửi rủa: - Cho dù anh nói toạc môi em cũng không đáp ứng làm chuyện hoang đường như vậy với anh. Huống chi anh có thể dùng một phân thân làm chuyện đó với em, chẳng phải cũng có thể làm với người khác, nói vậy thật quá hoang đường! - Di, nghe em nói như vậy hình như là được nha. Tùy Qua cười hắc hắc nói. - Anh dám! Trầm Quân Lăng uy hiếp hắn: - Nếu anh dám dùng phương thức này làm chuyện đó với bất kỳ nữ nhân nào khác, em nhất định không tha cho anh! - Không đến mức đi? - Sao lại không, nếu anh làm như vậy quả thật là không tôn trọng phụ nữ! Trầm Quân Lăng lập trường kiên định nói: - Anh cho rằng phụ nữ chỉ cần thỏa mãn trên thân thể thôi sao? Chúng tôi cần chính là tinh thần cùng thể xác hòa hợp, thiếu một thứ cũng không được! Nếu anh chỉ muốn thỏa mãn mình, vừa làm chuyện đó nhưng lại nhớ nữ nhân khác, việc như vậy thật làm người ghê tởm, anh biết không? - Hiểu được rồi. Tùy Qua chủ động lui nhường: - Em yên tâm, anh nhất định hấp thu giáo huấn! Trên miệng tuy rằng chịu thua, nhưng Tùy Qua cảm thấy được dùng tinh thần lực ngưng tụ thành phân thân, vì sao lại biến thành “búp bê thổi khí”, lại nói mặc dù phân thân là do tinh thần lực ngưng tụ mà thành, nhưng vẫn có xúc động nguyên thủy, không khác gì với thân thể máu thịt của chính hắn. Thậm chí hắn không khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ thân thể hắn bị hủy diệt rồi, còn lưu lại thần hồn, Trầm Quân Lăng sẽ không chịu gần gũi với hắn? Nói vậy nếu bị mất thân thể, chẳng khác nào trở thành thái giám vĩnh viễn? - Còn nghĩ gì thế! Trầm Quân Lăng thấy bộ dạng trầm tư của Tùy Qua, nghĩ người này còn đang suy nghĩ chuyện vẩn vơ kia đâu. - Quân Lăng, em không phải biết rõ còn cố hỏi sao.
Chương 1308: Nguy cơ tận thế. share: doctruyen.org Mời đọc Tùy Qua tiện tiện cười: - Kỳ thật thân thể anh đã ở đây, nếu hôm nay em đã có ý tưởng, chúng ta thật sự có thể xuân phong nhị độ đâu. - Chán ghét! Anh luôn mồm nói nguy cơ gì đó, còn có kiếp nạn, kết quả nhốt em ở trong này, chỉ là vì thỏa mãn dục vọng của anh sao? - Trời đất chứng giám! Tùy Qua nghĩ nàng hiểu lầm, vội vàng giải thích: - Kỳ thật lần này anh đến Như Mộng Thủy Cốc chỉ là vì tu hành mà thôi, nhìn thấy Hồng Mông Thụ hay không, đã nở hoa rồi, vì muốn cho nó biến hóa anh mới đến nơi này. Ai biết bỗng nhiên bị em “dụ dỗ” cho nên mới như vậy. Nếu em muốn trách thì trách mình quá mê người, mà lực ý chí của anh quá yếu ớt… Tùy Qua còn chưa nói xong, Trầm Quân Lăng chợt xoay người hôn lên môi hắn. Thật lâu sau nàng mới buông ra, cười nhẹ: - Không tệ nha, xem ra cảm giác còn tốt hơn búp bê thổi khí, ít nhất còn có thể động đâu, nhưng vẫn thiếu cảm giác, vẫn nhanh chóng dùng bản tôn đi. Nghe xong lời này Tùy Qua làm sao còn cầm giữ được, lập tức thả nàng ra khỏi Hồng Mông Thạch sau đó cùng nhau vào Thiên Thủy cung, lại một phen liều chết triền miên. Sau cơn mây mưa, Tùy Qua đột nhiên cảm giác có cỗ thần niệm cường đại tới gần, hắn vội vàng cho Trầm Quân Lăng mặc lại quần áo, bản thân chỉ mặc quần vẫn để trần thân trên. - Tùy Qua, ta có chuyện tìm ngươi. Như Mộng xuất hiện trước giường hai người, tựa hồ không hề biết xấu hổ né tránh. Đương nhiên Tùy Qua rất nhanh ý thức được Như Mộng chỉ là một khí linh, dù nàng nhìn qua là một mỹ nữ, nhưng vẫn chỉ là khí linh, đương nhiên không có tình cảm cùng dục vọng giữa nam nữ. Nhưng Trầm Quân Lăng có cảm giác ngại ngùng, vì vậy Tùy Qua nói: - Em vào Hồng Mông Thạch nghỉ ngơi một chút đi. Sau đó Tùy Qua thu nàng vào Hồng Mông Thạch, không để không khí trở nên thêm ngượng ngùng. - Hình như nàng mất hứng vì ta đã đến? Ngữ khí của Như Mộng thật lãnh đạm, tựa hồ không hề có chút cảm xúc biến hóa. Tùy Qua cũng không biết làm sao giải thích, nói: - Việc này là vậy, nàng không phải mất hứng vì ngươi đến, mà là mất hứng ngươi đến ngay thời điểm thế này. Bởi vì vừa rồi chúng ta đang làm một sự tình. - Ta biết, các ngươi làm chuyện giao xứng. Như Mộng nói, khi nhắc tới từ “giao xứng”, nàng không hề có chút dao động: - Ma nhân nơi này còn có chút tâm ma hữu hình, cũng sẽ làm loại chuyện như vậy, ta cảm thấy đâu có gì khác nhau đâu. Tùy Qua thật bất đắc dĩ, không muốn tiếp tục dây dưa, chuyển sang chủ đề khác: - Ngươi tìm ta hình như có chuyện gì? - Phải, trận pháp liên kết cùng dị vực không gian ngày càng không ổn định. Như Mộng nói: - Lần trước ngươi để cho ta mở trận pháp thời gian dài hơn, nhưng hiện tại đã vô dụng, bởi vì trận pháp không ổn định nên mỗi lần mở ra, thông đạo ngày càng lớn hơn, ma vật tiến vào ngày càng nhiều, hơn nữa trình tự ngày càng cao. - Đây mang ý nghĩa, có một ngày trận pháp sẽ hoàn toàn mất đi khống chế? - Đó là một trong những kết quả. Như Mộng giải thích: - Hoặc là ta phải vĩnh viễn vứt bỏ trận pháp, hoàn toàn đóng cửa thông đạo đi thông dị vực. Hoặc là chính như lời ngươi, trận pháp hoàn toàn mất khống chế. Nhưng còn có một loại tình huống làm cho ta có chút bận tâm. Vì thông đạo biến lớn, tu vi ma vật tiến vào sẽ ngày càng mạnh, nếu ma vật có tu vi cường đại hơn ta xâm nhập, chính ta cũng gặp phải phiền toái. - Cho nên ý tưởng của ngươi là muốn hoàn toàn đóng cửa thông đạo trận pháp? Tùy Qua đoán được ý tưởng của Như Mộng, nhưng hắn không cách nào thừa nhận, bởi vì nơi này là nơi lịch lãm lý tưởng trong ý nghĩ của hắn, nhưng nếu hoàn toàn đóng cửa thông đạo, như vậy sẽ không còn bao nhiêu tác dụng. Nhưng ở một góc độ khác mà nói đóng cửa thông đạo là thực hiện an toàn nhất. Bởi vì một khi có ma vật cường đại hơn đi vào, cũng sẽ giống như Huyết Ma tấn công Thục Sơn, khẳng định tai hại không nhỏ. Hơn nữa nếu ma vật cường đại, rất có thể sẽ trấn áp Như Mộng, sau đó lợi dụng Như Mộng đối phó đạo sĩ nhân loại, làm nơi này biến thành căn cứ của ma vật. Nhưng nói thế nào Tùy Qua cũng không muốn đóng cửa trận pháp. Bởi vì nơi này là nơi lịch lãm của Thần Thảo tông cùng Long Đằng, cũng là căn cứ thu thập tâm ma của Tùy Qua, bởi vì hắn cần tài liệu luyện chế Cảnh Giới Đan. - Như Mộng, ta biết ngươi lo lắng điều gì, nhưng ngươi đừng quá lo lắng. Tùy Qua nói: - Trận pháp thông đạo không ổn định cũng không sao, ít nhất bây giờ còn chưa có ma vật càng cường đại đi tới, đúng không? Mà tu vi của ngươi ngày càng tăng lên. Đúng rồi, lấy cảnh giới tu vi hiện giờ của ngươi, có thể đối phó ma vật cấp bậc nào? - Hóa thần trung kỳ. Như Mộng đáp. - Chỉ là hóa thần trung kỳ? Tùy Qua bắt đầu có chút bận tâm. Nếu Như Mộng Thủy Cốc có Thiên Thủy Ma Hoàng cùng Cô Tình Công Chúa tu vi hóa thần sơ kỳ, như vậy chưa chắc không có ma vật càng cường đại hơn đi vào, vạn nhất là hóa thần hậu kỳ, chẳng phải thủy cốc sẽ xong rồi? - Đúng vậy, hóa thần trung kỳ, ta biết lực chiến đấu của ngươi rất mạnh, nhưng còn cách hóa thần trung kỳ rất dài. Như Mộng đánh giá thật khách quan. Tùy Qua gật gật đầu. - Nhưng ma vật hóa thần trung kỳ cũng không dễ dàng vào vậy đi? Tùy Qua vẫn chưa từ bỏ ý định. - Hãy để cho Cô Tình Công Chúa nói với ngươi đi. Thần niệm của Như Mộng truyền ra xa xa, gọi Cô Tình Công Chúa tới. Cô Tình Công Chúa đứng bên cạnh Như Mộng như thai song sinh, nhưng khí chất hoàn toàn khác hẳn. - Cô Tình, ngươi nói một chút biến hóa trong tâm ma thế giới đi. Như Mộng nói, ngữ khí như ra lệnh. Đương nhiên, Như Mộng là chủ nhân nơi này, Cô Tình cũng không dám mạo phạm nàng, chi tiết trả lời: - Trận pháp thông hướng tâm ma thế giới ngày càng không ổn định, hơn nữa mỗi lần trận pháp mở ra càng thêm nguy kịch, thông đạo ngày càng mở rộng, ta cảm giác được bình chướng giữa hai thế giới ngày càng mỏng manh. - Bình chướng giữa hai thế giới này càng mỏng, là ý tứ gì? Tùy Qua nhíu mày hỏi. Cô Tình liếc mắt nhìn Tùy Qua, tựa hồ lực lý giải của hắn kém cỏi, giải thích: - Trước đó ta không phải nói qua với ngươi sao, trong vũ trụ có thật nhiều thế giới bất đồng, nghe đồn có ba ngàn thế giới khác nhau, mỗi thế giới tồn tại độc lập, nhưng có liên hệ lẫn nhau. Thật không may phải nói cho ngươi biết, tâm ma thế giới cùng thế giới này của ngươi cách nhau ngày càng gần, bởi vậy bình chướng giữa đôi bên ngày càng mỏng. Cho nên mặc dù vĩnh cửu đóng cửa trận pháp, cũng chẳng thấm vào đâu, theo tình huống hiện tại mà xem, khoảng cách giữa hai thế giới ngày càng tiếp cận, cuối cùng có thể sẽ thông suốt lẫn nhau. Khi đó rất xui xẻo nói cho ngươi biết, chính là ác mộng bắt đầu cho nhân loại cùng đạo sĩ nhân loại. Tùy Qua rốt cục hoàn toàn hiểu được. Cũng biết Như Mộng đang lo lắng chuyện gì. Có lẽ đây gọi là thiên địa đại kiếp. Hai thế giới hoàn toàn nối liền, không có trận pháp ngăn cản, chỉ có vô số ma vật dũng mãnh như thủy triều tràn vào thế giới này, như châu chấu càn quét quá cảnh, có lẽ đó là ngày tận thế.
Chương 1309: Gián điệp cấp cao. (1) share: doctruyen.org Mời đọc Nhưng ngay lúc Tùy Qua còn đang âm thầm kinh hãi, Như Mộng lại báo ra một tin tức xấu: - Tuy rằng ta không biết ma nhân thế giới biến hóa như thế nào, nhưng thông đạo đi thông ma nhân thế giới cũng đang không ngừng mở rộng, chỉ là chậm hơn tâm ma thế giới một chút mà thôi. - Ma nhân cũng sẽ tới? Tùy Qua hoảng sợ. Chỉ là tâm ma chết tiệt đã đủ làm người đau đầu, không nghĩ tới ma nhân thế giới cũng bắt đầu tới gần. Thiên địa đại kiếp nạn, chẳng lẽ đây chính là thiên địa đại kiếp nạn sao? Nhưng nếu đúng như Như Mộng suy đoán, thật sự là thiên địa đại kiếp. - Tuy rằng Thiên Thủy Ma Hoàng đã mất, nhưng dựa theo phỏng đoán của ta chính là như thế. Cô Tình công chúa thản nhiên nói, nhưng cũng không có bộ dạng vui sướng khi thấy người gặp nạn, có lẽ nàng không dám đắc tội Tùy Qua quá mức. Tùy Qua nghĩ nghĩ, đột nhiên nói: - Ngươi là Cô Tình công chúa, là “quý tộc” trong tâm ma thế giới, ta nghĩ ngươi hẳn là không muốn làm tù nhân cả đời đi? - Muốn thu phục ta? Cô Tình hừ lạnh: - Ta làm tù nhân ở nơi này cũng không tệ, tóm lại đừng mong ta làm nô bộc của ngươi. Ta cũng lười giả dối với ngươi, dù ngươi muốn ta nghe lệnh cũng vô dụng! Nữ ma đầu này quả nhiên kiệt ngạo bất tuần. Nhưng Tùy Qua cũng không nghĩ đến muốn thu phục nàng, bởi vì hắn biết thật khó khăn. Nhưng không thể thu phục, không có nghĩa không thể lợi dụng, dù nàng chỉ là một ma vật, nhưng chưa chắc không có nhược điểm. - Ta có nói cần thu phục ngươi sao? Tùy Qua thản nhiên nói: - Cho dù ngươi nguyện ý làm nô bộc của ta, ta còn không dám sử dụng ngươi, ai biết ngươi có tìm cơ hội thống dao nhỏ cho ta hay không. Ta muốn hợp tác với ngươi, hiểu không? - Một đạo sĩ nhân loại, lại muốn hợp tác với ma vật như ta? Cô Tình cười lạnh, nàng không tin tưởng lời hắn. - Mặc dù ngươi là ma vật, nhưng là một ma vật có lý tưởng, có khát vọng, không phải là ma vật ngu xuẩn không có ánh mắt, đúng không? Tùy Qua vỗ mông ngựa đối phương. Quả nhiên Cô Tình cười lạnh một tiếng, không phản bác. Vì thế Tùy Qua nói tiếp: - Với xuất thân cùng thiên phú của ngươi, đương nhiên sẽ không thỏa mãn với thân thể nhân loại thôi đi? Bởi vì ngươi đã tự mình tu luyện ra một thân thể càng hoàn mỹ. Mục tiêu của ngươi là trở thành ma thần, hoặc là phi thăng tiên giới, có đúng không? Nhưng thật đáng tiếc ngươi bị nhốt ở nơi này, trước mắt ngươi chỉ là một tù nhân, bị Như Mộng trấn áp nhẹ nhàng, làm cho ngươi không thể đào thoát, cũng khó thể tăng thêm tu vi cảnh giới. Bởi vì nơi này chẳng những giam cầm tự do của ngươi, còn giam cầm tâm thần của ngươi. Những lời nói của Tùy Qua từng chữ như châu ngọc, nhất châm kiến huyết, hoàn toàn nói trúng yếu hại của Cô Tình công chúa. - Cho nên kỳ thật chúng ta có thể hợp tác, ngươi cũng có thể rời đi nơi này. Tùy Qua biết nàng đã động tâm, thừa cơ tung mồi, tiếp theo một câu: - Huống chi nếu nơi này có tâm ma hoặc ma nhân càng mạnh đi vào, nó sẽ lựa chọn chung sống hòa bình với ngươi sao? - Ngươi muốn hợp tác như thế nào? Cô Tình công chúa lạnh lùng hỏi, hiển nhiên đã muốn vào tròng. - Ta có thể thả ngươi tự do. Khi Tùy Qua nói lời này, nhìn nhìn Như Mộng, thấy nàng không phản đối, tiếp tục nói: - Làm điều kiện trao đổi, ta muốn ngươi cung cấp càng nhiều tâm ma hữu hình, hơn nữa ta muốn ngươi tùy thời dọ thám biến hóa trong thế giới tâm ma. - Ngươi muốn ta giúp ngươi liệp sát càng nhiều đồng loại của ta? Cô Tình lạnh lùng hỏi. - Tâm ma các ngươi tôn trọng chính là tự nhiên pháp tắc cá lớn nuốt cá bé, liệp sát nhau chỉ là bản năng của các ngươi. Tùy Qua thản nhiên nói. - Ngươi thật hiểu biết chúng ta? Cô Tình hừ lạnh. - Vẫn còn có chút hiểu biết. - Hừ! Cho nên ngươi chỉ là hiểu được chút bề ngoài mà thôi. Cô Tình lạnh lùng nói: - Liệp sát lẫn nhau chỉ là việc làm của tâm ma cấp thấp, tâm ma cao cấp, nhất là tâm ma có huyết thống của ma thần như chúng ta, không chỉ đơn giản tồn tại vì giết chóc, chúng ta còn có theo đuổi cao hơn. - Ta chăm chú lắng nghe. Tùy Qua bình tĩnh nói, có thể hiểu biết đối thủ nhiều hơn cũng là một chuyện tốt. Tây Môn Trung, Kinh Nguyên Phượng đều là tâm ma cấp thấp, đích xác không thể đại biểu toàn bộ tâm ma, mà hiểu tin tức từ chỗ Cô Tình công chúa có lẽ sẽ càng trợ giúp Tùy Qua ứng phó sự xâm lấn của thế giới tâm ma. - Chúng ta theo đuổi lực lượng, theo đuổi tiên đạo, theo đuổi không gian càng rộng lớn…Theo đuổi rất nhiều điều, siêu việt phạm trù lý giải của đạo sĩ nhân loại các ngươi. Trong mắt của chúng ta các ngươi chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng. Cô Tình ngạo mạn nói. - Các ngươi đã lợi hại như vậy, vì sao còn muốn xâm nhập thế giới của chúng ta, chiếm đoạt thân thể đạo sĩ nhân loại? - Bởi vì ở trong mắt của chúng ta, đạo sĩ nhân loại các ngươi là sinh linh thấp kém, mặc chúng ta xâu xé. Cô Tình cười lạnh nói: - Việc này có gì cần giải thích? Nhân loại các ngươi nhìn thấy đàn khỉ vượn chiếm cứ rừng rậm dồi dào, các ngươi đuổi theo liệp sát, sau đó chiếm dụng, các ngươi sẽ giải thích nguyên nhân cho đàn khỉ vượn sao? Còn nữa, các ngươi liệp sát gia cầm, ăn cá tôm, các ngươi sẽ nói nguyên nhân sao? Thật hiển nhiên sẽ không, bởi vì các ngươi chỉ cảm thấy chúng nó là chủng tộc thấp kém hơn, nên bị các ngươi làm thịt, giết chết, không hơn. Không thể không nói kiến thức của Cô Tình công chúa thật sự không ít. Lời lẽ sắc bén, làm cho Tùy Qua trợn mắt há hốc mồm, xem ra mấy ngàn năm tu vi của nữ ma đầu này thật không uổng phí. Tuy rằng bị giam ở nơi này đã lâu, nhưng vẫn hiểu biết thế giới bên ngoài, có lẽ do nàng từng thủ tiêu những đạo sĩ nhân loại đã tiến vào nơi đây, sau đó hút lấy trí nhớ hoặc linh hồn của bọn họ. - Đám ma vật các ngươi, thật sự là tự đại lại tự kỷ. Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, miễn làm hổ thẹn khí thế của mình: - Nếu các ngươi thật sự cường đại như vậy, không phải chính ngươi cũng ở lại đây làm tù nhân đó sao? - Ta biết, thế giới đạo sĩ nhân loại từng rất cường đại, nhưng chỉ là quá khứ mà thôi, hiện giờ đã một đời không bằng một đời. Nếu ta đoán không lầm, tu vi hóa thần kỳ đã là tồn tại cao nhất trong thế giới các ngươi rồi đi? - Ta sao, còn không tính là cao nhất. Mặc dù Tùy Qua đồng học có thời điểm thật cuồng vọng, nhưng hắn cũng biết tu vi cảnh giới của mình còn chưa phải chân chính đứng đầu. - Ta chỉ nói là tu vi cảnh giới của các ngươi đã đại biểu tầng lớp cao nhất trong thế giới nhân loại. Cô Tình thản nhiên nói: - Ngươi còn chưa phải là tồn tại đỉnh cấp, nhưng ngươi có thể nói cho ta biết, các ngươi còn có bao nhiêu đạo sĩ hóa thần hậu kỳ đây? Hóa thần hậu kỳ? Lời này Tùy Qua cũng nghe qua, tựa hồ hóa thần hậu kỳ đã là tồn tại cao nhất của thế giới này.